Liên hệ: 0912 699 269  Đăng nhập  Đăng ký

Một Giây Rung Động Cả Đời Không Quên (Vô Xứ Khả Đào)

Có thể nói rằng trong tình yêu thì không phân biệt giai cấp, càng không có sang hèn nghèo giàu ở đây, cũng chẳng phải khái niệm đúng sai được áp dụng, mà chỉ là một khi đã đánh mất trái tim thì không thể nào tìm lại được, dù đã trốn chạy nhưng lại không thể trốn khỏi những nhung nhớ. Đó chính là thông điệp mà câu chuyện muốn nhắn gửi.

Lời biên tập:

Cô yêu anh mù quáng, tự mua dây buộc mình, không thể nào trốn thoát.

Nhưng trái tim của anh lại giống như ánh nến, không thể phân biệt, càng không tài nào nắm bắt.

*** Tìm mua: Một Giây Rung Động Cả Đời Không Quên TiKi Lazada Shopee

Cho dù trốn chạy thì cũng không thể trốn khỏi tình cảm trong lòng, đó là thông điệp mà câu chuyện muốn truyền tải.

Một lần rung động, nhưng lại theo em và anh đến trọn đời.

***

Nội dung:

Nếu tình yêu có thể diễn ra theo mong muốn thì Bạch Hi nhất định sẽ cảnh báo bản thân ngàn lần vạn lần không được gặp Thẩm Khâm Tuyển vào ngày hôm ấy, và càng không được trúng phải tiếng sét ái tình với anh ta.

Anh dùng mọi cách để giữ cô bên cạnh, nhưng chỉ thỉnh thoảng bố thí cho cô một chút ấm áp nhỏ nhoi, đến khi cô cam tâm tình nguyện hiến dâng tất cả cho anh thì anh lại lạnh lùng nói với cô rằng anh tiếp cận cô chỉ là âm mưu, là để trả thù.

Cô nói: "Thẩm Khâm Tuyển, chẳng qua anh chỉ là làm tổn thương người tin tưởng anh vô điều kiện thôi."

Khi cùng nhau truy tìm manh mối, cô không thể nhìn ra rốt cuộc đằng sau bóng lưng kiên định của anh là sự lạnh lùng, tàn nhẫn hay là một tình yêu chân thành, nồng nhiệt.***

Bạch Hi là một cô gái lớn lên trong trại trẻ mồ côi, có thành tích học tập xuất sắc nhưng khi tốt nghiệp đại học, cô đã từ chối lời mời làm việc của Vinh Uy - tập đoàn được giới sinh viên mong muốn ứng tuyển nhất - để đi theo ước mơ của mình: nhiếp ảnh gia. Dù chỉ là một trợ lý nhiếp ảnh nhỏ nhoi của tòa soạn, dù bị chửi mắng, dù phải làm việc hùng hục, nhưng đó chẳng là gì so với việc cô được làm việc với Mạch Trăn Đông - bậc thầy trong giới nhiếp ảnh, và càng hạnh phúc hơn là cô được Mạch Trăn Đông nhận làm học trò. Ấy vậy mà, tất cả những điều đó, hay nói đúng hơn là ước mơ của cô, đều không bằng ánh mắt của anh. Ngay từ giây phút đầu tiên nhìn thấy anh, cô biết mình đã trầm luân vào bể tình. Vậy nên cô đã quyết định vứt bỏ lý tưởng của mình chỉ để đổi lấy những lần gặp thoáng qua. Theo như lời cô nói, cô từ bỏ sự ổn định để theo đuổi lý tưởng mơ hồ, rồi lại chẳng màng lý tưởng để chạy theo cái còn mơ hồ hơn.

Thẩm Khâm Tuyển là tổng giám đốc của tập đoàn Vinh Uy, hoàn cảnh đã “nuôi” anh trở thành một con người lạnh lùng, quyết đoán, nhưng ẩn sâu trong tâm hồn là một tình yêu sâu nặng của anh dành cho Tần Mâu - nữ diễn viên vô cùng xinh đẹp và nổi tiếng. Mỗi khi nhắc đến cô ấy, ánh mắt, giọng nói của anh đều mang theo sự dịu dàng khiến người ta phải rung động. Chính vì điều đó, vậy nên mặc dù biết rõ anh yêu người khác, biết rõ bản thân chỉ là một kẻ thế thân kém chất lượng, biết rõ mình sắp sa chân vào vũng bùn không lối thoát, Bạch Hi vẫn chấp nhận lời đề nghị giả làm người yêu của anh.

Vì yêu Tần Mâu, Thẩm Khâm Tuyển không ngại trao cho Bạch Hi những ấm áp hiếm hoi để rồi làm tổn thương cô sâu sắc.

Vì yêu Thẩm Khâm Tuyển, Bạch Hi chấp nhận chịu tổn thương để đổi những ấm áp hiếm hoi mà anh trao…

… Cho đến khi cô không chịu đựng nổi nữa.

Cô nói cô yêu anh, và cô không muốn nhìn thấy anh nữa.

Những tưởng từ đó, Bạch Hi và Thẩm Khâm Tuyển sẽ là hai đường thẳng song song như đã từng, nhưng tấm màn bí mật trong quá khứ lần lượt được vén lên, từ lớp này đến lớp khác…

Khách quan mà nói thì đây không phải là một áng văn xuất sắc, nhưng cách hành văn của tác giả gần như đã lấn át hết những khiếm khuyết về mặt nội dung. Cốt truyện không mới, tình tiết không quá nhiều, nhân vật không dàn trải, bối cảnh không có gì đặc biệt, nhưng dưới sự dẫn dắt của tác giả, những điều đó tạo nên một tác phẩm đáng đọc với những nhân vật đa chiều.

Một Bạch Hi yêu mù quáng, nhưng cũng dứt khoát hơn bất kỳ ai.

Một Thẩm Khâm Tuyển lạnh lùng, nhưng bên trong lồng ngực là mối tình si không biết tỏ cùng ai.

Một Mạch Trăn Đông đào hoa đa tình, nhưng luôn là chỗ dựa vững chắc cho người thân thương.

Một Tần Mâu bất chấp tất cả để leo lên đỉnh vinh quang, nhưng ẩn sâu đáy lòng là tình yêu chỉ mình cô biết.

Trong tình yêu, không có sang hèn, cũng chẳng phải đúng sai, chỉ là một khi đã đánh mất trái tim thì không thể nào tìm lại được, dù đã trốn chạy nhưng lại không thể trốn khỏi những nhung nhớ. Đó chính là thông điệp mà câu chuyện muốn nhắn gửi.

***

Tôi có thể cảm nhận được nét bút lướt trên mặt giấy, vừa sột soạt lại vừa nhẹ nhàng.

Đầu ngón tay của bác sĩ mổ chính nhẹ nhàng ngừng lại trên mặt tôi, giọng nói trầm thấp: "Cô Bạch, trước khi tiêm thuốc mê, tôi hỏi lại lần cuối, cô nhất định phải làm thật ư?"

Tôi nhắm mắt, nhớ lại ngày tôi lảo đảo bước vào bệnh viện phẫu thuật thẩm mỹ nổi tiếng này.

"Bác sĩ, gương mặt của tôi nên chỉnh sửa ở đâu?"

"Thông thường, bệnh nhân sẽ nói họ không hài lòng chỗ nào, sau đó chúng tôi sẽ nghĩ ra biện pháp chỉnh sửa."

Tôi suy nghĩ một chút: "Cằm và mắt."

Bác sĩ tỉ mỉ quan sát tôi, cười nói: "Cô Bạch, cô nghĩ nên chỉnh sửa như thế nào?"

Tôi nhếch môi, hờ hững: "Mài xương, tiêm thuốc, kéo mắt... Làm gì cũng được."

Bác sĩ nhìn tôi giống như nhìn người điên, nói khéo: "Cô à, cô có biết rất nhiều người đến chỗ chúng tôi đều nói rõ muốn cằm hoặc mắt mình giống minh tinh nào không?"

Tôi mơ hồ nhận ra anh ta đang ám chỉ điều gì. Tôi cắn môi, nhìn mình trong gương, đó là một khuôn mặt tái nhợt như hồn ma lưu lạc.

"... Tần Mâu là người được nhiều bệnh nhân mong muốn giống nhất. Cằm và mắt của cô ấy đúng là rất hợp với nhau, thuộc tỷ lệ vàng." Bác sĩ nâng kính, "Cô Bạch, mắt và cằm của cô rất giống cô ấy, tương đối hoàn mỹ."

"Không! Tôi không muốn giống cô ấy." Tôi vô thức cao giọng, "Bác sĩ, tôi không muốn có cái cằm và đôi mắt như vậy."

Vì thế, bây giờ tôi nằm ở đây, yên lặng chờ người ta mài xương cằm và kéo dài mắt.

Tôi không cần vẻ đẹp tự nhiên, cũng không cần có sức hấp dẫn, tôi chỉ cần...không giống cô ấy.

"Được rồi, chúng tôi sẽ bắt đầu tiêm thuốc mê cho cô." Bác sĩ cười nói. Sau đó, một người cầm một chiếc khăn bông lớn bịt mũi và miệng của tôi lại, rồi tôi nhanh chóng cảm thấy buồn ngủ.

Thật tốt...

Cơ thể dần được thả lòng thì bỗng "rầm" một tiếng...

Tôi dùng chút sức lực còn sót lại, hé mắt nhìn ra cửa thì thấy một bóng người đang bước nhanh về phía tôi.

Một bàn tay vô hình bóp chặt trái tim tôi, làm tôi không thể thở nổi.

"Thưa ngài, đây là phòng phẫu thuật, không thể tùy tiện đi vào..."

Ai đó đang ngăn anh ta lại... Suy nghĩ của tôi bắt đầu hỗn loạn, chỉ mong sao có người đuổi anh ta ra ngoài!

"Bạch Hi, muốn chỉnh sửa gương mặt?" Người đàn ông đó cúi đầu, đôi tay dùng sức bóp chặt quai hàm tôi. Mặc dù ý thức đang dần dần rời xa, nhưng tôi vẫn có thể cảm nhận được sức lực mạnh mẽ ấy.

Tôi bị ép phải nhìn vào đôi mắt lạnh như băng của anh. Giờ phút này, anhđang cực kỳ tức giận, nhưng đôi mắt ấy vẫn lạnh lùng, tĩnh lặng như hồ nước.

Sợ hãi, hối hận, không cam lòng...Tôi không biết phải làm sao để khống chế tâm tình của mình, chỉ có thể để mặc những giọt nước mắt rơi xuống gò má, không chút kiêng dè.

"Cô không biết tôi coi trọng gương mặt này nhất sao?"Anh bóp chặt hơn, chóp mũi gần như chạm vào mũi tôi, giọng nói thản nhiên, " Thế mà cô lại muốn phá hủy nó?"

Hô hấp của tôi trở nên dồn dập.

"Bạch Hi, cô có tin không? Dù cô muốn giày xéo gương mặt này thế nào đi nữa, tôi đều có bản lĩnh khiến nó quay trở lại như lúc ban đầu!" Giọng nói của anh ta chỉ đủ để tôi nghe thấy, "Nếu muốn chịu khổ thì cô có thể thử!"

Anh hất mặt tôi ra, không nói thêm một chữ, xoay người bỏ đi.

Bác sĩ đứng bên cạnh nhìn cảnh tượng xảy ra, không biết phải làm sao, chỉ đành cười khổ: "Cô Bạch..."

Có người tắt đèn phẫu thuật, bóng đen như một ngọn núi nhanh chóng đổ ập xuống tôi. Tôi nghĩ tôi sắp chết thật rồi. Tôi không thở được. Tôi muốn nôn.

"Cô Bạch? Bạch Hi?" Tôi mơ hồ nghe thấy có người gọi tôi.

Tôi nghĩ có lẽ bác sĩ muốn hỏi tôi có làm phẫu thuật nữa không... Tôi từ bỏ, tôi không làm nữa.

Thẩm Khâm Tuyển đã phát hiện. Tôi biết anh không phải chỉ là đe dọa... Một khi tôi phá hủy toàn bộ gương mặt mình, chỉ e anh sẽ một tay cầm dao, một tay cầm tiêm mà chỉnh sửa nó lại như ban đầu.

Tôi bỏ cuộc.

Khi tia ý thức cuối cùng sắp mất đi, tôi bỗng nhiên nghĩ nếu có thể được làm lại thì tốt quá.

Tôi muốn từ bỏ những tình cảm và đam mê hoang đường.

Nhưng tôi lúc này chính là gieo gió gặt bão.Dưới đây là những tác phẩm đã xuất bản của tác giả "Vô Xứ Khả Đào":Có Một Loại Yêu Ai Dám NóiGió Nghiêng Mưa Nhẹ Chẳng Nên VềMột Giây Rung Động Cả Đời Không QuênNgự Phồn HoaTrở Về Nơi Tình Yêu Bắt Đầu

Độc giả có thể tìm mua ấn phẩm tại các nhà sách hoặc tham khảo bản ebook Một Giây Rung Động Cả Đời Không Quên PDF của tác giả Vô Xứ Khả Đào nếu chưa có điều kiện.

Tất cả sách điện tử, ebook trên website đều có bản quyền thuộc về tác giả. Chúng tôi khuyến khích các bạn nếu có điều kiện, khả năng xin hãy mua sách giấy.

Nguồn: thuviensach.vn

Đọc Sách

Chữ Vạn (Tanizaki Junichiro)
Độc giả có thể tìm mua ấn phẩm tại các nhà sách hoặc tham khảo bản ebook Chữ Vạn PDF của tác giả Tanizaki Junichiro nếu chưa có điều kiện.Tất cả sách điện tử, ebook trên website đều có bản quyền thuộc về tác giả. Chúng tôi khuyến khích các bạn nếu có điều kiện, khả năng xin hãy mua sách giấy.
Chữ Trinh Và Đời Người Phụ Nữ (Hạ Thu)
- Đám cưới. A, đám cưới! - A! Cô dâu đẹp quá! Tiếng trẻ nít reo vang ngoài ngõ. Dạ Thảo? Buông cái chén đang rửa xuống, lau nhanh tay vào một chiếc khăn treo trên vách, rồi vọt theo đám trẻ ra ngõ xem đám cưới. Bà Tư nhìn theo con lắc đầu cười vui: - Cái con, hai mươi mấy tuổi rồi mà cứ như con nít hổng bằng. Hễ nghe có đám cưới là lật đật chạy đi coi cô dâu, làm như lạ lùng lắm vậy? Người ta như nó, ít ra cũng con bồng con ẵm trên tay rồi. Tìm mua: Chữ Trinh Và Đời Người Phụ Nữ TiKi Lazada Shopee Nói xong mấy câu đó, bà bỗng dưng thở dài buồn bã: “Tội nghiệp cho con bé, nhà nghèo nên nó mới phải háo hức chạy đi xem cô dâu như vậy. Chứ phải nhà bà dư dã như người ta thì giờ đây nó cũng lên kiệu hoa làm cô dâu mới như ai “ Bà hất chiếc khăn tay lên vai, khẽ ngồi xuống chiếc gường tre với lấy ô trầu nghĩ tiếp: So về nhan sắc con bà có thua kém gì ai. Chỉ tội quần áo mà bần hàn làm át hẳn đi vẻ đẹp tự nhiên trời phú. Gía mà nó có áo lụa quần là như bạn bè trang lứa thì nó đâu phải thui thủi một mình.” Nói thì nói vậy chứ bà cũng tự hào về con lắm. Cả cái xóm này không có đứa nào được thằng bồ như nó, vừa đẹp trai, vừa khá giả, đàng hoàng, lại có học thức hơn người, nghe đâu nó học cái gì về dược thì phải. Mai sau ra trường làm ông dược sĩ chớ chơi đâu. Rồi bà lại mỉm cười so sánh. Đời đôi lúc cũng lạ lùng, làm sao mà một ông sinh viên đẹp trai học rộng như vậy lại có thể yêu một cô gái nhà nghèo chưa học hết lớp ba. - Bà Tư ơi! Chị Thảo chỉ bị xỉu rồi nè. Có tiếng con nít kêu lên nheo nhéo, bà Tư giật mình ngẩng dậy, chợt hồn phách rụng rời khi thấy con gái của mình mặt mày tái mét nằm lả người trong tay bọn trẻ. - Trời ơi! Thảo con, con làm sao vậy nè? Quýnh quáng bà đỡ con nằm xuống chiếc chõng tre ọp ẹp, giật tóc mai gọi con rối rít: - Thảo, Thảo ơi tỉnh dậy đi con Thằng Tèo đứng trước sân đang giải thích oang oang cho mọi người trong xóm: - Tự nhiên, vừa thấy mặt chú rể là chỉ xỉu liền hà. Ai mà biết sao …Độc giả có thể tìm mua ấn phẩm tại các nhà sách hoặc tham khảo bản ebook Chữ Trinh Và Đời Người Phụ Nữ PDF của tác giả Hạ Thu nếu chưa có điều kiện.Tất cả sách điện tử, ebook trên website đều có bản quyền thuộc về tác giả. Chúng tôi khuyến khích các bạn nếu có điều kiện, khả năng xin hãy mua sách giấy.
Chữ Người Tử Tù (Nguyễn Tuân)
Độc giả có thể tìm mua ấn phẩm tại các nhà sách hoặc tham khảo bản ebook Chữ Người Tử Tù PDF của tác giả Nguyễn Tuân nếu chưa có điều kiện.Tất cả sách điện tử, ebook trên website đều có bản quyền thuộc về tác giả. Chúng tôi khuyến khích các bạn nếu có điều kiện, khả năng xin hãy mua sách giấy.
Chú Chó Không Nhà (Sarah Lean)
Tên tôi là Cally Louise Fisher và tôi đã không nói chuyện trong 31 ngày. Nói chuyện không phải lúc nào cũng giúp mang đến mọi điều, dù cho bạn mong muốn rất nhiều. Cally Fisher thấy người mẹ đã mất của cô tươi sáng, thực tế và sống động. Nhưng không ai tin cô bé, vì vậy Cally không nói nữa. Rồi có một chú chó săn luôn dõi theo Cally mọi nơi. Có lẽ nó biết cô bé nói thật… Nhưng làm thế nào Cally có thể thuyết phục bất cứ ai vẫn tin rằng mẹ vẫn còn, “Chú chó không nhà” là liên kết cuối cùng của mọi người trong gia đình với cô ấy?***SINH NHẬT BỐ, tôi thức dậy trước mọi người. Tìm mua: Chú Chó Không Nhà TiKi Lazada Shopee Bố chỉ muốn có một ngày yên tĩnh. Không quà, không bánh, không gì cả. Bố nói, vì đó không phải là ngày sinh. Người ta thường quên những sinh nhật không phải ngày sinh của mình. Sinh nhật bố trùng với ngày mẹ mất hồi năm ngoái. Tôi nghĩ người ta gọi nó là bi kịch hay thảm kịch hoặc một từ lớn lao nào đó có nghĩa to tát hơn từ “không may” khi hai việc ấy xảy ra cùng một ngày. Tôi ngồi bên ngoài cửa phòng ngủ của bố, cùng với những tấm thiệp sinh nhật, và chờ đợi. Qua khe hở của ô cửa, tôi nhìn thấy một mảng tối trên chiếc ga giường và cái đầu màu đen của bố nằm lõm sâu vào chiếc gối ngủ. Bố thở dài. Tôi biết ông đã tỉnh giấc. Có sáu thiệp mừng sinh nhật dành cho bố. Một của tôi, một của Luke, anh trai tôi (lúc này vẫn còn ngủ hoặc đang ngồi trước máy vi tính - cửa phòng thì đóng) và bốn cái nữa được gửi đến qua đường bưu điện. Tôi đẩy khuỷu tay mở cửa phòng rộng thêm tí nữa và ném thiệp mừng sinh nhật của tôi vào trong. Tôi thấy bố quơ tay ra phía sau lưng, vỗ vỗ quanh giường sờ tìm tấm phong bì màu xanh nước biển và tôi nghe tiếng sột soạt khi bố mở nó ra. Tấm thiệp có hình một chú gấu xám với cái mũi màu xanh biển, đang nói chuyện điện thoại, ở phía trước ghi dòng chữ “ A message from me to you ”. Bố nói, “Cảm ơn con, hay lắm.” Và tôi hỏi, “Bố có đang nhớ mẹ không?” Im lặng. Một lúc sau bố bảo, “Mang cho bố một tách cà phê nhé!” Hôm đó chẳng giống sinh nhật tí nào, dù có thiệp mừng để trên nóc ti-vi. Bố vặn nhỏ tiếng khi chúng tôi ngồi chờ những người còn lại trong gia đình đến cùng đi thăm mộ mẹ, để tưởng nhớ ngày mẹ mất.Độc giả có thể tìm mua ấn phẩm tại các nhà sách hoặc tham khảo bản ebook Chú Chó Không Nhà PDF của tác giả Sarah Lean nếu chưa có điều kiện.Tất cả sách điện tử, ebook trên website đều có bản quyền thuộc về tác giả. Chúng tôi khuyến khích các bạn nếu có điều kiện, khả năng xin hãy mua sách giấy.