Liên hệ: 0912 699 269  Đăng nhập  Đăng ký

Yêu Hận Vô Tận

"Vì yêu nên hận, còn hận là còn yêu…" Cuộc đời của nam nữ chính trong câu chuyện này thực sự có thể gói gọn trong 9 chữ trên. Nam chính Bộ Nguyên Ngạo - tam thiếu gia nhà họ Bộ, thương gia giàu có nhất nhì cả nước được định hôn với nữ chính Uất Lam - tứ tiểu thư nhà họ Uất, cũng là một gia đình thương nhân nhưng ở cấp bậc trung lưu. Hai người cứ như vậy mà lớn lên trong sự sắp đặt của vận mệnh ấy bắt đầu từ khi nàng 6 tuổi. Tình cảm này thực sự rất tốt đẹp, đôi bên cùng nguyện ý, cứ theo năm tháng mà tích dần tích dần, cho đến một ngày…   Nhà họ Bộ bị chèn ép đến lụn bại, Bộ Nguyên Ngạo không còn cách nào khác đành phải chạy đến nhà họ Uất khẩn cầu giúp đỡ, mặc dù biết rằng không có hy vọng. Quả nhiên, cha của Uất Lam cự tuyệt, nhưng mà hắn đã đoán trước nên cũng không có gì bất ngờ, chỉ là… hắn không nỡ rời xa Uất Lam, mà nàng… cũng chấp nhận chịu khổ để đi theo hắn, vậy là đủ. Hai người hẹn nhau cùng trốn đi, năm ấy nàng 14 tuổi. Cũng như bao câu chuyện khác, đương nhiên hai người không thể thực hiện được nguyện vọng. Nàng đến chỗ hẹn nhưng không gặp được hắn, cuối cùng được đón về nhà bằng một lời nói dối của cha mẹ nàng rằng hắn không nỡ để nàng vất vả nên đã tự mình đi lập nghiệp. Nàng tin, vì hắn yêu nàng nên sẽ không để nàng cực khổ. Nàng tin, nên nàng đợi. Một chữ “đợi”, mất 5 năm, cuối cùng nàng đã đợi được. Nàng biết rõ mình chờ đợi cái gì, nhưng lại không biết cái gì đang đợi mình. Nàng gặp lại Bộ Nguyên Ngạo, nhưng không còn người đã từng yêu thương nàng nữa. Từ trong đôi mắt thù hận mà hắn dành cho nàng, nàng đã hiểu, người mà nàng dùng cả thanh xuân để chờ đợi không còn, cũng không còn tương lai đẹp đẽ mà nàng từng biết bao lần bấu víu vào để vượt qua sự hành hạ của căn bệnh quái ác. Nhưng nàng vẫn muốn được biết, vẫn muốn nghe từ chính miệng hắn nói. Nghe được rồi, nàng chỉ có thể mỉm cười tự giễu. Thì ra, hắn hận gia đình nàng như vậy, hận nàng như vậy. Cũng đúng thôi, vì ai mà hắn bị trọng thương không thể đến giải cứu gia đình, phải chịu cảnh nhà tan, cô độc sống sót. Vì ai đã chà đạp lên tình cảm của hắn, lừa dối hắn sẽ cùng đi nhưng lại không đến? Cho nên, dù nàng biết hắn hiểu lầm nàng, nhưng nàng vẫn không giải thích, bởi vì nếu nàng nói thì hắn có tin không? Hắn có thể tha cho gia đình nàng không? Cho dù hắn tin nàng, hắn cũng sẽ mang trong mình nỗi đau đớn phản bội gia tộc vì yêu con gái của kẻ thù. Nàng sẽ không để hắn phải tổn thương hơn nữa, vì thế, nàng cam tâm tình nguyện để hắn hận nàng. Mỗi một lần hắn chà đạp thân xác nàng là một lần chà đạp lên tự tôn của nàng. Nhưng mà, đến trái tim nàng cũng không còn nữa, thì nói gì đến tự tôn? Nàng mỉm cười chịu đựng tất cả, nhận lấy tất cả, vì nàng nợ hắn. Có điều, mỗi một lần hắn thương tổn nàng, hắn lại đau đớn hơn cả nàng, là tại sao? Sự giằng xé giữa yêu và hận khiến cho hai trái tim hết lần này đến lần khác đập vào nhau, vỡ vụn. Đã rất nhiều lần nàng nghĩ đến cái chết, nhưng cuối cùng lại không thể. Đệ đệ nàng cần nàng, cần sự nhẫn nhịn của nàng để có thể nhận được thuốc giải từ hắn. Gia đình nàng cần nàng, cho dù đối với bọn họ, nàng không khác gì một công cụ để thay họ đạt được mục đích. Là họ gây ra tổn thương cho hắn, nhưng bắt nàng đi nhận tội, là họ đã đưa nàng đến với hắn, dù rằng biết rõ đó là địa ngục. Nhưng cũng là họ đã cho nàng sinh mệnh này, nên nàng phải dùng nó để trả. Sống, luôn khó hơn chết.... Cũng có những lúc, ở nơi nào đó sâu thẳm trong lòng nàng và hắn, khi hận thù không thể kiềm chế yêu thương, họ cũng dành cho nhau những tình cảm chân thật đơn thuần của một Bộ Nguyên Ngạo đôi mươi và một Uất Lam chưa trải sự đời. Nhưng chỉ là trong khoảnh khắc, bởi vì: “Nàng hiểu rõ…mỗi một phân dịu dàng ân cần mà hắn đối với nàng, sẽ làm cho hắn nhận lại đau thương gấp bội, chỉ cần nàng còn tồn tại, thì tình yêu và sự thù hận của hắn đối với nàng sẽ thiêu chết hắn trong biển lửa” (*) Thế nên, nàng không muốn nhận sự dịu dàng này, vì nàng yêu hắn. Thế nên, cho dù nàng biết được sự thật hắn cần máu từ tim nàng để sống, nàng đã quyết định đánh cược. Đối với nàng, dù kết quả như thế nào cũng không có gì thay đổi. Nếu hắn giữ nàng vì sinh mệnh của hắn, nàng đương nhiên sẽ chết. Nếu hắn vì yêu nàng mà trả tự do cho nàng, thì hắn sẽ chết. Mà hắn chết, thì nàng sống cũng không còn ý nghĩa. Nhưng cuối cùng, câu trả lời của hắn lại khiến nàng thỏa mãn, thỏa mãn thực sự. Hắn dùng sinh mệnh của hắn, đổi lấy tự do cho nàng. Nên nàng biết, hắn yêu nàng hơn là hận nàng, như vậy là đủ. Vào sinh nhật thứ 25 của mình, Bộ Nguyên Ngạo nhìn thấy hình ảnh Uất Lam trong bộ hỉ phục mà nàng đã may cho hôn sự của hai người 5 năm trước, mỉm cười hạnh phúc giao sinh mệnh của nàng cho hắn. Nàng đã cho hắn cả trái tim của mình, thì một chén máu đó có là gì? Nàng không phụ hắn, hắn cũng không phụ nàng, là vận mệnh đã phụ bạc cả hai người. Uất Lam của Bộ Nguyên Ngạo… đã chết. Câu chuyện đã có thể kết thúc được chưa? Những đau khổ dằn vặt này đã có thể kết thúc được chưa? Rất tiếc…là chưa. 5 năm trước của Uất Lam là dành cho Bộ Nguyên Ngạo, còn 5 năm sau thì sao? Trong lúc mải mê vần vũ cuộc đời của Bộ Nguyên Ngạo và Uất Lam, định mệnh trớ trêu đã cuốn vào câu chuyện của họ thêm một người nữa, là Mẫn Lan Thao. Người đã cứu Bộ Nguyên Ngạo khỏi cái chết mà cha nàng ban tặng năm đó, cũng là người đã mang nàng ra khỏi cuộc đời của Bộ Nguyên Ngạo. Sẽ có người nói y ích kỷ, cũng sẽ có người cảm thông, vì liệu có được bao nhiêu người yêu mà không nghĩ cho bản thân. Y đem nàng giấu đi, khi nàng tỉnh lại với ký ức trống rỗng về những năm trước đó, y cũng chẳng chữa cho nàng, mặc dù y là đại phu. Cứ như vậy, y giữ nàng ở bên cạnh, áy náy hưởng thụ một hạnh phúc ngọt ngào trong giả dối. Áy náy... Bởi vì, y hiểu rõ mình không chỉ giấu thân xác nàng, còn giấu luôn cả tình yêu của nàng với Bộ Nguyên Ngạo. Áy náy... Bởi vì, chính y đã cướp mất tình yêu của một người bằng hữu. Giả dối... Bởi vì, sau mỗi lần hoan ái cùng nàng, dù lúc nàng tỉnh táo gọi tên y không biết bao nhiêu lần, thì khi nàng chìm vào giấc ngủ, nàng vẫn sẽ gọi một cái tên, mà người đó không phải y. Và y biết rõ, cho dù nàng mất trí nhớ, thì tận sâu trong tim nàng, sâu trong tiềm thức của nàng, cũng chỉ chứa đựng duy nhất tình yêu dành cho Bộ Nguyên Ngạo mà thôi. Suốt 5 năm lừa mình dối người, y cũng đã chuẩn bị sẵn sàng đối mặt với sự tức giận của Bộ Nguyên Ngạo, nhưng so với việc có thể mất đi Uất Lam y còn cảm thấy đáng sợ hơn. Nhưng y không ngờ, Bộ Nguyên Ngạo cường hãn bức người lại có thể vì hạnh phúc hiện tại của Uất Lam mà giúp y che giấu sự thật. Y không ngờ, hắn lại có thể yêu nàng một cách bao dung và rộng lượng như vậy. Nên y xấu hổ, y cảm thấy thì ra tình yêu của chính mình lại nhỏ bé và ích kỷ đến cùng cực như vậy. Cuối cùng, y quyết định ra đi, đẩy Uất Lam về bên Bộ Nguyên Ngạo. Tuy rằng, Bộ Nguyên Ngạo biết rằng nàng về bên hắn chỉ với mục đích nhờ hắn tìm Mẫn Lan Thao giúp nàng. Nhưng vậy thì đã sao kia chứ? Đúng thế, vậy thì đã sao? Cuộc đời có được bao nhiêu lần 5 năm? 5 năm dành cho hắn nàng đã tuyệt vọng đến mức nào? 5 năm bên cạnh Mẫn Lan Thao nàng đã trải qua như thế nào? Không còn quan trọng nữa. Có thể, nàng sẽ từ từ nhớ lại những ký ức năm xưa khi ở cùng hắn, một lần nữa đớn đau và thương tổn nhưng hắn sẽ ở cạnh nàng, cùng nàng xoa dịu nỗi đau ấy. Có thể, nàng sẽ không nhớ lại được những chuyện trước kia, hắn sẽ cùng nàng đi tìm Mẫn Lan Thao, suốt đời tìm không được, thì hắn cũng sẽ ở bên cạnh nàng suốt đời. Chỉ cần còn có nàng, hắn sẽ để nàng lựa chọn. Chỉ cần còn có nàng, hắn sẽ vẫn tiếp tục yêu nàng, không cần lối thoát. . . . . Tất cả hận thù trên thế gian, đều bắt nguồn từ tình yêu. Và cũng chỉ có tình yêu, mới có thể xóa bỏ hận thù đó. _______________ (*): Trích dẫn từ truyện Review by #Lâm_Lâm Dung Hoa - fb/ReviewNgonTinh0105 *** Yêu hận vô tận là một trong những truyện ngược mình rất thích, thích từ cách xây dựng cốt truyện, nhân vật và cả cái tên Tuyết Linh Chi của tác giả nữa ^^! Gọi là nhận xét cho oai thôi, mình chỉ nói lên cảm nghĩ của mình về các nhân vật trong truyện.   * Bộ Nguyên Ngạo Những hành động của Bộ Nguyên Ngạo là có thể giải thích được, anh ta có thể tha thứ cho những người khác, nhưng anh ta không thể chấp nhận được khi người yêu mình lại có thể phản bội, nhất là do đó đẫn đến cái chết của cả nhà anh ta. Mình nhớ là trong truyện “Tiểu Thất, chậm đã” bà mẹ chồng có nói một câu đại loại là vì yêu nên không thể tha thứ cho những hành động sai trái của người kia.   Bộ Nguyên Ngạo lúc đầu hành hạ Uất Lam vì anh ta không biết chân tướng sự việc, nhưng về sau là ghen tuông và không biết nên đối xử với cô như thế nào. Và cuối cùng, vẫn muốn để cho cô được sống, dù mình phải chết, với lý do tự thuyết phục bản thân là để Uất lam sống trong đau khổ sau cái chết của anh. Bộ Nguyên Ngạo yêu Uất Lam, dù anh dùng bất cứ lý do gì để chối bỏ, cái chết của gia đình, sự phản bội đó đã không thắng được khi anh vẫn dành tình cảm cho cô, vẫn muốn cô được sống.   * Về Uất Lam, đúng như những gì văn án đã nói “Nàng dùng năm năm để chờ đợi hắn, dùng năm năm để từng chút, từng chút tích cóp tình cảm dành cho hắn. Hắn dùng năm năm để hận nàng, dùng năm năm để từng bước, từng bước xóa bỏ tình yêu đối với nàng. Thời gian đã làm thay đổi hai người vốn yêu nhau. Đến tận khi tan nát cả cõi lòng nàng mới nhận ra : Hóa ra nàng và hắn vốn không duyên chẳng phận.”   5 năm đau thương, 5 năm chờ đợi, 5 năm để dệt nên một bộ giá y, chờ đợi sẽ có một ngày nàng cũng Bộ Nguyên Ngạo bái đường, đau xót thay những gì nàng đợi được lại là một Bộ Nguyên Ngạo lạnh lùng tàn nhẫn, người đã dùng 5 năm đó để hận nàng. Đời người con gái được mấy lần 5 năm tuổi trẻ chứ, nàng thậm chí còn không hiểu tại sao mọi truyện lại thành ra như thế.   Mình không biết tình yêu của Uất Lam với Bộ Nguyên Ngạo phải lớn đến mức nào để sau mọi tổn thương anh ta gây ra với cô mà cô vẫn có thể dùng tính mạng của mình để đổi lấy sự sống cho anh ta. Hận ư, chắc cô hận chứ, nhưng có lẽ nỗi hận đó chưa đủ lớn, không đủ để áp đảo tình yêu cô dành cho Bộ Nguyên Ngạo được tích lũy dần trong 5 năm kia, 5 năm đó theo mình là sự đau khổ, nhưng có lẽ với Uất Lam thì đó là 5 năm chờ đợi hạnh phúc. Với mình Uất Lam thực sự là một cô gái dũng cảm đã quên mình hi sinh cho một tình yêu đầy tuyệt vọng.   Nếu sự chờ đợi của Uất Lam là chờ tình yêu đã mất của cô thì cái mà Mẫn Lan Thao chờ còn chưa từng tồn tại, tình yêu của Mẫn Lan Thao là một tình yêu đơn phương chưa hề được đáp lại, Có lẽ những năm chữa bệnh trong căn nhà tranh đó là những năm tháng hạnh phúc nhất trong đời hắn, những năm tháng được sống bên người mình yêu thương. Nhưng những cái gì không phải của mình thì dù có cướp được từ tay kẻ khác cũng luôn mang tới một nỗi sợ hãi mơ hồ. Mẫn Lan Thao luôn sợ hãi một ngày Uất Lam nhớ lại tất cả, nên anh không dám thử, không dám có con, anh không bao giờ dám mơ về một ngày Uất Lam yêu mình, nên đời anh chỉ có thể làm nam phụ =)))). Nếu Mẫn Lan Thao dũng cảm thêm một chút, thì có lẽ cái kết đã khác chăng?   Cái kết của câu truyện chỉ nói lên được một điều là Tuyết Linh Chi đúng là mẹ kế =))))). Một cái kết dằn vặt với cả 3 người :   “Tuy rằng ở trong mộng nàng luôn gọi tên hắn … nhưng mà hắn, vẫn bị nơi sâu thẳm nhất của nàng lãng quên. Mẫn Lan Thao và hắn, chẳng ai có được nàng một cách vẹn toàn. Bộ Nguyện Ngạo nhẹ nhàng nở nụ cười, không vẹn toàn … thì đã sao? Chỉ cần hắn còn có thể nhìn thấy nàng, làm bạn bên nàng … Cho dù lòng nàng cách hắn bao xa, chỉ cần … Nàng vẫn bên cạnh hắn, thế là đủ.”   Hehe, mình phởn lên nên viết, đầu mình bã đậu nên chỉ hợp nhận xét những truyện mới đọc, còn Yêu hận vô tận đã đọc lâu lâu rùi nên hi vọng là không tia nhầm sang truyện khác ^^ *** Nàng dùng năm năm để chờ đợi hắn, dùng năm năm để từng chút, từng chút tích cóp tình cảm dành cho hắn. Hắn dùng năm năm để hận nàng, dùng năm năm để từng bước, từng bước xóa bỏ tình yêu đối với nàng. Thời gian đã làm thay đổi hai người vốn yêu nhau. Đến tận khi tan nát cả cõi lòng nàng mới nhận ra : Hóa ra nàng và hắn vốn không duyên chẳng phận. Quả thực, lúc đầu, tôi không định đọc tác phẩm này, đơn giản vì tôi kiêng kỵ văn phong của Tuyết Linh Chi. Cách cô viết đơn giản, song những dòng chữ của cô như có ma lực khiến tâm người đọc đau tê tái tựa chết đi sống lại, tới mức nước mắt trào ra. Nói về tác giả viết truyện buồn và ngược, Tuyết Linh Chi là một trong những tác giả tôi hãnh diện, sẵn sàng liệt cô vào danh sách "những tác giả biết cách điều khiển tâm hồn người đọc". Đọc xong "Thương Ly", tưởng chừng tôi đã không có dũng khí để đọc tiếp, nhưng nay, lại quyết định chọn đọc tác phẩm này, và khi đọc xong, tôi đã có chút hối hận. Mở đầu tác phẩm là viên kẹo ngọt, nói về tình yêu trong sáng giữa Nguyên Ngạo và Uất Lam. Chỉ là ánh nhìn giao nhau, bàn tay ủ ấm nhau mà thôi. Ấm áp lắm. Hai nhân vật chính được định hôn nhưng đến khi gia đình Nguyên Ngạo rơi vào thảm cảnh bị hại, gia đình của Uất Lam đã từ chối cứu giúp hắn. Mà Uất Lam, người con gái ngây thơ, hồn nhiên nào có biết được số mệnh của nàng từ đó bắt đầu thay đổi. Năm năm chờ đợi, nàng chờ hắn trở về, chờ hắn thực hiện lời hứa sẽ cưới nàng. Thực không may, trong khoảng thời gian ấy, nàng và đệ đệ đã mắc hàn độc, và bỗng nhiên một người xuất hiện, ngỏ ý dùng máu của hắn đã cứu nàng và đệ đệ nàng. Kẻ đó, không ai khác, chính là Nguyên Ngạo. Hắn đồng ý dùng máu của mình để cứu hai người với điều kiện nàng phải gả cho hắn. Song, Uất Lam chưa hạnh phúc được bao lâu thì nàng đã bị hắn đẩy xuống địa ngục. Đón nhận ánh mắt lạnh lùng không chút hơi ấm của hắn, đối mặt với sự ghét bỏ, chà đạp của hắn, Uất Lam đã vô cùng hốt hoảng và sợ hãi. Tình yêu của hắn đâu rồi? Người thiếu niên luôn sẵn sàng che chở nàng đâu rồi? Chẳng còn nữa. Sau năm năm, hắn mất đi gia đình, và hắn đổ hết sự uất hận lên đầu Uất gia. Mà nàng, là thành viên của Uất gia, nên hắn cũng chẳng thể bỏ qua cho nàng. Hắn làm nhục nàng, mỉa mai nàng, chà đạp nàng. Hắn muốn khiến nàng sống không bằng chết, mà nàng, trải qua bao lần bị tổn thương, trái tim cũng đã dần dần mất đi hơi ấm, mất đi tình yêu. Hắn muốn nàng hận hắn, bởi hắn hận nàng. Nhưng, nàng không hận. Nàng cho rằng hắn làm vậy là đúng, nàng cam tâm, vì trong lúc hắn tuyệt vọng nhất, phụ thân nàng đã không giúp đỡ hắn mà ngược lại, sai người ám sát hắn. Trải qua nỗi đau bị phản bội, mất đi người thân, hắn sao có lý do để không hận được cơ chứ? Hắn khinh bỉ nàng, hắn chê nàng "bẩn", hắn đã khiến cho con tim nàng nguội lạnh. Có thể thấy rằng, Uất Lam cam tâm bị tổn thương, vì nàng còn cần máu của Nguyên Ngạo để trị hàn độc cho đệ đệ. Nàng chịu bị các nha hoàn khác khi dễ, nàng tình nguyện bị thiếp thất của hắn sỉ nhục. Nhưng, dù có cam tâm đến đâu, nàng vẫn là con người, nàng cần một ai đó ở bên quan tâm nàng, coi nàng là con người, chứ không phải là một công cụ ! Mà hắn, đã không thể thực hiện lời hứa năm xưa nữa. Thật lạ, đến khi nàng quyết định buông tay, đến khi quyết định dâng máu trong trái tim của mình lên để cứu vớt hắn, ấy mới là lúc hắn hối hận. Hối hận vì đã không biến nàng trở thành người phụ nữ hạnh phúc nhất, hận vì đã bị mong muốn báo thù che mất con tim, lý trí, hận vì đến cuối cùng, đã để cho nàng buông tay. Đau, đau lắm. Đau đến thấu xương, đau tới mức mất đi tri giác. Đến cuối cùng, hắn đã thực hiện mong muốn của nàng, nàng nhắm mắt nằm giữa những bông hoa đẹp nhất, rực rỡ nhất, trên môi là nụ cười mãn nguyện. Hắn rất muốn tự sát để đi theo nàng, nhưng mạng hắn là do nàng cứu sống, do nàng dùng tim để ban cho, nên hắn chẳng thể làm gì ngoài việc chờ cái chết đến để được nằm bên cạnh nàng, bao phủ bởi cả bầy hoa cỏ. Tuy nhiên, số mệnh trớ trêu, bánh xe số phận đã không buông tha cho chàng. Dù vậy, đến cuối cùng, hắn quyết định giữ nàng bên mình, cho dù trong lòng nàng đã không còn trọn vẹn nữa. Cái kết của tác phẩm này là một cái kết mở - đây là loại kết tôi ghét nhất. Nhưng nếu suy xét kỹ, thì có lẽ, đây là cái kết đẹp nhất mà Tuyết Linh Chi có thể ban cho cặp đôi Nguyên Ngạo - Uất Lam. Vốn, tình yêu của hai người không sai, nhưng sai chính là số mệnh, sai là sự ích kỷ và tàn nhẫn của phụ thân, mẫu thân Uất Lam, sai chính là Nguyên Ngạo không buông bỏ được chấp niệm trả thù, sai chính là Uất Lam quá nhu nhược, chỉ biết chịu tổn thương một mình, sai chính là Mẫn Lan Thao khát vọng tình yêu của Uất Lam mà cuối cùng bị sự áy náy và bất lực chiếm lấy...Phải chăng, nếu Uất Lam không yêu Nguyên Ngạo, hoặc nếu Nguyên Ngạo biết trân trọng nàng hơn, có lẽ cái kết sẽ khác? Có lẽ hai người sẽ hạnh phúc bên nhau? Nhưng, cũng chỉ là hai chữ "phải chăng" mà thôi...Viên kẹo Tuyết Linh Chi gửi gắm tới độc giả đầu truyện, hóa ra chính là viên kẹo độc, khi ngậm vào miệng mới thấy nố đắng thế nào, đắng tới mức nước mắt cứ như vậy trào ra...Để rồi cuối cùng, khi nuốt viên kẹo ấy, mới cảm nhận sự đau đớn tới tê tái, bất lực, là nỗi đau cơ hồ tróc thịt, không bao giờ có thể quên được. Nội dung: 8/10 Mức độ yêu thích: 8.75/10   Mời các bạn đón đọc Yêu Hận Vô Tận của tác giả Tuyết Linh Chi.

Nguồn: dtv-ebook.com

Xem

Thiên Chi Kiều Nữ
Tên eBook: Thiên Chi Kiều Nữ (full prc, pdf, epub) Tác giả: Mộc Kiều Thể loại: Ngôn Tình , Xuyên Không, Văn học phương Đông Nguồn: magnolia1314.wordpress.com Editor: Minh Châu + Tiểu Lan Ebook: Đào Tiểu Vũ eBook - www.dtv-ebook.com Giới thiệu: Liên Ngữ Hàm có xuất thân của tiểu thư khuê các, cũng có tên của thiên kim tiểu thư nhưng lại có một gương mặt hồng nhan hoạ thuỷ, ôm một tấm lòng giữa hai nơi… *** Thật ra thì Liên Ngữ Hàm là người chiến thắng trời sinh trong truyền thuyết (ý nói chưa bao giờ thất bại). Nàng tự sát, chẳng qua chỉ vì nhàn rỗi, quá buồn chán mà thôi. Thân là thiên kim của Phủ Quốc công, Liên Ngữ Hàm coi khinh người bình thường xung quanh, tiêu sái sống đến năm mười sáu tuổi. Năm ấy, đội trên đầu vòng hào quang của kinh thành đệ nhất mỹ nhân, cúi đầu nhìn những người cầu hôn muốn đạp đổ cổng phủ Quốc công, đột nhiên nàng cảm thấy cuộc sống này không còn gì thú vị, định trốn vào cửa Phật đến cuối đời. Quyết định này khiến toàn bộ Phủ Quốc công kinh hãi, mẫu thân Liên Ngữ Hàm cũng chính là Tam phu nhân Phủ Quốc công – Hàn thị mỗi ngày ngồi cạnh giường nàng rơi lệ: “Con ơi cục thịt trong lòng cha mẹ ơi, nếu con xuất gia mẹ cũng không sống được…” Thấy mẫu thân khóc thê thảm, Liên Ngữ Hàm cũng rất đau lòng, nhưng chỉ vậy thôi chưa đủ để lay động quyết tâm của nàng. *** Mời bạn đọc theo dõi truyện ngôn tình – Thiên Chi Kiều Nữ để tìm hiểu về cuộc sống của Liên Ngữ Hàm. Một con người không bao giờ chịu khuất phục số phận, những nỗ lực của nàng, cho đến ngày hôm nay để đạt được một mục đích chung. Mời các bạn đón đọc Thiên Chi Kiều Nữ của tác giả Mộc Kiều.
Tài Năng Tuyệt Sắc - Vô Tình Bảo Bảo
Tên eBook: Tài Năng Tuyệt Sắc (full prc, pdf, epub) Tác giả: Vô Tình Bảo Bảo Thể loại: Xuyên Không , Dị giới, Ngôn tình, Văn học phương Đông Convert: NgocQuynh520 Edit: nhok tinh nghich, Đường Nhã, colleneal Nguồn: diendanlequydon.com Ebook: Đào Tiểu Vũ eBook - www.dtv-ebook.com Giới thiệu: Truyện xuyên không chẳng phải vẫn luôn khiến người ta thích thú với những tình huống xuyên qua, câu chuyện vượt thời gian đầy lắng đọng, chạm đến lòng người đọc, khiến bạn có đôi chút nghĩ suy lại có lúc đắn đo, không biết phải làm sao. Truyện Tài Năng Tuyệt Sắc của tác giả Vô Tình Bảo Bảo, chính là một truyện đầy hấp dẫn như vậy, lại mang theo yêu tố truyện ngôn tình đang để theo dõi. Chuyện gì sẽ xảy ra khi một người lạnh lùng, phúc hắc như nàng xuyên qua trở thành một đại tiểu thư quý tộc háo sắc lại vô dụng? Đại tiểu thư là một người ngu ngốc, háo sắc. Vì đuổi theo nhị hoàng tử mà rơi xuống ngựa rồi hôn mê bất tỉnh. Lần nữa mở mắt lại trở nên lạnh lùng, bức người. Không lâu sau đó, tài năng hiện ra, khiến cho lòng người khiếp sợ. Ở nơi này, người có ma pháp, đấu khí sẽ trở nên mạnh mẽ, kiêu ngạo. Nàng muốn đi con đường nào? Vả lại, sắc đẹp của nàng thật thần bí, khiến cho thiên hạ chấn động, mở ra một cái đường phản nghịch. Nhị hoàng tử tuấn mĩ chịu sự khiển trách của hoàng thượng, bất đắc dĩ phải đến phủ Công Tước thăm hỏi đại tiểu thư háo sắc đang bị thương vì rơi xuống ngựa. Lại nghe nha hoàn kia nói, tiểu thư không rãnh. Đến khi nhìn thấy đại tiểu thư đang nhàn nhã uống trà ở đình viện, hoàn toàn không đếm xỉa đến hắn, khuôn mặt nhị hoàng tử bỗng nhiên có phần run rẩy. Kỵ sĩ bảo vệ cho nàng - Tẫn Diêm, vẫn luôn dùng ánh mắt chán ghét mà nhìn nàng. Nhìn thấy tài năng của nàng thì kinh ngạc, hoài nghi. Nàng, thật sự vẫn là nàng như trước đây sao? Liệu đi đến cuối thì mọi việc còn trớ trêu vào định mệnh không, đọc truyện để tìm câu trả lời, đồng hành cùng chuyến hành trình dài của nữ chính, bạn cũng có thể tìm đọc các truyện khác cùng thể loại như: Kế Hoạch Dưỡng Thành Hôn, Vương Phi Mười Ba Tuổi, Y Thủ Che Thiên,... Mời các bạn đón đọc Tài Năng Tuyệt Sắc của tác giả Vô Tình Bảo Bảo.
Tổng Tài Bức Hôn Ngạo Thê Khó Thuần Phục - Yến Ngữ Yên Nhiên
Tên eBook: Tổng Tài Bức Hôn Ngạo Thê Khó Thuần Phục (full prc, pdf, epub) Tác Giả : Yến Ngữ Yên Nhiên Thể loại : Ngôn Tình, Hiện đại, Văn học phương Đông Nguồn: sstruyen.com Ebook: Đào Tiểu Vũ eBook - www.dtv-ebook.com Giới thiệu: Đôi: Lâm Lập Phong và Hạ Tử Tinh Nam: vị tổng tài giỏi giang, đẹp trai, anh tuấn (dĩ nhiên) Nữ: là siêu mẫu mỹ lệ động lòng người …Trời sinh một cặp??!! Kết hôn sống hạnh phúc là lẽ dĩ nhiên? Không, không phải kết hôn mà là bị bức hôn mới đúng! …Ồ!Sao tiểu nữ nhân này khó thuần phục đến thế? Muốn thoát khỏi tay ta ư?…Hãy đợi đấy! Vậy rút cục mèo nào cắn mỉu nào? Ai sẽ là người bị thuần phục đây? Mời các bạn đón đọc đọc Tổng Tài Bức Hôn Ngạo Thê Khó Thuần Phục của tác giả Yến Ngữ Yên Nhiên.
Xem Như Anh Lợi Hại Đồ Xấu Xa
Tên eBook: Xem như anh lợi hại, đồ xấu xa (full prc, pdf, epub) Tác giả: Hốt Nhiên Chi Gian Thể loại: Ngôn tình, Hài hước, Văn học phương Đông Người dịch: Dennis Q Kích thước: 16 x 24 cm Số trang: 508 Ngày xuất bản: 07/01/2014 Giá bìa: 125.000 ₫ Công ty phát hành: Bách Việt Nhà xuất bản: NXB Thời Đại Chụp pic: darknessflower98 Type:   ttcd: 1-12 ruak0n22109x: 13-25 jdramaholic: 26-37 lamyenvi: 38-52 ntm96: 53-hết   Beta: dahoaquan1503 Tạo prc: Dâu Lê Nguồn: luv-ebook.com Ebook: Đào Tiểu Vũ eBook - www.dtv-ebook.com Giới thiệu   Cố Tịch nhớ rằng dì đã từng coi bói cho cô, nói trước năm hai mươi bảy tuổi cô khỏi phải yêu đương gì, bởi vì tất cả đều sẽ kết thúc một cách vô cớ, chân mệnh thiên tử của cô sẽ từ trên trời rơi xuống vào năm cô hai mươi bảy tuổi.   Cố Tịch ban đầu không tin.   Năm hai mươi hai tuổi, cô yêu một chàng trai, ba tháng sau chia tay, bạn trai gương vỡ lại lành với thanh mai trúc mã của anh ta.   Hai mươi ba tuổi, cô yêu lần nữa, hai tháng sau chia tay, cô bị kẻ khác cướp mất. Đúng, vì bạn trai của cô và kẻ thứ ba rất tâm đầu ý hợp, nên cô đã “bị cướp bạn trai” một cách vô tội.   Hai mươi tư tuổi, cô lại cố chấp yêu thêm người nữa, ai đó trước đêm tốt nghiệp đã thản nhiên nói với cô rằng, anh ta vì muốn xuất ngoại mà phải đính hôn với con gái của giáo sư.   Dì ơi, cái miệng quạ của dì có thể nào chuẩn hơn được không!   Tốt nghiệp xong, Cố Tịch không dám lại gần đàn ông. Mấy anh chàng đẹp trai đều trở thành những bông hoa trong mắt, cảm giác thèm ăn trong miệng, không dám hy vọng xa vời nữa.   Vậy là, khi ngày cuối cùng của tuổi hai mươi bảy tới, cô vẫn cô đơn.   Đúng lúc Cố Tịch đang định gào thét với dì rằng cái miệng thần cũng có lúc tính sai, thì không ngờ, trước mấy tiếng đồng hồ khi bước sang tuổi hai mươi tám, cô đã gặp phải kẻ đó, một sinh vật bụng dạ chứa đầy mưu mô, cô bắt đầu suy sụp!   ***  Tác giả Hốt Nhiên Chi Gian   Thích dùng những từ ngữ đơn giản, mượt mà để biểu đạt nội tâm với những cảm xúc mãnh liệt, ngòi bút và lối viết của cô như bày ra trước mắt chúng ta những câu chuyện tràn ngập ấm áp và hạnh phúc, khiến chúng ta thêm quý trọng những gì mình đang có.   Các tác phẩm tiêu biểu đã được BachvietBooks xuất bản:   - Mờ ám (Xuất bản Quý II/2011)   - Chỉ yêu cây kẹo bông nhỏ (Xuất bản Quý I/2012)   - Sự dịu dàng chết tiệt (Xuất bản Quý I/2013)   - Xem như anh lợi hại, đồ xấu xa! (Xuất bản Quý I/2014) Mời các bạn đón đọc Xem Như Anh Lợi Hại Đồ Xấu Xa của tác giả Hốt Nhiên Chi Gian.