Liên hệ: 0912 699 269  Đăng nhập  Đăng ký

Gió Xuân Mười Dặm Không Bằng Anh

Thể loại: Quân nhân, Sủng, H, HE Số chương: 68 + 3 ngoại truyện Nhân vật chính: Hình Khắc Lũy, Mễ kha Converter: Ngocquynh520 Editor: Quỳnh Nga + Bí Ngô Beta: hoaxua Lí tưởng cả đời của Mễ Kha là tìm một người đàn ông yêu thương mình để dựa vào. Nhưng mà tìm kiếm ở quân đội thì kết quả lại là: Lúc thổ lộ: Em thích anh, muốn anh thành người yêu của em. Lúc bị cự tuyệt: Em thích anh như vậy, thích em một chút anh sẽ chết à Lúc sám hối: nếu biết đó là nụ hôn đầu của anh, em nhất định sẽ chú ý điểm mấu chốt, để anh nhớ khoảnh khắc đẹp nhất này. Lúc đùa bỡn: Kỹ thuật bắn súng luyện thành do đó, thì sắc lang chính là thế này tạo nên đó Lúc nghiêm chỉnh: Em thật nghiêm túc, hiện tại chân thành mà nhiệt tình mời anh yêu đương Khi yêu: Trung thành với vợ như với Đảng. Vì vậy sự thật chứng minh: Quân nhân tuyệt đối nguy hiểm, cần đầu tư cẩn thận. Cho nên, thật ra đây là câu chuyện về chàng thiếu tá tính tình rất quân sự hóa và côn đồ ỷ lại vào vợ. Liệu chuyện tình này sẽ ra sao, kéo dài và kết thúc như thế nào, họ sẽ đi về đâu, liệu có cái kết đẹp cho tất cả hay không, tất cả những câu trả lời đều nằm trong truyện, đọc và theo dõi chuyện tình này nhé. *** Gió Xuân Mười Dặm Không Bằng Anh là câu chuyện tình yêu giữa quân nhân và bác sĩ quân đội. Ở họ đều có sự hi sinh cho đất nước và nhân dân. Trong tình yêu nước nồng nhiệt là tình yêu đôi lứa nồng ấm, chân thành. “Chân ái” là cái mà con người luôn theo đuổi, đi kèm là bổn phận và trách nhiệm. Mễ Kha đại diện cho phái nữ hiền lành, mẫu mực, sống ngay thẳng không hề mềm yếu trước những điều xấu, dành tất cả tình yêu sâu sắc cho một người. Hình Khắc Lũy đại diện cho 1 tầng lớp quân nhân hiện đại, lấy trách nhiệm và nghĩa vụ làm lý tưởng, đồng thời lấy khả năng và trí tuệ làm nền tảng cho tình yêu của mình, bảo vệ hết sức cho cô gái mình yêu Điểm cộng đầu tiên cho truyện là cái tên “Gió xuân mười dặm không bằng anh”, nghe có vẻ như kiểu dù có 10 dặm vườn đào tiên cũng không thể bằng anh. Kế đến là bìa truyện, phải nói là khá dễ nhìn, thấy vui vui. Còn về cách dẫn dắt thì tác giả thể hiện tốt. Ngay từ những chương đầu, lối hành văn làm ta muốn tiếp tục đọc sang trang kế, điều này là điểm mạnh của tác giả giúp lôi kéo sự quan tâm của người đọc. Nội dung truyện có ý nghĩa, xây dựng tình yêu giữa quân nhân và bác sĩ quân đội. Ở họ đều có sự hi sinh cho đất nước và nhân dân. Trong tình yêu nước nồng nhiệt là tình yêu đôi lứa nồng ấm, chân thành. “Chân ái” là cái mà con người luôn theo đuổi, đi kèm là bổn phận và trách nhiệm. Mễ Kha đại diện cho phái nữ hiền lành, mẫu mực, sống ngay thẳng không hề mềm yếu trước những điều xấu, dành tất cả tình yêu sâu sắc cho một người. Hình Khắc Lũy đại diện cho 1 tầng lớp quân nhân hiện đại, lấy trách nhiệm và nghĩa vụ làm lý tưởng, đồng thời lấy khả năng và trí tuệ làm nền tảng cho tình yêu của mình, bảo vệ hết sức cho cô gái mình yêu. Chàng nhiều lần cứu nàng khỏi nguy hiểm, giữa sự sống và cái chết, sự can đảm và kiêu hãnh của anh không cho phép bất cứ giây phút nào do dự, nề hà, mà thay vào đó là ý chí quyết tâm thực hiện. Qua những thăng trầm và cả những chông gai phía trước, cặp đôi Lũy-Kha luôn vững tin vào cái đẹp trong cuộc đời, dám đương đầu thách thức, là ví dụ tiêu biểu nhắc nhở các bạn trẻ về lý tưởng sống tuy đơn giản mà sâu sắc. Ngoài ra, truyện khá hài hước là do sự đối đáp của anh chàng Khắc Lũy theo kiểu “bá đạo soái ca”, anh đã phán thì không có “nhưng”. Tác phẩm này tôi đọc trước khi có bộ phim Hậu duệ mặt trời. Do đó, tôi hi vọng các bạn sẽ không so sánh giữa phim và truyện, và đặc biệt là giữa 2 câu chuyện khác nhau nhé. Tôi tất nhiên cũng thỉnh thoảng bị vướng vào cảm giác, nên đọc truyện hay xem phim? Dù gì thì cũng là do các bạn chọn lựa, nhưng nếu khó quá thì sao? Tôi có cách nhỏ này, trước khoảng thời gian dài chờ phim, thì nên đọc truyện, khi có phim thì có thể coi toàn bộ hoặc coi những đoạn “cut video” nhé. Còn nếu khi biết đến tác phẩm này mà chỉ còn cách ngày công chiếu vài ngày, các bạn có thể chờ xem phim luôn. Và khi có thời gian, hãy đọc lại truyện nhé. Dù truyện hay phim, tôi cũng hi vọng chúng đều làm hài lòng giữa các fan “nguyên tác” và fan “chuyển thể” nhé. Chúng ta đều yêu thích tác giả Mộc Thanh Vũ và 2 nhân vật chính cơ mà. ~~ Xin cảm ơn đã đọc. Tạm biệt nè. ~~ *** Theo một quả đạn tín hiệu màu xanh bay lên trời thì rốt cuộc 3 ngày khảo hạch cũng kết thúc với màn diễn tập bằng đạn thật thực vất vả. Ở trận chiến này, đoàn 5-3-2 không còn chiếm được giải nhất như lệ thường, biểu hiện xuất sắc nhất thuộc về quan chỉ huy của lam quân – tham mưu trưởng Hách Nghĩa Thành và thiếu tá tham mưu Hình Khắc Lũy. Ở giờ phút giao đấu quyết định cuối cùng, hai người với khả năng chỉ huy tác chiến đầy tài tình và bản lĩnh chiến đấu mạnh mẽ đã xoay chuyển được tình thế và giành thắng lợi tuyệt đối. Tuy nhiên khi chưa nhận được lời khen ngợi, Hình Khắc Lũy đã nhanh chóng đi vào phòng tạm giam. Thực ra phòng giam ở quân đội không phải là chuyện quá ngạc nhiên. Hơn nữa Hình Khắc Lũy lại có tình tình không chịu gò bó thúc ép, việc bị giam căn bản là chuyện thường ngày. Nhưng đây là lần đầu tiên không phải là do Hách Nghĩa Thành ra lệnh giam lại. Nói cách khác là do anh tự nguyện, mặc cho tham mưu bên ngoài gọi thế nào cũng không ra. Thúc Văn Ba hiểu rất rõ con người Hình Khắc Lũy, khi đã quyết thì mười đầu trâu kéo cũng không ngăn nổi, cũng không nên nói lời khuyên can vô nghĩa. Trước hết là để cậu ta ở trong suy nghĩ thông suốt rồi sau đó đi tìm tham mưu trưởng. Lúc này Hách Nghĩa Thành còn chưa biết Hình Khắc Lũy đã “Tạo phản” rồi nên gọi điện thoại tìm người, định phân phó công việc. Hình Khắc Lũy đơn phương nộp đơn tạm giam cho Thúc văn Ba. Khi nhìn thấy số điện thoại của tham mưu trưởng, Thúc Văn Bá mới chợt hiểu ra ý đồ của Hình Khắc Lũy. Hắn lập tức tiếp điên thoại: “ Thưa tham mưu trưởng, hiện Hình Khắc Lũy đang tự giam mình tại phòng tạm giam, mong tham mưu trưởng ra chỉ thị” Hách Nghĩa Thành nghe tin thì sắc mặt trầm hẳn xuống, vỗ một tiếng “Bốp” vào văn kiện trên bàn làm việc, giọng đầy nghiêm túc: “Vậy thì giam. Cậu ta quả thật cần tự mình kiểm điểm” Thúc Văn Ba biết hai người này lại có xích mích rồi, vì thế suy nghĩ một chút rồi đưa ra đề nghị: “Có nên mời chính ủy làm công tác tư tưởng hay không?” Hách Nghĩa Thành nghe vậy đương nhiên không đồng ý, đầy tức giân mà nói: “ Tư tương cậu ta cao như vậy, còn cần chính ủy khuyên giải sao?” Thúc Văn Ba cau mày: “Nhưng trại tân binh bên kia……..” Lời còn chưa nói hết đã bị cắt ngang, Hách Nghĩa Thành không để Thúc Văn Ba nói đỡ cho Hình Khắc Lũy, ngược lại còn giao phó: “Nói với cảnh vệ, từ nay không được đưa cơm cho cậu ta. Hủy bỏ 3 bữa 1 ngày” Chuyện này thực sự lớn rồi đây. Cúp điện thoại, Thúc Văn ba thở dài nghĩ thầm: Đồng chí Hình Khắc Lũy, không phải ta không giúp cậu, chỉ là quân lệnh như sơn, cậu chắc sẽ hiểu mà. Quả nhiên 3 ngày tiếp theo cảnh vệ không đưa cơm cho anh. Ngày thứ nhất, Hình Khắc Lũy dựng đứng mày kiếm kháng nghị: “Dựa vào cái gì mà không cho tôi ăn cơm, các người là đang ngược đãi phạm nhân. Tôi nói cho các người biết, tôi đây là bế quan chứ không tuyệt thực” Cảnh vệ thực hiện quân lễ rồi nói: “Thưa thiếu tá, bế quan là do một mình thiếu tá đưa ra. Chúng tôi không nhận được chỉ thị của cấp trên nên không chuẩn bị phần của thiếu tá” Ngày thứ hai, Hình Khắc Lũy bực túc mà phá cửa kêu to: “ Bảo Thúc Văn Ba tới đây” Cảnh vệ thực hiện quân lễ lần nữa rồi nói: “ Tham mưu Thúc văn Ba đã nói, bế quan là do thiếu tá tự quyết định, ra ngoài hay không là do thiếu tá” Ngày thứ ba, Hình Khắc Lũy muốn ra ngoài thì phát hiện cửa bị khóa. Đối mặt với sự tức giân của Hình Khắc Lũy, cảnh vệ nói: “Thưa thiếu tá, nghe nói tham mưu trưởng tìm khắp nơi cũng không thấy thiếu tá, sợ tham mưu trưởng tìm đến đây nên chúng tôi không còn cách nào khác là khóa cửa lại” “ Quả thật là quá logic mà” Hình Khắc Lũy tức giận đến chống nạnh, bốc khói mà nói: “cậu xác định tham mưu trưởng sẽ tìm không ra ta?” “Xác định” “Thật xác định..?” “Thật xác định” “ Các cậu dám xác định một lần nữa..?” “…………………” Do 3 ngày không được ăn cơm, Hình Khắc Lũy cảm thấy quá đói. Đúng lúc anh đang suy nghĩ muốn đi ra thì Thúc Văn Ba đưa ra chỉ thị mới nhất của Hách Nghĩa Thành: “Tự kiểm điểm 5000 chữ, không được sao chép, phải tự mình viết” “5000 chữ, tham mưu trưởng không biết tôi chưa tốt nghiệp tiểu học sao?” Hình Khắc Lũy nằm cứng đờ trên mặt đất mà than thở: “Sếp thật khó tính” Thúc Văn Bản đem bản kiểm điểm 5000 chữ đến thì trong đó toàn: “ Phạt tôi đi, tôi muốn ăn cơm”. Hách Nghĩa Thành dù tức giận cũng phải buồn cười mà nói: “ Đem tên khốn kia đến đây cho tôi” 5 phút sau, Hình Khắc Lũy cố ý thể hiện mình không còn hơi sức đứng ở cửa: “Báo cáo”. Đáp lại là 5 phút sau Hình Khắc Lũy mới được phê chuẩn cho vào. Thấy trong phòng làm việc chỉ có Hách Nghĩa Thành, Hình Khắc Lũy đứng nghiêm báo cáo: “Tham mưu trưởng, anh cử tôi đến đoàn 5-3-2 đi, tôi thực sự muốn xem xem họ huấn luyện như thế nào, tôi không tin họ mạnh đến mức mà không một đoàn nào đánh thắng được họ” Hách Nghĩa Thành không ngửng đầu, tay vẫn xem văn kiện thấp giọng nói: “Còn có thể huấn luyện như thế nào, đại cương huấn luyện của họ thật sự cậu chưa từng thấy?” Hình Khắc Lũy bất chấp khó khăn tiếp tục nói: “Đại cương là chết, người là sống. Toàn quân đều có đại cương na ná nhau, nhưng khi luyện binh thì khả năng lại khác nhau. Cho dù bọn họ nghiêm khắc tuyển những người xuất thân bộ đội đặc đặc chủng thì sức mạnh của bọn họ cũng không thể được như vậy được. Tham mưu trưởng không tò mò sao?” “Không tò mò” Hách Nghĩa Thành vẫn duy trì thái độ lạnh nhạt như cũ, thực chất là vẫn không đồng ý phái anh đi. Hình Khắc Lũy tiến lên phía trước vài bước, cố gắng nói: “Tham mưu trưởng, tôi…..” “Đứng nghiêm” Hách Nghĩa Thành lạnh lùng nói, xác định Hình Khắc Lũy đứng đúng tư thế quân nhân. Tay Hách Nghĩa Thành cầm văn kiện đã xem qua, không cho phản bác mà nói: “Cút đi ngay cho tôi” Hình Khắc Lũy không sợ trời không sợ đất chỉ sợ sếp bảo anh cút đi, trong lòng thầm nghĩ: “Không ý kiến không điều kiện chấp hành, có ý kiến không điều kiện không làm”. Bắt gặp ánh mắt của Hách nghĩa Thành “Còn có việc gì nữa?”. Hình Khắc Lũy đành xoa mũi mà bước ra ngoài. Tự giam mình cái gì, quả nhiên là không sáng suốt mà. Hình Khắc Lũy không thể không thừa nhận Tham mưu trưởng đúng là chỉ sợ mỗi chị dâu, bên ngoài thì đúng là mềm không được cứng cũng không xong. Đi ra ngoài thì gặp ngay Thúc Văn Ba, cười hỏi: “Thỏa hiệp?” Hình Khắc Lũy híp híp mắt coi như chào hỏi rồi nói: “Không cho tôi ăn cơm hả?” Tiếp theo túm lấy áo của Thúc Văn Ba rồi đè lên tường mà nói: “Dám bắt tôi viết kiểm điểm hả?” Cuối cùng thúc một tay vào bụng người anh em mà nói: “Cậu còn dám cười nhạo tôi’ Chờ Hình Khắc Lũy đánh xong, sư trưởng Lý mới từ bên cạnh anh đi ngang qua. Ngày kế tiếp khi bước vào sân huấn luyện, Hình Khắc Lũy đã nghe thấy những tiếng vô lực: “Một, Hai, ba, Bốn,….” Ngay sau đó liền nhìn thấy đội hình vô cùng rời rạc. Thấy thế, khuôn mặt của người đang mặc trên mình bộ huấn phục là Hình Khắc Lũy trở nên vô cùng lạnh lùng, chỉ có đôi mắt theo bản năng thì nheo lại. Trong khi nhiều binh chủng đang hăng hái diễn luyện chiến đấu thì lúc này ở sân huấn luyện không chỉ không có tiếng hô to mà ngược lại còn rất dịu dàng. Thật ra đối với những phần tử hiếu chiến như Hình Khắc Lũy mà nói thì thao luyện tân binh cái gì, thật sự là không có kĩ thuật tác chiến, hơn nữa đối tượng thao luyện lại là nữ. Đối với quân đội mà nói cũng giống như “Hòa thượng” vậy, con gái dù thế nào cũng như là động vật quý hiếm. Mặc dù không cưng chiều như gấu trúc nhưng cũng không nên để họ chịu tủi thân mới đúng. Vậy mà lần này những nữ tâ binh xinh đẹp lại phải chịu không ít vất vả, nguyên nhân cũng là vì sư bộ phái tới 1 đồng chí thiếu ta vô cùng nghiêm khắc. Vào một buổi sáng sớm bình thường như bao buổi sáng khác, Hình Khắc Lũy bước những bước tiêu chuẩn xuyên qua làn sương mù mà tiến tới, tư thế anh dũng, đôi mắt đen với những tia sắc nhọn đảo qua từng người. So với người hôm qua bị Lý sư trưởng bắt gặp thì giống 2 người hoàn toàn khác biệt. Hình Khắc Lũy dùng ánh mắt lạnh lùng nhìn về phía trước rồi lên tiếng đầy tức giận: “Hô cái gì thế, trong người bị khó chịu à. Có biết thế nào là đi đều, đi chỉnh tề không?” Tân binh huấn luyện đã được 3 ngày, hôm nay là ngày đầu tiên anh đến kiểm tra . Kết quả là vừa vào sân huấn luyện đã bị bọn tiểu nha đầu này chọc tức. Ba ngày huấn luyện mà thậm chí cả khẩu lệnh hô cũng không đúng, nói gì đến đội hình đội ngũ. Kết quả như vậy thật làm cho anh rất buồn phiền. “Theo tiến độ ốc sên của các cô thì đừng nói đến ba tháng mà ba năm cũng không thể đạt tiêu chuẩn”. Ánh mắt lạnh lùng, Hình Khắc Lũy mặt không cảm xúc mà nói: “Tôi nói với mọi người ở đây, huấn luyện tân binh sẽ tiến hành kiểm tra, ai không đạt tiêu chuẩn thì tự động rời khỏi đây. Đừng nghĩ mọi người là nữ mà cường độ huấn luyện được giảm nhẹ”. Nói hết câu, Hình Khắc Lũy dùng ánh mắt bén nhọn nhìn lướt qua từng người, nhìn đến một khuôn mặt quen thuộc thoáng ngạc nhiên mà dừng lại. Sau đó mạnh mẽ mà nói một câu: “Tôi đây là rèn luyện sức chiến đấu chứ không thương hoa tiếc ngọc” Bị khiến trách khiến mặt ai cũng đỏ như quả cà chua mà nhìn vị thiếu tá trước mặt. Trong lòng thì thầm nghĩ cuộc đời họ từ giờ phút này trở đi sẽ thật sự bi thương. Mời các bạn đón đọc Gió Xuân Mười Dặm Không Bằng Anh của tác giả Mộc Thanh Vũ.

Nguồn: dtv-ebook.com

Xem

Nguyệt Thượng Trọng Hỏa - Thiên Lại Chỉ Diên
Thượng Quan Thấu - chủ nhân của Nguyệt Thượng cốc, là người nho nhã, lễ độ, cách làm việc lại không phân biệt chính tà. Là người lạnh nhạt, không màng nữ nhân khác rơi lệ nhưng lại vì một cái nhíu mày của nàng mà lo lắng, cho dù có mất tất cả cũng muốn bảo vệ nàng. Trọng Tuyết Chi - là thiếu chủ của Trọng Hỏa cung, xinh đẹp tuyệt trần, phong tình vạn chủng, mỗi một cử chỉ đều làm người khác điên đảo vì nàng. Nàng chưa từng sợ bất cứ điều gì nhưng lại luôn e ngại ánh mắt của hắn, trong muôn vàn người nàng chỉ nguyện ý hắn. Vốn là một đôi trời sinh, nhưng nàng lại là người phản ứng chậm trong chuyện tình cảm, hắn lại là kẻ phong lưu trời sinh. Hai con người bị vận mệnh đùa giỡn mà không thể đến với nhau. Tình yêu của họ đều phải chôn chặt ở trong lòng, khiến cho cả hai phải chịu những tổn thương sâu sắc. Giấc mộng thời niên thiếu vốn đầy màu hồng nay đã phai nhạt, hai con người vốn phải ở bên nhau nay lại biến thành hai kẻ xa lạ. Trải qua một đoạn tình cảm nồng nàn phải chăng cuối cùng cũng sẽ trở nên nguội lạnh *** Thẻ: giang hồ, ma giáo, âm mưu Đọc giống như đọc “kiếm hiệp kinh điển” vậy. Nhất là mấy khúc âm mưu, tranh đoạt võ lâm Đây là bộ giang hồ giành cho các fan giang hồ. Đọc cũng lâu rồi Cũng được lắm. Chị nữ chủ Trọng Tuyết Chi là con gái của đại ma đầu Trọng Liên, nhưng thân thế thực sự của chị cũng li kì lắm. Sau lại bị hiểu lầm có tình cảm với anh Hạ Khinh Mi của danh môn chính phái, ngươi ta lại có vị hôn phu là Lâm Phụng Tử. Nên chị lại càng bị mang tiếng. Cha chị mất, cha nuôi cũng bỏ đi. Anh cha nuôi này có một đệ tử, chính là anh nam chính Thượng Quan Thấu. Chính anh cha nuôi này đã dụ anh nam chính bỏ danh môn chính phái mà đi (hình như vậy), còn dụ anh cùng mình tạo lập môn phái mới, dạy cho anh sống hưởng thụ, chơi bời, vô sỉ… Nhưng mà dặn anh, chọc ai thì chọc, không được chọc con gái mình. Hic, tóm lại anh nam chính tiếng xấu vô kể Tất nhiên sau khi hai người này gặp nhau, luôn cố đối xử với nhau như anh em, hé hé, nhưng mà không được Sau này lấy nhau, hai người có hai đứa con sinh đôi, nhưng một trong số đó bị giết. Anh cũng bị người ta đánh cho tàn phế… Nhưng thật ra, người đó không phải là anh. Anh mai danh ẩn tích, tìm cách trả thù… Kết thúc có hậu. Chỉ tội anh hộ pháp Mục Viễn trong giáo phái của chị. Mang nặng mối thù gia thế, kế hoạch báo thù hoàn hảo, nhưng lúc sắp buông tay thì bị hãm hại, sau này còn tàn phế. Cũng không biết anh yêu ai giữa hai chị em chị nữ chủ nữa. Tình hình là dạo gần đây truyện convert rất nhiều nên truyện hay cũng ít đi, hoặc do ta đọc nhiều quá nên bị chai lờn cảm xúc luôn rồi. Nếu là lí do thứ nhất, chắc ta lục lại mấy bộ cũ, convert đã lâu mà chưa dọc, may ra kiếm được bộ nào hay. Nếu là lí do thứ hai, chắc tạm dừng đọc một thời gian quá. Không biết làm nổi không đây ? Ta thích giang hồ, vì quá bội thực cung đấu rồi, thích tình cảm ấm áp 1 chọi 1, vì trong NP yy nhiều quá, đọc đôi khi thấy làm quá, nhất là những truyện mà nhân vật nữ chủ không hay, kéo theo các anh nam vừa điên vừa ngốc, làm ta tiếc rẻ cho bộ dáng đẹp đẽ của mấy anh. Mời các bạn đón đọc Nguyệt Thượng Trọng Hỏa của tác giả Thiên Lại Chỉ Diên.
Ngọ Môn Quẫn Sự - Ảnh Chiếu
“Tại sao phải xuyên không? ! tại sao ta phải xuyên ? !” “Không mặc* sẽ cảm . . .” *”xuyên” và “mặc” đều là chữ “穿”, đây là từ nhiều nghĩa Khi toàn bộ các thiếu nữ trên thế giới đều đang mơ mộng muốn được một lần xuyên không, thì ở đâu đó vẫn còn có một cô nương đang giãy giụa, liều mạng dốc sức quay trở về hiện đại. BMW tính là gì? Mỹ nam cũng xin đứng sang một bên! Là một phụ nữ thế kỉ 21 có học vấn cao, làm sao chúng ta có thể chịu đựng được khi không có máy tính, không có sô cô la, không có bồn cầu xả nước trong nhà vệ sinh??Vì vậy, mới có một đoạn như thế này “Câu chuyện kể về một người con gái không hiểu điều kỳ diệu gì đã được xuyên trở về thời cổ đại.Cứ tưởng cô gái đó sẽ vô cùng hạnh phúc ai zè lại liều mạng muốn xuyên trở về hiện đại.Nhưng chưa kịp trở về thì không may lại gặp phải một đám tuyệt sắc mỹ nam âm hiểm cản trở.Bị họ chà đạp cô chà đạp lại, cùng họ đấu trí cùng so dũng khí.Lư Sơn mồ hôi đổ như thác huyết lệ lịch sử” . Nhanh chóng tiến vào thời  Ô Long nhân sinh truyền kỳ, cái nơi mà toàn những lời đồn đại không căn cứ, những câu chuyện bát quái thì nhiều không kể xiết, một chén thịt kho tàu cũng có thể bất ngờ gây ra vụ án hài hước nào đó. *Ô Long: Ô Long viện, chắc nhiều bạn biết quyển truyện tranh nhảm này rồi ???? “Hai con chim vàng oanh không có tâm, một chi hồng hạnh xuất tường .” “Chớ buồn con đường phía trước mình không rõ, một chi hồng hạnh xuất tường .” “Chân trời xa xăm nơi nào chẳng có cỏ thơm , một chi hồng hạnh xuất tường .” “Hầu môn vừa vào sâu như biển , một chi hồng hạnh xuất tường .” (thơ con cóc = =”) . . . Quýnh ???? 囧rz ! Chúng ta có thể đoán được trước tình tiết, đáng tiếc lại đoán không ra được kết cục của câu chuyện này  . . . *** Trạch nữ hiện đại Cố Thanh Kiều rất không tình nguyện gia nhập cổ đại, vì mục đích trở về được nhà, trở lại cuộc sống tươi đẹp phải tiếp tục cố gắng phấn đấu,bất khuất cùng kiên cường. Nàng thành công chạy thoát khỏi hoàng cung kinh thành tràn ngập nguy hiểm, dấn thân vào phái Tây Lăng có thế lực lớn mạnh nhất trên giang hồ, thay tên đổi họ ẩn núp học võ , để tìm ra một trong tứ linh “Thanh mộc kiếm Hình Nhân”  .Trải qua vô số trắc trở, nàng rốt cục cũng làm quen được với người đứng đầu phái Tây Lăng- Nguyễn Tự Khung trong truyền thuyết, hai người đánh bậy đánh bạ thế nào lại trở thành cộng sự, chuẩn bị liên hợp với nhau tìm bảo kiếm . Không ngờ biến cố nổi lên,trong quá trình xuống núi chiêu mộ đệ tử, đã xảy ra chút sự cố, đệ tử bị người ngoài ác ý chặt đầu giết chết, mọi người nhao nhao suy đoán mục đích là vì bảo kiếm . Vì vậy Nguyễn Tự Khung cùng Cố Thanh kiều một mặt đi tìm  hung thủ giết người, một mặt giúp nhau thăm dò nghi kỵ, cuối cùng , hai người chân chính kết trở thành đồng bọn. Trải qua sự sắp đặt hãm hại của hung thủ, cùng Đoàn vương gia gặp lại , sau khi thiếu một chút bị mất mạng, Cố Thanh Kiều biết rõ chỉ cần có thể rút…ra bảo kiếm , liền có thể danh chính ngôn thuận mượn đi nó. Vì vậy nàng đã phải trải qua khó khăn đủ đường do chưởng môn gây ra, cuối cùng cũng đã được như ý nguyện động vào bảo kiếm.Cầm được bảo vật mong muốn, nàng mang theo sự lưu luyến không rời ra khỏi núi Tây Lăng. Nhưng mà tuyệt đối không ngờ rằng, dưới chân núi chờ nàng lại là xe ngựa cùng quân đội hoàng gia ! Mặt khác, nàng cũng không biết , khi thuận lợi cầm được bảo kiếm , kỳ thật còn có một bí mật động trời phía sau chưa bị vạch trần . . . *** Rốt cục cầm được truyền thuyết bảo kiếm , người gặp người giẫm hoa gặp hoa bại (đánh bại) nữ chính hình tượng Tiểu Cường* Cố Thanh Kiều , chưa đầy nửa năm ăn vạ trong Tây Lăng phái , bị thái tử cưỡng ép nửa kéo nửa đẩy trở lại hoàng cung , dùng thân phận mới “Thượng nghi”  bắt đầu sưu tập “Tứ linh”  cuối cùng. Trước có vị hôn phu Đoàn vương gia uy bức , sau có thanh mai trúc mã Đang Đang ca  lợi dụ , thêm mỹ thiếu niên thái tử đột nhiên trúng độc , Không Không đại sư ám chỉ đầy bí ẩn, hoàng cung khắp nơi là mạo hiểm cùng bí ẩn . Sóng ngầm khởi dậy, tất cả đấy bí ẩn cuối cùng được mở ra, độc thủ phía sau màn rốt cuộc là ai? Tiểu Kiều cô nương thân về nơi nào? Không thể bỏ qua ! *Tiểu Cường là con gián trong phim Đường Bá Hổ p/s: Editor đã nhảy cóc đọc cuối sách, kết cục hơi bất ngờ, có thể gây ra nhiều ý kiến nên cẩn thận khi cân nhắc. Truyện này số chương toàn đặt là đồ ăn, nên mình tự đánh số chương có thể nhầm lẫn trong quá trình đếm _ _||| *** Sáng sớm cuối thu ở Thiên Thủy các, nhẹ nhàng khoan khoái mà ngọt ngào. Băng qua đình đài lầu các trùng điệp, có một cô gái khóe miệng mỉm cười dáng người thướt tha, đang ngồi ngay ngắn soi mặt nước chỉnh trang. Trong đám sương mông lung, ngón tay ngọc thon dài khi thì lướt qua tóc đen, khi thì phẩy nhẹ mặt hồ, dáng vẻ tràn đầy phong tình, lặng lẽ làm lay động trái tim một con cóc trưởng thành trong nước. —-đối với con cóc quanh năm không gặp con khác phái như nó mà nói, tình cảnh này, tựa như tiên nữ kinh diễm trong tiếu thuyết võ hiệp lên sân khấu, làm chấn động tiểu tử ngốc ở lâu năm trong núi sâu. “Muội muội tốt, sao rời giường sớm thế?” Giọng nói tựa tiếu phi tiếu cách đó không xa, nhanh chóng đập tan ảo tưởng hoa si của cóc. Cùng với tiếng bước chân, mĩ nam tà ác Lục Tử Tranh được chúng sinh vật trong Thiên Thủy các công nhận “Ăn người không nhả xương, ăn ếch không nhả da”, cầm mặt nạ hoa lan của hắn lên sàn. “Tối hôm qua mơ thấy ác mộng, ngủ không ngon.” Cô gái thở dài, tùy tay ném một hòn đá nhỏ vào trong hồ. —– oa oa! Cóc ngoài ý muốn nhận được hòn đá cô gái ném qua, hạnh phúc tới mức ngất ngay tại trận, lật mình lộ cái bụng trắng như tuyết nổi trong hồ. “A! Bị ta nện chết sao?” cô gái bị dọa nhảy dựng, buồn bực tự nói, “Nhưng ta cũng không dùng sức mà…” “Ta thấy quá nửa là lá gan quá to, làm cái bụng bị căng nổi lên.” Quét mắt qua “thi thể” trong hồ, Lục Tử Tranh mi dài khẽ nhướng, thoại lý hữu thoại. (tức là câu nói có hàm ý khác) Cảm thấy sát khí sắc bén ập tới, con cóc xoay mình nhảy dựng lên. —-không hay rồi, bị tên nam nhân tà ác này nhìn thấu âm mưu! ... Mời các bạn đón đọc Ngọ Môn Quẫn Sự của tác giả Ảnh Chiếu.
Mộng Hồi Đại Thanh - Kim Tử
Một cô gái sống ở thế kỷ 21, trong một lần đi lạc ở Cố Cung, vô tình xuyên qua thời không về triều Thanh, bất đắc dĩ bước vào hoàng cung nội viện nguy cơ tứ bề. Thập Tam a ca nhiệt tình như lửa, Tứ a ca thâm trầm sâu sắc, tiểu tỷ muội vận mệnh đa đoan, Khang Hi hoàng đế uy nghiêm…. vô số nhân vật đã từng đọc trong sử sách, mỗi người mang theo hỉ nộ ái lạc khác nhau. Lịch sử cùng sự thật khó bề phân biệt, yêu cùng đả thương khó có thể lựa chọn, giữa ái hận tình cừu nên chọn con đường nào? Trong đoạn lịch sử đã biết trước đó, tại sao vẫn phải hết lần này tới lần khác đối mặt với lựa chọn khó khăn? Một nàng “lọ lem” hiện đại đã thực hiện được ước mơ tình yêu của mình trong lịch sử, tái hiện những trắc trở lãng mạn, làm ấm lại những khoảnh khắc cảm động kinh điển… Một nàng “lọ lem” hiện đại đã thực hiện được ước mơ tình yêu của mình trong lịch sử, tái hiện những trắc trở lãng mạn, làm ấm lại những khoảnh khắc cảm động kinh điển… *** Cô tên là Tường Vy, một nữ nhân xinh đẹp ở thời hiện đại, phải chật vật với cuộc sống hiện tại cùng đồng lương ít ỏi. Sở thích của cô là muốn tham quan những công trình kiến trúc cổ. Bởi vì cô là người Mãn nên mỗi khi đến nhưng nơi như vậy làm cho cô có một cảm giác rất khó tả. Trong một lần đi lạc ở Cố Cung, khiến cho nàng xuyên không về thời Thanh triều, gặp gỡ được Tam a ca nhiệt tình giúp đỡ. Nhưng phận là hồng nhan phải chiều ý các vị a ca khiến cô cảm thấy mệt mỏi rồi dẫn đến tổn thương. *** Ta soa soa cổ, mới vừa rồi ngửa đầu nhìn đèn lồng, cổ bắt đầu có chút đau nhức rồi, thầm nghĩ “hay là thôi đi”, náo nhiệt như thế, nghĩ rằng các nàng cũng sẽ không xếp hàng thăm quan giống học sinh, tám phần cũng đã sớm rời đi, ta cũng không quan trọng tới mức bọn họ phải tìm kiếm, dù sao thì cũng không ra cửa cung, sớm muộn gì cũng đều về Trường Xuân cung. Nghĩ vậy, cũng có chút cao hứng, cuối cùng cũng thoát khỏi các nàng, có thể thanh tĩnh một chút, thấy xung quanh cũng yên tĩnh, ta cân nhắc một chút, tựu hướng vào sâu thêm mấy dặm, đi tới một núi giả sau đó ngồi xuống, tảng đá tuy có chút lạnh, nhưng cũng không đến nỗi. Đem hộp đựng thức ăn bỏ một bên, hai tay chống lên tảng đá, ngửa đầu nhìn trời sao...Thật sự rất đẹp…..Trước kia tại sao không phát hiện trăng sáng như vậy, tròn như vậy... Qua một lát, gió nhẹ thổi lại, chỉ cảm thấy trên mặt ẩm ướt, lúc này mới lấy lại được một chút tinh thần. Xem ra gần đây thủy nguyên của ta phong phú không ít, tràn cả ra ngoài. Nếu không chính là gần đây dùng não quá độ, già cả ngốc nghếch trước tuổi, không khống chế được nước mắt, “Ha ha...” Ta bĩu môi, ngồi thẳng người, cảm thấy có chút đói bụng, mở hộp đựng thức ăn ra, thấy bên trong có mấy miếng bánh Trung Thu, còn có một bình rượu Thiệu Hưng, liền thuận tay lấy ra. Gần đây ta luôn không thích ăn... những thứ này, có điều thứ nhất là đói bụng, thứ hai là… nơi này gió mát trăng sáng, cảm thấy có một chút phong nhã. Không nhịn được hứng khởi dâng lên, liền bỏ một miếng bánh vào miệng...chậm rãi nhau.. n! Dường như là bẩm sinh, mùi vị cũng không tệ, ngọt mà không ngấy. Tửu lượng của ta không tốt, trước kia ở nhà nhiều nhất cũng chỉ nửa ly bia, vì vậy tuy rót một ly rượu, cũng chỉ nhấp một chút cho hợp thời... Đang dương dương tự đắc, mơ hồ nghe thấy tiếng người truyền đến, ta sửng sốt, liền dựng lỗ tai nghe. Chỉ nghe thấy một trận tiếng bước chân càng ngày càng gần, không nhịn được nhíu mày, cảm thấy có chút mất hứng, trong lòng thầm mong, bọn họ chỉ là đi ngang qua mà thôi. Nhưng hết lần này tới lần khác không biết là ai, liền ngưng lại ở hướng ngược lại với ta. “Chúng ta ở chỗ này đi, nơi này yên tĩnh, không có người đến, như vậy nếu có một chút tiếng động gì chúng ta đều nghe thấy .” Một giọng nam hết sức dịu dàng truyên đến. Ta cực kỳ sửng sốt! Giọng nói này sao lại quen tai như thế! Hình như là... “ n...” Một giọng nói nhẹ nhàng như gió xuân khẽ đáp lại, lại giống như là một cái búa nặng cả tạ hung hăng đập vào trái tim ta —— là Tiểu Xuân! Mời các bạn đọc đọc Mộng Hồi Đại Thanh của tác giả Kim Tử.
Mộc Cẩn Hoa Tây Nguyệt Cẩm Tú - Hải Phiêu Tuyết
Nếu như mỗi ngày được dựa vào vai chàng, cùng nhau làm những việc nhỏ, cùng chàng từ từ già đi...chính là điều hạnh phúc nhất. Đi lầm vào thế giới loạn lạc, Mộc Cẩn phải làm sao để bảo vệ người mà mình yêu. Nội dung vắn tắt (Spoiler) Một tình yêu say đắm lúc tuổi trẻ sôi nổi, một cuộc biệt ly không thể lường trước, một đời bên nhau bất ly bất khí (1), một mảnh tình thâm trọn kiếp không thể quên. Cô gái hiện đại Mộc Cẩn trọng tình trọng nghĩa, lòng ẩn trí tuệ, luôn kiên định phấn đấu, xuyên về Đại Hưng vương triều. Bởi một chén canh Mạnh bà mà ở kiếp này nàng bị đầu thai vào nhầm chỗ, bị bán đi, bị ức hiếp. Vì một sai lầm tình cảm ở kiếp trước khiến nhân sinh kiếp này rối loạn. Với tình yêu, Mộc Cẩn cũng không được như ý (2). Đối mặt với một Phi Giác điên cuồng, Tiểu Bạch thâm trầm, nhị ca ẩn nhẫn cùng Nguyệt Dung tàn độc, bốn nam chính đại diện cho bốn loại ái tình: tình yêu đơn thuần, tình yêu có mục đích, tình yêu kín đáo, và tình yêu cưỡng ép, nàng sẽ phải lựa chọn thế nào? Liệu nàng có được ở bên người mình yêu suốt đời không? Thâm ái thuần tình đều có trong “Mộc Cẩn Hoa Tây Nguyệt Cẩm Tú” -*-*-*-*-*- Thế kỷ 21, Mạnh Dĩnh đi công tác về bắt gặp chồng mình ngoại tình, trong lúc phẫn nộ thì gặp phải tai nạn giao thông. Do duyên phận mà nàng quen được quỷ sai đầu trâu mặt ngựa của địa phủ cùng tên oan gia yêu tiên(3) mắt tím Tử Vi Thiên Vương – Tử Phù. Mạnh Dĩnh ôm mộng trở thành một thiên kim tiểu thư giàu sang phú quý lại bị Tử Phù ép đẩy xuống trần gian. Sau khi đầu thai, Mạnh Dĩnh nay đổi tên thành Hoa Mộc Cẩn, vừa mở mắt, nhìn thấy đầu tiên là một căn phòng cũ nát, một đôi nam nữ mặt mày xanh xao… Nàng khóc thét, lời võ lâm tiền bối quả như châu ngọc, oan gia nên giải không nên kết. Đã không được đầu thai vào nhà giàu có thì thôi cũng đành chịu. Nhưng cái tên yêu nghiệt mắt tím kia không chỉ khiến nàng rơi nhầm vào cái xóm nghèo rớt này, trở thành nữ chính xuyên qua ít được yêu thích nhất lại còn làm nàng tưởng rằng hắn đầu thai làm muội muội song sinh Hoa Cẩm Tú… Mạnh Dĩnh rơi lệ bi thống hét lên: trời ơi, đất ơi, thiên sứ đại ca mau tới cứu ta!! Không còn cách nào, Hoa Mộc Cẩn đành phải dẫn theo muội muội Cẩm Tú xinh đẹp bôn ba khắp nơi. Những dục vọng, dã tâm, giết chóc, vương vị, quyền lợi đan xen trong những năm cuối Đông Đình cùng những đau buồn cay đắng khi đứng giữa ba nam nhân thần bí, tất cả đã thay đổi hoàn toàn số phận của tỷ muội họ Hoa. -*-*-*-*-*- … Ta nuốt xuống một ngụm canh Mạnh bà tựa rượu mà không phải rượu kia, một ngụm này đủ hết ngũ vị chua cay ngọt đắng hệt như nhân sinh kiếp trước. … Đôi mắt tím xinh đẹp kia liếc ta một cái, hắn cười nói: “Kiếp sau tịch mịch quá, dù sao cũng nên tìm một người theo hầu hạ ta.” … Người thiếu niên ấy thâm sâu như đầm vắng, ánh mắt lấp lánh nhìn ta: “Bước chân vào Nguyên gia này đã do vận mệnh định trước rồi. Huynh vẫn luôn coi tứ muội là tri kỷ, chẳng biết muội nghĩ thế nào?” … Thiếu niên ấy vận một thân bạch y, tà áo tung bay tựa thần tiên, hắn ngồi trên xe lăn, vừa nhìn mặt hồ gợn sóng nước, nhẹ nhàng nói: “Cô không cần cảm tạ ta, nếu hôm nay ta cứu cô thì cô phải tự hiểu rõ mệnh này đã là của ta, đến một ngày nào đó ắt sẽ đòi lại.” … Mái tóc đỏ rối tung của hắn tựa như vải gấm, hắn nắm chặt tay ta, đôi mắt màu rượu nhìn thẳng vào mắt ta: “Mộc nha đầu, nàng phải nhớ, nàng không được vứt bỏ ta, ngay cả chết cũng không được bỏ ta…” … Những năm cuối Đông Đình, dục vọng, dã tâm, giết chóc, vương vị, quyền lợi đan xen cùng máu mủ tình thân, tình bằng hữu đáng quý. Còn có một mối tình đã được định trước, tuy đẹp đẽ nhưng lại thê lương… Bước nhầm vào loạn thế phong vân, đối mặt với thiết huyết sơn hà nhưng trong lòng chỉ khao khát một khúc “Trường tương thủ”. Hoa Tây phu nhân, nên đi về đâu… -*-*-*-*-*- (1) bất ly bất khí: ý là vĩnh viễn bên nhau, mãi chẳng phân ly. Đây là nửa câu được khắc trên chiếc khóa vàng của Tiết Bảo Thoa trong tác phẩm “Hồng Lâu Mộng”. Cả câu là “Bất ly bất khí, phương linh vĩnh kế” (không xa lìa, không rời bỏ, tuổi thơm được lâu bền mãi), hợp với tám chữ khắc trên viên ngọc của Giả Bảo Ngọc “Mạc thất mạc vong, tiên thọ hằng xương” (đừng đánh mất, đừng bỏ quên, tuổi tiên được khoẻ mạnh mãi) thành một câu đối, vì vậy mà có thuyết “kim ngọc lương duyên”. (2) nguyên văn là “thân bất do kỷ” (3)yêu tiên: nửa yêu nửa tiên *** Ba người chúng tôi tiếp tục dùng cách cải trang, mạo hiểm tới được Bá châu. Quả nhiên trên tường thành treo đầy thi thể của binh sĩ Dự Cương gia đã khô lại vì để nhiều ngày. Tin tức hỏi thăm được nghe còn tệ hơn cả hồi ở Lô châu, Dự Cương thân vương cùng thuộc hạ còn sót lại đã xông vào nơi hoang dã đầy khí độc để nhặt xác cho những người khác. Cơ bản là Nam Chiếu đã kết thúc cuộc nội loạn được lịch sử gọi là quốc biến Mậu Thân. Sắc mặt của Đoàn Nguyệt Dung càng thêm u ám. “Tin tức này chắc gì đã là thật, có lẽ do Quang Nghĩa vương muốn ổn định lòng người thôi. Binh sĩ của Dự Cương gia đều là lính tinh nhuệ ở Nam Chiếu, vậy nên lần này cha ngươi phản loạn cũng khiến nguyên khí Nam Chiếu tổn thương nặng nề. Hiện nay Nguyên gia và Đậu gia lấy ranh giới bờ sông chia hai bên nam bắc để cai trị, bất kể là Nguyên gia hay Đậu gia, nhà nào thua trận cũng sẽ bỏ chạy về phương nam, rất có khả năng sẽ xâm lấn Nam Chiếu. Vì vậy chắc chắn ông ta sẽ không tiêu tốn một lượng lớn binh sĩ để truy kích phụ thân ngươi ở nơi đầy khí độc gì đó. Quang Nghĩa ắt không ngờ được ngươi lại dám lẻn vào Kiềm Trung, không bằng chúng ta đi đường vòng tiến vào quận Lan. Nơi ấy chính là nơi đầy khí độc, nếu cha ngươi thực sự vào mà không ra được, chúng ta sẽ nghĩ kế sách khác, còn nếu ông ấy ra được thì chẳng phải ngươi có thể gặp lại ông ấy sao?” Y gật đầu đáp: “Kế này rất tốt.” Vì vậy ba người chúng tôi lại trải qua vô vàn cực khổ để tiến về phương nam. Ngày hôm đó, chúng tôi tới vùng đất có tên là quận Lan ở Kiềm Trung, bắt gặp cảnh núi non uốn lượn như một con rồng lớn đang nằm, rừng rậm xanh ngát, khi thì hùng vĩ, lúc lại tú lệ. Dạo bước trong khu rừng trên đỉnh núi, phía trên đầu toàn là những cây cây lớn tuổi thọ cả trăm năm, gió mát thổi lại từ đằng trước. Giữa bức màn màu xanh biếc lại thấy những bông hoa hiếm gặp đua nhau khoe sắc, đong đưa theo gió, tỏa hương thơm khắp nơi, vạn loài chim cùng cất tiếng hót véo von tựa tiếng ngọc rơi, thật giống như đang lạc vào một khu vườn trên núi tiên. ... Mời các bạn đón đọc Mộc Cẩn Hoa Tây Nguyệt Cẩm Tú của tác giả Hải Phiêu Tuyết.