Liên hệ: 0912 699 269  Đăng nhập  Đăng ký

Ngạo Thế Tuyệt Trần - Tuyệt Trần Tử Thương

Không thể tụ khí? Nàng trở thành người tài kinh thế! Không thể tu luyện? Nàng một thân tam tu! Không thể thuần thú? Nhìn xem, người ta dầu gì cũng là thần thú sáu sao, thế nhưng cũng phải ngoan ngoãn nằm úp sấp bên người nàng, trở thành ‘ sủng vật ’ danh phủ kì thực. Ai nói không thể cùng lúc tu luyện nội tu và ngoại tu? Vậy vì sao nàng vừa có thể tu luyện huyền khí, vừa có thể tu luyện kiếm khí! Hơn nữa ngay lần đầu tiên đã thăng làm Kiếm Thần bảy sao! Nàng có thể tu luyện hệ Hỏa, nàng có thể chế thuốc, xem nàng làm sao chỉ trong một đêm đã thành danh, trở thành dược thần thiên hạ ······ Khi người mà cả thiên hạ đều xem là phế vật trời sinh mở mắt ra lần nữa, xem nàng làm sao xuyên cả đại lục, oai phong một cõi, trở thành truyền kỳ dị giới ······ Xem nàng làm cách nào để giành được sự huyền diệu trong mắt thế nhân, làm cách nào tung hoành dị giới. Muốn sống là phải sống cho thật kiêu ngạo! Bản dũng mãnh: U Lam Thủy? Tử Minh Hỏa? Sử dụng thật dễ dàng! Cô gái âm thầm cảm thán, hai tay lấy nước trong chậu, khẽ áp lên mặt. Khóe miệng của Tiểu Bạch đứng ở bên cạnh mãnh liệt co rút, thế nhân cầu còn không được phải tranh đoạt, nàng lại dùng để rửa mặt? Không hổ là chủ nhân của hắn, quả thực đủ bưu hãn*! *Bưu hãn: Dũng cảm, khó chơi. Miệng không ngừng ăn đồ ăn vặt, còn bất mãn nói thầm: Chậc, khó ăn như vậy cũng có người tranh đoạt? Cau mày nắm lấy quăng vào miệng Tiểu Bạch nằm trong lòng, Tiểu Bạch trong ngực nàng lại im lặng lần nữa, bất quá vẫn vui mừng nhận, ăn cực kì vui vẻ, chủ nhân đây là ‘ thần dũ hoàn ’ có thể đề cao tu vi, thế nhân vì nó tranh đến đầu rơi máu chảy, không ăn sẽ uổng! Cô gái ngồi bên đống lửa, ngọn lửa rọi đỏ dung nhan nàng, hai mắt ửng sáng nhìn chằm chằm trước mặt, thẳng đến khi một mùi hương ngát truyền đến, lúc này mặt mày hớn hở rút trường kiếm treo bên người ra, cẩn thận cắt thịt nướng trong tay. Khóe miệng của mọi người ngồi ở bên cạnh mãnh liệt co rút. Đây chính là thanh kiếm Minh Tôn - người người tha thiết mơ ước đều không được, thế mà nàng lại dùng để cắt thịt nướng! ! ! Bản phúc hắc: 1. "Ngươi trăm ngàn đừng động đậy!" Nhìn cô gái đang dựa vào thân cây thở hổn hển ở trước mặt, nàng trào phúng nở nụ cười. Nàng là dược sư, nói thế là có ý gì, nghi hoặc nhìn nàng: "Vì sao?" Nàng lắc đầu ôm lấy Tiểu Bạch mới rời đi lúc nãy: "Đầu óc của ngươi chính là do nước và bột mì kết hợp lại, chỉ cần vừa động đậy, sẽ kết thành keo dính trong đầu. 2. Hai mắt nàng sáng lên nhìn thẻ vàng trong tay, nam tử phía sau vén tóc dài hỏi: "Ngươi thực thiếu tiền sao?" Nàng không hề ngẩng đầu: "Ngươi thiếu nữ nhân à?" Thiếu hay là không thiếu? Khuôn mặt tuấn tú của nam tử nhất thời đỏ lên. 3. Buông ngọc tiêu trong tay, khẽ thở dài . Một nam tử da mặt dày tiến lên hỏi: "Khúc nhạc nàng mới thổi là gì, tại sao ta lại chưa từng nghe thấy!" Nàng khinh bỉ nhìn nam tử kia: "Đầu óc huynh như vậy... không biết đâu!" 4. Nhìn cô gái đang ngồi chồm hỗm trên mặt đất, biểu tình dữ tợn, nàng lại cảm thán: "Ai, ta thật không muốn nói lòng dạ ngươi rất hẹp hòi, nếu ngươi bức ta, ta đây chỉ có thể nói là do nhân cách ta quá vĩ đại, lòng nhân từ quá nhiều. Mọi người nghe vậy khóe miệng mãnh liệt co rút, nhìn nữ tử áo rách quần manh, toàn thân chật vật ngồi chồm hỗm trên mặt đất. Nàng nhân cách vĩ đại? Nàng nhân từ? ? Thật sự là trợn mắt nói dối không đỏ mặt. *** Bên bàn tròn nhỏ, ba người nam nữ trẻ tuổi diện mạo nổi trội xuất sắc đang ngồi. Chỉ thấy nữ tử ngồi giữa mặc trang phục màu lam, làn da trắng nõn vô cùng mịn màng, tóc đen nhánh như thác nước đổ thẳng xuống vai. Nữ tử cười khanh khách nâng ly cao cổ lên, hai mắt giống như mặt hồ trong vắt, vòng vo vài vòng trên mặt hai vị nam tử xuất sắc còn lại. Tuổi chừng hai mươi lăm hai mươi sáu, mặt mày như vẽ, đúng là một mỹ nhân tuyệt sắc. "Được, vì tính bạn chúng ta, quen biết nhau ba mươi năm, cạn một ly!" thanh âm Lăng Tuyệt Trần trong trẻo nhưng lạnh lùng, ừ, nàng không nói, ai có thể biết nàng đã "lớn" đến ba mươi hai tuổi. Ngồi phía bên phải nữ tử là một nam tử có một đôi mắt màu lam trong suốt sáng ngời, nhu hoà ấm áp, mũi thẳng, cùng với độ cong đẹp mắt, mái tóc màu nâu vừa mềm vừa bóng, lóe ra ánh sáng chói lọi. Môi mỏng, sắc nhạt như nước, đôi mắt lấp lanh, đang nâng chén nhìn nữ tử, trong đôi mắt chợt lóe nhu tình rồi biến mất: "Hảo, vì tình bạn hai mươi bảy năm chúng ta, cụng ly!" Đúng vậy, bọn họ sớm quen biết hai mươi bảy năm, bọn họ đều là cô nhi lúc chỉ có năm sáu tuổi, cùng nhau phấn đấu hai mươi bảy năm, hôm nay đã ngồi ở nơi cao nhất thế giới. Nữ tử chậm rãi cong khóe miệng, nhìn về nam tử phía bên trái vẫn im lặng —— Vô Dạ: "Dạ, ngươi sao!" Nàng biết, tính cách hắn từ trước tới nay đều như vậy, đương nhiên cũng sẽ không để ý động tác ‘ trì độn ’ của hắn. Vô Dạ lúc này mới ngẩng đầu, ánh mắt hàm chứa ý cười, khóe miệng giơ lên, thật là một nam tử xinh đẹp dịu dàng, chỉ là, dịu dàng của hắn chỉ đối với nữ tử trước mắt. Gió nhẹ thổi qua, sợi tóc màu nâu sẫm của hắn trong gió tùy ý phất phới, làn da trắng nõn tựa như trứng gà mới bóc da, đôi mắt thâm thuý như thủy tinh đen lóe sáng, lông mi cong cong như nữ nhân khẽ chớp. Nâng tay cầm ly cao cổ, động tác của hắn rất nhẹ, toả ra một mùi thơm ngát thản nhiên. "Được, vì tương lai của chúng ta, cụng ly!" Thanh âm đặc biệt nam tính gợi cảm mị hoặc, mang theo một chút khàn khàn, Vô Dạ giơ cao ly rượu trong tay. Ba người nhìn nhau cười, một ngụm cạn sạch, cầm lấy cái ly rỗng tuếch của mình giơ lên. Có thể là uống hơi nhiều, trên khuôn mặt trắng nõn của Lăng Tuyệt Trần, lộ ra ít đỏ ửng, lại càng thêm vẻ quyến rũ mê người, nằm úp sấp ở trên bàn, khóe miệng cũng cong lên hạnh phúc. Vô Dạ ngồi ở bên trái, có chút đau đầu xoa trán, đôi mắt hàm chứa chân tình khó thấu, liếc mắt nhìn nam tử —— Như Phong, cuối cùng cũng gục xuống bàn, say mê bất tỉnh! Ước chừng qua một giờ sau, Tuyệt Trần chậm rãi mở hai mắt, đau đầu xoa trán, muốn từ trên sô pha ngồi dậy, lại phát hiện mình căn bản là khong có một tia khí lực. Nhất thời, đôi mắt sương mù trở nên trong trẻo nhưng lạnh lùng. Một con mèo trắng nhảy vào trong lòng nàng, lười biếng nằm. Lúc này, Vô Dạ bên cạnh cũng từ từ tỉnh lại, mở to mắt cũng đã dùng hết sức, lại dùng hết khí lực xoay người, cùng nàng dựa vào nhau: " Trần, ngươi sao rồi!" Thanh âm nam tử tuy rằng vô lực, giọng nói mị hoặc, nhưng cũng hấp dẫn vô cùng. Tuyệt Trần khẽ lắc đầu: "Chỉ là toàn thân mệt mỏi!" Chết tiệt, vì sao người nàng tín nhiệm đến thế, cùng nhau chung sống gần ba mươi năm, thật không ngờ đối đãi nàng cùng Dạ như vậy, chỉ là ··· đảo mắt nhìn Dạ: "Ha ha, đã liên lụy ngươi !" Giơ tay lên, vuốt ve bộ lông của con mèo trắng. Lúc này, bốn phía biệt thự lửa lớn bắt đầu lan tràn: hỏa hoạn, đôi mắt màu lam của Như Phong từ ngoài cừa nhìn vào, nhìn hai người trên sô pha, khóe mắt lại cong lên, lúc xoay người rời đi thì lại bị nữ tử kêu lại. "Như Phong, đây là vì sao!" Tuyệt Trần khoanh tay lại, mắt đẹp lại gắt gao nhìn chằm chằm nam tử đứng ở cửa. "Một ngọn núi không thể có hai hổ, huống chi, chúng ta có ba người!" Chỉ đơn giản vài chữ, đã nói lên, vì quyền lợi, cũng là vì tiền! Lúc này, trong mắt Như Phong đã không còn ái ôn hoà của ngày xưa. Không đợi Lăng Tuyệt Trần mở miệng lần nữa, ngoài biệt thự tấm thép che lại, trong biệt thự nhất thời vang lên tiếng nổ mạnh kinh người. Như Phong kinh ngạc nhìn nàng, muốn tiến lên, hai chân lại bị vướng chặt ở một chỗ, vẻ mặt căm tức nhìn Lăng Tuyệt Trần: "Ngươi!" Hắn vì sao còn có thể khiếp sợ, cá tính của Tuyệt Trần, hắn vẫn là hiểu biết nhất! ... Mời các bạn đón đọc Ngạo Thế Tuyệt Trần của tác giả Tuyệt Trần Tử Thương.

Nguồn: dtv-ebook.com

Xem

Hào Môn Kinh Mộng 3: Đừng Để Lỡ Nhau - Ân Tầm
Tên eBook: Đừng Để Lỡ Nhau (full prc, pdf, epub) Tác giả: Ân Tầm Thể loại: Ngược tâm, HE, Ngôn tình, Văn học phương Đông   Bộ sách: Hào môn kinh mộng 3   Tạo poster: Tictactoe, minjay1608, DGS   Nguồn: fjveel.wordpress.com   Ebook: Đào Tiểu Vũ eBook -  http://www.dtv-ebook.com Bìa eBook Đừng Để Lỡ Nhau Văn án:  Một câu chuyện đủ sức khiến bạn trải qua tất cả các cung bậc cảm xúc… Một trận chiến tâm lý hồi hộp. Một đêm triền miên, hơi thở của anh ấm nóng mê hoặc, một cuộc điện thoại đã đặt dấu chấm hết cho bầu không khí mờ ám này. “Thì ra hôm nay anh kết hôn.” Sau khi cuộc điện thoại kết thúc, cô vòng tay ôm chặt lấy anh từ đằng sau, đôi tay như một con rắn linh hoạt, lướt đi do thám khắp cơ thể anh. Anh im lặng quay đầu, ánh mắt sâu thẳm dù cố đến mấy cũng không thể nhìn thấu. Cô ung dung nói: “Yên tâm, tôi không còn là một cô bé nữa.” Anh là nhà cung ứng đá quý tiếng tăm vang dội, cô là nhà phân tích tâm lý thông qua việc đọc những giấc mơ, hai người hoàn toàn không chút liên hệ lại vì một vụ án ly kỳ mà gắn chặt số mệnh lại với nhau. Anh siết nhẹ cằm cô: “Tôi trở thành đối tượng nghiên cứu của em rồi sao?” Cô khẽ nở một nụ cười diễm lệ, đắm mình trong hơi thở của anh: “Anh Niên chẳng phải đang sống sờ sờ ra đấy sao? Trước mắt tôi chỉ có hứng thú với giấc mơ cuối cùng của một người đã chết. Còn anh và tôi, chỉ là một cuộc chơi, nếu chơi được cả hai chúng ta đều vui vẻ, còn không chơi nổi… thì cút!” Sắc mặt anh rất thản nhiên: “Tố Diệp! Niên Bách Ngạn tôi, em chưa chắc đã chơi nổi đâu.” Niên Bách Ngạn là người đàn ông vô cùng khắt khe đối với công việc và cấp dưới, rất khó hòa hợp với mọi người nhưng lại khiến phụ nữ vì anh mà điên đảo; Tố Diệp là một người phụ nữ luôn khiến người ta phải tranh luận, trông bề ngoài có vẻ là một kẻ chỉ biết đến tiền nhưng thực chất lại là người mạnh miệng yếu lòng, khiến người ta xót xa. Giấc mơ, ký ức, tiềm thức và những cuộc chiến thương trường đằng sau những đồ trang sức lấp lánh, lớp lớp những trận chiến tâm lý kỳ quái đụng phải nhau. Làm sao để tính lòng người, đo lòng mình, tìm ra sự thật trong những cái như thật như giả ấy? Bạn tưởng những gì bạn nhìn thấy là thật? Có lẽ đều là giả; Bạn tưởng những gì bạn nghe thấy là thật, có lẽ vẫn là giả; Vậy bản thân bạn có phải là thật không? Có lẽ cũng là giả! Gặp nhau là định mệnh giữa anh và em. Cho dù duyên phận ngắn ngủi, cũng không bỏ lỡ nhau. Đời người như giấc mộng, giấc mộng tựa đời người, quyền thế giả tạo, yêu hận mê muội, bỗng thở dài chẳng qua chỉ là một giấc mộng kinh hoàng. Lời giới thiệu của tác giả “Đây cũng là câu chuyện xảy ra ở Bắc Kinh. Trong câu chuyện này có sự xa hoa của châu báu kim cương, có những câu chuyện tình yêu cảm động buồn triền miên, có những hoài nghi dù đã bóc tách từng lớp mây mù vẫn như thật như giả. Không biết nên nói gì nữa, chỉ muốn viết một câu chuyện hay, một câu chuyện khác lạ. Ngoài ra cũng xin nhắc thêm, những vụ án tâm lý được đề cập tới trong truyện đều là những vụ án có thật đã xảy ra, có rất nhiều khía cạnh, yếu tố khiến tâm lý con người không thoải mái. Những vụ án này đã được thu thập thông qua các nhà tư vấn tâm lý, các nhà thôi miên và các bác sỹ trị liệu hành vi…, cũng có những vụ án được thầy cô của tôi kể lại trong quá trình học tập. Đương nhiên trong quá trình viết truyện sẽ giấu tên, ẩn danh và văn học hóa đi một chút. Những độc giả nhát gan hoặc không có hứng thú với lĩnh vực này xin đừng đọc. Hãy để câu chuyện này gợi mở thế giới tiềm thức của bạn. Hãy kể giấc mơ của bạn cho tôi, nhưng cẩn thận nhé, đừng để tôi nhìn thấu tâm hồn của bạn…” “Nếu bạn muốn tìm một câu chuyện nhanh và kết thúc chóng vánh tôi khuyên bạn không nên đọc vì tiến độ câu chuyện này sẽ rất chậm. Ở đây tôi chỉ muốn nói tiến độ trong một cuốn tiểu thuyết ngôn tình không nhất định phải thống nhất ngàn quyển như một. Nếu chỉ lấy tốc độ nam nữ chính hôn nhau rồi quan hệ để nhận định tiến độ thì không công bằng. Cách xây dựng nhân vật của câu chuyện này là chưa từng có từ trước tới giờ. Con người không ai là hoàn hảo, đó chính là định nghĩa chung nhất cho tất cả các nhân vật trong bộ truyện này. Đây là một câu chuyện tươi sáng rực rỡ, cả các nhân vật cũng thế, nhưng đằng sau vẻ rực rỡ đó, mỗi người đều có sự ích kỷ, bất lực, tính toán và âm mưu của riêng mình. Nếu nói Giang Mạc Viễn là hình ảnh thu nhỏ và là tổng thể của ba người đàn ông trong xã hội, thì Niên Bách Ngạn lại được xây dựng trên hình tượng của một người duy nhất. Ngoài đời thực, anh ấy cũng là một nhà cung ứng đá quý, cuộc sống của anh cũng xa hoa, tình cảm cũng day dứt và có những câu chuyện đặc sắc. Còn Tố Diệp, tôi nghĩ nhân vật này dần dần khi từng lớp suy nghĩ nội tâm được bóc ra, mọi người sẽ cảm thấy càng ngày càng chân thật. Bởi vì ở cô ấy nhất định sẽ có hình bóng của mọi người, bất luận là ưu điểm hay khuyết điểm. Có lẽ câu chuyện này không nhận được sự đồng tình của tất cả mọi người, nhưng còn người xem là tôi còn viết, dùng ngôn ngữ bình thường nhất, giản dị nhất. Vẫn câu nói đó, tất cả mọi phán đoán đừng vội kết luận quá sớm, chưa tới giây phút cuối cùng, chưa tới chương kết cuối cùng, thì câu chuyện và nhân vật mãi mãi chưa thể kết luận.” “Trong các tác phẩm trước của tôi, số phận của mỗi nhân vật có thể chỉ hai tới ba cao trào là kết thúc, nhưng Tố Niên khác các tác phẩm đó, vì tôi tạo dựng số phận của mỗi nhân vật đều có rất nhiều cao trào, bước ngoặt. Thế nên những độc giả thích một hai cao trào rồi tới một cái kết hạnh phúc xin hãy thận trọng khi đọc Tố Niên. Đây vốn đã không phải là một bộ tiểu thuyết chỉ có tình yêu. Nó rất phức tạp, mỗi một nhân vật trong câu chuyện cũng giống như một cá thể độc lập ngoài xã hội, như người bình thưởng phải hưởng trọn đắng cay mặn ngọt vậy. Thế nên không thể so sánh, cũng không cần phải mang nó ra so sánh với các tác phẩm trước đó, vậy chẳng khác nào bạn mang cơm trắng ra so với rau xanh xem cái nào dinh dưỡng hơn cả, ngay từ cốt lõi đã sai lầm.” *Có thể hiểu là trong câu chuyện này đất diễn của chính phụ nhiều gần như nhau* “Tố Niên chắc chắn là một câu chuyện đặc sắc, tôi dành tâm huyết xây dựng từng nhân vật, cũng yêu quý mỗi một nhân vật, vì họ là những con người không hoàn hảo, vì thế có lúc họ được người ta yêu quý lại có lúc bị người ta ghét, thế nên tuyệt đối không thể vì một số chi tiết mọi người nói không cần thiết mà hủy cả một bộ tiểu thuyết. Tôi không dám nói mỗi một câu, một chữ tôi viết ra đều ẩn chứa một điều gì đó, nhưng ít nhất có thể khẳng định với mọi người, đâu đâu trong câu chuyện cũng ẩn chứa bí mật, nhưng thực tế số người tìm ra được chúng là rất ít. Mỗi một nhân vật, mỗi một tình tiết xuất hiện, mỗi một giai đoạn tình cảm đều có mục đích của nó, chắc chắn không lãng phí thời gian đọc của mọi người, tôi cũng không lãng phí thời gian viết vốn đã ít ỏi của mình. Có thể mọi người thấy chẳng có gì tiến triển nhưng có tiển triển hay không chỉ có tôi là người viết mới biết được, tại sao phải sắp xếp như vậy cũng chỉ tôi biết mà thôi nên mọi người có hoài nghi hay khó chịu cũng là chuyện bình thường.” Mong rằng nó sẽ là một câu chuyện hay mang tới cho mọi người ^^ Mời các bạn đón đọc Đừng Để Lỡ Nhau của tác giả Ân Tầm.
Cẩm Tú Lương Duyên - Nguyệt Xuất Vân
Tên Ebook: Cẩm Tú Lương Duyên (full prc, pdf, epub) Tác Giả: Nguyệt Xuất Vân Thể Loại: Cổ đại, Hài hước, Ngược, Sủng, Ngôn tình, Văn học phương Đông   Hình thức: Bìa Mềm   Giá bìa: 85.000 ₫   Công ty phát hành: Sách Việt   Nhà xuất bản: NXB Văn Học   Trọng lượng vận chuyển: 400 g   Kích thước: 10.5 x 17 cm   Số trang: 298   Ngày xuất bản: 12/2014   Ebook: Đào Tiểu Vũ eBook - http://www.dtv-ebook.com Bìa sách Cẩm Tú Lương Duyên Giới thiệu: Cẩm Tú Lương Duyên là ngoại truyện của Phượng Ẩn Thiên Hạ, kể về 2 tình yêu của 2 anh em Tiểu Doanh và Tiểu Sơ. Trong truyện chia ra hai phần nên chính xác thì có 2 nam chính hai nữ chính đó bạn. Truyện kết thúc có hậu, tôi khuyên bạn nên đọc Phượng Ẩn Thiên Hạ - tải eBook trước rồi hẳn đọc cuốn này sau Cẩm Tú Lương Duyên là một câu chuyện ngược vừa hài hước lại vừa ngọt ngào. Hai con người họ chắc chắn sẽ không quen biết dây dưa gì với nhau nếu không nhờ sự can đảm của nữ chính. Phải biết rằng vào thời cổ đại nữ nhi lúc nào cũng ở thế bị động chứ không phải đi cầu hôn một nam nhân như nữ chính trong truyện. Nữ chính không những xinh đẹp lộng lẫy mà nàng còn có chỉ số thông minh ngút trời. Nhưng trong tình cảm thì nàng lại khá ngốc nghếch để anh nam chính nhà ta bao phen đau đầu. Nam chính lãng mạn lưu manh thích trêu chọc nữ chính. Một bộ truyện sủng đáng yêu. Ngoài ra còn có nhiều tình tiết gây cười đan xen với âm mưu chính trị. Mời các bạn đón đọc Cẩm Tú Lương Duyên của tác giả Nguyệt Xuất Vân.