Liên hệ: 0912 699 269  Đăng nhập  Đăng ký

Tìm Mình Trong Thế Giới Hậu Tuổi Thơ

Tìm mình trong thế giới hậu tuổi thơ dẫn người đọc vào thế giới của người trẻ trên dưới hai mươi tuổi, lứa tuổi không còn trẻ con, nhưng cũng chưa thực sự là người lớn. Trong thế giới đó có những run rẩy của va chạm thân thể lần đầu, có lấp lánh của tình yêu, có những đêm dài, những chuyến đi xa, những hoang mang và băn khoăn hiện sinh. Nhưng bao trùm lên tất cả, như một tấm màn lớn, là nỗi đau. Nỗi đau từ sự cô đơn của đứa con vẫn được xã hội khen là “trưởng thành” và “ngoan,” từ sự trống rỗng nội tâm của đứa trẻ lớn lên trong một gia đình lạnh lẽo, từ sự tuyệt vọng của người trẻ bị giam cầm trong nhà tù mang tên tình yêu cha mẹ. Vang lên như những bài hát khi buồn đau khi dữ dội, những chân dung trong cuốn sách cùng các phân tích tâm lý học của tác giả sẽ khiến cha mẹ, thầy cô và tất cả những ai có người trẻ trong cuộc sống của mình phải thức tỉnh, phải ngồi xuống lắng nghe con em mình và suy ngẫm về bản thân, để học cách chữa lành và yêu thương đích thực. *** 1. “TÔI MUỐN MỌI NGƯỜI BIẾT RẰNG CÓ NHIỀU ĐỨA TRẺ VẪN ĐANG CHỐNG CHỌI TỪNG NGÀY ĐỂ LỚN LÊN THÀNH NGƯỜI TỬ TẾ” (Phương Anh, 20 tuổi, bỏ đại học)* Bạn đã xem Gordon Ramsay chửi như điên trong bếp, đúng không? Fuck! Fuck! Fuck! Fuck! Gordon Ramsay trong Master Chef ấy. Tôi cũng nóng tính như vậy. Hôm trước tôi rẽ qua tiệm bánh, nơi tôi làm bán thời gian kể từ khi bỏ Đại học Thương Mại để học làm bánh và quản lý nhà hàng. Tôi sẽ không kể là bố mẹ tôi phản ứng như thế nào, nhưng khi cấp Hai bạn học trường điểm và cấp Ba chuyên Chu Văn An thì bạn có thể đoán là chuyện bạn đi học nghề nó kinh khủng với bố mẹ như thế nào. Đến giờ tôi vẫn phải nói dối bạn bè của bố mẹ để giữ sĩ diện cho họ. Chỗ tiệm bánh tôi đang làm cũng có tới bảy, tám đứa bỏ đại học hoặc bảo lưu. Tôi hơi giật mình, “Có nhiều đứa giống mình vậy à?” Chưa bao giờ tôi hối hận. Từ khi học nghề tôi biết trân trọng lao động hơn. Tôi không ngại việc. Tôi chấp nhận một mức lương bèo bọt hay một công việc nặng nhọc nếu như tôi được học hỏi. Và tôi không phàn nàn khi phải đợi đồ uống lâu ở nhà hàng nữa, tôi biết là họ đang rất bận, họ đang rất cố gắng. Vậy là hôm đó tôi tới tiệm bánh, và thấy một cái bánh được làm rất cẩu thả. Tôi hỏi bọn chạy bàn, đứa nào làm bánh, rồi cầm cái đĩa lừ lừ vào bếp, đứng trước mặt nó. “Đ. con mẹ mày, làm cái đĩa bánh thế này à?” Nó giương mắt lên, “Làm sao?” “Làm sao cái con c.! Mày đéo biết nhìn à? Đ.m. mày mày xếp thế này à, mày vẽ thế này à? Mày có vấn đề gì không đấy?” Nó đổ cho đứa phục vụ làm đổ bánh khi bê ra. Tôi gọi đứa phục vụ vào, nó ngơ ngác, “Ơ không, em đi bình thường mà…” Tôi quay ra đứa làm bánh, “Bây giờ mày bỏ một trăm nghìn mày mua một cái đĩa bánh mà nhìn hình thức nó xấu, ăn vào nó đéo ra cái gì, mày có chịu được không? Không, đúng không? Mày tiếc tiền, đúng không? Mày có quay lại không? Không bao giờ!” Tôi chửi to lắm, bọn ở ngoài cũng sợ luôn. Ngoài anh sếp ra thì tôi là chủ lực ở tiệm bánh. Mỗi lần làm một loại bánh mới thì tôi sẽ đích thân mang ra giới thiệu cho khách. Hoặc khi có khách phàn nàn thì cũng lại phải tôi ra nói chuyện với họ. “Tại sao bây giờ cái bánh nó lại bé thế này?” Khách hỏi. Bọn nhân viên sẽ ú ớ. Tôi sẽ tỏ ra chuyên nghiệp, “Bọn em cắt giảm kích thước của bánh là để tăng lượng topping lên và cái size bánh sẽ phù hợp hơn, khi mà anh ăn hết cái đĩa bánh này thì bla… bla…” Khi bánh ế hoặc gần hết đát mà cần đẩy thì tôi cũng được cử ra để nói. Tôi là người hoạt ngôn. Hồi cấp Ba tôi đã hay đứng ra gánh team. Chữ này trong game ra, nghĩa là mình đứng ra cáng đáng, chèo lái cho team. Tôi học tốt văn sử địa nên trong các tiết đó tôi hay giơ tay hỏi cái này cái nọ, làm cô bận rộn, bọn còn lại làm việc riêng. Tôi vừa được học vừa giúp cho bạn ngủ. Tôi cũng hay bị cho là bướng. Hồi lớp 11 tôi bị tụt một bậc hạnh kiểm vì hay đánh son. Cô giáo nhắc liên tục, “Phương Anh xóa son đi.” Cô cho rằng do tôi mà bọn con gái trong lớp đánh son theo. Ở trường nhiều đứa ghét tôi, chúng nó bảo xinh thế mà học chuyên thì thế nào cũng chạy điểm. Tôi tự cho mình có một chút nhan sắc: da trắng, tóc dài, dáng cao ráo, chỉ có bắp chân thì hơi to, tôi không thích bắp chân to mặc dù nó rất tốt khi mình tập võ. Nhưng nhiều đứa lại quý tôi vì tôi hay lên tiếng. Hồi đầu cấp Ba, có thằng trong lớp tôi rất phá phách. Một hôm, cô giáo nói, “Anh lên đây, anh viết bản kiểm điểm cho tôi.” Nó bỗng đứng dậy, xồng xộc lao tới, giật cái ghế nhựa lên. Cả lớp cuống quýt, “Thôi, mày! Thôi, mày!” Tôi nhảy lên bục giảng, đứng trước mặt nó, quát, “Mày định làm gì thế?” Cô giáo sợ chạy ra chỗ khác. Tôi xách cổ nó, đẩy ra, “Mày về chỗ ngồi!” Tôi biết là nó sợ tôi. Trước đó, có lần ngoài sân trường nó cầm con chuột chết gí vào bọn con gái làm chúng sợ chạy chết khiếp, có đứa còn phát khóc. Đợi lúc nó không để ý tôi tới gần, giật con chuột rồi nhét vào trong áo nó. Nó hét, “Đ.m. mày làm cái gì đấy.” “Đ.m. mày không chịu được sao mày trêu những đứa kia?” Lúc đó là giờ thể dục, nó vớ cái vợt cầu lông quật. Tôi né. Hai đứa giằng co cái vợt, nó ngã xuống, tôi bẻ gãy cái vợt, nó là vợt đểu, vụt liên tiếp vào người nó. Mọi người đứng kín xung quanh cổ vũ, “Phương Anh cố lên! Phương Anh cố lên!” Sau lần đó thì tôi bắt vía được nó. Mắng đứa nhân viên kia xong, tôi tập trung vào làm một mẻ su kem. Giờ đây thì chỉ có mỗi trong chuyện làm bánh là tôi có thể dõng dạc tuyên bố mình đầy nhiệt huyết, tôi yêu nó nhất trên đời. Tôi đã thử hai mẻ, nhưng đều phải bỏ đi vì nó không được phồng. Đến lúc gần hết ca, lôi mẻ bánh ra thì tôi thở phào, người mềm nhũn ra vì mệt. Anh sếp chắp tay trước tôi như là vái sư phụ. Tôi nhớ rõ vì hôm đó anh ấy nhận được một túi nấm và một túi đá ship từ Sài Gòn ra. “Phương Anh đâu, lấy kéo ra đây,” anh ấy bảo, rồi cắt túi ra kiểm tra. Mọi người ngỡ ngàng, “Uầy, anh Thành chơi đá.” Anh ấy cầm một cây nấm, “Chúng mày… Hôm nay Phương Anh làm tốt, anh sẽ thưởng cho Phương Anh.” Giơ điện thoại raĐây là lô bánh thứ ba của tôi. Đây là thành phẩm lần nướng thứ hai. Bạn có thấy sự khác nhau? Khó nhất của việc làm bánh là cảm nhận được nhiệt độ của cái lò và thay đổi nó. Chuyển ảnh Còn cái bánh này là Saint Honore. Cái này là Eclair. Còn cái này, tôi dùng nho đen không hạt, bột than tinh tre và đường bột để tạo điểm nhấn. Tôi rời tiệm bánh thì trời đã tối. Tôi lái xe chậm chậm, những sợi tóc bay lượn sóng. Những ký ức liên quan tới con đường bắt đầu trở về, tất cả cùng một lúc. Mỗi kỷ niệm như một trang sách, vô số trang cứ chồng mãi, chồng mãi lên nhau. Tôi biết là mình say cần bởi trước đó tôi đã nhìn vào màn hình có con bướm mà anh sếp gí vào mặt tôi. “Khi nào em thấy con bướm vỗ cánh bay đi thì lúc đó em phê rồi đó.” Suy nghĩ của tôi rời con đường thẳng và bắt đầu phủ kín không gian đa chiều. Hình ảnh tôi rời quán cafe với Dũng, cảnh tôi ngồi sau xe của anh, chúng chồng chéo lên nhau. Tất cả đã qua, tôi cảm thấy thật buồn. Tôi nhớ cái lần tôi và anh ấy ăn chung một cái bánh và sững sờ. Nó ngon kiểu mộc mạc. Tôi nói với Dũng, ôi, cái vị ngọt này vừa vặn, nó chỉ dừng ở đầu lưỡi thôi, nó không bị ngọt quá, còn cái kết cấu này, tại sao lại ra được cái kết cấu này nhỉ, bình thường bánh phô mai thì phải có vị như thế này nhưng sao cái này lại có một vị khác, và tại sao sự xuất hiện của nó lại đặc biệt… Cái bánh trông bình thường đến tầm thường nhưng bên trong thì có rất nhiều bất ngờ. Hồi mới quen nhau, chúng tôi đi tàu tới Quảng Bình chơi. Không hôn, không sex, chỉ là bạn thôi, nhưng tôi có cảm giác mình có thể sống với người bạn này cả đời. Khoang ngủ của chúng tôi ở trên cùng, rất thấp, nên bọn tôi ra chỗ rửa tay của toa ngồi chơi, trêu nhau, rồi đứng ở cửa sổ vẫy tay chào người đi đường. Cả ba ngày tôi không chạm tới cái điện thoại, chúng tôi hút cần liên tục. Buổi tối tôi say rượu, Dũng đợi tôi nôn hết xong mới dìu tôi về phòng. “Em đi được, em đi được,” tôi luôn miệng nói, nhưng vấp chảy máu ngón chân cái. Xong rồi tôi lại nôn tiếp lên giường, Dũng nói, “Oh shit.” Vậy là chúng tôi ngủ cùng nhau trên giường của Dũng. Anh ấy gãi gãi vào đầu tôi để tôi ngủ. Ngày thứ ba, ngày cuối cùng, chúng tôi mặc đẹp để lượn phố biển. Dũng mặc áo sơ mi trắng và quần skinny, đi giày converse đen trắng kiểu old school. Dũng rất để ý tới ăn mặc, ra đường thì phải đẹp, không cần lồng lộn lên, nhưng phải có style gì đấy. Tôi nói, hôm nay anh muốn em mặc cái gì, rồi chúng tôi cùng nhau tìm đồ cho tôi. Cuối cùng tôi mặc cái áo phông đen của anh ý, đi cùng quần bò đen. Chúng tôi lượn biển và ngồi ở một quán cafe kiểu bảo vệ môi trường, không ống hút. Một con phố đơn giản, mọi người đang sống cuộc sống của mình, không có trung tâm thương mại, không ai cắm mặt vào điện thoại. Trông họ không giàu có, nhưng tôi yêu cuộc sống của họ, nó hiền hòa, không giống cuộc sống ở thành phố lớn khiến người ta cứ phải căng thẳng. Buổi sáng cuối cùng thì chúng tôi có hôn nhau. Bọn tôi nằm cạnh nhau, anh ấy xoa xoa đầu tôi, rồi tự nhiên môi chạm nhau. Tôi thấy vui vui, trong tôi không dâng lên cảm xúc yêu đương, nhưng tôi hơi bối rối và tự hỏi, “Ơ, như thế này là thế nào nhỉ?” Anh ấy bảo, “Cứ nên để mọi thứ tự nhiên.” Đến khi về Hà Nội thì chúng tôi làm tình. Thực ra tôi đang trong giai đoạn không thiết gì tới sex, thậm chí còn hơi sợ. Nhưng Dũng đã làm tôi thay đổi. Hôm đó chúng tôi nằm cạnh nhau trong phòng của anh ấy, nghe nhạc, hút cần. Tôi nghĩ, “Nếu bây giờ làm tình thì mình chỉ làm tình được với anh ấy thôi.” Tôi xin lỗi, tôi ăn nốt miếng bánh. Ăn bánh Tôi mất trinh năm lớp Mười một. Ở tuổi mười bảy, nhu cầu tình dục là lẽ tự nhiên. Hormone của mình nó đẩy lên, nó làm mình muốn có những hoạt động đó. Tôi và bạn trai - tôi quen nó được hơn một tháng, rất thích nó mặc dù biết sẽ không lâu dài với cậu ta - “hành sự” trong một quán cafe phim. Tôi thấy hồi hộp và hiếu kỳ. Không được hướng dẫn bao giờ, chúng tôi mất rất nhiều thời gian với cái bao cao su vì không biết mặt nào là đúng. Tôi thấy đúng là thốn. Thốn là dở khóc dở cười. Vừa buồn cười vừa xấu hổ, giống như bạn bị bóng đá vào chỗ kín ở ngay sân trường ấy. Hồi đó bạn cùng lớp của tôi đã có quan hệ tình dục hết rồi, trừ thằng Minh. Nó là nerd. Thỉnh thoảng tôi lại trêu nó, “Chén đi! Yêu đứa nào đó rồi làm chuyện đó đi. Trải nghiệm ở tuổi này thì không phải là sớm nữa, nếu để muộn quá thì ông lại thành một thằng thiếu kinh nghiệm…” Thế mà cô giáo chủ nhiệm của tôi còn dặn dò, “Các em có thích nhau thì chỉ nên dừng lại ở mức nắm tay thôi bởi vì các em còn quá nhỏ. Vấn đề tình dục nó rất là nhạy cảm và các em chưa đủ bản lĩnh để đối mặt.” Cả lớp nhìn nhau. “Thế nên là,” cô lại nói tiếp, “nếu như các bạn nữ có bị gạ gẫm thì hãy khéo léo từ chối.” Khôi hài chết mất! Khi hai người có tình cảm với nhau thì làm tình sẽ rất thăng hoa. Tôi đã từng trải qua cái thăng hoa đó và tôi rất trân trọng nó. Ngược lại, năm ngoái tôi quay lại làm tình với một bạn trai cũ, sau khi hai đứa đã chia tay nhau được một năm. Lúc đó tình cảm đã vơi đi nhiều rồi, nên rất là chán. Những va chạm rất là bản năng. Cho nên tôi không mặn mà với tình một đêm hay lên Tinder chat vu vơ để lên giường với ai đấy. Nó không xấu, nhưng nó trần tục. Tôi vẫn hay khuyến khích mọi người là hãy đến với tình dục bằng cảm xúc. Nhưng thực ra tình dục không phải là cái quan trọng nhất. Cảm giác hai người có khi ở cạnh nhau, đó mới là cái quan trọng nhất. Tôi nhớ mãi lần tôi và Dũng ngồi ở ven hồ Tây. Chúng tôi im lặng, nhìn ra hồ và hơi mỉm cười, điếu cần chuyển từ tay người này tới tay người kia. Chả có gì xảy ra cả, mà tôi thấy hạnh phúc, buồn cười thế. Ký ức đầu tiên về bố mẹ đánh nhau là khi tôi năm tuổi. Tôi đơ ra nhìn, miệng vẫn đầy cơm, không khóc, không hiểu chuyện gì đang xảy ra. Hồi cấp Hai thì ban đêm tôi hay bật dậy vì nghe tiếng mẹ gọi từ phòng bên, “Phương ơi, cứu mẹ!” Mở cửa phòng, tôi thấy hoặc bố đang túm tóc mẹ, hoặc mẹ nằm dưới chân giường, bật đèn lên thì thấy người mẹ tím tái. Có lần tôi gắt, “Điên à, tại sao lại hành người ta như thế? Con mệt lắm rồi, để cho con ngủ!” Mấy năm sau thì thỉnh thoảng ban đêm hai mẹ con phải dựng nhau dậy vào bệnh viện vì bố say rượu ngã xe, phải khâu cằm vá má. Những gì tôi chứng kiến khiến tôi có thái độ… tôi nên gọi nó là gì nhỉ… Chai lì? Bình tĩnh? Bố mẹ đánh nhau - bình thường. Máu me - bình thường. Bố đấm, mẹ cào, phi đồ vào nhau, phang nhau, thụi, kẹp cổ, giữ chân các kiểu. Hồi nhỏ thì tôi để cái Linh, em gái tôi, ở tầng một, chạy lên tầng hai để can, “Thôi, thôi, thôi, thôi… Bố mẹ thôi đi.” Tôi lao vào thì bị hất ra. Đến khi bố mẹ buông nhau ra tôi mới khóc nức lên, khóc vì bất lực và tuyệt vọng. Sau này thì chỉ họa hoằn tôi mới can thiệp, còn nếu là lý do vớ vẩn thì tôi kệ. Có hôm hai người cãi nhau xem đẻ tôi ở phòng nào. “Phòng ba.” “Phòng bốn.” Một lúc sau thì, “Anh hâm à?” “Cô điên à?” Lúc sau nữa thì lao vào nhau, “Mày thích gì?” Vừa bi vừa hài. Cho nên là tôi giữ thái độ dửng dưng. Nhưng tôi có nhớ cảm giác cay đắng trong lòng lúc phải viết cái đơn nói nguyện vọng muốn ở với bố hay mẹ, khi hai người ra tòa. Sau đó thì mẹ rút đơn ly dị lại. Một tuần sau, tôi đang ở trên lớp thì mẹ gọi tới, hét ầm lên trong điện thoại. “Bố mày lấy chìa khóa xe máy của tao, rồi khóa cửa nhốt tao trong nhà. Mày về đây mà giải quyết.” Thế là tôi phải về nhà để “giải quyết”. Rồi mẹ chuyển ra nhà khác, cái Linh ở với mẹ, tôi đi lại giữa hai nhà. Mà tôi biết cách né đòn của thằng bạn cùng lớp là do bị bố mẹ đánh nhiều quá. Cũng nhờ tránh đòn nhiều mà khi bắt đầu học võ tôi tiến nhanh. Bố mẹ tôi lôi về hàng chục cái roi mây rất dẻo, cất mỗi nơi một chiếc, tiện chỗ nào lôi ra chỗ đó. Tôi phải lục lọi tìm để vứt chúng đi. Bố thì phần lớn là đánh có lý do chính đáng, tôi về muộn hay gì đó. Còn mẹ thì nhiều khi đánh vì mẹ cần chỗ xả. Mình áp bức người yếu thế để trút cơn giận. Qua mắt mẹ thì tôi nhận biết được điều đó. Sau này thì tôi phản kháng lại. Hôm trước, không nhớ to tiếng vì lý do gì, mẹ vớ cái chổi xỉa vào tôi. Tôi giật nó, ném ra chỗ khác, phản xạ rất thuần thục. Tôi cảnh báo, bây giờ mà đánh thì không biết ai đau đâu mẹ nhé. Thế là mẹ thách thức, “Mày đánh tao đi, đánh luôn đi xem nào!” Tôi bảo, “Không, con học võ không phải để làm mấy trò này, mẹ đòi đánh con xong giờ lại còn thách con đánh lại. Dở hơi!” Mẹ tôi đi lên tầng hai, nói với cái Linh, chị mày là con mất dạy, chị em mày tự đi mà bảo nhau. Tôi nói, “Để cho nó học, có gì thì xuống đây mẹ con mình giải quyết.” Mẹ gọi với xuống, “Mày thu dọn hết quần áo sách vở cút về ở với bố mày đi.” Tôi và mẹ không nói chuyện với nhau một thời gian. Nhưng mẹ mình thì làm sao mình thù mãi được. Từ nhỏ tôi đã thấy lúc nào cũng bấp bênh. Tan trường tôi vừa đạp xe về vừa tự hỏi hôm nay ở nhà có chuyện gì không đây. Giữa mùa hè mà nhà tôi lạnh như cái nhà hoang, không có một tiếng cười, “Ừ, đời mẹ thất bại rồi, đời mẹ chỉ đến thế này thôi,” mẹ nói cùn. “Con cao siêu, con giỏi, con có năng lực thì con kiếm việc, cưới chồng, rồi sống cuộc đời hạnh phúc đi.” Bố thì bảo, “Bố mẹ chu cấp cho con tiền ăn học, còn thì không thể cho con hơn được, chỉ có thế thôi…” Tôi phải chấp nhận chứ sao bây giờ? Từ nhỏ tôi đã quen với việc không có bố mẹ ở bên. Buổi sáng tỉnh dậy, móc ví bố lấy tiền ăn sáng rồi đạp xe đi học. Chiều về nhà, có hay không có ai cũng không quan trọng nữa, không buồn, không nhớ, không gì cả, tôi cứ đứng ở cửa nhìn người qua lại, ánh mắt vô hồn. Giờ đây, cảm xúc của tôi với bố mẹ là một thứ khó tả. Tôi không trách, nhưng bảo là thương thì tôi cũng không thương. Nó là một thứ dửng dưng, không sâu sắc, không lạnh nhạt. Và không âu yếm như là cái cách con cái vẫn bình thường nhìn bố mẹ. Tôi muốn tự lập, tự chu cấp để đỡ gánh nặng cho bố mẹ, thế thôi. Thực ra nhiều lúc cái căm ghét nó trỗi dậy trong đầu mình, nhưng sau đấy tôi lại nghĩ, về mặt tâm linh thì tôi đã lựa chọn bố mẹ tôi, tôi đã tự chọn khó khăn cho mình, nên là tôi sẽ phải tiếp tục giải quyết. Có lần tôi ăn cơm ở nhà thằng Minh. Mọi người nói chuyện tự nhiên lắm, cứ ăn uống, chia sẻ với nhau, cười cười nói nói bình thường. Tôi đờ người ra kinh ngạc, thấy như mình đang xem một bộ phim tình cảm gia đình, “Ừ, đã hai mươi tuổi rồi mà mình không biết cái cảm giác hạnh phúc nó như thế nào,” trên đường về, tôi hơi lo lắng, “vậy thì mình có phát triển bình thường được không nhỉ?” Không được yêu thương từ nhỏ, tôi thấy mình giống cái cây bị thiếu chất dinh dưỡng từ dưới gốc, nên lên trên nó yếu đuối, còi cọc. Lúc nào mình cũng có cảm giác phải vượt giông vượt gió để đến được với sự sống. Nó cứ bị quật ngã liên tục ấy. Lúc ở nhà Minh, tôi thấy bao nhiêu tự tin bay đi đâu hết. Tôi rụt lại bên trong, thấy mình lạc lõng, mình vui cho bạn nhưng mình cũng bị đẩy ra xa. Từ tiệm bánh về đến nhà, tôi nhìn cái Linh đang hí hoáy vẽ và thấy thương nó quá. Từ khi học võ thì tôi ít nổi giận với nó hơn, mặc dù nhiều lúc nó vẫn dở hơi. Từ hai năm nay mẹ phó mặc nó cho tôi hoàn toàn. Tuần trước, nó khóc và gọi điện cho tôi là nó đang chui trong nhà vệ sinh ở trường vì sợ bị đánh. Giữa trưa, tôi đi xuyên qua thành phố, giả vờ với bảo vệ là phải đưa chìa khóa để được vào trường nó. Tôi gọi thằng bé dọa đánh ra. Nó sợ xanh mặt. “Mày đánh cái Linh đấy à, tại sao mày đánh nó?” “Nó chửi em.” “Bây giờ thế này nhé, nó là con gái, mày là con trai. Nó chửi mày thì mày phải chửi nó chứ tại sao mày lại đánh nó. Giờ chị to hơn, chị đánh mày nhé?” Nó rúm lại. Tôi quay sang bảo cái Linh, “Em có chửi bạn không?” Nó gật đầu. Tôi bảo nó xin lỗi. Rồi tôi bảo thằng kia xin lỗi cái Linh. “Ok, xong chưa?” Nó gật đầu. “Giờ thì biến!” Nhưng có nhiều lúc cái Linh giúp lại tôi. “Chết rồi, chị lại nhớ anh Dũng rồi,” tôi thừ ra. “Nhớ nhiều không?” “Hình như hơi nhiều.” “Thôi, chị quên người ta đi, người ta không phải là người yêu chị đâu.” Nó lấy điện thoại ra khỏi tay tôi và xóa các ảnh của Dũng đi. Tôi bảo, “Ừ nhỉ, người ta không quan tâm tới mình nữa thì mình cũng không phải quan tâm tới người ta. Chị cám ơn Linh.” Ngồi không một lúc thì tôi ỉ eo, “Linh ơi, đi chơi đi, đi chơi đi, chị đang buồn.” Nó buông bút, thở dài. Nó mới lớp Chín nhưng tôi cho nó chở tôi trên xe máy chạy dọc hồ Tây, và nghe nó kể về thằng bạn trai của nó. Chúng nó mới chỉ hôn hít nhau. Hôm trước, tôi nhìn vào mặt hai đứa và dặn là những chuyện liên quan tới yêu đương, tình dục thì phải hỏi tôi, tôi sẽ tư vấn. Tôi biết là sẽ không cấm được chúng nó. “Chuyện ấy cũng không đáng ngại hay xấu hổ, nó là nhu cầu hết sức cơ bản, chỉ là mình nên chuẩn bị để đối mặt với nó tốt hơn.” Hai đứa đỏ mặt lên, “Vâng, chúng em nhớ rồi, có gì chúng em sẽ hỏi chị.” Cái Linh thả tôi xuống đi bộ, rồi phóng lên phía trước. Tôi ngồi xuống cái ghế đá chỗ tôi gặp thằng Minh cuối tuần trước. Hôm đó hai đứa ngồi tựa lưng vào nhau, hút cần. Mặt trời rọi nắng từ trên cao. Bên hông tôi là cuốn sách mới mua, Công thức nấu ăn tặng con gái. Tác giả dạy con gái nấu ăn trong những ngày tâm trạng, cô ý viết rất dịu dàng, đơn giản, đọc mà thấy buồn lắm. Tôi và Minh cùng nhắm mắt và tưởng tượng mình đang đi trên bờ biển. Bờ biển của nó có nhiều người, còn của tôi thì chỉ có cây cối và mình tôi. Tôi hiểu vì sao. Minh đầy đủ về mặt gia đình, nhà nó vui vẻ, nên nó thoải mái hòa nhập vào đám đông. Tôi thì có quá khứ không hạnh phúc, cuộc sống hiện tại xô bồ, nên tôi chọn cỏ cây cho bình an, dịu mát. Nó lớn lên trong một môi trường tốt đẹp, ở quê không khí trong lành, mọi người thân thiện. Trong môi trường của tôi thì người ta coi tiền bạc và sĩ diện là cực kỳ quan trọng. Nó đã có hạnh phúc rồi thì càng dễ có hạnh phúc trong tương lai. Còn tôi phải biến khổ đau thành hạnh phúc, ăn vào toàn cái xấu nhưng phải lọc ra cái tốt. Tôi hay nói chuyện với nó, nhưng nó cũng không thể hiểu hết được mọi thứ. Tôi chỉ có vài ba kỷ niệm đẹp. Một là ngày đầu tiên của đợt thi đại học. Tôi kéo một vài người bạn về nhà nghỉ trưa, và thấy bố mẹ đang cùng nhau nấu ăn trong bếp, đợi tôi. Trong tôi dâng lên một cảm giác ngọt ngào, sung sướng. “Hôm nay mình là nhân vật chính, mình được quan tâm.” Một lần khác, tôi kể với mẹ là mình bị mẹ của bạn trai gọi điện tới bắt hai đứa bỏ nhau, nếu không cô ấy sẽ nói với hiệu trưởng, vì cô ấy là bạn của hiệu trưởng. Mẹ im lặng mấy phút, tôi đã tưởng mẹ không quan tâm thì mẹ quay ra bảo, “Tao mà biết chuyện thì con ấy chết.” Con ấy là cô kia. Tôi cảm thấy được an ủi, được bảo vệ và hôm sau khi kể lại cho Minh thì có lén chùi một giọt nước mắt. Một lần nữa, tôi về nhà bố buổi trưa. Bố nấu cơm cho tôi ăn, nghe tôi kể về dự định đi thực tập của mình và khuyến khích tôi đi xa. Lúc tôi ra cửa thì trời vẫn mưa. Hai bố con đứng ngắm mưa, cùng lặng lẽ hút thuốc, không ai nói gì. Tôi cảm nhận được tình cảm bố dành cho mình. Nó ấm áp, nhưng là một hơi ấm muộn mằn và rất mỏng so với cái trống trải, lạnh lẽo bên trong tôi. Minh rít điếu cần và nói nhiều khi nó cảm thấy có lỗi vì nó thì quá đầy đủ về tình cảm, trong khi bạn bè xung quanh đều có cuộc sống rất phức tạp, đổ vỡ. Tôi bảo, “Đúng rồi đó, ông cảm thấy có lỗi đi.” Trên đường về, nhìn thấy một con chó chạy lũn cũn bên cạnh chủ, tôi bật khóc. Không tới mức nức nở, mà chỉ rơm rớm. Tôi vốn khó khóc. Không phải tôi chủ đích nén cảm xúc, mà là cảm xúc không chịu bật ra. Cho nên tôi rất đồng cảm với một anh người mẫu chuyển giới trong The Face Vietnam. Trong đoạn thử thách đóng phim, mọi người đều vào diễn rất ngon lành, nhưng anh ấy bảo luôn với các giám khảo Minh Hằng và Trấn Thành là, “Em không khóc được nên em không thể hoàn thành phần thi này.” Trấn Thành hỏi, “Tại sao em không thể khóc được?” Anh ấy kể về cuộc sống khó khăn của mình, từ nhỏ phải ở với bà ngoại, năm mười bốn tuổi bà mất thì anh ấy phải tự bươn chải, va vấp. Anh ấy thiếu thốn tình cảm, trở nên chai sạn, nuốt hết cảm xúc vào trong. Thật là thương cho những người như anh ấy. Đến cả cái cách giải tỏa con người nhất mình cũng không làm được. Lúc nào cũng trơ lì, lúc nào nhìn vào người ta cũng thấy mình cười nói, đi lại. Cho nên là lúc Dũng phũ với tôi khiến tôi hơi khóc một tí thì tôi nghĩ bụng, à hóa ra cũng có người đẩy được cảm xúc của mình đến mức đấy. Chỉ có một lần tôi tức tưởi, đó là khi bố và mẹ đùn đẩy nhau trả tiền học cho tôi, hai người lại không nói chuyện trực tiếp với nhau mà toàn qua tôi. Lúc đó tôi cảm thấy mình như một cục nợ bị đẩy qua đẩy lại. Đôi khi tôi thèm mình có thể khóc nức nở, khóc thật đã, để nó làm sạch những cái u uất bên trong. Nhưng giống như cái anh trong The Face, tôi không làm được vậy. Nhiều lúc phê cần, tôi buồn vô cùng, người mềm nhũn ra, đầu gục xuống bàn, nhưng mắt vẫn ráo hoảnh. Cùng lắm tôi chỉ rơm rớm như lúc này, khi thấy con chó chạy bên cạnh chú, hay khi thấy hai ông bà già nắm tay nhau đi trên đường, và sự thèm khát được yêu thương, nỗi tủi thân, trỗi dậy. Tôi lấy tay lau nước mắt. Cái sự rơm rớm này, nó không triệt để, nó làm tôi mệt và rấm rứt. Nó không giải tỏa được sự tuyệt vọng ở trong tôi. Có lần tôi hỏi Dũng, “Em nhìn nhận anh là người giao tiếp tốt, biết cách sử dụng ngôn từ để giải quyết cảm xúc của người khác. Có bao giờ anh ghét bản thân không? Có bao giờ anh khó chịu vì tiếng Việt của anh rất tốt không?” Tôi hỏi, bởi anh ấy cũng hoạt ngôn như tôi, cũng dễ thuyết phục người khác như tôi. Anh ấy bảo, “Có! Mình dễ dàng nắm bắt được tâm lý của người khác, khôn khéo điều khiển họ, vì mình đã trải qua rất nhiều thứ. Nhưng mình đọc được người ta mà người ta không hiểu được mình. Mình xoa dịu được cảm xúc của người khác, nhìn vẻ mặt mãn nguyện của họ, nhưng lòng mình trống rỗng.” Tôi cũng thấy như vậy đó. Chúng tôi đều khao khát được người khác chạm vào, nhưng lại dè chừng, cảnh giác. Tôi đã cố thủ từ bé tới lớn, tới mức tôi quên mất mình đang làm vậy, để không ai làm đau được mình. Tôi muốn mình bước ra xã hội thì hiên ngang một chút, để không có ai thương hại mình. Nhưng đến khi gặp được người mình thích thì tôi hoang mang. Mình muốn hạ áo giáp xuống, muốn được dựa vào họ, muốn được lắng nghe mà không cần họ phải khuyên bảo gì. Nhưng… họ lại có thể làm mình đau. Họ trở nên có giá trị với mình, rồi bỏ mình mà đi. Mình sẽ sống sót như thế nào với các ký ức? Tôi đã thấy quá nhiều dối trá quanh mình, nếu mình sống trong hoài nghi thì mình sẽ tuyệt vọng, nhưng nếu mình tin họ thì khi phát hiện ra họ dối trá mình lại đau khổ hơn. Giờ đây, cái đau trong tôi không phải là kiểu đau quằn quại, rên rỉ, mà là một dạng lãnh cảm. Tôi không còn lo lắng, sợ hãi nữa khi mẹ nổi giận. Tôi bình thản quá, bình thản đến mức mệt mỏi, bạn ạ. Tôi ghét cái cảm giác trơ lì này, nó làm mình trống rỗng. Ở chỗ tập Muay Thai có tới năm, sáu người thích tôi, toàn là người có vợ rồi. Tôi luyện cách đối đáp để tránh những lời trêu ghẹo, ong bướm vớ vẩn mà vẫn giữ được thái độ mềm mỏng với họ, một việc khá áp lực. Chẳng vẻ vang gì khi có nhiều người thích mình. Họ thích mình nhưng mình vẫn thấy cô đơn, bạn có hiểu cảm giác đó không, vì không ai khiến mình rung động. Tôi sợ mình bị chai sạn. Quá lâu không nảy sinh tình cảm hoặc có quan hệ quá nhiều đều có thể làm mình chai sạn. Cuộc sống sau này của tôi sẽ ra sao? Liệu tôi có tìm được bến đỗ không, hay tôi cứ lang thang mãi. Người khác thì nhẹ nhàng bước chân vào tình yêu, còn tôi thì lo sợ, mặc dù tôi không phải là một kẻ thiếu bản lĩnh. Không sợ sao được, cả một thời thơ ấu tới giờ cuộc sống đã trống rỗng, mệt mỏi, kết hôn xong lại không hạnh phúc nữa thì đúng là địa ngục. Có nhiều điều cám dỗ vẫy gọi tôi lắm, chỉ một cái gật đầu là cuộc sống của tôi đổi hướng. Dạt nhà, hút chích, trở thành chị đại đầu gấu, trộm cắp vặt, quên đi ngày mai, quên đi bản thân, không cố gắng nữa. Ôi, những lời mời mới hấp dẫn làm sao, trong khi cuộc sống của tôi thì bế tắc. “Mày sống thế mà vẫn chịu được à? Bỏ mẹ nhà đi.” “Mày qua nhà tao ở, rồi chúng mình đi đâu đấy.” Đã có những lần tôi về nhà, đóng gói sách vở. May mà những lúc đấy tôi có cô Thủy, cô giáo văn cấp Ba của tôi. Cô vừa sắp xếp hai trăm cái áo dài trong tủ quần áo của mình vừa nghe tôi kể chuyện gia đình, rồi bỗng buông một câu gì đó khiến tôi phải dừng lại và suy nghĩ. May mà tôi có thằng Minh, thỉnh thoảng nó quẳng cho tôi một cuốn sách, “Ê, bà đọc đi!” Gần nó, tôi thấy mình trở nên trong sáng, cuộc sống của tôi trở nên phong phú hơn. Và tôi lại tự nhủ, bấy giờ mình cần học, cần một công việc, cần chăm sóc bản thân, không để nó trôi tuột đi. Tôi muốn bạn hiểu là tôi đã rất, rất cố gắng để không buông trôi. Tôi muốn mọi người biết rằng có nhiều đứa trẻ vẫn đang chống chọi từng ngày để lớn lên thành người tử tế.   Im lặng rất lâu   Bạn mời tôi tới nhà làm bánh cho gia đình bạn? Tôi sẽ rất vui. Tôi cảm thấy rất ấm áp khi được chăm sóc người khác. Đến giờ tôi vẫn nhớ những lúc mắt đối phương sáng rực lên khi ăn đồ tôi nấu. Họ ăn, ăn, ăn, tôi hỏi, “Ngon không anh?” Họ im lặng và ăn cho tới hết sạch. Tôi nhìn họ ăn và thấy hạnh phúc. Chúng ta sẽ bàn với nhau về buổi đó nhé. Tôi sẽ làm cả bánh mì nữa. Làm bánh mì khó hơn bánh ngọt nhiều. Nó là đỉnh cao và khởi nguồn của rất nhiều thứ. Những lỗ khí không tròn trịa, không đều đặn, nhưng nhìn chúng mình cứ như bị hút vào. Khi cầm dao cắt một ổ bánh mì to, nó giòn và phát ra những tiếng tách tách theo từng nhát cứa của mình, khiến trong lòng mình thấy vui lắm. Căn nhà tương lai của tôi, nếu như tôi có nhà, sẽ thơm lừng mùi cà phê và mùi bánh mì nướng mỗi sáng. Với tôi, như thế là cuộc sống đấy. Mời bạn đón đọc Tìm Mình Trong Thế Giới Hậu Tuổi Thơ của tác giả Đặng Hoàng Giang.

Nguồn: dtv-ebook.com

Xem

Phát Huy Tiềm Năng Cùng NLP - Lập Trình Ngôn Ngữ Tư Duy - Tập 2
NLP – Neuro Linguistic Program – Lập Trình Ngôn Ngữ Tư Duy – là bộ môn khoa học về hoàn thiện bản thân với những phương pháp hiệu quả nhất, giúp cho bạn có thể trở thành người xuất chúng. Phát Huy Tiềm Năng Cùng NLP là khai thác những khả năng tiềm ẩn trong tư duy bằng cách thay đổi tận gốc của hành vi. Bất luận bạn là ai, đang ở hoàn cảnh nào, Phát Huy Tiềm Năng Cùng NLP sẽ giúp bạn có được sự tự tin để đương đầu với thách thức. Tư duy con người phức tạp hơn bất cứ thứ gì chúng ta đã tìm thấy trong vũ trụ này. Nhưng quan trọng hơn hết là chúng ta có thể tinh chỉnh, thay đổi và chuyển hóa tư duy bằng những công cụ khoa học nhưng đơn giản đến không ngờ, nhằm mang lại một cuộc sống hạnh phúc và thành công hơn. Vậy bạn đã từng nghe đến NLP (Lập Trình Ngôn Ngữ Tư Duy)? John Grinder và Richard Bandler - hai giáo sư tại đại học Santa Cruz (Mỹ) - được xem là những người sáng lập ra bộ môn khoa học của sự thay đổi - NLP (Lập Trình Ngôn Ngữ Tư Duy) - để cải thiện kỹ năng con người. Những người sáng lập ra NLP nhận thấy rằng, mỗi người chúng ta không phản ứng trực tiếp với thế giới chung quanh. Trước tiên, chúng ta dùng những gì thu nhận được từ thế giới bên ngoài trong quá trình sống và lớn lên để lập trình cho bộ não của mình, rồi cứ thế mà hành động hoặc phản ứng theo các chương trình đã được cài sẵn đó. Ví dụ, một người nhiều lần “thử thời vận” phát biểu trước đám đông đều gặp phải những lời chê bai, phản bác: “Vậy mà cũng đòi ăn đòi nói”. Theo phản xạ tự nhiên, anh sẽ vô tình lập trình mình thành “kẻ bất tài trong khâu ăn nói” ngay bên trong tâm trí mình. Từ đó, anh lại càng trở nên căng thẳng và kém cỏi hơn trong việc phát biểu trước đám đông. Đó là một chương trình “độc hại” đã vô tình bị cài vào đầu anh ta. Nếu học được cách thay đổi những chương trình cài sẵn đó, anh ta mới thay đổi được, và thậm chí còn vươn lên. NLP không hề giống bất cứ một phương pháp nào mà bạn từng biết trước đây. Nó nhằm vào việc thay đổi tận gốc của hành vi, tức thay đổi lối tư duy dẫn đến hành vi. Cuộc sống, năng lực cũng như trình độ đều là hệ quả của cách chúng ta suy nghĩ. Việc thay đổi tận gốc vì vậy là điều bắt buộc nếu một người muốn nâng cao bất cứ kỹ năng nào, hoặc thay đổi các thói quen đã bám rễ của mình. Bạn có bao giờ gặp phải những vấn đề sau đây trong hoạt động quan trọng nhất để hạnh phúc và thành công trong xã hội loài người: GIAO TIẾP - Người khác không hiểu hoặc hiểu sai ý bạn? - Người đối thoại với bạn không thực sự tập trung vào những gì bạn nói? - Cuộc nói chuyện không diễn ra theo cách bạn muốn? Bên cạnh đó, bạn có bao giờ gặp phải những vấn đề sau đây trong CUỘC SỐNG - Bạn thường không điều khiển được cảm xúc của mình cho phù hợp: lo lắng những lúc cần phải tự tin, nóng vội trong những tình huống cần sự kiên nhẫn, - Bạn có cảm giác những mục tiêu mình đặt ra đôi lúc khá mơ hồ hoặc không phù hợp? Để giải quyết tất cả những vấn đề trên,“Phát Huy Tiềm Năng Cùng NLP” (tập 1) sẽ giúp bạn: •  Biết cách tạo sự chú ý, gây ấn tượng tốt và kết nối tốt hơn với người đối diện. •  Có thể “đi guốc trong bụng”người khác thông qua việc đọc hiểu những biểu hiện trong hành vi của người khác. •  Biết cách dẫn dắt, hướng người đối điện đến một nhận thức, suy nghĩ hoặc hành động theo cách bạn muốn. •  Khám phá những năng lực tiềm ẩn của riêng bạn. •  Sử dụng neo cảm xúc để “triệu tập” được những cảm xúc tích cực (tự tin, động lực, quyết tâm,) một cách tức thì. •  Cách thức để thay đổi tâm thế ngay lập tứcchỉ bằng thay đổi nhỏ. •  Cách thức để nâng cao giá trị bản thân mình trong mắt người khác một cách đơn giản. •  Phân biệt được rõ ràng đâu là ước mơ và đâu là mục tiêu, cũng như tiến nhanh hơn đến mục tiêu của mình. •  Đặt mục tiêu thông minh và phù hợp với riêng bạn, để không chỉ tiến nhanh mà còn tiến đúng hướng. “Phát Huy Tiềm Năng Cùng NLP” (tập 1) là quyển cẩm nang cho trí não, dựa trên những nguyên tắc về Lập Trình Ngôn Ngữ Tư Duy – Neuro Linguistic Programming (viết tắt là NLP). Nó chỉ ra một số kỹ thuật - tất cả đều hết sức đơn giản - để học cách điều khiển tâm trí, giúp chúng ta “tái lập trình” bản thân. Bạn có thể làm mọi thứ: chuyển hướng, tiến lên, thực hiện những gì bạn mơ ước, giải quyết những khó khăn, thay đổi thói quen và lật sang một trang khác. Bởi vì NLP tập trung giải quyết những vấn đề trước mắt, thay vì đào bới lại quá khứ, thế nên kết quả đạt được rất nhanh, có khi ngay lập tức, gần như một phép lạ! Nếu bạn có một cái đèn pin nhưng lại không có pin, bạn sẽ chẳng thấy đường mà đi trong đêm tối. Nếu bạn có pin nhưng vẫn không biết cách lắp pin vào đèn thì bạn cũng chẳng khiến đèn sáng lên được. Để soi sáng con đường mình đi, bạn cần một cái đèn pin, pin và một vài lời hướng dẫn. Quyển sách này sẽ cung cấp cho bạn những lời hướng dẫn ấy. Những thứ còn lại bạn đã có sẵn rồi. Bạn đã sẵn sàng chiếu sáng phía trước, bước đi và mở lối cho cuộc đời mình chưa? NLP – Neuro Linguistic Program – Lập Trình Ngôn Ngữ Tư Duy – là bộ môn khoa học về hoàn thiện bản thân với những phương pháp hiệu quả nhất, giúp cho bạn có thể trở thành người xuất chúng. John Grinder và Richard Bandler là hai giáo sư tại đại học Santa Cruz (Mỹ) được xem là những người sáng lập ra Lập Trình Ngôn Ngữ Tư Duy (LTNNTD) để cải thiện kỹ năng con người, tạo những mô thức hành xử hoàn hảo. Những người sáng lập ra LTNNTD đã nhận thấy rằng, mọi người không phản ứng trực tiếp với thế giới chung quanh họ. Trước tiên, họ dùng những gì thu nhận được từ thế giới bên ngoài trong tiến trình sống và lớn lên để lập trình cho bộ não của mình, rồi cứ thế mà phản ứng theo các chương trình đã được cài sẵn đó. Ví dụ, một người đã từng thất bại trong nhiều lần “thử thời vận” nói chuyện trước công chúng, rồi những người chung quanh chê bai “có vậy mà cũng đòi ăn nói”, tự nhiên họ sẽ lập trình cho mình là “kẻ bất tài trong khâu ăn nói”. Nếu học được cách thay đổi những chương trình cài sẵn đó, họ mới thay đổi được “thế giới của họ”. Không ai là khiếm khuyết cả, chỉ có các chương trình cài đặt bị khiếm khuyết mà thôi!. Các chương trình cài đặt bên trong ấy, do đâu mà hình thành? Thưa rằng, nó hình thành dựa trên những điều mà các giác quan thu nhận được từ thế giới bên ngoài với ba yếu tố căn bản sau: • Hình ảnh • Âm thanh • Cảm xúc Và mỗi người, tùy cách thu nhận ba yếu tố căn bản trên đã tạo ra thế giới của mình. Vậy để có thể thay đổi thế giới của mình, bạn phải thay đổi cách bạn xử lý hình ảnh, âm thanh và cảm xúc mà bạn tiếp nhận được. Nếu một thiên tài, một chuyên gia, một người thành cô đã làm được điều này, điều kia, thì bạn cũng có thể nhanh chóng học được cách làm của họ thông qua việc khám phá cho được những chương trình cài đặt trong bộ não của họ rồi bắt chước theo thôi. Ứng dụng của Lập Trình Ngôn Ngữ Tư Duy: LTNNTD không hề giống bất cứ một phương pháp nào mà bạn từng biết trước đây. Nó nhằm vào việc thay đổi tận gốc của hành vi, tức thay đổi kiểu suy nghĩ dẫn đến hành vi. Tất cả các kết quả cuộc đời, năng lực cũng như trình độ đều là hiển thị của cách chúng ta suy nghĩ. Việc thay đổi tận gốc vì vậy là điều bắt buộc nếu một người muốn nâng cao bất cứ kỹ năng nào đó, hoặc thay đồi các thói quen đã bám rễ của mình. (Biên tập lại từ nguồn Marketing Magazine) *** Cảm nhận của độc giả T ôi đã quan tâm theo dõi công việc của Anné Linden trong hơn 20 năm qua và tôi biết bà là một nhà huấn luyện NLP (Lập Trình Ngôn Ngữ Tư Duy) lão luyện và giàu kinh nghiệm. Tôi rất vui mừng khi biết cuối cùng bà đã chọn được cách chia sẻ những hiểu biết và suy nghĩ của mình với nhiều người hơn bằng việc cho ra đời quyển sách này. Nếu bạn chưa quen với NLP thì quyển sách này sẽ giới thiệu một cách đơn giản nhưng đầy đủ tất cả những gì mà bạn muốn biết. Anné viết rất dễ hiểu và thể hiện vốn hiểu biết của bà trong từng trang sách. Julian Russel, Huấn luyện viên cấp cao, Công ty tư vấn PPD A nné Linden là một nhà giáo bậc thầy, một tấm gương xuất chúng. Với cách viết vô cùng giản dị và trong sáng, bà đã mang đến cho độc giả những nguyên tắc hiệu nghiệm của việc thay đổi. Bà khiến cho NLP trở nên dễ tiếp cận và tôi rất lấy làm vui mừng và nôn nóng giới thiệu quyển sách của bà đến tất cả sinh viên, đồng nghiệp và bạn bè của tôi. Chúng tôi chắc chắn sẽ đưa tác phẩm này vào hiệu sách Learning Alliance của mình.   Tiến sỹ Rev. Joyce Liechenstein, Phó giám đốc, One Spirit Learning Alliance and One Spirit Interfaith Seminary, Thành phố New York, www.joyceliechenstein.com     C húc mừng tác phẩm “Phát Huy Tiềm Năng Cùng NLP” của Anné Linden được tái bản. Quyển sách được viết bằng lòng nhiệt thành, với phong cách trò chuyện nhẹ nhàng và sẽ là quyển cẩm nang để bạn tìm hiểu về NLP cũng như hiểu rõ hơn về bản thân mình. Bà đã tận dụng các kỹ năng của một diễn viên và một nhà giáo để mang đến cho bạn đọc nhiều lựa chọn phong phú về những bài tập thực tiễn, những lời gợi ý, những câu hỏi, mẩu chuyện, ẩn dụ sâu xa và thậm chí cả những màn kịch ngắn... tất cả khiến cho khái niệm NLP trở nên sống động trong đời thực. Đây là một quyến sách hướng dẫn thú vị có kết cấu chặt chẽ về NLP và quan trọng không kém, quyển sách chú trọng đến việc khám phá và học hỏi kiến thức về NLP đối với mỗi cá nhân. Bề dày kinh nghiệm 20 năm trong lĩnh vực NLP của tác giả chắc chắn sẽ tỏa sáng cùng với sự chân thành, tính sáng tạo và niềm đam mê không bao giờ tắt. Một quyển sách tuyệt vời dành cho mọi người, những người mới biết đến khái niệm NLP, những người xem việc tìm hiểu về NLP như cách phát triển bản thân và cả những người thích thú đón nhận những ví dụ có thật, sống động và nhiều màu sắc minh chứng cho tác dụng lớn lao của NLP trong cuộc sống - và dành cho cả những người muốn được nhiệt tình khích lệ trải nghiệm NLP. Judith Lowe, PPD Learning, Luân Đôn       M ột quyển sách đẹp. Nó không chỉ đong đầy suy nghĩ sâu sắc, mà còn được thể hiện bằng văn phong tao nhã và lôi cuốn nhất. Chỉ những người thật sự thông suốt về một chủ đề nào đấy mới có thể viết trôi chảy và đầy phong cách như thế. Anné Linden chắc chắn là một bậc thầy như vậy. Chỉ với cách viết đầy lôi cuốn cũng đã đủ để bạn say sưa đọc nó. Đối với tôi, đây là tất cả những gì về NLP... quyển sách này chắc chắn là một ví dụ xuất sắc.   Sue Knight, tác giả của NLP at Work (NLP trong Công Việc),   Nhà tư vấn, đào tạo và huấn luyện viên quốc tế, www.sueknight.co.uk       T hông thường, mỗi khi tôi cố giải thích các khái niệm phức tạp của NLP cho những người không rành về tâm lý học, tôi nhận được một trong hai phản ứng. Một là “ánh mắt khó hiểu” của những người cảm thấy điều tôi nói quá sức rắc rối. Phản ứng còn lại là sự hăng hái của những người chập chững bước vào và xem NLP là con đường phát triển bản thân. Cả hai dạng người này đều cần một phương pháp tiếp cận dễ hiểu về NLP, để giúp họ nhận ra những ứng dụng của NLP trong việc giao tiếp cực kỳ hiệu quả, tiếp cận nguồn lực, gặt hái kết quả, biến thất bại thành thông tin phản hồi, có thêm nhiều lựa chọn và linh hoạt hơn trong những tình huống thường nhật. “Phát Huy Tiềm Năng Cùng NLP” của Anné Linden (viết cùng Kathrin Perutz) chính là lời giải đáp.   “Phát Huy Tiềm Năng Cùng NLP” chính là “quyển sách hướng dẫn cho não bộ”, nó cho phép người đọc “tận dụng tối đa sức mạnh và nguồn lực sẵn có”. Quyển sách này được chia làm bảy phần, mỗi phần nói về một giả định cơ bản của NLP:   • Ý nghĩa của giao tiếp chính là phản hồi mà bạn nhận được. Phần này nói về việc giao tiếp hiệu quả trong các mối quan hệ cá nhân: tạo sự kết nối, kỹ năng quan sát, cách thức biểu hiện và diễn đạt (ngôn ngữ hoặc phi ngôn ngữ), thời gian hoạt động và thời gian chết, sự tương đồng và khác biệt, kỹ năng đồng điệu và dẫn dắt người khác.   • Bạn có tất cả những nguồn lực bạn cần . Phần này hướng dẫn cho độc giả cách tiếp cận các nguồn lực của chính mình và nâng cao sở trường cũng như tài năng của họ. Những công cụ NLP cần thiết trong việc này là giác quan nội tại, neo, thiết lập phản ứng cho tương lai và ngôn ngữ cơ thể.   • Thành công là khả năng đạt được những kết quả mong muốn . Trong phần này, quyển sách đào sâu vào việc thiết lập mục tiêu, giá trị sống, kết quả, động lực, sự suy xét về môi trường và chiến lược.   • Bạn có thể chuyển thất bại thành thông tin phản hồi . Phần này là những định hướng về mặt triết học trong lĩnh vực chuyển hóa ý nghĩa của thất bại - để khám phá về việc học hỏi, để nhìn thấy những cơ hội mới ẩn chứa trong mỗi thất bại, và để nhận ra rằng điều tốt đẹp tồn tại song song, hoặc bất chấp, những điều tồi tệ.   • Tấm bản đồ không phải là một vùng đất . Trong phần khám phá vẻ các mô thức ngôn ngữ này, Anné Linden sẽ hướng dẫn cho chúng ta về Phương thức Meta - cách đặt câu hỏi để có câu trả lời cụ thể và đầy đủ ý nghĩa.   • Có một ý định tích cực đằng sau mỗi hành vi . Ở mục này, quyển sách nêu ra những hành vi vô thức của chúng ta và cách kiểm soát chúng bằng việc hiểu rõ “từng phần”, ý định tích cực và chuyển hóa ý nghĩa.   • Luôn có nhiều lựa chọn . Chủ đề của phần này là sự linh hoạt. Linden đưa ra những công cụ cho sự thay đổi: chuyển đổi giác quan và khuôn mẫu can thiệp.       Kết luận :   Quyển sách này khiến NLP trở nên dễ chấp nhận đối với những đối tượng không chuyên - những người đơn giản chỉ muốn áp dụng NLP vào cuộc sống thường ngày. Linden lồng những bài hướng dẫn vào những mẩu đối thoại vui vẻ cùng những câu chuyện mẫu, ví dụ và ẩn dụ. “Phát Huy Tiềm Năng Cùng NLP” là quyển cẩm nang hàng đầu dành cho những ai bắt đầu tìm hiểu NLP.   Tiến sĩ Judith E. Pearson là chuyên gia tư vấn, nhà thôi miên và nhà huấn luyện NLP được chứng nhận. Bà mở văn phòng riêng tại Springfield, bang Virginia. Bà cũng vừa xuất bản quyển The Weight, Hypnotherapy and You Weight Reduction Program: An NLP and Hypnotherapy Practitioner’s Manual. Địa chỉ trang web của bà là www.engagethepower.com .     ​​Mời các bạn đón đọc ​Phát Huy Tiềm Năng Cùng NLP - Lập Trình Ngôn Ngữ Tư Duy - Tập 2 của tác giả Anné Linden & Kathrin Perutz.
Phát Huy Tiềm Năng Cùng NLP - Lập Trình Ngôn Ngữ Tư Duy - Tập 1
NLP – Neuro Linguistic Program – Lập Trình Ngôn Ngữ Tư Duy – là bộ môn khoa học về hoàn thiện bản thân với những phương pháp hiệu quả nhất, giúp cho bạn có thể trở thành người xuất chúng. Phát Huy Tiềm Năng Cùng NLP là khai thác những khả năng tiềm ẩn trong tư duy bằng cách thay đổi tận gốc của hành vi. Bất luận bạn là ai, đang ở hoàn cảnh nào, Phát Huy Tiềm Năng Cùng NLP sẽ giúp bạn có được sự tự tin để đương đầu với thách thức. Tư duy con người phức tạp hơn bất cứ thứ gì chúng ta đã tìm thấy trong vũ trụ này. Nhưng quan trọng hơn hết là chúng ta có thể tinh chỉnh, thay đổi và chuyển hóa tư duy bằng những công cụ khoa học nhưng đơn giản đến không ngờ, nhằm mang lại một cuộc sống hạnh phúc và thành công hơn. Vậy bạn đã từng nghe đến NLP (Lập Trình Ngôn Ngữ Tư Duy)? John Grinder và Richard Bandler - hai giáo sư tại đại học Santa Cruz (Mỹ) - được xem là những người sáng lập ra bộ môn khoa học của sự thay đổi - NLP (Lập Trình Ngôn Ngữ Tư Duy) - để cải thiện kỹ năng con người. Những người sáng lập ra NLP nhận thấy rằng, mỗi người chúng ta không phản ứng trực tiếp với thế giới chung quanh. Trước tiên, chúng ta dùng những gì thu nhận được từ thế giới bên ngoài trong quá trình sống và lớn lên để lập trình cho bộ não của mình, rồi cứ thế mà hành động hoặc phản ứng theo các chương trình đã được cài sẵn đó. Ví dụ, một người nhiều lần “thử thời vận” phát biểu trước đám đông đều gặp phải những lời chê bai, phản bác: “Vậy mà cũng đòi ăn đòi nói”. Theo phản xạ tự nhiên, anh sẽ vô tình lập trình mình thành “kẻ bất tài trong khâu ăn nói” ngay bên trong tâm trí mình. Từ đó, anh lại càng trở nên căng thẳng và kém cỏi hơn trong việc phát biểu trước đám đông. Đó là một chương trình “độc hại” đã vô tình bị cài vào đầu anh ta. Nếu học được cách thay đổi những chương trình cài sẵn đó, anh ta mới thay đổi được, và thậm chí còn vươn lên. NLP không hề giống bất cứ một phương pháp nào mà bạn từng biết trước đây. Nó nhằm vào việc thay đổi tận gốc của hành vi, tức thay đổi lối tư duy dẫn đến hành vi. Cuộc sống, năng lực cũng như trình độ đều là hệ quả của cách chúng ta suy nghĩ. Việc thay đổi tận gốc vì vậy là điều bắt buộc nếu một người muốn nâng cao bất cứ kỹ năng nào, hoặc thay đổi các thói quen đã bám rễ của mình. Bạn có bao giờ gặp phải những vấn đề sau đây trong hoạt động quan trọng nhất để hạnh phúc và thành công trong xã hội loài người: GIAO TIẾP - Người khác không hiểu hoặc hiểu sai ý bạn? - Người đối thoại với bạn không thực sự tập trung vào những gì bạn nói? - Cuộc nói chuyện không diễn ra theo cách bạn muốn? Bên cạnh đó, bạn có bao giờ gặp phải những vấn đề sau đây trong CUỘC SỐNG - Bạn thường không điều khiển được cảm xúc của mình cho phù hợp: lo lắng những lúc cần phải tự tin, nóng vội trong những tình huống cần sự kiên nhẫn, - Bạn có cảm giác những mục tiêu mình đặt ra đôi lúc khá mơ hồ hoặc không phù hợp? Để giải quyết tất cả những vấn đề trên,“Phát Huy Tiềm Năng Cùng NLP” (tập 1) sẽ giúp bạn: •  Biết cách tạo sự chú ý, gây ấn tượng tốt và kết nối tốt hơn với người đối diện. •  Có thể “đi guốc trong bụng”người khác thông qua việc đọc hiểu những biểu hiện trong hành vi của người khác. •  Biết cách dẫn dắt, hướng người đối điện đến một nhận thức, suy nghĩ hoặc hành động theo cách bạn muốn. •  Khám phá những năng lực tiềm ẩn của riêng bạn. •  Sử dụng neo cảm xúc để “triệu tập” được những cảm xúc tích cực (tự tin, động lực, quyết tâm,) một cách tức thì. •  Cách thức để thay đổi tâm thế ngay lập tứcchỉ bằng thay đổi nhỏ. •  Cách thức để nâng cao giá trị bản thân mình trong mắt người khác một cách đơn giản. •  Phân biệt được rõ ràng đâu là ước mơ và đâu là mục tiêu, cũng như tiến nhanh hơn đến mục tiêu của mình. •  Đặt mục tiêu thông minh và phù hợp với riêng bạn, để không chỉ tiến nhanh mà còn tiến đúng hướng. “Phát Huy Tiềm Năng Cùng NLP” (tập 1) là quyển cẩm nang cho trí não, dựa trên những nguyên tắc về Lập Trình Ngôn Ngữ Tư Duy – Neuro Linguistic Programming (viết tắt là NLP). Nó chỉ ra một số kỹ thuật - tất cả đều hết sức đơn giản - để học cách điều khiển tâm trí, giúp chúng ta “tái lập trình” bản thân. Bạn có thể làm mọi thứ: chuyển hướng, tiến lên, thực hiện những gì bạn mơ ước, giải quyết những khó khăn, thay đổi thói quen và lật sang một trang khác. Bởi vì NLP tập trung giải quyết những vấn đề trước mắt, thay vì đào bới lại quá khứ, thế nên kết quả đạt được rất nhanh, có khi ngay lập tức, gần như một phép lạ! Nếu bạn có một cái đèn pin nhưng lại không có pin, bạn sẽ chẳng thấy đường mà đi trong đêm tối. Nếu bạn có pin nhưng vẫn không biết cách lắp pin vào đèn thì bạn cũng chẳng khiến đèn sáng lên được. Để soi sáng con đường mình đi, bạn cần một cái đèn pin, pin và một vài lời hướng dẫn. Quyển sách này sẽ cung cấp cho bạn những lời hướng dẫn ấy. Những thứ còn lại bạn đã có sẵn rồi. Bạn đã sẵn sàng chiếu sáng phía trước, bước đi và mở lối cho cuộc đời mình chưa? NLP – Neuro Linguistic Program – Lập Trình Ngôn Ngữ Tư Duy – là bộ môn khoa học về hoàn thiện bản thân với những phương pháp hiệu quả nhất, giúp cho bạn có thể trở thành người xuất chúng. John Grinder và Richard Bandler là hai giáo sư tại đại học Santa Cruz (Mỹ) được xem là những người sáng lập ra Lập Trình Ngôn Ngữ Tư Duy (LTNNTD) để cải thiện kỹ năng con người, tạo những mô thức hành xử hoàn hảo. Những người sáng lập ra LTNNTD đã nhận thấy rằng, mọi người không phản ứng trực tiếp với thế giới chung quanh họ. Trước tiên, họ dùng những gì thu nhận được từ thế giới bên ngoài trong tiến trình sống và lớn lên để lập trình cho bộ não của mình, rồi cứ thế mà phản ứng theo các chương trình đã được cài sẵn đó. Ví dụ, một người đã từng thất bại trong nhiều lần “thử thời vận” nói chuyện trước công chúng, rồi những người chung quanh chê bai “có vậy mà cũng đòi ăn nói”, tự nhiên họ sẽ lập trình cho mình là “kẻ bất tài trong khâu ăn nói”. Nếu học được cách thay đổi những chương trình cài sẵn đó, họ mới thay đổi được “thế giới của họ”. Không ai là khiếm khuyết cả, chỉ có các chương trình cài đặt bị khiếm khuyết mà thôi!. Các chương trình cài đặt bên trong ấy, do đâu mà hình thành? Thưa rằng, nó hình thành dựa trên những điều mà các giác quan thu nhận được từ thế giới bên ngoài với ba yếu tố căn bản sau: • Hình ảnh • Âm thanh • Cảm xúc Và mỗi người, tùy cách thu nhận ba yếu tố căn bản trên đã tạo ra thế giới của mình. Vậy để có thể thay đổi thế giới của mình, bạn phải thay đổi cách bạn xử lý hình ảnh, âm thanh và cảm xúc mà bạn tiếp nhận được. Nếu một thiên tài, một chuyên gia, một người thành cô đã làm được điều này, điều kia, thì bạn cũng có thể nhanh chóng học được cách làm của họ thông qua việc khám phá cho được những chương trình cài đặt trong bộ não của họ rồi bắt chước theo thôi. Ứng dụng của Lập Trình Ngôn Ngữ Tư Duy: LTNNTD không hề giống bất cứ một phương pháp nào mà bạn từng biết trước đây. Nó nhằm vào việc thay đổi tận gốc của hành vi, tức thay đổi kiểu suy nghĩ dẫn đến hành vi. Tất cả các kết quả cuộc đời, năng lực cũng như trình độ đều là hiển thị của cách chúng ta suy nghĩ. Việc thay đổi tận gốc vì vậy là điều bắt buộc nếu một người muốn nâng cao bất cứ kỹ năng nào đó, hoặc thay đồi các thói quen đã bám rễ của mình. (Biên tập lại từ nguồn Marketing Magazine) *** Cảm nhận của độc giả T ôi đã quan tâm theo dõi công việc của Anné Linden trong hơn 20 năm qua và tôi biết bà là một nhà huấn luyện NLP (Lập Trình Ngôn Ngữ Tư Duy) lão luyện và giàu kinh nghiệm. Tôi rất vui mừng khi biết cuối cùng bà đã chọn được cách chia sẻ những hiểu biết và suy nghĩ của mình với nhiều người hơn bằng việc cho ra đời quyển sách này. Nếu bạn chưa quen với NLP thì quyển sách này sẽ giới thiệu một cách đơn giản nhưng đầy đủ tất cả những gì mà bạn muốn biết. Anné viết rất dễ hiểu và thể hiện vốn hiểu biết của bà trong từng trang sách. Julian Russel, Huấn luyện viên cấp cao, Công ty tư vấn PPD A nné Linden là một nhà giáo bậc thầy, một tấm gương xuất chúng. Với cách viết vô cùng giản dị và trong sáng, bà đã mang đến cho độc giả những nguyên tắc hiệu nghiệm của việc thay đổi. Bà khiến cho NLP trở nên dễ tiếp cận và tôi rất lấy làm vui mừng và nôn nóng giới thiệu quyển sách của bà đến tất cả sinh viên, đồng nghiệp và bạn bè của tôi. Chúng tôi chắc chắn sẽ đưa tác phẩm này vào hiệu sách Learning Alliance của mình.   Tiến sỹ Rev. Joyce Liechenstein, Phó giám đốc, One Spirit Learning Alliance and One Spirit Interfaith Seminary, Thành phố New York, www.joyceliechenstein.com     C húc mừng tác phẩm “Phát Huy Tiềm Năng Cùng NLP” của Anné Linden được tái bản. Quyển sách được viết bằng lòng nhiệt thành, với phong cách trò chuyện nhẹ nhàng và sẽ là quyển cẩm nang để bạn tìm hiểu về NLP cũng như hiểu rõ hơn về bản thân mình. Bà đã tận dụng các kỹ năng của một diễn viên và một nhà giáo để mang đến cho bạn đọc nhiều lựa chọn phong phú về những bài tập thực tiễn, những lời gợi ý, những câu hỏi, mẩu chuyện, ẩn dụ sâu xa và thậm chí cả những màn kịch ngắn... tất cả khiến cho khái niệm NLP trở nên sống động trong đời thực. Đây là một quyến sách hướng dẫn thú vị có kết cấu chặt chẽ về NLP và quan trọng không kém, quyển sách chú trọng đến việc khám phá và học hỏi kiến thức về NLP đối với mỗi cá nhân. Bề dày kinh nghiệm 20 năm trong lĩnh vực NLP của tác giả chắc chắn sẽ tỏa sáng cùng với sự chân thành, tính sáng tạo và niềm đam mê không bao giờ tắt. Một quyển sách tuyệt vời dành cho mọi người, những người mới biết đến khái niệm NLP, những người xem việc tìm hiểu về NLP như cách phát triển bản thân và cả những người thích thú đón nhận những ví dụ có thật, sống động và nhiều màu sắc minh chứng cho tác dụng lớn lao của NLP trong cuộc sống - và dành cho cả những người muốn được nhiệt tình khích lệ trải nghiệm NLP. Judith Lowe, PPD Learning, Luân Đôn       M ột quyển sách đẹp. Nó không chỉ đong đầy suy nghĩ sâu sắc, mà còn được thể hiện bằng văn phong tao nhã và lôi cuốn nhất. Chỉ những người thật sự thông suốt về một chủ đề nào đấy mới có thể viết trôi chảy và đầy phong cách như thế. Anné Linden chắc chắn là một bậc thầy như vậy. Chỉ với cách viết đầy lôi cuốn cũng đã đủ để bạn say sưa đọc nó. Đối với tôi, đây là tất cả những gì về NLP... quyển sách này chắc chắn là một ví dụ xuất sắc.   Sue Knight, tác giả của NLP at Work (NLP trong Công Việc),   Nhà tư vấn, đào tạo và huấn luyện viên quốc tế, www.sueknight.co.uk       T hông thường, mỗi khi tôi cố giải thích các khái niệm phức tạp của NLP cho những người không rành về tâm lý học, tôi nhận được một trong hai phản ứng. Một là “ánh mắt khó hiểu” của những người cảm thấy điều tôi nói quá sức rắc rối. Phản ứng còn lại là sự hăng hái của những người chập chững bước vào và xem NLP là con đường phát triển bản thân. Cả hai dạng người này đều cần một phương pháp tiếp cận dễ hiểu về NLP, để giúp họ nhận ra những ứng dụng của NLP trong việc giao tiếp cực kỳ hiệu quả, tiếp cận nguồn lực, gặt hái kết quả, biến thất bại thành thông tin phản hồi, có thêm nhiều lựa chọn và linh hoạt hơn trong những tình huống thường nhật. “Phát Huy Tiềm Năng Cùng NLP” của Anné Linden (viết cùng Kathrin Perutz) chính là lời giải đáp.   “Phát Huy Tiềm Năng Cùng NLP” chính là “quyển sách hướng dẫn cho não bộ”, nó cho phép người đọc “tận dụng tối đa sức mạnh và nguồn lực sẵn có”. Quyển sách này được chia làm bảy phần, mỗi phần nói về một giả định cơ bản của NLP:   • Ý nghĩa của giao tiếp chính là phản hồi mà bạn nhận được. Phần này nói về việc giao tiếp hiệu quả trong các mối quan hệ cá nhân: tạo sự kết nối, kỹ năng quan sát, cách thức biểu hiện và diễn đạt (ngôn ngữ hoặc phi ngôn ngữ), thời gian hoạt động và thời gian chết, sự tương đồng và khác biệt, kỹ năng đồng điệu và dẫn dắt người khác.   • Bạn có tất cả những nguồn lực bạn cần . Phần này hướng dẫn cho độc giả cách tiếp cận các nguồn lực của chính mình và nâng cao sở trường cũng như tài năng của họ. Những công cụ NLP cần thiết trong việc này là giác quan nội tại, neo, thiết lập phản ứng cho tương lai và ngôn ngữ cơ thể.   • Thành công là khả năng đạt được những kết quả mong muốn . Trong phần này, quyển sách đào sâu vào việc thiết lập mục tiêu, giá trị sống, kết quả, động lực, sự suy xét về môi trường và chiến lược.   • Bạn có thể chuyển thất bại thành thông tin phản hồi . Phần này là những định hướng về mặt triết học trong lĩnh vực chuyển hóa ý nghĩa của thất bại - để khám phá về việc học hỏi, để nhìn thấy những cơ hội mới ẩn chứa trong mỗi thất bại, và để nhận ra rằng điều tốt đẹp tồn tại song song, hoặc bất chấp, những điều tồi tệ.   • Tấm bản đồ không phải là một vùng đất . Trong phần khám phá vẻ các mô thức ngôn ngữ này, Anné Linden sẽ hướng dẫn cho chúng ta về Phương thức Meta - cách đặt câu hỏi để có câu trả lời cụ thể và đầy đủ ý nghĩa.   • Có một ý định tích cực đằng sau mỗi hành vi . Ở mục này, quyển sách nêu ra những hành vi vô thức của chúng ta và cách kiểm soát chúng bằng việc hiểu rõ “từng phần”, ý định tích cực và chuyển hóa ý nghĩa.   • Luôn có nhiều lựa chọn . Chủ đề của phần này là sự linh hoạt. Linden đưa ra những công cụ cho sự thay đổi: chuyển đổi giác quan và khuôn mẫu can thiệp.       Kết luận :   Quyển sách này khiến NLP trở nên dễ chấp nhận đối với những đối tượng không chuyên - những người đơn giản chỉ muốn áp dụng NLP vào cuộc sống thường ngày. Linden lồng những bài hướng dẫn vào những mẩu đối thoại vui vẻ cùng những câu chuyện mẫu, ví dụ và ẩn dụ. “Phát Huy Tiềm Năng Cùng NLP” là quyển cẩm nang hàng đầu dành cho những ai bắt đầu tìm hiểu NLP.   Tiến sĩ Judith E. Pearson là chuyên gia tư vấn, nhà thôi miên và nhà huấn luyện NLP được chứng nhận. Bà mở văn phòng riêng tại Springfield, bang Virginia. Bà cũng vừa xuất bản quyển The Weight, Hypnotherapy and You Weight Reduction Program: An NLP and Hypnotherapy Practitioner’s Manual. Địa chỉ trang web của bà là www.engagethepower.com .     ​​Mời các bạn đón đọc ​Phát Huy Tiềm Năng Cùng NLP - Lập Trình Ngôn Ngữ Tư Duy - Tập 1 của tác giả Anné Linden & Kathrin Perutz.
Con Đường Đi Đến Thành Công Bằng Sự Tử Tế
Đây là một cuốn sách "2 trong 1", bạn đọc sẽ được tìm hiểu cùng một lúc, triết lý kinh doanh của một nhà kinh doanh tài ba hàng đầu Nhật Bản hiện đại - Inamori Kazuo, và tư tưởng làm người mẫu mực của một võ sĩ samurai chân chính bậc nhất nước Nhật thời Minh Trị Duy Tân - Saigo Takamori. Tình đồng hương, lòng ngưỡng mộ của Inamori dành cho người samurai chân chính Saigo được bộc lộ rõ trong sách nhưng nó không phải là những lời tán dương sáo rỗng mà là những lý giải đầy tâm tư của chính tác giả với những kinh nghiệm của bản thân. Và quan trọng hơn cả, hai nội dung trong sách đều xuất phát từ những ưu tư của những công dân yêu nước tột cùng. Saigo Takamori trăn trở trước những thay đổi của xã hội Nhật đương thời khi đương đầu với văn minh Âu - Mỹ, Inamori Kazuo trăn trở trước những nhiễu nhương của xã hội Nhật Bản hiện đại trên đường chạy gìn giữ vị trí cường quốc kinh tế. Vậy mà lạ thay, hai xã hội Nhật Bản ở cả hai thời đại khác nhau xa hàng trăm năm đấy đều là hai xã hội, hai thời kỳ mà người Việt Nam ta đang ngưỡng mộ, đang khao khát vươn đến. Đọc Con Đường Đi Đến Thành Công Bằng Sự Tử Tế, bạn sẽ nhận ra chúng ta yêu nước bằng cách ngưỡng mộ hình mẫu, khao khát vươn lên không thôi chưa đủ, mà phải ngay lập tức, từ bây giờ, mỗi người chúng ta phải thay đổi, dám dấn thân trên con đường đầy chông gai của cuộc đời bởi "hưng suy của một quốc gia đồng nhất với trạng thái tâm hồn của quốc dân" (Inamori Kazuo). Có như vậy, chúng ta mới có thể góp phần xây dựng Việt Nam tốt đẹp hơn. *** Xã hội những năm gần đây, những vụ án tồi tệ liên tục xảy ra: đánh tráo thực phẩm, che giấu sản phẩm lỗi, kết toán ảo... đến chuyện lập quỹ đen, các sự thật đáng buồn liên tiếp bị lộ tẩy về những người được gọi là công bộc của dân; rồi ở gia đình thì đầy các vụ án bi thảm... Và trước những chuyện như vậy hẳn sẽ nghe đâu đó tiếng thở dài “rồi đất nước này sẽ về đâu?”. “Rồi đất nước này sẽ về đâu?”, bạn có biết đó là lời thở dài của một con người, mà theo nhiều thước đo hiện đại là mẫu người thành công - Inamori Kazuo, người sáng lập Công ty Kyocera, Công ty KDDI, nguyên chủ tịch Japan Airlines. Người đàn ông 75 tuổi này phải nói lên những lời đau buồn ấy trong lời nói đầu của tập sách Con đường đi đến thành công bằng sự tử tế, như lý giải lý do ông tha thiết muốn viết cuốn sách này. Tác giả chỉ ra nguyên nhân “chính tâm hồn đang ngày càng lụn bại đã làm người Nhật xấu xí đi. Và nó cũng là nguyên nhân chính tạo nên sự hỗn loạn trong xã hội Nhật ngày nay”. (Lời giới thiệu của Tuổi Trẻ) Thông qua cuốn sách Con đường đi đến thành công bằng sự tử tế, tác giả Inamori Kazuo - Nhà sáng lập Hãng điện tử khổng lồ Kyocera, Hãng điện thoại KDDI, nguyên Chủ tịch Hãng Japan Airlines - mong muốn độc giả có thể tìm thấy con đường phải đi sau khi được tiếp xúc với những lời vàng ngọc của võ sĩ “samurai chân chính cuối cùng” Saigo Takamori. Inamori Kazuo tốt nghiệp ngành Kỹ sư Hóa học Ứng dụng Trường Đại học Kagoshima. Năm 1959, ông thành lập Công ty Kyoto Ceramic (Công ty Kyocera ngày nay) và đảm nhiệm chức Chủ tịch HĐQT, từ năm 1997 thì giữ chức Chủ tịch danh dự. Năm 1984, ông thành lập Công ty Daini Denden (Công ty KDDI ngày nay) và giữ chức Chủ tịch HĐQT, từ năm 2001 thì trở thành Cố vấn danh dự. Cũng trong năm 1984, ông thành lập quỹ Inamori, sáng lập giải thưởng Kyoto (vốn được xem là phiên bản Nhật của Giải thưởng Nobel) để biểu dương những người có thành tích cống hiến cho sự phát triển, tiến bộ xã hội của nhân loại. Ông còn là Hiệu trưởng Trường Seiwajyuku – nơi hội tụ các doanh nhân trẻ. Inamori Kazuo có nhiều đầu sách được dịch và xuất bản tại Việt Nam. Hầu hết sách của ông trình bày những kinh nghiệm sống, kinh nghiệm kinh doanh và chia sẻ về những suy nghĩ làm người chân chính.   Mời các bạn đón đọc Con Đường Đi Đến Thành Công Bằng Sự Tử Tế của tác giả Inamori Kazuo.
Sinh Ra Để Giành Chiến Thắng
Zig đã luôn dạy rằng, bạn sinh ra để chiến thắng,nhưng để trở thành người chiến thắng bạn phải có kế hoạch để chiến thắng và chuẩn bị để giành chiến thắng. Bạn sẽ học được rằng, khi bạn hy vọng mọi thứ có thể thay đổi, và một kế hoạch để thực hiện thay đổi đó, bạn có thể hành động. Cách tiếp cận cuộc sống cân bằng, toàn diện của Zig Ziglar đã truyền cảm hứng cho hàng triệu người, giúp họ biết tận hưởng sức khỏe tốt, tình yêu và lòng biết ơn đối với gia đình và bạn bè, tài chính cá nhân, tự do và an tâm về tinh thần. Hướng dẫn của ông về cách sống một cuộc sống không còn chỗ để hối tiếc hay lo lắng, và là điểm khởi đầu cho một cuộc sống vui tươi, thú vị, sôi động. Khi bạn đã chuẩn bị cho mình trở thành một người phù hợp, bạn có thể làm những gì bạn cần làm để mong đợi thành công. Khi bạn thực sự hiểu rằng bạn sinh ra để giành chiến thắng, bạn có thể thay đổi thế giới! *** Tôi gặp Larry Carpenter lần đầu tiên vào năm 1981 khi cậu tham dự hội thảo “Sinh ra để giành chiến thắng” của tôi ở Dallas, Texas. Sau hội thảo đó, Larry chuyển hẳn đến Dallas để theo học tại Đại học Dallas Baptist, nơi tôi làm việc ở Hội đồng Quản trị. Mỗi Chủ nhật, Larry thường ngồi ở hàng đầu lớp học ngày Chủ nhật của tôi cùng ba, bốn người bạn đại học của cậu. Lúc đó tôi không hề biết rằng Larry sẽ trở thành một nhân vật quen thuộc và người bạn thân thiết của tôi tới mức nào trong nhiều năm tới. Từ năm 1981 đến 2007, Larry đã tham dự hội thảo “Sinh ra để giành chiến thắng” của tôi ít nhất một lần mỗi năm (nhiều lần với vợ, Lisa, và ba con trai của họ, cùng với hơn một trăm nhân viên và bạn bè của anh ấy). Tại hội thảo "Sinh ra để giành chiến thắng" cuối cùng vào năm 2007, tôi đã tặng cho Larry chiếc máy bơm có tay nắm bằng crôm, thứ mà tôi đã sử dụng trong các bài diễn thuyết của mình suốt hơn ba mươi năm. Chiếc máy bơm này chứa đựng câu chuyện về sự kiên trì và cống hiến nỗ lực làm việc cùng những mục tiêu cụ thể, điều mà chính Larry đã thể hiện trong suốt ba mươi năm chúng tôi làm bạn với nhau. Khi tôi cân nhắc xem nên nhờ ai viết lời tựa cho cuốn sách này, chỉ có một cái tên duy nhất hiện lên trong đầu: người học trò và người bạn của tôi, Larry Carpenter. Tôi gặp Zig Ziglar lần đầu tiên vào năm 1981. Một người bạn thân của tôi - Bobby Spain đã tặng cho tôi cuốn sách See You at the Top (tạm dịch: Hẹn bạn trên đỉnh thành công) của Zig. Bobby đã chứng kiến tôi vật lộn và nỗ lực thoát khỏi cuộc sống của một công nhân như thế nào, gợi ý biết đâu tôi sẽ tìm ra giải pháp ở hội thảo về triết lý Sinh ra để giành chiến thắng của Zig diễn ra tại Dallas, Texas. Vì vậy, tôi đã đăng ký! Tôi biết mình cần sự giúp đỡ, nhưng đâu ngờ rằng toàn bộ quan điểm sống của mình sẽ thay đổi hoàn toàn chỉ sau bốn ngày. Zig đã nghiên cứu và học hỏi từ nhiều người vĩ đại như: Earl Nightingale, Dale Carnegie và nhiều người khác. Zig thường nói với tôi rằng nghiên cứu của ông luôn được xem xét kỹ lưỡng về mặt sinh lý, tâm lý và thần học trước khi ông cảm thấy thoải mái chia sẻ những nguyên tắc thành công của riêng mình với người khác. Lời khẳng định này đã cho tôi, và cũng sẽ cho bạn, thêm an tâm và niềm tin – một niềm tin mà ông ấy chưa bao giờ phá vỡ trong ba mươi năm quen biết của chúng tôi. Zig Ziglar là chuyên gia giao tiếp giỏi nhất tôi từng đọc, nghe tới hay gặp mặt, và giờ đây ông còn là bạn kiêm cố vấn của tôi. Trong vài giờ lần gặp đầu tiên, ông ấy đã bắt đầu thách thức tôi. Zig nói với tôi rằng tôi “sinh ra để vươn đến sự toàn thiện, được phú cho khả năng thành công và được ban tặng những hạt mầm của sự vĩ đại.” Ngay từ đầu, tôi đã đồng tình với ông. Những khoảnh khắc nhận được sự chú ý đặc biệt ở buổi hội thảo Sinh ra để giành chiến thắng đầu tiên đó giống như là một định mệnh thiêng liêng, và những thông điệp của ông trên CD đã thay đổi cuộc đời tôi. Sau này tôi mới biết ông thường nói chuyện với hai mươi đến ba mươi ngàn khán giả tại các sự kiện lớn, nhưng lúc đó, dường như tôi chỉ nhìn thấy có... mình tôi mà thôi! Zig nói với tôi bạn không thể làm được ba điều: bạn không thể đẩy một sợi dây, bạn không thể nhét kem đánh răng lại trong ống, và bạn không thể cưa mùn cưa. Điều đầu tiên tôi phải học là sẵn sàng buông bỏ quá khứ. Zig dạy tôi rằng chìa khóa thành công tập trung vào việc theo đuổi các mục tiêu hành động và tôi hoàn toàn tin vào triết lý đặt mục tiêu của Zig. Quá trình bảy bước của ông ấy được thiết kế với độ chính xác đáng kinh ngạc dành cho bạn, người đọc may mắn của cuốn sách này. Cuốn sách Performance Planner (tạm dịch: Kế hoạch Hành động) của Zig là cuốn sách gối đầu giường của tôi trong suốt ba năm, và nhờ nghe theo lời khuyên cũng như thực hiện những nguyên tắc của ông, tôi đã hoàn thành hơn hai trăm mục tiêu lớn và kiếm cho mình một khối tài sản đáng kể. Tôi cam đoan với bạn rằng triết lý Sinh ra để giành chiến thắng của Zig thực sự có hiệu quả và đặc biệt đánh giá cao cách tiếp cận cuộc sống toàn diện tôi học được từ Sinh ra để giành chiến thắng. Ngoài sự sung túc về tài chính, tôi còn có một sức khỏe tốt, một gia đình đầm ấm và sự an vui tinh thần của cuộc sống không còn nuối tiếc. Tôi thực sự cảm nhận được niềm vui sâu sắc được đồng hành cùng Lisa, người vợ xinh đẹp và thông minh đã gắn bó với tôi suốt 20 năm, cùng ba đứa con trai xinh đẹp, tràn đầy năng lượng sẽ kế thừa di sản gia đình tôi. Tôi đọc cuốn sách này khi nó còn đang được viết dở, và tôi đã sống và hít thở triết lý của Zig: “Bạn sẽ có mọi thứ bạn muốn trên đời, nếu bạn sẵn lòng giúp đỡ người khác đạt được điều họ muốn.” Quá trình này thực sự hiệu quả! Triết lý này là đúng! Huyền thoại và di sản của Zig Ziglar sẽ tiếp tục. Khi bạn chọn cuốn sách này, chỉ với bốn mươi trang đầu tiên, ma thuật, cảm hứng và giấc mơ được sống một cuộc sống tuyệt vời sẽ đột nhiên hiện lên thông qua chính con người bạn. Chúc bạn may mắn, và hãy chuẩn bị tinh thần cho một trải nghiệm đọc “7.500 mã lực” – một trải nghiệm hoàn toàn xứng đáng với cảm giác sợ hãi của chuyến đi. ― LARRY R. CARPENTER - Chủ tịch và CEO, Tập đoàn Khách sạn Carpenter, *** ZIGLAR THUẦN TÚY VÀ GIẢN ĐƠN Triết lý Sinh ra để giành chiến thắng “cực kỳ đơn giản” lại “cực kỳ sâu sắc”. Bạn phải lập kế hoạch và chuẩn bị để giành chiến thắng, nghe thì thật đơn giản, nhưng đơn giản không đồng nghĩa với dễ dàng, và khi tìm hiểu kỹ hơn bạn sẽ thấy nó sâu sắc tới mức nào. Trong sự nghiệp của mình ở Ziglar (và tôi hay bảo mọi người tôi đã ở trong ngành 46 năm vì năm nay tôi 46 tuổi), tôi đã làm việc với rất nhiều cá nhân và tổ chức đang tìm kiếm những thành công lớn hơn. Một trong những vai trò trước đây của tôi trong công ty là quảng bá các buổi hội thảo chuyên đề về “thành công”. Chúng tôi đã nghĩ ra rất nhiều tiêu đề hội thảo và tít báo thú vị. Mấu chốt của tiêu đề là phải nói chính xác điều mà đối tượng thực sự muốn để họ bắt tay hành động ngay. Tiêu đề báo yêu thích nhất của tôi, mặc dù chúng tôi chưa từng dùng nó là: “Thành công dễ dàng trong 5 phút – BẢO ĐẢM thành công! Nếu không hoàn trả gấp đôi.” Đúng vậy, câu nói này đã tóm gọn được điều mà mọi cá nhân và công ty đang tìm kiếm! Tin buồn là chẳng có “viên thuốc thần kỳ” nào giúp bạn thành công một cách “dễ dàng và nhanh chóng” cả. Tuy nhiên, có nhiều chiến lược thành công có thể giúp bạn đạt được mức độ thành công cao hơn một cách nhanh chóng và dễ dàng hơn bạn tưởng – và đó chính là điều cuốn sách này muốn làm, cho bạn một bản đồ đi đến thành công chỉ bằng ngôn từ giản đơn và trong sáng nhất. Đừng hiểu sai ý của tôi, chiến thắng không thể tự nhiên mà có, nhưng việc tập trung vào các bước và quá trình đã được thử nghiệm dẫn tới chiến thắng sẽ giúp hành trình của bạn nhanh hơn và vui hơn “cả tấn”. HAI TỪ VÀ MỘT CỤM Để giữ cho mọi thứ đơn giản (vì tôi vốn thích như vậy), tôi muốn chia sẻ với bạn hai từ và một cụm mà tôi thường dùng làm ý chính khi giải thích cách để đạt thành công lâu bền cho mọi người. Hai từ: căn tính và hi vọng Trong nhiều năm, tôi vẫn luôn tự hỏi tại sao cha mình lại thành công trong việc thúc đẩy mọi người thay đổi, hành động và thử điều mới đến vậy. Lớn lên, tôi đã cho rằng đó là nhờ tính cách hài hước, thông minh và truyền được cảm hứng của ông. Những điều cha nói đều có lý, và không ai có thể thuyết phục người khác giỏi như ông ấy! Nhưng những điều này chỉ giải thích được tại sao mọi người thích ông, chứ không phải tại sao họ hành động. Tôi biết nhiều phần là do niềm tin, nhưng nhiều người chỉ cần nghe ông nói một lần đã có động lực để hành động. Đương nhiên nền tảng của lòng tin đã được xây dựng nhưng phải có cái gì đó cao hơn lòng tin mới khiến họ hành động. Đào sâu hơn một chút và đặt câu hỏi “tại sao” (Tại sao con người lại hành động?), tôi đã phát hiện ra đầu mối. Mỗi lần cha tôi nói chuyện, trong hầu hết mọi cuốn sách, băng, CD, video và DVD của mình, ông đều kể chuyện về chính ông. Một cách ngắn gọn, câu chuyện của cha tôi như sau: sinh ra trong giữa thời kỳ Khủng hoảng, là con thứ 9 trong gia đình 12 anh em. Ông nội tôi mất khi cha mới 5 tuổi. Cha tôi đã làm việc từ lúc 6 tuổi, học hành làng nhàng ở trường và kết hôn vào năm 20 tuổi. Ông bắt đầu sự nghiệp buôn bán của mình và thất bại ê chề trong vài năm. Một quản lý ở công ty nói với ông rằng ông có thể rất thành công nếu ông tin vào bản thân và làm việc đều đặn theo đúng lịch trình. Cha tôi vốn đã là một người trung thực và chăm chỉ, nhưng nhờ câu nói này mà ông đã thay đổi thái độ và sự nghiệp bán hàng của ông bắt đầu khởi sắc. Rất tiếc là mặc dù đạt được thành công chớp nhoáng trong 20 năm tiếp đó, ông vẫn chạy theo định nghĩa chung về thành công và tìm kiếm giải pháp “làm giàu nhanh”. Vì vậy, ông phải làm lại từ đầu tới hơn 10 lần trong suốt 20 năm đó. “Ổn định” không nằm trong từ điển của ông! Sau đó, năm 45 tuổi, cuộc đời của cha tôi hoàn toàn thay đổi khi ông tìm ra ra sứ mệnh tồn tại của mình nhờ lòng thành kính với Chúa Giê-su. Những chuyện còn lại chỉ là quá khứ. Khi cha tôi kể câu chuyện của mình, một điều rất thú vị xảy ra. Bạn sẽ bắt đầu thấy mọi người gật gù. Nếu bạn đọc được suy nghĩ của họ, chắc hẳn bạn sẽ thấy: “Ồ, không thể ngờ Zig đã gặp nhiều khó khăn đến vậy trong cuộc đời mình. Cha ông mất khi ông mới 5 tuổi. Mẹ chỉ học đến lớp 5. Ở trường ông cũng không phải là một học sinh giỏi. Khi bắt đầu đi bán hàng thì ông lại thất bại. Ông ấy đã làm ra tiền và mất tiền nhiều lần vì những quyết định sai lầm của mình. Ồ, nếu Zig có thể thành công, thì mình cũng vậy”. Đột nhiên, họ đồng nhất bản thân với ông và hi vọng được khởi phát. Cảm hứng có một sức mạnh to lớn, và có lẽ cha tôi là người truyền cảm hứng nhất trên thế giới, nhưng cảm hứng thường không kéo dài lâu. Hi vọng lại khác. Khi bạn có hi vọng rằng mọi chuyện có thể thay đổi và có kế hoạch để tạo ra thay đổi, bạn sẽ bắt đầu hành động. Câu chuyện của cha tôi đã giúp mọi người bật sáng công tắc hi vọng vì họ có thể đồng nhất chính mình với ông – “Nếu ông ấy có thể, thì tôi cũng có thể”. Sau đó, khi cha tôi bất ngờ gợi ý mọi người nên hành động, họ sẽ làm theo – không phải vì họ thích ông, hay vì ông đã truyền cảm hứng cho họ và khiến họ cười, mà bởi vì “nếu ông ấy có thể, thì tôi cũng có thể.” Lần sau, nếu bạn nản lòng và gặp vướng mắc trong bất kỳ tình huống nào, hãy nhớ điều cha tôi nói: “Bạn không thể kiểm soát những chuyện xảy đến với mình, nhưng bạn có thể kiểm soát cách mà mình phản ứng với những điều xảy ra đó”. Nếu ông ấy có thể, BẠN cũng có thể. MỘT CỤM TỪ: Ý CHÍ, KỸ NĂNG VÀ BỒI ĐẮP* * Cụm gốc: Will, Skill, and Refill hợp vần với nhau. Là người suy nghĩ đơn giản, tôi rất yêu thích cụm từ này: Ý chí, Kỹ năng và Bồi đắp. Mỗi ngày đều có người hỏi tôi: “Anh có bí quyết gì để không ngừng nâng cao thành công của bản thân và công ty?” Như cha tôi từng nói: “Công ty của bạn sẽ tốt lên nếu xây dựng được một đội ngũ nhân viên giỏi hơn”, vì vậy triết lý Ý chí, Kỹ năng và Bồi đắp là nền tảng cho việc rèn luyện bản thân và đào tạo trong công ty. Triết lý này như sau: Ý chí – tức là “muốn làm”. Đó là trái tim, khát vọng, thái độ và đam mê của con người. Kỹ năng – tức là “cách làm”. Đó là kỹ năng, quá trình và kiến thức chuyên môn của con người. Bồi đắp - điều này củng cố cho Ý chí và Kỹ năng. Không có cái gì trên đời phát triển và thành công chỉ sau một lần. Ý chí và Kỹ năng cần được củng cố và phát triển hằng ngày. Tước đi ý chí của một người, trường hợp tốt nhất bạn sẽ còn lại một kẻ tốn cơm tốn chỗ, hoặc tệ nhất là một kẻ hao mòn công ty và gia đình của anh ta. Không có Kỹ năng, dù có làm gì bạn cũng sẽ chỉ tạo ra một vòng xoáy thất bại vô tận. Không có sự Bồi đắp thì không thể duy trì mức độ Ý chí và Kỹ năng đủ để tạo ra sự khác biệt mà bạn cần để vươn tới thành công như mong đợi. CỨ KHÁC BIỆT ĐI Tôi rất thích một câu nói của Dave Ramsey về việc mắc nợ. Ông ấy nói rằng người “bình thường” mới khánh kiệt, vì vậy hãy làm một người khác biệt. Tôi đồng ý 100%! Như cha tôi từng nói: “Tôi gặp vấn đề khi có tiền, và tôi gặp vấn đề cả khi không có tiền, và tôi phát hiện ra rằng đằng nào cũng gặp vấn đề, tốt hơn hết là nên gặp vấn đề lúc có tiền”. Sự thật là: người “bình thường” không thành công theo đúng nghĩa của từ này. Người “bình thường” không có Ý chí, Kỹ năng và Bồi đắp. Tôi đang khuyến khích bạn hãy KHÁC BIỆT. Lựa chọn thành công bắt đầu từ việc lựa chọn làm những việc người thành công làm. Người thành công sẽ rèn luyện Ý chí, Kỹ năng và Bồi đắp mỗi ngày. Ý chí, Kỹ năng và Bồi đắp rất đơn giản – hãy nhớ, tôi là một người giản đơn, và nó phải vậy! Khái niệm này được dựa trên một câu nói yêu thích của cha tôi:“Bạn là chính bạn bởi vì những điều bạn đã tiếp nhận. Bạn có thể thay đổi bản thân bằng cách thay đổi những điều bạn tiếp nhận.” Và đây là cách để làm được điều đó. Hằng ngày, dù chỉ là 5 hay 10 phút, hãy trau dồi trí tuệ với những tư liệu sẽ giúp bạn nâng cao Ý chí, hoặc Kỹ năng của mình hoặc cả hai. Bạn có thể đọc và nghe những tư liệu hay. Cuốn sách này là một khởi đầu tốt, và khi bạn đang đọc câu này tức là bạn đang luyện tập Ý chí, Kỹ năng và Bồi đắp. Ví dụ yêu thích của cha tôi về Ý chí, Kỹ năng và Bồi đắp là trường “Đại học Ô tô”. Mỗi khi bạn lái xe, hãy bật một đĩa CD có tác động mạnh mẽ để giúp bạn phát triển. Bạn là chính bạn bởi vì những điều bạn đã tiếp nhận. Bạn có thể thay đổi bản thân bằng cách thay đổi những điều bạn tiếp nhận. Cá nhân tôi đã tải về iPod của mình hàng trăm tài liệu nói về cuộc sống (đương nhiên tôi vẫn yêu thích những tư liệu của cha nhất) và nghe chúng mỗi lần đi tập thể dục. Cái gọi là “nguyên trạng” không hề tồn tại. Bạn không thể đứng nguyên một chỗ trong cuộc đời, công việc hay các mối quan hệ của mình. Tất cả chúng ta chỉ có thể tiến lên hoặc thụt lùi. Thành công cũng vậy. Bạn chỉ có thể tiến gần hơn đến thành công, hoặc lùi xa so với nó. Đây là lý do tại sao việc thực hành Ý chí, Kỹ năng và Bồi đắp mỗi ngày lại quan trọng đến vậy. “Sự khích lệ sẽ tạo động lực cho hi vọng.” – Zig Ziglar Khi bạn lập kế hoạch, chuẩn bị và mong đợi chiến thắng trong cuộc đời bạn vì bạn được sinh ra để chiến thắng, đừng bao giờ quên rằng hi vọng là chất xúc tác cho sự khởi đầu của bạn, và sự khích lệ sẽ duy trì hi vọng. Một liều thuốc Ý chí, Kỹ năng, Bồi đắp mỗi ngày sẽ cho bạn sự khích lệ. Hãy nhớ, bạn Sinh ra để giành Chiến thắng! Hãy Chuẩn bị! Hãy Mong chờ thành công! Hãy Thay đổi thế giới! – Tom Ziglar Mời các bạn đón đọc Sinh Ra Để Giành Chiến Thắng của tác giả Zig Ziglar & Tom Ziglar.