Liên hệ: 0912 699 269  Đăng nhập  Đăng ký

Nhất Thế Khuynh Tình

Truyện Nhất Thế Khuynh Tình của tác giả Yên Thị là câu chuyện hòa thân thường được diễn ra ở chốn triều đại cổ xưa. Hoàng đế Tuyên triều là người hùng tài đại lược, văn võ song toàn, rồi lại bá đạo mãnh liệt. Y là tiểu vương tử Nguyệt tộc không thể chịu sủng, vì mượn binh cam nguyện nhập Tuyên triều làm chất tử. Một lần ngoài ý muốn, Tuyên triều hoàng đế cường thượng chất tử Nguyệt tộc. Ai ngờ chất tử nhìn như nhát gan  phản ứng lại ngoài dự kiến của hắn. Làm hắn không hiểu lý do chưa hết, muốn ngừng mà không được. Sớm chiều ở chung  hắn cũng  dần phát hiện ── y,người yếu đuối không lạnh không nóng , kỳ thật ôn nhuận như ngọc lại nội hàm cốt khí... *** Thể loại: + H văn, cổ trang, cung đình, cường thủ hào đoạt, có ngược có ngọt. + Đế vương bá đạo sủng thụ cường công. + Chất tử ôn nhu ngạo kiều thông minh cường thụ. Nội dung: Hoàn Ân là tiểu vương tử Nguyệt tộc, thường xuyên bị phụ hoàng đối xử lạnh lùng, thờ ơ. Vì thế mà khi đất nước của y cần mượn binh của nước Tuyên Hướng, y đã cam chịu đứng ra tự nhận là chất tử (con tin) sang Tuyên triều, mong muốn được vua cha để ý mà đối xử tốt hơn với y. Nào ngờ, vừa mới đặt chân sang nơi đất khách, vì một sự hiểu lầm, Hoàn Ân bị Dung Thành - đương nhiệm hoàng đế Tuyên triều - cường thượng y. Từ đó, Hoàn Ân sinh hận thù với hắn... Sau khi vào cung, Dung Thành thấy Hoàn Ân có ngoại hình cũng bình thường thôi, nhưng khí chất và tính cách của y lại nhẹ nhàng, ôn nhuận, hòa khí, làm hắn không thể không động lòng với người này. Hắn ngày đêm sủng Hoàn Ân lên tận trời, mà Hoàn Ân lại luôn nghĩ hắn chỉ đang chơi đùa với mình mà thôi, chơi chán rồi cũng sẽ vứt. Y cố để cho bản thân không rơi vào lưới tình với Dung Thành. Chiến tranh kết thúc, Hoàn Ân bỏ trốn về nước, mới phát hiện mình đã yêu người kia mất rồi. Sau đó, y không ngờ, Dung Thành thế nhưng dắt cả đoàn binh sang nước y, chỉ để đem y trở về. Y lại càng động lòng với hắn. Cho đến lúc hắn nhảy ra đỡ tên độc cho y, Hoàn Ân đã thực sự chắc chắn mình rất yêu người này. Hai người sống hạnh phúc bên nhao từ đó về sau. Chốt: Tui đọc bộ Ái Hậu Dư Sinh thấy (cảnh H) hay quá trời quá đất nên đã đi tìm một bộ khác cùng tác giả, và tèn ten! Một bộ cực phẩm lại được tìm ra rồi nà >< Truyện hay, nhẹ nhàng, mặc dù có ngược, vì cường cường mà, phải mất một thời gian hai anh mới đến với nhau, chưa kể trắc trở đủ đường vì công là hoàng đế một nước nữa. Cũng may em thụ cường nên không ầm ĩ nháo loạn gì cả, trừ vụ ẻm bỏ trốn về nước hoy, sau đó thì bị anh đè luôn trên ngựa ¬‿¬ Tóm lại là truyện rất hay đấy, mọi người nhớ đọc nhe. *** Trên quan đạo, xa xa giương lên bụi đất, tiếng vó ngựa đát đát liên tiếp truyền đến. Hai người thanh niên bộ dáng tướng lĩnh , thân mặc áo giáp khinh lượng, bên hông đeo trường kiếm, kỵ mã đằng trước, phía sau theo một chiếc mã xa ,mã xa do mộc chế , nhìn qua thực rắn chắc, nhưng bởi vì do không có đồ trang trí gì, có vẻ hơi chút đơn sơ. Trong mã xa ở bên cửa sổ cũng chỉ treo liêm tử (mành), trên xe phô chút nhuyễn điếm, chính giữa đặt một bộ ải kỷ (bàn con thấp), bày biện cực kỳ đơn giản. Một người công tử mặc áo xám đang tựa vào bên cửa sổ, mượn chính ngọ(giữa trưa) dương quang đọc sách, một bên khách sườn cửa sổ là một tiểu đồng nằm úp sấp ước chừng mười một hai tuổi, đang hất liêm tử ra bên ngoài xem. “Ai, đều đi mấy ngày rồi, sao còn chưa tới.” Tiểu đồng giận dỗi buông liêm tử xuống, nằm ở trên nhuyễn điếm sinh hờn dỗi. Hôi y(áo xám) công tử mỉm cười, nói:“Ngươi lại bắt đầu phiền chán . Vài ngày trước chúng ta đã vượt qua biên giới, hẳn là rất nhanh có thể đến Ung Kinh.” Tiểu đồng vẫn là khó chịu, ở trên nhuyễn điếm trằn trọc:“Điện hạ, ta thật không rõ ngươi tại sao phải đáp ứng chuyến đi này. Bệ hạ hắn thì không thể tùy tiện chiêu người, nhận thức làm nghĩa tử, đưa đi Tuyên Hướng sao?” Hôi y công tử thùy hạ mắt tiệp, thở dài:“Ở bên ngoài nhớ rõ bảo ta công tử, không cần kêu điện hạ. Còn như ngươi nói nhận thức nghĩa tử, Tuyên Hướng hoàng đế cũng không phải đứa ngốc, chẳng những sẽ không tán thành thế thân này, còn khả năng rất tức giận, chẳng những không mượn binh, còn thừa dịp cơ hội này lấy khi quân chi tội đối Nguyệt tộc phát động công kích.” Tiểu đồng bỗng chốc đứng lên, mở to mắt mắt:“Đáng sợ như thế?” “Sự vụ quốc gia cùng quốc gia trong đó chính là vậy, từng bước tính kế, phải cẩn thận chặt chẽ, bằng không bị người nắm được nhược điểm, sẽ gặp chuyện không may. Hơn nữa chúng ta lại đang ở thời khắc nguy cấp, càng thêm không thể thả lỏng cảnh giác.” Tiểu đồng ngu ngơ trong chốc lát, nói:“Ta cảm thấy bệ hạ chính là muốn tìm cái lý do đuổi ngươi ! người nào lại không biết tâm tư bệ hạ !” “Uyển Đồng, ngươi sao có thể nói bệ hạ như vậy……” Biết Uyển Đồng là thay mình căm giận bất bình, nhưng mình không được sủng ái là thật, hôi y công tử cũng cảm thấy có chút khổ sở. Sau khi y ba tuổi mới tiến cung, nghe nói là nhi tử phụ vương di lạc(lưu lại) ở ngoài. Nhưng không biết tại sao, phụ vương luôn xa cách y, từ khi y biết chuyện cũng rất ít ôm y, cũng rất ít ban thưởng, ngày thường cho y học đọc sách. Mấy người ca ca của y đều đã sớm bắt đầu học tập mang binh đánh giặc , nhưng phụ vương lại không có chút ý tứ nào muốn bồi dưỡng y, y thực sung túc mặc y tự sinh tự diệt. Lần này vì mượn binh đối kháng Bách Linh, đến Tuyên Hướng làm chất tử, chỉ sợ phụ vương cũng không để ý đến : Mắt không thấy tâm không phiền, có lẽ chết ở bên ngoài, cũng…… Uyển Đồng gặp hôi y công tử thần sắc trong đó có chút khổ sở, vội vàng đi qua cọ cọ y:“Công tử không cần khổ sở, lúc này ở Tuyên Hướng lập hạ công lớn, sau khi trở về bệ hạ nhất định nhìn công tử với cặp mắt khác xưa !” Hôi y công tử miễn cưỡng xả ra một cái tươi cười, nói:“Hy vọng vậy……” Ai biết có thể hay không lập hạ công lớn ? Nói không chừng y có một hành vi không hợp, Tuyên Hướng hoàng đế liền nhân cơ hội đối Nguyệt tộc phát động công kích, Nguyệt tộc vốn liền lọt vào xâm lược Bách Linh, ốc còn không mang nổi ốc mình , hơn nữa vừa lúc bên này lại bắt tội vương tử, phân thân thiếu phương pháp, ném chuột sợ vỡ đồ, Tuyên Hướng hoàng đế một ý niệm, chính là Nguyệt tộc nhất tộc tồn vong. Thôi thôi, có lẽ là y nghĩ nhiều . Phụ vương chỉ sợ trực tiếp sẽ bỏ qua y, chớ nói ném chuột sợ vỡ đồ. Còn nữa, y cũng nghe đến cung đình trong lúc đó truyền lưu bí văn, nói y cùng bệ hạ căn bản là không giống, hơn phân nửa “Di lạc tại ngoại nhi tử” Chính là ngụy trang, cho dù lập hạ công lao, trở về cũng là giống nhau . Càng nghĩ,y đi một lần này, thật là không hề giá trị, phá bình phá suất thôi. Bất quá, tài cán vì Nguyệt tộc tộc nhân làm một chuyện, coi như là hết bổn phận“Vương tử”. “Lần này đến Tuyên Hướng, cũng có thể nhân cơ hội hiểu biết rất nhiều phong thổ quốc gia khác, hẳn là hội rất thú vị ! ta nghe nói hoàng đế bên này trên đầu đều mang theo châu liêm(mành châu) ni !” Hôi y công tử xì một tiếng nở nụ cười:“Cái kia kêu miện lưu.” “Nga……” Uyển Đồng ngượng ngùng sờ sờ đầu. Bị hắn nháo như thế, hôi y công tử tinh thần cũng dần dần hảo lên, vỗ vỗ đầu hắn, lại đem ánh mắt rơi vào trên trang sách. Uyển Đồng nâng cằm cong lên miệng:“Lại đọc sách…… Lại đọc sách…… Trong sách có cái gì dễ nhìn , có mỹ nữ sao?” Hôi y công tử dở khóc dở cười, đang muốn khép lại thư đánh đầu hắn, chợt nghe được mã xa binh lính kéo rèm thấp giọng nói:“Vương tử điện hạ, nhanh đến , ta nhìn thấy đội ngũ nghênh đón.” Uyển Đồng hưng phấn đứng lên:“Đến Ung kinh rồi?” Quân đội tốc độ dần dần chậm lại, binh lính đánh xe “Hu” một tiếng mã xa dừng ở nửa đường. Một đội kỵ binh chỉnh tề ngăn ở trên quan đạo, quân mã đánh phát ra tiếng phì phì trong mũi rõ ràng có thể nghe thấy. Tướng quân dẫn đầu kỵ trứ con ngựa cao to, thắt lưng đeo bảo kiếm, mày rậm mắt to, hướng hai vị thanh niên tướng lĩnh Nguyệt tộc chắp tay ôm quyền:“Mạt tướng Trình Văn Viễn, phụng hoàng đế bệ hạ ý chỉ, xuất chúng thành mười dặm nghênh đón vương tử điện hạ.” Giọng to rõ ràng, thanh như hồng chung, một chữ không lậu truyền vào trong mã xa Hai vị thanh niên tướng lĩnh cũng chắp tay ôm quyền, đang muốn nói chuyện, trong mã xa bỗng nhiên truyền ra một tiếng thanh thúy non nớt “Đa tạ Trình tướng quân, đa tạ bệ hạ !” Thanh âm giống như oanh đề, làm người ta hoài nghi ngồi trong mã xa có phải hay không là tiểu đồng. Căn cứ thu được tin tức, Nguyệt tộc tiểu vương tử hẳn là hai mươi tuổi tả hữu thanh niên, sao thanh âm này lại giống tiểu hài tử? Trình Văn Viễn tuy là thiên tướng, nhưng cũng là gặp qua đại trường hợp , bất động thanh sắc quay đầu ngựa lại, hét lớn một tiếng, đội kỵ binh lập tức chia làm hai lộ, ở giữa làm ra một thông đạo cũng đủ mã xa thông qua. Trình Văn Viễn cao giọng nói:“Mạt tướng cấp vương tử điện hạ dẫn đường !” Dứt lời liền điều khiển ngựa tiến lên trong thông đạo. Nguyệt tộc sứ giả liền hiểu ý, theo quất roi, Tuyên Hướng một đội kỵ binh đợi bọn hắn đều thông qua sau, tự động hợp thành một cỗ, đi theo phía sau tiến lên. Hành động nhanh chóng, đâu vào đấy, làm cho hai vị thanh niên tướng lĩnh của Nguyệt tộc vô cùng thán phục. Đoàn người dần dần đi tới cửa thành Ung kinh , trên quan đạo người đi đường càng ngày càng nhiều, thanh âm cũng càng ngày càng ồn ào. Uyển Đồng nhịn không được ghé vào bên cạnh cửa sổ nhìn phía bên ngoài, như là phát hiện tân đại lục xoay người hướng hôi y công tử vẫy tay:“Công tử mau đến xem, cửa Ung kinh thành hảo cao lớn ! so với thủ phủ của chúng ta lớn hơn nhiều !” Hôi y công tử vén lên liêm tử nhìn thoáng qua bên ngoài, quả thật khí thế rộng lớn, nhìn ra tường thành ít nhất cao mười trượng, tất cả đều là thạch khối thật lớn hôi sắc đắp thành, trên cổng thành có binh lính tuần tra, cửa thành trên tường khảm thật lớn cẩm thạch khắc đá, thượng thư “Ung kinh” Hai chữ, không hổ là đại quốc Trung Nguyên khí phái đứng đầu . Vào kinh thành, trên đường ngựa xe như nước, đám người vai nối gót, kiến trúc san sát nối tiếp nhau, phồn hoa dị thường. Uyển Đồng kích động vô cùng, một đường đều ghé vào cửa sổ nhìn, hận mắt không thể dài hơn . Hôi y công tử bị hắn nháo đọc thư không được, cũng cùng nhau nhìn một lát.   Mời các bạn đón đọc Nhất Thế Khuynh Tình của tác giả Yên Thị.

Nguồn: dtv-ebook.com

Xem

Chọc Phải Người Đàn Ông Háo Sắc (Tả Ninh)
Độc giả có thể tìm mua ấn phẩm tại các nhà sách hoặc tham khảo bản ebook Chọc Phải Người Đàn Ông Háo Sắc PDF của tác giả Tả Ninh nếu chưa có điều kiện.Tất cả sách điện tử, ebook trên website đều có bản quyền thuộc về tác giả. Chúng tôi khuyến khích các bạn nếu có điều kiện, khả năng xin hãy mua sách giấy.
Chớ Hỏi Chốn Quân Về (Đê Biên Nhứ)
Chớ Hỏi Chốn Quân Về truyện ngôn tình cổ đại của tác giả Đê Biên Nhứ có cả yếu tố xuyên không dẫn dắt bạn đọc vào một không gian chứa đựng tình cảm lãng mạn nhưng đầy day dứt nặng lòng. Hai nhân vật chính bắt đầu mối quan hệ với nhau từ những lần gặp mặt tiếp nối nhau tạo thành khúc ca tình yêu, lần đầu nàng gặp hắn khi hắn mới lên ba đã cảm thấy có điều thú vị muốn được chiếm đoạt. Rồi lần thứ hai, thứ ba hắn bắt đầu ra dáng thành người lớn đến lần gặp mặt lần thứ tư, nàng đã quên mất hắn những chuyện cũ cho dù khắc cốt ghi tâm cỡ nào cũng sẽ bị quên sạch..Độc giả có thể tìm mua ấn phẩm tại các nhà sách hoặc tham khảo bản ebook Chớ Hỏi Chốn Quân Về PDF của tác giả Đê Biên Nhứ nếu chưa có điều kiện.Tất cả sách điện tử, ebook trên website đều có bản quyền thuộc về tác giả. Chúng tôi khuyến khích các bạn nếu có điều kiện, khả năng xin hãy mua sách giấy.
Cho Em Một Điếu Thuốc (Mỹ Nữ Biến Đại Thụ)
Truyện Cho Em Xin Một Điếu Thuốc (Yêu Nữ Quầy Bar), Diệp Tử là một cô gái nổi tiếng với biệt danh là gái nhảy, cô chủ động tới xin Hải Đào một điếu thuốc, mặc dù anh không thích gái nhảy nhưng anh cũng có nghe nói về cô gái này. Nhưng lần gặp gỡ đó nhưng là định mệnh sáp xếp cho anh gặp cô. Anh tới tìm Diệp Tử nhưng anh được người bạn của cô cho biết là cô đang nằm viện. Lần đầu tiên anh có cảm giác muốn được chăm sóc cho cô gái này, muốn tặng hoa cho cô mỗi ngày. Nhưng cô nghĩ người con gái như cô làm gì có tình yêu thật sự với lại cô lại làm nghề mà tất cả nhiều người khinh bỉ. Liệu cô có bỏ qua hết những dư luận mà chấp nhận tình yêu của anh, còn trái tim anh chỉ là nhất thời rung động nên mới yêu cô hay chỉ vì ham của lạ. Giữa hai người liệu có tình yêu đích thực hay không?Độc giả có thể tìm mua ấn phẩm tại các nhà sách hoặc tham khảo bản ebook Cho Em Một Điếu Thuốc PDF của tác giả Mỹ Nữ Biến Đại Thụ nếu chưa có điều kiện.Tất cả sách điện tử, ebook trên website đều có bản quyền thuộc về tác giả. Chúng tôi khuyến khích các bạn nếu có điều kiện, khả năng xin hãy mua sách giấy.
Chờ Em Lớn Nhé. Được Không? (Diệp Lạc Vô Tâm)
Hàn Mạt Mạt, từ năm 8 tuổi đến năm 18 tuổi, cả cuộc sống của cô chỉ biết có anh, cần anh, theo anh, vì anh… Nếu đó không phải là tình yêu, phải chăng Mạt Mạt sẽ không cần đau lòng thêm nữa? Khi nhận ra tình yêu trẻ thơ của mình đối với anh chỉ là gánh nặng, cô đã quyết định buông tay, rời xa sự che chở, ấm áp của anh. Nếu hạnh phúc của cô phải đánh đổi bằng sự chịu đựng của anh thì có lẽ cả đời này Mạt Mạt không cần thứ hạnh phúc xa xỉ ấy nữa. An Nặc Hàn, từ năm 14 tuổi đến năm 32 tuổi, từ lúc nào mà thứ tình cảm cưng chiều, che chở của người anh trai với em gái đã biến thành những cảm xúc khó kiểm soát? Anh vẫn nghĩ rằng cô bé con của anh còn quá nhỏ để hiểu thế nào là tình yêu, còn quá nhỏ để đánh đồng sự dựa dẫm ấy là thứ tình cảm nam nữ, chỉ cần đợi đến khi cô tìm thấy tình yêu thực sự ở một người khác thì tình thân giữa họ vẫn là một mối dây liên hệ không thể tách rời. Anh đã đợi, đợi từ khi Mạt Mạt 8 tuổi đến khi cô 15 tuổi, đợi đến khi Mạt Mạt nản lòng thoái chí mà buông tay, lúc ấy anh mới nhận ra chính mình mới là người không hiểu tình yêu là gì? Nếu nỗi nhớ nhung khi xa cô không phải là tình yêu, nếu sự cô đơn bao trùm khi thấy cô bên người khác không phải là tình yêu, có phải An Nặc Hàn sẽ không thấy đau đớn như thế? Nếu đó là những gì cô muốn, anh sẽ làm mọi thứ để cô được hạnh phúc, kể cả việc chấp nhận lấy một người con gái khác để cô yên tâm về người anh trai này. Bên cạnh người ấy, cô sẽ vui chứ? Dù niềm vui của cô không có anh. Nhưng cuộc sống luôn chứa đựng biết bao điều bất ngờ, trước lúc ra mắt bố mẹ vợ tương lai, An Nặc Hàn bỗng nhận được một lá thư trong chương trình "Bức thư viết cho tương lai" từ ba năm trước, là lá thư từ Mạt Mạt của anh. Cô bé con từ ba năm trước có điều gì muốn nói mà ba năm sau mới có thể gửi đến anh? An Nặc Hàn run rẩy đọc từng nét chữ con trẻ chứa đựng biết bao tình cảm lớn lao mà anh không dám tin một cô bé 15 tuổi đã có. Thì ra Mạt Mạt của anh vẫn luôn yêu anh, không hề thay đổi. Nếu đây không phải là tình yêu, phải chăng họ sẽ không phải đi một quãng đường dài đến thế? Tìm mua: Chờ Em Lớn Nhé. Được Không? TiKi Lazada Shopee Tác phẩm Chờ em lớn nhé được không lại là một minh chứng nữa cho ngòi bút đầy sức hút tác giả Diệp Lạc Vô Tâm. Chị luôn thích đặt những nhân vật của mình trong những mối quan hệ đầy mâu thuẫn như cảnh sát - tội phạm, thầy giáo - sinh viên, anh nuôi - em nuôi… Sự mâu thuẫn ấy đã nảy sinh biết bao tình tiết éo le, kịch tính mà không kém phần hấp dẫn. Nhưng cũng chính nhờ sự mâu thuẫn ấy mà tình yêu giữa con người với con người đan xen trong những mối liên kết của cuộc sống mới được khắc họa đẹp đẽ và cảm động hơn bao giờ hết. Trong những câu chuyện của chị, tình yêu là không có tội, vì có tình yêu, cuộc sống mới trở nên nhu hòa hơn. Nếu đó không phải là hạnh phúc, còn phải cầu gì hơn thế?Dưới đây là những tác phẩm đã xuất bản của tác giả "Diệp Lạc Vô Tâm":Chân Trời Góc BểChờ Em Lớn Nhé. Được Không?Gió Mang Ký Ức Thổi Thành Những Cánh HoaMãi Mãi Là Bao XaNgàn Năm Chờ ĐợiNgủ Cùng SóiNửa Kiếp Hồng Trần, Một Khúc Du CaSự Dịu Dàng Khó CưỡngYêu Là ThếNếu Không Là Tình YêuEm Vốn Thích Cô Độc, Cho Đến Khi Có AnhĐộc giả có thể tìm mua ấn phẩm tại các nhà sách hoặc tham khảo bản ebook Chờ Em Lớn Nhé. Được Không? PDF của tác giả Diệp Lạc Vô Tâm nếu chưa có điều kiện.Tất cả sách điện tử, ebook trên website đều có bản quyền thuộc về tác giả. Chúng tôi khuyến khích các bạn nếu có điều kiện, khả năng xin hãy mua sách giấy.