Liên hệ: 0912 699 269  Đăng nhập  Đăng ký

Nhặt Được Đại Thúc

Trên thế giới này, ngoài tiền, cám dỗ, tâm cơ và a dua nịnh bợ thì còn lại những gì? Hắn đã chịu đựng quá đủ rồi. Hắn muốn đào thoát khỏi cái nhà ngục kia. Nhưng khi thoát rồi hắn lại thấy trước mắt là một mảnh tối mịt. Một chiếc ô đưa ra, một cánh tay vươn tới, cản đi không ít mưa, cũng đồng thời giảm bớt sự rát buốt của những hạt mưa táp vào da thịt… Nam tử mê man nhìn lên, lại bị nước mưa khiến cho không cách nào nhìn rõ, chỉ mơ hồ nhận ra… đó là một người thiếu niên! *** Trên thế giới này, ngoại trừ tiền, cám dỗ, tâm cơ, a dua nịnh bợ, còn lại cái gì chứ? Nam tử hồn phi phách lạc bước trên đường lớn, trong lòng, trong đầu, tất cả đều là nghi vấn này. Hắn không hiểu… Không hiểu thế giới này, còn có cái gì là ngay thẳng. Nữ nhân vì tiền, có thể không tiếc hy sinh thân thể tiếp cận hắn. Những người trong hội đồng quản trị vì hoàn thành công việc, bắt buộc hắn phải tiếp nhận một nữ nhân hắn không hề yêu thương. Mỗi chủ quản các bộ phận, vì quyền thế mà nịnh nọt hắn, tâng bốc hắn. Sau ngày phụ thân qua đời, mẫu thân cũng nhẫn tâm bỏ mặc, hắn đã một mình sống trong cái thế giới đầy rẫy những kẻ xảo trá. Từ nhỏ, hắn đã phải tiếp nhận nền giáo dục tinh anh, muốn hắn không được tùy ý lộ ra bên ngoài cảm xúc bản thân. Nhưng bọn họ không biết, hắn muốn khóc thì sẽ mặc sức mà khóc, muốn cười thì sẽ bật cười thành tiếng, hắn không muốn kiềm chế. Nền giáo dục tinh anh ấy còn muốn hắn ở trên thương trường học cách khinh mạn người khác, dùng khí thế vương giả sẵn có của công ty gia đình mà hô phong hoán vũ. Nhưng bọn họ không biết, hắn chỉ thầm mong ước có được một cuộc sống thanh bạch mà thôi. Tất cả những thứ ấy từ xưa đã khiến cho người ta ao ước được như hắn, ngưỡng mộ hắn, đem hắn sùng bái như một vị thần, dùng mọi khả năng tiếp cận hắn. Nhưng không có ai hiểu rõ khát vọng từ sâu trong đáy lòng hắn cả. Bọn họ chỉ muốn biến hắn thành cỗ máy kiếm tiền, mỗi ngày đều thôi miên hắn rằng phải khiến công ty phát dương quang đại, không ngừng nhấn mạnh đây là thiên hạ do phụ thân hắn vất vả chiếm được, tuyệt đối không thể mất vào tay hắn. Kỳ thực… Hắn chính là vẫn luôn hâm mộ những người khác… Hắn chịu đủ rồi! Chịu đủ mỗi ngày nhìn thấy bọn người đó, luôn chủ động treo trên môi nụ cười giả dối. Chịu đủ mỗi ngày cướp đoạt sinh mạng kẻ khác, nhẫn tâm thôn tính công ty do người ta một tay vất vả tạo dựng nên. Hắn đã phải chịu đựng mọi thứ quá đủ rồi! Cho nên, lúc này đây hắn không cần để ý cái gì gọi là phát triển công ty nữa. Hắn phải thoát khỏi nơi ngục tù áp bức khiến cho hắn cơ hồ không thở nổi. Nhưng mà… Rời đi thế giới ấy, hắn mới nhận ra trước mắt là khoảng không mờ mịt. “Uy, ngươi muốn chết sao?” Một chiếc ô đưa tới, một cánh tay vươn ra, vì nam tử mà ngăn cản không ít mưa, cũng giảm bớt sự rát buốt do nước mưa táp sâu vào da thịt. Nam tử mê man nhìn lên, lại bị nước mưa làm cho không cách nào nhìn rõ, chỉ lờ mờ nhận ra đó là một thiếu niên. “Ngươi dầm mưa như vậy sẽ bị ung thư phổi đó.” Thiếu niên ngồi xổm xuống, một gương mặt thanh tú hiện ra như muốn hù dọa nam tử. Nhìn gương mặt trước mắt, trong nội tâm nam tử tràn đầy dấu chấm hỏi. “Lạnh quá nên không nói được ư?” Trong cơn mưa tầm tã, giọng nói thiếu niên có vẻ thật mờ ảo, nhưng vẫn là truyền vào tai nam tử không sót chữ nào. “Nói cái gì?” Nam tử thật thà hỏi, hắn nên nói cái gì đây? Vừa mở miệng, chỉ thấy vẻ mặt thiếu niên đầy ngạc nhiên. “Hóa ra ngươi không phải kẻ câm điếc.” Thiếu niên khoa trương kêu to lên, sau đó mới kề sát vào mặt hắn một chút. “Ngươi trông rất tuấn tú a!” Không có chút nào là đang làm bộ khen ngợi, lời nói của thiếu niên khiến cho nam tử đột nhiên bật cười thành tiếng. “Cười gì hả? Lời ta nói hình như không có chỗ nào mắc cười hết.” Bộ dáng thiếu niên cứ như người bị bệnh thần kinh, không có chút nào tâm cơ, không có chút nào che dấu, không có chút nào làm ra vẻ, không có chút nào mục đích. Hết thảy sự đơn thuần của thiếu niên đã hoàn toàn chiếm được hảo cảm của nam tử. “Ta cũng không biết.” Nam tử lắc đầu, thành thật trả lời. Nhìn thiếu niên, không hiểu vì sao hắn muốn mỉm cười. Đây là một loại cảm giác rất kỳ lạ. “Đúng là quái nhân mà.” Lần này, đổi thành thiếu niên vừa cười vừa mắng. Thiếu niên khi cười rộ lên rất đáng yêu, gương mặt ửng hồng kèm theo hai lúm đồng tiền nho nhỏ trên má, ngũ quan thanh tú. Khi cau mày, từng sợi tóc đen nhánh sẽ rủ xuống hai bên, khả ái vô cùng… Cứ như thế, trong một khoảnh khắc, nam tử đã nghĩ đến thiên sứ. Khi thiếu niên đứng lên theo hắn, hắn lúc này mới phát hiện ra rằng thân người cả hai cách nhau khá nhiều. Đầu của thiếu niên chỉ đến bờ vai hắn mà thôi. Nam tử xoay người, giống như muốn bỏ đi. Thiếu niên vội vã đuổi theo. “Uy, ngươi đi đâu?” Nam tử cúi đầu nhìn thiếu niên, “Ta cũng không biết.” Dù sao… Trừ cái ngục tù kia, những nơi khác đối với hắn mà nói đều tốt hơn nhiều… Gì chứ? Sau vài giây suy nghĩ, thiếu niên kịp thời lấy lại tinh thần, nhưng nam tử chẳng biết từ khi nào đã rời khỏi cái ô của y. Thiếu niên lại mau chóng rượt theo. “Ngươi lạnh cóng thế này rồi còn muốn đi đâu?” Thiếu niên nhíu mày, vẻ mặt nghi hoặc. “…Ta cũng không biết.” Rủ mắt xuống, nam tử tịch mịch co rụt cổ lại, liên tục chà xát hai cánh tay lạnh như băng. Từ góc độ của thiếu niên, có thể nhìn rõ ánh mắt của hắn như là đang hồi tưởng lại một sự tình gì đó quá mức chịu đựng. “Uy, đại thúc, nếu như ngươi không biết, vậy đến nhà ta đi.” Thiếu niên đưa cho nam tử một sự lựa chọn mà y tự tin rằng rất tốt. Sau đó, không đợi nam tử mở miệng, y liền chủ động nắm lấy bàn tay nam tử, chạy về phía trước. Nhà trọ của thiếu niên rất nhỏ. Bất quá trong mắt nam tử, nó lại rất ấm áp. Vừa vào nhà, hắn liền bị thiếu niên nửa đẩy nửa kéo vào phòng tắm, rồi lại bị thiếu niên đầy bá đạo ra lệnh phải tắm rửa. Cuối cùng, thiếu niên còn đưa cho hắn áo choàng tắm. “Ta tên Thần Hi, còn ngươi?” Thần Hi cười, ôm lấy thân thể nam tử vừa tắm rửa sạch sẽ, thỉnh thoảng lại lấy tay sờ lên mái tóc ướt sũng của hắn. “…Ta không biết.” Nam tử quay đầu đi, hiển nhiên là đang tận lực né tránh câu hỏi của Thần Hi. Né tránh… Nếu phải nói là né tránh, chi bằng nói rằng hắn đang trốn tránh. Hoặc là, còn trộn lẫn cảm giác chán ghét. Hắn chán ghét tên gọi của chính mình. Từ ánh mắt của hắn, Thần Hi có thể nhận ra điều đó dễ dàng. “Ta xin ngươi đó, đại thúc. Ngươi không nói tên của mình ra, vậy sau này ta làm sao xưng hô với ngươi?” “…” Nam tử có chút trầm tư, câu hỏi của thiếu niên rất đúng. Một lúc sau, hắn mới dùng giọng điệu nghiêm túc đề nghị: “Ngươi cứ gọi ta là đại thúc thì được rồi…” “Đại thúc… Ngươi kiên quyết như thế thật à? Nói tên ra một chút thì có chết ai đâu.” Tuy ngoài miệng phàn nàn bất mãn nhưng Thần Hi càng thêm thân thiết mà ôm chặt nam tử, thậm chí y còn vùi mặt mình vào ***g ngực ấm áp của hắn. “Đúng rồi, đại thúc. Ta cứ một mực gọi ngươi là đại thúc, nhưng ta còn chưa biết ngươi bao nhiêu tuổi.” “…Hai mươi tám.” “Ta vừa tròn hai mươi. Đại thúc hai mươi tám a? Quả nhiên là phù hợp với tuổi của đại thúc.” Thần Hi chuyển sang đùa nghịch với phần dưới cổ của nam tử, vừa nghịch vừa hỏi: “Đại thúc, vậy ngươi ở đâu?” “Không biết.” Lần này, nam tử cúi đầu xuống thật thấp, trong giọng nói lộ ra rõ ràng hắn đang bài xích bối cảnh của chính mình. Phi thường phi thường bài xích…. “Đại thúc, ngươi thật là… Cái gì cũng không nói, ta đây không thể đưa ngươi về được đâu.” Thiếu niên ngoài miệng phàn nàn nhưng khuôn mặt càng thêm vùi sâu vào ***g ngực ôn hòa của nam tử, “Đại thúc, ngươi không bị AIDS chứ?” “Không có.” Nam tử thành thật trả lời, trên mặt hiện rõ rất nhiều dấu chấm hỏi, “Sao lại hỏi như thế?” “À không, chẳng qua nếu đại thúc ở lại nhà trọ của ta thì ta ít nhất cũng phải xác định xem ngươi có mắc bệnh nan y hay không.” “Tại sao muốn ta ở lại nhà trọ của ngươi?” Nam tử vừa dứt câu hỏi, lập tức đổi lấy ánh mắt khinh thường của thiếu niên, “Đại thúc, câu hỏi của ngươi rất ngu a! Ta hỏi ngươi, ngươi bộ dáng nghèo nàn cổ hủ như vậy, ngươi cho rằng ngươi có thể đi đâu?” Nam tử nghiêng đầu suy nghĩ, phát giác thiếu niên nói rất đúng. Ngoài trừ ngục tù kia, hắn hình như không hề mua cho bản thân mình một nơi ở nào khác… “Được rồi, đại thúc, đừng hỏi mấy chuyện này nữa. Ta muốn ngủ.” Thiếu niên ôm sát lấy nam tử, giống như đang ôm một con gấu bông. Vài giây sau, tiếng hít thở vững vàng của Thần Hi từ trước ngực nam tử không nặng không nhẹ mà truyền đến. Nam tử vốn không định đi ngủ, nhưng bên tai nghe được tiếng hít thở của Thần Hi, mí mắt không khỏi dần dần cảm thấy nặng nề. Lần đầu tiên, hắn không cần dùng thuốc ngủ đã có thể tự nhiên chìm vào trong mộng… Mời các bạn đón đọc Nhặt Được Đại Thúc của tác giả Si Nhân Mộng.

Nguồn: dtv-ebook.com

Xem

Mèo Hoang - Đinh Mặc
Tên eBook: Mèo hoang (full prc, pdf, epub) Tác giả: Đinh Mặc Thể loại: Viễn tưởng, Ngôn tình, Văn học phương Đông   Người dịch: Nguyễn Bảo Ngọc   Kích thước: 14.5 x 20.5 cm   Số trang: 576   Ngày xuất bản: 08/08/2014   Giá bìa: 145.000 ₫   Công ty phát hành: Đinh Tị   Nhà xuất bản: NXB Văn Học   Chụp pic: chubbycheeks   Type: gacoi2112, Zin nhí nhố, Sư tỷ tự kỷ, 4s2.keosua, hanakimi, bon bon, dangelpiglet, darknessflower98, Quyendinh    Beta: kimkhanh3597   Tạo prc: Dâu Lê   Nguồn: luv-ebook.com   Ebook: Đào Tiểu Vũ eBook - http://www.dtv-ebook.com Bìa sách Mèo Hoang Giới thiệu Một năm nào đó không xác định, cô gái loài người Tô Di tỉnh dậy ở một nơi xa lạ, không chỉ không phải nhà của cô mà thậm chí còn không phải là trái đất của cô. Bằng một cách nào đó cô đã bị lưu lại đến đây và phải tìm cách tồn tại ở hành tinh xa lạ này. Trong một lần chạy trốn khỏi đám người xấu, bị dồn đến bước đường cùng thì Tô Di thấy một chiếc xe ô tô đỗ xịch trước con ngõ mà mình bị bắt, dùng hết sức lực cuối cùng, cô bò đến phía người đàn ông đi xuống và cầu xin sự sống. Người đàn ông đó chính là Mạnh Hi Tông, thủ lĩnh đội quân lính đánh thuê đang trú dưới lớp vỏ của Thương Chủy, cục trưởng cục trị an Tinh Cầu. Để bảo toàn tính mạng mình, Tô Di chấp nhận làm 1 con rối, 1 con búp bê hay là bất cứ cái gì mà Mạnh Hi Tông muốn, nhưng anh ta lại muốn cô trở thành vật hiến tế trên bàn mổ của 1 tên bác sĩ biến thái. Lại bị dồn đến bước đường cùng, Tô Di đã tìm cách học lái chiến hạm và chạy trốn nhưng bị bắt lại. Điều này lại khơi lên sự hứng thú của Mạnh Hi Tông với Tô Di, anh cho cô đi học để trở thành 1 sĩ quan lái máy bay chiến đấu trước khi trở về bên cạnh mình. Và cùng với Mạnh Hi Tông, Tô Di, một cô gái loài người bình thường, yếu đuối, phải dấn thân vào cuộc chiến khốc liệt bảo vệ toàn cõi thiên hà.   *** Từ lúc bắt đầu gặp cô, cuộc sống của anh đã dần lệch khỏi quỹ đạo vốn có. Anh từng nói... Cô sẽ dùng thứ gì để đổi lấy tính mạng của mình? Nhớ kĩ... bất luận thứ gì thuộc về tôi đều không thể phản bội tôi. Tôi thích em dịu dàng, ngoan ngoãn, biết nghe lời... Nhưng em phải nhớ kĩ, cho đến tận lúc này, tôi chưa bao giờ là người tốt! Mèo Con, đây là lần cuối cùng tôi cho phép em rời xa tôi. Mèo Con, phải sống sót! Tôi sẽ đến cứu em, nhất định sẽ tới cứu em. Tô Di, anh cũng vừa mới biết câu trả lời. Bởi vì, anh yêu em. Trung úy Tô Di, đây là mệnh lệnh cấp cao nhất, phải lấy anh, em không được kháng lệnh. Em có tự do của riêng mình, cũng có anh.   *** Từ lâu, anh đã nhận định cô là người phụ nữ của mình, dù là quá khứ, hiện tại hay tương lai, dù sống hay chết... Tác giả Đinh Mặc - Quê ở Vũ Hán, Hồ Bắc, hiện đang sống ở Bắc Kinh. - Một trong những tác giả được yêu thích nhất trên mạng Tấn Giang với thể loại truyện rất đa dạng: cổ trang, viễn tưởng, tội phạm, thương trường... Các tác phẩm:  - Hãy nhắm mắt khi anh đến - tải eBook - Thời gian tươi đẹp - tải eBook - Từ bi thành - tải eBook - Nếu ốc sên có tình yêu - tải eBook  - Kiêu sủng - tải eBook - Giang Sơn Bất hổi - tải eBook - Truy tìm Ký ức - tải eBook - Độc quyền chiếm hữu - tải eBook - Anh hùng thời loạn - tải eBook - Mèo hoang - tải eBook - Dục vọng của người chinh phục - tải eBook Mời các bạn đón đọc Mèo Hoang của tác giả Đinh Mặc.
Mạnh Mẽ Khi Yêu - Quý Khả Tường
Tên Ebook: Mạnh Mẽ Khi Yêu (full prc, pdf, epub) Tác Giả: Quý Khả Tường Thể Loại: Hiện đại, Ngôn tình, Văn học phương Đông   Nhà xuất bản: NXB Hội nhà văn   Nguồn: nghiepdu.net   Ebook: Đào Tiểu Vũ eBook - http://www.dtv-ebook.com Bìa sách Mạnh Mẽ Khi Yêu Giới thiệu: Thẩm Tĩnh và Mạnh Đình Vũ là một cặp đôi ngọt ngào như bao cặp tình nhân khác. Thẩm Tĩnh ngây thơ hồn nhiên, tay chân vụng về, luôn thích dựa dẫm nhõng nhẽo với người yêu. Ban đầu Mạnh Đình Vũ cảm thấy cô như vậy rất đáng yêu, anh cũng sẵn lòng chăm sóc cô cả đời. Nhưng thời gian dần dần trôi qua, anh bắt đầu không vừa lòng với cô, luôn trách cứ cô không biết tự chăm sóc bản thân, làm gì cũng sai sót. Lẽ nào anh thật sự phải làm bảo mẫu cả đời của cô ư? Anh cũng là một người đàn ông có tham vọng, có chí tiến thủ. Anh muốn nắm lấy cơ hội hiếm hoi được chuyển đến phố Wall làm việc. Mặc dù lưu luyến cô, lo lắng cho cô, nhưng cuối cùng anh đã chọn con đường thực hiện ước vọng của mình. Năm tháng trôi đi, giờ đây anh đã công thành danh toại, tiền bạc, địa vị, danh tiếng, cả những tiểu thư danh gia vọng tộc đeo bám anh không dời. Nhưng anh bị chứng mất ngủ trầm trọng, thậm chí phải đi gặp bác sĩ tâm lý. Anh không tài nào nghỉ ngơi, đầu óc không lúc nào thanh thản, hình ảnh Thẩm Tĩnh ám ảnh anh. Ước vọng đã thành hiện thực, nhưng anh không tìm thấy hạnh phúc. Anh quyết định quay lại Đài Loan để tìm cô. Nhờ sự giúp đỡ của Ngụy Nguyên Lãng, khó khăn lắm anh mới tìm lại được cô, nhưng Thẩm Tĩnh bây giờ không còn là cô gái yếu đuối từng khóc lóc van xin anh đừng ra đi ngày nào. Đài Loan thay đổi, cô cũng đã đổi thay. Cô trở thành người phụ nữ chững chạc điềm đạm, bình thản đối mặt với anh, bình thản khuyên anh hãy rũ bỏ quá khứ, hãy tiến thẳng trên con đường mà anh đã chọn. Cô không hề trách cứ anh, cô coi anh như một người bạn đã lâu không gặp, cô mong anh tiếp tục gặt hái những thành công tiếp theo. Hoàn toàn trái với tưởng tượng của anh, không có nước mắt, không có oán thán, nhưng thái độ lạnh lùng đó của cô càng khiến anh đau đớn... Mời các bạn đón đọc Mạnh Mẽ Khi Yêu của tác giả Quý Khả Tường.
Người tình nhỏ bên cạnh Tổng giám đốc - Hàn Trinh Trinh
Cô là một trợ lý của tổng giám đốc trong truyện Người Tình Nhỏ Bên Cạnh Tổng Giám Đốc, một lần trong một đêm mê loạn . Anh đã bắt, ôm chặt lấy cô và khiến cho người con gái ấy không thế chống cự . Trông anh như là một con sói liên tục cắn lấy môi cô và nếm máu của miệng nàng ... Cô quá sợ hãi và đã biến mất khỏi cuộc sống của hắn sau khi chuyện ấy xảy ra cùng với khuôn mặt bị thương của mình. *** Anh nâng chặt mặt của cô, nhấp nhẹ máu trong môi cô, giọng khàn khàn, gấp rút nói: "Tôi đã nếm máu của cô, mạng của tôi sẽ là mạng của cô, nếu Nhà họ Tưởng phản bội, tôi làm Quỷ cũng sẽ không bỏ qua cho bọn họ!" Ngoài cửa tiếng bước chân càng lúc càng gần. . . . . . "Bây giờ tôi đi ra ngoài dẫn dụ bọn họ! ! Mặc kệ ở bên ngoài nghe được âm thanh gì, ngàn vạn đừng lao ra, cũng đừng báo cảnh sát!" Anh nói hết lời, bưng chặt vết thương bên bụng trái, nhịn đau mở cửa đi ra ngoài! "Này. . . . . ." Đường Khả Hinh còn chưa kịp phản ứng, chỉ ôm cái hộp gỗ nhỏ màu đỏ, núp ở sau khe cửa, nhìn bóng lưng của anh, căng thẳng lo sợ run rẩy vội gọi: "Tôi không biết anh, tại sao tôi phải giúp anh? Tôi không biết những người anh nói a! ! Tôi nên làm thế nào?" Mời các bạn đón đọc Người tình nhỏ bên cạnh Tổng giám đốc của tác giả Hàn Trinh Trinh.
5 Năm bị đánh cắp - Bát Nguyệt Trường An
Tên eBook: 5 Năm Bị Đánh Cắp (full prc, pdf, epub) Tác giả : Bát Nguyệt Trường An Thể loại: Hiện đại, Ngôn tình, Văn học phương Đông   Hình thức: Bìa Mềm   Giá bìa : 99.000 ₫   Công ty phát hành: Alphabooks   Nhà xuất bản: NXB Lao Động   Trọng lượng vận chuyển: 400 g   Kích thước: 13 x 20.5 cm   Số trang: 336   Ngày xuất bản: 02/2014   Nguồn: waka.vn   Ebook: Đào Tiểu Vũ eBook - http://www.dtv-ebook.com Bìa sách 5 Năm bị đánh cắp Giới thiệu: Tỉnh lại sau một lần tai nạn xe, Hà Mạn bỗng phát hiện mình đã ly hôn cùng người chồng từng yêu nhau tha thiết, hơn nữa anh ta lại còn có bạn gái mới. Thêm vào đó, người bạn tốt nhất của mình - Tiểu Hoàn - giờ cũng trở nên lạnh nhạt, xa cách, các đồng nghiệp trong công ty xa lánh, không ai dám đến gần… Nhưng ký ức của cô lại dừng lại ở thời điểm tuần trăng mặt của cô và người chồng cũ 5 năm về trước. Hóa ra, cô hoàn toàn quên hết tất cả những gì xảy ra trong 5 năm vừa qua, và trong 5 năm đó, cô đã đánh mất đi hai điều quan trọng nhất trong cuộc sống: tình bạn và tình yêu của mình. Để tìm lại hạnh phúc, cô đã dọn đến nhà của Tạ Vũ - chồng cũ của cô trong hiện tại - từng bước lần tìm những manh mối nhỏ nhoi cho cuộc sống của 5 năm vừa qua, bắt đầu một cuộc hành trình tìm lại 5 năm bị đánh mất. Mời các bạn đón đọc 5 năm bị đánh cắp của tác giả Bát Nguyệt Trường An.