Liên hệ: 0912 699 269  Đăng nhập  Đăng ký

Phía Sau Áo Cưới - Phong Tử Tam Tam

Tớ đã từng nghe rằng, những đứa trẻ có hoàn cảnh bất hạnh thường có ý chí nghị lực hơn người. Bởi vì chúng đã từng nếm trải mùi vị của khổ đau, nên càng muốn thoát khỏi nó để có thể bảo vệ người mình muốn bảo vệ, để trả thù những người phải trả thù. Những đứa trẻ như thế, thấu hiểu sự đời hơn ai hết, nhưng cũng vô tình hơn ai hết.  Lục Lan Xuyên là một người có hoàn cảnh như vậy.  Khi Lục Lan Xuyên vẫn còn nhỏ, bố mẹ anh đã qua đời do tai nạn giao thông. Trở thành trẻ mồ côi, lại bị họ hàng ghẻ lạnh, anh dường như đã trưởng thành sau một đêm. Hoàn cảnh khắc nghiệt ấy đã tôi luyện lên một Lục Lan Xuyên trầm tĩnh, luôn hành xử theo lý trí, thậm chí là vô tình. Đối với anh, người thân duy nhất trên đời chỉ có mình em gái là Lục Tử Tây. Lục Lan Xuyên và Lục Tử Tây nương tựa vào nhau mà sống bao nhiêu năm, tình cảm dành cho nhau cũng gắn bó sâu đậm hơn hẳn những cặp anh em bình thường.  Lần đầu Lục Lan Xuyên gặp Tô Tú là khi Tô Tú làm gia sư dạy kèm cho Lục Tử Tây. Tô Tú năm ấy mười chín tuổi, là sinh viên của một trường đại học danh tiếng. Sau đôi lần gặp gỡ, Tô Tú và Lục Lan Xuyên rất nhanh đã nảy sinh tình cảm và họ cứ thuận theo tự nhiên mà đến với nhau.  Lục Lan Xuyên hai bàn tay trắng gầy dựng sự nghiệp, năm ấy là giai đoạn sự nghiệp của anh đang phát triển. Tô Tú lại rất hợp với anh, cô không tra hỏi khi anh dự tiệc xã giao, lại có thể bên cạnh động viên an ủi những lúc anh cần. Tình cảm của Lục Lan Xuyên và Tô Tú nhẹ nhàng tựa như nước chảy mây trôi, thoáng chốc đã trải qua hai năm yêu nhau.  Khi Lục Lan Xuyên cầu hôn, Tô Tú cũng đã đồng ý. Đáng lẽ cô và anh đã có một cái kết đẹp đẽ, nhưng đáng tiếc, một biến cố lớn đã hủy đi tất cả, khiến mối quan hệ của cả ba người Lục Lan Xuyên, Lục Tử Tây và Tô Tú đi vào bế tắc.  Sau khi dự một buổi tiệc, Tử Tây và Tô Tú lái xe về nhà. Lục Tử Tây chưa có bằng lái, dù Tô Tú khuyên nhủ thế nào vẫn nhất quyết giành lái xe, nhưng lại vô tình đâm trúng một người phụ nữ. Vì quá sợ hãi, Lục Tử Tây đã lái xe bỏ chạy. Lục Lan Xuyên biết chuyện, vốn định dùng quan hệ để chạy chữa cho em gái mình. Lục Tử Tây vừa đậu vào đại học, tiền đồ rộng mở biết bao, làm sao anh có thể để em gái mình vào tù được.  Nhưng chưa kịp làm gì thì cảnh sát đã ập đến nhà anh để lấy lời khai. Trong sự truy hỏi của cảnh sát, Lục Lan Xuyên đã khai rằng, Tô Tú mới là người lái xe, là Tô Tú đâm phải người. Chỉ một lời khai của Lục Lan Xuyên, đã đẩy Tô Tú xuống địa ngục thăm thẳm.  Lục Lan Xuyên thuyết phục được người nhà nạn nhân rút đơn kiện, Tô Tú không phải ngồi tù. Nhưng báo chí đã biết được việc này, một nữ sinh viên đại học danh tiếng lái xe đâm trúng người rồi bỏ trốn là tin tức nóng hổi đến nhường nào. Họ không hề biết chân tướng sự thật là gì, nhưng lại thêu dệt trên báo như họ mới là người trong cuộc vậy. Miệng lưỡi thiên hạ vốn là con dao sắc bén, càng ngày càng đi sai sự thật. Câu chuyện trên báo chí đã thêu dệt đến nỗi nói Tô Tú là người được bao nuôi, vì vậy mới không chịu hình phạt của pháp luật.  Kết quả, những lời nói vô căn cứ của cánh nhà báo đã khiến Tô Tú bị nhà trường đuổi học, cha cô cũng vì chuyện này mà lạnh nhạt với cô. Chỉ vì sai lầm của Lục Tử Tây và sự bao che của Lục Lan Xuyên, đã khiến Tô Tú đánh mất cả tương lai và gia đình của mình. Mặc dù, cô chẳng hề có lỗi gì cả.  Tuy Tô Tú không ngồi tù, nhưng quan hệ giữa cô và anh em Lục Lan Xuyên đã không còn có thể hồi phục như xưa nữa. Cô dứt khoát ra đi, dù Lục Lan Xuyên đã níu kéo. Cuối cùng, anh chỉ đưa cho cô một phong bì, muốn Tô Tú giấu kín chân tướng sự thật.  Tô Tú và người nhà nạn nhân bị xe đâm từng nói một câu thế này: "Lục Lan Xuyên, sớm muộn gì anh cũng gặp báo ứng."  Khi ấy Lục Lan Xuyên đã trả lời rằng, có tiền bạc, có quyền thế, người như anh không sợ báo ứng.  Nhưng mà cuộc sống vốn rất công bằng, bạn đã từng gây ra những gì, thì cuộc sống sẽ bồi lại bạn những thứ ấy. Báo ứng vốn không chừa một ai. Chỉ là báo ứng của Lục Lan Xuyên, đến muộn một chút.  Năm năm sau, Lục Lan Xuyên đã là doanh nhân thành đạt có tiếng. Trong tay anh dường như có tất cả, tiền bạc, quyền lực, địa vị. Hiện giờ anh đã có một người phụ nữ khác ở bên cạnh, cuộc sống có thể nói là vô cùng đầy đủ. Anh có khả năng hô mưa gọi gió trên thương trường, bên cạnh còn có bạn gái là người dẫn chương trình nổi tiếng.  Lục Lan Xuyên gặp lại Tô Tú, cô đã không còn là cô gái vô tư của năm xưa, mà đã trở thành một người trầm lặng. Đôi mắt cô đã không còn ánh lên những vui tươi, mà thay vào đó lại chất chứa vô số tâm tư phức tạp. Lục Lan Xuyên gặp lại người cũ, nhưng phản ứng đầu tiên của anh lại chính là cảnh cáo cô, nói rằng anh không hề muốn nhìn thấy cô lần nào nữa. Quá khứ của cả hai, là Lục Lan Xuyên dứt khoát gác lại, không muốn có bất cứ dính dáng nào với Tô Tú nữa.  Nhưng chẳng hiểu ông trời sắp xếp thế nào, mà những cuộc gặp gỡ tình cờ giữa cô và anh ngày càng liên tục. Khi Lục Lan Xuyên nhìn thấy Tô Tú đứng bên cạnh một người đàn ông khác, anh lại cảm thấy vô cùng khó chịu. Có thể nói, kể từ khi gặp lại Tô Tú, cô giống như một cái bóng bao trùm lấy cuộc sống vốn đang diễn ra bình thường của anh.  Gặp lại cô, khiến anh không khống chế được mà thường xuyên hồi tưởng lại quá khứ, rồi bị chính những ký ức đau thương đó ăn mòn, linh hồn mệt mỏi đến khó chịu. Từng cảm xúc, từng lời cô nói như gieo vào tim anh bao cảm xúc lạ thường. Để rồi cuối cùng Lục Lan Xuyên nhận ra, anh muốn Tô Tú quay về bên anh.  Đối với Tô Tú, việc gặp lại Lục Nam Xuyên là một sai lầm trong cuộc đời cô. Cô không thể nào quên được năm năm trước đây lý tưởng của cô đã bị phá hủy như thế nào, khiến cuộc sống hiện tại của cô còn tệ hơn một con kiến nhỏ bé. Tô Tú tránh Lục Lan Xuyên như tránh tà, chỉ hận Lục Lan Xuyên không thể biến mất khỏi thế gian này. Nhưng cô với anh lại gặp lại hết lần này đến lần khác, để rồi cuối cùng anh nói rằng muốn theo đuổi cô.  Tô Tú vốn nghĩ Lục Lan Xuyên chỉ nói bừa, không ngờ anh lại thật sự theo đuổi cô. Càng không ngờ hơn nữa, Lục Lan Xuyên không biết có phải bị điên rồi hay không, anh nói rằng, muốn kết hôn với cô.  Người như Lục Lan Xuyên, thủ đoạn không bao giờ thiếu. Anh đã muốn thứ gì, thì sẽ dùng mọi cách để đạt được, kể cả Tô Tú.  Có thể nói, Tô Tú đối với việc nối lại tình xưa với Lục Lan Xuyên vô cùng chán ghét. Nhưng Lục Lan Xuyên lại dùng em gái và cha Tô Tú để gây sức ép với cô, đe dọa cô bằng cách gây khó dễ cho sự nghiệp của một người bạn đang theo đuổi Tô Tú. Không thể chống đối lại với người như Lục Lan Xuyên, Tô Tú không còn cách nào khác phải đồng ý kết hôn với anh.  Cả hai cứ lẳng lặng đi đăng ký kết hôn, thậm chí người nhà hai bên không hề hay biết. Không có hôn lễ hoành tráng, không có váy cưới lung linh lộng lẫy, cũng chẳng có màn cầu hôn lãng mạn. Tô Tú cứ thế trở thành vợ của Lục Lan Xuyên, chuyển đến ở nhà anh.  Nhưng cho dù quan hệ của hai người đã là quan hệ vợ chồng, nhưng sự lạnh nhạt và chán ghét Tô Tú dành cho Lục Lan Xuyên không hề thay đổi. Cho dù Lục Lan Xuyên vẫn luôn bước ở phía sau, nhưng Tô Tú chưa từng một lần quay đầu nhìn anh. Cuộc hôn nhân này, từ lúc bắt đầu đã chẳng mấy tốt đẹp, chỉ có sự cố gắng của một mình Lục Lan Xuyên, thì liệu có thể duy trì được bao lâu chứ?  Bao nhiêu bạn bè của Lục Lan Xuyên đều nói Tô Tú không hề yêu anh, hôn nhân vốn dĩ phải do tình yêu bồi đắp. Ai cũng nói rằng cuộc hôn nhân này sẽ chẳng có kết cục tốt, Lục Lan Xuyên cần gì phải cực khổ như thế, chẳng thà buông tay. Nhưng chỉ có một mình Lục Lan Xuyên biết, đến nước này, anh đã chẳng thể nào buông tay Tô Tú được nữa. Cho dù cả đời này cô vẫn chán ghét anh như thế, nhưng chỉ cần cô ở bên cạnh anh là đủ.  Lục Lan Xuyên biết rằng bản thân năm năm trước đã phạm sai lầm to lớn, hiện giờ anh rất muốn bù đắp cho Tô Tú. Lục Lan Xuyên ép buộc Tô Tú bước vào cuộc hôn nhân vốn không tình nguyện này, anh chỉ mong có thể đối tốt với cô mỗi ngày, để cô cảm nhận được tình cảm của anh, để cô có thể giống như năm xưa mà yêu anh lần nữa.  Nhưng Lục Lan Xuyên không biết rằng, thứ mà năm xưa anh tước đoạt của Tô Tú quá nhiều, vốn đã chẳng thể bù đắp được. Bởi vì trên đời này, không phải lỗi lầm nào cũng có thể sửa chữa được.  ... Thật sự đọc xong truyện này tớ chỉ mong kết truyện là SE. Nếu đặt trường hợp bản thân là nhân vật nữ chính, tớ nghĩ mình sẽ chẳng thể nào tha thứ cho lỗi lầm năm xưa của Lục Lan Xuyên.  Năm ấy Lục Tử Tây vừa đỗ đại học, tiền đồ rộng mở, hơn nữa Lục Lan Xuyên và Lục Tử Tây là người thân duy nhất của nhau, anh phải bảo vệ em gái mình là điều tất nhiên. Nhưng tại sao Lục Lan Xuyên lại có thể vì bảo vệ em gái mình mà đổ tội cho Tô Tú. Tô Tú khi ấy là sinh viên trường đại học danh tiếng sở hữu thành tích xuất sắc, cô là con gái cưng của cha, là chị gái trong nhà. Đáng lẽ Tô Tú đã có một tương lai tươi sáng, tiền đồ vô hạn.  Nhưng chỉ vì lỗi lầm của Lục Tử Tây mà tương lai cô bị dập tắt một cách phũ phàng. Tô Tú bị nhà trường đuổi học khi chỉ một năm nữa là tốt nghiệp, cô biến thành tâm điểm của dư luận, cha cô cũng vì miệng lưỡi thiên hạ mà lạnh nhạt với cô. Tô Tú không có bằng đại học, mặc dù năng lực rất tốt nhưng chẳng thể đi làm như người khác, cô chỉ có thể xin việc ở công ty nhỏ, làm chức vụ thấp nhất đã bao lâu mà chẳng được thăng chức.  Lục Lan Xuyên hi sinh Tô Tú để bảo vệ tiền đồ của Lục Tử Tây, vậy còn tương lai của Tô Tú, ai sẽ bảo vệ đây? Tất cả mọi biến cố này là do Lục Lan Xuyên gây ra cho Tô Tú, vì vậy ngay cả việc xuất hiện trước mặt cô, anh cũng không có tư cách. Là hai anh em Lục Lan Xuyên mắc nợ Tô Tú, nhưng món nợ này không thể trả được. Vì vậy mà khi thấy Lục Lan Xuyên theo đuổi rồi ép buộc Tô Tú kết hôn với mình, tớ cảm thấy nực cười lắm. Bởi vì anh hoàn toàn không có tư cách đó.  Câu chuyện kết thúc tại thời điểm Lục Lan Xuyên phá sản và ly hôn với Tô Tú. Tô Tú có cơ hội hoàn thành chương trình học đã từng bỏ lỡ và đi nước ngoài du học. Trong đời Lục Lan Xuyên chỉ có hai người quan trọng nhất, một là Lục Tử Tây, hai là Tô Tú. Ấy vậy mà giờ đây Lục Tử Tây qua đời, Tô Tú cũng rời khỏi anh mà đi. Sự nghiệp, tình yêu, tình thân, một Lục Lan Xuyên vốn nắm trong tay tất cả, thoáng chốc chẳng còn lại thứ gì.  Tớ nghĩ, đây chính là báo ứng. __________ "": trích từ truyện *** Thứ Năm một ngày tháng Sáu nắng chói chang như thường lệ, nhưng đối với Lục Lan Xuyên mà nói, đây lại ngày bắt đầu một chuỗi tai kiếp. Hôm nay hắn đi ăn tối với Diệp Vận Thanh, vốn chỉ định đưa cô về đến dưới nhà nhưng Diệp Vận Thanh cứ kéo tay hắn không chịu buông, giọng nói như muốn lấy lòng: "Vừa hay gần đến sinh nhật anh rồi, quà em đã mua từ sớm, đi lên xem một chút nhé?". Thật ra, Lục Lan Xuyên không có hứng thú với món quà cô nhắc đến, nhưng nhìn thấy dáng vẻ mong đợi của cô, hắn vẫn không thể nhẫn tâm từ chối được. Hai người bước vào thang máy, trong lúc chờ đợi chỉ có mình Diệp Vận Thanh liến thoắng. Cô ấy luôn luôn hoạt bát, những lúc ở bên cô hầu như không cảm thấy buồn chán bao giờ. "Em trai của em sắp thi vào cấp ba rồi, anh không biết tên tiểu tử thối đó khiến người ta nhức đầu thế nào đâu. Ngày nào tan học về nhà cứ ngồi trước máy tính không chịu rời đi, chỉ còn thiếu việc bưng cơm đến đút vào miệng nó. Bố mẹ em lại rất chiều nó, em nói gì cũng không lọt tai...". Trong không gian nhỏ hẹp chỉ có giọng nói ríu rít của cô, Lục Lan Xuyên chỉ im lặng nghe, không hề có thêm phản ứng nào khác. Anh biết Diệp Vận Thanh nói những điều này chỉ vì không tìm được chủ đề nên lảm nhảm thôi. Cô có thói quen nói hết mọi chuyện với hắn, lúc này hay như mọi khi đều không cần hắn trả lời bất kỳ điều gì. Quả nhiên Diệp Vận Thanh nhanh chóng nói tiếp: "Lát nữa nếu nó làm phiền anh, anh giúp em dạy dỗ nó mấy câu, nó chỉ chịu nghe anh nói thôi". Thời gian hai nhà quen biết nhau cũng không ngắn, nhiều năm trước cùng sống trong con ngõ cũ kỹ trên đường Bắc Hậu, mặc dù mấy năm gần đây hai nhà lần lượt chuyển đi, nhưng vẫn còn liên lạc qua lại. Hơn nữa quan hệ giữa Diệp Triệu Kỳ - anh cả của Diệp Vận Thanh và Lục Lan Xuyên lại càng không cần phải nói, từ nhỏ đã là anh em thân thiết. Vậy còn quan hệ với Diệp Vận Thanh thì sao?   Mời các bạn đón đọc Phía Sau Áo Cưới của tác giả Phong Tử Tam Tam.

Nguồn: dtv-ebook.com

Xem

Trở Thành Vợ Của Tình Địch - Thư Hoài
Văn án Trên mạng internet từng có một chủ đề nóng: “Nếu như một buổi sáng khi thức dậy, ngươi phát hiện giới tính của chính mình thay đổi, phản ứng đầu tiên của ngươi là gì?” Một bạn trên mạng cực kỳ nổi danh đáp: “Trước hết để cho các huynh đệ thoải mái một chút!” Tô Giản nhớ rõ, thời điểm lúc đó nhìn đến hồi đáp này, chính mình cực kỳ kinh diễm đập bàn tán dương: “Hảo huynh đệ, giảng nghĩa khí!” Mà hôm nay, từ sau tai nạn giao thông trọng sinh “hắn” đối mặt An Dĩ Trạch từng là tình địch giờ đây là lão công, lại chỉ có thể cực kỳ đản đau, kinh chấn, bi phẫn tức giận cùng sợ hãi: Ni mã! Ngọa tào! Ta đi! Nga, sửa chữa một chút, mặt trên có một từ sử dụng sai lầm, bởi vì Tô Giản đồng học đáng thương, đã không còn đản. *** Cộp dấu truyện hài dễ thương, truyện theo hướng ngôn tình nam nữ 1 vs 1 (BT không phải BL nha, nàng nào đọc nói sao BL này kỳ vậy thì phạt đánh đòn), nam chủ mặt ngoài cứng nhắc nhưng bên trong thâm tình, nữ chủ hay gây họa chọc cười lại thích so bì, cho nên nàng nào thích tình tiết gay cấn cao trào hoặc là muốn nhìn đến mãnh nam thân mật in ấn cùng bản nữ chủ thì cân nhắc trước khi nhảy hố. Nội dung: trọng sinh xảy ra ở ngay thế kỷ 21, nhân vật chính là tá thi hoàn hồn sau khi tỉnh lại phát hiện mình trở thành thê tử mới cưới của tình địch cũ, mà tình địch là gì kia chứ? Cuộc sống gà bay chó sủa của cặp vợ chồng này bắt đầu. Nhân vật chính: Tô Giản, An Dĩ Trạch ┃ phối hợp diễn: Nhan Tử Vi, Quý Minh Phi cùng các nhân vật khác┃ nội dung nhãn: Trọng sinh, nam biến nữ, trước kết hôn sau luyến ái, nhẹ nhàng thoải mái (Bồng Bồng) *** Tô Giản nhìn phiếu điểm của con trai út, có chút rầu rĩ. Thường thì An Dật và An Nhạc đều đi ra từ bụng anh, lúc chào đời cũng chỉ kém vài phút, tại sao con trai lớn An Dật lại tốt giống như chị An Nhiên như vậy, vô cùng đẹp, mà thành tích của con trai út An Nhạc, mỗi lần đều thảm như vậy? Tô Giản nhìn con trai nhỏ, buồn bực nói: "Mẹ với ba con lúc đi học cũng không tệ, chị và anh con đều là tiểu học bá, cả một nhà ta đều học tốt, tại sao hết lần này đến lần khác thành tích của con đều kém như vậy?" Tiểu An Nhạc sáu tuổi suy nghĩ một chút, nước mắt lưng tròng nói: "Mẹ, có phải con là do ba mẹ nhặt được không?" Tô Giản: "..." Tiểu ca ca An Dật ở một bên ngọt ngào ngây thơ nói: "Mẹ, em trai nói, cô giáo của em ấy muốn ngày mai phụ huynh đến trường gặp." Tô Giản nghĩ đến lần trước bị cô giáo nói một trân, trong lòng có chút suy nhược, đồng thời oán giận An Dĩ Trạch: Sớm không đi muộn không đi, tại sao hết lần này tới lần khác cứ vào lúc này lại có công tác! ... Mời các bạn đón đọc Trở Thành Vợ Của Tình Địch của tác giả Thư Hoài.
Hồ Ly Biết Yêu
Diệp Lạc Vô Tâm là nữ tác giả tiểu thuyết văn học Trung Quốc hiếm hoi có số lượng sách lớn phát hành tại Việt Nam. Toàn bộ sách của chị đều được mua bản quyền xuất bản, trong đó có những cuốn đã vô cùng được độc giả trẻ yêu thích như Yêu là thế, Mãi mãi là bao xa, Nụ hôn của Sói... Đáp lại tình cảm của độc giả Việt, nữ tác giả của những câu chuyện tình đã có chuyến thăm Việt Nam và giao lưu với bạn đọc yêu quý mình tại Hà Nội và TP.HCM vào năm 2015. Tác giả Diệp Lạc Vô Tâm trong buổi giao lưu với bạn đọc Việt Nam năm 2015. Không những thế, tác phẩm của chị còn xuất bản tại Việt Nam trước cả khi sách gốc phiên bản tiếng Trung được phát hành, điển hình như Động phòng hoa chúc cách vách. Hiện, nữ nhà văn đã xuất bản 13 cuốn sách tại Việt Nam và cuốn sách thứ 14 cũng chuẩn bị ra mắt độc giả trong Hội sách TP.HCM vào tháng 3 tới đây. Đó là tác phẩm mới nhất Hồ ly biết yêu. Cuốn sách là câu chuyện tình đầy sóng gió của một vị thần tiên trên Thiên đình với một nàng hồ ly nhỏ đã tu thành tinh. Một người trên trời, một người dưới đất, người này là thần tiên, người kia lại là yêu ma, hai nhân vật trong cả thiên mệnh bao la, đáng lẽ sẽ chẳng thể nào gặp nhau, ấy vậy mà lại yêu nhau. Sự gặp gỡ của họ cũng chỉ là tình cờ, khi nàng tiểu yêu không muốn hại người lại bị ép đến đường cùng phải xuống tìm người phàm mà hút linh khí, đúng lúc ấy gặp một chàng thư sinh giả bộ yếu đuối ngây ngô, ai biết được đó lại là một vị thần tiên thoát tục hóa thành. Đặt nhân vật của mình vào những mâu thuẫn ngay từ xuất phát điểm của câu chuyện, Diệp Lạc Vô Tâm dễ dàng lôi kéo được sự chú ý của bạn đọc. Có lẽ tình yêu càng tồn tại nhiều mâu thuẫn sẽ càng được chứng minh nhiều hơn, mà những tình yêu sâu đậm lại càng khiến người ta ao ước và ngưỡng mộ chăng? Hồ ly biết yêu là tác phẩm mới nhất của Diệp Lạc Vô Tâm và được phát hành ở Việt Nam trước khi ra mắt tại Trung Quốc. Mùa thu năm trước, Diệp Lạc Vô Tâm bất ngờ trở lại với độc giả Việt cùng tác phẩm Yêu là thế sau liền 2 năm không ra tác phẩm mới. Đặc biệt, đây được coi là cuốn "hồi ký tình yêu 10 năm hạnh phúc" của chính nữ tác giả với những mẩu chuyện nhỏ về tình yêu của Diệp Lạc Vô Tâm từ năm 18 tuổi cho đến tận khi 28 tuổi. Trong suốt những tháng ngày thanh xuân của cô gái có biệt danh "Tâm Tâm Mơ Hồ", đã có sự tồn tại của một chàng trai đặc biệt. Người đó đầu tiên là bạn cùng lớp, sau này đã trở thành "bạn cùng nhà" và nay chính là chồng của cô. Tác phẩm được phát hành tại Việt Nam với khoảng 10.000 bản từ tháng 10/2017 nhưng đến tháng 2 này đã được tải bản. Cũng trong tháng 3 này, cuốn sách lần đầu được ra mắt tại Trung Quốc trong một phiên bản được thiết kế đẹp mắt. Yêu là thế giống như cuốn hồi ký 10 năm hạnh phúc của chính Diệp Lạc Vô Tâm. Ngoài ra, 3 tác phẩm nổi bật của Diệp Lạc Vô Tâm cũng đã ký hợp đồng chuyển thể điện ảnh. Đầu tiên sẽ là Sự cám dỗ cuối cùng - câu chuyện hiếm hoi viết về thế giới showbiz và quyền lực trong số 13 tác phẩm của nữ tác giả họ Diệp. Cặp đôi nhân vật chính của cuốn sách là Giản Nhu và Trịnh Vĩ yêu nhau từ khi còn rất trẻ nhưng quyền lực và gia thế đã chia rẽ mối tình đẹp ấy suốt 5 năm trời cho đến khi họ gặp lại một lần nữa... Ứng cử viên cho vai nam chính mạnh mẽ nhưng có phần gia trưởng này chính là 2 soái ca Chung Hán Lương và Lâm Canh Tân. Phim dự kiến được bấm máy vào tháng 4 tới đây. Ngoài ra, Mãi mãi là bao xa - cuốn sách nổi tiếng nhất của Diệp Lạc Vô Tâm dự tính được bấm máy muộn nhất là mùa Xuân năm sau. Tương tự, câu chuyện về chàng quân nhân Diệp Chính Thần của Động phòng hoa chúc cách vách cũng chưa có thông tin chính thức về diễn viên cũng như lịch quay. *** Gặp gỡ, chính là duyên phận… Biệt ly, chính là số mệnh… Trên đời, có những thứ ngay từ lúc sinh ra đã chịu sự sắp đặt ấy, không có cách nào thoát khỏi. Giống như nàng, tiểu hồ ly Mộ Vân. Nàng chưa bao giờ nghĩ rằng, số kiếp của mình có một ngày lại có thể khiến cho cả tam giới là tiên giới, ma giới và phàm trần đảo điên đến mức ấy. Nàng chỉ là một con tiểu hồ ly đáng thương, ngay cả mẹ cũng bị thợ săn giết chết. Nàng không có nơi nương tựa, chỉ có thể đi theo một “chị em tốt” là Tiểu Mai, cùng tu luyện để giữ gìn mạng sống. Cuối cùng cũng vượt qua được 300 năm… Giống như Tiểu Mai vẫn hay mắng nàng vậy, nàng vốn là một tiểu hồ ly, đã mang tiếng là yêu tinh chuyên dụ dỗ đàn ông thì phải làm cho đàng hoàng một chút, nếu không thì thật là phí hoài nhan sắc. Thế nên, sau khi đấu tranh tư tưởng kịch liệt, Tiểu Vân cũng bắt đầu học theo Tiểu Mai, tìm đến những nơi hoang vu hẻo lánh, chờ con mồi. Chờ mãi chờ mãi, đến khi nàng đã sắp bỏ cuộc thì cuối cùng cũng có một nam nhân xuất hiện. Đáng tiếc thay, Tiểu Vân lần đầu xuất trận lại gặp phải đối thủ quá khó nhằn, nói giông nói dài cả buổi, đủ các loại chuyện buồn nôn như õng ẹo, giả vờ đáng thương nàng cũng làm rồi, vậy mà nam nhân kia mặt không hề biến sắc, tâm không chút dao động. Đã vậy còn chỉ ngược lại nàng cách quyến rũ đàn ông như thế nào mới hiệu quả. Tiểu Vân mờ mờ mịt mịt nghiêm túc tiếp thu. Lại còn rất nghĩa khí tuyên bố, sẽ tha cho hắn. Nàng không hề biết rằng, dáng vẻ ngây ngô đáng yêu của mình đã khiến nam nhân kia một khắc in sâu. Những ngày tiếp theo đó, Tiểu Vân rất chăm chỉ tìm kiếm con mồi, cũng rất ngoan ngoãn làm theo lời nam nhân kia đã chỉ dẫn, nhưng không hiểu tại sao người để “ăn” thì không gặp được, người đã hứa không “ăn” thì cứ gặp mãi. Cuối cùng, Tiểu Vân đành đầu hàng số phận, không tìm nữa, dứt khoát làm bạn với nam nhân kia. Như thế có khi còn vui hơn. Lúc này, nàng mới biết, chàng ấy tên Hiên. Là một chàng trai vô cùng khôi ngô tuấn tú, cả người luôn toát ra một khí chất không gì có thể lấn át được. Có lẽ cũng chính vì cảm giác an toàn như vậy, mà Tiểu Vân không ngại ngùng kể hết với chàng cuộc đời của mình. Bắt đầu từ nỗi sợ hãi đối với thợ săn, cho đến quá trình tu luyện 300 năm mà vẫn chưa từng sát hại một linh hồn nào. Đến cuối cùng chính là, hôn sự với Ma Vương của Ma Vực. Hiên chỉ yên lặng lắng nghe, không nói gì, cũng không hề tỏ ra đồng cảm hay thương hại cho nàng. Chàng chỉ lặng lẽ, bầu bạn với nàng, thỏa mãn những mong ước trẻ con của nàng, một cách thầm lặng. Cứ như vậy, họ cùng trải qua những ngày vui vẻ, cho đến khi…. không còn vui được nữa. Ma Vương không đủ kiên nhẫn để chờ đợi, lệnh cho hai cận thần thân tín của mình là Tả hộ pháp Dạ Mị và Hữu hộ pháp Minh Hồn đến bắt nàng về. Lúc còn tự do, Tiểu Vân chỉ cảm thấy đây vốn là số mệnh của mình, chẳng qua chỉ là muốn nó đến muộn một chút. Làm Bát phu nhân của Ma Vương, có thể sung sướng được bao lâu chứ? Nàng chưa từng nghĩ đến, trước kia không có lý do để từ chối thì nàng vốn đã không bằng lòng, bây giờ ý nghĩ cự tuyệt còn lớn hơn gấp bội. Nàng chưa từng nghĩ đến, nàng như vậy lại thường nghĩ đến Hiên, muốn nói chuyện cùng chàng, muốn chơi cùng chàng. Nàng chưa từng nghĩ đến, nàng… hình như đã yêu Hiên mất rồi. Nhưng vậy thì sao chứ? Chưa nói đến, nàng chỉ là một tiểu hồ ly nhỏ bé, so với sức mạnh của Ma Vương thì không có cách nào chống đỡ. Còn Hiên kia? Chàng đối với nàng, dường như không có chút tình cảm nào cả. Chỉ hờ hững và lạnh nhạt đứng đó nhìn nàng, từng bước đi vào ma vực. Tiểu Vân cũng từng trách Hiên, cũng từng từ bỏ hy vọng, nhưng khi nàng vô tình bị cuốn vào ân oán ngàn đời giữa thiên giới và ma giới, nàng mới dần phát hiện ra sự thật về Hiên. Không phải chàng lạnh nhạt, không phải chàng dửng dưng, mà bởi vì chàng, vận mệnh của bản thân còn không được nắm giữ, làm sao có thể cùng với Tiểu Vân nàng bên nhau? Bởi vì Hiên, vốn là Ngọc Thanh Chân Vương, là người con duy nhất của Ngọc Đế và Vương Mẫu, mang trong mình trách nhiệm của tam giới. Chàng chính là vầng thái dương, chiếu sáng vạn vật, mang lại sự ấm áp cho toàn thể chúng sinh. Cũng bởi vì thân phận của chàng như vậy, sống trên thiên giới nghìn năm, đã quen nhìn mọi vật mọi việc một cách hờ hững, chàng đã không nhận ra, tiểu hồ ly thuần khiết đáng yêu đó từ lúc nào đã chiếm trọn trái tim mình, không cách nào thoát khỏi được nữa. Đã rất nhiều lần, chàng nói với Tiểu Vân, họ vốn không thể nào ở bên nhau. Đã rất nhiều lần, chàng tìm mọi cách để Tiểu Vân từ bỏ hy vọng. Nhưng mỗi lần nàng ấy gặp nguy hiểm, mỗi lần nàng ấy lẻ loi và đơn độc, chàng lại không có cách gì bỏ mặc. Tiên giới, ma giới có thể nắm giữ tất cả vận mệnh trong trời đất, thứ duy nhất không thể nắm giữ, chính là tình yêu. Không ai có thể hiểu được, hồ ly nhỏ bé, dù biết rằng có thể bị thiêu rụi cũng dùng hết tất cả sức lực ôm lấy mặt trời. Không ai có thể hiểu được, mặt trời chói sáng trên cao kia, dù biết rằng có thể mất đi tất cả, phải sống trong sự u ám ngàn đời, cũng muốn ở bên cạnh tiểu hồ ly. Tình yêu của Hiên và Tiểu Vân, giống như một quả cầu gai, càng ôm càng đau, càng siết chặt càng rỉ máu. Nhưng họ vẫn bất chấp tất cả, cho dù thịt nát xương tan, hồn xiêu phách tán, cũng muốn chết bên nhau. “Tiểu Vân, khi nàng cảm thấy mình không có gì cả, nàng nhất định phải nhớ, ánh mặt trời là thuộc về nàng, vĩnh viễn chỉ thuộc về một mình nàng mà thôi.” Một tình yêu như vậy, liệu có thể cảm động được trời đất không? Cho dù Hiên từ bỏ thiên giới, chỉ bằng lòng sống cuộc sống vô dục vô cầu với nàng, thì Ma vương cũng đâu chịu buông tha. Thực ra, trong mắt của Tiểu Vân, Ma Vương cũng không phải là người xấu, bởi vì y chưa bao giờ hại nàng, còn cam tâm chờ đợi ngày nàng hoàn toàn tình nguyện ở bên y. Chỉ có điều, không yêu chính là không yêu. Dù cho y thâm tình đến mấy, y tốt với nàng đến mấy, nàng cũng không thể trao trái tim mình cho y được. Chỉ có thể trách trời cao, đã để Hiên của nàng xuất hiện. Nàng cũng không biết vì sao lại yêu Hiên đến như vậy, nàng chỉ biết rằng, đã có lúc: “Trên con đường dài xa lạ, một mình ta ngốc nghếch đứng đó, giống như ta đang mờ mịt sống trong vận mệnh không có chút ý nghĩa nào của mình. Khoảnh khắc đó, chàng đã cầm lấy tay ta và nói: “Đi thôi!”” Chỉ có hai chữ này, đã cho Tiểu Vân nàng một sức mạnh kiên cường, một lòng can đảm vượt trên tất cả, dũng cảm yêu con người duy nhất trên thế gian này, người mà nàng không nên yêu. Đã rất nhiều lần, vì sự an nguy của nàng, vì mạng sống của nàng, Hiên đã dối lòng mình, hết lần này đến lần khác đẩy nàng ra xa. Nhưng cuối cùng, nàng giống như một cách chim không biết mỏi, đẩy đi càng xa, quay về càng nhanh. Hiên đã hết cách, chỉ đành ôm nàng vào lòng, dùng mọi cách có thể, bảo vệ nàng khỏi sự trừng phạt của cả hai giới. Luật trời đã định, làm trái thì phải gánh chịu hậu quả. Vì tình yêu kiên định của một tiểu hồ ly, Hiên một mình chống chọi tất cả khổ sở, đau đớn. Chàng bằng lòng từ bỏ tất cả sự cao quý của thần tiên, chấp thuận xuống ma giới, chỉ cần được ở bên Tiểu Vân. Hai người lại có những tháng ngày vui vẻ, chỉ không biết khi nào sẽ kết thúc mà thôi. “Chẳng phải nàng muốn ăn lưỡi của ta sao? Bây giờ dù nàng muốn linh hồn hay là nguyên thần của ta thì đều có thể dễ dàng giành được…” May mắn thay, thân phận có thể thay đổi, nhưng khí chất thì không. Cho dù là ở ma giới, Hiên cũng đường đường chính chính bước lên ngai vàng, làm một Ma vương vô cùng quyền lực. Chàng tiếp nhận vị trí, giải thoát linh hồn của Ma vương tiền nhiệm, hướng toàn bộ sinh linh của ma giới đi vào chính đạo. Dưới sự cai quản của chàng, rất nhiều chuyện đã tìm thấy lối thoát, trong đó có cả tình cảm khác lạ của Dạ Mị và Minh Hồn. Mặc dù là hai nam nhân dưới một người trên vạn người, cũng không tránh khỏi sự mơ hồ trong tình cảm. Trải qua mấy trăm năm hết quan tâm lại đối đầu, cuối cùng cũng có thể tự giải mã vị trí của đối phương trong lòng mình. Kết quả, bằng năng lực của mình, chàng đã khiến cho tam giới sau rất nhiều kiếp nạn, cuối cùng cũng yên bình. Và ngay cả tình yêu của tiểu hồ ly đáng yêu kia nữa, cũng được chấp nhận. Những tưởng mọi việc đã có kết thúc êm đẹp, ấy thế mà vấn đề mới lại nảy sinh. Khi hồ ly Tiểu Vân pháp lực 300 năm mang thai của vị thần tiên tu luyện 3000 năm, hai người lại lần nữa đứng trước bờ vực của sự ly biệt. Tiểu Vân cố chấp muốn giữ lại sinh linh nhỏ bé này, nhưng Hiên lại không đồng ý. Chàng không đành lòng nhìn thấy người mình yêu thương nhất ngày ngày sống trong sự đau đớn, dày vò. Pháp lực của đứa bé quá mạnh, thân thể của nàng sẽ không chịu đựng nổi. Bằng một giải pháp đau lòng đến tột độ, Hiên đã quyết định lừa Tiểu Vân, bỏ đi đứa bé. Cách làm này của Hiên đã khiến cả hai không còn có thể vui vẻ bên nhau được nữa. Tiểu Vân hận chàng, nhưng cũng không bằng chàng hận chính mình. Nhưng cũng may, trời cao có mắt. Cho dù chàng bây giờ là Vương của ma giới, thì vĩnh viễn vẫn là con trai của Ngọc đế. Cho nên cuối cùng, tất cả những phẫn hận, nợ cũ tình mới, trong một sự nỗ lực của tất cả, đã kết thúc một cách trọn vẹn. “Hồ ly biết yêu”, yêu một lần, là yêu cả một đời. Yêu một người, là yêu bằng cả sinh mệnh. ----------- " ": Trích dẫn từ truyện Review by #Lâm Tần - fb//ReviewNgonTinh0105
Chân Trời Góc Bể - Diệp Lạc Vô Tâm
Tình yêu, một từ đẹp như mơ, chủ đề vĩnh hằng bất biến. Là mơ ước trong lòng mỗi người. Những lời thề chân trời góc bể, những lời hẹn biển cạn đá mòn. Cặp tình nhân nào cũng từng thề hẹn, nhưng có mấy ai đi trọn con đường. Thật ra không phải yêu chưa tới, không phải tình chưa sâu, mà do họ chưa đủ vững lòng trước hiện thực nghiệt ngã! Khi phải lựa chon, họ lựa chọn từ bỏ … Bốn năm trước, quá khứ hạnh phúc của Diêu Băng Vũ đã kết thúc vào năm cô hai mươi mốt tuổi, kết thúc vào ngày cô tự tay đẩy Trần Lăng – người con trai cô yêu thương nhất về bên người con gái khác. Là ngốc nghếch, hay dại dột? Cô không hối hận. Khi chứng kiến anh giãy giụa giữa tình yêu và tình thân mà gục ngã, cô đã lựa chọn buông tay. Bốn năm sau, bà mẹ đơn thân vì đứa con gái nhỏ mà nhẫn nhịn trong một công việc nhiều cám dỗ: nghề thư ký. Bốn năm đi làm mười sáu lần đổi việc, những tưởng công việc mới có thể cho cô sự bình yên, nhưng trái tim Diêu Băng Vũ lại nổi lên nhiều sóng gió bởi ông chủ mới Lâm Quân Dật thật giống với Trần Lăng. Cô không cách nào thôi tìm kiếm bóng hình củaTrần Lăng trên con người Lâm Quân Dật, dẫu tính cách anh ta luôn nằm ngoài tầm hiểu biết của cô, lúc lạnh lùng lúc dịu dàng, lúc tàn nhẫn lúc thương tiếc, và ánh mắt thâm sâu thỉnh thoảng vẫn nhìn cô mang nhiều ẩn ý. Có rất nhiều ngã rẽ trên một con đường, có rất nhiều lựa chọn trong cả cuộc đời, và đâu sẽ là con đường mà Diêu Băng Vũ lựa chọn? *** Tám giờ sáng, theo thông lệ tôi vào phòng làm việc của Lâm Quân Dật, báo cáo lịch làm việc trong ngày. Đầu tiên tôi để tập tài liệu trong tay xuống bàn, nghiêm túc nhìn vào laptop đọc: “Lâm tiên sinh, chín giờ đến mười giờ sáng là cuộc họp thông lệ hằng tuần của công ty, dự thảo nội dung cuộc họp tôi đã chuẩn bị xong.” Tôi cầm tờ giấy đánh máy đặt trước mặt anh, tiếp tục: “Ba giờ chiều nay anh gặp tổng giám đốc công ty Kiến trúc Hoa Long ở phòng khách bàn về vấn đề mời thầu, đây là tư liệu anh cần. Sáu giờ ăn tối với tổng giám đốc công ty Vật liêu xây dựng Thiệu Vũ tại Xinxin Hall, số 1921 thương lượng về giá thép.” Báo cáo xong, tôi chỉ vào hai tập tài liệu trên bàn, nói với Lâm Quân Dật: “Đây là giấy tờ anh cần ký, đây là mấy kiến nghị và quy hoạch phát triển công ty của giám đốc Ngô. Xin hỏi tổng giám đốc cần gì nữa không ?” Anh nghĩ một lát, nghiêm túc nói: “Từ mười hai giờ đến ba giờ trưa, cô sắp xếp giúp, tôi muốn mời vợ tôi ăn cơm. Tiện thể giúp tôi thông báo với cô ấy buổi tối không cần bố trí việc khác, tôi muốn đưa cô ấy đi dự tiệc.” Tôi không nhịn được cười: “Rõ, tôi sẽ thu xếp. Lâm tiên sinh, tôi muốn tiên sinh xác nhận một chút, tiên sinh chỉ có một cô vợ chứ?” Anh nhìn tôi, cố nhịn cười: “Tạm thời chỉ có một. Cô yên tâm, khi có vợ hai tôi sẽ thông báo trước để cô khỏi thấy đột ngột.” Thấy tôi trừng mắt, anh vội nói: “Nhưng để cô sắp xếp lịch làm việc cho tôi như thế, e là nửa cơ hội hẹn hò với vợ hai, tôi cũng không có.” “Thật không ? Tiên sinh sẽ có ngay thôi.” ... Mời các bạn đón đọc Chân Trời Góc Bể của tác giả Diệp Lạc Vô Tâm.
Không Kịp Nói Yêu Em tiền truyện: Sương Mù Vây Thành - Phỉ Ngã Tư Tồn
Tiền truyện của Không kịp nói yêu em. Phỉ Ngã Tư Tồn dẫn đầu của các bộ tiểu thuyết Chiến ái, gặt hái một cách chấn động thành công Yêu hận tình thù tuyệt diễm kinh tế không ngừng nối tiếp Giết em cướp vợ, quân phiệt hỗn chiến Một câu chuyện tình yêu trong sáng ẩn sau những quyền mưu kinh thế, quốc hận gia cừu *** Văn án Gặp gỡ tình cờ Anh hùng mỹ nhân, khói lửa loạn thế, giang sơn như họa 3000 dặm Một thời hào kiệt, trải qua tình thù của gia quốc, quay đầu lại một lần nữa, bóng đêm đã tràn ngập Một nữ sinh bị kiềm cố trong danh phận Tam thiếu phu nhân Một người thuộc anh em nhà họ Dịch vì tranh đoạt địa vị mà tàn sát lẫn nhau Một lưu học sinh Trung quốc đang học trong trường sĩ quan lục quân Nhật Bản Một cô gái phong trần xinh đẹp nhưng lạnh lùng Đại quân phiệt cắt cứ một phương ... Một câu chuyện bao gồm đuổi bắt và cứu viện bình thường, lại có thể đem toàn bộ bọn họ kết nối lại cùng nhau Bọn họ ai cũng mang trong mình những mục đích không giống nhau, lại gom lại ở cùng với nhau Người biết che giấu ở dưới 'lớp mặt nạ', cất giấu dục vọng cùng thân phận chân thực không thể cho bất kì ai biết Trộm cắp, ám sát, hiếp bức, tất cả các thủ đoạn, ở sau nó chính là thế lực khắp nơi, tựa như một trận đấu cờ không tin tưởng đối phương, chính là sự tranh đoạt tài phú lợi ích. Mà âm mưu to lớn kia tựa như một cái lưới, từ lâu một cách lặng lẽ âm thầm mà thiết lập chung quanh bọn họ Ở thời đại mà sương mù vây quanh các tường thành, trước mặt quyền thế giang sơn, liệu có còn tồn tại phần tình cảm yêu thương nhỏ bé nào? ~~~ Mai_kari ~~~ Truyện này nó ngắn lắm luôn, cỡ 26 chương chính văn + 1 cái phiên ngoại à. Đoán thử xem trong cái đống nhân vật trên bạn Nam đóng vai nào nè ~~~ Tần Tang là nữ chính Dịch Liên Khải là nam chính Hai người họ là vợ chồng, nhưng cái CP vợ chồng này nó ngược dã man rợ >~