Liên hệ: 0912 699 269  Đăng nhập  Đăng ký

Em Trong Tim Tôi - Nhược Thủy Thiên Lưu

Văn án: Đại thiếu gia nhà họ Cố đã là hỗn thế ma vương hai mươi mấy năm nay, muốn gì được nấy, vô cùng bướng bỉnh, ương ngạnh, là người không thể vô sỉ, chỉ có thể vô sỉ hơn, duy chỉ là không có hứng thứ với con gái. Cho đến khi gặp được Hứa Tư Ý, đại thiếu gia mới phát hiện, không muốn sáng mong, chiều nhớ cũng không thể được!  Hôm nọ đọc được bài giới thiệu sách xuất bản trên page, đọc thấy hợp gu mình nên quyết định nhảy thứ xem. Ai dè…đúng gu mình thiệt, nam chính đúng mẫu mình thích luôn.  Nam chính Cố Giang - người thừa kế duy nhất của Cố thị, đẹp trai, học giỏi, có gia thế, nhưng lại là một Hổn Thế Ma Vương. Thời đi học, xăm hình, hút thuốc, trốn học đánh nhau, đến đồn cảnh sát, anh đều có tất.  Nữ chính Hứa Tư Ý của chúng ta siêu cấp đáng yêu nha, có chút ngốc nghếch, nhưng có lẽ lớn lên trong gia đình có mẹ kế luôn bắt nạt nên cô có phần nhạy cảm hơn người khác. Thật ra Cố Giang gặp Hứa Tư Ý không phải là trong buổi phóng vấn vào Hội học sinh mà là khi anh còn học cao trung, qua trường cô đánh nhau nhưng không may bị Hứa Tư Ý bắt gặp, tưởng anh bị bọn côn đồ trong trường ức hiếp nên đã gọi cảnh sát giúp. Hai người đều có nét tương đồng là thời thơ ấu không mấy là hạnh phúc. Tiểu tam - Phó Hồng Linh dùng thế lực của gia đình ép ba Hứa Tư Ý cùng mẹ cô ly hôn, bắt ông kết hôn với mình. Vì Hứa Quang Hải có tiềm lực kinh tế hơn tòa phán Hứa Tư Ý ở cùng ba. Mẹ kế thì không ưa cô, thời thơ ấu bà hay nhốt cô trong phòng rồi khóa cửa lại, dần dần Hứa Tư Ý sinh ra chứng sợ bóng tối. Lâu lâu cô lại nghe tiếng cãi nhau giữa Phó Hồng Linh với ba mình do vậy cô lại ghét ở căn nhà đó hơn. Hứa Quang Hải không phải là tra nam, ông cũng yêu Hứa Tư Ý rất nhiều nhưng bản tính ông lại nhu nhược, yếu hèn, không có thể bảo vệ và chăm sóc cho con gái mình được. Nói đúng ra thì Hứa Tư Ý một mình lớn lên, chả có ai quan tâm chăm sóc cho cô cả. Còn mẹ cô sau khi ly hôn thì đi Pháp, kết hôn và sinh con bên đó, cô cứ nghĩ mẹ cô đang hạnh phúc, cô cũng không dám quấy rầy hạnh phúc của mẹ mình nhưng thật ra mẹ cô bên đó chả tốt tí nào, chồng suốt ngày cờ bạc, uống rượu say rồi về đánh đập bà.  Về phần thời thơ ấu của Cố Giang, ba mẹ anh là liên hôn, vốn dĩ không có tình cảm với nhau, ba anh suốt ngày đàn đúm. Thuở nhỏ anh đã chứng kiến hằng ngày ba anh đem phụ nữ về nhà. Mẹ anh vì liên hôn, khiến bà không thể có một hạnh phúc chính nghĩa, nhìn chồng mình gái gú càng sinh ra chán ghét cuộc hôn nhân này, lây sang anh, sinh anh ra liền bỏ mặt anh. Bà nội thấy vậy nên rước anh về nhà chăm sóc cho anh. Khi anh dần lớn lên, bà cũng nhận ra lỗi lầm của mình, chỉ là rất tiếc, dù bà làm gì thì Cố Giang cũng cách xa bà, còn ba anh thì cũng hết ăn chơi.  Còn về phần tình cảm nam nữ chính thì ngọt ngào, Cố Giang vô cùng sủng Hứa Tư Ý, phải nói là nâng như nâng trứng, hứng như hứng hoa. Sinh nhật cô còn đặc biệt xăm tên cô lên ngực mình. Còn giúp cô trả lại những gì mà mẹ kế đã đối xử với cô, còn giúp cô giải quyết tên chồng cặn bã của mẹ cô…. Còn dám đứng trước mặt ba cô mà nói: “Nếu chú không bảo hộ tốt con gái của mình, không bằng, đem chuyện này giao cho cháu làm.”  Ngoài ra còn có những nhân vật phụ vô cùng đáng yêu, như cô nàng Trương Địch Phi, thấy bạn mình Hứa Tư Ý bị người khác khi dễ, liền bảo cô cầm sổ ghi chép ra…ghi lại những chiêu để đối phó những loại người như vậy ????  Truyện không quá ngắn cũng không quá dài, nhẹ nhàng, ngọt, có những khúc khiến mình bật cười khúc khích. *** Người đứng ở bên đường Lương Nam cùng với Tống Việt cũng không tránh khỏi sửng sốt. Lúc nãy cô nàng này đi bên cạnh Cố Giang, mà anh lại không giới thiệu với bọn họ, làm bọn họ tưởng rằng cô chỉ là một người bạn học bình thường của anh. Cố Giang nhìn chằm chằm Hứa Tư Ý, hướng cằm, “Đội mũ vào.” “…….Vâng.” Cô gật gật đầu, ngoan ngoãn đội mũ lên. Cố giang lại nói: “Đến đây.” Hứa Tư Ý hơi giật mình. Cô mơ hồ đoán được ý tứ của anh, liền xua xua tay, “Đã đến cổng trường rồi, em sẽ tự đi.” Cố Giang nghe vậy, nhíu mày lại, có phần không kiên nhẫn, “Lại đây với tôi.” ………..Được rồi, vậy tiện đường mà đi nhờ xe vậy. Hứa Tư Ý chỉnh lại tâm lí và suy nghĩ của bản thân, có phần hơi lo lắng, chỉ có thể hít sâu để bình ổn lại tâm tình. Sau đó, cô bước tới, nhấc chân trái lên. Chiếc xe cỡ trung có hơi cao làm cô phải kiễng chân lên cùng mất một chút sức lực mới có thể lên ngồi ở ghế sau. Cô lặng lẽ nhìn khoảng cách giữa hai người, Tốt! Rất tốt! Hứa Tư Ý vui mừng, âm thầm cảm thấy may mắn. Cô hơi gầy và nhỏ nhắn lại chưa kể ghế ngồi của xe đua này khá dài, nên cô cùng với người đằng trước còn cách nhau mấy cm, hoàn toàn không chạm vào nhau. Tiếp đến, hai bàn tay nhỏ bé chần chờ vài giây, rồi đưa về phía sau, sờ soạng một trận, nắm lấy đuôi xe một cách chắc chắn. Cố Giang phát hiện ra, mũi phát ra một tiếng cười nhạo, giống như tức giận lại có phần bất đắc dĩ, “Tay đặt ở chỗ nào” Mặt Hứa Tư Ý nóng lên, ngay cả âm thanh cũng không tự giác mà nhỏ lại, ậm ừ: “Không sao đâu. Em có thể bám ở đây.” “Không an toàn.” “……….” người ngồi phía sau nghe xong, không hé răng cũng không có động tác gì khác. Người thanh niên kia hơi nhíu mày, trong lòng không khỏi khẽ thở dài. Anh không nói gì nữa, với tay ra phía sau, chỉ trong chốc lát đã bắt được hai cánh tay của cô. Tay cô trông thật yếu ớt, mềm mại như không xương, giống như chỉ cần anh hơi dùng chút sức là đã có thể bẻ gãy. Hứa Tư Ý trợn tròn mắt. Cố giang bắt lấy hai cánh tay mảnh khảnh, kéo về phía trước,khóa tay cô lại, bắt ôm lấy eo của mình. Hành động này khiến khoảng cách của hai người lui lại bằng 0. Hứa Tư Ý ngẩn người. Sau khi hoàn hồn, cô nhận ra rằng côđang ghé vào lưng của anh,khuôn mặt áp vào chỗ lõm giữahai xương bả vai, cơ thể anh săn chắc lại rất ấm áp. Mười ngón tay mảnh khảnh đặt trên thắt lưng của người thanh niên cao gầy ấy, có phần kích động và bối rối. Ngón tay vô thức trượt qua cơ bụng có các múi cơ rõ ràng của anh. Hứa Tư Ý cả người cứng đờ, mặt đỏ bừng. Trong đầu cô như ma xui quỷ khiến, bất giác nhớ tới hình xăm con đại bàng ở thắt lưng của anh. Tim cô đập loạn nhịp, không cất nên lời. Ngay lúc đó, một giọng nói kéo Hứa Tư Ý trở lại. Giọng nói của Tống Việt lộ ra tia bất mãn: “Giang ca, thật vất vả mới gặp nhau một cái, cậu cứ vậy mà rời đi luôn à?”. Ánh mắt anh ta quét qua người Hứa Tư Ý một lượt, “Đây là bạn cùng lớp sao? Sao không giới thiệu với mọingười?” Cố Giang thản nhiên trả lời: “Bạn gái tôi.” ... Mời các bạn đón đọc Em Trong Tim Tôi của tác giả Nhược Thủy Thiên Lưu.

Nguồn: dtv-ebook.com

Xem

Tử Đằng Không Nở Lần Hai - Không Còn Là Nữ Phụ - Ka La Ra
Bốn năm bên nhau, đổi lại là nước mắt. Bảy năm bạn bè, đổi lại là nỗi đau còn hằn trên khuôn mặt. Người bạn thân tưởng như mãi mãi, người thương yêu tưởng như trọn đời. Năm tháng đi qua cuộc đời để lại hai tiếng: "Tưởng như..." Cô- Chu Tử Đằng, phải chăng là quá ngu như "bạn thân" cô đã mắng, hay là đã quá khờ như "người yêu" cô đã nói?! Hai người mà cô tin yêu hết lòng, lại quay ra đâm cô một nhát thật đau. Người yêu cô- Ngũ Ngạo Quân lại sau lưng cô ngoại tình với người cô xem như chị em ruột- Đường Vi Yên. Ngày Chủ nhật ấy, là một ngày không nắng. Bắt gặp cảnh hai người tằng tịu với nhau ngay chính tại nơi tình yêu cô chớm nở, cô chỉ im lặng, chỉ có một giọt lệ lăn trên má cô. "Hai người đã muốn bên nhau, được, tôi thành toàn cho hai người."- Một phút quẫn trí, cô nắm chặt con dao đã giấu sau lưng lao tới hai người họ. Đường Vi Yên nhanh tay hơn tát cô một cái rõ mạnh trước khi cô rút dao. Sau đó, cô chỉ kịp nhìn thấy con dao mình cầm trong tay bị Đường Vi Yên tước lấy cắm phập vào trái tim mình. Ngày chủ nhật hôm ấy, thật ảm đạm. Cô đã chết. Tưởng như vậy. Cho đến khi mở mắt lần nữa, cô chỉ thấy mình nằm trong một căn phòng trống trải chỉ có đúng một chiếc gương thật to ở chính giữa. Soi vào trong gương. Đó là một người khác... ... Cô đã xuyên không, vào một cô gái có tên giống hệt mình và là nhân vật nữ phụ có kết cục bi thương nhất trong cuốn tiểu thuyết mà ả ta đưa cô đọc... Hoa Tử đằng... đã một lần héo úa *** Đã có quá nhiều chuyện xảy ra. Những hận thù âm ỉ trong trái tim nay đang reo vang lên ầm ĩ trong tâm trí. Rốt cuộc ta của ngày hôm qua đã làm những gì tạo nên ta của ngày hôm nay? Ta đưa đôi mắt vô hồn nhìn thi thể của Mộc Diêu Tuyền nằm bất động trong vũng máu đỏ tươi. Cảm giác trống vắng đến lạ. Ôi, và giờ ta lại bắt đầu nhớ rồi sao? Nhớ về cái thuở niên thiếu khi ta thiếu nữ tóc xõa ngang vai, ra đường đùa vui với bè bạn tận hưởng tuổi trẻ, về nhà lại cười nói với gia đình tận hưởng tình thương. Đó là cái thời mà người ngoài vẫn còn hay thủ thỉ tấm tắc khen với nhau rằng: "Nhà họ Chung có con gái đầu đẹp như tiên, có con gái thứ xinh như hoa và có con trai út tuấn tú hơn người, ông bà Chung gia thật có phúc quá đi!" Đó là niềm hãnh diện của cha mẹ và cũng là sự tự hào của ta về gia cảnh êm ấm của mình. Vậy mà nhoáng một cái, tất cả mất sạch. Hai mươi ba năm yên vui của ta thì ra cũng chỉ như một đêm máu tanh sương gió. Ánh nhìn bi thương của mẹ, nét mặt thống khổ của cha và cả tiếng hét đau đớn đó của em trai, từng cái một như khảm sâu, như đục sâu, như khoét sâu vào tâm hồn ta cho đến khi nó đổ nát và vỡ tan. Tại sao trời lại tầm tã mưa hôm đó? Tại sao lại đổ nước xả trôi máu người nhà họ Chung thê thảm chết oan, lại xối nước rửa mờ dấu chân bọn nhà họ Lãnh tàn bạo càn quét? Tại sao trời lại mưa? Để thân ảnh người chị cõng người em vội vã chạy trốn đi trong màn mưa vũ bão càng thêm đơn độc đến đáng thương? Mưa rơi tẩy được tội ác của bọn chúng, nhưng mãi mãi không gột được nỗi hận trong lòng ta. ... Mời các bạn đón đọc Tử Đằng Không Nở Lần Hai - Không Còn Là Nữ Phụ của tác giả Ka La Ra.
Thân Biên (Nhân Quỷ) - Miêu Oa
Vào một ngày giữa tháng 10,  Thân Đồ Thành phát hiện ra huyết ngọc điệp. Trong một trò chơi hắn thấy tay của Điệp tiên, cũng từ ngày đó, Điệp tiên luôn xuất hiện bên cạnh hắn một cách quỷ dị.  Đầu tháng 12, nữ sinh Bạch Lộ của đại học Z ly kỳ tử vong, thi thể không thấy bóng dáng, có người chứng kiến trên xác chết có một cái huyết ngọc điệp. Ngay sau đó, phòng 308 trong ký túc xá xảy ra hiện tượng dây chuyền, mỗi khi có một người nhìn thấy người đã chết thì người đó cuối cùng cũng chết đi. Thân Đồ Thành cũng bị liên lụy, nhưng người xuất hiện trong giấc mơ kia rốt cuộc là ai? Là Điệp tiên? Hay là người hắn đã từng yêu? Bạn biết không? Internet kì thật rất nguy hiểm. Những nam sinh từng tham gia trò chơi chiêu quỷ lúc ấy, từng người một lần lượt chết đi, nguyên nhân đưa bọn họ tới họa sát thân rốt cuộc là Internet hay vẫn là Điệp tiên? Thân Đồ Thành nhìn bạn thân lần lượt tử vong, hắn quyết tâm tìm ra đáp án. Nhưng cuối cùng Điệp tiên xuất hiện ở trước mặt hắn, đến tột cùng là người lương thiện mà hắn yêu, hay là ác quỷ mà hắn hận? *** Khu Lão Thành nằm ở phía Bắc thành phố Z có rất nhiều con hẻm nhỏ cổ xưa tĩnh mịch, chúng nó đan xen khắp nơi, dấu vết thời gian khắc sâu trên phiến đá xanh, khi bước vào bên trong phảng phất như có thể nhìn thấy màu sắc của năm tháng. Sớm tinh mơ, Thân Đồ Thành mang theo hai phần điểm tâm trở về nhà, Cố Phán Hảo đã thức dậy, cậu đang tưới hoa trên ban công. “Đồ ăn đặc sản của thành phố Z đây, cơm nóng cộng thêm sữa đậu nành”. Thân Đồ Thành giơ cái túi trong tay vẫy vẫy về phía Cố Phán Hảo, “Còn nóng hổi”. Cố Phán Hảo đáp một tiếng, đặt bình tưới xuống rồi đi vào phòng khách. Cậu đang mặc T-shirt của Thân Đồ Thành, nó rộng hơn so với vóc người của cậu, vì vậy để lộ một khoảng lớn da thịt trên vai. Cậu đi đến gần, hương thơm hoa sen như có như không cũng theo đó bay đến, Thân Đồ Thành gãi đầu mũi, nói: “Chốc nữa theo anh ra ngoài mua quần áo”. Lúc này, hai người đã trở về từ núi Ngưu được một tháng, từ khi Cố Phán Hảo ăn vào liên nhục tự tay Thân Đồ Thành đưa đến thì hình dáng mờ ảo ngày càng rõ ràng, đến hiện tại, cơ thể của cậu đã không khác gì với người thường. Chỉ là phiền não cũng theo đó mà đến, đầu tiên chính là vấn đề thức ăn______từ nghìn năm trước, Cố Phán Hảo vẫn sống dưới dạng “hồn phách”, mọi người đều biết hồn phách không cần ăn uống, vì thế từ lâu Cố Phán Hảo đã quên sạch khái niệm “ăn”, nên từ lúc bắt đầu có thân thể, cần suy nghĩ đến việc dùng thức ăn để duy trì chức năng hoạt động của cơ thể. Có một lần, Thân Đồ Thành được cha gọi về gấp, hắn buộc phải trở về nhà một chuyến, ba ngày sau hắn trở lại, vừa mở cửa thì liền nhìn thấy Cố Phán Hảo sắc mặt tái mét nằm trên ghế sô pha, dọa đến hắn thiếu chút nữa mất đi lý trí. Hắn run rẩy ôm lấy Cố Phán Hảo rồi chạy như bay đến bệnh viện, mà kết quả kiểm tra lại khiến hắn dở khóc dở cười, hóa ra trong ba ngày hắn rời đi, cậu không ăn chút cơm nào. ... Mời các bạn đón đọc Thân Biên (Nhân Quỷ) của tác giả Miêu Oa.
Dữ Quỷ Vi Thê (Làm Vợ Của Quỷ) - Quỷ Sách
Mẹ gọi điện thoại kêu Ngụy Ninh về nhà,bất ngờ khi vừa về tới nhà thì hắn đã bị mẹ ép phải kết hôn, Nhưng càng không ngờ tới đối tượng mà mẹ hắn bắt kết hôn là  một bài vị — đó là một thiếu niên đã chết năm 13 tuổi *** Biên tập đánh giá: Gần đây Ngụy Ninh không gặp may, không chỉ bị cô bạn gái hẹn hò nhiều năm đá mà còn bị gặp chuyện đen như mực. Buồn bực vì xui xẻo, hắn bị một cuộc điện thoại của mẹ gọi về ngôi nhà đã rời đi nhiều năm Không nghĩ đến thứ đang đợi Ngụy Ninh chính là một cuộc âm hôn. Hoang đường hơn nữa chính là hắn là đàn ông mà lại kết hôn với một thiếu niên đã chết năm 13 tuổi! Nhiều năm qua vẫn thấy hổ thẹn với cậu thiếu niên đã chết Ngụy Ninh bất đắc dĩ đành đồng ý… Từ đây về sau bắt đầu những ngày sống chung với quỷ Lối suy nghĩ của tác giả độc đáo, xây dựng bầu không khí tốt, miêu tả cảnh quỷ thần sắc sảo, giật gân nhưng không dọa người. Cái gọi là bát vị tương hợp, thiên tác chi mỹ, đại khái chính là nhân duyên giữa ngụy an và A tích. Mặc kệ sinh tử, bỏ qua giới tính, trốn cũng không thoát được. Một loại hương vị của số mệnh tràn ngập. Hãm sâu trong đó không chỉ là Ngụy Ninh làm vợ của quỷ, còn kéo thêm người bạn tốt Ngụy Thời và người ngoài Trần Dương. Tình cảm nam nam chưa dứt của quỷ tình này nên phát triển như thế nào? *** Tác giả: Tác phẩm này chia ra thành ba cố sự độc lập, từng cố sự đều có liên quan một chút với nhau, do một đầu mối xuyên qua tạo thành tác phẩm hoàn chỉnh, cuối cùng kết thúc công việc. mùa hè quá nóng, trời nắng chang chang, viết thử một câu chuyện của quỷ hẳn là không kinh khủng, chủ yếu vấn là xu hướng ấm áp =.= *** Trong phòng im ắng, Ngụy Ninh không nói lời nào, “Ngụy Tích” cũng duy trì trầm mặc, dường như có một loại không khí giằng co giữa hai bên. Ngụy Ninh vươn tay đẩy “Ngụy Tích” vẫn cứ đè trên người mình: “Cậu nói cái này vô ích, giả vờ không hiểu cũng vô dụng, cậu không ngốc như vậy, ý của anh cậu rất rõ ràng.” Ngụy Ninh một lời nói thẳng “Ngụy Tích” không khờ dại, cũng không phải không hiểu sự đời như vẻ ngoài của cậu. “Ngụy Tích” vẫn cúi đầu không chút kháng cự, tùy anh đẩy cậu sang một bên, cậu ngồi trên giường nhìn xuống, Ngụy Ninh đứng trên vũng nước bẩn, trên gương mặt trắng bệch hiện lên một nụ cười: “Anh biết rõ vậy, nhưng thế thì sao?” “Ngụy Tích” lắc đầu, dường như không đồng tình với việc Ngụy Ninh vẫn ngoan cố như vậy: “A Ninh, anh biết rõ em là quỷ nên đừng nghĩ đến việc có thể thuyết phục em. Chẳng lẽ Ngụy Thời không nói với anh cái này, hay anh quên rồi?” Ngụy Thời có nói không cần nói lý với quỷ, nhất là với những đứa oán khí nặng, chấp niệm sâu, nói cũng vô ích. Bọn chúng cầu không được, quên không xong, yêu không được, hận cũng không đành, sau khi chết hóa thành chấp niệm. Do đó mấy người âm hồn bất tán là do khi sống họ kiên định ở một mặt nào đó, hoặc là người vô cùng chấp nhất, sau khi chết rồi liền đi ngăn cản việc mà người sống muốn làm, chặn những thứ mà họ muốn, cứ ở lại như vậy, tồn tại như vậy. Lúc Ngụy Thời nói đến đấy thì hỏi Ngụy Ninh: “Anh Ninh, anh nghĩ xem chuyện này đáng sợ thế nào?” ... Mời các bạn đón đọc Dữ Quỷ Vi Thê (Làm Vợ Của Quỷ) của tác giả Quỷ Sách.
Dưới Vòm Ký Ức - Bát Nguyệt Trường An
Tựa xuất bản của tác phẩm này là Đã nhiều năm như vậy. Chuyện xưa của trường Trung học Chấn Hoa Nhân vật chính: Lý Nhiên (xuất hiện ở "Điều tuyệt nhất của chúng ta"), Trần Kiến Hạ (Xin chào, ngày xưa ấy), và Sở Thiên Khoát Các nhân vật chính bắt đầu bước vào cuộc sống học sinh cấp ba. Sở Thiên Khoát, Dư Châu Châu, Lâm Dương đều xuất hiện. Trần Kiến Hạ và Dư Châu Châu ngay từ đầu đã là bạn cùng bàn. *** Khi Trần Kiến Hạ ngồi xổm ở góc tường khóc không ra nước mắt, vừa đúng lúc Vu Ti Ti cầm bình nước từ cửa sau bước ra, đằng sau là người bạn mới cùng bàn của cô nàng, hai người cười cười nói nói lại còn nắm tay. Vu Ti Ti và bạn cùng bàn nhìn thấy Lý Nhiên và Kiến Hạ ở góc tường thì kêu lên một tiếng "a" không lớn không nhỏ. Vu Ti Ti ngừng lại, ánh mắt nhìn quanh Kiến Hạ, Lý Nhiên, thấy Lý Nhiên cầm máy CD chuyển tới chuyển lui nhét vào trong lòng Kiến Hạ, biểu cảm trên mặt vô cùng kì lạ. Trong đầu Kiến Hạ nổ "ầm" một tiếng. Vừa mới vào trường đã dây dưa lằng nhằng với thiếu niên bất lương với cái đầu quấn đầy băng gạc, lại bị bí thư chi Đoàn bắt gặp ngay tại trận, Kiến Hạ không biết nên giải thích thế nào. Lý Nhiên nhìn Vu Ti Ti trong thoáng chốc, khóe miệng khinh miệt nhếch lên. "Lâu rồi không gặp." Vào thời khắc hoang mang rối bời như thế này, giọng điệu của Lý Nhiên vẫn khiến cho Kiến Hạ thất thần, kiểu giọng điệu muốn ăn đòn khiến cô bất giác nhớ lại trận cãi vã của hai người trong phòng y tế. Vu Ti Ti khôn khéo không để ý đến Lý Nhiên, ánh mắt lạnh băng nhìn trực tiếp lên người Kiến Hạ. "Trần Kiến Hạ, cậu làm gì vậy?" Kiến Hạ sợ hãi đứng lên, "Tớ..." ... Mời các bạn đón đọc Dưới Vòm Ký Ức của tác giả Bát Nguyệt Trường An.