Liên hệ: 0912 699 269  Đăng nhập  Đăng ký

Oánh Tâm - Cửu Lộ Phi Hương

Ngọc Trần vốn là một sát thủ ưu tú của Tuyết Nhạn Đường. Hắn lãnh đạm vô tình, tàn nhẫn nâng kiếm đoạt mạng người mà chẳng hề chớp mắt. Khi đường chủ Tuyết Nhạn Đường đã đến gần cái chết, cần một trái tim của nữ nhân đã động tâm làm thuốc dẫn nhằm kéo dài tính mạng. Nhiệm vụ này, giao cho Ngọc Trần. Mà nữ tử hắn cần phải lấy được trái tim ấy, là Oánh Tâm. *** Thu khẽ vờn, lá vàng nhẹ rơi. Còn nhớ mùa thu nắm ấy, Ngọc Trần rời phương Bắc tuyết phủ đi đến vùng Giang Nam ấm nắng. Lần đầu hắn gặp Oánh Tâm, là khi nàng giữa quán rượu mải bận rộn bưng ra cho khách. Ngọc Trần cố ý bước đến gần để nàng va phải mình khiến rượu trên tay nàng đổ hết vào người hắn. Oánh Tâm hoảng hốt luôn miệng xin lỗi, khi ngẩng mặt lên chạm phải ánh mắt hắn, nàng liền sững sờ. Lần đầu gặp gỡ, hai ánh mắt chạm nhau giữa chốn huyên náo. Một lần va chạm, kéo theo quyến luyến cả một đời. Ngọc Trần đã bước vào cuộc đời của Oánh Tâm như thế. Từ sau lần gặp ở quán rượu, Ngọc Trần đã lưu lại bên người nàng, sáng cùng nàng đi bán rượu, tối theo chân nàng về nhà. Hắn đã được giao phó rất kỹ lưỡng, phải kiên nhẫn chờ cho Oánh Tâm động lòng với hắn, sau đó moi tim nàng đem về. Ngọc Trần vốn là một sát thủ lạnh lùng vô cảm, hắn làm sao biết được thế nào mới có thể khiến Oánh Tâm yêu mình. Cho nên hắn chỉ có thể lẳng lặng ở bên cạnh nàng, giúp đỡ nàng khi cần thiết, phụ nàng nâng những đồ vật nặng nề, khi có nguy hiểm cũng sẽ bảo hộ nàng chu toàn. *** Đông thổi gió, tuyết trắng ngập trời. Nhưng cứ thụ động chờ Oánh Tâm yêu mình thì cũng không phải là cách hay. Các huynh đệ trong giáo phái bảo hắn nên diễn một màn "anh hùng cữu mỹ nhân" để Oánh Tâm có thể động tâm sớm hơn. Phụ mẫu Oánh Tâm vốn đã không còn, nàng sống cùng với một người ca ca chậm phát triển. Các huynh đệ trong giáo phái đã cho người bắt cóc ca ca nàng, chờ Ngọc Trần đến cứu. Nhưng chẳng ngờ người ca ca này không chỉ có đầu óc ngu dại mà sức khỏe vô cùng yếu, bị trói một đêm giữa trời tuyết liền qua đời. Lúc Ngọc Trần đưa Oánh Tâm tới nơi, thứ mà nàng nhìn thấy là thi thể đã lạnh của người thân duy nhất. Oánh Tâm không gào khóc, không thương tâm khổ sở, nàng chỉ lẳng lặng ôm lấy thi thể ca ca mình, cứ như vậy bình tĩnh tiếp nhận việc này. Chỉ là về sau, Ngọc Trần đã không còn thấy Oánh Tâm cười nữa. Huynh đệ trong giáo phái nói rằng trong lòng Oánh Tâm chắc chắn đang rất khổ sở, phải nhân cơ hội này làm cho nàng vui. Oánh Tâm thích ăn đường, đặt biệt là bánh đường quế hoa, Ngọc Trần liền bất chấp trời tuyết mà lặn lội lên trấn đem bánh về cho nàng. Oánh Tâm nhận được bánh quế hoa, không nói một lời liền òa khóc, sau đó lại mỉm cười. Ngọc Trần cảm thấy nàng khó hiểu, nhưng hắn lại không hiếu kỳ. Hay nói đúng hơn là hắn chưa từng hiếu kỳ với bất cứ thứ gì trên thế gian này. Sau đó, huynh đệ giáo phái nói với Ngọc Trần rằng Oánh Tâm đã động tâm rồi. "Ngọc Trần vốn là nên tin tưởng huynh đệ của mình, nhưng trong nội tâm của hắn lại luôn có một thanh âm nói với hắn, không, không phải, nhất định là không nhanh đến vậy, nhất định là không sớm đến như vậy. Hắn tiếp tục kề cận bên người Oánh Tâm, từ đầu đông đến cuối đông, bọn họ ở cùng một chỗ vượt qua mùa đông cực kì lạnh lẽo này." Nhưng mà, cho dù Ngọc Trần trốn tránh như thế nào, thì điều gì cũng sẽ đến thôi... *** Xuân đung đưa, đào hoa phiêu tán. Ngày Ngọc Trần ra tay động thủ với Oánh Tâm, là một ngày sau tiết Kinh Trập tháng ba. " “Ta trở về là để giết cô.” Hắn bình tĩnh nói ra lời này. Thân hình Oánh Tâm hơi cứng đờ, lập tức chậm rãi xoay người lại. Nét mặt của nàng bình tĩnh hơn so với tưởng tượng của hắn quá nhiều. Dường như Oánh Tâm vẫn luôn như thế này. Lúc hắn mở miệng nói ra một sự việc có thể khiến người khác giật cả mình thì nàng vẫn luôn luôn bình tĩnh tiếp nhận. Song khi gặp phải những sự việc có thể xem là vô cùng bình thường, chỉ có như thế mà thôi thì nàng thường sẽ lại đỏ cả vành mắt. Hắn vẫn luôn không lý giải được nàng. “Chàng nhất định phải… Động thủ ngay ngày hôm nay sao?” Những câu hỏi của nàng, cũng hầu như giống như thế, không hề theo lẽ thường. Không thèm để ý là hắn đang muốn giết nàng, mà lại chỉ để ý thời gian hắn muốn giết nàng mà thôi. “Phải.” Hắn cũng không có thói quen nói nhiều, “Nhất định phải là hôm nay.” “Tại sao?” “Vì hôm qua ta đã biết, cô đã động tâm với ta. Mà nhiệm vụ của ta chính là, sau khi cô đã động tâm với ta thì phải giết cô.” Oánh Tâm cười cười, “Nếu thế thì từ ngày chàng gặp em thì chàng đã có thể giết em rồi.” Nàng nói xong lời này, lại trầm mặc một lúc, “Chàng có thể… dời lại một ngày không? Hôm nay em… không muốn…” “Nhiệm vụ của ta không thể bị trì hoãn." Vừa mới nói xong, thanh kiếm của hắn hướng về phía trước, không có chút do dự nào, một kiếm xuyên tim. " *** Ngọc Trần mang theo trái tim Oánh Tâm trở về phương Bắc. Chỉ là trên đường đi, hình ảnh Oánh Tâm lại xuất hiện ở khắp mọi nơi, tần suất Ngọc Trần không thể khống chế mà nhớ về nàng cũng ngày một nhiều hơn. Thậm chí có khi, hắn phải nghi ngờ rằng có lẽ Oánh Tâm chưa hề chết. Nếu không tại sao lại có thể xuất hiện trước mặt hắn một cách chân thật mà sinh động đến như thế. Có lẽ cảm xúc hiện tại của Ngọc Trần, chính là từ mà Oánh Tâm đã từng nói nhưng hắn nghe không hiểu: tưởng niệm. Về đến Tuyết Nhạn Đường, Ngọc Trần dâng trái tim của Oánh Tâm lên cho đường chủ. Thế nhưng lão ta lại ghét bỏ hất trái tim đi như một thứ thịt thối nát. Lão đường chủ phẫn nộ mắng chửi Ngọc Trần, đồng thời cũng tiết lộ sự thật. Hóa ra Ngọc Trần hắn là một tuyết yêu ngàn năm vốn bị giam giữ trong nhà lao Tuyết Nhạn Đường đã từ rất lâu trước kia rồi. Trong nhà lao u tối ấy chỉ có hắn một thân một mình đếm thời gian trôi qua. Đến một ngày có một tiểu cô nương quét dọn nhà lao ngày ngày tới làm bạn với hắn. Cô nương nói mình không có tên, hắn liền đặt tên cho nàng là Oánh Tâm, nghĩa là trái tim trong suốt thuần khiết. Cô nương vui mừng nói rằng sẽ lấy ngày mình có tên làm ngày sinh thần. Sinh thần của nàng sẽ là hôm nay, là một ngày sau tiết Kinh Trập. Một ngày sau tiết Kinh Trập. Cuối cùng thì Ngọc Trần đã hiểu vì sao Oánh Tâm lại cầu xin hắn giết nàng vào ngày khác. Bởi đó là sinh thần của nàng. Hóa ra thứ mà đường chủ cần, không phải là trái tim động tâm của nàng, mà chính là giọt máu tim của tuyết yêu. Hóa ra để đạt được mục đích, đường chủ đã phong ấn ký ức của tuyết yêu bằng cách lấy tim ra khỏi lồng ngực hắn, để hắn trở thành Ngọc Trần. Đường chủ vốn là muốn hắn tiếp cận Oánh Tâm, giao nhiệm vụ cho hắn giết nàng, để hắn phải đau khổ mà phun ra giọt máu tim ấy. Thế nhưng khi ở bên Oánh Tâm, hắn không có trái tim, thì làm sao có cảm xúc, làm sao biết đau khổ mà giao ra máu tim? Để rồi khi tìm lại được trái tim và đặt vào lồng ngực, bao nhiêu cảm xúc và ký ức ồ ạt tràn về như con thác lớn. Không phải hắn không yêu Oánh Tâm, mà là hắn không có trái tim để chứa đựng tình yêu đó. Khi hắn có được cũng là lúc hắn đau đớn khổ sở đến chết đi sống lại, tình cảm rung động của hơn nửa năm qua đồng loạt xuất hiện trong lòng hắn. Cảm xúc, tình yêu của Ngọc Trần dành cho Oánh Tâm vốn bị khóa chặt bởi phong ấn, giống như kỷ vật bị cất giấu nơi rương hòm khóa kín. Thì nay trái tim mà hắn tìm lại được, là chìa khóa hóa giải phong ấn, mở ra chiếc rương chứa đựng tầng tầng tình cảm. Đến khi Ngọc Trần nhận ra tình yêu của mình dành cho Oánh Tâm thì nàng đã chết rồi, nàng chết dưới mũi kiếm của hắn. Tất cả, đều đã quá muộn. Thế sự quả thật vô thường. Ban đầu là Ngọc Trần hắn tiếp cận nàng, từng bước từng bước chiếm được tâm của Oánh Tâm. Sau đó hắn ra tay sát hại nàng để lấy trái tim đem về. Để rồi giờ đây hắn lại vì thứ ái tình của mình dành cho Oánh Tâm cùng vô vàn xúc cảm hối hận, oán trách mà phun ra giọt máu tim và chết đi. Cuối cùng tình yêu đau thương của hắn hóa thành bông tuyết nhỏ hòa cùng cơn mưa tuyết đầu mùa lượn lờ khắp nơi trên bầu trời phương Bắc. Rốt cuộc, là ai đoạt tâm ai đây?  _________________ " ": trích từ truyện Review by #Anh Dung Hoa - facebook.com/ReviewNgonTinh0105 *** Ngọc Trần là một sát thủ ưu tú, lúc giết người không hề có tạp niệm, sau khi giết người cũng hoàn toàn chưa từng sợ sệt bao giờ. Nhưng sau khi giết Oánh Tâm, Ngọc Trần lại bắt đầu thường nhớ tới nàng. Oánh Tâm tựa như đã trở thành một u linh như thế nhân thường nói, xuất hiện trong giấc mộng của hắn, đột nhập vào tâm trí của hắn, thỉnh thoảng còn xuất hiện trước mặt hắn chỉ trong một cái nháy mắt, khiến hắn thất thần. Hắn đi càng xa thì càng suy nghĩ nhiều hơn. Đột nhiên hắn lại nghĩ đến một từ mà trước kia Oánh Tâm đã từng nói với hắn, nhưng hắn lại không hiểu: tưởng niệm. Oánh Tâm tựa như đã biến thành giọt mưa trong mây, cơn gió nhẹ bên hồ, còn biến thành cái chau mày giữa chân mày hắn. Ngọc Trần rất hoang mang. Hắn không biết rốt cuộc mình đang bị cái gì nữa. Thời điểm ở cùng một chỗ với Oánh Tâm, khi nhìn thấy nàng cười hắn cũng cảm thấy bình thường, khi nàng ầm ĩ cũng thấy bình thường, nhưng sau khi hắn giết nàng, thân ảnh của Oánh Tâm ngay lập tức như bị mất khống chế, luôn xuất hiện trong cuộc sống của hắn, từng giây từng phút, ở khắp mọi nơi, chưa từng dừng lại. Càng về sau, đường đi càng dài, sự xuất hiện của Oánh Tâm ngày càng nhiều hơn, gần như đã ảnh hưởng đến lộ trình của hắn. Thế nên mỗi khi nhớ tới nàng, hắn đều sẽ bước đến ven đường, tìm một bóng cây ngồi xuống, sau đó từ trong ngực lấy trái tim của Oánh Tâm ra, mở ra tầng tầng lớp lớp vải bao phủ, nhìn trái tim hệt như hòn đá màu đen của nàng mà ngẩn người. Đây là trái tim Ngọc Trần đã lấy ra sau khi giết chết Oánh Tâm. Hắn dự định sẽ đem nó về làm thuốc. Trái tim của Oánh Tâm vừa cứng vừa đen, tuyệt đối không giống bộ dạng mỉm cười bình thường của nàng chút nào. Lúc Oánh Tâm cười… Ngọc Trần ngẩng đầu, nhìn thấy hoa lê trong rừng rì rào rơi xuống. Hắn nghĩ, lúc Oánh Tâm cười nên là như thế, hệt như cơn gió mùa xuân, mơn man trên mặt, lại còn có thể an ủi lòng người. Cũng chính trong thời khắc thoáng chốc này, hắn như đã trở lại cái ngày mình động thủ với Oánh Tâm… Mời các bạn đón đọc Oánh Tâm của tác giả Cửu Lộ Phi Hương.

Nguồn: dtv-ebook.com

Xem

Nguyệt Quang
  NGUYỆT QUANG       Thông Tin   Tác phẩm :  Nguyệt Quang Tác giả : Hắc Khiết Minh Thể loại : Ngôn Tình, Lãng Mạn, Hiện Đại, Tiểu Thuyết, Văn Học Phương Đông Độ dài : 10 chương Editor : QuynhNga0105 Edit ebook : glinh Convert : Ngocquynh520 Nguồn : diedanlequydon.com Đăng : dtv-ebook.com Giới thiệu   Đáng ghét! Cuối cùng cô đã làm sai điều gì? Sống đến từng tuổi này, không ăn trộm, không tranh giành chỉ muốn bình yên sống qua ngày. Ông trời, vì sao ngay cả tâm nguyện nho nhỏ này của con cũng không chịu thành toàn? Đầu tiên là vị hôn phu đẹp trai nhiều tiền cưới bạn thân cũng là chủ của cô. Vả lại cả hai tên khốn khiếp phản bội cô đều là đàn ông. May mắn cô kế thừa tài sản của dì mới qua đời, rời xa nơi đau lòng này. Không ngờ số của cô lại đen đủi đến thế. Xe bị phá, nhà bị đốt, chân bị trật, còn không tìm được nơi trú thân. Lúc cô thảm hại nhất lại được một người đàn ông đẹp trai tốt bụng cứu giúp. Dù anh ta không có bất cứ quan hệ gì, nhưng lại thật lòng quan tâm cô. Nhưng chẳng biết tại sao người thông minh như cô lại luôn như kẻ ngốc ở trước mặt anh. Thậm chí khi tâm tình sụp đổ còn mở miệng cầu hôn anh….
Cục Cưng Phúc Hắc: Mẹ Vẫn Còn Rất Thuần Khiết
    Thông Tin   Tác phẩm : Cục cưng phúc hắc: Mẹ vẫn còn rất thuần khiết Tác giả : Đồng Niên Thể loại : Hiện đại, HE, Ngôn Tình, Lãng Mạn, Tiểu Thuyết, Văn Học Phương Đông Convert : Ngocquynh520 Editor : huyenbibo Ebook : Hana Độ dài : 204 Chương + 43 phiên ngoại Nguồn :  huyenbibo.wordpress.com Đăng : dtv-ebook.com Giới Thiệu   Chín năm trước, cô vì lầm thẻ ra vào, đi nhầm phòng, bị người nào đó cầm thú một phen. Sau đó người nào đó vì tìm cô, đã lật tung cả thành phố SHI lên. Chín năm sau —— Cô trở về mang theo con trai vạn người mê, dựa vào thực lực tiến vào ‘ Đông Vũ hoàn cầu ’ thành người tâm phúc bên cạnh Đông lão gia. Đại thiếu gia làm quen. . . . . . Cô khinh bỉ nhổ vào mặt. Nhị Thiếu Gia chơi đùa lãng mạn. . . . . . Cô không xem ra gì. Nhưng Tam Thiếu Gia phúc hắc quấy rầy đùa bỡn lại không thể làm ngơ. ◇*◇ Ngày nào đó cục cưng tiếp nhận điện thoại truyền lời nói “Mẹ, Đông Tam Thiếu nói, mẹ có thể không gả cho chú ấy, nhưng điều kiện đầu tiên là mẹ phải sinh cho chú ấy một đội banh!” “Con trai, câu chuyện của cầm thú này, bảo tên đó đi tìm heo mẹ thương lượng!” “Chú ấy nói, không phải là chú ấy đang cùng. . . . . . Ai kia, thương lượng sao!” Cục cưng thông minh bỏ qua từ mẫn cảm. “Nói cho tên đó biết, về sau không cần gọi điện thoại tới” Sư Tử Hà Đông rống: “Bảo tên đó chết đi!”
eBook Cưng Chiều: Bảo Hộ Vợ Yêu - Tịch Mộng Full prc,pdf, epub [Ngôn Tình]
CƯNG CHIỀU : BẢO HỘ VỢ YÊU     Thông Tin   Tác phẩm: Cưng Chiều: Bảo Hộ Vợ Yêu Tác giả : Tịch Mộng Thể loại : Hiện Đại, Sủng, HE, Ngôn Tình, Tiểu Thuyết, Văn Học Phương Đông Convert : Ngocquynh520 Edit : Huyenbibo Ebook: Hana Độ dài : 188 Chương  Nguồn : huyenbibo. wordpress.com Đăng : dtv-ebook.com   Giới Thiệu   Mười ba tuổi, cô cứu anh cả người đầy vết thương, từ đó về sau bên người cô có nhiều người thần bí bảo hộ. Mười bốn tuổi, cô vừa bị người nhà đuổi ra khỏi nhà, thì người thần bí lập tức xuất hiện thu nhận cô, mỗi lần gặp nạn, đều có người kịp thời ra tay cứu giúp. Người thần bí này, về sau trong lòng anh chôn dấu vết xuống thật sâu, cô muốn tìm để biết người thần bí là ai, nhưng mà mặc kệ cô cố gắng thế nào, cũng hoàn toàn không biết gì cả. Mười tám tuổi, lần đầu đi quán bar, lại bị người ta hạ mê dược, cô ở duới tác dụng của dược tính, té nhào vào một người đàn ông vừa xa lạ vừa quen thuộc, cho anh ăn sạch sẽ. "Tôi bị một người đàn ông XXOO rồi, không đúng, là tôi đem một người đàn ông XXOO ." Một cô gái giống như đứa nhỏ đang làm sai, chột dạ nói. "Tôi cũng bị một cô gái XXOO rồi, không đúng, là tôi cũng đem một cô gái XXOO ." Một tên con trai gian tà đáp trả. Song đến khi người thần bí đích thực vạch trần với cô thì lại khiếp sợ không thôi, mang theo dũng khí, chạy trối chết. Sáu năm sau, người thần bí xuất hiện lần nữa, anh tiếp tục bảo vệ cô. . . . . . . . "Tại sao phải trốn?" Anh cưng chìu mà chất vấn. "Bởi vì quá sợ đi, cho nên lựa chọn trốn tránh." Cô ngoan ngoãn trả lời. "Trừ phi anh chết, em mới có thể đi, cho nên em không được trốn tránh." Nội dung vở kịch của Bảo Bảo: "Ba, đêm nay mẹ hẹn hò, chấp hành kế hoạch A của chúng ta." "Ba , ngày mai có người cầu hôn với mẹ, chấp hành kế hoạch B của chúng ta." "Ba , có người định đóng gói mẹ mang đi, chấp hành kế hoạch AB của chúng ta."
Cấm Ái Chi Tương Sủng
CẤM ÁI CHI TƯƠNG SỦNG     Thông Tin   Tác phẩm : Cấm ái chi tương sủng Tác giả : Tư Đồ Cẩm Tranh Thể loại : Đam mỹ, Cổ Trang, Xuyên Không, Tá Thi Hoàn Hồn, Cường Công Cường Thụ, Hài, Nhất Thụ Nhị Công, HE, Văn Học Phương Đông Tình trạng: Hoàn Chuyển ngữ : Lightraito Nguồn : Sưu tầm Đăng : dtv-ebook.com   Giới Thiệu   Khi y đang đợi đèn đỏ, mà cũng có thể gặp phải sự cố. Trực thăng rơi thẳng từ trên trời, trái không rơi phải không rơi, mà lại chọn ngay trên nóc xe của y. Khi tỉnh lại, y cảm thấy tứ chi đau đớn giống như bị nghiền nát, hạ thân cơ hồ không còn tri giác. Điều này làm y càng thêm biết rõ, nam nhân trên người đang điên cuồng chiếm đoạt thân thể của mình. Mẹ nó, ngay cả tiện nghi của lão tử cũng dám chiếm, thật là không muốn sống nữa mà!! Đợi lão tử tỉnh lại, xem ta có bẻ gãy cái căn nguyên thị phi của ngươi không!! Con bà nó bộ ngươi không thể nhẹ một chút sao? Ta cũng là người a!! Ân và oán, thị và phi, vướng mắc không rõ, dứt không đứt, lý càng loạn…   Y đã đủ loạn lắm rồi, đệ đệ đồng mẫu dị phụ lại xen vào, không để y được an ổn hay sao?