Liên hệ: 0912 699 269  Đăng nhập  Đăng ký

Tiểu Nguyệt Nha - Khương Chi Ngư

Lời tựa: Nữ chính ăn đáng yêu để lớn, nam chính ăn xuất chúng mà trưởng thành, tác giả ăn dễ thương lúc chấp bút nên câu chuyện, còn tui, đích xác là bị bọn họ nhồi đầy bánh ghen tỵ tẩm mật đường rồi đi viết cái review này áaaaaa!  Nếu hỏi tình yêu hoàn mỹ nhất là gì, tin rằng đa phần sẽ đồng tình với mình: là loại tình cảm khi mà người yêu đầu tiên, cái nắm tay khẽ khàng đầu tiên, nụ hôn vụng dại đầu tiên, sẽ là người yêu cuối cùng, là bến đỗ duy nhất, cùng chung chăn gối, bạc đầu răng long với bạn. Lại hỏi, thanh xuân đẹp nhất là như thế nào? Mình nghĩ: Bất kể bạn có những năm tháng tuổi trẻ rực rỡ ra sao, nếu thiếu vắng hình bóng của một ai đó trong tim, người khiến bạn nửa đêm mất ngủ, khiến ánh nắng sớm mai bỗng trở nên thật lung linh, những vì tinh tú toả sáng rạng ngời hơn, mà mặt trăng hiền hoà lại biết vui biết buồn... vậy thì nhất định, sớm hay muộn, bạn sẽ cảm thấy tuổi trẻ của mình thật đáng nuối tiếc và không trọn vẹn. Phải, thanh xuân đẹp nhất, là khi bạn ở lứa tuổi trăng tròn trong sáng ấy, có thể xuất hiện rồi kết giao với một người khiến lòng bạn xao động như vầy. "Tiểu Nguyệt Nha" trong hình dung của mình, quả thật chính là câu chuyện về kiểu tình yêu hoàn mỹ, thanh xuân hoàn mỹ nhất ấy. "Trăng dưới nước là trăng trên trời, Nguyệt Nha Nhi trước mắt là người trong lòng" Năm cuối cùng cao trung, khi chuyển sang học tại cơ sở mới của trường, cuộc sống bình lặng của học sinh 3 tốt chăm ngoan học giỏi Nhạc Nha có một sự thay đổi vô cùng lớn. Cô... gặp phải một tên lưu manh. Bề ngoài đẹp trai thật đấy nhưng tính tình cũng tệ quá đi: kết giao bạn xấu, hành động tùy tiện, ăn nói cợt nhả, lại còn trêu hoa ghẹo nguyệt nữa chứ (Nam chính Trần Dạng có lời muốn nói: trừ 3 điều trên, cái cuối thật sự là hiểu lầm. Lão tử chỉ trêu hoa ghẹo nguyệt với một mình Nhạc Nha của lão tử thôi! Những người khác đến nhìn ông đây còn chả thèm nhìn ấy chứ). Có nghĩ thế nào thì cô tuyệt đối chẳng thể liên hệ người thiếu niên cao lớn soái khí đầy người lưu manh bất hảo đó với hình ảnh học bá thông minh Trần Dạng thành tích luôn đứng đầu trường, cũng là người mà bố cô đã tài trợ suốt 10 năm và khiến cô tò mò không thôi. Vậy nên, sau này khi nhớ lại quá trình theo đuổi vợ của Trần tổng lúc đó, thật sự là đã ăn đủ đắng cay mặn ngọt mà! Đến tên của mình là Trần Dạng người ta còn không thèm tin. Này là gây nghiệt đến như thế nào chứ~ Cũng chẳng thể trách Nhạc Nha được, ai bảo người nào đó không thích đi đường thẳng, lại cứ thích trêu ghẹo ai kia đến nghiện. Thấy người ta là chú thỏ nhỏ hiền lành ngoan ngoãn, nên cố tình chọc cho con thỏ bối rối, con thỏ đỏ mặt, con thỏ tức giận, con thỏ xù lông lên, con thỏ cắn lại. Chỉ là dù dưới bất kì hình thái nào, con thỏ ấy cũng vô cùng vô cùng đáng yêu đến đòi mạng anh mà. Còn cuộc sống của Nhạc Nha, từ đó đã bị Trần Dạng làm cho đảo lộn. Có khi là vô tình, nhiều lần là cố ý, người ấy cứ xuất hiện trước mặt cô rồi làm đủ trò "bắt nạt" cô, hại cô xấu hổ, hại cô thẹn thùng, hại cô lần đầu biết nói dối...nhưng cô cũng thay đổi rồi...vì cô cứ vô tri vô giác mà dung túng cho anh hết lần này đến lần khác xông vào cuộc sống của mình, cũng bất tri bất giác mà luôn để ý, quan tâm, dõi theo bóng hình anh. Dù thế, quá trình truy "trăng" của Trần Dạng có thể nói là siêu chậm chạp. Nhạc Nha chính là kiểu con gái nhà lành ngoan ngoãn đặt việc học lên hàng đầu, quyết không yêu sớm trong truyền thuyết. Cô gái hiền lành nhưng rất có chính kiến đấy. Bạn đọc nào không kiên nhẫn chắc sẽ bị làm cho tức chết vì chờ đợi. Nhưng mình bảo đảm tuy hơi lâu cơ mà tình tiết không hề chán tý nào luôn ạ. Và khi kết quả đến thì, phải nói là...vô cùng mãn nguyện ý. Ví như đoạn tỏ tình của hai người nè: "Giữa bầu không khí yên tĩnh xung quanh, Nhạc Nha nghe anh khàn giọng hỏi: “Nhạc Nha, cậu có thích tôi chút nào không?” Có hay không? Nhạc Nha cũng đang tự hỏi, cô hiện giờ đang rất rối loạn trong lòng, như thể mọi chuyện đều đang cuốn vào nhau, nhưng lại bị ngăn cản nơi trái tim, không để cô nhìn thấy rõ mọi thứ. Hai người đối mặt nhau, không ai nhúc nhích. Nhạc Nha bỗng đưa tay ra, ngón tay trắng nõn xuyên qua ống tay áo, bắt lấy cổ áo của anh. Trần Dạng vẫn chưa hiểu. Sau đó anh bị kéo xuống, thiếu nữ trước mặt nhón chân, khuôn mặt nhỏ nhắn tiến đến trước mặt anh, “Cậu cúi thấp một chút.” Giọng nói mềm mại đáng yêu, như đang làm nũng. Được rồi. Trần Dạng cúi người xuống, nhìn thẳng vào mắt cô, đã thấy đôi lông mi thật dài của cô đang rung động áp sát gần mình, sau đó đôi môi mềm mại của cô chạm vào môi mình. Sự ngọt ngào trong suốt ấy, hóa giải tất cả những xao động cùng thấp thỏm không yên trong lòng anh." .... Nào nào, thú nhận đi, bạn đã thấy trái tim của mình đánh rơi mất nhịp nào chưa? Còn trái tim tui, đợi lâu như vậy, thật cmn cũng muốn tan chảy rồi aaaaa  Nhạc Nha, Nguyệt Nha Nhi, là cô công chúa nhỏ, tưởng chừng như lớn lên trong nhung lụa và yêu thương, nhưng nàng công chúa đó cũng có niềm đau mà nàng đã âm thầm gói ghém và cất dấu ở nơi tăm tối nhất, chờ ngày có một hoàng tử đến giải cứu. Có lẽ Trần Dạng không phải là hoàng tử, dù sao cũng chẳng có hoàng tử nào lưu manh như anh. Nhưng anh có tình yêu cuồng nhiệt duy nhất dành cho cô, thứ tình cảm trọn đời được ấp ủ ngay từ khi còn bé, ngày càng lớn mạnh chẳng thể kiểm soát khi gặp lại. Không có di sản cha truyền con nối thì đã sao, Trần Dạng anh sẽ tự tay vì cô mà dựng xây nên một vương quốc lộng lẫy, để anh có thể tùy ý chiều chuộng nâng niu sủng nịnh cô cả đời.  Túm lại, Tiểu Nguyệt Nha đích thực là một câu chuyện thanh xuân vườn trường điển hình. Không có gì quá mức oanh oanh liệt liệt, chỉ là vô vàn những câu chuyện nhỏ đáng yêu của hai bạn trẻ. Những khía cạnh u ám, cẩu huyết, bất hạnh không phải là không có, nhưng đều chỉ được phác họa sơ qua. Sau khi xác định quan hệ, hai người từng gặp chướng ngại, nhưng Trần Dạng là ai chứ, anh có thể chấp nhận tất cả: thời gian, chia cách, yêu xa, đợi chờ, nhưng tuyệt đối không bao giờ có chuyện chia tay, các bạn cứ yên tâm đọc nhé.... Giai đoạn trưởng thành theo mình không hấp dẫn bằng lúc khi hai bạn còn ngồi trên ghế nhà trường, nhưng tác dụng phát mật ngọt và thoả mãn thói ham hư vinh của độc giả thì đúng là đã phát huy đến cảnh giới tối cao. Với lại, cũng nhờ có khi lớn này mà mới có kích tình, mới có thịt siêu siêu vụn cho chúng ta thòm thèm chứ ????. Ở một diễn biến khác, Tiểu Nguyệt Nha còn như một bí kíp cua gái siêu đỉnh với đủ chiêu trò thả thính. Đừng nghĩ Dạng ca chỉ biết trêu chọc tiểu khả ái Nhạc Nha, khi cần ngọt ngào cậu ấy cũng siêu cấp lãng mạn và sến súa luôn ấy. Tâm hồn già cỗi của tui cũng bao phen rung rinh dao động với anh chàng này rồi. Vậy nên, bạn có muốn thử mức độ gia tốc của trái tim mình, muốn vừa nhìn điện thoại đọc truyện vừa mỉm cười như dở hơi không? "Tiểu Nguyệt Nha", thế giới của học bá sói xám lưu manh và cô bé trùm khăn đỏ được cưng chiều xin vẫy tay chào đón bạn ạ~ *** Rửa mặt xong rồi leo lên giường nằm, nhưng Nhạc Nha lại không cảm thấy buồn ngủ. Đèn trong phòng đều được tắt hết, Nhạc Dịch Kiện vẫn chưa trở về từ công ty, dì Trương cũng xin phép nghỉ rồi, trong nhà hiện tại chỉ có một mình cô. Chiếc đèn nhỏ âm thầm chiếu sáng trên tường. Nhạc Nha không có gì để làm, liền nhắn tin cho Tạ Khinh Ngữ, nhưng cô ấy không trả lời lại, chắc là đã đi ngủ rồi. Nhạc Nha chuyển qua lướt mạng đọc tin tức một chút, sau đó lại trở về Wechat, khao khát muốn được nói chuyện cùng ai đó. Hi vọng vô cùng mãnh liệt. Cô muốn ném hết mọi cảm xúc trong lòng ra ngoài. Phần lớn bạn bè trên Wechat của Nhạc Nha đều là bạn học cùng lớp, trên cơ bản thì không thường hay nói chuyện cùng, lần nói chuyện gần đây nhất cũng là với Tạ Khinh Ngữ, ngoài ra còn có nhóm chat của lớp, nhưng cô sẽ không vào nhóm chat của lớp để nói về chuyện nhà mình. Người mà cô liên lạc gần đây nhất chính là ảnh chân dung trống kia. Có lẽ đối phương rất ít khi nói chuyện, ngay cả tên cũng chỉ để một chữ C duy nhất, thật sự là vô cùng thuận tiện, cô còn đánh hết chữ cái trong tên của mình ra. Nhạc Nha nghĩ nghĩ, gửi lời mời kết bạn với anh lần nữa. Dù sao anh cũng chưa làm gì xấu đối với cô, còn giúp đỡ cô mấy lần, hơn nữa cô còn đang thiếu anh một chầu trà sữa, lần trước anh có nói khi nào muốn uống sẽ tới tìm cô, mà không biết lúc nào anh mới muốn uống. Nhạc Nha cong cong khóe miệng, sau khi thêm anh vào lại thoát ra, vào vòng kết nối bạn bè. Nửa giờ trước Tạ Khinh Ngữ cũng đăng một tin lên vòng kết nối bạn bè: "Sao tôi không thể giống như chim ưng, có thể thức đêm vài ngày không cần ngủ chứ!" Nhạc Nha thiếu chút nữa cười ra tiếng. Gần đây Tạ Khi Ngữ thường hay than thở quầng thâm trên mắt mình ngày một rõ ràng, hơn nữa quầng thâm lại không dễ tan, dù có sử dụng tinh chất cũng đều vô dụng. Nhạc Nha thả cho cô ấy một điểm khen. Vừa thả điểm xong, điện thoại đột nhiên rung lên. Thông báo trên màn hình hiện lên: "Chưa ngủ à?" Nhạc Nha không ngờ mình vừa kết bạn đã bị đối phương phát hiện ra, nhưng cô chợt nhớ khi có lời mời kết bạn thì mình sẽ được thông báo ngay. Cô quay về trang chủ, nghĩ nghĩ, rồi trả lời: "Chưa." Nhạc Nha ôm điện thoại bằng hai tay, nằm dài trên giường, nghĩ thầm anh sẽ trả lời lại hay giống cô, xóa cô khỏi danh sách bạn bè. Cảm giác không biết gì này thật kỳ diệu. [C: Học sinh giỏi không ngủ được à?] Tin nhắn này xem ra là đang giễu cợt lời nói lúc trước của cô. Nhạc Nha nói: "Không phải cậu nói cậu là Trần Dạng sao? Cậu cũng không ngủ?" Qua một hồi sau bên kia mới trả lời: "Tôi đang ở ngoài." Không đợi Nhạc Nha trả lời, anh nhắn tiếp: "Biết hát không?" Nhạc Nha đương nhiên không biết, nhưng lúc này không thể yếu thế hơn anh, liền đáp: "Biết." Dù sao anh cũng không biết cô có thể hát hay không. [C: Không ngủ được thì hát một bài đi.] Nhạc Nha trả lời anh: "Không hát, cậu biết hát không?" [C: Không biết.] Nhạc Nha hừ hừ hai tiếng, tất nhiên là anh không biết rồi, dù trời có lên cao thì anh chắc cũng sẽ không hát bao giờ đâu nhỉ. Cô trả lời: "Không tin, cậu hát thử đi." Bên kia im lặng. Sau khi Nhạc Nha gửi tin nhắn qua mới cảm thấy mình có chút vô lý, vội vàng rút lại câu nói kia, "Tôi buồn ngủ rồi." Bên kia vẫn im lặng như cũ. Sự suy sụp vừa mới tiêu tan lại xông lên đầu, Nhạc Nha nằm trên giường, ngửa mặt nhìn điện thoại rồi trở mình lăn lộn khắp nơi. Thật lâu sau, lúc cô chuẩn bị tắt điện thoại đi ngủ, đối phương mới gửi tới một tin nhắn mới, cô nhìn nhìn, là tin nhắn thoại. Tổng cộng dài bốn mươi ba giây. Nhạc Nha không biết anh đột ngột gửi mình cái gì, còn dài như vậy, phải đợi một phút sau mới dám ấn mở tin nhắn thoại ra. Cô sợ anh gửi tin nhắn mắng cô. Nếu cô mà là anh, cô cũng muốn mắng bản thân mình một trận. Sau khi ấn mở, vài giây đầu là một đoạn tạp âm, ngay sau đó, một thanh âm từ tính trầm thấp vang lên, không phải là tiếng nói chuyện. Là hát. "Bảo bối, bảo bối của anh." "Dành cho em một chút ngọt ngào." "Để đêm nay em yên giấc ngủ ngon." "..." Có lẽ vì đang ở ngoài đường nên âm thanh có chút phập phồng bất định, còn mang theo tiếng thở dốc rất nhỏ. Tiếng thở dốc bên tai, y như lông vũ nhẹ nhàng lay động. Nhạc Nha nghe thấy bên cạnh có tiếng còi xe đột ngột vang lên rồi chạy qua, át đi một hai âm từ, nhưng cô vẫn có thể nghe tiếng anh hát rõ ràng. Dường như từ đoạn hát này cô có thể tưởng tượng ra hình ảnh kia. Nam sinh đứng ven đường, đối mặt với điện thoại, mày hơi nhíu lại, đôi môi mỏng lúc mở lúc đóng, phát ra tiếng hát nhẹ nhàng. Cô từng nghe qua bài hát này rồi, trên mạng cũng truyền lưu nhiều bản cover khác nhau, có cả giọng nam lẫn giọng nữ, nhưng không hát êm tai được như anh. Khi Nhạc Nha nghe từng âm tiết rơi xuống, nhịp tim của cô lại muốn đập nhanh hơn. Điện thoại đột nhiên bị buông rơi, rớt xuống bên giường, thanh âm trở nên mơ hồ trong chớp mắt, nhưng bài hát cũng sắp kết thúc rồi. Cô sờ sờ mặt, hình như hơi nóng. Đúng lúc đó, giọng nam trầm dễ nghe dừng lại. Đồng hồ báo thức nhỏ nhỏ ở đầu giường vẫn tích tắc tích tắc chạy, trong phòng yên tĩnh đến mức ngay cả một cây kim mỏng rơi xuống đất cũng có thể nghe thấy tiếng, huống chi là tiếng nhịp tim của cô đang đập từng hồi. Lần đầu tiên Nhạc Nha cảm thấy tai của mình thế này cũng thật may mắn. Như thể toàn bộ thế giới này đều ngự trị trong tai của cô. * Trần Dạng dựa vào cột đèn đường. Xung quanh không một bóng người, hàng quán xung quanh hầu như đều đóng cửa, trừ một số cửa hàng tiện lợi mở cửa suốt 24 tiếng. Mặc dù hình dáng anh lạnh lùng, nhưng đuôi lông mày của anh lại mang theo một ý nhu hòa, chỉ là rất nhanh liền biến mất, thay vào đó là sự kiên nhẫn. Trần Dạng gửi tin nhắn qua: "Nghe xong chưa?" [YY: Nghe xong rồi.] Cô thật kiệm lời, ngay cả một cái đánh giá cũng lười nói cho anh biết, Trần Dạng vê ngón cái qua khóe môi, nghĩ thầm trong lòng không biết có phải anh hát khó nghe quá hay không. [YY: Trễ vậy rồi, cậu mau về nhà đi.] [C: Cậu nghe mấy lần?"] Qua một hồi lâu, Nhạc Nha mới nhắn lại: "Một lần! Trễ rồi, tôi đi ngủ đây." Trần Dạng thuận tay hái một chiếc lá trên cây xanh bên cạnh, cuốn cuốn lại rồi đưa đến bên môi cắn, động tác như thể đang hút thuốc. Anh lại gửi tin nhắn qua, không thấy cô trả lời. Chắc cô thật sự đi ngủ rồi. Cũng không uổng công anh hát cả buổi. Trần Dạng nhìn điện thoại di động, khẽ cười một cái, nói chúc ngủ ngon. * Tiết trời dần dần chuyển mát, bình minh buổi sáng cũng trở nên muộn hơn, lúc sáu giờ đến trường trời vẫn còn chút u ám. Lớp 17, tiết tự học sáng sớm. "Con mẹ nó chứ tối hôm qua về nhà phải hơn một giờ tôi mới ngủ." Lương Thiên có chút nổi cáu. "Tôi thật khốn khổ mà, hôm nay đi học lại buồn ngủ nữa cho xem." Triệu Minh Nhật cười nhạo nói: "Ha ha ha, tôi ngủ sớm hơn cậu một tiếng." Lúc bọn họ trở về từ sân bóng đã là mười một giờ rưỡi, rửa mặt đánh răng cũng đến mười hai giờ, lại dạo weibo một lát, nói chuyện với bạn bè, thời gian trôi qua rất nhanh. Nhưng buổi sáng lại phải đến trường sớm. Lương Thiên ngáp một cái. Cửa sau bị đẩy ra, Trần Dạng mặc đồng phục đi vào, kéo ghế, sau đó không nói lời nào mở sách giải đề ra. Triệu Minh Nhật hỏi: "Tối qua Dạng ca ngủ lúc mấy giờ vậy?" Trần Dạng tùy ý đáp một câu, "Không nhớ rõ." "Cậu cho là Dạng ca giống cậu à?" Lương Thiên liếc mắt, "Nhất định là cậu ấy ngủ rất sớm, Dạng ca là học sinh giỏi mà." Cậu ta nói vài câu, Trần Dạng đều không phản ứng. Triệu Minh Nhật vốn cũng cho là Lương Thiên nói đúng, thẳng đến khi tan tiết, cậu ta đi ra ngoài ngang qua cửa sổ, đúng lúc nhìn thấy Trần Dạng. Hình như có chút quầng thâm ẩn hiện dưới mắt anh. Tuy không hằn sâu, nhưng đại khái là vấn đề da dẻ tốt, nên cũng hơi rõ ràng, bất quá cũng chẳng hề khó coi chút nào, ngược lại còn khiến anh tăng vẻ đẹp trai hơn. Cậu ta im lặng cảm khái, người với người sao lại khác nhau như vậy. Tiết cuối cùng là tiết tiếng Anh. Mời các bạn đón đọc Tiểu Nguyệt Nha của tác giả Khương Chi Ngư.

Nguồn: dtv-ebook.com

Xem

eBook Uyên ương đánh nhau khi nào - Tần Hoàng full prc, pdf, epub [Ngôn Tình]
Tên eBook: Uyên ương đánh nhau khi nào (full prc, pdf, epub) Tác giả: Tần Hoàng Thể loại: Cổ đại, Oan gia, HE, Ngôn tình, Văn học phương Đông   Editor: tieunguyennguyen   Nguồn: tieunguyennguyen.wordpress.com   Tạo prc: saral   Ebook: Đào Tiểu Vũ ebook - www.dtv-ebook.com  Bìa eBook Uyên Ương đánh nhau khi nào Văn án   Uyên ương đánh nhau khi nào kể về của một thế tử vương phủ ác miệng cùng một tiểu thư sơn trại hiếu thắng.   Thế tử vương phủ: ngươi là thổ phỉ sao so với cô nương còn lề mề hơn?   Tiểu thư sơn trại:….   Tiểu thư sơn trại: trời đã cho ngươi một bộ mặt tuấn mỹ như vậy lại há mồm nói những lời thiếu đạo đức như vậy,  cũng coi như công bằng   Mời các bạn đón đọc Uyên Ương đánh nhau khi nào của tác giả Tần Hoàng.
Vợ có thuật của Vợ - Dư San San
Tên eBook: Vợ Có Thuật Của Vợ (full prc, pdf, epub) Tác giả: Dư San San Thể loại: Hài hước, Tiểu thuyết, Văn học phương Đông   Công ty phát hành: Văn Việt   Nhà xuất bản: NXB Văn Học   Kích thước: 14.5 x 20.5 cm   Số trang: 584   Ngày xuất bản: 10/2014   Giá bìa: 120.000 đ   Chụp pic: Hoàng Khánh Linh   Type: Bell Jingle, Viễn ảnh, Sư Tử, Thuỷ Nguyễn   Beta: Ca tẫn đào hoa   Tạo prc: Annabelle Tran   Nguồn: Hội chăm chỉ làm eBook free   Ebook: Đào Tiểu Vũ eBook - http://www.dtv-ebook.com Bìa sách Vợ có thuật của Vợ Giới thiệu: Vợ có thuật của vợ là cuốn sách mà bất kỳ người phụ nữ nào cũng nên có trong tay. Khi biết lãnh thổ bị kẻ địch nhòm ngó đồng thời có ý định xâm phạm, có người phụ nữ nào có thể bình tĩnh, lại còn nghĩ đến việc thoát thân? Tôi phải gia nhập cuộc chiến, tôi phải làm rõ nội tình, tôi phải tìm ra người phụ nữ đó, bảo vệ lãnh thổ của mình. Lúc đọc tiểu thuyết, tôi cho rằng một cặp yêu nhau chia tay phần lớn là bởi không thể vượt qua được khó khăn, hoặc những thử thách khác như: chủng tộc, kẻ thứ ba, chính trị,… Nhưng trong thực tế, tôi phát hiện ra rằng phải đối mặt với những chuyện nhỏ nhặt của cuộc sống còn đáng sợ hơn.… Làm thế nào để đối phó với kẻ thứ ba? Tôi tin rằng đây là vấn đề chung của tất cả phụ nữ trong xã hội hiện đại, nhưng đáp án chính xác thì không chỉ có một. Mời các bạn đón đọc Vợ có thuật của vợ của tác giả Dư San San.
Sự Cám Dỗ Cuối Cùng - Diệp Lạc Vô Tâm
Tên eBook: Sự Cám Dỗ Cuối Cùng (full prc, pdf, epub) Tác giả: Diệp Lạc Vô Tâm Thể loại: Hiện đại, Lãng mãn, Ngôn tình, Văn học Phương Đông   Người dịch: Greenrosetq   Đơn vị phát hành: Amun Đinh Tị Books   Nhà xuất bản: NXB Văn học   Kích thước: 14.5 x 20.5cm   Số trang: 624   Ngày xuất bản: 31/03/2015   Giá bìa: 139.000đ   Beta + Tạo prc: Horcrux   Nguồn: EbookFun&Free -  fb.com/groups/eb.fun.free   Ebook: Đào Tiểu Vũ eBook - www.dtv-ebook.com Bìa sách Sự Cám Dỗ Cuối Cùng Giới thiệu   Năm 10 tuổi, Giản Nhu lần đầu tiên gặp Trịnh Vĩ, cậu thiếu niên đẹp trai có sức hút kỳ lạ đối với cô. Họ trở thành những người bạn thân thiết và tình cảm đầu đời đã đến rất trong sáng và thuần khiết.   Năm cô 14 tuổi, sự cố xảy ra bất ngờ với gia đình cô, bố cô - một phóng viên - ngã từ tầng cao xuống đất, qua đời, mẹ cô và em gái bị xe đâm, gia đình cô tan nát; vì thế cô đã không thể gặp Trịnh Vĩ ở rạp chiếu phim như đã hẹn và cuộc đời cô bước sang một trang mới… 17 tuổi, để kiếm tiền chu cấp cho mẹ và tiền chưa bệnh cho em gái, Giản Nhu từ bỏ ước mơ múa ba lê mà bước chân vào làng giải trí.    Là một cô gái xinh đẹp và cá tính, có chút bướng bỉnh, cô hiểu những “quy tắc ngầm”, mặt trái phù phiếm của thế giới giải trí bề ngoài hào nhoáng nhưng không bao giờ cho phép mình “sa chân” để nổi tiếng. Phải đóng vai diễn viên quần chúng, diễn viên đóng thế rồi vai phụ, bị nhà quản lý “đóng băng” để gây sức ép buộc cô phải “bán mình” để có cơ hội được đóng vai vai nữ chính, trở thành nữ diễn viên hạng nhất nhưng Giản Nhu trước sau kiên quyết từ chối, dù phải tự làm mình bị thương.   Năm 18 tuổi, Giản Nhu gặp lại Trịnh Vĩ, anh chủ động đến tìm cô trong bộ quân phục. Sau 4 năm xa cách, tình cảm trong sáng đầu đời một lần nữa có cơ hội được nhen lên và nó đã bùng cháy thành tình yêu đầu nồng nàn, tha thiết, tưởng như không thể chia lìa.    Họ sống ở 2 thành phố, anh đang học trường quân đội kỷ luật rất nghiêm ngặt, cô đang là diễn viên công việc rất bận rộn, nhưng họ vẫn dành cho nhau những ngày cuối tuần nồng nàn, những buổi hẹn lãng mạn, tình yêu đẹp như bản tình ca trong bộ phim họ đã hứa xem cùng nhau “Titanic”. Nhưng số phận lại một lần nữa tàn nhẫn với Giản Nhu khi cô phát hiện ra một bí mật động trời về cái chết của bố cô. Bí mật có liên quan đến thân thế của Trịnh Vĩ và cũng vì lý do này, Giản Nhu đã dứt khoát chia tay với Trịnh Vĩ bằng phương thức tổn thương nhất. Khi đó cô mới 19 tuổi.   5 năm sau, trong lúc sự nghiệp đang đà lên phơi phới và tưởng như cô đã dứt bỏ được quá khứ phía sau lưng thì bất ngờ cô gặp lại anh, người mà cô đã cố tình lảng tránh suốt từng ấy năm và lần này, anh không cho phép cô có thể tránh né mình được nữa…   Tác giả Diệp Lạc Vô Tâm: Tác giả Diệp Lạc Vô Tâm Nữ tác giả ngôn tình Trung Quốc rất được các độc giả trên các trang mạng văn học yêu thích. Cô được độc giả Việt Nam biết đến qua những truyện ngôn tình nổi tiếng như:   - Ngủ Cùng Sói, tải eBook   - Hôn Sói, tải eBook   - Chân Trời Góc Bể, tải eBook   - Mãi Mãi Là Bao Xa, tải eBook   - Gió Đem Ký Ức Thổi Thành Những Cánh Hoa, tải eBook ,...    Phong cách viết văn nhẹ nhàng, sâu lắng của cô đã làm say lòng nhiều đọc giả trẻ.   Mời các bạn đón đọc Sự Cám Dỗ Cuối Cùng của tác giả Diệp Lạc Vô Tâm. AudioBook Sự Cám Dỗ Cuối Cùng:
Lần nữa làm người - Kim Đại
Tên eBook: Lần Nữa Làm Người (full prc, pdf, epub) Tác giả: Kim Đại Thể loại: Hiện đại, Đam mỹ, Văn học phương Đông   Công ty phát hành: Văn Việt   Nhà xuất bản: NXB Văn Học   Kích thước: 14.5 x 20.5 cm   Số trang: 488   Ngày xuất bản: 05/2014   Giá bìa: 97.000 đ   Nguồn sách: pcy1127   Chụp pic: chocomintchip   Type: zoombies, haizz, phoenix, Phương Thảo   Beta: Ca Tẫn Đào Hoa   Tạo prc: Annabelle Tran   Nguồn: Hội chăm chỉ làm eBook fRee   Ebook: Đào Tiểu Vũ eBook - http://www.dtv-ebook.com Bìa sách Lần nữa làm người Giới thiệu: Trong ấn tượng của cậu vệ sĩ Vệ Tiếu, Lưu Kình tuyệt đối là một thiếu gia đốn mạt tận cùng. Những gì cặn bã dơ bẩn, anh ta đều dính, những gì xấu xa tồi tệ, anh ta đều mang... Vệ Tiếu không thể ngờ có ngày vị thiếu gia hư hỏng ấy lại bước vào cuộc sống của mình một cách vi diệu như vậy. Để rồi qua từng tháng ngày gắn bó san sẻ, chiếc giường chia nửa, bát cháo chia phần, cùng nhau vượt bao phong ba bão táp, bao mưu hiểm nguy nan, tình cảm thương tiếc và ỷ lại đều hóa thành nỗi quyến luyến, vậy mà khi ngỡ rằng sắp chạm đến nhau, lại phải đối mặt với ly biệt. Một Lưu Kình lột xác làm lại cuộc đời, một Vệ Tiếu bù đắp tổn thương bằng tất thảy bao dung, ai cần đau đáu xã hội gian khó, ai cần bận tâm nhân sinh thăng trầm... Hai tính cách khác biệt, hai cuộc đời bất đồng, cuối cùng thành bù đắp lẫn nhau, dạy nhau về cách sống, dạy nhau về tình người, bình bình lặng lặng quan tâm chia sẻ. Hạnh phúc nhỏ nhặt cũng chỉ như thế mà thôi. Kim Đại Sinh năm 1982, là một song ngư thích nằm mơ. Văn phong của cô dung dị, thoải mái, tình cảm êm ả, nhân vật sống động chân thật, tựa như câu chuyện diễn ra bên cạnh mình. Năm 2013, Kim Đại đạt giải thưởng "Đề tài đa nguyên" tại Đại hội tác giả Tấn Giang. Mời các bạn đón đọc Lần nữa làm người của tác giả Kim Đại.