Liên hệ: 0912 699 269  Đăng nhập  Đăng ký

Mộc Cẩn Hoa Tây Nguyệt Cẩm Tú - Hải Phiêu Tuyết

Nếu như mỗi ngày được dựa vào vai chàng, cùng nhau làm những việc nhỏ, cùng chàng từ từ già đi...chính là điều hạnh phúc nhất. Đi lầm vào thế giới loạn lạc, Mộc Cẩn phải làm sao để bảo vệ người mà mình yêu. Nội dung vắn tắt (Spoiler) Một tình yêu say đắm lúc tuổi trẻ sôi nổi, một cuộc biệt ly không thể lường trước, một đời bên nhau bất ly bất khí (1), một mảnh tình thâm trọn kiếp không thể quên. Cô gái hiện đại Mộc Cẩn trọng tình trọng nghĩa, lòng ẩn trí tuệ, luôn kiên định phấn đấu, xuyên về Đại Hưng vương triều. Bởi một chén canh Mạnh bà mà ở kiếp này nàng bị đầu thai vào nhầm chỗ, bị bán đi, bị ức hiếp. Vì một sai lầm tình cảm ở kiếp trước khiến nhân sinh kiếp này rối loạn. Với tình yêu, Mộc Cẩn cũng không được như ý (2). Đối mặt với một Phi Giác điên cuồng, Tiểu Bạch thâm trầm, nhị ca ẩn nhẫn cùng Nguyệt Dung tàn độc, bốn nam chính đại diện cho bốn loại ái tình: tình yêu đơn thuần, tình yêu có mục đích, tình yêu kín đáo, và tình yêu cưỡng ép, nàng sẽ phải lựa chọn thế nào? Liệu nàng có được ở bên người mình yêu suốt đời không? Thâm ái thuần tình đều có trong “Mộc Cẩn Hoa Tây Nguyệt Cẩm Tú” -*-*-*-*-*- Thế kỷ 21, Mạnh Dĩnh đi công tác về bắt gặp chồng mình ngoại tình, trong lúc phẫn nộ thì gặp phải tai nạn giao thông. Do duyên phận mà nàng quen được quỷ sai đầu trâu mặt ngựa của địa phủ cùng tên oan gia yêu tiên(3) mắt tím Tử Vi Thiên Vương – Tử Phù. Mạnh Dĩnh ôm mộng trở thành một thiên kim tiểu thư giàu sang phú quý lại bị Tử Phù ép đẩy xuống trần gian. Sau khi đầu thai, Mạnh Dĩnh nay đổi tên thành Hoa Mộc Cẩn, vừa mở mắt, nhìn thấy đầu tiên là một căn phòng cũ nát, một đôi nam nữ mặt mày xanh xao… Nàng khóc thét, lời võ lâm tiền bối quả như châu ngọc, oan gia nên giải không nên kết. Đã không được đầu thai vào nhà giàu có thì thôi cũng đành chịu. Nhưng cái tên yêu nghiệt mắt tím kia không chỉ khiến nàng rơi nhầm vào cái xóm nghèo rớt này, trở thành nữ chính xuyên qua ít được yêu thích nhất lại còn làm nàng tưởng rằng hắn đầu thai làm muội muội song sinh Hoa Cẩm Tú… Mạnh Dĩnh rơi lệ bi thống hét lên: trời ơi, đất ơi, thiên sứ đại ca mau tới cứu ta!! Không còn cách nào, Hoa Mộc Cẩn đành phải dẫn theo muội muội Cẩm Tú xinh đẹp bôn ba khắp nơi. Những dục vọng, dã tâm, giết chóc, vương vị, quyền lợi đan xen trong những năm cuối Đông Đình cùng những đau buồn cay đắng khi đứng giữa ba nam nhân thần bí, tất cả đã thay đổi hoàn toàn số phận của tỷ muội họ Hoa. -*-*-*-*-*- … Ta nuốt xuống một ngụm canh Mạnh bà tựa rượu mà không phải rượu kia, một ngụm này đủ hết ngũ vị chua cay ngọt đắng hệt như nhân sinh kiếp trước. … Đôi mắt tím xinh đẹp kia liếc ta một cái, hắn cười nói: “Kiếp sau tịch mịch quá, dù sao cũng nên tìm một người theo hầu hạ ta.” … Người thiếu niên ấy thâm sâu như đầm vắng, ánh mắt lấp lánh nhìn ta: “Bước chân vào Nguyên gia này đã do vận mệnh định trước rồi. Huynh vẫn luôn coi tứ muội là tri kỷ, chẳng biết muội nghĩ thế nào?” … Thiếu niên ấy vận một thân bạch y, tà áo tung bay tựa thần tiên, hắn ngồi trên xe lăn, vừa nhìn mặt hồ gợn sóng nước, nhẹ nhàng nói: “Cô không cần cảm tạ ta, nếu hôm nay ta cứu cô thì cô phải tự hiểu rõ mệnh này đã là của ta, đến một ngày nào đó ắt sẽ đòi lại.” … Mái tóc đỏ rối tung của hắn tựa như vải gấm, hắn nắm chặt tay ta, đôi mắt màu rượu nhìn thẳng vào mắt ta: “Mộc nha đầu, nàng phải nhớ, nàng không được vứt bỏ ta, ngay cả chết cũng không được bỏ ta…” … Những năm cuối Đông Đình, dục vọng, dã tâm, giết chóc, vương vị, quyền lợi đan xen cùng máu mủ tình thân, tình bằng hữu đáng quý. Còn có một mối tình đã được định trước, tuy đẹp đẽ nhưng lại thê lương… Bước nhầm vào loạn thế phong vân, đối mặt với thiết huyết sơn hà nhưng trong lòng chỉ khao khát một khúc “Trường tương thủ”. Hoa Tây phu nhân, nên đi về đâu… -*-*-*-*-*- (1) bất ly bất khí: ý là vĩnh viễn bên nhau, mãi chẳng phân ly. Đây là nửa câu được khắc trên chiếc khóa vàng của Tiết Bảo Thoa trong tác phẩm “Hồng Lâu Mộng”. Cả câu là “Bất ly bất khí, phương linh vĩnh kế” (không xa lìa, không rời bỏ, tuổi thơm được lâu bền mãi), hợp với tám chữ khắc trên viên ngọc của Giả Bảo Ngọc “Mạc thất mạc vong, tiên thọ hằng xương” (đừng đánh mất, đừng bỏ quên, tuổi tiên được khoẻ mạnh mãi) thành một câu đối, vì vậy mà có thuyết “kim ngọc lương duyên”. (2) nguyên văn là “thân bất do kỷ” (3)yêu tiên: nửa yêu nửa tiên *** Ba người chúng tôi tiếp tục dùng cách cải trang, mạo hiểm tới được Bá châu. Quả nhiên trên tường thành treo đầy thi thể của binh sĩ Dự Cương gia đã khô lại vì để nhiều ngày. Tin tức hỏi thăm được nghe còn tệ hơn cả hồi ở Lô châu, Dự Cương thân vương cùng thuộc hạ còn sót lại đã xông vào nơi hoang dã đầy khí độc để nhặt xác cho những người khác. Cơ bản là Nam Chiếu đã kết thúc cuộc nội loạn được lịch sử gọi là quốc biến Mậu Thân. Sắc mặt của Đoàn Nguyệt Dung càng thêm u ám. “Tin tức này chắc gì đã là thật, có lẽ do Quang Nghĩa vương muốn ổn định lòng người thôi. Binh sĩ của Dự Cương gia đều là lính tinh nhuệ ở Nam Chiếu, vậy nên lần này cha ngươi phản loạn cũng khiến nguyên khí Nam Chiếu tổn thương nặng nề. Hiện nay Nguyên gia và Đậu gia lấy ranh giới bờ sông chia hai bên nam bắc để cai trị, bất kể là Nguyên gia hay Đậu gia, nhà nào thua trận cũng sẽ bỏ chạy về phương nam, rất có khả năng sẽ xâm lấn Nam Chiếu. Vì vậy chắc chắn ông ta sẽ không tiêu tốn một lượng lớn binh sĩ để truy kích phụ thân ngươi ở nơi đầy khí độc gì đó. Quang Nghĩa ắt không ngờ được ngươi lại dám lẻn vào Kiềm Trung, không bằng chúng ta đi đường vòng tiến vào quận Lan. Nơi ấy chính là nơi đầy khí độc, nếu cha ngươi thực sự vào mà không ra được, chúng ta sẽ nghĩ kế sách khác, còn nếu ông ấy ra được thì chẳng phải ngươi có thể gặp lại ông ấy sao?” Y gật đầu đáp: “Kế này rất tốt.” Vì vậy ba người chúng tôi lại trải qua vô vàn cực khổ để tiến về phương nam. Ngày hôm đó, chúng tôi tới vùng đất có tên là quận Lan ở Kiềm Trung, bắt gặp cảnh núi non uốn lượn như một con rồng lớn đang nằm, rừng rậm xanh ngát, khi thì hùng vĩ, lúc lại tú lệ. Dạo bước trong khu rừng trên đỉnh núi, phía trên đầu toàn là những cây cây lớn tuổi thọ cả trăm năm, gió mát thổi lại từ đằng trước. Giữa bức màn màu xanh biếc lại thấy những bông hoa hiếm gặp đua nhau khoe sắc, đong đưa theo gió, tỏa hương thơm khắp nơi, vạn loài chim cùng cất tiếng hót véo von tựa tiếng ngọc rơi, thật giống như đang lạc vào một khu vườn trên núi tiên. ... Mời các bạn đón đọc Mộc Cẩn Hoa Tây Nguyệt Cẩm Tú của tác giả Hải Phiêu Tuyết.

Nguồn: dtv-ebook.com

Xem

Ly Hôn Rồi Yêu
Ly Hôn Rồi Yêu là một câu chuyện khá dằn vặt giữa hai nhân vật chính. Yêu là thẳng thắn với người đó là mình đã lên giường với người khác, yêu là khi người đó gặp khó khăn những không giúp đỡ vì nghĩ rằng người đó không hề xứng với tình yêu của mình. Và cũng chính như thế mà câu chuyện trên nhận không ít tranh cãi từ phía mọi người, một bên thì bênh vực nam chính, bên còn lại bênh vực nữ chính... Vậy nguyên nhân là do đâu, là nam chính hay nữ chính sai? Hay lỗi là do định mệnh đưa đẩy? Cùng đón đọc truyện để hiểu rõ nội dung như thế nào nhé!!! *** Vũ Minh: Tôi chưa bao giờ nghĩ, tôi và cậu còn có cơ hội gặp lại, mà lại trong tình huống như thế này. Lần cuối cùng nghe được tin tức của hai người, là vào hai năm trước, cậu tỉnh lại sau bốn năm hôn mê, tôi đã nghĩ: rốt cuộc cô ấy đã đạt được ước mơ bấy lâu của mình rồi, vậy thì tôi tình nguyện buông tay, thật không ngờ, kết cục là thế này. Tần Bân, tôi đã từng rất hận cậu, luận về tướng mạo, gia thế, tài hoa, cậu không bằng một góc của tôi, nhưng cô ấy lại chọn cậu, cho dù cậu trở thành người thực vật, cô ấy vẫn cuồng dại với cậu như cũ không thay đổi. Tôi đã từng nghĩ, nếu như tôi khiến bệnh viện từ bỏ việc trị liệu cho cậu, để cậu chết đi, vậy có thể chấm dứt sự rối rắm giữa ba người chúng ta hay không. Nhưng hôm nay, nghe tin cậu đã chết, đứng trước mộ cậu, tôi lại chẳng hề vui sướng tí nào. Ân oán giữa chúng ta nên kết thúc ở đây, cũng đã đến lúc trả lại cho cô ấy một cuộc sống bình yên… Mời các bạn đón đọc Ly Hôn Rồi Yêu của tác giả Dạ Ngưng Tử.
Luân Khả Khải Hoàng
Chúng tôi đến với thế giới này nhờ vào phương pháp mang thai hộ. Chúng tôi có hai người cha, cũng là hai tượng đài, đó là BaBa và Daddy. Chúng tôi là tinh hoa của tượng đài đó. Thế nào gọi là 'Sống Không Vui'? *** Cố Nhạc Luân - sinh viên năm cuối - khoa Quản Trị Kinh Doanh Quốc Tế - trường đại học kinh tế Bắc Kinh. Là đại công tử của tập đoàn công nghệ và dịch vụ Hải Nhân, một trong những tập đoàn hùng mạnh nhất thành phố. "Ui da!!!!!" Đại công tử vừa mới bị đụng đầu vào tường do vừa đi - vừa đọc sách - vừa ăn dâu chấm socola. Cận vệ ba người từ đâu đó nhào ra: "Cậu chủ. Có làm sao không?" - một người nữa quan sát vết thương trên trán - "Dường như đang sưng lên rồi. Cậu có cần đến gặp bác sĩ thẩm mĩ không?" Cố Nhạc Luân xị mặt. Không phải chứ? Bị đụng một cái thôi mà. Đầu bổn thiếu gia đây làm bằng giấy chắc?   Mời các bạn đón đọc Luân Khả Khải Hoàng của tác giả Catherine Võ.
Làm Quả Phụ Thật Khó
Kiếp trước, nàng tham vinh hoa phú quý, thầm mong một cuộc sống giàu sang, người người vọng ngưỡng Chính vì vậy nàng bị phụ thân bán vào Tống phủ làm thiếp Cuối cùng nhi tử chính mình mang nặng đẻ đau, đi một vòng qua quỷ môn quan mới sinh hạ được, lại bị người cưới đoạt Bản thân kết cuộc là chết dưới mộc côn --- Quế Thanh Thanh nhìn khuôn mặt có chút quen thuộc, nhớ tới đây là Lý Đồng thím Tống thị, vẫn đối xử với nàng rất tốt, mắt thấy thím mở hộp đựng thức ăn ra, một cỗ mùi thơm xông vào mũi, Quế Thanh Thanh không khỏi hoảng hốt, tất cả thế nào lại chân thực như vậy? Chẳng lẽ mình không phải linh hồn? Chẳng lẽ mình còn sống? Chẳng lẽ trọng sinh trở lại mười năm trước sao? Nếu như được sống lại một lần, nàng không muốn tranh cường háo thắng, nàng không quan tâm ai vinh ai bại Nàng thầm nghĩ làm lại một cuộc sống mới, nàng muốn dựng nghiệp bằng bản thân dù cho chỉ có đôi bàn tay trắng Nàng sẽ có cuộc sống mới, gia đình mình, sẽ vượt qua nghèo đói Còn những kẻ đã hãm hại nàng, những kẻ trước kia chà đạp nàng,... đi chết đi! *** Cuộc đời của Quế Thanh Thanh là một chuỗi bi kịch. Khi còn ở nhà thì phụ thân không thương, kế mẫu bắt nạt. Nàng từng có một phu quân, gia đình cũng khá hoà thuận, có điều, bao nhiêu tiền đều dùng để chữa bệnh cho hắn. Thế mà phu quân của nàng vẫn không qua khỏi. Nàng có một nhi tử nhưng sau khi phu quân nàng mất được một năm, nhi tử cũng bạo bệnh mà qua đời. Kế mẫu vì bạc nên ép gả nàng đến Tống gia. Tại đó, Quế Thanh Thanh bị phu quân thứ hai bắt gian tại trận (mặc dù nàng không có), bị đánh chết, bị bắt mất nhi tử. Sau đó nàng được trùng sinh vào thời điểm trước khi tái giá cùng phu quân thứ hai. Nàng quyết tâm không làm thiếp nhà giàu. Nàng gặp được nam chính Lý Tùng, người đại ca đã bỏ xứ ra đi từ lâu của phu quân. Cuối cùng hai người đến với nhau và HE. Nam phụ Tống Tử Kiều bị diệt tộc, mối thù của Thanh Thanh được trả đủ. Bạn nào thường đọc review của mình sẽ biết mình không thích điền văn. Truyện này tuy không dài lắm, nhưng cũng đủ làm mình thấy ngán  Có điều, nam chính thương và nghe lời nữ chính lắm. Nữ chính đã qua một đời nên hiểu chuyện, trưởng thành hơn, không yy, bàn tay vàng. Truyện nhẹ nhàng lắm, bạn nào thích điền văn có thể nhảy hố thử. Mình vẫn là quay lại với nữ cường thôi :3 Cho truyện này 3.5/5 điểm. *** Truyện bắt đầu bằng cảnh Quế Thanh Thanh bị người chồng thứ hai bắt gian tại trận (mặc dù nàng không có), bị đánh chết, bị bắt mất đứa con trai mình đứt ruột đẻ ra chỉ vì nàng chỉ là một di nương, một di nương đã từng có một đời chồng. Cuộc đời của Quế Thanh Thanh có thể nói là bi kịch tiếp nối bi kịch. Mẹ nàng sau khi sinh nàng ra được hai năm thì mất. Cha nàng cưới thêm vợ mới, sinh được một đứa con trai. Cha nàng vốn dĩ là một kẻ nát rượu, cái gì cũng được chỉ cần không cắt rượu của ông. Kế thất của nàng là một người phụ nữ đanh đá điển hình, luôn bắt nàng làm nhiều, bỏ đói, chỉ để cho bà ta và đứa con trai của bà ta được ăn no mặc ấm. Ở nhà như thế, nhưng khi lấy chồng còn khổ hơn, nàng lấy phải một con ma bệnh, tuy vợ chồng ân ái là thế, nhưng bao nhiêu tiền của lần lượt đội nón ra đi theo căn bệnh của chồng nàng. Việc duy nhất hắn ta làm đúng là để lại cho nàng một đứa con để thủ thỉ. Trời bất công, ông không muốn nàng hạnh phúc, nên sau khi chồng mất được một năm, con trai nàng cũng bạo bệnh mà qua đời. Lúc này, mẹ kế vì bạc, đã ép gả nàng đến Tống gia, đây chính là nguồn cơn gây nên cái chết tang thương của nàng. Có lẽ người mẹ ở trên trời của nàng xót thương cho đứa con gái số khổ, bà đã cho nàng trọng sinh lại thời điểm sau khi con trai và chồng đầu mất. Tại đây, nàng nhất quyết thề, dù làm thê nhà nghèo cũng không bước vào làm thiếp nhà giàu. Cũng tại đây, nàng gặp được anh chồng, người anh cả của chồng nàng đã bỏ xứ ra đi từ lâu rồi. Anh mang trong mình một khuôn mặt không được bắt mắt, rổ rá cạp lại họ nên duyên. Bằng kiến thức từ kiếp trước, nàng dần gây dựng một cuộc sống mới tốt hơn, có chồng, có con, giúp đỡ anh chị em trong nhà. Truyện này tuy có cực phẩm, nhưng không quá thủ đoạn, truyện nhẹ nhàng, thích hợp cho những ngày làm việc căng thẳng đó. Mời các bạn đón đọc Làm Quả Phụ Thật Khó của tác giả Thanh Phong Noãn.
Không Có Lai Sinh
Kiếp trước Thanh Liên chưa từng hối tiếc điều gì, nàng một lòng hộ chủ. Vương phi là người có ơn có nghĩa, nàng vì Vương phi gánh chịu kiếp nạn cũng không tính là gì. Chỉ là...một ánh mắt đã khiến nàng vương vấn, từ giây phút đó nàng đã quyết định hủy mình chỉ để không phải thẹn với ai. Vốn tưởng rằng chỉ có bản thân tự đa tình, không ngờ khi làm linh hồn cô lãng nàng thấy hắn...hắn vẫn lạnh lùng như vậy, hiên ngang trên chiến trường, lập nhiều công lơn, nhưng luôn cô độc một mình. Cuối đời, trước khi chết, nàng nghe rõ hắn gọi. Gọi ” Liên nhi.” Nàng chọn lựa, giữa vinh hoa kiếp sau được hưởng và cơ hội làm lại. Nàng phải chăng đã phụ hắn, làm hắn lỡ cả đời. *** -Tô Thanh Liên, qua đời năm mười sáu tuổi. Chưa hết dương thọ. Có công với quốc gia. Sau khi hết thời gian tại thế, được đầu thai làm Tam công chúa nhà Lương, cả đời bình an, cùng tướng công hưởng phước đến cuối đời. Một sợi chỉ hồng duyên phận chuẩn bị cột lấy hai số phận. Tướng công kiếp sau của nàng là chuyển thế của Vũ khúc tinh, Nhan Triệt, sẽ cùng lúc được đầu thai với Thanh Liên. Thanh mai trúc mã. Ân ái đến già. Một lúc nữa qua cầu Nại Hà, uống chén canh Mạnh Bà sẽ quên hết toàn bộ ký ức. Tô Thanh Liên, Vương phủ, Vương phi. Lưỡi kiếm kề ngay cổ. Giọt nước mắt của Vương phi. Kiếp này nàng không có gì ân hận. Ân tình cứu mạng của Vương phi cũng đã trả vẹn toàn. Chỉ có….   Mời các bạn đón đọc Không Có Lai Sinh của tác giả Phong Ca.