Liên hệ: 0912 699 269  Đăng nhập  Đăng ký

Sao Đỉnh Lưu Chưa Chia Tay Tôi

VĂN ÁN: Sau khi Đường Chi thức dậy, cô phát hiện mình xuyên thành bạn gái của nam chính đỉnh lưu Giang Chi. Nguyên chủ ỷ vào hôn ước khi còn nhỏ mà bám lấy không buông Giang Chi sau nhiều năm. Bắt Giang Chi cùng mình tham gia chương trình giải trí về tình yêu《 Chúng tôi yêu nhau 》, sau khi chương trình kết thúc mà nếu Giang Chi vẫn không có tình cảm với "cô", thì "cô" sẽ buông tay, trả lại sự tự do cho Giang Chi. Không ai đoán được, sau khi chương trình vừa phát sóng, các fan cùng nhau mỗi ngày đều kiểm tra xem có hotsearch Giang Chi và Đường Chi chia tay chưa. Cư dân mạng cũng không thích cặp đôi này, chỉ muốn mắng nguyên chủ giả tạo quá, ngồi chờ hai người chia tay, đợi Giang Chi thành người độc thân. Để cư dân mạng không phát hiện cô có biểu hiện bất thường sau khi xuyên qua, cô tiếp tục duy trì tính cách trước đây của nguyên chủ. Tiếp tục giả vờ yêu đương cho đến khi chương trình kết thúc rồi chia tay. Nào ngờ, sau khi chương trình phát sóng... Tổ tiết mục: "Giang Đường CP lại đứng đầu bảng xếp hạng các cặp đôi ngọt ngào nhất rồi! Tặng cho hai người họ một buổi hẹn hò thật lãng mạn, thật hoành tráng." Cư dân mạng: "Chi Chi đáng yêu quá đi! Giang Đường CP ngọt quá đi, ngọt chết mất. Tôi muốn hai người họ kết hôn!" Giang Chi: "Anh thấy chúng ta rất hợp nhau. Hay là chúng ta kết hôn luôn nhé?" Đường Chi:??? Không phải sau khi kết thúc chương trình liền chia tay sao? *** “Đường Chi, em đừng buồn nữa. Mặc dù phòng các em được phân hơi kém một chút, nhưng tục ngữ nói phòng càng nhỏ thì tình cảm càng tốt, đây là chuyện tốt đó!” Tổ chương trình “Chúng ta đang yêu nhau” đã thuê một căn biệt thự với phòng khách khá sáng sủa, sạch sẽ. Đường Chi ngồi trên sô pha, ngửa đầu uống hết ly nước trái cây, khuôn mặt nhỏ tinh xảo nhăn lại, trông vô cùng tủi thân. Người khuyên cô tên là Nhan Vô Ưu, cũng là một trong những khách mời của chương trình tình yêu này. “Bây giờ Giang Chi đang một mình quét dọn vệ sinh trong phòng, em thì ngồi ở đây cáu kỉnh, trông rất kỳ cục. Mau xốc lại tinh thần, quay lại quét tước cùng với anh ấy. Hai người yêu nhau thì có uống nước cũng no, lao động cùng nhau cũng vui vẻ.” Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé. Đường Chi ngồi thẳng người: “Không phải, chị Vô Ưu, em không có cáu kỉnh…” Cô xuyên sách. Xuyên sách thì thôi lại còn xuyên thành bạn gái cũ phiền phức của nam chính trong sách. Nam chính Giang Chi vì muốn thoát khỏi sự quấy rầy của bạn gái từ nhỏ Đường Chi mà đồng ý tham gia chương trình “Chúng ta đang yêu nhau” với Đường Chi. Đường Chi hứa với anh khi chương trình kết thúc mà Giang Chi vẫn không có cảm giác gì với cô ấy thì cô ấy sẽ giải trừ hôn ước rồi chia tay. Nguyên chủ nghĩ rất hay, chương trình này nhằm khuếch đại sự tương tác giữa mấy cặp tình nhân, tạo ra không khí ngọt ngào. Cô ấy tin thông qua chương trình này, Giang Chi ở chung với cô ấy, nhất định sẽ yêu cô ấy. Đương nhiên nguyên chủ nghĩ cũng không sai. Chương trình này đúng thật là rất ngọt, tương tác giữa các khách mời cũng rất đáng yêu, một khi phát sóng thì sẽ có rất nhiều fans lọt hố. Chỉ có riêng đôi của nguyên chủ và Giang Chi, không khí xấu hổ như sắp tràn ra khỏi màn hình. Cụm từ người yêu plastic giống như là sinh ra dành riêng cho bọn họ vậy. Mấy fans hâm mộ vốn còn lo lắng anh trai nhà mình không biết có bị rơi vào lưới tình hay không, xem xong thì cổ vũ hết mình. Một tháng trôi qua, Giang Chi vẫn không yêu Đường Chi, hai người chia tay như đã hứa, nhưng Đường Chi lại hối hận. Cô ấy nhiều lần đăng ảnh của mình và Giang Chi lên mạng xã hội, cầu xin Giang Chi hồi tâm chuyển ý. Mặc kệ mình bị toàn mạng mắng mỏ không ra gì, vẫn si tình với Giang Chi như cũ. Mãi đến khi nữ chính thật sự xuất hiện, bạn gái cũ pháo hôi Đường Chi hoàn toàn hắc hóa, biến thành nữ phụ xấu xa, nhận kết cục thê thảm. Đường Chi đương nhiên sẽ không thích Giang Chi. Điều đầu tiên mà cô nghĩ đến là chia tay với Giang Chi, rời khỏi chương trình này. Nhưng trên hợp đồng viết tiền vi phạm hợp đồng là 1 tỷ. Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé. Ăn cướp đấy à? Đường Chi quyết định ở lại chương trình này thêm một thời gian nữa. Nhưng ở cho xong cũng không dễ dàng. Nhiều máy quay như vậy, đây lại là một chương trình nổi tiếng, người xem rất nhiều, nếu thay đổi hình tượng lỡ bị người khác nhìn ra cô không phải nguyên chủ rồi bị bắt đi điều tra thì làm sao? Cô còn phải duy trì thiết lập nhân vật của nguyên chủ. Hừ. Khó ghê. Cũng may chỉ cần chờ chương trình kết thúc thì cô có thể chia tay với Giang Chi. Đến lúc đó chỉ cần gắn cho mình cái mác buông tha tình yêu, bước vào kiếp sống mới, chắc là có thể làm nhóm anti-fan mắng nhiếc cô dừng lại. Nhan Vô Ưu thấy Đường Chi vẫn luôn u buồn, không có phản ứng gì, đẩy cô một cái: “Được rồi, em nghe chị đi, nhanh trở về giúp tình yêu của em nào!” Chương trình “Chúng ta đang yêu nhau” này sử dụng hình thức phát sóng trực tiếp. Tổ chương trình đã mời bốn đôi yêu nhau vào ở trong biệt thự yêu đương này. Biệt thự có lắp mấy trăm cái máy quay để ghi lại từng chi tiết sinh hoạt của các khách mời với nhau. fans có thể vào phòng phát sóng trực tiếp của từng cặp khách mời, xem tình yêu hằng ngày của bọn họ. Đến thời điểm này, chương trình đã phát sóng trực tiếp được một lúc, lời khen nhiều như nước, tương tác ngọt ngào của mấy khách mời làm cho khán giả trước màn hình phải kêu la, muốn hy sinh thân mình để hỗ trợ cho bọn họ. Chỉ có một mình Đường Chi ôm hết sự thù địch của khán giả. Cô cáu kỉnh khó tính. Ở phần chơi quan trọng liên quan đến việc chọn phòng, vì ngại nhiệm vụ xuống bùn quá bẩn nên dong dài nên không muốn xuống, liên tục bị mất điểm, kéo Giang Chi từ vị trí thứ nhất xuống vị trí thứ tư, trúng vào căn phòng nhỏ nhất, lộn xộn nhất. Giang Chi là ca sĩ đỉnh lưu, có vô số fans, bình luận đều mắng Đường Chi là vô dụng, mong Giang Chi mau chia tay với cô. Nhưng ngàn lần không nghĩ tới, Đường Chi hại Giang Chi vào ở căn phòng vừa nhỏ vừa bẩn, còn không biết xấu hổ ngồi thở dài trên sô pha, trốn tránh nhiệm vụ quét dọn phòng, thậm chí còn chê phòng kém! Các fan của Giang Chi giận lên tận trời, toàn bộ màn hình phát sóng trực tiếp đều là tiếng mắng chửi. [Đã chết lặng. Xem mấy đôi khác ngọt ngào muốn xỉu, đến xem phần của anh Chi lại khiến tôi nghẹn một bụng tức giận!] [Thật sự chưa bao giờ ghét ai đến vậy, Đường Chi quá phiền phức, tôi không nhìn thấy cô ta có ưu điểm nào cả, đau lòng cho anh Chi, người tốt như thế mà lại tìm kiểu bạn gái như Đường Chi?] [Đồ búp bê đáng chết này, đã thời đại nào rồi, đúng là mê tín phong kiến hại chết người! Hy vọng ba mẹ của anh Chi có thể xem chương trình này, nhanh chóng từ hôn đi!] [Nhan Vô Ưu cũng quá tốt rồi, còn dỗ Đường Chi quay lại làm việc, tôi thật sự đã chết lặng đó, nếu tôi ở trong biệt thự này, tôi hận không thể đá vào hai chân Đường Chi!] Đường Chi không cần nhìn cũng biết bây giờ trên phần bình luận chắc chắn đang mắng cô. Nhưng cô cũng không định lên dọn dẹp với Giang Chi đâu, ngồi ở đây uống nước trái cây, nghe nhạc với nghe lời người khác khuyên giải an ủi, mới là cách bắt đầu đúng đắn. Nhưng Nhan Vô Ưu cũng đã khuyên tới vậy, nếu cô tiếp tục như này thì có vẻ rất không biết điều, Đường Chi vội chân thành nói cảm ơn: “Chị Nhan, chị nói đúng, em quay về liền! Cảm ơn chị!” Thấy Đường Chi cuối cùng cũng thông suốt, Nhan Vô Ưu cười đứng lên: “Không có gì, có tác dụng với em là được rồi.” Giang Chi là hậu bối mà cô ấy thưởng thức, khuyên Đường Chi quay lại cũng là đang giúp Giang Chi. Nếu không, cô ấy nhìn Đường Chi như vậy cũng là kính nhi viễn chi (1). … Khi Đường Chi xuyên tới vừa là lúc hai người bị phân đến căn phòng kém nhất, nguyên chủ buồn bực ngồi ở trên sô pha. Lúc đó đã hơn 40 phút trôi qua, Giang Chi là nam chính, hiệu suất làm việc sẽ không kém, căn phòng nhỏ kia chắc hẳn cũng đã sạch sẽ. Đường Chi tính toán chuẩn xác. Cô đẩy cửa ra, giọng nói được chỉnh cẩn thận với độ cao nhẹ gấp đôi: “Giang Chi, em tới giúp anh…” Cửa phòng bỗng chốc mở ra, người đàn ông trong phòng đột ngột dừng động tác, đôi tay đang nắm chặt góc áo nhanh chóng buông xuống. Dù vậy thì đoạn eo thon chắc vừa mới lộ ra bên ngoài kia cũng làm Đường Chi phải ngẩn ngơ một lúc. Thực sắc tính dã, người đàn ông này thoạt nhìn thì lạnh nhạt lãnh đạm, nhưng dáng người lại rất nóng bỏng, tuyến nhân ngư và cơ bụng rất đẹp đến mức khiến người ta phải suy nghĩ trong lòng. Không thể kìm được, ánh mắt Đường Chi dừng ở trên eo anh một lát. Đúng lúc này, Giang Chi xoay người lại. Anh vốn đang nghiêng thân mình, cô lại tập trung nhìn vào eo anh, đến khi anh quay lại cô mới nhìn rõ được khuôn mặt anh. Không hổ là nam chính. Đây quả là một gương mặt đẹp đến mức khiến người ta gặp qua thì không thể quên được. Người đàn ông liếc nhìn cô, đôi mắt đào hoa đẹp đẽ hơi nhướng lên. Trên người anh có một loại khí chất rất mâu thuẫn, xen vào dáng vẻ lạnh nhạt thấu xương, lại mang theo một chút gợi cảm khó tả. Điều này có chút ngoài dự đoán của Đường Chi, vốn dĩ cô cho rằng nam chính đẹp kiểu chính trực, nhưng bây giờ đứng từ xa nhìn lại, ánh sáng ấm áp buổi trưa chiếu xuyên qua khung cửa sổ, chiếu vào ngũ quan đẹp đẽ thâm thúy của anh, lại càng làm lộ ra vẻ cấm dục. Nếu anh đeo thêm một cặp mắt kính gọng vàng, thoạt nhìn sẽ giống như một tên văn nhã bại hoại. …Giang Chi. Mời các bạn mượn đọc sách Sao Đỉnh Lưu Chưa Chia Tay Tôi của tác giả Ma Cô Đội Trưởng.

Nguồn: dtv-ebook.com

Xem

Đế Vương Nghiệp - Mị Ngữ Giả
Thời đại tàn nhẫn làm con người tàn nhẫn… Con người tàn nhẫn buộc tình yêu phải tàn nhẫn theo. Tình yêu của nàng và y bị dòng đời xô đẩy, lại bị chính kiêu hãnh và định kiến của cả hai chi phối, cứ thế hứng chịu đủ mọi thử thách và mâu thuẫn khoét sâu. Đứng bên nhau mà chẳng thấy mặt nhau. Cưới gả xong mà chẳng động phòng hoa chúc. Từ đó nàng ở thành đô làm quận chúa của nàng, y ra biên ải làm tướng quân của y… Nhiều năm qua đi, tình cờ hội ngộ ở lằn ranh sống chết, họ mới nhận ra mình đã lỡ làng nhau nhiều biết bao. Đây là câu chuyện về một cặp đôi tài cao, cứng rắn, đầy tham vọng, đối xử với nhau không được một lúc mềm lòng, nhưng từ tận trái tim, không ai trên đời hiểu và thương họ hơn chính họ nữa cả. Ở những câu chuyện khác, người ta phải giằng xé với tình địch, còn ở Đế vương nghiệp, chính hai người yêu nhau lại là đối thủ lớn nhất của nhau. Giữa họ là một tình yêu đầy những ức chế, đề phòng, và da diết, cùng những thề ước chỉ thực hiện được khi nào đôi ngả âm dương. *** Thượng Dương Quận chúa Vương Huyên (A Vũ), xuất thân vọng tộc, mang huyết mạch hoàng gia xinh đẹp, tôn quý, vốn có người thương là thanh mai trúc mã – người khiến ai ai cũng một lòng ngưỡng mộ, nhưng sống trong loạn thế, không thể tránh số mệnh nàng bị đẩy đến nơi đầu sóng ngọn gió. Tiêu Kỳ, xuất thân hàn vi, đi lên từ nghiệp binh đao, từng bước từng bước nhờ vào công trận mà đạt được vị trí cao, trở thành Dự Chương Vương quyền khuynh thiên hạ. Lấy Vương Huyên chỉ là một cuộc giao dịch quyền lực. Nhưng không ngờ, một lần gặp gỡ muộn lại thay đổi vận mệnh của hai người. Từ đó có ý chí quyết tâm vượt sóng gió, kiên định sóng vai bên nhau, ước hẹn sinh tử. Sự tranh giành giữa ngoại thích và hoàng tộc gây nên cung biến, hoàng tộc phía nam khởi binh làm phản. Trên đường trở về kinh, Vương Huyên bày mưu đoạt Huy Châu đã bị chiếm thành công, giành thắng lợi ở cuộc đấu chính trị đầu tiên, từ đó sóng vai cùng Tiêu Kỳ trên hành trình dựng nghiệp Đế Vương. Nhưng gia tộc Vương Huyên lại là gia tộc ngoại thích đứng đầu, đối lập một sống một còn với thế lực quân nhân. Phu tộc và gia tộc, tình yêu và thân tình, ngày xưa và ngày nay bức bách Vương Huyên phải chọn những chọn lựa tàn khốc. Xưa kia là nữ nhi hoàng gia, giờ mang thân phận người chinh phục quay trở lại cung đình, chân chính đứng trên đỉnh cao quyền lực, những gì đợi chờ nàng là phồn hoa lạc tẫn, đầy rẫy đau thương; là phong vân quỷ quyệt, nguy cơ tứ phía; hay là con đường lập quốc trải ra ngay dưới chân…   Mời các bạn đón đọc Đế Vương Nghiệp của tác giả Mị Ngữ Giả.
Hào Môn Thịnh Sủng: Cô Vợ Ngang Ngược Của Tổng Giám Đốc Thần Bí - Diệp Phi Dạ
 "Có phải anh cảm thấy nâng đỡ tôi, đền anh một lần vẫn còn thiệt thòi? Nếu không thì hai lần đi?" Lý Tình Thâm trầm mặc.      Lăng Mạt Mạt dẩu môi, cắn ngón tay: "Mười lần?" Lý Tình Thâm vẫn trầm mặc như trước.      Lăng Mạt Mạt cào tóc, khẽ cắn môi, nhất quyết "Hai mươi lần?" Lý Tình Thâm quay người đi.         Lăng Mạt Mạt thở gấp, giậm chân kêu: "Hai mươi lần vẫn còn chê ít? Cũng không thể một trăm lần chứ?"         Lý Tình Thâm cong môi: "Tốt. . ." *** Lý Tình Thâm: Nếu không phải nhiều năm trước tình cảm của tôi đã sớm bén rễ ăn sâu, thì nhiều năm như vậy, làm sao tôi có thể làm như trong lòng không có việc gì? Lăng Mạt Mạt: Lúc trước kinh ngạc, hoàn toàn chỉ vì tôi thấy rất ít việc đời. Diệp Phi Dạ: Cất dấu ngang ngược sau lưng....Có thể sợ, sợ mất đi, cho nên cự tuyệt. Sắp tới khi đến mùa đông lạnh lẽo, mỗi ngày pha một cốc trà sữa, ôm trong lòng bàn tay, nhìn tôi kể về một câu chuyện tình cảm ấm áp. ... Mời các bạn đón đọc Hào Môn Thịnh Sủng: Cô Vợ Ngang Ngược Của Tổng Giám Đốc Thần Bí của tác giả Diệp Phi Dạ.
Bộ Bộ Kinh Tâm - Đồng Hoa
Bộ Bộ Kinh Tâm là tác phẩm đầu tay và cũng là tác phẩm tạo nên tên tuổi Thiên Hậu Ngôn tình của tác giả Đồng Hoa. Trương Hiểu là một nữ nhân viên văn phòng hết sức bình thường, ngoại trừ một gương mặt xinh xắn đáng yêu, cô và những con người đang bận rộn với cuộc sống thành thị ở xung quanh mình hoàn toàn không có gì khác biệt. Cuộc sống của cô cũng đầy những lo toan bình thường: nhà cửa, tình yêu, tiền bạc… Cuộc sống ấy sẽ cứ thế trôi đi, nếu như không có tai nạn định mệnh đó. Trương Hiểu hoàn toàn chìm vào hôn mê chỉ trong khoảnh khắc, và khi tỉnh lại, cô thấy mình trở thành Mã Nhĩ Thái – Nhược Hi, em vợ của Bát a ca Dận Tự, con trai vua Khang Hy.   Thời điểm ấy, là vào năm Khang Hy thứ bốn mươi ba, thiên hạ thái bình, song cuộc chiến “Cửu long đoạt ngôi” chấn động lịch sử lại đang ngấm ngầm khởi động. Trên vũ đài lịch sử ấy, ngoài những cuộc chiến và âm mưu tàn khốc, còn có ngọn lửa tình yêu rừng rực cháy: lẽ dĩ nhiên, số phận của Mã Nhĩ Thái Nhược Hi không thể nào không gắn kết chặt chẽ với các vị thân vương hoàng tử đang minh tranh ám đấu ấy.   Thời mới trở về thời cổ, nàng hừng hực nhiệt huyết, hành sự lỗ mãng, nhưng nhờ sự thông minh mẫn tiệp mà mấy lần thoát nạn, đồng thời kết thành tri kỷ của Thập tam a ca, được trên dưới trong Tử Cấm Thành gọi là Nàng Liều. Sau dần, nàng phát hiên ra, cuộc sống ở thời này không như những gì nàng tưởng tượng, mọi thứ đều bị gò ép, số phận của mình và vô vàn người khác đều nằm trong tay của chỉ một người. Nhược Hi / Trương Hiểu dần trở nên cẩn trọng trong hành động và lời nói, mọi sự đều xử lý hết sức chu toàn, bình tĩnh, không gây tội với ai, cũng không bị vẻ bề ngoài của hiện tượng làm cho mờ mắt. Nàng đã dần trưởng thành, trở nên một người đàn bà vừa cảm tính lại vừa lý tính, trọng tình trọng nghĩa, khi bạn bè gặp nạn, sẵn sàng mang cả tính mạng mình ra để bảo vệ. Cũng chính vì sự thay đổi này, mà nàng đã chiếm mất trái tim của Tứ ca ca, Bát a ca và Thập tứ a ca, những vị hoàng tử có triển vọng giành ngôi báu nhất, đồng thời cũng  càng bị cuốn sâu thêm vào vòng xoáy tranh đoạt của các vị hoàng tử… *** Đang dịp giữa hè, cảnh sắc chẳng còn mơn mởn như dạo đầu xuân. Dạo ấy, cây lá biết rằng những ngày đẹp đẽ mới bắt đầu nên cùng khoe sắc tươi rạng rỡ, còn cây lá hiện thời thì cứ âm trầm, hẳn vì biết mình đã tới độ huy hoàng nhất, những ngày tháng sau chỉ có nước lụi tàn dần đi mà thôi. Tâm trạng của Trương Tiểu Văn cũng vậy. Cô đã ở thời xưa đến ngày thứ mười mà vẫn cảm thấy mọi sự như cơn mộng, tưởng đâu hễ tỉnh lại thì mình vẫn là nữ nhân viên văn phòng độc thân hai mươi lăm tuổi với một chồng báo cáo tài chính đang ngóng chờ, chứ không phải cô bé người Mãn chưa đầy mười bốn đang sống ở năm thứ bốn mươi ba Khang Hy. Mười hôm trước, trong lúc thay bóng điện, Tiểu Văn ngã lộn từ trên thang xuống, khi tỉnh lại thì thấy mình đã ở trên chiếc giường của người mà cô đang mang phần xác đây. A hoàn kể, cô ngã thang gác, hôn mê mất một ngày đêm. Còn tại sao khi tỉnh dậy cô lại quên tiệt mọi sự, thì đại phu phán là do kinh hãi quá mức, từ từ tĩnh dưỡng sẽ dần dần bình phục. - Nhị tiểu thư, chúng ta về thôi. Tuy đã qua chính ngọ nhưng khí đất dạo này độc hại, mà cô vẫn chưa khỏe hẳn – A hoàn Xảo Tuệ đứng bên nhắc. Tiểu Văn quay lại đáp: - Ừ! Chắc chị tôi cũng đọc kinh xong rồi. Tên của Tiểu Văn bây giờ là Mã Nhi Thái Nhược Hi, còn cô chị trên trời rơi xuống nọ là Mã Nhi Thái Nhược Lan, trắc phúc tấn của Liêm thân vương Bát a ca Doãn Tự. Liêm thân vương là một người tương đối có tiếng tăm trong lịch sử nhà Thanh, nhưng vào thời điểm này thì chưa được phong vương, mới chỉ là một Đa la Bối lặc, và còn mang tên Dận Tự chứ chưa phải đổi để khỏi phạm húy Ung Chính đế. Nói một cách dễ nghe thì Nhược Lan là người dịu dàng hiền thục, mà nói một cách khó nghe thì là người nhu nhược nhút nhát, hằng ngày nàng dành quá nửa thời gian vào việc tụng kinh. Nhược Hi đoán rằng Nhược Lan không được sủng ái, bởi mười ngày cô ở chỗ nàng, Bát a ca chưa một lần ghé đến. Mười ngày đó cũng cho thấy Nhược Lan đối với em gái rất ân cần, từ cơm nước đến quần áo, việc không cứ lớn nhỏ đều lo chu toàn để Nhược Hi thoải mái. Nhược Hi thầm thở dài, nếu không thể trở về thời đại mình, cứ phải ở nơi này thì cô cũng chỉ biết trông cậy vào người phụ nữ này thôi. Song nghĩ tới kết cục mai sau của Bát a ca, cô lại cảm thấy chỗ dựa Nhược Lan không vững vàng chút nào. Dẫu sao đấy cũng là chuyện nhiều năm nữa, trước mắt không lo vội. Nhược Hi về đến nhà, Nhược Lan đã đợi sẵn. Đang ngồi nhấm nháp bánh trái bên bàn, thấy Nhược Hi bước vào, nàng liền lên tiếng, giọng quở trách: - Cũng không sợ say nắng nữa à! Nhược Hi tiến đến ngồi cạnh, cười đáp: - Làm gì đến nỗi bà chúa phải gai thế! Hơn nữa ra ngoài đi lòng vòng, em cảm thấy người nhẹ nhõm hơn mấy hôm vừa qua. Nhược Lan quan sát sắc mặt Nhược Hi, đoạn bảo: - Trông khí sắc khá hơn nhiều, nhưng dạo này thời tiết xấu, đừng nên ra ngoài. .. Mời các bạn đón đọc Bộ Bộ Kinh Tâm của tác giả Đồng Hoa. 
Tổng Tài Ngang Hơn Cua - Bạch Giới
Cô cô cô…… Đúng là xui xẻo! Rõ ràng muốn nghỉ ngơi dài hạn để thư giãn đầu óc lẫn cơ thể. Thế mà lại sống không yên vì người đàn ông tính tình rất rất kiêu ngạo này. Có lầm không thế? Nhưng mà cộ không thể không đi làm thuê  cho anh ta── nói ra rất là dài dòng, cô chính là thiếu nợ một món ân tình. Mà cái người này trời sinh đã “ ngang hơn cua ”, ác mồm ác miệng, thậm chí còn xem thường cô nữa chứ ! Cô tuyệt đối sẽ không “ nhịn ” đâu, nhất định phải cho anh ta biết tay ! Quả nhiên, mới vừa làm thuê cho anh ta bữa đầu tiên, anh ta liền “ tặng ” cho cô đòn phủ đầu ra oai – thẳng chân đá cô ra khỏi cửa. Hừ~~~ cô dễ bắt nạt vậy sao ? Cô tuyệt đối sẽ không để anh ta lên mặt như vậy ! “Võ công” của cô thuộc hàng lão làng đấy, anh ta dám lấy “công phu mèo cào” mà đấu với cô ư? Hứ, tầm phào ! Không ngoài dự đoán, anh ta nhiều lần tức nghẹn họng, đều bị cô giải quyết một cách dễ dàng. Chẳng lẽ anh phải nhận mệnh làm bại tướng trong tay cô sao ? Nhưng mà anh dường như lại thích cảm giác bị cô khi dễ này….   *** Trời mùa đông rét thấu xương, một chiếc xe taxi từ từ chạy đến dừng trước cổng khu chung cư cao cấp. Không lâu sau một cô gái mặc áo che kín mít kéo hành lý bước xuống xe, sau đó xoay người cảm ơn tài xế, lúc chiếc xe đi khỏi rồi, cô mới bước vào khung chung cư cao cấp nhưng chưa vào đến cổng thì hai bảo vệ mặt mày nghiêm nghị tiến đến, dù hành động rất lễ phép nhưng vẻ mặt lại đầy nghi ngờ. “Xin lỗi, cô muốn tìm ai?” Bảo vệ trẻ tuổi nghiêm mặt hỏi. Cô kéo khăn quàng cổ đang che mũi xuống, mỉm cười trả lời, “Xin chào, tôi họ Hà, Hà Thu Nhiên, tôi có hẹn với dì Trần Hảo sống ở lầu tám, phiền anh thông báo cho dì ấy dùm !” “Trần Hảo ?” Bảo vệ nhăn mày suy nghĩ xem trong khu chung cư này có ai tên Trần Hảo không, rốt cuộc ai là Trần Hảo ? “À, tôi nhớ rồi, là thím Trần !” Một bảo vệ khác nhìn như có thâm niên lâu hơn bỗng dưng la lên, “Hôm qua thím Trần có nói với tôi là hôm nay có cô Hà sẽ đến đây, kêu chúng ta để ý một chút.” Hừ ! Ở đây toàn người có danh tiếng sống, không giàu có thì cũng quyền quý, nhà nào nhà nấy đều có quản gia cả, mà dì Trần ở lầu tám kia chính là quản gia của Bàng Sĩ Bân – tổng giám đốc tập đoàn Bàng thị hiện nay, do ngày thường cứ gọi là “thím Trần, thím Trần” nên bọn họ cũng quên cả tên thật của bà. “Thì ra là thím Trần !” Bảo vệ trẻ tuổi tỉnh ngộ, vốn lúc nãy còn nghiêm nghị nhưng lúc này lại thân thiện hơn. Phải biết rằng, mấy gia đình sống ở đây không phải là người nổi tiếng thì cũng là người giàu có, toàn bộ đều là người trong giới thượng lưu. Mà những người này đều có gia tài đồ sộ, người có giáo dưỡng thì ăn nói khiêm tốn và so với người bình thường càng lễ phép hơn, nhưng tuyệt đại đa số mấy gia đình sống ở đây đều tỏ ra vênh váo, sai sử mấy bảo vệ cỏn con như họ đủ thứ chuyện. Ngay cả mấy quản gia nhà họ cũng y như chủ của họ, cáo mượn oai hùm, ngồi chém gió tự kỷ, bảo vệ nhỏ nhoi như hai người bọn họ thì chỉ biết nhẫn nhịn trong lòng để giữ chén cơm của mình. Dì Trần thì hoàn toàn khác ! Dì luôn tươi cười vui vẻ, tính tình dễ gần, ra vào gặp ai cũng chào hỏi cả, ngày thường có món gì ngon là chia cho bọn họ ăn, y như là người một nhà vậy, chỉ có một khuyết điểm duy nhất chính là – ông chủ thối tha của bà. Biết rõ Hà Thu Nhiên là khách của dì Trần, hai bảo vệ lập tức dẫn cô vào bên trong phòng bảo vệ, sau đó nói dăm ba câu qua điện thoại với dì Trần, bảo vệ lớn tuổi hơn quay đầu cười với cô, “Cô Hà, tôi đã nói với dì Trần rồi, cô cứ đi thẳng vào đi.” “Cảm ơn !” Hà Thu Nhiên gật đầu, vẫy tay chào bọn họ xong liền đi về phía thang máy. Hà Thu Nhiên kéo hành lý đi theo, mới vừa bước vào bên trong chung cư, chưa kịp chiêm ngưỡng kiến trúc hoa lệ ở đại sảnh thì liền nghe thang máy kêu “Đing” một tiếng, một người phụ nữa hơn 50 tuổi bước ra, ăn mặc đơn giản chất phác, cười rạng rỡ, “Thu Nhiên, con tới rồi sao !” ... Mời các bạn đón đọc Tổng Tài Ngang Hơn Cua của tác giả Bạch Giới.