Liên hệ: 0912 699 269  Đăng nhập  Đăng ký

Khuynh Quốc Nương Tử Ta Từ Nơi Khác Đến

Khả Nguyệt Lam là một sinh viên chính cống khoa Công Nghệ Ô Tô. Suốt ngày chui dưới gầm xe tháo bánh bảo dưỡng từng chút một. Một hôm vẫn như thường lệ cô đến garage ô tô để thực tập. Nào ngờ kích nâng gầm bị sụt, Khả Nguyệt Lam bị đè nửa người trên ở phía dưới. Coi như lần này chết thật rồi, chết một cách khó coi, tai nạn lao động. Đến khi tỉnh dậy trong rừng trúc, bị linh cẩu đuổi theo, được nam nhân kỳ quái cứu. Khả Nguyệt Lam mới nhận ra: - Mình xuyên sách rồi???? "Thiên Tử Nam Dương" là một quyển truyện viết về ngôn tình cổ đại cô đọc nó từ năm nhất, cũng khá hay. Nam chính là hoàng đế đương triều, thương yêu con dân, nhan sắc "đáng đồng tiền bát gạo". Nữ chính thì là con nhà quan bị oan tội mưu phảm nên vào cung làm tì nữ. Cô thật sự không thích nữ chính, bị đám phi tần trù dập chỉ có khóc lóc than thở, nhưng mà là có ánh hào quang của nữ chính nên rất được lòng dân. Nhưng tại sao cô lại xuyên vào sách? Cô vào nhân vật gì? Nữ chính? Nữ phụ? Rốt cuộc không làm nhân vật nào cả, mà xây cho mình một nhân vật mới. Từ đã từ đã! Tại sao..... ta với nam phụ bị ghét nhất trong truyện lại ăn cơm cùng nồi, nằm cùng giường??? Còn sinh đôi huynh muội cho hắn?? Ta cũng ghét hắn cơ mà! Hắn vốn dĩ phải nham hiểm thâm độc tranh giành ngôi vương với nam chính, đến cuối cùng bị tứ mã phanh thây cơ mà. Sao giờ lại ngồi đây nũng nịu đòi ta ôm??? *** Tóm tắt Khả Nguyệt Lam là một sinh viên khoa Công Nghệ Ô Tô, xuyên vào thế giới của cuốn tiểu thuyết ngôn tình cổ đại "Thiên Tử Nam Dương". Cô xuyên vào thân xác của một cô gái nông thôn mồ côi, được nam phụ của truyện, Cố Phàm, cứu sống và nhận nuôi. Khả Nguyệt Lam quyết định không trở thành nữ chính hay nữ phụ của truyện, mà sẽ xây dựng cho mình một cuộc sống mới. Cô học cách làm việc nhà, học võ thuật, và dần dần trở thành một người phụ nữ mạnh mẽ, tự lập. Cố Phàm, vốn dĩ là một nhân vật phản diện trong truyện, nhưng dưới sự tác động của Khả Nguyệt Lam, anh dần trở nên tốt bụng và lương thiện hơn. Anh yêu Khả Nguyệt Lam và sẵn sàng làm mọi thứ để bảo vệ cô. Cuối cùng, Khả Nguyệt Lam và Cố Phàm cùng nhau xây dựng một cuộc sống hạnh phúc, viên mãn. Review "Khuynh Quốc Nương Tử Ta Từ Nơi Khác Đến" là một câu chuyện ngôn tình cổ đại hài hước, hấp dẫn. Tác giả đã xây dựng một thế giới truyện với những tình tiết thú vị, những nhân vật đáng yêu, và những tình huống dở khóc dở cười. Khả Nguyệt Lam là một nhân vật nữ chính cá tính, mạnh mẽ, và độc lập. Cô không hề dựa dẫm vào nam chính, mà tự mình xây dựng cho mình một cuộc sống tốt đẹp. Cố Phàm là một nhân vật nam chính điển trai, tài năng, và chung tình. Anh yêu Khả Nguyệt Lam một cách chân thành và hết lòng bảo vệ cô. Câu chuyện có nhiều tình tiết hài hước, khiến người đọc phải bật cười. Tuy nhiên, tác giả cũng không quên lồng ghép những bài học sâu sắc về tình yêu, tình bạn, và cuộc sống. Đánh giá "Khuynh Quốc Nương Tử Ta Từ Nơi Khác Đến" là một câu chuyện đáng đọc. Tác phẩm có nội dung hấp dẫn, nhân vật thú vị, và những tình huống hài hước. Câu chuyện sẽ mang đến cho bạn những giây phút thư giãn và vui vẻ. Dưới đây là một số điểm cộng của truyện: Nội dung hấp dẫn, lôi cuốn Nhân vật cá tính, đáng yêu Tình tiết hài hước Bài học sâu sắc Tuy nhiên, truyện cũng có một số điểm trừ nhỏ như: Một số tình tiết hơi phi logic Tốc độ phát triển của mối quan hệ giữa nam chính và nữ chính hơi nhanh Nhìn chung, "Khuynh Quốc Nương Tử Ta Từ Nơi Khác Đến" là một câu chuyện ngôn tình cổ đại đáng đọc. *** Tiếng mưa ào ào rơi bên ngoài một Garage xe ô tô lớn. Một màn mưa sương phủ đầy đường, trong sân garage còn có mấy chiếc ô tô đậu ngay ngắn chờ sửa chữa. Những thợ bảo dưỡng xe đang tất bật sửa chửa kiểm tra, người tháo bánh xe, người đang nằm dưới gầm xe để sửa, người thì đang tẩy màu sơn cũ để lên màu mới. Khả Nguyệt Lam che ô chạy nhanh vào cất tiếng: - Aida, mưa lớn quá. May mà mang ô không đi được nửa đường dính mưa chết. Một người con trai tóc vàng, trên người lấm lem dầu nhớt trườn từ gầm một chiếc Mecerdes màu đen ra, nhe cái răng khểnh cười: - Nguyệt Lam, dính mưa không chết được đâu. Lâu lâu dính một chút chẳng sao. Khả Nguyệt Lam giũ giũ ô rồi gác lên một cái sào cạnh cửa kéo, cô đi đến tủ đồ mặc đồ bảo hộ vào: - Anh dính thì dính. Em không dính. Một anh chàng béo tóc xoăn xoăn đang sửa chiếc xe khác cạnh đó liền đưa chân đá anh tóc vàng một cái: - Cậu mà chọc Nguyệt Lam nữa thì tôi vứt cậu đi luôn đấy. Trang bị khẩu trang, kính chắn bụi xong xuôi. Khả Nguyệt Lam đi nhìn vài chiếc xe cần sửa rồi hỏi: - Anh Hứa Sinh, em làm cái nào? Đồ Hứa Sinh đang bọc lại nội thất trong chiếc Toyota, anh nói lớn: - Chiếc BMW bên kia cần đổi màu sơn, anh hỏi chủ xe xong ghi lại rồi. Nguyệt Lam gật đầu đi lại chiếc BMW màu trắng ngà, lấy tờ giấy khi chú và bảng màu được khoanh rồi vào kho lấy sơn màu xám. Một mình cô xử lý chiếc xe, tẩy màu, chà sơn, đánh bóng vân vân. Cô là một người tự chủ, tuy chỉ là một sinh viên thực tập nhưng năng xuất làm việc rất tốt mà lại nhanh. Tuy sức lực không bằng con trai nhưng đám con gái cũng bị bỏ lại xa. Độc nhất là khoa Công Nghệ ô tô nói chung và năm cô học nói riêng có mỗi một mình cô là con gái. Mà được vào lớp 1, ba lớp còn lại và các khoá kia cũng chỉ đành ngậm ngùi đắng cay. Nên trong trường cô cũng có chút tiếng tăm, được gọi là" cúc hoạ mi khoa ô tô" hay là " mãnh nữ không ai dám tán." Khả Nguyệt Lam được con trai trong khoa rất để ý đến, hoà đồng, gần gũi, rất có cảm giác giống như......!anh em chí cốt. Mỗi khi có người khoa nào đến bắt chuyện làm quen thì hơn ba trăm đám đực rựa kia xù lông nhe nanh múa vuốt. - Đừng đụng đến anh em tao. - Mày không có cửa. - Cút ngay trước khi bố đá mày ra khỏi trường. - Tao lấy cờ lê đập đầu mày đấy. - Lam đại ca không thiếu trai. Ngoài ra sinh viên nữ khoa khác cũng rất sùng bái ca tụng cô. Được biệt danh mỹ miều là " chị Lam đẹp trai." Biết bao nhiêu cô gái nguyện bị bẻ cong trước cô. Nguyệt Lam cũng khổ tâm lắm chứ bộ. Ất ơ ngất ngơ kiểu nào đó mà hơn hai mươi hai năm chưa có mảnh tình vắt vai. Cả ngày tiếp xúc với đám con trai và xe cộ thế này, có ai mà chịu được cơ chứ. Gần tám giờ tối mọi người mới xong việc. Ở garage này được cái mệt khi nào nghỉ khi đó, nên là nhân viên rất thoải mái. Đa số nhân viên nam đều ở lại garage, vì nơi đó có cấp kí túc xá. Còn Khả Nguyệt Lam thì ở ngoài, vì một phần cô là nữ và chỉ là nhân viên thực tập. Tính Chí là chàng trai tóc vàng răng khểnh, đã trở về ký túc xá tắm xong xuôi, sạch sẽ đẹp đẽ đi ra: - Đi ăn thôi. Gần tám giờ rồi. Hôm nay là cuối tuần, họ rủ nhau đi ăn, tại vì thường thứ hai sẽ không có mấy khách. Khả Nguyệt Lam c ởi đồ bảo hộ bỏ vào một cái túi đen, cô nói: - Mấy anh đi đi, mai em còn một bản báo cáo về hệ thống truyền lực. Em về trước. Đồ Hứa Sinh là quản lý ở garage, anh lái xe của mình đến nói: - Sẵn tiện đưa em về nhà luôn. Khả Nguyệt Lam gật đầu leo lên ghế phía sau, theo đó là Tính Chí và A Vũ. Nam Tuấn ngồi ghế lái phụ, anh nói: - Nguyệt Lam sắp tốt nghiệp chưa? Cô trả lời: - Năm sau đó. Em mới năm ba, còn phảo lên năm bốn. Từ garage đến căn phòng cô thuê ở cũng không xa lắm, chỉ khoảng hai mươi phút đi xe, bình thường cô sẽ bắt xe bus để đến trường hoặc chỗ làm. Cầm lấy cái túi rồi xuống xe, cô vẫy tay: - Mấy anh đi nhé, đừng uống nhiều quá. Rồi trở về dãy nhà thuê. Căn nhà cô thuê khá nhỏ, nằm ở tầng hai, có một phòng khách, một phòng bếp, một phòng ngủ và ban công phơi đồ. Tắm táp ăn uống xong xuôi cô nằm bò trên giường làm báo cáo. Đến hơn mười một giờ thì tắt đèn đi ngủ. Dạo này cô hơi sợ đi ngủ, tại vì không biết thế nào cô đều có cảm giác rất lạ. Mỗi khi tỉnh dậy đều cảm thấy sợ hãi, cố gắng nhớ lại giấc mơ nhưng không thể. -------- Tách....!tách....!tách Những giọt mưa từ những tán lá trúc rơi xuống ô màu trắng. Nam nhân kia đưa tay ra hứng giọt mưa trong veo, nó chảy xuống từ ngón tay anh rồi rơi lên đất. Cung Dịch Nguyên Cố ánh mắt lạnh tanh, gương mặt không chút biểu cảm nhìn vào phía rừng trúc bạt ngàn. Ngũ quan sắc sảo, mắt phượng mày kiếm, mũi cao môi mỏng. Mái tóc dài được cài thêm một cây trâm ngọc bích. Trên người mặc một bộ cổ phục màu đỏ sẫm được thêu thùa tinh xảo, hắn khoác phía ngoài một chiếc áo choàng lông cừu dày. Nhìn hắn không khác gì một công tử đào hoa phong trần. So với vẻ bề ngoài phong lưu như thế, hắn lại là một vương gia, thủ đoạn đê hèn. Hắn phất tay áo rồi rảo bước quay lại con đường mòn, nơi có con ngựa kéo theo một cỗ kiệu. Một người đàn ông nom chỉ khoảng hơn hai mươi vén rèm kiệu cho hắn thu ô bước vào rồi nhanh chóng lên xe ngựa thúc đi. Hắn hỏi: - Vương gia, nên đi đâu? Cung Dịch Nguyên Cố chống cây ô bên thành xe rồi trả lời: - Trở về Sơn Trúc viện. Người lái xe có chút do dự: - Nhưng mà ngài không trở về phủ, thái phi sẽ nghi ngờ. Cung Dịch Nguyên Cố vén rèm cửa sổ lên nhìn ra ngoài: - Ngươi đưa tin đồn ra ngoài bảo ta lâm bệnh nặng nên đã dưỡng thương, không trở về. Người lái xe gật đầu rồi không hỏi tiếp. Chiếc xe ngựa nhanh chóng ra khỏi rừng trúc âm u, đến trước căn nhà gỗ thì mưa đã tạnh. Cung Dịch Nguyên Cố xuống xe đi đến mở cửa cổng, cánh cửa kẽo kẹt vì đã cũ, hắn không bận tâm mấy. Hắn quay lại nói: - Tình Quân, ngươi quay về bảo với Cửu vương gia rằng một tháng dưỡng thương xong ta sẽ về. Tình Quân gật đầu rồi đánh xe ngựa đi. Cung Dịch Nguyên Cố đi qua cái sân lát sỏi đá để vào Sơn Trúc viện. Căn nhà không quá lớn, lại thoáng mát. Bên phía chính diện là một phòng khách và thư phòng. Theo một hàng lang có mái che chếch sang bên phải một chút thì là phòng ngủ. Từ phòng ngủ đi thêm trăm bước ra phía sau nữa là nhà bếp và nhà kho. Phía sân sau để trống, có một con ngựa ô được nhốt trong chuồng. Sân trước cũng chỉ có vài khóm hoa lác đác và một mái hiên hòng ngồi hóng mát. Xung quanh viện được tường rào xây kiên cố bảo vệ. Hắn đi vào thư phòng, cởi chiếc áo choàng đặt lên ghế rồi ngồi xuống bàn đọc sách. Tháng trước hắn đi đến Thành Châu bị ám sát. Theo bản lĩnh của hắn thì đám thích khách này chỉ được coi là ruồi muỗi. Nhưng Cung Dịch Nguyên Cố muốn nhân cơ hội này bãi công trở về nghỉ ngơi một thời gian, nên giả vờ đã bị trúng độc rất nặng. Quân tử không nghi ngờ gì mà cho hắn nghỉ dưỡng thương nửa năm, tận dụng cơ hội này trở về rừng trúc lo chuyện giang hồ. Sơn Trúc viện nhìn qua có vẻ tĩnh mịch, yên ả. Nhưng thật ra là một khu rừng chết, tre trúc bạt ngàn, chỉ cần lạc vào sẽ chẳng biết hướng ra. Mà trkng đó còn có những động vật máu lạnh chực chờ vồ xác, khi có người vào thì xác mất mà hồn lại vất vưởng. Cung Dịch Nguyên Cố trở về đây để tiện thuận lợi cho hắn việc chiêu binh mãi mã, nắm chuyện giang sơn trong lòng bàn tay. Hòng ngày lật đổ hoàng đế đương triều..   Mời các bạn mượn đọc sách Khuynh Quốc Nương Tử Ta Từ Nơi Khác Đến của tác giả Dương Hy Tuyết Gia.

Nguồn: dtv-ebook.com

Xem

Thẩm Tiên Sinh, Cố Phu Nhân - Ôn Sưởng
Bản quảng cáo: Hai người gặp lần đầu đã phải lòng, lần thứ hai liền yêu, lần thứ ba liền quyết định gắn bó với nhau cả đời. Thẩm Châm nói: Nếu trước 25 tuổi còn chưa gặp Thẩm tiên sinh của mình cô sẽ phóng hỏa hộp đêm, tự mình lo liệu. Không ngờ một cô gái lại đứng giữ chặt anh giữa đường phố vắng vẻ: "Kiếp trước chúng ta có phải đã từng yêu nhau không?" Anh nhìn cô rồi bật cười: "Này cô, không phải vừa gặp đã yêu tôi rồi chứ?" Bản văn học nghệ thuật Thẩm Châm nói: tôi không muốn những người đàn ông xấu xa lãng phí tình cảm của mình, để tôi trực tiếp gặp một người tốt, chúng tôi sẽ sống hạnh phúc cả đời. Thượng đế nói: được. Mỗi một người khăng khăng chờ đợi đều có một tương lai ấm áp. Cuộc đời này gặp được anh may mắn biết bao, Cố Tích Hoa. *** Cô nàng Thẩm Châm đã 24 tuổi xuân, trẻ trung tràn đầy sức sống, công ăn việc làm không tệ nhưng vẫn chưa có nổi 1 mối tình vắt vai? Lý do: Chưa thấy ai vừa mắt.  Và do yếu tố khách quan như bị cuộc sống vợ chồng của cô bạn thân làm mù mắt, cha mẹ thúc dục hay do yếu tố chủ quan là Thẩm Châm có ham muốn tình dục rồi, nên đến một ngày Thẩm Châm bất ngờ nói: "Nếu trước 25 tuổi còn chưa gặp Thẩm tiên sinh của mình cô sẽ phóng hỏa hộp đêm." Cô bạn thân: Để làm gì???? Thẩm Châm: Trả thù xã hội.  Thẩm Châm không ngờ có một ngày cô sẽ động lòng chỉ vì một cái nhìn thoáng qua. Vì vậy, cô không ngần ngại lao ra đường, túm lấy tay Cố Tích Hoa để hỏi: “Kiếp trước chúng ta có phải đã từng yêu nhau không?" Anh nhìn cô, đột nhiên nhoẻn miệng cười. “Này cô.” Anh dừng một chút, “Không phải cô vừa gặp đã yêu tôi rồi chứ?” Khi Cố Tích Hoa gặp gỡ Thẩm Châm là khi anh vừa xuống máy bay từ Pháp về, dáng vẻ mệt nhọc tiều tụy, thật sự đây không phải thời khắc tốt đẹp để gặp gỡ tình duyên. Thế nhưng anh không ngờ ngày hôm ấy có một người xa lạ trên đường níu lấy tay anh chỉ vì lí do “nhất kiếm chung tình”. Nhưng không hiểu sao anh không thấy phản cảm chút nào hết. Bởi có lẽ vì cô đúng là mẫu người anh thích, có lẽ vì ánh mắt cô quá mức thanh thuần khiến anh không thể rời mắt hay vì nhiều lí do nào khác, anh bật thốt lên: “I trust you, cũng không tệ lắm, có thể thử xem?” Truyện sau đó thế nào??  Uhm... Thì Cố Tích Hoa đưa Thẩm Châm đi ăn, hẹn hò rồi sau đó là đi gặp bố mẹ định việc kết hôn luôn. Căn bản về truyện này mình sẽ không giới thiệu nhiều về nội dung vì sẽ làm mất nét hay của truyện mất, mình nghĩ mọi người nên đọc để cảm nhận nhé.  Truyện cũng có tiểu tam nhưng đã bị nam chính đá bay, có chút sóng gió nhưng chỉ dỗi nhau vài ba ngày lại về với nhau thôi à và đặc biệt là không quá ngọt ngào sến súa nên những ai mà đang bơi trong mấy hố truyện ngược máu chó đầy trời muốn “quay đầu là bờ” thì truyện là một đề cử không tồi đâu. Nhiều đoạn hài hước muốn xỉu đó ạ. Mọi người đọc trích dẫn phía dưới sẽ rõ nha ^^ ------- Trong mỗi câu chuyện tình yêu đều cần có thứ gọi là chướng ngại, giữa một mối quan hệ tình yêu đều có một người mang tên “tình địch" lót đường. Tất nhiên đối với Thẩm Châm và Cố Tích Hoa cũng không ngoại lệ. Khi Cố Tích Hoa dắt Cố phu nhân của mình ra mắt bạn bè: "Thẩm Châm luôn cảm thấy con đường của cô và Thẩm tiên sinh đi rất thuận lợi, thuận lợi đến nỗi bản thân cô cảm thấy không yên. Vì thế khi trông thấy một cô nàng nào đó trang phục lộng lẫy ung dung đến muộn, còn muộn hơn bọn họ, đáy lòng Thẩm Châm hết sức khuấy động —— yo, tình địch đến. Trang điểm tỉ mỉ, đi thẳng đến ngồi vào bên phải Cố Tích Hoa (bên trái là cô), đôi mắt óng ánh, dịu dàng vô tận, mở miệng ngậm miệng là “Tích Hoa” —— a, là tình địch. Trong nháy mắt cô ta đi vào bữa tiệc, bầu không khí trở nên kỳ lạ, có ba cặp mắt bất giác nhìn về phía Cố Tích Hoa, tất cả những người còn lại đều liếc nhìn Thẩm Châm. —— ừm, khẳng định là tình địch. Thẩm Châm đã chuẩn bị xong tinh thần nhận lấy đủ loại thủ đoạn, cô chưa từng nghĩ rằng —— Nữ: “Bạn gái anh?” Nam: “Cố phu nhân, Thẩm Châm, năm nay tổ chức hôn lễ.” Vừa vặn mười chữ, từng chữ thấy máu, từng dao cản họng. Xong xuôi. Ngay cả cơ hội mở miệng Thẩm Châm cũng không có, tất cả đao quang kiếm ảnh đều bị mười chữ này chém thành mảnh vụn, không, là bụi. Khẩu khí vốn tụ lại trong lòng Thẩm Châm đã bị một câu ngắn gọn rõ ràng của Cố Tích Hoa đâm xuyên qua, cô rất không cam lòng. Cô tỉnh rụi nhìn người trên bàn cơm, trong lòng cân bằng —— xem ra người bị đâm không chỉ có mình cô. Cảm giác này vừa sảng khoái lại khó chịu trong lòng, là sao đây? Qua một lúc lâu sau, người bên kia rất không cam lòng vùng vẫy nói: “Tích Hoa, nói một chút nghe thử, hai người quen nhau thế nào đi?” Ánh mắt nhìn cô chằm chằm. Cố Tích Hoa đang lột vỏ tôm bỏ vào trong đĩa của Thẩm Châm không chút “ thương hoa tiếc ngọc” trả lời: “Không có gì hay để nói, đó là chuyện của hai người chúng tôi.” Gương mặt cô nàng kia trắng bệch. Thẩm Châm: Xong phim.o(≧v≦)o~~. ----------- Yêu cầu của mẫu hậu đại nhân khi Thẩm Châm tuyên bố có bạn trai:  “Tên họ, tuổi tác, sở thích, tính cách, gia đình, công việc, thu nhập, xã giao, chiều cao, cân nặng, ba vòng, bảng kiểm tra sức khoẻ, tất cả gửi vào hòm thư của mẹ, không cảm ơn.” Nếu mẫu thân đại nhân đã ra lệnh, Thẩm Châm đương nhiên phải chấp hành. Tên họ: Cố Tích Hoa. Tuổi: 34 Sở thích? Cô suy nghĩ một chút, thấy mình không biết nhiều lắm, nên gửi tin nhắn hỏi chính đương sự —— sở thích của Thẩm tiên sinh? Có lẽ vừa họp xong nên anh trả lời rất nhanh —— Cố phu nhân. Thẩm Châm: ……………….. —— xin nghiêm túc trả lời vấn đề của em, Thẩm tiên sinh. —— anh rất nghiêm túc, Cố phu nhân. Thẩm Châm: ……………….. —— chẳng hạn như anh thích vận động gì nhất? —— vận động có liên quan đến Cố phu nhân. Thẩm Châm: ………………. —— hoặc là thích ăn gì? —— em. Thẩm Châm: ………………. —— ngày thường có chuyện gì anh thường xuyên làm mà không thấy chán không? —— có. —— cái gì? —— em biết mà. Thẩm Châm: ………………. Cuối cùng cô nàng Thẩm nào đó tỉnh ngộ —— cô đã tự đóng gói mình đưa cho người nào đó đùa giỡn, tự mình đào hố chôn thân. Thẩm Châm quyết định loại chuyện này vẫn dựa vào suy đoán của bản thân thôi. Sai một chút tin tức cũng không quá quan trọng. Đương nhiên, có một số việc không thể dựa theo suy đoán của bản thân, ví dụ như —— chiều cao, cân nặng, ba vòng. Vì thế người nào đó phát hiện khi hôn nhau một đôi tay của Thẩm Châm như lửa đốt lướt trên người anh, hơn nữa trong miệng còn lẩm bẩm “Một tấc, hai tấc, ba tấc…” Anh Cố nào đó 囧: “…Em đang làm gì thế?” Thẩm Châm: “…Đo ngực.” Anh Cố nào đó nheo mắt lại. Về phần việc này tiếp theo thế nào, tôi chỉ có thể nói, rất lâu rất lâu về sau quà tặng lễ tình nhân cho Cố phu nhân của Thẩm tiên sinh là hai chiếc bra rất vừa vặn. Thẩm Châm gửi email cho mẫu thân đại nhân đã được chỉnh lại như sau: Kính gửi mẫu thân đại nhân: Tên họ: Cố Tích Hoa. Tuổi: 34. Ngày tháng năm sinh: thông tin này tạm thời thiếu. Chiều cao: 180 trở lên, thông tin cụ thể đợi xác định. Cân nặng: …rất nặng (dù sao đè trên người cô rất nặng). Ba vòng: đo lường thất bại. Sở thích: tất cả có liên quan đến Cố phu nhân (…..). Tính cách: tính cách con gái mẹ thích nhất. Bảng kiểm tra sức khoẻ: khoẻ mạnh. Gia đình: ba mẹ khoẻ mạnh, một vài họ hàng. Công việc: thông tin này tạm thời thiếu. Thu nhập: nhiều hơn con. Xã giao: rộng hơn con. Khi bà Thẩm nhận được email này thì thiếu chút nữa hai mắt đã trợn trắng vì tức giận. May mà hai phút sau có một email khác gửi qua, tuy rằng là email xa lạ, nhưng khi bà Thẩm mở ra thì thấy được những điều bà thật sự muốn biết, bà hài lòng gật đầu —— không bất lương là tốt, quy luật cuộc sống rõ ràng, có xe có nhà, thu nhập cao, trọng điểm là kèm theo ảnh chụp, từ nhà trẻ đến công tác, đầy đủ thông tin, thoả mãn sự suy xét kỹ càng của mẹ vợ đại nhân… Về phần người nào đó làm sao biết được hòm thư của mẹ vợ tương lai —— Phật nói: không thể nói." _____________ " ": Trích dẫn từ truyện Review by #Huyền_Sắc Dung Hoa Bìa: #Vân Tiệp Dư Mời các bạn đón đọc Thẩm Tiên Sinh, Cố Phu Nhân của tác giả Ôn Sưởng.
Nam Thần Kiêu Ngạo - Mạch Ngôn Xuyên
Lục Cận Thâm theo đuổi cô như vậy thật khiến cô phân vân:" Nếu như tôi nhận lời làm bạn gái của anh thì người ta có nói rằng tôi ham giàu có mà nhận lời không?" Lục Cận Thâm:"Nếu như em ngoan ngoãn anh sẽ làm chỗ dựa cho em cả đời" Những lời anh nói thật khiến Chu Nịnh Nịnh cảm động, nhưng khoan đã không phải là anh theo đuổi cô sao? Suy nghĩ thêm một chút, Chu Nịnh Nịnh nói:"Đây là tình đầu của em, không biết chúng ta ở cạnh nhau có bị tổn thương tình cảm không?" Anh một lời chắc nịch khẳng định:"Chắc chắn không" Anh cùng cô bước qua mọi thứ trong cuộc đời của cô, mỗi câu chuyện của cô đều có bóng dáng của anh. Chắc chắn rằng mối tình đầu của cô anh sẽ tham gia cả đời. *** “- Anh cảm thấy sau khi chia tay có thể làm bạn bè được không? - Trước kia thì có thể, bây giờ thì không được” - Vậy lúc trước anh với Tô tiên sinh cũng giống nhau, trước khi chia tay còn gặp mặt ăn cơm, sau đó rất bình tĩnh mà chia tay? - Đừng so sánh tôi với tên kia, bạn gái cũ của cậu ta có thể liều mạng chỉ vì mấy bàn mạt chược. - Cái kia...Tại sao trước kia anh cảm thấy chia tay có thể làm bạn bè, bây giờ lại không thể? - Vì bây giờ tôi cảm thấy mình hoàn toàn có khả năng nuôi bạn gái trở thành vợ.” ………….. “- Nịnh Nịnh, làm bạn gái anh nhé? Không nói [Thích em] em à? Chu Nịnh Nịnh chớp mắt bất mãn hỏi: - Tại sao? - Đương nhiên vì thích em, nếu không phải thì em nghĩ là vì cái gì? - Không nói gì sao? Tức là đồng ý phải không? _ Lục Cận Thâm thấp giọng chậm rãi hỏi - Vâng… - Ngoan. - Em làm bạn gái của anh, có phải sau này anh sẽ bị gọi là sugar daddy không?  - Sugar daddy không phải tốt sao? Anh nghĩ đây chính là ưu điểm của mình đấy.  Qủa nhiên là sugar daddy… thẳng thắn thừa nhận luôn!" ……………… Chu Nịnh Nịnh - một cô sinh viên dễ thương, sống trong tình yêu thương của cha mẹ, bạn bè yêu quý, ngoài ra Chu Nịnh Nịnh còn có một người anh trai thuộc hàng “soái ca” đích thực, nên có thể nói từ nhỏ mắt nhìn con trai của cô đã được tôi luyện hơn người rất nhiều. Ngày ngày đi học về, ăn uống với gia đình xong lại bon bon trên con xe điện mà đi dạo… cuộc sống cứ gọi là thong thả nhàn nhã biết bao nhiêu. Nhưng một lần đi dạo đã dẫn đến một tai nạn nhỏ, mở ra một bước ngoặc lớn: một người đàn ông xuất hiện và bước vào cuộc đời cô.  Chính vì Chu Nịnh Nịnh đâm vào chiếc xe KHÔNG phải của Lục Cận Thâm mới tạo cơ hội cho Lục Cận Thâm “đục nước béo cò” đấy :v. Lúc đầu thật sự Lục Cân Thâm cũng không có ý định bắt cô đền gì cả, nhưng một phần vì bạn học Chu Nịnh Nịnh của chúng ta rất thật thà, phần khác vì Lục Cận Thâm cũng có ý gì đó, thế là anh bắt bạn nhỏ Nịnh Nịnh phải để lại tên và sđt :v. Thấy chưa, biết thông tin con mồi quá dễ dàng mà.  Chu Nịnh Nịnh là nữ sinh mới lớn thôi, đứng trước một người đàn ông cao to, ngoại hình nam thần, khí chất soái ca như vậy thì rung rinh là chuyện khó tránh. Thế là hai người như có như không liên tục vô tình gặp nhau… quả là duyên nợ không mỏng chút nào. Nhưng buồn cười một nỗi, mười lần đụng mặt thì hết chín lần là “con nợ” phải nhắc “chủ nợ” chuyện trả phí sửa xe :v  Về sau khi Lục Cận Thâm đã xác định được ý nghĩ trong lòng mình và cũng muốn đẩy nhanh tốc độ đem người đẹp về nhà, anh quyết định sử dụng đến “dụng cụ tán gái”. Có thể nói nam thần mặt lạnh Lục Cận Thâm thật sự là vì cua gái mà không từ thủ đoạn.  Biết Chu Nịnh Nịnh đang dạy vẽ ở một lớp mẫu giáo, thế là anh đem cháu trai của mình đến lớp của cô, mặc cho thằng cháu vừa không thích vẽ vừa không có năng khiếu vẽ, thật khiến Chu Nịnh Nịnh cảm thấy không biết làm sao, đã vậy người chú vô tâm nào đó còn không tim không phổi nói: ”Tóm lại lúc đi học em không cần quá quan tâm đến nó, cứ để nó tự lo cho mình được rồi.” :v  Đúng rồi, ý nam thần là chỉ cần thằng nhóc đến trường để anh có cớ gặp cô và nhây với cô là được. Mà Lục Cận Thâm chính là điển hình của kiểu nam thần mặt lạnh, bá đạo, hành động không cho người ta từ chối, còn Chu Nịnh Nịnh thì là nữ sinh chỉ có thể âm thầm gào thét hô bất công ở trong lòng thôi.  Hai người bọn họ cứ như vậy gặp nhau, bên nhau, thỉnh thoảng dùng một bữa cơm, vài ba bữa lại cùng nhau đi dạo, cô nói - anh nghe, ngày ngày đôi ba dòng tin nhắn, đêm đêm vài ba phút hỏi han…. tình cảm đầu đời có phải như vậy chăng? Tình yêu của hai người bọn họ bắt đầu từ những điều đơn giản như thế.  Kéo cưa lừa xẻ một thời gian thì hai người cũng chính thức xác định mối quan hệ và trở thành một cặp, bước vào giai đoạn tìm hiểu ngọt ngào trong tình yêu như bao cặp đôi khác.  Lục Cận Thâm vì là tổng giám đốc nên công việc khá bận rộn, nhưng lúc cần đưa đón, lúc cần ở bên Chu Nịnh Nịnh, hay gặp bạn bè cô anh đều có mặt. Chu Nịnh Nịnh vẫn chỉ là một cô bé mới bước vào đời, những mơ mộng ảo tưởng trong tình yêu là khó tránh khỏi, nhưng may mắn bạn trai cô là Lục Cận Thâm, mặc dù người này không nói lời hoa mỹ cho lắm, nhưng những gì ngọt ngào nhất, những gì cô cần nhất Lục Cận Thâm đều hoàn toàn có thể đáp ứng.  Nhưng anh là tình đầu của cô, mà người ta hay nói “Tình đầu thường dang dở”... vậy liệu anh có thể cùng cô đi đến cuối con đường không?  “- Anh là mối tình đầu của em, ở cùng với anh có khi nào em sẽ bị tổn thương không? - Không. Anh nói rồi, anh muốn cưới bạn gái về làm vợ để nuôi cả đời” Toàn bộ truyện này chỉ có ngọt - sủng, cuộc sống ngày thường nhẹ nhàng và đáng yêu. Không có sóng tó gió lớn hay các tình tiết giật gân, máu chó nào cả.  Nam chính thì là kiểu nam thần lạnh lùng, nói ít làm nhiều, cực yêu, cực sủng bạn gái. Mặc dù là tổng tài, có tiền, có quyền, lại đẹp trai nhưng anh cũng là người đàn ông của gia đình, lên được phòng khách, xuống được nhà bếp. Nói chung đọc truyện này mình cảm giác anh này vừa hợp làm bạn trai vừa thích hợp làm chồng :v. Nữ chính thì rất đáng yêu, như một con thỏ nhỏ, đôi khi cũng tưng tưng, ngố ngố. Cũng biết xù lông đáp trả khi bị ức hiếp, không phải kiểu bánh bèo yếu đuối. Tình cảm gia đình của nữ chính cũng rất đáng yêu, nhất là giữa cô và bố, đúng kiểu các ông bố sợ mất con gái điển hình, cực kỳ dễ thương.  Truyện được edit mượt mà, hài hước, đọc rất dễ chịu. Nếu bạn đã chán những bộ truyện ngược quằn quại đến hại tim hại não thì sao không thử một bộ ngọt ngào nhẹ nhàng xem, đảm bảo sẽ không hối hận đâu. __________ " ": trích dẫn từ truyện Review by #Hôn_Quân Bìa: #Lam Tần *** Tối hôm sau, vừa ăn cơm tối xong, Chu Nịnh Nịnh đã muốn xuống lầu đắp người tuyết ngay, nhưng Lục Cận Thâm vẫn đang rửa bát trong bếp nên cô đành đợi anh một lúc. Háo hức quá! Tối qua tuyết rơi suốt đêm, mặt đất đã đóng một lớp dày trắng muốt, dưới lầu đã xuất hiện vài người tuyết, còn có vài người chơi ném tuyết, tiếng cười vui vẻ của trẻ con lọt vào tai làm tâm trạng của cô hào hứng theo. Lục Cận Thâm rửa bát xong chưa? Cô muốn xuống dưới quá đi! Mấy đứa nhóc kia sắp chiếm sạch tuyết rồi, bây giờ nhìn xuống, mặt tuyết gồ ghề đã không còn chỗ trống nữa kìa... "Lịch bịch" chạy vào phỏng bếp, cô đứng trước cửa quan sát, hối thúc anh: "Xong chưa? Nhanh lên nhanh lên!" Lục Cận Thâm dở khóc dở cười, đắp người tuyết thôi mà cũng hưng phấn thế sao? "Đợi anh hai phút!" "Được rồi, nhanh lên nha." Chu Nịnh Nịnh lại giục lần nữa, thẳng người tựa vài cửa đợi anh. Hai phút sau, Lục Cận Thâm lau khô tay, đi đến cười nói: "Đi thôi." Chu Nịnh Nịnh cười híp mắt kéo tay anh, vui sướng nói: "Nhanh lên, chúng ta phải đắp người tuyết lớn nhất mới được." Sau khi xuống lầu, Lục Cận Thâm nắm tay cô, đi ra phía xa bên phải khu nhà. Chu Nịnh Nịnh đột nhiên khom lưng vo một nắm tuyết ném lên người Lục Cận Thâm, sau đó cười ha ha. ... Mời các bạn đón đọc Nam Thần Kiêu Ngạo của tác giả Mạch Ngôn Xuyên.
Chân Mệnh Hoàng Hậu - Đậu Đậu Ma Ma
Khi Hoàng thượng vẫn chưa phải là hoàng thượng bây giờ, có cùng những người bạn kết bái làm huynh đệ hứa hẹn qua, nếu như hai bên mỗi người sinh một trai một gái thì sẽ kết thành thông gia. Sau khi Hoàng thượng lên ngôi lời hứa này vẫn được giữ, nhưng thái tử chào đời đã lâu mà nhà đối diện vẫn chưa sinh bé gái. Năm năm sau, dưới tất cả sự chú ý của mọi người, rốt cuộc một khuê nữ cũng đã chào đời. Hoàng thượng rất vui mừng, liền lệnh đem con dâu chưa cai sữa đón vào cung để cùng thái tử bồi dưỡng tình cảm. Tiểu Thái Tử năm tuổi cau mày đưa mắt nhìn cô bé con đang cười ngây ngô kia thật lâu, cuối cùng, cực kì bình thản cầm lấy chiếc tả đang đặt ở bên cạnh lên….. *** Đây là câu chuyện kể về một thái tử sau này làm vua trọng sinh trở về. Kiếp trước, dù rất yêu biểu muội là thanh mai trúc mã của nhà mình, nhưng do tính chủ nghĩa của đại nam nhân nên vẫn đi sủng hạnh phi tần khác, quên mất lời hứa năm xưa, nữ 9 tính cách từ thoải mái, tươi trẻ khi vào cung bị tôi luyện thành nhẫn nhịn chịu đựng cuối cùng không chịu nổi phải tự vẫn. Sauk hi trọng sinh trở về nàng quên mất chuyện trước kia, nhưng nam 9 trọng sinh theo thì vẫn còn nhớ kĩ nên bắt đầu kế hoạch nuôi vợ và không lặp lại sai lầm của kiếp trước. Truyện sủng, ngọt, chống chỉ định ai thích 3S hoàn toàn, vì kiếp trước nam 9 bẩn, nhưng kiếp này cực sạch như Omo. *** Phu thê hòa thuận, ngay cả thị thiếp cũng không có, quan hệ mẹ chồng nàng dâu cũng rất tốt. Theo lý mà nói, A Đoàn trôi qua rất dễ chịu, rất hài lòng mới đúng. Nhưng mà gần đây, A Đoàn càng ngày càng nôn nóng, ở trước mặt Ngô Đồng không dám thể hiện ra chút nào. Thái y bắt mạch bình an vừa dừn tay, ánh mắt A Đoàn liền sáng quắc nhìn hắn. Lão thái y khom người trả lời. “Thân mình Thái Tử phi khỏe mạnh như trước.” Thất vọng rõ rệt, giật giật khóe miệng, nhìn thoáng qua Bán Đông. Bán Đông hiểu ý tiến lên, cung kính đưa Thái Tử ra cửa. A Đoàn che bụng của mình, không biết vì sao lại như vậy. Mười tám tuổi sunh Hoàng trưởng tôn, sinh nhật mười bảy tuổi của mình đã qua từ lâu nhưng một chút tin tức cũng khôngthấy! Thân thể của mình rất tốt, thân thể Thái Tử ca ca cũng rất tốt, trừ những ngày có quỳ thủy (đến tháng) đều hầu hạ, vậy vì sao không thấy có chút tin tức nào?! Trước kia không vội, là bởi vì biết mình sẽ có con trai, nhưng bây giờ đã mười bảy tuổi rưỡi rồi, sao hắn còn chưa vào trong bụng mình chứ?! Bán Hạ không tiếng động cho lui những người khác. ... Mời các bạn đón đọc Chân Mệnh Hoàng Hậu của tác giả Đậu Đậu Ma Ma.
Công Chúa Thay Đổi - Bố Đinh Lưu Ly
"Nhân Đức năm thứ ba ngày mười chín tháng ba, ta chết. Nam nhân ta thích nhất dùng một mũi tên chấm dứt cuộc sống mười tám năm hèn mọn mà ngắn ngủi của ta, cuộc đời ta vĩnh viễn dừng lại trong máu tươi…..” Ngày giỗ, cũng là ngày cưới của nàng. Trước khi chết, nam nhân nàng vẫn gọi là “ca ca” ôm nàng thật chặt, đôi môi nhẹ nhàng nói ba chữ bên tai nàng: “Ta yêu nàng.” Vào khoảnh khắc nói lời ly biệt ấy, nàng chỉ hận mình đã biết quá muộn, quá muộn….. Phượng hoàng dục hỏa, niết bàn trùng sinh. Trời cao thương hại, cho nàng sau khi chết trở lại năm bảy tuổi. “Người không phạm ta, ta không phạm người. Người nếu phạm ta, dù thế nào ta nhất định giết! Cả đời này ta muốn thay đổi, trở nên thực sự, thực sự kiên cường!” P/s: Nữ chính không phải siêu nhân, cô ấy từng yếu đuối nhưng dần trở nên kiên cường, bình tĩnh, suy tính cẩn thận để đối phó và thay đổi tình thế. Nam chính yêu và hết sức trung thành với công chúa của mình, luôn bên cạnh và giúp đỡ cô ấy mọi lúc mọi nơi. Đây chính là kiểu tình yêu công chúa và kỵ sĩ - chân thành, đậm sâu và ấm áp. Nam nữ chính ko phải người phi thường, nhưng họ luôn ở cạnh nhau và làm nên những điều phi thường. Văn logic, ko YY, ko ảo tưởng. *** Dưới ánh nến, nam nhân kia tươi cười rõ ràng diễm lệ như vậy nhưng lại làm quân Mẫn Tâm cả thấy lạnh thấu xương. Như cảm nhận được sự sợ hãi của nàng, Cơ Linh đưa người tới gần, khẽ vuốt cái bụng đã gồ lên cao của Quân Mẫn Tâm, dùng giọng điệu vô cùng dịu dàng cười nói: “Bệ hạ đang run rẩy kìa, sợ sao? Sợ hãi, sợ hãi, thần yêu người như vậy, sao nhẫn tâm hại người chứ?” Quân Mẫn Tâm hít sâu một hơi, cố gắng bình ổn tâm tình của mình, dùng giọng điệu thường dùng hỏi: “Cơ Linh, đây là đâu? Có chuyện thì quang minh chính đjai nói với ta, ngươi dẫn ta đến chỗ này làm gì?” “…Làm gì?” Cơ Linh bị hỏi liền sửng sốt, ngoẹo đầu nửa ngày mới như nghĩ tới chuyện gì thú vị lắm, hắn cười tủm tỉm, túm tay Quân Mẫn Tâm lôi nàng xuống giường, cười hì hì nói: “Bệ hạ, nàng tới đây, ta xây cho nàng một toà cung điện xinh đẹp, chắc chắn nàng sẽ thích!” Quân Mẫn Tâm vì bụng to nên vô lực phản kháng, đành phải thất tha thất thểu đuổi kịp bước chân của Cơ Linh, đến hành lang ngoài phòng, trong nháy mắt Quân Mẫn Tâm ngây cả người! ... Mời các bạn đón đọc Công Chúa Thay Đổi của tác giả Bố Đinh Lưu Ly.