Liên hệ: 0912 699 269  Đăng nhập  Đăng ký

Tinh Môn

Giới thiệu: Truyền thuyết, ở đằng kia cổ xưa tinh không thâm xử, đứng lặng lấy một đạo máu và lửa xâm nhuộm Hồng sắc chi môn. Truyền kỳ cùng thần thoại, hắc ám cùng quang minh, vô tận truyền thuyết đều tại đây cổ xưa môn hộ giữa dòng chảy. Quan sát Tinh môn, nhiệt huyết chiếu rọi thiên địa, Hắc Ám cuối cùng sẽ rời đi! Review: Sau khi kết thúc siêu phẩm Vạn Tộc Chi Kiếp, chưa đầy ba tháng sau Lão Ưng đã lại cho ra mắt tác phẩm mới, vẫn mang danh “đô thị” như mọi lần nhưng ruột lại là một thế giới hoàn toàn khác biệt. Tinh Môn lấy bối cảnh tại Ngân Thành vào năm 1730, thời đại này có đầy đủ các loại công nghệ như ô tô, internet,… nhưng đồng thời cũng tồn tại siêu năng giả. Nhân vật chính Lý Hạo là một thanh niên 20 tuổi đầy hoài bão và là học trò cưng của giáo sư Viên Thạc tại Ngân Thành cổ viện. Vào một đêm mưa giông rả rích, người bạn thân từ nhỏ Trương Viễn đột nhiên bốc cháy trong phòng ký túc xá, sau đó cố sức chạy qua phòng Lý Hạo báo cho hắn mau mau chạy trốn, cuối cùng bị cháy đen mà chết. Sau đêm đó, Lý Hạo bỏ học giữa chừng, trở thành nhân viên quản lý hồ sơ vụ án trong Tuần Kiểm ti, tương tự như đồn cảnh sát ấy. Mục đích của Lý Hạo là muốn tìm ra nguyên nhân cái chết của người bạn Trương Viễn, đồng thời tự cứu lấy mình, bởi vì đêm đó hắn đã nhìn thấy hung thủ giết chết Trương Viễn chính là… hồng ảnh, một thế lực cực kỳ nguy hiểm và kỳ bí! Sau một năm thu thập dữ liệu và phân tích, Lý Hạo phát hiện ra ngoài Trương Viễn còn có sáu người khác cũng bị hồng ảnh giết hại, mà con mồi tiếp theo của đám hồng ảnh chính là Lý Hạo hắn. “Lý gia kiếm, Trương gia đao, Triệu gia quyền, Lưu gia chân…” Hoá ra đám hồng ảnh này đang săn tìm bảo vật gia truyền của những dòng họ trên, mà kiếm của Lý gia chính là bảo vật cuối cùng bọn chúng muốn. Sau khi điều tra ra việc này, Lý Hạo mới biết mặt dây chuyền ngọc hình cây kiếm mình đeo trên cổ từ nhỏ đến lớn lại là một bảo vật vô giá. Kể từ đó, con đường tu luyện mới lạ của hắn bắt đầu, nhưng hắn cũng biết, ngày chết của mình đang cận kề! Một trong những ưu điểm sáng giá nhất của Lão Ưng Cật Tiểu Kê chính là khả năng sáng tạo phi phàm, trong mỗi bộ truyện top 1 Qidian của mình, Lão Ưng đều tạo ra một bối cảnh đặc sắc cùng thể chế tu luyện không đụng hàng. Như trong Tinh Môn, muốn bước chân vào lĩnh vực siêu năng lực có thể thông qua hai cách: Một là trời sinh siêu phàm, được gọi là Thiên Quyến Thần Sư; Hai là đánh giết siêu năng giả để hút siêu năng lực vào cơ thể, được gọi là Tinh Quang Sư. Dù dùng cách nào thì bản thân người đó cũng là siêu năng giả! Khác với người anh em Tô Vũ trong Vạn Tộc Chi Kiếp, Lý Hạo trong Tinh Môn không thông minh toan tính bằng, cũng không thiên tài bằng, nhưng hắn lại là người rất chính nghĩa. Chính vì thế, hắn quyết định gia nhập đội chấp pháp, trở thành mồi nhử để săn giết siêu năng giả ác ma. Vì tuổi đời còn quá trẻ, Lý Hạo cũng sẽ phạm sai lầm, có những sai lầm phải trả giá bằng máu và nước mắt, nhưng hắn vẫn đủ kiên cường đứng lên tiếp tục chiến đấu, bởi vì sau tất cả, điều duy nhất còn lại trong Lý Hạo chính là “chính nghĩa”. Giọng văn của Lão Ưng vẫn luôn hài hước như thế, đồng thời cũng chôn giấu rất nhiều plot twist nên các bạn đừng quên đội mũ bảo hiểm khi đọc, thiện hay ác suy cho cùng cũng là từ góc độ nhìn của mỗi người mà thôi. -------------- Review : GIANG THƯỢNG NGUYỆT MINH *** Kể từ khi vào Vip-Qidian, Lão Ưng Cật Tiểu Kê liền mỗi ngày 3 chương, mỗi ngày gần 3 vạn chữ, tương đương ~10 chương của tác giả khác. Tốc độ viết cỡ này, hiện tại đúng là khủng bố. Tinh Môn, có lẽ ban đầu một số đạo hữu lầm tưởng đó là truyện Đô Thị. Nhưng không, bối cảnh đô thị ban đầu chỉ là dẫn nhập câu chuyện ở Dị Giới mà thôi, chân chính đây lại là một bộ Huyền Huyền, có hệ thống tu luyện, có cảnh giới. Hiện tại theo mạch truyện, đang có 2 hướng tu luyện là Võ sư và Siêu năng. Lão Ưng cũng quá giỏi quay xe, lúc thì Siêu năng là nhất, Võ sư là đường cụt. Lúc lại quay ngược Võ sư mới là chân chính cường hãn đại đạo, Siêu năng là khiếm khuyết. Đến cuối cùng thế nào là mạnh mẽ? Nhân vật chính Lý Hạo, truyền chân cuối cùng của Bát Đại gia tộc. Trong huyết mạch thức tỉnh có phần lờ mờ ký ức: Một kiếm kia "Đoạn Thiên, đoạn Địa, đoạn địch, đoạn ta" không gì không phá. Đến cuối cùng, đó là cảnh giới gì đây? Đặc biệt lão Ưng từ sau thành công của bộ Vạn Tộc Chi Kiếp, hiện vẫn giữ phong độ thậm chí lên tay, mô tả chiến đấu vô cùng hấp dẫn. Những chương mới nhất trong tràng chiến sinh tử, vô cùng cuốn hút, mời các bạn cùng theo dõi! *** Ngân Thành. Tuần Kiểm Ti (phủ, cơ quan tuần kiểm). Thanh niên Lý Hạo với dáng người hơi thon gầy, vành mắt hơi thâm đen, giống như cả tối hôm qua chưa ngủ. Mặc đồng phục cấp ba (tam phẩm, số càng lớn chức càng nhỏ) của phủ Tuần Kiểm, Lý Hạo bước vào khu làm việc của Tuần Kiểm Ti. Là một người mới gia nhập gần một năm rưỡi, Lý Hạo tại đây trải nghiệm chưa nhiều, bình thường đều đến sớm hơn một chút để quét dọn vệ sinh sơ qua khu làm việc, rồi nấu nước trong bình (ấm nước), đợi những đồng nghiệp khác đến. Nhưng hôm nay Lý Hạo đến trễ hơn một chút so với bình thường, lúc này có không ít người đã đến khu làm việc. Thấy Lý Hạo vào cửa, ngay bàn làm việc cạnh cửa, một bác gái trung niên mặc đồng phục với vẻ mặt nhiệt tình, kèm theo một ít ý trêu chọc nói: "Tiểu Hạo, hôm nay đã tới trễ, mắt cũng có quầng thâm, không lẽ tối hôm qua đi vui vẻ phóng túng quá mức?" Lý Hạo cười đơn thuần, vội vàng khoát tay: "Du tỷ, cũng chớ nói lung tung, ta còn chưa có bạn gái, nói vậy về sau không ai chịu gả cho ta!" "Ha ha ha, cái đứa nhỏ này, ở đây suốt một năm rồi, có bao nhiêu lời nói trêu đều đối đáp không ngừng." Bác gái trung niên giống như rất thích trêu ghẹo Lý Hạo. Nhìn ánh mắt Lý Hạo, cũng có chút không giống người bình thường, cười cởi mở một hồi, bỗng nhiên lại nói: "Tiểu Hạo, bình thường một người không có thời gian nấu cơm, ăn bên ngoài không sạch sẽ, hay là đến nhà bác ăn." Lý Hạo tươi cười, nhưng vẫn từ chối, "Du tỷ, cũng không muốn làm phiền người." Du tỷ còn chưa đáp lời, cách đó không xa, một người đàn ông trung niên cười nhạo lên, nói xen vào: "Tiểu Hạo, Du tỷ của ngươi là mời ngươi đi ăn cơm sao? Là mời ngươi tới nhà làm con rể, không còn ý gì khác đâu!" "Ha ha ha!" Khu làm việc lập tức vang lên một hồi cười vang. Du tỷ bị vạch trần mục đích, cũng không xấu hổ, mở to hai mắt nhìn, đanh đá mắng: "Lão nương cam tâm tình nguyện! Tiểu Hạo rất tốt, nhân phẩm và trí óc tốt, tướng mạo cũng tốt, rất xứng làm con rể ta, ta nằm mơ nghĩ đến việc này cũng có thể vui cười tỉnh cả ngủ!" Lời này vừa nói, mọi người cười thì vẫn cười, nhưng cũng không ít người gật đầu tỏ vẻ đồng ý. Tiểu tử Lý Hạo này, cũng không ít người rất xem trọng đấy. Người đàn ông trung niên nói tiếp, dù bị mắng cũng không thèm để ý, ngược lại có chút tiếc nuối nói: "Tiểu Hạo đúng là không tệ, nhưng mà có chút ít đáng tiếc!" Đáng tiếc cái gì? Lời này vừa nói, những người khác cũng đều biểu lộ biểu cảm tán đồng. Ngược lại bản thân Lý Hạo lại không quá để ý, dáng tươi cười sáng lạn, "Chu ca, do tự ta chọn mà, có cái gì để tiếc nuối hay sao?" Người đàn ông họ Chu thở dài: "Không thể nói như vậy, tiểu Hạo, ở Tuần Kiểm Ti đúng là không tệ, ngươi mới nửa năm đã thăng lên chính thức, bây giờ là Tuần Kiểm cấp ba, đối với người khác mà nói cũng tốt lắm rồi. Nhưng nếu ngươi không nghỉ học ở cổ viện Ngân Thành, đợi đến lúc tốt nghiệp, ngươi vẫn lựa chọn muốn vào Tuần Kiểm Ti, thì khi đó vị trí thấp nhất cũng đã là Tuần Kiểm cấp một!" Lời này vừa nói, mọi người cũng đều muốn lên tiếng. Sau lưng Lý Hạo, cô gái trẻ Trần Na nhanh chóng nói tiếp: "Đúng đấy, Lý Hạo, đang yên lành bỏ học sớm làm cái gì? Ngươi xem chúng ta đây, muốn thi vào cổ viện Ngân Thành cũng không có cơ hội, ngươi thì chỉ còn chưa tới hai năm thì có thể tốt nghiệp. Những người ở đây từ Tuần Kiểm cấp ba cố gắng lên nhất phẩm, dù là thuận lợi, nếu không trên năm năm đều không có cơ hội, mà nếu không thuận lợi, cố gắng đến cùng cả đời mong có thể lên cũng không tệ rồi!" Trong lời nói mang theo một ít hâm mộ, hâm mộ chính là việc tốt nghiệp cổ viện Ngân Thành. Cũng có chút đáng tiếc, chính là Lý Hạo còn chưa đến hai năm có thể tốt nghiệp, bỗng nhiên bỏ học sớm, lựa chọn gia nhập Tuần Kiểm Ti. Lý Hạo vào Tuần Kiểm Ti, cục trưởng Tuần Kiểm Ti Ngân Thành cũng tới hỏi qua, thậm chí còn khuyên Lý Hạo trở về tiếp tục học, thật sự muốn vào thì chờ tốt nghiệp rồi lại đăng ký. Đáng tiếc, Lý Hạo mặc dù hiểu lễ phép và có tiếp thu, nhưng rốt cuộc việc này vẫn kiên quyết, không đồng ý trở về học tiếp. Thậm chí Trần Na còn biết rõ, lão sư tại cổ viện Ngân Thành của Lý Hạo, cũng đã khuyên không nên nghỉ học, vì hắn rất có tiền đồ. Nghe mọi người thảo luận chuyện của mình, Lý Hạo vẻ mặt tươi cười như cũ. Đi đến góc vắng, bắt đầu nấu nước, một bên bận rộn, vừa cười đáp lại: "Từ Tuần Kiểm cấp ba bắt đầu đi lên, chẳng phải rất tốt sao? Hơn nữa, nếu thật sự tốt nghiệp cổ viện Ngân Thành rồi mới vào đây, thì chẳng phải là biết được các vị đại ca đại tỷ muộn hai năm sao? Vậy cũng rất đáng tiếc." "Ha ha ha, nói cũng đúng!" Lập tức mọi người cười to, nghe lời này rất thoải mái. Miệng Lý Hạo rất ngọt, tuy tuổi tác còn nhỏ, năm nay vừa tròn hai mươi, tại Tuần Kiểm Ti coi như là người nhỏ nhất, nhưng lại là người có tài, nghe hắn nói nịnh, mọi người đều vui thích. Sáng sớm hôm đấy, khu làm việc phủ Tuần Kiểm tràn đầy tiếng nói cười. Đối với việc Lý Hạo bỏ học ở cổ viện, mọi người cũng không có tiếp tục nhiều lời, cũng vì Lý Hạo không quá để ý, nếu không tất cả mọi người sẽ không đề cập, dù sao bỏ học từ cổ viện, đúng là một tiếc nuối lớn trong đời. Vì sao lúc đó Lý Hạo lựa chọn như vậy, mọi người cũng không tiện hỏi nhiều. Dựa theo lời Lý Hạo nói, vì học phí cổ viện rất cao, rất tốn kém mà hắn thì không có tiền. Thế nhưng mà, với tư cách học sinh cổ viện, không đủ học phí, là nguyên nhân thật sao? Khi mấy vị lãnh đạo phủ Tuần Kiểm đến thì thanh âm cười vui dần dần ngừng lại. Tuần Kiểm Ti là cơ quan tổng bộ chấp pháp của Ngân Thành. Ngoại trừ tổng bộ, Tuần Kiểm Ti tại Ngân Thành còn có các phân bộ khác khắp nơi. Mà ở tổng bộ cũng có nhiều nghành, Lý Hạo làm ở phòng Cơ Yếu, chịu trách nhiệm sắp xếp hồ sơ vụ án, kiểm tra lại các bản án cũ, những vấn đề phúc thẩm chưa tra được, xem xét lại rồi ghi chép những điều cốt yếu. . . Phòng Cơ Yếu cũng không phải là cơ quan trực tiếp, rất ít tham dự việc chấp pháp bên ngoài. Đương nhiên, nếu là những nghành khác chưa đủ người, cũng sẽ tạm thời điều bọn Lý Hạo sang hỗ trợ, cơ bản mà nói cũng là công việc văn phòng. . . . Khi mấy vị lãnh đạo đến, mọi người lại bắt đầu một ngày làm việc bận rộn. Lý Hạo không có văn phòng riêng, dù là Tuần Kiểm cấp một nhận chức được một năm cũng chưa có được. Du tỷ, Chu ca mấy vị kia chỉ là Tuần Kiểm cấp hai, bọn họ cũng không có tư cách. Bàn làm việc của Lý Hạo gần khu vệ sinh, tuy không có quá nhiều mùi hương khác thường, chẳng qua là người đến người đi, có chút ồn ào, những lão có tuổi đều không thích chỗ này. Lý Hạo làm cùng chỗ với Trần Na, bàn làm việc của hai người đối diện trong cùng văn phòng. Trần Na cũng chỉ đến sớm hơn Lý Hạo nửa năm, coi như cũng là người mới, hai người trải nghiệm cũng chưa nhiều. Bất quá rất nhanh Tuần Kiểm Ti lại tuyển thêm người mới, sau đó họ sẽ thoát danh người mới, xem như có chút lịch duyệt hơn. Lý Hạo đang cúi đầu tra cứu một ít hồ sơ, bàn đối diện truyền đến một hồi thanh âm nhẹ vang lên, Lý Hạo ngẩng đầu nhìn lại, chỉ thấy Trần Na gõ nhẹ nhàng lên mặt bàn, thấy Lý Hạo nhìn đến, dáng tươi cười, nói nhỏ: "Lý Hạo, sắp tới Tuần Kiểm Ti có một nhiệm vụ làm bên ngoài, có thể đi ra ngoài một tháng, có muốn xin đi hay không? Chúng ta cùng một chỗ, đi ra ngoài chơi một tháng, nhiệm vụ rất nhẹ nhàng." Lý Hạo hơi ngẩn ra, suy nghĩ một chút, rất nhanh lắc đầu nói: "Không đi, đi ra ngoài cũng không có gì hay ho, hơn nữa. . . Cũng không hẳn an toàn." "Rất an toàn!" Trần Na có chút buồn bực, "Chính là liên quan cổ viện Ngân Thành. . ." Nói đến đây, nàng hơi ngẩn ra, nghĩ tới điều gì, lại nhìn Lý Hạo, có chút hiểu ra, có chút áy náy nói: "A, thiếu chút nữa đã quên việc này rồi! Là ngươi không muốn gặp bạn học ngày xưa cùng lão sư đúng không? Lần này dẫn theo người đi khảo sát hình như chính là lão sư Viên Thạc. . ." Nàng thầm mắng một tiếng, bản thân rõ ràng đã quên việc này. Viên Thạc, không phải là lão sư lúc trước của Lý Hạo tại cổ viện sao? Nghe nói vị lão sư này rất coi trọng Lý Hạo, bởi vì Lý Hạo không nghe khuyên bảo, nghe nói có một lần muốn đánh Lý Hạo, tại cổ viện Ngân Thành gây ra phong ba không nhỏ, cũng làm cho không ít học sinh cổ viện mắng Lý Hạo không biết điều. Viên Thạc là ai? Đây chính là một trong mấy vị đại lão sư đứng đầu, bao nhiêu đệ tử khát vọng bái Viên Thạc làm lão sư, kết quả Lý Hạo làm người ta chướng mắt. Lý Hạo cười cười, cũng không có phản bác. Không muốn gặp sao? Thế thì không đến mức đó. Bên ngoài đồn thổi, trên thực tế không đến độ như vậy, Viên lão sư chẳng qua là đối với lựa chọn của mình cảm thấy tiếc nuối mà thôi, vài ngày trước Lý Hạo vẫn đến nhà lão sư bái phỏng qua, cùng ăn cơm tối, lại có người ngoài nói gặp mặt liền đánh bản thân, đồn thổi quá lên như vậy. Đương nhiên, có một số việc cũng không cần phải đi giải thích, bên ngoài đồn đại như thế nào, vậy cứ theo tâm ý của bọn họ cũng tốt, càng giải thích càng thêm phiền toái. "Viên lão sư dẫn đoàn. . ." Trong lòng mặc niệm một tiếng, Viên lão sư là một trong những vị đại lão đứng đầu, dẫn theo người đi ra ngoài mà nói, bảo an chắc có lẽ không quá kém, thêm Tuần Kiểm Ti cũng tốt, nhưng cũng có những cơ quan khác, đều cùng đề phòng cẩn mật. Bản thân ngược lại cũng không cần lo lắng cái gì, huống chi, Tuần Kiểm Ti tham dự trong đó, đại khái là phụ họa, chính thức chịu trách nhiệm bảo an cho Viên lão sư, chỉ sợ không phải những nhân sự nhỏ nhoi của Tuần Kiểm Ti, là mình đã qua một năm nay mơ hồ có nghe thấy là người của Tuần Dạ Nhân. Tuần Dạ Nhân, cũng là cơ quan chấp pháp như Tuần Kiểm Ti. Mời các bạn đón đọc Tinh Môn của tác giả Lão Ưng Cật Tiểu Kê.

Nguồn: dtv-ebook.com

Xem

Thất Giới Truyền Thuyết - Tâm Mộng Vô Ngân
AudioBook Thất Giới Truyền Thuyết      Phàm nhân có thế giới của phàm nhân. Những kẻ tu đạo có thế giới của những kẻ tu đạo. Bởi tu đạo không chỉ là những nhân loại bình phàm, họ còn là những kẻ thuộc về thế giới của Thần, Yêu, Ma, Quỷ. Họ tu đạo để làm gì? Truy cầu trường sinh bất tử? Ham muốn sức mạnh, quyền lực thống trị đất trời? Thế giới của những tu đạo giả tràn ngập những biến ảo khôn lường trong thiên địa vĩnh cửu.      Lục Vân, sinh ra trong một thế gia đời đời danh quang lộc hậu, ngàn năm vinh hiển bất biến, ngặt một nỗi thiên sinh đã thiếu mất một hồn một vía. Thương con, thân sinh phụ mẫu bôn ba tứ xứ, không ngại đánh đổi vinh hoa phú quý, chỉ mong cho con được an lành. May mắn thay, Lục Vân gặp được dị nhân truyền thụ cho ngũ đại tu chân pháp quyết tối thượng của Phật – Đạo – Nho – Ma – Quỷ. Vãn hồi sinh mệnh, tu chân giới nhập đạo. Cùng với pháp quyết tổ truyền Thiên Địa Vô Cực và với Diệt Thần Kiếm, Diệt Hồn Đao bá đạo vô song, Lục Vân chung quy cũng đã trở thành một tu chân giả bước trên con đường nghịch thiên.      Kết bằng hữu, ngộ thiên duyên, đáo thiên mệnh, kết tình chung. Lục Vân đang từng ngày từng tháng trải nghiệm một thế giới li kì đầy những biến động của giới tu đạo. Hãy cùng chàng trai bẩm sinh tàn khuyết hồn phách trải nghiệm cuộc sống đầy sắc màu thần bí của thế giới tu chân mộng ảo , cùng phiêu du và khám phá những điều không tưởng trong Thất Giới của tác giả Tâm Mộng Vô Ngân .
Đấu Phá Thương Khung - Thiên Tàm Thổ Đậu
Sách Nói Đấu Phá Thương Khung        Đấu Phá Thương Khung là một câu chuyện huyền huyễn đặc sắc kể về Tiêu Viêm, một thiên chi kiêu tử với thiên phú tu luyện mà ai ai cũng hâm mộ, bỗng một ngày người mẹ mất đi đễ lại di vật là một chiếc giới chỉ màu đen nhưng từ khi đó Tiêu Viêm đã mất đi thiên phú tu luyện của mình.  Từ thiên tài rớt xuống làm phế vật trong 3 năm, rồi bị vị hôn thê thẳng thừng từ hôn, làm dấy lên ý chí nam nhi của mình, Tiêu Viêm nhờ di vật của mẫu thân để lại là 1 chiếc hắc giới chỉ (nhẫn màu đen)Tiêu Viêm gặp được hồn của Dược Lão (Dược Trần – Dược tôn giả) 1 đại luyện dược tông sư của đấu khí đại lục…   Từ đó cuộc đời của Tiêu Viêm có những biến hóa gì? Gặp được các đại ngộ gì? Xem phim Đấu Phá Thương Khung FULL VietSub Thân phận thật sự của Huân Nhi (thanh mai trúc mã lúc nhỏ của Tiêu Viêm) ra sao? Bí mật của gia tộc hắn là gì? Cùng theo dõi bộ truyện Đấu Phá Thương Khung để có thể giải đáp các thắc mắc này các bạn nhé!  
Thiên Đế Kiếm - Get Backer
Tên Ebook: Thiên Đế Kiếm Tác giả: Get Backer Nguồn: diendan.thegioihoanmy.vn   Ebook: ww.dtv-ebook.com   Thiên Đế Kiếm      Đường xa, đường dài, làm tan nát những trái tim yếu đuối mỏng manh. Chỉ có những trái tim mạnh mẽ, những trái tim dũng cảm mới đủ sức bước tiếp. Bước đi những con đường mà chưa một ai từng đi bao giờ. Những trái tim chan chứa máu nóng. Những trái tim đầy sự nhiệt huyết, không nhạt đi theo năm tháng . Thiên Đế Kiếm là gì ? Kiếm hiệp ? Tiên hiệp ? Những trận chiến khốc liệt ? Tiểu thuyết lãng mạn về tình yêu ? Sự kết hợp lăng nhăng vớ vẩn của các thể loại truyện ? Những câu chửi tục ? Hay nó chính là cái xã hội hiện tại mà chúng ta đang sống ?     Thiên Đế Kiếm     Trong mấy năm trở lại đây, giới trẻ Việt Nam thường có một thú vui là chơi các trò chơi trực tuyến trên mạng, nó như một cơn sốt, một thứ bệnh dịch khiến người ta lao vào nó. Rồi những chuyện tiền bạc, thậm chí cả mạng sống đổ vào các trò chơi đó đã được báo chí phản ánh quá nhiều đến phát ngán. Đối với một thế hệ đi trước như tôi, cố nhiên là những trò chơi đó là vô bổ. Nhưng mà khổ nỗi, thằng cháu của tôi lại cũng thuộc dạng thích các trò chơi như thế, mình thì cũng chỉ có nhắc nhở nó thôi, chứ không thể bắt nó làm theo ý mình được. Và tôi cũng nghĩ là cháu của mình cũng đã lớn rồi, nó có thể tự suy nghĩ được rằng cái gì là quan trọng, cái gì là cần thiết .       Cho đến một ngày kia, vào khoảng gần tháng 5 năm 2007, đứa cháu tôi có cho tôi coi thử một bộ tiểu thuyết trên diễn đàn của trò chơi thế giới hoàn mỹ. Cả hai ông cháu vốn là đã mê kiếm hiệp nên chia sẻ, giới thiệu cho nhau là điều dễ hiểu . Ban đầu đọc, từ chương 1 tới chương 7, tôi cảm thấy...thất vọng. Phải nói thật là như vậy, bởi vì cái cách viết văn, nói đúng hơn là đạo văn của anh bạn tác giả này quá lộ liễu. Bê nguyên cả tác phẩm " Bố Già" nổi tiếng vào, cóppy y nguyên cả cách viết của Puzo. Đọc xong tác phẩm, tôi chỉ biết cười với đứa cháu : " Những tác phẩm thế này thì chỉ xứng đáng cho vào sọt rác ! ". Những tác phẩm đạo văn sớm muộn gì thì cũng sẽ trở thành phế phẩm, luôn luôn là như thế. Nhưng câu chuyện không phải chỉ có vậy. Nếu thế thì tôi đã không ngớt lời khen ngợi, thậm chí là ngưỡng mộ tác phẩm này . Vì cái gì ?     Lại nói, kể từ khi đọc xong tác phẩm Thiên Đế Kiếm, chính xác là tác phẩm này hồi đó chưa có tên là Thiên Đế Kiếm, cái tên nguyên bản của nó là "Cuộc hành trình của những kẻ bị nguyền rủa", tôi không bao giờ đọc lại nó lần nữa. Bẵng đi khoảng ba bốn tháng, đứa cháu của tôi lại giới thiệu cho tôi truyện này. Mặc dù đã từ chối rằng : " Không muốn đọc tác phẩm đạo văn ", nhưng đứa cháu nói rằng tác phẩm này đã hoàn toàn khác, và nó khẳng định rằng : " Đây là tác phẩm hay nhất mà cháu từng đọc " nên đành xem thử . Và đến lúc đọc từ chương 8, tôi đã thực sự bị cuốn vào Thiên Đế Kiếm . Những cảm xúc, những liên hệ, những suy nghĩ sâu sắc không dễ gì có được ở các tác phẩm khác . Đó là Thiên Đế Kiếm . Tiên Hiệp Thiên Đế Kiếm            Ở một nơi là Đại Lục Hoàn Mỹ, câu chuyện này đã xảy ra. Và cũng không biết Thiên Đế Kiếm có phải là tác phẩm viết đầu tiên hay không ? Nhưng chắc chắn một điều, các tác giả trẻ tuổi thường thích sự hoành tráng, nói vui là hoành tá tràng, ngay từ đầu tác phẩm. Trận chiến khốc liệt nảy lửa giữa tộc Nhân và Thú xảy ra trên Phạt Mộc Lĩnh, sự xuất hiện bí ẩn của một ông già cầu nguyện cho những linh hồn oan khuất. Chi tiết này được một số tác giả trong tangthuvien sử dụng như tác giả QM với " Truyền Kỳ Minh Kiếm ". Điều này làm cho tác phẩm thêm phần huyền bí và người đọc phải tự hỏi về trận chiến này vì sao lại có ? Có khác chăng là mức độ hoành tráng và lớn lao là khác nhau thôi. Chắc chắn là điểm này Truyền Kỳ Minh Kiếm khoẻ hơn hẳn .      Rồi cũng bỏ lửng đó, thời gian trôi đi trong hai mươi năm. Câu chuyện lại chuyển sang hướng mới. Nhân vật Xích Vân xuất hiện khá kỳ cục. Y nằm một đống trước cửa nhà người khác rồi chui ra từ đống giẻ rách. Và quần áo thì tàn tạ ở mức không thể tàn tạ hơn. Nói năng thì chợ búa và mất dạy, tính cách cợt nhả với cả người lớn tuổi như bác thợ rèn. Vừa bắt gặp nhân vật này, ta có thể nhận ra hắn không phải là hạng người tử tế gì. Điều đó lại càng chắc chắn hơn khi ta bắt gặp những người bạn của hắn, đoán tính cách một người qua bạn của những người đó .Hai tên bạn của Xích Vân là Hoài Tử và Tôn Dương, cũng đều rặt một phường chợ búa lang thang cả. Nói chung thì cách xuất hiện và tính cách của nhân vật này không có gì mới ở thời điểm này, vì trong tangthuvien, các nhân vật của các truyện cũng đều có tính cách kỳ quái, hoặc là lạnh lùng cô độc. Có lẽ đây cũng là xu hướng của các tác giả khi không thích nhân vật của mình đi theo chiều hướng anh hùng nghĩa hiệp như các bậc tiền bối bên Trung Quốc trước đây .    Nhân vật Hàn Thuyên, hay còn gọi là Ngài Hàn thì có rõ ràng hơn một chút, người đọc cũng có thể nhận ra nhân vật này không phải thuộc hạng tử tế lắm, nhưng cũng không phải là người táng tận lương tâm. Ông ta là người khôn ngoan. Thực ra, nhân vật này chính là một bản sao chép lại của ông trùm, của Don Corleone trong " Bố Già ". Những đứa con của ngài Hàn cũng lấy khuôn từ những đứa con của Don Corleone, và nhân vật Lã Vân cũng đúc khuôn từ Tom Haghen mà ra. Cả hai ông bạn già Lăng Khê và An Dương cũng vậy, dáng vẻ to béo, nhảy nhót đêm hội cũng lấy nguyên của lão béo Peter Clemenxa, Lăng Khê gầy ròm như Tessio, cả hai lão già này đều là các caporegime cả. Cả bối cảnh bang hội cũng lấy cái mẫu của thành phố New York thời những thập kỷ 40, 50. Có thể nói, ban đầu khi đọc tác phẩm, tôi phải bật cười trước sự sao chép ngốc nghếch của tác giả. Khi người đọc nhận ra là một tác phẩm đạo văn, thì nó sẽ bị đào thải. Đạo văn là sự không tôn trọng của tác giả đối với người đọc, xứng đáng bị chê trách. Điều này phải nói thẳng thắn là như vậy .        Nhưng đó chỉ là cảm nhận của một đoạn, từ chương 1 cho tới chương 7 .        Phải đến lúc bắt đầu chương 8, tác phẩm này mới thực sự là một tác phẩm lớn . Chương 8 là kể lại một trận chiến trong thời kỳ Đại Hỗn Loạn của Đại Lục Hoàn Mỹ. Nó cũng sự quay ngược thời gian trong cuộc đời của nhân vật Hàn Thuyên. Nếu như cuộc đời của bố già Vito Corleone hồi trẻ là sự mánh khoé, vươn lên thoát khỏi số phận để tìm hạnh phúc thì nhân vật Hàn Thuyên khác hẳn. Cuộc đời của Hàn Thuyên là một bức tranh thật nhất, tôi xin nhấn mạnh, thật nhất về con người. Trận chiến ở Tổ Long Thành, sự đau thương đến cùng cực khi mất đi người đội trưởng, sự sợ hãi, tất cả đều tập trung ở Hàn Thuyên. Những năm tháng chiến tranh đã qua đi từ lâu, nhưng nhìn lại Hàn Thuyên, tôi lại cảm thấy rùng mình sợ hãi. Phải nói thật là, dù rằng những năm tháng đi chiến đấu phục vụ Tổ quốc là một niềm vinh dự, nhưng có vào chiến trường mới biết rằng, ánh hào quang chiến thắng không có màu trắng, mà là màu đỏ. Những cảm xúc của nhân vật Hàn Thuyên mới thực sự là những cảm xúc của người lính khi ra trận, chứ không phải là tinh thần quyết chiến hay quyết thắng gì cả. Trận chiến của Hàn Thuyên là một bộ phim sống động nhất, chân thực nhất về cái tàn khốc của chiến trường, sự tổn thương cả về mặt thể chất lẫn tinh thần của người lính. Trong tác phẩm Đao trước đây, giọng văn của tác giả được nhiều người đánh giá là sắc lạnh, nhưng có đọc đến chỗ đội trưởng Từ Tuyên nhìn một người lính Vũ Mang bắn chết anh trai của mình mới biết rằng ngòi bút của tác giả Get Backer còn đáng sợ hơn nhiều. Không có dòng văn nào miêu tả tâm trạng, không có từ ngữ nào phân tích cảnh này, chỉ có cái nhìn của đội trưởng Từ Tuyên, chỉ có thái độ quay đi và lầm lũi bước của người đội trưởng, nghe có tiếng đâm kiếm thủng bụng cũng không quay lại. Tôi đã từng nói tác giả Cuồng Long đừng nên nói hết tâm trạng là bởi vì chi tiết này trong Thiên Đế Kiếm. Tác giả Get Backer không phân tích tâm trạng của người đội trưởng, cái đó là để người đọc tự hiểu, tự suy nghĩ, tự nghĩ đến cái tàn nhẫn của chiến tranh .       Chiến tranh không những tàn nhẫn, mà nó còn kinh khủng hơn những gì mà người ta tưởng tượng. Đội trưởng Từ Tuyên trọng thương, Hàn Thuyên đã phải dùng đôi tay trần móc vào ổ bụng người đội trưởng để lấy mũi tên. Nếu ở vị trí của người đội trưởng, cảm giác của ta sẽ là như thế nào ? Có lẽ không cần phải nói nhiều ở chi tiết này nữa. Để phân tích hết được sự thật của chiến trường mà tác phẩm Thiên Đế Kiếm đã viết ra, có lẽ phải để một bài viết sau. Nhưng điều mà tác giả muốn nói với người đọc, muốn người đọc cảm nhận đã có ngay ở câu đầu tiên mở đầu chương 8 rồi : Mọi vinh quang trên chiến trường đều được xây nên từ máu và nước mắt .         Từ chương 9 trở đi là quay về với thực tại. Trong tác phẩm này có rất nhiều tuyến nhân vật. Đây là điều rất hiếm trong các bộ truyện mang màu sắc kiếm hiệp, không biết có phải tại kiến thức của tôi nông cạn không, nhưng thực sự là những truyện kiếm hiệp tôi đọc chưa hề có tác phẩm nào có nhiều tuyến nhân vật thế này cả. Mỗi nhân vật đều có một tính cách riêng, cách hành động riêng khiến người ta phải nhớ. Nên nhớ rằng, trong Thiên Đế Kiếm, không hề có nhân vật chính, mỗi nhân vật có số phận riêng, câu chuyện riêng. Mức độ quan trọng của một số nhân vật được đẩy lên khi có những hành động ảnh hưởng tới toàn cục. Nhân vật chính là nhân vật xuất hiện nhiều nhất, nếu là Xích Vân thì chưa phải, vì nhân vật Ngài Hàn còn xuất hiện nhiều hơn, nếu nói Thiên Ma là nhân vật phụ thì lại càng không vì cho tới thời điểm này, hành động của hắn đang ảnh hưởng tới toàn bộ câu chuyện. Thậm chí, cả nhân vật Hắc đại nhân, chỉ xuất hiện trong đúng một chương 12 cũng không thể coi là nhân vật phụ vì ông ta cũng truy tìm và đã đoạt được Hắc Đế Ấn. Nhân vật Hà Gia Nhạ xuất hiện từ nửa sau nửa đầu tác phẩm cũng không phải ngoại lệ, nhiều khả năng anh ta sẽ trở thành nhân vật chủ chốt trong Thiên Đế Kiếm. Vậy nên, thay vì cách phân tích từng nhân vật thông thường, tôi nghĩ rằng, nên phân tích theo hướng cốt truyện, từ đó đem các tuyến nhân vật ra so sánh là tốt nhất . Nhưng từng khía cạnh nhân vật, xin để sau, tôi muốn nói đến điều quan trọng hơn, điều mà khiến tôi phải khâm phục tác giả, và không ngần ngại chọn Thiên Đế Kiếm là tác phẩm xuất sắc nhất .       Sự việc bắt đầu trở nên rối rắm khi Quỷ Nhân, thành viên của Bất Kiếp Viện tàn sát Ngư Thôn, đẩy bang phái Hàn Thuỷ vào sự khốn đốn và mệt mỏi. Mặc dù là người thông minh đáng sợ, nhưng Hàn Thuyên lại không biết được cớ vì sao mà lại xảy ra vụ tàn sát đó ? Và ông ta bắt đầu đặt câu hỏi, ông ta bắt đầu biết tới tổ chức Bất Kiếp Viện. Vụ tấn công của Quỷ Nhân là điểm mấu chốt thứ nhất. Điểm mấu chốt thứ hai là vụ tấn công của Vọng Quái vào Thiên Lệ Thành. Chính vì vụ tấn công này, Hà Gia Đoàn, bang chủ Độc Tâm đã nảy lên ý định nhân cơ hội mà tiêu diệt Hàn Thuỷ, và cũng đúng là tới thời điểm hiện tại trong Thiên Đế Kiếm, Độc Tâm đã xuất quân tấn công Hàn Thuỷ. Các bang phái trong Thiên Đế Kiếm không phải là Cái Bang hay Toàn Chân Giáo như trong các truyện của Kim Dung, những bang phái lấy chuyện nghĩa hiệp làm trọng. Bang phái của Thiên Đế Kiếm là phản ánh một mặt của xã hội đen thời nay, không từ thủ đoạn để giành giật chiến thắng. Mặc dù tác giả Get Backer chịu ảnh hưởng của Bố Già, nhưng tác giả đã rất thành công khi khai thác cực sâu vào vấn đề bang phái. Những thủ đoạn, những toan tính trong bang phái của Thiên Đế Kiếm còn cao thâm hơn cả Bố Già. Hãy nhìn cái cách nói chuyện của Lã Vân với bang chủ Tam Thuận của bang Ỷ Thiên. Hãy để ý cái cách y phân tích cái lợi cái hại khi Ỷ Thiên muốn gia nhập các liên minh. Cách nói chuyện nhã nhặn, nhưng mang ý đồ xảo quyệt muốn kéo Tam Thuận về phe mình của Lã Vân làm tôi hết sức thú vị ở nhân vật này. Hàn Thuyên, Lã Vân và Hà Gia Đoàn là những nhân vật điển hình nhất cho những thủ đoạn, toan tính trong bang phái, cũng là điển hình cho những kẻ đang sống trong thế giới ngầm. Từng diễn biến tâm lý, từng tính toán đến vắt óc, từng thủ đoạn hiểm độc đều được phân tích một cách hết sức hợp lý .       Một điểm hay nữa trong Thiên Đế Kiếm, đó là không có ai ngu muội. Kim Dung, hay một số tác gia như letheviet với tác phẩm Thiên Đạo trong tangthuvien muốn sử dụng những nhân vật ngu ngốc để nói lên cái thông minh của nhân vật chính. Nhưng tác giả Get Backer còn hay hơn ở chỗ, không có nhân vật nào ngu ngốc cả. Mỗi nhân vật khi suy nghĩ đều có sự tính toán, bởi lẽ, đã sống ở đời là ai cũng phải tính toán, khôn ăn người, dại người ăn. Nếu nhìn ra cuộc sống hiện tại, chắc chắn là không thể nào tìm ra được kẻ nào dại dột, hoặc ngu ngốc cả loạt như Giang Nam Lục Súc trong Thiên Đạo cả. Trong Thiên Đế Kiếm, kẻ chiến thắng là vì kẻ đó thông minh hơn, và mạnh hơn mà thôi. Không có nhân vật nào ngu ngốc, nhưng không phải tất cả đều khôn như nhau. Những kẻ khôn hơn người như Hàn Thuyên, Gia Đoàn, hay Thiên Ma đều cho thấy cái sức mạnh về trí tuệ của mình. Khôn hơn những kẻ khôn, đó mới là kẻ khôn ngoan nhất .       Các tác giả trong tangthuvien đều viết truyện rất hay, nhưng tác giả Thiên Đế Kiếm có thứ mà gần như toàn bộ các tác giả trong tangthuvien không có, đó là ý niệm. Ý niệm cái gì trong tác phẩm này ?        Thiên Đế Kiếm không phải là tiểu thuyết kiếm hiệp, xin khẳng định một điều là như vậy. Nó là sự pha trộn màu sắc kiếm hiệp và đem cả xã hội, hay đúng hơn chính là cả xã hội Việt Nam này vào Thiên Đế Kiếm. Nếu đọc Thiên Đế Kiếm, cái xã hội đang tồn tại trên Đại Lục Hoàn Mỹ chính là bộ mặt của xã hội Việt Nam. Đây chính là thành công lớn nhất của tác giả và sở dĩ tôi chọn Thiên Đế Kiếm là tác phẩm xuất sắc nhất là vì lý do này. Thiên Đế Kiếm không những là bộ mặt của xã hội Việt Nam, mà nó còn đang phản ánh cái cách sống, cái lẽ đời của chính xã hội này. Hãy xem cách nhìn của nhân vật Hàn Phi đối với người ăn mày. Cách nhìn của hắn thật chua chát, mà cũng thật quá đúng : người ăn mày không cần lòng thương hại, cái họ cần là một bữa ăn no đủ. Nhưng dạng ăn mày khác, không xin được của người ta thì nguyền rủa họ, nhân vật Ngài Hàn chỉ nói đúng một câu : chẳng qua phúc hoạ chỉ là sự trao đổi đáng khinh rẻ. Cho được người thì người cầu phúc, không cho người cái gì thì người ta nguyền rủa, ngẫm lại thấy cái sự đời chỉ chăm chăm trao đi trao lại cho nhau, nghĩ lại thấy đôi khi thật là phiền lòng. Hay như sự lo lắng của Tâm Thiện Giáo Lão đối với thế hệ trẻ của Ngũ Hành Tộc, hãy đọc kỹ từng lời ông ta nói mới thấy rằng, cái thế hệ trẻ của Ngũ Hành Tộc chỉ biết hưởng thụ, số nhân tài quá ít mà rùng mình nghĩ tới cái thế hệ trẻ của Việt Nam thời nay. Nói vậy không phải bi quan, nhưng cái sự thực giới trẻ bây giờ, đặc biệt là lớp người sinh từ năm 90, hay nhiều người gọi là 9X, có quá nhiều điều phải nói. Cũng nên nói, báo chí chẳng hiểu đào đâu ra những mỹ từ về thế hệ tiềm năng, chủ nhân tương lai. Nhưng hãy nhìn xem cái cách mà thế hệ này làm, quả thực, tương lai đất nước về đâu ? Chẳng cần nói ra, các bạn cũng hiểu về những sự lố lăng của thế hệ này. Nó lố lăng đến mức, thậm chí, những con người thực sự có tài trong thế hệ năm 90 cũng mặc cảm với chính năm sinh của mình, họ không dám nói mình sinh năm 90 mà nói rằng sinh năm 88, 89. Những con người có tài trong thế hệ 90 không thiếu, nhưng những con người chỉ ăn bám xã hội, ăn bám gia đình trong thế hệ này cũng chẳng ít. Có thể nói Thiên Đế Kiếm đã cực kỳ khéo léo đề cập tới vấn đề này vào Thiên Đế Kiếm .         Trong Thiên Đế Kiếm, tác giả không nói tới sự có mặt của các vị trưởng lão, nhưng tác giả lại để các nhân vật cốt lõi của truyện nói về những mối quan hệ. Phải nói thật, xã hội Việt Nam này đang tồn tại bằng những mối quan hệ. Hàn Thuyên, Hà Gia Đoàn là hai người nổi bật về dùng tiền để mua quan hệ, mua lợi lộc, và cũng chính hai con người này khinh bỉ những mối quan hệ đó của mình. Bề ngoài, hai nhân vật này luôn nhã nhặn với các vị trưởng lão, nhưng sau lưng, họ cũng không tiếc lời mà chửi. Khi biết được cô cháu của trưởng lão Tổ Long Thành có sinh nhật, Hà Gia Đoàn khuyên Gia Nhạ tới dự, và thậm chí ông ta còn để ẩn ý muốn kéo sát quan hệ của mình với trưởng lão hơn nữa bằng cách cho Gia Nhạ cưới cô cháu gái của trưởng lão. Chi tiết này đã lột tả quá rõ cái bản chất của các mối quan hệ, ngay chính người trong cuộc cũng khinh bỉ nó. Nhìn ra xã hội Việt Nam, ta có thể thấy quá rõ cái thực tế này. Bây giờ ra ngoài đường, tôi phải sợ một cô gái tóc vàng khá xinh, vì gì ? Vì cô ta là cháu ông chủ tịch phường, nếu cô ta có làm gì không phải với tôi, thì tôi cũng đành nhịn vậy, không thì cái khoản tiền lương hưu sẽ chật vật lắm ! Đó là còn chưa kể bao rắc rối khác nữa kia ! Mối quan hệ là đó .        Tác giả cũng sử dụng rất khéo léo khi đặt hai địa điểm Lan Nhược Tự và Nghĩa Địa Kiếm ở cạnh nhau. Nghĩa Địa Kiếm là nơi đặt vô vàn binh khí, để tưởng nhớ tới những người lính đã tử trận tại trận chiến Tổ Long Thành. Nhưng ngoài vị đại sư chụ trì Lan Nhược Tự ra, không một ai đến nơi đó cả. Nhân vật Lăng Khê đã nói một câu khiến người ta phải chua xót : người ta đến chùa để mong bình an về mình, còn chẳng có ai quan tâm tới những người lính đã chết để cho họ được sống, vì bọn họ không hề có lòng biết ơn ! Ngay cả bản thân tôi cũng thấy chua xót cho thực tế này. Mặc dù chiến đấu vì Tổ quốc, chết vì Tổ quốc là điều vinh dự. Mặc dù đừng hỏi Tổ quốc đã làm gì cho ta mà hãy tự hỏi ta đã làm gì cho Tổ quốc. Cái đó là đúng. Nhưng có những con người đã sống để được chết cho người khác, hy sinh bản thân để cho những người thân, cho những người không quen biết, và cho cả đất nước được sống, cái giá mà họ phải trả quá đắt, nhưng thứ mà họ xứng đáng được hưởng lại quá ít ỏi. Nói thế, tôi không hề có ý rằng tôi xứng đáng được hưởng những gì tôi đã làm, tôi phải được đền bù. Nhưng các độc giả hãy thử nhìn ra ngoài thực tế xã hội này, có những người đã hy sinh quá nhiều cho đất nước, nhưng đến khi đất nước hoà bình, họ lại chẳng được gì. Hãy thử xem trong đời, đã có ai thực sự thành kính trước bia mộ của những người liệt sĩ, hay là biến cái khu tưởng niệm ấy thành một bãi để xe ? Ngôi chùa Lan Nhược Tự và Nghĩa Địa Kiếm, hai địa danh trong Thiên Đế Kiếm chính là đang đề cập đến ngôi chùa Hà ở quận Cầu Giấy, Hà Nội. Ai đi đến đó một lần sẽ thấy bãi để xe chính là nơi tưởng niệm của các anh hùng liệt sĩ. Người ra vào chùa tấp nập, trong khi chẳng có ai thắp nén hương để tưởng nhớ cho những người đã hy sinh cả ! Một thực tế quá đau buồn !         Có lẽ, còn rất nhiều điều để nói về những ý niệm trong tác phẩm Thiên Đế Kiếm, trên đây mới chỉ là một phần rất nhỏ trong những ý niệm của tác phẩm mà tôi cho là đáng lưu tâm nhất. Nên để cho bạn đọc tự rút ra được những suy nghĩ của riêng mình, những phát hiện mới trong tác phẩm này .       Thiên Đế Kiếm không những thành công về mặt ý niệm, mà cả về mặt chiến đấu, tình duyên, đặc biệt là cốt truyện rất hay. Tất nhiên, cốt truyện của anh bạn này khá giống với một số tác phẩm truyện tranh hiện đại Nhật Bản, điều này khá dễ nhận thấy khi tác giả mới có 17 tuổi. Nhưng không vì thế mà sức hấp dẫn của nó bị giảm sút. Những trận chiến tay đôi, những cuộc chiến đấu đồng đội đều được viết một cách kỹ lưỡng và tỉ mỉ. Cách viết của tác Get Backer thường lúc nhanh, lúc chậm, phù hợp với từng phong cách chiến đấu đặc trưng của nhân vật. Như Quỷ Nhân chẳng hạn, ngoại trừ phần giải thích về bộ võ công Mặc Vạn ra, thì cách viết, cách mô tả chiến đấu đã làm nổi rõ cái tốc độ nhanh kinh hồn của nhân vật này. Quỷ Nhân là kẻ có tốc độ nhanh nhất, là Kiếm Khách Ám Sát hạng nhất, vì vậy cách viết đứt đoạn, xuống dòng liên tục đã làm nổi bật được nhân vật này. Hay như Xích Vân, sức mạnh của hắn tàn bạo như quỷ dữ, câu chữ dài hơn, dùng những từ có sức nặng hơn. Hoặc Thiên Ma, chiến đấu hay giết người đối với hắn là trò chơi, là kẻ có phong cách chiến đấu hiểm độc, là kẻ bị dồn vào thế bí vẫn bình tĩnh tự tin, điều đó được thể hiện rõ qua trận đấu với Xích Vân. Hoặc như trận chiến hoành tráng giữa Tuyệt Sát, Bạch Nhật với Thuỷ Thần Công Công cũng làm người đọc phải thấy rõ được sức mạnh của Bất Kiếp Viện, điều đó đều có sự đóng góp rất lớn của cách viết .        Trên đây là những ý kiến của tôi về Thiên Đế Kiếm, vì tác phẩm này quá dài, và vì khuôn khổ giới hạn của một bài bình luận, nên những phân tích về cốt truyện, về nhân vật phải để lại một bài viết sau. Chỉ xin nói rằng, nhân vật của Thiên Đế Kiếm quá thành công cả về mặt tính cách, suy nghĩ. Nên Thiên Đế Kiếm xứng đáng là một tác phẩm hay nhất trong tangthuvien, theo tôi là không quá. Tất nhiên, một tác phẩm bao giờ cũng có sự khiếm khuyết, Thiên Đế Kiếm cũng không phải ngoại lệ, thậm chí khiếm khuyết của nó còn rất lớn là đằng khác. Nhưng, những gì mà tác giả gửi gắm vào Thiên Đế Kiếm, đó không phải là một tác phẩm viết ra để mua vui thông thường, đằng sau nó còn ẩn chứa hằng trăm, hằng nghìn thông điệp cần sự giải đáp. Thiên Đế Kiếm không phải viết ra để ca ngợi cái gì lớn lao, không phải để ca ngợi cái gì gọi là hùng tráng, nó là bản nhạc nói về số phận con người. Viết một cách hoành tráng, viết về những điều không tưởng thì dễ, nhưng để viết được một câu chuyện thật về số phận con người, về chính con người, viết về cái xã hội của con người thì ngoài tác giả Get Backer ra, không mấy ai làm được .   Nguyên văn bởi Sơn Tùng
Thế Giới Tu Chân - Phương Tưởng
AudioBook Thế Giới Tu Chân     Tả Mạc là 1 đứa trẻ mất trí nhớ, mất đi dung mạo vứt ở ven đường... được trưởng môn Vô Không kiếm môn nhặt về cho làm ngoại môn đệ tử ... Công việc chính của hắn là trồng linh cốc (1 loại ngũ cốc có linh khí) cho môn phái.      Tả Mạc không có thiên phú tu kiếm nhưng có thiên phú về ngũ hành, ngoại môn đệ tử chỉ có mỗi mình hắn luyện được Vân Vũ quyết (tạo mưa) đến tầng 3, mất trí nhớ nên hắn không có ý chí phấn đấu... mơ ước của lớn nhất của hắn là thành 1 vị Linh thực phu (đại loại như kiểu kỹ sư nông nghiệp).      Nhưng trong 1 lần đi trừ sâu cho ruộng linh cốc ... Tả Mạc bị 1 hạt Bồ Công Anh yêu quái (Bồ yêu ) chiếm lấy thức hải... từ đấy Tả Mạc đổi đời... trở thành Linh thực phu rồi thành nội môn đệ tử. Thiên phú của hắn ko ở tu kiếm nhưng tính cách hắn cố chấp, kiên định ... lại được bồ yêu hướng dẫn nên tu luyện được kiếm ý.      Thân phận của Tả Mạc trong môn phái ngày càng tăng lên thì bí ẩn về thân phận của hắn cũng dần dần hé lộ. Tả Mạc ko thích tu kiếm, cũng không có năng khiếu tu kiếm, hắn thích trồng cây và luyện đan... trên hết là Tả MẠc thích kiếm tiền... nhưng hắn cũng hiểu là nếu không đủ thực lực thì sẽ không bao giờ hắn tìm lại được trí nhớ... không bao giờ biết hắn là ai, nên hắn phải luyện kiếm, chết cũng phải luyện....   Thế Giới Tu Chân full         Nói chung, cũng như Tạp Đồ, Truyện của Phương Tưởng thường có bối cảnh rất rộng, nhiều nhân vật... từ ngữ thì lại cô đọng, súc tích, sức tưởng tưởng lại cực kỳ phong phú nên nhiều người đọc cảm thấy hơi khó hiểu... nhưng cũng như Tả Mạc bị buộc phải luyện kiếm vậy... truyện của Phương Tưởng mà bỏ qua thì quá phí... vì thế nên khó hiểu cũng phải cố mà đọc Mời các bạn đón đọc Thế Giới Tu Chân của tác giả Phương Tưởng.