Liên hệ: 0912 699 269  Đăng nhập  Đăng ký

Tinh Môn

Giới thiệu: Truyền thuyết, ở đằng kia cổ xưa tinh không thâm xử, đứng lặng lấy một đạo máu và lửa xâm nhuộm Hồng sắc chi môn. Truyền kỳ cùng thần thoại, hắc ám cùng quang minh, vô tận truyền thuyết đều tại đây cổ xưa môn hộ giữa dòng chảy. Quan sát Tinh môn, nhiệt huyết chiếu rọi thiên địa, Hắc Ám cuối cùng sẽ rời đi! Review: Sau khi kết thúc siêu phẩm Vạn Tộc Chi Kiếp, chưa đầy ba tháng sau Lão Ưng đã lại cho ra mắt tác phẩm mới, vẫn mang danh “đô thị” như mọi lần nhưng ruột lại là một thế giới hoàn toàn khác biệt. Tinh Môn lấy bối cảnh tại Ngân Thành vào năm 1730, thời đại này có đầy đủ các loại công nghệ như ô tô, internet,… nhưng đồng thời cũng tồn tại siêu năng giả. Nhân vật chính Lý Hạo là một thanh niên 20 tuổi đầy hoài bão và là học trò cưng của giáo sư Viên Thạc tại Ngân Thành cổ viện. Vào một đêm mưa giông rả rích, người bạn thân từ nhỏ Trương Viễn đột nhiên bốc cháy trong phòng ký túc xá, sau đó cố sức chạy qua phòng Lý Hạo báo cho hắn mau mau chạy trốn, cuối cùng bị cháy đen mà chết. Sau đêm đó, Lý Hạo bỏ học giữa chừng, trở thành nhân viên quản lý hồ sơ vụ án trong Tuần Kiểm ti, tương tự như đồn cảnh sát ấy. Mục đích của Lý Hạo là muốn tìm ra nguyên nhân cái chết của người bạn Trương Viễn, đồng thời tự cứu lấy mình, bởi vì đêm đó hắn đã nhìn thấy hung thủ giết chết Trương Viễn chính là… hồng ảnh, một thế lực cực kỳ nguy hiểm và kỳ bí! Sau một năm thu thập dữ liệu và phân tích, Lý Hạo phát hiện ra ngoài Trương Viễn còn có sáu người khác cũng bị hồng ảnh giết hại, mà con mồi tiếp theo của đám hồng ảnh chính là Lý Hạo hắn. “Lý gia kiếm, Trương gia đao, Triệu gia quyền, Lưu gia chân…” Hoá ra đám hồng ảnh này đang săn tìm bảo vật gia truyền của những dòng họ trên, mà kiếm của Lý gia chính là bảo vật cuối cùng bọn chúng muốn. Sau khi điều tra ra việc này, Lý Hạo mới biết mặt dây chuyền ngọc hình cây kiếm mình đeo trên cổ từ nhỏ đến lớn lại là một bảo vật vô giá. Kể từ đó, con đường tu luyện mới lạ của hắn bắt đầu, nhưng hắn cũng biết, ngày chết của mình đang cận kề! Một trong những ưu điểm sáng giá nhất của Lão Ưng Cật Tiểu Kê chính là khả năng sáng tạo phi phàm, trong mỗi bộ truyện top 1 Qidian của mình, Lão Ưng đều tạo ra một bối cảnh đặc sắc cùng thể chế tu luyện không đụng hàng. Như trong Tinh Môn, muốn bước chân vào lĩnh vực siêu năng lực có thể thông qua hai cách: Một là trời sinh siêu phàm, được gọi là Thiên Quyến Thần Sư; Hai là đánh giết siêu năng giả để hút siêu năng lực vào cơ thể, được gọi là Tinh Quang Sư. Dù dùng cách nào thì bản thân người đó cũng là siêu năng giả! Khác với người anh em Tô Vũ trong Vạn Tộc Chi Kiếp, Lý Hạo trong Tinh Môn không thông minh toan tính bằng, cũng không thiên tài bằng, nhưng hắn lại là người rất chính nghĩa. Chính vì thế, hắn quyết định gia nhập đội chấp pháp, trở thành mồi nhử để săn giết siêu năng giả ác ma. Vì tuổi đời còn quá trẻ, Lý Hạo cũng sẽ phạm sai lầm, có những sai lầm phải trả giá bằng máu và nước mắt, nhưng hắn vẫn đủ kiên cường đứng lên tiếp tục chiến đấu, bởi vì sau tất cả, điều duy nhất còn lại trong Lý Hạo chính là “chính nghĩa”. Giọng văn của Lão Ưng vẫn luôn hài hước như thế, đồng thời cũng chôn giấu rất nhiều plot twist nên các bạn đừng quên đội mũ bảo hiểm khi đọc, thiện hay ác suy cho cùng cũng là từ góc độ nhìn của mỗi người mà thôi. -------------- Review : GIANG THƯỢNG NGUYỆT MINH *** Kể từ khi vào Vip-Qidian, Lão Ưng Cật Tiểu Kê liền mỗi ngày 3 chương, mỗi ngày gần 3 vạn chữ, tương đương ~10 chương của tác giả khác. Tốc độ viết cỡ này, hiện tại đúng là khủng bố. Tinh Môn, có lẽ ban đầu một số đạo hữu lầm tưởng đó là truyện Đô Thị. Nhưng không, bối cảnh đô thị ban đầu chỉ là dẫn nhập câu chuyện ở Dị Giới mà thôi, chân chính đây lại là một bộ Huyền Huyền, có hệ thống tu luyện, có cảnh giới. Hiện tại theo mạch truyện, đang có 2 hướng tu luyện là Võ sư và Siêu năng. Lão Ưng cũng quá giỏi quay xe, lúc thì Siêu năng là nhất, Võ sư là đường cụt. Lúc lại quay ngược Võ sư mới là chân chính cường hãn đại đạo, Siêu năng là khiếm khuyết. Đến cuối cùng thế nào là mạnh mẽ? Nhân vật chính Lý Hạo, truyền chân cuối cùng của Bát Đại gia tộc. Trong huyết mạch thức tỉnh có phần lờ mờ ký ức: Một kiếm kia "Đoạn Thiên, đoạn Địa, đoạn địch, đoạn ta" không gì không phá. Đến cuối cùng, đó là cảnh giới gì đây? Đặc biệt lão Ưng từ sau thành công của bộ Vạn Tộc Chi Kiếp, hiện vẫn giữ phong độ thậm chí lên tay, mô tả chiến đấu vô cùng hấp dẫn. Những chương mới nhất trong tràng chiến sinh tử, vô cùng cuốn hút, mời các bạn cùng theo dõi! *** Ngân Thành. Tuần Kiểm Ti (phủ, cơ quan tuần kiểm). Thanh niên Lý Hạo với dáng người hơi thon gầy, vành mắt hơi thâm đen, giống như cả tối hôm qua chưa ngủ. Mặc đồng phục cấp ba (tam phẩm, số càng lớn chức càng nhỏ) của phủ Tuần Kiểm, Lý Hạo bước vào khu làm việc của Tuần Kiểm Ti. Là một người mới gia nhập gần một năm rưỡi, Lý Hạo tại đây trải nghiệm chưa nhiều, bình thường đều đến sớm hơn một chút để quét dọn vệ sinh sơ qua khu làm việc, rồi nấu nước trong bình (ấm nước), đợi những đồng nghiệp khác đến. Nhưng hôm nay Lý Hạo đến trễ hơn một chút so với bình thường, lúc này có không ít người đã đến khu làm việc. Thấy Lý Hạo vào cửa, ngay bàn làm việc cạnh cửa, một bác gái trung niên mặc đồng phục với vẻ mặt nhiệt tình, kèm theo một ít ý trêu chọc nói: "Tiểu Hạo, hôm nay đã tới trễ, mắt cũng có quầng thâm, không lẽ tối hôm qua đi vui vẻ phóng túng quá mức?" Lý Hạo cười đơn thuần, vội vàng khoát tay: "Du tỷ, cũng chớ nói lung tung, ta còn chưa có bạn gái, nói vậy về sau không ai chịu gả cho ta!" "Ha ha ha, cái đứa nhỏ này, ở đây suốt một năm rồi, có bao nhiêu lời nói trêu đều đối đáp không ngừng." Bác gái trung niên giống như rất thích trêu ghẹo Lý Hạo. Nhìn ánh mắt Lý Hạo, cũng có chút không giống người bình thường, cười cởi mở một hồi, bỗng nhiên lại nói: "Tiểu Hạo, bình thường một người không có thời gian nấu cơm, ăn bên ngoài không sạch sẽ, hay là đến nhà bác ăn." Lý Hạo tươi cười, nhưng vẫn từ chối, "Du tỷ, cũng không muốn làm phiền người." Du tỷ còn chưa đáp lời, cách đó không xa, một người đàn ông trung niên cười nhạo lên, nói xen vào: "Tiểu Hạo, Du tỷ của ngươi là mời ngươi đi ăn cơm sao? Là mời ngươi tới nhà làm con rể, không còn ý gì khác đâu!" "Ha ha ha!" Khu làm việc lập tức vang lên một hồi cười vang. Du tỷ bị vạch trần mục đích, cũng không xấu hổ, mở to hai mắt nhìn, đanh đá mắng: "Lão nương cam tâm tình nguyện! Tiểu Hạo rất tốt, nhân phẩm và trí óc tốt, tướng mạo cũng tốt, rất xứng làm con rể ta, ta nằm mơ nghĩ đến việc này cũng có thể vui cười tỉnh cả ngủ!" Lời này vừa nói, mọi người cười thì vẫn cười, nhưng cũng không ít người gật đầu tỏ vẻ đồng ý. Tiểu tử Lý Hạo này, cũng không ít người rất xem trọng đấy. Người đàn ông trung niên nói tiếp, dù bị mắng cũng không thèm để ý, ngược lại có chút tiếc nuối nói: "Tiểu Hạo đúng là không tệ, nhưng mà có chút ít đáng tiếc!" Đáng tiếc cái gì? Lời này vừa nói, những người khác cũng đều biểu lộ biểu cảm tán đồng. Ngược lại bản thân Lý Hạo lại không quá để ý, dáng tươi cười sáng lạn, "Chu ca, do tự ta chọn mà, có cái gì để tiếc nuối hay sao?" Người đàn ông họ Chu thở dài: "Không thể nói như vậy, tiểu Hạo, ở Tuần Kiểm Ti đúng là không tệ, ngươi mới nửa năm đã thăng lên chính thức, bây giờ là Tuần Kiểm cấp ba, đối với người khác mà nói cũng tốt lắm rồi. Nhưng nếu ngươi không nghỉ học ở cổ viện Ngân Thành, đợi đến lúc tốt nghiệp, ngươi vẫn lựa chọn muốn vào Tuần Kiểm Ti, thì khi đó vị trí thấp nhất cũng đã là Tuần Kiểm cấp một!" Lời này vừa nói, mọi người cũng đều muốn lên tiếng. Sau lưng Lý Hạo, cô gái trẻ Trần Na nhanh chóng nói tiếp: "Đúng đấy, Lý Hạo, đang yên lành bỏ học sớm làm cái gì? Ngươi xem chúng ta đây, muốn thi vào cổ viện Ngân Thành cũng không có cơ hội, ngươi thì chỉ còn chưa tới hai năm thì có thể tốt nghiệp. Những người ở đây từ Tuần Kiểm cấp ba cố gắng lên nhất phẩm, dù là thuận lợi, nếu không trên năm năm đều không có cơ hội, mà nếu không thuận lợi, cố gắng đến cùng cả đời mong có thể lên cũng không tệ rồi!" Trong lời nói mang theo một ít hâm mộ, hâm mộ chính là việc tốt nghiệp cổ viện Ngân Thành. Cũng có chút đáng tiếc, chính là Lý Hạo còn chưa đến hai năm có thể tốt nghiệp, bỗng nhiên bỏ học sớm, lựa chọn gia nhập Tuần Kiểm Ti. Lý Hạo vào Tuần Kiểm Ti, cục trưởng Tuần Kiểm Ti Ngân Thành cũng tới hỏi qua, thậm chí còn khuyên Lý Hạo trở về tiếp tục học, thật sự muốn vào thì chờ tốt nghiệp rồi lại đăng ký. Đáng tiếc, Lý Hạo mặc dù hiểu lễ phép và có tiếp thu, nhưng rốt cuộc việc này vẫn kiên quyết, không đồng ý trở về học tiếp. Thậm chí Trần Na còn biết rõ, lão sư tại cổ viện Ngân Thành của Lý Hạo, cũng đã khuyên không nên nghỉ học, vì hắn rất có tiền đồ. Nghe mọi người thảo luận chuyện của mình, Lý Hạo vẻ mặt tươi cười như cũ. Đi đến góc vắng, bắt đầu nấu nước, một bên bận rộn, vừa cười đáp lại: "Từ Tuần Kiểm cấp ba bắt đầu đi lên, chẳng phải rất tốt sao? Hơn nữa, nếu thật sự tốt nghiệp cổ viện Ngân Thành rồi mới vào đây, thì chẳng phải là biết được các vị đại ca đại tỷ muộn hai năm sao? Vậy cũng rất đáng tiếc." "Ha ha ha, nói cũng đúng!" Lập tức mọi người cười to, nghe lời này rất thoải mái. Miệng Lý Hạo rất ngọt, tuy tuổi tác còn nhỏ, năm nay vừa tròn hai mươi, tại Tuần Kiểm Ti coi như là người nhỏ nhất, nhưng lại là người có tài, nghe hắn nói nịnh, mọi người đều vui thích. Sáng sớm hôm đấy, khu làm việc phủ Tuần Kiểm tràn đầy tiếng nói cười. Đối với việc Lý Hạo bỏ học ở cổ viện, mọi người cũng không có tiếp tục nhiều lời, cũng vì Lý Hạo không quá để ý, nếu không tất cả mọi người sẽ không đề cập, dù sao bỏ học từ cổ viện, đúng là một tiếc nuối lớn trong đời. Vì sao lúc đó Lý Hạo lựa chọn như vậy, mọi người cũng không tiện hỏi nhiều. Dựa theo lời Lý Hạo nói, vì học phí cổ viện rất cao, rất tốn kém mà hắn thì không có tiền. Thế nhưng mà, với tư cách học sinh cổ viện, không đủ học phí, là nguyên nhân thật sao? Khi mấy vị lãnh đạo phủ Tuần Kiểm đến thì thanh âm cười vui dần dần ngừng lại. Tuần Kiểm Ti là cơ quan tổng bộ chấp pháp của Ngân Thành. Ngoại trừ tổng bộ, Tuần Kiểm Ti tại Ngân Thành còn có các phân bộ khác khắp nơi. Mà ở tổng bộ cũng có nhiều nghành, Lý Hạo làm ở phòng Cơ Yếu, chịu trách nhiệm sắp xếp hồ sơ vụ án, kiểm tra lại các bản án cũ, những vấn đề phúc thẩm chưa tra được, xem xét lại rồi ghi chép những điều cốt yếu. . . Phòng Cơ Yếu cũng không phải là cơ quan trực tiếp, rất ít tham dự việc chấp pháp bên ngoài. Đương nhiên, nếu là những nghành khác chưa đủ người, cũng sẽ tạm thời điều bọn Lý Hạo sang hỗ trợ, cơ bản mà nói cũng là công việc văn phòng. . . . Khi mấy vị lãnh đạo đến, mọi người lại bắt đầu một ngày làm việc bận rộn. Lý Hạo không có văn phòng riêng, dù là Tuần Kiểm cấp một nhận chức được một năm cũng chưa có được. Du tỷ, Chu ca mấy vị kia chỉ là Tuần Kiểm cấp hai, bọn họ cũng không có tư cách. Bàn làm việc của Lý Hạo gần khu vệ sinh, tuy không có quá nhiều mùi hương khác thường, chẳng qua là người đến người đi, có chút ồn ào, những lão có tuổi đều không thích chỗ này. Lý Hạo làm cùng chỗ với Trần Na, bàn làm việc của hai người đối diện trong cùng văn phòng. Trần Na cũng chỉ đến sớm hơn Lý Hạo nửa năm, coi như cũng là người mới, hai người trải nghiệm cũng chưa nhiều. Bất quá rất nhanh Tuần Kiểm Ti lại tuyển thêm người mới, sau đó họ sẽ thoát danh người mới, xem như có chút lịch duyệt hơn. Lý Hạo đang cúi đầu tra cứu một ít hồ sơ, bàn đối diện truyền đến một hồi thanh âm nhẹ vang lên, Lý Hạo ngẩng đầu nhìn lại, chỉ thấy Trần Na gõ nhẹ nhàng lên mặt bàn, thấy Lý Hạo nhìn đến, dáng tươi cười, nói nhỏ: "Lý Hạo, sắp tới Tuần Kiểm Ti có một nhiệm vụ làm bên ngoài, có thể đi ra ngoài một tháng, có muốn xin đi hay không? Chúng ta cùng một chỗ, đi ra ngoài chơi một tháng, nhiệm vụ rất nhẹ nhàng." Lý Hạo hơi ngẩn ra, suy nghĩ một chút, rất nhanh lắc đầu nói: "Không đi, đi ra ngoài cũng không có gì hay ho, hơn nữa. . . Cũng không hẳn an toàn." "Rất an toàn!" Trần Na có chút buồn bực, "Chính là liên quan cổ viện Ngân Thành. . ." Nói đến đây, nàng hơi ngẩn ra, nghĩ tới điều gì, lại nhìn Lý Hạo, có chút hiểu ra, có chút áy náy nói: "A, thiếu chút nữa đã quên việc này rồi! Là ngươi không muốn gặp bạn học ngày xưa cùng lão sư đúng không? Lần này dẫn theo người đi khảo sát hình như chính là lão sư Viên Thạc. . ." Nàng thầm mắng một tiếng, bản thân rõ ràng đã quên việc này. Viên Thạc, không phải là lão sư lúc trước của Lý Hạo tại cổ viện sao? Nghe nói vị lão sư này rất coi trọng Lý Hạo, bởi vì Lý Hạo không nghe khuyên bảo, nghe nói có một lần muốn đánh Lý Hạo, tại cổ viện Ngân Thành gây ra phong ba không nhỏ, cũng làm cho không ít học sinh cổ viện mắng Lý Hạo không biết điều. Viên Thạc là ai? Đây chính là một trong mấy vị đại lão sư đứng đầu, bao nhiêu đệ tử khát vọng bái Viên Thạc làm lão sư, kết quả Lý Hạo làm người ta chướng mắt. Lý Hạo cười cười, cũng không có phản bác. Không muốn gặp sao? Thế thì không đến mức đó. Bên ngoài đồn thổi, trên thực tế không đến độ như vậy, Viên lão sư chẳng qua là đối với lựa chọn của mình cảm thấy tiếc nuối mà thôi, vài ngày trước Lý Hạo vẫn đến nhà lão sư bái phỏng qua, cùng ăn cơm tối, lại có người ngoài nói gặp mặt liền đánh bản thân, đồn thổi quá lên như vậy. Đương nhiên, có một số việc cũng không cần phải đi giải thích, bên ngoài đồn đại như thế nào, vậy cứ theo tâm ý của bọn họ cũng tốt, càng giải thích càng thêm phiền toái. "Viên lão sư dẫn đoàn. . ." Trong lòng mặc niệm một tiếng, Viên lão sư là một trong những vị đại lão đứng đầu, dẫn theo người đi ra ngoài mà nói, bảo an chắc có lẽ không quá kém, thêm Tuần Kiểm Ti cũng tốt, nhưng cũng có những cơ quan khác, đều cùng đề phòng cẩn mật. Bản thân ngược lại cũng không cần lo lắng cái gì, huống chi, Tuần Kiểm Ti tham dự trong đó, đại khái là phụ họa, chính thức chịu trách nhiệm bảo an cho Viên lão sư, chỉ sợ không phải những nhân sự nhỏ nhoi của Tuần Kiểm Ti, là mình đã qua một năm nay mơ hồ có nghe thấy là người của Tuần Dạ Nhân. Tuần Dạ Nhân, cũng là cơ quan chấp pháp như Tuần Kiểm Ti. Mời các bạn đón đọc Tinh Môn của tác giả Lão Ưng Cật Tiểu Kê.

Nguồn: dtv-ebook.com

Xem

Vạn Cổ Chí Tôn - Thái Nhất Sinh Thủy
Truyện Vạn Cổ Chí Tôn được đánh giá là một tác phẩm tiên hiệp hài hòa có sự logic bởi ngòi bút của tác giả Thái Nhất Sinh Thủy đã tạo nên sự khác biệt cho các màn pk trong đó có cả tình tiết hài hước tuột độ. Cách đây đúng 15 năm, Thiên Vũ giới một trong thập đại phong hào Vũ Đế, Phá Quân Vũ Đế… Cổ Phi Dương, tại sơn mạch Thiên Đãng bất ngờ ngã xuống, chấn động toàn bộ đại lục! Sau đó các thế lực lớn sóng ngầm phun trào, các loại xung đột càng ngày càng kịch liệt, đại lục Thiên Vũ vắng lặng mấy trăm năm, lần thứ hai gió nổi mây vần. Và 15 năm sau chuyển thế sống lại hóa thành công tử Lý Vân Tiêu – Thiên Thủy quốc, mở ra một thiên lữ trình nghịch thiên tranh chấp cùng vô số thiên tài thiên hạ.Truyện sẽ được cập nhật thường xuyên nhất mời các bạn đón theo hàng ngày nhé.  *** - Đại Diễn Thần quyết . . . Đại Giới Thần quyết . . . Đều có hai chữ thần quyết, chẳng lẽ là cường giả thập phương thần cảnh để lại công pháp? Hai thiên công pháp mạnh vượt qua trình độ hiểu biết của Lý Vân Tiêu, hắn nghi ngờ lẩm bẩm: - Nhưng . . . Trong lịch sử đại lục không ghi lại cường giả Thập Phương thần cảnh, sao có thể cho ta một hơi được đến hai thiên công pháp? Lý Vân Tiêu vắt óc suy nghĩ nửa ngày không ra, dứt khoát không nghĩ nữa. Ít ra Đại Giới Thần quyết là mấu chốt khống chế Giới Thần Bi. Lý Vân Tiêu cẩn thận đưa thần thức xâm nhập vào thiên hồng mông trong thức hải, nghiên cứu Đại Giới Thần quyết. - Nguyên thủy tổ khí, phác phác hôn hôn. Nguyên hàm vô trẫm, thủy hồn vô danh . . . Lý Vân Tiêu đọc đến một phần tư thì thấy mệt rã rời, hồn lực mới rồi còn tràn đầy thoáng chốc cạn sạch. Mí mắt Lý Vân Tiêu rũ xuống buồn ngủ. Lý Vân Tiêu cắn dầu lưỡi, máu tràn ngập khoang miệng, thần thức hơi tỉnh táo lại. Lý Vân Tiêu giật mình ngồi xếp bằng, vừa vận chuyển Đại Diễn Thần quyết vừa đọc khoa đẩu văn tự màu vàng. Một lúc sau hồn lực khô cạn dịu lại, dần đầy lên, cộng với Giới Thần Bi liên kết tinh thần Lý Vân Tiêu dường như có cảm ứng với hàng chữ này. - Nội ngoại hư thực, cương nhu bình quân. Âm dương bích lý, biến hóa phân hình. Chân tinh chân khí, hoảng hốt yểu minh . . . Lý Vân Tiêu kiên trì đọc đến một phần ba, nhưng mặc cho hắn vận chuyển hồn lực cỡ nào cũng khó đọc phần kinh văn sau. Lý Vân Tiêu chỉ thấy hỗn độn mông lung lơ lửng sâu trong thức hải. Lý Vân Tiêu thử nhiều lần sau thở hắt ra, từ bỏ. Còn lại hai phần ba kinh văn chờ khi nào hồn lực của Lý Vân Tiêu tiến bộ mới đọc tiếp được. Giờ phút này, trên bầu trời trong xanh, lúc trước Lý Vân Tiêu gõ nát những nguyên tinh, nguyên thạch tràn ra nguyên khí mênh mông sớm đã tan biến trong thiên địa. May mắn trong Giới Thần Bi, dù nguyên khí tan biến cũng là tẩm bổ núi sông đất đai của phương thế giới này, vẫn thuộc về Lý Vân Tiêu. Lý Vân Tiêu đọc một phần ba Đại Giới Thần quyết sau đó bước ra khỏi bia thần, xuất hiện trong Vô Thượng cung. Một tay Lý Vân Tiêu bắt ấn quyết thu Giới Thần Bi vào trán, hắn ngồi xếp bằng làm theo kinh văn ghi trong Đại Giới Thần quyết bắt đầu luyện hóa Giới Thần Bi. Luyện hóa huyền khí bình thường chỉ cần dùng hồn lực cảm giác mạch động huyền khí, hợp nhất tâm thần với mình là được. Nhưng Giới Thần Bi thì cần một thiên thần quyết mới cảm giác được thiên địa trong bia, lĩnh ngộ một phương pháp tắc thế giới, do đó đạt đến cảnh giới tâm thần hợp nhất, như vật như ta. Lý Vân Tiêu tĩnh tu, cảm nhận mỗi khi thi triển ra một thức Đại Giới Thần quyết sẽ tham ngộ với Giới Thần Bi sâu sắc hơn. Có lẽ bộ Đại Giới Thần quyết này là pháp quyết tồn tại vì Giới Thần Bi. Vì một đồ vật sáng tạo ra thần quyết huyền ảo thâm sâu thế này, có thể thấy được Giới Thần Bi nghịch thiên cỡ nào. Lý Vân Tiêu đang tĩnh tâm tiềm tu chợt từ trong Vô Thượng cung truyền đến rung động khẽ khàng, khí lanh tuôn ra, băng giá thấu xương. Lý Vân Tiêu nheo mắt nói: - Cực âm hàn khí? Bỗng ba bóng người vây quanh Lý Vân Tiêu, sắc mặt âm trầm. Một người dẫn đầu mở miệng nói: - Là ai? Vô Thượng cung của ta xảy ra chuyện gì? Tại sao không có ai? Người đó nhướng mí mắt, đôi mắt như đao, con ngươi co rút nhìn Lý Vân Tiêu chằm chằm. Người đó tức giận quát: - Tiểu tử, ra là ngươi! Người đó lắc mình, gầm lên lao vào Lý Vân Tiêu, gào thét: - Trả lại phượng hoàng chân hỏa của ta đây! Ba người này là Tề Chân Tử luôn bế quan trị thương, Dịch Tiểu Sơn và Hô Diên Minh còn sống trong trong Vô Thượng Lục Tử. Không biết ba người bế quan ở đâu mà thoát khỏi Huỳnh Dương Hỏa giết chóc, thần thức của Lý Vân Tiêu cũng không phát hiện ra bọn họ. Mắt Hô Diên Minh bắn ra tia sáng hét lên: - Sư thúc đừng giết hắn, bắt sống luyện hóa chân hỏa! Tề Chân Tử nói: - Hừ! Tiểu tử, thiên đường có lối ngươi không đi, tự đưa lên cửa, vậy ta không khách sáo nhận lấy! Trong lòng Tề Chân Tử chỉ nghĩ đến phượng hoàng chân hỏa, trong mắt chỉ thấy mình Lý Vân Tiêu. Tề Chân Tử xòe tay, năm ngón bắn ra khí thể màu xám từ bốn phương bay tới. Khí thể xám như dây leo thực vật định trói Lý Vân Tiêu lại. Lý Vân Tiêu khẽ thở dài, bàn tay lóe ánh sáng đỏ, Hổ Nha kiếm hóa thành mãnh hổ gầm rống lao ra. Muôn vàn kiếm quang khuếch tán, năm khí xám bị chặt đứt từng khúc. Mãnh hổ thế đi không giảm nhào vào người Tề Chân Tử. Rầm! Tề Chân Tử con ngươi co rút vỗ chưởng đánh tan kiếm quang mãnh hổ, hét thất thanh: - Vũ Quân! Mới có hơn tháng ngắn ngủi mà ngươi từ Võ Sĩ cửu tinh thăng cấp lên Vũ Quân nhị tinh? Không thể nào! Không chỉ Tề Chân Tử, Dịch Tiểu Sơn và Hô Diên Minh cũng ngây người, hóa đá. - Chân hỏa, chắc chắn nhờ chân hỏa! Hô Diên Minh lòng nhỏ máu gào thét: - Hắc hắn đã hấp thu chân hỏa nên có tốc độ tu luyện siêu nhanh như vậy. Trả phượng hoàng chân hỏa lại cho ta! Tề Chân Tử cũng đau nhói lòng, cực kỳ buồn bực, tức giận khớp xương tay kêu răng rắc. - Biết điều thì lấy chân hỏa ra đi. Hô Diên sư điệt là Thuật Luyện Sư tứ giai, ta sẽ kêu hắn nghĩ cách để ngươi sống. Lý Vân Tiêu cầm kiếm đứng thẳng ngó tên ngốc Tề Chân Tử. Dường như cảm giác được tình huống bên ngoài, Giới Thần Bi lóe tia sáng, Đoạn Việt lao ra đứng bên cạnh Lý Vân Tiêu, lạnh lùng nhìn ba người. Tề Chân Tử hút ngụm khí lạnh: - Ui! Đoạn Việt phát ra hơi thở ức chế Tề Chân Tử, sát khí toát ra khiến gã ớn lạnh sống lưng. - Vị đại nhân này, người là . . .? Đoạn Việt hầm hừ liếc Tề Chân Tử, khinh thường trả lời. Tề Chân Tử đánh trống rút lui, rụt rè nói: - Vị đại nhân này, người có quan hệ gì với tiểu tử này? Hô Diên Minh thì vẻ mặt nghi hoặc nhìn Giới Thần Bi đằng sau, gã cũng cảm giác Giới Thần Bi bất phàm. Đoạn Việt nhướng mí mắt nhìn Tề Chân Tử, lười biếng nói: - Ngươi cảm thấy là quan hệ gì thì là cái đó, chẳng sao. Tề Chân Tử ngập ngừng: - Cái này . . . Ngực Tề Chân Tử nghẹn lại, chắp tay nói: - Tại hạ và thiếu niên này có chút ân oán, hy vọng vị đại nhân này đừng nhúng tay vào. Lý Vân Tiêu cướp lời: - Yên tâm, hắn sẽ không ra tay. Đoạn Việt ngạc nhiên nhìn Lý Vân Tiêu. Tiểu tử này muốn một mình đấu với Vũ Tông sao? Tuy Tề Chân Tử chưa lành hẳn vết thương nhưng dù gì là Vũ Tông nhất tịnh trăm phần trăm, hai người cách biệt hai đại cảnh giới, là sự chênh lệch không thể lấp đầy bằng kỹ xảo được. Nhưng Lý Vân Tiêu nói câu đó khiến Tề Chân Tử càng hoang mang. Hô Diên Minh lên tiếng: - Vị đại nhân này, ta là tứ giai Thuật Luyện Sư Hô Diên Minh. Chỉ cần đại nhân đừng nhúng tay vào việc riêng giữa chúng ta coi như Hô Diên Minh ta nợ đại nhân một nhân tình, sau này sẽ báo đáp. Đoạn Việt đắc ý nói: - Xì, tứ giai có gì hay, chẳng là gì trong mắt ta! Đoạn Việt chỉ cây dâu mà mắng cây hòe, đắc ý liếc Lý Vân Tiêu. Đoạn Việt không biết Lý Vân Tiêu đã lên ngũ giai. ... Mời các bạn đón đọc ​Vạn Cổ Chí Tôn của tác giả Thái Nhất Sinh Thủy.
Chân Linh Cửu Biến - Thụy Thu
Bạn đang đọc truyện Chân Linh Cửu Biến của tác giả Thụy Thu trên trang đọc truyện online. Truyện kể về quá trình một tu sĩ phổ thông phấn đấu tu luyện, trưởng thành, bao gồm cả quá trình phát triển của một môn phái với bao quyền mưu, ám sát, chiến đấu, lợi ích và phấn đấu. Đó là một tràng nhân yêu hai tộc đối kháng, rồi đại kiếp đến gần, để các bên hợp tung liên hoành tranh đấu cho sự tồn tại.  Trong truyện, tu sĩ Lục Bình đệ tử của Chân Linh phái chuyên tu thủy hệ công pháp những bằng nổ lực của mình đã từng bước thành công về luyện phù, luyện đan, tu thành thần thông giành lấy tiếng nói cho chính mình, chống lại những âm mưu đã ẩn giấu thâm sâu trong tu chân giới hàng vạn năm. *** Lục Bình ngược lại cũng thản nhiên, không có khấn trương hay hưng phân chút nào, nhât mực thi lê rôi nói: Toàn dựa vào tiên trường chi điềm tài bồi, đệ tử đêm qua may mãn đột phá. Tốt, tốt lắm! Ba tháng sau, đợi đệ tử cấp II khảo hạch hoàn thành, ngươi có thê tham gia tỷ thí kỳ thi thăng câp đệ tử Chân Linh Biệt Viện đệ tử khảo hạch chẳng những đem đệ tử không phù hợp tiên độ đảo thải đi, mà tỷ thí còn nhảm vào các cảp đệ tử ưu tú, trong đó người thăng được trọng thưởng, tu vi tiên nhanh. Cả hải đêu lả cách Biệt viện khích lệ đệ tử cô găng tu hành. Chân Linh Biệt Viện lấy thưc lực định địa vị, cạnh tranh kịch liệt, các phương đội tự nguyện tu luyện đêu phải dưa vào môi phương đội hàng năm có tỷ sô thăng cùng đảo thải đê tỉnh. Vả tiên trường chỉ đạo phương đội này cũng có thê được tông môn tướng thưởng. Cho nên, khi Lưu tiên trường thảy Lục Bình lúc tu vi đột phả, rảt lả cao hứng. Đệ tử cấp hai tu vi đạt tới tầng thứ bảy, đã có thực lực hàng mười người đâu trong phương đội, như vậy phương đội thứ bảy tham gia tỷ thí tăng lên một phản thưc lực lả không thể nghi ngờ. ... Mời các bạn đón đọc Chân Linh Cửu Biến của tác giả Thụy Thu. P/S: Bản dịch gần như toàn bộ là chương ảnh nên chỉ có định dạng epub, pdf, bản đọc online cũng là bản Convert.
Bần Đạo Có Bệnh - Thanh Phong Bất Giải Ngữ
Phỉ Nhiên Thù nói, thần khí xuất thế, sẽ khiến cho thiên hạ võ lâm đại loạn. Cũng không ngờ, bệnh thần kinh xuất thế, cũng tạo ra một trận mưa máu gió tanh. Hành Ca nói, nàng là tiên trên trời, xuống trần để độ kiếp cho nhân gian. Nhưng không ngờ, vừa nhập thế, phiền toái kéo nhau mà đến. Hôm nay mở cửa đạo quán, ngày mai giáo chủ trốn vợ... Cho đến tận cùng, còn bị Phỉ Nhiên Thù phát hiện ra là nàng có bệnh. Hành Ca: A Phỉ chỉ biết ỷ vào vẻ tuấn tú để của mình phục chúng, bần đạo đây là dựa vào tài hoa nha.... Phỉ Nhiên Thù: Nàng nói cũng có cái đúng, nhưng trước tiên mặc quần áo vào rồi nói sau đi. *** Hành Ca là một đạo cô, chí ít thì nàng cũng tự cho là như vậy. Từ lúc có ký ức, thì nàng đã ở Tẩy Nguyệt quan rồi. Những chuyện nàng còn nhớ được vốn cũng không nhiều, ngay cả cái tên Hành Ca này, cũng là do trụ trì Diệu Thiện sư thái đặt cho. Diệu Thiện sư thái nghe đồn là một chân nhân đã đắc đạo, nghe nói bà đã hơn trăm tuổi, nhưng lại giữ được khuôn mặt xinh đẹp của lứa tuổi hai mươi, nếu không phải tóc trên đầu có lấm chấm màu muối tiêu, người ta dám còn cho bà là một đại cô nương lắm. Hành Ca thật sùng bái bà. Không nói đến những cái khác, Hành Ca cảm thấy, chỉ riêng cái tên mà bà đặt cho mình, đã là vô cùng có văn hóa rồi. ------------- Cho đến tận một ngày, Hành Ca nhìn thấy Diệu Thiện sư thái lại nhặt thêm được một tiểu cô nương mang về. Diệu Thiện sư thái vô cùng từ bi vuốt vuốt đầu tiểu cô nương, nói: "Nhìn con thật là có tuệ căn, phải đặt một cái tên tốt tốt mới được." Nói xong bà nhắm mắt lấy bừa một cuốn sách trên bàn, miệng niệm phù chú lung tung, sau đó trợn mắt lật đại một trang sách. ...Ah, cẩu. Lại mở thêm một trang. ...Ah, trứng(đản). Diệu Thiện sư thái vô cùng từ bi nở ra nụ cười, nói: "Vậy gọi con là Cẩu Đản đi." Nhìn ra chân tướng việc này, Hành Ca hai hàng nước mắt lập tức chảy xuống vì vui sướng. Ông trời ơi, người đối đãi với Hành Ca thật sự là không tệ, từ nay về sau ta sẽ quý trọng gấp trăm lần cái tên này của ta, không biết đụng phải vận may cứt chó gì mà được một cái tên hay như thế. Việc đặt tên khiến cho Hành Ca bị một trận đả kích tư tưởng không hề nhỏ, nhưng vấn đề này cũng không hề ảnh hưởng gì đến việc nàng tiếp tục sùng bái sư thái Diệu Thiện của mình a. ... Mời các bạn đón đọc Bần Đạo Có Bệnh của tác giả Thanh Phong Bất Giải Ngữ.
Tiên Ấn - Tử Mộc Vạn Quân
Nửa cuốn đạo phù tàn khuyết dẫn động thiên địa biến. Con đường tu tiên không lối về, mạc tiếu quỷ thần ngôn. Trong lòng chứa chính khí, vạn cổ tụ kim đan. Ai có thể quên hồng trần? Chỉ hướng tới thiên ngoại thiên! Kẻ tu tiên tên Bạch Mộc Trần vì báo thù cho thầy, không sợ đồng quy vu tận mà cùng cừu nhân độ thiên kiếp vô cùng khủng bố, cuối cùng trở thành Tán tiên. Nhưng mà, vận mệnh Tán tiên nhất định bi ai, ngàn năm đại kiếp nạn, bị tiên giới nô dịch, không có tương lai...... Không lấy cường đại mà kiêu ngạo, không vì nhỏ yếu mà tự ti, sinh mệnh hèn mọn thế nào đi nữa đều có quyền lợi theo đuổi lý tưởng. Vì thế Bạch Mộc Trần lấy phù đạo làm căn cơ, sáng tạo ra phương pháp tu luyện độc đáo "Tiên Ấn" cho Tán tiên, do đó khai sáng một cái kỷ nguyên Tán tiên hoàn toàn mới. Tiên Ấn là bộ tiểu thuyết thứ hai của Tử Mộc, cách hành văn cùng tình tiết đều có tiến bộ rất lớn, hy vọng mọi người có thể thích truyện như từng yêu thích "Thương Thiên". Nếu ai từng yêu thích "Thương Thiên" thì không thể bỏ qua tác phẩm này. *** Thần Châu rộng lớn có lịch sử từ lâu, thuyết về tu tiên có nguồn gốc từ xa xưa, chuyện về quỷ thần thật hay giả cũng đừng cười, không nên bàn luận, trong lòng mọi người đều có tín ngưỡng, không biết là đúng hay sai, chuyện xưa có tiên ma quỷ thần truyền lưu hậu thế. Nhưng mà, tháng năm đằng đẵng, gió nổi mây phun, khung hoang chí kiếp, vạn vật chịu khổ, truyền thừa văn hóa mười thì mất đến bảy tám phần, duy chỉ còn hai ba đạo truyền lại cho hậu nhân. Sinh lão bệnh tử, là chuyện thường tình của con người, không thể cầu mong. Trời đất vận chuyển, càn khôn có thứ tự, nghịch chi kỳ lao. Nhân quả tuần hoàn, luân hồi không thôi, phục chi cũng khổ. ...... ------------ Đông nam có núi, tiên cảnh vô danh. Núi non như sen, mây mù lượn lờ, các con chim đủ sắc màu cùng kêu hót, ánh sáng đầy trời. Rừng đá nghìn kì trăm quái, cỏ cây mênh mông xanh ngắt, khóm hoa muôn màu muôn vẻ, chiếu rọi sinh cơ vô hạn. Trong khe núi, thác nước chảy thẳng xuống dưới giống như ngân hà từ chín tầng trời trút xuống bên trong đầm nước màu ngọc bích, dậy lên tầng tầng gợn sóng. “Phốc xuy --” Sóng biếc cuồn cuộn, một thân ảnh màu trắng lao ra khỏi mặt nước, bay lên quay chung quanh thác nước.... Linh hoạt phiêu dật, giống như tiên múa, cuối cùng lơ lửng phía trên thác nước. Cẩn thận nhìn lại thì thấy đó là một gã nam tử trẻ tuổi khoảng hai mươi tuổi. Người này thân mặc quần áo mềm nhẹ màu trắng, búi tóc đen bóng kết hình xoắn ốc thả xuống bên hông, khoanh tay mà đứng, vẻ mặt điềm tĩnh thản nhiên, đôi mắt thâm thúy chuyên chú mà thuần khiết làm cho người ta có một cảm giác bình tĩnh thanh nhã xuất trần. ...... Hơi hơi bay lên một chút, nam tử giơ lên hai tay ấn nhẹ một cái, chỉ trong nháy mắt biến ảo thành mười hai cái ấn quyết, hoặc trọng hoặc điệp, lúc dang ra lúc ôm vào, chuyển hóa không ngừng...... Chỉ thấy từng đạo quang vận vờn quanh toàn thân nam tử giống như mười hai đóa hoa tranh nhau nở rộ. Lập tức, từng đợt từng đợt linh khí nhỏ bé theo bốn phương tám hướng tụ tập mà đến...... Một vòng...... Mười vòng...... Trăm vòng...... ... Mời các bạn đón đọc Tiên Ấn của tác giả Tử Mộc Vạn Quân.