Liên hệ: 0912 699 269  Đăng nhập  Đăng ký

Đại Nghịch Chi Môn (Trí Bạch)

Tạo phúc cho người thiện, khiển trách kẻ gian ác. Nhưng nếu không sử dụng đúng cách, luật pháp sẽ trở thành công cụ để kẻ ác ước thúc những người lương thiện, cản tay những người thực thi. Tự tìm con đường, nghịch thiên mà đi. Việc đại thiện xá gì thủ đoạn hung ác. Ta Niệm Vi Thiên Ý, Ta Nộ Vi Thiên Uy.***

Nhận xét:

Đại Nghịch Chi Môn hiện đang đứng top trang tiểu thuyết nổi tiếng của Trung Quốc. Dưới ngòi bút nổi tiếng với những tiểu thuyết đầy tình tiết bí ẩn đan xen nhưng không kém phần logic của Trí Bạch, bạn sẽ không thể dứt mắt ra cuốn tiểu thuyết này. Với giấc mộng diệt tận gian tà của mình, nhân vật chính của Đại Nghịch Chi Môn sẽ đi đến đâu khi con đường cường giả ngày càng rộng lớn, núi cao còn có núi cao hơn, mãi mãi như vô tận...***

Thương Man Sơn nằm ở phía bắc Yến Quốc, giáp với U Quốc. Nơi này không có ai quản lý, cũng không ai tranh giành, thế núi hiểm ác, cho nên có rất nhiều ác nhân ẩn hiện. Những quốc gia như Yến Quốc, U Quốc, Bá Quốc, Trác Quốc…là mười sáu quốc gia nhỏ có diện tích khoảng mấy nghìn dặm vuông, được gọi là U Yến Thập Lục Quốc. Yến Quốc và U Quốc coi như là hai quốc gia cường thịnh trong đó, hai nước liên tục chinh chiến mấy năm, cho nên có rất nhiều dân chúng chạy nạn tới Thương Man Sơn ẩn cư.

Nơi này chẳng khác nào một thế giới thu nhỏ, chuyện gì cũng có. Tìm mua: Đại Nghịch Chi Môn TiKi Lazada Shopee

Một nơi như vậy, không thiếu nhất chính là ác đồ. Đám kẻ ác hung hãn, xảo trá kia sống ở đây như cá gặp nước. Dần dần, nơi này trở thành thiên đường của kẻ ác. Đám ác đồ bị đuổi bắt chạy tới Thương Man Sơn không chỉ có ở hai nước Yến, U, mà cũng có từ quốc gia khác. Trong mấy chục năm qua, dân số ở Thương Man Sơn càng ngày càng đông, tạo thành một tòa sơn thành có nhân khẩu không ít.

Một đám người xấu tụ lại với nhau ở một nơi, nhưng lại đặt tên rất đẹp cho nơi đó, Huyễn Thế Trường Cư.

Mặc kệ là ở nơi nào, chỉ cần có nhiều người thì sẽ có học đường. Dù là nơi phồn hoa hay là nơi khỉ ho cò gáy, thì trẻ con vẫn phải học tập. Đương nhiên, trong thành Huyễn Thế Trường Cư, bất luận là học đường nào cũng không truyền học vấn đứng đắn.

Nơi nào có người, thì nơi đó có phân chia, cho nên trong thành cũng có người giàu người nghèo, người cao kẻ thấp.

Có người cao kẻ thấp thì có ức hiếp. Tuy nhiên từ mười bảy năm trước, có một thư sinh trắng trẻo tới Huyễn Thế Trường Cư, một mình đánh bại ba mươi sáu cường giả trong thành, tự định ra quy củ của chính mình. Từ lúc đó trở đi, cuộc sống của dân chúng trong thành tốt hơn rất nhiều. Chỉ cần giao đủ tiền thuế là có thể sống bình yên.

Phố Nam Sơn là con phố nằm tận cùng phía nam thành, dựa theo thế lực phân chia, là địa bàn của Cửu Đại Khấu.

Trong học đường của phố Nam Sơn, có khoảng hơn bốn mươi hài tử tuổi chừng năm, sáu tuổi tới mười bốn, mười lăm tuổi đang lười nhác ngồi đó, ngã trái ngã phải, kẻ ngủ gật, kẻ nói chuyện phiếm.

Trên thực tế, học đường này không có tiên sinh dạy học, người dạy là Cửu Đại Khấu, chín kẻ tự xưng là ác nhân thiên hạ thay phiên nhau truyền kỹ năng sinh tồn cho bọn trẻ.

-Hôm nay là vị tiên sinh nào dạy nhỉ?

Bàn tử Đỗ Sấu Sấu hỏi đồng học gầy teo bên cạnh. Đỗ Sấu Sấu năm nay mười tuổi, dù tên có chữ ‘gầy’ nhưng chẳng gầy chút nào, khá là cường tráng, cho nên ngoại trừ đám người Cao Đệ kia ra, hắn là anh cả của học đường. Hài tử ngồi bên cạnh hắn tên là An Tranh, ‘An’ trong an tĩnh, ‘Tranh’ trong tranh cường háo thắng. Dù cái tên là vậy, nhưng người này chẳng dám tranh giành cái gì, là kẻ mềm yếu nhất trong học đường. Nếu như không phải có Đỗ Sấu Sấu bảo vệ hắn, thì hắn đã bị đám học trò khác đánh cho tàn tật rồi.

An Tranh luôn có cái vẻ khúm núm, Đỗ Sấu Sấu nhìn mà tức giận. Nếu là bình thường, Đỗ Sấu Sấu hỏi một câu, An Tranh liền vội vàng trả lời. Nhưng không biết vì sao hôm nay Đỗ Sấu Sấu hỏi một lúc lâu, An Tranh vẫn không đáp. Đỗ Sấu Sấu biêt An Tranh là người nhu nhược, khiếp đảm, hắn đã từng cố gắng huấn luyện An Tranh tàn ác chút, nhưng sau ba ngày hắn liền buông tha, bởi vì ngay cả một con chuột An Tranh cũng không dám giết.

Đỗ Sấu Sấu trừng mắt nhìn:

-Ngươi đang nghĩ gì vậy?

Sau đó hắn phát hiện An Tranh hôm nay có chút quái dị. An Tranh một mực nằm xuống bàn không nhúc nhích. Lúc buổi sáng đi học, An Tranh bị hai thủ hạ của Cao Đệ đánh đập, may mà Đỗ Sấu Sấu phát hiện kịp thời cứu hắn rồi vịn hắn vào phòng học. Từ lúc đó An Tranh một mực bất động, Đỗ Sấu Sấu thấy An Tranh nằm sấp xuống bàn đã tích một vũng máu. Hắn lập tức muốn vịn An Tranh đứng lên, nhưng vừa đụng vào cái liền phát hiện thân thể của An Tranh cứng ngắc, hơn nữa lạnh như băng.

-Cao Đệ, ngươi là tên khốn kiếp!

Tuy Đỗ Sấu Sấu còn nhỏ tuổi, nhưng hắn vẫn hiểu chuyện gì xảy ra.

An Tranh là đứa nhu nhược nhất trong học đường này, bị người dánh cũng không dám kêu gào, cuối cùng là bị đánh chết. Người khác bảo hắn ngồi xuống ôm đầu, hắn tuyệt không dám đứng dậy. Người khác bảo hắn quỳ xuống liếm giày, hắn tuyệt không dám im lặng. Nhưng sự nhu nhược của hắn không đổi được sự tha thứ của các đứa trẻ khác, trái lại, bọn chúng rất thích tra tấn An Tranh. Lúc đầu chỉ là mắng mỏ đánh vài cái, sau đó là tra tấn.

Đứa trẻ cao lớn ngồi ở bàn đầu phía trước tên là Cao Đệ, cũng là đứa lớn tuổi nhất của học đường, cường tráng giống như một nghé. Bình thường hắn cũng là kẻ bắt nạt An Tranh tàn nhẫn nhất, cho dù nhà hắn và nhà An Tranh cách nhau không xa.

-Heo mập họ Đỗ, ngươi muốn chết phải không?

Cao Đệ đứng dậy quay đầu nhìn về phía Đỗ Sấu Sấu, ánh mắt đầy hung tàn mà chỉ người lớn mới có:

-Đừng tưởng rằng ta không dám giết ngươi, nếu không phải nể mặt anh trai ngươi là người tu hành ở tông môn, thì ta đã giết ngươi cho chó ăn rồi. Con mẹ ngươi nếu còn dám vô duyên vô cớ mắng ta, ta liền đánh gãy tay chân của ngươi.

Hai mắt Đỗ Sấu Sấu đỏ lên như dã thú, hắn chỉ vào An Tranh, hô to:

-Ngươi đã đánh chết hắn!

Cao Đệ sửng sốt một lát, lập tức cười lạnh:

-Giả chết? Chẳng phải bổn sự lớn nhất của tên thỏ đế này là giả chết đó sao? Sáng nay bọn ta chỉ tùy tiện đánh cho vài cái mà thôi, mọi lần còn đánh hung ác hơn, hôm nay làm sao lại chết được?

Cao Đệ đá văng ghế ngồi đi về phía trước, sau đó đá một cước vào lưng An Tranh:

-Đừng giả chết với lão tử, lão tử biết ngươi không có việc gì!

Một cước đá ngã An Tranh, nhưng An Tranh ngã trong tư thế vẫn ngồi. Giờ khắc này Cao Đệ và Đỗ Sấu Sấu nhìn thấy khuôn mặt của An Tranh tái nhợt giống như tờ giấy, hai mắt nhắm lại, lông mày nhíu chặt, giống như thừa nhận đau đớn cực độ, hiển nhiên đã chết rồi. Đứa trẻ yếu đuổi này lúc sắp chết căn bản là đau không nhịn được, nhưng hắn vẫn không phát ra tiếng, chỉ nhíu lông mày, cắn chặt miệng.

-Ngươi là đồ khốn kiếp!

Đỗ Sấu Sấu tung một quyền về phía mặt của Cao Đệ, Cao Đệ bị đánh bất ngờ, suýt nữa ngã xuống. Hắn vô thức nhìn thoáng qua An Tranh đã chết, trong lòng có chút sợ hãi. Đây là lần đầu tiên hắn thấy có người bị đánh chết, hơn nữa chính là hắn phái người đánh An Tranh. Nhưng rất nhanh, bản tính hung hãn đẩy đi sợ hãi, hắn khoát tay hô một câu:

-Vương Mãnh, Vương Tráng, hai tên khốn kiếp các ngươi còn không đi lên ngăn cản hắn cho ta. Là hai ngươi đánh chết hắn, vì sao lão tử phải chịu đánh!

Vương Mãnh Vương Tráng là thủ hạ của Cao Đệ, hai người này đi lên ôm lấy Đỗ Sấu Sấu. Tuy Đỗ Sấu Sấu xem thường An Tranh, hắn cũng luôn cho rằng mình chỉ thương hại An Tranh, nhưng lúc nhìn thấy An Tranh bị chết, hắn mới biết trong lòng mình đã coi An Tranh là bạn.

Đỗ Sấu Sấu giãy dụa điên cuồng:

-Ngươi đánh chết bạn của ta, ta muốn báo thù!

-Báo con mẹ ngươi!

Cao Đệ chạy tới tung cước đá vào bụng của Đỗ Sấu Sấu, Đỗ Sấu Sấu đau tới gập người.

-Bạn của ngươi? Ha hả!

Cao Đệ lau khóe miệng, sau đó túm lấy tóc của Đỗ Sấu Sấu:

-Làm bạn với một kẻ nhu nhược? Cả phố Nam Sơn này chỉ có mỗi ngươi là coi tên tiện chủng đó là bạn. Tiện chủng không cha không mẹ kia chết thì đã chết, thành Huyễn Thế Trường Cư này thiếu đi hắn cũng chẳng sao. Heo mập, con mẹ ngươi dù sao cũng là một hán tử, vậy mà lại kết bạn một tiện chủng như An Tranh.

Hắn tát cho Đỗ Sấu Sấu một cái:

-Nói xin lỗi ta!

Đỗ Sấu Sấu ngẩng đầu, cố gắng giãy dụa, nhưng Vương Mãnh Vương Tráng có thân hình không kém gì hắn, cho nên hắn không thoát ra được. Thấy hắn không chịu xin lỗi, Cao Đệ túm tóc rồi không ngừng tát, thanh âm chói tai.

-Mau xin lỗi!

Cao Đệ tát tới đỏ cả tay.

Khuôn mặt của Đỗ Sấu Sấu lúc đầu là đỏ, về sau biến thành tím, nhưng bản tính không chịu thua khiến hắn gắng gượng được:

-Tên khốn kiếp Cao Đệ, hôm nay nếu ngươi không giết ta, sớm muộn gì ta cũng giết ngươi báo thù cho An Tranh. Ngươi giết bạn của ta, ta không bao giờ bỏ qua cho ngươi.

-Vậy thì ta liền giết chết ngươi!

Cao Đệ xoay người trở về chỗ ngồi của mình lấy ra một con dao găm, hắn đi tới, vẻ mặt dữ tợn:

-Đừng tưởng rằng lão tử không dám giết ngươi, nơi này là Thương Man Sơn, giết người là chuyện bình thường. Hôm nay lão tử dù không giết ngươi thì cũng sẽ khiến ngươi tàn phế, để cho các ngươi biết ai mới là lão đại của phố Nam Sơn.

-Đại ca, không được!

Mấy đứa nhỏ khác chạy tới ngăn cản Cao Đệ:

-Không thể giết hắn, đại ca hắn là người của tông môn, vạn nhất trả thù thì hậu quả khó mà tưởng tượng nổi. Giáo huấn hắn một cái là được, hắn không giống với phế vật An Tranh kia. An Tranh không cha không mẹ, chết cũng không ai quan tâm.

-Không cho phép các ngươi mắng bạn ta là phế vật! Con mẹ các ngươi mới là phế vật!

Đỗ Sấu Sấu giống như phát điên, cuối cùng giãy khỏi Vương Mãnh Vương Tráng, xông lên tung một quyền vào miệng Cao Đệ, khiến Cao Đệ mất đi một cái răng. Cao Đệ đau đớn hô lên, hai mắt đỏ bừng, tung một cước đá văng một hài tử muốn ngăn cản hắn, sau đó đâm một dao vào bụng Đỗ Sấu Sấu:

-Heo mập, ngươi và An Tranh đều là phế vật, hôm nay lão tử liền giết chết hai ngươi.

Phốc!

Dao găm đâm vào, máu tươi phun ra.

Đỗ Sấu Sấu sửng sốt, Cao Đệ cũng sửng sốt.

Một bàn tay gầy teo không biết từ chỗ nào xuất hiện ngăn cản trước bụng Đỗ Sấu Sấu. Bàn tay nắm lấy dao găm, máu từ tay chảy xuống. Dao găm rất sắc bén, suýt nữa cắt đứt ngón tay, nhưng bàn tay vẫn nắm chặt lấy dao găm, không hề nhúc nhích. Đỗ Sấu Sấu và đám người Cao Đệ nhìn sang, sau đó trông thấy An Tranh vốn chết rồi không biết bò lên từ khi nào, bàn tay nắm chặt lấy dao găm của Cao Đệ.

-Gặp quỷ!

Đám trẻ nhỏ kêu lên sợ hãi, xoay người bỏ chạy.

Đúng lúc này, Khấu Lục, một trong Cửu Đại Khấu bước vào phòng học, vừa vặn thấy một màn này. Hắn không biết chuyện gì xảy ra, còn tưởng rằng bọn nhỏ đánh nhau dùng tới dao găm:

-Dừng tay lại cho lão tử! Con mẹ các ngươi có tin là lão tử mang các ngươi ra ngoài bán không hả!

Cao Đệ dùng sức rút dao găm lại, nhưng căn bản không rút ra được. Dao găm va chạm vào xương vang lên tiếng khiến người ta sởn tóc gáy. Hắn vô thức nhìn về phía đôi mắt của An Tranh, phát hiện đôi mắt vốn nhu nhược kia ánh lên ti hung ác chưa từng thấy. Sự hung ác này, giống như đôi mắt của man thú mà Cao Đệ từng trông thấy, đầy máu tanh, cuồng bạo.

Cao Đệ sợ tới mức buông tay ra, liên tiếp lui về phía sau.

Khấu Lục bước tới:

-An Tranh, tên chết tiệt nhà ngươi còn dám cầm dao? Mau buông ra cho lão tử!

Đỗ Sấu Sấu biết Cửu Đại Khấu hung ác cỡ nào, vội vàng kéo An Tranh, nhưng phát hiện đôi mắt của An Tranh chuyển về hướng Vương Mãnh và Vương Tráng, sau đó hắn nghe thấy An Tranh gằn giọng nói:

-Là kẻ nào giết ta?

Vương Mãnh và Vương Tráng sợ choáng váng, xoay người muốn chạy. An Tranh đứng bật dậy, một tay ôm cổ Vương Mãnh, một tay dùng dao găm đụng vào bụng:

-Là ngươi giết ta?

-Quỷ..quỷ a!

Vương Mãnh thất hồn bạt vía kêu lên.

Khấu Lục nổi giận:

-Khốn kiếp, ngươi có tin ta xé ngươi ra làm đôi không?

-Xé ta?

An Tranh quay đầu nhìn Khấu Lục, ánh mắt đầy hung ác khiến Khấu Lục cũng phải giật mình.

An Tranh chợt nhếch môi cười lạnh lùng, hàm răng còn dính máu:

-Xé ta? Vậy thì cũng phải chờ ta trả thù đã!

Hắn giơ tay lên, sau đó đâm dao găm vào đùi Vương Mãnh.Dưới đây là những tác phẩm đã xuất bản của tác giả "Trí Bạch":Ác BáĐại Nghịch Chi MônĐế TrụTướng Minh

Độc giả có thể tìm mua ấn phẩm tại các nhà sách hoặc tham khảo bản ebook Đại Nghịch Chi Môn PDF của tác giả Trí Bạch nếu chưa có điều kiện.

Tất cả sách điện tử, ebook trên website đều có bản quyền thuộc về tác giả. Chúng tôi khuyến khích các bạn nếu có điều kiện, khả năng xin hãy mua sách giấy.

Nguồn: thuviensach.vn

Đọc Sách

Harry Potter Và Hội Phượng Hoàng - Tập 5
Harry Potter Và Hội Phượng Hoàng Harry Potter Và Hội Phượng Hoàng – Tập 5 Harry Potter Và Hội Phượng Hoàng là quyển thứ 5 trong bộ sách Harry Potter của nhà văn J. K. Rowling. Trong ngày đầu tiên xuất bản, nó đã bán được gần 7 triệu cuốn riêng tại Hoa Kỳ và Anh. Harry tức giận vì bị bỏ rơi ở nhà Dursley trong dịp hè, cậu ngờ rằng Chúa tể hắc ám Voldemort đang tập hợp lực lượng, và vì cậu có nguy cơ bị tấn công, những người Harry luôn coi là bạn đang cố che giấu tung tích cậu. Cuối cùng, sau khi được giải cứu, Harry khám phá ra rằng giáo sư Dumbledore đang tập hợp lại Hội Phượng Hoàng – một đoàn quân bí mật đã được thành lập từ những năm trước nhằm chống lại Chúa tể Voldemort. ‘Hoang đường nhưng không hoang tưởng, trí tưởng tượng của Rowling cùng sự táo bạo của cô đã tạo cho cô một phong cách riêng.’ Harry Potter Và Hòn Đá Phù Thủy – Tập 1 Harry Potter Và Phòng Chứa Bí Mật -Tập 2 Harry Potter Và Tên Tù Nhân Ngục Azkaban – Tập 3 Harry Potter Và Chiếc Cốc Lửa – Tập 4 Tuy nhiên, Bộ Pháp thuật không ủng hộ Hội Phượng Hoàng, những lời bịa đặt nhanh chóng được đăng tải trên Nhật báo Tiên tri – một tờ báo của giới phù thủy, Harry lo ngại rằng rất có khả năng cậu sẽ phải gánh vác trách nhiệm chống lại cái ác một mình.
Trước ngày em đến
Trước Ngày Em Đến Trước Ngày Em Đến (Me before you) là chuyện tình của Louisa Clark và chàng trai Will Traynor. Lou không có định hướng cho bản thân mình, dù rất vui vẻ lạc quan nhưng Lou lại phải vất vả làm việc để giúp đỡ gia đình khó khăn của cô. Công việc mới của Lou làm chăm sóc cho Will Traynor, một chủ nhà băng trẻ tuổi giàu có bị liệt nửa người và phải gắn chặt đời mình trên chiếc xe lăn. Tai nạn thảm khốc đã biến Will từ một chàng trai mạnh mẽ phóng khoáng trở thành một người cố chấp, đầu hàng số phận. Cuộc gặp gỡ đã trở thành bước ngoặt làm thay đổi cuộc đời và trái tim của cả hai nhân vật. Cô biết từ trạm xe buýt đến nhà có bao nhiêu bước chân. Cô ý thức được rằng mình thích làm việc trong quán cà-phê Bánh Bơ, cũng như cô không còn yêu gã bạn trai Patrick nữa. Trước ngày em đến – Jojo Moyes Điều Lou không thể nào ngờ tới chính là cô sắp bị mất việc và sắp sửa phải đối diện với một chuyện kinh hoàng sắp ập đến. Will Traynor thì thừa hiểu tai nạn mô-tô đã cướp đi mọi ước muốn sống của anh. Anh biết rằng mọi thứ trong cuộc đời này chẳng có ý nghĩa gì, cũng như niềm vui là một thứ gì đó ở đâu đâu ngoài tầm với. Anh còn biết được làm cách nào để đặt dấu chấm hết cho tất cả những điều này. Đọc thêm: 50 sắc thái -Tập 2: Đen Hai Số Phận Xin Lỗi Em Chỉ Là Con Đĩ! Tuy nhiên, điều Will không thể tưởng tượng nổi là Lou sắp sửa làm náo loạn cuộc đời anh. Cả hai đều không biết rằng họ sẽ làm thay đổi nhau. Mời cách bạn đón đọc tiểu thuyết Trước Ngày Em Đến.
Xin Lỗi Em Chỉ Là Con Đĩ!
Xin Lỗi Em Chỉ Là Con Đĩ! Xin Lỗi Em Chỉ Là Con Đĩ! – Tào Đình Xin Lỗi Em Chỉ Là Con Đĩ là một tiểu thuyết ngôn tình khiến người đọc cảm động. Hạ Âu – một cô gái trẻ xinh đẹp phải bán thân mình làm đĩ để kiếm tiền, và người bạn trai Hà Niệm Bân. Những trắc trở trong đời cô thuật lại một chuyện tình đau xót. Truyện được tác giả Tào Đình đăng lên mạng của Trung Quốc và nhanh chóng thu hút được hàng chục triệu độc giả yêu mến. Tác phẩm nhanh chóng được xuất bản thành sách và hiện tượng Tào Đinh đã lan sang cả Việt Nam. Xem thêm: Thiên thần sa ngã 50 Sắc Thái – Tập 1: Xám Kim Bình Mai Trích đoạn: Trong cuộc đời cô, chỉ yêu sâu sắc một người đàn ông duy nhất Hà Niệm Bân, và anh cũng bắt đầu có cảm tình với cô. Yêu anh nên cô cũng có suy nghĩ kết hôn cùng anh nhưng anh lại nói: “Nếu em là một cô gái còn trinh tôi sẽ cưới em làm vợ nhưng xin lỗi, em chỉ là một con đĩ.” Chúc các bạn có những giờ phút thư giãn. Đừng quên đăng ký email mỗi tuần một cuốn sách hay để nhận thông báo về những tựa sách hay mới nhất.
Cho tôi xin một vé đi tuổi thơ
Cho tôi xin một vé đi tuổi thơ là một trong những sáng tác tiêu biểu của nhà văn Nguyễn Nhật Ánh. Giới thiệu tác phẩm Cho tôi xin một vé đi tuổi thơ – Nguyễn Nhật Ánh Nhà văn mời người đọc lên chuyến tàu quay ngược trở lại thăm tuổi thơ và tình bạn dễ thương của bốn bạn nhỏ. Những trò chơi dễ thương thời bé, tính cách thật thà, thẳng thắn một cách thông minh và dại dột, những ước mơ tự do trong lòng… khiến cuốn sách có thể làm các bậc phụ huynh lo lắng rồi thở phào. Không chỉ thích hợp với người đọc trẻ, cuốn sách còn có thể hấp dẫn và thực sự có ích cho người lớn trong quan hệ với con em mình. Xem thêm: Những bộ truyện hay của Nguyễn Nhật Ánh Mắt Biếc Cô gái đến từ hôm qua Cho tôi xin một vé đi tuổi thơ gồm những câu chuyện nhỏ xoay xung quanh 4 đứa trẻ trong cùng một khu xóm là con Tủn, con Tí sún, thằng Hải còi và thằng cu Mùi. Trong đó, người kể chuyện là cu Mùi dưới hình thức kể song song của “thằng cu Mùi” lúc bé và nhận xét, đánh giá hết sức hóm hỉnh của “ông Mùi” khi đã gần 50 tuổi. Tác phẩm gồm 12 chương là 12 câu chuyện khác nhau. Truyện Cho tôi xin một vé đi tuổi thơ là sáng tác mới nhất của nhà văn Nguyễn Nhật Ánh. Nhà văn mời người đọc lên chuyến tàu quay ngược trở lại thăm tuổi thơ và tình bạn dễ thương của 4 bạn nhỏ. Những trò chơi dễ thương thời bé, tính cách thật thà, thẳng thắn một cách thông minh và dại dột, những ước mơ tự do trong lòng… khiến cuốn sách có thể làm các bậc phụ huynh lo lắng rồi thở phào. Không chỉ thích hợp với người đọc trẻ, cuốn sách còn có thể hấp dẫn và thực sự có ích cho người lớn trong quan hệ với con mình. Review Cho tôi xin một vé đi tuổi thơ Dù đã có cuốn này ở nhà nhưng vì để lâu ố quá nên mình vẫn mua bản này về, và phải nói là “chim ưng” vô cùng. Bìa cứng, giấy dày dặn, mịn màng, chính là loại giấy của “Cây chuối non đi giày xanh” ấy, chắc có thể yên tâm là nó sẽ không ố rồi. Bên trong có một số tranh màu rất dễ thương nữa. Nội dung thì khỏi cần bàn cãi, hài hước, trong trẻo, đáng yêu, nếu đã mua quyển này thì bạn nên sắm nốt “Cảm ơn người lớn” – tác phẩm mới nhất của chú Ánh cho đủ bộ nhé. (Lê Diệu Linh) Tuy đã đọc bản bìa mềm nhưng vẫn quyết định mua để lưu giữ làm kỷ niệm với bản bìa cứng minh hoạ hết sức đơn giản. Nhưng quan trọng nội dung bên trong tác phẩm không có gì thay đổi, dù bản mềm hay cứng thì đây là tác phẩm trên tuyệt vời về sự dung dị, bùi ngùi cho những ai tiếc về tuổi thơ đã qua của mình. Cảm ơn bác Ánh cho con một vé tuổi thơ để tìm lại ký ức của mình. (Vinh Y Thố)