Liên hệ: 0912 699 269  Đăng nhập  Đăng ký

Ngự Thiên Thần Đế - Loạn Thế Cuồng Đao

Loạn Thế Cuồng Đao tác giả của Đao Kiếm Thần Hoàng, Quốc Vương Vạn Tuế... Đại Thiên Thế Giới, giới vực ba nghìn. Thiếu nhiên nhân tộc tên Diệp Thanh Vũ, đến từ Tuyết Quốc, uy ngự Chư Thiên! *** “Tiểu Vũ đừng khóc nữa! Con người ai rồi cũng phải chết, thời gian của ta và mẹ ngươi đã tới rồi…” “Ha ha…, so với lũ nhóc khác đã sớm trở thành tiểu nhị trong quán xá, được tận mắt thấy con lớn dần, từ một hài nhi trở thành đứa trẻ mười một tuổi đã là may mắn của chúng ta rồi.” Trời chiều đỏ như máu. Cuộc chiến giữ thành vừa mới chấm dứt. Một thiếu niên cô đơn đứng trước cổng thành, nước mắt không ngừng rơi trên khuôn mặt tràn đầy bi ai, phẫn nộ và cừu hận. Một đôi vợ chồng ngồi trên bậc thang trước cửa một căn phòng còn vương đầy vệt máu. Trên người bọn họ cũng chi chít vết máu. Trên ngực người vợ cắm một thanh chiến mâu đã gãy, hơi thở mỏng manh sắp không trụ được nữa, còn người chồng đã mất đi hai chân và một cánh tay, trên trán ông ta cắm một thanh kiếm ngắn. Trên người bị những vết thương nặng như thế mà vẫn chưa chết. Như lẽ thường, trước khi chết là lúc con người ta bỗng trở nên tỉnh táo kỳ lạ. Đưa cánh tay còn lại ôm lấy thê tử và nhìn người thiếu niên đang đẫm lệ - chính là người con trai độc nhất của họ. Ánh mắt của nam tử tràn đầy yêu thương trìu mến. Hắn mỉm cười. “Lau khô nước mắt đi con, tiểu nam tử hán của ta. Lúc này ta có chuyện rất quan trọng muốn nói cho con, muốn con phải ghi nhớ kỹ. Sau khi ta và mẹ con qua đời, con nhất định phải giữ mộ chúng ta cho đủ bốn năm, một ngày cũng không được thiếu sót, có biết không?” Thiếu nên liên tục gật đầu, nước mắt rơi như mưa trên khuôn mặt. “Ta biết con đang nghĩ gì, nhưng không được phép làm vậy. Không có thực lực, phẫn nộ và căm giận sẽ chẳng có chút ý nghĩa nào. Con vẫn muốn đi Bạch Lộc học viện để học võ, để trở thành cường giả nhưng hiện giờ còn chưa được, nhất định phải giữ mộ của chúng ta trong bốn năm….” “Không nên hỏi ta vì sao, chỉ cần nhớ kỹ. Trong bốn năm này, ngươi phải biến mình thành hạt cát trong sa mạc hoang vu, không để lại tiếng tăm gì, phải làm cho cả quận Lộc Minh như không có ngươi tồn tại. Nếu có thể trở thành một kẻ đần độn trong mắt người khác cũng tốt, nhưng ta nghĩ, Tiểu Vũ của ta sẽ không chịu làm những việc đó.” “Sau bốn năm, con có thể đi làm bất cứ việc gì con muốn làm. Nếu có một ngày con có thể trở thành cường giả cảnh giới Khổ Hải, nhất định phải đi Hoàng Cung Tuyết Quốc thu hồi một kiện đồ vật vốn là của con. Đến lúc đó, đồ vật ấy sẽ nói rõ tất cả chân tướng cho con.” Nam tử nói xong, lấy một huy chương đao kiếm bằng đồng đặt vào tay thiếu niên. Những lời cuối cùng này như đã lấy đi toàn bộ sinh mệnh của hắn. Sau đó hắn thở gấp, sắc mặt trắng bệch không còn chút huyết sắc, máu tươi từ trong miệng phun ra từng ngụm. “Cha…” thiếu niên tuyệt vọng hô lên. “Còn nữa, con có nhớ bộ công pháp thổ nạp minh tưởng vô danh mà ta truyền thụ cho con không? Trong bốn năm giữ mộ, con nhất định phải kiên trì tu luyện nó, khiến cho nó thuần thục như bản năng của con. Con có làm được không?” Thiếu niên dốc sức gật đầu. “Vậy là tốt rồi…” ánh mắt nam tử đã mất đi tia sáng cuối cùng, sau đó sẽ là màn đêm thăm thẳm không bao giờ chấm dứt. Cúi đầu hôn nhẹ lên trán thê tử của mình, thanh âm áy náy khẽ vang lên như không. “Oánh Oánh, ta thực xin lỗi….” sau đó, nam tử qua đời. Trong khóe mắt thê tử chảy xuống một giọt nước mắt óng ánh rồi cũng dừng thở. Thiếu niên quỳ trong vũng máu, bàn tay nắm chặt huy chương, ngẩng mặt khóc rống nghẹn ngào. Tên hắn là Diệp Thanh Vũ. Từ đó về sau, tại quận Lộc Minh, ở một xóm nghèo khu biên giới thành Bắc, bên trong một nghĩa địa hoang dại phủ đầy cỏ có một thiếu niên kiên nhẫn chờ đợi. Trong bốn năm này, đa số thời gian hắn ngồi trước mộ phần như một pho tượng, nhìn qua giống như một kẻ đần độn. Vì thế mà nhận vô số lời khiêu khích, đồn đại ác ý. Mọi người đi qua đều nhận định sau khi cha mẹ chết đi đã để lại cho hắn một nỗi đau quá lớn. Trước kia, hắn chính là một thiếu niên thiên tài có thiên phú bất phàm, từng được lão viện trưởng của Bạch Lộc học viện nhận định là đệ nhất thiên tài thiếu niên, nay đã không còn nữa. Hồn phách của hắn đã không còn, dần dần trở nên ngơ ngác, trở thành một kẻ đáng thương mà bất kỳ ai cũng có thể dễ dàng coi thường, khinh bỉ. Theo đó, đám người đã từng là bằng hữu của Diệp gia thay nhau bòn rút, lừa đảo để lấy đi bảo kiếm, Linh khí, cũng có người dùng thủ đoạn để cướp đi gia sản của Diệp gia tại thành Bắc. Từng bước từng bước, người thiếu niên này đã mất đi tất cả. Bản thân hắn thì không có phản ứng gì, không hề quan tâm. Tới một ngày, đám bạn ngày xưa thân thiết cũng rời hắn mà đi, không còn lại người nào. “Thanh Vũ ca, người đã quá sa đọa rồi, còn ta nay đã khác. Thực xin lỗi, lời thề cùng giữ mộ ngày xưa giờ đã theo gió bay đi, ngươi đừng trách ta quá đáng, chỉ là…. Ta thi vào Bạch Lộc học viện rồi. Có gặp lại hay không ta cũng không biết nữa.” Tiểu cô nương ngày xưa còn bím tóc sừng dê, người đã từng được hắn nhiều lần giúp đỡ, bảo trợ giờ cúi xuống đám hoa cẩm y, lưu lại mấy câu đó rồi dứt khoát quay người bước đi. Nàng là người có thiên phú kinh người, tiền đồ tương lai nhất định sẽ rạng rỡ. Ở lại chốn hoang vu này, chỉ còn một thiếu niên ngày ngày giữ mộ, cô đơn lạnh lẽo trải qua bốn năm thời gian. ... Mời các bạn đón đọc Ngự Thiên Thần Đế của tác giả Loạn Thế Cuồng Đao.

Nguồn: dtv-ebook.com

Xem

Thần Huyết Chiến Sĩ
Đại lục Huyết Thú, là một trong vô số cái cái vị diện nhỏ phụ thuộc Bổn Nguyên đại thế giới, từ thời xưa đến nay Huyết thú bừa bãi tàn phá, lấy người làm huyết thực. Tới một ngày con người bắt đầu tìm ra được cách đem trồng vào cơ thể Huyết thú huyết mạch tinh hoa trở thành Huyết chiến sĩ, từ đây cuộc chiến mới có phần biến chuyển và vô số các gia tộc tương xứng với các Huyết thú khác nhau ra đời Xuyên qua, bất ngờ thu được dùng Huyết thú máu tươi, từ đó thu lấy được các bản gốc năng lực của muôn thú. Từ đây một huyền thoại ra đời. . . Hệ Thống: Huyết chiến sĩ - Hung Huyết chiến sĩ - Cuồng Huyết chiến sĩ - Man Huyết chiến sĩ - Hoang Huyết chiến sĩ - Vương Huyết chiến sĩ - Ma Quang chiến sĩ - Hủy Diệt chiến sĩ - Quy Tắc chiến sĩ - ... *** Hắn đứng ở mênh mông Hư Vô giới trong, mà Coehlo Thánh giả cùng với bá chủ cấp quy tắc Huyết thú cũng đã không tại. Hắn lại lần nữa vận dụng trở lại quá khứ năng lực. Mỗi một lần vận dụng nhất định phải ở thời không gợn sóng đình chỉ sau khi, vì lẽ đó loại năng lực này là không thể liên tục vận dụng. Bất quá, chiến đấu lâu như vậy, nguyên bản rung chuyển thời không đã khôi phục lại yên lặng, mà hắn vừa vặn lại có nghĩ muốn nghiệm chứng chuyện, vì lẽ đó hắn lại lần nữa vận dụng trở lại quá khứ năng lực. Không biết hiện tại là bao nhiêu vạn năm trước , bất quá hắn hiện tại cũng không quan tâm những thứ này, hắn hiện tại chỉ nghĩ nghiệm chứng cái kia suy đoán. Mời các bạn đón đọc Thần Huyết Chiến Sĩ của tác giả Ngân Sương Kỵ Sĩ.
Thái Cổ Long Đế Quyết
Hắn xuất sinh tự ti hơi chi mạch, tư chất bình thường, địa vị thấp, nhận hết bạch nhãn cùng ức hiếp, nhưng hắn lại ý chí cứng cỏi, không cam lòng bình thường, đau khổ truy tìm lực lượng cường đại. Tại nghèo túng bên trong, một lần ngoài ý muốn, hắn dung hợp một đoàn từ trên trời giáng xuống kim sắc thần hỏa, đến cái thế truyền thừa « Thái Cổ Long Đế quyết », từ đây quật khởi mạnh mẽ, từ biên giới chi địa, xông vào kia đặc sắc vô hạn bao la hùng vĩ thế giới bên trong. Phong hoa tuyệt đại đế vương, cùng trời liều mạng cự thú, vạn năm bất tử cường giả, đếm mãi không hết cổ lão tông môn, đại giáo, thánh địa, Thần Ma quỷ yêu, ngàn vạn sinh linh... Kỳ quái, kích tình vô hạn, mang ngươi từng bước một bước vào kia rộng lớn huyền bí thế giới! *** Làm Lâm Hàn trải qua vô số gian nguy, rốt cục trở thành cái thế sự tồn tại vô địch. Hắn suất lĩnh vô số Thái Cổ Thánh Triều bộ hạ cũ, quân lâm Trung Châu Băng Sương Thần triều. Ngày đó cùng Băng Thần nữ hoàng quyết đấu, hùng vĩ chiến uy rung động toàn bộ Linh Giới đại địa. Cuối cùng, Băng Thần nữ hoàng lúc sắp chết, mới nói cho Lâm Hàn liễu chân tướng. Long Đế chết, Thái Cổ Long Đế Quyết truyền thừa, Thời Không Hồn Đạo truyền thừa, đều là Băng Thần nữ hoàng cùng thời không lão nhân kế hoạch tốt đẹp. Vì, là cả Linh Giới vùng đất an nguy. ... Mời các bạn đón đọc Thái Cổ Long Đế Quyết của tác giả Tiết Chi Thiên.
Tuyệt Thế Phù Thần
“Ngươi có thể luyện dược, có thể nhanh chóng đột phá? Ta một quả Tụ Linh Phù, có thể gia tăng gấp mười lần gấp trăm lần tốc độ tu luyện!” “Ngươi biết luyện khí, luyện ra thần binh nhưng trảm sao trời? Ta có cửu thiên lôi phù, có thể triệu hoán cửu thiên thần lôi, một kích xuống vạn dặm thành tro!” “Ngươi tinh thông trận pháp, tốt công giỏi thủ? Ta có minh phù muôn vàn, người khác sinh tử toàn ở trong một ý niệm của ta!” *** “Ta cùng với Nguyệt Thần vốn là một thể, phu quân, không bằng thử xem dùng ta sinh cơ?” Lam Thiên Ngữ chủ động đi tới Tiêu Vũ bên cạnh, mỉm cười nói. Đã cách nhiều năm, nàng đối với tự thân vốn là Nguyệt Thần tàn hồn sự tình đã thản nhiên, bây giờ nhấc lên, không có một chút nào gợn sóng. “Tốt!” Tiêu Vũ gật đầu, giữa phu thê, đã không cần nhiều lời, tâm ý của nhau tựa hồ có thể tương thông. Tựa như năm đó phục sinh cổ địa bên trong chí tôn giống nhau, muốn phục sinh bất luận một vị nào chí tôn, Tiêu Vũ đều cần có này chí tôn bộ phận sinh cơ, hoặc là một tia tàn hồn mới có làm được. ... Mời các bạn đón đọc Tuyệt Thế Phù Thần của tác giả Đông Phương Hành Vân.
Tối Cường Cơ Nhân
Ngươi nghe qua may mắn quang hoàn sao? Khi Trần Phong phát hiện, vận may của mình quang hoàn vậy mà có thể tự do khống chế thời điểm, là hắn biết, thuộc về hắn thời đại, mở ra. ***   Cảm tạ mọi người một năm này duy trì. Mỗi một quyển sách đều là trưởng thành, mỗi một quyển sách đều là tiến bộ. Bởi vì đồng đề tài loại hình viết quá nhiều, cho nên viết ngược lại không dễ dàng, mỗi một lần gõ chữ, đều muốn cố tình tránh đi « siêu thần kiến mô sư » cùng « hắc ám chúa tể ». . . Cho nên quyển sách này tốc độ cũng không nhanh, lúc trước minh chủ đổi mới tựa hồ lại đến xuống quyển sách. Bất quá. Ta nghĩ, thiện lương, đáng yêu, soái khí, chất phác, mỹ lệ các độc giả, là sẽ không để ý điểm này, đúng không? Hah. Xuống quyển sách. . .   Mời các bạn đón đọc Tối Cường Cơ Nhân của tác giả -90º.