Liên hệ: 0912 699 269  Đăng nhập  Đăng ký

Ai Động Vào Ống Nghe Của Tôi

Vừa bước chân vào khoa Lâm sàng, Thư Tần đã gặp phải “đại ca” khu nội trú – Vũ Minh. Biết được Thư Tần là sư muội, vẻ mặt Vũ Minh khinh khỉnh: “Phải hướng dẫn à? Ai có nguyện vọng dẫn dắt thì làm đi, tôi không thích!” Tuy nhiên chủ nhiệm khoa đã lên tiếng, Vũ Minh bị ép phải hướng dẫn Thư Tần một tháng. Từ bộ dạng khó chịu chuyển sang mừng thầm. Đến lúc này tới lượt Thư Tần khó chịu: “Lúc trước là ai không chịu dẫn dắt em vậy!!! Sao bây giờ muốn đuổi mà đuổi không được thế này?!!!!” *** Review by Lạc Dung - liethoacac.com: Đây là bộ truyện thứ ba của Ngưng Lũng mà mình đã đọc, khác với hai bộ Đông Chí và Hồng Đậu trước đó, Ai Động Vào Ống Nghe Của Tôi không gắn mác trinh thám mà ngược lại là đề tài y khoa vô cùng quen thuộc trong giới ngôn tình. Tác giả từng nói mình học ngành y nên có lẽ vì thế đây là bộ ngôn tình y khoa mình đọc mà các thuật ngữ y học được sử dụng nhiều nhất, chi tiết, cặn kẽ nhất. Nữ chính Thư Tần của chúng ta đang theo học thạc sĩ tại khoa y thuộc hệ bảy năm của trường đại học Tế Nhân, sau khi vào Nhất Viện thì được đi theo chủ nhiệm La để học tập, sư huynh trực tiếp hướng dẫn cô không ai khác chính là nam chính Vũ Minh của chúng ta. Ấn tượng ban đầu Vũ Minh để lại cho Thư Tần là xuất sắc, tài giỏi thật đấy nhưng rất nóng tính, khó ở, là một hung thần khiến người ta chả dám lại gần bắt chuyện. Xin phép trích một vài đoạn trong truyện để mọi người thấy được tính cách không ai chịu nổi của Vũ Minh những ngày đầu khi chưa sa vào lưới tình: Cô nhìn bốn phía, khu phẫu thuật của Nhất Viện thực sự quá lớn: “Vậy… Vũ sư huynh, căn tin ở tầng mấy ạ? Em mới đến đây ngày đầu nên còn chưa quen!” Ảnh hưởng bởi mẹ mình, cách nói chuyện của Thư Tần khá nhẹ nhàng, mặc dù tâm trạng có kích động đến thế nào cũng không nói quá lớn tiếng. Ví dụ như vừa rồi, rõ ràng là cô có lý nhưng so về âm lượng thì cô không bằng được Vương Giảo Giảo. Vũ Minh nhíu mày muốn nói gì đó, bất chợt chuông điện thoại vang lên, anh nghe máy, quay sang nhìn Thư Tần, hững hờ chỉ vào khẩu trang của mình. Thư Tần nhìn theo động tác của tay anh, suy nghĩ một lúc mới hiểu được anh chỉ vào miệng. Quá rõ! Miệng nằm dưới mũi, tự mình đi mà hỏi. _____________________ Thư Tần theo anh chạy lên chạy xuống: “Vũ sư huynh, lúc nào thì bắt đầu phẫu thuật ạ?” “Không biết!” Cô nhìn tập danh sách hội chẩn trong tay anh: “Em có thể giúp được gì ạ?” “Câm miệng, đừng nói lời nào!” _____________________ Vừa bước vào phòng phẫu thuật, Thư Tần nói rõ: “Sư huynh, để em chuẩn bị gây mê cho ạ!” Bệnh nhân vẫn chưa được chuyển tới, Vũ Minh nhìn chằm chằm Thư Tần pha thuốc, tính toán vẫn còn thời gian nên anh ra chỗ máy tính kiểm tra xét nghiệm và bệnh sử của bệnh nhân. Về cơ bản anh đã có thể phán đoán tình huống của người bệnh, quay đầu vẫn thấy Thư Tần loay hoay mở bộ dụng cụ đặt khí quản dùng một lần. “Tốc độ của cô chỉ bằng ốc sên à?” Vũ Minh lên tiếng. Tuy vậy Vũ Minh đã chỉ bảo cho Thư Tần rất nhiều trong quá trình làm việc, độc mồm độc miệng là thế, lại chẳng biết thương hương tiếc ngọc nhưng khi thấy sư muội của mình bị bắt nạt, anh nhất định không đồng ý, tôn chỉ của anh chính là sư muội của tôi thì chỉ mình tôi được bắt nạt. Trong quá trình tiếp xúc, dần dần Vũ Minh bắt đầu để ý đến sư muội của mình nhiều hơn, có lẽ bắt đầu từ khoảnh khắc cô bị bà dì ghé thăm bị bẩn váy, anh vội đi mua băng vệ sinh và váy mới cho cô thì hai người đã gần gũi nhau hơn rất nhiều. Như bao nam chính khác, Vũ Minh của chúng ta cũng là kiểu người thích tự vả, hồi đầu còn tỏ ra khó chịu khi phải hướng dẫn người mới, ai dè đến lúc yêu vào thì chỉ muốn bám dính lấy Thư Tần. Không những thế, vào lần đầu tiên Vũ Minh vì ghen tuông quá mà tỏ tình còn bị Thư Tần từ chối thẳng thừng khiến anh chàng bực mình không chịu nổi, âu cũng do tạo nghiệp nhiều quá đấy mà :)))))) Tình cảm của hai người diễn ra rất êm đềm và nhẹ nhàng, tuy cả hai đều bận rộn nhưng những lúc rảnh đều cố gắng ở bên nhau và hưởng thụ những khoảnh khắc đó. Thư Tần là một cô gái dịu dàng bình tĩnh lại chăm chỉ, cô rất cố gắng trong công việc và ham học hỏi, trong tình yêu cô là người lý trí, yêu ghét rõ ràng và luôn cố gắp vun đắp cho cuộc tình này. Tuy nhiên khi nhắc đến quá khứ của Vũ Minh, rõ ràng Thư Tần cảm thấy anh luôn lảng tránh nó, điều đấy khiến cô rất buồn, và cũng vì chuyện đó mà hai người có một trận cãi vã siêu to khổng lồ :v Nhưng các chị em yên tâm, tác giả hoàn toàn là mẹ ruột, những cuộc tranh chấp thế này rõ ràng là để tình cảm càng thêm bền vững hơn. Truyện có rất nhiều thuật ngữ chuyên ngành và được tác giả miêu tả khá tỉ mỉ. Dưới ngòi bút của tác giả, sinh hoạt trong bệnh viện như mở ra trước mắt chúng ta. Những ca phẫu thuật khó, những bệnh nhân mắc bệnh nặng, các bác sĩ ngày ngày đêm đêm làm việc không biết mệt, những cuộc họp hàng năm về các hạng mục y học lớn, các cuộc kiểm tra sát hạch đầy khắt khe và khó nhằn cho sinh viên, những trận đấu đá kịch liệt giữa các sinh viên và các bác sĩ để giành lấy vị trí cao hơn,… Ngưng Lũng là một trong những tác giả viết chắc tay và có cốt truyện ổn mà mình thích, luôn biết cách dung hòa giữa tình cảm nam nữ và công việc của họ. Tổng kết lại thì đây là một bộ truyện đọc khá hay, vì đa phần truyện kể về các ca bệnh và cách xử lý nó nên mình không biết review gì nhiều thêm nhưng mình có thể đảm bảo những ai không học y đọc bộ này xong cũng sẽ cảm thấy hóa ra nó không khó hiểu như mình đã tưởng nhờ một tay những editor siêu mượt. Đọc xong bộ này mình chỉ thấy truyện tuy khó nhưng may mà vào tay nhà edit tốt nên đọc rất dễ hiểu, các thuật ngữ được chú thích cẩn thận rõ ràng, siêu siêu siêu có tâm luôn. Truyện sủng ngọt nhưng không ngấy, HE nhé mọi người, truyện có pass nhưng có quiz để lấy pass khá dễ. Đề cử cho các chị em! *** Reviewer:  [LA] _ LÂM THÁI Y - lustaveland.com Designer:  [L. A] _Yên Tiệp Dư Thể loại:  Duyên trời tác hợp,  Đô thị tình duyên,  HE,  Hiện đại,  Sạch,  Song xử,  Thâm tình,  Y thuật - Bác sĩ, Độ dài: 97 chương Tình trạng: Đã hoàn thành Review: 31/03/2020 Mọi người đều biết, học ngành y rất khổ. Các ngành khác tốt nghiệp rồi là có thể đi làm ngay, riêng ngành y phải tiếp tục học chuyên sâu, chuyên khoa, phải có thời gian thực hành nhất định thì mới có thể được cấp phép làm việc. Bởi vì công việc của một bác sĩ liên quan trực tiếp đến sức khỏe và sinh mệnh của con người. Thế mới nói, lựa chọn ngành y, ngay từ đầu đã là một điều vô cùng dũng cảm rồi. Lúc Thư Tần đặt chân vào Nhất Viện, cô đã tự hứa với lòng mình nhất định phải trở thành một bác sĩ gây mê giỏi nhất. Tuổi trẻ mà, có nhiệt huyết và có niềm tin là một điều rất đáng quý, mặc dù ngay ngày đầu tiên đó, cô đã muốn rút lại câu nói của mình. Không phải là công việc quá khó khăn, hay Thư Tần không đủ năng lực, mà bởi vì muốn trở thành người giỏi nhất, cô phải vượt qua được một người, trưởng khoa gây mê Vũ Minh. Trường đại học y mà Thư Tần đang học là Tế Nhân, và Nhất Viện là một trong số bốn bệnh viện giảng dạy thuộc hệ thống này. Sinh viên sắp tốt nghiệp đều phải đi thực tập tại bệnh viện, nhưng Nhất Viện chỉ nhận những người ưu tú nhất. Thế nên, Thư Tần vào được đến đây cũng đã chứng minh một phần thành tích ở trường học của cô. Nhưng thành tích đó chỉ là trên lý thuyết, còn bây giờ chính là lúc vận dụng vào thực hành. Cùng vào Nhất Viện với Thư Tần còn có 3 người bạn khác, họ đều được phân vào các khoa của thầy hướng dẫn, chỉ riêng Thư Tần thì lại không như vậy. Bởi vì cô đứng đầu bảng thành tích, cho nên thầy hướng dẫn của cô cũng là người giỏi nhất, chủ nhiệm khoa. Mà chủ nhiệm khoa đương nhiên rất bận, vì vậy Thư Tần rơi vào tay học trò thân tín nhất của thầy, Vũ Minh. Quay lại lúc nãy, tại sao Thư Tần cảm thấy mục tiêu của mình lại khó đạt được đến như vậy? Bởi vì người mà cô phải vượt qua không thể dùng từ giỏi nhất mà hình dung được, phải là đỉnh của đỉnh. Vũ Minh không chỉ nghiệp vụ xuất sắc, mà ngay cả năng lực nghiên cứu cũng là mạnh nhất. Cô được đi theo một người như vậy, thật không biết là xui xẻo hay là may mắn nữa. Xui xẻo là vì Vũ Minh ngoại trừ quan tâm công việc ra, thì tất cả đều không quan trọng. Nói gọn là khó ăn, khó ở, khó chịu, cái gì cũng khó, chỉ có một cái dễ, chính là dễ nổi giận. Anh đòi hỏi chất lượng công việc rất cao, hiệu suất cũng vậy, cho nên chỉ vài ngày đi theo anh, Thư Tần đã không thể đi bình thường được nữa, mà phải chạy. Chỉ có chạy mới theo kịp tần suất làm việc của anh. Nhưng có lẽ, một người ham học hỏi như Thư Tần lại cảm thấy may mắn nhiều hơn. Bởi vì tuy anh khó gần và cực kỳ lạnh lùng nhưng anh rất giỏi. Mỗi một bệnh nhân, mỗi một ca phẫu thuật dù dễ dù khó anh đều nghiêm túc thực hiện. Công việc của bọn họ chỉ là một phần trong phẫu thuật, những người không biết sẽ không thật sự xem trọng. Chỉ có bọn họ mới biết, sự cẩn trọng của họ quan trọng đến thế nào. Thư Tần nhìn thấy ở anh một sự chân thành mãnh liệt mà cô chưa từng nhìn thấy ở bất cứ một ai khác, thế nên cô thật lòng muốn theo anh học hỏi. Lúc đầu, Vũ Minh vốn không muốn nhận lời của thầy, anh có quá nhiều việc phải làm, quá nhiều kế hoạch để thực hiện, anh làm gì có thời gian dẫn dắt người mới, mà cho dù có, người ta chắc cũng chẳng thể theo kịp anh, nói không chừng còn làm chậm trễ công việc của anh nữa. Nhưng Vũ Minh đã nhầm. Cô sinh viên Thư Tần này tuy bề ngoài xinh xắn nhỏ nhắn, nhưng sức chịu đựng cũng không kém gì anh, mặc kệ là bị anh điều đi phòng ban nào cô cũng cố gắng hết sức để hoàn thành, bất kể là làm việc cùng với ekip phẫu thuật nào, cô cũng thể phối hợp một cách thuận lợi. Biết anh nhiều việc, cô cũng không làm phiền anh cầm tay chỉ việc, chỉ chủ động quan sát thật cẩn thận để học hỏi. Dù cho lạnh lùng đến mức nào, Vũ Minh cũng không thể không chú ý đến cô gái nhỏ bé này. Từ để mắt, cho đến chủ động hướng dẫn, cuối cùng là ngầm thừa nhận Thư Tần là “người của anh”. Khắp bệnh viện đều biết Vũ Minh rất độc lập, ấy vậy mà dạo gần đây lại bắt đầu dắt theo cái đuôi nhỏ đáng yêu, mà dường như tâm trạng cũng tốt lên rất nhiều. Phát hiện điều này chính là hai người bạn thanh mai trúc mã chơi với anh từ bé. Thật lòng mà nói, kể từ biến cố năm đó của gia đình anh, rất lâu rồi họ không được nhìn thấy biểu cảm phong phú của anh như thế này. Người ngoài sáng tỏ, nhưng người trong cuộc vẫn còn lơ mơ. Rất nhiều năm chỉ tập trung nghiên cứu, Vũ Minh nào biết thứ tình cảm kỳ lạ nhen nhóm trong lòng mình lúc này chính là tình yêu. Anh chỉ biết cô gái bé nhỏ ấy đã làm rất nhiều việc cho anh, chăm chút từng số liệu nghiên cứu mà anh cần, quan tâm đến những bài báo cáo của anh và mang đến cho anh một sự thoải mái thật sự trong trái tim khô cằn nhiều năm của anh. Thế nhưng, lời tỏ tình đột ngột đầu tiên của anh, đã bị từ chối. Không phải Thư Tần không thích anh, mà là cô cũng không biết. Cô chỉ biết người đàn ông ấy thật bản lĩnh, cũng thật cô độc. Cô không biết vì sao anh phải bán mạng vì những nghiên cứu đó, nhưng cô muốn giúp anh, muốn bảo vệ anh khỏi những ngổn ngang tranh đấu, chỉ muốn anh có thể tập trung cho điều mình muốn làm. Lời từ chối của Thư Tần, chỉ xuất phát từ sự bất ngờ không kịp trở tay của cô mà thôi, chỉ vì đối với cô, đây cũng là mối tình đầu.   Sự trúc trắc từ từ qua đi, cả hai cùng bình tĩnh lại. Tình cảm là có, sự ăn ý cũng là thật, thận trọng suy xét cũng đủ rồi, Vũ Minh và Thư Tần ngượng ngùng đến với nhau. Vẫn là những giờ giải phẫu ngàn cân treo sợi tóc, vẫn là những kỳ thi vô cùng hóc búa, nhưng nhiều thêm một người cùng đọc sách, nhiều thêm một người cùng ăn cơm. Nhưng như vậy đã là quá ấm áp cho cuộc đời hoang vắng nhiều năm của Vũ Minh rồi. Nhưng chuyện đó, là thật lâu sau này Thư Tần mới biết. Ở gần anh, cô mới được biết thêm một Vũ Minh trong góc tối luôn ôm một nỗi ân hận mà lớn lên. Trên vai anh là gánh nặng, là sự áy náy từ những năm tháng nổi loạn đó, mà Thư Tần vì yêu anh, cũng muốn cùng anh gánh lấy tất cả. Vũ Minh, nếu anh không muốn tha thứ, thì đừng tha thứ, chỉ mong anh đừng tự làm khó chính mình. Gánh nặng này, anh muốn mang thì cứ mang, nhưng hãy để em cùng gánh với anh. Nỗi đau này, anh muốn giữ thì cứ giữ, nhưng hãy để em cùng đau với anh, được không? Làm sao có thể? Vũ Minh yêu Thư Tần nhiều như vậy, làm sao có thể để cho cô vì mình mà chịu tổn thương. Thư Tần, anh đồng ý, vì em mà buông bỏ. … Một câu chuyện đầy ý nghĩa nhân sinh, sai lầm của tuổi trẻ phải dùng cả thanh xuân để sửa chữa, có những tội lỗi không đáng tha thứ thì vĩnh viễn cũng không được tha thứ. Vũ Minh và Thư Tần sánh vai nhau trên con đường học thuật, cùng nhau đóng góp một phần công sức nhỏ bé của mình vào nền y học rộng lớn. Hơn phân nửa câu chuyện là viết về cuộc sống của những người làm ngành y cũng với những kiến thức bổ ích về chuyên ngành, có cả tranh đấu công khai, có cả những góc khuất của sự hèn mọn, nhưng cuối cùng, chiến thắng vẫn thuộc về những ai thật sự cố gắng. Mỗi một sinh mạng đều đáng quý, người gìn giữ sinh mạng, chính là thiên thần. _____ “ “: Trích từ truyện *** Ai động vào ống nghe của tôi là một câu chuyện kể về nghề bác sĩ. Riêng bản thân mình khá thích thú với những đề tài khai thác chuyên sâu về nghề nghiệp này. Nó tạo nên cho mình biết được ở mỗi ngành nghề đều có những khó khăn và quyết tâm riêng. Nhân vật chính của truyện là Thư Tần và Vũ Minh. Thư Tần là một sinh viên ưu tú, bước vào Nhất Viện để làm thực tập sinh, cô được thầy phân phó đi theo Vũ MInh và Vũ Minh sẽ dẫn dắt cô. Vũ Minh được coi là một "đại ca" khó ở, lạnh lùng, hay mắng chửi người khác. Nhưng không ai biết được anh cũng từng là một thiếu niên không nghe lời của mẹ mình. Do một vài biến cố xảy ra nên anh đã đề phòng với tất cả mọi người xung quanh anh. Vì lời hứa với mẹ anh đã quyết tâm vào khoa gây mê, và nghiên cứu đề tài mà mẹ anh đã từng đề cập (đọc truyện các bạn sẽ rõ nhé.) Trái ngược với Vũ Minh. Tuy gia đình của Thư Tần không quyền cao chức trọng nhưng có sự ấm áp. Cô được sống trong gia đình có đầy đủ tình yêu thương của cả ba và mẹ. Nên con người của cô rất ấm áp. Và luôn quan tâm mọi người. Ở cô có gì đó kiên cường không quật ngã nhưng lại rất thiện lương cũng chính vì điều đó mà cô đã cảm hóa được Vũ Minh, giúp anh buông bỏ được quá khứ và tiếp tục nhìn về tương lai. Đoạn mở đầu, bạn đọc sẽ thấy được đúng chất oan gia luôn nhé. Vũ Minh luôn luôn không cho Thư Tần được thoải mái. Nhưng dần dần anh lại bị cô cảm hóa. Mình cũng không biết lúc nào Vũ Minh bắt đầu yêu Thư Tần. Là lúc cô ngồi im lặng để đọc sách hay là lúc cô cố gắng pha thuốc nhanh nhất có thể. Điều này các bạn phải đọc mới có thể biết được! Về sau thì sủng khỏi nói luôn >.<
Ngoài câu chuyện về nhân vật chính, các nhân vật phụ trong câu chuyện đều được tác giả khắc họa rất sống động và sáng tạo. Là cuộc đấu tranh quyền lực trong bệnh viện hay vì lợi ích cá nhân mà không ngại hại bạn bè của mình. Khi đọc câu chuyện này, mình mới nhận ra. Chúng ta vẫn còn trẻ nếu chúng ta có nhiệt huyết và sự cố gắng thì sẽ chinh phục được các đỉnh cao trong sự nghiệp của mình. Khi đọc truyện này, mình xúc động nhất là lúc Thư Tần đề nghị Vũ Minh không nên dằn vặt về quá khứ nữa. Vì Thư Tần biết, rất nhiều năm qua Vũ Minh đã đày đọa bản thân mình như thế nào. Có thể, vì tình yêu vì sự ấm áp của Thư Tần mang lại, Vũ Minh sẽ bớt đau đớn được phần nào những chuyện đã xảy ra trong quá khứ. Đây là chuyện có nhiều từ chuyên ngành và sự đầu tư kĩ lưỡng về mọi mặt. Nên các bạn nào có hứng thú về đề tài y khoa có thể tìm đến câu chuyện này nhé! Mời các bạn đón đọc Ai Động Vào Ống Nghe Của Tôi của tác giả Ngưng Lũng.

Nguồn: dtv-ebook.com

Xem

Chàng Trai Trong Hoa Hướng Dương - Ức Cẩm
AudioBook Chàng Trai Trong Hoa Hướng Dương Mùa xuân, La Tiểu Sanh gieo xuống một hạt giống. Cho đến mùa hè cô thu hoạch được một chàng trai. *** Trời tháng hai, gió nhẹ chợt lướt qua, tiết trờiấm áp, trong không khí còn nhàn nhạt mùi hươngcủa cỏ mới. La Tiểu Sanh đi dọc theo bờ ruộng quanh quanh co co, bước chân lảo đảo, không chỉ bởi vì hơn hai giờ ngồi xe xóc nảy mà hơn hết là tối hôm qua cô say rượu. Tối hôm qua là ngày vui của Tần Phong cùng Giang Vân, cô đi tới đó nhưng là ngồi ở góc khuất nhất. Từ năm thứ nhất đại học đến bây giờ, suốt năm năm La Tiểu Sanh đã thầm mến người đàn ông này. Cô vẫn tưởng rằng có thể như thế thầm yêu anh, giống như trên phim ảnh đã nói cho chúng ta biết được rằng: thầm mến cũng là một loại yêu say đắm, so ra thì sẽ vĩnh viễn cũng không lo thất tình. Nhưng mà La Tiểu Sanh phát hiện mình đã sai lầm rồi, quá sai là đằng khác. Khi lần đầu tiên cô thấy hai người đó sóng vai đi cùng một chỗ, khi tận mắt nhìn thấy tay bọn họđan vào nhau, khi cô trong lúc vô tình trông thấy họ ôm hôn nồng nhiệt thì lòng của cô lại có cảm giác đau thắt lại. Cô mới phát hiện ra hóa ra thầm mến cũng sẽ ó thất tình. … Mời các bạn đón đọc Chàng Trai Trong Hoa Hướng Dương của tác giả Ức Cẩm.
Năm Tháng Là Đóa Hoa Lưỡng Sinh Hoa - Đường Thất Công Tử
  AudioBook Năm Tháng Là Đóa Hoa Lưỡng Sinh Hoa   “Sự quên lãng khi đi lướt qua anh, đã trở thành sóng to gió lớn hãi hùng trong suốt cả cuộc đời em!” … Cuộc sống của cô bắt đầu từ năm 16 tuổi, bởi trước đó, ký ức của cô chỉ là một màu trắng xóa. 18 tuổi, gặp anh, yêu anh, mất cả gia đình, thậm chí suýt nữa là cả sinh mạng này cũng là vì anh, vì tình yêu dành cho anh. Anh khi đó – một chàng trai giống như tuyết trắng trên những ngọn trúc xanh -  đã yêu cô bằng một tình yêu tàn nhẫn như thế, vậy mà khi đối diện với cô của năm năm sau, tại sao tình yêu của anh lại trở nên tĩnh lặng như vậy, âm thầm như vậy? Đối diện với tình yêu không lời ấy, Lâm Kiều, anh muốn cô sẽ phải làm sao đây? Lãng quên anh, cô có thể không? Quên một người giống như một điều gì đó xảy ra khiến mọi ký ức về người đó đều biến mất, giống như cuộc sống lại một lần nữa bắt đầu lại, giống như tuổi 16 của cô bắt đầu với một ký ức trắng xóa. Giống như khi đó, cô cũng đã quên một người… Tình yêu đầu tiên… Hạnh phúc đầu tiên… Đau thương đầu tiên… Tần Mạc, cứ nghĩ rằng cuộc chiến ở Tây Phi đã mang anh đi xa mãi mãi, để cô đau lòng vùi tất cả yêu thương và kỷ niệm trong một màu trắng xóa vô hồn, vô thức quên đi anh là ai và bắt đầu lại một lần nữa với tuổi 16 trống rỗng. Có ngờ đâu, một ngày của tám năm sau, anh lại một lần nữa ào vào cuộc sống của cô, bất chấp mọi sức mạnh của sự quên lãng. Vậy tình yêu của cô, cuối cùng rồi sẽ thế nào? Tình yêu ấy, là quá khứ không thể chịu đựng nổi của năm năm trước hay là sự quan tâm chăm sóc tới nhau một cách thầm lặng của năm năm sau? Tình yêu ấy, là ký ức còn sót lại của tám năm trước, hay là sự vấn vương không thể dứt bỏ của tám năm sau? (Lưỡng sinh hoa: Một loài hoa mọc khắp nơi trên một hòn đảo nhỏ ở Trung Quốc, mỗi đài hoa có hai bông, hai bông hoa này luôn nở về hai hướng khác nhau, không bao giờ đối diện với nhau, nhưng đến khi hoa tàn, đài hoa lại hướng về phía nhau, cùng nương tựa vào nhau trong những thời khắc cuối cùng.) Thông tin tác giả: Đường Thất Công Tử là một nhà văn nữ Trung Quốc thuộc thế hệ 8X, khi còn học trung học đã đọc sách của Oscar Wilde, trong đó có một câu mà cô luôn ghi nhớ: "Một người muốn trở lại tuổi thanh xuân chỉ cần làm lại những việc ngốc nghếch đã từng làm là đủ rồi". Thế nên hàng ngày cô đều làm những việc ngốc nghếch, vừa tươi trẻ, lại vừa cảm thấy mình cứ tiếp tục tươi trẻ mãi như thế này thật không hay *** Lúc tôi hồi phục lại tinh thần, anh chàng tuấn tú ngồi ở đối diện đã chuyển đề tài từ Chu Dịch đến Chu Ân Lai. Tôi nhẹ nhàng thở ra. Anh chàng dân kỹ thuật xuất thân danh giá này, khả năng tưởng tượng phong phú thật làm cho người khác giận sôi máu. Khi anh ta nói từ tài năng củaMendelssohn[1] đến sự nổi tiếng của núi Long Môn Sơn Chu Khẩu Điếm[2], chuyển sang Chu Dịch, tôi liền lo lắng anh ta sẽ từ Chu Dịch nói đến Dịch Cân Kinh. Trước khi ra ngoài, để bồi đắp cho lần gặp mặt này, cũng bởi ký thác rất nhiều kỳ vọng, cô bạn chí cốt Chu Việt Việt chân thành khuyên tôi: “Tống Tống, người bạn này của tôi đặc biệt coi trọng những cô gái tài năng, nhất là những cô gái tài năng cùng chung chí hướng. Cậu phải biết nắm lấy cơ hội. Đợi đến khi nắm chắc anh ta trong tay rồi, nhanh chóng đưa anh ta đến gặp Lâm Kiều và Hàn Mai Mai, bảo đảm tức giận thế nào cũng giải tỏa được hết, khí huyết lưu thông là khí huyết lưu thông.” Dứt lời khoác lên vai tôi chiếc áo choàng giá ba mươi lăm đồng tiền phong cách Bohemian, cũng ra lệnh cưỡng chế tôi đem đôi giầy đế bằng đổi thành một đôi giầy Converse thời thượng, làm tôi có thể thêm tự tin làm một cô nàng tài năng. Bởi vì hai mươi lăm năm sống ở trên đời tôi chưa từng mặc loại áo choàng này nên phô diễn không đủ thuần thục, cho nên khi cùng đối tượng hoành tráng này dùng cơm, vô ý quết qua ly nước làm ướt nguyên bộ dao nĩa. Anh chàng hoành tráng được giáo dục rất tốt kia liền nhíu nhíu đầu mày. ... Mời các bạn đón đọc Năm Tháng Là Đóa Hoa Lưỡng Sinh Hoa của tác giả Đường Thất Công Tử.
Du Long Tùy Nguyệt - Nhĩ Nhã
  AudioBook Du Long Tùy Nguyệt   Đồng nghiệp văn của chủ bộ Khai Phong phủ – Công Tôn Sách cùng Cửu Vương Gia Triệu Phổ. Một vị võ tướng oai hùng, vô cùng cẩu thả lưu manh cực kỳ ghét thư sinh. Một thần y tài giỏi, nóng nảy hung hãn cực kỳ ghét lưu manh. Định mệnh đã để họ gặp nhau, cãi nhau, ghét nhau và yêu nhau. Trong quá trình đó không thể thiếu được sự góp mặt của công thần bé bỏng Tiểu Tứ Tử, bảo bối không chỉ góp phần đưa võ tướng và thư sinh đến với nhau, hơn thế nữa, con mèo đen và con chuột bạch cũng không thể tránh thoát cặp mắt sáng như sao của bé. Và mọi chuyện đã bắt đầu như thế, tú tài đụng độ nhà binh, sau một loạt hiểu lầm và đá lửa văng tung tóe, những ai có tình thân rồi cũng sẽ trở thành quyến thuộc. *** Tháng giêng vừa qua đi, ven Kính hồ hạ xuống một trận tuyết lớn, toàn bộ huyện Sơn Âm đều bị phủ trong một tầng trắng thuần. Tại thị trấn phía tây, có một thôn nhỏ sinh sống vài trăm nhân khẩu, tên là thôn Nhã Trúc. Thôn này có vẻ không lớn, nhưng lại nổi danh trong toàn bộ vùng Chiết Giang. Có hai nguyên nhân khiến nó nổi danh, đó là trong tên thôn có một chữ “Nhã” và một chữ “Trúc”. Nhã, là chỉ nơi này lịch sự tao nhã, cũng có nhiều nhã khách xuất hiện. Thôn Nhã Trúc thịnh hành việc đọc sách, văn nhân được tôn kính, người người đều là nhã khách, cho dù là một tiểu đồng bốn năm tuổi chơi đùa ở ven đường, cũng có thể thuận miệng làm vài câu thi văn, nói ra nhiều lời có đạo lý. Trúc, là chỉ xung quanh nơi này có một rừng trúc rất lớn. Rừng trúc này rộng đến ngàn khoảnh, giống như một cái túi tiền, bao quanh toàn bộ thôn làng, măng non và trà trúc diệp của thôn Nhã Trúc cũng là vật phẩm thượng đẳng, lừng danh. Đầu thôn Nhã Trúc, có mảnh đất tròn với hàng rào vây quanh vài dãy nhà tường trắng ngói đen, trong đó có một căn nhà nhỏ lịch sự tao nhã, trên mái hiên còn đang đóng băng. “Cót két” một tiếng, cửa bị mở ra, phía trong cửa, một tiểu oa nhi bốn năm tuổi nhô đầu ra, hướng về rừng trúc xanh đang bị tuyết trắng bao phủ phía xa xa nhìn quanh. ... Mời các bạn đón đọc Du Long Tùy Nguyệt của tác giả Nhĩ Nhã.
Cùng Giáo Chủ Kết Tóc Nhất Sinh - Nam Phong Bất Tẫn
  AudioBook Cùng Giáo Chủ Kết Tóc Nhất Sinh    Đời trước ta lòng tham vô đáy vì tư lợi, hại chết chính mình hại chết ngươi. Đời này ta sẽ ở xa xa đứng nhìn ngươi, che chở ngươi, bảo hộ ngươi, dùng cả đời cùng ngươi. —— Buông xuống ân oán, quyến luyến ẩn sâu. —— Nếu có ngày gặp lại, sinh tử không ly tán. Bạn học Dương trọng sinh thay đổi triệt để, một lần nữa làm người, làm bạn cùng giáo chủ vượt qua hồng trần cưỡi ngựa lao nhanh sống đến tiêu tiêu sái sái. Dương Liên Đình là công, cầu không khảo chứng, HE, không theo nội dung nguyên tác. Trong truyện sẽ có hai nhân vật ở truyện khác xuyên tới, một là Mạnh Tinh Hồn phiên bản nhỏ, một là Diệp Khai. Hai người kia sẽ không ảnh hưởng đến nguyên tác, không xem qua tiểu thuyết nguyên tác cũng không sao, vì ta không viết nhiều về bọn họ, Toàn bộ văn phong khả năng sẽ tương đối khói lửa (:з” ∠)_, Dù sao chính là câu chuyện giáo chủ và Dương Liên Đình manh manh nói yêu thương, thích liền vào đi ~ *** Biên tập đánh giá: Kiếp trước phụ Đông Phương, Dương Liên Đình chết sau đó trọng sinh, về tới mười năm trước. Cả đời này, hắn không muốn vì hư danh mà sống, quyết tâm dùng cả cuộc đời bảo hộ giáo chủ, vãn hồi kết cục bi kịch kiếp trước. Hắn tính tốt tất cả, lại tính không được ý trời, trong chốn giang hồ xuất thế vài vị cao thủ chưa bao giờ nghe danh, Họa lớn uy hiếp sinh mệnh lại bị kẻ thần bí cứu ra trước tiên. Dương Liên Đình phát hiện, sau khi trọng sinh, “Giang hồ” này dường như không giống trong trí nhớ của hắn, Vậy nguyện vọng hắn và giáo chủ “Kết tóc cùng quân, tương thủ sống quãng đời còn lại”, còn có thể thuận lợi thực hiện sao. . . Tác giả lấy thị giác của Dương Liên Đình khi trọng sinh (ngôi tôi – ta), dùng văn tự nhẵn nhụi miêu tả một giang hồ khác hẳn, Trong giang hồ này xuất hiện lớp lớp người mới, âm mưu càng ùn ùn, Toàn bộ câu chuyện làm động lòng người, ấm áp ngọt ngào, đáng giá xem. *** Phát ra một tiếng “Chi nha” sấm người, cửa sắt mở ra. Hơi hơi ngẩng đầu, bả vai liền bị ấn chặt trở về, ta cười lạnh một tiếng, tùy ý bọn họ nâng ta vào thông đạo đi xuống đất. Thông đạo âm lãnh uốn lượn, hai vách tường đốt mấy ngọn đèn, ngọn đèn dầu u ám phiêu phiêu, bóng người kéo dài vặn vẹo giống như ác quỷ vô mặt. Thượng Quan Vân nâng cáng đi phía trước hết sức cẩn thận, bước chân càng ngày càng chậm, sau khi quẹo vài lần, trước mắt liền trở nên sáng ngời. Gió thổi tới thoang thoảng hương mai. Núi đá xếp, đình đài lầu các, hồ nước ở một phương trong như gương được khảm tại giữa vườn, đẩy cửa sổ nhìn ra liền thấy sóng nước lâng lâng, vài cầu nổi ở trên mặt nước, tà tà đối diện là một vườn hồng mai nở rộ nhìn không thấy giới hạn. Tâm ta run lên, lại là hôm nay, lại là hôm nay! Phía sau truyền đến tiếng trêu đùa của Nhậm Doanh Doanh và Lệnh Hồ Xung, nữ tử yêu kiều giọng nói mềm mại, đang cùng tình lang thương lượng làm thế nào để giết chết Đông Phương Bất Bại đã nuôi nàng từ nhỏ đến lớn, chiếm lấy vườn này cho riêng mình. Ta cười lạnh, bất động thanh sắc nắm chặt nắm tay giấu vào trong tay áo, chỉ huy Thượng Quan Vân đi qua núi giả, dọc theo một con đường đá sỏi đi lên phía trước. ... Mời các bạn đón đọc Cùng Giáo Chủ Kết Tóc Nhất Sinh của tác giả Nam Phong Bất Tẫn.