Liên hệ: 0912 699 269  Đăng nhập  Đăng ký

Thất Dạ Đàm - Thập Tứ Khuyết

Tên eBook: Thất Dạ Đàm (full prc, pdf, epub, azw3) Tác giả : Thập Tứ Khuyết Thể loại: Huyền huyễn, Lãng mạn, Ngôn tình, Văn học phương Đông   Hình thức: Bìa Mềm   Giá bìa: 70.000 ₫   Công ty phát hành: Hương Giang   Nhà xuất bản: NXB Văn Học   Trọng lượng vận chuyển: 500 g   Kích thước: 13 x 20.5 cm   Số trang: 308   Ngày xuất bản: 11/2012   Nguồn: waka.vn   Ebook: Đào Tiểu Vũ's eBook - http://www.dtv-ebook.com Bìa sách Thất Dạ Đàm Giới thiệu: “Thất Dạ Đàm” nghĩa là, nói chuyện bảy đêm. Bảy đêm là bảy câu chuyện tình kỳ lạ, khắc cốt ghi tâm, đượm màu sắc liêu trai, tất cả đều là những mối tình chung thủy ngàn năm, bảy câu chuyện khác nhau được khéo léo xâu chuỗi bằng một nhân vật siêu thực, để chuyển đến bạn đọc thông điệp của tác giả: “Có lẽ, hạnh phúc cuối cùng mà chúng ta mong đợi nhất, chỉ là cùng với người mình yêu sớm sớm chiều chiều bên nhau, mãi mãi, trọn đời.” Đó là những câu chuyện tình kinh điển mà kỳ lạ, đầy xúc động và bất ngờ. Đêm thứ nhất: một chàng trai yêu sâu nặng cô em nuôi, nhưng không thể lấy nàng bởi tiểu đệ của mình cũng yêu nàng. Do luôn nghĩ đến món nợ ân tình của mẹ tiểu đệ nên chàng quyết định nhường người yêu cho em. Cô tiểu thư nhà họ Liễu không lấy được người mình yêu nên đã quyên sinh, trước cái chết của nàng, Thẩm Nhược đau đớn và uống rượu cho tới chết để được cùng nàng bầu bạn. Cho dù thời gian có trôi, hai người vẫn sớm sớm chiều chiều bên nhau tại ngôi lầu hoang vắng đó. Đêm thứ hai: câu chuyện tình của chàng Cung Thất (em trai hoàng hậu) với nàng Châu Hạnh tuy bị mù nhưng lại giỏi cầm ca, hai người vượt qua bao khó khăn để đến với nhau thì trong đêm tân hôn Châu Hạnh mất tích. Sau bảy năm, cô gái đó lại xuất hiện nhưng sự thực lại là một sát thủ xuất sắc nhất Dạ Minh bang lại có dung nhan giống như Châu Hạnh được thuê đến để đầu độc Cung Thất. Nhưng sau cô gái nảy sinh tình cảm đã không cầm lòng hạ độc thủ nên chàng đã cho cô biết sự thật rằng Châu Hạnh đã chết và mọi kế hoạch hạ thủ của cô chàng đều rõ, cô định bỏ cuộc vì cô cho rằng đôi bàn tay mình đã đẫm máu nhưng chính Cung Thất đã kéo cô ra và giúp cô làm lại cuộc đời. Đêm thứ ba: chuyện xảy ra từ thời Tây quốc, có một mỹ nhân nổi tiếng tên Đồng Đồng, hoàng tử của Thị quốc cầu hôn không thành, nước mất nhà tan cô đã tự vẫn khiến cho hoàng tử Thị quốc ngày đêm thương nhớ rồi lâm trọng bệnh. Lại nói, khi chết hồn cô không xiêu thoát nên vất vưởng chốn nhân gian để báo thù cho cha mẹ, nhưng cuối cùng cô nhận ra tình cảm chân thành mà hoàng tử Thị quốc dành cho mình, cũng như rõ được nguyên nhân tại sao khiến cô lại hành động như vậy. Cuối cùng, cô tiểu thư này đi theo Kinh Trần (đại phu) để cứu giúp những người dân nghèo. Đêm thứ tư: Một cô gái bình dân ngưỡng mộ Cửu hoàng tử (người đã dám đứng trước mặt quần thần xin xông pha sa trường khi mới lên 16). Cô dùng đôi bàn tay khéo léo độc nhất vô nhị của mình để thêu bức tranh dâng lên hoàng thượng, khi hoàng thượng hỏi “muốn ban thưởng gì?” thì cô đáp “cô muốn lấy Cửu hoàng tử”. Tần vương không đồng ý thế là cô gái về đổ bệnh rồi qua đời. Tuy đã chết nhưng hồn cô vẫn quanh quẩn bên Cửu hoàng tử, khi Cửu hoàng tử bị bệnh quá nặng, trước lúc chết chàng có ý nguyện trở về Bắc ải nơi chàng đã bao năm chinh chiến và cũng chính là trở lại để cảm ơn người con gái đã cứu mình năm đó. Lại một lần nữa cô gái cứu vị hoàng tử đó khỏi bàn tay của tử thần. Đêm thứ năm: mối tình của Chân Cơ và Trang Duy, họ vượt qua định kiến xã hội để đến với nhau nhưng trong một lần cô gái lên núi hái đay để dệt áo cho phu quân thì đã bị con hồ ly mẹ đang lúc trở dạ ăn thịt. Khi chết hồn cô gái không siêu thoát vẫn vương vấn chốn nhân gian, sau đó cô gái gặp được tiểu hồ ly, được sự giúp đỡ của Ly Hi (tiểu hồ ly) cô vẫn tiếp tục đan áo cho Trang Duy, âm thầm ngắm nhìn chàng. Một lần bảo vệ tiểu hồ ly mà hồn phách cô bị thiêu rụi trong ngọn lửa. Sau này nhờ Đào Cơ mà Chân Cơ có thể kết mối lương duyên còn dang dở với Trang Duy. Đêm thứ sáu và Đêm thứ bảy tác giả dần dần tháo gỡ những nút thắt của câu chuyện. Thực ra, bảy câu chuyện tình lãng mạn này tưởng chừng không hề liên quan tới nhau nhưng cuối cùng nó đều liên quan đến một nhân vật Đào Cơ – cô gái đã đứng dưới gốc cây đào chờ đợi chàng trai có tên Phương Chung đã rất rất lâu... Để có thể tiếp tục tồn tại Đào Cơ đã đến rất nhiều nơi, từ tư gia của Liễu Tịch, Chân Cơ, Tần Nhiễm, Đồng Đồng, Cung Thất. Vì ở đó có tình cảm sâu nặng nhất, chân thành nhất, có những mối tương tư khắc cốt ghi tâm nhất của con người. Cô hút lấy những tình cảm, tương tư đó của họ cuối cùng thành linh khí. Chính vì vậy Đào Cơ mới có thể tồn tại suốt gần một ngàn năm, còn hiện tại cô là Thập Tứ Khuyết và đang tường thuật lại bảy mối tình khắc cốt ghi tâm mà cô đã chứng kiến suốt bảy đêm, chính cô cũng đang kiếm tìm, đợi chờ Phương Chung trong vòng xoáy luân hồi. Mời các bạn đón đọc Thất Dạ Đàm của tác giả Thập Tứ Khuyết.

Nguồn: dtv-ebook.com

Xem

Điều Bác Sĩ Muốn - Tô Thụ
Điều Bác Sĩ Muốn có 33 chương, nhưng thời lượng mỗi chương ngắn, và không khí cũng rất thoải mái. Không có tiểu tam nam phụ mưu hèn kế bẩn, không có ngược nam ngược nữ, không có cảnh nóng cảnh nguội, chỉ có những mẩu chuyện nho nhỏ về cuộc sống hằng ngày, những hành động nhỏ nhặt mang nhiều ý nghĩa của những cặp đôi yêu nhau, và những suy nghĩ quan niệm về tình yêu. Thực ra, trong thực tế cuộc sống, việc cọc đi tìm trâu không hề hiếm. Ông bà ta ngày xưa dùng hình ảnh cái cọc để biểu thị cho người phụ nữ, là bởi vì quan niệm khi đó con gái phải là một thứ gì đó an an tĩnh tĩnh, bị động ở một chỗ. Nhưng thời đại bây giờ đã khác xưa rất nhiều, con gái cũng rất năng động, cũng có thể chủ động trong rất nhiều việc, kể cả là tình cảm. Tuy nhiên, cần phải nhớ một điều rằng, chỉ nên chủ động theo đuổi khi mình cảm thấy chắc chắn về tình cảm của bản thân, cũng như chắc chắn rằng chuyện mình sắp làm sẽ không ảnh hưởng đến cuộc sống hay công việc của người mà mình thích. Ít ra nếu không thành công cũng sẽ không khiến mình bị chán ghét. Bị từ chối cũng không sao cả, nhất định phải cho cả thế giới biết, cô đây là độc nhất vô nhị. Không phải là anh, thì sẽ là một người may mắn hơn anh! Mời các bạn đón đọc Điều Bác Sĩ Muốn của tác giả Tô Thụ.
Xuân Về Đế Hậu - Hàm Kỳ
Triệu Chân xuất thân nhà võ, được Tề quốc công sủng ái mà lớn lên.Từ nhỏ nàng đã lăn lộn trong quân doanh, sau này lại lập không ít chiến công, là anh hùng người người kính trọng. Nàng là nữ tướng quân oai hùng, không sợ trời không sợ đất, tính tình sảng khoái. Từ nhỏ đến lớn, chỉ có thứ nàng không muốn, chứ không có điều khiến nàng không thể. Mặc dù là một nữ anh hùng, thế nhưng Triệu Chân có một tính xấu, đó là mê trai. Thế nên, kiếp trước nàng mới bị nam sắc của Trần Chiêu mê hoặc, khờ dại mà thú chàng, còn vì chàng giành thiên hạ, cuối cùng từ bỏ lưng ngựa, cam chịu làm một con chim bị nhốt trong hoàng cung. Lần nữa trẻ lại, Triệu Chân đã tự hứa với bản thân sẽ không để Trần Chiêu mê hoặc. Thế nhưng, người xưa có câu, nghiện ngập thì có thể cai, mà mê trai thì dù đầu thai cũng khó hết. Thế nên, kết quả Triệu cô nương vẫn bị nam sắc của Trần Chiêu khiến cho thất điên bát đảo, trong lúc nàng chưa kịp nhận ra, đã bị giam hãm trong lưới tình của chàng.  Hơn nữa, nàng còn phát hiện ra rất nhiều bí mật của chàng. Hoá ra, những năm tháng đã qua ấy, nàng đã hiểu lầm chàng như thế. Hoá ra, trong lớp cát bụi thời gian ấy, có một tình yêu bị vùi lấp. May mắn là số phận cho bọn họ một cơ hội để quay lại, một lần nữa viết lên thời gian giai thoại tình yêu của mình. Trần Chiêu là lục hoàng tử không được sủng ái, mẫu phi xuất thân thấp kém lại sớm qua đời. Nếu không phải chàng có tư sắc, thì lão hoàng đế sẽ không bởi lấy lòng Triệu Chân mà gả chàng qua phủ Quốc Công. Đối với Trần Chiêu, cùng nàng kết thành phu thê chính là một sự giải thoát. Chàng ngưỡng mộ nàng - nữ anh hùng của dân tộc, chàng thích nàng lưu manh, thẳng thắn, thích một người sẽ trực tiếp nói ra. Bọn họ, đã từng ân ái đến thế nhưng rồi điều gì khiến cho cảm tình ấy chẳng còn như lúc ban đầu? Có lẽ là bởi vị trí của nàng quá cao, còn thân phận chàng lại quá thấp, khiến cho lòng người không phục, đâm bọn họ sau lưng. Có lẽ, bởi vì nàng quá tin tưởng tướng lĩnh của mình, khiến chàng khó nói ra những lời thẳng thắn. Có lẽ, bởi vì thiên mệnh của chàng là bước lên ngôi cửu ngũ, khiến cho những mưu toan cứ dần chia cách hai người.  Nửa đời trước, chàng cùng nàng vẫn luôn khắc khẩu, ồn ào đến mức khó lòng dàn xếp nhưng lại không muốn tách ra. Bởi vì vốn dĩ, trong lòng bọn họ vẫn luôn có đối phương. Thế nên, một lần nữa trở về, có thêm thời gian, cởi bỏ khúc mắc, tình yêu sẽ hiện ra, rốt cục Trần Chiêu cùng Triệu Chân cũng hiểu được quý trọng lẫn nhau, ân ái một đời. Nam nữ chính đều là những người thông minh, nhưng vì hoàn cảnh lớn lên khác nhau nên cách biểu đạt cũng khác nhau. Triệu Chân giống như anh mặt trời rực rỡ, thẳng thắn quyết liệt, còn Trần Chiêu lại giống như ánh trăng êm dịu, ôn nhu. Bởi vì chưa tìm được khoảng thời gian giao nhau mà luôn đối chọi. Thế nhưng, mặt trăng ôm lấy mặt trời là quy luật tự nhiên, chỉ cần tìm được thời điểm chính xác, chân tình sẽ hiện ra. Ngoài cặp đôi nhân vật chính, các nhân vật phụ cũng rất đa dạng. Nhất là cháu ngoại cùng nhi tử của nam nữ chính cực kỳ đáng yêu. Hội nhân vật phụ chỉ có nhây hơn chứ không có nhây nhất. Đáng thương nhất là anh hoàng thượng, nghe đồn bản thân là do thái thượng hoàng lừa thái thượng hoàng hậu uống xuân dược mới được sinh ra, nên mỗi ngày đều phải tìm cách nịnh nọt, làm nũng mẫu hậu. Tác giả xử lý các tình huống gia đình khá thú vị, vừa hài vừa tình, lại cực kỳ thẳng thắn. Mạch truyện nhanh, cách viết tốt, điểm trừ duy nhất có lẽ là việc Triệu Chân và Trần Chiêu không “già” lại mà sống trong thân phận mới nên cảm giác hơi loạn. “Xuân về đế hậu” là một câu chuyện có thể khiến bạn cảm thấy vô cùng sảng khoái khi đọc. Có thể thỏa mãn từ sắc nữ đến các thanh niên nghiện ngọt, thích sủng và khoái nam nữ cường. Vì thế, hãy nhảy hố dù chưa có bản edit nhé, cv dễ đọc lắm nên đừng bỏ qua chuyện tình bỉ bựa của vợ chồng thái thượng hoàng nhé. Mời các bạn đón đọc Xuân Về Đế Hậu của tác giả Hàm Kỳ.
Chàng Rể Hồ Tiên - Tử Văn
Nàng là Vũ Dương Quận chúa, nhan sắc tựa đóa phù dung, cành vàng lá ngọc dịu dàng, Mười năm trước, tuyết rơi, ngoài ngôi miếu đổ nát cứu được một tiểu bạch hồ, Từ đó, duyên phận gắn kết nàng và “Nó”…. Trên chợ, một nam tử ngồi bán tranh, một thân áo trắng khó giấu vẻ tuấn lãng, Đối mặt với ác bá, hắn điềm nhiên không sợ hãi, bóng dáng đó lặng lẽ tiến vào chiếm giữ lòng nàng, Nàng vì giúp hắn hả giận không cẩn thận bị thương, giúp rồi mới biết, thì ra hắn là kẻ ‘thâm tàng bất lộ’. Sau đó, vào ban đêm, hắn đến Vương phủ, chỉ để lại cho nàng thuốc chữa thương, Đồng ý thay nàng vẽ tranh chúc thọ, hơn nữa còn thuần phục ngựa hoang, mua nó cho nàng. Phát hiện hắn mặt lạnh lòng mềm, y thuật trác tuyệt, nàng cầu xin hắn chữa trị cho thứ Vương phi, Nhưng hắn lại hung hăng cự tuyệt, còn tỏ rõ cùng người trong hoàng thất ‘không đội trời chung’, Hiểu cho khúc mắc về oán hận của hắn, nàng không thể làm gì khác hơn là tự đi tìm thần y khác. Sau khi quỳ gối trên tuyết lạnh đến nỗi hôn mê, tỉnh lại thấy ánh mắt nan giải của hắn, Thì ra, muốn hắn phá lệ cứu người không phải không được, mà là nàng trước hết phải dâng lên chính mình. . . . . . *** "Mẫu thân, người có thể hay không đồng ý cho con một chuyện?" Bánh butdinh ca ca của nhà ta nói với ta, "Thứ bảy cùng chủ nhật con đi đến trường học đá cầu, người có thể cho con tự đi không?” Ta lập tức ngây ngẩn cả người, bởi vì ta chưa bao giờ nghĩ đến cho hắn một mình đi đến trường, mặc dù từ nhà tới trường đi bọ đại khái mất 5 phút đồng hồ, nhưng nghĩ đến phải đi qua dòng người hàng xe ngựa chạy, cuối cùng ta không yên tâm. "Tốt như vậy sao? Con có thể tự đi không?" Ta hỏi ngược lại hắn. "COn có thể. con đã trưởng thành, sẽ tự mình băng qua đường, cũng sẽ nhìn xe." Nhìn hắn, lòng của ta đang giao chiến, cuối cùng ta chỉ có thể nói cho hắn biết, "Dù sao đến thứ bảy còn có mấy ngày, để cho mẫu thân suy nghĩ một chút." Sau khi về nhà, ta cẩn thận suy nghĩ vấn đề này, có lẽ bởi vì thời đại mới đã đến, chúng ta làm cha mẹ đã quá bảo vệ con cái, lo lắng cái kia sợ cái này, cho nên mới nuôi ra đứa trẻ hết sức lệ thuộc. ... Mời các bạn đón đọc Chàng Rể Hồ Tiên của tác giả Tử Văn.
Bệ Hạ Xin Tự Trọng - Tửu Tiểu Thất
Mình phải nói một câu rằng : truyện quá tuyệt, quá hay, quá hài! Viết hài rất khó, viết hài sao cho có duyên mà không bị lố lại càng khó hơn. Mình thuộc dạng đọc truyện hài mà rất ít khi cười, nói cách khác là rất khó chọc cười. Thế nhưng mà đọc truyện này (hay nói cách khác là đọc văn phong của Tửu Tiểu Thất) mình lại có thể cười lăn lộn cười té ghế, đêm khuya 3h đọc truyện mà cười khằng khặc như bị điên :)) Có thể tác giả biến thái bẩm sinh cho nên từ văn phong, chi tiết truyện cho đến các nhân vật đều biến thái, biến thái từ trong cốt tủy :)) Tác giả viết hài rất có duyên, đặc biệt là không bị đầu voi đuôi chuột, từ đầu đến cuối không hề bị hẫng một chút nào. Về các nhân vật : – Nữ chính Điền Thất : Nàng là một cô nương xinh đẹp nhưng từ khi 10 tuổi đã vào cung giả làm thái giám, nguyên nhân là muốn trả thù kẻ đã giết chết phụ mẫu và đệ đệ của mình. Nàng từng theo hầu 3 vị chủ nhưng chủ nào cũng chết sớm, vừa hại nàng bi thương vừa ủy khuất túi tiền của nàng. Đến vị chủ thứ tư…khụ khụ…chính là kẻ ngồi trên ngôi vị tối cao kia – hoàng thượng đại nhân thì không có bị nàng khắc chết, mà bị nàng giày vò đến tưởng chết >.