Liên hệ: 0912 699 269  Đăng nhập  Đăng ký

Lời Hứa Của Anh Là Biển Xanh Của Em (Scotland Chiết Nhĩ Miêu)

Em tìm trong biển người mênh mông một trái tim có cùng nhịp đập, một tâm hồn duy nhất bầu bạn cùng em. Tìm được, là hạnh phúc; không tìm được, là số mệnh...

Anh xuất thân là lính bắn tỉa của Đại đội Trinh sát. Một người lính Trinh sát, đối với con người hay sự việc đều có khả năng nhận biết và thẩm định một cách chuẩn xác. Còn một tay súng bắn tỉa, khi đã xác định được mục tiêu thì việc duy nhất phải làm là lập tức xuất kích.

Thật không may, anh có đầy đủ phẩm chất của cả hai dạng trên. Đối với cô lại càng không may, bởi vì cô là mục tiêu của anh.

Đây không phải là câu chuyện về một tình yêu mù quáng, cũng không phải là câu chuyện rung động đất trời.

Đây là câu chuyện về hai tâm hồn đã hết hy vọng với tình yêu, nhưng lại vô tình gặp gỡ nhau giữa dòng năm tháng. Tìm mua: Lời Hứa Của Anh Là Biển Xanh Của Em TiKi Lazada Shopee

Ban đầu, chính cô cũng không ngờ rằng, lời hứa của một quân nhân, khi đã nói ra, thì đó chính là lời hứa trọn đời trọn kiếp…***

Bánh bảo nhỏ - kết tinh tình yêu của Nghiêm Chân và Cố Hoài Việt ra đời vào một ngày tuyết rơi nhiều.

Trải qua thiên tân vạn khổ, rút cuộc mẹ con cũng bình an, cả nhà họ Cố kích động không thôi.

Bánh bao nhỏ đem mẹ của mình lăn qua lăn lại quả thật rất lợi hại khiến cho Nghiêm Chân ngủ thật lâu mới tỉnh lại, sau đó phải tĩnh dưỡng vài ngày mới khôi phục lại như bình thường.

Mấy ngày nay Cố lão phu nhân rất vui vẻ, ôm lấy cháu gái bảo bối không buông tay, ngay cả ba của bánh bao nhỏ muốn ôm con cũng phải được sự đồng ý của mẹ mình.

Mẹ bánh bao vừa mới ôm tiểu bảo bảo của mình vào trong lòng, thời điểm bánh bao cảm nhận được tình mẹ thì lại không khóc nữa khiến cho Cố lão phu nhân đi theo vào cũng phải gạt nước mắt. Mà bánh bao có một đôi mắt đen nhuận sáng người, đôi mắt nhỏ nhìn lấy ba ở một bên đang ôm lấy mẹ mình, cái miệng nhỏ nhắn mở ra một chút... khóc.

Và ngay sau đó là một loạt cảnh luống cuống tay chân...

Ở trong bệnh viện hai tuần, Nghiêm Chân mới được trở về nhà.

Cố lão phu nhân cũng không vội vã trở về, ở lại giúp hai vợ chồng bế cháu rồi còn chiếu cố Nghiêm Chân trong thời gian cô ở cữ.

Bạn nhỏ Cố Gia Minh đối với em gái nhỏ mới sinh này cảm thấy rất mới mẻ, muốn sờ nhưng lại không dám sờ. Thật vất vả do dự vươn cánh tay ra thì lại bị bà nội quát cho, "Cháu phải đi rửa tay trước đi."

Bạn nhỏ nào đó dẫu môi, chạy đến nhà vệ sinh giặt sạch khăn, rửa sạch tay lai chạy trở lại. cậu bé muốn ôm bánh bao nhỏ, nhưng Cố lão phu nhân sợ cháu trai mình tay còn nhỏ mà ôm lấy em gái sợ sẽ để ngã nên không để cho cậu bé ôm.

Cái này làm cho bạn nhỏ Cố Gia Minh thương tâm, chạy trở về phòng của mình, vừa vặn gặp Nghiêm Chân mới lên sân thượng thu dọn tã đi xuống.

Bạn nhỏ mếu méo, hướng góc tường nhích lại dần, không nói chuyện.

Nghiêm Chân sờ đầu của cậu bé, "Gia Minh, Con thế nào mà lại không nhìn được vậy?"

Nếu như ở trong nhà lúc bình thường thì Nghiêm Chân hỏi như vậy tuyệt đối không thành ván đề gì, tiểu gia hỏa này làm nũng rồi cứ thế qua đi. Nhưng hiện tại, đúng vào lúc bạn nhỏ Cố Gia Minh đang có cảm giác ủy khuất mà Nghiêm Chân lại hỏi như vậy, ủy khuất càng tăng lên. Tiểu tử này mếu miêng, bắt đầu xoắn ngón tay mà chỉ chỉ, oa oa khóc lên.

Một bên ôm Nghiêm Chân, một bên gạt nước mắt, "Ô... Ô..ô.ô.."

Nghiêm Chân rút cuộc nhận thấy được có cái gì đó không thích hợp, đem mọi thứ để sáng một bên rồi ngồi xổm xuống hỏi, "Con làm sao vậy? Như thế nào lại khóc?"

Tiểu tử kia vừa gạt nước mắt vừa khóc, "Mọi người không thích con.ô...ô..ô)

"Ai nói?"

"Mọi người đều thích em gái. Ô...ô..."

Tiểu tử kia khóc thút thít đem chuyện vừa rồi nói ra, Nghiêm Chân nghe xong nhịn không được mà nở nụ cười.

Cô nhẹ nhàng vỗ lên khuôn mặt của cậu bé rồi nói, "Đó là Manh Manh còn nhỏ, cần có người chiếu cô. Lúc con còn nhỏ cũng như vậy, bà nội cũng che chở con như vậy mà."

"Con sao lại không biết?" Tiểu tử kia hỏi.

"Con mà nhớ mới là kỳ quái đó." Cô véo véo cái mũi của cậu bé, "Gia Minh không thích em gái sao?"

Tiểu tử kia có chút rối rắm, "Con không biết." Ngón tay lại xoắn lại, "Bà nội không cho con ôm."

Nghiêm Chân cười cười, "Vậy tối hôm nay chờ bà nội ngủ rồi, con vụng trộm dậy ôm em gái được không?"

"Thật sao?" Tiểu tử kia nhất thời nóng lòng muốn thử.

"Đương nhiên."

Đêm đó Cố Hoài Việt không có về nhà. Gia Minh cùng bà nội ngủ trong một phòng, rút cuộc phải đợi cho bà nội ngủ thì tiểu tử kia mới rón ra rón rén xuống giường, đẩy cửa phòng ngủ của Nghiêm Chân ra, lén la lén lút đi vào.

Kỳ thật không cần nói cũng biết, Nghiêm Chân để lại cho cậu bé một chiếc đèn ngủ.

Ngọn đèn mở nhạt chiếu lên ánh mắt đang sáng lên của bạn nhỏ Cố Gia Minh. Cậu bé đến gần cái nôi của bánh bao nhỏ, nhìn bộ dạng ngủ say của em gái sau đó thật cẩn thận vươn cánh tay chạm vào.

Cậu bé chạm vào khuôn mặt của em gái một chút, rồi lại một chút, rồi lại một chút nữa. Bánh bao nhỏ hình như là không vui trở mình, thế là bạn nhỏ Cố Gia Minh nhanh chóng thu tay.

"Làm sao vậy?" Nghiêm Chân xoa xoa đầu cậu bé, cười hỏi.

"Rất mềm mại." Tiểu tử kia nuốt nước miếng rồi nói, "Con nghĩ muốn ăn thạch hoa quả."

Nghiêm Chân đứng sững sờ ở đó, vẫn là bị tiểu tử này chọc cho cười.

Tiểu gia hỏa này... thật là...Dưới đây là những tác phẩm đã xuất bản của tác giả "Scotland Chiết Nhĩ Miêu":Bầy HạcChuyện Dũng Cảm NhấtHạnh Phúc Ngọt NgàoLời Hứa Của Anh Là Biển Xanh Của EmMùa Đông DàiThời Gian Chỉ Dừng Lại Vì EmYêu Thương Trao Anh

Độc giả có thể tìm mua ấn phẩm tại các nhà sách hoặc tham khảo bản ebook Lời Hứa Của Anh Là Biển Xanh Của Em PDF của tác giả Scotland Chiết Nhĩ Miêu nếu chưa có điều kiện.

Tất cả sách điện tử, ebook trên website đều có bản quyền thuộc về tác giả. Chúng tôi khuyến khích các bạn nếu có điều kiện, khả năng xin hãy mua sách giấy.

Nguồn: thuviensach.vn

Đọc Sách

Adam Và Eva (Di Li)
Sách của tác giả: Di Li 7 Ngày Trên Sa Mạc (Di Li) Adam Và Eva (Di Li) Chuỗi Người Đi Trong Đầm Lầy (Di Li) Điệu Valse Địa Ngục (Di Li) $('#testCarousel3').owlCarousel({ items: 3, loop: true, margin: 10, autoplay: true, video: true, merge: true, autoplayTimeout: 3000, autoplayHoverPause: true, responsive: { 0: { items: 2 }, 479: { items: 3 }, 768: { items: 4 }, 1200: { items: 5 }, } }).addClass("owl-carousel-init");
1001 Truyện Ngắn Hay Nhất Thế Giới (Nhiều Tác Giả)
Sách của tác giả: Nhiều Tác Giả Ai Là Người Đầu Tiên (Nhiều Tác Giả) 03:44:43Tự Chữa Lành (Nhiều Tác Giả) 00:43:14100 Lời Khuyên Tự Chăm Sóc Sức Khỏe Cá Nhân (Nhiều Tác Giả) Thao Tác Chữa Lành Cơ Thể Vi Tế (Nhiều Tác Giả) Chuyển Hóa Thế Giới (Nhiều Tác Giả) Kinh Thánh Bản Dịch Thế Giới Mới (Nhiều Tác Giả) 03:22:58Hạt Giống Tâm Hồn - Tập 1 (Nhiều Tác Giả) $('#testCarousel3').owlCarousel({ items: 3, loop: true, margin: 10, autoplay: true, video: true, merge: true, autoplayTimeout: 3000, autoplayHoverPause: true, responsive: { 0: { items: 2 }, 479: { items: 3 }, 768: { items: 4 }, 1200: { items: 5 }, } }).addClass("owl-carousel-init");
451 Độ Fahrenheit (Ray Bradbury)
451 độ F xứng đáng được xem là một kiệt tác kinh điển có thể thay đổi cuộc đời bất kỳ ai đọc nó. Tác giả Ray Bradbury là một trong những nhà văn lừng danh nhất của thế kỷ XX, tiểu thuyết 451 độ F ban đầu có tên là Lính phóng hỏa (The Fireman), dị bản đầu tiên có nhõn 25 nghìn chữ, được đăng trên tạp chí Galaxy Science Fiction. Hơn ba năm sau, qua một trận ốm nặng, nhà văn Ray Bradbury mới bổ sung thêm rất nhiều cho lần xuất bản sau đó. Ray Bradbury kể rằng đã dành toàn bộ hơi sức mình và “từ một vài động cơ ẩn mật nào đó bên trong” để tạo dựng nên 451 độ F, một câu chuyện giả tưởng phong phú đến bất ngờ bởi tính dự báo về một xã hội hiện đại đầy những lo âu và bất ổn trong tương lai.Khắc họa xã hội giả tưởng thông qua anh chàng Montag “với cái mũ sắt tượng trưng mang số 451 trên cái đầu phớt lạnh và đôi mắt bừng lửa màu cam”, thế giới tiểu thuyết 451 độ F hiện lên đầy quái dị quanh việc “đốt là một cái thú”, nung cháy bầu trời buổi tối thành màu đỏ - vàng - đen, thiêu cháy làm cho rụi hẳn những mảnh vụn và tàn dư than củi của lịch sử. Ở xã hội mà lính cứu hỏa lại chính là “người châm mồi cho đám cháy” đó, nơi mà truyền hình phù phiếm thống trị, tri thức nông cạn, giải trí “ăn liền” được tung hê, nơi mà “không có sách thì thế giới vẫn ngon lành”, 451 độ F đã rung lên một hồi chuông cảnh báo về sự xuống cấp văn hóa trong một xã hội mà ý tưởng sáng tạo bị ruồng bỏ đến thản nhiên và tội nghiệp. Gấp gáp và sống động, nhà văn Ray Bradbury dường như muốn tất cả độc giả cùng tham gia và rơi vào “độ nóng” của từng mạch truyện. Nơi mà con người chìm mê trong công nghệ, những tình cảm thân thuộc bị xói mòn, nơi mà người ta kết nối với nhau qua sóng chứ không phải là từ những tín hiệu của những cái ôm. Sự xuất hiện những con “chó máy” vô cảm trong tiểu thuyết khá thú vị, nó làm đúng chức năng, tự nhắm mồi, tự về nhà, tự tắt, “nó chỉ là cáp đồng, pin và điện” khiến không ít người phải giật mình vì tiện ích của đời sống hiện đại. Gấp lại 451 độ F, hẳn không ít người vẫn tủm tỉm đến bóng dáng cô nàng Clarisse “nhỏ nhắn và trắng như sữa”, đi lích rích trong đêm khuya, thích ngửi mùi và nhìn ngắm các thứ, đôi khi cô gái ấy đi suốt đêm, “cứ đi hoài và ngắm mặt trời mọc”. Thời niên thiếu của mỗi người, chẳng đã từng đôi bận điên rồ đến ngọt ngào như thế hay sao. 451 độ F sắc nhọn, tinh tế, thực tiễn và ấm áp đến những dòng chữ cuối cùng là vậy. Được Ray Bradbury viết vào năm 1963, 451 độ F qua hơn 60 năm vẫn làm chao đảo những độc giả khó tính, trước một “kiệt tác tiên tri”, đáng báo động với chính thế giới của chúng ta.***Ray Bradbury Douglas là một nhà văn chuyên về sáng tác các tác phẩm kinh dị, khoa học viễn tưởng, và bí ẩn người Mỹ. Nổi tiếng với cuốn tiểu thuyết Fahrenheit 451 (1953) và tập hợp những câu chuyện khoa học viễn tưởng như The Martian Chronicles (1950) và The Illustrated Man (1951), Ray Bradbury là một trong những nhà văn nổi tiếng nhất thế kỷ 20 và 21 của nước Mỹ. Nhiều tác phẩm của ông đã được chuyển thể thành phim và chương trình truyền hình. Bradbury sinh ngày 22 tháng 8 năm 1920 ở Waukegan, Illinois, cha mẹ là Esther (Moberg) Bradbury, một người Mỹ gốc Thụy Điển, và Leonard Spaulding Bradbury,[8] một người sửa chữa và bảo dưỡng đường dây điện và điện thoại. Bradbury có quan hệ với học giả Shakespeare Mỹ Douglas Spaulding. Ông cũng là hậu duệ của Mary Bradbury, người đã bị xử tại các cuộc xét xử phù thủy Salem năm 1692. Bà đã kết hôn với Captain Thomas Bradbury của Salisbury, Massachusetts. Thời niên thiếu, Ray đi cùng cha đến Los Angeles trong thời kỳ suy thoái. Thời điểm này, cuốn tiểu thuyết giả tưởng của Edgar Rice Burroughs "Tarzan" đã ảnh hưởng mạnh mẽ đến cậu. Cậu đã đi lang thang khắp Hollywood, bám theo những người nổi tiếng để xin chữ ký. Ray không đi học đại học, ông dành thời gian ở các thư viện để tự học và bắt đầu viết cho các tạp chí. Năm 1950, Bradbury cho ra mắt cuốn sách đầu tiên The Martian Chronicles là câu chuyện giả tưởng về những Earthlings chạy trốn khỏi một hành tinh đang xung đột với cư dân trên Sao Hỏa. Ray sáng tác ra những tác phẩm nổi tiếng khác như Dandelion Wine, I Sing the Body Electric và From the Dust Returned. Bradbury được ghi nhận sáng tác 27 quyển tiểu thuyết và hơn 600 câu chuyện ngắn. Các tác phẩm của ông đã bán hơn 8 triệu bản trên toàn cầu và chuyển thể sang hơn 36 ngôn ngữ. Ông bị đột quỵ vào năm 1999 và phải ngồi xe lăn suốt quãng đời còn lại. Bradbury qua đời tại Los Angeles, California ở tuổi 91 sau một thời gian bệnh tật kéo dài.[20][21] Ông có bốn người con. Vợ của ông đã qua đời vào năm 2003.Độc giả có thể tìm mua ấn phẩm tại các nhà sách hoặc tham khảo bản ebook 451 Độ Fahrenheit PDF của tác giả Ray Bradbury nếu chưa có điều kiện. Tất cả sách điện tử, ebook trên website đều có bản quyền thuộc về tác giả. Chúng tôi khuyến khích các bạn nếu có điều kiện, khả năng xin hãy mua sách giấy.
35 Ki Lô Hy Vọng (Anna Gavalda)
Tôi ghét trường học. Tôi ghét nó hơn tất thảy mọi thứ trên đời này. Thậm chí còn hơn cả thế nữa… Nó làm cho cuộc sống của tôi thật khốn khổ. Cho đến năm ba tuổi, có thể nói là tôi đã sống hạnh phúc. Tôi không còn nhớ rõ lắm, nhưng tôi nghĩ, cho đến lúc đó mọi thứ đều ổn. Tôi chơi đùa, tôi xem cuốn băng Gấu con lông nâu đến mười lần liền tù tì, tôi vẽ và tôi tưởng tượng ra hàng tỉ tỉ cuộc phiêu lưu dành cho con Mâp-Lông-Xù, con chó bông tôi cưng nhất. Mẹ kể rằng tôi từng ngồi hàng giờ trong phòng nói chuyện huyên thiên một mình. Qua đó tôi rút ra kết luận rằng mình đã từng hạnh phúc. Vào giai đoạn đó trong đời, tôi yêu tất cả mọi người, và tôi tưởng rằng tất cả mọi người đều yêu thương nhau. Nhưng rồi, khi tôi được ba tuổi năm tháng thì, choang! trường học. Có vẻ như buổi sáng hôm đó tôi đã rất vui vẻ đi đến trường. Bố mẹ tôi chắc chắn đã nhồi nhét vào đầu tôi những điều như thế này trong suốt cả mùa hè: “Con yêu, con thật may mắn, con sẽ đi học ở ngôi trường lớn đó…”. “Nhìn cái cặp xinh xắn mới tinh này xem! Cặp để con đeo đến ngôi trường xinh đẹp của con đấy!”, vân vân và vân vân… Có vẻ như tôi đã không khóc (Tôi là đứa tò mò, chắc lúc đó tôi chỉ muốn biết tụi nó có đồ chơi gì và đồ xếp hình Lego gì…). Có vẻ như trưa hôm đó vào giờ ăn, tôi trở về nhà rất sung sướng, tôi đã ăn rất ngon lành rồi lên phòng kể cho con Mâp-Lông-Xù nghe về buổi sáng tuyệt vời của mình. Khi đó, giá như biết trước, hẳn tôi đã tận hưởng bằng hết từng ohút giây hạnh phúc cuối cùng ấy, bởi vì ngay sau đó, cuộc sống của tôi đã trượt khỏi đường ray. Chúng ta quay lại đó thôi nào, mẹ tôi bảo. Đi đâu ạ? Thì… đến trường chứ còn đi đâu nữa! Không. Không cái gì? Con không đến đó nữa. Thế ư… tại sao vậy? Bởi vì thế là xong rồi, con đã thấy ở đó như thế nào, con không thích nơi đó. Con có nhiều cái khác cần làm trên phòng. Con đã nói với con Mập-Lông-Xù là con sẽ chế cho nó một cái máy đặc biệt biết giúp nó tìm lại những khúc xương nó chôn dưới giường con, thế nên con không có thời gian để đi đến đó nữa.Độc giả có thể tìm mua ấn phẩm tại các nhà sách hoặc tham khảo bản ebook 35 Ki Lô Hy Vọng PDF của tác giả Anna Gavalda nếu chưa có điều kiện. Tất cả sách điện tử, ebook trên website đều có bản quyền thuộc về tác giả. Chúng tôi khuyến khích các bạn nếu có điều kiện, khả năng xin hãy mua sách giấy.