Liên hệ: 0912 699 269  Đăng nhập  Đăng ký

Nghe Nói Nam Chính Là Poodle

Review by Lạc Dung: Ngay từ cái tên truyện chúng ta đã có thể thấy được tình huống dở khóc dở dở cười của nam chính rồi. Đúng vậy, nam chính Lăng Hàn, thiếu gia của tập đoàn Tĩnh Lăng, đẹp trai giàu có, không những thế còn là nam thần sáng tác nhạc cổ phong, lấy nghệ danh là Hàn Lâm, cực kỳ nổi tiếng trên mạng. Nhưng trớ trêu thay, vào một ngày đẹp trời nào đó, trên đường từ nước ngoài trở về nước Lăng Hàn đã gặp tai nạn xe cộ, cơ thể lâm vào tình trạng hôn mê sâu còn linh hồn thì lại xuyên vào một chú chó Poodle. Bất ngờ thay, cô chủ của chú chó Poodle tên Nhị Cẩu (Cái tên mà theo các nhân vật trong truyện nhận xét là: Quê mùa) là nữ chính Kiều Hạ, vi diệu hơn Kiều Hạ là một fan hâm mộ cuồng nhiệt đến độ não tàn của Hàn Lâm (tức Lăng Hàn). Nói về nữ chính Kiều Hạ của chúng ta một chút, cô là một tác giả mạng chuyên viết truyện H về nam thần, mà hình mẫu nam thần để cô viết truyện chính là Hàn Lâm :v Kiều Hạ là người cuồng âm thanh (thanh khống) nên khi biết đến Hàn Lâm với giọng hát trong veo, có 1-0-2 thì cô nàng đã say mê không có lối về. Trong những ngày hai người sống chung, Lăng Hàn từ một người đàn ông kiêu ngạo không thể chấp nhận nổi việc phi logic đang xảy đến với mình đến một chú chó “trung thành” yêu thích cô chủ của mình từ lúc nào không hay. Sau khi nam chính Lăng Hàn quay về cơ thể của mình thì bắt đầu công cuộc cưa đổ thần tượng cuồng nhiệt đến mức não tàn của mình, vì nam chính đẹp trai, giọng lại còn hay, tính tình còn tốt bụng nên là Kiều Hạ đổ cái rầm. Sau khi yêu nhau hai người ngọt ngọt ngào ngào, quả thực cực kỳ ngược chó độc thân, câu chuyện vừa sủng vừa thêm chút hài hước khiến mình đọc mà cứ phải tủm tỉm cười mãi. Gần cuối truyện hai người có chút xích mích nhỏ nhưng không vấn đề gì, xích mích có vài dòng thôi, cũng may Lăng Hàn mặt dày quá nên hai người lại sớm làm lành. Bên cạnh cặp nam nữ chính thì mình lại thích các nhân vật phụ hơn, tác giả đã tạo ra những nhân vật phụ có những tính cách rất dở hơi và tí tởn, ví dụ như cô bạn thân Tiêu Tiêu của nữ chính Kiều Hạ. Cứ thấy trai đẹp là hô to gọi nhỏ người ta là chồng mình, còn chưa cưa được người ta đã nghĩ luôn cả tên con mình với người ta rồi. Tiêu Tiêu đúng chuẩn một cô bạn thân mà ai cũng phải có, lúc cần thì rất đáng tin cậy, còn bình thường thì luôn đâm thọc và cười trên nỗi đau của người khác. Ngoài Tiêu Tiêu dở hơi ra thì cô con gái Lăng Liên Hạ của nam nữ chính cũng là một nhân vật vừa đáng yêu vừa khiến người ta phải cười không ngừng về độ tự luyến không ai địch nổi. Đây là một đoạn trích nhỏ về cô bé để mọi người hiểu rõ hơn chứ mình cạn lời rồi :v : Ở giữa sân nhỏ của nhà trẻ, mấy bé gái đứng xếp thành một hàng, đối diện là một cô bé thắt hai bím tóc xinh đẹp đang chống nạnh, nhìn các bé gái đang đứng. Cô bé ra dáng ho khan một tiếng, không biết học được ở đâu hắng giọng một cái, tiếng nói giòn tan vang lên: “Cha tớ nói, chúng ta là tiên nữ, tiên nữ không thể chơi với bọn con trai nước mũi tèm lem được, nếu không sau này thần tiên xinh đẹp sẽ không lấy chúng ta.” Trong hàng, một bé gái mặc đồ hình dưa hấu run rẩy giơ tay hỏi: “Vậy cậu đã gặp được thần tiên xinh đẹp chưa?” “Đương nhiên!” Cô bé thắt bím tóc tự hào trả lời, cô bé hơi nâng cằm lên, sợ người khác không biết mình đang tự hào: “Cha tớ chính là thần tiên xinh đẹp, cưới mẹ tớ là tiên nữ, sinh ra tớ chính là tiên nữ nhỏ.” Kiều Hạ đứng ở cửa ra vào: … Cho hỏi cái lỗ ở đâu? Cô cần một cái để chui xuống. Các cô giáo ở nhà trẻ đều cố nhịn cười, Kiều Hạ mặt dày rước “Tiên nữ nhỏ” nhà mình về nhà. Mà tiên nữ nhỏ họ Lăng còn không biết mình đã làm sai điều gì, cô bé ngốc nghếch nhìn mẹ mình: “Mẹ ơi, tại sao mẹ lại đến đón con, cha đâu ạ?” Kiều Hạ mỉm cười: “Người cha thần tiên của con đi độ kiếp rồi.” Lăng Liên Hạ hoảng sợ che miệng lại, cô bé trợn tròn đôi mắt ngập nước thật to, trong đôi mắt đều là sự lo lắng: “Bác nói thần tiên độ kiếp rất nguy hiểm, mẹ mau đi cứu cha đi!” Khóe mắt Kiều Hạ giật giật, cô biết ngay là do chị Lăng Thần truyền bá quá nhiều tiểu thuyết tiên hiệp cho nhóc con này mà! Nhịn câu chửi tục sắp nói ra, Kiều Hạ tiếp tục mỉm cười: “Con không phải là tiên nữ nhỏ sao? Con phải đi cứu chứ.” Lăng Liên Hạ bị dáng vẻ mỉm cười của mẹ mình dọa sợ, cô bé tủi thân sắp khóc: “Con là tiên nữ nhỏ, mẹ là tiên nữ lớn, con không lợi hại bằng mẹ, mẹ mau đi đi!” Ngoài ra còn nhiều nhân vật phụ hài hước nữa, các bạn có thể đọc để tự cảm nhận. Truyện đọc thoải mái, về cơ bản là để giải trí, không phải động não, có một điểm mình không thích lắm là tình cảm của nam nữ chính đối với nhau đến khá sớm và nhanh, nếu chậm chậm một tí thì hay hơn :3 Truyện edit rất mượt, người edit truyền tải chất giọng hài hước và dở hơi của tác giả rất khá khiến mình cứ phải cười suốt. Truyện có pass, nhưng có thể chơi quiz để lấy pass, rất đơn giản. Cuối cùng, mời mọi người cùng nhảy hố ♥ Review by Tà Thần:   Lăng Hàn là thiếu gia của tập đoàn lớn Tĩnh Lăng, nhưng anh còn có một thân phận thứ hai, đó là đại thần Hàn Lâm nổi tiếng trong giới hát nhạc cổ phong. Hơn hai mươi năm cuộc đời anh vẫn trôi qua bình thường, cho tới một ngày nọ Ngọc hoàng Đại đế quá nhàm chán mà biến nó trở thành bất thường. Chính vì vậy, Lăng Hàn gặp tai nạn xe, linh hồn của anh… xuyên vào người một con chó poodle. Chú chó này tên Nhị Cẩu, chủ nhân đặt tên cho nó là Kiều Hạ. Kiều Hạ trùng hợp là một fan hâm mộ cuồng đến mức “não tàn” của Hàn Lâm, cô thậm chí còn đặt tên Weibo là “Mỗi ngày đều quỳ liếm nam thần” :v. Phản ứng đầu tiên của Lăng Hàn khi phát hiện mình biến thành chó là, gấp gáp nhìn xuống hạ bộ để xác nhận giới tính. Nhưng hành động này trong mắt Kiều Hạ lại thành… “Cún con của cô giơ chân sau lên, đầu cúi sát về phía đó, nó đang định liếm bi sao?” Ngày một, ngày hai anh còn chưa quen, nhưng Lăng Hàn dần dần cũng phải chấp nhận hiện thực quái dị, làm quen cuộc sống dưới cái tên Nhị Cẩu thô tục. Tuy nhiên, hàng ngày chung sống cùng Kiều Hạ, anh lại đem lòng yêu mến cô từ lúc nào, vậy nên anh chỉ đêm đêm mong ngóng được quay lại thân xác chính chủ, để anh có thể bước vào cuộc đời của Kiều Hạ với tư cách người cùng giống loài… Khoảnh khắc Lăng Hàn tỉnh dậy trong cơ thể của chính mình, anh mừng như điên, từng bước lập kế hoạch tiếp cận Kiều Hạ. Ánh mắt Lăng Hàn mỗi khi hướng về Kiều Hạ thấm đượm tình cảm đến nỗi chỉ có người mù mới không nhận ra tâm tư của anh. Với vẻ ngoài anh tuấn, sự quan tâm săn sóc, trên hết là giọng nói từ tính hấp dẫn giống hệt như thần tượng trong mộng, Kiều Hạ không khống chế được mà rung rinh trước anh. Cô cái gì cũng tốt, chỉ tội chứng thanh khống hơi nặng, nên khi yêu đương với Lăng Hàn, Kiều Hạ sử dụng toàn bộ đặc quyền của bạn gái với chấp niệm duy nhất là được nghe anh… rên =)). Anh lên tiếng xin lỗi trước khi Kiều Hạ nổi giận lần nữa: "Vợ à, anh sai rồi." Sắc mặt Kiều Hạ dịu xuống một chuý nhưng vẫn hừ lạnh: "Ai là vợ của anh?" "Vậy... vợ đại nhân? Vợ của anh? Bảo bối? Em yêu?" Lăng Hàn cúi đầu sát tai anh mập mờ nói: "Em muốn nghe cái gì, anh đều gọi được." Vẻ mặt Kiều Hạ như con cá sắp chết, giọng điệu cứng nhắc không gợn sóng: "À, em muốn nghe anh rên." Lăng Hàn: "..." Bố mẹ Kiều Hạ đột ngột ly hôn khi cô mới chỉ mười mấy tuổi nên nội tâm Kiều Hạ trưởng thành khá sớm, cô trở nên u ám khép kín, chẳng chịu qua lại với ai. Chính vì vậy khi biết chuyện, Lăng Hàn vô cùng nghiêm túc mà nói với bố của Kiểu Hạ “Cô ấy có cháu rồi, không cần mạnh mẽ.” Theo đánh giá của mình thì truyện hơi nhạt, không quá xuất sắc, hình tượng các nhân vật cũng không phải có điểm nhấn gì quá nổi bật, tuy nhiên thì đặc điểm của mỗi người đều thú vị. Truyện khá ngọt ngào, dễ thương và thể loại mới lạ là một điểm cộng cho các bạn khẩu vị nhẹ nhàng <3. Mời các bạn đón đọc Nghe Nói Nam Chính Là Poodle của tác giả Niểu Niểu Khinh Vân.

Nguồn: dtv-ebook.com

Xem

Kim Ốc Hận (Tập 2) (Liễu Ký Giang)
Độc giả có thể tìm mua ấn phẩm tại các nhà sách hoặc tham khảo bản ebook Kim Ốc Hận (Tập 2) PDF của tác giả Liễu Ký Giang nếu chưa có điều kiện.Tất cả sách điện tử, ebook trên website đều có bản quyền thuộc về tác giả. Chúng tôi khuyến khích các bạn nếu có điều kiện, khả năng xin hãy mua sách giấy.
Kim Ốc Hận (Tập 1) (Liễu Ký Giang)
Sách sử chép rằng Trung Hoa thời nhà Hán có một vị hoàng đế anh minh, chí lớn tên là Lưu Triệt, hiệu Vũ Đế. Ông lãnh đạo những nhân vật kiệt xuất như Vệ Thanh, Hoắc Khứ Bệnh, Tang Hoằng Dương chinh đông dẹp bắc mở rộng biên giới lãnh thổ, đặt buôn bán giao thương với Ấn Độ, Trung Á, La Mã... xây dựng nên một thời thịnh trị đỉnh cao của triều Hán. Nhưng Vũ Đế cũng tàn nhẫn đến mức vô tình. Chuyện xưa kể rằng khi còn nhỏ, Lưu Triệt từng hứa với thanh mai trúc mã Trần A Kiều của mình, nếu sau này cưới được nàng thì sẽ xây một tòa Kim ốc cho nàng ở. Rồi hai người thành chồng vợ, rồi Lưu Triệt vì ngôi báu và tham vọng quyền lực mà lãng quên lời hứa năm xưa, phế Trần A Kiều, đẩy nàng ra sống một mình ở lãnh cung Trường Môn, sủng ái Vệ Tử Phu và nâng đỡ Vệ gia làm đối trọng với Trần gia. Vũ Đế có hạnh phúc hay không? Trong Sử ký của Tư Mã Thiên không còn dòng nào đề cập đến đời tư của Lưu Triệt vì cả Bản kỷ về Vũ Đế đã bị chính tay vị hoàng đế này xé bỏ khi đọc những ghi chép trung thực của nhà chép sử về mình, chỉ biết rằng người dân Trung Hoa đời sau đã dùng điển tích “Kim ốc tàng kiều” để chỉ về một nhân duyên không trọn vẹn, và lời hứa lầu vàng trở thành một mối hận tình khôn nguôi... Và Liễu Ký Giang đã khai thác điển tích còn nhiều bí ẩn này trong Kim ốc hận, một câu chuyện xoay quanh mối tình tay ba giữa Hán Vũ Đế Lưu Triệt, Trần A Kiều và Vệ Tử Phu trong hành trình bảo vệ, vun đắp cho tình yêu đích thực của mình. Liễu Ký Giang đã dùng bút pháp của người viết dã sử nhưng với lời văn mượt mà chau chuốt như những vần thơ để kể lại câu chuyện ba người trong bối cảnh cung đình đầy mưu mô và dối trá, nơi “ngươi cười với ta, ta cười với ngươi nhưng sau lưng là những thủ đoạn mà ngươi sống thì ta phải chết”. Đọc Kim ốc hận, người dịch cứ mãi ám ảnh bởi những đoạn độc thoại của các nhân vật. Đó là những hồi ức đẹp đẽ mà đau đớn, là sự tự vấn, tự dằn vặt về quá khứ hay tương lai. Kim ốc hận chẳng phải là nỗi hận giày vò người thiếu phụ nơi lãnh cung quạnh quẽ mà là tiếng thở dài của cuộc đời về nhân tình thế thái. Những nhân vật trong Kim ốc hận, dù là Lưu Triệt, Trần A Kiều hay Vệ Tử Phu, đều quyết liệt với lựa chọn của mình trên con đường đi tìm hạnh phúc. Tìm mua: Kim Ốc Hận (Tập 1) TiKi Lazada Shopee Khi gấp lại cuốn sách này, có khi nào ta nhìn lại đời mình và tự vấn? Để thấy lòng mình bao dung hơn, biết thứ tha cho mình và cho người. Vì cuộc đời này thật dài, mà cũng thật ngắn ngủi, chúng ta hãy sống thật với lòng mình, hãy nắm tay người yêu thương đi suốt cuộc đời, có như thế chúng ta mới tìm thấy bình yên và hạnh phúc. Vì trong giấc mộng ba sinh, hết thảy đều chỉ là hư ảo, chỉ còn lại chân tình. Trời xanh vốn công bằng, mọi tấm chân tình đều được đền đáp.Câu chuyện khởi đầu khi Hàn Nhạn Thanh, một thiếu nữ của thời hiện đại, xuyên qua không - thời gian để trở về thành Trần A Kiều của 2000 năm trước trong bối cảnh vừa bị phế truất, đày tới lãnh cung Trường Môn, bị Vệ Tử Phu hợp lực với Lưu Lăng truy sát, một đóa phù dung đã thành ngọn cỏ đoạn trường trong cơn kinh biến. Nàng mang theo tính cách dám yêu dám hận của người thiếu nữ hiện đại lại vừa tiếp nhận tư tưởng tận hiến, “nhất nhật vi phu” của A Kiều thời cổ đại. Nàng muốn sống cuộc đời bình dị ẩn cư nơi thôn dã, được sao trà, may áo cho người thân, nhưng thân phận của người nàng nhập vào lại không cho phép. Từ đó, nàng bước vào cuộc hành trình của mình, cuộc hành tìm lại niềm tin về một tình yêu đích thực. Nàng mãi vẫn khắc ghi hình ảnh thuở ban đầu khi Lưu Triệt còn là cậu bé trốn khóc sau hòn giả sơn bị nàng bắt gặp. Nàng vẫn luôn coi Lưu Triệt là phu quân của mình nhưng y đã ngự trên ngôi cao, là một bậc quân vương quyền biến, tràn đầy hùng tâm tráng chí khiến nàng tuy độc chiếm ân sủng nhưng trong lòng vẫn luôn đau đáu nỗi xót xa. Xót xa về sự tận hiến không được đền đáp, về niềm tin đã rạn vỡ. Đến lúc Lưu Triệt sắp ra đi, nàng vẫn muốn hỏi y về điều đó, “Nàng nghĩ, nàng không có tư cách để hoài nghi nhưng vẫn muốn hỏi một câu rằng, y có từng hối hận về chuyện năm xưa? Khi y nhướng mày, nhìn nàng sâu thẳm, ‘Trẫm không hối hận’, thì nàng mới phát hiện, mình vừa vô tình, buột miệng hỏi thành lời.” (Kim ốc hận) Lưu Triệt đã trở thành một vị đế vương thật sự, thực hiện được giấc mơ quyền lực của mình. Khi tưởng chừng đã nắm trong tay mọi thứ, y gặp lại Trần A Kiều sau nhiều năm lưu lạc. Lúc này, Trần A Kiều đã như con chim phải tên thấy cành cong cũng sợ, nàng lẩn tránh, nàng sợ hãi và hơn hết là nàng không còn tin vào tình cảm của y. “Thời gian như nước nhẹ trôi qua cầu, có thể làm dịu đi nỗi đau nhưng làm sao bắt được một con tim từng bị tổn thương không đề phòng người ngày đó đã từng phụ bạc?” Y không thể nhìn thấu, không thể khuất phục nàng. Và Lưu Triệt bắt đầu lần tranh đấu lớn nhất đời mình. Y tranh đấu với những tham vọng đế vương, những phồn hoa hư ảo của đời người đã phủ bóng quá sâu lên chân tình, làm khuất lấp những rung động ban sơ. Có những lúc tưởng chừng như y đã chạm được vào trái tim của A Kiều nhưng rồi lại vuột xa để rồi cứ thế lầm lũi tìm lại bản ngã của mình. Trong suốt hành trình này, quyền uy đế vương cũng chẳng có ý nghĩa gì cả mà chỉ có trái tim. Đời nói y vô tình nhưng chính y dần dần cũng chẳng rõ mình vô tình hay đa tình khi A Kiều đã trở thành chính trái tim y. Đến trước khi mất, y vẫn nói chưa từng hối hận chuyện năm xưa vì nhờ đó mà y đã biết được ý nghĩa thực sự của tình yêu, như điện Chiêu Dương mà y xây nên. Chiêu Dương! Chiêu Dương! Đón vầng dương trở lại sưởi ấm cho những tháng ngày lạnh giá. Còn Vệ Tử Phu, nàng cũng có hành trình của riêng mình. Xuất thân thấp kém, nàng ban đầu chỉ mơ ước có một cuộc sống đầy đủ, người thân được bình an, nhưng rồi nàng đã trở thành bậc mẫu nghi thiên hạ, truyền kỳ trong chốn nhân gian. Nàng bao lần nhủ thầm mình không được yêu y nhưng lại không cưỡng nổi tiếng gọi của trái tim mình. Nàng tranh đấu, nàng quyết liệt bảo vệ tình yêu của mình kể cả bằng biện pháp cực đoan nhất để rồi vẫn phải chịu thất bại bởi nàng là người đến sau. Nhưng tử sinh có nghĩa gì đâu khi con tim đã trao trọn cho người, và nàng chỉ an tâm uống chén canh Mạnh Bà để quên đi hết thảy những ân oán tình cừu sau khi được gặp lại quân vương của mình dưới suối vàng và biết y đang hạnh phúc. “Gió Bắc gieo giá lạnhMiên man kể nỗi sầuChung sống đến đầu bạcTử sinh đáng gì đâu.”(Nỗi nhớ không tên - Kinh Thi)Duyên...Độc giả có thể tìm mua ấn phẩm tại các nhà sách hoặc tham khảo bản ebook Kim Ốc Hận (Tập 1) PDF của tác giả Liễu Ký Giang nếu chưa có điều kiện.Tất cả sách điện tử, ebook trên website đều có bản quyền thuộc về tác giả. Chúng tôi khuyến khích các bạn nếu có điều kiện, khả năng xin hãy mua sách giấy.
Kiều Thiếp (Đông Thi Nương)
Độc giả có thể tìm mua ấn phẩm tại các nhà sách hoặc tham khảo bản ebook Kiều Thiếp PDF của tác giả Đông Thi Nương nếu chưa có điều kiện.Tất cả sách điện tử, ebook trên website đều có bản quyền thuộc về tác giả. Chúng tôi khuyến khích các bạn nếu có điều kiện, khả năng xin hãy mua sách giấy.
Kiếp Này Em Từng Có Anh (Trương Tiểu Nhàn)
Câu chuyện nhắc tới rất nhiều chi tiết xoay quanh một bức tranh (2000 mảnh ghép lại) có tên là “Bầu trời Cherbourg” (tiếng Trung có nghĩa là bầu trời phía trên lâu đài tuyết). Đó là một bức tranh phong cảnh, một nhà hàng ở một thị trấn nhỏ nước Pháp. Nhà hàng gồm hai tầng, cổ kính, các bức tường đã xuống cấp, phần mái có vết ám khói. Trong phòng có một bàn ăn, một đôi nam nữ chắc là chủ nhà đang ngồi bên bàn ăn uống rượu vang. Đó cũng là ước mơ của một đôi nam nữ trong truyện, muốn có một nhà hàng của riêng mình. Cũng nhờ bức tranh đó mà họ luôn nhớ về nhau, luôn tìm thấy nhau dù phải xa cách.*** Anh có thể bảo vệ em suốt đời được không? Anh sẽ không bao giờ rời xa em. Anh ấy nói. Chỉ tiếc em không thể mãi mãi ở bên anh. Tại sao? Tìm mua: Kiếp Này Em Từng Có Anh TiKi Lazada Shopee Chẳng phải anh nói tuổi thanh xuân của người con gái có giới hạn hay sao? Em sẽ ở bên anh đến khi em tròn 30 tuổi. Tại sao lại là 30? Bởi quãng thời gian trước khi người phụ nữ bước vào tuổi 30 là quãng thời gian đẹp nhất. Sau đó, em sẽ phải... Ổn định cuộc đời mình.***“Chẳng may tôi lại phát hiện thấy tấm chi phiếu mà cô viết trả anh ấy trong ví, nói cho cô hay, chính tôi đã đi đổi nó thành tiền mặt. Khoản tiền đó vốn là của anh ấy, nhưng tương lai sẽ là của tôi.” Chị ta lại nở nụ cười đắc thắng. Tôi đã đoán trước chính là chị ta, Văn Lâm nói anh lúc nào cũng để nó trong ví, chính chị ta đã lục ví sau khi anh ấy chết. “Cô có biết vì sao tôi hỏa táng anh ấy không?” Chị ta hỏi tôi. “Tôi không muốn anh ấy có mồ mả, đáng lẽ bình tro cốt cũng nên để trên chùa, nhưng tôi đã không thèm màng đến những lời phản đối của tất cả mọi người, đem bình tro cốt ấy về nhà. Chẳng phải vì tôi không nỡ rời xa anh ấy. Cô có biết nguyên nhân chính là gì không?” Chị ta bước tới trước mặt tôi, cơ thể dường như dán sát vào tôi, nhìn tôi chằm chằm nói. “Tôi không muốn để cô có cơ hội đến thắp hương khấn vái anh ấy. Anh ấy là chồng tôi, chết cũng là chồng của tôi.” Chị ta cay độc nhìn tôi cười khẩy.Dưới đây là những tác phẩm đã xuất bản của tác giả "Trương Tiểu Nhàn":Cây Sa Kê Lưu LạcCây Sa Kê Ra ĐiCô Gái Trên Cây Sa KêKiếp Này Em Từng Có AnhTìm Thấy Nhau Trong Nỗi Cô ĐơnĐộc giả có thể tìm mua ấn phẩm tại các nhà sách hoặc tham khảo bản ebook Kiếp Này Em Từng Có Anh PDF của tác giả Trương Tiểu Nhàn nếu chưa có điều kiện.Tất cả sách điện tử, ebook trên website đều có bản quyền thuộc về tác giả. Chúng tôi khuyến khích các bạn nếu có điều kiện, khả năng xin hãy mua sách giấy.