Liên hệ: 0912 699 269  Đăng nhập  Đăng ký

Mùa Hè Thiên Đường Tập 3 - Jenny Han

Một kết thúc hoàn hảo! “Một cuốn sách về mùa Hè nhưng rất thích hợp để đọc vào mùa Xuân” - một độc giả đã nhận xét như vậy, bởi vì trong không khí của cả cuốn sách luôn tràn ngập tình yêu. Nếu bạn đã đọc hai cuốn đầu tiên của bộ sách Mùa Hè Thiên Đường (tác giả Jenny Han), thì hẳn tập cuối cùng này sẽ là tập không thể bỏ qua. Và nó cũng sẽ không làm bạn thất vọng khi mang tới một đoạn kết hoàn hảo. *** Đã có quá nhiều thay đổi trong cuộc sống của Belly. Mùa Hè không bao giờ còn giống như xưa đối với Belly, Conrad, Jeremiah và cô Laurel - mẹ của Belly. Một mùa Hè nữa lại đến... nhưng năm nay Belly không tới bãi biển Cousins nghỉ Hè như mọi năm, bởi cô Susannah đã qua đời. Mặc dù bề ngoài Belly vẫn đi chơi, gặp gỡ bạn bè như không có chuyện gì xảy ra, nhưng trong thâm tâm Belly có cảm giác như thế giới của cô đang dần sụp đổ. Trái tim cô luôn hướng về bãi biển Cousins khiến cho mỗi ngày Hè của Belly dài đằng đẵng như một năm. Cô Susannah ra đi để lại một khoảng trống quá lớn trong tim của mọi người. Việc đối mặt với sự mất mát to lớn đó càng trở nên khó khăn hơn cho Belly khi mà anh Conrad hoàn toàn đóng sập mọi cảm xúc, mọi chia sẻ với mọi người xung quanh. Mọi thứ bắt đầu thay đồi khi cô nhận được cuộc điện thoại khẩn cấp từ Jeremiah Fisher. Anh Conrad đã biến mất, không một ai biết anh đi đâu và làm gì. Không còn cách nào khác, Jeremiah đành gọi điện cầu cứu sự giúp đỡ của Belly, mặc dù lần cuối cùng khi Belly nói chuyện với anh Conrad tại buổi prom ở trường, hai người đã có một kết cục không hề vui vẻ gì. Belly và Jeremiah đã tìm thấy anh Conrad tại căn nhà bãi biển ở Cousins và ba người họ quyết định dành những ngày Hè cuối cùng nghỉ tại đây. Bao kỷ niệm và những cảm xúc của quá khứ chợt ùa về, đặt mối quan hệ giữa Belly và hai anh em nhà Fisher vào một phép thử mới, tạo ra một trang mới trong cuộc đời họ. Trong thời gian ở Cousins tìm cách thuyết phục anh Conrad quay trở lại trường học Belly và Jeremiah phát hiện ra rằng chú Fisher có ý định bán căn nhà bãi biển. Và đó chính là lý do tại sao anh Conrad nhất quyết không chịu rời Cousins để quay lại trường. Chính mẹ của Belly đã thuyết phục được chú Fisher không bán căn nhà bãi biển nữa, với điều kiện Conrad sẽ quay trở lại trường học và hoàn thành đầy đủ các bài kiểm tra còn thiếu. Jeremiah và Belly đã giúp Conrad ôn bài. Sau khi làm xong bài kiểm tra thứ hai, Conrad từ trong trường bước ra và bắt gặp Jeremiah đang hôn Belly trong xe. Mặc dù Belly đã chạy theo giải thích nhưng Conrad đã nổi giận và nói những lời đầy tổn thương với Belly. Trên đường đưa Belly trở về, trời đổ mưa quá to, ba người họ đành phải dừng chân nghỉ tạm ở một nhà nghỉ ven đường. Cuộc trò chuyện giữa Belly và Conrad ngày hôm đó đã chính thức đặt dấu chấm hết cho quan hệ của họ. Trên đường về, Belly đã nắm tay Jeremiah và họ cứ nắm tay nhau như vậy mãi suốt cả chặn đường. Mối quan hệ giữa Belly và Jere chính thức bước sang một chương mới. ***  “Một câu chuyện cảm động về gia đình, các chàng trai và những biến cố trong cuộc đời của một người. Cuốn sách này chứa đựng tất cả những gì ngọt ngào nhất, lãng mạn nhất về một mùa-Hè-trong-mơ của mọi cô gái.”    – Sarah Dessen, tác giả của ALONG FOR THE RIDE, cuốn sách bán chạy nhất do tạp chí NEW YORK TIMES bình chọn.   “Một sự kết hợp ngọt ngào giữa tình yêu mùa Hè và tình bạn vĩnh cửu.” – Deb Caletti, tác giả cuốn HONEY, BABY, SWEETHEART.   “Nếu có thể, tôi cũng muốn được sống trong thế giới của cuốn sách tuyệt vời này. Tôi sẽ tận hưởng không khí mát mẻ của đại dương, đầm mình trong ánh Mặt Trời của Cousins và tôi sẽ chơi cả ngày không biết chán với cô bạn Belly tốt-bụng-vui-tính-dễ-thương, củng hai cậu bạn nối khố Jeremiah và Conrad. Tôi sẽ được chứng kiến sự trưởng thành của bộ ba này khi không còn là trẻ con nữa và bắt đầu một cái gì đó hơn thế... và tôi rất rất rất hy vọng rằng khi Belly biết yêu thật sự, cô sẽ trao tặng trái tim của mình cho đúng người.” – Lauren Myrade, tác giả bộ truyên BLISS. *** Tuần thi cử đã đến, và bạn đã ngồi học suốt 5 tiếng liền tù tì, và ba thứ có thể giúp bạn "sống sót" qua được một đêm dài. Một cốc Slurpee cỡ bự, nửa Coke nửa anh đào. Một chiêc quần ngủ siêu mềm mại và thoải mái, loại mà bạn đã giặt đi giặt lại không biết bao nhiêu lần và giờ chỉ còn mỏng như tờ giấy ăn. Cuối cùng là các điệu-nhảy-giải-lao. Khi hai mắt bạn bắt đầu nhắm tịt lại và tất cả những gì bạn muốn là làm đỏ kềnh ra giường, đánh một giấc đến sáng. . . thì một điệu-nhảy-giải-lao sẽ giúp bạn vượt qua được cơn thèm muốn đó. Cứ đứng dậy và "dẩy" thôi, "dẩy" bất kỳ kiểu gì điệu gì, miễn là "dẩy". Khi ấy đã là 4h sáng, và tôi đang ngồi cày cho môn thi cuối cùng, kết thức năm thứ nhất của kình tại trường Đại học Finch. Toi, cùng cô bạn thân mới Anika Johnson và cô bạn thâm cũ Taylor Jewel, hầu như đêm nào cũng "cắm trại" ở thư viện kí túc xá. Kỳ nghỉ hè đang ở gần đếm nỗi tôi có cảm giác như sắp chạm được vào nó tới nơi. Chỉ còn 5 ngày nữa thôi. Tôi đã chờ mong kỳ nghỉ này suốt từ tháng 4 tới giờ. "Đố mình cái gì đi," - Taylor ra lệnh, giọng khản đặc. Tôi lật đại một trang trong cuốn sổ ghi chép ra và hỏi:"Hãy định nghĩa hai từ anima và animus." Taylor cắn môi dưới, ngẫm nghĩ một lúc rồi nói: "Cho một chút gợi ý đi." "Ờ. . . trong tiếng La-tinh." - tôi nói. "Mình có đăng kí học tiếng La-tinh đâu! Đừng nói là bài thi sắp tới sẽ hỏi gì liên quan tới tiếng La-tinh nhá?" "Không, mình chỉ là gợi ý cho cậu thế thôi. Bởi vì trong tiếng La-tinh, tên của con trai kết thúc bằng đuôi -us còn con gái kết thũ bằng -a, và như thế có nghĩ là từ amima được dùng để chỉ nữ giới, còn từ animus để chỉ nam giới. Hiểu chưa?" Taylor thở dài cái thượt: "Vẫn chẳng hiểu gì ý. Chắc là mình trượt môn này quá." Ngước mắt lên từ cuốn sổ ghi chép của mình, Anika thủng thẳng nói: "Nếu cậu ngừng nhắn tin và chịu khó ngồi học đi thì chắc cũng không đến nỗi trượt đâu." Taylor nguýt Anika một cái rõ dài: " Mình đang phải giúp chị mình lên kế hoạch cho bữa sáng mai, vì thế tối nay mình phải trực." "Trực á?" - Anika mỉm cười đày tò mò - "Như kiểu trực bác sĩ á?" "Ờ đấy, như kiểu trực bác sĩ, được chưa?" - Taylor gắt lên. "Thế chị cậu định làm món bánh kếp hay bánh quế?" "Bánh mỳ nướng kiếu Pháp, cậu thật nhiều chuyện." Trong năm thứ nhất này, ba đứa chúng tôi cũng đăng ký học chung lớp tâm lí với nhau, tôi và Taylor sẽ thi ngày mai, còn Anika phải ngày kia mới tới lượt. Ở trường, ngoài Taylor ra thì tôi thân nhất Anika. Bản tính của Taylor xưa nay vẫn luôn thích mình phải hơn người khác, vì thế cũng dễ hiểu khi cậu ấy có chút ghen tị với tình bạn của tôi với Anika, mặc dù cậu ấy sẽ không bao giờ chịu thừa nhận điều ấy. Tình bạn giữa tôi và Anika khác với tình bạn giữa tôi và Taylor. Anika tính rất thoải mái và dễ gần. Cậu ấy không phải dạng hồ đồ, thích lên giọng với người khác. Và hơn tất cả là cậu ấy luôn dành cho tôi một khoảng không gian riêng để thở. Chúng tôi cũng mới quen nhau, nên cả hai vẫn còn nể nang nhau ra phết. Cậu ấy cũng không giống như các bạn tôi ở nhà. Cậu ấy đến từ New York, bố cậu ấy là một nghệ sĩ nhạc Jazz còn mẹ là nhà văn. Vài tiếng sau, Mặt Trời bắt đầu mọc và những tia nắng đầu tiên của ngày mới cũng len lỏi chiếu sáng cả căn phòng. Taylor đã ngủ gục trên bàn từ bao giờ, còn Anika mắt mũi lờ đờ như một thây ma. Tôi vớ lấy mấy tờ giấy nháp vò thành hai quả bóng và nhắm thẳng vào đầu hai cô bạn thân mà ném. "Đến tiết mục nhảy-giải-lao nào!!!" - toii nhấn nút "play" trên máy tính, hồ hởi kêu gọi Anika và Taylor. Anika nhíu mày hỏi: "Sao cậu vẫn có thể líu lo thế hả Belly?" "Bởi vì," - tôi vỗ vỗ hai tay vào nhau - "chỉ vài tiếng nửa thôi là mọi thứ sẽ kết thúc." Phải tới một giờ chiều nay tôi mới phải đi thi, vì thế tôi định là sẽ quay về phòng, chợp mắt một lúc rồi dậy ôn lại bài thêm một lượt nữa. Tôi đã ngủ quên, nhưng cũng may vẫn còn đủ một tiếng để đọc lại bài. Không còn thời gian xuống căng-tin ăn sáng, tôi đành lót dạ bằng một cốc Coke vị anh đào mua tạm ở cái máy bán hàng tự động cuối hành lang. Đúng như dự đoán của tụi tôi, bài thi không hề dễ một tẹo nào, nhưng chắc tôi cũng phải được điểm B là ít. Đến Taylor còn tự tin là sẽ không trượt cơ mà. Sau buổi thi, cả hai đứa tả tơi như hai cái chổi quét nhà sắp vứt đi, và bởi vì không còn sức nghĩ tới chuyện ăn mừng nên chúng tôi chỉ kịp vẫn tay chào nhau rồi đường ai người nấy đi. Tôi chạy về phòng, định rằng sẽ làm một giấc tới tối luôn, và ngay khi vừa mở cửa ra đã thấy Jeremiah đang ngủ ngon lành trên giường của mình. Lúc ngủ, trông anh không khác gì một cậu bé con. Chân hai gác lên thành giường, hai tay ôm chặt chú gấu bông Junior Mint của tôi trước ngực. Tôi cởi giày và nhẹ nhành bò vào chiếc giường đôi kế bên anh. Anh trở mình, mở mắt ra và mỉm cười với tôi. "Chào em." "Chào anh," - tôi nói. "Em làm bài thế nào?" "Cũng tàm tạm." "Vậy là tốt rồi." - anh buông con Junior Mint ra và kéo tôi vào lòng - "Anh mang cho em một nửa bữa trưa của anh đấy." "Anh đáng yêu thế" - tôi dụi đầu vào vai anh. Anh dịu dàng hôn lên tóc tôi. "Làm sao anh để bạn gái mình bỏ bữa được." "Chỉ là một bữa sáng thôi" - tôi đính chính lại. Nhưng sau một hồi ngẫm nghĩ, tôi đành thừa nhận - "Và bữa trưa." "Em muốn ăn luôn bây giờ không? Anh để trong túi xách ý." Giờ nghe anh ấy nói tôi mới nhận ra là mình cũng hơi đoi đói thật, nhưng nếu phải chọn giữa ăn và ngủ thì tôi muoisn ngủ hơn. "Lát em ăn," - tôi thì thầm nói, mắt nhắm nghiền. Và thế là cả hai chúng tôi ôm nhau ngủ theo hình thức lịm dần đều. Khi tôi tỉnh dậy, ngoài trời đã tối mịt, Junior Mint đang nằm lăn lóc dưới sàn nhà và tay của Jeremiah vẫn đang ôm lấy tôi. Anh vẫn đang ngủ. Tôi và Jeremiah bắt đầu hẹn hò ngay khi tôi vào năm cuối của trung học. Nếu nói là "hẹn hò" thì cũng không hoàn toàn chính xác. Chúng tôi chỉ đơn giản là ở bên nhau. Mọi thứ diễn ra rất tự nhiên và nhanh, như thể trước giờ vẫn luôn là như vậy. Một phút trước chúng tôi vẫn còn là bạn bè, rồi bỗng dưng chúng tôi hôn nhau, và việc tiếp theo tôi làm là đăng ký vào cùng một trường đại học với Jeremiah. Tôi đã nói với bản thân và mọi người ( kể cả anh, và đặc biệt là mẹ ) rằng đây là một ngôi trường tốt, chỉ cách nhà có vài tiếng ngồi xe, nên việc tôi lựa chọn theo học ở đây là điều dễ hiểu. Tất cả những điều đó là sự thật. Nhưng trên hết, tôi chỉ muốn được gần anh. Tôi muốn được ở bên anh tất cả các mùa trong năm, không chỉ mùa Hè không. Và giờ chúng tôi đang ở đây, nằm bên nhau trên chiếc giường đôi, trong kí túc xá của trường. Anh đang là sinh viên năm thứ hai, còn tôi vừa kết thúc năm thứ nhất của mình vài tiếng trước. Thật không thể tin nổi chúng tôi đã cũng nhau đi được một chặng đường dài đến vậy. Jeremiah và tôi quen biết nhau qua các mùa Hè, vì thế việc giờ chúng tôi đến với nhau như thế này cũng chẳng có gì bất ngờ - nếu không muốn nói đó là điều khó tránh khỏi. ... Mời các bạn đón đọc Mùa Hè Thiên Đường Tập 3 của tác giả Jenny Han.

Nguồn: dtv-ebook.com

Xem

Xứ Sở Của Những Người Ngáp (Azit Nexin)
Aziz Nesin, đọc là Azit Nexin hay Azit Nêxin, (tên khai sinh là Mehmet Nusret; 20 tháng 12 năm 1915 — 6 tháng 7 năm 1995) là một nhà văn châm biếm được ngưỡng mộ ở Thổ Nhĩ Kỳ và là tác giả của hơn 100 cuốn sách. Thường được gọi với cái tên "Aziz Nesin", đây nguyên là tên cha ông, được Nesin sử dụng làm bút danh khi bắt đầu sáng tác. Ông đã sử dụng hơn năm mươi bút danh, như "Vedia Nesin", tên người vợ đầu, cho những bài thơ tình được xuất bản trên tạp chí Yedigün. Tập truyện cười Xứ Sở Của Những Người Ngáp này gồm có:Xứ sở của những người ngáp Quê ta vạn tuế Có nên làm bác sĩ không, con? Tìm mua: Xứ Sở Của Những Người Ngáp TiKi Lazada Shopee Không thể thành người Phải ho lao mới được Xót tiền dân Thanh tra sắp đến Cả một ổ Nếu tôi là đàn bà Những điều trớ trêu của kỹ thuật Chuyện vợ chồng Giá không có ruồi! Anh lính Mêmét làng Êmét Lỗi tại anh Chỉ mỗi đồng lương Ông vua và con rệp béo nhất thế giới Chiếc đèn đường và phố chúng tôi Chúng ta cũng bay lên mặt trăng Lũ người chúng ta! Giấc mơ Mỹ Chuyện đó không liên quan đến tôi Nhà hiền triết và hai người bạn Người thay cả dàn nhạc Ngài - Còi Thôi thì ở lại Lên giá đến nơi rồi! Biết ơn vạn bội Chỉ tại trời mưa *** Khi anh bị mất việc, cuộc sống của anh bắt đầu gặp khó khăn. Nhưng giải thích cho những ông bạn ưa tò mò biết nguyên nhân tại sao anh mất việc, mới thật khó khăn hơn nhiều. Không! Lần này nhất định tôi sẽ chẳng hở cho ai biết chuyện gì đã xảy ra với tôi cả. Mọi lần, có chuyện gì không may là tôi cứ hay đi kể lể với những người quen, vì hy vọng biết đâu có thể có người giúp đỡ tôi! Nhưng cũng có khi chỉ vì muốn cho khuây khỏa nỗi buồn. Nhưng khốn nỗi, cứ mỗi lần như thế tôi lại bị họ lục vấn đủ điều, cố tìm cho bằng được nguyên nhân nỗi bất hạnh của tôi, để rồi cuối cùng, chẳng biết thế nào, chính tôi lại bị xem là kẻ có tội trong mọi chuyện không may ấy! - Đấy, - Họ bảo tôi - giá mà anh không làm như thế, như thế, như thế... thì đời nào ông chủ lại đuổi. Mà một khi anh đã cả gan làm những chuyện như vậy, thì lỗi là tại anh rồi còn quái gì! Chính anh có lỗi thôi! Cuối cùng, bao giờ họ cũng kết án tôi như vậy, và vẻ hài lòng hiện rõ ra mặt. Hôm ấy tôi vừa đi ngoài phố vừa miên man suy nghĩ về chuyện làm ăn, thì bất thình lình có người đập mạnh vào vai. Tôi ngoảnh lại hóa ra ông bạn Ôxman Kêman. Anh ta vui vẻ đi bên cạnh tôi. Chợt nhìn thấy bộ mặt buồn rầu thiểu não của tôi anh cụp ngay mắt xuống, thay đổi hẳn vẻ mặt và bảo: - Tôi hiểu!... - Anh ta nói một cách ấp úng. Nghĩa là anh biết chuyện tôi bị đuổi khỏi chỗ làm. Nếu vậy thì không thoát được rồi! Thế nào anh ta lại sắp tra khảo tôi, tìm cách chứng minh cho tôi biết rằng chính tôi là kẻ có lỗi đấy cho mà xem! Cái vẻ mặt buồn rầu giả tạo thật chẳng ăn khớp một tí nào với cái ánh mắt long lanh vui sướng mà anh ta không che giấu nổi. Tôi cố làm ra vẻ không hiểu câu “Tôi hiểu” của anh ta và hỏi: - Anh làm sao thế? Hay có chuyện gì không vui? - Không, tôi chẳng làm sao cả! Nhưng tôi nghe nói là anh lại vừa bị mất việc thì phải. - Anh ta đáp. - Cũng không sao! - Tôi cố làm ra vẻ thản nhiên, vì không muốn tiếp tục cái vấn đề này. - Sao lại không sao? - Anh ta đứng ngay giữa phố, mồm cứ bô bồ kêu “trời ơi”, rồi đề nghị tôi: - Thôi, chúng mình vào tiệm làm một tách cà phê đi, rồi cậu kể cho tôi xem đâu đuôi thế nào nào? - Có gì đâu mà kể! - Tôi đáp. - Sao lại không có gì đâu! Chà, xem cậu bắt đầu giống ai rồi nào? Thôi, ta đi đi! Cậu cứ kể hết cho mình nghe, rồi tự khắc cậu sẽ thấy khuây khỏa ngay thôi mà. - Anh cứ làm như có thể thay đổi được cái gì không bằng. - Cậu làm mình giận đấy... Chả lẽ mình không phải là bạn cậu hay sao? Thế là tôi đành vào quán với anh ta. - Nào bây giờ thì cậu kể cho mình xem có chuyện gì xảy ra đi! - Anh ta nói, khi chúng tôi bắt đầu nhấm nháp ngụm cà phê. - Lão chủ vừa đuổi tôi... - Vì sao? - Thì tôi biết được vì sao! Anh đi mà hỏi lão ấy! - Cậu có hay đi làm muộn không? - Cuộc hỏi cung bắt đầu. - Không, bao giờ tôi cũng đến rất đúng giờ. - Có bao giờ cậu không hoàn thành công việc không? - Không. Ai lại dám cãi lại ông ấy. Sốt ruột, Kêman bắt đầu nhấm nháp móng tay. - Thôi đúng rồi, chắc cậu đòi tăng lương phải không? - Đâu có... - Hay là... cậu có câu nói gì đó về ông ta, chẳng hạn có ý chê trách ông ta...? - Ồ, không đời nào? Tôi bị hỏi vặn một hồi nữa bằng những câu đại loại như thế. - Chà! Chà!... Thế thì vì quái gì cậu bị đuổi được nhỉ? Hay là... có khi nào cậu nhìn ông ta chằm chằm như cậu đang nhìn mình bây giờ không? - Tôi không biết. Nhưng... có thể là có... - Thôi thế thì đích thị rồi! Tớ đã bảo mà! Nhất định là phải có lý do mà lại, chứ không đời nào tự dưng người ta lại đuổi cậu cả! Chính lỗi tại cậu chứ không phải tại ai hết! Cậu cứ nhìn người ta chằm chằm như muốn ăn sống nuốt tươi thế thì ai mà chịu được! Nói thật chứ... Lỗi là tại cậu thôi! Nói xong câu ấy, anh ta thấy trong người nhẹ nhõm hẳn.Dưới đây là những tác phẩm đã xuất bản của tác giả "Azit Nexin":Điên Cuồng Bất Đắc DĩMọi Ông Bố Đều Đã Từng Xếp Thứ NhấtNhững Người Thích ĐùaTập Truyện Cười Leo Lên Và Tụt XuốngTập Truyện Cười Xin Ch-Ào-Ào!Tập Truyện Cười Xứ Ngáp VặtTình Yêu Cuồng NhiệtXứ Sở Của Những Người NgápĐộc giả có thể tìm mua ấn phẩm tại các nhà sách hoặc tham khảo bản ebook Xứ Sở Của Những Người Ngáp PDF của tác giả Azit Nexin nếu chưa có điều kiện.Tất cả sách điện tử, ebook trên website đều có bản quyền thuộc về tác giả. Chúng tôi khuyến khích các bạn nếu có điều kiện, khả năng xin hãy mua sách giấy.
Xứ Nắng (Lê Thị Thấm Vân)
Độc giả có thể tìm mua ấn phẩm tại các nhà sách hoặc tham khảo bản ebook Xứ Nắng PDF của tác giả Lê Thị Thấm Vân nếu chưa có điều kiện.Tất cả sách điện tử, ebook trên website đều có bản quyền thuộc về tác giả. Chúng tôi khuyến khích các bạn nếu có điều kiện, khả năng xin hãy mua sách giấy.
Xóm Cầu Mới (Nhất Linh)
Độc giả có thể tìm mua ấn phẩm tại các nhà sách hoặc tham khảo bản ebook Xóm Cầu Mới PDF của tác giả Nhất Linh nếu chưa có điều kiện.Tất cả sách điện tử, ebook trên website đều có bản quyền thuộc về tác giả. Chúng tôi khuyến khích các bạn nếu có điều kiện, khả năng xin hãy mua sách giấy.
Vượn Cáo (Benjamin Black)
Độc giả có thể tìm mua ấn phẩm tại các nhà sách hoặc tham khảo bản ebook Vượn Cáo PDF của tác giả Benjamin Black nếu chưa có điều kiện.Tất cả sách điện tử, ebook trên website đều có bản quyền thuộc về tác giả. Chúng tôi khuyến khích các bạn nếu có điều kiện, khả năng xin hãy mua sách giấy.