Liên hệ: 0912 699 269  Đăng nhập  Đăng ký

World of Warcraft: Chronicle Quyển 1 - Chris Metzen & Matt Burns & Robert Brooks

Azeroth chỉ là một thế giới bé nhỏ trong một vũ trụ khổng lồ, một khu vực đầy những ma thuật tiềm ẩn và những thực thể hùng mạnh. Ngay từ khởi đầu của thời gian, những lực lượng đó đã ảnh hưởng tới Azeroth và vùng xung quanh, thiết đặt chuyển động của những vì sao và tạo nên số phận của vô số thế giới và nền văn minh phàm trần… NHỮNG LỰC LƯỢNG, KHU VỰC, VÀ DÂN CƯ CỦA VŨ TRỤ NHỮNG LỰC LƯỢNG VŨ TRỤ ÁNH SÁNG VÀ BÓNG TỐI Ánh Sáng và Bóng Tối là những lực lượng cơ bản nhất tồn tại. Bật kể sự đối nghịch từ chính bản chất, chúng vẫn bị trói buộc với nhau trên phạm vi toàn vũ trụ. Một thứ không thể tồn tại nếu thiếu thứ kia.    Ánh Sáng và Bóng Tối thuần khiết cư ngụ trong một địa hạt ngay bên ngoài biên giới thực tại, nhưng sự tồn tại của chúng ảnh hưởng tới khắp vụ trụ vật chất. Ánh Sáng biểu thị là ma thuật thần thánh, trong khi Bóng Tối (cũng được quy là “Hư Vô”) biểu thị bằng ma thuật bóng đêm. SỰ SỐNG VÀ CÁI CHẾT Lực lượng Sự Sống và Cái Chết cai trị khắp tất cả những vật sống trong thế giới vật chất. Nguồn năng lượng của Sự Sống, còn thường được gọi là ma thuật tự nhiên, phát triển liên tục và được đổi mới trong tất cả mọi thứ. Cái Chết, dưới dạng ma thuật chiêu hồn, dùng làm đối trọng với Sự Sống. Đó là một lực lượng không thể tránh được tạo ra sự tuyệt vọng trong trái tim phàm trần và đẩy mọi thứ tiến tới một trạng thái suy tàn và cuối cùng là lãng quên. TRẬT TỰ VÀ HỖN LOẠN Lực lượng của Trật Tự và Hỗn Loạn thống thị trong hệ thống vũ trụ của vũ trụ vật chất. Trật Tự thường được lĩnh hội trong thực tại bởi ma thuật thần bí. Loại năng lượng này bẩm sinh đã rất linh động, và sử dụng nó cần có độ chính xác và sự tập trung cao độ. Ngược lại, Hỗn loạn biểu thị bằng ma thuật fel với sức hủy diệt cao. Nguồn năng lượng tàn bạo và cực kỳ hấp dẫn này được củng cố bằng cách hấp thụ sự sống khỏi những thực thể sống. CÁC NGUYÊN TỐ Các nguyên tố lửa, không khí, đất, và nước được dùng làm thành tố cơ bản của mọi thứ trong vũ trụ vật chất. Những nền văn hóa pháp tăng từ lâu đã sống hòa hợp, hoặc chiếm hữu lấy những nguyên tố đó. Để làm vậy, họ gọi lên những lực lượng căn bản của Tinh Thần và Suy Tàn. Những kẻ muốn tìm kiếm sự cân bằng cho các nguyên tố dựa vào Tinh Thần (đôi khi được biểu hiện bằng “nguyên tố thứ năm” bởi những pháp tăng, hoặc “khí” bởi thầy tăng). Lực lượng ban sự sống này liên kết và nối liền tất cả mọi thứ tồn tại với nhau. Suy Tàn là công cụ của những pháp tăng tìm kiếm sự nô dịch và biến chính các nguyên tố trở thành vũ khí. TÍNH TƯƠNG ỨNG CỦA NGUYÊN TỐ Nhiều nền văn hóa pháp tăng đã khám phá ra rằng các nguyên tố có thể tác động tới nhiều trạng thái cảm xúc. Vì lý do này, những kẻ phàm thường liên kết những nguyên tố với nhiều cảm xúc khác nhau, cả tích cực và tiêu cực. LỬA Tính tích cực: Say Mê Tính tiêu cực: Cuồng Nộ KHÍ Tính tích cực: Khôn Khéo Tính tiêu cực: Điên Rồ ĐẤT Tính tích cực: Ổn Định Tính tiêu cực: Ngoan Cố NƯỚC Tính tích cực: Yên Bình Tính tiêu cực: Do Dự TINH THẦN Tính tích cực: Dũng Cảm Tính tiêu cực: Khờ Khạo SUY TÀN Tính tích cực: Hiệu Quả Tính tiêu cực: Tàn Nhẫn CÁC KHU VỰC TỒN TẠI BÓNG TỐI BAO LA PHÍA TRÊN Vùng Bóng Tối Bao La Phía Trên tượng trưng cho vũ trụ vật chất. Đó là một khu vực sống rộng vô hạn gồm vô vàn những vì sao, thế giới, và nền văn minh phàm trần.    Azeroth – thế giới Warcraft – chỉ là một trong số vô số thế giới trôi dạt trong vùng Bóng Tối Bao La Phía Trên to lớn. HỖN ÂM Vùng Hỗn Âm là một chiều không gian song song với vùng Bóng Tối Bao La Phía Trên. Những lực lượng Ánh Sáng và Hư Vô đối chọi lẫn nhau ngay biên giới Hỗn Âm, nhấn chìm khu vực này trong những xung đột bất tận. Có lúc, những nguồn năng lượng linh động tràn ngập khắp xứ Hỗn Âm xâm nhập vào vũ trụ vật chất, tác động quá mức tới thực tại. CÕI MỘNG LỤC BẢO Cõi Mộng Lục Bảo là một khu vực vô thực của những linh hồn và những sự sống không được thuần chế tồn tại khắp thế giới Azeroth. Những thực thể lạ thường còn gọi là vệ thần tạo ra Cõi Mộng Lục Bảo để dùng làm bản đồ cho sự phát triển của hệ động thực vật tại Azeroth. Hai khu vực cùng được kết nối lại với nhau: khi sự sống lên xuống khắp thế giới vật chất, nguồn năng lượng tinh thần tràn đầy khắp Cõi Mộng Lục Bảo cũng biến đổi theo.    Mặc dù được kết nối với thế giới vật chất, Cõi Mộng Lục Bảo là nơi hầu hết những trí óc phàm trần sẽ thấy kỳ lạ và vô thực. Nhưng một số trong đó, nhờ sử dụng ma thuật thầy tu, có thể bước vào trạng thái mơ và cố tình bước vào Cõi Mộng Lục bảo. Những ý nghĩ của họ cũng có thể được tạo hình và ảnh hưởng đôi chút tới khu vực tinh thần tươi tốt này, nhưng dấu vết của những kẻ mơ để lại không bao giờ tồn tại mãi mãi.    Trong con đường mơ, thời gian và khoảng cách là không cố định. Tinh thần trôi đi như gió qua những miền đất rừng nguyên thủy tươi tốt biến đổi không ngừng. Thứ có vẻ hữu hình vào lúc này có thể trở nên mơ hồ vào lúc sau; có vẻ như mọi biên giới đều biến đổi nhanh như chớp mắt. XỨ BÓNG ĐÊM Giống Cõi Mộng Lục bảo, Xứ Bóng Đêm cũng được kết nối với thế giới Azeroth. Nhưng trong khi Cõi Mộng Lục Bảo tượng trưng cho sự sống, Xứ Bóng Đêm tượng trưng cho cái chết. Ở đó có những khu vực đầy ác mộng của sự suy tàn, những mặt phẳng tinh thần rối rắm phức tạp đầy ứ những linh hồn chết chóc tới từ thế giới sống.    Khởi đầu của Xứ Bóng Đêm vẫn chưa được rõ ràng, nhưng chúng đã tồn tại ngay từ khi sự sống phàm trần lần đầu tiên xuất hiện trong vũ trụ vật chất. Nhiều người tin rằng những linh hồn phàm trần bị hút tới nơi tối tăm này vào lúc chết, nơi họ sẽ ở đó mãi mãi. Nhưng có những người khác vẫn hi vọng rằng linh hồn họ rồi sẽ tới một nơi sáng sủa hơn, chứ không phải héo tàn mãi mãi trong cái lạnh lẽo vì bị giam cầm nơi Xứ Bóng Đêm. CÁC CƯ DÂN VŨ TRỤ CHÚA TỂ HƯ VÔ Các chúa tể hư vô là những thực thể ghê gớm được tạo ra từ năng lượng bóng tối thuần khiết. Những thực thể này độc ác và tàn nhẫn vượt xa khả năng nhận thức của phàm nhân. Bị dẫn dắt bởi cơn đói vô độ, những chúa tể hư vô cố tiêu hủy mọi vật chất và năng lượng trong thế giới vật chất.    Ở tình trạng tự nhiên của mình, các chúa tể hư vô tồn tại bên ngoài thực tế. Chỉ những kẻ hùng mạnh nhất trong đó mới có thể xuất hiện tại thế giới vật chất, và chỉ trong một khoảng thời gian giới hạn. Để duy trì sự hiện diện ở thực tại, các chúa tể hư vô phải hấp thụ một lượng vật chất và năng lượng không kể xiết. NAARU Naaru là những sinh vật lương thiện của nguồn năng lượng thần thánh sống. Họ có lẽ là hiện thân thuần khiết nhất của Ánh Sáng tồn tại ở vùng Bóng Tối Bao La Phía Trên. Các naaru thề sẽ đem lại hòa bình và hi vọng cho tất cả các nền văn minh phàm trần và ngăn cản những lực lượng đen tối của Hư Vô muốn nhấn chìm tạo hóa. TITAN Các titan là những thực thể khổng lồ giống thần tạo ra từ những vật chất nguyên thủy từ lúc thế giới sinh ra. Họ dạo bước khắp vũ trụ như những thế giới bước đi, thấm đẫm nguồn năng lượng tạo hóa đơn thuần. Các titan sử dụng sức mạnh đáng ngạc nhiên này để tìm kiếm và đánh thức những kẻ cùng giống loài với họ – những kẻ vẫn còn say ngủ ở những nơi xa xôi của Bóng Tối Bao La. QUÂN ĐOÀN RỰC LỬA Quân Đoàn Rực Lửa là lực lượng phá hoại nhất trong vùng Bóng Tối Bao La Phía Trên. Gã titan sa ngã Sargeras tạo ra đội quân quỷ lớn mạnh này nhằm quét sạch tất cả tạo vật. Quân Đoàn Rực Lửa di chuyển từ thế giới này sang thế giới khác, tàn sát mọi thứ trên đường đi bằng nguồn ma thuật fel hủy diệt. Không ai biết chính xác đã bao nhiêu thế giới cùng những nền văn minh phàm trần mà lũ quỷ này đã tiêu diệt trong cuộc Viễn Chinh Rực Lửa khủng khiếp của chúng.    Lũ quỷ trong hàng ngũ Quân Đoàn Rực Lửa cực kỳ kích động. Linh hồn của chúng bị trói buộc với xứ Hỗn Âm, khiến việc phá hủy chúng vĩnh viễn trở nên khó khăn đến lạ thường. Kể cả nếu một con quỷ chết trong vũ trụ vật chất, linh hồn của chúng rồi sẽ trở lại xứ Hỗn Âm và lại hiện hữu trở lại. Để thực sự tiêu diệt được linh hồn một con quỷ, sinh vật đó phải bị giết trong chính xứ Hỗn Âm, ở nơi vũng xoáy linh động đó rò rỉ vào thế giới phàm trần, hoặc ở nơi tràn ngập nguồn năng lượng của Quân Đoàn Rực Lửa. CỔ THẦN Cổ Thần là hiện thân của Hư Vô. Chúng hiện thân cho những ác mộng: những ngọn núi từ thịt thối và những xúc tu uốn éo lan truyền như căn bệnh ung thư trong những thế giới của Bóng Tối Bao La. Những thực thể độc ác đó phục vụ cho chúa tể hư vô, và chúng sống chỉ để biến những thế giới mà chúng xâm nhập được trở thành những nơi đau thương chết chóc. DÃ THẦN Dã Thần là hiện thân cơ bản của sự sống và tự nhiên. Họ là những sinh vật thuộc hai xứ sở. Các Dã Thần cư ngụ tại thế giới vật chất Azeroth, nhưng linh hồn họ bị trói buộc với Cõi Mộng Lục Bảo vô thực. Nhiều Dã Thần xuất hiện trong hình dạng những loài thú khổng lồ, như sói, gấu, hổ, hay chim. NHỮNG LINH HỒN NGUYÊN TỐ Những linh hồn nguyên tố là những thực thể cổ xưa và hỗn độn của lửa, đất, khí, và nước. Họ là một trong những sinh vật có tri giác đầu tiên cư ngụ tại những thế giới mới sinh ra khi vũ trụ thức tỉnh. Những linh hồn nguyên tố xuất hiện trong gần như vô số hình dạng và kích thước khác nhau. Mỗi một sinh vật như vậy đều có tính cách và khí chất riêng biệt, những điểm bị ảnh hưởng rất lớn bởi bản chất nguyên tố của các linh hồn.    Sự xuất hiện của nguyên tố thứ năm – Tinh Thần – cũng ảnh hưởng tới sự sắp xếp của những thực thể nguyên tố đó. Một thế giới quá thừa mứa Tinh Thần có thể dựng dậy những nguyên tố bản địa bình thường rất bị động và thiếu tính hiện hữu. Ngược lại, một thế giới có quá ít Tinh Thần có thể sản sinh ra những nguyên tố quá kích động và có sức phá hủy kinh hoàng. XÁC SỐNG Xác sống từng là những kẻ phàm chết đi và bị mắc kẹt giữa sự sống và cái chết. Những thực thể thảm thương đó nhận được sức mạnh từ nguồn năng lượng chiêu hồn tràn ngập khắp vũ trụ. Hầu hết xác sống bị dẫn lối bởi cơn hận thù cùng lòng căm ghét muốn phá hủy thứ duy nhất chúng không thể có lại được nữa: sự sống. Dịch: Asumo      Dịch thuật từ ngữ: Ánh Sáng: Light Bóng Tối: Shadow Bóng Tối Bao La Phía Trên: Great Dark Beyond Cái Chết: Death Chúa Tể hư Vô: Void Lord Cõi Mộng Lục Bảo: Emerald Dream Cổ Thần: Old God Cuộc Viễn Chinh Rực Lửa: Burning Crusade Dã Thần: Wild God Đất: Earth Hỗn Âm: Twisting Nether Hỗn Loạn: Disorder Hư Vô: Void Khí: Air Lửa: Fire Nguyên Tố: Element Nước: Water Pháp tăng: shaman Quân Đoàn Rực Lửa: Burning Legion Quỷ: demon Thầy tăng: monk Tinh Thần: Spirit Suy Tàn: Decay Sự Sống: Life Trật Tự: Order Vệ thần: keeper Xác sống: undead Xứ Bóng Đêm: Shadowlands Mời các bạn đón đọc World of Warcraft: Chronicle Quyển 1 của tác giả Chris Metzen & Matt Burns & Robert Brooks.

Nguồn: dtv-ebook.com

Xem

Tận Hiến
Học Viện Ma Cà Rồng 6 - Tận Hiến Đợt phun trào cuối cùng của núi lửa bao giờ cũng đáng sợ nhất, chói lọi nhất, và huy hoàng nhất. Sự hiến dâng cuối cùng của tình yêu bao giờ cũng thê thảm nhất, cao thượng nhất, mà lại đẹp đẽ nhất. Tận hiến là một bước ngoặt lớn về cảm xúc của series Học viện Ma cà rồng. Sự khâm phục và mê say mà người đọc vẫn dành riêng cho một Rose cứng rắn nồng nàn từ đầu truyện đến giờ đang mấp mé phân chia bởi hàng loạt chân dung hấp dẫn khác. Adrian dằn vặt, vị tha và khiến tim ta tan nát. Dimitri mâu thuẫn, giãy giụa và khiến lòng ta thương xót. Vasilisa trưởng thành, khôn ngoan và khiến trí ta ngưỡng mộ. Nhờ sức ảnh hưởng và lôi cuốn mạnh mẽ như tâm bão của Rose, ý chí chiến đấu và đức hi sinh của cộng đồng quanh cô đang phát triển đến tột độ, dần dà thay đổi diện mạo cho một xã hội ma cà rồng già cỗi ích kỉ vốn chỉ đòi hỏi người khác lao lung vì mình. Nội Dung Rose không ngờ rằng, việc biến đổi Dimitri từ ác quỷ trở lại thành thần thánh lại chông gai đến thế. Cô tha thứ cho anh, cộng đồng dần dà cũng chấp nhận anh, nhưng Dimitri thì mãi chìm sâu vào ám ảnh tội lỗi và không chịu nương tay với bản thân. Anh quyết định sẽ sống tiếp như một bóng ma, cự tuyệt cả người con gái anh mãnh liệt tôn thờ vì cho rằng mình không còn xứng đáng với nàng, không xứng đáng được yêu, được hạnh phúc nữa. Mọi việc đột ngột thay đổi khi nữ hoàng Tatiana bị sát hại và mọi bằng chứng buộc tội đổ hết xuống đầu Rose. Dimitri có thể đày đoạ chính mình, nhưng không ngăn được bản năng bảo vệ trỗi dậy trước cảnh người anh yêu chịu khổ đau oan ức. Được bạn bè giúp đỡ, anh mang Rose đi trốn, để trên đường cứ tự mâu thuẫn khi niềm khao khát cũ lại được dịp khơi ngọn. Mở đầu Màn đêm, anh là người huấn luyện Rose cách chiến thắng kẻ khác, biết đâu đến khi Tận hiến, anh phải học lại ở cô cách chiến thắng chính bản thân mình. *** TÔI KHÔNG THÍCH CHUỒNG CỦI. Thậm chí tôi còn ghét tới vườn thú. Lần đầu tiên đến đấy, tôi suýt nữa bị hoảng loạn không gian hẹp khi nhìn những con vật tội nghiệp trong chuồng. Thật khó lòng tưởng tượng ra sinh vật nào sống nổi với tình cảnh đó. Đôi khi tôi thương xót các phạm nhân bị giam cầm chung thân nơi ngục tối. Tất nhiên, tôi chưa bao giờ ngờ rằng mình sẽ phải sống nốt quãng đời còn lại ở phòng giam. Nhưng gần đây số phận dường như đang dồn tôi tới những tình huống không ngờ nổi, vì hiện giờ tôi đang bị giam giữ. “Này!” Tôi kêu lên và nắm lấy những chấn song sắt ngăn cách mình với thế giới bên ngoài. “Tôi phải ở đây bao lâu nữa? Khi nào mở phiên tòa? Các người không thể nhốt tôi trong hầm ngục này mãi được!” Thực ra đây cũng không hẳn là một hầm ngục tăm tối đầy xiềng xích han rỉ. Tôi đang ở trong một căn phòng nhỏ với bốn bức tường ảm đạm, sàn nhà ảm đạm, và… mọi thứ ảm đạm. Đơn điệu. Khắc nghiệt. Lạnh lẽo. Thực sự nó còn đáng thất vọng hơn bất kì hầm ngục ẩm ướt nào. Các chấn song khiến tôi khó chịu. Tôi nhìn thấy vai một người đàn ông đang nghiêm mình đứng gác ở phía cửa ra vào và đoán chừng còn tới bốn giám hộ khác chỗ hành lang, ngoài tầm mắt tôi. Tôi cũng biết sẽ không ai hồi đáp, nhưng điều đó không ngăn được tôi dằng dai đòi câu trả lời trong suốt hai ngày qua. Khi được đáp lại bằng sự im lặng thường thấy, tôi thở dài và sụp xuống chiếc phản đằng góc phòng giam. Cũng giống như mọi thứ trong ngôi nhà mới này, chiếc phản trông ảm đạm và khô cứng. Phải. Tôi thực lòng mong muốn được giam trong hầm ngục thật hơn. Có chuột bọ và mạng nhện, chí ít còn có thứ để nhìn. Tôi ngước lên, lập tức cảm thấy mất phương hướng như mọi lần: trần nhà và bốn bức tường siết chặt lấy tôi. Cảm giác tức thở. Dường như mọi bức tường của căn phòng đang bóp dần vào tôi cho tới khi không còn khoảng cách, không còn không khí nữa… Tôi ngồi bật dậy, thở hổn hển. Thôi nhìn tường với trần nhà đi, Rose, tôi tự mắng mình, rồi nhìn xuống đôi tay đang nắm chặt, cố tìm hiểu xem tại sao mình lại rơi vào hoàn cảnh này. Câu trả lời đầu tiên quá rõ ràng: có kẻ đã vu cho tôi một tội ác mà tôi không hề phạm, một tội ác không hề nhỏ nhoi. Người ta đã mở phiên điều trần để kết luận tôi phạm tội ác ghê gớm nhất đối với một Moroi hay ma cà rồng lai. Tội mưu sát. Nói vậy không có nghĩa tôi chưa từng giết chóc. Tôi đã giết, cũng đã phá lệ (và cả luật) rất nhiều lần. Nhưng sát nhân máu lạnh không phải vai diễn của tôi. Nhất là trong vụ ám hại nữ hoàng. Thực ra thì Tatiana và tôi chưa bao giờ thân thiện. Bà là một người thống trị đầy toan tính của Moroi - một chủng tộc ma cà rồng sống, điều khiển pháp thuật, không giết chóc vì máu. Mối quan hệ giữa Tatiana và tôi vẫn luôn căng thẳng vì nhiều lí do. Một trong số đó là việc tôi hẹn hò với Adrian cháu trai yêu của bà. Một lí do khác là sự bất đồng ý kiến trong chính sách chiến đấu chống Strigoi - những ma cà rồng độc ác đội mồ sống dậy, những kẻ rình mò chúng tôi. Tatiana đã chơi khăm tôi nhiều lần, mặc dầu vậy tôi chưa bao giờ mong bà chết. Song rõ ràng là có kẻ muốn lấy mạng bà, kẻ đó đã cố tình để lại những dấu vết lộ liễu dẫn tới tôi, tồi tệ nhất là dấu tay chi chít trên chiếc cọc bạc đâm vào tim Tatiana. Chiếc cọc là của tôi, cố nhiên phải hằn dấu tay tôi, nhưng dường như chẳng ai đếm xỉa tới lẽ tất dĩ ngẫu ấy. Tôi lại thở dài, thò tay vào túi lôi ra một mẩu giấy nhàu nát. Đây là thứ duy nhất để đọc. Tôi nắm thật chặt, không cần phải nhìn những dòng chữ vì đã nhớ quá rõ. Nội dung bên trong khiến tôi tự hỏi mình đã biết gì về Tatiana. Nó khiến tôi phải lật lại nhiều vấn đề. Thất vọng vì hoàn cảnh xung quanh, tôi thoát ra, đi tới một nơi khác: Lissa, bạn thân của tôi. Lissa là một Moroi, nhờ có chung mối liên kết tâm linh, tôi có thể thâm nhập vào tâm trí cô và nhìn thế giới qua đôi mắt cô. Moroi nào cũng sở hữu một loại pháp thuật nguyên tố. Nguyên tố của Lissa là linh hồn, gắn liền với tâm linh và năng lực chữa trị. Đây là một loại năng lực hiếm có trong giới Moroi, bởi bình thường họ hay sở hữu các nguyên tố mang tính vật lí hơn. Hiện giờ chúng tôi vẫn chưa biết nhiều về khả năng kì diệu của linh hồn. Lissa đã sử dụng linh hồn để đưa tôi từ cõi chết trở về, mối liên kết giữa hai bên hình thành từ đó. Việc đi vào tâm trí Lissa đưa tôi ra khỏi nhà ngục, nhưng không giải quyết được vấn đề của tôi. Lissa đang cố gắng để chứng minh rằng tôi trong sạch, từ lúc nghe buổi điều trần công bố toàn những chứng cứ bất lợi. Chiếc cọc bạc sử dụng trong vụ giết người chỉ là sự khởi đầu. Trong phiên điều trần, phía đối thủ đã rất nhanh nhảu nhắc mọi người nhớ tới mối xung đột giữa tôi và nữ hoàng, thậm chí còn tìm ra nhân chứng xác nhận tung tích của tôi trong thời gian xảy ra vụ sát nhân. Sự xác nhận khiến tôi không có chứng cứ ngoại phạm. Hội đồng quyết định chừng đó là đủ để đưa tôi ra một phiên tòa chính thức - nơi tôi sẽ phải nhận sự trừng phạt thích đáng. Lissa đang nỗ lực tuyệt vọng để gây chú ý và thuyết phục mọi người rằng tôi bị vu khống. Nhưng gần như chẳng ai chịu lắng nghe cô, vì cả hội đồng hoàng gia Moroi đang bận rộn chuẩn bị cho tang lễ trọng thể của Tatiana. Cái chết của nữ hoàng đương nhiệm là một chuyện trọng đại. Moroi và ma cà rồng lai - nửa ma cà rồng như tôi - từ khắp nơi trên thế giới kéo đến hoàng cung để tham dự tang lễ. Thức ăn, hoa quả, trang trí, và cả các nhạc công… Quá trọng thể. Nếu Tatiana có gia đình, không biết sự kiện có diễn ra linh đình thế này không. Quay cuồng trong các hoạt động ồn ào, không ai thèm nghĩ đến tôi. Người ta chỉ cần biết giờ đây tôi đã bị giam vào ngục, không thể giết ai được nữa. Kẻ ám sát nữ hoàng đã bị bắt. Công lí đã được thực thi. Kết thúc vụ án. Tôi chưa kịp nhìn kĩ khung cảnh xung quanh Lissa thì một tiếng động trong tù khiến tôi giật mình quay lại hiện tại. Có người vừa vào, đang nói chuyện với canh ngục, xin phép được gặp tôi. Người đầu tiên tới thăm tôi sau nhiều ngày. Tim đập thình thịch, tôi nhảy ra chỗ chấn song, hi vọng có người đến thông báo rằng mọi chuyện chỉ là một sự nhầm lẫn kinh khủng. Mời các bạn đón đọc Tận Hiến của tác giả Richelle Mead & Nguyễn Vũ Thủy Tiên (dịch).
Hệ Thống Game Tại Dị Giới
Hắn là thanh niên tài tuấn của địa cầu, sống tại thế kỷ 21! Chiến sĩ sư? Pháp sư? Thuần thú sư sao? Còn cả cái siêu cấp hệ thống nữa, ta chẳng ngại ở dị giới tung hoành một phen! Nhất thống thiên hạ Ân oán tình cừu Say mộng mỹ nhân Huynh đệ sinh tử Tiếu ngạo giang hồ, trật tự thế giới! Hoàng Chấn Minh ta đặt quy tắc!! *** Trước đây, khi nghe tới thể loại sắc hiệp, chúng ta thường nghĩ tới những tác giả của Trung Quốc thôi đúng không nào. Nhưng hiện tại, trào lưu sắc hiệp đang phát triển, do vậy một số tác giả tre, có tiếng ở Việt Nam cũng nhảy vào tham gia. Trong đó có thể kể tới tác giả Tạ Trường Thành, đây là một tác giả trẻ của Việt nam, hiện đang nổi trên diễn dàn văn học mạng hiện nay. Trong số các tác phẩm nổi bật của anh, có thể kể tới Hệ Thống Game Tại Dị Giới, đây là tác phẩm khá lôi cuốn. Truyện kể về Hoàng Minh, một con nghiện game hiện đang sống tại Việt Nam vào năm 2035, một người dành hết thanh xuân của mình để chơi game và cường hóa nhân vật. Vì đam mê chơi game nên hắn tự thiết kế ra một chiếc mũ thực tế ảo, cho phép người chơi có thể hóa thân thành nhân vật trong game. Chiếc mũ này giúp người chơi game có thế cảm nhận rõ ràng hơn về sự vật và sự việc. Trong quá trình thử nghiệm mũ, vô tình một dòng điện bị rò rỉ, đánh khét thân thể hắn, mang linh hồn hắn xuyên qua đến Hoàng Thiên Đại lục. Một thế giới dị giới, tương tự như thế giới game mà hắn đang ấp ủ. Linh hồn hắn ly khai cơ thể, xuyên việt vào thân thể của Hoàng Chấn Minh, một đứa trẻ 10 tuổi, do mải nghịch ngợm nên em ấy đã tử vong khi từ trên cây cao ngã xuống. Tại thế giới này, nắm đấm giải quyết tất cả, chỉ cần có sức mạnh là mọi người phải nghe theo. Bên cạnh đó ở đây còn có thể tu luyện, giúp con người đắc đạo thành tiên, vượt qua khỏi ải sinh – lão – bệnh – tử thông thường. Cha hắn vốn chỉ là một thương gia nhỏ, không có địa vị tại Hoàng Gia, mẹ hắn cũng thế. Khi xuyên qua tới đây, hắn không cam lòng sống một cuộc sống đơn điệu, hắn phải vươn lên, cố gắng giành được địa vị, vị trí mà hắn thầm mong từ lúc trước. Bằng kiến thức của mình, hắn kiến cho những bông hoa bên cạnh phải nghe theo và nguyện dâng hiến, những đấng nam nhi ngả mũ thán phục. Hãy đọc và ủng hộ tác giả Việt thôi nào! *** Việt Nam, ngày 25 tháng 6 năm 2035 Tại một xóm trọ nhỏ, hắn là một sinh viên đại học, năm nay 24 tuổi xuân! Thân cao mét 8, dáng người cao gầy. Khuân mặt thanh tú hiển nhiên là một soái ca, thế nhưng hai mắt hiện tại thâm như mắt gấu trúc, nếu ai nhìn bộ dạng hắn bây giờ chắc phải cười phá lên mà thốt rằng: -wow, con gấu trúc hình người. Hắn tên là Hoàng Minh, là một game thủ thực thụ. Hắn mê game, mê sáng tạo, và thật sự là hắn có bộ óc tuyệt vời... -Dây đỏ nữa, gắn chíp vòng ngoài, sắp hoàn thiện rồi, ha ha. Hoàng Minh tự tin, môi hắn nhếch lên nhìn rất tà, vừa cười vừa chăm chú nhẹ nhàng những chi tiết nhỏ còn lại! Nếu mà có nhà khoa học phát minh nào ở đây chắc phải gật gù lắm khi nhìn thấy đồ vật hắn làm! Trong tay hắn lúc này là một chiếc mũ trò chơi, nhìn nó cũng khá bình thường như các loại mũ game khác, thế nhưng không ai biết hắn đã làm ra ý tưởng điên rồ gì ở cái mũ game bình thường này được! Mũ game giả lập, kích hoạt sóng não đưa con người vào một thế giới khác, một thế giới giả lập, được đưa ra sớm nhất vào năm 2027. Sau nhiều năm đã trở thành thế giới thứ 2 của con người trên khắp thế giới! Nổi bật như game phong thần, thiên phạt, hay ranh giới. - chỉ một chút nữa thôi, ta sẽ là người đầu tiên, là người duy nhất phát minh ra trò chơi này, ha ha. Ta sẽ giàu to. Hoàng Minh cười lớn, trong đầu hắn đã diễn rq cái viễn cảnh gia đình hắn được về ở một ngôi nhà đẹp, em gái hắn sẽ được học một trường trung học danh tiếng! Vì ý tưởng này hắn đã cố gắng suốt 4 năm nay, nhất định phải thành công! Hắn đã có ý tưởng từ 4 năm trước, tạo ra thế giới game duy nhất của hắn, chính là hợp lại nhưng bộ truyện mà hắn yêu thích thành game. Một ý tưởng điên rồ, thế nhưng hắn đã cố gắng học hỏi cố gắng sáng tạo và thành quả sắp được hiện ra. Thế giới của hắn do hắn làm chủ... --Hoàn thành!!! Hoàng Minh nhìn chiếc mũ game của hắn mà rơi xuống nước mắt, đây là thành quả của hắn, là tác phẩm ấp ủ bao năm nay, là một sáng tạo điên rồ của cả thế giới... Dường như không thể chờ đợi được, hắn vội vàng chỉnh lại tư thế, nằm xuống giường đội chiếc mũ vào đầu, hắn đâu biết rằng cuộc sống hắn đã bắt đầu sang một ngã rẽ khác. -Link Start! Chiếc mũ phát sáng bắt đầu kích hoạt, Hoàng Minh đã triệt để nhắm mắt đợi tinh thần được dòng điện kích hoạt! Mời các bạn đón đọc Hệ Thống Game Tại Dị Giới của tác giả Tạ Trường Thành.
Hắc Ám Tây Du
《 Tây Du Ký 》 vẻn vẹn kể ra liên quan tới Tây Hành cố sự. Thế nhưng là sự tình thật chỉ có đơn giản như vậy sao Hiện tại, ta cho ngươi biết, Tây Du chỉ là vừa mới bắt đầu, cố sự cũng không có kết thúc. Đường Tam Tạng, Tôn Ngộ Không, Trư Ngộ Năng, Sa Ngộ Tịnh, Tiểu Bạch Long. Năm người này con đường, còn có biết tiếp tục đi tới đích. Coi ta quỳ gối phật tiền, hái qua Kim Cô sát na, ta rốt cục nhớ lại, ta đến cùng là ai. Ta là ai Ta là Tề Thiên Đại Thánh Tôn Ngộ Không. Ta là Yêu tộc đại yêu Tôn Ngộ Không. Ta là, bách chiến bách thắng, Tôn Ngộ Không. *** Khi ta quỳ tại Phật trước, lấy đi kim cô sát na, ta rốt cục nhớ lại, ta rốt cuộc là ai."Hầu tử, ngươi thua, ta lại cho ngươi một lần cơ hội, thế nhưng ngươi vẫn như cũ phủ phục tại ta dưới chân. Năm đó đại náo thiên cung thời điểm ngươi nói ta lừa ngươi, cho lên ta chỉ đè ép ngươi 500 năm. Hiện tại, ngươi không phải là cùng lúc đầu một dạng? Quỳ tại ta dưới chân, như con chó một dạng. A, không, ngươi bây giờ căn bản không như năm đó, ngươi bây giờ liền kim cô bổng đều ném, ha ha ha." "Thì tính sao? Cây gậy không có, ta lão Tôn còn có nắm tay. Ngươi bất quá chính là một cái phân thân mà thôi, ta lão Tôn không sợ. Tính là hiện tại quỳ tại trước mặt ngươi có thể làm gì? Tính là ngươi đè thêm ta lão Tôn 500 năm thì thế nào? Đợi ta chém tam thi, khi đó, chính là ngươi Như Lai hôi phi yên diệt thời điểm. Như Lai, ngươi là giết không chết ta. Ta từ sinh ra lên cũng đã cùng thế giới hòa làm một thể. Trừ phi ngươi phá hủy toàn bộ. Không thì, ta sớm muộn sẽ một gậy đánh đổ ngươi." "Kim Thiền, này liền là ngươi đại đồ đệ Tôn Ngộ Không? Chính là một cái thạch hầu mà thôi, sao dám tại Đại Lôi Âm Tự bực này càn rỡ? Xem ra chuyến này tây hành, cũng không có cho ngươi học thông minh a." Không đợi Kim Thiền Tử nói cái gì, Như Lai tiếng động lớn tiếng phật hiệu lại nói: "Hầu tử a, kỳ thực hiện tại ngươi chỉ có hai con đường có thể đi. Hoặc là chịu ta sắc phong làm Tây Thiên Đấu Chiến Thắng Phật, hơn nữa ta sẽ trả lại ngươi như ý kim cô bổng. Hoặc là, chính là ngươi Hoa Quả Sơn 10 vạn hầu tử hầu tôn tới Tây Thiên. Ta nghĩ, ngươi biết nên làm như thế nào đi." Lửa giận ngập trời, trong nháy mắt liền dập tắt. Đúng vậy, hắn Tôn Ngộ Không không sợ trời không sợ đất, thế nhưng hắn còn có Hoa Quả Sơn, kia 10 vạn hầu tử hầu tôn mặc dù tại sinh tử mỏng câu tính danh thành bất tử bất diệt tồn tại, thế nhưng Như Lai nhưng có thể đi độ hóa bọn họ a. Khiến bọn họ trở thành kia đần độn không biết tự mình Phật môn khôi lỗi còn là làm được. Huống chi, bây giờ Hoa Quả Sơn đã không phải là năm đó Yêu tộc liên quân đại náo thiên cung thời điểm cường thế, những kia có chút bản lãnh Yêu Vương tử tử bị Bồ Tát Thần Tiên thu nhận, Hoa Quả Sơn đã là danh nghĩa. "Ai, A di đà phật." Một tiếng thở dài, tại Kim Thiền Tử trong miệng, dằng dặc quanh quẩn tại toàn bộ Linh Sơn. Mỗi khi Hồng Nhật mới sinh, tại Linh Sơn cao nhất kia ngọn núi đỉnh, luôn sẽ có một thân ảnh, nhìn đầy trời ráng màu lẳng lặng ngây người. Mỗi khi trăng tròn nhô lên cao, tại Linh Sơn cao nhất kia tòa tháp thượng, luôn sẽ có một cái bóng lưng, nhìn xúc tu có thể đụng Minh Nguyệt trầm mặc. Mỗi khi mưa gió gấp tới, tại Linh Sơn nhất tĩnh cái kia góc, luôn sẽ có một thân ảnh, nhìn giàn giụa mưa to nhắm mắt trầm tư. Mỗi khi chúng tăng xướng kinh, mỗi khi dân chúng cầu xin, mỗi khi Như Lai giảng pháp, tổng có một người, chân mày nhẹ cau. Còn có kia từ bị sắc phong sau liền cần cần khẩn khẩn kim thân la hán, tựa hồ tất cả mọi người quên lãng hắn. Phật, Phật, Phật, như thế nào Phật? Phật lại là gì? Là phổ độ thiên hạ chúng sinh sao? Là cứu khổ cứu nạn sao? Là muôn dân hạnh phúc sao? Còn là, vẻn vẹn vì bảo đảm Như Lai phật tổ Chí Tôn địa vị đâu? Không thì, vì sao những thứ kia yêu quái một khi tu luyện thành công, không phải là bị Bồ Tát La Hán thu làm tọa kỵ chính là bị các lộ Thần Tiên thu làm tọa kỵ đâu? Mà những thứ kia không phục, liền đều bị diệt đi! Diệt không xong cũng không nguyện trở thành tọa kỵ, tựa như Tôn Ngộ Không như vậy, thành Phật, làm sứ giả La Hán. Nói chung, thiên đình cũng tốt, Linh Sơn cũng được, bọn họ là không muốn cho phép những thứ kia không ở trong khống chế người tồn tại. Thế nhưng, lần này, bọn họ rốt cục sai rồi, ngươi áp ta 500 năm ta cũng không buồn bực, ví như không có này 500 năm cũng sẽ không khiến ta lão Tôn lột bỏ kia phần hấp tấp cùng tự đại. Lấy vì thiên hạ giữa không ai lại là ta lão Tôn đối thủ, Thiên Cung những thứ kia kinh sợ túi khiến ta càng phát không coi ai ra gì, không biết, cây cao hơn rừng phong tất phá. Như vậy ta, sớm muộn sẽ ăn một đại thiệt. Bất quá, này 500 năm qua, ta ngày nhớ đêm mong, là gì bị áp tại dưới chân núi chính là ta lão Tôn cũng không phải Như Lai, là gì Ngọc đế vẫn là Ngọc đế, ta lão Tôn cũng không phải Tề Thiên Đại Thánh. Nói cho cùng, Tề Thiên Đại Thánh, là một người thất bại, triệt đầu triệt đuôi người thất bại. Không những mình bị áp tại Ngũ Hành Sơn hạ, thậm chí ngay cả kia bầy khỉ hầu tôn đều có lẽ nhất. Cho lên 500 năm sau, ta học xong ẩn nhẫn, ta biết chỉ bằng vào ta một lực lượng của cá nhân, cái gì cũng không làm được. Thiên đình quá lớn. Linh Sơn cũng quá lớn, lớn đến có thể lật tay giữa liền hủy diệt ta. Ngay sau đó ta theo Đường Tăng tây hành lấy kinh nghiệm, ngay sau đó ta giả bộ Pháp lực giảm nhiều, ngay sau đó ta cẩn trọng nhất tâm tây đi. Cách xa vạn dặm, bất quá là một cái té ngã chuyện tình, tính là đi tới đi, cũng bất quá mấy chục năm mà thôi, chỉ cần khiến ta đi ra, những này đều không coi vào đâu. Ta nói, ta không buồn Như Lai áp ta, ta buồn bực chính là, Như Lai lại đang Ngũ Hành Sơn thượng len lén châm ba ngàn Phật Đà, một ngày một đêm niệm kinh, mưu toan độ hóa ta, khiến ta quy y. Quy y? Ta phi. Kỳ thực hiện tại tinh tế hồi tưởng lại, trận này vụng về trò khôi hài, ngay từ đầu liền khắp nơi đều là kẽ hở, chỉ bất quá ta lão Tôn cuối cùng là hậu thế quá ngắn, chính là mấy trăm năm, bất luận tâm cơ còn là mưu kế, đều xa xa không bằng, cho nên mới rơi vào như vậy thê thảm tình trạng. Từ Như Lai cùng ta đánh cuộc thi đấu, trận này âm mưu liền bắt đầu rồi. Đều nói người xuất gia không đánh lời nói dối, nói cách khác người xuất gia không muốn gạt người, thế nhưng thân là Phật chi thủy tổ Như Lai, là làm sao làm? Đầu tiên là cùng ta đánh đố, nói ta như phi không ra hắn lòng bàn tay, chính là ta thua, ta đã đi xuống giới tiếp tục là Yêu, tu luyện lại mấy trăm năm trở lại thảo luận. Thế nhưng kết quả đâu? Ta thừa nhận là ta thua, thế nhưng tại ta chịu thua một khắc kia, Như Lai không làm phân trần liền đưa tay đè xuống, đây là khiến ta hạ giới là Yêu? Đây là khiến ta tiếp tục tu luyện? Kia trở lại nói một chút trận này đánh cuộc đi, phi không ra lòng bàn tay? Nếu là ta lão Tôn dùng hết tất cả khí lực bay đi lại vẫn đang tại hắn lòng bàn tay, kia ta tâm phục khẩu phục không làm hắn nghĩ, thế nhưng Như Lai làm sao làm? Nắm bàn tay biến hóa là chống đỡ thiên thần trụ, lừa gạt ta cho rằng bay đến chân trời lại không thể đi, mới xoay người lại. Lẽ nào đây không phải là lừa gạt sao? Bất quá mà thôi, Tây Thiên này bộ sắc mặt, ta sớm đã biết, Như Lai như vậy, kia đại từ đại bi Quan Thế Âm Bồ Tát, cũng là như vậy! Về sau, không ai lại biết Tề Thiên Đại Thánh Tôn Ngộ Không. Có, chỉ là nam mô Đấu Chiến Thắng Phật. Phảng phất, năm đó kia đỗ Thiên Địa thác thiên cự viên, liền này tiêu tán ở tại giữa thiên địa. Năm đó kia thống lĩnh Tam Giới nghìn vạn Yêu tộc đại quân Tề Thiên Đại Thánh, hôm nay thành Như Lai ngồi xuống Phật Đà. Mà oai phong một cỏi Yêu tộc bảy Thánh, hôm nay cũng đi tứ tán, không biết mấy người sống sót. Năm đó len lén đánh xuyên qua Thiên Giới Ngân Hà khiến chiến bại Yêu tộc liên quân chạy trốn Thiên Bồng Nguyên Soái, hôm nay thành một đầu vụng về Trư Yêu, tuy rằng bị Như Lai sắc phong làm Hoan Hỉ Phật. Năm đó là Tề Thiên Đại Thánh mở ra Lăng Tiêu Bảo Điện đại môn Quyển Liêm Đại Tướng, bị Vương mẫu đánh hạ thế gian, mà lại cả đời chỉ có thể làm yêu quái, mà mượn cớ là đánh nát lưu ly chén. Tuy rằng, bị Như Lai phong làm nam mô kim thân la hán, thế nhưng vẫn như cũ không cách nào tách ra Sa Tăng một thân Yêu khí. Tựa hồ, toàn bộ cứ như vậy kết thúc, thế gian lại không gọi là yêu ma. Thế nhưng, ai cũng không biết, con khỉ kia, đã là trảm rớt một thi. Cách Đại Đạo, lại gần một bước. Như Lai gạt ta, dùng Ngũ Hành Sơn áp ta 500 năm. Quan Thế Âm gạt ta, lừa gạt ta mang theo kim cô, hành hạ đến ta lão Tôn sống không bằng chết. Bất quá, ta đều nhịn. Rất nhiều người cũng không biết đi, kia kim cô, nhưng cũng không có đơn giản như vậy a, Quan Thế Âm a Quan Thế Âm, năm đó ngươi còn là từ tuyến đường an toàn người thời điểm, thủ đoạn cũng không có như vậy tàn nhẫn a. Chúng ta hãy nói một chút này kim cô đi. Mọi người đều biết chính là chỉ cần ta sư phụ nhất niệm Khẩn Cô Chú ta liền đau đầu, thế nhưng ai biết ta là gì đau đầu? Bởi vì sư phụ mỗi lần đọc Khẩn Cô Chú thời điểm, kim cô đều sẽ phân hoá ra một luồng Như Lai thần niệm tới thực ta lão Tôn Linh Hải, nỗ lực thôn phệ ta Linh uẩn. Bằng không chính là kim cô, có thể nào làm sao có ta Kim Cương Bất Hoại thân thể? Mời các bạn đón đọc Hắc Ám Tây Du của tác giả Bi Ca Đường Tam Tạng.
Cuồng Huyết Thiên Ma
Một sát thủ từ thế kỉ 21 bất ngờ tử vong, linh hồn xuyên việt tới dị giới. Đáng mừng thay, sau khi xuyên việt, hắn sở hữu một hệ thống tu luyện tối cường, đáng buồn thay,cơ thể mà hắn xuyên vào ấn định hắn là phế nhân. Với khả năng của một sát thủ, hệ thống tu luyện nghịch thiên cùng với tri thức của.........200 bộ tiểu thuyết xuyên việt mà hắn đã từng đọc, hắn sẽ xoay sở ra sao ở một thế giới cường giả vi tôn đầy xa lạ này..... Cảnh giới: Linh cảnh - Sĩ cấp - Sư cấp - Tướng cấp - Vương cấp -  Tôn cấp - Thánh cấp......... *** Huyền Linh đại lục, Càn Nguyên đế quốc, phụ cận đế đô, Diệp phủ, trong một căn phòng nhỏ ở khu chỗ ở cho người hầu, Tử Phong ngồi ở trên giường, đưa mắt nhìn khung cảnh lạ lẫm xung quanh, chịu đựng cơn đau như búa bổ ở đầu, hắn cười khổ “Thế quái nào ta lại xuyên việt giống như nhân vật chính của mấy bộ tiểu thuyết mì ăn liền trên mạng vậy.” Đầu vẫn đau trong khi từng mảnh trí nhớ hiện lên trong óc hắn, cơ thể mà hắn đang chiếm hữu vốn là con trai của Diệp gia gia chủ Diệp Bắc Phàm, nhưng mẫu thân của hắn vốn chỉ là một thị nữ trong phủ, dưới một lần say rượu của Diệp Bắc Phàm mà sinh ra hắn. Mẫu thân hắn là thị nữ, cộng với việc hắn sinh ra có cơ thể yếu nhược, không tồn tại linh căn, đồng nghĩa với việc không thể tu luyện, tồn tại như hắn ở trong Diệp gia - một trong tứ đại gia tộc của Càn Nguyên đế quốc là một sự hổ thẹn, nên thân phận của hắn bị che dấu, chỉ một số ít người biết, hai mẹ con hắn bị đuổi ra khỏi nội phủ, buộc phải sống ở khu nhà cho người hầu này. Vuốt vuốt trán, Tử Phong cười khổ: “Cái thân xác này cũng có tên trùng với ta, Cục Quản lý xuyên việt thời không cũng khéo chọn thật.” Cảm thấy cơn đau đầu đã dần dịu bớt, Tử Phong đứng dậy bắt đầu quan sát xung quanh, đây là một căn phòng nhỏ đơn sơ với một chiếc giường gỗ ọp ẹp và một vài đồ dùng đơn giản khác. Mẫu thân hắn đã đổ bệnh mất vài năm trước, còn chủ nhân của cái thân thể này vào ngày trước đó vì lỡ miệng nói vài câu, bị tứ thiếu gia Diệp Phương, theo bối phận thì hắn phải gọi là biểu ca, đá cho một cước vào ngực. Bản thân Diệp Phương là một tên công tử bột ăn chơi trác táng, nhưng tốt xấu gì cũng có tu vi Linh cảnh cửu bộ, đừng nói Tử Phong là một người có cơ thể yếu ớt, chỉ sợ một người khỏe mạnh bình thường mà không tu luyện ăn một cước đó cũng dở sống dở chết. Chính vì vậy mà sau khi trở về phòng, nội thương tái phát mà vong mạng, và thân xác được Tử Phong xuyên việt nhập vào. Lại nói về xuyên việt giả tên Tử Phong, kiếp trước hắn vốn sống tại Đia cầu, bản thân là một trong những sát thủ hạng nhất của thế giới ngầm, mang trong mình hai chủng loại dị năng khủng bố, trong một lần làm nhiệm vụ, hắn bị gài bẫy và mất mạng, sau đó vô cùng tiện nghi mà xuyên việt tới đây. Ngay khi Tử Phong định kiểm tra một chút cái cơ thể này, một cơn đau khủng khiếp truyền đến não bộ hắn, khiến một người có thần kinh cứng cỏi như hắn cũng phải ôm đầu mà rên lên một cách thống khổ. Cơn đau đầu kéo dài hơn mười phút, ngay khi nó kết thúc, hắn mở mắt ra và nhận ra mình đang ở một nơi kì lạ, xung quanh hắn là một khoảng không gian trống rỗng. Tử Phong đánh giá xung quanh, không nhịn được mà suýt nữa tưởng rằng mình lại xuyên đi đâu nữa, một giọng nói cứng nhắc vang lên: “Xin cho biết tên gọi của ngài?” Hắn vừa nghĩ thầm trong đầu tên của mình, đã thấy trước mắt hiện lên một đám lớn chữ viết phiêu phù trên không trung “Chào mừng tới Hệ thống tiến hóa!!!” Tử Phong cấp độ 0, chủng tộc: con người (chưa tiến hóa) Nhanh nhẹn: 50 Thể lực: 30 Lực lượng: 30 Tinh thần: 20 Linh lực: 0 Ngay khi Tử Phong còn đang không hiểu gì, cái thanh âm cứng nhắc như robot kia lại vang lên “Hệ thống không đủ năng lượng để mở ra toàn bộ công năng, xác nhận mở ra công năng thôn phệ năng lượng?” Nếu lúc này Tử Phong còn chưa nhận ra cái này là gì, thì chính hắn cũng phải tự nghi ngờ trí thông minh của mình, đây chẳng phải là một cái hệ thống tu luyện làm ít hưởng nhiều mà hắn hay đọc được trong những bộ tiểu thuyết hạng hai trên mạng hay sao. Không cần đắn đo, chỉ có thể mở ra toàn bộ công năng của hệ thống thì mới có thể sống tốt với cái cơ thể phế vật này được, nghĩ thông suốt, Tử Phong ngay lập tức chọn ngay xác nhận. “Xác nhận mở ra công năng thôn phệ năng lượng, hệ thống sẽ thu thập đủ năng lượng để có thể khởi động, xin vui lòng chờ......” Diệp gia ngày hôm nay xảy ra một hiện tượng quái lạ, không chỉ Diệp gia, trong bán kính trăm dặm xung quang Diệp gia, toàn bộ linh khí thiên địa biến mất hoàn toàn, rất nhiều vũ giả đang đắm chìm trong tu luyện cũng giật mình tỉnh lại mà không biết chuyện gì đang xảy ra. Còn về Tử Phong, hắn lúc này đang nằm im như chết ở trên giường, tâm thần của hắn thì vẫn đang ở trong cái không gian của Hệ thống tiến hóa “Quá trình thôn phệ năng lượng: 44%..........58%..........76%.........100%” “Hoàn tất.” “Hệ thống cần 1 canh giờ để khởi động hoàn toàn, xin vui lòng chờ.” Trên giường, Tử Phong mở mắt ra, nhận ra mình đang ở trong căn phòng cũ kĩ, hắn không khỏi nghĩ chẳng lẽ mình vừa mới mơ? Hệ thống nói rằng nó sẽ khởi động sau 1 canh giờ, nóng vội cũng không làm được gì, tốt nhất là tiếp tục đợi. Một canh giờ rất nhanh trôi qua, ngay lúc Tử Phong cảm thấy sốt ruột thì một tiếng “Đinh” vang lên trong đầu hắn, đồng thời cùng với âm thanh cứng ngắc quen thuộc kia“Hệ thống khởi động hoàn tất, xác nhận mở ra quá trình tiến hóa cho người dùng?” Tử Phong nghe không hiểu gì cả, nhưng nó có vẻ như là thứ tốt, nói đùa sao, bất kì thứ gì cũng là tốt đối với cái thân thể phế vật này, hắn không hề do dự xác nhận. Lần này hệ thống không mất bao nhiêu thời gian để đưa ra một kết luận khiến hắn thiếu chút nữa thổ huyết “Chủng tộc quá yếu để có thể sử dụng hệ thống, tiến hành tự động biến đổi chủng tộc ngẫu nhiên......” Cái quái gì đây, chủng tộc quá yếu là sao, không phải trong mấy bộ tiểu thuyết, con người luôn là cái gì vạn vật chi linh à, đúng thật là lừa đảo! Tử Phong còn chưa kịp nghĩ thêm gì nữa thì đã lại cảm nhận thêm một nỗi đau đớn không biết là lần thứ bao nhiêu kể từ lúc tỉnh lại. Lần này cơn đau trải rộng khắp toàn bộ cơ thể Tử Phong, hắn có thể thề rằng đây là cảm giác đau đớn kinh khủng nhất mà hắn từng thấy, giống như từng thớ cơ trên cơ thể hắn bị xé rách, sau đó được chắp vá lại, rồi lại bị xé rách......cứ như vậy không biết bao nhiêu lần cho đến khi trí óc hắn trở nên mơ hồ và lâm vào trong hôn mê. Lúc hắn tỉnh dậy thì trời đã tối, điều đầu tiên hắn cảm nhận được là cơ thể mình có cảm giác dính dính nhớp nháp, đưa mắt quan sát thì thấy toàn bộ cơ thể hắn bị bao phủ bởi một lớp chất lỏng màu đỏ tươi, tỏa ra mùi tanh như là máu. Không chịu nổi, hắn buộc phải lao ra khỏi phòng, chui ngay vào phòng vệ sinh lấy nước tẩy rửa cơ thể. Trở lại căn phòng sau khi đã tẩy rửa sạch sẽ cơ thể, hắn lúc này mới có thời gian để ý đến cơ thể mình. Chẳng biết từ lúc nào cơ thể yếu ớt của hắn đã phát sinh biến hóa không thể tưởng tượng được, thân hình cao tới hơn 1 mét 8, vóc người không quá to nhưng vô cùng rắn chắc, từng thớ cơ cứng rắn tràn ngập tính bạo tạc, nhìn thế nào cũng khó có thể liên hệ cơ thể hoàn mĩ này với cái thân hình gầy nhom nhỏ bé trước kia được. Chỉ có duy nhất một điều khác thường, đó là mắt trái của hắn, toàn bộ con mắt biến thành màu đen, không có con ngươi, trông vô cùng quỷ dị, tuy nhiên hắn vẫn có thể nhìn bình thường. Cái kết quả này cũng chỉ quy công lao về Vô hạn tiến hóa hệ thống mà thôi, bản thân Tử Phong hắn không bao giờ để ý tới vẻ ngoài, hiển nhiên không có gì phàn nàn. Ngay khi hắn động ý niệm, một lượng lớn thông tin tràn vào đầu hắn -Tên: Tử Phong Chủng tộc: Bán Thiên Ma (chưa thức tỉnh) Level: 0 Nhanh nhẹn: 1350 Thể lực: 900 Lực lượng: 1400 Tinh thần: 400 Linh lực: 0 Mặc kệ cái chủng tộc Thiên Ma này là gì, ít nhất nó cũng nhìn giống con người, hơn nữa chỉ số cơ bản của chủng tộc này cao dến dọa người, tất cả đều hơn hắn trước kia đến mấy chục lần. Ngoài chỉ số cơ bản, hắn còn nhận được một số thông tin khác nữa: -Kĩ năng hệ thống Phân tích nhãn (bị động): cho phép người dùng có được thông tin về sự vật, độ chi tiết tăng cao theo cấp bậc người dùng. -Kĩ năng chủng tộc Siêu hồi phục (bị động): tăng mạnh khả năng hồi phục thể lực, linh lực và khả năng chữa trị vết thương. Thị huyết (bị động): Tăng cường chỉ số cơ bản khi bị thương, chỉ số cộng thêm tăng tỉ lệ thuận với thương tổn. -Kĩ năng ngoài hệ thống Dị năng: (1)Siêu hồi phục (bị động): (không thể sử dụng vì đang có trạng thái mạnh hơn chiếm chủ đạo) (2)Đột phá cực hạn (chủ động): Đột phá cực hạn cơ thể, gia tăng mạnh các chỉ số trong 5 phút, tuy nhiên sẽ gây tổn thương cho cơ thể khi sử dụng, có thể dùng 2 lần một ngày, đặt lại vào giây đầu tiên của ngày mới. Dù đã chuẩn bị sẵn tinh thần rằng cái hệ thống này sẽ vô cùng nghịch thiên, thế nhưng nhìn vào đống kĩ năng kia, Tử Phong không khỏi líu lưỡi, level 0 đấy nhé, thử tưởng tượng lúc hắn đạt tới level cao hơn xem, chậc chậc, không biết đến lúc đó bản thân sẽ ra sao nữa. “Hệ thống phát hiện hai kĩ năng trùng lặp, có tiến hành dung hợp không?” Trùng lặp? Là hai cái kĩ năng siêu hồi phục kia ư? Không cần biết, hệ thống sẽ không làm điều gì có hại với mình. Tử Phong không hề do dự chọn ngay xác nhận, điều khiển hệ thống chỉ cần ý niệm mà thôi. "Dung hợp thành công, đạt được kĩ năng mới" Tái sinh siêu tốc (bị động): Tăng tốc độ hồi phục thể lực, linh lực. Có thể tái sinh mọi loại vết thương, chủ thể không thể tử vong trừ khi cạn kiệt sinh mệnh lực, linh lực, hoặc đầu và trái tim đồng thời bị phá hủy. Nhìn vào kĩ năng mới, Tử Phong chặc lưỡi, thế này cũng quá trâu bò đi, thế này thì có khác bất tử là mấy đâu, chẳng lẽ là bug game à, nếu bản thân mình ở trong một bộ tiểu thuyết xuyên việt nào đó thì chắc chắn tên tác giả tăng sức mạnh cho mình hơi quá tay rồi. Đang lúc cao hứng vì bản thân cuối cùng cũng có tiền vốn để tồn tại, Tử Phong chợt sực nhớ ra một thứ, nhìn vào con số 0 tròn trĩnh ở dòng linh lực, hắn không khỏi cười khổ: “Ta.......chưa có công pháp để tu luyện.........” Mời các bạn đón đọc Cuồng Huyết Thiên Ma của tác giả Hư Không.