Liên hệ: 0912 699 269  Đăng nhập  Đăng ký

Làm Lẽ (Mạnh Phú Tư)

Tiểu thuyết ngắn đầu tay của Mạnh Phú Tư, đoạt giải Tự lực văn đoàn năm 1939.

Mạnh Phú Tư (1913-1959), tên thật là Phạm Văn Thứ, cùng chi với chi của tuyển thủ bóng đá nam quốc gia Phạm Như Thuần, quê ở xã Thanh Lang, huyện Thanh Hà, tỉnh Hải Dương. Ông là một tác giả văn xuôi nổi tiếng trước năm 1945, trong đó tác phẩm tiêu biểu là tiểu thuyết "Làm lẽ" được giải thưởng của Tự lực văn đoàn năm 1939. Sau Cách mạng tháng Tám, ông giữ chức Phó chủ tịch Uỷ ban hành chính huyện Thanh Hà. Ông tiếp tục viết văn, làm báo. Năm 1959, ông mất ở Hà Nội khi đang làm biên tập viên báo "Văn học".

PHẦN THỨ NHẤT

Một buổi trưa nắng gắt, cuối hè. Hình như có bao nhiêu sức nóng, ngày giờ cố hút hết, để sắp sửa sang thu. Trong làng không một tiếng động; mọi vật bị nắng đốt, im lìm trong không khí khó thở. Không một hơi gió.

Trên chiếc sân đất nẻ, gồ ghề và rắn cứng, Trác đội chiếc nón chóp rách, khom lưng quét thóc. Nàng phải dển hai bàn chân để tránh bớt sức nóng của sân đất nện. Thỉnh thoảng, nàng đứng ngay người cho đỡ mỏi lưng, rồi đưa tay áo lên lau mồ hôi ròng ròng chảy trên mặt. Chiếc áo cánh nhuộm nâu đã bạc màu và vá nhiều chỗ bị ướt đẫm, dán chặt vào lưng nàng. Cái yếm trắng bé nhỏ quá, thẳng căng trên hai vú đến thì và để hở hai sườn trắng mịn. Mỗi lần Trác cúi hẳn xuống để miết chiếc chổi cùn nạy những hạt thóc trong các khe, cái váy cộc, hớt lên quá đầu gối, để lộ một phần đùi trắng trẻo, trái hẳn với chân nàng đen đủi vì dầm bùn phơi nắng suốt ngày. Tìm mua: Làm Lẽ TiKi Lazada Shopee

Dưới mái hiên, ngay gần chái nhà bếp, bà Thân, mẹ nàng, ngồi trên mảnh chiếu rách, chăm chú nhặt rau muống. Bà cầm trong tay từng nắm rau con, vảy mạnh cho sạch những cánh bèo tấm, rồi cẩn thận ngắt lá sâu, lá úa; vạch từng khe, từng cuống tìm sâu. Bà cẩn thận như thế là vì đã hai bữa cơm liền, bữa nào trong bát rau luộc cũng có sâu, và Khải, con giai bà, đã phải phàn nàn làm bà đến khó chịu. Chốc chốc, bà với chiếc khăn mặt đỏ rách vắt trên vai, lau mắt như để nhìn cho rõ thêm.

Hết mớ rau, bà mệt nhọc, ngồi ngay hẳn lên, thở hắt ra một hơi dài, đưa mắt nhìn ra sân. Thấy Trác làm lụng có vẻ mệt nhọc, bà động lòng thương, dịu dàng, âu yếm bảo:

- Nắng quá thì để đến chiều mát hãy quét con ạ. Tội gì mà phơi người ra thế.

Rồi bằng một giọng buồn buồn như nói một mình:

- Khốn nạn! Con tôi! Nắng thế này!

Trác thấy mẹ ngọt ngào, tỏ vẻ thương mình, trong lòng lâng lâng vui sướng. Nàng cũng dịu dàng đáp lại:

- Chả còn mấy, mẹ để con quét nốt.

Nói xong nàng lại cúi xuống thong thả quét. Nàng vui vẻ thấy đống thóc gần gọn gàng: nhưng nàng vẫn không quên rằng hót xong thóc lại còn bao nhiêu việc khác nữa: tưới một vườn rau mới gieo, gánh đầy hai chum nước, thổi cơm chiều, rồi đến lúc gà lên chuồng, lại còn phải xay thóc để lấy gạo ăn ngày hôm sau. Song nàng không hề phàn nàn, vì phải vất vả suốt ngày. Những việc ấy, không ai bắt buộc nàng phải làm, nhưng nàng hiểu rằng không có thể nhường cho ai được, và nếu nàng không dúng tay vào tất trong nhà sẽ không được êm thấm, vui vẻ. Quét vòng quanh mấy lần, từng thóc đã dần dần dày thêm, và nhát chổi đã thấy nặng, Trác lấy cào vuôn thóc vào đống.

Bà Thân đã nhặt xong ba mớ rau. Bà biết rằng bà đã xem xét cẩn thận lắm, nên bà vừa bới những ngọn rau trong rổ, vừa thì thầm: "Lần này thì đào cũng chẳng có lấy nửa con!" Bà đứng lên mang rổ rau đi rửa. Vì ngồi lâu, nên hai chân tê hẳn, mấy bước đầu bà phải khập khiễng, như đứa bé mới tập đi. Bà cầm chiếc nón rách cạp, đội lên đầu, rồi bước xuống sân. Thấy Trác đặt chiếc cào mạnh quá, bà khẽ nói:

- Đưa cào nhẹ chứ con ạ, kẻo nó trật gạo ra.

Trác im lặng, không trả lời; nhưng từ nhát cào sau nàng làm theo lời ngay. Tính nàng vẫn thế. Không bao giờ nàng muốn trái ý mẹ, ngay những lúc mẹ bắt làm những việc mà riêng nàng, nàng không ưng thuận.

Trác còn nhớ một lần, mây kéo đen nghịt trời, trận mưa to như sắp tới. Rơm rạ, phơi khắp mọi nơi, ngoài sân sau nhà, và cả ở những góc vườn không trồng rau. Nàng vội lấy nạng để đánh đống, mẹ nàng cứ nhất định bắt làm tua để hứng nước ở các gốc cau. Nàng bảo dọn rơm, rạ vào trước, rồi làm tua sau, nhỡ có mưa ngay thì rơm, rạ cũng không bị ướt. Nàng lại nói thêm: "Thưa mẹ, nước thì không cần cho lắm, không hứng cũng được, con đi gánh. Chứ ngần này rơm, rạ ướt thì phơi phóng đến bao giờ cho nỏ". Nhưng mẹ nàng nhất định không thuận:

- Cứ nghe mẹ làm tua hứng nước đi đã rồi hãy dọn cũng vừa. Trời này có mưa cũng còn lâu. Kiếm ngụm nước mưa mà uống cho mát ruột. Tội gì ngày nào cũng đi gánh cho u vai lên ấy!

Thế rồi bà bắt nàng lấy hai cái thùng sắt tây, hai cái nồi đất và cả chiếc nồi mười để hứng nước. Trác không cưỡng được ý mẹ, cặm cụi làm năm cái tua buộc vào năm gốc cau mang nồi ra đặt. Công việc ấy vừa xong, trận mưa đổ xuống. Bao nhiêu rơm, rạ ướt hết. Trận mưa chỉ độ một lúc, rồi tạnh hẳn. Mẹ nàng đội nón giời râm ra thăm nước mưa. Nhưng mỗi tua chỉ được chừng một bát nước. Bà thở dài: "Rõ chán! Nước mưa chẳng thông tráng nồi, lại ướt mất mẻ rơm". Nghe mẹ nói, Trác chỉ buồn cười, không dám nói gì, e mẹ phật ý.

Nàng mang chuyện ấy kể cho mấy bạn gái hàng xóm. Họ ngặt nghẹo cười, nàng như muốn chữa thẹn: "ấy, bây giờ bà cụ già nên đâm ra lẩm cẩm thế đấy! Chúng mình ngày sau biết đâu rồi lại không quá!".

Bà Thân đã rửa rau ở cầu ao về. Bà tì cạp rổ vào cạnh sườn, một tay dang ra giữ lấy. Rổ rau chưa ráo nước, hãy còn luôn luôn rỏ xuống gần chân bà, và làm thành một vệt ướt trên bờ hè. Thấy Trác đang khệ nệ bưng thóc đổ vào cót, bà mỉm cười bảo, tựa như nàng hãy còn bé bỏng lắm:

- Con tôi! Rõ tham lam quá. Xúc ít một chứ mà bưng cho dễ. Người bé lại cứ mang những thùng nặng như cùm.

Nàng thong thả đáp lại:

- Không nặng đâu mẹ ạ. Cái thùng bé tý ấy mà.

Nàng như quên cả nắng, bức; hốt một lúc đã hết đống thóc. Nàng sung sướng ngồi nghỉ ở đầu hè, cầm chiếc nón lá phe phẩy. áo nàng ướt, lại thêm gió quạt, nên nàng thấy một thứ mát dịu dàng thấm thía cả thân thể, làm da thịt nàng đê mê, như khi ta lẹ làng đưa tay trên tấm nhung. Mấy chiếc tóc mai cứ theo chiều gió quạt bay đi bay lại. Hai má nàng vì có hơi nóng, nổi bật màu hồng, và nét mặt nàng càng thêm xinh tươi. Trác thấy bớt nóng, đứng dậy lồng hai chiếc nồi đất vào quang gánh nước. Chẳng bao giờ nàng phải suy nghĩ mới nhớ ra việc; nàng đã quen rồi. Việc gì phải làm trước, việc gì phải làm sau, nàng biết ngay từ sáng sớm. Và ngày nào cũng hình như chỉ có ngần ấy việc, nên buổi tối, khi nàng đặt mình vào giường, là bao nhiêu công việc đã gọn gàng cả, không một việc gì bỏ sót. Tới sáng hôm sau, lúc gà bắt đầu gáy, nàng thức dậy, những công việc phải làm đã như xếp sẵn trong óc.

Trác vừa gánh đôi nồi ra khỏi nhà được một lúc, có tiếng chó sủa. Bà Thân vội chạy ra. Bà Tuân tay cầm một cành rào để xua chó, vừa thấy bà Thân đã cười cười nói nói:

- Nào, hôm nay lại ăn rình một bữa đây! Cụ có cho không hay là lại lấy nạng nạng ra.

Bà Thân cũng cười một tràng dài:

- Chỉ sợ lại chê cơm khê rồi làm khách thôi.

Rồi bà vừa mắng con chó cứ dai dẳng sủa mãi, vừa lấy giọng đứng đắn.

- Sao lâu nay không thấy cụ lại chơi?

Bà Thân đưa tay cầm cái bã trầu đã lia ra tới mép, vứt đi; lấy mùi soa lau mồm cẩn thận, rồi ghé vào tai bà bạn như sắp nói một câu chuyện kín đáo can hệ:

- Úi chà! Bận lắm cụ ạ. Cụ cứ xét nhà cụ thì đủ rõ. Công việc là cứ ngập lên tận mắt.

Bà vừa nói vừa hoa tay, như để nhời nói thêm dễ hiểu.

Bà Thân chưa kịp trả lời, bà ta đã sang sảng:

- Hôm nay là đánh liều, sống chết mặc bay, nên mới lại hầu cụ được đấy. Thôi chỗ bạn già cả, mình còn gần gụi nhau lúc nào được lúc ấy. Đến lúc trời bắt tội, nhắm mắt buông xuôi xuống âm ty liệu có gặp nhau nữa không?

Bà Thân cảm động vì những câu nói thân mật đó, thỉnh thoảng điểm một câu cười giòn và len thêm những tiếng: "Vâng!... vâng!..." như để chấm đoạn chấm câu cho bà bạn. Bà rủ khách vào nhà. Nhưng khách không nhận lời, nói giải chiếu ngồi ngoài hè cho mát. Bà đi tìm cơi trầu, chìa vôi, rồi ngồi đối diện với khách têm trầu. Bà Tuân hình như có câu nào đã nói ra hết; bà Thân khơi chuyện bằng câu hỏi:

- Cụ đã ngả được mấy mẫu rồi?

- Chưa được lấy một góc. Năm nay mượn phải anh lực điền làm vụng mà chậm quá. Làm với ăn chán như cơm nếp nát.

Độc giả có thể tìm mua ấn phẩm tại các nhà sách hoặc tham khảo bản ebook Làm Lẽ PDF của tác giả Mạnh Phú Tư nếu chưa có điều kiện.

Tất cả sách điện tử, ebook trên website đều có bản quyền thuộc về tác giả. Chúng tôi khuyến khích các bạn nếu có điều kiện, khả năng xin hãy mua sách giấy.

Nguồn: thuviensach.vn

Đọc Sách

Lila K Hành Trình Tìm Lại (Blandine Le Callet)
Độc giả có thể tìm mua ấn phẩm tại các nhà sách hoặc tham khảo bản ebook Lila K Hành Trình Tìm Lại PDF của tác giả Blandine Le Callet nếu chưa có điều kiện.Tất cả sách điện tử, ebook trên website đều có bản quyền thuộc về tác giả. Chúng tôi khuyến khích các bạn nếu có điều kiện, khả năng xin hãy mua sách giấy.
Liệt Hỏa Như Ca (Minh Hiểu Khê)
Độc giả có thể tìm mua ấn phẩm tại các nhà sách hoặc tham khảo bản ebook Liệt Hỏa Như Ca PDF của tác giả Minh Hiểu Khê nếu chưa có điều kiện.Tất cả sách điện tử, ebook trên website đều có bản quyền thuộc về tác giả. Chúng tôi khuyến khích các bạn nếu có điều kiện, khả năng xin hãy mua sách giấy.
Liên Hoa Yêu Cốt (Liên Tuyết Tử Thần)
“Liên Hoa Yêu Cốt” mở đầu với câu chuyện về cô gái Hàn Cốc Liên - vốn là Lam Liên tiên nữ của tiên cung, vì bị quy tội giết chết Mai Hoa tiên nữ - Nhạc Mai Song mà phải đày xuống trần gian, mười đời chịu khổ sở cay đắng để rồi bị hóa kiếp dưới tay Mai Song.Khi chuẩn bị vào kiếp thứ tám, vì chất chứa oan khiên, Cốc Liên bèn lén không uống bát canh Mạnh Bà, mục đích để khỏi bị quên mất những ký ức kiếp trước. Nhờ đó, trong kiếp này Cốc Liên đã tự ý thay đổi số mệnh, khiến Nhạc Mai Song không thể giết cô, đồng thời tạo ra Liên Hoa Yêu Cốt đời thứ sáu, một dạng nửa tiên nửa quỷ được tạo nên từ nộ khí của ba vạn đóa sen, đặt tên là Lam Úy. Nhưng cũng chính vì nộ khí chất chồng, vào năm tám tuổi Cốc Liên sa vào tẩu hỏa nhập ma, nộ khí bung vỡ ra ngoài gây nên một cơn bão đen khủng khiếp suýt hủy diệt cả Thượng Hải. Pháp lực tăng cao cộng với thù hận ngút trời, Cốc Liên dễ dàng tiêu diệt Quan Âm tôn giả. Quan Âm chết, chiếc bình ngọc pháp khí của ông vỡ tan thành nhiều mảnh, những mảnh vỡ này hấp thu nộ khí hoa sen phát tiết từ Cốc Liên và dần biến thành màu đen đáng sợ.Biết mình khó thoát tội, Cốc Liên buộc Lam Úy trốn đi, mang theo bản sao toàn bộ ký ức vạn năm của mình. Cuối cùng, Cốc Liên bị linh thú Đế Thính của Địa Tạng Vương Bồ Tát giết chết.Sang kiếp thứ chín, Cốc Liên đầu thai vào một gia đình giàu có. Cha mẹ cô chết vì tai nạn ngay khi mẹ còn mang cô trong bụng. Cốc Liên may mắn sống sót và được bà nội cưu mang. Ngay từ khi còn nhỏ xíu, Cốc Liên đã có những năng lực kỳ lạ, điều đó dẫn đến cuộc sống của cô bé cũng đầy rẫy những chuyện lạ lùng. Bắt đầu từ đây, tác giả dẫn dắt người đọc dấn thân vào những cuộc phiêu lưu ly kì của Cốc Liên, tất cả đều gắn với những mảnh sứ oán hận trong kiếp trước.Trong cuộc phiêu lưu thứ nhất, bà nội Cốc Liên - Phương Tĩnh Hương bị một bộ xương quỷ đe dọa. Để cô bé ngây thơ có thể cứu được người bà, Địa Tạng Vương Bồ Tát đã đích thân giáng trần trao tặng cho cô sợi dây chuyền mặt ngọc bích kết tinh từ giọt nước mắt cuối cùng trong kiếp thứ tám đầy đau thương, mặt ngọc mang theo nội lực mạnh mẽ của chính cô khi trước. Nhờ đó, Cốc Liên chiến thắng được bộ xương quỷ, thu hồi về mảnh sứ oán hận thứ nhất. Đây cũng là cơ duyên để cô gặp gỡ anh cảnh sát mẫn cán Quan Ân - vốn chính là Quan Âm tôn giả đầu thai, bắt đầu một tình bạn lâu dài bất chấp tuổi tác giữa họ. Tìm mua: Liên Hoa Yêu Cốt TiKi Lazada Shopee Những câu chuyện rùng rợn lạ kỳ không dừng lại ở đó. Với sự giúp đỡ của Bạch Hạo Đan - vốn là Dao Hoa Cung chủ trên thiên đình hóa thân, Cốc Liên tiếp tục dấn thân vào cuộc phiêu lưu thứ hai ở Trung Hoa đại lục, đối mặt với Hồ ly chín đuôi xảo quyệt. Trong những ngày này, Cốc Liên vô tình gặp lại Lam Úy và được cô gái trả lại những ký ức kiếp trước của mình. Nhờ đó, Cốc Liên, Lam Úy cùng Hạo Đan đã giúp đỡ người dân thôn Long Sơn tiêu diệt con hồ ly và thu về mảnh sứ oán hận kế tiếp.Nhưng những mảnh sứ oán hận vẫn còn nhiều, mời các bạn cùng theo dõi cuộc phiêu lưu của Cốc Liên qua tác phẩm “Liên hoa yêu cốt”.***Liên hoa yêu cốt là tác phẩm đặc sắc của cây bút Liên Tuyết Tử Thần. Xoay quanh một cốt truyện hư cấu hấp dẫn với vô số các tình tiết bất ngờ, thủ pháp liên kết không gian - thời gian theo trật tự định sẵn tuy không mới nhưng tạo nên được hiệu ứng mạnh mẽ và thu hút sự chú ý của độc giả xuyên suốt toàn bộ tác phẩm, tác giả đã tạo nên vô số những cuộc va chạm, đụng độ thú vị của kiếp mệnh, trong đó, con người không ngừng tìm cách kiểm soát mạng sống của chính mình và phái đấu tranh với những hận thù, ân oán kéo dài không dứt... Liên hoa yêu cốt gây ấn tượng trong người đọc như những thước phim sống động chứa đựng đầy đủ các cảm xúc lẫn thông điệp về con người trong xã hội...*** NHẬN XÉTLiên hoa yêu cốt nghe tên truyện có vẻ huyễn huyễn nhưng đọc rồi sẽ thấy thi vị nhiều điều. Nếu ai đang thực sự tâm trí rối loạn có thể mang ra đọc, từ những câu chuyện nhỏ rời rạc về Cốc Liên - Lam Liên tiên nữ chúng ta sẽ nhận ra nhiều điều mình không thể ngờ. Lúc đầu khi đọc tôi rất chán vì nghĩ mua nhầm truyện ma nhưng sau khi đọc, tôi thấy triết lý sống rất nhiều. Nếu như nhiều người nghĩ giết một sinh linh bé nhỏ thì không sợ bị quả báo nhưng thật ra những gì mình gây nên không sớm thì muộn cũng nhận được báo ứng. Đây là quyển sách viết về Phật lý rất hay, đọc truyện để ngẫm bản thân mình. Tuy nhiên, truyện thì vẫn phải có sai sót như những tình tiết nhỏ có thể bỏ qua để hoàn chỉnh cái nội dung mình cần xem. Đọc xong truyện, rất dễ làm người ta nghĩ đến nhiều thứ như tình thân là không thể bỏ đi, cha mẹ dù gây lỗi lầm song luật trời vẫn răng dạy con cái không được giết hại chính song thân mình, đọc để thấy rằng tình yêu giữa Mị Gia và Nạp Y La từ bỏ khoảng cách không gian, thân phận địa vị giữa ma và Phật, để hiểu rằng đôi khi tình yêu chỉ là duyên phận của nhau, hết duyên sẽ tự động rời đi. Đôi khi phải buông tay để cầu mong cho người mình yêu hạnh phúc, giống như Nạp Y La và Mị Gia. Nhưng oán thù sâu nặng, trầm luân mấy kiếp cũng tan, giống như tình yêu đơn thuần của Bạch Hạo Đan Cung chủ chỉ cần nhìn thấy bảo vệ cho Hàn Cốc Liên. Bao người đã hiểu tình thân? Bao người đã yêu như thế? Chấp niệm cứ vướn sẽ tự hại mình hại người. Liên Hoa yêu cốt chỉ mượn lời nói truyện, chỉ là lòng người không đủ dũng cảm để buông thứ không thuộc về mình. Tôi không biết các độc giả khác ra sao, riêng tôi nhận thấy những điều trong sách rất sâu sắc đáng ngẫm. "Trời tạo nghiệt còn có thể vượt qua, tự tạo nghiệt nhất định không thể sống". Nghe thì có vẻ mị hoặc nhưng thực tế là như vậy. Độc giả: Py PyĐộc giả có thể tìm mua ấn phẩm tại các nhà sách hoặc tham khảo bản ebook Liên Hoa Yêu Cốt PDF của tác giả Liên Tuyết Tử Thần nếu chưa có điều kiện.Tất cả sách điện tử, ebook trên website đều có bản quyền thuộc về tác giả. Chúng tôi khuyến khích các bạn nếu có điều kiện, khả năng xin hãy mua sách giấy.
Liên Hoa Lâu - Tập 4 (Đẳng Bình)
Phật tháp thần bí tiền triều biến mất, trong "Cực Lạc Tháp" ẩn chứa huyền cơ, đại thần trong triều liên tục chết đi, bí ẩn của hoàng thất đã bị phanh phui? Phương Đa Bệnh bất ngờ trở thành phò mã, Lý Liên Hoa thành ‘Lục Nhất Pháp Sư’, Giác Lệ Tiêu thừa cơ mai phục, triều đình xã tắc lung lay sắp đổ? Lầu Liên hoa cát tường văn ngổn ngang lộn xộn, Lý Liên Hoa không cánh mà bay, ‘Thiếu Sư kiếm’ âm thầm chảy máu, là bị người khác ám toán hay là Giác Lệ Tiêu động thủ giết người? Tìm ra nội gián trong "Phật Bỉ Bạch Thạch", kẻ đi theo Giác Lệ Tiêu lại là hắn?Dưới đây là những tác phẩm đã xuất bản của tác giả "Đẳng Bình":Liên Hoa Lâu - Tập 1Liên Hoa Lâu - Tập 3Liên Hoa Lâu - Tập 4Liên Hoa Lâu - Tập 2Độc giả có thể tìm mua ấn phẩm tại các nhà sách hoặc tham khảo bản ebook Liên Hoa Lâu - Tập 4 PDF của tác giả Đẳng Bình nếu chưa có điều kiện.Tất cả sách điện tử, ebook trên website đều có bản quyền thuộc về tác giả. Chúng tôi khuyến khích các bạn nếu có điều kiện, khả năng xin hãy mua sách giấy.