Liên hệ: 0912 699 269  Đăng nhập  Đăng ký

Cô Gái Băng Tuyết (Jack London)

Cô gái băng tuyết là tác phẩm đầu tay của Jack London.

Cuốn sách nói về những nguời đầu tiên đi khai phá miền đất Alaska băng giá nơi thử thách gay gắt sức mạnh và ý chí con người, nơi kẻy ếu, kẻ hèn nhát bị loại trừ, ca ngợi tình bạn, tình yêu chân chính, lòng dũng cảm và những vẻ đẹp của nam tính.

Một cô gái đẹp, thông minh và can đảm đã sánh vai được với cánh đàn ông trong các tình huống khó khăn, nguy hiểm nhưng trong tìnhyêu, cô đã lầm lẫn, ngộ nhận, thậm chí mù quáng, nhưng một khi nhận ra tính cách hèn nhát của người yêu, cô đã ghê tởm khi nghĩ đến những cái hôn với hắn.

Cuốn sách đuợc viết với những sự kiện diễn ra liên tiếp như một cuốn phim: núi đồi, sông suối, lều trại, cảnh băng tan, băng trôi, bình minhbắc cực, những con người dũng cảm, những kẻ hèn nhát, kẻ phản bội, người chính trực... tất cả đã diễn ra trong khung cảnh mênh mông, băng giá khắc nghiệt của miền cực bắc.

Jack London đã quen thuộc với bạn đọc Việt Nam qua những tiểu thuyết đã được dịch ra tiếng Việt, nhưng "Cô gái băng tuyết" tiểu thuyết đầu tay của nhà văn lớn người Mỹ này lại đến với bạn đọc Việt Nam khá muộn mặc dù nó đã được dịch ra nhiều thứ tiếng trên thế giới. Riêng ở Pháp, nó đã được tái bản đến 3 lần, có lần kèm theo cả tranh minh họa. Tìm mua: Cô Gái Băng Tuyết TiKi Lazada Shopee

Dịch "Cô gái băng tuyết" qua bản tiếng Pháp của Louis Past if, chúng tôi hi vọng sẽ góp phần giới thiệu bổ sung một nét bút pháp nữa của Jack London để bạn đọc tham khảo.***

Cô Oen-sơ, xong xuôi cả rồi rất tiếc là chúng tôi không có sẵn một chiếc thuyền nhỏ nào khác.

Cô Phrôna Oen-sơ đứng dậy và tiến lại gần viên thuyền trưởng:

- Công việc ngập đầu, những gã đi tìm vàng thì cứ dục quýnh lên...ông ta thanh minh.

- Tôi hiểu... cô gái ngắt lời, tôi cũng đang vội lắm. Xin ông thứ lỗi vì đã phiền nhiễu ông quá, nhưng...

Cô gái bỗng quay mình và chỉ về phía bờ:

- Ông có nhìn thấy ngồi nhà gỗ lớn đằng kia không, giữa đám cây thông và dòng sông ấy? Tôi đã sinh ra ở đó.

- Ở vào địa vị cô thì tôi cũng sẽ không ngồi yên được. Viên thuyền trưởng vừa dẫn cô gái đi trên boong tầu chật chội vừa lẩm bẩm một cách thông cảm.

Đám hành khách xô lấn chửi bới nhau. Hàng ngàn tay đi tìm vàng gào lên đòi nhân viên trên tàu chuyển lên ngay lập tức đồ đạc hành lý của họ. Từ cửa khoang hầm tầu mở hết cỡ nổi lên tiếng cọt kẹt của chiếc cần cẩu đang bốc mọi thứ hành lý thập cẩm lên. Những chiếc thuyền con đậu sát vào 2 bên sườn của con tàu chạy bằng hơi nước đón nhận những thùng, những kiện từ trên ném xuống, người trên thuyền thì mồ hôi mồ kê nhễ nhại xô đến đón hàng rồi vội hộc tốc chuyển cho nhau hết kiện nọ đến kiện kia. Có những hành khách nhoài người ra trên lan can tàu, gào đến khản cả tiếng với đám người trên thuyền, tay thì vung vẩy những tờ vận đơn. Đôi khi 2-3 hành khách cùng đòi một thứ hành lý thế là xảy ra cãi cọ tranh chấp.

Người phụ trách quản trị trên tàu thì cứ cuống cả lên không còn biết xoay xở ra sao nữa. Viên thuyền trưởng vừa dẫn Phrôna đi qua đám đông đến cầu tàu vừa nói. Các nhân viên trông coi kho hàng thì bỏ việc và bỏ luôn cả hàng hóa của hành khách. Nhưng dầu sao, chúng tôi cũng còn may mắn hơn tàu ngồi sao Bét-lê-em. Ông ta chỉ một con tàu đang thả neo ở xa xa.

Một chiếc thuyền kéo nhỏ lôi theo một cách khó nhọc chiếc xà-lan to kềnh, cố vượt qua đám thuyền và chiếc ca-nô. Gã điều khiển ca-nô vọng về va vào đầu mũi tàu, khi gã lùi ra thì mái chèo của gã sục xuống nước quá: chiếc ca-nô quay ngang và dừng hẳn lại. Từ phía ngược dòng, 2 chiếc thuyền căng buồm dài 20 mét chở đầy những người Anh-điêng và đám thợ đi tìm vàng cùng với mọi thứ trang bị của họ đang vùn vụt tiến đến. Một chiếc rẽ quặt vào bến, chiếc kia ép chiếc ca-nô vào xà-lan. Lúc đó gã điều khiển ca-nô vừa nhấc mái chèo lên, thế là con thuyền nhỏ của gã kêu răng rắc khi bị va chạm và suýt chìm. Lập tức gã lái ca-nô đứng phắt dậy và réo cả họ bọn người đi trên thuyền kia và bọn chở xà-lan ra mà chửi rất độc địa. Một gã trên xà- lan cũng trỏ sang chửi lại, trong khi đó đám người da trắng và da đỏ đi trên thuyền thì cười xì nhạo báng:

- Này, lão thuyền chài hạng bét kia! Về mà học lại cách chèo chống đi! Một tên nào đó nói to.

Gã ca-nô đấm một quả rất mạnh vào giữa hàm tên láo lếu dám coi thường gã làm cho tên này lăn lông lốc vào đống hành lý. Chưa hài lòng về đòn trừng phạt sơ sơ ấy, gã còn định nhảy hẳn sang chiếc xà-lan. Một tay đi tìm vàng loay hoay rút khẩu súng bị kẹt trong bao da bóng nhoáng của hắn ra, trong khi đó đồng bọn cười hô hố chờ pha gay cấn nhất sắp đến. Nhưng chiếc thuyền đã lại bắt đầu vụt đi: tay da đỏ giữ lái phía đuôi thuyền vung mái chèo vào ngực gã ca-nô làm cho gã ngã xuống sàn thuyền.

Vào lúc cao trào nhất của làn sóng nguyền rủa chửi bới, lời qua tiếng lại đã chuyển sang thượng cẳng chân hạ cẳng tay. Viên thuyền trưởng liếc nhìn cô gái cùng đi, ông ta tưởng sẽ thấy vẻ hoảng hốt của cô gái nhưng rất ngạc nhiên thấy Phrôna theo dõi cảnh tượng đó bằng một vẻ chăm chú, hai má đỏ hồng lên:

- Thật lấy làm tiếc...ông ta định xin lỗi.

Phrôna ngắt lời ông ta, tỏ ra tiếc rẻ vì cuộc ẩu đã bỗng dưng chấm dứt.

- Không! Không! Có gì đáng tiếc đâu! Tôi rất thích xem những chuyện này. Cũng may là tay kia không kịp rút súng ra, nếu không thì...

- Không biết đến bao giờ, ta mới đặt chân lên bờ được! Viên thuyền trưởng mỉm cười rồi nói gã kia là một tay bất lương đấy. Ông ta chỉ gã ca-nô lúc đó dang áp thuyền của gã vào sườn con tàu. Gã bằng lòng chở cô sang sông với giá 20 đô-la bởi vì cô là phụ nữ, với đàn ông gã đòi những 25 đô-la. Rồi cô sẽ thấy tôi nói đúng, gã là một tên cướp biển, thế nào rồi gì cũng sẽ bị treo cổ. Nửa giờ đồng hồ làm việc mà lấy những 20 đô-la!

Này, nói gì trên ấy đấy! Gã vừa được viên thuyền trưởng nhắc đến quăng một mái chèo lên sàn thuyền. Ai cho phép anh nói xấu người khác? Gã hỏi một cách khiêu khích.

Rôi gã vắt nước ở ống tay áo ướt sũng khi gã quơ lấy tay chèo.

- Anh thính tai lắm. Viên thuyền trưởng khen gã.

- Và quả đấm cũng nhanh nữa! Gã nói thêm.

- Và cái miệng thì độc địa và leo leo.

- Nghề của ta là phải thế. Ta phải đối phó với lũ cá mập các anh. Anh dám gọi ta là cướp biển trong khi anh bắt hành khách ngồi chất như cá hộp, lại còn bắt họ phải trả đắt gấp đôi giá vé hạng nhất. Anh cho hành khách ăn suất cơm thường của thủy thủ và để họ ở bẩn hơn cả chuồng lợn. Ta mà là cướp biển thì anh là gì?

Một hành khách mặt đỏ như gà chọi vì rượu thò đầu ra ngoài lan can tàu hét lên với viên thuyền trưởng:

- Ông Tư-stông! Tôi yêu cầu bốc hàng của tôi lên ngay lập tức. Ông nghe rõ chưa? Năm mươi con chó của tôi đang ăn thịt lẫn nhau trong các chuồng bẩn thỉu của ông đấy, ông sẽ biết tay tôi nếu ông không đưa chúng lên cho sớm. Ông làm tôi thiệt hại bạc ngàn mỗi ngày. Tôi yêu cầu ông chấm dứt cái trò này đi, tôi không chịu nổi nữa đâu, đùa dai thế đủ rồi! Tôi sẽ kiện và cho công ty của ông phá sản, thật đấy, thật như tên tôi là That Phec-guy-sơn đấy. Khôn hồn thì động đậy đi một tý, vì ông đã biết tên That Phec-guy-sơn là thế nào rồi.

- Ta mà là cướp biển ư? Gã ca-nô vẫn lẩm bẩm một mình. Ta muốn biết trong hai ta ai cướp biển hơn ai?

Tơ-stông khoát một cử chỉ để cho lão mặt đỏ đừng gào thét nữa rồi quay sang phía cô gái:

- Tôi rất muốn tiễn chân cô lên tận bờ nhưng cô xem đấy chúng tôi bận ngập đầu. Tạm biệt cô, chúc cô may mắn! Tôi sẽ cắt cử hai người lo hành lý của cô. Sáng mai, chắc chắn họ sẽ giao lại cho cô tại cửa hàng.

Cô gái bíu lấy tay viên thuyền trưởng rồi bước xuống ca-nô. Sức nặng của cô làm cho con thuyền hơi chòng chành vì nước ùa vào qua khe ván sàn, làm ướt cả đôi giày ống của cô. Cô gái vẫn thản nhiên ngồi xuống ghế băng phía sau và giấu chân dưới ghế:

- Này thôi! Gượm đã! Viên thuyền trưởng kêu. Cô Oen-sơ, cô không vào bờ được với con thuyền này đâu. Quay lại đi, tôi sẽ cho người chở ngay cô lên bờ khi nào tôi có thuyền.

- Xin chào! Ta sẽ gặp nhau trên thiên đàng! Gã lái thuyền thốt lên.

Gã muốn cho thuyền đi nhưng Tơ-stông níu lấy mép thuyền.

- Buông ra! Gã lái thuyền hét lên dọa dẫm.

Đền đáp lại cử chỉ quan tâm của viên thuyền trưởng với cô gái, gã lái thuyền dùng mái chèo đập một cú rất mạnh vào cổ tay làm cho viên thuyền trưởng buột ra những lời nguyền rủa giận dữ quên cả việc cô gái đang có mặt ở đó.

- Đáng tiếc là cuộc chia tay của chúng ta mất cả vẻ lịch sự. Cô gái cười khanh khách và nói to lên với viên thuyền trưởng khi con thuyền đã ra xa.

- Mẹ kiếp! Viên thuyền trưởng vừa cau có vừa ngả mũ vẫy chào cô gái một cách lịch thiệp. Thật đáng mặt nữ nhi!

Một cảm giác ao ước bỗng xâm chiếm đầu óc viên thuyền trưởng trẻ tuổi: ao ước được ngắm nhìn mãi cặp mắt xanh của cô Phrôna-Oen-sơ. Không hiểu sao, anh cảm thấy dám cùng cô đi tới cùng trời cuối đất.

Đột nhiên anh thấy chán ngấy cái nghề sông nước của mình, muốn tung hê tất cả để cùng Phrôna di tới Klông-đai.

Anh ngước mắt lên phía lan can tàu bắt gặp bộ mặt đỏ như gấc của Phec-guy-sơn và quên bẵng cái ước mơ vừa thoáng lướt qua.

Bụp!

Một mái chèo vọng về làm tung nước lên mặt Phrôna.

- Xin cô đừng giận. Gã lái thuyền tỏ ý xin lỗi. Cô biết đấy, tôi đã rất cố gắng.

- Tôi biết lắm. Cô gái vẫn vui vẻ đáp lại.

- Ôi, không phải vì tôi yêu cái nghề sông biển này đâu. Tôi phải xoay xở để kiếm được vài đô-la một cách lương thiện, thú thực với cô, làm ăn cách này theo tôi là chân chính nhất nếu tôi không gặp nhiều chuyện rủi ro thì bây giờ chắc tôi đã có mặt ở Klông-đai rồi. Nhưng rủi ro là thế đấy, tôi đã mất hết mọi thứ trang bị ở Đèo gió khi đã đi được nửa đường, sau khi đã vượt qua khe...

Xoạt! Bụp!

Lại một vẩy nước tung tóe lên đầu cô gái. Những giọt nước chảy ròng ròng xuống cổ làm cho cô gái rùng mình.

- Giỏi lắm! Cô đủ nghị lực để thành công ở đấy đấy. Gã nói bằng giọng khích lệ Phrôna. Cô tới đằng kia phải không?

Cô gái gật đầu đáp lại.

- Như tôi đã kể với cô lúc nãy, sau khi mất hết trang bị, tôi trở lại vùng ven biển. Khi đó tôi chẳng còn xu nào nhưng tôi vẫn muốn kiếm được cái gì đó để mua lại trang bị mới. Chính vì thế mà tôi có nâng giá chở thuyền lên một chút. Cô không để tâm chứ? Tôi cũng không tồi hơn những kẻ khác đâu, chỉ vì tôi phải trả những 100 đô-la cho con thuyền mướp này trong khi nó chỉ đáng giá 10 đô-la ở Mỹ. Và những cái khác nữa cũng thế thôi. Trên con đường mòn Ska-nê kia chẳng hạn, một chiếc đinh đóng móng ngựa giá 25 xu. Cô có tưởng tượng được không... một gã vào trong quán rượu và gọi một cốc uytki giá nửa đôla. Uống xong, gã trả hai chiếc đinh đóng móng ngựa. Thế là cả chủ và khách đều hài lòng.

- Sau những điều phiền muộn đó, anh đâu có thiếu can đảm nghĩ tới chuyện trở lại tìm vàng nữa. Tên anh là gì nhỉ? Biết đâu chúng ta lại tình cờ gặp nhau sau này.

- Ai? Tôi ư? Ô, tôi tên là Đen Bi-sốp làm nghề đi tìm vàng. Nếu như sau này tôi có gặp lại cô, cô cứ nhớ cho rằng tôi sẽ biếu cô đến cả cái áo sơ-mi cuối cùng... Xin lỗi, ý tôi muốn nói mẩu bánh cuối cùng.

- Cám ơn anh. Cô gái đáp lại với một nụ cười dịu dàng.

Phrôna Oen-sơ là người biết quý những lời nói chân thành.

Gã lái thuyền dừng tay chèo, nhặt một chiếc hộp sắt tây cũ trong lớp nước bao quanh chân gã.

- Cô tát nước đi. Gã quăng cho cô chiếc hộp sắt tây. Thuyền ngập nước nhiều hơn từ lúc chòng chành. Phrôna cười thầm và bắt đầu tát nước ra khỏi thuyền. Mỗi khi cô cúi xuống múc nước thì những ngọn núi phủ băng cũng nhấp nhô ở chân trời, giống như những đợt sóng lớn. Thỉnh thoảng cô dừng tay nghỉ và nhìn về phía con thuyền đang đi tới, ở đó lố nhố những bóng người. Đây là một eo biển nằm kẹt giữa hai bờ dốc, có chừng 20 chiếc tàu lớn chạy bằng hơi nước đang thả neo. Giữa những con tàu và hai bến bờ đó là những chiếc thuyền con, thuyền kéo, thuyền độc mộc to nhỏ đủ loại qua lại như mắc cửi.

" Người lái thuyền vạm vỡ này có sá gì thiên nhiên hung dữ ở đây" Phrôna nghĩ thầm.

Trong trí tưởng tượng, cô nhớ lại quang cảnh những phòng diễn giảng và những buổi lên lớp tối, nơi cô đã được tiếp thu những kinh nghiệm và kiến thức của những bậc thầy. Cô hiểu rõ thế giới vật chất và biết kính trọng sâu sắc mọi nỗ lực của con người.

Trong một lúc lâu, chỉ có tiếng mái chèo khua nước của Đen Bi-xốp gõ nhịp. Rồi một ý nghĩ lướt qua đầu gã.

- Cô chưa cho tôi biết tên cô là gì nhỉ?

- Tôi tên là Phrôna Oen-sơ.

Gã lái thuyền tỏ ra bối rối:

- Cô... cô là Phrôna Oen-sơ ư? Gã hỏi lại một cách rụt rè. Có phải Gia-côp Oen-Sơ là bố cô không?

- Phải, tôi là con gái của Gia-côp Oen-sơ.

Gã bật ra một tiếng huýt gió dài kính nể và nhẹ tay chèo.

- Cô quay về ghế sau mà ngồi đi và đừng để chân ngâm trong nước nữa. Hắn nói như ra lệnh. Giả lại tôi cái hộp, đưa ngay cho tôi đi.

- Tại sao, tôi tát không thạo hay sao. Cô gái hỏi lại, có vẻ tức giận.

- Có, cô tát thạo lắm, nhưng cô là... cô là...

-... Tôi vẫn là người như khi anh chưa biết. Nào, anh cứ chèo thuyền đi... Đó là việc của anh, còn tôi lo việc của tôi.

Gã nhìn cô kính phục và lại nghiêng mình trên hai tay chèo.

- Thế đấy, hóa ra cô là con gái của Gia-côp Oen-sơ! Lẽ ra tôi phải đoán được mới phải.

Khi họ tới cái doi cát ngổn ngang những đống hàng và xôn xao, ồn ào tiếng người thì Phrôna đưa tay ra cho gã lái thuyền bắt. Dẫu rằng xưa nay ít có khách phụ nữ tỏ cử Chỉ tử tế như thế với gã nhưng Đen Bi-sốp vẫn biết đón nhận bàn tay của cô con gái Gia-côp Oen-sơ một cách nhã nhặn, lịch sự.

- Cô cứ nhớ rằng mẩu bánh cuối cùng của lôi là dành cho cô! Gã nhắc lại.

-... Và cả cái áo sơ-mi cuối cùng của anh nữa chứ, anh đừng có quên đấy!

- Tôi biết là cô thích nói đùa! Tạm biệt, cô Oen-sơ!

- Tạm biệt anh!

Chiếc váy ngắn của cô không làm vướng víu bước chân. Bất giác cô ngạc nhiên thấy mình từ bỏ ngay đươc lối bước đi vội vã e ấp của phụ nữ tỉnh thành quen với hè phố để chuyển sang cách đi bằng những bước dài, nhún nháy tự nhiên của những người đã từ lâu quen đi trên những con đường mòn. Nhiều gã đi tìm vàng và Đen Bi-sốp đã liếc mắt nhìn trộm đồi chân đi ghệt da (1) của cô gái một cách kính nể. Có vài gã còn dám ngước nhìn thẳng vào mặt Phrôna. Cách nhìn của họ thân thiện và thẳng thắn, ánh lên vẻ rụt rè như ánh rạng đông mới ló.Dưới đây là những tác phẩm đã xuất bản của tác giả "Jack London":Tiếng Gọi Nơi Hoang DãCô Gái Băng TuyếtGót SắtJack London Truyện Ngắn Chọn LọcJack London Tuyển TậpMartin EdenMối Thù Thiên ThuTừ Bỏ Thế Giới Vàng

Độc giả có thể tìm mua ấn phẩm tại các nhà sách hoặc tham khảo bản ebook Cô Gái Băng Tuyết PDF của tác giả Jack London nếu chưa có điều kiện.

Tất cả sách điện tử, ebook trên website đều có bản quyền thuộc về tác giả. Chúng tôi khuyến khích các bạn nếu có điều kiện, khả năng xin hãy mua sách giấy.

Nguồn: thuviensach.vn

Đọc Sách

99 Truyện Cười Dân Gian Việt Nam (Nhiều Tác Giả)
Cùng với tục ngữ, ca dao, dân ca, cổ tích, thần thoại..., truyện cười dân gian, cũng còn gọi là truyện tiếu lâm, là di sản quý giá mà cha ông đã để lại cho chúng ta, để gìn giữ và phát triển... Ngoài việc tích hợp văn hóa và phản ánh đời sống và trình độ văn minh của dân tộc ta qua các thời đại, truyện cười dân gian tham dự và góp phần làm phong phú thêm đời sống tinh thần của con người Việt Nam. Tập 99 Truyện cười dân gian Việt Nam này, vì lẽ đó, luôn là một kho tàng cần được đọc và chia sẻ.*** 99 Truyện cười dân gian Việt Nam gồm có: Thầy chúng mày nói dối Thầy không bằng con! Chết nhầm Văn hay Ngửi văn Bánh tao đâu? Tại thầy không hỏi Để tráp lại vậy Thầy đồ liếm mật Bán không được giá Chết hóc Vẫn chưa chết Ba người đầy tớ Trả thù Bia mộ nhà giàu Không còn chỗ Trả nợ Không dám làm ông khổ lây Sang cả mình con Bôi bẩn mặt quan Lí sự nói với quan Thầy đề tán thơ quan Vịt hai chân Xử kiện giỏi May áo cho quan Quan đấy Tiễn quan Toàn chó cả Thần bia trả nghĩa Cái ấy thì con xin chịu Thật là đen ông quá Tao mừng quá Còn ai vào đây Để mẹ xơi nữa ạ! Con vịt muối Cắn cà Trứng ngót To bằng cái nồi Cũng chả biết nữa Cái gì cứng nhất Đổi giày Mẹ dặn con Thừa một con Nghe lời vợ Làm đúng lời vợ dặn Hâm nước mắm Không tự biết mình Công việc trong ngày Cảm ơn vợ Cho nó chết khát Chữ "vạn" dài lắm Bạn quan Quan thanh liêm Thơm rồi thối Giàn lý đổ Râu dài Quan sắp đánh bố Lạy cụ đề ạ Rắm của con Có nuôi được không Không phải là ta Nhớ tiếng bật bông Bán hàng Ai cũng phải cả Đẽo cày giữa đường Đá cũng như vàng Cầm sợi dây thừng Túng quá Có nhẽ đâu thế! Để được báo giờ Hãy giải thích Trong rạp chiếu bóng Điểm yếu Thuốc tuyệt Cảnh cuối cùng Thiếu dấu Người mê tín Được trả lương Lời trên bia mộ Diệu kế! Giấu đầu hở đuôi Con dã hổ Không còn thanh tịnh Sát sinh tội nặng lắm Ba quan đắt quá Hàn kim Nhuộm màu trứng sáo Cưỡi ngỗng Rách giày Đố thầy đấy Bài học lái ôtô Chuyện đổ xăng Người giúp việc Tập chạy Nhìn và nghĩ Đỡ đẻ Tại sao? Tôi chả có nguyện vọng gì Khi đến thăm em Đừng quan tâm Thoát nợ Số học và bóng đá Tại sao phải trói Vẫn chiếc đen chiếc vàng Chiếc ghế trống Dài lưỡi Chuyện mượn ô Chớ bán con bò ấy Thế mới tài Được ăn thả cửa Sàn sàn bằng nhau Còn mười năm nữa ai nuôi Mèo đen mũi trắng Há miệng chờ sung Khỏi mất công Rượu chua Hẹn trước Thỉnh thần xa Vắt cổ chày ra nước Hai cái xô nhựa Phải rõ nghĩa hơn Rèn luyện Hai hiệp phụ Có mặt cả chứ Luật pháp không cho phép Là một thương binh Hiểu ý Chỉ có con này thôi ạ! Kết quả Hãy làm như tôi Bệnh ngoại Trong giờ tập bắn Sợ nói đúng sự thật Luyện mắt Mua và bán Thủ môn sững sờ Cũng lại chuyện mỹ Tìm vợ cậu Giải pháp cuối cùng Kén rể giàu Chủ nhà, đầy tớ Vậy thì không mất Nói khoác mất tiền Chẳng phải tay ông Cứt ăn mất rồi Tí nữa tao sang Ba đời gàn Mất rồi Mời bác xơi ngọc hành Không xu nịnh Quan lớn nhân đức thật Chết một ngàn năm Chết cũng không chừa Đừng nói nữa mà tao thèm Thầy bói lạc đường Thầy bói xem voi Chỉ tại anh thầy địa lý Thầy phù thuỷ sợ ma Chồn nào, chồn nấy tôi lấy một con Ngày tốt Tài bịa Thi nói khoác Con rắn vuông Chưa ghê bằng tớ Khoe tài Lợn cưới áo mới Hiểu biết Chân mới dài ra Sáu chân nhanh hơn Ngốc Cẩn thận Mẹ rất bận Lần đầu tiên Chuyện cái đầu Người lạc quan Giá trị bà xã May quá Có lý Sẵn sàng Nỗi lo của ông chồng Nhà mới Đánh đổ cái thang Ai đây? Nhìn bài nhau Đau ở đâu? Vẫn có thể cạo râu Kính phóng đại Tắm nửa người Truyện ngắn hay Không ngủ được Trò chuyện Giữ mồm giữ miệng Mát-sa Trái tim Không đẻ được trứng Tại đi giày Quay lại Hãy tìm ở tai tôi Có còn hơn không Thầy đồ đỡ đẻ Chữ lẻ Cây bất bể đông Không việc gì đâu Khó hơn rặn đẻ Thơ bốn anh học trò Nói chữ Nhà thông thái Thầy đồ và thầy cúng Thầy bói với thầy lang Thay đổi Ai không hiểu ai Chuyện gà Dễ thấy Nhường chỗ Siêu nhân Thuận cả hai tay Liên hồi Cách trả lời Hoa hồng và hoa vi-ô-lét Theo cách Thầy lang giỏi Chẩn bệnh Chọn người gầy mà chữa Dùng thuốc gì Còn trách tôi ư? Cái chổi lông gà Lí thầy lang Kén rể hay chữ Kén rể sang Nói cho có đầu có đuôi Tin ở mình Sao lại gặp nhau Để cảm ơn Hai gã bần tiện gặp nhau Sẽ ngủ ngay Khỏi bệnh La sao được Chuyện của người gác thang máy Sao lâu vậy Cái áo bằng da Trả lời Không sao Mơ ước tương lai Nhiều công dụng Phân định Biện pháp tốt nhất Hơn Bán đảo Sướng Độc giả có thể tìm mua ấn phẩm tại các nhà sách hoặc tham khảo bản ebook 99 Truyện Cười Dân Gian Việt Nam PDF của tác giả Nhiều Tác Giả nếu chưa có điều kiện.Tất cả sách điện tử, ebook trên website đều có bản quyền thuộc về tác giả. Chúng tôi khuyến khích các bạn nếu có điều kiện, khả năng xin hãy mua sách giấy.
99 Truyện Cười Dân Gian Việt Nam (Nhiều Tác Giả)
Cùng với tục ngữ, ca dao, dân ca, cổ tích, thần thoại..., truyện cười dân gian, cũng còn gọi là truyện tiếu lâm, là di sản quý giá mà cha ông đã để lại cho chúng ta, để gìn giữ và phát triển... Ngoài việc tích hợp văn hóa và phản ánh đời sống và trình độ văn minh của dân tộc ta qua các thời đại, truyện cười dân gian tham dự và góp phần làm phong phú thêm đời sống tinh thần của con người Việt Nam. Tập 99 Truyện cười dân gian Việt Nam này, vì lẽ đó, luôn là một kho tàng cần được đọc và chia sẻ.*** 99 Truyện cười dân gian Việt Nam gồm có: Thầy chúng mày nói dối Thầy không bằng con! Chết nhầm Văn hay Ngửi văn Bánh tao đâu? Tại thầy không hỏi Để tráp lại vậy Thầy đồ liếm mật Bán không được giá Chết hóc Vẫn chưa chết Ba người đầy tớ Trả thù Bia mộ nhà giàu Không còn chỗ Trả nợ Không dám làm ông khổ lây Sang cả mình con Bôi bẩn mặt quan Lí sự nói với quan Thầy đề tán thơ quan Vịt hai chân Xử kiện giỏi May áo cho quan Quan đấy Tiễn quan Toàn chó cả Thần bia trả nghĩa Cái ấy thì con xin chịu Thật là đen ông quá Tao mừng quá Còn ai vào đây Để mẹ xơi nữa ạ! Con vịt muối Cắn cà Trứng ngót To bằng cái nồi Cũng chả biết nữa Cái gì cứng nhất Đổi giày Mẹ dặn con Thừa một con Nghe lời vợ Làm đúng lời vợ dặn Hâm nước mắm Không tự biết mình Công việc trong ngày Cảm ơn vợ Cho nó chết khát Chữ "vạn" dài lắm Bạn quan Quan thanh liêm Thơm rồi thối Giàn lý đổ Râu dài Quan sắp đánh bố Lạy cụ đề ạ Rắm của con Có nuôi được không Không phải là ta Nhớ tiếng bật bông Bán hàng Ai cũng phải cả Đẽo cày giữa đường Đá cũng như vàng Cầm sợi dây thừng Túng quá Có nhẽ đâu thế! Để được báo giờ Hãy giải thích Trong rạp chiếu bóng Điểm yếu Thuốc tuyệt Cảnh cuối cùng Thiếu dấu Người mê tín Được trả lương Lời trên bia mộ Diệu kế! Giấu đầu hở đuôi Con dã hổ Không còn thanh tịnh Sát sinh tội nặng lắm Ba quan đắt quá Hàn kim Nhuộm màu trứng sáo Cưỡi ngỗng Rách giày Đố thầy đấy Bài học lái ôtô Chuyện đổ xăng Người giúp việc Tập chạy Nhìn và nghĩ Đỡ đẻ Tại sao? Tôi chả có nguyện vọng gì Khi đến thăm em Đừng quan tâm Thoát nợ Số học và bóng đá Tại sao phải trói Vẫn chiếc đen chiếc vàng Chiếc ghế trống Dài lưỡi Chuyện mượn ô Chớ bán con bò ấy Thế mới tài Được ăn thả cửa Sàn sàn bằng nhau Còn mười năm nữa ai nuôi Mèo đen mũi trắng Há miệng chờ sung Khỏi mất công Rượu chua Hẹn trước Thỉnh thần xa Vắt cổ chày ra nước Hai cái xô nhựa Phải rõ nghĩa hơn Rèn luyện Hai hiệp phụ Có mặt cả chứ Luật pháp không cho phép Là một thương binh Hiểu ý Chỉ có con này thôi ạ! Kết quả Hãy làm như tôi Bệnh ngoại Trong giờ tập bắn Sợ nói đúng sự thật Luyện mắt Mua và bán Thủ môn sững sờ Cũng lại chuyện mỹ Tìm vợ cậu Giải pháp cuối cùng Kén rể giàu Chủ nhà, đầy tớ Vậy thì không mất Nói khoác mất tiền Chẳng phải tay ông Cứt ăn mất rồi Tí nữa tao sang Ba đời gàn Mất rồi Mời bác xơi ngọc hành Không xu nịnh Quan lớn nhân đức thật Chết một ngàn năm Chết cũng không chừa Đừng nói nữa mà tao thèm Thầy bói lạc đường Thầy bói xem voi Chỉ tại anh thầy địa lý Thầy phù thuỷ sợ ma Chồn nào, chồn nấy tôi lấy một con Ngày tốt Tài bịa Thi nói khoác Con rắn vuông Chưa ghê bằng tớ Khoe tài Lợn cưới áo mới Hiểu biết Chân mới dài ra Sáu chân nhanh hơn Ngốc Cẩn thận Mẹ rất bận Lần đầu tiên Chuyện cái đầu Người lạc quan Giá trị bà xã May quá Có lý Sẵn sàng Nỗi lo của ông chồng Nhà mới Đánh đổ cái thang Ai đây? Nhìn bài nhau Đau ở đâu? Vẫn có thể cạo râu Kính phóng đại Tắm nửa người Truyện ngắn hay Không ngủ được Trò chuyện Giữ mồm giữ miệng Mát-sa Trái tim Không đẻ được trứng Tại đi giày Quay lại Hãy tìm ở tai tôi Có còn hơn không Thầy đồ đỡ đẻ Chữ lẻ Cây bất bể đông Không việc gì đâu Khó hơn rặn đẻ Thơ bốn anh học trò Nói chữ Nhà thông thái Thầy đồ và thầy cúng Thầy bói với thầy lang Thay đổi Ai không hiểu ai Chuyện gà Dễ thấy Nhường chỗ Siêu nhân Thuận cả hai tay Liên hồi Cách trả lời Hoa hồng và hoa vi-ô-lét Theo cách Thầy lang giỏi Chẩn bệnh Chọn người gầy mà chữa Dùng thuốc gì Còn trách tôi ư? Cái chổi lông gà Lí thầy lang Kén rể hay chữ Kén rể sang Nói cho có đầu có đuôi Tin ở mình Sao lại gặp nhau Để cảm ơn Hai gã bần tiện gặp nhau Sẽ ngủ ngay Khỏi bệnh La sao được Chuyện của người gác thang máy Sao lâu vậy Cái áo bằng da Trả lời Không sao Mơ ước tương lai Nhiều công dụng Phân định Biện pháp tốt nhất Hơn Bán đảo Sướng Độc giả có thể tìm mua ấn phẩm tại các nhà sách hoặc tham khảo bản ebook 99 Truyện Cười Dân Gian Việt Nam PDF của tác giả Nhiều Tác Giả nếu chưa có điều kiện.Tất cả sách điện tử, ebook trên website đều có bản quyền thuộc về tác giả. Chúng tôi khuyến khích các bạn nếu có điều kiện, khả năng xin hãy mua sách giấy.
Ngang Tàng (Tát Dã) (Vu Triết)
Bắt đầu câu chuyện khi hai nhân vật chính năm 17 tuổi, cả hai đều ưa nhìn lại có đầu óc, giỏi âm nhạc lẫn thể thao + tài lẻ vô số, nhưng có lẽ cũng vì sở hữu quá nhiều ưu điểm nên hoàn cảnh của hai cậu cũng thảm mỗi người một cách khác nhau.. Một bạn là đứa con trái ý với cả nhà suốt mười mấy năm trời, cuối cùng biết được sự thật rằng mình là con nuôi, vậy là từ đó cậu trai thành thị nhà khá giả, dân top đầu trường chuyên đã phải bị đưa về một thành phố nhỏ xập xệ, làm học sinh ở một ngôi trường tầm thường, ở chung với những “người ruột thịt” ngập ngụa trong bế tắc và vòng xoáy gạo tiền. Một bạn mới vừa 17 tuổi đầu đã là người tháo vát quán xuyến hết việc nhà, bố đã mất (trước đó ông này chuyên say xỉn, đánh đập vợ con), phải gánh vác chuyện + nuôi dưỡng một cô em gái bị tổn thương tinh thần, đèo bòng nốt một bà mẹ tính cách thất thường muốn níu kéo tuổi thanh xuân, không lo làm việc, chỉ lo hẹn hò hết trai này đến trai khác. Oan gia ngõ hẹp, hai bạn với xuất phát điểm là hai thái cực, nhưng nhờ duyên số tréo ngoe nên dần dần cuốn vào nhau. Câu chuyện của chúng ta bắt đầu như thế….. Tìm mua: Ngang Tàng (Tát Dã) TiKi Lazada Shopee Độc giả có thể tìm mua ấn phẩm tại các nhà sách hoặc tham khảo bản ebook Ngang Tàng (Tát Dã) PDF của tác giả Vu Triết nếu chưa có điều kiện.Tất cả sách điện tử, ebook trên website đều có bản quyền thuộc về tác giả. Chúng tôi khuyến khích các bạn nếu có điều kiện, khả năng xin hãy mua sách giấy.
Ngang Tàng (Tát Dã) (Vu Triết)
Bắt đầu câu chuyện khi hai nhân vật chính năm 17 tuổi, cả hai đều ưa nhìn lại có đầu óc, giỏi âm nhạc lẫn thể thao + tài lẻ vô số, nhưng có lẽ cũng vì sở hữu quá nhiều ưu điểm nên hoàn cảnh của hai cậu cũng thảm mỗi người một cách khác nhau.. Một bạn là đứa con trái ý với cả nhà suốt mười mấy năm trời, cuối cùng biết được sự thật rằng mình là con nuôi, vậy là từ đó cậu trai thành thị nhà khá giả, dân top đầu trường chuyên đã phải bị đưa về một thành phố nhỏ xập xệ, làm học sinh ở một ngôi trường tầm thường, ở chung với những “người ruột thịt” ngập ngụa trong bế tắc và vòng xoáy gạo tiền. Một bạn mới vừa 17 tuổi đầu đã là người tháo vát quán xuyến hết việc nhà, bố đã mất (trước đó ông này chuyên say xỉn, đánh đập vợ con), phải gánh vác chuyện + nuôi dưỡng một cô em gái bị tổn thương tinh thần, đèo bòng nốt một bà mẹ tính cách thất thường muốn níu kéo tuổi thanh xuân, không lo làm việc, chỉ lo hẹn hò hết trai này đến trai khác. Oan gia ngõ hẹp, hai bạn với xuất phát điểm là hai thái cực, nhưng nhờ duyên số tréo ngoe nên dần dần cuốn vào nhau. Câu chuyện của chúng ta bắt đầu như thế….. Tìm mua: Ngang Tàng (Tát Dã) TiKi Lazada Shopee Độc giả có thể tìm mua ấn phẩm tại các nhà sách hoặc tham khảo bản ebook Ngang Tàng (Tát Dã) PDF của tác giả Vu Triết nếu chưa có điều kiện.Tất cả sách điện tử, ebook trên website đều có bản quyền thuộc về tác giả. Chúng tôi khuyến khích các bạn nếu có điều kiện, khả năng xin hãy mua sách giấy.