Liên hệ: 0912 699 269  Đăng nhập  Đăng ký

Nghệ Thuật Nói Trước Công Chúng

Bạn có một ý tưởng rất hay nhưng không thể trình bày với sếp của mình? Bạn rất yêu một cô gái nhưng không biết tỏ tình làm sao? Bạn muốn xin một sự giúp đỡ? Rất nhiều tình huống trong cuộc sống mà khả năng trình bày của bạn có thể cứu sống chính bạn. Theo nghiên cứu thì con người ta còn sợ thuyết trình trước đám đông hơn là sợ chết? Người ta thà chết con hơn phải là đứng trước đám đông. Đơn giản vì bạn có thể nghĩ mọi người đang dò xét bạn. Bạn không tốt chỗ này, không tốt chỗ kia. Một tỉ câu chuyện cổ tích mà bạn có thể tự vẽ ra. Mà bạn quên mất một điều rằng mọi thứ đều có chiến lược, phương pháp để làm nó. Trong cuốn sách này tác giả sẽ chỉ cho bạn các bước chi tiết để có thể tạo ra một bài thuyết trình ấn tượng, mở ra nhiều cơ hội cho bạn. Giúp bạn quy phục lòng người, chinh phục thành công. Dale Carnegie sẽ chỉ cho bạn cách làm thế nào để: - Phát huy tính tự chủ - Lấy lại tự tin - Tăng cường trí nhớ - Bắt đầu và kết thúc một bài nói - Hấp dẫn và lôi cuốn người nghe - Hoàn thiện phong cách diễn đạt Nghệ Thuật Nói Trước Công Chúng: Đưa ra nhiều cách có giá trị thực tiễn trong việc cảm hóa những người đóng vai trò quan trọng trong cuộc sống của bạn như: Bạn bè, khách hàng, đồng nghiệp và cấp trên của bạn... Những kiến thức trong cuốn sách này đã được hơn một triệu học sinh các khóa học Dale Carnegie nổi tiếng thế giới đào tạo "nghệ thuật nói trước công chúng" và đã sử dụng thành công. Đây là cuốn sách cho tất cả những ai muốn tiến lên phía trước. Như những gì tác giả đã thể hiện trong cuốn sách, các kỹ xảo giúp bạn vượt qua sự e ngại khán giả, sẽ giúp bạn trong mọi tình huống trong cuộc sống. *** Trong rất nhiều năm. Dale Carnegie là tác giả nổi tiếng với những cuốn sách viết về cách có thêm bạn bè và thuyết phục người khác. “Cách có thêm bạn bè và thuyết phục người khác” là một trong những cuốn sách bán chạy nhất trong mọi thời đại và đã khiến Dale nổi tiếng khắp thế giới. Nhưng đó chưa phải cuốn sách được phát hành đầu tiên của ông. Năm 1926, Dale Carnegie viết cuốn sách có tựa đề “Diễn thuyết trước công chúng” và “Thuyết phục người khác trong kinh doanh”. Đây là cuốn sách về diễn thuyết trước công chúng, và đến nay vẫn được coi là giáo trình chính thức của những khóa học nổi tiếng do Dale Carnegie tổ chức về Diễn thuyết trước công chúng và Các mối quan hệ của con người. Đây cũng được coi như cuốn giáo trình cho khóa học diễn thuyết Y.M.C.A. Trong vòng mười năm, cuốn sách này đã bán được 600.000 bản và tổng số bản sách bìa cứng đã bán được trên toàn thế giới là 1.000.000 bản. Cuốn sách đã được xuất bản bằng khoảng hai mươi thứ tiếng trên thế giới và đã bán được hàng nghìn bản dưới các ngôn ngữ này. Tuy nhiên, đó vẫn chưa là cuốn sách được đa số công chúng độc giả biết đến. Các khóa học của Dale Carnegie đã diễn ở rất nhiều nơi trên thế giới và đã có hơn 1.000.000 người đã hoàn thành các khóa học này. Những khóa học đã giúp con người ta trở nên dũng cảm hơn, hạnh phúc hơn và thành công hơn trong cuộc sống do chúng đã giúp họ phát huy được khả năng của bản thân mình. “Diễn thuyết trước công chúng - cách giúp tăng sự tự tin và thuyết phục người khác” chứa đựng rất nhiều những lời khuyên khôn ngoan giúp người đọc đạt được các mục tiêu mà mình đề ra. Sau khi đọc kỹ lại cuốn sách, tôi đã biết được có bao nhiêu quy luật khôn ngoan để vượt qua nỗi sợ hãi và giành lấy sự tự tin trong cuốn sách này. Những phương pháp mang tính lý thuyết và những gợi ý đã bổ sung thêm những quy luật giúp mọi người gặp nhau, dù là cá nhân hay theo nhóm, và nói chuyện một cách thật hiệu quả. Tôi thật sự hy vọng rằng người đọc sẽ học được nhiều điều từ cuốn sách, giống như hàng ngàn học viên của các khóa học Dale Carnegie trên toàn thế giới trong nhiều năm qua. DOROTHY CARNEGIE. *** Từ năm 1912 đến nay, đã có hơn năm trăm nghìn người, cả nam lẫn nữ đã tham gia những khoá học diễn thuyết trước công chúng sử dụng phương pháp dạy của tôi. Rất nhiều người trong số họ đã từng viết thư cho tôi giải thích lý do họ tham gia khoá học đó và những gì họ mong đợi đạt được từ khoá học đó. Theo lẽ thường tình, mỗi người có cách diễn đạt khác nhau, nhưng đáng ngạc nhiên là, trong hầu hết các lá thư đó đều thể hiện một mong muốn như nhau. Người nào cũng viết đại ý: “Khi tôi bị gọi lên phát biểu, tôi bỗng cảm thấy rất lúng lúng, rất sợ hãi. Do đó tôi không thể suy nghĩ mạch lạc, không thể tập trung, không thể nhớ những gì tôi đã dự định sẽ nói từ trước. Tôi muốn trở nên tự tin, điềm tĩnh và có khả năng tự suy nghĩ. Tôi muốn sắp xếp các suy nghĩ của tôi theo một trình tự hợp lý và tôi muốn tôi có thể phát biểu ý kiến của mình một cách rõ ràng và thuyết phục trước công ty, câu lạc bộ hay trước rất nhiều người nghe”. Hàng nghìn người có ý kiến tương tự như vậy. Sau đây tôi sẽ kể cho các bạn nghe một trường hợp điển hình. Nhiều năm trước đây, đã có một quý ông trung niên tên là D. W. Ghent tham dự khoá học thuyết trình trước công chúng của tôi tại Philadenphia. Đây là người có một cuộc sống khá năng động. Ông đã thành lập và làm chủ một cơ sở sản xuất riêng, là người lãnh đạo trong các hoạt động quần chúng và trong các công việc của nhà thờ. Chỉ ít lâu sau buổi học đầu tiên, ông ta đã mời tôi cùng ăn trưa tại câu lạc bộ Manufacturer. Trong bữa ăn, ông ta ngồi dựa vào bàn và nói: “Đã rất nhiều lần tôi được đề nghị phát biểu trước đám đông, nhưng chưa bao giờ tôi có đủ khả năng làm được điều đó. Những lúc đó, tôi bỗng trở nên cuống quýt, đầu óc tôi trở nên trống rỗng và tôi luôn phải lẩn tránh việc này. Nhưng bây giờ, tôi đang giữ cương vị chủ tịch một hội đồng gồm ủy ban quản trị các trường đại học. Tôi phải làm chủ tọa các buổi họp của hội đồng. Và đương nhiên là tôi sẽ phải nói đôi điều gì đó trong các cuộc họp đó... Liệu ông có nghĩ tôi có thể học cách nói khi đã vào tuổi này rồi hay không?” “Ông hỏi tôi sẽ nghĩ như thế nào ư, ông Ghent?”, tôi đáp, “Vấn đề không phải là tôi nghĩ ra sao. Vấn đề là tôi biết ông có thể làm được điều đó, và tôi biết ông sẽ làm được, chỉ cần ông luyện tập và làm theo những chỉ dẫn của tôi mà thôi.” Ông ta rất muốn tin những gì tôi nói, nhưng dường như điều đó quá lạc quan, quá tốt đẹp. “Tôi e là ông chỉ nói như thế vì lòng tốt mà thôi”, ông ta trả lời, “và ông nói thế chỉ cố để khích lệ tôi mà thôi”. Sau khi kết thúc khoá học đó, chúng tôi mất liên lạc một thời gian. Sau đó, chúng tôi có dịp gặp lại và cùng ăn trưa với nhau tại câu lạc bộ Manufacturer. Hai chúng tôi lại ngồi ở góc cũ, đúng chiếc bàn mà chúng tôi đã ngồi trong lần đầu tiên đến đây cùng nhau. Nhắc lại câu chuyện trước đây, tôi có hỏi liệu tôi có đã quá lạc quan hay không. Để trả lời, ông ta lôi từ trong túi áo ra một cuốn vở có gáy màu đỏ và cho tôi xem một danh sách các ngày và buổi nói chuyện mà ông được mời tới diễn thuyết. Ông ta thừa nhận: “Và khả năng để thực hiện những điều này, niềm vui của tôi khi được làm những việc này, cùng những đóng góp của tôi đối với cộng đồng là một trong những gì khiến tôi cảm thấy hài lòng nhất trong cuộc đời tôi”. Sau đó ít lâu, một hội nghị quan trọng về giải trừ quân bị được tổ chức tại Oasinhtơn. Khi biết Thủ tướng Anh có kế hoạch sẽ tham gia hội nghị này, những người theo Đạo Tin Lành ở Philadelphia đã đánh điện mời Thủ tướng tới nói chuyện trong một cuộc gặp mặt của đông đảo quần chúng sẽ được tổ chức tại đây. Và ông Ghent đã thông báo cho tôi biết rằng, trong số tất cả những người theo Đạo Tin lành ở thành phố này, chính ông đã được chọn làm người giới thiệu Thủ tướng Anh với người nghe trong buổi gặp mặt hôm đó. Và đó chính là người đàn ông đã ngồi cùng một bàn với tôi gần ba năm về trước mà đã rất nghiêm túc hỏi tôi nghĩ thế nào về việc liệu ông ấy có thể nói trước đám đông được hay không. Nhưng như vậy có phải tốc độ phát triển kỹ năng nói của ông ta nhanh quá mức bình thuờng không? Không hẳn là như vậy. Đã có hàng trăm tình huống tương tự xảy ra. Câu chuyện tiếp theo đây sẽ là một ví dụ cụ thể khác. Nhiều năm trước đây, một bác sỹ điều trị ở Brooklyn, bác sỹ Curtis, đã nghỉ đông ở Florida, gần bãi tập của câu lạc bộ bóng chày Những người khổng lồ (Giants), vốn là một cổ động viên nhiệt tình của môn thể thao này, ông ta thường đến đây xem các cầu thủ tập luyện. Dần dần, ông trở nên quen thân với đội bóng, và đã được mời tham dự một bữa tiệc thân mật của đội bóng. Sau khi uống trà, một vài vị khách quan trọng được mời “phát biểu vài lời”. Đột nhiên, giữa lúc ồn ã đó, bác sỹ Curtis bỗng nghe người chủ tiệc bữa tiệc nói: “Hôm nay, trong bữa tiệc này có một bác sỹ điều trị cùng dự với chúng ta. Và sau đây tôi xin mời Bác sỹ Curtis sẽ nói với chúng ta về vấn đề Sức khỏe của các cầu thủ bóng chày”. Liệu Bác sỹ Curtis có biết về chủ đề đó không? Đương nhiên là có. Ông ấy biết rõ hơn bất cứ ai trên thế giới này: ông đã từng học về vệ sinh, đã thực hiện việc khám bệnh và điều trị đã gần một phần ba thế kỷ. Ông có thể ngồi tại chỗ và nói về chủ đề này suốt đêm cho những người ngồi xung quanh ông cùng nghe. Nhưng phải đứng dậy và nói trước một nhóm các khán giả như trong bữa tiệc này lại là vấn đề khác. Đó là vấn đề do tâm lý sợ hãi gây ra. Lúc đó, tim ông bỗng đập nhanh gấp hai lần bình thường, và cứ thế đập liên tục. Trong cuộc đời mình, ông chưa bao giờ diễn thuyết trước đám đông và tất cả những gì ông nghĩ đến lúc đó chỉ là làm thế nào để mọc cánh bay thoát ra khỏi chỗ đó. Ông ấy phải làm gì bây giờ? Khản giả vỗ tay ào ào, mọi người đều nhìn về phía ông. Bác sỹ Curtis lắc đầu, nhưng hành động này chỉ càng khiến khán giả vỗ tay to hơn. Mọi người hò reo yêu cầu bác sỹ Curtis phát biểu. Tiếng hô “Bác sỹ Curtis! Phát biểu đi! Phát biểu đi!” ngày càng to và cương quyết hơn. Bác sỹ Curtis lúc đó thật sự rất đáng thương. Ông hiểu ràng nếu ông đứng dậy nói, ông sẽ thất bại, vì ông không thể nói được quá sáu câu. Và thế là ông đứng dậy, nhưng không nói một lời nào, quay lưng lại với các bạn của mình và lặng lẽ rời khỏi phòng trong tâm trạng xấu hổ vô cùng và như vừa bị hạ nhục. Thế cho nên không có gì đáng ngạc nhiên là khi việc đầu tiên bác sỹ Curtis làm sau sự việc trên lúc trở về Brooklyn là tham gia lớp học về diễn thuyết trước công chúng của tôi. Ông không muốn bị xấu hổ ê chề như thế thêm một lần nào nữa. Mời các bạn đón đọc Nghệ Thuật Nói Trước Công Chúng của tác giả Dale Carnegie.

Nguồn: dtv-ebook.com

Xem

Ai Là Kẻ Thứ Ba (Diệp Khuynh Thành)
Dù tình yêu hay hôn nhân, đều là một trận chiến âm thầm có thể mãi mãi không có hồi kết? Tại sao anh ấy lại lỡ chân quá đà? Tại sao cô ấy công khai báo thù? kẻ thứ ba rốt cục là ai? Bản năng lừa đảo, phản bội, thích tìm kiếm những kích thích mới mẻ trong tính cách con người khiến mối nguy cơ tiềm ẩn càng dễ tới bên chúng ta. Tình dục lẽ ra phải là phần tươi tắn nhất, quan trọng nhất trong cuộc sống hôn nhân, nhưng bởi nhiều nguyên nhân, hôn nhân không tình dục vẫn tồn tại rất nhiều trong cuộc sống chúng ta. Đó là một thực tế không thể chối bỏ. Nếu coi hôn nhân như một món ăn thì cuộc sống tình dục chính là chút muối đậm đà. Nếu đồ ăn không có muối có thể ăn hai, ba suất nhưng nếu bắt người ta ăn suốt đời, chắc chắn không thể chịu đựng nổi. Cũng có thể coi cuộc sống tình ái như phần kem trên chiếc bánh ga tô. Nếu không có chỗ kem đó, miếng bánh vừa không có giá trị thưởng thức, vừa nhạt nhẽo, chẳng khác nào một miếng bánh nướng phế phẩm.***"Không", Bình Bình nói, "Hạnh phúc là cái hiện có. Đó là câu nói luôn khắc ghi trong trái tim em từ sau khi lấy anh. Em và anh ấy không còn gì nữa. Em có thể đảm bảo với anh về điểm này. Vì chúng em tới tận ngày nay vẫn có thể dùng trái tim để suy nghĩ cho nhau, đã chứng minh tất cả". Người được hẹn phỏng vấn: Hoàng Lư, nam, nhân viên công ty, người Hồ Bắc. Đó là cuộc phỏng vấn được hình thành sau khi mấy người quen biết tụ tập với nhau, trò chuyện huyên thuyên. Tìm mua: Ai Là Kẻ Thứ Ba TiKi Lazada Shopee "Hôn nhân chính là cái hiện có", đó là châm ngôn của Hoàng Lư. Khi lấy Đặng Bình Bình, tôi đã ba mươi ba tuổi, cô ấy cũng ba mươi. Người đàn ông và đàn bà đã đứng tuổi, đều lấy nhau lần đầu, đủ biết phải trải qua một quá trình lựa chọn bạn đời vất vả đến thế nào. Do công việc của tôi luôn bất ổn, các doanh nghiệp cứ nay làm mai đợi việc, thế nên tôi ngừng công việc mới, cùng mấy người bạn hùn vốn làm ăn buôn bán nguyên vật liệu, sống ở Quảng Đông hơn ba năm. Chuyện đời gian khó, đường làm ăn gập ghềnh, những chuyện cá nhân tự khắc buông sang một bên. Tới khi gặp được Bình Bình, người nhà tôi đã lo lắng cho tôi tới mức hận không thể tống tôi vào động phòng ngay hôm sau. Bình Bình rất đẹp, tính nết cũng dịu dàng. Cô ấy làm việc trong cơ quan trực thuộc tỉnh, tốt nghiệp đại học danh tiếng, học vấn cao hơn tôi. Tôi thực không hiểu nổi tại sao chuyện hôn nhân của cô lại kéo dài đến vậy. Nhưng người hiện đại, ai mà chẳng có một đoạn lịch sử đau thương. Tôi nghĩ, hẳn vì một mối tình khắc cốt ghi tâm nào đó, khiến cô đau lòng, nên không muốn yêu nữa chăng? Những điều này, tôi hầu như chưa từng hỏi cô bao giờ. Cô kể ra bao nhiêu, tôi chỉ nghe bấy nhiêu. Quả thực, cô từng nhắc đến mối tình thời sinh viên. Đó là tình đầu, nhưng sau khi ra trường, họ đã chia tay. Một lần, khi chúng tôi đang ngồi trên xe, đi ngang qua Viện thiết kế kiến trúc, đúng lúc đó có một người đàn ông đẩy xe đạp đi ra ngoài cửa, khóe miệng cô ấy nở một nụ cười. Thì ra đó là một chàng trai mà cô ấy quen biết sau khi tốt nghiệp chưa lâu. Anh ta từng theo đuổi cô ấy, nhưng cô ấy lại ngần ngừ. Dù cũng hơi thích đối phương, nhưng cô không hề để lộ. Người đàn ông đó không kiên nhẫn được, cuối cùng cũng không hẹn hò với cô ấy nữa. Những chuyện này hầu như khiến tôi có thể nhìn thấy được tuổi thanh xuân cô độc của một người phụ nữ đẹp. Quả thật, cô ấy rất hay do dự. Ngay cả khi tôi biểu hiện rất mãnh liệt, cô ấy chỉ cười mong manh. Ngày nay trong thành phố phồn hoa này, có thể gặp được người như cô ấy quả thực rất hiếm. Mọi người đều ra sức thể hiện khát vọng của mình, dù đó chỉ là khát khao về mặt sinh lí. Nhưng tôi phát hiện thấy dường như cô ấy có đủ sức lực để hóa giải nó. Cô luôn lạnh lùng như vậy, khiến tôi buộc phải hỏi, hay là em không có cảm giác với anh. Cô ấy vội vàng lắc đầu, nước mắt ứa ra. Tôi không nỡ hỏi tiếp.Độc giả có thể tìm mua ấn phẩm tại các nhà sách hoặc tham khảo bản ebook Ai Là Kẻ Thứ Ba PDF của tác giả Diệp Khuynh Thành nếu chưa có điều kiện.Tất cả sách điện tử, ebook trên website đều có bản quyền thuộc về tác giả. Chúng tôi khuyến khích các bạn nếu có điều kiện, khả năng xin hãy mua sách giấy.
Ai Là Định Mệnh Của Ai (Tuyết Ảnh Sương Hồn)
Ai sinh ra để thuộc về ai? Ai là phù hợp với ai nhất? Cùng đọc Ai là định mệnh của ai, theo bước chân của hai nhân vật trong truyện để đi tìm lời giải cho câu hỏi này. Nữ chính Yên Phiên Phi và nam chính Chu Nhất Minh là thanh mai trúc mã, là oan gia, là anh em tốt… là bất cứ mối quan hệ gì - mà - không - phải - là - tình - yêu. Đến tuổi yêu đương, thậm chí là sắp ế, họ cũng cuống lên đi gặp mặt. Một điều kì lạ là hai người bạn này cùng tiến cùng lùi, cùng vui cùng buồn, cùng có người yêu lại cùng chia tay. Và chẳng hiểu sao họ chỉ toàn gặp những đối tượng dở khóc dở cười, các anh chàng thì không hà tiện thì cũng gia trưởng, không lăng nhăng thì cũng mắc bệnh yêu mẹ, các cô gái hoặc là quá nhút nhát, hoặc là quá thực dụng, thậm chí còn có cô gái lừa đảo dưới lớp vỏ bọc ngây thơ… Ếch ba chân mới khó kiếm, chứ tại sao một người yêu hai chân cũng khó kiếm đến vậy? Vì một lời nói đùa của người bạn, hai người “anh em tốt” Yên Phiên Phi và Chu Nhất Minh cũng muốn yêu nhau xem sao, “phù sa không chảy ra ruộng ngoài” mà! Liệu mọi thứ có dễ dàng như họ muốn? Và cuối cùng, ai mới là định mệnh của ai? Hãy đón đọc một trong những cuốn tiểu thuyết ngôn tình hay của Tuyết Ảnh Sương Hồn.*** Tìm mua: Ai Là Định Mệnh Của Ai TiKi Lazada Shopee Năm nay tôi hai mươi bảy tuổi, chiểu theo tiêu chuẩn xếp hạng “hàng quá date” ở trên mạng mà ai ai cũng biết thì tôi sắp được liệt vào danh sách rồi, còn ở nhà thì đã bị coi là “quả bom nổ chậm”... Nhưng tôi chẳng vì thế mà mặt mày ủ ê, than thân trách phận, biết đâu ở hội Hoán thảo ngày mai tôi sẽ tìm được người trong mộng. Ngày mai vừa đúng là ngày Valentine. Đó là ngày dành cho các đôi lứa yêu nhau, cũng là ngày thê thảm nhất đối với những người vẫn còn lẻ bóng như tôi. Thấy người ta tay trong tay rạng ngời hạnh phúc đi trên đường, trong lòng chợt dấy lên cảm giác ghen tức, đố kỵ. Ngày lễ Tình nhân không có người yêu, cô đơn lẻ bóng, phải làm sao để vượt qua đây? Đang buồn nẫu ruột thì cô bạn thân Điền Tịnh gọi điện, hỏi tôi ngày mai có muốn tham gia hội Hoán thảo trong thành phố không. Tôi chẳng mấy hào hứng. “Hội Hoán thảo là hội gì? Trao đổi cây cối, hoa cỏ à? Mình đâu có trồng hoa, trồng cỏ, thôi, không đi đâu.” Điền Tịnh tỏ ra ngán ngẩm. “Sao ngay cả hội Hoán thảo mà cậu cũng không biết thế? Đúng là người ngoài hành tinh! Hội Hoán thảo chứ có phải là trao đổi hoa cỏ đâu, đó là một kiểu giao lưu, gặp gỡ, kết bạn.” Sau khi được Điền Tịnh giải thích cặn kẽ, cuối cùng thì người ngoài hành tinh như tôi cũng hiểu được thế nào gọi là “hội Hoán thảo”. “Hội Hoán thảo” là một trào lưu rất thịnh hành thời nay đối với tầng lớp trí thức thành thị. Từ “thảo” này ngoài nghĩa là “cỏ” thì một nhóm các chị em hay rộng hơn là thế hệ trẻ bây giờ còn dùng để ám chỉ những chàng trai có quan hệ tốt nhưng lại không thể hẹn hò, điều kiện tốt mà nửa kia không phát hiện ra nên vẫn còn đơn thân. Cho nên “hoán thảo” ở đây không có nghĩa là trao đổi cây cối, hoa cỏ mà là một kiểu mọi người giúp đỡ, hỗ trợ nhau, đưa ra cách thức mới để tối đa hóa việc sử dụng nguồn tài nguyên của mình là anh bạn đi cùng.Dưới đây là những tác phẩm đã xuất bản của tác giả "Tuyết Ảnh Sương Hồn":Ai Là Định Mệnh Của AiChàng Trai Năm ẤyCổ Cầm Dị TruyệnGặp Anh Trong Hàng Vạn NgườiHữu Duyên Thiên Niên Lại Tương HộiLuôn Có Người Đợi AnhNhững Tháng Năm Hổ Phách 2Tình Yêu Pha Lê (All About The True Love)Độc giả có thể tìm mua ấn phẩm tại các nhà sách hoặc tham khảo bản ebook Ai Là Định Mệnh Của Ai PDF của tác giả Tuyết Ảnh Sương Hồn nếu chưa có điều kiện.Tất cả sách điện tử, ebook trên website đều có bản quyền thuộc về tác giả. Chúng tôi khuyến khích các bạn nếu có điều kiện, khả năng xin hãy mua sách giấy.
Ai Là Của Ai (Thuần Vu Lưu Lạc)
“ Vì sao mọi người đều nói em trèo cao đòi với lấy anh?” Có ai biết được trong lòng anh ẩn giấu biết bao nỗi niềm bất an? Anh rất xuất sắc nhưng sự xuất sắc này là vì em mà có được, có thể chỉ trong nháy mắt, em sẽ biến mất ngay trước mắt anh, anh rốt cuộc không thể nào đuổi kịp được em, tâm trạng bất an thầm kín này có ai hiểu được cho anh? Vĩnh viễn không cần phải nói ra ai là của ai, hai chúng ta chỉ là một đôi tình nhân bình thường mà thôi. *** Tìm mua: Ai Là Của Ai TiKi Lazada Shopee “Vì sao mọi người đều nói em trèo cao đòi với lấy anh…… Cũng phải, quả thực là anh rất rất xuất sắc nhưng tình yêu cũng là cần từ hai phía, đâu cần phải so sánh ai xuất sắc hơn ai tài giỏi hơn ai sao? Em thích anh, anh cũng thích em, chẳng lẽ như vậy còn chưa đủ sao? Em không cần để ý ai là của ai, em chỉ cần biết, mỗi ngày chúng ta đều trải qua khoảng thời gian vui vẻ mà thôi.***Thời gian thấm thoắt thoi đưa, Triêu Huy cuối cùng cũng đã tốt nghiệp. Điều khiến cho mọi người phải té rớt kính là cô và Chu Vệ vẫn tiếp tục ngọt ngào bên nhau, kiên trì đến cuối cùng. Trong thời gian đó đương nhiên sẽ có lúc khó khăn, thử thách, nhưng hai người đều đồng tâm hợp lực mà vượt qua. Lễ Tốt nghiệp ngày đó, cô mặc áo cử nhân, cùng bạn học bên cạnh cười nói huyên náo, ánh mắt nhìn về bóng dáng của Chu Vệ dưới đám đông cách đó không xa. Anh cầm máy chụp ảnh, xa xa hướng về phía cô cười, hai người cứ như vậy mà nhìn nhau. “Thấy buồn nôn quá, nhưng mà về sau cho dù muốn nhìn cũng không được nhìn nữa~~” Tiểu Khê buồn rầu. “Cho nên bây giờ cậu xem thêm vài lần nữa đi, lưu lại, về sau lôi ra mà tưởng niệm.” Tĩnh Tĩnh hảo tâm đề nghị. Tiểu Khê thụ giáo gật gật đầu, nhưng lại lập tức không thể nhìn được: “Không được a… Thật sự rất buồn nôn…” Triêu Huy không trở về thành phố G, bởi vì Chu Vệ đã dùng mị lực nhân cách vô cùng mạnh mẽ khiến cho gia gia và bà ngoại liếc mắt một cái liền yêu mến anh, lại dùng miệng lưỡi lưu loát mà thuyết phục bác trai đồng ý cho cô ở lại thành phố B. Cho nên, Triêu Huy rất đương nhiên trở thành nhân viên cho công ty của QM. Chu Vệ còn chưa tốt nghiệp nên hai người vẫn ở tại căn phòng nhỏ kia. Nhà chỉ có một phòng ngủ, mà Chu Vệ nói sao thì cũng là một người đàn ông, hai người tất nhiên sẽ không chỉ đơn thuần đắp chăn bông nói chuyện phiếm. Lần đầu tiên phát sinh thật sự rất bất ngờ.Độc giả có thể tìm mua ấn phẩm tại các nhà sách hoặc tham khảo bản ebook Ai Là Của Ai PDF của tác giả Thuần Vu Lưu Lạc nếu chưa có điều kiện.Tất cả sách điện tử, ebook trên website đều có bản quyền thuộc về tác giả. Chúng tôi khuyến khích các bạn nếu có điều kiện, khả năng xin hãy mua sách giấy.
Ai Là Ai Của Ai (Tiên Chanh)
Ai là ai của ai, là câu chuyện tình yêu của những người trẻ trong thế giới hiện đại do Tiên Chanh tạo nên. Một thế giới có gần 8 tỉ người, một thành phố tấp nập, hối hả, một cuộc sống có rất nhiều người gặp bạn, cũng có rất nhiều người đi qua bạn, khiến bạn rất mơ hồ, đâu mới là mảnh ghép của mình. Ai là ai, của ai? Bạn có chắc chắn người yêu hiện tại của mình sẽ là người đi cùng mình đến suốt cuộc đời? Bạn có chắc một người qua đường xa lạ hôm nay, sẽ không phải là một nửa của mình ngày mai? Viên Hỷ, là một cô gái mơ hồ như thế. Xinh đẹp, hiếu thảo, cô mang trong mình nỗi day dứt, với mối tình đã tan vỡ cách đây 4 năm. Tan Có lẽ cũng không hẳn là tan vỡ, chỉ là người cô yêu đã đi tới một nơi rất xa, nơi cô không thể theo cùng. Nhưng Viên Hỷ vẫn luôn chờ, chờ ngày anh quay về, cũng ôm ấp thứ tình cảm, mà sau 4 năm, không biết vẫn còn là tình yêu, hay đã biến chất, trở thành một hồi ức đẹp nhưng vô vọng? Cuộc đời Viên Hỷ thay đổi, khi cô gặp Bộ Hoài Vũ. Anh đẹp trai, xuất sắc, giàu có, anh trách nhiệm, trầm ổn, đáng tin, anh cũng đã từng có người yêu, một cô gái giỏi giang, tự lập, kiên cường, gia cảnh khó khăn, giống như…Viên Hỷ. Hai người đến với nhau rất tự nhiên, trên mức tình bạn, nhưng còn rất xa mới là tình yêu. Anh đưa cô đi làm hàng ngày, đón cô tan sở, cô thỉnh thoảng nấu canh cho anh, món canh tốt cho bệnh dạ dày. Họ luôn trầm lặng ở bên nhau như thế, im lặng nhưng rất hòa hợp. Nhưng trong suy nghĩ của cả hai người, họ không phải là “ai của ai”, nhưng nếu không thể tìm thấy người phụ hợp hơn, có lẽ qua một thời gian nữa, họ cũng sẽ kết hôn, an an ổn ổn sống qua ngày. Tìm mua: Ai Là Ai Của Ai TiKi Lazada Shopee Mọi thứ tưởng chừng như suôn sẻ, cho đến khi Hà Thích_người yêu cũ của Viên Hỷ quay về. Bộ Hoài Vũ tự động rút lui, vì anh nghĩ, mình sẽ không cho cô được thứ tình cảm toàn tâm toàn ý như thời còn trẻ, còn cô, cũng ngại ngùng gặp lại anh, trốn tránh vì điều gì, chính cô cũng không rõ. Viên Hỷ lâng lâng trong thứ cảm xúc vui vẻ, không nỡ buông tha hồi ức đẹp đẽ của những năm tháng sinh viên, cũng không nỡ quên đi tình cảm đầu đời của mình, nhưng ở đâu đó trong tim, tình cảm không rõ với Bộ Hoài Vũ, cô cũng không bỏ xuống được, chỉ là tự lừa mình dối người, tránh gặp anh mà thôi. Từ đây, truyện dần dần mở ra bí ẩn về hoàn cảnh của Viên Hỷ. Một gia đình nghèo ở thôn quê. Một người cha là cô nhi, luôn nghe lời vợ hết mực. Một bà mẹ thời trẻ vô cùng xinh đẹp, tính tình đanh đá, chua ngoa. Một người anh trai trí tuệ lại chỉ như một đứa trẻ. Tất cả gánh nặng, đổ lên hai vai Viên Hỷ. Bốn năm trước, vì mẹ dọa tự tử, sợ cô bỏ rơi anh trai, cô phải nuốt nước mắt chia tay với mối tình đầu, không thể theo anh sang Mỹ. Bốn năm sau, cũng chính vì mẹ, vì anh trai, mở ra mâu thuẫn không thể xóa bỏ giữa cô và anh. Mẹ cô quá đáng tới mức tận cùng. Nhiều khi, cô cũng không biết bà có phải là mẹ của cô không. Bà lại còn đòi cưới vợ cho anh trai, dẫn cô vợ hờ cùng anh trai lên căn nhà thuê của cô, bắt cô đi mua sắm cho cô gái nọ. Bà lấy chiếc nhẫn kim cương Hà Thích tặng cô đưa cho cô vợ hờ. Bà trách móc cô không thương anh trai, trách cô chưa đủ cô gắng, bà dồn mọi gánh nặng, mọi nỗi bực tức lên đầu cô. Vì bà là mẹ cô, cô vẫn luôn nhẫn nhịn. Và vì Hà Thích, nghĩ tới tương lai giữa cô và anh, cô cố gắng. Ước mong về một tương lai tươi sáng cùng với Hà Thích, là thứ động lực duy nhất giúp cô trụ vững lúc này. Nhưng đôi khi số phận lại đem đến quá nhiều tai ương. Anh trai bị đau ruột thừa, đưa vào viện cấp cứu. Mẹ cô chỉ biết khóc và trách mắng. Cô vợ hờ nằng nặc đòi về. Thiếu tiền, tinh thần căng thẳng, Viên Hỷ như gục ngã, còn Hà Thích, anh trốn tránh, cũng quá vô tâm. Anh là công tử nhà giàu, anh chưa từng trải qua khó khăn, anh chỉ biết mình yêu Viên Hỷ, một tình yêu có lẽ chưa đủ tinh tế, cũng chưa đủ bao dung và chở che. Đau đớn hơn, Viên Hỷ lại phải tận mắt chứng kiến một màn Hà Thích ôm một cô gái chân đang bó bột trong bệnh viện, cô như chết sững. Ella, cô tiểu thư con nhà danh giá, thanh mãi trúc mã với Hà Thích, từ Mỹ đuổi theo anh tới tận đây. Họ cũng đã từng có một thời gian, thậm chí Hà Thích đã phát sinh quan hệ với cô ta, nhưng cuối cùng lại quyết định chia tay. Ella không phục, tự tôn trong cô không cho phép cô từ bỏ, tình yêu của cô với anh càng khiến cô quyết tâm theo đuổi. Vì cớ gì, cô lại thua? Cô ta không tin. Ella đủ mặt dày,đủ vô sỉ, Hà Thích cũng đủ mập mờ, đủ thiếu quyết đoán. Khi Viên Hỷ đang chơi vơi giữa rất nhiều khó khăn, rất nhiều mệt nhọc, cái Hà Thích cho cô, chỉ là lời tỏ tình sáo rỗng. Anh yêu cô thật, nhưng không cho cô đủ quan tâm, anh không cho được cô cái cảm giác an toàn khi có một bờ vai để dựa, anh không đủ sức chống đỡ bầu trời của cô. Cái anh cho cô, là nỗi lo lắng vô cớ với Ella, là một lần đưa cô ra biển, có nến, có hoa nhưng không có áo ấm, giữa tiết trời đông rét mướt, là hồi ức đẹp đẽ 4 năm trước, đẹp mà không thực. Hà Thích vẫn cố chấp, Viên Hỷ cũng cố chấp, họ cố gắng để vượt qua chặng đường đã mệt mỏi đến cùng cực này, để kết thúc với bản kết quả xét nghiệm được làm giả của Ella, con của Viên Hỷ, khi sinh ra, rất có khả năng cũng sẽ gặp vấn đề về trí não. Viên Hỷ sụp đổ. Cô chọn buông tay. Cũng chọn cách làm Hà Thích dễ dàng chết tâm nhất, cô nói cô yêu Bộ Hoài Vũ. Hà Thích nói đúng, cô và anh, không phải do Ella, không phải do hoàn cảnh gia đình cô, không phải sự ngăn cản của gia đình anh, mà tan vỡ. Nguyên nhân chỉ đơn giản là họ không còn đủ yêu, không còn đủ tin tưởng, để đến với nhau, hay cùng đi qua khó khăn. Hà Thích bỏ về Mỹ. Khi Viên Hỷ khóc tới tê tâm liệt phế ở trong phòng, khi cô bất lực, run rẩy tới nỗi muốn hút thuốc lá để bình tĩnh lại, khi cô tuyệt vọng nhất, đau thương nhất, là Bộ Hoài Vũ ở bên cô. Là anh không ngại anh trai cô có vấn đề, nghiêm túc dẫn anh trai cô đi chơi. Là anh hiểu ý rời đi cô khi Hà Thích quay về. Là anh luôn đứng sau cô khi cô cần. Là anh chống đỡ cả bầu trời của cô khi cha cô mất. Là anh đưa bờ vai cho cô dựa vào, là anh cho cô mượn áo lau nước mắt, Bộ Hoài Vũ chưa từng nói yêu cô, nhưng lại làm cho cô nhiều hơn điều một người yêu có thể làm. Viên Hỷ từ có cảm tình, ngại ngùng, đến trốn tránh, cảm kích, rồi yêu anh lúc nào không hay. Từ người xa lạ, đến dần thân quen, từ bình lặng, đến cuồng nhiệt, hòa hợp, họ đi cùng nhau trên chặng đường Ai là ai của ai, để cùng nhau đi đến bến đỗ hạnh phúc. Nhưng câu chuyện, lại chưa dừng ở đó. Viên Hỷ, có lẽ là một trong những cô gái bất hạnh nhất mà tôi gặp. Hóa ra, mẹ của cô, thời trẻ lỡ yêu một thầy giáo đã có vợ, rồi mang thai. Cơn lũ quét qua, vợ chồng người đàn ông đó mất, để lại một đứa bé bị thiểu năng, chính là anh trai cô. Đủ nực cười, cũng đủ đau xót. Hóa ra, cô hy sinh mối tình đầu vì một người không liên quan, cô nai lưng kiếm tiền nuôi một người xa lạ, cha cô vì đi khuân vác kiếm tiền cho “anh trai cô” mà trượt chân ngã chết, cô và cha, là công cụ để bà mẹ thánh nhân của cô đền bù tội lỗi của mình. Chưa đủ, còn chưa đủ, cô thế nhưng lại có một người chị, là kết tinh tình yêu của mẹ cô và người đàn ông kia, bị cho đi lúc còn bé. Mẹ cô day dứt với chị cô, vì bà không thể nuôi nấng, còn chưa từng cho chị cô uống dòng sữa ngọt lành từ mẹ ruột. Chị ta “khổ sở” vô cùng. Cha mẹ nuôi là gia đình quyền quý, thương yêu như con ruột, được ăn sung mặc sướng từ bé, là tiểu thư chính hiệu, nực cười hơn, chị cô, lại là Ella. Ella sau khi về Mỹ kết hôn với Hà Thích, rồi phát hiện bị suy thận, mẹ cô, muốn cô, một cô gái mới kết hôn, đang có thai 5 tháng, nạo thai, hiến thận cho chị cô. Trên đời, còn thứ gì nực cười hơn thế này không? Dùng một câu của Bộ Hoài Vũ: “Một người mẹ như thế, không có cũng chẳng sao”. Là Bộ Hoài Vũ, nắm tay cô đi đến phòng bệnh của Ella, nói ra hết những nỗi uất ức trong lòng: “Không thể? Khi bà yêu một người đàn ông đã có vợ, sao bà chưa từng nghĩ bà không thể? Khi bà vì anh trai mà phớt lờ tôi, sao bà chưa từng nghĩ là bà không thể? Khi bà lấy cái chết ra uy hiếp tôi, sao bà chưa từng nghĩ là bà không thể? Bà mở to mắt nhìn tôi vì ông anh trai khờ khạo mà bị Hà gia xua đuổi, bà có không thể không? Khi bố tôi làm việc đến chết vì một thằng con không liên quan đến mình, sao bà chưa bao giờ nói bà không thể? Khi bà nhìn thấy vợ chồng tôi lo lắng đau khổ sợ thai nhi có vấn đề, sao bà chưa từng nghĩ là bà không thể? Hả? Bây giờ tôi không thể à? Sao tôi lại không thể được?” Cũng là anh, Bộ Hoài Vũ, bế cô lên khi cô gục ngã. Là anh, là anh đã nói với cô: “Người ích kỷ không phải chúng ta, mà là họ, chúng ta không nợ họ tí gì.” Đúng, họ không nợ ai, họ đã hy sinh, tha thứ, cho đi quá nhiều. Có lẽ ai đó nói tôi độc ác, nhưng tôi rất hài lòng với kết cục của Ella, của bà mẹ Viên Hỷ. Có ai đó đã nói, khi trồng một cái cây, bạn phải gieo hạt, ươm mầm, chăm sóc, đợi cây lớn, ra hoa, rồi kết tinh thành quả, cần phải có thời gian, nhân quả cũng vậy. Nhân quả thường không đến sớm, nên nhiều người bỏ qua nó, còn tôi, tôi luôn tin là có, và tôi cũng tin, không ai có trách nhiệm phải hy sinh mãi cho người khác. Kết lại Ai là ai của ai, là hình ảnh đôi vợ chồng cùng một bé trai kháu khỉnh,Sau lưng họ, tịch dương đang trôi xuống thành một đường thẳng, ráng chiều đang chiếu đỏ rực như lửa, khiến nửa bầu trời phía tây nhuộm thành một màu đỏ son. Họ, cuối cùng, cũng đến được bến đỗ hạnh phúc của cuộc đời.Dưới đây là những tác phẩm đã xuất bản của tác giả "Tiên Chanh":Bản Sắc Thục NữAi Là Ai Của AiNữ Tặc Giang BắcThái Tử Phi Thăng Chức Ký (Tập 2)Độc giả có thể tìm mua ấn phẩm tại các nhà sách hoặc tham khảo bản ebook Ai Là Ai Của Ai PDF của tác giả Tiên Chanh nếu chưa có điều kiện.Tất cả sách điện tử, ebook trên website đều có bản quyền thuộc về tác giả. Chúng tôi khuyến khích các bạn nếu có điều kiện, khả năng xin hãy mua sách giấy.