Liên hệ: 0912 699 269  Đăng nhập  Đăng ký

Chân Trời Cũ (Hồ Dzếnh)

TỰ SỰ CỦA TÁC GIẢ

Tập truyện này ra đời, tính năm đã được bốn. Nó ra đời và mang lại ngay cho tác giả một kết quả mầu nhiệm: hầu hết những nhân vật của cuốn sách đã “lên đường” về… chân trời cũ: chú Nhì, người anh Cả, thằng cháu đích tôn, chị đỏ Đương, cô em Dìn, và vài nhân vật phụ: bà mẹ ghẻ, em bé Thi. Mấy người sau này, hiện còn sống, nhưng tuổi già, sức khỏe và hoàn cảnh đã giục họ nghĩ đến cái giờ - để mượn một tiếng chuyên môn của Thiên Chúa giáo - giờ “sinh thì”: bà mẹ già thân yêu, người chị dâu Trung Quốc, ông anh Hai phóng lãng và… tác giả tập sách này.

Một người nữa, tuy không cùng họ đương, dòng giống, nhưng quan hệ mật thiết với tác giả về phương diện cảm tình, một linh hồn Việt Nam tế nhị, một nghệ sĩ trang trọng mà đơn sơ, hiện thân của tình yêu đất nước - nhà văn rất thuần túy, rất nhân đạo, Thạch Lam - người bạn đã đáng tiếc từ trần một tháng sau ngày tập đoản thiên này được xuất bản.

Và một người nữa, vẫn góp mặt trong thế giới hữu hình, một tình yêu cố hữu đi sóng đôi với ân nghĩa anh em đã hy sinh chút ít tiền của để cho in lần thứ nhất cuốn sách này, dầu biết rằng nó “không chạy như các món quà giải trí khác”.

Thêm một người nữa, mà định mệnh đã chọn hộ cho con đường chồng vợ theo luật cõi đòi, người con gái có đôi mắt đẹp như thơ, có quê hương mơ màng và xanh biếc, có tấm lòng thắm dịu, mở rộng như trang sách ái tình… Tìm mua: Chân Trời Cũ TiKi Lazada Shopee

Tên hai người trên đây, không viết ra vì nhiều lẽ, và cái lẽ chính đáng nhất vẫn là niềm yên lặng đầy tiếng nói thầm.

Và còn những tâm hồn xa xôi và đẹp đẽ, những thương nhớ giải rộng như không gian, những tên có màu xanh hay lòng có nước mắt, sống giữa đô thành hay dưới trời thôn dã, những vương vấn ảo huyền mà chỉ nhà văn mới có toàn quyền đặc hưởng.

Ròng rã trong bốn năm, sống cái đời cô đơn và tịch mịch trong đó thoáng dệt đôi lúc những bóng nắng, hình mây, tôi đã nghĩ rất nhiều đến bao nhiêu linh hồn bạn mà hơi thở hòa vào hơi thở tôi, làm vui buồn những tư tưởng phù hoa do người đời mệnh danh là Nghệ thuật. Bốn năm! Hương sắc chưa mờ, từ ngày reo than lần đầu tiên những tiếng lòng ngây dại. Nước non, trong quãng thời gian đó, từng rung cảm những lớp Phế, Hưng, để ngày nay đi về một Mùa Xuân Trọng Đại.

Dưới bóng thiều quang của một năm ghi bằng nét vàng vào lịch sử cách mệnh người dân Việt, tôi dám tin tưởng rằng tập sách này tái sinh sẽ nói hộ lòng tôi được nhiều lắm. Bằng tình cảm, bằng tôn giáo, bằng tinh thần vĩnh viễn phương Đông, xứ Á châu quê hương của chúng ta, trong đó nổi lên hàng trên Việt Nam và Trung Quốc, sẽ tiến triển một cách mạnh mẽ hơn hết bao giờ. Và Nghệ thuật sẽ làm vinh hiển đời sống rồi đây sắp trở lại tươi tốt với loài người.

Bạn ạ, tôi là kẻ ít tin nhất rằng loài người đẻ ra đã sẵn cái tài trong óc. Cho nên, được mang danh là nhà văn, tôi thấy thẹn thùng biết mấy! Do những tình cờ của hoàn cảnh, xô xát với cõi đời, chúng ta, để gắng nói ra những nỗi lòng u kín, đã nghiêng về cuộc sống bên trong. Nhưng trên cả Tình và Tài, trên những vinh hạnh chói lòa nhiều khi rất không chân thật, một điểm sáng lấp lánh tự ngàn thu, một Triều Thiên mà thế kỷ nào cũng ước ao, thèm khát, đó là Tấm Lòng. Nhà thi sĩ Nguyễn Du đã nói, và câu của thi sĩ có thể dùng để kết thúc bài tự sự nhỏ này:

“Thiện căn ở tại lòng ta,

Chữ TÂM kia mới bằng ba chữ TÀI.”

Hà Nội, tháng Bảy năm 1946

HỒ DZẾNH***

GIỚI THIỆU

Ông Hồ Dzếnh, tác giả tập sách này, là một người Minh hương. Cái trường hợp ấy đáng kể vì ông là một nhà văn. Những chuyện ông kể cho ta biết toàn là những chuyện về gia đình ông, gia đình của những người Trung Hoa nhẫn nại và chịu khó sang lập nghiệp ở bên này. Một người cha lầm lì, suốt ngày không nói, một người mẹ Việt Nam vào hạng những đàn bà Việt Nam đã làm nên đất nước này, người đàn bà chỉ biết có chịu khó về chồng con, không bao giờ một lời phàn nàn hay oán hận, mà cái ước mong sung sướng nhất là cứ được hy sinh mãi. Và một vài người con, một vài nàng dâu, - trong số đó có một nàng dâu Trung Hoa - cùng lập thành cái gia đình mà số phận hình như bắt buộc phải buồn rầu. Sau khi người cha qua đời, thì cái thời sung túc, đoàn tụ cũng mất đi. Dấu vết không còn lại gì. Và hình ảnh con ngựa trắng đủ yên cương trên cánh đồng cỏ xanh nổi lên như vang bóng của thuở nào.

Điều mà ta nhận thấy ở ông Hồ Dzếnh, cũng là một điều gần giống ở bà mẹ ông, nghĩa là cái sức chịu đựng đau khổ. Tác giả đã đau khổ trong cuộc sống: và chúng ta nhận thấy ông ưa thích quay về dĩ vãng, để lại khiến những đau khổ cũ trở dậy và thêm sắc mắc hơn nữa. Cho nên những chuyện ông kể cho chúng ta nghe đều có một màu sắc riêng, đều nhuộm một tiếc hận thấm thía. Ông chỉ kể những chuyện ấy thôi, nhưng mà đủ có mực thước để khỏi thành ra phô phang, và cũng đủ rung động để độc giả cảm thấy sự thành thực, sự “đã sống” của những chuyện đó.

Những nhân vật ông trình bày đều linh động cả. Mỗi người đều có một bản ngã riêng, và chúng ta nhận thấy - tình cờ hay là số mệnh? - người nào cũng mang một tâm hồn đau khổ. Người mẹ, người con cả, người con thứ, cho đến cô Yên, cái cô gái nuôi đặc biệt Việt Nam, vẫn sống trong một gia đình không phải của mình, để mà chịu đựng bao nhiêu vất vả bất công, tuy có được người mẹ nuôi biết thương đến. Cái đời sống tối tăm và lặng lẽ ấy không đi đến đâu cả, và tác giả để chúng ta thấy thoáng qua số phận một dân số nghèo khó ở các tỉnh đông đúc hay nghèo nàn, cuộc sinh hoạt khó khăn trên những đồng ruộng bạc màu.

Đấy là cả những điều mà chúng ta sẽ thấy khi lần giở trang quyển sách này. Tác giả đã khéo xếp đặt, cho độc giả thấy cả cái dĩ vãng của một gia đình Việt-Hoa. Chúng ta thấy tác giả đã ít nói đến mình, để làm trội những nhân vật khác lên, tuy rằng lúc nào tác giả cũng là vai chủ động trong các truyện. Mà nói về dĩ vãng là một sự khó khăn, khi những điều ta ngẫm nghĩ chưa có đủ thì giờ lắng xuống và thêm bền chặt.

Tuy vậy, ông Hồ Dzếnh đã vượt qua nỗi khó khăn đó một cách đáng vinh hạnh cho tài ông. Tôi không nói rằng tác phẩm này không có khuyết điểm, nhưng tác giả còn trẻ và tài năng của ông còn hứa hẹn cho chúng ta nhiều.

THẠCH LAM (trong Tự Lực Văn Đoàn)***

HỒ DZẾNH (1916-1991) tên thật là Hà Triệu Anh hay Hà Anh, sinh tại làng Đông Bích huyện Quảng Xương tỉnh Thanh Hóa. cha ông là người gốc Quảng Đông, còn mẹ là người Việt.

Ông là một nhà văn nổi tiếng ở Việt Nam từ thời tiền chiến.

***

“Vẳng nghe tiếng ếch bên tai,

Giật mình còn ngỡ tiếng ai gọi đò…”

Ngày nhỏ, mỗi lần chán chúng bạn, tôi vẫn hay lại bên mẹ tôi, cầu khẩn người kể lại sự cưới xin giữa người và ba tôi, rồi để tôi đem thuật lại với hàng xóm. Tôi còn nhớ nơi mẹ tôi ngồi kể chuyện là một cái hè bằng đất nện trước nhà. Tự đó, tôi vừa nghe chuyện, vừa nhìn ánh nắng chiều nghiêng xế, và những bóng lá lung linh. Có khi đương giữa câu chuyện, tôi véo má mẹ tôi mà hỏi:

- Đố mẹ biết bao giờ đến Tết? Đố mẹ biết con được bao nhiêu tiền phong bao?

Mẹ tôi khẽ gỡ tay tôi ra, lặng lẽ nói tiếp, và lặng lẽ ru tôi ngủ mất lúc nào! Tuy nhiên, trong giấc mơ kỳ dị, tôi vẫn hình dung được cả đám cưới, chú rể là ba tôi, cô dâu là mẹ tôi và… tôi là người dự lễ! Dần dần tôi lớn lên. Qua mẩu đời sum họp của hai người sinh ra tôi, tôi nhận thấy một định mệnh khe khắt, một duyên phận tăm tối và buồn rầu. Vì thế, tôi được sự thật cho biết rằng phần nhiều, hay tất cả cũng được, những bà mẹ Việt Nam - tôi nói những bà mẹ đáng là mẹ - đều phải đau khổ ngay từ lúc lọt lòng. Mọi sự do “Trời” định, các tâm hồn đó chỉ biết vâng theo, một cách nhẫn nhục, một cách lặng lẽ, một cách chua xót vô cùng! Bao nhiêu thế kỷ rồi, những tiếng thở dài mất tăm trong đêm tối, những mái đầu bù rối nghiêng xuống bổn phận hằng ngày, tầm thường và nhỏ mọn. Cuộc hôn nhân của mẹ tôi, đến nay, tôi mới thấm thía được hết cái đơn giản, mới biết suy ngẫm trước sự lễ nghi của nó.

Và đến ngày nay, tôi mới hiểu mẹ tôi hơn lúc nào hết, người con gái lái đò trên sông Ghép ngày xưa, người mẹ Việt Nam một cách dịu dàng và cao trọng…

* * *

Cách đây hơn năm mươi năm.

Một buổi chiều mùa hè vàng rực.

Trên bờ sông Ghép lặng lẽ của tỉnh Thanh Hóa, dân làng Ngọc Giáp bỗng thấy mọc lên bóng một người ngoại quốc, tay xách một gói vải xanh thay va li, và đầu chụp chiếc mũ rơm đã vàng ỏng. Người khách lạ có chiếc trán rất lạ: nó nhỏ nhưng nhô ra một cách bướng bỉnh. Nhất là đôi mắt, sắc như dao, bén như nước, nhìn vật gì thì như hút lấy vật ấy. Hai cái đặc điểm đó nhất định không được tạo bằng thủy thổ Việt Nam, mà là bằng tinh hoa của một dân tộc khác. Một vẻ gì xương xương, rắn rắn độn khắp mình người khách, biến cái thân thể thoạt trông thì gầy kia ra sự chịu đựng khó nhọc, ở đấy, một nghị lực bền vững tiềm tàng.

Khách mặc một bộ quần áo bằng lĩnh Quảng Đông, nguyên màu đen, nhưng sau khi trải nhiều phong trần, đã đổi sang màu xám kệch. Y phục ấy gợi được trong lòng người gặp, bao nhiêu là cảm giác thanh thú, hương vị xa xôi. Từ đằng xa, những gợn lụa phơ phất như những gợn gió trùng dương, và khi lại gần thì gió trùng dương lại chỉ toàn xông lên một mùi cá mặn!

Linh hồn Trung Quốc phát lộ ra trong từng bước đi, điệu đứng, trong sự trầm mặc, trông tìm, trong cả cách đưa năm đầu ngón tay có móng dài vẩn ghét lên gãi sồn sột chiếc đầu gần như húi trọc tếch.

Đêm về trong những bước nhẹ, hắt hiu bốc hơi lên mặt sông. Nắng tắt dần dần chỉ còn ánh vàng pha sắc tím. Hoàng hôn ở đây không như hoàng hôn của Giang Tây, Hồ Bắc, hoàng hôn ở đây ưu hoài như một chinh phụ nhớ chồng.

Và như một gã giang hồ chạnh lòng khóc nước.

Tuy nhiên, đôi mắt trong và sáng kia không hề vẩn bởi màu sắc thê lương, vẫn quắc lên nhìn những đợt sóng nhuyễn nhàng bò quanh mấy con thuyền ngái ngủ. Cử chỉ lạnh lẽo đó thật là trái hẳn với cảnh sông nước buồn rầu, cái cảnh tầm thường nhưng đã làm chuyển dời bao nhiêu cuộc đời ngang dọc.

Khách ngồi xuống vệ cỏ, không để ngắm cảnh chiều tang tóc, mà để tháo cái gói vải từ bao lâu vẫn đeo ở tay, lấy trong đó ra một gói cơm nắm. Rồi không dao, không đũa, khách bẻ ngoắt nửa nắm cơm, đưa lên miệng, trong khi mấy ngón tay lần gỡ từng miếng cá khô. Đôi lúc khách ngừng nhai, chép miệng cho thấm xuống đáy lòng cái hương vị đậm đà của bữa cơm lưu lạc.

Chỉ sau mười phút, không còn một miếng cơm, một khúc cá nào sót lại trên mảnh lá chuối héo. Tất cả lương thực đã ngọt ngào trôi qua cổ họng, đảo lộn trong cái dạ dày vô bệnh, để biến thành những dòng máu hùng cường luân lưu nuôi mạch sống, và nuôi lớn mãi cái chí nguyện giang hồ.

Độc giả có thể tìm mua ấn phẩm tại các nhà sách hoặc tham khảo bản ebook Chân Trời Cũ PDF của tác giả Hồ Dzếnh nếu chưa có điều kiện.

Tất cả sách điện tử, ebook trên website đều có bản quyền thuộc về tác giả. Chúng tôi khuyến khích các bạn nếu có điều kiện, khả năng xin hãy mua sách giấy.

Nguồn: thuviensach.vn

Đọc Sách

99 Truyện Cười Dân Gian Việt Nam (Nhiều Tác Giả)
Cùng với tục ngữ, ca dao, dân ca, cổ tích, thần thoại..., truyện cười dân gian, cũng còn gọi là truyện tiếu lâm, là di sản quý giá mà cha ông đã để lại cho chúng ta, để gìn giữ và phát triển... Ngoài việc tích hợp văn hóa và phản ánh đời sống và trình độ văn minh của dân tộc ta qua các thời đại, truyện cười dân gian tham dự và góp phần làm phong phú thêm đời sống tinh thần của con người Việt Nam. Tập 99 Truyện cười dân gian Việt Nam này, vì lẽ đó, luôn là một kho tàng cần được đọc và chia sẻ.*** 99 Truyện cười dân gian Việt Nam gồm có: Thầy chúng mày nói dối Thầy không bằng con! Chết nhầm Văn hay Ngửi văn Bánh tao đâu? Tại thầy không hỏi Để tráp lại vậy Thầy đồ liếm mật Bán không được giá Chết hóc Vẫn chưa chết Ba người đầy tớ Trả thù Bia mộ nhà giàu Không còn chỗ Trả nợ Không dám làm ông khổ lây Sang cả mình con Bôi bẩn mặt quan Lí sự nói với quan Thầy đề tán thơ quan Vịt hai chân Xử kiện giỏi May áo cho quan Quan đấy Tiễn quan Toàn chó cả Thần bia trả nghĩa Cái ấy thì con xin chịu Thật là đen ông quá Tao mừng quá Còn ai vào đây Để mẹ xơi nữa ạ! Con vịt muối Cắn cà Trứng ngót To bằng cái nồi Cũng chả biết nữa Cái gì cứng nhất Đổi giày Mẹ dặn con Thừa một con Nghe lời vợ Làm đúng lời vợ dặn Hâm nước mắm Không tự biết mình Công việc trong ngày Cảm ơn vợ Cho nó chết khát Chữ "vạn" dài lắm Bạn quan Quan thanh liêm Thơm rồi thối Giàn lý đổ Râu dài Quan sắp đánh bố Lạy cụ đề ạ Rắm của con Có nuôi được không Không phải là ta Nhớ tiếng bật bông Bán hàng Ai cũng phải cả Đẽo cày giữa đường Đá cũng như vàng Cầm sợi dây thừng Túng quá Có nhẽ đâu thế! Để được báo giờ Hãy giải thích Trong rạp chiếu bóng Điểm yếu Thuốc tuyệt Cảnh cuối cùng Thiếu dấu Người mê tín Được trả lương Lời trên bia mộ Diệu kế! Giấu đầu hở đuôi Con dã hổ Không còn thanh tịnh Sát sinh tội nặng lắm Ba quan đắt quá Hàn kim Nhuộm màu trứng sáo Cưỡi ngỗng Rách giày Đố thầy đấy Bài học lái ôtô Chuyện đổ xăng Người giúp việc Tập chạy Nhìn và nghĩ Đỡ đẻ Tại sao? Tôi chả có nguyện vọng gì Khi đến thăm em Đừng quan tâm Thoát nợ Số học và bóng đá Tại sao phải trói Vẫn chiếc đen chiếc vàng Chiếc ghế trống Dài lưỡi Chuyện mượn ô Chớ bán con bò ấy Thế mới tài Được ăn thả cửa Sàn sàn bằng nhau Còn mười năm nữa ai nuôi Mèo đen mũi trắng Há miệng chờ sung Khỏi mất công Rượu chua Hẹn trước Thỉnh thần xa Vắt cổ chày ra nước Hai cái xô nhựa Phải rõ nghĩa hơn Rèn luyện Hai hiệp phụ Có mặt cả chứ Luật pháp không cho phép Là một thương binh Hiểu ý Chỉ có con này thôi ạ! Kết quả Hãy làm như tôi Bệnh ngoại Trong giờ tập bắn Sợ nói đúng sự thật Luyện mắt Mua và bán Thủ môn sững sờ Cũng lại chuyện mỹ Tìm vợ cậu Giải pháp cuối cùng Kén rể giàu Chủ nhà, đầy tớ Vậy thì không mất Nói khoác mất tiền Chẳng phải tay ông Cứt ăn mất rồi Tí nữa tao sang Ba đời gàn Mất rồi Mời bác xơi ngọc hành Không xu nịnh Quan lớn nhân đức thật Chết một ngàn năm Chết cũng không chừa Đừng nói nữa mà tao thèm Thầy bói lạc đường Thầy bói xem voi Chỉ tại anh thầy địa lý Thầy phù thuỷ sợ ma Chồn nào, chồn nấy tôi lấy một con Ngày tốt Tài bịa Thi nói khoác Con rắn vuông Chưa ghê bằng tớ Khoe tài Lợn cưới áo mới Hiểu biết Chân mới dài ra Sáu chân nhanh hơn Ngốc Cẩn thận Mẹ rất bận Lần đầu tiên Chuyện cái đầu Người lạc quan Giá trị bà xã May quá Có lý Sẵn sàng Nỗi lo của ông chồng Nhà mới Đánh đổ cái thang Ai đây? Nhìn bài nhau Đau ở đâu? Vẫn có thể cạo râu Kính phóng đại Tắm nửa người Truyện ngắn hay Không ngủ được Trò chuyện Giữ mồm giữ miệng Mát-sa Trái tim Không đẻ được trứng Tại đi giày Quay lại Hãy tìm ở tai tôi Có còn hơn không Thầy đồ đỡ đẻ Chữ lẻ Cây bất bể đông Không việc gì đâu Khó hơn rặn đẻ Thơ bốn anh học trò Nói chữ Nhà thông thái Thầy đồ và thầy cúng Thầy bói với thầy lang Thay đổi Ai không hiểu ai Chuyện gà Dễ thấy Nhường chỗ Siêu nhân Thuận cả hai tay Liên hồi Cách trả lời Hoa hồng và hoa vi-ô-lét Theo cách Thầy lang giỏi Chẩn bệnh Chọn người gầy mà chữa Dùng thuốc gì Còn trách tôi ư? Cái chổi lông gà Lí thầy lang Kén rể hay chữ Kén rể sang Nói cho có đầu có đuôi Tin ở mình Sao lại gặp nhau Để cảm ơn Hai gã bần tiện gặp nhau Sẽ ngủ ngay Khỏi bệnh La sao được Chuyện của người gác thang máy Sao lâu vậy Cái áo bằng da Trả lời Không sao Mơ ước tương lai Nhiều công dụng Phân định Biện pháp tốt nhất Hơn Bán đảo Sướng Độc giả có thể tìm mua ấn phẩm tại các nhà sách hoặc tham khảo bản ebook 99 Truyện Cười Dân Gian Việt Nam PDF của tác giả Nhiều Tác Giả nếu chưa có điều kiện.Tất cả sách điện tử, ebook trên website đều có bản quyền thuộc về tác giả. Chúng tôi khuyến khích các bạn nếu có điều kiện, khả năng xin hãy mua sách giấy.
99 Truyện Cười Dân Gian Việt Nam (Nhiều Tác Giả)
Cùng với tục ngữ, ca dao, dân ca, cổ tích, thần thoại..., truyện cười dân gian, cũng còn gọi là truyện tiếu lâm, là di sản quý giá mà cha ông đã để lại cho chúng ta, để gìn giữ và phát triển... Ngoài việc tích hợp văn hóa và phản ánh đời sống và trình độ văn minh của dân tộc ta qua các thời đại, truyện cười dân gian tham dự và góp phần làm phong phú thêm đời sống tinh thần của con người Việt Nam. Tập 99 Truyện cười dân gian Việt Nam này, vì lẽ đó, luôn là một kho tàng cần được đọc và chia sẻ.*** 99 Truyện cười dân gian Việt Nam gồm có: Thầy chúng mày nói dối Thầy không bằng con! Chết nhầm Văn hay Ngửi văn Bánh tao đâu? Tại thầy không hỏi Để tráp lại vậy Thầy đồ liếm mật Bán không được giá Chết hóc Vẫn chưa chết Ba người đầy tớ Trả thù Bia mộ nhà giàu Không còn chỗ Trả nợ Không dám làm ông khổ lây Sang cả mình con Bôi bẩn mặt quan Lí sự nói với quan Thầy đề tán thơ quan Vịt hai chân Xử kiện giỏi May áo cho quan Quan đấy Tiễn quan Toàn chó cả Thần bia trả nghĩa Cái ấy thì con xin chịu Thật là đen ông quá Tao mừng quá Còn ai vào đây Để mẹ xơi nữa ạ! Con vịt muối Cắn cà Trứng ngót To bằng cái nồi Cũng chả biết nữa Cái gì cứng nhất Đổi giày Mẹ dặn con Thừa một con Nghe lời vợ Làm đúng lời vợ dặn Hâm nước mắm Không tự biết mình Công việc trong ngày Cảm ơn vợ Cho nó chết khát Chữ "vạn" dài lắm Bạn quan Quan thanh liêm Thơm rồi thối Giàn lý đổ Râu dài Quan sắp đánh bố Lạy cụ đề ạ Rắm của con Có nuôi được không Không phải là ta Nhớ tiếng bật bông Bán hàng Ai cũng phải cả Đẽo cày giữa đường Đá cũng như vàng Cầm sợi dây thừng Túng quá Có nhẽ đâu thế! Để được báo giờ Hãy giải thích Trong rạp chiếu bóng Điểm yếu Thuốc tuyệt Cảnh cuối cùng Thiếu dấu Người mê tín Được trả lương Lời trên bia mộ Diệu kế! Giấu đầu hở đuôi Con dã hổ Không còn thanh tịnh Sát sinh tội nặng lắm Ba quan đắt quá Hàn kim Nhuộm màu trứng sáo Cưỡi ngỗng Rách giày Đố thầy đấy Bài học lái ôtô Chuyện đổ xăng Người giúp việc Tập chạy Nhìn và nghĩ Đỡ đẻ Tại sao? Tôi chả có nguyện vọng gì Khi đến thăm em Đừng quan tâm Thoát nợ Số học và bóng đá Tại sao phải trói Vẫn chiếc đen chiếc vàng Chiếc ghế trống Dài lưỡi Chuyện mượn ô Chớ bán con bò ấy Thế mới tài Được ăn thả cửa Sàn sàn bằng nhau Còn mười năm nữa ai nuôi Mèo đen mũi trắng Há miệng chờ sung Khỏi mất công Rượu chua Hẹn trước Thỉnh thần xa Vắt cổ chày ra nước Hai cái xô nhựa Phải rõ nghĩa hơn Rèn luyện Hai hiệp phụ Có mặt cả chứ Luật pháp không cho phép Là một thương binh Hiểu ý Chỉ có con này thôi ạ! Kết quả Hãy làm như tôi Bệnh ngoại Trong giờ tập bắn Sợ nói đúng sự thật Luyện mắt Mua và bán Thủ môn sững sờ Cũng lại chuyện mỹ Tìm vợ cậu Giải pháp cuối cùng Kén rể giàu Chủ nhà, đầy tớ Vậy thì không mất Nói khoác mất tiền Chẳng phải tay ông Cứt ăn mất rồi Tí nữa tao sang Ba đời gàn Mất rồi Mời bác xơi ngọc hành Không xu nịnh Quan lớn nhân đức thật Chết một ngàn năm Chết cũng không chừa Đừng nói nữa mà tao thèm Thầy bói lạc đường Thầy bói xem voi Chỉ tại anh thầy địa lý Thầy phù thuỷ sợ ma Chồn nào, chồn nấy tôi lấy một con Ngày tốt Tài bịa Thi nói khoác Con rắn vuông Chưa ghê bằng tớ Khoe tài Lợn cưới áo mới Hiểu biết Chân mới dài ra Sáu chân nhanh hơn Ngốc Cẩn thận Mẹ rất bận Lần đầu tiên Chuyện cái đầu Người lạc quan Giá trị bà xã May quá Có lý Sẵn sàng Nỗi lo của ông chồng Nhà mới Đánh đổ cái thang Ai đây? Nhìn bài nhau Đau ở đâu? Vẫn có thể cạo râu Kính phóng đại Tắm nửa người Truyện ngắn hay Không ngủ được Trò chuyện Giữ mồm giữ miệng Mát-sa Trái tim Không đẻ được trứng Tại đi giày Quay lại Hãy tìm ở tai tôi Có còn hơn không Thầy đồ đỡ đẻ Chữ lẻ Cây bất bể đông Không việc gì đâu Khó hơn rặn đẻ Thơ bốn anh học trò Nói chữ Nhà thông thái Thầy đồ và thầy cúng Thầy bói với thầy lang Thay đổi Ai không hiểu ai Chuyện gà Dễ thấy Nhường chỗ Siêu nhân Thuận cả hai tay Liên hồi Cách trả lời Hoa hồng và hoa vi-ô-lét Theo cách Thầy lang giỏi Chẩn bệnh Chọn người gầy mà chữa Dùng thuốc gì Còn trách tôi ư? Cái chổi lông gà Lí thầy lang Kén rể hay chữ Kén rể sang Nói cho có đầu có đuôi Tin ở mình Sao lại gặp nhau Để cảm ơn Hai gã bần tiện gặp nhau Sẽ ngủ ngay Khỏi bệnh La sao được Chuyện của người gác thang máy Sao lâu vậy Cái áo bằng da Trả lời Không sao Mơ ước tương lai Nhiều công dụng Phân định Biện pháp tốt nhất Hơn Bán đảo Sướng Độc giả có thể tìm mua ấn phẩm tại các nhà sách hoặc tham khảo bản ebook 99 Truyện Cười Dân Gian Việt Nam PDF của tác giả Nhiều Tác Giả nếu chưa có điều kiện.Tất cả sách điện tử, ebook trên website đều có bản quyền thuộc về tác giả. Chúng tôi khuyến khích các bạn nếu có điều kiện, khả năng xin hãy mua sách giấy.
Ngang Tàng (Tát Dã) (Vu Triết)
Bắt đầu câu chuyện khi hai nhân vật chính năm 17 tuổi, cả hai đều ưa nhìn lại có đầu óc, giỏi âm nhạc lẫn thể thao + tài lẻ vô số, nhưng có lẽ cũng vì sở hữu quá nhiều ưu điểm nên hoàn cảnh của hai cậu cũng thảm mỗi người một cách khác nhau.. Một bạn là đứa con trái ý với cả nhà suốt mười mấy năm trời, cuối cùng biết được sự thật rằng mình là con nuôi, vậy là từ đó cậu trai thành thị nhà khá giả, dân top đầu trường chuyên đã phải bị đưa về một thành phố nhỏ xập xệ, làm học sinh ở một ngôi trường tầm thường, ở chung với những “người ruột thịt” ngập ngụa trong bế tắc và vòng xoáy gạo tiền. Một bạn mới vừa 17 tuổi đầu đã là người tháo vát quán xuyến hết việc nhà, bố đã mất (trước đó ông này chuyên say xỉn, đánh đập vợ con), phải gánh vác chuyện + nuôi dưỡng một cô em gái bị tổn thương tinh thần, đèo bòng nốt một bà mẹ tính cách thất thường muốn níu kéo tuổi thanh xuân, không lo làm việc, chỉ lo hẹn hò hết trai này đến trai khác. Oan gia ngõ hẹp, hai bạn với xuất phát điểm là hai thái cực, nhưng nhờ duyên số tréo ngoe nên dần dần cuốn vào nhau. Câu chuyện của chúng ta bắt đầu như thế….. Tìm mua: Ngang Tàng (Tát Dã) TiKi Lazada Shopee Độc giả có thể tìm mua ấn phẩm tại các nhà sách hoặc tham khảo bản ebook Ngang Tàng (Tát Dã) PDF của tác giả Vu Triết nếu chưa có điều kiện.Tất cả sách điện tử, ebook trên website đều có bản quyền thuộc về tác giả. Chúng tôi khuyến khích các bạn nếu có điều kiện, khả năng xin hãy mua sách giấy.
Ngang Tàng (Tát Dã) (Vu Triết)
Bắt đầu câu chuyện khi hai nhân vật chính năm 17 tuổi, cả hai đều ưa nhìn lại có đầu óc, giỏi âm nhạc lẫn thể thao + tài lẻ vô số, nhưng có lẽ cũng vì sở hữu quá nhiều ưu điểm nên hoàn cảnh của hai cậu cũng thảm mỗi người một cách khác nhau.. Một bạn là đứa con trái ý với cả nhà suốt mười mấy năm trời, cuối cùng biết được sự thật rằng mình là con nuôi, vậy là từ đó cậu trai thành thị nhà khá giả, dân top đầu trường chuyên đã phải bị đưa về một thành phố nhỏ xập xệ, làm học sinh ở một ngôi trường tầm thường, ở chung với những “người ruột thịt” ngập ngụa trong bế tắc và vòng xoáy gạo tiền. Một bạn mới vừa 17 tuổi đầu đã là người tháo vát quán xuyến hết việc nhà, bố đã mất (trước đó ông này chuyên say xỉn, đánh đập vợ con), phải gánh vác chuyện + nuôi dưỡng một cô em gái bị tổn thương tinh thần, đèo bòng nốt một bà mẹ tính cách thất thường muốn níu kéo tuổi thanh xuân, không lo làm việc, chỉ lo hẹn hò hết trai này đến trai khác. Oan gia ngõ hẹp, hai bạn với xuất phát điểm là hai thái cực, nhưng nhờ duyên số tréo ngoe nên dần dần cuốn vào nhau. Câu chuyện của chúng ta bắt đầu như thế….. Tìm mua: Ngang Tàng (Tát Dã) TiKi Lazada Shopee Độc giả có thể tìm mua ấn phẩm tại các nhà sách hoặc tham khảo bản ebook Ngang Tàng (Tát Dã) PDF của tác giả Vu Triết nếu chưa có điều kiện.Tất cả sách điện tử, ebook trên website đều có bản quyền thuộc về tác giả. Chúng tôi khuyến khích các bạn nếu có điều kiện, khả năng xin hãy mua sách giấy.