Liên hệ: 0912 699 269  Đăng nhập  Đăng ký

Ba Đường Luân Hồi

Tựa gốc: Tam tuyến luân hồi / 三线轮回 Tác giả: Vĩ Ngư / 尾鱼 Người dịch: Nguyễn Hạ Lan, Cụt Thiết kế bìa: Nhi Cá Truyện được dịch theo sở thích cá nhân, phi lợi nhuận. Đề nghị không phát tán lung tung. Cảm ơn. Giới thiệu Họ đi tới tuyệt lộ, trước mặt không còn đường nữa, muốn quay đầu. Vậy họ có thành công không? Không biết, câu chuyện chưa kết thúc. *** #REVIEW: BA ĐƯỜNG LUÂN HỒI Tác giả: Vĩ Ngư Thể loại: Hiện đại, huyền huyễn, linh dị thần quái, trinh thám, HE CP: Em bé cao to ngốc nghếch x Bà chị thô lỗ cọc cằn Tình trạng: Edit hoàn Độ dài: 133 chương (4 quyển + 10 ngoại truyện) Link đọc: https://le4fevrier.wordpress.com/ba-duong-luan-hoi-vi-ngu/ Review: Bao Yin | Chỉnh ảnh: Tâm ------ Giới thiệu: Họ đi tới tuyệt lộ, trước mặt không còn đường nữa, muốn quay đầu. Vậy họ có thành công không? Không biết, câu chuyện chưa kết thúc. ------ Review: Phải nói mình thực sự quá u mê Vĩ Ngư, dù phân đoạn tình cảm của nam nữ chính đều rất ít ỏi, ít tới đáng thương. Nhưng bù lại, nội dung truyện của cô lại có sức hấp dẫn chí mạng đối với mình. Nên khi mình biết "Ba Đường Luân Hồi" hoàn thì không do dự một phút nào mà phi thẳng xuống cái hố sâu này. Mở đầu câu chuyện là năm 1996 ở Tam Giang Nguyên, nơi khởi nguồn của ba con sông lớn: Hoàng Hà, Trường Giang và Lan Thương - Mê Kông. Người ba họ Đinh - Khương - Dịch trong một lần mở khóa canh vàng mà đã xảy ra biến cố lớn ảnh hưởng tới tính mạng nhiều người trong dòng tộc. Dịch Táp lúc này là một cô bé 3 tuổi khá láu cá, cô may mắn thoát nạn nhưng những trưởng bối khác dần hoài nghi rằng liệu cô có còn "bình thường" nữa không? Ở thời điểm hiện tại, Tông Hàng phải sang Campuchia "thực tập" theo sự sắp xếp của ba. Không những không buồn chán mà anh còn tỏ ra vui mừng. Vì cuối cùng sau hơn 20 năm trời sống trong sự sung sướng đồng thời có nhiều gò bó, nay anh đã được tự do. Tông Hàng ở đầu câu chuyện có thể thấy được là một chàng trai trắng trẻo đẹp trai, có phần công tử bột. Sợ dính phải rắc rối, khá ngoan, ít phản nghịch, nghịch lắm của anh cũng chỉ là lén ba mẹ phóng moto ở ngoại thành. Mong muốn của anh là có một cuộc sống có nhiều sự va chạm, mới mẻ và nhiều điều thú vị hơn, vì sống mãi một cuộc sống nhàn nhã cũng chán lắm chứ không vui vẻ gì. Và có lẽ ông trời đã nghe thấy tiếng lòng của Tông Hàng, bằng một sự hiểu lầm mà anh bị truy bắt và gặp Dịch Táp ở đây, tuy chỉ mới thấy cổ chân cùng với dòng chữ "đi chết" khá rừng rợn của cô. Tưởng chừng chỉ là một cô gái xấu xa đã hãm hại anh vậy thôi, nhưng khi chính thức thấy khuôn mặt Dịch Táp và sau đó được cô cứu lên bờ ở xóm bè nổi, anh biết rằng cuộc sống bình thường của mình đã chệch khỏi quỹ đạo mà nó vốn có. Tông Hàng có tính cách thuần khiết, ấm áp, và cũng rất tin người, sau khi chia tay Dịch Táp chuẩn bị về nhà vì tin nhầm người nên lại gặp xui xẻo mà mất mạng, để rồi sau khi sống lại, anh lại là anh, nhưng dường như không phải. Dịch Táp bất chợt nghĩ rằng có lẽ gia đình Tông Hàng nuôi dạy anh rất tốt, vì anh rất tôn trọng ý kiến của người khác. Trong giây phút anh đang kề cận cái chết, cần sự giúp đỡ của cô nhưng khi hỏi thì lại hỏi rằng không biết cô có phiền không. Anh sợ trở thành gánh nặng, gây rối loạn cuộc sống của Dịch Táp. Nhưng cái gì tới cũng phải tới, số mệnh của họ vốn đã dính liền bên nhau. Một tháng sau gặp lại trên con thuyền mà ba họ chuẩn bị để đi mở canh vàng, khi Dịch Táp biết rằng Tông Hàng vẫn ổn, và còn biết rằng Tông Hàng giờ cũng giống mình rồi, thì trong cô xuất hiện sự đồng cảm và muốn chia sẻ với Tông Hàng nhiều hơn. Và hai người đã trở thành cộng sự vững chắc của nhau, Dịch Táp đi đâu là Tông Hàng sẽ theo sát đó, nhiều lúc không nói chuyện, chỉ liếc mắt một cái cũng biết đối phương đang nghĩ gì. Từ đây là quá trình bắt đầu mở ra tầng tầng lớp lớp bí mật của ba họ, cái chết bí ẩn của rất nhiều người ở Tam Giang Nguyên cũng như nguyên nhân tại sao Tông Hàng và Dịch Táp có thể cải tử hoàn sinh. Cả chặng đường hai người cùng đồng hành với nhau chất chứa rất nhiều dư vị. Là niềm vui nhỏ bé khi khám phá ra một chi tiết mới, từ đó lồng thành một câu chuyện từ ngày xưa. Hay sự ấm áp bất chợt mà Dịch Táp nhận được từ sự săn sóc của Tông Hàng. Quãng thời gian này đã làm Tông Hàng trưởng thành lên rất nhiều, lột bỏ đi sự lông bông bất cần đời của mình mà khoác lên vẻ chín chắn. Suy nghĩ cũng ngày càng thấu đáo hơn mà không đơn thuần làm theo những gì mà bản thân thích như trước nữa. Gần như anh đặt an nguy của Dịch Táp lên hàng đầu, cứu người xong nhưng thấy cô vẫn bình ổn thì mới thở phào nhẹ nhõm. Hay như biết Dịch Táp thích trò câu cá ngày bé nên vẫn mua để đó cho cô chơi. Rất đáng yêu luôn! Tình cảm của hai người rất chậm, nhưng mình hoàn toàn có thể cảm nhận sự ngọt ngào bé nhỏ ấy giữa Hàng Hàng và Táp Táp. So với Dịch Táp thì Tông Hàng yếu thế hơn rất nhiều, nhưng không vì vậy mà anh không cố gắng để bảo vệ cô, khiến cho lòng Dịch Táp như có một vết mèo cào vậy, vừa ngứa nhưng cũng rất ấm áp. Hai người là một nửa tuyệt nhất của nhau, một Dịch Táp cộc tính là thế nhưng lại có thể cười hihi mà bắt nạt, nhéo má, vò đầu Tông Hàng lớn xác nhưng tính tình thì có phần ngây thơ và trẻ con. Để hình dung thì giống như bé Samoyed và một bé mèo vậy, tưởng sẽ cắn nhau nhưng khi thân thiết rồi thì lại hợp nhau không tả, bé mèo thì cứ hay vờn vờn bé chó, nhưng bé chó ngoài sủa tượng trưng thì lại âm thầm hưởng thụ cảm giác chọc ghẹo ấy. Sau khi bí mật phanh phui thì Tông Hàng nên trở về với gia đình mình rồi. Nhưng anh vẫn mong chờ sự hồi đáp của Dịch Táp đối với tình cảm của chính mình. Nhưng Dịch Táp vì lo sợ mình sẽ không thể sống lâu được, cô cũng đã có một số triệu chứng nên biết thời gian có lẽ không còn nhiều nữa, nên muốn đường ai nấy đi, không thể vì cô mà làm Tông Hàng chậm trễ cả một đời được. Nhưng định nghĩa về hạnh phúc của Tông Hàng lại không giống thế. Đối với anh, được ở bên cạnh người mình thích dù ít nhưng cũng có kỷ niệm bên nhau, còn hơn là chia tay để rồi hối hận mãi mãi. Anh lại quay về Campuchia tìm Dịch Táp, lần này có cả sự ủng hộ của ba mẹ rồi nên anh lại càng hăng hái hơn. Cuối cùng cũng ôm được người đẹp về nhà. “Tôi chỉ muốn chúng ta có thể ở bên nhau, được bao lâu hay bấy lâu.” “Không phải con người nên đi về phía trước sao? Một năm nay, em nói muốn được yên lặng, tôi không tới quấy rầy em, nhưng em thử rồi, sống cũng đâu có tốt, chỉ tàm tạm mà thôi, vậy đổi sang một kiểu tốt hơn đi. Em theo tôi đi, cho tôi một cơ hội thử sức, dù cũng chỉ trong một năm thôi cũng được. Nếu hết hạn một năm mà em vẫn chẳng thấy có gì khá hơn thì cũng đâu ảnh hưởng em tiếp tục trở về với cuộc sống yên tĩnh của em, đúng không?” Dịch Táp cúi đầu, hỏi hắn: “Sao anh lại thích em chứ?” Cô cảm thấy mình trúng số thật rồi: Không dịu dàng đáng yêu gì, cũng không làm được việc gì tốt, cứng đầu cứng cổ, từ nhỏ đến lớn đã gây phiền nhiễu cho biết bao người, đột nhiên lại có một ngày, sau lưng cứ có một tên ngốc lẽo đẽo theo đuôi, cứ như sinh ra là để ứng đối với tính tình thối hoắc của cô, đuổi thế nào cũng không đi. Về nhân vật phụ, nổi bật nhất là thanh niên hoa lá hòe rất mê bươm bướm - Đinh Ngọc Điệp. Anh này ngang lứa với Dịch Táp - là ma nước trẻ tuổi nhất của nhà họ Đinh. Quan hệ với Dịch Táp giống như anh em bình thường trong nhà vậy, gặp nhau là chí chóe. Nhưng điểm mạnh của Đinh Ngọc Điệp là tự luyến, mặc dù sau lưng anh thì Dịch Táp đã gọi anh là óc thiêu thân rất nhiều lần rồi, ngốc hơn cả Tông Hàng. Đinh Ngọc Điệp là cây hài của truyện, 90% phân đoạn của ông này đều buồn cười hết ấy. Nhân vật phản diện nhưng không ai thấu được tâm tư - Đinh Thích. Ông này từ đầu mình đã không thích rồi vì ông ác lắm luôn. Nhưng về cuối truyện thì không phải như vậy, Đinh Thích cũng muốn có cuộc sống bình ổn nhưng vốn đã bị hướng đi theo con đường tội lỗi rồi, nên mình thấy thương ổng hơn tí. Truyện Vĩ Ngư về phần nội dung quả thật rất chặt chẽ, lúc mới đọc còn thấy hơi nhạt nhạt chứ càng về sau càng cuốn. Vừa đọc vừa há hốc mồm không hiểu sao cái nội dung kiểu này mà bả cũng nghĩ ra được. Sợ thì không đáng sợ đâu nhưng biết chân tướng thì mình nổi cả da gà... Nhân vật chính của Vĩ Ngư không rập khuôn một chút nào, nhưng có điểm chung là bạn nữ chính đều là nữ cường cả. Còn nam chính thì Tông Hàng là nam chính đáng yêu nhất mà mình thấy, thực sự luôn, ngốc ngốc nhưng đó lại là điểm cộng khiến Dịch Táp ngày càng muốn hiểu thêm về Tông Hàng nhiều hơn. Một điểm nhỏ xíu mình không thích là bạn dịch giả để cách xưng của Tông Hàng là "hắn" thay vì "anh", có cảm giác nghe vậy nó không được dễ gần lắm. Truyện hay, đề cử!!! ------ #LeoSing - fb/hoinhieuchu *** Mùa đông năm 1996, khu Zadoi**, Thanh Hải. **Quận Zadoi, trong khu tự trị Yushu của người Tây Tạng ở Thanh Hải Gió thổi như dao cắt. Dưới ánh trăng, vô số vết bánh xe xiêu vẹo đan xen trên sườn dốc thoai thoải, hơn mười chiếc xe cồng kềnh rải rác dừng lại kéo dài đến tận cuối vết bánh xe, trong xe đều có người, đèn xe có sáng có tối, từ trên cao nhìn xuống, mấy chiếc xe sáng đèn giống như đèn đom đóm rải rác khắp nơi, lại giống như con diều giấy đang đà rơi xuống, phía đuôi đuôi diều là vệt bánh xe kéo dài thật dài. Chính giữa là một chiếc Jeep BJ212 màu xanh quân đội, cửa sổ bên ghế lái hạ xuống một khe hở, từ bên trong vang lên bài hát chủ đề của bộ phim truyền hình HongKong ‘Bến Thượng Hải’ bằng tiếng Quảng. “Chuyển thiên loan chuyển thiên than, diệc vị bình phục thử trung tranh đấu…”** **Qua ngàn sóng ngoặt chuyển ngàn bến bãi, cũng chưa thoát khỏi sự tranh đấu này… Trong xe có ba người đang ngồi. Trên ghế lái là một ông già ngoài năm mươi tuổi, hai bên tóc mai cũng đã lưa thưa sợi bạc, khoác một chiếc áo khoác kiểu quân đội, cho tay vào túi lấy ra một gói đậu phộng rang. Ông già bóc từng hột từng hột, dùng tay chà xát tách lớp vỏ lụa bên ngoài, đất Tạng lạnh giá, khí hậu hanh khô, mảnh vỏ lụa nhỏ vỡ ra, vì tác dụng tĩnh điện mà dính khắp nơi mùi thơm im lìm tản ra trong không khí. Trên ghế phụ là một cô gái cỡ hai mươi, đầu gối kê một chiếc cassette cầm tay hiệu Sanyo của Nhật Bản, bài ‘Bến Thượng Hải’ đang phát ra từ chiếc máy này. Nhưng cô ta cũng không mấy tập trung nghe nhạc, mà đang nhìn vào một phấn vuông nho nhỏ, dặm phấn lên mặt, lớp bột phấn màu trắng đã dày cộm, ông già bị mùi hương nồng nặc hắc lên mũi, mới trợn mắt nhìn cô ta vẻ không vui, thốt lên một câu: “Mày đi làm việc chứ có phải đi thi sắc đẹp đâu?” Không giống ai! Tóc uốn dợn sóng, mặt mày bôi bôi trét trét trắng như cái bong bóng cá, chút nữa chắc lại tô son đỏ choét như máu gà, làm gì có con gái nhà đàng hoàng nào lại ăn mặc như vậy? Đều là học mấy minh tinh Hương Cảng mà ra. Cô gái trẻ đáp trả một cách bất cần: “Trang điểm cũng không ảnh hưởng tới việc con làm.” Trong lúc nói chuyện, bài ‘Bến Thượng Hải’ đã tới đoạn cuối, trước khi vào bài khác sẽ có mấy giây ngắt quãng, tiếng hát ngưng một chút, lúc này tiếng ồn từ chiếc máy bắt cá đồ chơi phía sau nghe có vẻ chướng tai. Mua cái băng cassette này chỉ vì cô ta muốn nghe bài ‘bến Thượng Hải’, cô ta quay lại, đồng thời tức giận liếc mắt nhìn người phía sau: “Ồn quá…Con đang định hỏi, ra ngoài làm việc đưa con nhỏ này theo làm cái gì vậy!” Mỗi câu mỗi chữ đều tỏ ra vẻ ghét bỏ. Phía sau là một bé gái ba bốn tuổi, đầu đội một chiếc mũ đỏ to bằng len, mặc một chiếc áo bông nền xanh chấm trắng rất dày, chân mang một đôi giày bông mũi tròn màu đen, chất liệu rất tốt, giữa hai lớp vải dồn đầy bông, bàn chân tựa bị sưng trông quá khổ. Cô nhóc đang cúi đầu chơi, đây là món đồ chơi rất thịnh hành lúc bấy giờ, là loại đồ chơi vặn dây cót, thân máy chỉ lớn cỡ bàn tay, mô phỏng hình dạng của cái hồ cá, trong hồ có năm con cá nhỏ, tùy lúc vặn dây cót nó sẽ trồi lên sụt xuống, mỗi khi nhô lên, con cá sẽ tự há miệng, lộ ra miếng nam châm được gắn trong đó. Trên đầu sợi dây câu cũng có gắn một miếng nam châm nhỏ, khi thả đúng vị trí trên miệng cá thì có thể câu được nó lên. Nghe chị gái nói về mình, cô bé thận trọng đưa tay ra, vặn dây cót, sau đó sụt sịt mũi rồi ngẩng đầu lên, lộ ra một gương mặt nhỏ nhắn lem luốc, khuôn mặt cũng giống như hầu hết những đứa trẻ khác, hai bên má cũng ửng hồng do không được giữ ấm thích hợp, lại bị gió thổi lạnh cóng quá mà ra. Đôi mắt tròn xoe mở to, nhìn ông già, lại nhìn cô gái trẻ. Ông già sập mặt: “Ở nhà không có ai, lại ra ngoài lâu như vậy, giao em mày cho hàng xóm mà yên tâm được sao? Cô có ra dáng một người chị chút nào không vậy!” Cô gái trẻ bị chửi, ngoảnh lại đem cơn tức đổ lên đầu cô em: “Nhìn cái gì? Có tin tao móc mắt mày ra không?” Cô bé lập tức cúi gằm đầu. Mời các bạn đón đọc Ba Đường Luân Hồi của tác giả Vĩ Ngư.

Nguồn: dtv-ebook.com

Xem

eBook Đạo Mộ Bút ký - Chung Cực giải mê full prc, pdf, epub [Luận đàm]
Tên Ebook: Đạo mộ Bút ký – Chung cực giải mê (full prc, pdf, epub) Tác Giả: Noãn Hòa Hồ Ly Bắc Kinh Thể loại: Luận đàm, Văn học phương Đông   Dịch Giả: Tích Vũ   Nguồn: tichvulau.blogspot.com   Ebook: Đào Tiểu Vũ  - http://www.dtv-ebook.com Bìa sách Đạo Mộ Bút ký - Chung Cực giải mê Giới thiệu:   “Chung Cực” rốt cuộc là gì? Hẳn là thế này, khi Muộn Du Bình cầm ấn quỷ mở cánh cửa thanh đồng, Tam Thúc ở bên trong quát: “Ra ngoài ra ngoài, ta còn chưa có nghĩ ra”. Đùa vậy thôi. Đọc hết “Đạo Mộ Bút Ký” - tải eBook, mình cảm thấy còn quá nhiều điều nghi vấn, tình cờ phát hiện ra “Chung Cực Giải Mê” này, dù không hoàn toàn đồng ý với tất cả những luận điểm của Noãn Hòa Hồ Ly Bắc Kinh, nhưng hầu hết những gì được đề cập và phân tích đều khá công phu và hợp lý, giúp cho những người còn chìm trong “cơn mê” với Đạo Mộ Bút Ký có thể “vỡ” ra nhiều điều. Cho nên mình mạn phép dịch và chia sẻ bài viết này, hi vọng độc giả Đạo Mộ Bút Ký có thể cùng suy ngẫm và chia sẻ quan điểm để “giải mê”. Mời các bạn đón đọc Đạo Mộ Bút ký - Chung Cực giải mê của tác giả Noãn Hòa Hồ Ly Bắc Kinh.
Quỷ Hô Bắt Quỷ
AudioBook Quỷ Hô Bắt Quỷ Vương Hủ là một trạch nam gàn dở, hắn mướn nhà trọ cạnh một khu nghĩa địa để tiết kiệm ngân sách. Sau khi bị một sự việc ma quái hù dọa, hắn quyết định đào mộ để trả đũa oan hồn, may sao nhận được quyển sách Phục Ma. Bước vào hành trình săn đuổi ma quỷ không có lối thoát, cuộc đời hắn rồi sẽ ra sao? Hãy cùng theo dõi Quỷ Hô Bắt Quỷ và cảm nhận đỉnh cao của sự hài hước... *** Thần chẳng mấy khi giết người nhưng luôn giết sạch những ai muốn thành thần. Ba Ngày Ngủ Hai ngữ lục Thành Đô, lúc này, hôm nay. Khoảnh khắc khi Tinh Long dẫn đầu một nhóm người săn quỷ đi đến trước mặt Liễu Khuynh Nhược, người kia chẳng hề lộ vẻ kinh ngạc. Thực tế cho thấy, nhiều năm qua chưa có tình huống nào khiến nàng nảy sinh cảm giác không ổn. Miêu Gia cũng lặng lẽ bám theo sau. Với hắn, việc cứu Vương Hủ không cần phải vội làm gì. Hắn đang rất muốn biết sức mạnh thực sự của Tinh Long, một trong hai người mạnh nhất trên đời, đạt đến mức nào. Nào ngờ, vừa thấy mặt nhau, hai bên còn chưa kịp nói vài câu vô dụng như “Giao người ra đây!” thì thằng cha Tinh Long đã cầm Kính Côn Luân xông lên. Liễu Khuynh Nhược thừa biết uy lực của thứ này. Với linh lực mạnh mẽ của Tinh Long, nếu mình đối đầu chính diện với hắn thì sẽ dẫn đến cơn lốc thời không. Mặc dù bản thân không bị xé ra thành nhiều mảnh nhưng gặp phải sự tấn công liên tục của dòng thời gian cũng rất nghiêm trọng. Đến lúc đó, người có năng lực thế nào đi nữa vẫn phải rơi vào tình huống bị động. Tuy nhiên, nàng không chọn cách trốn tránh. Liễu Khuynh Nhược không bao giờ làm những việc khiến mình trông có vẻ yếu thế! Chân Thần Ma Phương là một thứ giống với danh sách tử thần, thậm chí còn tốt hơn. Sau khi biến mất vào nhiều năm trước, thứ bảo vật hàng đầu ấy lại xuất hiện lần nữa trên tay của Liễu Khuynh Nhược. Hai món pháp khí mạnh nhất. Hai người có linh lực đạt đến đỉnh cao. Sức mạnh của họ va chạm với nhau ở trên không. Vết rách thời không bỗng xuất hiện. Linh khí tản ra xung quanh như cơn sóng thần. Đúng vào lúc này, hai người khác không hẹn mà cùng lao tới. Họ chính là Vương Hủ “lấy xì dầu” (1) bên phía Vô Hồn và “khán giả” Miêu Gia bên phía người săn quỷ. ...
Trăng Đêm - Tích Lan Thành
Tên eBook: Trăng Đêm (full prc, pdf, epub) Tác giả: Tích Lan Thành Thể loại: Huyền ảo, Kinh dị, Văn học phương Đông   Người dịch: Lam Nguyệt   Kích thước: 14.5 x 20.5 cm   Số trang: 1.066   Ngày xuất bản: 20/11/2014   Giá bìa: 129.000 ₫   Công ty phát hành: Bách Việt   Tạo prc: Mèo   Nguồn: Ebook Fun&Free - fb.com/groups/eb.fun.free   Ebook: Đào Tiểu Vũ eBook -  http://www.dtv-ebook.com Bìa sách Trăng Đêm Giới thiệu: Dạ Lạc chủ tể cõi U Minh, khoác trên mình danh xưng Tà Thần bị nguyền rủa xua đuổi, bị lưu đày hàng ngàn năm, cuối cùng đã tìm lại được đầy đủ các mảnh vỡ linh hồn và kí ức của mình trong hình hài của Phong Linh – cô sinh viên năm 2 trường đại học Cốc Giang bình thường. Tại trường học này, Phong Linh đã quen với một nhóm bạn là một Hội siêu nhiên. Câu chuyện diễn ra xoay quanh những nhân vật này, Phong Linh hay chính là Dạ Lạc cùng với em trai Dạ Ly và 6 sứ giả U Minh của mình tuy chỉ là khách trong thế giới này, nhưng vô tình bị kéo vào vòng xoáy tranh chấp giữa loài người và yêu ma, trở thành nhân vật chủ chốt quyết định đến sự tồn vong của thế giới loài người, và quyết định kết quả trong cuộc chiến giữa loài người và yêu ma. Liệu rằng một Tà Thần bị nguyền rủa xua đuổi nhưng vẫn mang trên mình nguồn linh lực thánh khiết kia sẽ đưa ra quyết định như thế nào, giúp loài người tiêu diệt yêu ma, hay trở thành Ma Vương thống lĩnh ma tộc?   “Ngủ sâu trong đêm dịu dàng yên tĩnh   Muốn lau đi lệ sót chưa khô nơi khóe mắt người   Ánh trăng dần mơ hồ mờ tỏ   Ngập ngừng nơi đầu đường, lạc mất phương hướng tương lai   Ngẩng đầu nhìn trăng tàn như máu   Muốn vỗ về tâm hồn run rẩy bi thương   Màn đêm buông xuống tiếng thở than   Biết tìm kiếm hạnh phúc thực sự nơi nào nữa   Rồi cũng đành đi vào giấc mộng   Hy vọng người trân trọng hồi ức những đêm hè   Cho đến phút giây cuối cùng của sự sống   Giai điệu đêm trăng đã tấu lên   Đuổi theo đường chân trời không dấu vết   Chờ đợi người quay lại...”   (Lời Dạ Lạc tâm sự với cây đàn) Mời các bạn đón đọc Trăng Đêm của tác giả Tích Lan Thành.  
Năm 1922, năm ác báo - Stephen King
Tên eBook: Năm 1922, Năm Ác Báo (full prc, pdf, epub) Tác giả: Stephen King Thể loại: Kinh dị, Trin thám, Tiểu thuyết, Văn học phương Tây   Nguyên tác: Full Dark, No Stars: 1922   Người dịch: Lê Đình Chi   Công ty phát hành: Phương Đông   Nhà xuất bản: NXB Phụ Nữ   Trọng lượng vận chuyển: 350g   Kích thước: 14.5 x 20.5 cm   Ngày xuất bản: 10/2012   Giá bìa: 63.000₫   Type+Tạo prc: thanhbt   Nguồn: tve-4u.org   Ebook: Đào Tiểu Vũ eBook -  http://www.dtv-ebook.com Bìa sách Năm 1922, năm ác báo   Giới thiệu: Năm 1922, Năm Ác Báo được viết nên bởi chính nỗi ám ảnh của nhân vật chính; Ông ta rơi vào những cơn ảo giác, mộng mị, hoang tưởng và tự kết liễu cuộc đời mình theo cách đau đớn và kinh khủng nhất. Wilfed James, một chủ trại nhỏ tại Nebraska, chỉ vì 100 mẫu đất tốt mà đã phạm sai lầm giết vợ. Anh ta cuốn theo cả đứa con trai của mình để rồi phải hối tiếc suốt đời. Sự dằn vặt tội lỗi của James trở thành những cơn ác mộng kéo dài khiến bao tai họa thảm khốc gián xuống đầu James, tước đi dần những thứ anh ta yêu quý nhất, cho đến khi đoạt nốt tính mạng anh ta. Tất nhiên, nếu câu chuyện chỉ dừng lại ở việc James giết được người vợ thì Năm 1922, Năm Ác Báo sẽ không phải là tác phẩm được viết nên bởi Stephen King nữa. Cuộc sống sau cái chết của người vợ mới là điều đáng phải bàn. Nhân vật chính James tưởng rằng cuộc đời hai cha con từ đây đã bình yên với ruộng vườn, cậu con trai ngày ngày lái xe tải đến trường, hẹn hò với cô bạn gái, bố con ông qua mặt được ông lão cảnh sát già địa phương và tay luật sư về sự biến mất của người vợ nhưng sự thực cái chết của người mẹ vẫn luôn ám ảnh trong cuộc sống của hai người và đó mới là thời điểm bi kịch bắt đầu. Mời các bạn đón đọc Năm 1922, Năm Ác Báo của tác giả Stephen King.