Liên hệ: 0912 699 269  Đăng nhập  Đăng ký

Cổ Cầm Dị Truyện (Tuyết Ảnh Sương Hồn)

Một thiếu nữ thanh xuân đứng khoan thai trên thuyền, khẽ xoay người lại. Ánh trăng chiếu rọi vào khuôn mặt của nàng, lộ ra dung nhan tuyệt sắc như thiên tiên.

Vị công tử trẻ tuổi nhất thời giật mình. Không phải vì tướng mạo xinh đẹp, mà chàng còn cảm giác như trông thấy một điều gì đó rất thân thuộc.

Chợt cất tiếng hỏi: “Cô nương, xin hỏi danh thơm của nàng là gì?”

Cô nàng xuân sắc nhìn nốt ruồi chu sa ở đuôi lông mày của chàng, nhoẻn miệng cười: “Lục Đồng, ta tên là Lục Đồng.”

Vòng luân hồi tựa như bánh răng, có nhiều thứ cứ luôn chuyển động mãi không ngừng. Tìm mua: Cổ Cầm Dị Truyện TiKi Lazada Shopee

Ví như tình, ví như duyên.***

Bên cầu Nhị Thập Tứ, dưới tán cây Thược Dược cách chừng trăm trượng.

Trác Dật Phi là khách quen của Nguyên phủ, khi đến cũng không cần phải thông báo. Hắn ôm Viên Viên đi thẳng vào trong vườn.

Trong vườn có gốc cây cổ Tùng trăm năm, cao to sừng sững. Dưới gốc cây Tùng là một cái bàn đựng cầm, Nguyên Thích Chi đang ngồi ngay ngắn đánh đàn ở đấy.

Gió mát rười rượi, đàn cầm cất lên, tiếng đàn như tiếng suối chảy róc rách, gió lạnh lùa quanh cây.

Kỹ năng luyện cầm như thế lại phát ra từ tay một nhi đồng nhỏ tuổi. Người nghe tiếng cầm tấu, không ai không thể khen cậu quả thật là một thần đồng.

Trác Dật Phi cũng tự giác dừng lại, sợ quấy nhiễu cậu.

Viên Viên ở trong lòng lại nhảy xuống dưới, bước chân nho nhỏ chạy lon ton đến gần.

Tiếng đàn dừng lại, Nguyên Thích Chi nhìn thấy Viên Viên chạy tới, ngạc nhiên hỏi.

“Muội là ai?”

“Viên Viên.”

“Viên Viên?” Nguyên Thích Chi khó hiểu nghiêng đầu sang, thì thấy Trác Dật Phi đứng cách đó không xa, lập tức đứng lên chào.”Trác tiên sinh đến ạ!”

“Thích Chi, đây là Viên Viên, cháu ngoại của ta.”

“Thì ra là cháu ngoại của Trác tiên sinh.” Nguyên Thích Chi lại quay sang nhìn Viên Viên, thấy nàng mút ngón tay nhìn cậu cười ngây thơ.”Muội thật đáng yêu.”

“Viên Viên, mau gọi Thích Chi ca ca.”

“Thích Chi ca ca.”

Viên Viên gọi tên cậu, giọng nói non nớt, ngọt ngào khiến cậu vui vẻ lâng lâng.”Viên Viên muội muội, để huynh dẫn muội đi chơi nhé?”

“Được ạ.”

Thế là, tiểu ca ca sáu tuổi nắm tay tiểu muội muội hai tuổi bước ra ngoài.

***

Rằm mười lăm tháng Tám, trăng tròn sáng vằng vặc.

Ở trên Sấu Tây Hồ, có một con thuyền nhỏ.

“Lục Đồng, Dao Cơ hóa ra lại chuyển thế thành Viên Viên, cháu gái ngoại của ta. Ta đã giúp nàng ấy gặp Nguyên Thích Chi, là Tần Tình chuyển thế. Hai đứa bé vừa gặp đã thân, ngồi chơi chung với nhau cả ngày. Đến khi định tách ra liền khóc sướt mướt không chịu đi. Nguyên phu nhân liền cười nói: ‘Thích Chi thích chơi với Viên Viên muội muội như vậy, thế mẫu thân cưới bé ấy về làm dâu cho con được không?’ Nguyên Thích Chi trả lời ngay: ‘Được, con muốn cưới Viên Viên muội muội làm vợ.’ Vậy là đoạn nhân duyên này của họ, hẳn là có thể viên mãn tại kiếp này.”

Trác Dật Phi nhìn hồ nước nói rất nhiều chuyện, nhưng mặt hồ vẫn yên tĩnh như lúc ban đầu.

“Lục Đồng, ta không nên thường thường đến nói chuyện với nàng. Nàng đang ở đây tĩnh tâm tu hành, ta làm vậy có thể sẽ ảnh hưởng đến nàng. Thế nhưng hiện giờ ta không thể nhịn được. Lục Đồng, đã qua ba năm rồi, ta thật sự rất nhớ nàng. Giá như có thể được gặp nàng thêm một lần nữa thì tốt rồi.”

Trăng sáng như gương, chiếu rọi xuống tận đáy hồ. Mặt hồ dao động, từng vòng sáng tròn lan tỏa xung quanh. Vòng sáng càng lúc càng mạnh, từ nhu hòa dần trở nên mãnh liệt, có vầng sắc cầu vồng biến ảo lóe lên.

Trác Dật Phi đứng ở giữa hồ rực rỡ, tim đập nhanh, tay bất giác nắm chặt mép thuyền: “Lục Đồng, là nàng sao?”

Vòng sáng như khói mờ tách ra thật lộng lẫy. Một thiếu nữ mặc y phục màu tuyết tựa như sen trắng nở rộ trong muôn vàn hào quang rực rỡ. Lục Đồng, Lục Đồng đã đến. Nàng tựa như tiên nữ bay nhẹ nhàng đáp xuống thuyền.

“Lục Đồng, sao nàng có thể ra khỏi mặt hồ vậy?” Trác Dật Phi đến cầm tay nàng, bàn tay mềm mại như tơ, trắng noãn như ngọc.

“Nàng đã khỏe, da thịt nàng không còn cứng như gỗ nữa.”

Lục Đồng cười dịu dàng, muốn nói lại thôi.

“Thật tốt quá, chẳng phải nàng bảo cần mất bảy năm sao? Thế mà chỉ mới ba năm đã rời được, thật sự là quá tốt.” Trác Dật Phi cảm thấy hạnh phúc đến bất ngờ, hắn hưng phấn muốn nhảy dựng lên.

“Không phải như thế, Dật Phi, hôm nay là ngày rằm Trung Thu tháng Tám. Tinh hoa mặt trăng trong đêm nay đạt cực thịnh. Ta yên lặng tu suốt ba năm, để mượn dịp này mới có thể tạm thời ra hồ.”

Sắc mặt Trác Dật Phi chuyển trắng: “Ý của nàng là nàng sắp phải trở về?”

“Đúng vậy, ta sắp phải nhanh chóng quay về trong hồ rồi. Dật Phi, ta có lời muốn nói với chàng, chàng hãy nghe rõ nhé.”

Sắc mặt Lục Đồng ngưng trọng, Trác Dật Phi đột nhiên cảm thấy có điều không ổn.

“Dật Phi, chàng cũng biết, ta vốn chưa tu hành đủ thành Mị. Lần trước tu vi bị tổn hại nên chỉ có thể biến thành hình người dưới ánh trăng. Sau khi bị hao tổn tu vi, ta lại không thể yên tâm tu luyện, cố gắng cưỡng ép chính mình ra khỏi hồ. Trên thực tế, tu vi đã hao tổn lại thêm hao tổn. Nếu như ta muốn tu thành hình người nguyên vẹn, phải tốn chừng hơn trăm năm tu luyện, không còn cách nào khác.”

“Ngày đó lúc chia tay, ta nói chỉ cần mất bảy năm, thật ra là lừa gạt chàng. Ta nghĩ bảy năm ấy sẽ giúp chàng dần dần quên ta. Nhưng ta không ngờ, suốt ba năm qua, chàng đều chèo thuyền ra hồ trò chuyện với ta hằng đêm. Dật Phi, ta dùng toàn bộ công lực, cố gắng biến thành hình người để lên gặp chàng là vì muốn làm một chuyện.”

“Chuyện gì?”

Lục Đồng đưa tay xoa mi tâm của hắn, đầu ngón tay chợt lóe tinh quang.”Cho chàng quên ta.”

Ánh trăng lu mờ, mặt hồ tĩnh lặng như đang say ngủ.

Chiếc thuyền nhỏ lay động giữa sóng nước, bên trong thuyền, Trác Dật Phi đã nằm ngủ say giấc. Lục Đồng cúi đầu nhìn hắn. Một giọt nước mắt rơi xuống đuôi lông mày của hắn, hóa thành một nốt ruồi chu sa nho nhỏ.

“Dật Phi, ít nhất phải hơn trăm năm sau ta mới có thể tu thành hình người. Chàng lại không thể chờ ta lâu đến vậy, ta cũng không thể để chàng vì ta mà cô độc cả đời. Cho nên, quên ta bây giờ, là điều tốt nhất với chàng. Cả đời này, ta và chàng có duyên không phận. Kiếp sau khi chàng luân hồi chuyển thế, ta sẽ giống như Dao Cơ tìm kiếm Tần Tình mà tới tìm chàng.”

Trong đêm Trung Thu, Trác Dật Phi đi cả đêm chưa về.

Ngày hôm sau người nhà mới phát hiện hắn không ở trong phòng. Ân Nhược Dương biết được vội vàng chạy ra Sấu Tây Hồ tìm người. Khi đến thì thấy hắn đang nằm ngủ say trên một chiếc thuyền cập bến bên bờ hồ.

Sau khi tỉnh lại, Ân Nhược Dương liền hỏi: “Dật Phi, sao huynh lại tới Sấu Tây Hồ vậy, muốn gặp Lục Đồng à?”

Trác Dật Phi mờ mịt: “Ai là Lục Đồng?”

Ân Nhược Dương giật mình. Suy nghĩ kỹ lại, không lỗ mãng nói tiếp. Chỉ chậm rãi xem xét lời nói của hắn, và nhận ra Trác Dật Phi đã hoàn toàn quên mất chuyện cổ cầm.

Thắc mắc vô cùng nhưng cũng đành chịu. Ân Nhược Dương thở dài: Người Yêu khác đạo, quên đi cũng tốt.

Mùa xuân năm sau, Tam tiểu thư của Tri Phủ Dương Châu đến tuổi cập kê. Tri phủ đại nhân gả nàng cho Trác Dật Phi, người mà ông ta coi trọng trước giờ. Một đôi phu thê hòa hợp, có thể nói trời sinh một đôi. Sau khi kết hôn cầm sắt hài hòa, ân ái đến già.Dưới đây là những tác phẩm đã xuất bản của tác giả "Tuyết Ảnh Sương Hồn":Ai Là Định Mệnh Của AiChàng Trai Năm ẤyCổ Cầm Dị TruyệnGặp Anh Trong Hàng Vạn NgườiHữu Duyên Thiên Niên Lại Tương HộiLuôn Có Người Đợi AnhNhững Tháng Năm Hổ Phách 2Tình Yêu Pha Lê (All About The True Love)

Độc giả có thể tìm mua ấn phẩm tại các nhà sách hoặc tham khảo bản ebook Cổ Cầm Dị Truyện PDF của tác giả Tuyết Ảnh Sương Hồn nếu chưa có điều kiện.

Tất cả sách điện tử, ebook trên website đều có bản quyền thuộc về tác giả. Chúng tôi khuyến khích các bạn nếu có điều kiện, khả năng xin hãy mua sách giấy.

Nguồn: thuviensach.vn

Đọc Sách

Tuyết Đen
Tuyết Đen Tuyết Đen Từ một blog đơn giản giữa thế giới blog đa sắc màu, Giao Chi đã gây nên hiện tượng trong cơn sốt truyện kiếm hiệp. Một tác phẩm với cách hành văn mạch lạc, không hề đơn điệu, đã vượt lên nhiều tác phẩm khác. Cách diễn tiến câu truyện, xử lý tình huống cuốn hút người đọc. Tuyết Đen đã thể hiện sức manh ngòi bút của Giao Chi. Tuyết Đen kể về câu chuyện tình của Lưu Đông Tử – vốn là con gái lớn của võ đường nhà Lưu gia và Vạn Độc Vương (tên thật là Bạch Phong). Từ một nụ hôn đầy bất ngờ và cũng đầy nguy hiểm, hai con người trái ngược nhau ấy vô tình gặp nhau. Thần Điêu Hiệp Lữ Anh Hùng Xạ Điêu Tam Quốc Diễn Nghĩa Tình yêu đến với họ ,nhưng là một thứ tình cảm kì lạ. Đông Tử vốn chỉ là cô bé võ đường tầm thường, còn vạn Độc Vương vốn là kẻ quen với sự cô đôc, lạnh lùng, toàn thân hắn luôn tỏa ra chất độc, ai chạm phải hắn sẽ bị trúng đôc mà chết. Liệu rằng hai người ấy có thể có một kết thúc tốt đẹp hay không? Mời các bạn đón đọc Tuyết Đen.
Harry Potter Và Hòn Đá Phù Thủy - Tập 1
Harry Potter Và Hòn Đá Phù Thủy – Tập 1 Harry Potter Và Hòn Đá Phù Thủy – Tập 1 – J. K. Rowling Harry Potter và Hòn đá Phù thủy là tác phẩm đầu tiên trong bộ truyện Harry Potter gồm 7 tập của nữ văn sĩ người Anh J. K. Rowling. Đây là một tập truyện quan trọng, bởi nó đặt nền tảng cho 6 tập tiếp theo. Nó giúp ta bước đầu khám phá thế giới Pháp thuật của Harry Potter, làm quen với các nhân vật chính, địa điểm, với một số thuật ngữ. Tập đầu tiên này đưa ra những câu hỏi chưa có câu trả lời, bằng những dấu hiệu cho những tình tiết trong các tập tiếp theo, tạo cho độc giả sự tò mò. Trọn bộ ebook Harry Potter đầy đủ Những Cuộc Phiêu Lưu Của Tom Shawyer The Hobbit Trong Harry Potter và Hòn đá Phù thủy, trước sinh nhật lần thứ 11, Harry Potter là cậu bé mắt cận nhỏ thó, mồ côi cha mẹ, ở cùng dì dượng và luôn bị cậu anh họ bắt nạt. Kể từ ngày lão khổng lồ Rubeus Hagrid đến tìm cậu vào đúng ngày sinh nhật để đưa đến Học viện Phù Thủy và Pháp Thuật Howart, cậu mới biết bản thân mình là ai, cha mẹ mình đã chết như thế nào. Quá trình ở học viên Howart của Harry tràn đầy những điều mới lạ, những người bạn và vô vàn khám phá ly kỳ. Mời bạn đọc đăng ký “Mỗi tuần một cuốn sách hay” để nhận những tập tiếp theo của bộ tiểu thuyết Harry Potter nổi tiếng thế giới.
Anh Hùng Xạ Điêu
Anh Hùng Xạ Điêu Anh Hùng Xạ Điêu – Kim Dung Anh Hùng Xạ Điêu là cuốn tiểu thuyết võ hiệp nổi tiếng của nhà văn Kim Dung – Trung Quốc. Đây tưởng như chỉ là một tác phẩm giải trí thông tục nhưng bằng tài năng của mình, tác giả Kim Dung đã nâng nó lên thành một tác phẩm văn chương có giá trị. Bộ sách được chia làm 8 tập, in bìa mềm. Giống như nhiều tác phẩm của Kim Dung, Anh Hùng Xạ Điêu mang bối cảnh lịch sử Trung Quốc thời Tống – Kim. Truyện nói về hai gia đình họ Dương và Họ Quách. Quách Tĩnh: một quân tử hán, đầu đội trời chân đạp đất và Dương Khang: một ngụy quân tử ham sang phụ khó, nhận giặc làm cha. Xen lẫn với những cuộc giao đấu tranh hùng là cuộc tình trắc trở nhưng đầy thơ mộng của Quách Tĩnh và Hoàng Dung. Cùng thể loại: Thiên Long Bát Bộ Thần Điêu Hiệp Lữ Hiệp Khách Hành Bỏ một số tình tiết về lịch sử và nhân vật không cần thiết như về con tiểu hồng mã, trận đánh giữa cóc và bò cạp, Thiết chưởng bang làm ác, bỏ nhân vật Tần Nam Cầm, hợp nhất nàng vào với nhân vật Mục Niệm Từ. Lại thêm một số tình tiết mới, như Trương Thập Ngũ kể chuyện, Khúc Linh Phong trộm tranh ở đoạn mở đầu, Hoàng Dung ép người khiêng kiệu và gặp mưa ở Trường Lĩnh, Hoàng Thường soạn Cửu âm chân kinh v.v… Anh Hùng Xạ Điêu từ chỗ là một tiểu thuyết thông tục giải trí đăng báo nhiều kỳ nay được chỉnh lý nâng lên thành một tác phẩm văn chương có thể gợi ý cho người đọc những góc nhìn mới về nhiều vấn đề cũ của con người và thế giới.
Ỷ Thiên Đồ Long Ký
Ỷ Thiên Đồ Long Ký Ỷ Thiên Đồ Long Ký – Kim Dung Ỷ Thiên Đồ Long ký là một tiểu thuyết võ hiệp của nhà văn Kim Dung. Đây là cuốn cuối cùng trong bộ tiểu thuyết Xạ điêu tam khúc. Tiểu thuyết được xuất bản lần đầu năm 1961 tại Hồng Kông, Trung Quốc bởi Hương Cảng Thương báo và sau đó bản tiếng Việt đã được xuất bản tại Việt Nam bởi Nhà xuất bản Văn học. Câu chuyện xoay quanh truyền thuyết về Đồ Long đao và Ỷ Thiên kiếm là hai báu vật trong võ lâm, nếu ai nắm được cả hai thứ đó sẽ hiệu triệu được thiên hạ. Kiếm Ỷ Thiên là thanh kiếm được Quách Tĩnh và Hoàng Dung rèn thành cùng với Đồ Long đao. Trong kiếm Ỷ Thiên được Quách Tĩnh và Hoàng Dung cất giấu bí mật là pho võ công thượng đẳng Cửu Âm Chân Kinh. Cùng thể thoại: Thiên Long Bát Bộ Anh Hùng Xạ Điêu Hiệp Khách Hành Bộ Võ Mục Di Thư được giấu trong Đồ Long đao, nhờ đó mà đánh thắng quân Nguyên. Kiếm sắc bén vô cùng không vũ khí nào so bì được. Vì thế giang hồ có câu “Ỷ Thiên bất xuất, thùy mã tranh phong”. Cây kiếm về sau được lưu truyền bởi Quách Tương, người sáng lập ra phái Nga Mi và truyền nhiều đời cho chưởng môn của giáo phái. Sau khi bị Triệu Mẫn cướp, kiếm lại bị Chu Chỉ Nhược dùng mưu mẹo ăn cắp và khám phá ra bí mật của kiếm để từ đó luyện thành Cửu Âm Bạch Cốt trảo. Về sau kiếm bị gãy.