Liên hệ: 0912 699 269  Đăng nhập  Đăng ký

Cây Olive Màu Trắng

Tỷ lệ người với người có duyên gặp gỡ là một phần bảy tỷ. Trong tỷ lệ hiếm hoi ấy, trong vài tích tắc ngắn ngủi trước khi quả bom phát nổ, số phận của nữ phóng viên Tống Nhiễm và chuyên gia gỡ bom Lý Toản bỗng gắn chặt với nhau bằng một sợi dây chỉ đỏ. Trải qua những phút giây hiểm nguy cận kề, những thời khắc tưởng chừng tất cả có thể nổ tung trong chớp mắt, hay khi bóng ma tâm lý bủa vây, họ vẫn luôn lặng lẽ dìu đỡ, chở che cho đối phương. Trên mảnh đất bạc màu vì bom đạn anh chỉ cho cô thấy một cây olive trắng. Màu trắng đó tương trưng cho bi thương, mất mát, nhưng cũng chính là màu của dịu dàng, thuần khiết, như chính tình yêu của họ. “Cây olive trắng dưới bầu trời sa mạc xanh trong, còn họ ở bên nhau, chứng minh rằng mọi chuyện không phải một giấc mộng.” *** Có một tài liệu nào đó đã viết rằng, trong một cuộc thi giành quyền bảo vệ thành phố Attica cổ ở Hy Lạp, người chiến thắng là nữ thần Athena đã dùng cây giáo của mình để tạo ra cành olive, với mong muốn mang đến sự màu mỡ và bình an. Từ đó, cây olive được tượng trưng cho an bình và thịnh vượng. Nhưng dòng sông lịch sử bằng một cách chân thực nhất, cũng nói cho nhân loại biết rằng, muốn có hòa bình và thịnh vượng, nhất định phải trải qua chiến tranh, giữa cái cũ và cái mới, giữa bảo thủ và tiến bộ, giữa thiện và ác. Thế giới này, khi bạn sống trong yên ổn và hòa bình, không có nghĩa là những nơi khác cũng như vậy. Họ vẫn đang hằng ngày hằng giờ đấu tranh để sinh tồn, hay chỉ đơn giản chỉ là cố gắng sống để chờ đợi một cuộc đời tươi sáng hơn.   Làm sao chúng ta biết được nỗi đau của họ? Làm sao để giúp đỡ họ? Chính là nhờ những người như Lý Toản và Tống Nhiễm. Lý Toản thuộc lực lượng đặc biệt được cử đến hỗ trợ quân đội nước D chống lại quân p.hản c.hính phủ và bọn khủng bố. Tống Nhiễm là phóng viên chiến trường, ghi lại những khoảnh khắc đó để truyền tin tức đến khắp nơi trên thế giới, để mọi người biết rằng còn có một đất nước đang cần giúp đỡ như vậy. Tỷ lệ gặp gỡ giữa hai người trên hành tinh này là một phần bảy tỷ, tỷ lệ để lưu lại ấn tượng về nhau có lẽ còn thấp hơn như vậy nữa. Nhưng họ chỉ cần 5 giây đồng hồ. 5 giây, chỉ hơn thời gian chờ đợi đèn vàng chuyển sang đỏ một chút xíu, nhưng cũng có thể mãi mãi không thể chạm tới chiếc huy chương vàng danh giá trong một cuộc thi. 5 giây, không đủ để quay đầu khi lướt qua nhau trên phố, nhưng cũng có thể cứu được một mạng người. Lý Toản đã cứu Tống Nhiễm như vậy đấy. Giữa chiến trường đầy mưa bom bão đạn, anh đã cứu một phóng viên, cũng cứu lấy lý tưởng của một cô gái, cũng cứu lấy lý tưởng của chính mình, chỉ là điều đó sau này anh mới biết. Hết thời hạn biệt phái, Tống Nhiễm quay lại thành phố hòa bình phồn hoa, nhưng ánh mắt của người lính dũng cảm kia mãi vẫn không thể ra khỏi tâm trí cô. Có quan tâm nhất định sẽ tìm kiếm, cuối cùng cô cũng có được tin tức của anh. Thì ra anh thuộc lực lượng quân đội thành phố ngay bên cạnh cô thôi, rất gần. Nhưng biết rồi thì có thể làm sao? Chẳng làm sao cả, mình có ý chắc gì người ta đã có tình? Tống Nhiễm rất nặng lòng, nhưng cũng không cố chấp đến vậy. Vì hiểu lầm tình trạng độc thân của anh, cô lại một lần nữa xung phong đến nước D. Chỉ là không ngờ, duyên phận sẽ không vì sự bỏ cuộc của cô mà đứt đoạn, họ gặp lại nhau. Lý Toản ban đầu cảm thấy có chút lạ, vì sao cô gái này lại thay đổi thái độ với anh? Nhưng là một người lính trên chiến trường, nhiệm vụ vẫn quan trọng hơn tất thảy, may sao Tống Nhiễm cũng cảm thấy vậy. Cô cố gắng dằn những cảm xúc ngổn ngang trong lòng mình xuống, phối hợp với anh hoàn thành nhiệm vụ. Chính vì những va chạm hết sức đời thường như vậy, hai trái tim lần nữa đến gần nhau hơn. Cho đến lúc, cô xác định được mình đã hiểu lầm, trái tim lại lần nữa thổn thức mạnh mẽ vì anh. Trùng hợp thay, cả anh cũng vậy. Nhưng trước khi họ kịp nhận ra tình cảm của đối phương, biến cố ập đến. Họ đều trở về nhà, nhưng là với một sự hoang mang về lý tưởng. Thì ra, không chỉ nơi có tiếng s.úng rền vang mới là chiến trường. Thì ra, không chỉ có s.úng ống đạn dược mới gây ra tổn thương cho người khác. Tống Nhiễm vì một bức ảnh đoạt giải thưởng mà bị chỉ trích là kiếm tiền bằng sự khổ nạn của người khác. Lý Toản vì một quyết định trong lúc cấp bách mà không thể tha thứ cho bản thân. Họ đều lạc lối trong lý tưởng ban đầu. Một người trầm cảm, một người ám ảnh tâm lý. Mẹ cô từng nói, cô và Lý Toản là hai con người thuần khiết và thiện lương hiếm có còn sót lại, chính vì như vậy, họ giống như hai hòn đảo cô đơn lạc lõng giữa dòng đời này. Cuối cùng, hai con người lạc lõng ấy, đi ngược lại dòng đời mà gặp được nhau. Họ đều từ nơi đó trở về, hiểu được tiếng lòng của nhau, có thể san sẻ nỗi đau cho nhau. Cuối cùng, “Nhiễm Nhiễm, anh thật sự thích em.” “Em cũng vậy.” Rất nhẹ nhàng và cũng rất nhanh chóng. Hôm qua thổ lộ, hôm nay về gặp bố, hôm sau ở cùng nhau. Có thể bạn thấy nhanh, nhưng thực tế không phải vậy. Từng đứng giữa lằn ranh của sự sống và cái chết, hơn ai hết họ quý trọng những giây phút yên bình bên nhau, không muốn lãng phí bất kỳ khoảng thời gian nào. Họ lặng lẽ ở bên nhau như vậy. Nhưng mà, nỗi ám ảnh trong lòng cần phải được cởi bỏ. Lý Toản muốn trở lại nước D, muốn chính mình giải quyết nỗi ám ảnh trong lòng và quay về toàn tâm toàn ý với Tống Nhiễm. Nhưng cách làm của anh lại là một cách vô cùng mạo hiểm, thế nên trước khi rời đi, giữa hai người đặt ba dấu chấm. Tống Nhiễm vừa đau lòng vừa xót xa, giận dỗi với anh, nhưng rồi cũng không thể chiến thắng sự nhung nhớ da diết. Cuối cùng, cô cũng quay lại nơi đó. Vì công việc, cũng là vì anh. Lần này gặp lại nơi chiến trường, mọi thứ đã được đẩy lên đỉnh điểm. Mặt trận, sống chết và cả tình yêu. Họ thăng hoa cảm xúc sau những lần an toàn hoàn thành nhiệm vụ. Họ bắt đầu mơ ước về một cuộc sống sau khi trở về. Thế nhưng, điều đó cũng giống như cây olive màu trắng mà họ đã từng nhìn thấy vậy. Chỉ là ảo ảnh. chiến tranh của đất nước đó đã dừng lại, tôi cũng muốn dừng lại. Tôi muốn mọi chuyện chấm dứt ở giây phút họ trở về từ cõi chết, ở thời khắc Tống Nhiễm không từ bỏ hy vọng, tìm được Lý Toản điên loạn trên đường phố. Tôi muốn mọi chuyện kết thúc vào lúc Tống Nhiễm đưa Lý Toản quay về nhà với câu nói “A Toản, không sao cả. chiến tranh kết thúc rồi.” Thế nhưng, mọi chuyện là không thể. chiến tranh kết thúc, người hy sinh được vinh danh, vậy người còn sống trở về thì sao? Họ mang trên người vết tích của từng trận chiến, mang trong đầu nỗi ám ảnh về cái chết của chiến hữu, của những người mà mình yêu thương, mãi không thể hồi phục. Con người có thiện ác, xã hội có trắng đen. Nhưng Tống Nhiễm và Lý Toản dùng trái tim không một vết xước của mình, bao dung đối phương. Nước D lấy đi của họ tuổi trẻ, nhiệt huyết và thân thể khỏe mạnh. Nhưng họ không hối hận. Họ luôn tin rằng, cây olive màu trắng mà họ nhìn thấy không phải là ảo ảnh, mà là một giấc mơ, giấc mơ một đời bình an. … Viết về chiến tranh không bao giờ là đề tài nhẹ nhàng, nhưng nếu không có ai viết, thì ai có thể hiểu được nỗi đau của những người lính? Ai có thể hiểu được nỗi ám ảnh của người sống sót? Ai có thể hiểu được tình yêu sâu sắc nở hoa giữa bom đạn? A Toản, nếu có kiếp sau, em chỉ muốn làm một con chim sẻ, không bay về phương Nam, chỉ ở mãi trên một đỉnh núi. Vậy thì anh sẽ là cây cổ thụ trên đỉnh núi đó. Nhiễm Nhiễm, anh không nợ nước, cũng không nợ nhà, nhưng lại nợ em. A Toản, anh vất vả rồi. Đợi em, chúng ta sẽ cùng đi. Con của họ, là Lý Tống Chi và Lý Tự Chi, một trai một gái. Hãy dành chút thời gian để đọc tâm sự của họ viết về bố Lý Toản và mẹ Tống Nhiễm, bạn nhé? ___ " ": Trích từ truyện. Review by #Lâm Thái Y - fb/ReviewNgonTinh0105 *** Hiện đại, chiến tranh chống khủng bố, sĩ quan & phóng viên chiến trường, chưa rõ số chương. Nhất kiến chung tình. Năm giây, có thể làm được những gì? Uống một cốc nước, đi một quãng đường? Nói một câu, đọc một trang sách? Năm giây, có thể khiến em yêu anh. Ngày mà Tống Nhiễm gặp Lý Toản, là một ngày bình thường. Người đàn ông cầm khẩu súng tới gần, bên trên chiếc mặt nạ lộ rõ một đôi mắt đen nhánh, cảnh giác hệt như loài chim ưng. Tốc độ của anh ta chậm, không vội vàng, lúc cách cô hơn mười mét thì nhìn chằm chằm vào khuôn mặt đã che kín của cô một lát, mắt híp lại hỏi: “Người Trung Quốc?” Tống Nhiễm thiếu chút nữa đã khóc, hô lớn: “Đúng! Tôi là phóng viên!" Lúc này, các đồng đội của anh ta mới ào ào từ chướng ngại vật đi ra. Anh ta đến gần xem quả bom, lại nhìn chân cô đang giẫm lên mảnh kim loại, nói: "Cô đạp chuẩn đấy" "...." Trong giọng nói chứa đựng ba phần trêu chọc bảy phần ôn hòa, Tống Nhiễm không biết nên trả lời thế nào, nhưng cả người lại thoáng buông lỏng. Anh ta quỳ một chân trên đất, tháo bỏ hộp sắt, để lộ những sợi dây chằng chịt bên trong. Tống Nhiễm không khỏi hít vào một hơi. Người đàn ông nghe thấy, nhìn cô vẫn duy trì một chân chống đất nhẹ giọng hỏi: "Có thể chống đỡ nổi không?" Tống Nhiễm chỉ có thể gật đầu. Anh ta không tin, đứng lên nói: "Trước tiên cô xuống xe đã". Tống Nhiễm thấp giọng đáp: "Tôi không dám" “Không sao. Tôi đỡ.” Người đàn ông an ủi, tay trái đỡ lấy xe máy, trong nháy mắt cô cảm nhận được sức lực của anh. Tay phải anh cầm cánh tay cô, Tống Nhiễm theo bản năng nhanh chóng nắm lấy tay anh, cơ bắp trên cánh tay người đàn ông căng đầy rắn chắc. Anh hướng dẫn: “Đừng rời trọng tâm, chân phải bắt ngang qua rồi hạ xuống.” Tống Nhiễm nương theo sức lực từ cánh tay anh, thành công từ trên xe bước xuống. Trong chốc lát, hai chân cô vừa xót vừa tê, mồ hôi ướt đầm đìa dưới lớp quần áo. Một đồng đội của anh tiến lên dắt chiếc xe đi. Những người khác đẩy tới khu vực bãi bỏ gần đó tạo thành lớp che chắn. Anh nói: "Duy trì trọng tâm ở chân bên trái, không được nhúc nhích" “Được” , Tống Nhiễm liếc nhìn bộ đếm giờ... Anh một lần nữa ngồi xổm xuống, bắt đầu nghiên cứu sắp xếp đường dây. Sắp tới giữa trưa, mặt trời phả hơi nóng hừng hực. Vì ở vùng sa mạc nên cơ thể có thể cảm nhận được nhiệt độ lên đến gần 50°C. Mồ hôi dày đặc chảy xuống từ lông mày Tống Nhiễm tràn vào trong mắt làm cô khẽ run một trận. Một cái run này dọa chính cô sợ đến mức hồn bay phách lạc. “Cố gắng chống đỡ.” Anh cười nhạt nói: “Cô mà động một phát là tôi trở thành anh hùng ngay.” Tống Nhiễm nói: “Ừ” Chân sau của anh quỳ xuống đất, cúi đầu xem tiếp đường dây, thỉnh thoảng lại cắt đứt vài sợi. Có lẽ tính tình ôn hòa của anh có tác dụng giúp cho cô giữ được bình tĩnh, khiến tâm trạng Tống Nhiễm ổn định đôi chút. Nhưng thời gian trôi qua cực kỳ dài, đợi rất lâu, cô kìm không được nhìn thời gian còn lại. Mắt thấy bộ đếm giờ chỉ còn 0:03:00 phút, một lần nữa cô lại hoảng hốt. Anh vẫn như cũ mạch lạc phá bom. Lúc bộ đếm giờ còn 00:02:00 phút, anh khẽ thở dài, bất đắc dĩ nói: Thời gian không còn kịp rồi" Tống Nhiễm giật mình Anh nói vậy, nhưng hai tay cũng không dừng lại. Đồng đội của anh nhận ra được tính nghiêm trọng, lại kêu lên: "A Toản" Nước mắt Tống Nhiễm ẩm ướt vành mắt, cùng mồ hôi chảy vào trong khăn che mặt, hai má thấm ướt, cô khẽ hít mũi. Lần này anh ngẩng đầu, đôi mắt phía dưới mũ bảo hộ cong cong mỉm cười với cô: "Đừng sợ, sẽ không bỏ mặc cô lại đâu" Ánh nắng rơi trên lông mi anh lấp lánh, giọng nói thanh tịnh* như suối trong. Tống Nhiễm ngừng khóc, lúng túng gật đầu. Anh lại cúi đầu, tiếp tục phá bom. Nhưng cô cảm nhận được tình hình ngày càng nghiêm trọng. “Anh đi đi.” Cô khẽ nói: “Anh là người tốt, tôi không muốn… kéo anh chết cùng.” Anh không ngẩng đầu lên, hỏi lại một câu: "Cô có thể chạy nhanh đến mức nào" “Hả...?” “Năm giây, có thể chạy được bao xa?” Giọng anh khá hời hợt, cau mày cắt dây, vẫn không ngẩng đầu. Tống Nhiễm không phản ứng kịp. Anh giải thích: “Còn lại một phút rưỡi, tôi chỉ có thể loại bỏ trọng lực của máy cảm biến trong vòng ba mươi giây, để khi cô dời chân nó sẽ không phát nổ ngay lập tức. Nhưng bộ đếm giờ sẽ tăng tốc lên mười lần, nghĩa là một phút còn lại sẽ rút ngắn còn 5 giây. Cô có thể chạy được bao xa?". Năm giây? Tống Nhiễm lờ mờ đáp: “10 mét 20 mét... tôi không biết nữa" “Chậc...” Anh bộ dạng tiếc nuối, nói: "Không đủ.” “Có lẽ 30 mét !” Cô vội nói, “Tôi chưa từng chạy hết sức mình.” Anh lại nói: “ Vậy thì hôm nay thử xem" “Được.” Cô gật đầu. “Mười giây. Chuẩn bị.” Anh nói, đôi mắt cố định trên đống dây, tay vẫn tiếp tục thao tác không ngừng Tống Nhiễm hít thật sâu một hơi. Anh thấp giọng: “5, 4, 3…..” Loại bỏ trùng điệp các cửa ải, rốt cuộc anh chọn ra một dây cuối cùng. Toàn thân Tống Nhiễm căng thẳng. “1.” Anh cắt đứt sợi dây kia, bộ đếm liền điên cuồng tăng tốc, anh đứng dậy nắm chặt tay cô, chạy vọt ra ngoài. Bên tai gió lớn nổi lên cuốn tung cát bụi. Cô không nghe, không nhìn thấy được, bị anh kéo tay liều mạng chạy. Tiếng gió, bụi bặm, mồ hôi nóng rãy, cả nhịp tim đập, tất cả đều không cảm giác được gì nữa. Trong nháy mắt dường như thời gian không gian không còn tồn tại, chỉ có ánh mặt trời mùa hè tựa như tấm thủy tinh thiêu đốt đôi mắt con người. Cô không biết năm giây đó là ngắn hay dài Cuối cùng anh kéo cô vào trong lồng ngực để bảo vệ, cùng ngã nhào xuống đất. Cơ thể của người đàn ông trở thành bức tường che chắn cho cô. Khoảnh khắc tiếp theo, trong tiếng nổ ầm ầm, cát đá và bùn đất, mảnh vụn như mưa từ trên trời ào ào trút uống. thanh tịnh*: trong sạch và yên tĩnh. Mời các bạn đón đọc Cây Olive Màu Trắng của tác giả Cửu Nguyệt Hi.

Nguồn: dtv-ebook.com

Xem

Tam Sinh Tam Thế: Chẩm Thượng Thư
AudioBook Tam Sinh Tam Thế  Tam Sinh Tam Thế - Chẩm Thượng Thư nằm trong hệ liệt “ Tamsinh tam thế”, viết về Phượng Cửu (cháu gái Bạch Thiển) và Đông Hoa Đế Quân (hai nhân vật đã xuất hiện trong “ Tam sinh tam thế - Thập lý đào hoa”).  Tam Sinh Tam Thế - Chẩm Thượng Thư là một câu chuyện vô cùng hấp dẫn, độc đáo và đặc sắc. Với văn phong dí dỏm, hài hước mà không kém phần sâu lắng, Đường Thất Công Tử đã khắc họa nên cực kỳ rõ nét hình ảnh một Phượng Cửu nghịch ngợm, một Đông Hoa quái tính cùng những màn “oan gia” gặp gỡ đầy bất ngờ thú vị và những tình tiết rất lãng mạn. Tam Sinh Tam Thế - Chẩm Thượng Thư hứa hẹn sẽ mang đến cho độc giả nhiều trải nghiệm khó quên. Duyên phận rốt cuộc là thế nào?   Đông Hoa Đế Quân năm ấy chỉ là tiện tay cứu nàng.   Nhưng từ đó, trong tim nàng, trong mắt nàng chỉ có bóng hình Đế Quân tài hoa anh tuấn.   Nàng thân là nữ vươngThanh Khâu, lại hạ mình vào làm nữ tỳ trong phủ của Đông Hoa. Mấy trăm năm cực khổ, khoảng cách gần nhất chỉ là nàng quét dọn bên này ao, chàng câu cá bên kia ao.   Cơ hội trời cho, nàng cứuchàng một mạng, được chàng cưng sủng nhưng mất tiên thuật khiến nàng chỉ còn là con vật không thể biến hình, không thể nói, chỉ biết lặng lẽ bỏ đi trước ngày thành hôn của chàng với người con gái khác.   Hai nghìn năm sau, chàngvẫn độc thân, đặc biệt thích xuất hiện trước mặt nàng làm nàng phải khổ công chạy trốn.   Nhưng Phượng Cửu càng chạycàng gần, càng tránh càng gặp…   Duyên phận chỉ có thể nói là rất khó đoán.   *** Bộ sách Tam Sinh Tam Thế  gồm có: Tam Sinh Tam Thế Thập Lý Đào Hoa Tam Sinh Tam Thế: Chẩm Thượng Thư Tam Sinh Tam Thế Bộ Sinh Liên Tam Sinh Tam Thế Bồ Đề Kiếp *** Đường Thất công tử thực ra là một nữ tác gia thế hệ 8X. Cô là một người may mắn trong hàng nghìn hàng vạn người viết truyện trên mạng vì bộ tác phẩm "Tam sinh tam thế" có một lượng lớn fan hâm mộ, tác phẩm được truyền đọc với tần suất rất cao, số lượng sách mới xuất bản bán ra cũng khả quan. Mặc dù là một tên tuổi rất hot trên mạng nhưng hình ảnh và thông tin về tác giả vẫn đang là một ẩn số, cô không công khai bất kỳ tấm ảnh nào, độc giả chỉ biết tên cô là Đường Thất, một người làm công ăn lương bình thường như bao người khác.   Độc giả Việt Nam biết đến Đường Thất công tử qua tác phẩm "Tam sinh tam thế - Chẩm thượng thư" và bộ sách "Hoa tư dẫn". Hiện nay Đường Thất công tử là một cái tên khá quen thuộc với độc giả trẻ.  Tác phẩm: Tam Sinh Tam Thế Thập Lý Đào Hoa Tam Sinh Tam Thế: Chẩm Thượng Thư Hoa Tư Dẫn Năm Tháng Là Đóa Hoa Lưỡng Sinh Hoa Tam Sinh Tam Thế Bộ Sinh Liên Tứ Mạc Hí Mộc Lan Rạng Khắp Núi Đồi Tặng Người Một Bó Hoa Diên Vĩ Tên cô ấy là Lăng Tiểu Lộ Vị Lai Còn Có Thể Bên Người Bao Lâu Nữa ... Tam sinh tam thế Chẩm Thượng Thư là phần tiếp theo trong hệ liệt Tam sinh tam thế của tác giả Đường Thất Công Tử. Truyện kể về mối tình đầy trắc trở giữa tiểu điện hạ Phượng Cửu của Thanh Khâu và Đông Hoa Đế Quân. Các bạn có thể tìm đọc truyện trên nhiều trang web đọc sách ngôn tình.  Phượng Cửu – tiểu điện hạ của Thanh Khâu là hồ ly lông đỏ chín đuôi duy nhất tại tứ hải bát hoang. Hồi còn nhỏ, trong một lần bị yêu tinh đuổi giết, nàng may mắn được Đông Hoa Đế Quân – vị thần tôn kính nhất trong tứ hải bát hoang cứu giúp. Chỉ một lần đấy, Đông Hoa đã trở thành cái tên khắc cốt ghi tâm trong cuộc đời của nàng. Nàng mượn cớ trả ơn tìm gặp Đông Hoa để mong có lần được bộc lộ tấm lòng ái mộ.  Là tiểu đế cơ một nước, Phượng Cửu lại vì Đông Hoa mà chịu biết bao tủi nhục. Nàng nhờ Ti Mệnh Thần Quân đưa lên trời làm tì nữ tại nơi ở của Đông Hoa. Chẳng những không được gặp mặt Đông Hoa cao cao tại thượng mà còn bị Tri Hạc công chúa sinh lòng ghen ghét mà đọa đày. Nghe tin Đông Hoa gặp nạn, nàng liền lập tức chạy đến cứu. Đánh đổi cả bộ lông rực đỏ độc nhất vô nhị để được làm một sủng vật bên cạnh Đông Hoa. Những ngày tháng yên bình làm thú nuôi tan vỡ khi Cơ Hoành xuất hiện. Nàng và Cơ Hoành bất hòa, thậm chí còn bị con thú nuôi của Cơ Hoành đả thương nghiêm trọng. Quá đau lòng, Phượng Cửu rời bỏ Thiên Cung, quyết tâm chấm dứt tình cảm đơn phương với Đông Hoa Đế Quân. Rốt cuộc nàng theo đuổi Đông Hoa Đế Quân đã mấy ngàn năm nhưng không thể đổi lấy một lần quay đầu nhìn lại của chàng.  Thời gian đằng đẵng trôi qua. Hai người tình cờ gặp lại trong đám cưới của cô cô nàng – Bạch Thiển và thái tử Dạ Hoa. Đối với Đế Quân, đây là lần đầu tiên chàng gặp Phượng Cửu. Còn trong lòng Phượng Cửu, Đế Quân lại là một chấp niệm. Thế nhưng, số mệnh trêu đùa. Khi xưa, nàng tìm mọi cách để gặp được Đế Quân mà bất thành, nay lại muốn tránh cũng không được. Khi nàng đã không muốn dây dưa, Đế Quân lại chú ý đến nàng.  Mối tình của Phượng Cửu và Đông Hoa chỉ có thể diễn đạt bằng bốn từ “duyên mỏng phúc mỏng”.  “Có một câu nói là: hữu tình duyên mỏng, hữu tình là nàng, duyên mỏng là nàng và Đông Hoa. Có một từ là phúc mỏng, nàng phúc mỏng nên mới gặp chàng, chàng phúc mỏng nên mới bỏ qua nàng”.  Câu chuyện của hai người ngỡ như một giấc mộng. Tỉnh lại, mọi thứ liền tan biến như sương khói. Thế nhưng, tình cảm dần chớm nở, chấp niệm mấy nghìn năm làm sao có thể buông bỏ.  Đông Hoa Đế Quân – con người lạnh lùng, lãnh đạm, trong mắt chỉ có đất trời sao có thể giữ chút tư tình cỏn con? Người ngoài cũng chỉ dám nhìn chứ không dám vọng tưởng. Ấy thế mà, bản chất Đông Hoa lại là một con người rất thú vị. Chàng là một người mặt dày biến thái. Có ở gần mới biết, chàng luôn tìm cách trêu chọc nàng. Một vị Đế Quân thì đã sao? Chàng vốn không quan trọng vấn đề thể diện. Một con người kì lạ như thế, đến tình yêu cũng khác thường. Chàng yêu nàng nhưng không thể hiện nồng ấm như cách của Phượng Cửu. Chàng ở bên cạnh, bảo vệ nàng, giúp đỡ nàng, khiến cho nàng trưởng thành hơn. Khi nàng bị vây hãm trong thế trận của Xà Tinh, chàng không quản trút bỏ mọi tiên khí, đơn độc dấn thân vào cứu nàng. Thứ tình cảm ôn nhu, bình lặng đấy há chẳng phải tình yêu?  Còn Phượng Cửu lại là một con người hoạt bát, hiếu động và vô cùng cố chấp. Nàng luôn yêu hết lòng, dốc cả ruột gan. Tình yêu của nàng bền bỉ, kiên cường và nồng nhiệt, nhưng nàng cũng rất tự ti. Bao lần thất bại trong kế hoạch tán đổ Đông Hoa khiến nàng luôn mơ hồ trước đoạn tình cảm của chàng. Nàng hạnh phúc vì yêu và được Đông Hoa yêu, nhưng nàng cũng lo sợ, lo sợ rằng thứ tình cảm ấy chỉ với chàng chỉ là thoáng qua.  Hai con người, hai tính cách trái ngược nhau, hai cách yêu cũng khác biệt. Yêu nhau nhưng ngây ngốc không nhận ra tấm chân tình của đối phương. Yêu nhau nhưng bị Thiên mệnh phán cả đời vô duyên. Vậy thì đã sao? Chỉ có họ mới sinh ra để dành cho nhau, để bù đắp những thiếu sót của đối phương. Và chỉ có sự khảng khái của Đông Hoa, sự cố chấp của Phượng Cửu mới dám chống lại Thiên mệnh, bảo vệ tình yêu của hai người.  Đọc qua nội dung, nhiều người sẽ nghĩ đây chắc là một cuốn sách ngược tâm đau lòng. Nhưng thực chất, Chẩm Thượng Thư là câu chuyện có chút bi nhưng vô cùng hài hước. Độ lầy lội của Đông Hoa đi kèm với sự ngây thơ, ngờ nghệch của Phượng Cửu tạo nên những tình huống dở khóc dở cười.  Tình yêu của Phượng Cửu làm cảm động trái tim sắt đá của Đông Hoa. Nhu tình của Đông Hoa cũng bình yên vỗ về những xúc cảm mãnh liệt của Phượng Cửu. Hai người cứ thế trêu đùa, cứ thế cố gắng, từng chút, từng chút một đổi lại kết cục không thể viên mãn hơn. Tình yêu chẳng phải là cố chấp yêu một người không kể đúng sai hay sao? Đã chọn được đúng người thì sao có thể dễ dàng buông tay vì sóng gió. Phượng Cửu và Đông Hoa đã làm nên một mối tình thần tiên đầy xúc cảm trong thế giới truyện ngôn tình. Nhân lúc mới đọc xong cảm xúc còn dào dạt, tự thấy bản thân nên viết đôi dòng review kỉ niệm kẻo để lâu lại thành bỏ xó như cái review Hoa tư dẫn :)) Chẩm thượng thư trông thế mà dài kinh khủng, chắc đây là bộ dài nhất của Đường Thất tính đến bây giờ. Nguyên việc xuất bản cũng phải chia làm 3 quyển đã đủ nói lên sự thật này rồi. Đọc toét cả mắt gần nửa ngày mới xong. So với phần một Thập lý đào hoa thì phải nói là vượt trội hơn hẳn ( thực ra thì mình cũng chưa đọc hết Thập lý đào hoa do truyện quá buồn ngủ, mới đọc đầu cuối thôi, chẳng được khoảng 40% nội dung cơ mà cũng đủ đánh giá), ít nhất không buồn ngủ ở đoạn đầu, ko có nhiều tên nhân vật khó nhỡ,tình tiết ko rối rắm liên tuc,.. Chắc tại thập lý đào hoa là tác phẩm đầu tay nên ko tốt lắm. Xây dựng nhân vật rất được, thích nữ chính hơn nam chính dù chị ấy tên Tiểu Bạch nên đầu óc cũng bị vậy hay sao ấy. Dù vậy mình vẫn đánh giá đây là nữ cường nam cường. Nguyên màn theo đuổi 2000 năm cũng quá đủ ấn tượng rồi :3. Nam chính siêu cấp mắt dày, chắc tại sống lâu quá nó vậy, tính tình hâm hấp, bị nữ chính bơ cho mấy lần là phải rồi. Mặc dù là rất khâm phục mấy anh tự nhận thiệt về mình nhưng mình vẫn thích những chi tiết đồng cam cộng khổ hơn nên có chút phản cảm với những cách giải quyết của Đông Hoa trong truyện. Bên cạnh đó, phải cảnh báo trước những bạn chưa đọc là đừng để việc ăn chay trong suốt quyển thượng lừa phỉnh, quyển hạ.. đặc biệt là nếu down bản ebook trên mạng như mình... bạn sẽ phải hứng chịu hàng loạt cảnh kiss, 1 cái bìa chương siêu gợi, và màn H đầu tiên trong truyện của Đường Thất dù viết cũng qua loa giống như trong Bên nhau trọn đời thôi =)). Tuy nhiên nói đi cũng phải nói lại, so với chuẩn mực là Hoa tư dẫn thì thực ra Chẩm thượng thư vẫn yếu thế hơn nhiều, có thể là do không khí huyền huyễn, tiên ma thì có thời gian dài nên không cần quá gấp gáp nên mạch truyện-giống Thập lý hoa đào, tương đối chậm, vài chi tiết vẫn gây buồn ngủ. Đọc quyển hạ rất là nản cái chỗ giải thích lòng vòng các kiểu lúc Phượng Cửu với Đông Hoa bị kẹt trong cái chi mộng gì đấy, mình bỏ phải đến nửa. Với lại việc bảo 2 cái ảnh không có duyên với nhau cũng là dẫn chứng cho việc 2 nhân vật chính không có duyên có phần hơi gượng ép, cái đấy như kiểu trùng hợp xong cứ bấu vào thôi. Ngoài ra không thích kết truyện :v , đáng lẽ phải làm thêm mấy cái ngoại truyện nữa mới đúng chứ, thế này đọc giả biết là HE mà vẫn thấy hẫng quá à.Viết ra mới thấy truyện này chỉ để nói chơi chứ bảo phân tích chi tiết thì chả có chi tiết nào mình tâm đắc như trong Hoa tư dẫn cả. Dù sao truyện của Đường Thất vẫn nên dùng 2 từ để tóm gọn: dễ đọc. Chỉ thế thôi
Cuộc gặp gỡ chí mạng tập 2 - Lưu Tiểu Mị
Tên ebook: Cuộc gặp gỡ chí mạng tập 2 (full prc, pdf, epub) Bộ sách: Cuộc gặp gỡ chí mạng Tác giả: Lưu Tiểu Mị Thể loại: Ngôn tình, Tiểu thuyết, Tình cảm, Văn học phương Đông Dịch giả: Phiêu Dương Số trang: 504 Kích thước: 14.5 x 20.5 cm Ngày xuất bản: 08-04-2013 Giá bìa: 109.000 ₫ Công ty phát hành: Camphongbooks Nhà xuất bản: NXB Văn Học Chụp pic: kararoxbee Type: Thảo Đào, akita.bone, Hien Pham (ken1106), vicky_250286, hanh25 ,Phương Trang Beta: Lizzy Tạo prc: Dâu Lê Nguồn: luv-ebook.com Ebook: Đào Tiểu Vũ eBook - http://www.dtv-ebook.com Giới thiệu: Sau một tai nạn giao thông thảm khốc, số phận đã gắn kết hai người vốn xa lạ lại với nhau. Lâm Uyển chứng kiến cái chết của vị hôn phu ngay trong phòng cấp cứu. Còn Trần Kình tìm mọi thủ đoạn để xóa dấu vết phạm tội của em trai mình trong lần đụng xe thảm khốc kia. Anh nói: “Theo tôi, cho dù là thủ đoạn gì cũng đều là để có thể đạt được mục đích, không có gì là tốt hay không tốt cả, chỉ có thích hợp hay không mà thôi. Cô có thể nói tôi máu lạnh không có nhân tính, bởi vì tôi có người tôi phải bảo vệ, chính vì vậy, tôi buộc phải tàn nhẫn với người khác.” Cô nói: “Thiện có thiện báo, ác có ác báo, không phải không báo mà là chưa đến lúc.” Về lý, cô hoàn toàn đúng, về tình, anh cũng không hề sai. Cô chiến đấu trong cuộc chiến bảo vệ lẽ phải, anh chiến đấu trong cuộc chiến bảo vệ người thân. Và rồi như một sức hút mạnh liệt trái chiều, anh cưỡng bức cô về cạnh mình. Day dứt, thù hận, yêu thương… họ cứ thế làm tổn thương nhau, rồi lại xóa lành những vết thương đó. Đến cuối cùng, lẽ phải liệu có trở về đúng chỗ? Và yêu thương có viên mãn tròn đầy? Chúng ta thường tự nhủ với mình rằng, những gì quá ngọt ngào sẽ khiến bản thân hài lòng nhanh chóng và cũng lãng quên nhanh chóng. Những câu chuyện có kết thúc quá đẹp sẽ khiến người đọc dễ rơi vào ảo tưởng, để rồi mơ mộng và lại thất vọng, cảm thấy hụt hẫng. Thế nhưng, chẳng ai muốn chối bỏ niềm vui, hạnh phúc và những gì mình xứng đáng được nhận. Có thể thấy, Cuộc gặp gỡ chí mạng tập 1 là một trong số hiếm hoi những tác phẩm có một cái kết đủ làm hài lòng mọi độc giả. Cả câu chuyện, mặc dù có những đoạn tranh đấu gay gắt, mãnh liệt, nhưng bao trùm lên đó là không khí ấm áp, hơi men của tình bạn, tình thân, tình yêu... Tất cả đều được đan lồng khéo léo, có chút cảm động, có chút hóm hỉnh, đáng yêu, như một món súp dễ ăn trong những ngày đông ấm áp. Một câu chuyện bình thường, rất bình thường nhưng chỉ cần để ý một chút thôi, chắc chắn chúng ta sẽ tìm được ý nghĩa riêng cho mình trong đó. Mời các bạn đón đọc Cuộc gặp gỡ chí mạng  của tác giả Lưu Tiểu Mị.
Quán Cơm Nhỏ
Tên eBook: Quán Cơm Nhỏ (full prc, pdf, epub)   Tác giả: Tu Thất  Thể loại: Đam mỹ, Hiện đại, Trọng sinh, Văn học phương Đông   Công ty phát hành: Owlbooks   Nhà xuất bản: NXB Văn Học   Kích thước: 14.5 x 20.5 cm   Số trang: 504   Ngày xuất bản: 07/2014   Giá bìa: 127.000 đ   Nguồn sách: pcy1127   Chụp pic: chocomintchip   Type:  minh thúy phạm, Phoenix, Prince Ashitaka, Phương Thảo   Beta: Ca Tẫn Đào Hoa   Tạo prc: Annabelle Tran   Nguồn: Hội chăm chỉ làm ebook free   Ebook: Đào Tiểu Vũ eBook - www.dtv-ebook.com Giới thiệu: Quán Cơm Nhỏ   Giáo sư đã chạy theo mốt, sống lại rồi!   Chỉ có điều lại trở thành anh thất học…   Anh thất học này tha theo một “cục nợ” đáng yêu muốn chết!   Vì vậy, giáo sư vô cùng hạnh phúc, trái tim đau yếu cũng được phục hồi.   Nhưng có kẻ lại dám tìm tới tận cửa gây chuyện!   Dẫu là cha ruột của cục cưng đi chăng nữa, dám cướp con ta, ta giết!   Giết không được, thì phải làm sao nhỉ?   À, bẻ cong hắn!   Hành trình bẻ cong một nam thẳng của một thẳng nam khác, quả là rực rỡ sắc màu và hương thơm hấp dẫn của… ẩm thực! Mời các bạn đón đọc Quán cơm nhỏ của tác giả Tu Thất.
Liên minh phe thất tình - Lam Tiểu Miết
Tên Ebook: Liên minh phe thất tình (full prc, pdf, epub) Tác giả: Lam Tiểu Miết (Lam Lâm) Thể loại: Lãng mạn, Ngôn tình, Tiểu thuyết, Văn học phương Đông Dịch giả: Lục Hoa Kích thước: 14.5 x 20.5 cm Số trang: 560 Ngày xuất bản: 10-06-2013 Giá bìa: 119.000 ₫ Công ty phát hành: Quảng Văn Nhà xuất bản: NXB Văn Học Chụp pic: cuocdoituoidep Type: Tuyết Anh, Nguyen Thu Phuong, baongoc444, Dang Huong, nag1_n0babi, silverysnow Beta: Hoathanh Nguyễn Làm ebook: Dâu Lê Nguồn: luv-ebook.com Ebook: Đào Tiểu Vũ eBook - www.dtv-ebook.com Ebook Liên minh Phe thất tình Giới thiệu: Một cô gái yêu thầm suốt bao nhiêu năm không có kết quả. Một chàng trai bất ngờ phát hiện ra vị hôn thê của mình đi yêu người khác. Hai kẻ thất tình liên minh lại trên cơ sở hợp tác sếp và nhân viên. Nhưng chuyện “chia uyên rẽ thúy” chưa thành thì oan gia ngõ hẹp đã gắn chặt với nhau như hình với bóng. Bên nhau lâu ngày, tình yêu bén lửa, nhưng hiểu lầm làm tan rã liên minh. Cơ hội “đàm phán” nào khiến họ xích lại gần nhau và nhận ra trái tim mình mình thực sự “lỗi nhịp” khi nghĩ đến nhau? Vậy rút cục, đây là câu chuyện liên minh giữa những kẻ thất tình hay là tình yêu của những “viên nam châm” trái dấu?! Tác phẩm Liên minh phe thất tình đậm chất hài hước xoay quanh câu chuyện “liên minh chia uyên rẽ thúy” của cô thư kí Nhan Miêu và ông chủ trực tiếp quản lí cô Tạ Tử Tu. Trong mắt Nhan Miêu, Tạ Tử Tu chẳng khác gì ông chủ tài phiệt khét tiếng bá đạo, chuyên ức hiếp, an chặn, tìm mọi cách để trừ lương của nhân viên cấp dưới. Còn Nhan Miêu lại tạo người khác cảm giác cô là nô lệ của đồng tiền, cô rất thích tiền, sùng bái đồng tiền, làm gì cũng nghĩ đến có tổn thất về tiền bạc hay không, thậm chí cả việc chi tiêu hàng ngày, mua sắm, ăn uống,… cũng luôn nghĩ đến tiền. Bởi vị lụy tiền nên Tạ Tử Tu luôn đe dọa cô bằng biện phát trừ lương, cắt thưởng – hai điều mà Nhan Miêu sợ nhất. Với những tình tiết hấp dẫn và vô cùng hài hước, “Liên minh phe thất tình” chắc chắn sẽ khiến bạn cười nghiêng ngả! Dưới đây là những cảm nhận mà độc giả của “Liên minh phe thất tình” đã viết: Nam chính trong Liên minh phe thất tình là một vẻ đẹp, một tính cách được xây dựng rất lạ, nhưng ấn tượng và “đủ độ” để khiến cô thư ký trong lòng anh ta “hồn xiêu phách lạc”, say đắm, đê mê.   Độc giả: Viên Viên (DouBan) Đây là một câu chuyện hài hước, vui nhộn giữa một cô nhân viên “hám tiền” và một ông sếp có bộ mặt đẹp trai kiểu “lưu manh”, tính cách kiểu “độc quyền, phát xít”. Khi đọc tác phẩm này, tôi những tưởng mình bị lạc vào một thế giới “tiếu lâm” rất chân thực, hài đấy nhưng không hề sáo rỗng. Bởi bản chất, câu chuyện vẫn là một mối tình đẹp của hai tâm hồn vốn tưởng bị “tình yêu ruồng bỏ” tìm đến với nhau qua tình huống “liên minh” độc đáo.   Độc giả: Dạ vũ (DangDang) Thông tin tác giả:  Lam Tiểu Miết là bút danh khác của Lam Lâm. Cô là một cây bút nổi tiếng trên văn học mạng Trung Quốc đã từng xuất bản 14 tác phẩm tại Đài Loan từ năm 2004 đến nay. Nói về  Lam Tiểu Miết có thể gói gọn trong vài chữ: đơn giản chỉ là một cô gái thích viết tiểu thuyết vì cảm thấy thứ quý giá nhất của con người chính là cảm xúc. Tất cả những câu chuyện cô viết ra đều là tình cảm giữa con người với con người, và cô không tin trên thế giới này cái ác chiếm đa số, dẫu là một người xấu xa nhất cũng ẩn chứa một góc tâm hồn cao đẹp. Các tác phẩm đã xuất bản: Gấu ơi! Giúp Anh Quân Tử Chi Giao Liên Minh Phe Thất Tình Hành trình song song (Tên tạm dịch). Không yêu không hận (Tên tạm dịch). Ước vọng khó nói (Tên tạm dịch). Ngược gió mà đi (Tên tạm dịch). Mời các bạn đón đọc Liên minh phe thất tình của tác giả Lâm Tiểu Mị