Liên hệ: 0912 699 269  Đăng nhập  Đăng ký

Toàn Cầu Hung Thú: Ta Có Vô Số Thần Thoại Cấp Sủng Thú

"Đinh! Sủng thú Bạo Phong Chi Ưng của ngươi thu được Thần Thoại Cấp thiên phú -  Phong Bạo Chi Tử!" "Đinh! Sủng thú Bạo Phong Chi Ưng của ngươi giết chết ma hóa chim sẻ, kinh nghiệm + 100!" "Đinh! Sủng thú Nhân Diện Tri Chu của ngươi thu được Thần Thoại Cấp thiên phú -  Hủ Thần Chi Độc!" Ba trăm năm trước, linh khí khôi phục, hung thú tàn sát bừa bãi, chín phần nhân loại bỏ mạng trong miệng hung thú! Nhân loại tràn ngập nguy cơ! May mà Ngự Thú Sư đột nhiên xuất hiện, mới khiến nhân loại miễn cưỡng đứng vững gót chân, sở hữu quyền tiếp tục sinh tồn! Ba trăm năm sau, Tô Dương xuyên việt đến thế giới này, giác tỉnh Ngự Thú Sư thiên phú, thu được Dưỡng Sủng hệ thống, thu phục bồi dưỡng vô số Thần cấp sủng thú, trở thành vĩnh hằng truyền thuyết!   *** - Không biết chúng ta có thể giác tỉnh Ngự Thú sư thiên phú hay không? ! - Chỉ cần giác tỉnh thiên phú, ta có thể đưa cả nhà vào trong nội thành, ở ngoại thành thực quá nguy hiểm! Đồng bạn bên cạnh Tô Dương, Chu Đại Hải tiếp tục nói: - Ta có nằm mơ cũng muốn trở thành Ngự Thú sư a, ngươi thì sao, Tô Dương? Tô Dương gật đầu nói: - Ta đương nhiên cũng muốn! Tô Dương hắn là người xuyên việt, vốn khổ học mười hai năm, vất vả thi qua kỳ thi đại học, đậu vào trường mà hắn mong muốn, không nghĩ tới vừa ngủ một giấc, lúc tỉnh lại đã tới cái thế giới khắp nơi đều là Hung thú này! Ba trăm năm trước, thế giới này tương tự như Trái đất của hắn, nhân loại có văn minh khoa học kỹ thuật phồn vinh, loài người là sinh vật đứng đầu chuỗi thức ăn. Có điều một hồi Đại Biến Cố đột nhiên kéo tới, Linh khí khôi phục, động thực vật dồn dập tiến hóa thành Hung thú, đám Hung thú lại bắt đầu tàn sát nhân loại, vũ khí nóng của nhân loại đối với bọn nó gần như vô hiệu, ngay cả đầu đạn hạt nhân cũng chỉ có thể khiến chúng nó biến dị càng thêm nguy hiểm! Vô số thành thị rơi vào tay Hung thú, vô số nhân loại trở thành thức ăn, văn minh rơi vào nguy cơ chưa từng có! Cũng đúng lúc đó, chức nghiệp Ngự Thú sư đột nhiên xuất hiện. Phàm là người có thể thức tỉnh Ngự Thú sư thiên phú, đều có thể khế ước với Hung thú, mượn lực Hung thú, hoặc thúc giục Hung thú chiến đấu! Sau khi Ngự Thú sư xuất hiện, nhân loại mới có thể coi như miễn cưỡng ổn định trận tuyến, dựa vào khoa học kỹ thuật còn sót lại cùng với lực lượng Ngự Thú sư, thành lập từng khu căn cứ, tiếp tục sinh tồn nảy nở. Địa vị Ngự Thú sư từ đó vô cùng cao, có điều, không phải ai cũng có thể trở thành Ngự Thú sư. Muốn trở thành Ngự Thú sư, đầu tiên cần thiên phú. Hàng năm, Liên Bang sẽ tập trung thiếu niên vừa tròn mười ba tuổi lại, tiến hành nghi thức giác tỉnh, phàm là người có thể giác tỉnh thiên phú, đều sẽ thu được tư cách nhập học Ngự Thú sư học viện. Chỉ cần có thể thông qua khảo hạch, thành công tốt nghiệp ra trường, cả nhà đều có thể chuyển vào căn cứ an toàn. Còn người không thể giác tỉnh thiên phú, chỉ có thể nộp học phí học trường cấp ba bình thường, học tập tri thức bình thường. - Nghi thức giác tỉnh bắt đầu, các ngươi chỉ có một cơ hội, tất cả chú ý, nhắm mắt lại, tỉ mỉ cảm ngộ! Một vị Ngự Thú sư mang theo một đầu Ngân Hồ cao cỡ nửa người đứng trên bình đại.hắn vừa nói xong, hội trường vốn có chút ầm ĩ lập tức an tĩnh lại, các thiếu niên có mặt cùng nhắm mắt, tỉ mỉ cảm ngộ. Đây là cơ hội thay đổi vận mệnh, không ai dám qua loa. Ngân Hồ đứng lên, nó nhìn đám thiếu niên mười ba tuổi, hai mắt hoàng kim từng chút một chuyển thành màu ngân bạch, một cỗ ngân sắc phong bạo mắt thường không thấy được quét qua toàn trường! Tô Dương nhắm mắt lại, khung cảnh đen nhánh, một đạo ngân quang xẹt qua. Đây là dấu hiệu giác tỉnh! Hắn, thành công giác tỉnh Ngự Thú sư thiên phú! Chỉ cần giác tỉnh Ngự Thú sư thiên phú, chờ qua ba năm, hắn có thể đón mẫu thân cùng muội muội vào Thất Tinh thành! “Đinh! Phát hiện ký chủ thức tỉnh Ngự Thú sư thiên phú, Dưỡng Sủng hệ thống mở ra...” Nghe được thanh âm này, Tô Dương càng thêm kích động! Hệ thống! Thực sự có Hệ thống! Quả nhiên, hắn vẫn luôn mơ hồ cảm nhận được bản thân tới thế giới này không phải ngẫu nhiên, rất có thể chính là do cái Hệ thống này! - Mở mắt cả đi, người nào có ngân quang hiển hiện, chính là người giác tỉnh thiên phú! Lão Ngự Thú sư hài lòng cười nói: - Không tệ, các ngươi là nhóm cuối cùng của hôm nay, một trăm người lại có tới mười ba người giác tỉnh, tuy chỉ là thiên phú bình thường, nhưng các ngươi đều là hy vọng của nhân loại! Tô Dương mở mắt, phát hiện quanh thân tràn ngập ngân quang. Hắn lại nhìn qua Chu Đại Hải bên cạnh, trên người Chu Đại Hải cũng có ngân quang, cũng giác tỉnh rồi, điều này khiến Tô Dương càng càng thêm vui vẻ. Chu Đại Hải là hàng xóm của hắn, bọn họ đều ở Bạch Nghĩ trấn ngoài thành. Cha mẹ Chu Đại Hải còn thường xuyên giúp gia đình Tô Dương, quan hệ hai nhà có thể nói là cực tốt. Những người không có ngân quang, chỉ có thể ao ước ghen tỵ nhìn đám Tô Dương. Một số thiếu niên tâm trí yếu ớt, trực tiếp khóc lớn, bởi vì bọn họ biết, bản thân, đã bỏ qua cơ hội thay đổi vận mệnh. Thế giới này, vô cùng tàn khốc! Tô Dương nhìn qua lão Ngự Thú sư cùng với sủng thú Ngân hồ của lão đang chủ trì nghi thức. Rất nhanh, việc khiến hắn kinh ngạc xuất hiện... Hắn, lại có thể nhìn thấy, số liệu của đầu hồ ly kia! "Tên gọi: Ngân Nhãn hồ ly. Thiên phú: Không. Tiềm lực: Thanh Đồng thượng phẩm. Cấp bậc: Thanh Đồng trung phẩm. Thuộc tính: Thú hệ, Tinh Thần hệ. Độ trung thành: 83. Kỹ năng: Tinh Thần thứ, Huyễn Linh đồng, Thôi miên." Ngay lúc Tô Dương quan sát thuộc tính của Ngân Nhãn hồ, một vị quân nhân trung niên cao gầy bước tới: - Người thức tỉnh thiên phú theo ta... người không thức tỉnh, trong vòng hai phút lập tức rời khỏi hội trường! Mười ba thiếu niên theo vị quân nhân kia rời khỏi hội trường, đi hơn năm mươi mét, tiến vào trong một cái kho hàng lớn. Trong kho hàng, bày la liệt trứng Hung thú lớn nhỏ khác nhau! - Ta họ Trần, các ngươi có thể gọi ta là Trần giáo quan, trước tiên chúc mừng các ngươi thành công giác tỉnh, nhưng các ngươi còn chưa phải Ngự Thú sư chân chính! Trần giáo quan nói: - Muốn trở thành Ngự Thú sư chân chính, bước đầu là ký con Khế ước thú đầu tiên! - Trong này đều là trứng Hung thú mà Thất Tinh thành chúng ta thu được, các ngươi có thể chọn một quả mà bản thân ưng ý trong số đó, ký kết khế ước. Trần giáo quan tiếp tục giới thiệu: - Trong số trứng Hung thú này, một bộ phận đã được chúng ta giám định, còn một bộ phận chưa rõ là trứng Hung thú nào! Những quả đã được giám định tuy tiềm lực phổ thông, nhưng đủ cho các ngươi dùng trong giai đoạn hiện tại... - Đương nhiên, nếu các ngươi cảm thấy “cơ duyên tới rồi”, ký khế ước với số trứng chưa được giám định, ta cũng sẽ không ngăn cản các ngươi, nhưng các ngươi cần thận trọng suy nghĩ, chịu trách nhiệm cho quyết định của bản thân, hãy nhớ, họa phúc tương y! Một thiếu niên quần áo hoa lệ, tướng mạo anh tuấn, thần tinh kiêu căng hỏi: - Trần giáo quan, nếu người lớn trong nhà ta đã chuẩn bị trứng Hung thú tốt hơn cho ta thì sao? Trần giáo quan gật đầu: - Vậy ngươi có thể trở về nhà ký khế ước, còn người không có điều kiện, vậy chọn ngay trong kho đi! Lời thiếu niên nói, lập tức khiến đám người còn lại ước ao. Tô Dương biết, đây chính là đặc quyền giai cấp! Những người có tiền có thế, đương nhiên sẽ chuẩn bị trứng Hung thú có thiên phú mạnh, huyết thống tốt cho con cháu của mình, suy cho cùng, ai mà không muốn con cháu mình bước nhanh hơn người khác. Còn đám bình dân bọn họ, chỉ có thể nhờ chính sách của Thất Tinh thành, ký khế ước với sủng thú bình thường. - Phương thức ký khế ước rất đơn giản, các ngươi đã thức tỉnh thiên phú, có một tia hồn lực, các ngươi chỉ cần dùng máu của bản thân bôi lên trứng Hung thú, sau đó đặt tay lên trên, dùng ý niệm nói cho đối phương biết, ngươi muốn ký khế ước với nó, vậy là có thể thành công! - Các ngươi là nhóm người cuối cùng trong ngày hôm nay, vì vậy cho các ngươi một tiếng đồng hồ để lựa chọn, sau khi ký khế ước thì tới cửa nhà kho tập hợp, ta sẽ đưa các ngươi tới ký túc học viện. Ánh mắt Tô Dương đảo qua kho hàng đầy các loại trứng Hung thú, bên tai đột nhiên vang lên âm thanh gợi ý của hệ thống: “Đinh! Hệ thống kích hoạt thành công!” “Đinh! Nhiệm vụ phúc lợi: Từ trong 13.677 quả trứng Hung thú trong kho hàng Thất Tinh thành, tìm được trứng Hung thú có thiên phú tổng hợp mạnh nhất, khế ước thành công!” “Nhiệm vụ thành công: Thưởng cho Sủng thú một cái Thần cấp thiên phú!” “Thiên phú đẳng cấp: Phổ thông, Hi hữu, Tuyệt thế, Thần thoại!” Chứng kiến nhiệm vụ này, Tô Dương lập tức muốn nín thở. Quả nhiên là nhiệm vụ phúc lợi, cái phần thưởng này, rõ ràng là tặng không nha! Mời các bạn đón đọc Toàn Cầu Hung Thú: Ta Có Vô Số Thần Thoại Cấp Sủng Thú của tác giả Yếu Phi Đích Ngưu.

Nguồn: dtv-ebook.com

Xem

Trầm Nguyệt Chi Thược
“Phạm thống, đại biểu thanh niên tốt của thế hệ mới, bởi vì bị một con chồn cái nguyền rủa cho nên nói ra mười câu có chín câu sẽ xuất hiện tình huống từ ngữ đảo lộn…” “Lấy về đi viết lại.” “Phạm thống, một thầy bói có thiên phú dị bẩm, bởi vì bị nguyền rủa bởi một nữ nhân do không cam tâm khi bị gọi là dì, nói ra mười câu có chín câu sẽ xuất hiện tình huống từ ngữ đảo lộn…” “Bản thân cô xem rồi không thấy đỏ mặt sao?” “Phạm Thống, một người tự dưng chết một cách khó hiểu, còn mang theo nguyền rủa của kiếp trước bị hút đến thế giới khác, ở thế giới kỳ lạ chết rồi lại sống sống rồi lại chết chết rồi vẫn có thể sống lại này, hắn nên sinh tồn thế nào? Hắn có thể trở thành anh hùng không? Kỳ thực sứ mệnh của hắn là cứu vớt thế giới này?” “Đừng lấy vọng tưởng của cô ra viết.” “Phạm Thống… Tôi không viết nữa! Vì sao muốn tôi tự giới thiệu! Loại công việc này có liên quan gì đến tôi đâu chứ!” … Thân là một tên dân thường Phạm Thống, chưa từng nghĩ tới vừa tỉnh lại đã đến thế giới khác, còn bị tuyên bố đã chết. Muốn sống thật tốt ở thế giới mới, ngoại trừ học tập mọi thứ ở đây, và phải nghĩ cách giảm thấp tỉ lệ tử vong của mình, còn phải quản cái miệng bị nguyền rủa khó nói ra lời đàng hoàng kia, lấy việc kinh doanh các mối quan hệ của hắn, kết thêm nhiều bạn có thể dựa dẫm. Mặc dù mọi thứ đều xảy ra một cách rất không hợp lý, nhưng xảy ra thì đã xảy ra rồi, cho nên vẫn là nhận mệnh đi —- Phạm Thống quyết định lấy thái độ lạc quan của hắn đối mặt với mọi thứ, dũng cảm tích cực đối mặt với cuộc sống sau khi chết của hắn, dùng thành ý của hắn đánh động lòng của bạn bè! “Ba tôi nói, nam nhân chính là phải ngược đãi thật tốt bạn của mình, làm cho bọn họ khóc lóc suốt ngày.” “… Tôi có thể tuyệt giao với cậu không? Phạm Thống.” *** Từ nay trở đi, chúng ta sẽ sống vui vẻ hạnh phúc? Giống như cơn gió tự do không gì ràng buộc, bạn vĩnh viễn không bắt được đuôi của hắn, cũng không lần được hành tung của hắn -- Ở Tây Phương Thành, đây là cách nói dùng để hình dung người đàn ông phiêu bạc bất định, có lẽ còn mang chút ý thơ, có một số người thậm chí còn cảm thấy có chút lãng mạn... Nhưng khi những từ hình dung này dùng ở trên người Englar thiếu đế Tây Phương Thành, trên cơ bản, có lẽ chẳng ai cười nổi. Từ khi Phạm Thống lần nữa trở lại Huyễn Thế, phiền não lớn nhất hàng ngày của Narsi chính là bước vào thư phòng không nhìn thấy cái người đáng lẽ phải ở trong. "Englar?..." Không ở trong thư phòng, sự vụ chất đống trên bàn đang chờ xử lý, đây chỉ là bước đầu tiên. Tiếp đến hắn nhất định sẽ nhìn thấy trước bàn có đè một tờ giấy, lần nào nội dung trên tờ giấy cũng na ná nhau. "Narsi: Ta đến Đông Phương Thành tìm Phạm Thống chơi đây, giúp ta xử lý công văn một chút nhé." Mặc dù tờ giấy viết bằng bút lông không có ký tên, nhưng căn cứ vào kinh nghiệm, Narsi có thể trực tiếp phán đoán đây là của Nguyệt Thoái viết. Nhớ hồi đó khi một nhóm thần tử mới nhậm chức nhìn thấy Nguyệt Thoái cầm bút lông viết chữ, còn kinh hoàng gào rú bởi vì người lãnh đạo tối cao của nước mình vậy mà sử dụng công cụ viết chữ của Đông Phương Thành, cho đây là chuyện lớn, bởi thế khuyên can một thôi một hồi, mà bây giờ... hoàng đế chỉ cần chịu ngoan ngoãn ngồi ở trong hoàng cung đã là may lắm rồi, chẳng còn ai bận tâm đến vấn đề bút lông với chả bút lông nữa. Hơn nữa, cho dù Nguyệt Thoái không dùng bút lông, chữ viết Tây Phương Thành tệ lậu của cậu vẫn là một khuyết điểm còn nghiêm trọng hơn cả bút lông. "Sao lại đi tìm Phạm Thống nữa hả!" Mấy tờ giấy này cho dù nhìn thấy bao nhiêu lần, Narsi đều sẽ tức tối, hơn nữa cục tức vẫn còn tích lũy dài dài trong suốt một ngày, gia tăng với tốc độ chóng mặt. Trước đây đoàn trưởng lão can thiệp chính trị nghiêm trọng, sau khi tất cả trưởng lão đều bị hắn tiêu diệt, liền xuất hiện vấn đề thiếu hụt quan chức hàng loạt, lâm thời chọn ra có tốt có xấu, qua một thời gian lại phải đổi đi phần lớn. Những sự vụ này đều qua tay hắn xử lý, Nguyệt Thoái dưới tình huống không hiểu rõ tiền nhân hậu quả, nếu thật muốn xử lý cũng khó khăn, cuối cùng diễn biến thành tình trạng bỏ mặc. Ở phương diện nào đó mà nói, đây có thể coi như là Narsi tự làm tự chịu. Dù sao chỉ cần Nguyệt Thoái không ở đây, tiếp đến chính là bắt đầu cuộc thử thách khả năng chịu đựng của hắn. Dưới tình huống thể chế chính vụ vẫn chưa kiến lập hoàn toàn, công văn đưa lên cũng thường lộn xộn, có mấy chuyện vụn vặn vốn không nên đưa cho hoàng đế, chỉ việc lựa ra thôi đã tốn một đống thời gian. "Ngay cả soạn danh sách nhân viên tham dự nghi thức cũng để cho hoàng đế nghĩ! Người phía dưới làm ăn kiểu gì vậy!" Mời các bạn đón đọc Trầm Nguyệt Chi Thược của tác giả Thủy Tuyền.
Thịnh Đường Vô Yêu
Cố Duệ là một nhà khảo cổ học xinh đẹp mạnh mẽ mang tính tình của những cô gái thời hiện đại. Trên đường đi làm về thì bỗng nhiên cô lại bị hút vào không gian xuyên ngược về thời cổ đại nhà Đường.  Nhưng lại trái ngang khi ngày đầu tiên cô xuyên qua lại bị ép phải lên kiệu hoa xuất giá, không những vậy trên đường đi cô còn gặp phải một nữ quỹ vô cùng đáng sợ ở thôn trang và cũng phải trãi qua nhiều chuyện khiến cô nhớ mãi không quên và còn được gặp những con người kỳ lạ.... Lão sư phụ: “Cô gái, sao trên đời này lại có một người có cốt cách hoàn mỹ, mệnh cách cao quý, không có yêu ma nào có thể nhập vào được như vậy.” Cố Duệ: “Nói tiếng người giùm đi.” Lão sư phụ: “Mạng của cô “cứng” lắm nên hãy bước lên trước và trừ tà đi!” *** Trong một ngọn núi sâu trong Kiếm Nam đạo, một đám hắc y nhân dáng vẻ thướt tha đứng trước lối vào ngọn núi, trong tay một mỹ nhân có Bát Xỉ Luân Bàn đang lơ lửng, tám cây châm phía trước đang xoay tròn với tốc độ chóng mặt. “Khí địa mạch quá hỗn loạn, xem ra nguồn căn thiên tượng dị động của Phạm Dương hai năm trước chính là ở đây.” Bọn họ tiến vào trong núi, phát hiện bên trong có một cái hồ cực lớn...  “Đã dò xét rồi.” Người phụ nữ nhìn hồ nước yên tĩnh, tự mình lẩm bẩm: “Là ai đã ra tay mạnh như vậy, thay đổi nước cả hồ, loại thuật pháp này...” Người phía sau đều hít một hơi. ... Mời các bạn đón đọc Thịnh Đường Vô Yêu của tác giả Thương Lan Chỉ Qua.
Pokemon no Teiju
Trời xanh bích thảo ở giữa bay lượn giương cánh Altaria Hoang nguyên sa mạc bên trên kiệt ngạo cuồng dã Mightyena, Ánh trăng rừng cây hạ xuyên thẳng qua xước ảnh Darkrai, Vách núi cheo leo trong uống gió nuốt sương mù Mismagius, Hạo hãn uông dương dưới đáy bóng chồng mà qua Gyarados, Biển mây trên đỉnh núi ngạo nghễ cô lập Slaking, Ninetales, Milotic, Starmie, Gallade, Cresselia. . . Tại cái này kỳ huyễn sáng chói, kỳ quái thế giới, Teiju từ Fallarbor Town đi ra, bằng vào tự thân trí tuệ cùng vận khí, hướng về mộng tưởng không ngừng khởi xướng leo lên *** Cảm tạ mọi người một đường làm bạn. Chính văn mặc dù nhưng đã kết thúc, nhưng Teiju lộ còn rất dài, hắn hội kết hôn, sinh con, có được hoàn chỉnh gia đình, chỉ bất quá những này liền để cho mọi người mặc sức tưởng tượng. Lời trong lòng, rất không nỡ hoàn tất... Có lẽ có thiếu hụt, có lẽ có độc điểm, nhưng bất kể nói thế nào, Teiju bồi bạn hai ta năm, ta tự tay để hắn từ một cái bắt giữ thiếu niên biến thành vị thứ nhất Fairy Thiên Vương, trong lúc đó hồi ức nhiều lắm. Tại Chương 851: Thời không khe hở hình tượng một chương bên trong, Ta miêu tả cùng thời không song song Lysandre đối chiến thần bí Trainer, nhưng thật ra là ta sớm định ra hạ quyển sách nhân vật chính, Ta muốn thông qua Team Rainbow Rocket đem hai quyển sách liên động, muốn cho Teiju thân ảnh, Pokémon tại sách mới bên trong xuất hiện. ... Mời các bạn đón đọc Pokemon no Teiju của tác giả Khinh Tuyền Lưu Hưởng.
Nho Đạo Chí Thánh
Đây là thế giới mà người đọc sách nắm giữ lực lượng của thiên địa. Trong thân có tài khí, thơ cũng có thể giết địch, từ có thể diệt quân, văn chương bình thiên hạ. Tú tài nhấc bút, chỉ thượng đàm binh, Cử nhân giết địch, xuất khẩu thành thơ, Tiến sĩ giận dữ, thần thương thiệt kiếm. Thánh nhân giá lâm, dùng ngòi bút làm vũ khí, có thể phạt người, có thể phê phán thiên tử vô đạo, dùng sức một người địch cả nước. Lúc này, Thánh viện lũng đoạn văn vị, vua nắm giữ quan chức, mười nước tranh chấp, Man tộc thèm thuồng, Yêu tộc làm loạn. Lúc này, không có thơ Đường rầm rộ, không có từ Tống cường thịnh, không có văn chương cách tân, đã trăm năm không có vị Thánh mới. Một con cháu bần hàn không có tiếng tăm gì, sau khi bị đập đầu, cắp thơ từ truyền thế, viết kinh thánh văn chương, đạp vào con đường Chí Thánh. *** Thánh Nguyên Đại lục, Cảnh quốc, Giang Châu, Đại Nguyên phủ, Tế huyện. Bầu trời xanh biếc, ánh nắng tươi sáng, chim chóc kêu hót vui đùa, sau cơn mưa đêm qua trên mặt đất rơi đầy những lá cây cùng cánh hoa, xuân ý dồi dào. Cả người Phương Vận lạnh run khiến hắn bừng tỉnh dậy, mờ mịt mở mắt quan sát xung quanh. Phương Vận phát hiện mình đang nằm trên một bàn đá xanh trong một con hẻm nhỏ, mắt đất thì ướt nhẹp. Hắn vội vàng vịn tường đứng lên, đồng thời cảm thấy toàn thân đau nhức.nóng hừng hực. “Ta nhớ rõ ràng thư viện bị cháy, sau đó ta nhảy lầu chạy trốn, tại sao bây giờ lại xuất hiện ở chỗ này? Đây là nơi nào?" Phương Vận nghi hoặc nghĩ thầm. Đôi mắt Phương Vận chợt phát hiện ra quần áo trên người mình cũng không đúng, sau khi cúi đầu xem liền sợ hãi cực kỳ, không ngờ trên người mình lại đang mặc áo vải thô của thời cổ đại, trên quần áo dính nước bùn và vết máu, cánh tay của mình lại còn vừa dài vừa nhỏ. Phương Vận cúi đầu nhìn xuống một vũng nước nhỏ ở bên cạnh, vũng nước phản chiếu ra gương mặt của hắn. “Đây không phải là hình dáng của mình lúc mới mười bốn, mười lăm tuổi sao?” ... Mời các bạn đón đọc Nho Đạo Chí Thánh của tác giả Vĩnh Hằng Chi Hỏa.