Liên hệ: 0912 699 269  Đăng nhập  Đăng ký

Nhất Niệm Vĩnh Hằng - Nhĩ Căn

Sách Nói Nhất Niệm Vĩnh Hằng Nhất niệm thành biển cả, nhất niệm hóa nương dâu. Nhất niệm trảm nghìn Ma, nhất niệm giết vạn Tiên.   Chỉ có niệm của ta... là Vĩnh hằng. Người ta thường nói rằng không có bất cứ thứ gì có thể vĩnh hằng nhưng thật ra vẫn còn có một ngoại lệ chưa bao giờ được biết đến... Nhĩ Căn, với hai tác phẩm nổi bật là Cầu Ma và Tiên Nghịch, sẽ hứa hẹn đem đến một tác phẩm xuất sắc nữa cho chúng ta. *** Mạo Nhi Sơn là một ngọn núi ở bên trong Đông Lâm sơn mạch. Ở dưới núi có một thôn làng, dân phong ở đây thuần phác, thường cày ruộng mà sống, đoạn tuyệt với thế giới bên ngoài. Một buổi sáng sớm... Ở trước cổng chính của thôn trang, toàn bộ hương thân trong thôn đang đứng tiễn đưa một thiếu niên chừng mười lăm mười sáu tuổi. Thiếu niên này trông gầy yếu nhưng trắng trẻo sạch sẽ, thoạt nhìn rất là nhu thuận. Y phục trên người hắn chỉ là một bộ thanh sam bình thường nhưng đã bị phai màu trở thành màu trắng, hai mắt toát lên vẻ lanh lợi, trong sáng. Hắn tên là Bạch Tiểu Thuần. “Các hương thân phụ lão, ta phải đi tu tiên rồi, nhưng ta không nỡ xa các ngươi”. Vẻ mặt thiếu niên tràn ngập vẻ không nỡ, bộ dáng của hắn vốn nhu thuận, lúc này thoạt nhìn lại càng trở nên chất phác. Các vị hương thân quay mặt nhìn nhau, cũng làm ra vẻ không nỡ rời xa hắn. “Tiểu Thuần, cha mẹ ngươi mất sớm. Ngươi là... một đứa trẻ ngoan!!! Chẳng lẽ ngươi không muốn trường sinh? Trở thành tiên nhân là có thể trường sinh, có thể sống rất lâu. Đi thôi! Chim ưng con lớn lên, sẽ có một ngày cũng phải bay đi.” Một lão giả tóc hoa râm ở trong đám người bước ra, lúc nói đến ba chữ “đứa trẻ ngoan” thì giọng nói có chút ngập ngừng. “Ở bên ngoài, gặp bất cứ chuyện gì ngươi đều phải kiên trì. Ra khỏi thôn rồi thì cũng đừng quay lại, bởi vì con đường của ngươi là ở phía trước!” Lão nhân hiền lành vỗ vỗ bả vai của thiếu niên. “Trường sinh...”. Thân hình của thiếu niên rung lên. Hắn mạnh mẽ đứng dậy, ánh mắt kiên định. Trong sự cổ vũ của lão giả này cùng với tất cả thôn dân có mặt, hắn nhẹ gật đầu mấy cái, liếc nhìn mọi người thật kỹ rồi quay người bước nhanh ra khỏi thôn. Thấy thân ảnh của thiếu niên đã đi xa, mọi người trong thôn lập tức trở nên kích động. Vẻ lưu luyến trong mắt bị nỗi vui sướng thay thế. Lão giả mặt mũi tràn đầy hiền lành lúc trước giờ cũng đang run rẩy, nước mắt chảy thành dòng. “Trời xanh có mắt, cái tên Bạch Thử Lang này, rốt cuộc cũng đi... Cuối cũng đã đi rồi! Là ai nói cho hắn biết đã nhìn thấy tiên nhân ở gần đây? Ngươi đã vì thôn mà lập được đại công đấy!" “Tên Bạch Thử Lang này rốt cuộc đã chịu đi rồi. Đáng thương cho mấy con gà nhà ta! Chỉ vì nó sợ gà gáy sáng mà không biết đã dùng cách gì xui khiến một đám hài tử đi bắt gà, đem gà trong cả thôn ra ăn sạch sẽ...” “Hôm nay, năm mới đến rồi!” Âm thanh hoan hô, phấn khởi vang khắp thôn nhỏ. Thậm chí có người còn lấy ra cả chiêng trống, đánh lên rất là cao hứng. Bên ngoài thôn, Bạch Tiểu Thuần còn chưa đi xa lắm. Hắn chợt nghe thấy âm thanh khua chiêng gõ trống từ trong thôn truyền ra, còn có cả tiếng hoan hô vang dậy. Hắn dừng lại, vẻ mặt có chút cổ quái, sau đó ho lên một tiếng, nương theo tiếng chiêng trống truyền tới, theo đường núi đi lên Mạo Nhi Sơn. Ngọn Mạo Nhi Sơn này mặc dù không cao nhưng lại có nhiều bụi cỏ dại. Giờ là sáng sớm mà không gian vẫn tối đen, bốn bề yên tĩnh. “Nghe Nhị Cẩu nói, mấy ngày hôm trước, lúc hắn bị một con lợn rừng đuổi theo tới chỗ này thì nhìn thấy trên bầu trời có tiên nhân bay qua…” Bạch Tiểu Thuần đi ở trên sơn đạo, trái tim đang nhảy lên thình thịch. Bỗng nhiên từ mé rừng truyền tới từng âm thanh rào rào giống như tiếng lợn rừng đang chạy. Âm thanh đến bất chợt khiến Bạch Tiểu Thuần vốn đã khẩn trương, lo lắng cảm thấy lạnh dọc cả sống lưng. “Ai? Ai ở đó!” Tay phải hắn vội lấy từ trong bọc hành lý ra bốn cây búa, sáu lưỡi rìu. Chưa hết lo lắng, hắn lại lấy từ trong ngực ra một cây nhang màu đen, cầm chặt trong tay. “Đừng đến đây, ngàn vạn lần đừng đến đây. Ta có búa, ta có rìu, nhang trong tay ta còn có thể triệu hoán thiên lôi, có thể dẫn tiên nhân hàng lâm. Ngươi dám đi ra, ta liền đánh chết ngươi!” Bạch Tiểu Thuần vừa run vừa hô to, kẹp chặt những thứ vũ khí kia, tranh thủ thời gian chạy theo đường núi. Dọc đường, những tiếng lách cách vang lên loạn hưởng, búa, đao bổ củi rơi xuống đầy đất. Chắc là hắn đã quá lo lắng, vì những tiếng rào rào rất nhanh biến mất, sau đó cũng không thấy có dã thú nào chạy đến. Sắc mặt của hắn tái nhợt. Hắn lau mồ hôi lạnh, trong đầu đã có ý buông tha không tiếp tục lên núi nữa. Nhưng rồi hắn nghĩ tới cây nhang mình đang cầm trong tay, cây nhang của cha mẹ trước khi qua đời lưu lại cho hắn. Nghe nói là do tổ tiên hắn khi xưa đã tình cờ cứu giúp một vị tiên nhân bị rơi xuống. Trước khi rời đi, vị tiên nhân đã để lại cây nhang này để báo đáp, còn nói sẽ nhận một người có huyết mạch Bạch gia làm đệ tử. Chỉ cần đốt nó lên là tiên nhân sẽ đến. Trước đây, cây nhang này đã từng được hắn đốt lên hơn mười lần rồi nhưng cuối cùng vẫn không thấy vị tiên nhân kia đến. Điều này làm cho Bạch Tiểu Thuần bắt đầu hoài nghi vị tiên nhân kia có đến thật hay không. Hôm nay, hắn quyết định thử thêm một lần là bởi cây nhang này cũng không còn nhiều lắm, lại nghe người trong thôn nói cách đây vài ngày đã nhìn thấy có tiên nhân bay qua chỗ này. Hắn leo lên núi vì biết đâu, ở gần thêm một chút thì tiên nhân sẽ nhận ra cũng không chừng. Sau một lúc do dự, Bạch Tiểu Thuần lại cắn răng tiếp tục. Cũng may là ngọn núi này cũng không cao, chẳng bao lâu sau hắn đã lên đến đỉnh núi, há miệng thở phì phò. Đứng ở trên đó, hắn quay nhìn thôn trang hiện lên thấp thoáng dưới chân núi, thần sắc có chút cảm khái rồi cúi đầu nhìn đoạn hương đen chỉ còn bằng móng tay ở trong tay. “Ba năm rồi... Cha mẹ phù hộ cho ta, lần này nhất định phải thành công!” Bạch Tiểu Thuần hít thở sâu, cẩn thận đem hương đốt lên. Gió lớn nổi lên bốn phía, bầu trời kéo mây đen dầy đặc. Từng tia chớp lóe lên sáng lòa, sấm nổ ầm ầm bên tai Bạch Tiểu Thuần. Âm thanh vang dội làm cho thân hình của Bạch Tiểu Thuần run lên, hắn có cảm giác như lúc nào cũng có thể bị sét đánh chết. Trong một giây lát, hắn đã muốn phun nước miếng dập tắt cây nhang nhưng lại dằn lại vì không cam lòng. “Ba năm rồi, ta đã đốt cây nhang này mười hai lần. Đây là lần thứ mười ba, lần này nhất định phải làm được. Tiểu Thuần ta không sợ, chắc sẽ không bị đánh chết đâu...”. Bạch Tiểu Thuần nhớ tới kinh nghiệm ba năm qua, không tính lần này, mười hai lần trước hắn đốt cây nhang thì mỗi lần đều có sấm chớp nổi lên như thế này, mà tiên nhân thì không thấy đến. Hắn vốn sợ chết, mỗi lần sấm chớp nổi lên là đều phun nước miếng dập tắt. Nhắc tới cũng kỳ, cây nhang này nhìn như bất phàm, nhưng lúc hắn phun nước vào là nó tắt ngay. Trong lúc Bạch Tiểu Thuần còn đang hãi hùng khiếp vía, chật vật chờ đợi trong tiếng sấm thì ở bầu trời cách đó không xa có một đạo trường hồng đang gào thét, bay đến rất nhanh. Trong đạo trường hồng này là một nam nhân trung tuổi. Nam tử này mặc y phục hoa lệ, dáng vẻ tiên phong đạo cốt nhưng thần sắc lại như phong trần mỏi mệt. Thậm chí, nếu nhìn kỹ thì có thể thấy hắn đang thực sự rất mệt mỏi. “Ta rất muốn nhìn xem, rốt cuộc ngươi là cái dạng gì mà đốt một cây nhang suốt ba năm qua!” Vừa nghĩ đến những gì mình đã trải qua trong ba năm vừa rồi, nam tử này liền nổi giận. Ba năm trước, y phát giác có người đốt cây nhang mà mình đã cho đi lúc vẫn còn ở Ngưng Khí kỳ. Nhớ tới đoạn nhân tình ở chốn phàm trần năm đó y vội vàng bay tới. Lần đó, theo tính toán của y thì rất nhanh sẽ tìm tới nhưng y lại không ngờ rằng, vừa mới nhận thấy mùi hương, còn chưa đi được bao xa thì cái khí tức kia đã biến mất trong nháy mắt, cắt đứt mối liên hệ. Nếu chỉ là một lần thì cũng thôi, nhưng trong ba năm qua, khí tức kia xuất hiện tới hơn mười lần làm cho y tìm kiếm nhiều lần mà lần nào cũng bị gián đoạn. Cứ tới tới lui lui như vậy, giằng co suốt ba năm... Giờ phút này y đã thấy ngọn Mạo Nhi Sơn ở xa xa, thấy Bạch Tiểu Thuần đang đứng trên đỉnh núi. Trong chớp mắt y đã bay tới đỉnh núi, sau đó vung tay, đem que hương không còn nhiều lắm kia dập tắt. Tiếng sấm liền im bặt. Bạch Tiểu Thuần sửng sốt, hắn ngẩng đầu nhìn vị trung niên đang đứng bên cạnh mình. “Tiên nhân?” Bạch Tiểu Thuần e dè hỏi bằng giọng nói có vẻ không chắc chắn, lại lén lút với lấy một cây búa ở sau lưng. “Bổn tọa là Lý Thanh Hậu. Ngươi là hậu nhân của Bạch gia?” Ánh mắt của tu sĩ trung niên như điện, không để ý tới cây búa ở sau lưng Bạch Tiểu Thuần, mà bắt đầu đánh giá một phen. Y thấy kẻ trước mắt này lông mày xanh, đôi mắt đẹp, lờ mờ tương tự với cố nhân năm đó, tư chất cũng không tệ, vẻ phiền muộn ở trong đáy lòng cũng bớt đi một ít. “Vãn bối đúng là hậu nhân của Bạch gia, tên là Bạch Tiểu Thuần.” Bạch Tiểu Thuần mở mắt nhìn rồi nhỏ giọng đáp. Tuy trong lòng hắn có chút sợ hãi, nhưng vẫn đứng thẳng. “Ta hỏi ngươi, châm một cây nhang thôi, vì sao lại châm những ba năm!” Tu sĩ trung niên này nhàn nhạt mở miệng, hỏi tới vấn đề mà trong suốt ba năm qua y rất muốn biết. Bạch Tiểu Thuần nghe thấy câu hỏi, đầu óc nhanh chóng chuyển động, sau đó làm ra bộ phiền muộn nhìn xuống thôn trang xa xa ở dưới chân núi. “Vãn bối là một người trọng tình trọng nghĩa, không nỡ bỏ những hương thân kia. Mỗi lần ta đốt hương, bọn hắn đều không nỡ để ta rời đi. Hôm nay bọn hắn bởi vì ta rời đi mà vẫn còn bi thương đây này.” Tu sĩ trung niên sững sờ. Cái nguyên do này lúc trước y không nghĩ tới, vẻ phiền muộn trong mắt đã mất đi thêm một ít nữa. Từ lời nói mà xem xét thì bản tính kẻ này cũng không tệ lắm. Nhưng khi y hướng ánh nhìn về phía dưới thôn, dùng thần thức đảo qua, nghe được tiếng khua chiêng gõ trống cùng với những câu hoan hô vì Bạch Thử Lang đã rời đi thì sắc mặt lại trở nên khó coi. Y cảm thấy đau đầu. Kẻ trước mắt này nhìn bề ngoài thì nhu thuận chất phác, cả người lẫn vật đều vô hại nhưng trong lòng lại chứa đầy những ý nghĩ xấu xa kỳ quái. “Nói thật!” tu sĩ trung niên vừa trừng mắt, vừa quát lên như tiếng sấm làm Bạch Tiểu Thuần giật mình, sợ hãi tới mức thân thể run lên. “Việc ấy cũng không trách được ta a. Cái cây nhang gì đó của ngươi, mỗi lần ta đốt lên đều kéo theo sấm sét, nhiều lần thiếu chút nữa là đánh chết ta rồi. Ta tránh thoát mười ba lần là đã rất không dễ dàng rồi.” Bạch Tiểu Thuần ra vẻ đáng thương nói. Tu sĩ trung niên nhìn Bạch Tiểu Thuần, im lặng một lúc. “Ngươi đã sợ như vậy, vì sao còn dám đi đốt nhang tới hơn mười lần?“ Tu sĩ trung niên chậm rãi nói. "Ta sợ chết! Không phải tu tiên là có thể trường sinh sao? Ta muốn trường sinh a!” Bạch Tiểu Thuần ủy khuất nói. Tu sĩ trung niên lại im lặng. Y cảm thấy chấp niệm của kẻ này cũng đáng khen, cứ ném tới môn phái ma luyện một phen xem sao, biết đâu tính tình lại có thể thay đổi ít nhiều. Vì vậy sau khi suy nghĩ một chút, y liền hất tay áo quấn quanh Bạch Tiểu Thuần rồi hóa thành một đạo cầu vồng bay thẳng về phía chân trời. ”Đi cùng ta.” ”Đi đâu? Bay quá cao rồi...” Bạch Tiểu Thuần thấy mình đang bay trên trời, phía dưới là vực sâu vạn trượng thì sắc mặt nó tái nhợt, quăng búa ra, gắt gao ôm chặt lấy đùi của vị tiên nhân. Tu sĩ trung niên nhìn xuống chân của mình, bất đắc dĩ nói. “Linh Khê Tông.” ... Mời các bạn đón đọc Nhất Niệm Vĩnh Hằng của tác giả Nhĩ Căn.

Nguồn: dtv-ebook.com

Xem

Bá Khí - Xấu Tới Linh Hồn
Tên eBook: Bá Khí (full prc, pdf) Tác giả: Xấu Tới Linh Hồn Thể loại: Tiên hiệp, Tu chân, Văn học phương Đông   Nhóm dịch: Black   Nguồn: tangthuvien.vn, vipvandan.vn   Ebook: Đào Tiểu Vũ's eBook - http://www.dtv-ebook.com Bìa eBook Bá Khí Giới thiệu: Thân thể đan điền cất giữ huyền khí, không bằng dùng thiên địa làm đan điền, hải nạp huyền khí... Từng bước một, đi lên con đường cường giả! Phân chia cảnh giới: Hậu Thiên, Tiên Thiên, Thánh Giai, Đế Giai, Thần Giai. Mời các bạn đón đọc Bá Khí của tác giả Xấu Tới Linh Hồn.
Linh Vực - Nghịch Thương Thiên
Sách Nói Linh Vực   Thế giới ảo huyền mênh mông vô định, giữa vạn vật luôn biến đổi, ở đây giữa là thực hay là mơ, là ảo ảnh vô cùng hay sống động. Đó chính là thế giới trong truyện Linh Vực, một truyện đặc sắc được giới thiệu với bạn đọc trên trang đọc truyện online. Trong linh vực mênh mông vô bờ có hải dương vô ngần vô tận cùng rất nhiều đại lục, có đủ loại sinh linh chủng tộc sống trong đó. Bọn họ đang không ngừng đột phá bản thân, vĩnh viễn truy tìm huyền diệu cuối cùng trong trời đất. Ở trong đó, đẳng cấp cùng các thế lực võ giả như bao trùm mọi hang cùng ngõ hẻm! Ở trong đó, thế lực cấp Thanh Thạch chỉ biết dựa vào thế lực khác mà tồn tại, bị chà đạp lên danh dự đủ kiểu. Những thế lực xuất hiện trong truyện được sắp xếp với nhiều đắng cấp, đứng đầu là cấp Hoàng Kim, chẳng những có được võ giả mạnh nhất trong trời đất, linh khí thần kỳ nhất, mỏ quặng giàu có và nhiều nhất, cấm địa bí cảnh huyền diệu nhất mà còn thống lĩnh cả các thế lực cấp Bạch Ngân, Xích Đồng, Hắc Thiết, Thanh Thạch. Chỉ cần có một lệnh ban xuống là đã có thể làm trời đất biến đổi, máu chảy thành sông làm hàng tỉ sinh linh hóa thành hư vô. Mà nhân vật chính Tần Liệt lại bị phong ấn mất ký ức mười năm, bị ông nội gửi nuôi ở một gia tộc thế lực cấp Thanh Thạch không thể bình thường hơn. Liệu cậu có thể vượt qua được những khó khăn, có thể đạt được mục đích cuối cùng không cùng theo dõi truyện tiên hiệp đặc sắc này nhé !!! Mời các bạn đón đọc Linh Vực của tác giả Nghịch Thương Thiên.
Tàn Bào - Phong Ngự Cửu Thư
Sách Nói Tàn Bào   Tên eBook: Tàn Bào Tác giả: Phong Ngự Cửu Thư Thể loại: Ma quái, Tiên hiệp, Văn học phương Đông   Nhóm dịch : Goncopius   Nguồn : 4vn.eu   Ebook: Đào Tiểu Vũ eBook - http://www.dtv-ebook.com Bìa eBook Tàn Bào Giới thiệu: Nếu bạn đã chán những bộ truyện YY, những bộ tu tiên nhàm chán, muốn đổi gió thì hãy đọc bộ Tàn Bào này. Truyện Tàn Bào không có tinh thần Tàu khựa chút nào. Mạch truyện của Tàn Bào diễn ra khá là chậm, đọc từ từ nó mới thấm vào người, có những đoạn khi đọc rồi phải khiến bản thân chúng ta suy nghĩ lại. Nhân vật chính trong Tàn Bào là Tả Đăng Phong, hắn trải qua nhiều chuyện, cảm tình chân thật tinh tế, thân tình, hữu tình, tình yêu, khi thì làm cho người ta thoải mái, khi thì khiến lòng người chua xót, khi thì làm cho người ta căm hận. Hắn vì người mình yêu sẽ............................. Hắn sống tại thời Dân quốc binh hoang mã lạc. Tuy rằng bản thân hắn là một người nắm được Đạo pháp tuyệt thế nhưng hắn không phải là Đạo Sĩ. Hắn sống một cuộc sống tự do, ở bên cạnh CHÍNH và TÀ. Cùng làm bạn với hắn chính là một lão Miêu ( Một con mèo già) chạy ra từ một tòa mộ cổ. Chính xác mà nói thì nó cũng không phải là mèo, nhưng không một ai lại biết nó có lai lịch gì. Nếu muốn biết thì hãy đọc Tàn Bào Mời các bạn đón đọc Tàn Bào của tác giả Phong Ngự Cửu Thư.  
Tiên Ngạo - Vụ Ngoại Giang Sơn
Tên Ebook: Tiên Ngạo (full prc, pdf, epub)   Tác Giả: Vụ Ngoại Giang Sơn Thể loại:  Tiên hiệp, Văn học phương Đông   Nhóm dịch: Hạo Thiên   Nguồn : vipvandan.vn   Ebook : Đào Tiểu Vũ eBook -  www.dtv-ebook.com   Ebook Tiên Ngạo full prc, epub Giới thiệu:   Tiên Ngạo là tác phẩm tiên hiệp được các độc giả Trung Quốc đánh giá hay như Phàm Nhân Tu Tiên nhưng ngắn gọn hơn, không kéo dài lê thê, tác phẩm đã viết và dịch xong với độ dài gần 1200 chương.   Tiên Ngạo, vào thời kỳ cận đại, Tu Tiên giới gặp nạn La Hầu. Đó là vào một vạn ba ngàn năm trước, có một vị cường giả nghịch thiên tên là Kiếm Lão Nhân thực lực siêu quần, đánh chết dư nghiệt quần tà thời thượng cổ. khiêu chiến Tiên Nhân và Tu La từ Tiên giới giáng lâm. có thể nói thiên hạ vô địch. Cuối cùng phi thăng Tiên giới, lưu lại sáu đại kiếm phái, sáu đại kiếm phái này hiện tại xưng bá sáu vực trong thiên hạ. đều là cường giả trong một trăm lẻ tám đại phái. Trong đó Đại đệ tử tập được Kiếm Khí thuật cương mãnh vô cùng, thành lập Liệt Thiên kiếm phái thuộc về chính phái, là một trong bảy đại môn phái chính đạo liên mình, lưu lại kiếm khí “ tu kiếm chí cực, Liệt Thiên thành tiên ” vạn năm truyền thừa, lấy cương mãnh cứng rắn mà xưng bá thiên hạ. Nhị đệ tử tập được Kiếm Linh thuật biến hóa từ Ngũ Hành mười hai hệ nguyên lực, lưu lại Hồn Nguyên kiếm phái thuộc về chính phái, chính là một trong những môn phái cầm quyển Thiên Đạo. Ngự sử Kiếm Linh, hấp thu lực nguyên tố. Dung nhập Ngũ Hành âm Dương mười hai nguyên lực vào kiếm. Một kiếm chém ra, phạm vi trăm dặm nguyên tố tụ tập. hoặc là hàn băng, hoặc là lửa. hoặc là tử điện. Cảnh giới cao nhất được xưng "Nhất kiếm sơn hà động, thiên địa chuyển thất biến", lấy pháp lực vô cùng mà nổi tiếng thiên hạ.   Tiên Ngạo -  Vụ Ngoại Giang Sơn     Tam đệ tử tập được Thiên Nhân Hợp Nhất Ngự Kiếm thuật, lập nên Vạn Kiếm Ma tông, thuộc về Ma tông, một trong những môn phái cầm quyển liên mình Ma Đạo. hóa thiên địa vạn vật thành kiếm của mình. Rừng núi sông ngòi, lá cây khô cây cỏ. mưa gió lôi điện, tất cả làm kiếm cho ta. Cảnh giới tối cao được xưng "Thiên nhân hợp nhất, vạn vật là kiếm." Lấy quỷ dị vô cùng mà tung hoành thiên hạ.   Bội kiếm trong tay Kiếm Lão Nhân biến hóa thành yêu. tập được Luyện Kiếm thuật do Kiếm Lão Nhân sáng chế, truyền xuống Ma Kiếm Yêu tông, thuộc loại Ma tông, một trong những môn phái cầm quyển liên mình Yêu Ma Quỷ Quái. Đặc điểm là lấy bảo kiếm luyện hóa vào trong thân thể của mình, lấy kiếm hóa thân, từ người biến thành kiếm yêu. lại từ kiếm yêu hóa trở lại thân người, được xưng "Người tức là kiếm, kiếm cũng là người", lấy yêu ma dung hợp mà phá diệt thiên hạ. Sủng vật Đoạt Hồn Hủ cốt Cưu của Kiếm Lão Nhân, vốn là sủng vật của Hiên Viên Hoàng đế từ thời kỳ thượng cổ. sau này trong nạn La Hầu, nó phá mộ trong lăng Hoàng đế mà ra. khiến cho thiên hạ đại loạn. Kiếm Lão Nhân chính là một trong những Mình chủ của Tu Tiên liên mình, tiêu diệt vô số yêu tà. thu Đoạt Hồn Hủ cốt Cưu trông coi cổ mộ làm sủng vật của mình. Con yêu cưu này hóa thân đã lớn. tập được Cưu Kiếm thuật do Kiếm Lão Nhân sáng chế, lưu lại Hiên Viên kiếm phái, nguyên là tà đạo. Bảy ngàn năm trước. Trang Hưng tổ sư đại nho Vương Âm Dương nhập phái, dần dần biến thành chính phái, cũng là một trong liên mình chính phái. Người trong phái này thích lấy yếu đánh mạnh, lấy ít đánh nhiều, lấy chiến đấu làm quang vinh. Bọn họ có thể tạo thành Kiếm Cưu trận, hoặc là lấy kiếm hóa cưu. được xưng "Đấu hồn cưu. kiếm phong tử", lấy hung mãnh hiếu chiến mà xưng hùng thiên hạ. Mà Tâm Kiếm Thiền tông lại là Tâm Ma Tàn Ảnh mà Kiếm Lão Nhân lúc phi thăng tiêu diệt tâm ma vượt qua thiên kiếp lưu lại. Sau lại bị trưởng lão Tâm Ma tông phát hiện, tập được Tâm Kiếm thuật, ruồng bỏ Ma môn, sáng chế ra Tâm Kiếm Thiền tông, bị năm phái khác coi là nỗi nhục lớn nhất. Tuy rằng năm đại kiếm phái kia chia ra chính tà. chiến đấu tranh chấp với nhau không ngừng, nhưng chỉ cần đệ tử Tâm Kiếm Thiền tông vừa xuất hiện trên thế gian, lập tức năm phái hợp nhất, chính tà liên thủ toàn bộ tập trung tiêu diệt đệ tử Tâm Kiếm Thiền tông, không chết không thôi. Tâm Kiếm Thiền tông từ xưa đến nay đều lưu truyền theo hình thức một thầy một trò. bình thường không thấy tung tích của họ. nhưng chỉ cần bọn họ xuất hiện, ắt phái là nhân vật nổi tiếng cao cường, vang danh thiên hạ. Bởi vì trong tay bọn họ có Tâm Ma Tàn ảnh của Kiếm Lão Nhân. Vật ấy ghi lại kiếm thuật một đời của Kiếm Lão Nhân, chỉ cần được một môn kiếm thuật trong đó là có thể khai tông lập phái, hưng thịnh vạn năm. được cho là một trong mười đại thần công tiên quyết mật điển của Tu Tiên giới. Mỗi lần Tâm Kiếm Thiền tông xuất hiện đều dẫn phát một trường gió tanh mưa máu, ngoại trừ năm đại kiếm phái, còn có vô số cường giả cũng chen chúc tới. cướp đoạt Tâm Ma Tàn Ảnh. Sau khi Kiếm Lão Nhân phi thăng. Đoạt Hồn Hủ cốt Cưu tự do tự tại, sống ở Miêu Sương địa vực. lấy con người làm thức ăn. mỗi ngày phái ăn mười người. Tuy nhiên nể tình Kiếm Lão Nhân, trong số mười người, nó sẽ tùy cơ lưu lại một người, chừa lại làm thức ăn ngày mai. Nhưng đặc biệt có một người, trong suốt một năm mỗi lần dựa theo phương pháp lựa chọn của Đoạt Hồn Hủ cốt Cưu vẫn không chết. Đoạt Hồn Hũ cốt Cưu hết sức hiếu kỳ, phát hiện ra người này một thân thiên phú thông mình, đã nhìn thấu phương pháp chọn lựa của Đoạt Hồn Hủ cốt Cưu. vì thế thu người này làm đệ tử, truyền thụ Cưu Kiếm thuật. Sau Đoạt Hồn Hủ cốt Cưu phi thăng, người này tự xưng Cưu Thần Tử. sáng tạo Huyền Nguyên phái, chính là tổ sư đời thứ hai của Hiên Viên kiếm phái, thuộc về tà phái Ma tông. Sau khi truyền thừa vài ngàn năm. môn phái dần dần suy sụp. Trang Hưng tổ sư đại nho Vương Âm Dương nhân duyên xảo hợp nhập phái, trở thành nhất đại tông sư, dần dần thay đổi pháp quyết của môn phái ngày càng trung hưng, mượn tiếng khai phái tổ sư Đoạt Hồn Hủ Cốt Cưu là sủng vật của Hiên Viên Hoàng đế sủng vật mà đổi tên lập phái. Sau đại chiến ngàn năm. tiêu diệt vô số. lấy Hiên Viên làm tên môn phái. Cuối cùng thiên hạ chỉ có một Hiên Viên kiếm phái. Dưới ảnh hướng của Vương Âm Dương, sau này dần dần Hiên Viên kiếm phái được người xem như môn phái chính đạo. trở thành nòng cốt của liên mình chính phái, từ đó hưng thịnh mãi tới bây giờ. Hiên Viên kiếm phái lấy Lục Kiếm. Tứ Khí. Tam Quyết. Nhị Thuật nổi tiếng thiên hạ. Bí mật lớn nhất kỳ thật là vô thượng thần khí Hiên Viên kiếm do Hiên Viên Hoàng đế lưu lại giấu trong sơn môn. Đây là sát chiêu cuối cùng, chỉ có vào lúc môn phái nguy cấp mới có thể sử dụng...   Thiếu niên Dư Tắc Thành nhờ vào nỗ lực và may mắn. chen chân vào được thế giới tu tiên, từ đó mở ra câu chuyện mà các bạn sắp sửa xem. Phân chia đẳng cấp trong truyện:   Phàm nhân tu tiên phái trải qua năm thời kỳ. mười lăm cảnh giới. Năm thời kỳ này chính là: Luyện Khí kỳ. Trúc Cơ kỳ. Kim Đan kỳ, Nguyên Anh kỳ. Hoàn Hư kỳ. - Mỗi một kỳ lại chia làm ba cảnh giới: Luyện Khí kỳ chia làm Dẫn Khí. Thai Tức. Tiên Thiên. Trúc Cơ kỳ chia làm Tố Thể, Dung Hợp. Linh Tịch. Kim Đan kỳ chia làm Kết Đan. Tâm Động. Long Hổ. Nguyên anh kỳ chia làm Thành Anh. Xuất Khiếu. Phân Thần. Hoàn Hư kỳ chia làm Nhập Hư. Độ Kiếp. Đại Thừa. - Mười lăm Cảnh giới tu tiên này. mỗi cảnh giới lại chia làm ba tầng: sơ cấp. trung cấp. cao cấp. lại thêm trạng thái đỉnh phong cuối mỗi thời kỳ trước khi đột phá. Cho nên mỗi thời kỳ chia làm mười tầng. Mời các bạn đón đọc  Tiên Ngạo của tác giả Vụ Ngoại Giang Sơn.