Liên hệ: 0912 699 269  Đăng nhập  Đăng ký

Tiếu Vong Thụ

Tiếu Vong Thụ (Cây Quên Cười). Tôi là một gốc hợp hoan sinh trưởng ở đài ngắm sao núi Kỳ Bàn, đã được 400 cái xuân xanh. Vốn dĩ tôi là vô tính, nhưng từ năm hai trăm ba mươi hai tuổi, khi đó thấy một đôi nam nữ đứng trước mặt thề non hẹn biển, tôi đã quyết tâm thân này từ đây về sau là thân con gái. Đầu hạ năm ấy, chính là thời điểm tốt nhất trong năm, cành lá xanh màu phỉ thúy, hoa hồng nhạt ánh lên tựa lông vũ, như ráng mây trời, cả người tràn hương hoa. Tôi hít ngập tràn hương núi rừng mát lạnh trong bầu không khí tĩnh mịch, ngắm nhìn rạng mây trên bầu trời đang đổi màu huyền ảo, bên tai lại nghe tiếng chim tước hót ríu rít. Trong lòng ngập tràn cảm giác biết ơn và thỏa mãn, bản thân đã được thiên nhiên ưu đãi biết bao, để tôi có thể sinh ra ở nơi phong cảnh đẹp mà tao nhã đến vậy. Đang mơ mộng, bỗng thấy từ trong làn gió ấm áp xuất hiện hai bóng người đang chậm rãi đi lên núi, quần áo tung bay, ánh mắt có ẩn tình. Từ xa đã nghe thấy một giọng nói rất đáng yêu vang lên: “Anh họ, anh xem cây hợp hoan kia đẹp chưa kìa”. Chàng trai mặc bộ đồ màu trắng ngẩng đầu liếc nhìn tôi một cái, rồi lại cúi đầu cười trả lời: “Em họ, em mới là đẹp nhất.” Con ngươi đen như mực chỉ chăm chú ngắm nhìn mỗi đôi mắt của cô gái áo xanh kia mà thôi. Người kia nói vậy, cô em họ quay mặt cúi đầu mỉm cười thẹn thùng. Gò má bạch ngọc ửng màu hồng nhạt, giống như khi nắng mai chiếu xuống tàng hoa hợp hoan. Sống suốt hai trăm ba mươi hai năm nay, lần đầu tiên tôi phát hiện rằng gương mặt của người thiếu nữ khi vui vẻ ngượng ngùng lại xinh đẹp đến vậy, không khỏi ước ao mình sẽ được như thế, thì ra một người con gái chỉ cần chàng trai mình yêu khen nàng đẹp, thì nàng sẽ trở nên xinh đẹp đến vậy. Cặp trai gái này ở trước mặt tôi trao lời yêu thương lâu thật lâu, khiến tôi vừa cảm động nhưng lại vừa cảm thấy hoang mang. Theo lão thổ địa thì những lời thề non hẹn biển, ông ta luôn bảo những lời ấy rất không tin được, chính là những lời thề son sắt lại khiến tâm tình xôn xao. Còn đối với thân cây như tôi thì đây chính là lần đầu tiên chứng kiến cảnh tình cảm của con người, từ đó về sau liền tự nhủ với lòng, sau này nhất định tôi sẽ trở thành con gái. Bởi lẽ tôi cũng muốn sẽ có người đối xử tình cảm với mình như ở đây. Tôi khi đó cũng sẽ trở thành một thiếu nữ xinh đẹp rạng rỡ, không gì sánh bằng. Cây tùng đối diện và thổ địa núi Kì Bàn luôn nói tôi thật kiêu ngạo. Nhưng mà chao ôi, có nhan sắc chẳng lại không tốt hay sao, nếu có thể tự mình chọn lựa, có người nào lại không muốn mình xinh đẹp từ mới sinh ra? Tôi dù trẻ tuổi nhưng chỉ thích nói lời ngay thật mà thôi. Đài ngắm sao nơi này thật ra cũng chỉ có một cái bàn đá và hai gốc cây mà thôi. Nghe theo lời lão thổ địa kể lại, ngàn năm trước có thần tiên ghé qua ngắm sao, vì thế nơi đây được đặt tên. Tiếc là tôi thân sinh ra ở đây, đừng nói là thần tiên đắc đạo, ngay đến cả yêu quái cũng chẳng có một bóng. Tuy nhiên, thổ địa thì cũng được coi như một tiểu tiên. Tiếc là lão chỉ có thể ngày ngày chôn chân ở núi Kì Bàn này, không thể như các vị tiên khác, tiêu diêu tự tại. Chính vì thế tính tình cũng có chút kì dị, lúc nào cũng luôn mồm bảo tôi ăn nói lanh chanh, khiến tôi ban đầu vốn là cây nhỏ ngây thơ lại suy xét hết bao tâm tư. Lão còn bảo, việc này có ích cho sự trưởng thành của tôi. Trong lòng thì lại buồn bực: nói lời khiến người khác vui vẻ bản thân mình cũng cao hứng, thế không phải không tốt hơn sao? Phía đối diện là một cây tùng lớn hơn tôi 200 tuổi. Tính cách cũng lập dị chẳng kém. Một lòng một dạ muốn tu hành! Tôi nghĩ lí tưởng của anh ta vĩ đại quá mức, chẳng lẽ một thân cây mà cũng có thể tu thành tiên thật sao? Tôi lại không dám hỏi thẳng, sợ sẽ đả kích lòng tự tôn của y. Thật ra mỗi lần nhìn thấy anh ta chăm chỉ tu luyện, tôi đều nghẹn đến nỗi nội thương, một phần luôn thích nói lời thật thà trong tôi chỉ muốn mở miệng bảo y đừng làm trò ngốc nữa, phần lương thiện khác thì khuyên tôi nhịn xuống, không nói. Cứ bị giày vò như thế quả thật đã rèn luyện tính bình tĩnh và khả năng nhẫn nại của tôi ra trò. Từ đó về sau khi gặp chuyện, khả năng giả vờ nhìn không thấy, nói không biết của tôi rất cao siêu. Buổi tối là lúc chúng tôi gồm một vị tiên hai gốc cây bên đài ngắm sao ngồi tán dóc nhau nghe. Lão thổ địa bình thường đều lấy cầm theo một bầu rượu nhỏ ngồi bên đài uống giải sầu, thỉnh thoảng qua về phía Kiến Mộc và tôi bày tỏ cảm xúc, khi hùng hồn, lúc cô đơn, căn bản là cứ nhìn vào số rượu lão uống nhiều hay ít mà định. Kì thật lão thì có tâm sự gì chứ, không phải là do không thể vân du tứ hải đấy sao, tôi đây thậm chí còn không thể di chuyện được đây này! Có thể thấy so với lão tôi kiên cường, lạc quan hơn biết là bao nhiêu. Trong lòng tôi còn cho rằng là do lão ngâm bài thơ mới nên mới vờ nói chuyện buồn thế thôi. Nếu là một anh chàng trẻ tuôi phong lưu phóng khoáng đang cau mày hình chữ xuyên (川) thì người ta còn có thể động tình, đằng này lão đã là một ông già, tính cách lại còn khác người thì sao có thể khiến tôi đây thẹn với chả thùng thế nào cho được. Nhưng mà dù sao tôi cũng bốn trăm tuổi rồi mà, cuối cùng cũng hiểu được rằng thích ăn ngay nói thật đúng là một tính tốt, nhưng tùy lúc mà đem lời thật lòng nhịn xuống không nói ra lại càng là một phẩm chất đáng quý hơn nữa. Cây tùng đối diện tôi tên là Kiến Mộc. Đối với chuyện hơn tôi hai trăm năm, tôi rất tò mò. Vì thế nhân lúc khi thổ địa đi ngủ, anh ta lén nói cho tôi nghe, khiến tôi cũng xấu hổ thay cho lão một hồi. Năm đó khi tôi còn chưa có mặt trên đời, phóng mắt ra khắp ngọn Kì Bàn này, chỉ có một gốc cây hai trăm tuổi có thể nghe hiểu lời nói của lão, lão già cô đơn cuối cùng cũng có người để dốc bầu tâm sự, hết vừa khóc vừa cười với gốc tùng, ôm cây thật chặt rồi chây trét nước mũi lên vỏ cây, gọi cho cây cái tên Tiểu Tùng. Một tiếng Tiểu Tùng gọi Kiến Mộc hai trăm tuổi này cũng khiến tôi nổi hết da gà, đã thế lão tới đây hằng đêm, một đêm gọi tên không dưới ba trăm năm mươi lần. Trong lòng tôi thầm nghĩ hèn chi vỏ cây của Kiến Mộc sần sùi, ra là đã bị gọi là Tiểu Tùng suốt hai trăm trời. Kiến Mộc tu hành suốt hai trăm rốt cuộc cũng có thể mở miệng nói chuyện, câu đầu tiên nói với lão chính là: Gọi tôi là Kiến Mộc. Lão già cưới hắc hắc: “Nếu không phải do lão đây ngày ngày tới nôn mửa, thì sao chú mày chỉ mới 400 tuổi mà có thể nói chuyện được sao, hừ.” Phương cách khích lệ của lão cũng đặc biệt quá đi! Sau tôi lại hỏi nhỏ anh: “Vậy sau này anh không muốn trở thành nữ sao?” Kiến Mộc thở dài: “Anh bị lão thổ địa ôm ấp như thế, còn có thể chọn làm nữ được sao?” Tôi không nói gì, đem ý tưởng từng muốn cùng anh ta trở thành chị em gái chốn khuê phòng, an ủi nhau nơi núi rừng hiu quạnh mà hung hăng đè nén. Sau này còn có cây hợp hoan tôi đây, sống vô tư lự đến hai trăm tuổi, hấp thụ tinh hoa nhật nguyệt, linh khí đất trời, cuối cùng cũng có thể giác ngộ, tâm tình cũng được khai sáng, có thể nghe hiểu tiếng người. Lão đang vui vẻ một hồi, bừng bừng chí văn chương rồi lấy cho tôi một cái tên là Hợp Hoan. Khi ấy tôi không thể nói được, nhưng có thể trao đổi với Kiến Mộc. Tôi mừng khấp khởi hỏi Kiến Mộc tên này có hay không? Kiến Mộc cười lạnh lùng: “Lão thấy cho gọi Tiểu Cẩu, gặp kêu Tiểu Miêu, nhìn cây tùng bảo Tiểu Tùng. Em nói tên Hợp Hoan này vậy có được hay không?” Nhưng mà lúc đó tôi vừa có một cái tên nên thấy rất mừng, không nhìn thấy Kiến Mộc là đang xoi mói. Cứ như thế vui vẻ mà dùng cái tên ấy đến tận ngày hôm nay. Tôi biết được khi Kiến Mộc bốn trăm tuổi là có thể mở miệng trò chuyện, trong lòng tôi khấp khởi mừng thầm, bởi vì nay tôi cũng đến số tuổi ấy rồi. Lòng kiên nhẫn chờ đợi, một ngày lại một ngày có thể mở miệng nói chuyện, nhưng mãi chỉ có tiếng gió thổi nghe tiếng lá cây xào xạc mà thôi. Tôi còn chưa hề nản lòng mất lòng tin thì lão thổ địa đã hầm hầm bước về phía này, hay tay chống nạnh sấn sỉa vào người tôi hệt mũ đàn bà đanh đá: “Hợp Hoan, thấy lão đây hằng ngày đều uống rượu tới sáng dễ lắm sao? Có chút thời gian ban ngày đi ngủ một lúc, sao cô lại giày vò lão thế hả.” Tôi sững sờ một lúc, sợ hãi hỏi Kiến Mộc: “Em nói lớn tiếng đến vậy cơ à?” Kiến Mộc nhìn tôi, suy nghĩ một hồi, khách sáo nói: “Nói to chút thì cũng không sao đâu, miễn là êm tai chút là…” Kiến Mộc nói lời đâm chọt hơn so với lão thổ địa nhiều, chỉ trích thẳng vào lòng người ta, anh ta không biết điều đó sao? Tôi im lặng, trong đầu có phần nhụt chí. Lão thương hại nhìn tôi: “Cô cùng Kiến Mộc học hành, nó mỗi ngày tu hành thì cô lại cho là đang ngủ gật sao. Chao ôi, tuy là môi trường sinh dưỡng là như nhưng không ra được cùng loại cây nha.” Tôi nhìn sang Kiến Mộc, lần đầu tiên tin tưởng vào chuyện tu hành của anh ta, nhưng chỉ là có thể mở miệng nói dóc mấy câu thôi. Nếu là có thể tu hành đắc đạo, đánh ngất tôi cũng chả tin. Mời các bạn đón đọc Tiếu Vong Thụ của tác giả Thị Kim.

Nguồn: dtv-ebook.com

Xem

eBook Động Cơ Tàn Khốc - Mâu Quyên full prc, pdf, epub [Ngôn Tình]
Tên eBook: Động cơ tàn khốc (full prc, pdf, epub) Tác giả: Mâu Quyên Thể loại: Hiện đại, Ngôn tình, Tình cảm, Văn học phương Đông   Người dịch: Hoàng Phương Anh   Kích thước: 13 x 20.5 cm   Số trang: 360   Ngày xuất bản: 24/11/2014   Giá bìa: 95.000 ₫   Công ty phát hành: Cẩm Phong Books   Nhà xuất bản: NXB Lao Động   Nguồn sách: Waiting4Liuchuan   Chụp pic: sundaefruit   Type: ha vong, s2.keosua, Sư tỷ tự kỷ    Beta: saral   Tạo prc: Dâu Lê   Nguồn: luv-ebook.com   Ebook: Đào Tiểu Vũ's eBook - http://www.dtv-ebook.com Bìa sách Động Cơ Tàn Khốc   Giới thiệu: Cô, một nữ tiến sĩ khoa học, thông minh, xinh đẹp với tương lai rộng mở. Anh, một tên trộm, một người lính, lớn lên trong chiến tranh, loạn lạc, sống giữa những xấu xa nhơ nhớp. Trong các nhiệm vụ của mình, anh chưa từng thất bại, lần này cũng thế, cướp lấy công trình nghiên cứu quan trọng bậc nhất trong quân đội mà cô phụ trách cũng đồng thời cướp luôn cả trái tim của cô. Cô vừa yêu vừa hận anh, vừa giằng xé giữa nghĩa và tình, song con tim bao giờ cũng có lý lẽ riêng của nó… Ai chẳng khao khát một tình yêu mãnh liệt, chẳng qua có người chịu thỏa hiệp với hiện thực, có người lại không chịu mà thôi. Tác giả Mâu Quyên: Tên thật: Kỷ Viện Viện Sinh năm: 198X Chòm sao: Bọ Cạp Người Thẩm Dương Chị vốn là phiên dịch tiếng Pháp chuyên nghiệp. Tính cách phóng khoáng, thoải mái, thích rượu ngon, thuốc lá vị nhạt, luôn mơ mộng. Xuân, hạ, thu đi công tác, du lịch, mùa đông thì ở nhà viết văn, giải trí. Trong những câu chuyện của chị có nước mắt, có tiếng cười, có sự chín chắn cũng như những nông nổi cuồng nhiệt của tuổi trẻ. Chồng của Mâu Quyên: Jean Paul, người Pháp, chính là nhân vật chính trong cuốn "Đấu trí". Các tác phẩm của Mâu Quyên sắp được Cẩm Phong ra mắt bạn đọc: - Đấu trí - Vị Vương gia cuối cùng Mời các bạn đón đọc Động cơ Tàn khốc của tác giả Mâu Quyên.
Lạc Chốn Phù Hoa - Bất Kính Ngữ
Tên eBook: Lạc chốn phù hoa (full prc, pdf, epub) Tác giả: Bất Kinh Ngữ Thể loại: Hiện đại, Ngôn tình, Văn học phương Đông   Dịch giả: Greenrosetq   Số trang: 528   Ngày xuất bản: 31/03/2014   Giá bìa: 119.000 ₫   Công ty phát hành: Đinh Tị   Nhà xuất bản: NXB Văn Học   Chụp pic: nekomama   Type: illusion, lehuyen, romarin, bon bon, missU   Beta: onceuponatime   Tạo prc: Dâu Lê   Nguồn: luv-ebook.com   Ebook: Đào Tiểu Vũ's eBook - http://www.dtv-ebook.com Bìa sách Lạc Chốn Phù Hoa Giới thiệu: Tô Mạt, hai mươi tám tuổi, đã ly dị, có một con gái. Cuộc sống gần như dồn cô xuống đáy vực, công việc không suôn sẻ, lại gặp toàn những kẻ mưu mô, xảo quyệt, muốn biến cô thành trò tiêu khiển, lá chắn để thỏa mãn dục vọng và ham muốn quyền lực. Đã bao lần Tô Mạt tự nhủ: “Đừng vì hiện thực khắc nghiệt mà từ bỏ hy vọng.” Và cứ thế, trong cô nhen nhóm từng chút hy vọng, về một người đàn ông yêu cô, che chở được cho cô, về một cuộc sống đủ đầy, hạnh phúc giữa chốn phù hoa này… Vương Cư An, ba mươi tư tuổi, chưa kết hôn, có một con trai. Những tưởng anh là con người vừa sinh ra đã ngậm chìa khóa vàng, lớn lên được bao nhiêu phụ nữ vây quanh, cuộc sống vương giả bên cậu con trai chỉ kém bố mình mười sáu tuổi… Ai biết được rằng, có những bí ẩn về thân thế, những âm mưu về quyền lực và cả nỗi đau mất người thân ẩn giấu sau vỏ bọc hào nhoáng của anh. Vương Cư An đứng một mình giữa ngôi nhà lạnh lẽo như một ngôi mộ xa hoa, trên bia mộ có khắc dòng chữ đánh dấu nửa cuộc đời một người đàn ông: lúc nhỏ mẹ chết, tuổi trung niên mất con, tha hương nơi xứ người, lạc chốn phù hoa… Tô Mạt, Vương Cư An cũng giống như biết bao con người nhỏ bé khác đều đang cô độc và quay cuồng trong thế giới phù hoa này cho đến khi tìm thấy nhau. Tác giả Bất Kinh Ngữ: Tác giả được bạn đọc yêu thích trên mạng Tấn Giang. Các tác phẩm nổi tiếng: - Lạc chốn phù hoa - Đừng nhân danh tình yêu (tải eBook) - Yêu không bến bờ - Vĩnh Trủ Mời các bạn đón đọc Lạc Chốn Phù Hoa của tác giả Bất Kính Ngữ.
Bài học Yêu của Tiểu Ma Vương - Minh Nguyệt Thính Phong
Tên eBook: Bài học yêu của tiểu ma vương (full prc, pdf, epub) Tác giả: Minh Nguyệt Thính Phong Thể loại: Hài hước, Huyền ảo, Ngôn tình, Văn học phương Đông   Người dịch: Lam Nguyệt Kích thước: 14.5 x 20.5 cm   Số trang: 461   Ngày xuất bản: 28/06/2014   Giá bìa: 110.000 ₫   Công ty phát hành: Bách Việt   Nhà xuất bản: NXB Thời Đại   Chụp pic: quyenkhuyen   Type: Hạnh Nga, diepsovu, Ringgy, Nguyệt Moon   Beta: Zin Nhí Nhố   Tạo prc: Dâu Lê   Nguồn: luv-ebook.com   Ebook: Đào Tiểu Vũ's eBook - http://www.dtv-ebook.com Bìa sách Bài học yêu của Tiểu Diêm Vương Giới thiệu: Nối tiếp mối tình về nàng “Heo con” và Diêm La Vương, Bài Học Yêu Của Tiểu Ma Vương là câu chuyện về Nghiêm Cẩn, cậu quỷ tử của cặp đôi oan gia này. Nghiêm Cẩn là tên do ông bố Diêm La Vương của cậu đặt, với mong muốn hy vọng cậu làm việc phải nghiêm khắc cẩn thận, làm người phải nghiêm túc. Nhưng mà nghe nói đến khi cậu lên một, bố cậu đã hoàn toàn không còn trông chờ gì với việc cậu có thể trở thành người như thế này. Mọi người vẫn quen gọi cậu với biệt danh là Tiểu Ma Vương. Năm bốn tuổi Nghiêm Cẩn bắt đầu quen biết Mai Khôi, cô bé vừa là hàng xóm vừa là bạn học cùng trường của Nghiêm Cẩn, mẹ Tiểu Tiểu của cậu rất yêu thương Mai Khôi vì bà luôn mong ước có một cô con gái ngoan ngoãn giống như cô bé, nhưng ông trời lại ban cho bà một hỗn thế Tiểu Ma Vương. Lúc đầu Nghiêm Cẩn không ưa gì cô bé, hai đứa trẻ có những xích mích nhỏ, nhưng sau thời gian tiếp xúc, cùng nhau chia sẻ những bí mật hai đứa trẻ dần dần trở nên thân thiết với nhau. Nghiêm Cẩn cho cô bé biết mình không phải là đứa trẻ bình thường, cha mình là Thần tộc, còn Nghiêm Cẩn cũng biết Mai Khôi cũng là đứa trẻ đặc biệt, cô bé là Tâm ngữ giả - người có thể đọc được các suy nghĩ trong đầu người khác. Chính nhờ năng lực đặc biệt này mà hai đứa trẻ có thể gắn kết với nhau trong suốt quá trình trưởng thành dù có ở cách xa nhau đến mấy. Tiểu ma vương Nghiêm Cẩn càng trở nên chín chắn trưởng thành hơn. Lúc đầu tình cảm của cậu và Mai Khôi chỉ đơn thuần là tình cảm anh em, khi còn nhỏ Tiểu Ma Vương vẫn luôn nuôi mộng tưởng sau này sẽ có hậu cung với ba nghìn mỹ nữ như các vua chúa ngày xưa, luôn nuôi mộng tưởng trở thành cao thủ tình trường. Cậu còn tưởng rằng mình là cao thủ tình trường thật sự, nhưng hóa ra không phải vậy. Trong công việc cậu nhạy bén thông minh, nhưng về mặt tình cảm thực ra cậu cũng rất ngốc nghếch ngờ nghệch (điểm này chắc được di truyền từ mẹ cậu). Sau khi “qua lại” với vô số cô bạn gái tính từ thời mẫu giáo, mãi đến tận sau này cậu mới biết thực sự thích một người là cảm giác thế nào, và tình cảm thực sự của cậu dành cho Mai Khôi không chỉ có tình cảm anh em. Bất chi bất giác cô bé đã trở thành toàn bộ thế giới của cậu. Từ đây cậu bước vào chiến dịch tìm cơ hội để xác định rõ tình cảm của Mai Khôi đối với mình. Tuy nhiên vào lúc này, nguy hiểm đến từ năng lực tâm ngữ giả mới thật sự đe dọa đến cuộc sống của chính Mai Khôi. Mai Khôi bị bắt cóc. Ai là kẻ đứng sau âm mưu bắt cóc Mai Khôi? Rốt cuộc cô bé có thân thế đặc biệt gì? Và cuộc chiến cam go để giải cứu “nàng dâu nhỏ” sẽ ra sao?.... Tác giả Minh Nguyệt Thính Phong Cô là một trong những tác gia lớn nhất của mạng văn học Tấn Giang. Thính Phong rất thích kể chuyện, uống trà, ăn hoa quả, hạt dưa và tất cả các hoa quả khô. Cô đam mê phim ảnh và làm đồ thủ công. Thính Phong luôn viết theo phương châm "Ba không, ba có": không độc ác, không yêu nhiều người, không bất hạnh; có tình cảm, có đam mê, có kịch tính. Tác phẩm: - Heo yêu Diêm Vương - tải eBook - Chạy đâu cho thoát - tải eBook - Bài học Yêu của Tiểu Diêm Vương Mời các bạn đón đọc Bài học yêu của Tiểu Ma Vương của tác giả Minh Nguyệt Thính Phong.
Phượng Vu Cửu Thiên - Phong Lộng
Tên Ebook: Phượng Vu Cửu Thiên Tác Giả: Phong Lộng Thể loại: Cổ trang, Đam mỹ, Xuyên không, Văn học phương Đông   Editor: Đài Lạc, Nguyệt Cầm Vân, Tử Điệp, Phong Kiều Dạ Bạc   Nguồn: phongkieudabac.com   Ebook: Đào Tiểu Vũ’s eBook - http://www.dtv-ebook.com Bìa eBook Phượng Vu Cửu Thiên Văn án: Phượng Minh đã chết. Ngay cả cậu cũng không ngờ sinh mệnh mình lại ngắn ngủi như thế. Phương Minh vì cứu một đứa trẻ khỏi bị xe tải đâm mà chết, hồn lìa khỏi xác, vượt qua cánh cửa thời không nhập vào xác của một người vừa mới chết. Chuyến du hành vượt thời không đã đưa Phượng Minh đi một quãng đường thật dài, tới tận thời đại thập nhất quốc phân tranh, và người mà hồn Phượng Minh nhập vào lại là thái tử của Tây Lôi quốc. Ây, làm thái tử được người người cung phụng so với làm một tên dân thường cơ hồ tốt hơn nhiều, hehe. Er, nhưng mà tại sao trên người tên thái tử này lại có nhiều dấu vết đáng xí hổ thế nhỉ? Chẳng lẽ hắn bị người ngược đãi?   … Phượng Minh gặp và yêu Dung Điềm – thái tử thực sự của Tây Lôi, cũng là quốc vương Tây Lôi sau này, từng bước giúp Dung Điềm hoàn thành mộng thống nhất thập nhất quốc. Nhưng, cuộc sống của bé Minh có phải thập phần suôn sẻ, thập phần hạnh phúc? Hắn có thể an an ổn ổn làm một tiểu thụ bên cạnh Tây Lôi vương? Mời các bạn đón đọc Phượng Vu Cửu Thiên của tác giả Phong Lộng.