Liên hệ: 0912 699 269  Đăng nhập  Đăng ký

Vũ Điệu Của Trung Tá

Một người là sinh viên trẻ tuổi dạt dào Một người là trung tá bá đạo thâm trầm Cô gặp anh, từ cự tuyệt  cho đến chấp nhận Lặng lẽ quay đầu, thì ra, cô chưa bao giờ là điệu nhảy trong lòng. *** Review “Vũ điệu của trung tá” ~ mii ~ Đọc xong cuốn “Vũ điệu của trung tá” trong hai ngày cuối tuần, tự nhiên muốn viết chút gì đó cho câu chuyện này. Lần đầu viết review truyện, mọi người cho ý kiến nhé Đầu tiên, cám ơn chị eyahim đã dịch truyện ^^ Dạ Mạn không phải là cái tên quá nổi tiếng trong giới tác giả ngôn tình Trung Quốc, nhưng chất lượng những tác phẩm của Dạ Mạn thực sự làm tôi khá hứng thú. Cốt truyện tuy không lạ, nhưng cách xây dựng tình huống truyện và cách xây dựng tâm lý nhân vật đã làm tôi phải suy nghĩ rất nhiều. “Vũ điệu của trung tá” kể về tình yêu suốt mười năm của Hàn Sơ Vũ dành cho Tịch Hạo Trạch. Sơ Vũ là cô sinh viên nhà nghèo, từ nhỏ mẹ bỏ cô đi theo một người quân nhân, cô sống với cha và mẹ kế, cùng với đứa em trai Hàn Thần. Cuộc sống sẽ bình lặng trôi qua nếu như Sơ Vũ không gặp Hạo Trạch – chàng quân nhân thâm trầm, chín chắn. Từ ánh mắt đầu tiên, cô đã nhận ra đó là chàng trai năm xưa, cháu trai người ông là cấp trên của ông nội Sơ Vũ, là anh trai năm xưa đã bắt cua thả vào người cô, là chàng trai đền cho cô quả cầu thủy tinh mà cô yêu quý trân trọng, và cũng là tình cảm thầm kín nhưng nhẹ nhàng suốt thời thơ ấu của cô. Cô yêu anh! Đúng vậy, rất yêu, yêu bằng cả con người mình. Vì chuyện mẹ bỏ đi năm xưa nên cha Sơ Vũ đặc biệt chán ghét “quân nhân”, thế nhưng với tình yêu của mình dành cho anh, Sơ Vũ đã chấp nhận đánh đổi nhiều thứ: cô xin cha thấu hiểu cho tấm lòng mình, cô làm theo lời mẹ chồng, đến làm việc tại Đoàn nghệ thuật Quân đội. * “Ba, con thích anh ấy.” Miệng cô cong lên, cười nhẹ. Sơ Vũ thường nghĩ đến một câu thơ “Nhớ rõ năm tháng còn nhỏ, anh thích nói chuyện để em cười, trong mộng hoa vui vẻ biết bao nhiêu” . Ngày bé cô vẫn luôn mơ một giấc mộng nhưng trưởng thành lên cô không dám nghĩ nữa, cô chỉ có thể đặt Tịch Hạo Trạch vào một loại là giấc mơ của cô. Khi hạnh phúc một lần nữa đến gõ cửa, cô vẫn không khống chế được chính mình. Cô do dự từ từ vươn tay ra cho Tịch Hạo Trạch, mong đầu kia sẽ không vứt bỏ cô. Sơ Vũ ngẩng đầu, kiên định nhìn Hàn Đức Quần: “Ba, con muốn hạnh phúc của con.” * Và rồi tình yêu của họ đã được đáp đền bằng một đám cưới và một mái ấm hạnh phúc, nơi có người chồng cô yêu thương, nơi có bố mẹ chồng quan tâm, có người ông hiền từ, cô em chồng hoạt bát và cháu gái Nữu Nữu xinh xắn. * Tiếng đàn nhẹ nhàng trên thuyền truyền đến tai anh, khóe miệng anh giật nhẹ, cũng không so đo với cô, ngón tay gõ gõ trên tay lái, bỗng dưng ánh mắt chợt lóe lên: “Sơ Vũ, hay là chúng ta đánh cuộc đi, bây giờ em hãy đứng đó, nếu trong vòng 15 phút, tôi tìm thấy em, đêm nay em… sẽ phải đi theo tôi?” Sơ Vũ đột nhiên nghẹn lại, mặt đỏ lên, cô cắn môi, bên tai truyền đến tiếng đàn du dương. Gió lạnh phơ phất thổi tới, làm cho đầu óc cô đang mê man bỗng dưng tỉnh táo. “Sao? Không dám ư!” Tịch Hạo Trạch mỉm cười. “Vì sao tôi phải thách đố cùng anh?” “Nếu tôi không tìm thâý em, tôi có thể đồng ý với em một nguyện vọng. Coi như là quà tết Nguyên tiêu, ví dụ như…” Tịch Hạo Trạch cố ý dừng một chút rồi nhẹ nhàng nói: “Chuyện tham gia vào đoàn nghệ thuật của người bạn kia, đương nhiên, em cũng có thể từ chối.” Lời nói của anh giống như thuốc phiện mê hoặc cô, cô há miệng thở dốc, hô hấp cũng nhanh hơn . “Bây giờ tôi đếm đến 3 nếu cô không trả lời coi như tôi chưa nói gì.” Khóe miệng Tịch Hạo Trạch nhếch lên. “1 “ “2 “ “3 “ * “Người thứ ba” là một nhân vật không-thể-thiếu trong motip truyện ngôn tình. Ở đây cũng vậy, Dạ Mạn đã thành công khi miêu tả Tô Y – người con gái tài đức vẹn toàn – là mối tình đầu sâu sắc của Hạo Trạch. Thế nhưng đứng trước tình yêu, con người dù cao thượng đến đâu cũng trở nên ích kỷ. Cô đã chọn con đường chia rẽ tình cảm của Sơ Vũ để cướp Hạo Trạch về bên mình. Hạo Trạch cứ mãi kiếm tìm hình bóng của Tô Y trên người Sơ Vũ, nhưng phải đến giây phút người vợ của anh bị sảy thai, anh mới biết anh yêu cô rất nhiều! Anh không biết tình yêu đó bắt đầu từ đâu, anh chỉ biết khi nhìn thấy cô đau đớn, tim anh đau gấp trăm ngàn lần, khi thấy cô tuyệt vọng, anh hận không thể mắng bản thân mình vạn lần. Anh yêu cô! Khi anh nhận ra điều đó thì đã quá muộn. Vào lúc này thân thế của Sơ Vũ và người mẹ ruột của cô cũng được tiết lộ, điều này càng làm cho cục diện thêm mong manh và bế tắc. Cách giải quyết vấn đề để cho Sơ Vũ và Hạo Trạch quay về bên nhau của Dạ Mạn rất đặc biệt, thật sự làm độc giả bất ngờ và cảm thấy viên mãn. Còn về chuyện bất ngờ như thế nào, xin mời các bạn đón đọc câu chuyện tại nhà eyahim.wordpress.com =)))) Tuyến nhân vật phụ cũng TMD máu chó =)))) Thật may mắn đây không phải là truyện ngược, kết thúc của truyện rất dễ thương và cảm động với sự chào đời của tiểu quỷ Tịch Lạc và Tịch Hàm. Cả nhà từ lớn đến bé đều yêu mến, bảo vệ Lạc Hàm, chỉ có ông bố già Hạo Trạch bị cho ra rìa. Thật đáng đời, haha =))) * Ngày đầu hè, từng làn gió nhẹ thoảng qua, trông sân thoang thoảng hương mộc lan. Những vì sao lấp lánh trên bầu trời đêm, Tịch Hạo Trạch vừa từ bên ngoài trở về, căn nhà yên tĩnh. Anh thay quần áo xong đi vào phòng ngủ thì thấy hai con đang ngon giấc ngủ say. Dáng ngủ của Tịch Lạc rất thục nữ, hoàn toàn tương phản với anh trai, chăn gối đã sớm bị cậu bé đạp xuống. Tịch Hạo Trạch vuốt trán con trai rồi cẩn thận đắp lại chăn. Nét mặt của hai đứa đã dần rõ ràng, Tịch Hàm càng ngày càng giống Sơ Vũ, nhất là đôi mắt, những lúc con trai nhìn anh cười, tựa như nụ cười Sơ Vũ dành cho anh hôm hôn lễ. Tịch Hạo Trạch mỉm cười, cúi đầu hôn lên trán cậu bé. * ”Sơ Vũ, cám ơn em.” Tâm có bình an thì trời mới sáng. * Đây là một câu chuyện rất đáng đọc, hãy thưởng thức nhé! *** Hàn Sơ Vũ thích Tịch Hạo Trạch. Rất lâu rồi, từ khi chỉ mới là một cô bé 7 tuổi. Ấn tượng tuổi thơ quá sâu đậm, đến nỗi thật nhiều năm sau này, khi gặp lại nhau lần nữa, cô đã lập tức nhận ra anh.   Duyên phận, nói đến là đến. Tịch Hạo Trạch không nhận ra Hàn Sơ Vũ, nhưng ngay trong đêm nhìn thấy cô múa trên sân khấu, anh đã tự mình ra một quyết định. Theo đuổi Hàn Sơ Vũ, cưới cô về nhà. (Bài viết được post full và sớm nhất tại Lust Aveland)   Thật ra, ngoại trừ Tịch Hạo Trạch, mọi người ai cũng thấy bất ngờ, sao có thể nhanh như vậy? Nhưng biết nói sao đây, kể từ lúc Hàn Sơ Vũ nhận ra anh, tất cả những hoài nghi cũng đều được cô hoặc là nhẹ nhàng bỏ qua, hoặc là tự mình tìm cho anh một lý do.    Có lẽ là anh còn có chút ấn tượng với cô, có lẽ là tiếng sét ái tình, cũng có thể vì anh đã đến tuổi lập gia đình mà công việc thì quá bận? Sao cũng được, Hàn Sơ Vũ cảm thấy sự chân thành của anh là thật, sự xuất hiện đúng lúc của anh trong lúc gia đình cô gặp khó khăn cũng là thật.   Họ kết hôn.   Hàn Sơ Vũ là một cô gái xinh đẹp dịu dàng, lại rất hiểu chuyện, cho nên cô rất nhanh được mọi người trong nhà anh yêu mến. Cuộc sống sau khi kết hôn của hai người thật sự êm đềm tốt đẹp. Mặc dù có lúc Hàn Sơ Vũ cảm thấy Tịch Hạo Trạch có gì đó hơi lạ, nhưng sự quan tâm chăm sóc đúng mực của anh dành cho cô, khiến Hàn Sơ Vũ một lần nữa lựa chọn tin tưởng.   Cho đến ngày người kia quay về.   Đúng vậy, đó là người cũ của Tịch Hạo Trạch, cũng là người mà cho dù đã rời đi nhiều năm vẫn có thể ảnh hưởng đến cuộc sống của anh, theo một cách mà ít ai ngờ tới nhất.   Hàn Sơ Vũ thừa nhận, trái tim cô rất nhỏ bé, cho nên rất nhiều năm cũng chỉ có thể chứa đựng hình bóng của một người. Chính vì nhỏ bé, cho nên cô cũng không thể nào chấp nhận được việc mình chỉ là thế thân của một ai đó. Cô biết rõ, Tịch Hạo Trạch đã ba mươi tuổi, đẹp trai chững chạc, sao có thể giống như cô chưa từng yêu đương? Nhưng mà…   “Tịch Hạo Trạch, anh có thể không yêu em, nhưng sao có thể xem em như một kẻ thế thân chứ? Anh có biết em đã thích anh bao nhiêu năm rồi không?”   Khi nghe người vợ đầu ấp tay gối mà mình đã bắt đầu yêu thương thực sự nói câu này, Tịch Hạo Trạch như chết lặng. Nhưng anh không thể phản bác, bởi vì Hàn Sơ Vũ đã nói đúng một phần.   “Sơ Vũ, xin lỗi em.”   “Xin lỗi em, chuyện lúc đầu.”   “Xin lỗi em, vì đã không nói rõ mọi chuyện.”   Tịch Hạo Trạch thừa nhận, nguyên nhân anh chọn cô một phần bởi vì cô cũng là diễn viên múa giống người cũ của anh. Sau mối tình dang dở đó, Tịch Hạo Trạch xác định, mình muốn tìm một người để đi cùng suốt quãng đường còn lại, mặc kệ có phải là yêu hay không, anh cũng sẽ cho người ta một cuộc sống hạnh phúc.   Nhưng anh sai rồi. Suy nghĩ ích kỷ đó của anh đã vô tình làm tổn thương cô gái đã yêu anh sâu đậm, cũng làm tổn thương chính anh, bởi vì anh muộn màng nhận ra, tình yêu đã đến.   Cô gái nhỏ dịu dàng đó, vì anh mà đã nhún nhường biết bao, vì anh mà đã bỏ mặc cảm xúc của bản thân, cho đến khi phát hiện, tất cả chỉ là lừa dối.    “Tịch Hạo Trạch, làm thế nào mới có thể ly hôn?”   Khi Hàn Sơ Vũ thốt ra câu nói này, không khác nào một nhát dao đâm thẳng vào tim Tịch Hạo Trạch. Thì ra, Hàn Sơ Vũ không yếu đuối như anh nghĩ, thì ra khi bị tổn thương, cô cũng có thể quyết liệt như vậy. Nhưng tất nhiên, chuyện này là không thể. Tịch Hạo Trạch biết mình sai, nhưng không thể để cô cứ như vậy mà rời đi được. Bởi vì Hàn Sơ Vũ chỉ nói đúng phần đầu, còn phần sau, lý lẽ thuộc về anh.   Chọn cô giống người cũ là lỗi của anh, nhưng trải qua những ngày tháng bên cạnh Hàn Sơ Vũ, anh đã hiểu rằng, đây là một lựa chọn sáng suốt nhất trong cuộc đời của anh. Anh đã thực sự yêu cô mất rồi. Vì chính cô, chứ không phải là một ai khác.   Nhưng bây giờ có nói gì cũng đã muộn, Hàn Sơ Vũ không còn tin anh nữa.   “Em vẫn yêu anh, nhưng đã không còn chấp nhất phải ở bên anh nữa rồi.”   Để người con gái mình yêu nói ra câu này, Tịch Hạo Trạch cảm thấy mình chết ngàn lần cũng không xứng đáng với tình yêu của cô. Nhưng anh là ai chứ? Anh là một trung tá lẫy lừng, chưa từng có trận chiến nào mà anh chưa đánh đã bỏ cuộc.    Thế nên, cho dù vợ anh giận dỗi anh, không cho anh biết sự tồn tại của hai hạt đậu mới nảy mầm trong bụng cô, lặng lẽ tìm nơi hẻo lánh để trốn tránh anh, thì anh cũng nhất quyết phải mang cô về nhà cho bằng được.   Kết cục đương nhiên là Hàn Sơ Vũ không thể nào so tài với Tịch Hạo Trạch được rồi. Đàn ông đã yêu vào, thì đánh chết cũng không chịu đi, mà đây còn là một anh quân nhân vừa cứng vừa thẳng! Tuy vẫn còn rất giận, nhưng Hàn Sơ Vũ biết, Tịch Hạo Trạch cũng chẳng dễ dàng gì. Sau khi thân phận của cô được tiết lộ và một loạt những biến cố khác, Tịch Hạo Trạch cuối cùng cũng hiểu ra một điều, không có cái gì gọi là người cũ, chỉ có hiện tại và tương lai của anh với Hàn Sơ Vũ mới là quan trọng nhất.   Tịch Hạo Trạch, em kết hôn với anh là vì em yêu anh. Tuy anh không dùng tiền đề này để kết hôn với em, nhưng em lựa chọn tin tưởng anh một lần nữa.   Hàn Sơ Vũ, cho dù anh kết hôn với em với lý do gì đi chăng nữa, thì tình yêu anh dành cho em bây giờ là thật, là em thật sự đã khiến anh yêu em.   Cảm ơn em, đã… tha thứ cho anh. _____   “ “: Trích từ truyện Review Lâm Thái Y - lustaveland.com Mời các bạn đón đọc Vũ Điệu Của Trung Tá của tác giả Dạ Mạn.

Nguồn: dtv-ebook.com

Xem

Tha Thứ Tình Yêu - Tình Không Lam Hề
Câu chuyện về một Ôn Vãn trở về nước sau hai năm ở Châu Âu, mang trong mình vết thương lòng khó có thể phai mờ, và một Vệ Phi, ngọn nguồn của tất cả. Liệu nên tiếp tục hận, hay lựa chọn tha thứ, buông tay?  *** Tình Không Lam Hề – là một tác giả trẻ thuộc thế hệ 8x , cung nhân mã, yêu tự do, không thích ràng buộc. Cô đã có rât nhiều tác phẩm được xuất bản như: Gần như vậy, xa như thế; Sự chờ đợi của LươngThần; Nét cười nơi ấy; Gặp nhau nơi cuối đường.... Thích ngày nắng gió, khát khao hướng về Paris xa xôi, hy vọng một ngày có được cuộc sống tự do tự tại. Mỗi cuốn tiểu thuyết được sáng tác là một cuộc tình, hoặc nóng bỏng nồng nhiệt hoặc như dòng nước nhỏ chảy dài, nhưng tất cả đều là tình cảm chân thành nhất của con người thành thị. *** Năm ngày sau Vệ Phi xuất viện. Được bác sĩ cho phép, anh trở lại biệt thự nghỉ ngơi. Sau đó, lại qua hơn nửa tháng, anh có thể xuống giường ngồi xe lăn để hoạt động, nhưng mỗi ngày thời gian ngồi không được vượt quá bốn giờ. Mà ở giai đoạn này, tôi xin nghỉ phép ở công ty, ở lại chăm sóc anh. Tất cả giống như lại trở về ngày trước, lúc nhàn hạ, anh làm việc, tôi thì đọc sách ở thư phòng, khi đến lúc, liền đốc thúc anh về giường nghỉ ngơi; mỗi ngày cùng nhau ăn cơm, ngồi cạnh nhau ở bàn ăn, tôi không còn cảm giác cô độc, nhìn những món ăn trong chén anh tỉ mỉ gắp cho tôi, trong lòng liền dâng lên ấm áp. Vệ Pohi nói không sai, tôi vẫn luôn là người kiên cường độc lập. Không có anh bên cạnh hai năm, tôi vẫn có thể sống rất tốt, cho dù vẫn không quên được ngày trước, cho dù tình trạng đó tốt, nhưng vẫn tồn tại một phần giả tạo. Nhưng bây giờ, tôi phát giác, mình đang bất tri bất giác trở lại quá khứ có chút lệ thuộc đó, có chút quật cường, thỉnh thoảng sẽ đối với anh làm nũng, có khi lại sẽ vì hành động vô ý của anh mà dâng lên cảm xúc ấm áp —— tôi phát hiện, tôi đang lần nữa từ từ lâm vào tình yêu. ... Mời các bạn đón đọc Tha Thứ Tình Yêu của tác giả Tình Không Lam Hề.
Từ Bắt Đầu Đến Hiện Tại - Tình Không Lam Hề
Chàng soái ca Thẩm Trì dường như luôn giấu kín rất nhiều điều bí ẩn. Bao nhiêu cô gái say mê anh cũng vì những điều bất ngờ họ tìm thấy nơi anh Yến Thừa Ảnh là một cô gái thông minh, đầy bản lĩnh, cũng là vợ trên danh nghĩa của anh Tiền Tiểu Phi, một nữ sinh trẻ tươi với sự bồng bột, mạnh dạn yêu đương đã rơi vào lưới tình... Không biết là ngẫu nhiên hay cố ý, những con người này cứ vậy mà ảnh hưởng đến nhau, trộn lẫn vào cuộc sống của nhau Đâu là khởi đầu? Đâu là điểm kết? Cho tình yêu, cho lý tưởng và cũng cho cuộc sống của riêng họ?  " Yêu càng sâu đậm thì càng thương tổn. Từ khi bắt đầu đến hiện tại, có lẽ tất cả đều đã thay đổi, chỉ có tôi yêu em là chưa từng thay đổi." *** Tình Không Lam Hề – là một tác giả trẻ thuộc thế hệ 8x , cung nhân mã, yêu tự do, không thích ràng buộc. Cô đã có rât nhiều tác phẩm được xuất bản như: Gần như vậy, xa như thế; Sự chờ đợi của LươngThần; Nét cười nơi ấy; Gặp nhau nơi cuối đường.... Thích ngày nắng gió, khát khao hướng về Paris xa xôi, hy vọng một ngày có được cuộc sống tự do tự tại. Mỗi cuốn tiểu thuyết được sáng tác là một cuộc tình, hoặc nóng bỏng nồng nhiệt hoặc như dòng nước nhỏ chảy dài, nhưng tất cả đều là tình cảm chân thành nhất của con người thành thị. *** Bởi vì công việc hàng ngày không quá bận rộn, Thừa Ảnh tranh thủ đăng ký một lớp học yoga. Vẫn là đám đồng nghiệp khoa gây mê giới thiệu cho cô, một tuần hai buổi, cùng nhau đi sau giờ làm việc. Đồng nghiệp nói: “ Mình thấy trạng thái tinh thần của cậu không được tốt lắm, buổi tối tập thể thao rất thích hợp để hỗ trợ giấc ngủ”. Đúng lúc nghỉ giải lao, Thừa Ảnh cầm chai nước đưa lên miệng tu: “ Cậu nói có lý. Dạo này mình có cảm giác ngủ rất ngon”. “ Trước kia tôi cũng hay bị mất ngủ”. Hình như nghe thấy cuộc trò chuyện của bọn cô, nữ học viên đứng bên mỉm cười nói xen vào: “ Kiên trì theo thầy học hai tháng, trạng thái toàn thân biến chuyển rất tốt”. Nữ học viên này nhìn qua trông còn rất trẻ, nhiều lắm chưa quá hai mươi, mái tóc dài buộc gọn đơn giản phía sau, để lộ vầng trán mịn màng xinh xắn, trẻ trung. Dáng dấp thanh mảnh, mặc trang phục tập yoga trông hết sức đẹp mắt. Một cô gái như vậy dễ dàng khiến người khác nảy sinh cảm tình. Thừa Ảnh nhịn không được im lặng đánh giá cô gái. “ Hình như trước kia tôi đã từng gặp cô”. “ Tiểu Băng”. Cô gái mỉm cười tự giới thiệu. “ Dạo này công việc bận rộn. Mấy tuần nay tôi không tới đây. Chắc các chị là người mới phải không?”. “ Tôi thôi, còn cô ấy thì không phải”. Thừa Ảnh chỉ vào đồng nghiệp: “ Cô ấy kiên quyết kéo tôi đến đây học, muốn kiếm người làm bạn ấy mà”. Cuối cùng, cô mới nhớ nói ra tên mình. ... Mời các bạn đón Từ Bắt Đầu Đến Hiện Tại của tác giả Tình Không Lam Hề.
Sự Chờ Đợi Của Lương Thần - Tình Không Lam Hề
Câu chuyện về Tô Lương Thần, một cô gái xinh đẹp sắp lên xe hoa về nhà chồng. Lăng Diệc Phong, tài phiệt của giới truyền thông, áo gấm vinh quy. Đôi tình nhân năm năm trước của trường đại học từng khiến mọi người ngưỡng mộ, năm năm sau gặp lại đã cảm thấy sự đùa cợt và khiêu khích của số phận. Cứ ngỡ mọi thứ đã sớm kết thúc, nhưng khi hai người tình cờ gặp nhau, hồi ức xưa lại ùa về. Có lẽ cuộc đời đang trêu đùa họ. Chia xa rồi trùng phùng, họ lại yêu nhau thêm lần nữa. Và còn có những thứ ẩn nấp dưới niềm hạnh phúc ấy – bờ vực giữa sinh và hận… Khi yêu có thể dùng lý trí kiềm chế, nhưng có thể chấp nhận quá khứ hay không thì mỗi người mỗi khác. Lương Thần tự nhận không làm được, cũng như không thể buộc bản thân không yêu người ấy nữa. Nhưng nếu như sự thật đúng như những gì năm xưa cô đã nhìn thấy, dù cả đời không tìm được người thứ hai có thể yêu như cô đã yêu anh thì giữa cô và Lăng Diệc Phong cũng không thể nào trở lại như trước nữa. Cũng như lúc này, đi bên nhau, cùng bước trên những lối đi ngày trước, nhưng con tim mỗi người ra sao, ai biết? *** Tình Không Lam Hề – là một tác giả trẻ thuộc thế hệ 8x , cung nhân mã, yêu tự do, không thích ràng buộc. Cô đã có rât nhiều tác phẩm được xuất bản như: Gần như vậy, xa như thế; Sự chờ đợi của LươngThần; Nét cười nơi ấy; Gặp nhau nơi cuối đường.... Thích ngày nắng gió, khát khao hướng về Paris xa xôi, hy vọng một ngày có được cuộc sống tự do tự tại. Mỗi cuốn tiểu thuyết được sáng tác là một cuộc tình, hoặc nóng bỏng nồng nhiệt hoặc như dòng nước nhỏ chảy dài, nhưng tất cả đều là tình cảm chân thành nhất của con người thành thị. *** Lương Thần từ bên ngoài về nhà, mình đẫm mồ hôi, chưa kịp thay quần áo đã vội lao đến bàn điện thoại. Diệc Phong đi công tác đã hơn một tuần chưa về. “Bao giờ anh về?” Lương Thần hỏi, có vẻ tự nhiên. Người bên kia bật cười: “ Anh bay chuyến tối, sao, nhớ anh hả?” “ Đừng hòng!” Anh không chấp, lại cười: “ Còn anh rất nhớ em”. Lúc đó ở hành lang, cô phục vụ đi qua, thấy người đàn ông vận bộ comple màu xám rất đẹp đang nói điện thoại, nét mặt vui vẻ, giọng nói đặc biệt dịu dàng, cô ta bất giác quay nhìn anh ta lần nữa, vẻ ngưỡng mộ. Bên này Lương Thần vẫn còn ngơ ngẩn, tại sao Diệc Phong nói ra những lời đó luôn tự nhiên như vậy? Tay mân mê dây điện thoại, cô hỏi: “ Anh đang tiếp khách phải không? Em có làm phiền anh không?” “ Ờ cũng sắp xong rồi.” Ngập ngừng một lát cô mới nói: “ Có chuyện… em cần nói với anh!” “ Em nói đi! ”. “ Đợi anh về chúng mình chuyển đến chỗ anh ở.” Đầu bên kia ngạc nhiên: “ Tốt quá, anh đã nói mấy lần mà em không chịu, tại sao bỗng dưng lại thay đổi?” “ Chỗ này gần công ty,” cô do dự giây lát, lại tiếp, “ nhưng biệt thự của anh có nhiều phòng, sau này một phòng ngủ không đủ…” Mười một giờ đêm hôm đó, cửa phòng có tiếng động, Lương Thần dang mơ màng, làn hơi ấm ào tới, làn môi lành lạnh ép vào cổ cô. “ Anh tắm đi đã!”, cô đẩy ra. Diệc Phong cởi cà vạt, ngả đầu vào thành giường, mắt nhìn lên trần, lấp lánh niềm vui. Không thấy động tĩnh gì, Lương Thần mở mắt, giọng ngái ngủ: “ Anh còn làm gì vậy?” ... Mời các bạn đón đọc Sự Chờ Đợi Của Lương Thần của tác giả Tình Không Lam Hề.
Nơi Cuối Con Đường - Tình Không Lam Hề
Thời đại học Lâm Nặc từng có được tình yêu với Từ Chỉ An - một chàng trai xuất chúng, ưu tú đa tài trong trường nhưng do hoàn cảnh gia đình mà luôn cảm thấy tự ti. Ở bên Từ Chỉ An, Lâm Nặc không tìm thấy cảm giác yêu thương chiều chuộng mà ngược lại cô chính là người chủ động kiếm tìm cảm giác đó. Tình cảm giữa hai người bắt đầu xuất hiện những vết rạn do lý tưởng và suy nghĩ của hai người không nhau. Vết rạn đó ngày càng sâu thêm kể từ khi có sự xuất hiện của Giang Doãn Chính. Chính dáng vẻ không bao giờ tỏ ra yếu đuối của Lâm Nặc đã thành công trong việc khơi dậy niềm ham muốn bảo vệ của Giang Doãn Chính. Anh khiến cô tìm thấy được niềm khao khát được yêu thương che chở mà bấy lâu không có được khi ở bên Từ Chỉ An nhưng cô vẫn kiên quyết không để mình rơi vào lưới tình của anh. Giang Doãn Chính rất tự tin rằng trong cuộc chơi này anh chính là người thắng cuộc dù anh biết giữa anh và Lâm Nặc vẫn còn tồn tại Từ Chỉ An. Rất lâu sau, Lâm Nặc vẫn cho rằng trên thế gian này không thể có hai chữ "nếu như". Cho dù Từ Chỉ An quen cô trước, nhưng đến phút cuối cùng, cô vẫn tiến đến cạnh Giang Doãn Chính. Âu đó cũng là số phận. Giang Doãn Chính là người bạn trai tuyệt vời hoàn hảo, anh mang đến cho cô tất cả mọi thứ nhưng duy chỉ một thứ Lâm Nặc cũng như bao cô gái khác hằng khát khao nhất thì anh lại chẳng thể đáp ứng. Bởi vì anh là một cơn gió tự do không muốn bị hai chữ "hôn nhân" giam cầm. "Tất cả mọi thứ em cần, anh đều dành cho em cả, chỉ cần em ở bên anh thế này, em còn điều gì không hài lòng?" "Cảm ơn anh, đã cho em tất cả tình cảm khiến người khác phải ngưỡng mộ, nhưng giờ thì em phải rời xa anh!" Hai năm sau, Từ Chỉ An quay về, ba người gặp lại nhau và câu chuyện dang dở lại được viết tiếp...... *** Tình Không Lam Hề – là một tác giả trẻ thuộc thế hệ 8x , cung nhân mã, yêu tự do, không thích ràng buộc. Cô đã có rât nhiều tác phẩm được xuất bản như: Gần như vậy, xa như thế; Sự chờ đợi của LươngThần; Nét cười nơi ấy; Gặp nhau nơi cuối đường.... Thích ngày nắng gió, khát khao hướng về Paris xa xôi, hy vọng một ngày có được cuộc sống tự do tự tại. Mỗi cuốn tiểu thuyết được sáng tác là một cuộc tình, hoặc nóng bỏng nồng nhiệt hoặc như dòng nước nhỏ chảy dài, nhưng tất cả đều là tình cảm chân thành nhất của con người thành thị. *** Lý do vì sao lại cãi nhau, Lâm Nặc cũng chẳng nhớ nữa, vả lại đây là lần cãi nhau lớn nhất từ trước tới nay, cô chỉ nhớ câu cuối cùng Giang Doãn Chính bỏ lại cho mình là: "Lâm Nặc, em đừng có cố ý gây sự thế được không!", sau đó đóng sập cửa lại bỏ đi. Cô tức giận, buồn bã cả ngày trời, kết quả là cho đến khuya anh mới về, cô lạnh lùng nhìn anh, quay đầu lại tiếp tục chơi trên máy tính. Một lát, sau lưng cô có người bước lại gần, hơi thở mạnh mẽ, nóng bỏng. Lâm Nặc vẫn không cử động, chỉ nói: "Anh đi chỗ khác đi, đừng cản trở em". Chỉ là chơi bài trên QQ, nhưng dường như cô phải tập trung hết tất cả tinh lực. Giang Doãn Chính hơi say, đầu như muốn phình to ra, chẳng kịp suy nghĩ cúi người hôn lên cổ cô. Da cô vốn trắng trẻo, dưới ánh đèn lại càng mềm mại, trơn láng như ngọc. Cô đưa tay ngăn anh lại: "Em đã nói rồi mà, anh tránh ra đi!". Cái người phía sau dừng lại một chút, sau đó đôi môi nóng bỏng tiếp tục di chuyển trên cổ cô. Đấy rốt cuộc là thế nào? Rõ ràng mới cãi nhau mà! Lồng ngực Lâm Nặc nghẹn lại, vì thái độ ban ngày của anh, sập cửa rất mạnh nha, quả thực khiến cho bản lề chấn động như muốn rơi xuống. "Người anh toàn mùi rượu, hôi chết đi được, anh đừng chạm vào em!", đột nhiên cô đứng bật dậy, đẩy mạnh anh ra, bởi không hề phòng bị lại thêm men rượu Giang Doãn Chính lảo đảo lùi về phía sau hai bước. Anh sầm mặt: "Không cho anh động vào, vậy em muốn ai chạm vào em?". Cô không thèm để ý đến anh, cuối cùng nói lẫy: "Trừ anh ra, ai cũng đều được!", rồi quay người đi thẳng vào phòng tắm, kéo cửa cái rầm. Song chưa đến một phút sau, cửa lại bị người nào đó dùng lực mở ra. Giang Doãn Chính đứng trước cửa, đôi môi mỏng nhếch lên. Cô hoảng sợ, vội lấy chiếc váy ngủ đang cởi dở che trước ngực, tức giận quát lên: "Anh làm gì vậy?". Có điều động tác này của cô lại càng kích thích anh, chỉ thấy anh chẳng nói gì đã tiến tới trước mặt, mạnh mẽ dang hai tay cô ra, giọng lạnh tựa băng: "Em nói xem anh muốn làm gì nào?". Trước ngực thấy lạnh, chiếc váy ngủ mỏng mạnh buông rũ theo từng đường cong trên cơ thể nhanh chóng bị đẩy xuống. "Á", cô khẽ kêu lên, ngẩng đầu lên thì bắt gặp ánh mắt Giang Doãn Chính bỗng trở nên sâu đen thăm thẳm, khuôn mặt nóng ran, cô hét lên: "Biến thái! Anh là đồ lưu manh..”, lời còn chưa dứt cô đã bị đẩy mạnh vào tường. Bức tường bằng gạch men lạnh lẽo khiến cô khẽ run lên, mặc dù ánh đèn ấm áp nhưng cả người cô cứ run rấy, Nụ hôn của anh đã nhanh chóng rơi xuống, mạnh mẽ cắn vào đôi môi cô. Lực rất mạnh nhưng ngay cả tiếng kêu đau cũng không thể phát ra. ... Mời các bạn đón đọc Nơi Cuối Con Đường của tác giả Tình Không Lam Hề.