Liên hệ: 0912 699 269  Đăng nhập  Đăng ký

Lao Tù Ác Ma

Người làm cậu bị thương chính là kẻ tàn ác máu lạnh luôn nói yêu cậu. Hắn cho người đánh gãy chân cậu, đã vậy sau đó còn cho người tiêm ma túy vào người cậu chỉ vì muốn trói cậu bên hắn cả đời. Cậu bị hắn ép đến bước đường tuyệt vọng, Không yêu nhưng cũng không trốn được trói buộc của hắn. Cuối cùng bị hắn hành hạ đến mức cả người như đã chết. Đàn em của hắn vô tình không để ý. Khiến hắn đột nhiên mất đi người của mình. Trong lòng hắn như bị lửa thiêu đốt. Thoáng như đã rơi vào bóng tối vô tận. Người hắn nhớ thương sống lại. Nhưng cậu trở thành vô tri. Đem tình yêu hóa thành tuyệt thương. Đem tình yêu biến thành tuyệt lộ. Hắn chỉ mới ôn nhu hôn cậu. “Mạc Mạc, để tôi yêu em lần nữa.” “Tiếu Tẫn Nghiêm, trừ khi tôi chết.” *** Review siêu có tâm by Jian xinh đẹp =)))))) Nhân vật chính, bé thụ Diệp Mạc, thanh tú nhỏ bé gầy yếu trắng trẻo xinh xắn ngây thơ trong sáng dịu dàng ngoan ngoãn lương thiện khí tức thanh khiết sạch sẽ bla bla chuẩn mỹ thụ người gặp người yêu hoa gặp hoa nở =)) đã thế còn được buff thêm cái mác thông minh tài giỏi nhanh nhạy trong kinh doanh, ngoài ra còn những ưu điểm được dặm thêm cho em nó thêm phần hào quang rực rỡ để thu hút nam chính chẳng hạn như cơ thể có mùi thơm tự nhiên, nấu ăn giỏi, thêu thùa may vá nữ công gia chánh (LOL đoạn sau bạn bịa đó =)) ếu có đâu =)))) ) Tóm lại là đạt tiêu chuẩn vợ hiền dâu đảm =))))) Diệp Mạc từ thời đi học đã có mối tình đầu rất đẹp và trong sáng kéo dài suốt 7 năm với Lạc Tần Thiên, con trai độc nhất của chủ nhân Lạc gia tộc, gia tộc hùng mạnh nhất nước Đức đồng thời cũng là người tương lai sẽ kế thừa Lạc gia tộc. Lạc Tần Thiên là chàng trai anh tuấn dương quang, đặc biệt yêu và cưng chiều Diệp Mạc hết mực, tưởng như mối tình sẽ có cái kết như mơ tuyệt đẹp nếu đây không phải là đam ngược máo chóa mà là đam ngọt hường phứn =)) Vào cái ngày định cmn mệnh, Lạc thiếu gia dẫn bé cưng nhà mình đi ra mắt thúc thúc Lạc Xuyên, người từ trước đến nay luôn chăm sóc lo lắng cho Lạc thiếu như con (con chồng =)) ) mình, nơi gặp mặt là Thiên Đường, một nơi nổi tiếng xa hoa đồi trụy dơ bẩn cho những kẻ đến tìm bạn tình một đêm (dẫn vợ ra mắt mà chui vô đây thì bạn Jian cũng ạ bà tác giả luôn =)))))) ) Em nhỏ Diệp Mạc hồi hộp vô cùng, lúc bạn trai đi ra ngoài gọi điện thoại, em nó đi vào nhà vệ sinh, nhờ cái vẻ ngoài được tác giả buff cho chuẩn mỹ thụ mà em nó gặp phải một ông già-dê-béo-xấu thường gặp tưởng nhầm em nó là nam kỹ, lý do, vào Thiên Đường chỉ có 2 dạng người, một là trai bao gái bao bán râm, hai là phú ông phú bà mua râm, em nó ăn mặc đơn giản dị, mặt lại non choẹt ngây thơ chong xáng => trai bao cmnr =)) Vại là em nó bị thả dê, dù cũng là đàn ông nhưng cái thân thụ yếu mềm mong manh nhỏ nhẹ, em nó ráng hết sức mới vùng chạy ra, và lúc này giống phim truyện khung giờ vàng, em nó đụng phải lồng ngực to lớn rắn chắc của nam chính =)) Công, Tiếu Tẫn Nghiêm, bà tác giả thiệt giống như kiểu hận không đủ ngôn từ để tâng bốc thằng công này =)) 26 tuổi, đíu hiểu nó làm mẹ gì mà giàu đíu ai sánh bằng, đứng đầu cả hắc đạo lẫn bạch đạo, một tay che trời, trong truyện có cái mợ gì số một như công ty, nhà hàng, khách sạn, club… thì tự động đều là tài sản của nó cả =)) Ngoài buff tài sản, thế lực ra thì tác giả còn buff thêm nhan sắc nữa, trời phật thánh thần thiên địa la hán phật tổ chúa Jesus ơi, mỗi lần edit tới đoạn tả cận cảnh body gương mặt nó là muốn xỉuuuuu, nói vại tự hiểu luôn =)))) ngoài ra bonus thêm tính tình lãnh khốc hắc ám tàn bạo lãnh huyết bla bla, thân thủ từng là lính đánh thuê đao súng bất nhập, tóm lại là cái gì nhất cũng là của nó, hời ơi =,=’ Quay trở lại lúc Diệp Mạc bị thả dê vùng chạy khỏi đụng phải Tiếu Tẫn Nghiêm, với sức mạnh được buff như siêu nhơn cuồng phong của mình thì chú già béo tội nghiệp kia bị đánh kêu như heo chọc tiết phải vắt giò lên cổ chạy =)) em Mạc tưởng đâu anh hùng cứu mỹ nhơn, ai dè cũng bị Tiếu Tẫn Nghiêm tưởng là nam kỹ dù em nó giải thích muốn mỏi miệng như vô ích, lại còn bị hiểu nhầm đang cố tình lạt mềm buộc chặt, thế là trực tiếp dùng miệng bịt miệng em nhỏ lại, hôn kiểu gì mà em nó xỉu và được khen là ngây thơ =))))))))))) Lúc Diệp Mạc ngất xỉu bị Tiếu Tẫn Nghiêm đưa vào phòng riêng và rape, lấy mất lần đầu của em nó =v= Diệp Mạc sau khi tỉnh lại trở về thì vừa sợ, vừa nhục vừa thấy có lỗi với Lạc Tần Thiên. Chuyện tình của Diệp Mạc với Lạc Tần Thiên gặp cản trở khi thúc thúc Lạc Xuyên của Lạc Tần Thiên không đồng ý việc Lạc Tần Thiên nói muốn kết hôn với Diệp Mạc bởi Lạc gia tộc đời đời độc đinh, Lạc Tần Thiên là dòng máu thuần chủng duy nhất tại Lạc gia tộc, tuyệt đối không thể kết hôn với nam nhân! Sự xuất hiện của Tiếu Tẫn Nghiêm giống như quả bom lớn chia cắt Diệp Mạc và Lạc Tần Thiên, Tiếu Tẫn Nghiêm vừa liên tục uy hiếp và cưỡng bức Diệp Mạc vừa đồng thời yêu cầu Lạc Xuyên bắt Lạc Tần Thiên trở về Đức. Diệp Mạc lo sợ Lạc Tần Thiên sẽ biết chuyện mình bị Tiếu Tẫn Nghiêm cưỡng bức nên đã nén sự uất ức và căm phẫn trong lòng để im lặng thuận theo yêu cầu của Tiếu Tẫn Nghiêm, đồng thời giao kèo rằng mọi chuyện sẽ kết thúc khi Lạc Tần Thiên từ Đức quay về. Diệp Mạc hy vọng Tiếu Tẫn Nghiêm sẽ sớm chán cậu và mong Lạc Tần Thiên mau sớm quay lại. Diệp Mạc sống chung với Tiếu Tẫn Nghiêm, ngoan ngoãn nhu thuận, chiều theo Tiếu Tẫn Nghiêm. Tiếu Tẫn Nghiêm từ khi nào bị dáng vẻ cung thuận ngoan ngoãn của Diệp Mạc, bị những món ăn gia đình ấm áp của Diệp Mạc, bị câu nói “Anh về rồi!” của Diệp Mạc mỗi khi hắn trở về chạm đến tâm can, nhớ đến bản thân mình trong quá khứ khi còn bé đã từng có cuộc sống gia đình hạnh phúc ấm áp thế nào cho đến cái ngày cha mẹ bị người ta hãm hại đến chết phải sống một mình cô độc đến giờ, cuối cùng lại có một người bước vào cuộc sống này sưởi ấm giá lạnh trong lòng. Tiếu Tẫn Nghiêm nhận ra mình không thể để Diệp Mạc rời đi, nhận ra mình đã yêu Diệp Mạc. Tiếu Tẫn Nghiêm đi công tác, Lạc Tần Thiên đã trốn khỏi Lạc gia tộc để quay trở về, Diệp Mạc vui mừng đến phát điên, cậu lên kế hoạch để trốn thoát khỏi Tiếu Tẫn Nghiêm. Lúc Diệp Mạc ra sân bay đón Lạc Tần Thiên, vui sướng ôm chầm lấy Lạc Tần Thiên sau bao ngày bị nhốt trong lồng son, thì Tiếu Tẫn Nghiêm cũng cay đắng chứng kiến hết tất cả, hắn cho rằng Diệp Mạc lừa dối hắn, phản bội hắn, sự tàn nhẫn lãnh khốc của Tiếu Tẫn Nghiêm lộ ra sau bao ngày ôn nhu yêu thương Diệp Mạc. Tiếu Tẫn Nghiêm dùng súng bắn gãy một chân Diệp Mạc, hắn bắt Diệp Mạc trở về, tra tấn đánh đập, dùng tính mạng đứa em gái Diệp Nhã, người thân duy nhất của Diệp Mạc trên đời, người mà Diệp Mạc luôn muốn dành những gì tốt đẹp nhất cho cô, để uy hiếp ép buộc cậu phải chấp nhận tình yêu của hắn, ép buộc cậu phải yêu hắn. Tiếu Tẫn Nghiêm sai thủ hạ báo cho Lạc gia tộc biết nơi ở của Lạc Tần Thiên, Lạc Tần Thiên một lần nữa bị bắt trở về trong căm giận vì bị chia cắt với người yêu. Diệp Mạc một lần nữa bị nhốt trong lồng son của Tiếu Tẫn Nghiêm tạo ra, nỗi căm hận của cậu càng ngày càng chất chồng mà tình yêu của Tiếu Tẫn Nghiêm đối với cậu lại ngày càng điên cuồng, hắn tiêm ma túy vào cơ thể cậu để cậu phải lệ thuộc vào hắn, dùng tính mạng em gái cậu uy hiếp cậu, nói với cậu rằng Lạc Tần Thiên đã chết để cậu chết tâm không còn mơ tưởng gì đến việc sẽ trùng phùng với người đàn ông khác nữa, Diệp Mạc với thân thể tàn tật bị giam lỏng, nhiễm phải độc nghiện để mỗi lần độc tái phát phải hèn hạ nói yêu và hôn Tiếu Tẫn Nghiêm, cậu giống như một hồn ma vật vờ sống không ra sống chết không ra chết. Tìm được cơ hội trốn thoát ra ngoài, Diệp Mạc đứng giữa vách núi cheo leo, thủ hạ của Tiếu Tẫn Nghiêm đuổi đến, Diệp Mạc lại nở nụ cười tươi sáng, nói một câu cuối cùng “Nói cho Tiếu Tẫn Nghiêm biết, tôi hận hắn!” sau đó thả mình rơi xuống vực núi. “Cho đến thời khắc cuối cùng khi ý thức biến mất, lướt qua đại não của Diệp Mạc, lại là hình ảnh của Tiếu Tẫn Nghiêm. Hắc ám vô biên vô hạn, nước mắt lặng lẽ chảy qua khóe mắt Diệp Mạc… Tạm biệt…. Ác ma….” ……………………… Đời đíu như mơ =)) đây chỉ là chút tiết canh thôi chứ cả xô máo chóa còn ở phía sau. =))))) Diệp Mạc trọng sinh, với một thân phận mới, một con người mới lành lặn khỏe mạnh (và thân thể mới này vẫn là một bé mỹ thụ đẹp hoa nhường nguyệt thẹn trắng trẻo mềm yếu =)))) ) tưởng như bắt đầu được một cuộc sống mới, nhưng ai ngờ bà tác giả lại máo chóa đến thế =)) Diệp Mạc trọng sinh vào Diệp Tuyền, con trai kẻ thù hại chết cha mẹ của Tiếu Tẫn Nghiêm, bắt đầu một chuỗi dây dưa không ngừng với kẻ mà Diệp Mạc căm hận nhất. Diệp Tuyền, tên thật là Hạ Tuyền, con trai Hạ Hải Long, một thương nhân tham lam ác độc ngày xưa đã chèn ép cha mẹ Tiếu Tẫn Nghiêm đến nỗi hai vợ chồng phải tự sát để lại đứa con trai còn nhỏ phải lang bạt mồ côi. Hạ Hải Long vốn dĩ đã có vợ con, Hạ Tuyền chỉ là đứa con riêng sinh ra trong một cuộc tình qua đường, ông ta không hề ưa đứa con riêng này nên đã ngụy tạo một tai nạn xe để đưa cậu ra nước ngoài, nhưng Hạ Tuyền đã lén trở về, cuối cùng thực sự lại bị tai nạn xe và mất đi trí nhớ. Hạ Hải Long thuận tiện Hạ Tuyền mất trí nhớ nên đã ngụy tạo thân phận trẻ mồ côi cho Hạ Tuyền, đổi tên cậu theo họ mẹ là Diệp Tuyền, rồi vứt bỏ cậu để cậu tự sinh tự diệt. Sự thực là, khi Hạ Tuyền bị đưa ra nước ngoài, Hạ Hải Long đã dâng đứa con trai riêng có vẻ bề ngoài hấp dẫn đàn ông này của mình đến chỗ Phục Luân, địch thủ số một của Tiếu Tẫn Nghiêm, một kẻ bề ngoài nho nhã anh tuấn hoàn mỹ khí chất quý tộc nhưng đầu óc mưu ma chước quỷ và cực kỳ biến thái, để lấy lòng. Hạ Tuyền dù bị Phục Luân đùa bỡn hành hạ, cậu lại vô tình không kiềm chế được mà yêu Phục Luân mất. Thế nhưng trong mắt Phục Luân, Hạ Tuyền chỉ giống như một món đồ chơi mới mẻ, dùng chán sẽ vứt bỏ. Phục Luân bảo Hạ Hải Long đưa Hạ Tuyền trở về và dâng đến chỗ Tiếu Tẫn Nghiêm làm gián điệp. Hạ Tuyền lúc đấy bị Phục Luân ngụy tạo tai nạn, ai cũng nghĩ cậu đã mất trí nhớ kể cả Hạ Hải Long, để rũ bỏ phiền phức, Hạ Hải Long đã tạo thân phận giả Diệp Tuyền cho Hạ Tuyền và bỏ rơi cậu. Diệp Tuyền theo lệnh Phục Luân ẩn ở thành phố X tìm cơ hội câu dẫn Tiếu Tẫn Nghiêm nhưng không được. Phục Luân xem cậu như quân cờ không có giá trị mà rũ bỏ, Diệp Tuyền tuyệt vọng cùng cực nên đã uống thuốc tự sát. Cùng lúc Diệp Mạc nhảy vực tự sát, ngay thời điểm đó, linh hồn Diệp Tuyền và Diệp Mạc đã tráo đổi cho nhau. Thân phận Diệp Tuyền còn phức tạp hơn Diệp Mạc nghĩ, chính Hạ Hải Long cũng không biết, mẹ ruột của Diệp Tuyền, kỳ thực là đứa con gái duy nhất của Diệp Trọng Quang, một thương nhân lão làng với gia tài khổng lồ và thế lực hùng mạnh. Tiếu Tẫn Nghiêm biết được điều này, hắn đã đề nghị Diệp Mạc trong thân phận Diệp Tuyền trở thành tình nhân của mình. Từng bước dùng thủ đoạn giết chết Diệp Trọng Quang, chiếm đoạt toàn bộ tài sản và thế lực của Diệp Trọng Quang thông qua Diệp Mạc. Xong việc, Tiếu Tẫn Nghiêm định thủ tiêu Diệp Mạc, nhưng hắn chợt nhận ra, mình có hứng thú với người con trai này… Diệp Mạc trọng sinh lần nữa trong thân xác Diệp Tuyền, những tưởng cuộc đời cậu sẽ sang trang, nhưng cậu cay đắng nhận ra cuộc sống của cậu thậm chí còn tăm tối và mờ mịt hơn kiếp trước, bởi sự hiện diện của Tiếu Tẫn Nghiêm. Diệp Mạc chịu đủ sự dày vò, uy hiếp, áp bức của Tiếu Tẫn Nghiêm đến mức sắp phát điên, hắn liên tục đem những người thân yêu nhất bên cạnh cậu ra hãm hại để uy hiếp cậu. Diệp Mạc nhận ra cậu không thể cứ tiếp tục nhu nhược như trước nữa. Diệp Mạc trở nên lạnh lùng cứng rắn hơn để đối đầu với Tiếu Tẫn Nghiêm, Tiếu Tẫn Nghiêm càng ngày càng bị hình ảnh Diệp Mạc lúc trước ẩn hiện trong thân xác Diệp Mạc hiện tại, hắn bị thu hút và muốn chiếm đoạt cậu. Từ thô bạo đến ôn nhu, hắn muốn có được người con trai này. Giữa lúc Diệp Mạc tuyệt vọng nhất, Lạc Tần Thiên đã quay trở lại tìm cậu, hạnh phúc khi đoàn tụ với người yêu khiến Diệp Mạc quên hết tất cả mọi nguy cơ từ Tiếu Tẫn Nghiêm vẫn còn đang rình rập cậu. Lạc Tần Thiên chạy trốn Lạc gia tộc để trở về tìm Diệp Mạc, với lời hứa sẽ mang Diệp Mạc rời đi. Diệp Mạc bị giằng co giữa Lạc Tần Thiên và sự bá đạo bám đuổi ráo riết của Tiếu Tẫn Nghiêm. Ngay khi cậu quyết định cùng Lạc Tần Thiên chạy trốn, thì bất ngờ, Lạc Tần Thiên đã buông tay cậu, anh nói rằng chờ khi anh nắm được thế lực của Lạc gia tộc trong tay, anh sẽ quay lại đón cậu. Diệp Mạc đã không còn kiên nhẫn để chờ đợi lời hứa nào nữa, Lạc Tần Thiên từng từ bỏ tất cả để yêu cậu hiện tại lại trở nên tham vọng tìm kiếm quyền lực khiến cho cậu thực sự thất vọng và cả tuyệt vọng. Diệp Mạc đã suy sụp và chán chường vô cùng khi Lạc Tần Thiên rời đi, và khi đó sự ôn nhu ngọt ngào của Tiếu Tẫn Nghiêm đã khiến cậu dần xiêu lòng. Thế nhưng khi tâm cậu dường như đã ngả về phía Tiếu Tẫn Nghiêm, thì Diệp Tuyền, trong thân xác cũ của cậu đã xuất hiện. Diệp Tuyền dễ dàng có được Tiếu Tẫn Nghiêm, với chiêu bài cũ rích em bị mất trí =))))) Diệp Tuyền, sau khi bị tráo đổi linh hồn trở thành Diệp Mạc, người phát hiện ra cậu chính là Phục Luân, Phục Luân đã hiểu hết câu chuyện hoán chuyển linh hồn thần kỳ này, hắn nghĩ ra kế hoạch đưa Diệp Tuyền đến chỗ Tiếu Tẫn Nghiêm để làm gián điệp đánh cắp cơ mật, Diệp Tuyền bởi yêu mù quáng Phục Luân nên sẵn sàng làm tất cả cho hắn. Phục Luân đưa Diệp Tuyền đến chỗ Tiếu Tẫn Nghiêm, người yêu đột nhiên quay về, Tiếu Tẫn Nghiêm mừng khôn xiết, mọi ôn nhu yêu thương hắn dành hết cho Diệp Tuyền. Và bỏ rơi Diệp Mạc, người yêu thực sự của hắn. Tuy nhiên, Diệp Mạc vẫn là Diệp Mạc và Diệp Tuyền thì vẫn là Diệp Tuyền, dù thân xác có hoán đổi nhưng bản chất vẫn không thể thay đổi. Tiếu Tẫn Nghiêm mơ hồ nhận ra mình đối với người yêu rất xa lạ, trong khi luôn luôn bị hấp dẫn bởi Diệp Tuyền (Diệp Mạc) “Trước mặt em ấy tôi là thánh nhân nhưng trước mặt cậu tôi lại là cầm thú” :))) Mỗi đêm Tiếu Tẫn Nghiêm vẫn tìm đến Diệp Mạc, dù biết người yêu đang ở nhà chờ hắn nhưng hắn vẫn không thể kiềm được mà đến tìm Diệp Mạc. Diệp Tuyền thẳng thắn đối mặt với Diệp Mạc, Diệp Tuyền ngây thơ trong sáng lúc trước, kể từ khi tự sát đã thực sự chết rồi, cậu trở nên xảo quyệt và độc ác, Diệp Tuyền bắt đầu dùng thủ đoạn hãm hại Diệp Mạc, từ việc xô Diệp Mạc xuống biển và giả vờ bị té xuống cùng để Tiếu Tẫn Nghiêm bỏ mặc Diệp Mạc mà cứu mình, đỉnh điểm và vu oan cho Diệp Mạc là gián điệp của Phục Luân! Những hình ảnh của Diệp Tuyền lúc trước ở bên cạnh Phục Luân khiến Diệp Mạc đang ở trong thân xác Diệp Tuyền không thể chối cãi, chỉ có thể nghẹn ngào “Tôi mới là Diệp Mạc!” Tiếu Tẫn Nghiêm đã nhẫn tâm bắn Diệp Mạc, đồng thời, theo đúng kế hoạch của Phục Luân, kẻ đang có hứng thú với Diệp Mạc, Tiếu Tẫn Nghiêm đã đưa Diệp Mạc đến chỗ Phục Luân. Diệp Mạc bị Phục Luân tra tấn hành hạ đến mức trở nên điên loạn thực sự. Tiếu Tẫn Nghiêm từ lúc đưa Diệp Mạc đến chỗ Phục Luân thì luôn bứt rứt khó hiểu, hắn lái xe đến nhà trọ Diệp Mạc, vô tình phát hiện ra quyển nhật ký của cậu viết từ khi trọng sinh. Phát hiện ra, cậu mới chính là Diệp Mạc, cậu mới chính là người hắn yêu nhất trên đời, và… hóa ra cậu cũng đã yêu hắn rồi! ………….. Sau khi xử lý Diệp Tuyền (bởi vì dù sao Diệp Tuyền cũng đang mang thân xác Diệp Mạc nên Tiếu Tẫn Nghiêm không nỡ giết, chỉ nhốt lại), mang Diệp Mạc trở về, Tiếu Tẫn Nghiêm thề rằng đời này sẽ không để Diệp Mạc phải chịu bất kỳ tổn thương nào nữa. Diệp Mạc có vấn đề về thần trí, cậu điên loạn, sau một hồi thì cậu hoàn toàn mất trí nhớ. Tiếu Tẫn Nghiêm ôn nhu nói rằng, hắn là người yêu của cậu, cả hai rất yêu nhau. Diệp Mạc thần trí mơ hồ đã tin tưởng hắn. Cả hai trải qua những ngày tháng thực sự ngọt ngào, Tiếu Tẫn Nghiêm cực kỳ sủng ái yêu thương Diệp Mạc, hoàn toàn là thê nô của cậu. Cả hai quyết định kết hôn, vào hôn lễ tưởng chừng như sẽ rất ngọt ngào hạnh phúc ấy, đoạn phim mà Phục Luân hành hạ Diệp Mạc đã được phát lên, Diệp Mạc nhớ lại tất cả những gì mình đã phải chịu đựng, cậu căm thù Tiếu Tẫn Nghiêm. Và khi ấy Lạc Tần Thiên lại trở lại, Diệp Mạc đã quá mệt mỏi với Tiếu Tẫn Nghiêm, cậu trở về bên cạnh Lạc Tần Thiên. Có những chuyện đã không còn như cũ, cả trái tim Diệp Mạc cũng vậy, cho dù rất căm hận Tiếu Tẫn Nghiêm, nhưng cậu không thể không thừa nhận, mình đã yêu Tiếu Tẫn Nghiêm. Một cuộc đối đầu giữa ba người, Diệp Mạc đã đứng về phía Lạc Tần Thiên, khiến Tiếu Tẫn Nghiêm phải nhận thua cuộc và phải để Diệp Mạc đi. Tiếu Tẫn Nghiêm đã dùng súng tự bắn mình trước mặt Diệp Mạc để trả nợ cho cậu. Nhân lúc Tiếu Tẫn Nghiêm bị thương, Lạc Tần Thiên muốn giết chết hắn, nhưng Diệp Mạc đã ngăn cản. Ngay lúc này, Lạc Tần Thiên nhận ra trái tim của Diệp Mạc không còn là của anh nữa. Anh thực sự đã đánh mất cậu rồi. ……………………. Diệp Mạc lựa chọn Tiếu Tẫn Nghiêm, hắn thề thốt từ giờ trở đi tuyệt đối sẽ hết mực yêu thương cậu, không để cậu chịu bất cứ tổn thương nào nữa. Diệp Mạc một lần nữa đặt niềm tin vào hắn. Một cuộc sống hôn nhân cực kỳ ngọt ngào của Diệp Mạc cùng Tiếu Tẫn Nghiêm diễn ra. Nhưng đm cái truyện này bao máu chóa mà =)))))))) Tiếu Tẫn Nghiêm vì muốn giữ Diệp Mạc lại lúc cậu định rời đi với Lạc Tần Thiên sau khi hắn thua cuộc, nên đã dùng tính mạng Diệp Nhã, em gái Diệp Mạc uy hiếp cậu. Ai ngờ đâu đó lại là sai lầm rất lớn của Tiếu Tẫn Nghiêm. Đêm đó, Diệp Nhã bị rút ống thở nên đã qua đời. Diệp Mạc không hề hay biết, chỉ nghĩ đứa em gái của mình đã khỏe mạnh lại và đang ở nước ngoài theo đuổi nghiệp dương cầm. Tiếu Tẫn Nghiêm không muốn Diệp Mạc biết được sự thật, sợ rằng hạnh phúc hắn khó khăn lắm mới có được sẽ tan biến, thế nên bằng mọi thủ đoạn, hắn cũng phải che giấu Diệp Mạc. Tiếu Tẫn Nghiêm đáng sợ đến mức để Diệp Mạc uống thuốc bổ mà thực ra là một thứ thuốc mà nếu dùng một thời gian dài, cậu sẽ hoàn toàn trở nên ngây dại, chỉ biết cười ngây ngô, mãi mãi ở bên cạnh hắn. Phục Luân đã cài gián điệp là một tên bác sĩ, Phó Nhân, đến chỗ Tiếu Tẫn Nghiêm, gã này đã mập mờ ám chỉ có Diệp Mạc biết thuốc bổ Tiếu Tẫn Nghiêm cho cậu uống có vấn đề. Diệp Mạc phát hiện ra sự thật về thứ thuốc này, cậu giận Tiếu Tẫn Nghiêm, Tiếu Tẫn Nghiêm lời ngon tiếng ngọt nói rằng vì mình quá yêu cậu, sợ mất cậu nên mới làm thế. Diệp Mạc nói, đây là lần cuối cậu tha thứ cho hắn. Phó Nhân trước đây vốn là bác sĩ chăm sóc cho Diệp Nhã, gã đã ám chỉ cho Diệp Mạc biết sự thật về Diệp Nhã, cậu âm thầm đi tìm em gái mình và đau đớn phát hiện ra, đứa em gái duy nhất của cậu đã chết, chết trong tay người chồng của cậu! Thù hận trong Diệp Mạc dâng đến đỉnh điểm, cậu quyết định trả thù Tiếu Tẫn Nghiêm, Diệp Mạc trở thành gián điệp cho Phục Luân, cậu đánh cắp cơ mật của Tiếu Tẫn Nghiêm về cho Phục Luân, tiết lộ hành trình của Tiếu Tẫn Nghiêm khiến hắn và một số thủ hạ bị tập kích đến bị thương, đỉnh điểm, cậu dùng thuốc độc của Phục Luân để giết chết Tiếu Tẫn Nghiêm. Thứ thuốc độc này, dùng đến một khoảng thời gian, người dùng thuốc sẽ chết không thể tìm ra nguyên nhân và không thể cứu chữa. Diệp Mạc giả vờ làm hòa và tha thứ cho Tiếu Tẫn Nghiêm, cậu nấu canh cho Tiếu Tẫn Nghiêm ăn, mỗi ngày đều bỏ vào một ít thuốc. Mọi hành động của cậu đều có sự giám sát qua camera của Phó Nhân. Diệp Mạc dùng thù hận để sống, lấy phục thù làm mục tiêu sống. Nhưng, một ngày khi ra thăm mộ Diệp Nhã, cậu đã gặp cô y tá lúc trước chăm sóc cho Diệp Nhã và biết được sự thật, chính Diệp Nhã đã tự rút ống thở để tự sát, cô bé biết anh trai mình đang bị kẻ nào đó dùng mình để uy hiếp, cô không muốn mãi trở thành gánh nặng cho anh trai. Đều là âm mưu của Phục Luân, hắn đã sai Phó Nhân tìm cách lấp liếm sự thật này và đổ vấy tất cả mọi tội lỗi cho Tiếu Tẫn Nghiêm. Cách duy nhất để giết chết kẻ bất bại như Tiếu Tẫn Nghiêm, chỉ có thể là dùng chính người Tiếu Tẫn Nghiêm yêu và tin tưởng nhất trên đời, Diệp Mạc. Sau khi biết toàn bộ sự thật, Diệp Mạc giống như bị rút hết sức lực, cậu đau khổ cùng cực. Một mình Diệp Mạc đã chịu đựng đau đớn và hối hận giày xéo này. Cậu quyết định kết thúc tất cả! Diệp Mạc nói muốn chia tay với Tiếu Tẫn Nghiêm, nhưng hắn không đồng ý, vẫn cố gắng tìm cách vãn hồi. Và rồi, Tiếu Tẫn Nghiêm phát hiện ra sự thật, Diệp Mạc đã đánh cắp cơ mật tối quan trọng của hắn cho Phục Luân, đồng thời cậu cũng đã hạ thuốc độc hắn từ trước đến nay, thời hạn đã đủ để hắn sắp phải chết! Hóa ra những gì gọi là đã tha thứ, những gì gọi là quay trở lại như lúc trước mà cậu nói, đều là lừa gạt. Tiếu Tẫn Nghiêm bị chính người mình yêu nhất lừa dối và hãm hại khiến hắn tức giận đến mức hận không thể giết chết Diệp Mạc! Cả hai người chấm dứt! Diệp Mạc rời đi, cậu giấu nước mắt, và không hối hận về những gì mình đã làm. Diệp Mạc mắc bệnh, Tiếu Tẫn Nghiêm đã đuổi cậu ra khỏi bệnh viện của hắn. Vứt bỏ kỷ vật của cả hai. Diệp Mạc im lặng chấp nhận. Diệp Mạc ngày càng tiều tụy, và cái chết đã thực sự kề cận cậu. Một ngày nọ, Diệp Mạc đã lặng lẽ ra đi. Sự thật đằng sau sự thật, Tiếu Tẫn Nghiêm phát hiện, hóa ra, những gì mà hắn biết không hẳn là sự thật. Diệp Mạc hạ thuốc độc giết hắn, kỳ thực cậu đang qua mặt Phục Luân, người đã uống thuốc độc, chính là cậu. Cơ mật mà cậu đánh cắp cho Phục Luân, nhìn qua tưởng là thật, nhưng lại là giả!! Chỉ tiếc, khi Tiếu Tẫn Nghiêm biết được sự thật, đi tìm Diệp Mạc, thì đã muộn, cái hắn nhận được, chỉ còn là cái xác đã lạnh của Diệp Mạc. Tiếu Tẫn Nghiêm không chấp nhận được sự thật này, hắn xây một hầm băng giữ xác Diệp Mạc bên cạnh, ngày ngày đều đến ở bên cạnh cậu như cậu vẫn còn sống. Thủ hạ Tiếu Tẫn Nghiêm sợ rằng nếu cứ kéo dài như vậy, Tiếu Tẫn Nghiêm sẽ phát điên nên đã hỏa táng xác Diệp Mạc. Tiếu Tẫn Nghiêm mỗi đêm đều ôm tro cốt Diệp Mạc đi vào giấc ngủ…. ………………… Còn máo chóa nữa =)) chưa hết =)) đã bảo truyện này là cả xô máo chóa mà =)))) Diệp Mạc thời điểm chết đi, linh hồn cậu đã hoán đổi lại với Diệp Tuyền. Còn Diệp Tuyền, trong lúc chạy trốn đã rơi xuống sông chết đi. Diệp Mạc trở lại thân xác cũ của mình, tuy nhiên cậu mất trí nhớ, được hai vợ chồng ngư dân cứu sống. Hai vợ chồng ngư dân kia không may qua đời, để lại đứa con trai 2 tuổi tên Tiểu Phong, Diệp Mạc đã nhận nuôi thằng bé và đưa nó đến thành phố khác sinh sống, nhờ trí thông minh và tài kinh doanh, chẳng mấy chốc, ba năm sau, Diệp Mạc đã tạo dựng được một nhà hàng riêng cho mình, cuộc sống của cậu với đứa con trai rất yên bình. Một ngày tuyết rơi, tại một công viên thiếu nhi, Diệp Mạc đã gặp lại Tiếu Tẫn Nghiêm, hắn lập tức nhận ra, cậu chính là Diệp Mạc, là người hắn yêu! Hắn quyết tâm một lần nữa theo đuổi cậu, dùng ôn nhu và chân thành để có được cậu! Sai lầm trong quá khứ, tuyệt đối sẽ không để lặp lại. Tiếu Tẫn Nghiêm vì Diệp Mạc rũ bỏ thân phận thật mà đổi tên thành Tiếu Tĩnh, có một đứa con trai, nhà nghèo khổ để được làm công trong nhà hàng của Diệp Mạc, vừa ôn nhu vừa mãnh liệt, Tiếu Tẫn Nghiêm dùng mọi cách để chiếm lấy trái tim Diệp Mạc, kể cả mua chuộc hai thằng nhóc nói tốt cho mình với Diệp Mạc. Phó Hữu, em trai Phó Nhân, thủ hạ của Phục Luân, gã vì trả thù cho em trai nên quyết tâm giết chết Tiếu Tẫn Nghiêm. Diệp Mạc rơi vào tay Phó Hữu, Tiếu Tẫn Nghiêm một mình đến cứu cậu, vì cậu mà chịu sự đánh đập tra tấn, lúc ấy Diệp Mạc chợt nhớ ra tất cả, nhớ mình đã từng hận nhưng cũng yêu người đàn ông này đến mức nào. Trải qua một hồi sóng gió, cuối cùng Diệp Mạc cũng trở về bên cạnh Tiếu Tẫn Nghiêm, sống một cuộc sống gia đình ngọt ngào hạnh phúc cùng hai đứa nhóc con đáng yêu. Mời các bạn đón đọc Lao Tù Ác Ma của tác giả Cáp Khiếm Huynh.

Nguồn: dtv-ebook.com

Xem

Bạch Thủ Yêu Sư
Tóm tắt & Review (Đánh Giá) sách Bạch Thủ Yêu Sư của tác giả Hắc Sơn Lão Quỷ. Kẻ cùng hung cực ác, mẫn diệt nhân tính, gọi là "Nhân tiêu" ! Kẻ lõi đời khéo đưa đẩy, am hiểu sâu nhân tình, gọi là "Nhân tinh!" Kẻ hung thần ác sát, giết người như ngóe, gọi là "Nhân đồ!" Như vậy, kẻ làm việc ba vân quỷ quyệt, đa trí như yêu thì gọi là. . . *** REVIEW Bạch thủ yêu sư-Hắc sơn lão quỷ Người khác xuyên qua có bàn tay vàng, tư chất nghịch thiên, hệ thống tuỳ thân. Hắn xuyên qua có cái huynh trưởng ngưu bức- tuyệt thế thiên tài, nói là yêu nghiệt cũng không đủ, tu đạo ba chục năm bằng người khác tu cả đời, đăng đỉnh Tiên Đạo. Gì cơ ? kịch bản sai sai, hắn mới là nhân vật chính cơ mà ??? Dưới bóng cây mát của huynh trưởng, Phương gia lão nhị rung đùi nằm hưởng thụ, sáng đi thanh lâu chém hồ yêu, chiều rải tiền chào hỏi lão bách tính, an an ổn ổn làm cái phong lưu phóng khoáng công tử ca. Đột nhiên, triều đình truyền tin đến, huynh trưởng ngỏm rồi. Xong, lần này xong con bê. Cả thiên hạ chú mục Phương gia, lão đại ngỏm rồi, lão nhị là cái công tử ca phế vật, thao thiết thịnh yến chia cắt Phương gia của cải, sắp đến rồi ? Liễu Hồ thành có cái gia đình bình thường, sinh ra hai cái hài tử. Lão đại vạn cổ khoáng thế yêu nghiệt, đè ép một thời đại không thở nổi, lão nhị…chẳng lẽ lại là cái thường nhân ? Phương gia lão nhị từ cái công tử bột mặt trắng nhỏ, thoắt biến gáy lên tiếng hót kinh người. Phương gia, không-có-cái-người-bình-thường. Huynh trưởng quy tiên, từ nay đến hắn gánh Phương gia, đạp lên con đường còn dang dở của huynh trưởng. Phương gia lão đại nổi tiếng thiện nhân, thanh liêm công chính. Phương gia lão nhị âm hiểm xảo trá, không từ thủ đoạn. Nhưng bọn hắn cùng chung cái mục đích-cứu vớt thương sinh. Thế đạo này quá loạn. Quần ma loạn vũ, bách yêu dạ hành. Nhưng yêu ma nhiều khi, không đáng sợ bằng nhân tính. Cùng hung cực ác, mất đi tính người, gọi là “Nhân tiêu”. Lõi đời khéo đưa đẩy, am hiểu nhân tính, gọi là “Nhân tinh” Hung thần ác sát, giết người như ngoé, gọi là “Nhân đồ” Cả thiên hạ đều biết Phương gia lão đại tư chất kinh người, nhưng không ai biết Phương gia lão nhị trí kế như yêu. Bạch thủ yêu sư là cuộc phiêu lưu của Phương Nhị, hắn vốn dĩ không muốn mạnh lên, chỉ muốn sáng tôí ăn bám phụ mẫu. Ai cho các ngươi cái quyền hại chết ta huynh trưởng? Giết người-Đền mạng. Truyện đan xen giữa các màn đấu trí kinh điển, tình tiết hài hước nhưng cũng điểm xuyết những giây phút lắng đọng khiến độc giả rơi nước mắt. Nhưng ta xin phép không spoil tại đây mất hay, he he. Truyện đang ra nên các đạo hữu cân nhắc nhảy hố, mỗi ngày 2 chương già trẻ gái trai không gạt. Điểm trừ là hệ thống tu luyện không quá rõ ràng, dẫn đến thực lực của từng cảnh giới hơi mơ hồ, nhưng nhân vô thập toàn, theo đánh giá của cá nhân ta - đáng đọc. *** Tóm tắt Bạch Thủ Yêu Sư là một bộ truyện huyền huyễn, kể về cuộc hành trình tu tiên của một chàng trai xuyên việt tên là Phương Nhị. Phương Nhị vốn là một dân văn phòng bình thường, nhưng trong một lần gặp nạn, anh đã xuyên việt đến một thế giới tu tiên. Tại đây, Phương Nhị gặp được cô gái xinh đẹp tên là Tiêu Tuyết, và cả hai đã trở thành bạn đồng hành. Dưới sự giúp đỡ của Tiêu Tuyết, Phương Nhị đã bắt đầu học tập tu tiên. Ban đầu, Phương Nhị không có tư chất tu tiên, nhưng nhờ trí tuệ và sự kiên trì, anh đã dần tiến bộ. Phương Nhị cũng đã gặp phải nhiều khó khăn và thử thách, nhưng anh đã vượt qua tất cả và trở thành một Luyện Khí Sĩ. Review Bạch Thủ Yêu Sư là một bộ truyện khá hấp dẫn. Tác phẩm có nhiều điểm sáng như: Cốt truyện độc đáo: Cốt truyện của truyện khá mới lạ, khi nhân vật chính là một người xuyên việt không có tư chất tu tiên. Nhân vật chính ấn tượng: Phương Nhị là một nhân vật chính rất đặc biệt. Anh không phải là một người mạnh mẽ nhất, nhưng lại rất thông minh và có khả năng xử lý tình huống nhanh nhạy. Tình tiết hài hước: Hắc Sơn Lão Quỷ là một nhà văn có lối viết hài hước, mang đến cho người đọc những giây phút thư giãn thoải mái. Tuy nhiên, tác phẩm cũng có một số nhược điểm như: Cách hành văn đôi khi còn hơi dài dòng: Hắc Sơn Lão Quỷ là một nhà văn có lối viết khá dài dòng, đôi khi khiến người đọc cảm thấy hơi mệt mỏi. Hệ thống tu luyện không quá rõ ràng: Hệ thống tu luyện của truyện không được giải thích cụ thể, khiến người đọc đôi khi cảm thấy hơi khó hiểu. Nhìn chung, Bạch Thủ Yêu Sư là một bộ truyện đáng đọc và hứa hẹn sẽ trở thành một tác phẩm nổi tiếng trong tương lai. Đánh giá Thể loại: Huyền huyễn Điểm cộng: Cốt truyện độc đáo Nhân vật chính ấn tượng Tình tiết hài hước Điểm trừ: Cách hành văn đôi khi còn hơi dài dòng Hệ thống tu luyện không quá rõ ràng Kết luận: Đáng đọc Một số điểm nổi bật của truyện: Cốt truyện độc đáo: Cốt truyện của truyện khá mới lạ, khi nhân vật chính là một người xuyên việt không có tư chất tu tiên. Điều này tạo ra nhiều tình huống hài hước và thú vị. Nhân vật chính ấn tượng: Phương Nhị là một nhân vật chính rất đặc biệt. Anh không phải là một người mạnh mẽ nhất, nhưng lại rất thông minh và có khả năng xử lý tình huống nhanh nhạy. Điều này khiến anh trở thành một nhân vật rất đáng yêu và đáng hâm mộ. Tình tiết hài hước: Hắc Sơn Lão Quỷ là một nhà văn có lối viết hài hước, mang đến cho người đọc những giây phút thư giãn thoải mái. Một số điểm cần lưu ý: Cách hành văn đôi khi còn hơi dài dòng: Hắc Sơn Lão Quỷ là một nhà văn có lối viết khá dài dòng, đôi khi khiến người đọc cảm thấy hơi mệt mỏi. Hệ thống tu luyện không quá rõ ràng: Hệ thống tu luyện của truyện không được giải thích cụ thể, khiến người đọc đôi khi cảm thấy hơi khó hiểu. Nhìn chung, Bạch Thủ Yêu Sư là một bộ truyện khá hấp dẫn và đáng đọc. *** Truyện kể rằng, thành Liễu Hồ có gia đình bình thường, sinh ra 2 người con bất thường, người con lớn trời sinh kinh thiên kỳ tài mà thành thiên tài trẻ tuổi mạnh nhất trong lịch sử, người con thứ hai là dân xuyên việt, trí tuệ kinh thiên, nhưng không có tư chất tu tiên, chỉ biết sống hưởng thụ tới già, vốn chuyện này cũng chả có gì lớn vì hắn cũng thích cuộc sống như thế này, nhưng tới một ngày kia … ra chuyện  Hệ thống: (Luyện khí sĩ) Bảo cảnh ( Dưỡng Khí, Luyện Tức, Trúc Cơ ) Thần cảnh ( Ngưng Quang, Kim Đan, Nguyên Anh ) Tiên cảnh ( Quy Tàng, Hóa Thần, Thái Hư ) ..... học đồ thăng cấp: thư viện - quận tông - thần cung - tiên điện  công pháp cấp bậc: nhất phẩm tiên thánh - nhị phẩm âm dương - tam phẩm kim ngọc - tứ phẩm lưu ly - ngũ phẩm chân bảo Đan cấp : linh - bảo - thần – tiên Mời các bạn mượn đọc sách Bạch Thủ Yêu Sư của tác giả Hắc Sơn Lão Quỷ.
Chư Thiên Ký
Tóm tắt & Review (Đánh Giá) sách Chư Thiên Ký của tác giả Trang Tất Phàm. Chư thiên vạn giới trong lúc đó, có một nơi tên là La Phù thế giới, 10 vạn năm sinh, 10 vạn năm diệt, thế gian vạn vật trăm tỉ tỉ sinh linh, liền ở này 20 vạn năm một lần sinh diệt ở trong trầm luân, vòng đi vòng lại tuần hoàn không ngớt, mãi đến tận 1 năm này, một cái mấy vạn năm trước liền đã chết đi thiếu niên ở Tàng Kiếm các ở trong tỉnh lại... *** Tóm tắt Chư Thiên Ký là một bộ tiểu thuyết tiên hiệp của tác giả Trang Tất Phàm. Câu chuyện kể về Lâm Phi, một người xuyên việt đến thế giới La Phù. Ở thế giới này, Lâm Phi có hai cơ hội để tu luyện, nhưng cả hai đều thất bại. Lần đầu tiên, Lâm Phi bị phát hiện trời sinh kinh mạch có thiếu, không thể tu luyện. Lần thứ hai, Lâm Phi bị đánh bại bởi Tống Thiên Hành, một người bạn cũ cũng là đối thủ của mình. Sau khi chết, Lâm Phi được chuyển kiếp vào một thế giới song song, cũng là La Phù nhưng đã trôi qua hàng vạn năm. Ở thế giới này, Lâm Phi có cơ hội thứ ba để tu luyện. Lần này, Lâm Phi đã quyết tâm không để lỡ cơ hội. Đánh giá Chư Thiên Ký là một bộ tiểu thuyết có nhiều điểm sáng. Đầu tiên, tác giả đã xây dựng một thế giới tiên hiệp rộng lớn và hấp dẫn. Thế giới này có nhiều chủng tộc, quốc gia và môn phái khác nhau, tạo ra một bức tranh đa dạng và sinh động. Thứ hai, các nhân vật trong truyện được xây dựng khá tốt. Lâm Phi là một nhân vật chính có tính cách kiên định và quyết tâm. Tống Thiên Hành là một nhân vật phản diện có tính cách tàn nhẫn và tham vọng. Thứ ba, cốt truyện của truyện khá hấp dẫn. Câu chuyện có nhiều tình tiết bất ngờ và kịch tính, khiến người đọc không thể rời mắt. Tuy nhiên, bộ truyện cũng có một số điểm hạn chế. Đầu tiên, tác giả có phần lạm dụng các tình tiết harem. Trong truyện, Lâm Phi có nhiều mối quan hệ tình cảm với các nhân vật nữ khác nhau, điều này có thể khiến một số độc giả cảm thấy khó chịu. Thứ hai, tác giả có phần thiên vị Lâm Phi. Lâm Phi thường xuyên được buff sức mạnh một cách bất hợp lý, điều này khiến câu chuyện trở nên thiếu logic. Nhìn chung, Chư Thiên Ký là một bộ tiểu thuyết tiên hiệp khá hay. Bộ truyện có nhiều điểm sáng về thế giới, nhân vật và cốt truyện. Tuy nhiên, bộ truyện cũng có một số điểm hạn chế cần được cải thiện. Điểm cộng Thế giới tiên hiệp rộng lớn và hấp dẫn Các nhân vật được xây dựng khá tốt Cốt truyện khá hấp dẫn Điểm trừ Lạm dụng các tình tiết harem Thiên vị Lâm Phi Đánh giá chung: 7/10 ***   Ta gọi là Lâm Phi, là một người "xuyên việt". Chỉ bất quá, so với những thứ kia hoặc là cứu thế giới hoặc là đánh hạ hậu cung xuyên Việt tiền bối, ta đây hơn mười năm xuyên việt việc trải qua, quả thực có chút không lấy ra được. . . Đi tới thế giới La Phù này hơn mười năm, ta tổng cộng đã làm qua hai chuyện. . . Một là ở tám tuổi thời điểm, một hơi thở chép mười mấy bài thơ, vốn là muốn lừa bịp một chút thường đánh ta lòng bàn tay tư thục lão phu, kết quả không tâm bị đi ngang qua Vấn Kiếm Tông chưởng giáo thấy, chưởng giáo tại chỗ dọa hỏng, kêu khóc yêu cầu ta bái nhập Vấn Kiếm Tông. Hai là ở bái nhập Vấn Kiếm Tông ngày thứ hai, bị phát hiện trời sinh kinh mạch có thiếu, đồng lứa cũng đừng nghĩ dưỡng khí có thành, cả đêm bị thẹn quá thành giận chưởng giáo đá vào rồi Tàng Kiếm Các. Sau đó ta ngay tại Tàng Kiếm Các ngây người vài chục năm. . . Biết điều, mười mấy năm qua ta thực ra sinh sống tốt, mỗi ngày ngon lành đồ ăn thức uống, nên còn chờ gặp một cái không thiếu, còn khắp nơi được người tôn trọng, ngay cả chân truyền đệ thấy ta, đều phải cung cung kính kính kêu một tiếng sư huynh. Bình thường công việc cũng chỉ là đơn giản quét dọn, nhàn rỗi không chuyện gì thời điểm, còn có thể tùy tiện cầm mấy quyển Kiếm Điển đi ra lật xem một chút, ngược lại ta trời sinh kinh mạch có thiếu, đồng lứa đều không hy vọng đột phá dưỡng khí cảnh giới, căn bản không tồn tại học trộm không học trộm vấn đề. Đáng tiếc, như vậy dễ chịu nhật, thật giống như là muốn chấm dứt. . . Ba năm trước đây, thế giới La Phù liền bắt đầu rối loạn, Trích Tiên xuất thế, Ma Đế sống lại, mấy đại cấm địa hãy cùng hẹn xong như thế, một tên tiếp theo một tên chạy ra, Thuần Dương Cung, Trường Sinh Điện, Bất Lão Sơn, những đồ vật to lớn này cũng với điên rồi tựa như, mấy vạn năm oán hận chất chứa trong một đêm bùng nổ, giết được là máu chảy thành sông, tam năm qua, đánh nát hơn nửa thế giới La Phù. Mấy ngày trước, ta cái kia tiện nghi sư phụ, cũng chính là chưởng giáo lão nhân gia ông ta, cũng không biết có phải hay không là lương tâm phát hiện, lại lặng lẽ tới một chuyến Tàng Kiếm Các, miễn cưỡng nhét vào mấy tờ Hư Không Phù, vạn nhất có chuyện lời nói dùng để chạy thoát thân. . . Lão đầu có thể là lão hồ đồ, thật muốn có chuyện lời nói, ta một trời sinh kinh mạch có thiếu phế nhân, dựa vào đã phá Hư Không Phù, có thể chạy thoát mới có quỷ. . . Liền như vậy, hay lại là thừa dịp có thời gian, trước tiên đem di thư viết xong lại, dầu gì cũng là người "xuyên việt", không thể chết được như vậy không minh bạch. . . Một cái người "xuyên việt" di thư. . . . "Nơi này là Tàng Kiếm Các? Ta không là chết ấy ư, tại sao sẽ ở Tàng Kiếm Các?" Lâm Phi cố hết sức mở mắt, đầu tiên nhìn thấy, lại là Tàng Kiếm Các, còn không chờ Lâm Phi hiểu rõ đây là chuyện gì xảy ra, vô số trí nhớ đã từ chỗ sâu trong óc tuôn ra ngoài. Ước chừng qua thời gian một nén nhang, Lâm Phi mới trợn mắt hốc mồm phục hồi tinh thần lại. . . " Chửi thề một tiếng, lại chuyển kiếp?" Là, lại chuyển kiếp! Cũng còn khá, lần này xuyên việt không tính là vượt quá bình thường, đồng dạng là ở thế giới La Phù, đồng dạng là ở Vấn Kiếm Tông, chỉ bất quá thời gian vượt qua vài vạn năm, phụ thân ở một cái gọi giống vậy làm Lâm Phi trên người thiếu niên, mà cái Lâm Phi thân phận, chính là Vấn Kiếm Tông Thập Nhị Phong một trong Ngọc Hành Phong nội môn đệ. "Kỳ quái, năm đó Vấn Kiếm Tông từ trên xuống dưới đều tại Hắc Uyên chết trận, ngay cả ta cái này lậu chi ngư, đều tại ba mươi năm sau cùng Uyên Hoàng đồng quy vu tận, làm sao sống rồi vài vạn năm, Vấn Kiếm Tông truyền thừa vẫn tồn tại, là ai truyền xuống?" Chẳng lẽ là lão đầu năm đó lưu lại hậu thủ? Không đúng, năm đó lão đầu ôm lòng liều chết, đi vào Hắc Uyên sâu bên trong trước, đã từng kéo chính mình đã thông báo hậu sự, đó là hai người một lần cuối cùng nói chuyện với nhau, ngay cả Thất Đại Bí Khố vị trí cũng tự nói với mình rồi, có thể là đem toàn bộ Vấn Kiếm Tông đều giao vào trên tay mình, nếu quả thật có một cái như vậy hậu thủ tồn tại lời nói, lão đầu không thể nào không với chính mình. . . Nhưng là, nếu như không phải là lão đầu trước thời hạn lưu lại hậu thủ, vậy bây giờ cái này Vấn Kiếm Tông vậy là cái gì tình huống? "Lần này xem như bị ta bắt được đi, Lâm Phi, ngươi thật đúng là thật là to gan, lại thật ở Tàng Kiếm Các học trộm kiếm pháp. . ." Ngay tại Lâm Phi suy nghĩ lung tung thời điểm, một cái thanh âm lại từ phía sau truyền tới. " Hử ?" Lâm Phi có chút mất hứng, đây là đâu cái Trưởng Lão học trò, không có quy củ như vậy, ở Tàng Kiếm Các hô to kêu như cái gì lời nói, quay đầu để cho sư phụ hắn thật tốt dạy dỗ xuống. Thật giống như không đúng. . . Quên chính mình lại chuyển kiếp, bây giờ là đã mấy vạn năm năm sau đó, mình đã không còn là cái kia ai thấy đều phải cho điểm mặt Tàng Kiếm Các một phương bá chủ rồi. . . "Ngươi nghĩ rằng ta không biết, ngươi lần trước bị ta dùng Trảm Quỷ Thần đánh bại, nhất định sẽ tới Tàng Kiếm Các nhìn lén Kiếm Phổ, thế nào Lâm Phi, nhìn lén như vậy nửa ngày, có nhớ hay không ra phá ta Trảm Quỷ Thần phương pháp?" Tới đây vị không sai biệt lắm hơn hai mươi tuổi, dáng dấp ngược lại thật anh tuấn, chính là nụ cười có chút ghét, đắc ý thêm khen "Trảm Quỷ Thần?" Nghe đối phương như vậy một, Lâm Phi cũng chú ý tới, chính mình mới vừa rồi tỉnh lại địa phương, thật đúng là để hai kiện đồ vật. Một món là mình mấy vạn năm trước tự tay viết xuống di thư, một món chính là Trảm Quỷ Thần Kiếm Phổ. Di thư ngược lại không có gì, Giản Thể Hán Tự đối với thế giới La Phù đến, cơ bản giống như là Thiên Thư, coi như sẽ ở Tàng Kiếm Các để lên mấy vạn năm, cũng không biết đến đây là vật gì. Nhưng là Trảm Quỷ Thần. . . Căn cứ tiền nhậm lưu lại trí nhớ, hình như là bây giờ Vấn Kiếm Tông Tam Trảm Ngũ Tuyệt một trong, chưa trải qua tông môn cho phép, nhìn nhiều cũng đoán đùa bỡn lưu manh, nhẹ thì diện bích mười năm, nặng thì đuổi ra khỏi tông môn. ". . ." Trong lúc nhất thời, Lâm Phi thật là có chút dở khóc dở cười, vị này trùng tên trùng họ tiền nhậm, thật đúng là lưu lại cho mình không ít phiền toái, ngươi ngươi làm chút gì không được, nhất định phải chạy tới Tàng Kiếm Các học trộm kiếm pháp, học trộm kiếm pháp thì coi như xong đi, ngươi còn học trộm Trảm Quỷ Thần, vật này đặt ở mấy vạn năm trước Vấn Kiếm Tông, nhiều lắm là coi như là kiếm pháp nhập môn, ngươi học trộm như vậy một bộ kiếm pháp nhập môn, sau đó còn để cho ta cho ngươi chịu oan ức, ngươi cũng thật là có thể. . . "Lần này ta xem ngươi thế nào tranh cãi, Tư vào Tàng Kiếm Các nhìn lén Trảm Quỷ Thần, ngươi chuẩn bị xong diện bích lương khô rồi không?" Đối phương mặt đầy đắc ý thời điểm, Lâm Phi cũng từ tiền nhiệm trong trí nhớ, tìm ra người này thân phận tới, người này tên là làm Tống Thiên Hành, nguyên lai với Lâm Phi như thế, đều là Vấn Kiếm Tông ngoại môn đệ, bởi vì một lần tông môn nhiệm vụ kết làm ân oán, tới tới lui lui đánh vài chục lần, một đường từ ngoại môn đánh vào nội môn, một cái vào Ngọc Hành Phong, một cái vào Thiên Hình Phong. Bất quá Tống Thiên Hành vận khí tương đối khá, ở Thiên Hình Phong thời điểm lập được đại công, được thụ Tam Trảm Ngũ Tuyệt chính giữa Trảm Quỷ Thần, mười ngày trước, Trảm Quỷ Thần có thành Tống Thiên Hành tìm tới cửa, một chiêu đánh bại Lâm Phi, hơn nữa tuyên bố sau này gặp một lần đánh một lần. . . Nguyên lai là ở chỗ này chờ. . . Đáng tiếc, mặc dù ta cũng gọi là Lâm Phi, nhưng là ngươi muốn gặp ta một lần đánh ta một lần, độ khó thật giống như có chút lớn a. . . "Ai nói cho ngươi biết ta là tới học trộm kiếm pháp?" down load eb, o ok mới. nhất t ại t-ruy, en .. t h, i c hcode-. n e t Tống Thiên Hành sửng sốt một chút, con bà nó, lời kịch thế nào có chút đúng không ? Lúc này, ngươi không phải là hẳn quỳ xuống, yêu cầu ta không muốn tố cáo ngươi sao? Sau đó ta cao hơn nữa lạnh cự tuyệt ngươi, ngươi lại ôm ta hai chân khóc ròng ròng, biểu thị sau này mình nhất định thống cải tiền phi, đi theo ta ngữ trọng tâm trường giáo dục ngươi một phen, ngươi cảm tạ ân đức hướng ta dập đầu, cuối cùng ta lại đem ngươi cho tố cáo. Đây mới là chính xác kịch bản a. . . Ngươi thế nào làm, chính mình sửa bậy lời kịch, này làm sao còn chơi đùa? Không được, ta phải sửa chữa ngươi. Mời các bạn mượn đọc sách Chư Thiên Ký của tác giả Trang Tất Phàm.
Người Gặp Người Yêu Nhưng Chỉ Muốn Yên Ổn Làm Sư Tôn Của Nam Chính
Tóm tắt & Review (Đánh Giá) sách Người Gặp Người Yêu Nhưng Chỉ Muốn Yên Ổn Làm Sư Tôn Của Nam Chính của tác giả Đào Lý Sanh Ca. Tên khác: Vạn nhân mê chỉ tưởng cấp chủ giác an tĩnh đương sư tôn Tác giả: Đào Lý Sanh Ca Thể loại: Cường cường, Tiên hiệp, tu chân, Hệ thống, Ngọt văn, HE Nguồn: Tấn Giang Editor: Mòi học tra (wp chuongcholacda) Beta: Blue, Nửa đêm dậy viết pỏn Tình trạng: Hoàn (86 chương) Văn án: Một sư tôn ưu tú nhất định phải có gia sản bạc triệu, sẵn sàng vì nam chính mà phóng khoáng vung tay. Một sư tôn ưu tú nhất định phải có sức mạnh cực lớn, sẵn sàng vì nam chính mà đi cướp pháp bảo, che chở nam chính khỏi đao thương. Một sư tôn ưu tú còn cần phải xinh đẹp như hoa, giúp nam chính bỏ xa tìm gần chuyên tâm tu tiên, tránh xa si nam oán nữ. “Đạo lý ta đều hiểu.” Ánh mắt nam chính đầy vẻ dịu dàng: “Sư tôn đừng lộn xộn, bôi thuốc lên eo nào.” Từ khóa tìm kiếm: Vai chính: Lãnh Văn Uyên, Vi Sinh Huyền Dương Một câu tóm tắt: Sư tôn độc sủng một mình ta. *** Tóm tắt Vi Sinh Huyền Dương là một sư tôn tu chân tài giỏi, được vạn người sùng bái. Anh luôn mơ ước được sống một cuộc đời yên ổn, chỉ chăm lo cho việc tu tiên và dạy dỗ đồ đệ. Một ngày nọ, Vi Sinh Huyền Dương nhận được một nhiệm vụ từ hệ thống: phải dạy dỗ Lãnh Văn Uyên, một nam chính tu chân có số mệnh vô cùng đặc biệt. Lãnh Văn Uyên là một người có tài năng thiên bẩm, nhưng cũng rất nghịch ngợm và ương bướng. Vi Sinh Huyền Dương quyết định nhận nhiệm vụ này, với mong muốn có thể giúp Lãnh Văn Uyên trở thành một người tu chân chân chính. Dần dần, anh nhận ra rằng mình đã yêu Lãnh Văn Uyên, nhưng lại không muốn thừa nhận. Lãnh Văn Uyên cũng yêu Vi Sinh Huyền Dương, nhưng anh lại sợ hãi việc thừa nhận tình cảm của mình. Anh lo sợ rằng nếu để Vi Sinh Huyền Dương biết, anh sẽ bị lợi dụng, và tình cảm của họ sẽ không được đáp lại. Hai người cứ thế mập mờ qua lại, không ai dám nói ra tình cảm của mình. Cho đến một ngày, khi Vi Sinh Huyền Dương gặp nguy hiểm, Lãnh Văn Uyên đã không thể kìm nén tình cảm của mình nữa. Anh đã nói lời yêu Vi Sinh Huyền Dương, và hai người chính thức trở thành một đôi. Review "Người Gặp Người Yêu Nhưng Chỉ Muốn Yên Ổn Làm Sư Tôn Của Nam Chính" là một câu chuyện tình yêu ngọt ngào và lãng mạn. Tác phẩm kể về câu chuyện tình yêu của hai nhân vật chính Vi Sinh Huyền Dương và Lãnh Văn Uyên. Vi Sinh Huyền Dương là một sư tôn tu chân tài giỏi, còn Lãnh Văn Uyên là một nam chính tu chân có số mệnh vô cùng đặc biệt. Hai người gặp nhau và dần dần nảy sinh tình cảm, nhưng lại không dám thừa nhận. Cho đến một ngày, khi Vi Sinh Huyền Dương gặp nguy hiểm, Lãnh Văn Uyên đã không thể kìm nén tình cảm của mình nữa. Anh đã nói lời yêu Vi Sinh Huyền Dương, và hai người chính thức trở thành một đôi. Câu chuyện có cốt truyện nhẹ nhàng, không có nhiều tình tiết gay cấn. Tuy nhiên, tác phẩm vẫn thu hút người đọc bởi những tình tiết ngọt ngào, lãng mạn của hai nhân vật chính. Vi Sinh Huyền Dương và Lãnh Văn Uyên là hai nhân vật được xây dựng rất thành công. Vi Sinh Huyền Dương là một sư tôn tu chân tài giỏi, nhưng cũng rất dịu dàng và ấm áp. Lãnh Văn Uyên là một nam chính tu chân có số mệnh vô cùng đặc biệt, nhưng lại rất nghịch ngợm và ương bướng. Sự kết hợp của hai nhân vật này đã tạo nên một câu chuyện tình yêu vô cùng thú vị. Ngoài ra, tác phẩm còn có những tình tiết hài hước, giúp người đọc giải tỏa căng thẳng. Có thể nói, "Người Gặp Người Yêu Nhưng Chỉ Muốn Yên Ổn Làm Sư Tôn Của Nam Chính" là một câu chuyện tình yêu đáng yêu và ngọt ngào, rất đáng để đọc. Đánh giá chung "Người Gặp Người Yêu Nhưng Chỉ Muốn Yên Ổn Làm Sư Tôn Của Nam Chính" là một câu chuyện tình yêu ngọt ngào và lãng mạn. Tác phẩm có cốt truyện nhẹ nhàng, không có nhiều tình tiết gay cấn, nhưng vẫn thu hút người đọc bởi những tình tiết ngọt ngào, lãng mạn của hai nhân vật chính. Vi Sinh Huyền Dương và Lãnh Văn Uyên là hai nhân vật được xây dựng rất thành công, tạo nên một câu chuyện tình yêu vô cùng thú vị. Mời các bạn mượn đọc sách Người Gặp Người Yêu Nhưng Chỉ Muốn Yên Ổn Làm Sư Tôn Của Nam Chính của tác giả Đào Lý Sanh Ca.
Một Lần Gặp Gỡ Một Đời Bên Anh
Tóm tắt & Review (Đánh Giá) sách Một Lần Gặp Gỡ Một Đời Bên Anh của tác giả Tống Cửu Cẩn. Văn án: Thẩm Vọng Tân ra mắt công chúng năm năm, gương mặt mang nét hiền hòa tươi sáng, tính tình được công nhận tốt, vừa hợp tác cùng với người mới Tô Tinh Dã trong bộ "Quyền mưu" đã trở thành cặp đôi màn ảnh được chào đón nồng nhiệt nhất, “CP Vọng Tinh” của hai người phá đảo đất trời. Trong một lần phỏng vấn, Tô Tinh Dã được phóng viên hỏi về ấn tượng với Thẩm Vọng Tân. Tô Tinh Dã nhìn vào ống kính mỉm cười nhẹ nhàng, từ tốn nói: “Thầy Thẩm là người đi trước, rất biết cách chăm sóc người khác cũng giống như người anh trai.” Sau khi kết thúc phỏng vấn, Tô Tinh Dã về nhà đèn còn chưa bật sáng đã bị một đôi tay mạnh mẽ nắm lấy, sau đó bị ấn lên vách tường hơi lạnh, cô cảm nhận được hơi thở ấm nồng của người ấy, cô nghe thấy giọng nói có chút ám ách của anh, “Ngoan, gọi lại một lần nữa.” Yên tĩnh được hai giây, cô bật cười đỡ trán anh, bờ môi đỏ mọng hé mở: “Gọi cái gì chứ?” Văn án 2: Khí chất Tô Tinh Dã lạnh lùng, là “thần tiên tỷ tỷ” trong lòng người hâm mộ, mãi cho đến khi có một ngày đột nhiên đăng một dòng Weibo: Tô Tinh Dã S: Trở thành một fan sự nghiệp đạt tiêu chuẩn(*) của anh trai!! Anh ơi cố lên!! Đính kèm là một tấm hình phiếu thanh toán mua hàng thành công được cắt ra, phía trên hiện rõ chói lọi ID Weibo: Muốn làm Tinh Tinh của anh trai. Mãn Thiên Tinh: Má nó!! Tinh Bảo cắt sai nick rồi?!! Lượng Tân Tân: Cái khí phách ngút trời quen thuộc này!! Cái ID quen thuộc này!! Má nó!!! Dân cư mạng: Má ôi!!! Tài khoản phụ bị phát hiện tại chỗ!!! Chấn động cả nhà!!!! (*)Fan sự nghiệp: Cực kì quan tâm đến đường hướng phát triển, con đường sự nghiệp của idol. Rất chú ý đến công ty/đoàn đội, tài nguyên, số liệu và doanh thu. Những fans thuộc nhóm này thường thích những idol/nhóm nhạc có sự nghiệp thành công hoặc tìm mọi cách để phổ biến tên tuổi của idol đến mọi người nếu thần tượng của họ chưa nổi tiếng lắm (ST) *** 2019.09.15 Buổi chiều giữa mùa hè, nắng tắt dần, ráng chiều vàng rực rỡ chiếu qua ô cửa kính trong veo soi rọi vào bên trong, lưu lại lấm tấm trên sàn gỗ tối màu những chấm sáng lấp lánh. Một hồi lâu sau, tiếng nhạc trong phòng luyện tập cũng dần ngừng vang, người con gái ngồi dưới sàn toàn thân mặc một bộ đồ khiêu vũ màu đen, khuôn mặt trắng nõn, dáng người mảnh mai, mái tóc đen dài được búi cao, đang khom khom người chỉnh lại giày khiêu vũ. “Tinh Dã?” một giọng nữ nhẹ nhàng từ ngoài cửa truyền vào  Tô Tinh Dã nghe tiếng vô thức quay người lại, là giáo viên dạy khiêu vũ của bọn họ, Ôn Viện, “Cô Ôn?” Ôn Viện mỉm cười tiến về phía cô, “Tinh Dã, việc mà cô nói với em lần trước em suy nghĩ thế nào rồi?”  Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Lustaveland.com. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang copy không có sự đồng ý của lustaveland. Bản copy sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé. Nhắc đến chuyện này thì phải bắt đầu từ tháng trước, một người họ hàng của Ôn Viện tên Triệu Hoa, là một vị đạo diễn, hiện tại đang quay một phim cổ trang chuyển thể đặc sắc, nhưng trong phim có một nhân vật mãi vẫn chưa chọn được người phù hợp. Vừa hay nhận được lời mời của Ôn Viện đến xem biểu diễn văn nghệ tại trường của bọn họ, rất khéo là Triệu Hoa vừa thấy đã ưng diễn viên múa chính trên sàn diễn lúc đó là Tô Tinh Dã. Bộ phim mà Triệu Hoa hiện đang quay tên là Triều Dương Công Chúa, trong phim có một vai nữ thứ n là Tiên Lạc cô nương, vũ đạo cao siêu, tuy đất diễn không nhiều, nhưng lại là một vai diễn vô cùng đặc sắc, là một nhân vật nữ được khắc họa đẹp nhất trong nguyên tác, lần đầu tiên xuất hiện được miêu tả như thế này: “Da trắng hơn tuyết, dung mạo thanh tú, tựa như thần tiên, một thân áo trắng váy dài, eo thon nhỏ nhắn, khi xoay vòng, váy tung bay tựa hoa sen trong gió, nhất là cái ngoảnh đầu nhoẻn cười, hết thảy phong tình đượm quanh khóe mắt...” Chính vì đoạn miêu tả này đã khiến cho trong đầu Triệu Hoa luôn ẩn hiện một bóng hình mỹ nhân, nhưng đã gần nửa tháng kể từ khi khai máy đến giờ, ông ta mãi vẫn chưa tìm được Tiên Lạc cô nương như mong muốn, cho đến khi nhìn thấy Tô Tinh Dã trên sàn diễn, dung mạo của mỹ nhân trong tưởng tượng lập tức hiện lên rõ nét. Tô Viện nhận lời nhờ vả của ông ta mà đi khuyên Tô Tinh Dã nhận lấy vai thứ Tiên Lạc cô nương. Tô Tinh Dã hé miệng nói rằng: “Cô Ôn, nhưng em không được đào tạo qua trường lớp, thật sự không sao chứ ạ?” Ôn Viện nỗ lực thuyết phục, “Những cảnh xuất hiện của vai diễn này chủ yếu đều là nhảy múa, lời thoại không hề nhiều, điều này em không phải bận tâm.” Thật ra Ôn Viện vẫn có điều còn chưa nói, đó chính là Tiên Lạc thuộc kiểu mỹ nhân lạnh lùng, ở điểm này, Tô Tinh Dã lại có nét tương đồng. Bà làm giáo viên vũ đạo của cô hai năm, cô lãnh đạm thờ ơ không tranh không đấu, như thể vĩnh viễn không có chuyện gì có thể làm ảnh hưởng đến cô, nói quá một chút, thực tế chính là lạnh lùng. Tô Tinh Dã rũ nhẹ đuôi mắt, dường như đang nghiêm túc suy nghĩ, vài giây sau, cô mới nói với Ôn Viện: “Được, em sẽ cố gắng hết sức ạ.” Sau khi về đến kí túc xá, Triệu Hoa liền ở trên Wechat liên hệ với cô. Triệu Hoa: Tiểu Tô, tôi nghe Tiểu Viện nói, cô thật sự đồng ý diễn vai phụ Tiên Lạc cô nương này hả? Tô Tinh Dã: Vâng, nếu tôi làm chưa đủ tốt, thì hi vọng đạo diễn Triệu rộng lượng bỏ qua cho. Triệu Hoa: Không vấn đề gì, không vấn đề gì, bình thường cô múa như thế nào thì cứ làm theo như thế là được rồi. Triệu Hoa: À, trường của các cô sắp nghỉ hè rồi nhỉ? Cô xem sau thượng tuần (*) tháng 7 có thể gia nhập tổ quay không? (*) thượng tuần: khoảng thời gian mười ngày đầu trong tháng. Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Lustaveland.com. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang copy không có sự đồng ý của lustaveland. Bản copy sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé. Bây giờ đã là đầu tháng 7 rồi, trường của họ ngày 13 tháng 7 nghỉ hè, trung tuần có thể liền gia nhập tổ, thế là cô trả lời: Có thể ạ.   *** Thế là bên này ngày 13 tháng 7 sau khi nhà trường nghỉ hè, Tô Tinh Dã gọi xe đi tới sân bay, trên xe cô đặc biệt gọi về nhà báo một tiếng.   “Tinh Tinh, sao em lại không báo trước cho chị một tiếng hả, chị thấy hay là chị cùng đi Hoành Điếm với em nhỉ?” “Chị Vân, chị không cần lo cho em, em không còn là đứa trẻ nữa.” Dương Vân là quản gia sinh hoạt của Tô Tinh Dã, cuộc sống của cô luôn do chị ấy sắp xếp, dần dà tình cảm gắn bó, cũng khó trách tại sao chị ấy lại muốn cùng đi Hàng Châu với cô, “Nhưng mà…” Tô Tinh Dã ngắt lời của chị ấy, “Em sẽ chăm sóc tốt cho bản thân, huống hồ cũng chỉ có một tuần thôi mà.” Dương Vân cũng biết tính khí của cô, xem ra chỉ có thể dặn dò kỹ càng hết một lượt, rồi sau đó liền hỏi: “Tinh Tinh, chuyện này phải nói qua với ông chủ chứ?”  Tô Tinh Dã nghĩ một hồi, “Thôi đừng nói.” Dương Vân bên đầu kia điện thoại trầm lặng vài giây, rồi vang lên một tiếng “Haiz”. Lúc đến sân bay đã là hơn 9 giờ tối, Triệu Hoa sợ cô không tìm được đường, còn đặc biệt cử một người trong đoàn phim đến đón cô. Nhân viên đã nhìn qua hình của Tô Tinh Dã, vì thế vừa nhìn đã nhận ra cô giữa đám đông người. Cô ấy cảm thấy so với trong hình cô còn đẹp hơn gấp bội, thân hình mỹ miều này, thật không hổ là người học múa, khó trách đạo diễn Triệu vô cùng kiên trì mời cô đóng phim. Ngẩn ra vài giây cô ấy mới sực tỉnh, vội vàng vẫy tay về phía cô, “Chị Tô, chị Tô.” Tô Tinh Dã nhìn thấy một cô gái đang ra sức vẫy tay, vừa vẫy vừa chạy về phía cô.   “Xin chào chị Tô, em là Tiểu Mặc nhân viên của đoàn phim Triều Dương, đây là thẻ nhân viên của em, đạo diễn Triệu sai em đến đón chị.” Tiểu Mặc vừa nói vừa đưa thẻ nhân viên cho Tô Tinh Dã xem.  Tô Tinh Dã xác nhận thẻ nhân viên của cô ấy xong rồi gật nhẹ đầu. Tiểu Mặc dang tay ra định đón lấy hành lý của cô, Tô Tinh Dã lịch sự từ chối, “Không sao, chị tự lo được.” Lúc ra khỏi sân bay, Tiểu Mặc âm thầm đánh giá cô đến mấy lần. Thật ra cô ấy vào ngành này không phải ngày một ngày hai, cũng từng thấy rất nhiều nghệ sĩ nữ vô cùng xinh đẹp, bởi vậy mới nói Tô Tinh Dã tuyệt đối không phải cô gái đẹp nhất trong số những người cô ấy từng thấy, nhưng tuyệt đối là người có khí chất nhất, khí chất này khó mà dùng ngôn từ nào để hình dung, thanh lệ thoát tục, đại khái là kiểu người như vậy. Tiểu Mặc đưa cô đến khách sạn mà đoàn làm phim đang ở, đến khách sạn đã là mười giờ hơn rồi, “Chị Tô, bên em đã lấy danh nghĩa đoàn làm phim thuê cho chị một phòng, đạo diễn Triệu bọn họ vẫn còn ở đoàn làm phim, sáng sớm mai sáu giờ em sẽ đến gọi chị, chúng ta sáu giờ rưỡi xuất phát, em sẽ đưa chị đi nhập đoàn, hôm nay khuya quá rồi, vâỵ chị nghỉ sớm đi nhé?” Tô Tinh Dã gật đầu với Tiểu Mặc, “Được, vậy thì phiền em nhé.”  “Không phiền, không phiền ạ.”     * Sáng sớm sáu giờ ngày hôm sau, Tiểu Mặc đúng giờ qua gõ cửa phòng của Tinh Dã, nhưng gõ vài tiếng rồi mà không có phản hồi, không phải do trong lòng còn đắn đo chần chừ hay lẽ nào vẫn còn chưa ngủ dậy? Đúng lúc cô ấy đang thấy phiền não vì tối qua không lưu số điện thoại hay Wechat của Tinh Dã, đột nhiên ngoài hành lang truyền tới tiếng bước chân, cô ấy vô thức nghiêng người nhìn qua, thì chính là người mà cô ấy cho rằng vẫn chưa ngủ dậy, Tô Tinh Dã. Cô lúc này đang mặc một bộ đồ thể thao màu trắng sữa, tóc đen dài được cột sau đầu, không thoa phấn son, cứ thế phô bày mặt mộc. Tiểu Mặc nhìn cô, âm thầm nuốt xuống vài ngụm, làm sao đây? Hình như cô ấy bị một người con gái mê hoặc mất rồi?! “Chị Tô, chị đi chạy bộ buổi sáng đấy ạ?”  Tô Tinh Dã đã bước tới trước mặt, cô nhẹ nhàng gật đầu với cô ấy, “Ừ, đúng vậy.” Tiểu Mặc trầm ngâm, hèn gì dáng người đẹp đến thế, người học múa còn tự giác kỷ luật, không đẹp mới lạ! “Ngại quá, đợi chị mấy phút nhé, chị tắm nhanh một cái thay bộ đồ là xong ngay.” Tô Tinh Dã nói với Tiểu Mặc. Tiểu Mặc gật đầu lia lịa, “Được được, không vội.”  Khoảng mười phút sau, Tô Tinh Dã bước ra, bộ đồ thể thao được thay bằng áo thun trắng, quần jean cạp cao, giày đế bằng, tóc dài sấy khô được vắt ra sau, không trang điểm, mặt mày trắng trẻo, ngũ quan tinh tế, răng trắng môi hồng, Tiểu Mặc cảm thấy ngoài khí chất mỹ nhân ra, cô còn có thể có thêm cái danh hiệu mỹ nhân mặt mộc! Phim trường này có không ít đoàn làm phim, xuống xe xong đi theo Tiểu Mặc lòng vòng cả buổi mới tới được đoàn làm phim “Triều Dương công chúa” của bọn họ.     *** Trì Hủ trông thấy một bóng dáng cao gầy từ xa, ánh mắt lộ ra vẻ vui mừng, đánh tiếng chào người trợ lý ở bên cạnh rồi nhanh chân đi về phía đó. Cậu ta quàng lấy vai của Thẩm Vọng Tân, hí hửng cười nói: “Anh, chào buổi sáng.” Thẩm Vọng Tân bị cậu ta bá vai thì hơi khom người xuống, nghiêng đầu liếc nhìn cậu ta một cái, “Ừ, chào buổi sáng.”  Thật ra đây là lần đầu tiên bọn họ hợp tác với nhau, bởi vì mọi người tuổi tác tương đồng, hơn nữa Trì Hủ luôn cảm thấy trên người Thẩm Vọng Tân có một sức hút kì lạ, vì thế đặc biệt thấy hợp gu với anh.  “Phải rồi, em nói với anh một chuyện.”  “Nói.” “Đó là cái vai Tiên Lạc trong phim của chúng ta, em vừa mới nghe nhân viên nói là đã chốt diễn viên rồi, sáng nay nhập đoàn, sinh viên học viện múa Bắc Kinh, nghe nói đẹp hết sảy.” Thẩm Vọng Tân gật đầu “ờ” một tiếng. Trì Hủ, “Anh ờ thế thôi hả?” “Không thì phải thế nào?” “Ai dà, anh hai ơi, anh nhạt nhẽo như vậy luôn hả?” Trì Hủ có chút chán nản, bọn họ quen biết cũng được một thời gian, nhưng cậu ta thật sự cảm thấy Thẩm Vọng Tân đã phát huy chủ nghĩa không gần nữ sắc lên đến cực đại rồi. Trên đường đi đến phòng hóa trang, Trì Hủ bất ngờ níu lấy cánh tay Thẩm Vọng Tân, “Từ từ từ từ… anh xem anh xem, anh xem người đi cùng Tiểu Mặc đằng kia có phải là Tiên Lạc không?” Thẩm Vọng Tân theo hướng tay Trì Hủ chỉ mà nhìn qua, quả nhiên trông thấy đứng bên cạnh Tiểu Mặc là một cô gái có vóc dáng mảnh dẻ, quay lưng về phía bọn họ. “Lẽ nào thân hình của dân học múa đều ưu tú như vậy sao?” Cô gái vươn thẳng lưng, tóc dài ngang eo, áo thun trắng đóng thùng trong quần jeans đen. “Chỉ nhìn bóng lưng thôi mà đã biết nhất định là rất xinh đẹp.” Trì Hủ nghĩ nghĩ, lại hỏi: “Anh, anh nói xem có nên qua đó chào hỏi một tiếng không?”  Thẩm Vọng Tân liếc cậu ta một cái, “Để tôi xem cậu có bị đạo diễn Triệu mắng té tát không.”   Trì Hủ: “……” Thôi được rồi, vừa nghĩ tới đạo diễn Triệu là rùng mình rồi, chung quy là vừa nhập đoàn được một tháng, cậu ta đã bị đạo diễn Triệu mắng đến mức tinh thần tổn thương sâu sắc lại còn ám ảnh tâm lý nữa. Mời các bạn mượn đọc sách Một Lần Gặp Gỡ Một Đời Bên Anh của tác giả Tống Cửu Cẩn.