Liên hệ: 0912 699 269  Đăng nhập  Đăng ký

Bông Hồng Vàng - K. G. Paustovsky

K. G. Paustovsky (1892 – 1968) là một trong những nhà văn Nga xuất sắc nhất của thế kỷ hai mươi, mang tầm vóc quốc tế. Những tác phẩm của ông đã được dịch sang nhiều ngôn ngữ khác nhau trên thế giới và được bạn đọc khắp năm châu vô cùng ngưỡng mộ. Chính vì vậy ông đã từng được đề cử để trao giải Nôben về văn học.  Ngay từ khi mới xuất hiện trên văn đàn Nga, Paustovsky đã làm cho bạn đọc và giới phê bình chú ý, bởi một giọng văn hết sức độc đáo giàu chất thơ đến mức nồng nàn, càng đọc càng thấm thía sâu xa về cuộc đời, về những nét rung động tinh tế nhất của tâm hồn trước tình người hồn hậu, trước thiên nhiên Nga bình dị mà tráng lệ và vô cùng quyến rũ. Tác phẩm của Pauxtốpki có một ma lực khổng lồ quyến rũ bạn đọc đến với những điều tưởng chừng nhỏ nhặt mà ẩn giấu trong đấy bao ý nghĩa lớn lao về cuộc đời. Người ta thường gọi ông là nhà thơ bị đóng đinh trên cây thánh giá của văn xuôi. Văn của ông là tiếng nói tâm hồn nồng cháy đến mức tột cùng của ông đối với Tổ quốc Nga Xô Viết.  Từ xưa tới nay khi viết truyện ngắn hay tiểu thuyết, các nhà văn đều chú ý đến việc xây dựng cốt truyện sao cho hấp dẫn. Riêng truyện ngắn và truyện vừa của Paustovsky lại không chú ý đến cốt truyện, mà đọc lại rất hấp dẫn. Ông viết truyện theo cốt cách và bút pháp của một nhà thơ, tiêu biểu như tác phẩm “Bông hồng vàng”. *** Cơn bão tuyết tràn vào thành phố từ chập tối. Tắt ánh mặt trời là nhiệt độ hạ xuống đột ngột. Khi cơn bão ập tới, nhiệt độ còn xuống nữa. Không khí khô đến khó thở. Từ trong nhà nhìn ra chỉ thấy trời đất trắng bệch một màu bạc xỉn của băng bụi. Gió quyện chúng quẩn quanh trên mặt đường, xếp thành từng đống ở chân tường. Không một bóng người bóng vật ngoài phố. Thỉnh thoảng mới thấy một chiếc xe tải, chăn trấn thủ bọc kín máy, lạc lõng chạy qua, bụi trắng cuồn cuộn dưới gầm xe. Tì tay trên bậu cửa sổ, tôi bần thần nhìn ra những ngọn đèn đường vàng ệch trong bóng tối nhuốm màu trắng phản chiếu của tuyết già mà rùng mình cảm trước thấy chiều dài ghê gớm của thời gian một đêm mất ngủ. Guenađy Shpalikov, bạn cùng phòng với tôi, nhà thơ chưa được ai biết đến trong những năm xa xôi ấy, quẳng cho tôi một cuốn sách dày cộp, bìa bọc simili: - Đọc đi! Những đêm như đêm nay mà đọc Paustovsky thì đúng lúc lắm. Nếu cậu thích, có thể coi như mình tặng cậu. Đây là tuyển tập. Mình đã đặt mua toàn tập hôm qua rồi. Tôi ngần ngại nhìn cuốn sách dày cộp. Nhưng chỉ vừa đọc mấy chục trang đầu, tôi đã hiểu ngay rằng không gì có thể bắt tôi gấp cuốn sách lại chừng nào tôi chưa đọc xong. Và thế là đêm đó – một đêm giá lạnh mùa đông năm 1956 ở Moskva – tôi đã gặp Paustovsky. Từ những hàng chữ in bình thường trên trang giấy xanh lên màu chao đèn ngủ, những nhân vật sống bước ra, đi lại, làm việc, yêu, ghét, đau khổ, vui, buồn, trong những câu chuyện đầy tình cảm của những xúc động thường là thầm kín và cao cả, trên nền phong cảnh Nga với những hàng bạch dương run rẩy trong gió, những vì sao trong vũng nước đêm, mùi lá mục trong rừng… Tôi nghiễm nhiên trở thành người chứng kiến, người tham gia vô vàn chuyện đời chuyện người, rất thường mà rất lạ, không sao quên được. Là nhờ Konstantin Paustovsky. Và tôi thật sự đã không quên, bởi vì, hơn là những chuyện kể mà ta có thể nghe ở bất cứ ai, trong một đêm đó Paustovsky đã giúp tôi sống một đoạn đời tính bằng nhiều năm, mà là những năm giá trị, khi con người bỗng nhận ra rằng mình không thể giản đơn tồn tại, mà phải được sống thực, sống đầy đủ, với những rung cảm thực, cái duy nhất làm cho cuộc sống của ta phong phú thêm và vì thế có ý nghĩa hơn. Đọc Paustovsky tôi bỗng hiểu tôi hơn, tôi bỗng hiểu mọi người hơn. Và, đây mới là cái chính: tôi chợt hiểu rằng mỗi con người, dù người đó là ai, là nhà bác học, nhà thơ, là ông thợ mộc bình dị…, tất cả, đều là một thế giới phong phú. Thế giới ấy không lồ lộ dưới ánh sáng mặt trời, và ta không thể thấy được nó, càng không thể nhìn rõ nó, bằng cặp mắt lười biếng. Mỗi dòng chữ của Paustovsky nói với chúng ta một cái gì rất mới về cái thế giới không dễ thấy ấy. Tôi đọc mê mải, không biết rằng cơn bão tuyết đã lặng từ lâu, có lẽ từ nửa đêm, và khi tôi gập sách lại thì ánh bình minh màu trắng đục của riêng những chân trời phương Bắc đã tràn ngập khắp phòng. Ngọn đèn đêm vẫn cháy, nhưng ánh sáng màu xanh lơ của nó nhợt nhạt hẳn. Qua một đêm, tuyết đã xếp thành những vồng trắng mịn màng trên bậc cửa sổ. Tôi trở dậy, mở một cánh cửa, lặng ngắm những bông tuyết đang sà xuống. Chúng bay chậm, đung đưa trong gió nhẹ, rồi từ từ đậu xuống những đống tuyết lớn. Tôi chìa tay ra đón tuyết. Lúc đầu, tôi có cảm giác những bông tuyết lảng tránh tay tôi. Nhưng có những bông bạo dạn hơn đến gần, ngập ngừng trong giây lát, rồi mới nhẹ nhàng đáp xuống. Khi tôi thu tay về thì trong lòng bàn tay chỉ còn mấy vệt ướt: tuyết đã tan rồi. Trong khoảnh khắc ấy tôi chợt hiểu rằng tôi đã bỏ qua rất nhiều, nhiều lắm, cái đẹp trên những con đường mà tôi đã đi qua, tính cả về không gian lẫn thời gian. Cũng như trước cái đêm đáng nhớ ấy tôi đã không biết đến cái đẹp của những bông tuyết này, chỉ vì tôi không biết nhìn, chưa biết đến niềm mê say mà cái đẹp mang tới. Paustovsky chỉ cho tôi thấy cái mất mát ấy. Như một người bạn rất gần gụi với ta, như một người thân của ta, Paustovsky bước vào tâm hồn ta rồi ở lại đó, ông thủ thỉ với ta những chuyện tâm tình. Nghe xong những câu chuyện ấy, ta cảm thấy tâm hồn ta lớn thêm, rộng thêm, nhẹ hơn. * * * Văn của Paustovsky, cũng như sự tiếp nhận cuộc đời ở trong ông, những suy ngẫm của ông, mang một sắc thái đặc biệt. Lần đầu đọc Paustovsky, trong cái đêm bão tuyết không ngừng gào thét, tung băng bụi ra khắp nơi và trùm lên tất cả, khi ngọn đèn đêm tỏa ánh sáng nhè nhẹ mơ hồ lên những trang giấy, trong cái thời gian mung lung làm cho con người dễ đi vào mình hơn cả, tôi cảm thấy cuộc sống vụt ngưng lại, nhưng bên cạnh nó lại hiện ra một cuộc sống khác, với đầy đủ đường nét, màu sắc, âm thanh và tình người. Cuộc sống ấy rõ nét đến nỗi ta có thể nhìn thấy, nghe thấy, cảm thấy tất cả những gì thuộc về nó. Nhưng đồng thời nó cũng mơ hồ, huyền ảo, như một cái gì không thực, không dễ có thực, nhưng nó làm ta tin ngay rằng nó thật sự hiện hữu, sung sướng để mà tin. Bởi vì những cái đó đúng là có thực, nhưng lại là những cái, tiếc thay, ta không thể thấy được dễ dàng. Có lẽ, tôi đã nói điều mâu thuẫn. Nhưng, thú thật, tôi không biết diễn tả thế nào những cảm giác mới sinh mỗi lần đọc Paustovsky. Nguyễn Khải nói với tôi về Paustovsky thế này: “Hình như Paustovsky thích thả sương mù vào truyện của ông ta. Cái đó làm người đọc nhiều lúc tưởng những điều ông ta nói giống như những giấc mơ, để rồi sau khi suy nghĩ kỹ, mới tin là chúng có thật, lúc đó họ mới phát hiện rằng mình đã lớn thêm một chút trong tâm hồn”. Tôi thấy đó là một nhận xét xác đáng. Cái hư mà thực, thực mà hư trong Paustovsky là thế. Nói cách khác, trong văn ông thực hư lẫn lộn – trong thực có hư, trong hư có thực. Để làm được việc đó, nhà văn phải rất dày công nghiên cứu cuộc sống, nghiên cứu thật tỉ mỉ, đến chân tơ kẽ tóc, nhập tâm cuộc sống mà mình quan sát, rồi hòa mình vào nó, sống thực với nó. Đến khi ngồi vào bàn viết thì cuộc sống ấy đã thành của mình, còn hơn của mình nữa, vì nó được nghiên cứu, được suy ngẫm, để cuối cùng bật ra chỉ những đường nét chính, những màu sắc chính mà thôi. Đó là cuộc sống trong sự biểu đạt tiết kiệm, được đưa lên giấy chỉ những gì cần thiết nhất, tinh chất nhất, đẹp đẽ nhất. Cách biểu đạt này của Paustovsky giống phong cách làm việc của những họa sĩ Trung Hoa cổ trong trường phái quốc họa. Khác với bạn đồng nghiệp phương Tây, những họa sĩ quốc họa Trung Hoa không bao giờ làm phác thảo cho những bức tranh sẽ vẽ. Họ an nhiên sống trong đời, lặng lẽ quan sát nó, lặng lẽ thu nó vào lòng, nói cách khác, họ sống như mọi người, nhưng chăm chú quan sát cuộc sống đến mức thuộc lòng nó, chỉ đến lúc ấy họ mới nhả tinh chất của nó ra trên giấy trên lụa. Cuộc sống được biểu đạt theo cách ấy hiện ra ở những điểm tập trung nhất, dường như không còn lệ thuộc chủ đề. Những gì không cần thiết, những tạp chất, đều bị họ gạt bỏ không thương tiếc. Nhưng khoan, cũng không hẳn là thế. Bên cạnh những cái thuộc tinh chất ta lại bắt gặp những nét tưởng chừng chẳng có liên quan gì tới chủ đề, có vẻ như thừa. Nhưng thử bỏ những cái thừa ấy đi mà xem – tác phẩm sẽ mất đi vẻ đẹp mà ta đã được thấy. Tức là, chúng là những cái thừa cần thiết, những cái thừa có chọn lọc bằng vô thức, những cái thừa xét cho cùng là cố ý của tác giả. Thiếu những cái thừa đó văn hết là văn. Nó thành xác chết. Tôi sẽ không chứng minh điều này. Nó vô ích như khi ta cố chứng minh vẻ đẹp của một buổi bình minh chẳng hạn. Mà cũng đừng hoài công kể lại những truyện ngắn của Paustovsky. Chúng ta hãy thử nhớ lại “Chú Bé Chăn Bò”, “Gió Biển”, “Chuyến Xe Đêm”, “Người Đầu Bếp Già”… Liệu có thể kể lại những câu chuyện trong những truyện ngắn đó không nhỉ? Có người đã kể, kể rất hay, nhưng nghe xong, tôi nghĩ rằng sự mất mát trong câu chuyện được kể lại có thể tính bằng số bách phân là 90 phần trăm. Paustovsky có thể từ một chi tiết rất nhỏ mà dựng thành một truyện ngắn. Nhưng qua truyện ngắn đó ta được biết không phải một người – nhân vật chính – mà nhiều người, và hơn thế nữa, dấu vết của cả một khoảng thời gian. Cái “hư” trong văn Paustovsky có một đặc tính được nhiều người nhận xét. Dường như ông khám phá được trong tâm hồn ông, và trong tâm hồn người nói chung, sự ưa thích bản năng những cái không bình thường. Cho nên nói về cái bình thường bằng con đường tìm kiếm, lựa chọn để rồi đưa ra cái có vẻ không bình thường lại là con đường ngắn nhất của sự biểu đạt cái đẹp. Nhưng nếu cái không bình thường ấy quá xa lạ với trí tưởng tượng của người đọc thì cũng hỏng, người đọc sẽ đẩy nó ra và người viết thế là hoài công. Cần phải chọn cái không bình thường bình dị, nghĩa là cái có thể có, có thể xảy ra, dường như người đọc có thể thấy nó, nhưng do vô tình đã đi lướt qua nó, đi lướt qua cái đẹp, một cách hững hờ, và giờ đây, khi được nhà văn chỉ cho thấy, mới biết ra để mà nuối tiếc. Khả năng nhìn thấy cái không bình thường trong cái bình thường ở trong ông làm nên nét độc đáo của văn ông. Paustovsky thú nhận rằng khả năng đó bắt nguồn từ tính chuộng lạ vốn có trong ông từ thuở thiếu thời. Ông thuật lại: “Thế giới sặc sỡ của những cái lạ chỉ tồn tại trong trí tưởng tượng của tôi”. “Môn học mà tôi thích nhất ở trường trung học là môn địa lý. Môn này khẳng định với tôi rằng trên trái đất có những xứ sở kỳ lạ. Tôi biết rằng cuộc sống nghèo nàn và vất vưởng của gia đình tôi hồi ấy không thể cho phép tôi nhìn thấy những xứ sở ấy. Mơ ước của tôi không thể thực hiện được. Nhưng không phải vì thế mà nó chết dần chết mòn đâu”. “Tâm trạng tôi khi ấy có thể định nghĩa bằng hai từ: hào hứng và buồn rầu. Hào hứng trước cái thế giới mà mình tưởng tượng ra, buồn rầu vì không thể nhìn thấy nó. Hai cảm giác ấy chiếm thế thượng phong trong những vần thơ thuở thiếu thời của tôi và trong những tác phẩm văn xuôi đầu tiên còn non nớt của tôi”. “Những năm tháng qua đi và dần dần tôi rời bỏ tính chuộng lạ, vẻ diêm dúa, hương vị làm ta mê mẩn, chất bốc của nó và thái độ dửng dưng đối với con người bình dị, không có gì đáng chú ý. Nhưng trong một thời gian dài, trong những truyện dài và truyện ngắn của tôi vẫn cứ còn rơi rớt những sợi chỉ mạ vàng của nó.” Paustovsky kể rằng lần cắt đứt quyết liệt và cuối cùng với tính chuộng lạ ở trong ông xảy ra trong lần ông đi xem nhà chiếu hình vũ trụ Moskva. Cũng như mọi người, ông bị lóa mắt bởi sức sáng tạo của con người với những máy móc kỳ diệu đó. Ông ra về khi trời đã khuya. Một buổi tối tháng Mười với mùi lá rụng trên đường. Paustovsky ngẩng đầu lên. Ông bàng hoàng. Tưởng chừng ông được trông thấy,lần đầu tiên trong đời, một bầu trời thực sự – một bầu trời sống – với muôn vàn vì sao lấp lánh. “Và thế là tôi thấy tất cả những gì tôi viết từ trước tối hôm đó chỉ là giả tạo, hệt như cái nhà chiếu hình vũ trụ với những chòm sao giả của nó”. Sau đêm đó, ông vội vã hủy đi một số truyện ngắn quá diêm dúa và giả tạo mà trước kia ông thích thú. Tuy nhiên, không phải cái gì khác, mà chính lòng ham mê cái lạ trong buổi thiếu thời đã dạy cho ông biết cách nhìn thấy những nét đẹp, và hơn nữa, những nét hoàn toàn không dễ thấy đối với người khác, trong những sự vật tầm thường. Những nét đẹp đó chúng ta gặp luôn luôn trong những tác phẩm của ông, hầu như trên mỗi trang giấy. Chúng làm nên cái thần thái đặc sắc của văn ông. Ngay ở trong những truyện dài “Những Kẻ Lãng Mạn”, “Những Vầng Mây Lấp Lánh”, mà ông than phiền rằng trong đó tính chuộng lạ còn để lại nhiều dấu vết, chúng ta vẫn thấy những nét đẹp nhờ lòng ham mê tính chuộng lạ mà có. Có lẽ cái hại của tính chuộng lạ chỉ ở chỗ nó dễ làm người viết ham cái bề ngoài hào nhoáng mà quên mất cái bề trong còn đẹp hơn rất nhiều của cuộc sống. Về vấn đề này Paustovsky viết: “Tôi cho rằng một trong những đặc tính thuộc sáng tác văn xuôi của tôi là cái thần thái lãng mạn của chúng”… “Cái đó, tất nhiên, là chất riêng của từng người. Đòi hỏi người nào cũng vậy, nhất là nhà văn, phải từ bỏ cái thần thái ấy là lố bịch. Chỉ có dốt nát mới đi đòi hỏi như thế”… “Cái thần thái lãng mạn không hề sống chung dưới một mái nhà với sự quan tâm cấp thiết đối với cuộc sống “thô thiển” và tình yêu đối với cuộc sống ấy. Trong hết thảy lĩnh vực của thực tại và hoạt động của con người, trừ một vài trường hợp ngoại lệ, bao giờ cũng sẵn có những hạt giống lãng mạn… Vì không nhận thấy những hạt giống ấy, người ta có thể giày xéo lên chúng, nhưng cũng có thể ngược lại, tạo điều kiện cho chúng nở rộ, cho chúng lấy mùa hoa của mình làm cho thế giới bên trong của con người đẹp thêm, cao thượng hơn.” Ông phải bộc bạch tâm sự mình như thế, ông phải lớn tiếng bảo vệ phong cách lãng mạn trong văn học như thế là để tự vệ, để chống trả sức mạnh của trào lưu thời thượng “hiện thực xã hội chủ nghĩa” muốn áp đặt phong cách của nó như là một phong cách duy nhất cho nền văn học xô-viết. Paustovsky không rời con đường riêng mà ông đã chọn. Ông cho rằng nó hoàn toàn không có gì trái ngược với con đường chung của các nhà văn của bất kỳ nước nào, bất kỳ thời đại nào, là hướng tới và vẫy gọi mọi người cùng nhau hướng tới Cái Đẹp.3 Từ lâu Paustovsky đã có ý định viết một cuốn sách về nghề văn. Không phải một cuốn sách dạy viết văn, không phải thế, ông không có ý định dạy bảo ai, mà là một cuốn khảo cứu nghiêm túc nói về lao động đặc thù của những người cầm bút và vai trò của họ trong đời sống tinh thần của cộng đồng nhân loại. Trong bài “Thơ Của Văn Xuôi” đăng trong tạp chí “Ngọn Cờ” (Znamya) số ra tháng 9 năm 1953, ông viết rằng ý sáng tác một cuốn sách về nghề văn đã nảy ra trong ông ngay từ trước Thế chiến thứ hai. Ông đã bắt đầu, nhưng chiến tranh đã ngăn trở ông hoàn thành nó. Trong một thời gian hơn mười năm Paustovsky dạy nhiều khóa học văn xuôi tại Học viện văn học Gorky. Nhiều vấn đề có liên quan tới nghề văn và tâm lý sáng tác đã được đề cập. Vì các bài giảng của thầy, cũng như những lời phát biểu của trò, đều không được ghi lại, Paustovsky lấy làm tiếc, mới nảy ra ý tập hợp những tư liệu phong phú đó, bằng hình thức này hay hình thức khác, miễn sao chúng trở thành có ích cho những người viết văn, nhất là cho những người viết văn trẻ, và cho cả những ai yêu thích văn học. Mùa thu năm 1955, tại tỉnh Dubunty, một tỉnh nhỏ nằm bên bờ vịnh Riga, Paustovsky hoàn thành cuốn sách mà ông thai nghén từ lâu. “Bông Hồng Vàng” ra mắt bạn đọc lần đầu trong tạp chí “Tháng Mười”(Oktiabr). Trong bản dịch này, giống như trong nhiều bản dịch ở các nước khác mà tôi được biết (“Bông Hồng Vàng” đã được dịch ra nhiều thứ tiếng), tôi bỏ qua hai chương “Ngôn Ngữ Kim Cương” và “Những Cuốn Từ Điển”. Tác giả dành hai chương này cho việc nghiên cứu những nét độc đáo của tiếng Nga liên quan tới sự thể hiện văn học, xem xét nhiều mặt ngữ nghĩa, các gốc từ, âm hưởng, tiết tấu… của văn ngôn tiếng Nga. Tôi rất tiếc những chương này, nhưng tôi nghĩ không có cách nào truyền đạt cái đẹp thuần khiết của từ ngữ thuộc một ngôn ngữ này bằng những phương tiện không tương thích của một ngôn ngữ khác. Nói chung, trong khi dịch cuốn sách, cảm giác đuối sức là cảm giác tôi thường gặp. Thậm chí ở một vài đoạn tôi cảm thấy hoàn toàn bất lực. Ai cũng biết rằng dịch nếu không phải là phản thì cũng là một cái gì mất mát so với nguyên bản. Trong “Bông Hồng Vàng”, sự mất mát đó không phải là ít. Khi bản dịch hoàn tất, tôi mới hiểu rằng trong việc làm này của tôi chính tác giả đã giúp tôi rất nhiều. Bởi vì mỗi lần đọc đi đọc lại một đoạn văn khó, một hình ảnh đẹp được miêu tả một cách khác thường, cần phải tìm cách để truyền đạt cho tốt nhất, tôi lại phát hiện trong lòng mình một niềm vui, niềm vui này đã giúp tôi vượt qua những khó khăn. Bởi vì trong khi dịch “Bông Hồng Vàng”, tôi hiểu thêm được rất nhiều cái lao động nặng nhọc nhưng cao quý và vi tế tuyệt đẹp của nghề văn (nếu có thể coi nó là một nghề). Tôi sẽ sung sướng nếu qua bản dịch này những ý nghĩ tốt lành của tác giả tới được với bạn đọc. Bởi vì, sau hết, tôi rất yêu Paustovsky. VŨ THƯ HIÊN Mời các bạn đón đọc Bông Hồng Vàng của tác giả K. G. Paustovsky.

Nguồn: dtv-ebook.com

Xem

Ba Chàng ngốc - Chetan Bhagat
Tên eBook: Ba chàng ngốc (full prc, pdf, epub) Tác giả: Chetan Bhagat Thể loại: Hài hước, Tiểu thuyết, Văn học Ấn độ   Dịch giả: ACE Lê   Kích thước: 14 x 20.5cm   Số trang: 316   Ngày xuất bản: 24/05/2014   Giá bìa: 78.000 ₫   Công ty phát hành: Nhã Nam   Nhà xuất bản: NXB Hội Nhà Văn   Chụp pic: sundaefruit   Type: darknessflower98, phamthiyenlinh, candyworld   Beta: Jaejoong   Tạo prc: Dâu Lê   Nguồn: luv-ebook.com   Ebook: Đào Tiểu Vũ's eBook - http://www.dtv-ebook.com Bìa sách Ba Chàng ngốc  Giới thiệu: Bạn muốn biết cách luyện thi vào một trường đại học hạng nhất? Ôi thôi đi, dễ chừng một nửa số cây trên thế giới đã bị đốn để in các loại sách có khi đều đáng vứt vào sọt rác rồi còn gì. Bạn muốn một cuốn cẩm nang dạy cách sống sót qua những năm đại học? Thế cũng thôi đi, đến chúng tôi còn chẳng hiểu làm sao có thể gắng gượng được đến phút cuối nữa là. Còn nếu các bạn muốn tìm một tấm gương tày liếp về sự sa ngã nơi giảng đường một khi bạn không biết suy nghĩ cho tử tế, thì đây, câu chuyện về chúng tôi - ba ngôi sao thời trung học nhưng lại thành ra Ba chàng ngốc đì đẹt điểm trung bình ngày đại học với đủ trò quậy phá, gian lận, và cũng là Ba chàng ngốc luôn sát cánh bên nhau nếm trải nào tình bạn khắc cốt ghi tâm, nào tình yêu vượt qua mọi rào cản, nào tình thầy trò sáng trong thân thiết, nào tình cảm gia đình sẵn sàng xả thân. Và, có thể bạn đã biết, năm 2009, câu chuyện về chúng tôi đã được đạo diễn Rajkumar Hirani chuyển thể thành Ba chàng ngốc - bộ phim Bollywood phá mọi kỷ lục phòng vé để trở thành bộ phim ăn khách nhất lịch sử Ấn Độ. Còn bây giờ, nào, hãy cùng chúng tôi trải nghiệm những năm tháng tuổi trẻ điên rồ nổi loạn! Nhận định “Đã có nhiều nhà văn thành công trong việc thể hiện tâm tư của mình hoặc diễn giải một quan điểm cụ thể. Sách của Chetan Bhagat làm được cả hai, và còn hơn thế.” - Times “Vua của sách bìa mềm ở Ấn Độ.” - Guardian “Bhagat đã bắt mạch chuẩn xác các độc giả trẻ Ấn Độ và được tung hô gần như một vị thánh.” - International Herald Tribute “Tuyến nhân vật độc đáo trong một cốt truyện cuốn hút… (Bhagat) thuộc về một đẳng cấp riêng biệt.” – Today của Ấn Độ “… dí dỏm nhưng cảm động… phong cách dẫn truyện thoải mái và ung dung…” – Financial Express Tác giả Chetan Bhagat: Tác giả Chetan Bhagat Sinh năm 1974, là nhà văn người Ấn Độ. Sách của anh thường đạt được ngay vị trí best seller từ khi mới phát hành và được chuyển thể thành nhiều bộ phim lớn như Bollywood. Tờ THE NEW YORK TIMES gọi anh là “tiểu thuyết gia viết tiếng Anh bán chạy nhất lịch sử Ấn Độ”. Tạp chí TIME đưa anh vào danh sách “100 người có ảnh hưởng nhất thế giới”. Anh cũng từng có mặt trong số “100 người sáng tạo trong công việc nhất thế giới” do tạp chí FAST COMPANY (Mỹ) bình chọn. Chetan viết bằng cả tiếng Anh và tiếng Hinci cho các tờ báo hàng đầu, tập trung vào tuổi trẻ và các vấn đề phát triển đất nước. Anh cũng là một diễn giả đầy thuyết phục. Chetan bỏ việc tại một ngân hàng đầu tư quốc tế vào năm 2009 để cống hiến toàn thời gian cho viết lách và đem lại sự thay đổi cho đất nước. Anh sống ở Mumbai cùng vợ là Anusha, một người bạn học cũ, và hai cậu con trai sinh đôi Shyam và Ishaan. Các cuốn sách nổi tiếng nhất của Chetan có thể kể tới Ba chàng ngốc (Five point someone), Ba sai lầm của đời tôi (The 3 mistakes of my life), Hai đầu đất nước: Câu chuyện về cuộc hôn nhân của tôi (2 states: The story of my marriage) và Cách mạng 2020 (Revolution 2020). Website chính thức của anh tại www.chetanbhagat.com Mời các bạn đón đọc Ba Chàng ngốc của tác giả Chetan Bhagat.
Đắc Nhân Tâm
Đắc Nhân Tâm - Được lòng người, là cuốn sách đưa ra các lời khuyên về cách thức cư xử, ứng xử và giao tiếp với mọi người để đạt được thành công trong cuộc sống. Gần 80 năm kể từ khi ra đời, Đắc Nhân Tâm là cuốn sách gối đầu giường của nhiều thế hệ luôn muốn hoàn thiện chính mình để vươn tới một cuộc sống tốt đẹp và thành công. Đắc Nhân Tâm cụ thể và chi tiết với những chỉ dẫn để dẫn đạo người, để gây thiện cảm và dẫn dắt người khác,... những hướng dẫn ấy, qua thời gian, có thể không còn thích hợp trong cuộc sống hiện đại nhưng nếu người đọc có thể cảm và hiểu được những thông điệp tác giả muốn truyền đạt thì việc áp dụng nó vào cuộc sống trở nên dễ dàng và hiệu quả. Đắc Nhân Tâm, từ một cuốn sách, hôm nay đã trở thành một danh từ để chỉ một lối sống mà ở đó con người ta cư xử linh hoạt và thấu tình đạt lý. Lý thuyết muôn thuở vẫn là những quy tắc chết, nhưng Nhân Tâm là sống, là biến đổi. Bạn hãy thử đọc "Đắc Nhân tâm" và tự mình chiêm nghiệm những cái đang diễn ra trong đời thực hiện hữu, chắc chắn bạn sẽ có những bài học cho riêng mình. "Đắc nhân tâm" của Dale Carnegie là quyển sách nổi tiếng nhất, bán chạy nhất  và có tầm ảnh hưởng nhất của mọi thời đại... Sách đã được chuyển ngữ sang hầu hết các thứ tiếng trên thế giới và có mặt ở hàng trăm quốc gia. Đây là cuốn sách liên tục đứng đầu danh mục sách bán chạy nhất do thời báo NewYork Times bình chọn suốt 10 năm liền. Đắc Nhân Tâm là nghệ thuật thu phục lòng người, là làm cho tất cả mọi người yêu mến mình. "Đắc nhân tâm" và cái Tài trong mỗi người chúng ta. "Đắc Nhân Tâm" trong ý nghĩa đó cần được thụ đắc bằng sự hiểu rõ bản thân, thành thật với chính mình, hiểu biết và quan tâm đến những người xung quanh để nhìn ra và khơi gợi những tiềm năng ẩn khuất nơi họ, giúp họ phát triển lên một tầm cao mới. Đây chính là nghệ thuật cao nhất về con người và chính là ý nghĩa sâu sắc nhất đúc kết từ những nguyên tắc vàng của Dale Carnegie. Tác phẩm có sức lan toả vô cùng rộng lớn – dù  bạn đi đến bất cứ đâu, bất kỳ quốc gia nào cũng đều có thể nhìn thấy. Tác phẩm được đánh giá là cuốn sách đầu tiên và hay nhất trong thể loại này, có ảnh hưởng thay đổi cuộc đời đối với hàng triệu người trên thế giới. Một số nhận xét nổi bật về sách Đắc Nhân Tâm Bạn Vân Trang (jiro_myangel_vt92@... - Đà Nẵng): Cuốn sách tôi tâm đắc và có ấn tượng sâu đậm nhất chính là “Đắc Nhân Tâm” của Dale Carnegie! Cuốn sách đã thu hút hàng triệu độc giả trên khắp thế giới và chính tôi cũng là một trong số đó. Và tôi tin, bạn sẽ là người kế tiếp bị cuốn hút...! Với lối viết giản dị nhưng đầy tính nhân văn, với những bài học đã được minh họa sống động qua những câu chuyện có thật được kể lại từ những con người bình thường nhất cho đến những nhà lãnh đạo tối cao, tuy khác nhau về thân thế nhưng giữa họ có một điểm chung; đó là “đã tạo nên kì tích bởi cách biết “đối nhân xử thế” của mình”; Dale Carnegie đã chỉ cho chúng ta thấy rằng: “học cách đối nhân xử thế không khó, quan trọng là bạn có thành tâm muốn học được điều đó hay không”! Tôi nghĩ rằng, một cuốn sách hay không chỉ ở chỗ nội dung sâu sắc, hình thức phong phú mà điều quan trọng hơn cả đó là “bạn đã học được gì từ cuốn sách đó, bạn có nhận thấy sự thay đổi tích cực về cách nghĩ và thái độ sống của mình sau khi đọc xong cuốn sách đó không?”. Đây cũng là lý do mà tôi đã chọn “Đắc Nhân Tâm” là cuốn sách hay nhất mà tôi đã từng đọc! Cuốn sách như thúc giục tôi rằng: “Hãy biết tư duy tích cực hơn, hãy biết quan tâm đến người khác nhiều hơn bằng chính sự chân thành của mình, bạn sẽ mang đến niềm vui cho chính mình và cho cả những người xung quanh bạn, và biết đâu, chính thái độ sống ấy sẽ tạo nên những điều kì diệu mà chính bạn cũng không thể tưởng tượng ra được...”. Đắc Nhân Tâm đã giúp tôi tự nhìn nhận lại bản thân có những ưu, khuyết điểm gì để từ đó biết cách hoàn thiện bản thân mình hơn!Tôi thật sự mong muốn sẽ ngày càng có nhiều bạn đọc tìm đến cuốn sách này! Hãy cùng đọc và “cảm nhận”! Nếu bạn vẫn đang phân vân không biết có nên mua cuốn sách này hay không, vậy bạn có tò mò muốn biết tại sao “Đắc Nhân Tâm” được coi là “Cuốn sách hay nhất mọi thời đại đưa bạn đến thành công” không? Bạn còn chần chờ gì nữa mà không tự khám phá xem lý do đó là gì nhé! Tin tôi đi! Cuốn sách sẽ khiến bạn phải ngạc nhiên đấy! Bạn Phạm Lâm Phương Quỳnh nhận xét: Bác tôi đã từng nói " Nếu bác đọc quyển sách này sớm hơn, có lẽ cuộc đời bác sẽ không chỉ dừng lại tại đây!" Bị cuốn hút bởi lời nói này, tôi đã tìm đến " Đắc nhân tâm" và tôi đã hoàn toàn bị cuốn hút vào từng câu, từng chữ mà tác giả viết ra. Nó thật sự đúng như lời của bác tôi nói. Nó thật sự thay đổi cuộc sống của tôi, thay đổi các mối quan hệ xã hội của tôi. Có lẽ nó được viết ra bằng cả tấm lòng của tác giả nên lời lẽ rất chân tình, mang đậm chất nhân văn, nội dung gần gũi với đời sống con người, gần gũi với các mối quan hệ xã hội và thật dễ dàng để ứng dụng những lời khuyên của tác giả vào đời sống hằng ngày. Và điều quan trọng nhất khi tôi đọc hết quyển Đắc Nhân Tâm này không phải là các phương pháp đó, mà là " Hãy quan tâm, đối xử với người thân, bạn bè bằng cả tấm lòng", nếu bạn chỉ áp dụng những phương pháp trong sách mà thiếu đi sự chân thành, thì tất cả sẽ chỉ là giả dối. Với bản thân tôi, nếu tôi đọc quyển sách này sớm hơn, có lẽ tôi đã không mất đi một người bạn tốt để rồi bây giờ hối hận thì đã quá muộn. Tác giả: Tác giả Dale Breckenridge Carnegie Dale Breckenridge Carnegie (24/11/1888 - 1/11/1955) là một nhà văn và nhà thuyết trình Mỹ và là người chịu trách nhiệm các lớp phát triển con người, kỹ năng, nghệ thuật bán hàng, huấn luyện đoàn thể, nói trước công chúng và các kỹ năng giao tiếp giữa mọi người. Ra đời trong cảnh nghèo đói tại một trang trại ở Missouri, Dale Carnegie là tác giả cuốn sách Đắc nhân tâm- được xuất bản lần đầu năm 1936 và là một trong những quyển sách nổi tiếng nhất thế giới thuộc thể loại self-help, liên tục đứng đầu danh mục bán chạy nhất của mọi thời đại do báo The New York Times bình chọn suốt 10 năm liền. Tác phẩm đã được chuyển ngữ sang hầu hết các thứ tiếng trên thế giới và có mặt ở hàng trăm quốc gia, đặc biệt bản tiếng Anh đã bán được hơn 15 triệu bản trên thế giới. Video giới thiệu về sách Đắc Nhân Tâm và tác giả Dale Carnegie:   *** Tóm tắt & Review (Đánh giá) sách Đắc Nhân Tâm của tác giả Dale Carnegie:   Review (Đánh giá) sách Đắc Nhân Tâm Tóm tắt Cuốn sách Đắc Nhân Tâm của Dale Carnegie là một trong những cuốn sách bán chạy nhất mọi thời đại, được dịch ra hơn 50 thứ tiếng và được đọc bởi hàng triệu người trên thế giới. Cuốn sách đề cập đến các nguyên tắc vàng trong giao tiếp và ứng xử, giúp bạn xây dựng các mối quan hệ tốt đẹp với mọi người xung quanh, từ đó đạt được thành công trong cuộc sống. Nội dung chính Cuốn sách Đắc Nhân Tâm được chia thành 6 phần, mỗi phần đề cập đến một nguyên tắc vàng trong giao tiếp và ứng xử: Phần 1: Nghệ thuật ứng xử căn bản Phần 2: Làm thế nào để gây thiện cảm cho người khác Phần 3: Cách thuyết phục người khác Phần 4: Cách lãnh đạo người khác Phần 5: Làm thế nào để trở thành một người quyến rũ Phần 6: Làm thế nào để biến kẻ thù thành bạn bè Đánh giá Đắc Nhân Tâm là một cuốn sách rất đáng đọc, mang lại nhiều giá trị cho người đọc. Cuốn sách giúp bạn hiểu rõ hơn về bản thân và những người xung quanh, từ đó xây dựng các mối quan hệ tốt đẹp và thành công trong cuộc sống. Ưu điểm Nội dung cuốn sách rất gần gũi và thực tế, dễ hiểu và dễ áp dụng. Cuốn sách chứa đựng nhiều bài học quý giá về giao tiếp và ứng xử, giúp bạn trở thành một người thành công hơn. Cuốn sách được viết bằng một giọng văn giản dị và chân thành, dễ đi vào lòng người. Nhược điểm Một số nguyên tắc trong cuốn sách có thể không còn phù hợp với cuộc sống hiện đại. Kết luận Đắc Nhân Tâm là một cuốn sách rất đáng đọc, mang lại nhiều giá trị cho người đọc. Nếu bạn đang tìm kiếm một cuốn sách giúp bạn xây dựng các mối quan hệ tốt đẹp và thành công trong cuộc sống, thì Đắc Nhân Tâm là một lựa chọn hoàn hảo. Mời các bạn đón đọc Đắc Nhân Tâm của tác giả Dale Carnegie.
Cô gái trong nắng - Koshigaya Osamu
Tên eBook: Cô gái trong nắng (full prc, pdf, epub) Tác giả: Koshigaya Osamu Thể loại: Hiện đại, Lãng mạn, Tiểu thuyết, Văn học Nhật bản   Dịch giả: Mộc Miên   Nhà xuất bản: Lao Động   Công ty phát hành: Nhã Nam   Số trang: 262   Kích thước: 14.5 x20.5cm   Ngày phát hành: 12/8/2014   Giá bìa : 68 000   Chụp pic và Tạo prc : Hyuga Natsume   Type : Hà Đoàn, Sagi, Bon Bon, Hai Con Cá   Beta : kimkhanh3597   Nguồn: luv-ebook.com   Ebook: Đào Tiểu Vũ's eBook - http://www.dtv-ebook.com Bìa sách Cô Gái Trong Nắng    Giới thiệu: Nếu bạn gặp lại người bạn khác giới mình từng thương thầm trộm nhớ hồi cấp II? Nếu người đó giờ lớn lên bỗng xinh đẹp muôn phần? Và nếu người đó lại hâm mộ bạn? Chắc chắn khi đó bạn không thể không nghĩ đó là người tình định mệnh. Nhưng...Kết hôn với người trong mộng, chưa bao giờ là đủ để khép lại một câu chuyện. Với Cô gái trong nắng, người đọc sẽ được dẫn dắt theo đủ mọi cung bậc cảm xúc. Từ thú vị, hào hứng dõi theo tình yêu của Mao và Kousuke, đến hồi hộp, tò mò về bí mật mà Mao che giấu, thấp thỏm đón nhận kết-cục-tưởng-chừng-xấu-nhất, cho đến hân hoan trước sáng tỏ cuối cùng. Vì sau tất cả, câu chuyện này vẫn trong sáng như một giọt nắng mai. Mời các bạn đón đọc Cô Gái Trong Nắng của tác giả Koshigaya Osamu.
Tình Mẫu Đơn - Lisa See
Tên eBook: Tình Mẫu Đơn (full prc, pdf,epub) Tác giả: Lisa See Thể loại: Best seller, Lãng mạn, Tiểu thuyết, Văn học phương Tây   Công ty phát hành: Nhã Nam   Nhà xuất bản: NXB Phụ Nữ   Trọng lượng vận chuyển: 300 g   Kích thước: 14x20.5 cm   Dịch giả: Lại Thu Trinh   Số trang: 488   Ngày xuất bản: 12/2010   Tạo prc: lehongtho120589   Ebook: Đào Tiểu Vũ's eBook - http://www.dtv-ebook.com Bìa sách Tình Mẫu Đơn Giới thiệu: Thế kỉ mười bảy ở Trung Quốc, sau khi vương triều Đại Minh sụp đổ, những đau thương mất mát của cuộc chiến tranh thay triều đổi đại vẫn chưa nhạt phai. Mẫu Đơn, tiểu thư xinh đẹp nhà họ Trần, từ nhỏ đã sống trong sự bảo bọc nghiêm ngặt của gia đình, nhưng cháy bỏng khát khao có được tình yêu như nàng Đỗ Lệ Nương trong vở kịch Mẫu Đơn Đình mà nàng hằng yêu thích. Trong buổi diễn kịch nhân dịp lễ Thất Tịch, Mẫu Đơn tình cờ gặp một chàng thư sinh trẻ tuổi tuấn tú, và lập tức để cảm xúc trào dâng ngập tràn. Cũng từ đó, cuộc phiêu lưu khó quên của nàng vào thế giới của tình yêu, của nỗi buồn và cả của cái chết bắt đầu. Xa khỏi mọi điều nàng biết, Mẫu Đơn rơi vào một vùng đất hỗn độn nơi có đám ma đói lang thang khắp chốn cùng những lời văncó thể gây thương tổn và giết chóc... nhưng tình yêu của nàng dành cho chàng thư sinh kia là bất diệt, khi còn sống, cũng như khi nàng đã chết. Lấy cảm hứng từ tác phẩm “Mẫu Đơn Đình” của kịch tác gia Thang Hiền Tổ, cuốn tiểu thuyết của Lisa See dựa trên những sự kiện lịch sử có thật, đã lột tả sống động về một không gian và thời gian khác, nơi ba thế hệ phụ nữ cùng vướng vào một câu chuyện đầy kịch tính, để khám phá ra những bí mật và bi kịch của quá khứ, đồng thời học được rằng, tình yêu có thể vượt trên cả cái chết. Lisa See là tác giả của cuốn tiểu thuyết Tuyết Hoa và cây quạt bí mật, Lưới hoa (Được đề cử giải Edgar), Riêng Tư, Xương rồng, và cuốn hồi ký Trên Đỉnh Núi Vàng. Bà được tổ chứ Phụ nữ Mỹ gốc Hoa vinh danh là Người phụ nữ của năm 2001. Hiện bà đang sống ở New York. Mời các bạn đón đọc Tình Mẫu Đơn của tác giả Lisa See.