Liên hệ: 0912 699 269  Đăng nhập  Đăng ký

Gai Hướng Dương

Là một câu chuyện giản dị mà giàu tính nhân văn về cuộc đời hai người phụ nữ: Kotani Natsuko và Ishida Tetsuko. Kotani Natsuko có một sở thích, đó là xoay đám đàn ông trong bàn tay nhỏ của mình. Mặc dù cô ta không có ngoại hình đẹp, chẳng giàu có, thậm chí còn không có một công việc ổn định, thế nhưng bằng cách nào đó, đàn ông luôn cảm thấy vui vẻ khi ở cạnh cô ta và tình nguyện mở ví rút tiền cho cô ta. Và mỗi khi gặp rắc rối, Natsuko lại nhờ một người họ hàng xa giúp đỡ. Đó là luật sư Ishida Tetsuko. Lần đầu tiên là khi Tetsuko hai mươi tư tuổi và bắt đầu làm luật sư, sau đó, với tần suất năm, bảy năm một lần, mối quan hệ khách hàng – luật sư giữa hai người kéo dài suốt gần năm thập kỷ. Rốt cuộc thì Kotani Natsuko là loại phụ nữ như thế nào? Trong đầu người đàn bà được đàn ông nhận xét là “xinh đẹp rực rỡ như mặt trời mùa hè” nhưng lại bị phụ nữ đánh giá là “lẳng lơ, tham lam” ấy chứa đựng những suy nghĩ gì? Đây là những thắc mắc mà không chỉ luật sư Tetsuko, ngay chính người đọc tiểu thuyết cũng sẽ đặt ra một cách rất tự nhiên. Rồi từng chút, từng chút một, hình tượng một Kotani Natsuko mạnh mẽ, đầy sức hút nhưng cũng không kém phần ranh mãnh, ích kỷ sẽ hiện ra chân thực và sống động trước mắt người đọc. *** Dẫu kể Gai hướng dương kể về cuộc đời của hai người phụ nữ, một Natsuko rực rỡ đầy sức sống như mặt trời nhưng lại ích kỷ dối trá, còn Testsuko lại cứng cỏi nghiêm nghị như một samurai cô độc, thì tôi vẫn luôn tìm thấy niềm vui khi khám phá về những nhân vật phụ bên cạnh hai con người ấy. Tôi vô cùng yêu thích cặp đôi văn thư Miyuki và luật sư Ogiwara. Cả hai người đều đã có gia đình nhưng họ quan tâm đến nhau theo một cách rất riêng. Miyuki lớn hơn Tetsuko 8 tuổi nhưng rất để ý đến các thay đổi nhỏ xíu. Cô không thích sự cẩu thả bừa bộn, cô để ý đến từng vết nhăn trên áo của Ogiwara. Chỉ nhìn qua cách gấp khăn của Ogiwara là Miyuki đã biết vợ chồng anh ly thân. Sau này Miyuki còn ghét cô gái mà Ogiwara đang hẹn hò, bởi việc đó khiến anh thay đổi quần áo đang mặc, không đặt lịch làm việc trước,… nói chung là vô tổ chức. Những tưởng Miyuki có tình cảm với Ogiwara nhưng có vẻ không như vậy, mối quan hệ giữa họ cao cả hơn cả tình yêu. Đó là tình giữa những con người đã gắn bó với nhau suốt nhiều năm liền. Review sách gai hướng dương Ngược lại, Ogiwara rất tin tưởng vào con mắt nhìn người của Miyuki, luôn hỏi ý kiến của cô trước khi nhận một vụ nào đó. Phong cách của Miyuki là luôn tiếp đón những người xa lạ như người thân, chứa trong đó bao nhiêu tình cảm. Mỗi câu nói của cô đều kéo tâm trạng người ta tốt hơn, cảm thấy gần gũi và sẵn sàng chia sẻ thông tin. Có lần cô ấy đã nói với theo một đứa trẻ, người đến văn phòng luật sư yêu cầu văn phòng đừng để cha mẹ ly hôn, rằng “Cháu có muốn mình hạnh phúc không?.. Cháu phải học cách chấp nhận những điều không thích cũng như nỗi buồn. Như thế mới dễ sống hơn được.” Cái câu nói ấy đã khiến cả Tetsuko và tôi phải suy nghĩ. Liệu cố gắng sửa chữa hoặc thay thế một cái gì đó mình không thích có phải là điều khiến mình hạnh phúc? Dù luôn liên kết với nhau theo một cách nào đó, nhưng cả Miyuki và Ogiwara đều vẫn rất quan tâm đến gia đình nhỏ của riêng mình. Ogiwara đã nhờ Tetsuko mua hoa để tặng cho con gái trong một buổi hẹn riêng với cô bé. Theo lời Ogiwara thì cô bé dù còn nhỏ mà đã cư xử như một bà cụ non và muốn được đối xử như một phụ nữ chân chính. Còn Miyuki dù rất yêu thích công việc tại văn phòng luật sư nhưng cũng quyết định rằng mình đã đến tuổi nghỉ ngơi. Bởi cô nhìn thấy bóng lưng người chồng khi về già sao mà nhỏ bé đến đáng thương, đó là khoảnh khắc Miyuki mong muốn được ở bên chồng cho đến cuối đời. Câu chuyện giữa người với người trong Gai hướng dương kéo dài hơn 40 năm, không chỉ là giữa mối oan gia giữa Natsuko và Tetsuko mà còn là tình bạn đẹp đẽ của Miyuki và Ogiwara. Đó mới thực sự là tri kỷ. Trương Thu Hoài Review *** Hay quá! Để viết lời bình của cuốn tiểu thuyết này, tôi đã đọc lại cuốn sách. Tuy đã đọc rồi nhưng cũng có nhiều đoạn khiến mắt tôi cay cay. Ví như đoạn nhân vật chính và đối tượng ngồi xem lại cuốn băng ghi âm lời nhắn nhủ của người đã khuất. Hoặc lúc chiếu lại bằng máy DVD cầm tay lời xin lỗi của người chồng đối với vợ cũ. Đó là đoạn Iso-kun đi cùng Ishida Tetsuko, và cậu ta đã khóc sướt mướt. Trong lòng tôi cứ nhủ thầm, Iso-kun, không được khóc đâu đấy, thế mà ngay cả tôi cũng khóc theo. Và cảnh cuối cùng khiến tôi cay mắt là lúc cao trào của truyện. Ôi, tôi thật muốn kể ngay với các bạn tại đây, nhưng thế thì mất hết cái hay, nên phải nhịn thôi. Phải giới thiệu về nội dung trước chứ nhỉ! Giờ chúng ta đi theo trình tự nhé! Đây là câu chuyện về một bậc thầy lừa đảo. Cuốn sách kể về cuộc đời chìm nổi của Kotani Natsuko, một kẻ lừa dối bẩm sinh, vô cùng ích kỷ và chuyên dựng chuyện. Cách nhanh nhất để hình dung về nhân vật này là qua lời nhận xét: “Nat-chan ấy mà, có tài năng thiên bẩm đấy, tài năng khiến cho đàn ông nhận ra được ước mơ của mình.” Thủ pháp này của tác giả cũng thật tài tình. Cô ta đến ngồi cạnh một người đàn ông bên quầy bar, hỏi anh ta nếu trúng số một triệu yên thì sẽ làm gì. Anh chàng kia liền bảo sẽ đi du lịch nước ngoài, thế là câu chuyện tiếp tục theo kiểu đi đâu rồi lúc nào, vân vân. Thực tế là anh ta chẳng trúng số, thậm chí chắc chả bao giờ mua xổ số, thế mà lại trái qua hai tiếng đồng hồ vui vẻ bên nhau. Khi ra về, cứ thử bảo là tháng sau mình không có tiền để trả tiền nhà xem, thế nào anh chàng chẳng lẳng lặng đem hết tiền trong túi ra đưa cho. Ngày hôm sau, cô ta lại ngồi cạnh một anh chàng khác bên quầy bar, rồi cũng chuyện trò rằng nếu trúng số một triệu yên, anh ta sẽ làm gì. Ngoài ra, xếp hạng mười điều vui vẻ trong cuộc đời cũng là phong cách của Natsuko. Cho dù cuộc đời có khổ đau thế nào thì cũng có một, hai việc vui, thế rồi cố gắng phân loại cái nào hơn, cái nào kém. Nhớ đến những lúc vui vẻ, con người ta sẽ trở nên dễ chịu. Bằng cách này, Natsuko đã giúp thay đổi tâm trạng cho một bệnh nhân mà cũng chẳng phải là con mồi của cô ta. Thật là một kẻ lừa đảo thú vị! Người chồng trước của Natsuko, Yoshiaki, đã nói như thế này: “Như cô biết đấy, cô ấy là người chỉ biết đuổi theo giấc mơ. Thấy tôi từ bỏ ước mơ, cô ấy khích lệ rằng không sao đâu, ai rồi cũng sẽ gặp phải chướng ngại, nhưng trên chướng ngại đó cũng sẽ có bao nhiêu là đường thông. Mắt con người chỉ để ý đến chiều cao của chướng ngại mà không biết nếu nhìn cẩn thận sẽ có đường vượt qua. Cô ấy đã đánh giá nhầm về tôi như thế đó. Lúc cô ấy ở bên, tôi như được ban cho phép màu.” Cô ta chẳng phải xinh đẹp tuyệt trần, nhưng lại khiến người khác bị hấp dẫn. Ở cùng Natsuko, chẳng hiểu sao mọi người lại thấy vui vẻ, cười nói liên tục. Tuy cô ta nói dối, tuy cô ta ích kỷ, tuy cô ta phiền phức, nhưng đó là người phụ nữ đầy sức hút. Việc tạo nên một nhân vật Natsuko như thế là điều tuyệt vời nhất của cuốn sách này, làm nên một nửa thành công cho câu chuyện. Vậy nửa còn lại là gì? Nếu nhìn vào cấu tứ của cuốn sách, chúng ta sẽ hiểu. Có nghĩa là, cách kể chuyện thông qua nhân vật luật sư Ishida Tetsuko. Đối với Tetsuko, Natsuko là cháu của em gái bà ngoại, là họ hàng xa. Lúc còn là một luật sư mới vào nghề, Tetsuko ở độ tuổi hai mươi tư cảm thấy không mấy thân thiết với người họ hàng mười bảy năm không gặp này. Hơn nữa, người này còn để lại ấn tượng xấu trong cô. Năm bảy tuổi, đến thăm nhà bà ngoại, cô gặp cô bé Natsuko cùng tuổi. Bà ngoại yêu thích may và nên đã may cho hai cô bé hai bộ váy giống nhau, và cho hai cô mặc thử luôn. Ngày hôm sau, chiếc: váy của Tetsuko bị xé tan tành, vứt trong máy giặt. Thủ phạm chính là Natsuko nhưng cô ta không hề nhận lỗi. Với một người như thế, làm sao thấy thân thiết được? Rồi mười bảy năm sau, cô ta gọi điện đến bảo là đang gặp rắc rối nên muốn gặp mặt trao đổi. Từ đó về sau, cứ vài năm, Natsuko lại liên lạc bảo là bị đòi tiền bồi thường, đang gặp rắc rối. Mối quan hệ giữa họ bắt đầu như thế. Lần thứ hai gặp mặt là năm năm sau, lần tiếp theo là bảy năm sau. Sau đó là bốn năm, bảy năm, chín năm, chín năm, sáu năm. Trong khoảng thời gian đó, Natsuko kết hôn rồi ly hôn, yêu trai trẻ, lừa người già, làm công nhân vệ sinh ở bệnh viên, làm nakai ở ryokan. Mỗi lần gặp là một lần nghề nghiệp thay đổi. Nơi ở cũng chuyển hết nơi này sang nơi khác, Hirosaki, N agoya, Wakayama, Yamaguchi, mỗi lần Tetsuko đều đến tận nơi. Mối quan hệ có thể gọi là nghiệt duyên giữa họ cứ thể duy trì. Dĩ nhiên trong quá trình này, Tetsuko cũng dần già đi. Ở chương một, cô ấy là một luật sư tập sự ở Văn phòng luật Ogiwara, hai mươi bốn tuổi, đến chương cuối, cô ấ đã nghỉ huu, là một bà lão bảy mươi mốt tuổi. Đây là một câu chuyện trải dài qua bao năm tháng như vậy, nhưng xin lưu ý rằng chưa một lần nào Natsuko xuất hiện độc lập, toàn bộ đều là qua lời kể của người khác. Đó là những đối tượng tố cáo Natsuko, hoặc là người quen ở nơi đó, là chủ quán nơi Natsuko thường đến. Thủ pháp này được sử dụng xuyên suốt cuốn sách. Không hề có câu thoại nào từ Natsuko cả. Xin chủ ý rằng, cảnh Tetsuko gặp Natsuko thường được miêu tả dưới dạng hồi tưởng, ví dụ: “Bốn tiếng trước lúc gặp Natsuko, bên khóe miệng bà ấy đã xuất hiện nếp nhăn tuổi tác.” Natsuko chưa từng xuất hiện ở bề nổi của câu chuyện. Triệt để đến mức như vậy, có thể thấy đây chính là ý đồ của tác giả. Dĩ nhiên, nội tâm của nhân vật Natsuko cũng không hề được miêu tả. Đây chính là đặc điểm lớn nhất của cuốn sách. Vì lý do đó, hình ảnh của thiên tài lừa đảo này mang sắc thái phong phú và có chiều sâu, càng ngày càng phát triển. Một điểm quan trọng nữa, đó là song song với việc miêu tả cuộc đời của thiên tài lừa đảo Kotani Natsuko, cuốn sách còn dành phần lớn đất để miêu tả cuộc đời của luật sư Ishida Tetsuko. Từ lúc còn là luật sư tập sự, không biết làm thế nào để thu xếp công việc, rồi dần dần biết việc hơn, tích lũy kinh nghiệm, cho đến khi nghỉ hưu. Cuộc đời của nhân vật được miêu tả rất sống động và chân thực. Khác với một Natsuko luôn rực rỡ và giỏi xã giao, Ishida Tetsuko không cởi mở, bạn bè cũng chẳng có, chỉ biết đến công việc. May mắn thay, cô được vào làm luật sư tập sự ở Văn phòng luật Ogiwara. Cô không nghĩ đến việc ra riêng, có lẽ là vì tôn trọng nhân cách của luật sư Ogiwara. Một lý do nữa là Miyuki đã hỗ trợ rất tốt cho cô, cũng như rất giỏi trong việc quyết toán. Luật sư tập sự mới của văn phòng Isozaki cũng là một thanh niên tốt. Tetsuko còn có người bạn thân là chồng cũ Sakaguchi, một người chị cá tính, và một người anh tuy vô dụng nhưng không thể nào ghét được. Tuy có lúc này lúc khác, nhưng có thể nói rằng Tetsuko đã may mắn gặp được họ. Nhưng cô có người bạn thực sự nào không? Cô có thực sự hạnh phúc không? Vụng về, cô đơn, dường như lúc nào cũng có thể bị sự trống rỗng nhấn chìm, chúng ta có thể thấy mình trong một Tetsuko như thế. Chúng ta không thể sống như Natsuko, nếu được vậy thì không biết sẽ tuyệt đến mức nào. Nhưng cuộc đời là thế, rất nhiều chuyện có muốn cũng chẳng được. Đúng vậy, cho nên tôi mới bị cuốn sách này thu hút. Lúc nhận ra điều này, tôi nhớ đến đoạn cuối. Cho dù không có bạn bè, mỗi ngày đều làm bạn với nỗi cô đơn thì cũng đừng chán nản với cuộc đời. Những lời trong bức thư cuối khiến tôi xúc động. Đây là cuốn tiểu thuyết hay, một kiệt tác của Katsura Nozomi. Nhà phê bình văn nghệ Kitagami Jiro Mời các bạn đón đọc Gai Hướng Dương của tác giả Nozomi Katsura.

Nguồn: dtv-ebook.com

Xem

Đại Đường Đôn Hoàng Biến
Tóm tắt & Review (Đánh Giá) tiểu thuyết 81 Án Tây Du Tập 4: Đại Đường Đôn Hoàng Biến của tác giả Trần Tiệm & Losedow (dịch). Huyền Trang và Lữ Thịnh từng có một ước hẹn, rằng sẽ cùng nhau dùng cả đời để đi tìm ý nghĩa của “đại đạo”. Thế nhưng chỉ sau vài năm ngắn ngủi, khi Huyền Trang tới Đôn Hoàng để tìm bạn mình, Lữ Thịnh đã mang theo tiếng xấu chịu vạn người phỉ nhổ mà chết trong nỗi ô nhục, cùng với đó là sự xuất hiện của yêu sói tự xưng là thần tiên giáng trần Khuê Mộc Lang. Vì sao Lữ Thịnh tài hoa tuyệt thế lại chết đi như vậy? Rốt cuộc những bí mật kinh thiên động địa gì đang bị chôn vùi dưới tầng tầng lớp lớp cát vàng đại mạc? *** Bộ sách 81 Án Tây Du gồm có: Đại Đường Nê Lê Ngục Tây Vực Liệt Vương Ký Đại Đường Phạm Thiên Ký Đại Đường Đôn Hoàng Biến *** Năm Vũ Đức thứ chín Đại Đường. Châu Tây Sa, huyện nha Đôn Hoàng, địa lao. Địa lao sâu hai trượng dưới đất, dài không đủ ba trượng, rộng không quá bảy thước, ở giữa dùng gỗ du to cứng ngăn ra, một bên là lối đi, một bên là nhà tù, không gian cực kì chật chội, không hề có chỗ để xê dịch, như sống và chết, như thành và bại. Giám ngục huyện nha dẫn một tiểu lại bạch trực đi trên lối đi chật hẹp. Đang vào lúc hoàng hôn, trên đỉnh lối đi có mấy lỗ thông khí dẫn thẳng lên mặt đất, có ánh trời chiều chạng vạng hắt xuống, loang lổ u ám. Trong địa lao chỉ có năm phòng giam, bốn phòng bên ngoài đều không có một bóng người, mặt đất đá được đầm cứng loang lổ màu nâu, dường như là màu máu cũ kĩ năm xưa. Giám ngục mở xích cửa phòng giam bên trong cùng, mở cửa song gỗ ra, bạch trực đặt xuống đất một hộp đồ ăn. Giám ngục thấp giọng: "Lang quân, đến lúc lên đường rồi." Trong bóng tối có tiếng xiềng xích vang lên, tù nhân chậm rãi đứng dậy, từ trong bóng tối đi ra. Người này bẩn thỉu nhếch nhác, tóc tai bù xù, chỉ có một đôi mắt lấp lánh chiếu ra ánh sáng như ngọn lửa. Trên tay, trên chân, trên hông, thậm chí trên cổ hắn đều có còng sắt. Bảy tám sợi xích sắt đều to như ngón tay cái, vô cùng nặng nề, đầu bên kia khóa vào vòng sắt liền với tường, cử động một cái, kêu lên loảng xoảng. Bạch trực khiếp sợ trong lòng, nhanh chóng đứng dậy lui lại, cầm hoành đao dưới nách . Giám ngục lại không để ý, đi tới mở hộp đồ ăn, bên trong là một chiếc bánh vừng, một con gà hầm, một bầu rượu. Hắn nhất nhất bày ra dưới đất. Tù nhân nói bằng giọng bình thản: "Chết kiểu nào? Chém hay là treo cổ?" Giám ngục nói: "Chết đói trong tù". Tù nhân cười ha hả: "Một đám chuột nhát chết. Thuốc hạ trong rượu này sao? Mang tới đây!" Giám ngục lắc đầu: "Lang quân, ý của quan trên là phải hạ dược ngài, mua một chút câu vẫn hoặc ô đầu cho vào trong rượu. Có điều luật Đường nghiêm ngặt, người mua bán độc dược đều treo cổ, tiểu nhân lại không muốn làm liên lụy người khác. Bữa rượu này chỉ là tấm lòng của tiểu nhân, ngài là hương đảng Đôn Hoàng ta, có tình đồng hương, trên tay đã sắp dính tính mạng của ngài, lại muốn giữ cho bữa rượu này được trong sạch, cho nên tiểu nhân liền mang theo một dải lụa dài." Giám ngục lấy ra ba thước trắng lụa từ trong tay áo, buông trên tay, tay kia nâng bầu rượu lên. Tù nhân cầm lấy bầu rượu uống một hơi cạn sạch, vung tay ném vào tường vỡ tan, đột nhiên điên cuồng gầm lên giận dữ: "Ta phải đến chỗ phủ quân Thái Sơn báo danh, rồi một ngày luân hồi trở về, nhất định phải tái chiến Đôn Hoàng! *** Tóm tắt & Review (Đánh Giá) tiểu thuyết 81 Án Tây Du Tập 4: Đại Đường Đôn Hoàng Biến của tác giả Trần Tiệm & Losedow (dịch). Tóm tắt: Huyền Trang và Lữ Thịnh từng có ước hẹn cùng nhau đi tìm ý nghĩa của “đại đạo”. Sau vài năm, Huyền Trang đến Đôn Hoàng tìm bạn thì Lữ Thịnh đã chết trong ô nhục, cùng với sự xuất hiện của yêu sói Khuê Mộc Lang. Huyền Trang cùng các bạn điều tra cái chết của Lữ Thịnh và những bí mật kinh thiên động địa liên quan đến Đôn Hoàng. Review: Điểm nổi bật: Cốt truyện hấp dẫn, lôi cuốn với nhiều bí ẩn và tình tiết bất ngờ. Kết hợp yếu tố trinh thám, huyền bí và tâm lý nhân vật. Nhân vật Huyền Trang thông minh, dũng cảm, được xây dựng với nhiều tầng lớp. Bối cảnh lịch sử được miêu tả sinh động, chân thực. Hạn chế: Một số tình tiết có thể khó hiểu với những người chưa đọc các tập trước. Cái kết có thể gây tranh cãi. Đánh giá: 81 Án Tây Du Tập 4: Đại Đường Đôn Hoàng Biến là một cuốn sách trinh thám hấp dẫn với cốt truyện ly kỳ và những bí ẩn lôi cuốn. Cuốn sách phù hợp với những người yêu thích thể loại trinh thám, huyền bí và lịch sử. Trích dẫn: “Ta phải đến chỗ phủ quân Thái Sơn báo danh, rồi một ngày luân hồi trở về, nhất định phải tái chiến Đôn Hoàng!” Kết luận: 81 Án Tây Du Tập 4: Đại Đường Đôn Hoàng Biến là một cuốn sách đáng đọc với những ai yêu thích thể loại trinh thám và muốn khám phá những bí ẩn của lịch sử. Mời các bạn mượn đọc sách 81 Án Tây Du Tập 4: Đại Đường Đôn Hoàng Biến của tác giả Trần Tiệm & Losedow (dịch).
Hồ Sơ Tâm Lý Phạm Tội
Tóm tắt & Review (Đánh Giá) sách Hồ Sơ Tâm Lý Phạm Tội của tác giả Trường Nhị. Hắn là Đội trưởng Đội Hình sự, con trai độc nhất của một gia tộc giàu có, thích la cà quán xá vỉa hè, hành sự khó lường, coi thường khuôn phép, lên núi đao xuống biển lửa vẫn một lòng bảo vệ công lý. Anh là nhà tâm lý học trẻ tuổi xuất chúng, vì bị chèn ép mà mất đi tất cả, phải che giấu bản thân, trở thành quản lý ký túc xá trường tiểu học. Hình Tòng Liên chưa từng nghĩ rằng có một ngày Lâm Thần sẽ xuất hiện trong màn mưa, nói với hắn: “Xin hãy cho tôi tham gia điều tra.” Cát trắng bên các thi thể, xe bus học sinh bị bắt cóc, buổi livestream những vụ tự sát trong trường học, hàng loạt vụ kỳ án liên tục xảy ra. Những phương thức gây án đáng sợ, kẻ thủ ác vẫn là một ẩn số, họ quyết chiến đấu bằng cả sinh mạng mình. … Chẳng ai biết rồi cuối cùng nhân loại sẽ đi về đâu. Nhưng bộ não là một cơ quan kỳ diệu thôi thúc chúng ta khám phá vũ trụ, khám phá những bí ẩn trong tâm trí con người. Đến tận cuối cuộc đời, chúng ta vẫn luôn hy vọng có thể trở thành người tốt hơn. Hướng thiện, kiếm tìm sự thật, khao khát cái đẹp và chiến đấu đến cùng với bản tính động vật tiềm tàng bên trong con người mình, đó chính là nhân tính. *** Hồ Sơ Tâm Lý Phạm Tội gồm có: QUYỂN I : NHẤT SA QUYỂN II: SONG TRÌNH QUYỂN III: TAM PHẦN QUYỂN IV: TỨ THANH QUYỂN V: NGŨ PHÙ *** Tóm tắt Hồ Sơ Tâm Lý Phạm Tội là một bộ tiểu thuyết đam mỹ trinh thám của tác giả Trường Nhị. Bộ truyện xoay quanh hai nhân vật chính là Hình Tòng Liên - đội trưởng đội hình sự và Lâm Thần - một nhà tâm lý học trẻ tuổi. Hình Tòng Liên là con trai độc nhất của một gia tộc giàu có, có tính cách phóng khoáng, khó lường, coi thường khuôn phép. Tuy nhiên, anh luôn một lòng bảo vệ công lý và luôn hết mình trong công việc. Lâm Thần là một nhà tâm lý học trẻ tuổi xuất chúng, có khả năng đọc vị tâm lý tội phạm. Tuy nhiên, vì bị chèn ép mà anh đã mất đi tất cả, phải che giấu bản thân, trở thành quản lý ký túc xá trường tiểu học. Một ngày nọ, Lâm Thần xuất hiện trong màn mưa và nói với Hình Tòng Liên: "Xin hãy cho tôi tham gia điều tra." Từ đó, hai người bắt đầu hợp tác điều tra hàng loạt vụ án kỳ lạ, những vụ án có phương thức gây án đáng sợ, kẻ thủ ác vẫn là một ẩn số. Review Hồ Sơ Tâm Lý Phạm Tội là một bộ tiểu thuyết trinh thám hấp dẫn, lôi cuốn với những vụ án kỳ lạ, những tình tiết ly kỳ, gay cấn. Bộ truyện có cách xây dựng nhân vật đặc sắc, mỗi nhân vật đều có tính cách, hoàn cảnh riêng, tạo nên sự đa dạng và hấp dẫn cho câu chuyện. Nhân vật Hình Tòng Liên là một đội trưởng đội hình sự tài giỏi, có tính cách phóng khoáng, khó lường, coi thường khuôn phép. Tuy nhiên, anh luôn một lòng bảo vệ công lý và luôn hết mình trong công việc. Nhân vật Lâm Thần là một nhà tâm lý học trẻ tuổi xuất chúng, có khả năng đọc vị tâm lý tội phạm. Tuy nhiên, vì bị chèn ép mà anh đã mất đi tất cả, phải che giấu bản thân, trở thành quản lý ký túc xá trường tiểu học. Hai nhân vật chính có tính cách trái ngược nhau nhưng lại có sự bổ trợ cho nhau, giúp họ cùng nhau phá được những vụ án kỳ lạ. Bên cạnh những vụ án hấp dẫn, bộ truyện còn đề cập đến những vấn đề xã hội như bạo lực học đường, bắt cóc trẻ em,... Tác giả Trường Nhị đã xây dựng những vụ án một cách logic, chặt chẽ, khiến người đọc phải suy đoán, tò mò. Những tình tiết ly kỳ, gay cấn của bộ truyện sẽ khiến người đọc không thể rời mắt khỏi trang sách. Nhìn chung, Hồ Sơ Tâm Lý Phạm Tội là một bộ tiểu thuyết trinh thám hấp dẫn, đáng đọc. Bộ truyện sẽ mang đến cho người đọc những giây phút giải trí thú vị và những suy ngẫm về cuộc sống. Đánh giá Ưu điểm: Cách xây dựng nhân vật đặc sắc, mỗi nhân vật đều có tính cách, hoàn cảnh riêng, tạo nên sự đa dạng và hấp dẫn cho câu chuyện. Các vụ án được xây dựng một cách logic, chặt chẽ, khiến người đọc phải suy đoán, tò mò. Những tình tiết ly kỳ, gay cấn của bộ truyện sẽ khiến người đọc không thể rời mắt khỏi trang sách. Nhược điểm: Một số chi tiết trong truyện còn chưa được giải thích rõ ràng, khiến người đọc có cảm giác chưa thỏa mãn. Kết luận: Hồ Sơ Tâm Lý Phạm Tội là một bộ tiểu thuyết trinh thám hấp dẫn, đáng đọc. Bộ truyện sẽ mang đến cho người đọc những giây phút giải trí thú vị và những suy ngẫm về cuộc sống. *** [REVIEW HỒ SƠ TÂM LÝ PHẠM TỘI] TỪ THÍCH THÀNH THƯƠNG NHƯNG CHƯA THỂ YÊU Song hành cùng cốt truyện trinh thám, phá án được tác giả đầu tư kỹ lưỡng là tuyến tình cảm tiến chậm mà chắc của Đội trưởng Hình và Lâm Thần. Đến tập 3, tương tác của cả hai tiếp tục xuất hiện với tuần suất nhiều hơn và ngày càng thân mật hơn. Đứng trước cơ hội “thiên thời, địa lợi, nhân hòa” mà chính Lâm Thần cũng tự nhận sẽ khó có thể gặp lần thứ hai, nhưng anh vẫn muốn tôn trọng Hình Tòng Liên, bởi “Lâm Thần hiểu rõ, lấy lý do say rượu nên mới có những hành động mất kiểm soát để che giấu, lấp liếm trong trường hợp tỏ tình thất bại là vô trách nhiệm.” Lâm Thần luôn là con người cực kỳ lý trí, nhưng trong chuyện tình cảm, anh cũng mãnh liệt và thẳng thắn hơn bất kỳ ai. Lý trí của Lâm Thần trong vấn đề tình cảm với Hình Tòng Liên không phải là rào cản mà ngược lại, chính nó là sợi duy trì tỉnh táo và đảm bảo sự tôn trọng với người kia, cũng là tôn trọng cảm xúc của mình. Lâm Thần đối đãi cực kỳ cẩn trọng, bởi anh biết người như Hình Tòng Liên cũng lý trí không kém mình, phần nào lo sợ ảnh hưởng tới quan hệ đồng nghiệp tốt đẹp của cả hai. Như thế, lợi dụng tình cảnh khi đang điều tra phá án để bày tỏ lòng mình rõ ràng không phải là lựa chọn sáng suốt. Một trong những niềm vui thú khi đọc một bộ tập trung nhiều vào yếu tố điều tra như Hồ sơ chính là các chi tiết tình cảm xuất hiện không nhiều nhưng rất “đắt”. Là động tác an ủi thân mật và mập mờ. Là ngón tay nhẹ nhàng lau nước mắt trên má anh. Là cái chạm mắt cùng nhau cười. Là sẵn lòng dừng bữa ăn để lau tóc cho anh. Là tự mình xử lý vết thương vì biết anh không thích bệnh viện. Trong mối quan hệ của cả hai, có lẽ không thể đánh giá ai là người chủ động hơn, vì cách mỗi người đối xử với người kia đều đặc biệt cẩn thận và tỉ mỉ, chỉ dành cho đối phương mà không cho ai khác. Với Lâm Thần, Hình Tòng Liên là đặc biệt. Với Hình Tòng Liên, Lâm Thần cũng là độc nhất vô nhị. Mời các bạn mượn đọc sách Hồ Sơ Tâm Lý Phạm Tội của tác giả Trường Nhị.
Người Lang Thang
Tóm tắt & Review (Đánh Giá) sách Người Lang Thang của tác giả Georges Simenon. Nguyên tác: Maigret Et Le Clochard Tóm tắt Một ngày nọ, tại một quán rượu ở Paris, cảnh sát trưởng Maigret gặp một người lang thang tên là Joseph. Joseph kể cho Maigret nghe về một vụ giết người mà anh ta đã chứng kiến. Nạn nhân là một người đàn ông tên là Louis, bị đâm chết bằng một con dao. Maigret bắt đầu điều tra vụ án. Anh ta tìm gặp những người quen biết của Louis, nhưng không ai có thể cung cấp cho anh ta bất kỳ thông tin nào hữu ích. Cuối cùng, Maigret tìm đến Joseph để hỏi thêm thông tin. Joseph kể cho Maigret nghe về những gì anh ta đã nhìn thấy vào đêm xảy ra vụ án. Anh ta nói rằng đã nhìn thấy một người đàn ông mặc áo khoác dài màu đen chạy trốn khỏi hiện trường. Maigret nhận ra rằng người đàn ông mà Joseph nhìn thấy rất giống với một người đàn ông mà anh ta đã gặp trước đây. Người đàn ông đó tên là Emile, và anh ta là một kẻ tội phạm khét tiếng. Maigret bắt đầu theo dõi Emile. Anh ta sớm phát hiện ra rằng Emile đang lên kế hoạch thực hiện một vụ cướp ngân hàng. Maigret ngăn chặn vụ cướp, và bắt giữ Emile. Emile khai nhận rằng anh ta là kẻ đã giết Louis. Anh ta nói rằng đã giết Louis vì Louis đã nhìn thấy anh ta đang thực hiện vụ cướp. Review "Người Lang Thang" là một câu chuyện trinh thám kinh điển của nhà văn Georges Simenon. Tác phẩm kể về một vụ giết người bí ẩn, được giải quyết bởi cảnh sát trưởng Maigret. Câu chuyện có cốt truyện chặt chẽ, hấp dẫn. Maigret là một nhân vật được xây dựng rất thành công. Ông là một cảnh sát trưởng tài ba, luôn kiên nhẫn và tỉ mỉ trong công việc. Ngoài ra, tác phẩm còn mang đến cho người đọc những suy ngẫm về bản chất con người. Vụ giết người trong truyện là một sự kiện đau lòng, nhưng nó cũng cho thấy rằng ngay cả những người bình thường cũng có thể trở nên tàn ác khi bị đẩy vào tình huống khó khăn. Đánh giá chung "Người Lang Thang" là một câu chuyện trinh thám kinh điển, rất đáng để đọc. Tác phẩm có cốt truyện hấp dẫn, nhân vật được xây dựng thành công và mang đến cho người đọc những suy ngẫm về bản chất con người. Những điểm nổi bật Cốt truyện chặt chẽ, hấp dẫn Nhân vật Maigret được xây dựng thành công Mang đến cho người đọc những suy ngẫm về bản chất con người Kết luận "Người Lang Thang" là một câu chuyện trinh thám kinh điển, rất đáng để đọc. *** Georges Simenon (1903-1989) là nhà văn người Bỉ viết tiếng Pháp có sách bán chạy thứ 3 mọi thời đại chỉ sau Jules Verne và Alexandre Dumas. Con số tác phẩm của ông lên đến hàng ngàn, bao gồm tiểu thuyết và truyện ngắn được viết bằng tên thật hay ký dưới nhiều bút danh khác nhau. Trung bình ông có thể viết từ 60 đến 80 trang văn mỗi ngày, mất hơn một tuần để hoàn tất một tiểu thuyết. Chính tốc độ làm việc kinh khủng này, ông đã sản sinh một khối lượng tác phẩm đồ sộ. Simenon thường bị đánh giá thấp, nhiều nhà phê bình cho rằng ông chỉ là nhà văn giải trí với những tác phẩm viết nhanh. Tuy vậy, Simenon được cho là ứng cử viên của giải Nobel Văn chương trong nhiều năm liền, chính văn hào André Gide, chủ nhân Nobel năm 1947, đã gọi ông là: "Tiểu thuyết gia xác tín nhất của nền văn học ngày nay". Mời các bạn mượn đọc sách Người Lang Thang của tác giả Georges Simenon.
Bút Lục Về Các Vụ Án Nước Thái
Tóm tắt & Review (Đánh Giá) sách Bút Lục Về Các Vụ Án Nước Thái Tập 1: Hoa Hồng Thép của tác giả Trà Hựu Thanh. Hoa Hồng Thép kể về các vụ án xảy ra hàng loạt ở đất nước Thái Lan mà kể đứng đầu là "Hoa Hồng Thép" vì thế mà "Tổ Chuyên án quốc tế đặc biệt" được lập ra để phá án và đưa kẻ tội phạm nguy hiểm này ra trước ánh sáng của luật pháp để chịu tội. Hoa Hồng Thép nằm trong Bút Lục Về Các Vụ Án Nước Thái - bộ tiểu thuyết có những điểm rất khác so với các cuốn tiểu thuyết trinh thám kinh dị thông thường, nhất là những kiến thức phá án chuyên ngành, càng tạo nên nét riêng, khiến người đọc cảm thấy như mình đang tận mắt chứng kiến mỗi một vụ án đó, cảm thấy như mình đang cùng trải qua những khó khăn, nguy hiểm rình rập khi phá án và niềm vui của các nhân vật chính trong chuyện khi đưa được một kẻ ác ra trước vành móng ngựa. *** Tóm tắt Cuốn tiểu thuyết Hoa Hồng Thép của tác giả Trà Hựu Thanh xoay quanh vụ án giết người hàng loạt ở Thái Lan. Kẻ giết người được đặt biệt danh là "Hoa Hồng Thép" vì hắn chỉ giết những người phụ nữ đẹp, trẻ trung và giàu có. Trước tình hình đó, "Tổ Chuyên án quốc tế đặc biệt" được thành lập để phá án. Tổ chuyên án gồm có các thành viên xuất sắc nhất của lực lượng cảnh sát Thái Lan và Việt Nam. Dưới sự chỉ huy của Đại tá Nguyễn Văn Thành, tổ chuyên án đã truy đuổi "Hoa Hồng Thép" qua nhiều tình tiết ly kỳ, hấp dẫn. Cuối cùng, họ cũng đã bắt được kẻ giết người hàng loạt và đưa hắn ra trước ánh sáng của pháp luật. Đánh giá Cuốn tiểu thuyết Hoa Hồng Thép được đánh giá cao về nội dung và cách viết. Về nội dung, cuốn tiểu thuyết có những tình tiết ly kỳ, hấp dẫn, khiến người đọc không thể rời mắt. Kẻ giết người hàng loạt "Hoa Hồng Thép" là một nhân vật vô cùng bí ẩn và nguy hiểm. Hắn đã gây ra nhiều vụ án kinh hoàng, khiến dư luận hoang mang lo sợ. Về cách viết, tác giả Trà Hựu Thanh đã sử dụng ngôn ngữ miêu tả sinh động, lôi cuốn. Cuốn tiểu thuyết được viết theo phong cách trinh thám, với những tình tiết được sắp xếp hợp lý, logic. Ngoài ra, cuốn tiểu thuyết còn cung cấp cho người đọc những kiến thức bổ ích về phá án. Tác giả đã khéo léo lồng ghép những kiến thức chuyên ngành vào trong câu chuyện, khiến người đọc cảm thấy như mình đang được tham gia vào quá trình phá án. Một số ý kiến ​​đánh giá của độc giả: "Cuốn tiểu thuyết rất hay và hấp dẫn, khiến tôi không thể rời mắt. Tôi rất thích cách tác giả xây dựng nhân vật và tình tiết trong truyện." "Cuốn tiểu thuyết có những kiến thức phá án rất bổ ích. Tôi đã học được rất nhiều điều từ cuốn sách này." "Cuốn tiểu thuyết có cách viết rất lôi cuốn và hấp dẫn. Tôi rất thích đọc cuốn sách này." Kết luận Cuốn tiểu thuyết Hoa Hồng Thép là một cuốn tiểu thuyết trinh thám, kinh dị rất đáng đọc. Cuốn tiểu thuyết sẽ mang đến cho bạn những phút giây giải trí tuyệt vời và những kiến thức bổ ích về phá án. *** THIÊN TÀI TỘI PHẠM Khi đi qua khu giam giữ số một khiến người ta thấy sợ, cơn ớn lạnh cứ nổi dọc sống lưng gã. Người cai ngục dẫn đường đóng cánh cửa sắt nặng nề đầu tiên lại, gã nghe thấy một tiếng sầm vang vọng cả một khu vực. Người cai ngục nói, ở khu vực này giam giữ những phạm nhân giết người hàng loạt của các vụ án lớn mà nhiều người nghe tiếng không khỏi biến sắc mặt, hơn nữa, những phạm nhân ấy phần nhiều đều mắc bệnh tâm thần ở các mức độ khác nhau. Bỗng nhiên, trong đầu gã hiện lên cảnh tượng đầu tiên ở nơi đây. Hồi đó, gã còn là một đứa trẻ hài nhi, toàn thân máu me nhớp nhúa nằm bên cạnh mẹ, rồi sau đó bị người cai ngục bế đi. Mãi cho đến tận bây giờ gã cũng không hiểu sao mình lại có thể nhớ được cảnh tượng lúc vừa mới chào đời. Hai bên hành lang có mười mấy cánh cửa sắt nặng nề, phía sau mỗi cánh cửa sắt ấy đều im lìm, dường như tất cả những con người ở phía sau nó đang chìm đắm trong suy nghĩ và toan tính cho những âm mưu động trời. Nghe người cai ngục nói, càng đi sâu vào bên trong thì càng là chỗ giam giữ những phạm phân nguy hiểm tay không có thể đánh chết cả mấy người. Mặc dù vậy, gã vẫn không nén được đưa mắt nhìn những ngăn nhà tù quen thuộc và những cánh cửa sắt có mật mã điện tử và đang khóa chặt đó. Ánh đèn trong các gian nhà tù ấy tối om, chỉ có những cánh sửa sổ bằng sắt cao tít mới hắt ra một vài luồng ánh sáng. Có khá nhiều tù nhân đầu trọc đang đi đi lại lại, người thì đang giặt quần áo, người thì đang quét dọn, người thì đang xem ti vi, nhưng tiếng ti vi thì rất bé, hầu như không nghe thấy gì. Nhà giam số một là một nhà giam đặc biệt, ở sâu trong cùng có một phòng thẩm vấn đóng kín. Lúc này, người đàn ông trẻ và người cai ngục đang đi về phía đó và dừng lại bên ngoài của cánh cửa sắt phòng thẩm vấn. “Vào đi, ông Thẩm đang chờ cậu đấy!” Sau khi mở cánh cửa sắt, người cai ngục nói với người đàn ông trẻ bên cạnh. Người đàn ông trẻ tuổi gật đầu và chầm chậm bước vào trong. Trong phòng thẩm vấn, ánh đèn sáng như ban ngày. Người mà cai ngục gọi là ông Thẩm tóc bạc phơ, đang lặng lẽ nhìn người bước vào. Người đàn ông trẻ liếc mắt nhìn chiếc huy hiệu cảnh sát của đối phương rồi kéo chiếc ghế ra xa một chút và ngồi xuống. Người cảnh sát chú ý tới động tác rất nhỏ đó và biết được rằng người đàn ông trẻ có ý đề phòng mình, song ông không để ý đến điều đó, mà ngược lại lên tiếng chào như với một người quen: “Chúng ta lại gặp nhau rồi.” Người đàn ông trẻ tuổi xé một chiếc kẹo que đưa đến miệng, liếm một cái nhưng không nói gì. “Gần đây cậu khỏe chứ? Cách lần gặp mặt trước dễ cũng một năm rồi nhỉ, mà hình như cậu gầy đi một chút đấy.” Người cảnh sát già hỏi với vẻ lịch sự. “Nói đi, ông tìm tôi có việc gì?” Người đàn ông trẻ tuổi nhíu mày với vẻ thiếu kiên nhẫn tỏ ý không muốn lãng phí thời gian vào việc nói những chuyện không đâu. Người cảnh sát già mỉm cười, nụ cười chứa đầy ẩn ý sâu sa. Dường như ông nhận thấy vẻ thận trọng của thiên tài phạm tội đã từng vào tù vì tội lỗi và lớn lên ở trong tù kia càng giúp ông xác định chắc chắn rằng đây đúng là người mà ông muốn tìm. Đúng thế, ông cũng không vòng vo nữa mà nói thẳng: “Có lẽ người quản giáo cũng đã nói với cậu rồi, mấy năm nay chúng tôi vẫn đang điều tra về vụ án “Hoa hồng thép giết người hàng loạt”. Sát thủ giết người hàng loạt đã từng giết chết một cảnh sát hình sự quốc tế tên là Linh Phong và mấy cơ sở bí mật, hiện đang tình nghi xuất hiện và phạm tội tại thành phố Chiang Uri của Thái Lan. Tôi đánh cược với cậu rằng chắc chắn cậu không thể nào biết được cách thức và tư duy phạm tội của hắn đâu!” Người đàn ông trẻ nghẹo đầu, miệng ngậm chiếc kẹo que, bàn tay phải bắt đầu gõ xuống mặt bàn, thong thả nói: “Ông Thẩm, ông quên rồi à? Tôi sinh ra ở nhà tù, hơn nữa thân còn mang tội, không ai có thể hiểu về tội phạm hơn tôi! Nhưng, tôi không phải là đứa trẻ lên ba, chiêu khích tướng của ông không có tác dụng đâu! Bye, bye!” Tiếp đó, người đàn ông trẻ đứng dậy bỏ đi, gã không có hứng với những vụ án kiểu này, gã cảm thấy cảnh sát càng này càng trở nên kém cỏi. “Tôi biết, bao nhiêu năm qua cậu luôn đi tìm cha đẻ của mình.” Câu nói trên giống như một tiếng sét đánh trúng người đàn ông trẻ tuổi. Gã đứng ngây tại chỗ, đôi vai bất chợt run lên, tiếp đó gã quay người ngồi lại đối diện với ông cảnh sát già, nhưng mắt bất giác lẩn tránh ánh nhìn của ông. Ánh đèn trên đầu chiếu xuống khuôn mặt lạnh như băng của gã, đôi mắt sâu đen toát ra vẻ lạnh lùng, gã thản nhiên nói: “Tôi không có cha. Tôi chỉ muốn biết, nếu tôi thắng ông hoặc giúp các ông phá án thành công thì tôi sẽ được gì?” Người cảnh sát già ghé sát gã, ánh mắt lộ vẻ ranh mãnh, ông biết những lời của ông đã có tác dụng, nhưng ông không trả lời ngay vào câu hỏi mà nhìn một cách nghiêm trang vào mắt của đối phương rồi hạ giọng nói: “Tôi biết thân phận của ông ta, nhưng cậu không phải lo, tôi sẽ giữ bí mật cho cậu. Có điều, có khi nào cậu nghĩ xem cậu thông minh như vậy mà sao vẫn không tìm thấy ông ta không?” “Không!” “Vậy, cậu còn muốn biết về sự thật mà cậu muốn biết không?” “Muốn!” “Rất tốt! Nhưng hiện giờ cậu chỉ có mỗi một cách, đó là không ngừng phá án.” Người cảnh sát già biết đối phương càng trả lời ngắn gọn, vẻ ngoài càng tỏ ra bình thản thì trong lòng càng kích động, thậm chí còn thấy rất phẫn nộ. Ông để ý đến bàn tay nắm chặt cây kẹo mút của đối phương, vẻ ngạo mạn coi thường lúc trước hoàn toàn không còn nữa, giờ đây đối phương đang cúi đầu xuống để che giấu sự căng thẳng trong lòng. Đôi chân vốn duỗi ra ngoài trong chốc lát cũng lập tức thu vào giấu sau chân của chiếc bàn. Người cảnh sát già còn thấy, khi ông nhắc đến hai chữ “cha đẻ”, thì người đàn ông trẻ tuổi trước mắt với vẻ mặt không chút biểu lộ lúc trước lập tức trở nên căng thẳng, thậm chí dường như còn chịu một sự uy hiếp về tinh thần, và tất cả những cử động vừa rồi của gã đã chứng minh điều đó. Người cảnh sát già đứng dậy, chìa một chiếc vé máy bay và một tờ giấy chứng nhận màu đỏ có in hình huy hiệu của cảnh sát đến trước mặt người đàn ông trẻ tuổi, rồi vỗ vào vai gã như kiểu của một người lớn, nói: “Vụ án này rất quan trọng, tôi đã cử một số cảnh sát đắc lực và một cô gái xinh đẹp rất có kinh nghiệm về tâm lí tội phạm sang Thái Lan để phối hợp với cậu. Vì cho đến nay, hung thủ vẫn đang nhởn nhơ ngoài vòng pháp luật, như vậy chắc chắn sẽ càng có nhiều người vô tội bị sát hại. Hi vọng cậu suy nghĩ thêm rồi một ngày sau cho tôi câu trả lời.” Trong phòng thẩm vấn lặng im như tờ. Khoảng một phút sau, tiếng kéo ghế chói tai đã phá tan sự yên lặng đó. Người cảnh sát già bước tới chỗ cánh cửa sắt định nhấn chuông. Đúng lúc đó, người đàn ông trẻ bỗng ngẩng đầu lên, đôi mắt vằn lên những tia đỏ khiến người khác không dám nhìn vào, trông anh ta lúc này chẳng khác gì một con thú dữ muốn ăn thịt người, anh ta nghiến đứt que kẹo, nói rít qua kẽ răng: “Không cần, tôi nhận lời ông ngay bây giờ!” Nói rồi anh ta đưa mắt liếc nhìn chiếc vé máy bay và tấm thẻ chứng nhận, miệng nở một nụ cười quái dị, giống hệt vẻ của một đứa trẻ thấy trò đùa tinh quái đã thành công. Mời các bạn mượn đọc sách Hoa Hồng Thép Tập 1: Bút Lục Về Các Vụ Án Nước Thái của tác giả Trà Hựu Thanh.