Liên hệ: 0912 699 269  Đăng nhập  Đăng ký

Danh Môn Độc Sủng - Hoa Đào Dẫn

Văn án “Kiếp trước, vì cái gọi là tình yêu, Phùng Vân Hi từ bỏ boss của mình, buông xuôi tiền đồ sáng lạn của bản thân. Kết quả là, ngay cả mạng nhỏ cũng không còn. Sau khi sống lại, cô chỉ muốn ngoan ngoãn ở bên cạnh kim chủ nhà cô mà thôi, không muốn yêu đương cuồng nhiệt gì nữa. Kết quả ư? Cô trở thành bảo bối của kim chủ nhà cô luôn rồi” *** Khi đọc văn án, chắc hẳn các bạn cũng đã tưởng tượng ra nội dung của câu chuyện này rồi phải không nào? Đây đơn giản là một câu chuyện rất quen thuộc, cô gái nhỏ trùng sinh, nhận ra sai lầm kiếp trước của mình, quyết tâm thay đổi và ở bên kim chủ thâm tình. Và sau đó là những tháng ngày sủng, sủng vô hạn. Phùng Vân Hi là một diễn viên đang nổi. Mặc dù chưa đạt được giải thưởng gì danh giá, nhưng nhờ có kim chủ Thẩm Tử Mặc đứng đằng sau nên hầu hết các bộ phim cô nhận đều thành công giành được vai nữ chính. Vậy mà, giữa lúc tiền đồ đang rực rỡ, cô lại phải lòng chàng diễn viên Tô Duệ, chấp nhận từ bỏ ánh hào quang để vun vén cho danh tiếng của hắn. Nhưng thật không may, Tô Duệ lại là một tên cặn bã, khi cô còn nổi tiếng thì ở bên cô, khi cô sa sút thì đi theo người mới. Phùng Vân Hi chết đi trong đau khổ. Kiếp này, sống lại khi chưa gặp phải Tô Duệ, Phùng Vân Hi cảm thấy mình may mắn biết chừng nào. Lần này, cô sẽ sống thật tốt, sẽ không ngu ngốc đi theo thứ gọi là “tình yêu đích thực” nữa, sẽ ngoan ngoãn ở bên kim chủ nhà cô, sống một cuộc đời thật hạnh phúc. Phùng Vân Hi và Thẩm Tử Mặc quen biết nhau do không cẩn thận phát sinh tình một đêm, từ đó mà dây dưa không dứt. Thẩm Tử Mặc làm ông chủ đầu tư đứng đằng sau Phùng Vân Hi, chỉ cần cô thích, anh sẵn sàng dùng mọi mối quan hệ để giành được vai chính cho cô, đưa cô lên đỉnh cao của ánh hào quang. Quan hệ của cả hai cứ mập mờ như vậy cho đến khi Phùng Vân Hi trùng sinh trở lại. Sau khi sống lại, Phùng Vân Hi mới nhận ra mình cần Thẩm Tử Mặc, chỉ có Thẩm Tử Mặc mới là bến đỗ an toàn trong cuộc đời cô. Cô cần anh và cô không thể rời xa anh. Từ ý nghĩ ban đầu có phần thực dụng ấy, cô gái nhỏ dần dần tiến đến bên Thẩm Tử Mặc, để rồi tình yêu bắt đầu lúc nào không hay. Khi phát hiện ra mình yêu anh, cô lại không muốn dựa dẫm vào anh, muốn tự mình giải quyết những vấn đề của bản thân. Và rồi, cô bắt đầu trưởng thành, mạnh mẽ và độc lập, để có thể cùng anh sánh bước mai sau. Còn Thẩm Tử Mặc thì sao, anh đã yêu Phùng Vân Hi ngay từ những ngày đầu gặp gỡ. Nhưng anh không hề muốn ép buộc cô, anh chỉ làm người đứng ở phía sau nâng đỡ cô, cho cô tất cả những gì cô muốn. Kiếp trước, khi cô muốn rời đi để đến bên Tô Duệ, anh đã chấp nhận buông tay, để rồi khi cô khốn khó nhất, chính anh lại đưa tay ra giúp đỡ cô. Kiếp này, chỉ cần cô nguyện ý, anh sẽ làm tất cả vì cô. Chỉ cần cô bước về phía anh một bước, anh sẽ không ngần ngại mà bước những bước còn lại đến cùng cô, che chở cho cô, nắm tay cô viết nên một câu chuyện tình yêu lãng mạn, hạnh phúc về sau. "Danh môn độc sủng" là một câu chuyện nhẹ nhàng vui vẻ, theo tôi thì khá khác lạ trong thể loại trùng sinh bây giờ. Bởi vì từ trước đến nay, tôi đã từng nghĩ rằng bất cứ truyện trùng sinh nào đều theo motif kiếp trước chết oan thì kiếp này sẽ phải là sống lại để trả thù, rồi sẽ có những màn đấu đá, tranh đua. Đó là lý do mà tôi rất ít khi đọc truyện trùng sinh và khá “dị ứng” với thể loại này. Nhưng “Danh môn độc sủng” đã cho tôi một cái nhìn rất khác. Không có những màn âm mưu trả thù lẫn nhau, không có những lần nhân danh công lý để trừng trị ai cả, xuyên suốt nội dung là những tình tiết vui vẻ, ngọt ngào yêu đương của hai nhân vật chính Phùng Vân Hi và Thẩm Tử Mặc Một điều đặc biệt hơn nữa là mặc dù đây là truyện nói về giới giải trí, nhưng góc nhìn lại không hề khắc nghiệt chút nào. Chỉ đơn giản là những câu chuyện nhỏ hài hước khi đóng phim, khi tham gia những gameshow truyền hình. Phùng Vân Hi là diễn viên nhưng không quá coi trọng hình tượng, thích ăn thịt xiên nướng vỉa hè, thường làm cho người đại diện phải đau đầu và các đạo diễn không biết phải làm sao. Cô luôn thoải mái để sống, để yêu, yêu thương người hâm mộ cũng như yêu thương chính mình. Nếu bạn đang muốn tìm một câu chuyện với những tình tiết sâu sắc, những cái nhìn về thực tế, đây không phải là một câu chuyện dành cho bạn. Nếu bạn đang muốn tìm một tình yêu cảm động, vượt muôn trùng khó khăn để đến bên nhau, đây cũng không phải là câu chuyện dành cho bạn. Bởi vì đây đơn giản là bộ truyện dành cho những ai đang muốn có một niềm vui nhỏ, một hạnh phúc to, những ai đang cần tiếng cười sau giây phút mệt mỏi. Một câu chuyện không quá xuất sắc hay chiều sâu nhưng rất thích hợp để giải trí trong những ngày giao mùa như thế này đấy ạ. Chúc mn đọc truyện vui vẻ ạ ❤ _________ Review by #Phong Tú Nữ *** Phùng Vân Hi v: Tôi từng nghĩ rằng, con đường vào tim của Thẩm Tử Mặc sẽ rất ghập ghềnh nhưng anh ấy đã dùng chính hành động của mình chứng minh cho tôi rằng, chỉ cần tôi nguyện ý, Thẩm Tử Mặc sẽ luôn ở đây; bởi vì, tôi đã ở trong trái tim của anh từ lâu. Dù có chông gai nào, anh cũng sẽ thay tôi giải quyết. Hãy xem tui là một quả anh đào: Đây là cách thức biểu lộ tình yêu sao? Đừng nói hai người sẽ kết hôn nhé? Giá đỗ: Đúng rồi, họ đã công bố trên Weibo rằng hai nhà đã gặp mặt để chọn ngày tổ chức đám cưới rồi. Sữa nóng: Mọi người ra đây mà xem nè, tui nghe nói là sau khi Thẩm tiên sinh cầu hôn đã bắt đầu chuẩn bị hôn lễ, người ta còn nói, mỗi ngày Thẩm tiên sinh đều đang chờ cưới Vân Hi đấy. Hội viên fanclub của Phùng Vân Hi: Sắp kết hôn rồi ư? Chúc hai người trăm năm hạnh phúc. Tui là fan cuồng của Phùng Vân Hi: Mọi người nghĩ hôn lễ này có được phát trực tiếp không? Tôi muốn xem truyền hình trực tiếp cơ. Mà thôi, dù không được xem trực tiếp cũng không sao, tôi chỉ cần thấy ảnh cưới của họ là đã thỏa mãn lắm rồi. Phùng Vân Hi không biết Thẩm Tử Mặc đã làm bao nhiêu chuyện vì cô. Anh không những khiến cho người nhà của anh đồng ý cho hai người kết hôn, mà họ còn vô cùng ủng hộ cô phát triển sự nghiệp diễn xuất. Cô chưa bao giờ dám mơ tới điều này, ngay tại khoảnh khắc ấy, cô gần như muốn lao vào lòng Thẩm Tử Mặc. Sau khi hai người rời khỏi nhà họ Thẩm, Phùng Vân Hi ôm chặt lấy Thẩm Tử Mặc, nói gì cũng không chịu buông ra. Nhưng mà, Thẩm Tử Mặc chỉ khẽ nói: "Để anh đưa em đi ăn." "Đi ăn?" Phùng Vân Hi nhíu mày không hiểu. Thẩm Tử Mặc mở cửa xe cho cô, thanh âm trầm ổn: "Chẳng lẽ vừa rồi em đã ăn no sao?" Phùng Vân Hi: Sao mà no được chứ QAQ Vừa nãy, Phùng Vân Hi chỉ có thể tiếp chuyện mọi người, toàn bộ đồ cô ăn đều do Tử Mặc gắp. "Chưa..." "Vậy chúng ta ăn gì đây?" "Hay là, chúng ta về nhà ăn khuya đi?" Phùng Vân Hi liên tiếp đặt câu hỏi, nhưng Thẩm Tử Mặc đều không trả lời cô. Cuối cùng, cô chỉ phải ngoan ngoãn lên xe. Thẩm Tử Mặc đưa Phùng Vân Hi đến một nhà hàng gần nhà họ Thẩm. Dù tiệm này không lớn nhưng thức ăn rất ngon. Ăn cơm xong, cô còn chưa kịp biểu đạt sự cảm động thì Hứa Chu gọi tới. "Vân Hi, Thẩm Tử Mặc đã gặp Tô Duệ. Vả lại, anh ta còn gặp gã trước em nữa đó." Hứa Chu nghĩ anh ta đã hiểu được bảy tám phần của chuyện này rồi. Chuyện Tô Duệ muốn gặp Vân Hi chắc chắn có liên quan tới Thẩm Tử Mặc. Phùng Vân Hi sửng sốt, ngước lên nhìn Thẩm Tử Mặc, nói em đã biết rồi cúp máy. Sau một hồi phân vân, cô quyết định sẽ không hỏi Thẩm Tử Mặc. Nếu anh đã không mong cô biết chuyện này thì cô cứ giả vờ như không biết đi. ... Mời các bạn đón đọc Danh Môn Độc Sủng của tác giả Hoa Đào Dẫn.

Nguồn: dtv-ebook.com

Xem

Ngoan, Dỗ Anh
Gốc Trung: 乖,哄我. Hán Việt: Ngoan, hống ta. Tác phẩm: NGOAN, DỖ ANH (do editor đặt). Raw: Tấn Giang  Convert: Tàng Thư viện  Thể loại: vườn trường đến áo cưới, đô thị tình duyên, ngọt-sủng, HE. Độ dài: 50 chương + 20 phiên ngoại. Trạng thái: đang edit. Văn án 1: Có người hỏi Cố Ngôn Thanh rằng, nếu cậu thích một cô gái, cậu sẽ làm gì... Câu trả lời của cậu ngoài dự đoán của mọi người. "Tôi sẽ nghĩ tất cả mọi cách tạo cơ hội... để cô ấy theo đuổi tôi." Văn án 2: Tần Noãn viết thư tình cho Cố Ngôn Thanh, không đợi được trả lời từ anh. Kết quả không qua mấy ngày, cô chợt thấy Cố Ngôn Thanh tới làm khách nhà mình. Tần Noãn quyết định kéo anh vào phòng sách, "Em viết thư tình cho anh, tại sao anh không hồi âm?" Cố Ngôn Thanh: "Nhiều lắm, anh không thấy của em." Tần Noãn ấp úng: "Chuyện này... Hai nhà đều biết cả rồi, anh dàn xếp một chút đi, cho em đi cửa sau làm bạn gái của anh, nhá?" Cố Ngôn Thanh bị cô đè lên cửa, hai tai ửng hồng nhưng ngữ khí lại mang theo ý cười nhàn nhạt: "Được." Văn án 3: Tần Noãn cảm thấy bạn trai của mình rất nghèo, trong lúc học Đại học không biết anh đã làm bao nhiêu là việc bên ngoài. Cô an ủi Cố Ngôn Thanh: "Thật ra anh không cần cố gắng như vậy, tương lai để em nuôi anh là được." Cho đến một ngày, cô bị anh dẫn về ra mắt người nhà. Nhìn căn biệt thự sang trọng toạ lạc giữa sườn núi và nhóm người giúp việc ra đón bọn họ, Tần Noãn cảm thấy như đang nằm mộng. Tần Noãn: "Thái tử gia của tập đoàn Đằng Thuỵ, mỗi ngày làm việc ở công ty còn nói với em là thiếu tiền?" Cố Ngôn Thanh tựa người trước cửa sổ, có chút phiền muộn đáp: "Anh lập nghiệp không thành công nên mới thừa kế gia sản, áp lực tâm lý lớn lắm." Tần Noãn: "..." Em tức giận, anh dỗ em cho tốt vào!!!!!!! ***   Mời các bạn đón đọc Ngoan, Dỗ Anh của tác giả Dạ Tử Tân.
Tổng Tài Bá Đạo Giành Vợ Yêu
Thể loại: HĐ, Sủng, HE Bạn sẽ có cảm giác như thế nào khi chính người bạn thân của mình phản bội mình? Vậy mà cô lại bị chính bạn thân của mình chỉ vì muốn cướp người bạn trai của cô mà bày mưu với cô, hại cô qua đêm với một người đàn ông xa lạ! Hai tháng sau, cô phát hiện mình đã có thai, lại tình cờ biết được cha của đứa bé là ai, đó chính là cấp trên vừa mới đến nhận chức của cô, anh trai của bạn thân cô... Cô một bước trở thành chị dâu của đôi cẩu nam nữ kia sao? *** Tổng Tài Bá Đạo Giành Vợ Yêu của tác giả Thuỷ Ti Liễu là một tác phẩm ngôn tình sủng, hiện đại được độc giả đánh giá cao trong cách xây dựng tình huống và tính cách nhân vật. Ngay chương đầu của câu chuyện tác giả đã khiến các sắc nữ phải thét gào khi có cảnh H vô cùng nóng bỏng giữa nam và nữ chính. Mặc dù lúc này hai nhân vật chính chỉ là người xa lạ, họ quan hệ với nhau trong tình huống một người không tỉnh táo, người còn lại bị động tình sau nhiều năm cấm dục. Thế nhưng chính tình huống mở đầu này đã tạo một câu chuyện yêu đương ngọt ngào, ngược chết “cẩu độc thân” sau này. Truyện Tổng Tài Bá Đạo Giành Vợ Yêu vẫn được xây dựng theo mô típ cũ. Nữ chính Bạch Lộ phát hiện bạn trai ngoại tình với bạn thân dẫn đến mang thai. Cô sẵn sàng từ bỏ mối quan hệ của mình để tác thành cho họ. Lòng đau xót cô đến quán bar để uống rượu, nhưng người bạn thân Lương Tịnh Tiêu nhất định không bỏ qua cho cô. Để yên tâm ở bên Hướng Long Cẩm, Lương Tịnh Tiêu hãm hại Bạch Lộ, để cô bị huỷ hoại bởi người đàn ông khác. Không ngờ người qua đêm cùng cô lại là cấp trên mới vừa đến nhậm chức tại công ty cô. Vốn là một người phụ nữ thông minh, mạnh mẽ, cầm được buông được, nhưng Bạch Lộ chưa bao giờ nghĩ rằng cuộc đời mình lại “cẩu huyết” đến thế. Cô vừa thất tình, vừa thất thân, trong công việc thì bị người gây khó dễ, đã vậy người yêu cũ còn cứ bám lấy không tha. Mặc cho cô lạnh lùng, tuyệt tình với hắn nhưng tra nam, mặt dày đó cứ như miếng keo dán, bám lấy không buông. Vì anh ta cô bị cấp trên chỉ trích làm việc thiếu chuyên nghiệp, thiếu năng lực. Cũng vì anh ta cô bị người phụ nữ xấu xa đã từng là bạn thân của mình làm khó dễ. Không thỏa hiệp trước sự khiêu khích của ả “con giáp thứ 13” cô quyết định trở thành thư ký riêng của Tổng giám đốc. Từ đây cuộc sống của cô gắn liền với công việc phục vụ, làm trợ lý đời sống cho người đàn ông này. Còn với Lương Phi Phàm, ngay từ lần đầu gặp Bạch Lộ anh đã có ấn tượng với cô gái thông minh, nhạy bén, không chịu thiệt thòi này. Mặc dù trong công việc anh luôn mỉa mai cô không chuyên nghiệp. Nhưng thực tế anh lại luôn giúp đỡ cô vượt qua những tình huống khó khăn một cách tự nhiên nhất. Nụ hôn nóng bỏng của hai người trong cơn say, giúp Lương Phi Phàm hiểu rõ lòng mình. Cơ thể anh có phản ứng với người con gái xinh đẹp đó. Ban đầu anh luôn giấu tình cảm của mình rất sâu, thái độ với cô không xa không gần, vừa quan tâm vừa lạnh nhạt, vì anh không muốn cô phải khó xử. Hai tháng sau lần đầu quan hệ, Bạch Lộ biết mình có thai. Đây là một đả kích lớn với cô, bởi lúc này cô vẫn chưa biết cha của đứa trẻ là ai. Chẳng lẽ mới chỉ 25 tuổi cô đã phải trở thành mẹ đơn thân? Lúc này tâm trạng của Bạch Lộ vô cùng mâu thuẫn, cô muốn giữ lại đứa con nhưng lại lo lắng cho tương lai của mình. Đúng lúc này cơ duyên của Bạch Lộ đến, tác phẩm của cô được một bậc thầy có tiếng trong ngành thiết kế đánh giá cao và muốn nhận làm học trò. Khi biết rằng cơ duyên mình có được đều do Lương Phi Phàm sắp xếp, cô vừa cảm kích vừa áy náy vì trước đó đã nói những lời làm tổn thương anh. Đối với Bạch Lộ, Lương Phi Phàm rất kiên nhẫn, bao dung. Tình cảm của anh dành cho cô, người ngoài cuộc ai cũng có thể nhận ra nhưng chính Bạch Lộ lại mù mờ không rõ. Thế nhưng chính sự bảo vệ của Lương Phi Phàm dành cho Bạch Lộ lại khiến cô trở thành mục tiêu ghen ghét của phái nữ. Vì thế mà các tình huống hãm hại luôn diễn ra, nam chính lại phải hóa thân thành anh hùng để cứu cô ấy. Một chiếc bông tai rơi giúp Lương Phi Phàm tìm lại ký ức của mình vào một đêm hai tháng trước. Anh vô tình phát hiện ra người cùng mình qua đêm hôm ấy lại là Bạch Lộ. Để thăm dò cô có phải loại phụ nữ mình khinh thường nhất hay không mà anh đã thực hiện một thử nghiệm hoang đường. Kết thúc thử nghiệm này giúp anh chứng thực được suy nghĩ của mình nhưng cũng làm nảy sinh mâu thuẫn giữa hai người. Bạch Lộ vì bị anh làm tổn thương mà từ chức ở công ty. Thực sự hành động này của Lương Phi Phàm đã khiến Bạch Lộ sợ hãi và tổn thương rất nhiều. Cũng vì hành động lần này của anh mà Bạch Lộ muốn đẩy anh khỏi cuộc đời của cô ấy. Thế nhưng Lương Phi Phàm đâu đơn giản, cách giải quyết của anh luôn rất trực tiếp và có phần vô lại, đó là trực tiếp hôn cô. Chính nụ hôn này đã khiến trái tim tưởng chừng như đã chết của Bạch Lộ sống lại. Cô bắt đầu mở lòng với anh ấy. Mối quan hệ của hai người dần tốt lên, từ đây bắt đầu bước vào mối quan hệ yêu đương ngọt ngào, “ngược chết con dân” của hai người. Nhận xét về truyện Tổng Tài Bá Đạo Giành Vợ Yêu chỉ có một câu “ngọt chết người”. Mặc dù cũng có một vài đoạn ngược tâm nữ chính nhưng nó chỉ là gia vị cho tình yêu thêm sắc màu mà thôi. Có thể nói đối với các thiếu nữ thì một người đàn ông như Lương Phi Phàm chính là hình mẫu người tình trong mơ. Tình cảm anh dành cho Bạch Lộ luôn là nhẹ nhàng, lịch thiệp. Anh luôn bảo vệ cô trước mọi sóng gió, thị phi và muốn mang đến cho cô những điều tốt nhất. Mặc dù trong Tổng Tài Bá Đạo Giành Vợ Yêu chuyện tình của Bạch Lộ và Lương Phi Phàm cũng có một tác nhân gây khó chịu như người yêu cũ của Bạch Lộ, em gái hay vị hôn thê của Lương Phi Phàm. Nhưng đúng như câu châm ngôn trong tình yêu, “hai người đồng lòng thì tát biển đông cũng cạn”. Sự chân thành trong tình yêu của họ khiến nước chảy đá mòn chứ vài con người chắn đường đó có đáng là gì. Tóm lại đây là một câu chuyện tình yêu khá tự nhiên. Sự sủng ái nam chính dành cho nữ chính không quá lố. Anh yêu chiều cô bằng cách luôn ủng hộ cô đứng trên đôi chân của mình. Nếu bạn đang tìm một chuyện ngôn tình nữ chính đáng yêu, nam chính phúc hắc nhưng ấm áp thì hãy ghé đọc Tổng Tài Bá Đạo Giành Vợ Yêu nhé!   Mời các bạn đón đọc Tổng Tài Bá Đạo Giành Vợ Yêu của tác giả Thủy Ti Liễu.
Thiên Tài Khí Phi
Edit: Sunny Út Beta: Sally Xuyên không thành công chúa, thành tiểu thư thiên kim,...có bàn tay vàng, có sẵn gia thế, có sẵn tài mạo. Mấy thứ đó thât không đáng kể tới Chuyện xuyên không kinh tâm động phách nhất chính là xuyên qua ngay tại bãi tha ma... Có thiên lý không cơ chứ? Nhưng nàng nhanh chóng trở nên mạnh mẽ, ngoan cường Sườn phi giả ngây thơ, hiền lành ư? Di nương vờ đoan trang thục đức à? Thứ muội tỏ vẻ ôn nhu thiện lương nữa? Chưa kể tổ mẫu thiên vị, bạc đãi tôn nữ Thêm một vị phụ thân cả ngày giả nhân giả nghĩa Khuyến mãi thêm tên "chồng hờ" cuồng ngạo, tự phụ Hết thảy chờ đó, Vân Y nàng không hoàn trả lại mọi thứ bọn chúng thiếu nàng, nàng thề không ngừng tay Dùng mọi cách trở về phủ, nàng quyết tâm lật ngược nơi đây Dùng vẻ đẹp tao nhã, tuyệt luân, nàng quyến rũ hết thảy mọi người tại Mẫu Đơn hội, hoa với nàng càng không thể so e ấp, kiêu kì, thanh tao của nàng Dùng tài múa kinh thế tuyệt diễm, nàng mê đảo chúng sinh, che lấp tất cả ánh sáng những tài năng khác, không ai không đắm chìm vào thiên vũ kinh hồng của nàng Thế nhưng, càng tài hoa, càng tuyệt thế, càng kinh diễm nhiều người, càng nhiều người ghen ghét nàng, hãm hại nàng, căm hận nàng "Con bà nó, nàng không phát uy, thật đúng là nghĩ đến nàng là chỉ con mèo nhỏ ôn nhu, mỗi người đều có thể bắt nạt?" Chờ xem Nàng làm thế nào làm nghiêng ngả Tướng phủ Bằng cách nào tiêu diệt Vương gia tạo phản Làm sao đoạt được Quốc khố mà vẫn bình yên vô sự *** Truyện Thiên Tài Khí Phi – tranh đấu nữ cường đã hoàn: Một tác phẩm xuyên không Thiên Tài Khí Phi vô cùng hấp dẫn, không yy não tàn, nam cường ngọc thụ lâm phong, nữ cường tuyệt đỉnh thiên tài. Tuy không còn mới lạ nhưng những tác phẩm tiểu thuyết xuyên không chưa bao giờ hết hấp dẫn đối với các bạn trẻ yêu văn học. Lần này,mình xin được giới thiệu với các bạn một tác phẩm mới của tác giả Ngọc Khuyết. Thiên Tài Khí Phi là một tác phẩm vô cùng xuất sắc của tác giả Ngọc Khuyết. Truyện kể về thiếu nữ tên Vân Y.Cha nàng là doanh nhân thiên tài, mẹ là kỳ tài giới âm nhạc. Vân Y nàng kế thừa toàn bộ ưu điểm của cha mẹ, không chỉ có bộ dạng xinh đẹp, chỉ số thông minh cao tới hai trăm, được xưng là cô gái thiên tài. Vân Y vừa tốt nghiệp, đã bị an bài đến công ty cha nàng làm. Công tác xuất sắc, đạt được kết quả xuất sắc từ công ty, sự nghiệp đang phát triển rộng mở, tiền đồ sáng lạng. Nhưng ai ngờ trong lần chạy tới buổi tiệc của công ty trên đường lại xảy ra tai nạn xe mà xuyên đến đây.Thân thể nàng xuyên đến là Vân Mộng Vũ, tính tình đơn thuần mà nhu nhược. Vốn được gả cho Dạ Vương Sở Dạ làm chính phi, sau bị trắc phi hãm hại mà chết. Thân thể bị vứt ra bãi tha ma, số phận bị thảm vô cùng. Tỉnh lại trong thận thể mới, Vân Y nhanh chóng nhận ra tình thế khó khăn của mình. Thế đạo lúc này , mặt ngoài một mảnh tường hòa, kì thực khắp nơi nguy cơ tứ phía, chỉ cần một chút không cẩn thận, liền có khả năng tan xương nát thịt, nàng nên như thế nào mới có thể trong thời loạn thế này sống sót, tăng thế lực cho chính mình, sớm ngày tìm được phương pháp trở lại hiện đại. Vậy liệu với trí thông minh của mình, Vân Y có thực hiện được kế hoạch, trở về thời hiện đại với cha mẹ? Hay nàng sẽ phải sống cuộc sống bất hạnh không người thân thích giữ thời thế loạn lạc này? *** Lúc này trời đã chạng vạng, bên ngoài cuồng phong gào thét, sắp có một hồi bão táp kéo tới, tiếng sấm trên không trung không ngừng nổ vang. Thính Vũ các trong Dạ vương phủ, lúc này rất im ắng, trong phòng chỉ nhìn thấy một mảnh lụa mỏng bị gió thổi bay lên. Vân Mộng Vũ đang trong giấc mộng mê man bừng tỉnh lại, kỳ quái, hôm nay vì sao ngủ mê mang như thế, dường như cả ngày nàng đã không có tỉnh lại. Vân Mộng Vũ chậm rãi ngồi dậy, chỉ cảm thấy đầu hỗn loạn. Đột nhiên cảm thấy dường như có chỗ nào đó không đúng, Vân Mộng Vũ vừa nghiêng đầu, thấy một nam tử xiêm y không chỉnh tề dựa đầu ở giường vẻ mặt dâm tà nhìn nàng. Cúi đầu xuống, Vân Mộng Vũ phát hiện xiêm y của chính mình cũng không chỉnh tề, đang muốn kêu cứu. Đột nhiên một tiếng rầm vang lên, cửa phòng bị người vào một cước đá văng. Sở Dạ Vương mang theo một đám người xông vào. Khi thấy rõ tình hình trong phòng, Sở Dạ tức giận đến gân xanh nỗi lên, hai đấm tay nắm chặt phát ra thanh âm răn rắc. “Đem đôi cẩu nam nữ này tách ra cho ta.” Lập tức có hai bà tử cường tráng tiến lên đem hai người tách ra, ném một cách thô lỗ tới trước mặt Sở Dạ. Cảm nhận được Sở Dạ tức giận khiến nhiệt độ xung quanh y dường như ngày càng hạ xuống lạnh băng đến tận cùng, Vân Mộng cảm thấy có dấu hiệu không ổn. Nàng lập tức túm vạt áo Sở Dạ, khẩn cầu mong có thể được Dạ vương thương tiếc. “Vương gia, xin nghe ta giải thích.......” “Cút ngay!” Sở Dạ chán ghét một cước đá văng nàng. Vân Mộng Vũ bị hắn đá hướng cạnh cái bàn ngã xuống, trán đập vào cạnh bàn nhất thời máu cứ thế tuông ra, lâm vào hôn mê. Tuyết sườn phi nhìn cảnh này, trong mắt hiện lên một chút đắc ý. Nàng đi đến bên người Sở Dạ cánh tay nhẹ nhàng kéo y, ôn nhu mở miệng khuyên nhủ:“Vương gia, tỷ tỷ có lẽ là do nhất thời hồ đồ, vương gia hãy tha thứ cho nàng lần này đi.” “Tiện nhân này cũng dám làm ra loại chuyện đồi phong bại tục này, tuyệt không thể dễ dàng tha nàng. Người tới, canh giữ toàn bộ gian phòng này không cho bất luận kẻ nào tới gần.” “Nhưng vương gia, tỷ tỷ nàng.......” Thấy Tuyết Nhi còn muốn vì tiện nhân kia cầu tình, Sở Dạ không khỏi hạ khẩu khí an ủi nói:“Tuyết Nhi, ngươi tâm địa thiện lương, đồng tình đáng thương nàng, nhưng người như nàng sớm đã không có thuốc nào cứu được, Tuyết Nhi ngươi không cần vì nàng hao tổn tinh thần. Ta còn có chút việc cần xử lý ngươi về phòng trước đi.” “Nô tì cung tiễn vương gia.” Tuyết sườn phi chỉ có thể bất đắc dĩ tiễn bước Sở Dạ, nhưng y không có nhìn thấy Tuyết sườn phi luôn luôn nhu nhược trong mắt chứa đắc ý cùng thâm độc. Ở thư phòng Dạ vương phủ, Sở Dạ khoanh tay đứng trước cửa sổ, phân phó sự tình cho quản gia. “Chuyện này phải giải quyết một cách sạch sẽ, đem tam phu nhân cùng những người biết chuyện này xử lý toàn bộ. Tuyên bố bên ngoài do vương phi phạm vào thất điều nên bị hưu đuổi khỏi Vương phủ.” “Vương gia yên tâm, thuộc hạ nhất định sẽ giải quyết tốt chuyện này.” “Ừ, đi xuống đi.” Quản gia đi rồi, Sở Dạ vẫn đứng phía trước cửa sổ. Vân Mộng Vũ, không nên trách hắn, muốn trách thì trách chính nàng quá ngu dốt, căn bản không thể đảm nhiệm vị trí Dạ vương phi. Ngày kế, trong Thính Vũ các, Vân Mộng Vũ nhìn hưu thư trong tay, nhất thời trên mặt không còn chút huyết sắc, sắc mặt tái nhợt như tờ giấy. Nàng khó có thể tin, nàng thế nhưng bị hưu. Nàng nên làm cái gì bây giờ, nếu rời Vương phủ nàng sẽ sống như thế nào. Lúc này, ngoài cửa phòng một trận tiếng bước chân vang lên, Vân Mộng Vũ ngẩng đầu nhìn Tuyết sườn phi Vương Tuyết Nhi chân thành hướng nàng đi tới. Cũng vội vàng tiến lên lôi kéo tay Vương Tuyết Nhi, khóc nói: “Muội muội, ngươi đến là tốt rồi, chỉ cần ngươi ở trước mặt vương gia thay tỷ tỷ nói lời hay, vương gia nhất định hội tha thứ tỷ tỷ.” Vân Mộng Vũ nói xong, trong lòng hy vọng ngẩng đầu lên, vốn tưởng rằng sẽ nhìn thấy được vẻ mặt lo lắng, ai ngờ nhìn thấy vẻ mặt Vương Tuyết Nhi sự chán ghét cùng khinh thường. “Muội muội......” Vân Mộng Vũ bối rối hô một tiếng. Vương Tuyết Nhi thế nhưng không có đáp lại nàng, mà một phen đem nàng đẩy ra. “Vân Mộng Vũ, ngươi chắc thật không ngờ ngươi sẽ có hôm nay. Ngươi có biết vì sao không, ta nghĩ ngươi khẳng định không biết, ngươi ngốc như vậy mà. Ngươi nhất định rất kỳ quái vì sao ngươi lại mê man rồi làm ra cái loại chuyện như vậy, đó là bởi vì ta ở trong ly trà của ngươi hạ mê dược. Mà nam tử trong phòng ngươi lại là người ta phái tới, thế nào tỷ tỷ thân ái của ta, đối với hắn, ngươi có vừa lòng hay không?” “Ngươi không sợ vương gia biết hay sao?” “Vương gia làm sao có thể biết được, ta đã đem chuyện này giá họa cho tam phu nhân, buồn cười cái nữ nhân kia còn tưởng rằng cử người báo ngươi thông dâm thì sẽ lập công lớn, từ nay về sau có thể được vương gia sủng ái, kết quả lại không thoát được vận mệnh bị diệt khẩu. Nàng cũng không ngẫm lại loại sự tình như thế này, vương gia vì danh dự của hắn thì làm sao có thể lưu lại nàng.” “Vì sao, ta đối đãi ngươi như thân tỷ muội, ngươi vì sao phải hãm hại ta như thế?” Vân Mộng Vũ khó có thể tin hỏi. “Vì sao ư, bởi vì ngươi đoạt thứ vốn nên thuộc về ta, ta cùng Dạ vương lưỡng tình tương duyệt, ta vốn có thể trở thành Dạ vương phi cao quý, bởi vì ngươi mà ta chỉ có thể làm một sườn phi, cho nên ngươi nhất định đáng chết.” “Ta vì ngươi liều mạng.” Vân Mộng Vũ đột nhiên trở nên mất trí muốn cùng Vương Tuyết Nhi đồng quy vu tận, lại bị thị vệ Vương Tuyết Nhi mang đến gắt gao bắt lấy. Tuyết Nhi đi đến trước mặt nàng giáng một cái tát thật mạnh, khiến khóe miệng nàng chảy ra một tia máu. “Tiện nhân, không biết tự lượng sức mình, người tới rót thuốc cho ta.” Nghe được mệnh lệnh, một thị vệ bưng một chén dược đến trước mặt Vân Mộng Vũ, một tay cầm lấy cằm Vân Mộng Vũ, một tay đem dược mạnh mẽ đỗ vào miệng nàng. Vân Mộng Vũ không cam lòng giãy dụa, nhưng lại không thể làm gì được, dược cứ thế toàn bộ đổ vào miệng nàng. Vân Mộng Vũ chậm rãi ngã xuống, ánh mắt tràn ngập hận ý nhìn Vương Tuyết Nhi, cuối cùng chỉ có thể không cam lòng nhắm hai mắt lại. “Đem nàng quăng đến bãi tha ma cho ta.” Nhìn kết quả thấy vừa lòng, Vương Tuyết Nhi khóe miệng mang theo ý cười xoay người rời đi. Ngoài bãi tha, một khối thi thể mọi người vốn nghĩ đã chết lại nhẹ nhàng giật giật ngón tay...... Mời các bạn đón đọc Thiên Tài Khí Phi của tác giả Ngọc Khuyết.
Xuân Thiên Lai Liễu Tựu Đãng Dạng
Tên truyện: Xuân thiên lai liễu tựu đãng dạng [ 春天来了就荡漾 ] Tác giả: Diệp Sáp - 叶涩 Thể loại: hiện đại, ấm áp, oan gia, hài hước, 1×1, HE Edit: Tiêu Ngân (chap 1 - 60) & girl_sms Nhân vật chính: Dương Tiểu Thảo, Phong Uyển Nhu Nhân vật phụ: mụ mụ của Tiểu Thảo, Lương Nhiên, Vương Oánh Oánh, Dạ Ngưng, Tiếu Vũ Hàm Nhân vật khác: Manh... Văn án: Lần đầu tiên gặp mặt đã đặt "ngoại hiệu" cho nàng Làm nàng xấu hổ trước mặt mọi nhân viên... Làm cho phong thái "cao cao tại thượng" của nàng bị dìm hàng... Làm chết con cá yêu quý của nàng... Có thể nói chỉ có một người mới khiến Phong Uyển Nhu cảm xúc rối loạn, đứng ngồi không yên, vô cùng bực mình trước mọi tình huống... khiến nàng tức giận nhưng lại không thể làm gì được hơn Không ai khác là Dương Tiểu Thảo Rốt cuộc, Một người vừa hậu đậu, vừa suy nghĩ đơn giản, ngây ngây ngốc ngốc... Một người vừa thông minh, vừa xinh đẹp, lại vô cùng lạnh lùng... Lại có duyên phận với nhau! *** Khẩn trương ngồi ở trên ghế, Dương Tiểu Thảo nhìn nhìn những người trước mắt đang cúi đầu vội vàng kí kí lật lật giấy tờ trên bàn, dường như hoàn toàn không để ý nàng đang ngồi chờ phỏng vấn, mọi người vẫn bận rộn như không có việc gì. Tổng cộng có ba người phỏng vấn, hai phụ nữ và một người đàn ông, ah, người đàn ông nhìn có vẽ không khó khăn lắm, nhìn dáng vẽ cũng không phải là dân IT điển hình, chân mang giày da, một bộ quần áo toàn màu trắng thoạt nhìn giống như tiểu Bạch mã vậy, cô gái kế bên cũng nhìn còn rất trẻ, nàng cúi đầu kí các giấy tờ bên cạnh thoạt nhìn rất giống một trợ lý. Cuối cùng là người phụ nữ còn lại, khuôn mặt không chút thay đổi, lạnh lùng như băng, nhìn thái độ này, hẳn phải là lão bản a. "Tên gọi là gì" "Dương Tiểu Thảo" "Cái gì?!" "... Dương Tiểu Thảo!" "Ý tôi hỏi là đại danh!" Nam nhân ngồi đối diện ngẩng đầu, có chút khó chịu nhìn Tiểu Thảo, dường như cũng không muốn quan tâm quá nhiều, ngay cả đại danh cũng báo cáo không xong? Tiểu Thảo hơi rụt rè cái cổ nhìn hắn một cái không nói gì. Một bên nữ nhân khuôn mặt lạnh như băng ngẩng đầu nhìn nàng một cái, nhẹ giọng nói: "Hắn cũng là tên này" Giọng nói thật là dễ nghe, Tiểu Thảo có chút nghi ngờ không biết nàng có học qua khóa huấn luyện thanh giọng nào không, tại sao lại có giọng nói dễ nghe đến như vậy. Nam nhân nghe nàng nói như vậy cũng không tiếp tục truy cứu, đẩy cặp kính trên sống mũi, hỏi " Vừa mới tốt nghiệp đại học sao?" Tiểu Thảo gật đầu, đúng vậy, nếu không phải mới tốt nghiệp thì làm sao lại đến công ty nhỏ của các người đây. Nam nhân nghe xong gật đầu, chỉ qua nữ nhân khuôn mặt từ đầu đến cuối vẫn không có gì thay đổi nói "Đây là Phong tổng của chúng ta, Phong Uyển Nhu" "Vâng!" "Tôi tên là Lương Nhiên, phó tổng" "Vâng!" Tiểu Thảo rất nhanh đáp lại, trong mắt một chút dao động cũng không có, người đàn ông đang giới thiệu cho nàng hôm nay giống như là đang bán cải trắng, không có chút cảm giác gì. Tiểu Thảo từ nhỏ đến lớn đều như vậy, trong lòng nàng tuyệt đối không hề để ý hay lãng phí một chút tế bào trí nhớ nào, quản lý là Lương tổng chính là Sơn tổng, Phong tổng vẫn là Vũ tổng, về sau gặp mặt trực tiếp nên gọi là 'biệt đội tổng hợp' thì tốt rồi. "..." Lương Nhiên thấy Tiểu Thảo trả lời thái độ có chút thờ ơ liền trừng mắt nhìn nàng liếc mắt một cái sau đó tiếp tục nói: "Tôi giới thiệu cho cô biết Phong Tổng, là muốn cho cô biết Phong Đằng vẫn luôn coi trọng các cuộc phỏng vấn" Là bởi vì nhân lực công ty quá ít đi... Tiểu Thảo trong lòng thầm nghĩ tới, lúc này bất thình lình một ánh mắt lóe sáng chợt phóng tới, Tiểu Thảo nhìn Phong Uyển Nhu chợt run lên một chút, khuôn mặt liền đỏ lên, ngại ngùng cúi đầu. "Phong Đằng tuyển nhân viên điều quan trọng nhất chính là muốn nhân viên đối với công ty có lòng trung thành" Chứ không phải là do công ty không có tài giữ được nhân viên vì thế họ mới đi ăn máng khác sao... "Chúng tôi phỏng vấn cũng rất đơn giản, trước tiên là hỏi ba vấn đề, sau đó nói về một ít tri thức chuyên ngành là được, chỉ có một yêu cầu, đó chính là phải ăn ngay nói thật..." Lương Nhiên sau khi nói xong, Tiểu Thảo máy móc gât đầu, ăn ngay nói thật sao, chuyện vô cùng đơn giản. "Câu hỏi thứ nhất, thích khóa học gì nhất?" Tiểu Thảo có chút ngạc nhiên một chút, ngẩng đầu dò xét Lương Nhiên, câu hỏi này với công việc có quan hệ sao? Lương Nhiên vẫn chăm chú nhìn nàng, dùng ánh mắt nói cho nàng biết đây không phải nói giỡn. Hắn cần biết rõ vì vậy mới hỏi trọng điểm khóa học Tiểu Thảo thích là gì để sắp xếp vào đúng bộ phận. " Khóa thể dục ạ..." Tiểu Thảo trả lời rất thành thật, người trợ lý bên cạnh còn thiếu chút nữa là đem cây viết đâm thủng tờ giấy đang viết, một bên Phong Uyển Nhu nhìn Tiểu Thảo liếc mắt một cái, vẫn không hề nói gì. Lương Nhiên ho khụ một tiếng, gật đầu, đã rất lâu cũng chưa từng thấy được đứa nhỏ nào thành thật đến như vậy. "Nói tiếp đi, từ nhỏ đến lớn tự hào nhất là chuyện gì?" Tiểu Thảo suy nghĩ nghiêm túc, trả lời: "Đó là thời gian học Trung học tham gia cuộc thi kéo co, lúc đó đang tới tuổi dậy thì, cho nên rất khỏe, vì vậy nhờ vào dáng người có ưu thế nên đã giúp lớp chúng tôi đạt được thành tích nhất trường" Trợ lý lúc này nghe xong cười đến nghẹn đỏ cả mặt, Lương Nhiên cũng không kìm được trược tiếp cười lên tiếng, còn Phong Uyển Nhu thì có hơi kinh ngạc nhìn Tiểu Thảo, nhưng vẫn như cũ không nói chuyện. "Được, câu hỏi cuối cùng, cảm thấy cuộc sống đại học như thế nào?" "Rất bận rộn..." "À... Có rất nhiều môn còn muốn học sao?" Lương Nhiên có chút hoài nghi xem xém Tiểu Thảo, nhìn nàng như thế nào cũng không ra dáng một sinh viên mới tốt nghiệp. "Không có, chỉ là vẫn phải vội vàng thi lại" "..." "Dương tiểu thư" Từ đầu đến cuối Phong Uyển Nhu ở một bên không hề lên tiếng, lúc này lại mở miệng, Tiểu Thảo nghe thấy liền vội vàng gật đầu. Phong Uyển Nhu nhìn nàng, bởi vì trong phòng mở điều hòa, áo khoác bên ngoài chỉ khoác một nữa, để lộ ra bên trong chiếc áo lót màu trắng, bên ngoài chiếc áo len cashmere bao bọc hai bộ ngực có đường cong cực mê người, khuôn mặt nàng vẫn không có biểu tình gì, khắp người tỏa ra hơi lạnh như băng làm cho người ta dường như cảm thấy được có một áp lực vô hình vây chặt, nàng nhìn chằm chằm Tiểu Thảo một hồi, nhìn đến khi thấy Tiểu Thảo mặt đỏ tai hồng cúi đầu xuống thì Phong Uyển Nhu lúc này mới mở miệng "Cô đến để biểu diễn tạp kỷ sao?" "..." Tiểu Thảo bị giây giết, khuôn mặt xấu hổ đỏ lên nhìn chằm chằm Phong tổng, xem xét thấy ánh mắt đang lạnh lùng nhìn nàng, nàng liền nhặt túi, đứng dậy, nhìn chăm chú ba người một lượt rồi nhanh chóng liền bỏ chạy. Cánh cửa kia vừa đóng lại, Lương Nhiên gục xuống bàn cười một tràng muốn không đứng dậy nổi "Ai uiii nhân tài a, quả thực là nhân tài mà, haha" Phong Uyển Nhu trừng mắt nhìn hắn liếc một cái, vẫn không nói gì, nhưng trong mắt nàng lại có nhè nhẹ ý cười. Người trợ lý bên cạnh cầm lấy sơ yếu lý lịch của Tiểu Thảo sơ lược nhìn qua, liền lắc đầu, buồn bực nói "Cô Tiểu Thảo này đúng là kỳ quái, rõ ràng lý lịch sơ lược rất tốt nào là đàn dương cầm cấp chín, tin học cấp bốn, tiếng anh cấp sáu... tinh thông như thế này, nàng viết như thế này chỉ muốn thổi phồng thôi sao?" "Ha ha" Lương Nhiên chợt cười, bên cạnh Phong Uyển Nhu ngoéo một cái môi, liền lấy lý lịch sơ lược của Dương Tiểu Thảo xem kỹ. "Nhìn cô ấy xem, tôi thấy đứa nhỏ này đúng là rất thú vị, dù sao tuyển dụng một người giúp vui như vậy cũng tốt. Gần đây công ty có chút ảm đảm, nếu tuyển cô ấy vào thì sẽ giúp cho bầu không khí trở nên sinh động hơn đấy chứ" Phong Uyển Nhu nhíu mày nhìn Lương Nhiên. Lương Nhiên vừa thấy nàng như vậy, vội vàng lắc đầu giải thích "Uyển Nhu, cô xem đi, công ty chúng ta quy mô dù sao cũng còn nhỏ, ngươi có năng lực như vậy không thể không lưu lại được. Nhưng xem xét lại cái tên Tiểu Thảo, chỉ là nhìn tên thì có vẽ chịu làm, nhưng nói đến vừa rồi người ta giới thiệu cũng không sai biệt lắm, thích thể thao hẳn là rất chăm lao động, lại là người thành thực nữa" Phong Uyển Nhu không phản ứng Lương Nhiên, cầm lý lịch sơ lược của Tiểu Thảo cần thận xem qua. ** Tiểu Thảo mang theo túi xách rời khỏi một đống người khuôn mặt chán chường đang ngồi chờ phỏng vấn mà chạy mất dép, nàng vừa mới rời khỏi cửa, Tiểu Thảo liền gọi điện thoại cho mẹ báo cáo. "Mẹ ơi, phỏng vấn lại hỏng" "Cái gì? Lại hỏng?! Đứa nhỏ này, sao lại thế này, đây là lần thứ mấy rồi?!" "Đúng vậy, lần này đích thân Tổng giám đốc tự mình phỏng vấn, hỏng cũng là chuyện bình thường" "Cái gì? Tổng giám đôc? Tên là gì?" Tiểu Thảo nắm di động, nhíu mày suy nghĩ, gọi là gì... Gọi là gì nhỉ? Suy nghĩ một hồi liền nói: "Tên cũng rất không hay, gọi là 'Phong Cắt Thịt'" "Cái gì? Làm gì có ai tên gọi như vậy?" "Được rồi, mẹ, mẹ đừng nói gì cả, con cúp máy đây, đúng rồi... con phỏng vấn không đạt tâm tình thật không tốt lắm, mẹ có thể làm cho người ta khoai tây chiên để ăn được không? "Không được!" Điện thoại liền tắt, Tiểu Thảo nhìn di động, thở dài, lắc lắc đầu, lê bước chân nặng nề hướng đến chợ,nàng đành chuẩn bị đi mua vài củ khoai tây để đem về nhà làm. Bởi vì yêu nhất món khoai tây chiên giòn, thế nên Tiểu Thảo vô tư nói chuyện không để ý đến xung quanh, lúc này có một vẽ đẹp vô cùng lộng lẫy đang đứng ở cửa chính của Phong Đằng, chính là Phong Uyển Nhu nhu hòa lương thiện. Lương Nhiên cười đến miệng mở to cả mòm, hắn quay sang nhìn khuôn mặt như muốn chuyển xanh của Phong Uyển Nhu, thở gấp nói: "Cắt thịt a, đừng quá nóng giận, người ta dù sao cũng không phải cố ý" Phong Uyển Nhu không nói lời nào, nhìn chằm chằm bóng dáng Tiểu Thảo, liền nheo lại ánh mắt. "Ai... đứa nhỏ này đúng là, nói làm chi cho người thính tai nghe, một chút ý tứ cũng đều không có, quên đi Uyển Nhu,cô cũng đừng quá nóng giận, dù sao cũng không tuyển nàng. Tôi có xem qua vài người sau đó, có một số chàng trai và các cô gái khác cũng được lắm, sẽ không nhận cô ấy đâu" Thật ồn ào, Lương Nhiên vẫn cho rằng lúc nào cũng cho rằng hắn có chừng mực, Phong Uyển Nhu ôm lấy hai tay khoanh trước ngực, nhìn xa xa thân ảnh gầy cao của Tiểu Thảo liền lắc đầu. "Không, chọn nàng!" Mời các bạn đón đọc Xuân Thiên Lai Liễu Tựu Đãng Dạng của tác giả Diệp Sáp.