Liên hệ: 0912 699 269  Đăng nhập  Đăng ký

Cây Lớn ở Phương Nam - Tiểu Hồ Nhu Vĩ

Nam Kiều là một kỹ sư thiết kế máy bay không người lái, vào lễ Giáng Sinh, cô phát hiện Châu Nhiên - chồng sắp cưới đã phản bội mình liền quyết định chia tay. Quyết định này chính là bước ngoặt thay đổi toàn bộ cuộc đời cô: Châu Nhiên rút vốn ở công ty của Nam Kiều, khiến cô phải đi kêu gọi nhà đầu tư. Từ đó gặp được Thời Việt - một người đàn ông có quá khứ phức tạp, luôn mang trong mình phức cảm quân nhân. Từ đây cuộc đời Nam Kiều, sự nghiệp của Nam Kiều gắn với Thời Việt; tình yêu của anh dành cho cô là thật hay là giả, sự nghiệp của Nam Kiều sẽ tiếp tục phát triển hay lụi tàn? "Anh đã hơn ba mươi rồi, đã nhìn thấy quá nhiều thứ rồi. Tưởng rằng có tình yêu là có thể coi thường mọi thứ, vì một phút rực rỡ mà như thiêu thân lao vào biển lửa, đó là tình yêu của người trẻ tuổi. Anh muốn cắm rễ bên cạnh Nam Kiều. Nếu Nam Kiều là một cái cây lớn ngoan cường mà mạnh mẽ, vậy anh phải là một cái cây cao lớn hơn thế đứng cạnh cô, cành lá sum suê rậm rạp, che mưa chắn gió cho cô. Anh sẽ lặng lẽ mỉm cười, nhìn cô muốn lớn lên thế nào tùy ý. Anh muốn che chở cho cô cả đời, anh không thể để cô chịu bất cứ sự ấm ức nào" *** Tiểu Hồ Nhu Vĩ, người Hồ Bắc, sống tại Bắc Kinh, viết lách là nghề tay trái, thích dùng ngòi bút để diễn tả những nỗi bi thương hoan hỉ của nhân vật. Phong cách đa dạng, đề tài cổ kim phong phú, hiện tại đã có ba bộ tác phẩm được xuất bản. Tác phẩm đã xuất bản: - Nữ quan (2 tập) - Đại thiếu gia bị giam trong hồ - Cây lớn ở phương Nam -... *** Review bởi: Tâm Bùi Ánh  Giới thiệu truyện lấy từ bản dịch mạng Phương Nam có cây cao do Khánh Yên dịch: Thời Tiểu Thụ viết văn: “Ngoài cửa có hai cái cây, một cây là đại thụ, cây còn lại cũng là đại thụ”. Thời Việt tức giận: “Người ta tả cây táo nghe cao siêu biết bao, còn con viết thành cái dạng gì thế kia!” [1] Thời Tiểu Thụ tủi thân: “Mẹ viết như vậy mà!” Thời Việt: “Mẹ con đầu gỗ như thế, từ khi nào lại đi dạy con viết văn vậy?” Thời Tiểu Thụ lảo đảo lắc lư chạy đi lấy ra một tờ giấy: “Mẹ kẹp cái này trong sách!” Mở ra tờ giấy cũ đã ngả vàng. Chỉ có một câu, nét chữ ngập ngừng quen thuộc, có chút nhàu nhĩ. Thời Việt cúi đầu nở nụ cười. Đời này anh đã nói với cô biết bao câu yêu thương. Còn cô lại thế này? Thư tình cả đời chỉ có một câu, dẫu cho chưa từng gửi đi, nhưng vậy cũng đã đủ rồi. Phương Nam có cây cao, luôn tỏa bóng râm [2] [1] Trong “Đêm thu”, Lỗ Tấn viết: “Ở vườn sau nhà tôi, có thể nhìn thấy phía ngoài tường có hai cái cây, một là cây táo, còn cây kia cũng là cây táo“. [2] Nguyên văn: Nam phương hữu kiều mộc, thời hữu việt thụ (lấy ý từ tên của nam chính Thời Việt và nữ chính Nam Kiều).  Review: “Phương Nam có cây cao, luôn tỏa bóng râm”, quả đúng là như vậy, Thời Việt như một cây đại thụ sum suê, luôn vì Nam Kiều mà vươn cành trổ lá, tỏa bóng râm bảo vệ, che chở cho cô.  Lần đầu họ gặp nhau trong quán bar của anh, khi cô vừa chia tay bạn trai bảy năm của mình. Anh ta là một kẻ xấu xa, vẫn léng phéng với những người con gái khác. Khi chia tay còn rút hết cổ phần ra khỏi Tức Khắc Phi Hành, khiến công ty cô lao đao. Cô đến bar không phải vì mượn rượu giải sầu, mà có một vài ông lớn muốn đầu tư hẹn gặp cô ở đó.  Nam Kiều gắn liền với hình ảnh áo sơ mi – quần bò xanh có lá cờ đỏ nho nhỏ ở mông. Xinh xắn, cao ráo, nhưng lúc nào cũng cứng đơ như khúc gỗ. Lại là dân kỹ thuật chính hiệu, nghiên cứu và chế tạo máy bay không người lái càng khiến cô không biết thể hiện cảm xúc của bản thân. Nam Kiều giống như một cái cây cứ im lặng đứng. Cô không biết nở hoa, cũng không biết tỏ vẻ quyến rũ. Lần đầu gặp cô, Thời Việt đã liên tưởng cô với nước tinh khiết dưới 25 độ C, độ pH7, vô cùng trung tính.  Thời Việt là ai? Bất cứ ai khi được hỏi câu này đều nói: Thời Việt là thằng xấu xa, khốn nạn. Anh không mang vẻ đẹp “cố tình chải chuốt” mà là nét phóng khoáng tự nhiên. Xuất thân là lính phòng không không quân, lại thành công vượt qua đợt huấn luyện dự bị của đại đội lính dù đặc chủng vô cùng khắc nghiệt, với trí thông mình của mình, cứ ngỡ sẽ có một tương lai tươi sáng mở ra với anh, nhưng, anh bị anh em tốt chơi xỏ. Khiến anh bị khai trừ khỏi quân đội. Vốn sinh ra trong một gia đình nông dân nghèo, bố ham mê cờ bạc nợ đến mấy trăm triệu rồi chết, để lại cho anh một món nợ lớn. Anh lâm vào đường cùng. Sau bao nhiêu thời gian vật lộn với cuộc sống khó khăn, đã có một người đàn bà giàu có vươn cánh tay ra với anh, điều kiện phải làm trai bao cho bà ta. Anh có đồng ý không? Đồng ý chứ. Anh còn mẹ già, còn một đống nợ khổng lồ, anh không thể chết, anh không có lựa chọn nào khác.  Giờ đã là mười năm sau quãng thời gian tăm tối ấy, anh có tiền, giàu có. Anh đầu tư vào Tức Khắc Phi Hành. Anh chuyển nhà đến cạnh nhà Nam Kiều. Anh luôn cợt nhả nói rằng: “Tôi á? Thích cô nào thì liền mua nhà cạnh cô ấy.” Ban đầu chỉ là vì muốn điều tra sự thật về lý do khiến anh bị khai trừ khỏi quân đội. Rồi anh yêu cô lúc nào không biết. Anh đã quen nhìn sắc mặt người khác, lần đầu gặp mặt, Nam Kiều đã có hứng thú với anh, sao anh có thể không nhận ra. Nhưng một cô gái xuất thân tốt đến thế, sau khi hiểu được xuất thân hèn kém của anh sẽ nhìn anh thế nào. Cuộc đời này đều là mặt đầy bụi, tóc pha sương, làm gì có thế giới cổ tích lung linh tươi sáng chứ. Thế nhưng cô thật sự cho anh một thế giới cổ tích lung linh tươi sáng. Cô gái như khúc gỗ ấy đã mạnh mẽ đứng lên, cũng vươn cành lá bảo vệ, che chở cho anh. Từng là một quân nhân, nhưng anh chưa bao giờ quên khẩu hiệu của trường: “Danh dự, trung thành, trách nhiệm” Quá khứ kia của anh khi bị bố Nam Kiều ném vào mặt khiến anh không còn danh dự, chẳng còn tôn nghiêm, không còn lý trí, cũng chẳng đủ dũng khí để đối mặt với cô. Nụ hôn của cô khiến anh ngỡ mọi vết thương trong quá khứ của mình đã được chữa lành. Nhưng không, nó vẫn khiến anh chảy máu đầm đìa. “Thứ đáng quý nhất trên đời là sự kiên trì, dù là trong sự nghiệp hay tình cảm. May mắn thay, trước sau cô đã không từ bỏ”.  Ở bên anh, cô đã học được nhiều điều, sự chia sẻ, sự yêu thương, chủ động trong tình yêu, kiên cường, lý trí. Khi anh vào tù vì tội ngộ sát, cô không từ bỏ, mỗi tháng cô đều về quê anh thăm “mẹ của chúng ta”, hỏi han trò chuyện cùng bà. Khi anh ra tù, cô để anh có thời gian để gây dựng lại sự nghiệp. Thực sự, vô cùng thích cách yêu thương của hai người họ. Anh cố gắng vì cô, cô cố gắng vì anh. “Anh muốn cắm rễ bên cạnh Nam Kiều. Nếu Nam Kiều là một cái cây lớn ngoan cường mà mạnh mẽ vậy anh phải là một cái cây lớn hơn có thể đứng cạnh cô, cành lá sum suê rậm rạp, che mưa chắn gió cho cô. Anh sẽ lặng lẽ mỉm cười, nhìn cô muốn như thế nào tùy ý. Anh muốn che chở cho cô cả đời, anh không thể để cô chịu bất kỳ sự ấm ức nào.” “Nam Kiều, nghe lời bố em đi. Trên đời này, đó là người thân thiết nhất với em, có quan hệ máu mủ với em, người mãi mãi yêu em, luôn nghĩ cho em một cách vô tư nhất. Không có anh, em vẫn có thể sống tốt. Nhưng không có bố mẹ, em sẽ hối hận cả đời. Anh cũng mãi mãi yêu em. Nhưng anh không thể để em vì anh mà trở mặt thành thù với bố mẹ được.” Vậy nên cho đến tận khi bố cô đồng ý, ở nước ngoài xa xôi, sau khi diễn thuyết xong, cô đã nói trên sóng truyền hình: “Về nhà đi, lão Tam sắp đẻ rồi”. Một câu nói nghe bình thường nhưng ý nghĩa với anh biết bao. Ba tiếng “về nhà đi” là câu nói ngọt ngào nhất, rung động nhất mà một người có thể nói với người mình yêu. Trái tim của một kẻ phiêu bạt cô độc suốt mười mấy năm trời cuối cùng đã có điểm tựa.  Truyện ngược ít, nữ chính kiên định, có lý tưởng phấn đấu sự nghiệp, không dây dưa tình cũ. Quá khứ đen tối của nam chính chỉ lướt qua nhẹ nhàng như gió thoảng mây bay nếu không để ý sẽ không biết. Cả nam và nữ chính đều là điểm sáng của truyện. Truyện hơi YY về sự nghiệp của nữ chính nhưng không sao. Mình cực kỳ đề cử. Mời các bạn đón đọc Cây Lớn ở Phương Nam của tác giả Tiểu Hồ Nhu Vĩ.

Nguồn: dtv-ebook.com

Xem

Vượt Núi Băng Đèo Anh Đến Với Em - Tô Nhĩ Lưu Niên
Cựu tuyển thủ bóng bàn quốc gia, hiện là ông chủ câu lạc bộ ngoài trời VS chuyên gia phục chế đồ cổ Nghe nói Trình Lê gả cho Nhậm Tây An, đa số mọi người đều không tin. Có hai nguyên nhân mọi người cảm thấy việc kết hôn này hoang đường: 1. Không phải Trình Lê chết rồi sao, chẳng lẽ là đám cưới ma? 2. Làm sao Nhậm Tây An có thể lấy “nữ côn đồ” từng nổi tiếng khắp trường Trình Lê này? *** Sau khi thoát khỏi cơn sốt cao và cơn bão tuyết áp sát miền nam về Bắc Kinh, trọn một tháng, Trình Lê tám giờ đi làm năm giờ tan làm rất rảnh rỗi, Nhậm Tây An thì đặc biệt bận rộn. Trong lĩnh vực mạng, ba công ty mạng khổng lồ BAT không ngừng vây quanh, cuối cùng Max dựa theo Tencent. Đứng ngoài là không thể nào, chỉ là vì một cuộc sống tốt hơn. Trong truyền thuyết, một sự nghiệp dựa vào sức mạnh của một cá nhân là có thể thuận lợi, nhưng trong thế giới hiện thực cá bé nuốt tôm, một công ty mới muốn giấc mơ đạt kết quả thì cần vốn liếng, cần kĩ thuật hỗ trợ, cũng cần có một nền tảng lớn hơn. Nhưng một bàn tay lớn nhúng vào cũng có tai hại, tương lai của Max sẽ bị người khác hạn chế. Để đột phá, sau khi thiết bị đeo trên người toàn diện ra thị trường, Max liền khởi động dự án khác đã được duyệt trước đó - người máy - huấn luyện viên thể dục phiên bản âm thanh di động thông minh, hợp tác với phòng thí nghiệm nghiên cứu của trường đại học để phát triển chương trình mới. ... Mời các bạn đón đọc Vượt Núi Băng Đèo Anh Đến Với Em của tác giả Tô Nhĩ Lưu Niên.
Vì Gió Ở Nơi Ấy
Chuyện bắt đầu từ chuyến đi khảo sát địa chất trên vùng cao nguyên đầy gió ở Á Đinh của nhóm sinh viên Chu Dao. Họ ở trọ tại một khách sạn, tại đây Chu Dao gặp được anh, một người đàn ông thâm trầm, lạnh lùng, cũng chính là ông chủ khách sạn cô đang nghỉ. Cô cứ thế bị anh cuốn hút, và cứ thế chủ động tiếp cận, mặc kệ sự phớt lờ nơi anh. Cô thu hẹp khoảng cách, anh thì lại cố kéo giãn nó ra. Và cứ thế, không biết từ lúc nào, họ từng bước đến gần nhau. Họ cùng nhau trải qua bao biến cố, bao hiểm nguy, để dần dần những ân oán năm xưa được tiết lộ. Từ đầu đến cuối anh chưa tùng nói một lời yêu cô, đều là cô chủ động bày tỏ, “Ông chủ Lạc, em thích anh”, “Ông chủ Lạc, em yêu anh”. Nhưng không sao cả, cô biết tình yêu anh dành cho cô còn bao la hơn cả cao nguyên ấy… *** Trên đời này, rất nhiều chuyện không cần lý do. Núi non hiểm trở như vậy, tại sao cứ nhất định phải trèo lên? Vì núi ở nơi ấy. Đường đi quạnh quẽ như vậy, tại sao cứ nhất định phải tiến tới? Vì đường ở nơi ấy. Người nguy hiểm như vậy, tại sao cứ nhất định phải yêu? Vì người ở nơi ấy. Trên đời này có một kiểu người: núi ở nơi ấy thì sẽ trèo lên, gió ở nơi ấy thì sẽ đuổi theo, người ở nơi ấy thì sẽ tìm về. *** Ngoài cửa sổ là bầu trời đêm đen như mực. Trong phòng 305, mấy người phụ nữ ngồi tán gẫu trên giường, còn mấy người đàn ông thì hút thuốc trò chuyện. "Đúng là đồ ngu." Cô ả tóc xoăn ngắn mỉa mai. "Nói bạn của nó đêm hôm vào phòng chúng ta chơi còn không tin." Đám bạn hùa theo: "Sinh viên thời nay đều ngây thơ như vậy à? Ha ha!" Một người khác không đồng tình lắm, nhỏ giọng: "Hai cô đúng thật là, cãi lộn vài câu thì thôi, đánh người ta làm gì? Với lại tôi thấy hôm đó, bạn của cô ta tưởng đến đây đánh bài thật đấyỊ" "Đánh bài à? Cô ta là học sinh tiểu học ngây thơ chắc? Giả bộ thôi." Cửa phòng đột ngột bị đẩy ra, gió ngoài hành lang lùa vào. Người trong phòng đều đồng loạt quay ra nhìn. Chu Dao đứng ngoài cửa, ánh mắt nhanh chóng quét một vòng, cuối cùng dừng lại ở đám phụ nữ. Cô lạnh giọng hỏi: "Ai đã đánh bạn tôi?" Nhất thời không ai lên tiếng. Chu Dao đi vào, nhìn xuống ba người phụ nữ, lặp lại một lần nữa: "Trong mấy người, ai đã đánh bạn tôi?" Cô ả tóc xoăn ngăn ngẩng đầu, nhướng mày: "Là tôi đấy, sao nào?" Chu Dao cười khẩy, gằn từng chữ: "Phiền cô đi xin lỗi bạn tôi ngay." "Xin lỗi ư? Bạn cô mắng tôi, tôi không được dạy dỗ cô ta à?" ... Mời các bạn đón đọc Vì Gió Ở Nơi Đấy của tác giả Cửu Nguyệt Hi.
Với Tay Bắt Lấy Vì Sao - Đại Giang Lưu
Theo báo cáo của Liên Hợp Quốc thì trong 100.000 vụ án hiếp dâm thì tỷ lệ ở Ấn Độ là 18 trường hợp, Hoa Kỳ là 27 trường hợp, trong khi đó Thụy Điển lên đến 63 trường hợp. Theo Thời Báo Hoàn Cầu. Chỉ có 15% các vụ hiếp dâm và 12% hiếp dâm không thành công bị tố giác. Chỉ có 6% tội phạm hiếp dâm bị bỏ tù. Sau khi bị hãm hiếp thì người bị hại thường mắc chứng trầm cảm cao hơn gấp 3 người thường, có thể bị rối loạn căng thẳng gấp 6 lần người thường, khả năng tự tử cao hơn người thường đến 4 lần. Mọi số liệu đều cho thấy những việc liên quan đến hiếp dâm đều là điều khủng khiếp. Nếu như bị hiếp dâm thì bạn sẽ làm gì? báo án? kiên trì đến cùng? Bạn có chống lại sự chỉ trích chửi rủa và đùa cợt? Cao Ca: Đương nhiên tôi sẽ làm vậy. Tôi là phụ nữ, tôi xinh đẹp, tôi mặc váy, tôi trang điểm, tôi không có tiền nên đi làm, điều này không thể trở thành lý do đáng bị hãm hiếp không thể phô bày. Tôi không sai! Tôi nên đòi lại lẽ phải cho mình. 1. Hiện thực xã hội. 2. Cao Ca dùng pháp luật bảo vệ mình, cũng sẽ gặt hái được tình yêu. 3. Cầu mong tất cả mọi cô gái đều tránh xa những chuyện đau buồn này. *** Ve trên cây kêu râm ran làm người sầu não. Nhưng bên trong lớp học lại im lặng như tờ, một cô gái trẻ tuổi mặc trang phục màu đỏ đang đứng nói trên bục giảng. Đấy là một ngày hè cuối tháng sáu, còn nơi đây là một trường cao đẳng trung học ở thành phố Tần. Thời gian này vốn là lúc học sinh vừa kết thúc kỳ thi cuối chỉ hận không thể bung lụa, nhưng giờ đây, trong căn phòng có thể chứa ba trăm người lại chật ních. Đa phần ở đây đều là nữ sinh, cũng xen lẫn vài cậu nam sinh, còn một bộ phận khác chính là lãnh đạo trường và giáo viên giữ trật tự. Đứng trên bục giảng chính là Cao Ca - người tuyên truyền chống xâm hại. Năm năm trước, Cao Ca kiện thắng con nhà giàu Triệu Bân, vụ án này đã đưa đến sự chú ý rộng rãi khắp thành phố Tần, vào lúc chưa công bố bản tuyên án, trong đại học thành phố Tần có không ít học sinh tự nguyện lên phố kêu gào vì Cao Ca, hầu như người dân thành phố Tần đều biết đến cô. Cũng vào năm năm trước, sau khi Cao Ca thắng kiện, cô liền bước lên con đường thuyết giảng chống xâm hại. ... Mời các bạn đón đọc Với Tay Bắt Lấy Vì Sao của tác giả Đại Giang Lưu.
Nam Thần Biến Thành Cún - An Tựu
Truyện Nam Thần Biến Thành Cún của tác giả An Tựu kể về một câu chuyện độc đáo giữa một cô nàng nặng đến 100 kilogram và một nam thần đẹp trai quyến rũ. Anh ta đã tỏ tình với cô, cô rất xúc động nhưng lại buột miệng nói "Dù anh có biến thành một con cún thì tôi vẫn thích anh"... Bùm sau một giấc ngủ dài thì anh phát hiện mình lại biến thành một chú cún, đã thể chủ của anh lại chính là cô. Một sự thú vị bất ngờ của anh giành cho cô mặc dù ngoài ý muốn. Ngoài ra tác phẩm còn có những yếu tố thu hút như quá trình giảm béo của cô ta và những hình ảnh vui nhộn được diễn ra ở hai người !!! *** Ăn cơm xong, Tô Kiến Thụ thử thăm dò, hỏi: “Còn mấy ngày nữa là tới tết rồi, năm nay đến nhà bố cùng ăn tết được không?” Tô Tiểu Đường lắc đầu: “Tôi muốn về quê thăm bà ngoại”. Tuy thái độ của cô đối với Tô Kiến Thụ có chút thả lỏng, nhưng vẫn có một số chuyện không thể chấp nhận được, bảo cô đi đến nhà ông ta và người đàn bà kia để đón tết, dù thế nào đi nữa cô cũng không cách nào làm được. Tô Kiến Thụ vốn không ôm hy vọng quá lớn, nghe cô nói vậy cũng không ép cô nữa. Ngồi được một lát, Tô Tiểu Đường tiễn ông xuống lầu, Thịt Viên cũng nhiệt tình theo sát, cùng đi xuống dưới tiễn người. Sau khi tiễn bước Tô Kiến Thụ xong, Tô Tiểu Đường đang chuẩn bị đi lên, đột nhiên có cảm giác dường như ở phía sau có người đi theo mình, cảm giác kia càng ngày càng mãnh liệt, cuối cùng bỗng nhiên cơ thể bị người theo sau ôm lấy, Tô Tiểu Đường lập tức hung hăng giẫm lên chân người nọ một cái, sau đó nhấc chân đá… Người nọ đau đớn mà bưng kín đũng quần: “Tiểu Đường là anh, Minh Huy…”. ... Mời các bạn đón đọc Nam Thần Biến Thành Cún của tác giả An Tựu.