Liên hệ: 0912 699 269  Đăng nhập  Đăng ký

Tự Bẻ Cong Để Yêu Cậu - Miêu Dã

Trì Nhạc và Lục Tỉ là thanh mai trúc mã, Trì Nhạc xuất thân từ một gia đình khá giả có tư tưởng sống thoáng, từ nhỏ đã là đối tượng được nhiều người chú ý và quan tâm, còn Lục Tỉ khi còn nhỏ gia đình có biến cố nên được bà nội nuôi lớn, sau khi bà nội cậu mất, tính cách càng trở nên lầm lì khó gần. Hai người bạn có tính cách trái ngược nhau, nhưng mỗi người lại đều ôm lấy một giấc mơ nghệ thuật. Trì Nhạc từ nhỏ đã chuyên tâm muốn trở thành một nhà thiết kế thời trang, Lục Tỉ có thiên phú về hội hoạ khiến người khác phải ngưỡng mộ. Hai người luôn giúp đỡ nhau trong việc học, tình cảm cũng trở nên sâu đậm. Mùng 2 tết năm ấy, Lục Tỉ ma xui quỷ khiến thế nào lại cứu bà nội của Trì Nhạc một mạng, một Lục Tỉ vẫn luôn kiên cường nhưng mỗi lần nghĩ về cái chết của bà nội mình thì lại cảm thấy suy sụp, điều đó khiến cho một Trì Nhạc ấm áp lại nảy sinh ra ý muốn bảo vệ cậu. Hai người cùng thi vào một trường cấp ba nghệ thuật, đồng thời cùng theo đuổi Trần Đấu – Một cô gái phóng khoáng xuất thân từ một gia đình quân nhân. Trần Đấu qua lại với Trì Nhạc 3 năm, nhưng vì phải ra nước ngoài nên chia tay với Trì Nhạc. Sau khi Trì Nhạc và Lục Tỉ lên đại học gặp được Tần Hải – Một nữ sinh khoa Văn Học cực cố chấp về vấn đề tình yêu. Tần Hải vì ghen tị với tình cảm của Trì Nhạc dành cho Lục Tỉ nên đốt hết đề cương luận văn của Lục Tỉ trong lúc Trì Nhạc và Lục Tỉ đang thi đấu với nhau để giành thắng lợi làm đại diện cho trường sang Anh làm sinh viên đại diện. Khi Lục Tỉ chạy đến được hiện trường phóng hoả thì chỉ nhìn thấy người bạn mà từ trước đến giờ mình vẫn tin tưởng đang trong đám lửa cố gắng cứu lấy luận văn của mình mà tranh của Lục Tỉ thì sớm đã bị thiêu rụi. Tình cảm giữa hai người vì thế mà rạn nứt, khúc mắc cực lớn cũng sinh ra từ đó. Năm năm sau, Trần Đấu về nước, ba người gặp lại nhau, khi giới thời trang phát triển mạnh mẽ, chân tướng của vụ án phóng hoả cũng dần dần hiện ra. Hoá ra, trong lòng mỗi người đều chôn giấu một bí mật… *** Đêm đó là vào tháng ba. Sau 10h đêm, bầu trời đen kịt. Tuy gió thổi qua thực nóng, nhưng vẫn có chút lạnh lẽo. Làn gió mạnh mẽ thổi qua cổ áo, người đi đường đều rụt cổ lại mà băng băng bước đi. Trên đường là ánh đèn neon mờ ảo, hòa cùng âm thanh xe hơi cùng tiếng của người bán hàng rong hè phố. Xe ba bánh chở cam kéo lê trên đường dưới ánh đèn vàng. Con đường chính nối liền hai hẻm nhỏ, trong đó hiện lên một bóng người cao lớn che khuất cả ánh sáng, ngón tay thon thả kẹp thuốc, tàn thuốc lập lòe trong bóng đêm. Trì Nhạc một thân quần áo chỉn chu phẳng phiu, sơ mi trắng, không đeo cà vạt, khuy áo măng tô toàn bộ để mở, tóc thẳng vào nếp. Gương mặt cương nghị lạnh lẽo, một nửa mơ hồ mập mờ không rõ trong bóng đêm, một nửa nhìn không ra được tâm trạng. Một hơi thuốc tràn vào lồng phổi, thở ra từ mũi và miệng, đem tất cả sự chịu đưng, bất lực cùng tình cảm, tất thảy che giấu trong nụ cười nhẹ. “Cậu không thể không biết là tôi thích cậu” Lục Tỷ giống như là vừa mới rời giường không lâu, khoác một cái cardigan len mỏng bên ngoài bộ đồ ngủ, bờ vai vao vút tà tà dựa vào bờ tường thấp bé, đôi mắt mơ màng đang chậm rãi lột một trái cam. Trong hẻm nhỏ vắng teo, có hai nam nhân to lớn. Phía trước con hẻm người qua qua lại lại. (cần tìm beta…) Ánh mắt Lục Tỷ chôn dấu trong khuôn mặt bị bóng tối che khuất, nhưng ánh mắt ấy lại sáng vô cùng. “Cậu có cần phải thích nó đến vậy không?” Vẽ nhiều khiến xương các ngón tay trở nên phi thường rõ ràng, cậu thờ ơ bỏ một miếng cam vào miệng. Cậu nhìn lên, nụ cười yếu ớt. “Trì chim to nhỉ?” Một chiếc xe đột ngột tăng tốc, tiếng máy nổ ầm ầm bên tai như tiếng sấm rền rĩ. Lục Tỷ nâng cằm, đôi mắt trong veo như thủy tinh phản xạ ánh hồng quang được thắp lên trong bóng tối, phát ra một tia quyến rũ. Trì Nhạc phả ra 1 ngụm khói, chăm chăm nhìn vào người con trai ở trước mặt này, ánh mắt của hắn sáng lên, giống như con sư tử đang lăm le nhìn vào con mồi của mình, con mồi xảo quyệt lại khó có thể thuần phục hồ ly. Hắn rất cường thế, rất bá đạo, nhưng vẫn không biết làm cách nào để giữ được cậu bây giờ. Hai cặp mắt cùng nhìn về điếu thuốc lá. Hai con mãnh thú đang đấu đá lẫn nhau. Lửa đỏ tàn thuốc đột nhiên cháy hết, bị đôi tay ném trên mặt đất, mặc cho giày da tinh xảo chà đạp lên. W.e.b.T.r.u.y.e.n.O.n.l.i.n.e.c.o.m Trì Nhạc một cái cúi người, đem Lục Tỷ vây lấy giữa và vách tường. Hạ thấp lông mi che đi một mảnh bóng tối ôn hòa, người nọ trong ngực ánh mắt ngời sáng dần ngước lên. Nguy hiểm đánh cuộc, cuối cùng ai mới là người thắng? Trì Nhạc cười, nét tuấn lãng cũng theo đó mà tản dần ra, phát ra hương vị hoocmon xâm chiếm đầy kích thích, tay trái nắm lấy cổ tay cậu. Tay bị người nắm, Lục Tỷ ánh mắt nguy hiểm híp lại. Trì Nhạc nhìn chằm chằm vào cậu, cầm tay Lục Tỷ đưa miếng cam bỏ vào miệng mình. “Đây không phải vị cậu thích” Hắn liếm môi một cái, giọng nói hơi khàn khàn. Mùi hương ngọt ngào của cam tràn ngập bao quanh cơ thể hai người. Lục Tỷ dẩu môi, đầu gối bên phải đột nhiên huých một cái, thừa dịp Trì Nhạc giật mình, dễ dàng từ trong vòng vây của hắn mà thoát ra. Lươn lẹo như một con cá. “Thật độc ác a” Trì Nhạc lau khóe miệng dính nước cam. Người nọ lắc lư bước từng bước không dài không ngắn tới đầu hẻm, bóng lưng trong trẻo bị một mảnh đèn hôn ám kéo lê trên mặt đường. Phía dưới chân tường, một quả cam chậm rãi lăn tới. Không có chỗ cho trái cam này, càng không có chỗ cho mình dung thân. ... Mời các bạn đón đọc Tự Bẻ Cong Để Yêu Cậu của tác giả Miêu Dã.

Nguồn: dtv-ebook.com

Xem

Phát Rồ - Thả An
Trở về với vết thương lòng và quyết tâm trả thù kẻ đã cướp đi gia đình mình. Cô xinh đẹp, kiêu ngạo mà ngây thơ chẳng ngờ bị anh cuốn vào dã tâm đó. Nếu nói tình yêu được đong đầy bằng niềm tin và sự bao dung, thì liệu có thể nói rằng cô đã từng có một tình yêu đích thực? Anh lạnh lùng rạch những vết dao lên tình yêu của hai người, lên trái tim cô, và lên cả trái tim anh... Có thể nào tha thứ? Có thể nào quên? Cô giằng xé, để rồi cuối cùng những bước chân lạnh lùng của lý trí cũng giẫm đạp lên dòng máu nóng chảy trong tim. Sau bao nhiêu toan tính, hận thù, dằn vặt và giằng xé, liệu họ còn có thể quay trở về bên nhau lần nữa? *** Tòa biệt thự này đã bao giờ lạnh lẽo như bây giờ chưa nhỉ? Trong ấn tượng của Hướng Phù Sinh dường như là chưa. Kể cả thời nhà họ Hướng lụi bại cũng vẫn rất náo nhiệt đó chứ. Căn biệt thự dù cho thiếu chủ, cũng chẳng bao giờ thiếu người làm. Nhưng tối nay, tất cả người làm đều đi cả, từ nhà bếp đến phòng khách, dưới tầng tới trên lầu, cả căn biệt thự chẳng còn chút hơi người. Không còn những bóng người đi qua đi lại, hoặc lặng lẽ đứng một bên chờ sai bảo nữa, chỉ còn những hành lang thật dài và bức tranh chân dung cô độc treo ở đó. ... Mời các bạn đón đọc Phát Rồ của tác giả Thả An.
Người Phiên Dịch - Kỷ Viện Viện
Câu chuyện kể về cuộc hành trình đi tìm hạnh phúc của hai nhân vật Trình Gia Dương và Kiều Phi. Trình Gia Dương là anh chàng thư sinh tài giỏi từng đi du học tại Paris ngành phiên dịch cấp cao, là thần tượng của tất cả các thiếu nữ trường đại học ngoại ngữ nơi Kiều Phi đang học, anh chàng này luôn phải chịu sự sắp đặt của gia đình - kể cả tình yêu. anh yêu thầm một người bạn hơn tuổi từ thủa nhỏ, nhưng cô lại lạnh lùng đi lấy chồng bỏ lại chàng trai tài giỏi trong công việc nhưng khờ khạo trong tình yêu. Còn Kiều Phi là cô gái có xuất thân nghèo khó luôn phải tự vươn lên trong cuộc sống, để có tiền trang trải học hành cô phải đi làm thêm ở quán rượu - Đây là công việc không tránh khỏi điều tiếng thiên hạ. Nhưng cô luôn tỏ ra mình là cô gái vững vàng và lạc quan. Thế nhưng điều không may đã xảy ra khi cô buộc phải bán mình để lấy tiền chữa chạy cho cha.....số phận cho 2 kẻ có duyên gặp nhau. Họ yêu nhau say đắm nhưng cuộc đời đâu chỉ có đẹp đẽ như tình yêu họ có? Lời đáp nào cho bài toán tình yêu này?... "Anh có biết không, em vùi đầu vào học hành rồi thực tập, mỗi ngày lại ngốc nghếch giả vờ rằng mình rất vui vẻ, nhưng thực ra đối với em tất cả những chuyện đó đều rất đau khổ. Điều gì đã khiến em có thể chống chọi được lâu như vậy? Ai đã khiến em có thể kiên trì, không bỏ giữa chừng? Chính là anh đấy, Gia Dương à. Chỉ có anh mà thôi, em muốn được ở bên anh, làm việc với anh và sống cùng anh, từ trước tới giờ em chưa hề có ước muốn nào khác..." *** Trình Gia Dương Tôi không nhớ đã đọc điều này ở đâu nữa, con người trước khi chết, não sẽ hoạt động với tốc độ gấp mười lần bình thường. Tất cả mọi hồi ức ẩn hiện trước mắt. Con người ta luôn sắp chết luôn bị kích động, sẽ đau đớn tới mức nước mắt, nước mũi trào ra. Trong tình cảnh hiện tại, tôi biết họ không nói chơi. Thế nhưng thật kì lạ, sao lòng tôi lại không hề có chút hoảng loạn nhỉ? Thậm chí tôi cũng không suy nghĩ vẩn vơ nữa. Rất nhiều chuyện, rất nhiều người, tôi đầu đã quên. Tôi chỉ cảm thấy mình đã sống rất vui vẻ. Cho dù khoảng thời gian ấy có ngắn ngủi, nhưng thật sự tôi đã từng sống rất vui vẻ. Trước khi hành hình, họ dùng vải đen bịt mắt tôi lại. Khoảnh khắc bị che mất ánh mặt trời, tôi thầm thì: “Phi à, tạm biệt em”. Kiều Phi Tôi bỏ micro ra, thở phào một tiếng, cảm thấy vai đau nhức, bèn đưa tay lên xoa bóp. Chị cùng phòng nói: “Phi Phi à, về nhà chị đi, hôm nay mẹ chồng chị hầm cá đấy”. ... Mời các bạn đón đọc Người Phiên Dịch của tác giả Kỷ Viện Viện.
Nửa Viên Kẹo Ngọt Ngào Đến Đau Thương - Mộ Hạ
Tình yêu không thể diễn tả bằng lời, cũng không thể đo đếm được, những gì mắt thấy không nhất định là sự thực, chỉ khi cảm nhận bằng cả trái tim thì đó mới là tình yêu chân thực nhất... Khắc khoải qua rồi, gặp được một chàng trai như Kỷ Nghiêm, đó chính là điều đẹp đẽ nhất trong cuộc hành trình sinh mệnh của tôi, tất cả những buồn đau đều biến thành cây kẹo ngọt năm màu trước mặt người ấy. Ngậm nửa viên kẹo, ngọt ngào đến đau thương nhưng đó chính là tình yêu mật ngọt. *** Ánh mắt Kỷ Nghiêm dừng lại trên mặt tôi rồi lại từ từ chuyển sang cánh tay đang ôm ghì lấy tôi của Trần Tử Dật. Ánh mắt nhìn thẳng không thèm che đậy. Tôi muốn lên tiếng nói, nhưng ba chữ “trùng hợp quá” mắc nghẹn trong cổ họng không sao nói nên lời. Anh ấy chưa bao giờ nói với tôi rằng tôi là gì của anh ấy, giữa chúng tôi cho dù có thêm ai khác nữa thì cũng chẳng ai nợ nần ai, vậy mà chẳng hiểu sao tôi vẫn thấy có tật giật mình. Cúi đầu xuống, tôi nhìn Nhan Khanh Khanh đang ôm cứng lấy cánh tay Kỷ Nghiêm không chịu buông ra, lòng chợt thấy buồn ghê gớm. Cảnh tượng trước mắt bị xé toang thành vô vàn mảnh vụn, Kỷ Nghiêm hút sâu một hơi, ánh mắt lạnh lẽo như băng tuyết ngàn năm, tôi bất giác giãy giụa rút tay ra khỏi vòng tay ôm của Trần Tử Dật. Hai tay buông thõng xuống nắm chặt lại thành nắm đấm. ... Mời các bạn đón đọc Nửa Viên Kẹo Ngọt Ngào Đến Đau Thương của tác giả Mộ Hạ.
Không Kết Hôn Liệu Có Chết? - Chiêm Qua
"Không kết hôn liệu có chết?" - Cuộc chiến ái tình hài hước nhất Là một tác phẩm viết về tình bạn thân "cặp ba cùng tiến" và tình yêu giữa ba cô gái tên Văn Văn, Đường Đường và Tiểu Mỹ. Mỗi cô đều có những nét đẹp về tâm hồn và tính cách khác nhau. Văn Văn thuộc cung Sư Tử phóng khoáng tự nhiên; Tiểu Mỹ cung Ma Kết tính tình lạnh lùng hơn, thông minh và giỏi giang; còn cô nàng Đường Đường thuộc cung Cự Giải lười nhác nhưng thời trang, yểu điệu thướt tha. Phong cách của ba cô gái khác nhau, trong con đường tình cũng gặp nhiều trắc trở như nhau vậy. Đường tình trúc trắc như nhau, do vậy họ càng trân trọng những tình bạn quý báu dành cho nhau hơn, càng quan tâm và thấu hiểu đối phương hơn. Tác phẩm "Không kết hôn liệu có chết?" không chỉ viết về tình bạn, tình yêu của ba cô gái mà còn tái dựng cho bạn thấy cuộc sống và mối quan hệ của những đôi bạn trẻ chuẩn bị bước vào hôn nhân, đó là mối quan hệ mà hầu hết tất cả các bạn gái quan tâm: Quan hệ giữa mẹ chồng - nàng dâu. Nếu người chồng tương lai của bạn đứng ở sự lựa chọn ai là người quan trọng nhất đối với họ, mẹ là người quan trọng nhất hay vợ tương lai của mình? Theo bạn, chàng sẽ chọn ai? Chàng đủ tình yêu, đủ trách nhiệm, đủ lòng can đảm để chọn bạn? Hay chàng chọn chữ "hiếu" với gia đình bằng việc nghe theo những gì mẹ mình nói. Bạn đang yêu? Bạn sắp kết hôn? Bạn mong muốn có những cái nhìn mới mẻ về người mẹ chồng? - Tác phẩm "Không kết hôn liệu có chết?" sẽ cho bạn những giá trị tri thức đó, tác phẩm không đơn thuần là một tác phẩm có tính nhân văn sâu sắc, mà thông qua cuộc sống, tình bạn và tình yêu trải qua nhiều khó khăn, gian truân, tác giả còn gửi gắm tư tưởng, tình cảm và đặc biệt tính nhân bản về vai trò người phụ nữ trong thời đại hiện nay vô cùng thấm đượm, tinh tế: "... Cháu thường nghĩ, hi vọng của một quốc gia, một dân tộc có lẽ đặt lên vai của người phụ nữ. Vì những người này tương lai đều thành các bà mẹ. Những điều giáo dục thuở ban đầu của con đều do mẹ đảm nhiệm, bởi vậy, nếu người phụ nữ có trình độ cao hay thấp đều ảnh hưởng nhất định đến nền tảng giáo dục đứa con, cũng ảnh hưởng đến những tố chất phát triển tổng hợp của đứa trẻ sau này. Thử nghĩ mà xem, nếu trình độ văn hóa của người phụ nữ có hạn, không có tri thức thì thử hỏi thế hệ tiếp theo sẽ như thế nào? Cuối cùng cháu cũng hiểu ra lý do tại sao những nước lạc hậu không nâng cao được tố chất công dân? Vì phụ nữ nước họ ngày ngày ở nhà làm việc, không nhận được cả mặt chữ. Điều này giống thời cổ đại của chúng ta, phụ nữ chỉ cần đức không cần tài, hơn một nửa dân số không có văn hóa, nền kinh tế không tự chủ được thì đều trở thành gánh nặng xã hội, làm sao phát triển được...?" (Trích trong tiểu thuyết "Không kết hôn liệu có chết?") Các bạn trẻ sẽ yêu, đang yêu và chuẩn bị kết hôn hãy tìm đọc "Không kết hôn liệu có chết?" để sau những trận khóc trận cười, bạn hiểu ra được chân lý của hạnh phúc, hạnh phúc chính do bạn dành được chứ không phải tự nhiên mà có. Hãy để tình yêu luôn ở nơi cửa sổ của tâm hồn và cùng gạt bỏ ưu phiền, cùng đón chào làn gió của niềm vui và hạnh phúc! *** ‘Không kết hôn liệu có chết?’ - tiểu thuyết của nhà văn Trung Quốc Chiêm Qua - đi tìm lời giải đáp cho câu hỏi: Tình yêu khi gặp phải hôn nhân sẽ ra sao. "Không kết hôn liệu có chết?" kể câu chuyện tình yêu của ba cô bạn thân Văn Văn, Tiểu Mỹ và Đường Đường. Mỗi cô nàng có một tính cách khác nhau: Văn Văn thuộc cung Sư Tử phóng khoáng tự nhiên, Tiểu Mỹ cung Ma Kết tính tình lạnh lùng, thông minh và giỏi giang, còn Đường Đường thuộc cung Cự Giải lười nhác nhưng có khiếu thời trang. Điểm chung giữa họ là cùng hết lòng với tình yêu nhưng luôn gặp nhiều trắc trở. Mở đầu tác phẩm là câu chuyện bi hài của Văn Văn và Lý Cường, họ đến với nhau và đều tưởng rằng có thể nắm tay nhau đi suốt cuộc đời. Thực tế không phải vậy, Văn Văn và Lý Cường đều muốn giữ cái tôi của mình, đều muốn thay đổi đối phương theo ý mình và muốn có một cuộc hôn nhân hoàn hảo. Vì thế, họ đành chia tay dù trong sâu thẳm mỗi người vẫn dành tình cảm cho nhau. Bi kịch của Văn Văn và Lý Cường là không chấp nhận nhìn thẳng vào những mặt xấu xí của đối phương mà chỉ muốn sống trong ảo mộng màu hồng về tình yêu và hôn nhân. Cô nàng Tiểu Mỹ lại gặp vấn đề với gia đình anh chàng người yêu tên Du Tử. Bố mẹ Du Tử muốn con dâu tương lai phải biết được mọi điều tốt xấu của bản thân, vị trí cô đang đứng, họ muốn thu phục Tiểu Mỹ, muốn cô ngoan ngoãn quy thuận. Nhưng mọi chuyện đều nằm ngoài dự kiến, Tiểu Mỹ không hề sợ hãi mà còn dám mang bộ mặt kiêu căng trước họ. Cuộc tình của Tiểu Mỹ chấm dứt khi cô nhận ra bộ mặt thật của Du Tử và bố mẹ anh ta trong một cuộc đối thoại. Với Đường Đường, cô cũng từng trải qua cuộc tình không dám nghĩ lại. Mặc dù chuyện này cô vẫn giấu kín với cả hai người bạn, nhưng đôi khi sau những buổi tiệc rượu cô vẫn nhắc đến "nhà thơ phương Nam" khiến cô mang bầu, rồi phải bỏ giọt máu của mình đi. Hai người chia tay không từ biệt và bặt vô âm tín. Tác phẩm "Không kết hôn liệu có chết?" không chỉ viết về tình bạn, tình yêu của ba cô gái mà còn tái dựng cuộc sống và mối quan hệ của những đôi bạn trẻ chuẩn bị bước vào hôn nhân. Quan hệ giữa mẹ chồng - nàng dâu cũng được đề cập tới trong tác phẩm. Lời khuyên mà tác giả "Không kết hôn liệu có chết?" dành cho các bạn trẻ sẽ yêu, đang yêu và chuẩn bị kết hôn là sau những sóng gió, bạn sẽ hiểu ra được chân lý của hạnh phúc: hạnh phúc chính do bạn giành được chứ không phải tự nhiên mà có. *** Bàn tay của anh không đủ thô ráp cũng không đủ lớn nhưng em chỉ cười, nói rằng dịu dàng là đủ; bờ ngực của anh không đủ lớn cũng không đủ dày nhưng em chỉ cười, nói rằng ấm áp là đủ; bờ vai của anh không đủ vững chắc cũng không đủ vững chãi nhưng em chỉ cười, nói rằng ấm êm là đủ. Những điều anh không đủ có nhiều lắm, nhưng em nói thế là được rồi. Nhưng anh hứa sẽ ngày một vững chãi hơn, mọi phiền muộn cũng bỏ qua. Những điều anh không đủ có nhiều lắm, nhưng em nói thế là được rồi. Nhưng chúng ta có thể ở bên nhau mãi, mọi thứ rồi cũng thuận lợi! — “Như thế là được” Đám thanh niên ngồi chơi bài. Đường Đường dựa vào Bình Tử để ngủ. Tiểu Mỹ ngáp đến sái quai hàm, “được chưa? Mình buồn ngủ lắm rồi!” Tống Đông Lâu nói: “Vậy chúng ta giải tán nhé? Nhưng từ tối qua đến giờ tôi rất vui.” Bình Tử nhẹ nhàng lay Đường Đường dậy. Đường Đường khẽ dụi mắt, “ôi, trời đã sáng rồi sao, không biết bọn họ thế nào rồi nhỉ!” “Chắc là mệt đến mức đều ngủ cả rồi!” Tiểu Mỹ nói. “Không biết Văn Văn sẽ cho Lý Cường thành thế nào nữa!” Bình Tử nói xong, lắc đầu đồng tình. “Anh xem thường Lý Cường quá rồi!” Đường Đường nói. Đông Lâu hướng về phía Tiểu Mỹ: “Không biết nữ sỹ Việt Như My có cho tôi được hân hạnh mời cô đi ăn sáng không?” Tiểu Mỹ cười ngọt ngào, “được thôi!” ... Mời các bạn đón đọc Không Kết Hôn Liệu Có Chết? của tác giả Chiêm Qua.