Liên hệ: 0912 699 269  Đăng nhập  Đăng ký

Hữu Xu

Thể loại: xuyên nhanh, đồng nhân liêu trai, 1×1, HE Edit + beta: socola chấm nước mắm Tình trạng bản gốc: hoàn 148 chương Vào rất lâu trước đây có một mỹ nhân nhưng toàn gặp phải chuyện xui xẻo, vì thế nên nhu cầu cấp bách là ôm một cái đùi vàng.... *Trong tên của Hữu Xu, chữ “Hữu” nghĩa là có, chữ “Xu” nghĩa là mỹ nhân. ***** Đánh giá tác phẩm: Nhóc tham ăn đến từ mạt thế, trong đầu trừ ăn ra chỉ có ăn xuyên đến thế giới liêu trai gian nan cầu sinh. May mắn chẳng những chỉ số thông minh của cậu bạo phát, tất cả điểm thuộc tính còn cộng hết vào gương mặt, khiến cậu dựa vào thịnh thế mỹ nhan mà tìm được một cái đùi vàng tráng kiện, qua một kiếp lại một kiếp, rốt cuộc từ tiểu đáng thương bị các lộ yêu ma quỷ quái ức hiếp tiến hóa thành quỷ kiến sầu! Nhân vật chính truyện này tính cách khi thì khôn khéo khi thì xuẩn manh, từ bắt đầu đến kết cục, một đường chua xót ngọt ngào chữa khỏi hệ. Nam chủ thuộc tính bất định, mỗi một câu chuyện nhỏ riêng biệt đổi một loại tính cách, chỉ riêng đối với người yêu trước sau như một. Nhân vật khắc họa sinh động, phong phú, dưới tình tiết chặt chẽ thúc đẩy suy diễn ra các sắc thái nhân sinh. *** Thể loại: Khoái xuyên, đồng nhân Liêu Trai, 1×1, HE Couple: nhân vật chính: Hữu Xu / phối hợp diễn: các loại thuộc tính công, các lộ phối hợp diễn pháo hôi, các loại yêu quái quỷ quái / cái khác: liêu trai đồng nhân, đơn nguyên tiểu câu chuyện, chủ thụ. Văn án: Từ trước có một vị mỹ nhân, cậu ta không ngừng xui xẻo, cho nên nhu cầu cấp bách ôm một cái đùi vàng…   Review by Meo Xin chào mọi người, thực sự là đã hoang vắng Ngôi nhà này quá lâu rồi. Hic hic. Đây sẽ là bộ truyện thứ hai mà Meo review, thể loại khoái xuyên yêu thích của mình, 1vs1, HE và dưới bàn tay nhào nặn của đại thần Phong Lưu Thư Ngốc. Thêm một lưu ý nữa trước khi bắt đầu review đó là khi mình đọc truyện này và đến lúc đọc xong mình cũng không biết Hữu Xu hay đọc bất cứ truyện Liêu Trai nào vậy nên với mình nó như truyện khoái xuyên bình thường thêm các tình tiết quỷ quái thôi và các bạn cũng không cần đặt nặng vấn đề đồng nhân quá đâu nhé ^^ Truyện chủ thụ nên sẽ được viết theo ngôi kể của bạn thụ là Hữu Xu, mới đầu thì mình nghĩ truyện sẽ giống như các truyện khoái xuyên cùng thể loại khác đó là bạn thụ sẽ nhanh chóng bước vào hành trình xuyên qua của mình rồi gặp anh công bla bla… nhưng đến lúc đọc rồi mới phát hiện ra hoàn toàn khác. Đây là bộ Khoái xuyên đầu tiên mà mình đọc lại cảm thấy hoang mang vì không biết tác giả có nhầm thể loại không nữa. Nói đến đây chắc nhiều bạn chưa đọc bộ này sẽ cảm thấy mờ mịt theo nhưng các bạn hoàn toàn yên tâm là không sao hết nhé. ^^ Phần bối cảnh về Hữu Xu trước khi xuyên được miêu tả khá kỹ ngay từ đầu, Hữu Xu trước đó sống trong thời kỳ mạt thế cùng với cha mẹ làm việc ở viện nghiên cứu. Từ lúc 10 tuổi đã kích phát dị năng là “Siêu não” tuy nhiên ở cái thời đại “không đủ cơm ăn” này thì mọi người cũng chỉ xem đây là dị năng phế vật. Vốn chỉ là nhân viên bình thường, ngày 3 bữa đã rất khó duy trì nên cha mẹ Hữu Xu kỳ vọng rồi lại thất vọng về chính dị năng ấy. Người duy nhất không có cảm giác gì chắc là bạn thụ vì trước khi có dị năng bạn í là học thần, sau khi có thì suy nghĩ có nhanh thêm vài giây cũng không gấp bằng việc tìm thức ăn để no bụng nên thực chất cũng chẳng có gì thay đổi. Vì thế với hy vọng được vào làm phòng nghiên cứu để được ăn no nên Hữu Xu chăm chỉ học tập và cố gắng chạy làm việc vặt cho mọi người ở phòng thí nghiệm, nên mãi đến năm 15 tuổi khi tang thi tiêu diệt căn cứ và mọi người chết hết thì trong đầu Hữu Xu cũng chỉ quan tâm đến việc ăn no thôi ╮ (╯-╰”)╭ Đây chính là thời điểm xuyên qua của bạn thụ, tuy nhiên đọc đến đây thì Meo suýt ngớ người ra vì kế tiếp miêu tả chứng tỏ bạn thụ là thai xuyên tức là xuyên qua lúc ra đời luôn nên lúc đấy hơi mơ màng vì kiểu “bé thế này thì làm ăn gì….” (⊙o⊙) Những gì nối tiếp sau đó đã khiến Meo nghĩ đây là chuyện xuyên qua kia tại vì chưa có truyện khoái xuyên nào như thế hết luôn nhưng có lẽ đây chính là điểm nổi bật giữa rừng truyện khoái xuyên đã quá quen thuộc với rất nhiều người cũng như đặc điểm của truyện Liêu Trai. Lại nói về hoàn cảnh lúc xuyên qua, Hữu Xu sinh ra với thân phận đại thiếu gia, con vợ cả tại Binh bộ Thượng Thư Vương gia nhưng không được sủng mà bị hắt hủi, xem là điềm xấu. Nguyên nhân là trước lúc em í sinh ra thì cha em í mơ thấy đồng nghiệp cũ đến đòi nợ 40 lượng bạc còn thiếu mà ông này đã chết 5 năm trước rồi nên ghét em í. Mọi người hãy để ý rằng đây là truyện thuộc thể loại Liêu trai nên những vấn đề về quỷ quái là tồn tại và có thật nhé nên đừng nghĩ rằng ông cha mê tín, có quỷ thật đó nhưng làm chuyện xấu quỷ gõ cửa nên ông cha mới chột dạ thế thôi. Thật ra lúc Hữu Xu chuẩn bị sinh ra, con quỷ này đã cố tình muốn nhập vào Hữu Xu hòng cướp lấy thân thể nhưng bị tinh thần lực của Hữu Xu đánh bị thương và đuổi đi. Tuy nhiên, nó vẫn lởn vởn xung quanh hút dương khí của người khác nhằm tăng sức mạnh để giết Hữu Xu chiếm thân thể. Về vấn đề sao con quỷ này cứ bám lên bạn thụ không bỏ, một phần vì Hữu Xu là con trai cừu nhân mà quỷ có chấp niệm sâu sắc báo thù nên muốn chiếm đoạt thể xác và thứ hai là do bạn thụ là “thiên ngoại hữu nhân” – máu thịt của người này sẽ có thể tăng đạo hạnh của quỷ và quan trọng nhất là không bị lây dính nhân quả khi làm việc. Phần đầu của truyện sẽ giống như một bộ truyện xuyên qua bình thường luôn chứ chẳng có hệ thống, làm nhiệm vụ hay được đề cập đến việc khoái xuyên gì cả. Bạn thụ trong này lúc 1 tuổi sẽ được mama và nha hoàn mà mẹ thụ nhờ cậy mang thụ đi trốn. Trong lúc đó con quỷ kia vẫn bám theo bạn thụ và gia tăng sức mạnh, mãi đến tận lúc bạn thụ 5 tuổi thì gặp được anh công và mở ra tương lai mới. Anh công là Tam hoàng tử, con hoàng hậu nhưng mẹ đã mất, trong triều đình bị thế lực khác chèn ép, phụ hoàng không thích và bị trục xuất nên phải lánh tạm ở chùa. Hữu Xu trong 1 lần lên chùa lễ hội bị con quỷ kia làm hại, lúc sắp “hịu” thì được anh công đến giúp. Do số mệnh định trước anh công sẽ lên làm vua nên quanh mình có Long khí khiến quỷ quái tránh xa nên cứu Hữu Xu thoát chết. Kế tiếp là việc Hữu Xu cố gắng ở bên anh công để được che chở tránh quỷ cũng như dùng sức mạnh của mình giúp anh công. Đến lúc anh công lên làm vua thì do hiểu lầm thụ nghĩ anh công lo sợ khả năng dùng quỷ của mình nên đã bỏ đi và định ăn hết món ăn ngon trong thiên hạ. ㄟ( ▔∀▔ )ㄏ Bạn thụ lúc ra đi thì gặp một ông lão hữu duyên dẫn thụ lên núi dạy về bùa chú, anh công không thấy em mới biết được hiểu nhầm bèn đi tìm nhưng đợi 10 năm cũng không thấy em quay về nên chết trong tiếc nuối. Bạn thụ ở trên núi nên chẳng biết gì cả, học xong xuống núi thì bạn í mới biết được 6 tháng ở trên núi của bạn í thời gian đã qua 600 năm, mọi thứ đã đổi thay và đây mới là điểm khởi đầu của hành trình khoái xuyên và gặp các chuyển thế của anh công. Thật ra có rất nhiều ý kiến trái chiều về bộ truyện này, trong đó có việc nói truyện đã mô tả bàn tay vàng quá lớn và tính cách em thụ có phần trẻ con, ngây thơ nhưng đôi lúc lại ghê gớm và trả đũa người khác rất lưu loát gây nên mâu thuẫn. Cũng có người nói bộ truyện này là vô hạn lưu, tức là không bao giờ có hồi kết, thụ cứ lặp đi lặp lại việc gặp các kiếp của anh công như vậy nên chỉ mang đậm tính giải trí là chính. Theo mình đánh giá, bộ truyện này có thể là bàn tay vàng cho hơi lớn thật nhưng việc có càng tình tiết liêu trai đan xen đã là một điểm sáng và hấp dẫn của nó. Về tính cách em thụ, mình có thể hiểu thế này, bạn í chết năm 15 tuổi thực ra vẫn còn là thiếu niên, cuộc sống trước đó tuy nói là sống trong mạt thế hiểu được quy tắc cuộc sống nhưng lại chỉ quanh quẩn trong phòng thí nghiệm, học tập nhằm ăn no bụng nên những gì bạn í để tâm thì mới thực sự nghiêm túc đánh giá và ghi nhớ còn nếu không thì có chăng chỉ lướt qua thôi. Nên nói bạn í ngây thơ cũng đúng mà nói bạn í có thù báo thù ai gây sự thì chọc lại là ghê gớm cũng đúng. Và về cơ bản bạn í là nhân vật chính thì tác giả có ưu ái hay làm quá lên chút cũng hoàn toàn hiểu được. (*´∇`*) Truyện này theo đại đa số truyện khoái xuyên khác thực ra cũng đã nổi bật hơn hẳn khi khai thác tình tiết Liêu trai mà ở những nơi khác có đề cập nhưng không quá sâu sắc. Mình vẫn đánh giá đây là truyện đọc được, tuy càng về cuối bàn tay vàng càng to nhưng mà với những bạn yêu thích nhân vật chính bá cmn đạo thì chắc hẳn không thể bỏ qua. *** #REVIEW: HỮU XU Tác giả: Phong Lưu Thư Ngốc Thể loại: Đam mỹ, xuyên nhanh, đồng nhân liêu trai, 1×1 Tình trạng: Hoàn edit Review bởi: Tiên ----- Văn án: Trước đây có một vị mỹ nhân*, cậu ta không ngừng xui xẻo, cho nên nhu cầu cấp bách ôm một cái đùi vàng… (*Trong tên của Hữu Xu, chữ “Hữu” nghĩa là có, chữ “Xu” nghĩa là mỹ nhân) Bộ này chủ thụ. Em thụ là xuyên về cổ đại từ mạt thế. Em là dị năng giả nhưng lại thuộc hệ siêu não, tức là não em tiếp thu được nhanh và nhớ lâu rất nhiều tri thức nhưng khả năng vũ lực thì kém, mà ở thời mạt thế đề cao vũ lực thì hiển nhiên khả năng của em không ăn nhằm gì nhiều, em sống làm cu li trong phòng thí nghiệm rồi tới lúc 15 tuổi thì bị tang thi ăn và bạn xuyên về cổ đại. Em xuyên về từ lúc làm thai nhi trong bụng mẹ. Vì em là trí năng giả siêu não mà, tức là tinh thần lực của emn mạnh, nên em tranh đoạt được quyền làm chủ với 1 cái hồn khác - quỉ đòi nợ =)) Nói đến cũng li kì, cha em nợ người ta 40 lượng bạc người ta chết chưa trả nên hóa thành quỉ về báo mộng, tính nhập vô đứa bé này để đòi nợ. Xui sao đúng lúc em xuyên về, không cướp được cái thân thể của đứa bé, không đòi được nợ, thế là quỉ đòi nợ này bám riết theo em hòng cướp lại cái thân xác :> Từ đây đẩy đưa đến em thụ gặp anh công Anh công là tử vi đế tinh, tức là vua của vạn vua ấy, cho nên khí tức anh ấy tỏa ra dọa ma quỉ không dám lại gần.Em thụ lúc đó còn nhỏ, khó tự bảo vệ mình, thấy thế nghĩ cách bám luôn anh công để toàn mạng. Anh công nuôi em từ đứa nhỏ thành thiếu niên, rồi động lòng với em mà bản thân lại cứ luôn phủ nhận, thế rồi vài chi tiết diễn ra đẩy em và anh xa nhau, anh chờ em đằng đẵng 10 năm nhưng chờ không được em quay lại, kiếp này kết thúc SE. Tuy SE nhưng mà tui thích kiểu nuôi vợ từ bé này lắm, anh công quá sức dịu dàng, spoil một vài đoạn: "Nội tâm ẩn giấu rất nhiều sầu lo, Hữu Xu cảm thấy mình phải ăn chút gì đó an ủi, vì thế lấy ra hạch đào tô dùng giấy dầu gói kỹ trong ngực, từng ngụm từng ngụm mà gặm. Tiếng nhai nuốt rột rột không dứt bên tai, giống như có một con chuột nhỏ ăn vụng nấp trong phòng, khiến người ta thực khó tập trung tinh thần. Thiếu niên nhịn lại nhịn, cuối cùng nhịn không được, vẫy tay kêu Hữu Xu đến. Hữu Xu đi đến cạnh bàn, một bên nhai đồ ăn một bên hàm hồ nói, “Chủ tử có gì phân phó?” Thiếu niên thấy khóe miệng cậu dính đầy vụn bánh ngọt, bất đắc dĩ giúp cậu lau sạch, “Sau này không cho ở trong thư phòng ăn loại bánh giòn này nữa, có nghe không?” “Nghe.” Hữu Xu ngoan ngoãn gật đầu, tiện đà truy vấn, “Vậy ta có thể ăn cái gì?” Miệng thật sự là một khắc cũng dừng không được. Thiếu niên mỉm cười, từ trong ngăn kéo lấy ra một bao mứt hoa quả, “Ăn loại đồ ăn này sẽ không phát ra tiếng vang. Được rồi, qua một bên đợi đi.” Chỉ cần là có thể ăn, Hữu Xu đều thích. Mắt cậu sáng rực lên, tiếp nhận mứt hoa quả sau đó lập tức nhét một viên vào miệng, sau đó đi về góc phòng sưởi ấm. Trong thư phòng rốt cuộc an tĩnh lại, thiếu niên xem vài trang sách, quay đầu lại nhìn nhìn Hữu Xu, phát hiện hai má cậu phồng lên một cái bọc nhỏ, hiển nhiên là ăn hết thịt quả rồi, lại luyến tiếc phun hạt bên trong ra, chỉ còn chờ đem tất cả vị ngọt đều hút khô thôi." À quên nói, vì lúc ở mạt thế bạn ăn không đủ no nên thành ra bạn có nhiều chấp niệm với đồ ăn, đặc biệt là đồ ăn ngon. Anh công muốn dỗ bạn, ngoài lời ngon tiếng ngọt thì là dâng cho bạn món ngon, qua bao nhiêu kiếp vẫn thế. Cứ qua mỗi kiếp, em lại ngủ 600 năm rồi tỉnh dậy đi tìm anh công chuyển thế. Hai người tựa như có mối hấp dẫn từ sâu trong linh hồn, qua bao nhiêu kiếp gặp lại thì vẫn yêu nhau, vẫn hết lòng vì nhau. Vì bảo vệ em nên dù anh công là tử vi đế tinh, có vài lần đầu thai vẫn trúng những hoàn cảnh chật vật. Nhưng không sao cả, trừ kiếp đầu SE thì sau này đều HE nhé . Spoil tiếp 1 đoạn kiếp thứ 2 đầy mùi mẫn: “Tại sao trở về?” Hắn trầm giọng hỏi. “Khởi bẩm chủ tử, tiểu công tử lệnh thuộc hạ đưa cho ngài vài thứ.” Hắc y nhân tất cung tất kính đưa đồ vật trong tay lên, đang muốn ngẩng đầu, lại nghe phía trên truyền đến tiếng nói nhỏ biếng nhác, “Không nên nhìn thì tốt nhất đừng nhìn.” Hắc y nhân trong lòng rùng mình, vội rũ đầu xuống thấp hơn, vẫn chưa phát giác trong màn trướng của chủ tử treo rất nhiều bức họa ôm nhau triền miên. Cửu hoàng tử vốn còn có chút kinh nghi không vui, đợi thấy rõ thứ ở trong bình cùng với nội dung trên tờ giấy, trong lòng chỉ còn lại tràn đầy vui mừng. Hắn giống như một đứa trẻ ôm bình không chịu buông tay, mở tờ giấy nhìn lại nhìn, rất có xu thế nhìn mòn con mắt. “Năng lực của ta có hạn, không hái được sao trên trời, chỉ có thể đem đom đóm trên mặt đất tặng cho ngươi, mong ngươi ngày sau hàng đêm yên giấc, thân thể khoẻ mạnh. Mặt khác, đom đóm chỉ có tuổi thọ năm ngày, nhìn một hai ngày liền thả chúng nó đi, năm sau tất sẽ có phong cảnh càng xinh đẹp —— Hữu Xu.” Trên tờ giấy chỉ viết hai ba câu, vả lại từ ngữ vô cùng bình thường, lại khiến cửu hoàng tử xem đến hốc mắt nóng lên, trong lòng ấm áp. Hắn tỉ mỉ gấp tờ giấy nhét vào hà bao, đặt ở dưới gối đầu, giọng nói bất tri bất giác nhu hòa hơn rất nhiều, “Chỉ có hai thứ này à? Còn gì không?” Hắc y nhân nghĩ nghĩ, bẩm báo, “Tiểu công tử bảo ngài ngủ cho ngon.” “Được, bổn vương liền ngủ. Sau khi trở về ngươi nói với cậu ấy, bổn vương đã nằm xuống, bảo cậu ấy cũng đi ngủ sớm một chút.” " Tác giả bảo rằng truyện tuy kết nhưng hành trình của em vẫn không kết, nghĩa là em vẫn cứ ngủ 600 năm rồi tỉnh giấc đi tìm anh TT Không biết ai chứ mình xót, dù linh hồn là một nhưng hoàn cảnh khác nhau tạo nên những con người khác nhau, mỗi con người với em lại có những kỉ niệm khác nhau, mà khi chuyển kiếp thì anh cái gì cũng không nhớ, bao nhiêu ngọt ngào chỉ một mình em nhớ. Mình thấy cứ buồn thế nào khi nghĩ về đoạn này ấy huhu TT À bộ này em thụ hơi gây tranh cãi vì biểu hiện có vẻ không đồng nhất: lúc có vẻ đơn thuần ngây thơ mà lúc giết người hại người lại không mảy may xao động. Nói thật thì với mình người như thế chả đơn thuần ngây thơ tí nào, nhìn cách em đối nhân xử thế, nhất là trả thù những người ghét và làm hại em thì biết, có chăng em chỉ là còn trẻ con, vì lúc chết ở mạt thế mới 15 mà qua mỗi kiếp phần lớn đều ngọt ngào cùng với anh công, cho nên em thích gì làm nấy ( em cũng có đủ khả năng để thích gì làm nấy ), chỉ mỗi nũng nịu với anh công. Với mình thì cái này moe chết đi được !! Truyện này bàn tay vàng chói lọi Qua mỗi kiếp bàn tay vàng càng chói nhất là kiếp cuối cùng TT Huhu đọc xong chẳng ưa cái kiếp cuối cùng gì cả, thích tác giả cho 1 kiếp tu tiên để hai người ở bên nhau lâu ơi là lâu thôi :<
Edit truyện này không xuất sắc lắm, câu từ chưa thuần Việt nhưng cũng không đến nỗi đầy sạn QT. Tóm lại bản edit này với mình thì đủ đọc và hiểu. Mình xin dừng lại bài review tại đây để các bạn đọc và có cảm nhận của riêng mình nhé. Cảm ơn tất cả mọi người!!!   Mời các bạn đón đọc Hữu Xu của tác giả Phong Lưu Thư Ngốc.

Nguồn: dtv-ebook.com

Xem

Quỷ Y Quận Vương Phi
Hắn, Yến Kỳ phong hào Yến quận vương, ngọc thụ lan chi, danh tiếng bay xa, tay nắm binh quyền khuynh đảo thiên hạ, làm vô số nữ nhân mong nhớ ngày đêm. Nàng, Vân Nhiễm cốc chủ Lãm Y cốc , đại danh Lãm Nguyệt công tử y thuật cao siêu, âm hiểm phúc hắc, có thù tất báo, làm vô số người đau đầu,. Giang hồ đồn đại danh xưng quỷ y, Diêm vương muốn người chết canh ba, Lãm Nguyệt giữ người đến canh năm. Đêm hội hoa đăng, lần đầu tiên găp mặt, hắn ép nàng vào góc tường lạnh lùng uy hiếp: “Đừng cử động, ta mượn một nụ hôn.” Vân Nhiễm vốn định dùng một châm đẩy hắn vào chỗ chết, lại phát hiện ra hắn đang bị trọng thương bèn ra tay cứu giúp. Vân Nhiễm, đích nữ phủ Vân Vương, ở kinh đô Đại Tuyên nổi danh là nữ ma đầu, giết người, phóng hỏa, không chuyện ác nào không làm, sự thật tất cả chỉ là tin đồn nhảm. Một hồi cao trào, bị vị hôn phu từ hôn nhận lấy vô số châm chọc khiêu khích, Vân Nhiễm nàng dễ bị người khác bắt nạt lắm sao? Hạ nhân quấy phá, không ngại tiễn các ngươi về Tây Thiên. Tỷ muội tính kế, liền tương kế tựu kế đáp trả. Kế mẫu giả nhân giả nghĩa, xé rách bộ mặt giả dối của ngươi, làm cho thiên hạn nhìn thấy bộ mặt ác độc. Tổ mẫu lạnh lùng, dùng lời ác độc khiến ngươi tức hộc máu, khiến ngươi bán thân bất toại. Trằn trọc biết được, kẻ nàng cứu trước kia chính là vị hôn phu từ hôn, Vân Nhiễm lớn tiếng mắng, “Yến Kỳ, ngươi là đồ tiểu nhân, lang tâm cẩu phế, vong ân phụ nghĩa, tỷ không thu thập ngươi sẽ không mang họ Vân.” Hoa vương yến, khiến hắn nhận ra nàng, cũng làm cho nàng tỏa sáng rực rỡ, kinh diễm thiên hạ, người tới cầu thân đạp nát cửa phủ Vân vương. Rất nhanh trước cửa Vân vương dán thông báo chọn rể. “Không thông phòng, chưa nạp thiếp, không vụng trộm tư tình, chỉ thú nhất thê, giữ mình trong sạch.” Một tờ thiếp canh đưa tới, trên có ghi bát tự của Yến quận vương, cộng thêm bốn chữ châm ngôn: “Giai ngẫu thiên thành.” *** Tình yêu giữa hai con người không cùng một thế giới, nữ chính dù mang thân thể của thời này nhưng linh hồn nàng vốn thuộc về thời hiện đại cơ. Có những cơ duyên trùng phùng ngộ lắm, bỏ thứ này để chờ đợi điều kia sẽ đến, lại chẳng ngờ cái điều kia lại có liên quan sâu sắc mật thiết với thứ này. Nói thì khá khó hiểu để tôi vào tóm gọn cái nội dung chính cho mọi người xem. Thể loại truyện tương tự bạn có thể tìm qua web truyen ngon tinh. Yêu nàng mà từ chối hôn sự nhưng thật ra hắn không biết người đó lại là nàng. Truyện đã hoàn thành với 241 chương, đôi lời trước luôn là nam chính sạch sủng, nữ chính có tý cường, không phải lúc nào cũng cường cứng nhắc khó chịu, nàng chính là biết cường biết nhu đúng lúc. Nam chính hoàn hảo, nữ chính cũng tuyệt mỹ, cả hai cùng giỏi giang trong tài trí nhưng trong cách thể hiện tình cảm lại nằm ở vạch số 0. Nói về vấn đề chính đi, nữ chính trong truyện quỷ y quận vương phi tên là Vân Nhiễm, nàng được mệnh danh là quỷ y, có nhiều tin đồn thổi về nàng cực kì xấu xa nào là giết người không chớp mắt, nhẫn tâm độc ác. Còn việc giang hồ đồn đãi nàng danh quỷ y là vì 3 năm trước Vân Nhiễm xuyên không đến đây, xích mích với mẹ kế sau đó bị đuổi đến Phượng Thai Huyền. Vân Nhiễm không còn là nàng của ngày trước nữa, tự mình mở một cái y quán nhỏ. Do kiếp trước là bác sỹ quân y cứu người cấp tốc và trong điều kiện thô sơ nhất, nên đối với nàng hiện tại cũng không có gì quá khó khăn. Ba năm ở đây nàng dần đã quen với tất cả mọi thứ. Nam chính trong truyện là Yến Kỳ, Yến quận vương là nam nhân yêu nghiệt khiến cho vô số nữ nhân phải đeo theo, tay nắm binh quyền, quyền cao chức trọng. Hắn cư nhiên hủy hôn với nàng chỉ vì trong lòng đã có “nàng”, không ngờ “nàng” lại chính là nàng – Vân Nhiễm, chuyện đời khó tránh khỏi những trái ngang lắm ai ơi. Vậy là chuyện tình của hai người họ trở nên vô cùng sóng gió. Và cái đêm hội hoa đăng Vân Nhiễm bị hắn cưỡng hôn ngay từ lần đầu gặp mặt, định ra tay giết hắn vì dám mạo phạm nàng thì mới hay ra hắn bị thương. Nàng thấy thương cẩm nên mới ra tay cứu chữa, sau này bị hắn tuyên bố từ hôn, cả người nàng giận đến phát run, nàng không phải Vân Nhiễm của ba năm trước dễ dàng trêu chọc, dễ dàng chạm vào rồi khi dễ. À và trong truyện có chi tiết nữ chính lấy là Lãm Nguyệt công tử với y thuật cao siêu, cốc chủ Lãm Y cốc, có lẽ vậy nên nam chính mới không nhận ra, từ chối hôn sự với Vân Nhiễm. Cũng tội cho Vân Nhiễm, thân nữ tử xinh đẹp, tài hoa thục đức như vậy lại bị nam nhân như họa kia từ chối, phẩm giá nàng để đâu? Mặt nàng biết vác đi đâu mà cất bây giờ? Thế là nàng xoắn tay áo lên quyết cho hắn một bài học, lại chẳng ngờ dây vào rồi, vướng luôn cả đời, dây dưa không dứt, cùng nhau trải qua nhiều biến cố, khó khăn, đối mặt cùng sinh tử và trò chơi vương quyền đẫm máu. Chỉ cần nàng muốn hắn liền cho, chỉ cần hắn thương nàng liền bên cạnh mà chăm sóc, hai người như đôi uyên ương sớm chiều bên nhau. Dù cho có bị chia cắt nhưng vẫn tìm về được bên nhau, bao lần trùng phùng là bao lần yêu thương sâu đậm hơn nữa. Liệu tình yêu của họ có chiến thắng được số phận mù mịt trước mặt không? *** Truyện “Quỷ Y Quận Vương Phi​” kể về một nữ bác sĩ quân y trong lần đi công tác nước ngoài bị rơi máy bay xuống biển và linh hồn bị nhập vào một nử tử ở thế giới cổ đại. quy-y-quan Bối cảnh không phải lúc nữ chính vừa chân ướt chân ráo đến với cổ đại mà nàng đã thân thuộc với thế giới này vì nữ chính đã xuyên không được ba năm. Nội dung truyện kể về những thăng trầm và sống gió của nữ chính khi đã quen với thân phận mới này. Yến kỳ phong hào Yến quận vương là nam nhân gây thương nhớ cho vô số nữ nhân, tay nắm binh quyền, ngọc thụ lâm phong, tiếng tăm lẫy lừng khắp thiên hạ. Vân Nhiễm cốc chủ Lãm Y cốc, đại danh Lãm Nguyệt công tử với tài y thuật cao siêu, là người có thù tất báo vô cũng âm hiểm. Với danh xưng quỷ y, gianh hồ đồn đại rẳng dù Diêm Vương muốn người chết canh ba nhưng Lãm Nguyệt có thể giữ người đến canh năm. Chủ nhân của thân xác này là  đích nữ phủ Vân Vương, ở kinh đô Đại Tuyên nổi danh là nữ ma đầu, giết người, phóng hỏa, không chuyện ác nào không làm nhưng tất cả chỉ là tin đồn nhảm. Đêm hội hoa đăng Vân Nhiễm lần đầu gặp mặt bị hắn cưỡng hôn, đang tính cho tên đó một châm giết chết nhưng thấy cánh tay hắn bị thương nên ra tay cứu giúp. Sau này lại bị chính tên đó từ hôn khiến cô làm trò cười dè bỉu châm chọc cho nhiều người, liệu rằng cô sẽ xử lý chuyện này như thế nào, cô đã không còn là cô gái nhu nhược dễ chọc ba năm trước bị người ta ám sát rồi? Không ngờ sau này hai người dây dưa không dứt, cùng nhau vượt qua muôn vàn âm mưu và trờ chơi đoạt quyền đẫm máu. Truyện này nam chính vô cùng dễ thương, sạch toàn tập, cái gì cũng giỏi chỉ có theo đuổi nữ chính là không giỏi thôi, hết sức bảo vệ người mình yêu. Nữ chính hơi mạnh mẽ một tí không thuộc tuýp bánh bèo đụng tí là khóc, rất cường đại nhưng cũng không kém phần ngọt ngào, vô cùng quyết đoán và thông mình. Nội dung truyện hay, tác giả rất thông minh và sáng tạo, các tình tiết rất hấp dẫn và lôi cuống sẽ không uổng công đọc đâu bạn. Lúc trước mình rất ghét đọc truyện cổ đại mà một lần vi vu tìm truyện thì mình bị lọt hố và bộ này đã cho mình một suy nghĩ khác về truyện cổ đại. Rất hay muốn hài hước có hài hước, muốn cao trào có cao trào muốn kịch tính có kịch tính luôn, liên kết chặt chẽ. Nói chung cực phẩm khuyên các bạn nên nhảy hố này.   Mời các bạn đón đọc Quỷ Y Quận Vương Phi của tác giả Ngô Tiếu Tiếu.
Quân Sư Vương Phi
Truyện Quân Sư Vương Phi của tác giả Tùy Phong Thanh đem lại cho ta nhiều cảm giác khác nhau: vừa lãng mạn ngôn tình cùng với đó là vô số âm mưu , hài hước , đấu tranh quyết liệt. Nữ chính là cháu của tổng tài Lăng thị, lão Đại ‘ Lãnh Diện Thánh Quân ’ tên là Lăng Ngạo Quân sau khi xuyên qua trên chiến trường, chỉ huy chiến trận bên trong màn trướng, quyết thắng ngàn dặm giặc ngoại vu, trở thành thiên hạ đệ nhất quân sư.... Cùng đó là rất nhiều nhân vật phụ sau khi xuyên qua thế giới khác. Các bạn cùng đón xem những tính tiết hay nhất trong truyện sẽ xảy ra thế nào nhé !!! *** Màn đêm buông xuống, một chiếc xe màu đen có kiểu dáng thể thao đang chạy trên đường cao tốc, trên con đường chật chội lại chạy xuyên qua rất tự nhiên, những chiếc xe lui tới cơ hồ chật ních cả quốc lộ, đây là đô thị hiện đại đặc sắc, nhiều quán sống về đêm con người hiện đại sau một ngày công tác bận rộn ban đêm chính là thích ra ngoài điên cuồng một chút, vì thế cuộc sống đô thị ban đêm so với ban ngày lại càng đặc biệt náo nhiệt. Chiếc xe thể thao tựa hồ không bị con đường gây cản trở, như trước đều rất nhanh xuyên qua dòng xe, chạy nhanh với một tốc độ khiến cho chủ nhân của chiếc xe kia mái tóc dài bị gió thổi làm tung bay lên, nàng một thân bạch y làm cho người ta như mộng như ảo, khiến không ít người ‘Lái xe’ trên đường đều liên tiếp quay đầu lại. ‘Đinh đinh…… Đinh’ đột nhiên một tiếng nhạc vang lên, chủ nhân của chiếc xe thể thao một tay khống chế phương hướng, một tay cầm lấy di động nhìn một chút, rất nhanh ấn nút nhận cuộc gọi, đối phương chưa mở miệng thì nàng đã nói trước “Uy, Tuyết? Chuyện gì a?” Đầu dây bên kia lập tức truyền đến một thanh âm thập phần dễ nghe lại có vẻ khoái trá:“Quân, ta vừa mới cùng Vũ Tình gặp mặt , nàng hiện tại đã mang thai, hai tháng nữa sẽ sinh , nghe nàng nói, nàng hiện tại đi đến đâu đều có một đống lớn cung nữ, thái giám đi theo, càng khoa trương hơn là Hoàng Thượng đem cả thiên hạ đệ nhất nữ thần y thỉnh vào trong cung, chỉ vì giúp nàng an thai. Ngươi có biết tính tình nàng cổ quái, Hoàng Thượng sủng nàng như vậy, nàng liền vô pháp vô thiên , nếu không phải có nhiều người nhìn chằm chằm nàng, còn không biết chừng sẽ xảy ra chuyện gì? Hoàng Thượng cũng thật là cẩn thận , nhưng cũng vì thế mà nàng thầm oán Hoàng Thượng tước đoạt tự do của nàng…” [ Đây là nói theo như lời Vũ Tình là từ hiện đại xuyên qua đến Long Hiên hoàng triều, chính là Ngạo Tuyết. Mà người đang nói chuyện điện thoại ở đầu dây bên kia chính là Tiêu Vũ Tình chân chính. Tình hình cụ thể thỉnh xem Tỷ Muội thiên --[ Ngạo khí hoàng phi ]] Đầu tiên nói về Ngạo Tuyết, Vũ Tình cùng trao đổi thân phận liền thao thao bất tuyệt, mà hai người bọn họ ở trong mộng gặp gỡ, toàn thế giới cũng chỉ có bá phụ, bá mẫu Lăng Ngạo Tuyết cùng đường muội — Lăng Ngạo Quân biết, cái gọi là thứ tốt muốn cùng người khác chia xẻ chỉ khiến cho người khác muốn mắc nghẹn a! Bởi vậy mỗi lần Vũ Tình cùng Ngạo Tuyết gặp mặt, việc đầu tiên chính là gọi điện thoại báo với Ngạo Quân, đem nội dung mà các nàng đàm luận nhất ngũ nhất thập đều kể lại cho nàng nghe. Cũng vì thế đối với Vũ Tình luôn luôn văn tĩnh hiện tại lại mang bộ dáng của một bà tám, Ngạo Quân sớm thấy nhưng không thể trách , vẻ mặt Ngạo Quân luôn luôn lạnh nhạt, bình tĩnh cũng chỉ có vào lúc này mới có thể mỉm cười nhưng đủ để cho mọi người lâm vào điên đảo, si mê. Cơ hồ là khi nàng đang cười, một tiếng ‘Phanh’ vang lên, tiếp theo ‘Phanh’‘Phanh’… Vài tiếng sau đó cũng vang lên, nhất thời tạo thành tắc nghẽn giao thông nghiêm trọng. Ngạo Quân đối với hết thảy như không nhìn thấy, ngã tư đường tựa hồ ngày càng hỗn loạn, chẳng qua Vũ Tình thiện lương cũng không thể ‘Lãnh huyết’ như Ngạo Quân, khi nghe thấy tiếng ‘Bang bang……’, cũng đã đoán được đã xảy ra chuyện gì ,“Ai……” Vũ Tình đang thao thao bất tuyệt bây giờ ngược lại phi thường bất đắc dĩ thở dài nói:“Quân, ngươi lại cứ thế cười sao.” Không phải câu nghi vấn, mà là câu khẳng định.   Mời các bạn đón đọc Quân Sư Vương Phi của tác giả Tùy Phong Thanh.
Vẫn Luôn Cố Chấp
Truyện Vẫn Luôn Cố Chấp là hiện thân của một định mệnh, một sự ngang trái khi mà tình yêu lại làm cho con người có thể quên đi tất cả kể cả khi họ làm tất cả mọi thứ vì mình. Anh vẫn luôn theo đuổi cô, chờ đợi cô, xem cô còn quan trọng hơn cả bản thân của mình. Vậy mà cô nỡ lòng nào cười nhạt lên tình yêu của anh? Vẫn biết bên cạnh cô đã có người khác nhưng anh vẫn không bỏ cuộc mà buông cô. Phải chăng đây là thử thách mà ông trời muốn anh trải qua. Cùng nhau đón đọc để biết kết thúc của câu chuyện này như thế nào nhé!!! *** Lúc Bạch Trạm Nam từ công ty đi ra, người tài xế đang ngồi trong xe ngủ gật, xem ra thực sự đã làm phiền tới anh ta, dù có người đứng trước cửa xe một lúc lâu mà vẫn không phát hiện ra. Gió đêm hơi lạnh, khắp nơi đều tràn ngập hơi thở cuối thu, anh cúi đầu nhìn đồng hồ, kim đồng hồ đã chỉ đến 2h sáng. Cửa xe “bang” một tiếng đóng lại, lái xe giật mình, phút chốc mở mắt ra, trong con ngươi còn đọng lại chút ngu ngốc, như chim sợ cành cong* chào hỏi: “Tiên sinh—“ (*: Thành ngữ “Chim sợ cành cong” chỉ con chim sợ hãi khi nhìn thấy cung tên, còn dùng để chỉ về người từng bị hù dọa, chỉ cần nghe thấy tiếng động nhỏ cũng cảm thấy kinh sợ) Bạch Trạm Nam hơi nhắm mắt, cũng không để ý, một tay tháo cà vạt tùy tiện ném sang một bên: “Lái xe.” Lái xe nhìn anh từ trong gương một lúc, mới do dự thăm dò hỏi: “Đi, Lâm tiểu thư?” Lúc này Bạch Trạm Nam mới mở mắt ra, so với vừa rồi mặt anh nhăn lại không ít. Lái xe nghĩ, bản thân lại không cẩn thận chuốc họa, ông chủ mà không vui thì chính mình cũng theo đó mà gặp họa! Biết thế đã không nhắc tới Lâm tiểu thư….. Lái xe lén lút nghĩ mà sợ, lại nghe thấy Bạch Trạm Nam lạnh như băng phun ra một câu: “Tới chỗ cô ấy.” Lái xe vội vàng khởi động, một khắc cũng không chậm trễ, trong lòng âm thầm than thở một hơi, xem ra sau này vẫn nên ít nhắc tới vị tiểu thư kia thì hơn, mỗi lần nhắc tới cô ấy, bộ dạng Bạch Trạm Nam đều như muốn ăn thịt người. Xe đậu trước cổng lộ uyển, Bạch Trạm Nam lại im lặng ngồi trong xe không nhúc nhích, ngay cả bảo vệ đang trực cũng nhô đầu ra cúi chào: “Bạch tiên sinh, không vào sao?” Lái xe nhìn sắc mặt anh ẩn trong ánh đèn lúc sáng lúc tối cảm thấy sau lưng phát lạnh, sợ ông chủ lại thay đổi ý định sẽ quay lại gây sức ép với mình, liền dựng thẳng thắt lưng, không sợ chết nhắc nhở: “Hôm nay ngày mười sáu” Quả nhiên lời vừa ra khỏi miệng, sắc mặt Bạch Trạm Nam càng khó coi, nhưng không còn do dự xuống xe, lại còn nóng nảy thấp giọng khiển trách một câu: “Tôi biết, nhiều chuyện.”   Mời các bạn đón đọc Vẫn Luôn Cố Chấp của tác giả Phong Tử Tam Tam.
Trúc Mã Ve Vãn Thanh Mai
Úc Cẩn là thiên kim tiểu thư của Úc gia, là bảo bối trong lòng cha mẹ. Nói gia thế có gia thế, nói ngoại hình có ngoại hình, nói tính tình có tính tình, hẳn có thể nói Úc Cẩn gần như là một đối tượng tốt để hẹn hò thậm chí là kết hôn. Nhưng khó hiểu là 26 năm trên cuộc đời, Úc Cẩn chưa có nổi một mối tình vắt vai. Xung quanh cô có rất nhiều con trai, nhưng chân chính quen thân có lẽ chỉ có mỗi tên thanh mai trúc mã với cô là Hứa Vi Mộ. Hứa Vi Mộ là bạn từ nhỏ với Úc Cẩn, đẹp trai, nhà giàu và anh đặc biệt rất yêu cô bạn của mình. Nhưng thời trẻ dại, vì một lần Úc Cẩn không rõ là vô tình hay cố ý đã thốt ra câu làm “tổn thương” tâm hồn thiếu niên mới lớn, làm cho cả hai cũng trở thành đôi oan gia khắc khẩu từ đó.    “Tớ nói này Úc Cẩn, dù gì cũng sắp ba mươi rồi, nếu cậu không mau chóng tìm bạn trai thì thế nào cũng sẽ trở thành gái già mất ! -Hứa Vi Mộ! Ăn nói vớ vẩn! Tớ đây mới hai mươi sáu, cách hàng ba vẫn còn rất xa! -Suốt hai mươi mấy năm không hề có bạn trai thì cậu nghĩ trong bốn năm nữa cậu sẽ tìm được sao? -Xì, bản tiểu thư có thua kém ai đâu chứ? -Phải không đây, vậy chúng ta đánh cược đi, nếu trong vòng một năm cậu tìm được đối tượng, xem như tớ thua, lúc đó cậu muốn gì cũng được. Ngược lại nếu cậu thua, bất luận tớ yêu cầu gì thì cậu cũng phải đáp ứng. -Cược thì cược! Bà đây sợ à!” .......... Cũng từ vụ đánh cược định mệnh ấy mà con đường oan gia của cả hai đã phải lật sang một trang mới. Đừng nghĩ Hứa Vi Mộ bình thường đấu khẩu, chọc tức Úc Cẩn mà không quan tâm gì, hơi bị lầm rồi đấy. Có thể nói từ nhỏ đến lớn, bất kỳ tên con trai nào vừa có ý nghĩ đến gần Úc Cẩn thôi là đã bị anh dẹp bỏ ngay lập tức, lớn lên những lần xem mắt của Úc Cẩn có lần nào mà không có bàn tay của anh nhúng vào phá hoại. Nhưng đi đêm lắm cũng có ngày gặp ma, vào lần sắp xếp xem mắt cuối cùng lại nhảy ra một mối họa khiến cho Hứa trúc mã phải nhảy dựng lên.  Làm sao có chuyện để công sức và thời gian hơn hai mươi năm đổ sông đổ biển, thế là Hứa Vi Mộ phải thẳng tay, tốc chiến tốc thắng làm rõ tình cảm của cả hai cũng như xác định mối quan hệ của họ.  Khi chính thức trở thành người yêu của nhau, Úc Cẩn đặc biệt dính người, Hứa Vi Mộ thì lại vô cùng hưởng thụ sự đeo bám đó. Nhưng hạnh phúc chưa được bao lâu thì cái bóng ở quá khứ trong lòng Úc Cẩn một lần nữa lại xuất hiện – Lâm Khê, bạn gái cũ của Hứa Vi Mộ, cũng từng là bạn thân của cô.  “Từ nhỏ đến lớn, anh chỉ thích em” Đó là điều Hứa Vi Mộ đã khẳng định với Úc Cẩn. Vậy qúa khứ của ba người rốt cuộc là như thế nào? Lý do gì làm hai người bọn họ phải bỏ lỡ những 8 năm? Mọi chuyện đều sẽ được tháo gỡ từ từ trong xuyên suốt câu chuyện.   Hứa Vi Mộ hội tụ đầy đủ các tố chất của một nam chính vô sỉ, phúc hắc. Nữ chính thì mình không thích lắm, vì đôi khi hơi yếu đuối, không có lòng tin vào tình cảm của cả hai, nhưng được cái khi đã xác định rõ tình cảm của đối phương thì cũng khá mạnh mẽ. Cặp đôi phụ Lâm Chấp cũng rất dễ thương, ngọt ngào. Tiểu tam, hoa đào của nam nữ chính theo mình thì hơi nhạt nhòa, có lẽ vì vậy mà những tình tiết hiểu lầm cũng không mấy kích thích hay ức chế.  Nếu bạn cần một bộ thanh mai trúc mã vui vẻ, không quá kịch tính hay ức chế thì bộ truyện này rất thích hợp cho bạn đấy. ------------ Review by Pisà - fb/ReviewNgonTinh0105 Des by Họa Hậu *Hình ảnh chỉ mang tính chất minh họa Cre pic: Google/huaban Mời các bạn đón đọc Trúc Mã Ve Vãn Thanh Mai của tác giả Diệp Hề Lương.