Liên hệ: 0912 699 269  Đăng nhập  Đăng ký

Chúng Ta Vốn Vô Duyên Nhưng May Anh Có Tiền

Khương Chỉ xuyên sách, trở thành thế thân của bạch nguyệt quang trong lòng nam chính, da trắng, mặt đẹp lại chân dài, là Khương tiểu thư nhà giàu, tiền tiết kiệm nhiều đến mức tiêu không hết. Nghĩ thế nào cũng thấy, chỉ có đồ ngốc mới đi thích nam chính. Vì thế, trong một lần “gặp sắc nảy lòng tham”, cô quyết định bao dưỡng một anh đẹp trai làm tình nhân, cũng đã được hai năm.  Khương Chỉ vốn muốn lợi dụng việc bản thân biết cốt truyện giúp cha mẹ tránh đi nguy cơ bị phá sản, nào ngờ cuối cùng vẫn không thể nghịch thiên cải mệnh, kết cục vẫn định là Khương gia táng gia bại sản. Lúc ấy, điều khiến Khương tiểu thư tinh thần suy sụp, không phải là chuyện tiền tiết kiệm chẳng còn mấy số 0, cũng chẳng phải việc bị cười nhạo, châm chọc, mà chuyện khiến cô buồn nhất là phải chia tay với tiểu tình nhân của mình: “Em không có tiền, không nuôi nổi anh. Giày chơi bóng chỉ có thể mua hàng fake, xem concert cũng chỉ có thể mua vé đứng, ngay cả ăn lẩu cay cũng không thể gọi thêm thịt.” Khương tiểu thư nghĩ, chừng ấy lý do chắc cũng đủ để anh rời xa cô, tìm một người bao dưỡng tốt hơn rồi. Dù sao thì suốt hai năm bên nhau, cô cũng thực sự vui vẻ, hơn nữa còn có chút thích anh, buông tay để anh đi mới là lựa chọn tốt nhất. Thế nhưng, điều Khương tiểu thư nghĩ lại chẳng phải là điều tiểu tình nhân Trì Triệt của cô nghĩ. Anh cảm thấy hai năm qua bọn họ bên nhau rất tốt, nếu chỉ vì chừng ấy lý do mà chia tay thì cách giải quyết cũng rất đơn giản, chỉ cần anh quay về làm người thừa kế nhà họ Trì giàu nhất ở thành Bắc là được. Dù sao thì là cô bao nuôi anh hay anh bao nuôi cô cũng thế, miễn có thể duy trì quan hệ yêu đương giữa hai người đều như nhau. Vì vậy, trong lúc một đám nhân vật phụ ngu ngốc đang dẫm lên cô để làm nổi bật lên vẻ hoàn mỹ của bạch nguyệt quang, tên trai bao của Khương Chỉ trở lại, còn bỗng chốc xoay mình thành Trì đại thiếu gia có tiền có quyền lại có sắc.  Vốn cho rằng, giữa bọn họ là “Không có duyên? Không sao, em đập tiền là được” kết quả lại trở thành “Không có duyên? Không sao, anh có tiền.” :v *** Trước khi Khương Chỉ xuyên đến nơi này, cô cũng là Khương đại tiểu thư kiêu ngạo, xinh đẹp lại tài giỏi của Khương gia. Ở nơi ấy, cô có ba mẹ yêu thương, sổ tiết kiệm có rất nhiều số 0, có sự ghen ghét lại không thể không ngưỡng mộ của những người xung quanh. Ở nơi đó, cô là một con thiên nga trắng muốt xinh đẹp, cao quý. Thứ duy nhất cô không có ở nơi đó chỉ là tiểu tình nhân Trì Triệt của mình.  Rồi có một ngày, cô bạn gọi là “thân” của cô viết một cuốn tiểu thuyết, trong đó, tất cả mọi thứ đều giống như ở nơi này. Chỉ có duy nhất một điều không giống, là việc Khương Chỉ ngu ngốc yêu một tên đàn ông cặn bã, còn trở thành thế thân của bạch nguyệt quang trong lòng hắn, đến cuối cùng kết cục không chỉ là bị vứt bỏ, còn bị hại đến mất mạng.  Có lẽ cô bạn “thân” Nguyễn Điềm Điềm kia của Khương Chỉ thật sự hận cô lắm. Cô ta mang theo tâm lý “điều gì xảy ra với tôi, mong rằng cũng xảy ra với cô”, thậm chí cô còn phải chịu nhiều đau khổ hơn ở thế giới này, nơi mà cô ta có thể tùy tiện hành hạ Khương Chỉ. Nhưng điều mà chính Khương Chỉ và cô bạn “thân” kia không ngờ là cả hai người bọn họ đều xuyên đến nơi đây. Cô ta vốn nghĩ có thể lợi dụng ưu thế là tác giả của cuốn tiểu thuyết này mà bóp nát Khương Chỉ. Nhưng cô ta lại đánh giá quá thấp Khương tiểu thư rồi.  Dù sao thì, một người từ nhỏ đến lớn sống trong hào môn như Khương Chỉ, không chỉ có mặt đẹp dáng ngon mà đầu óc cũng rất thông minh, sao có thể tùy tiện để cho cô ta cùng tiểu thuyết của mình nghiền nát trong tay cơ chứ.  Đối với người ngoài, cô là Khương đại tiểu thư cao cao tại thượng, cho dù trong tay không có tiền, vẫn có thể dùng khí thế áp đảo đối phương. Với người trong nhà, cô là Khương Chỉ yêu kiều, thích làm nũng, cũng hết lòng đối xử tốt với bạn bè và người thân.  Khương Chỉ không thể khống chế hay thay đổi tất cả các sự việc ở thế giới này. Nhưng cô không muốn khuất phục, vì thế cô từ bỏ nam chính, tự bao dưỡng một tiểu tình nhân mà cô vừa lòng.  Lúc mới gặp Trì Triệt, Khương Chỉ quả thực là bị sắc đẹp làm mê hồn, chỉ một ánh mắt của anh đã khiến cô muốn chiếm làm của riêng mình. Vì thế cô bám dính lấy anh, cho đến khi anh chịu để cô bao nuôi mới thôi.  Hai năm chung sống, dù cô vẫn mê đắm sắc đẹp của anh như thế, nhưng cùng với thời gian, từng cử chỉ, từng hành động, từng ánh mắt của anh dần biến đổi, lên men trở thành một thứ gọi là tình yêu trong trái tim cô. Bởi vì yêu anh mới không nỡ khiến anh đau khổ. Bởi vì yêu anh mới buông tay để anh đi tìm hạnh phúc khác. Bởi vì yêu anh mới nhịn đau nói lời chia tay, trả lại cho anh tự do mà anh nên có. Bởi vì yêu anh… Cô có thể làm rất nhiều việc vì anh. Cũng bởi vì là anh, Khương tiểu thư mới có thể dễ dàng chấp nhận thân phận mới của anh nhanh như thế, đồng thời dung túng cho anh vừa dụ dỗ, vừa cưỡng ép mình nhận lời cầu hôn. Bọn họ vốn vô duyên, may mắn là anh có tiền, lúc cô muốn buông tay, anh lại quay về, trở thành chỗ dựa vững chắc nhất cho cô.  Trì Triệt vốn là Trì đại thiếu gia của gia tộc giàu có thần bí nhất, diện mạo xuất sắc, tài năng xuất chúng, vốn dĩ nên được hưởng cuộc sống sung sướng, người người ngưỡng mộ. Đáng tiếc, mẹ anh bởi vì sinh anh mà chết. Vì thế, từ lúc chào đời anh không chỉ không có mẹ, còn trở thành nơi trút lỗi của cha ruột cùng ông bà ngoại.  Mẹ kế ác nghiệt, cha ruột buông xuôi, cộng thêm gia quy cổ quái của nhà họ Trì khiến anh từ nhỏ đã sinh hoạt như một “người nghèo”. Ngày mưa năm đó, anh cô đơn tới thăm mộ người mẹ đã mất, vốn muốn trút hết nỗi lòng, lại chẳng hiểu sao nỗi buồn càng thêm chồng chất.  Giữa lúc chán chường ấy, có một cô gái bỗng chốc nhất định đòi bao nuôi anh. Có lẽ, anh thực sự là bị sắc đẹp làm mờ mắt, cũng có thể là do tâm trạng không tốt sai khiến lý trí, ma xui quỷ khiến thế nào mà anh lại đồng ý. Hai năm, không dài không ngắn, vừa vặn để trái tim anh ấp ủ một thứ gọi là tình yêu. Anh muốn cưới cô, muốn che chở cô, muốn dùng vòng tay của mình bao bọc con thiên nga xinh đẹp nhất trong lòng. Nhưng lúc anh chưa kịp hành động, Khương gia đột nhiên phá sản, còn cô lại muốn chia tay. Lý do cô nói trong điện thoại thật xàm xí, anh cũng chưa từng nói chấp nhận. Đã bao nuôi anh, muốn bỏ đâu có dễ. Bởi vì hai năm trước, cô không chỉ bỏ tiền cho anh, còn mua đứt luôn trái tim anh mất rồi. Thế là, Trì đại thiếu dùng hai tháng thời gian “chia tay”, tỉ mỉ chuẩn bị từng chút, cốt chỉ để lừa được thiên nga trắng của anh vào tròng. Lần này, đến lượt anh dùng quyền thế cùng tiền bạc của bản thân, bao nuôi cô, chống lưng cho cô, cho dù cô muốn lật trời, cũng có anh ở phía sau thay cô chống đỡ. (Bài viết được post full và sớm nhất tại LustAveland) Cứ ngỡ, nam chủ đã hái được bạch nguyệt quang, nữ phụ cũng đã có hạnh phúc riêng, thế giới này cũng nên thoát khỏi cốt truyện bi thảm ban đầu. Thế nhưng, nơi này vốn được tạo ra bởi sự thù hằn của Nguyễn Điềm Điềm, bị khống chế bởi ý thức và ham muốn của cô ta.  Khi mọi thứ chệch khỏi đường ray ban đầu, thế giới giả tưởng này cũng sẽ lâm vào khủng hoảng, có nguy cơ sụp đổ. Liệu Khương đại tiểu thư có thể thoát khỏi sự khống chế của cốt truyện? Liệu có thể có một kết cục khác cho Trì đại thiếu và Khương tiểu thư? Mời bạn đọc truyện để tìm hiểu thêm chi tiết nhé. *** “Chúng ta vốn vô duyên nhưng may anh có tiền” là một bộ truyện xuyên sách có nội dung không quá mới, cốt truyện vẫn là nữ chính nghịch thiên cải mệnh, tránh xa nam chính, đạp đổ bạch nguyệt quang, cao ngạo đuổi theo tình yêu đích thực.  Nhưng toàn bộ câu chuyện được dẫn dắt bằng giọng văn hài hước, vui vẻ, xen kẽ các tình tiết thú vị, đặc biệt là giả định về việc thế giới trong sách bị chi phối bởi ý chí của tác giả là một điểm sáng đáng chú ý. Tuy truyện còn nhiều chi tiết chưa được giải quyết ổn thỏa, tính cách của nam nữ chính cũng không thực sự gây ấn tượng mạnh, tâm lý của các tuyến nhân vật cũng chưa được duy trì ổn định. Nhưng nhìn chung đây vẫn là một bộ truyện có tính giải trí cao, sủng sủng, ngọt ngọt, với nhiều pha bo cua khá gắt và những phát ngôn không biết đỡ thế nào từ nam chính. Nếu bạn cần một nơi để giải trí, nếu bạn muốn xem Khương tiểu thư làm sao xử lý đám trà xanh và bạch nguyệt quang, nếu bạn muốn biết quá trình để một anh trai bao lật mình trở thành trùm cuối, thì hãy nhảy hố nhé. Chúc bạn có những phút giây giải trí vui vẻ!   *** Cuối thu năm 2018 trời nắng cực kỳ gắt, nếu không phải vì miếng ăn cơm áo, tuyệt đối sẽ không có ai tình nguyện đi ra khỏi cửa dưới ánh mặt trời chói chang này. Truyện được dịch và edit bởi Sắc - Cấm Thành. Đăng tải duy nhất tại lustaveland.com. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là bản copy. Thường bản copy sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.   Khương Chỉ cũng vậy.   Sau khi nhà họ Khương phá sản, ngay cả tiền thuê nhà cô cũng không có, bất đắc dĩ phải quay về ở trong ký túc xá.   Biết rõ vào mùa này lại còn là cuối tuần, mọi người khẳng định đều rúc ở ký túc xá, cô vẫn chọn thời điểm sáng sớm nhiều người nhất mà đẩy cửa bước vào.   Dưới một rừng ánh mắt nóng rực như dự kiến, xung quanh là những giọng nói thì thầm to nhỏ, cô vẫn rất bình tĩnh bước vào thang máy đi thẳng đến cửa phòng 401.   Trong lúc xoay mở chìa khóa, cô không hề cảm thấy hối hận chút nào khi chọn quay trở lại trường.   Dù sao thì phơi đen cũng đáng sợ hơn nhiều so với bị bàn tán.   Cô hô lên một tiếng.   Truyện được dịch và edit bởi Sắc - Cấm Thành. Đăng tải duy nhất tại lustaveland.com. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là bản copy. Thường bản copy sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé. Bánh xe của rương hành lý cọ qua cái khe trên mặt đất, phát ra một tiếng chói tai ngắn ngủi.   Ly Ly bị làm cho giật nảy mình, bực mình quay đầu lại nói to: “Ai lại vô duyên như vậy, không biết gõ cửa sao?”   Câu mắng mỏ mới nói được một nửa, một gương mặt xinh đẹp mang vẻ u sầu chán chường lọt vào tầm mắt, mùi nước hoa kết hợp với vẻ đẹp của người tới thanh lịch mà không hề đơn điệu, khiến Ly Ly nghẹn lại mấy câu còn lại ở trong cổ họng.   “Là tôi.”   Khương Chỉ kéo rương hành lý vào trong phòng, trở tay đóng cửa lại.   “Ngại quá, tôi không thấy sàn nhà có cái khe.”   Sự xuất hiện của Khương Chỉ hoàn toàn nằm ngoài dự đoán của mọi người, Ly Ly đắm chìm trong sự kinh ngạc, nhất thời không nói nên lời.   Hơn nữa khi người ta kinh ngạc, thường thường không thể tự khống chế biểu cảm, trong mắt Ly Ly vô thức lộ ra sự bài xích lộ liễu, ngay cả lông mày cũng giương lên cao.   Khương Chỉ nhướn mày.   Tin tức truyền rất nhanh, ngay cả người trong trường học đều đã biết chuyện nhà họ Khương rồi sao?   Thấy Khương Chỉ nhướn mày, Ly Ly mới lấy lại tinh thần. Cô ta vội vàng treo lên nụ cười mất tự nhiên: “Sao cậu lại tới đây?”   Nói xong mới thấy lạ, tại sao cô lại không thể tới?   Khương Chỉ lại nhướn mày: “Bắt đầu từ hôm nay, tôi sẽ ở trong ký túc xá.”   Ly Ly càng thêm kinh ngạc: “Vì sao?”   Đây là trong lòng biết rõ còn giả bộ hồ đồ ư?   Thôi bỏ đi.   Lúc này mà cô còn gắng gượng che dấu, sẽ càng bị người chế giễu. Khương Chỉ biết rõ đạo lý này, cho nên mặc kệ đối phương tính toán gì cô đều thoải mái hào phóng mà thừa nhận nguyên nhân.   “Phá sản, biệt thự ngoài trường học bị thu hồi rồi, sau này tôi sẽ ở lại ký túc xá.”   Cô nói không nhanh không chậm, hào phóng thong dong, quá trình thừa nhận việc phá sản bình tĩnh giống như động tác bình thường cắt bò bít tết, không hề có cảm giác lúng túng.   Cẩn thận ngẫm lại, học sinh toàn trường từ trước đến nay chưa từng có ai nhìn thấy Khương tiểu thư thất thố.   “Cái gì?!” Phản ứng của Ly Ly còn khoa trương hơn cả người bị phá sản là Khương Chỉ.   Giọng cô ta cực kỳ chói tai, âm thanh giống như con vịt đang kêu lớn thì bỗng nhiên bị người ta bóp chặt cổ : “Cậu bị phá sản?!”   Lúc này Khương Chỉ mới tháo kính râm xuống, tỉ mỉ quan sát biểu cảm của Ly Ly.   Đôi mắt dưới cặp kính râm cực kỳ linh động, nhưng khi bị đôi mắt này nhìn chằm chằm lại không hề thoải mái chút nào.   Ly Ly có cảm giác như đang bị thẩm vấn, mới chỉ bị cô nhìn chằm chằm vài giây, sống lưng đã lạnh toát.   Dáng vẻ kinh hoảng thất thố này của cô ta, xác thật không giống như giả vờ.   Khương Chỉ nhăn mày, ánh mắt sâu kín như có điều suy tư.   Ly Ly vẫn chưa biết chuyện cô phá sản?   Vậy nếu không phải bởi vì gia đình cô phá sản, cô trở thành người không quyền không thế, thì rốt cuộc là tại sao tùy tùng nhỏ ngày thường vẫn luôn vâng lời, bây giờ lại sinh ra địch ý lớn như vậy với cô?   Khương Chỉ suy nghĩ mất hai giây mà vẫn không nghĩ ra kết quả. Nhưng dù sao cô ta cũng chỉ là một người không quan trọng, ghét cô hay thích cô đều như nhau.   Cô không tiếp tục chú ý đến Ly Ly nữa, đưa tay xoa lỗ tai bị tiếng thét chói tai làm đau nhức, xoay người nhìn quanh đánh giá nơi ở trong mấy tháng tới của mình ——   Giường cũng không kinh khủng như trong tưởng tượng, đệm giường mềm mại co dãn, khăn trải giường sạch sẽ, điều hòa cũng rất mát mẻ dễ chịu.   Có thể ở. Mời các bạn đón đọc Chúng Ta Vốn Vô Duyên Nhưng May Anh Có Tiền của tác giả Tửu Nhưỡng Tuyết.

Nguồn: dtv-ebook.com

Xem

Phượng Hoàng Trở Về - Minh Nguyệt Đang
Review bởi: Hami Phan ----- PHƯỢNG HOÀNG TRỞ VỀ quyển sách nói về một cô gái có tên là Lệnh Hồ Đồng Hề, cô là quý phi của Cảnh Hiên hoàng triều. Nàng có nhan sắc khuynh đảo chốn lục cung, tài hoa xuất chúng, thích tranh đấu ganh đua, vì không có đối thủ nên nàng cảm thấy những ngày tháng sống trong hậu cung vô cùng tẻ nhạt. Một ngày kia, vì chứng kiến cảnh tượng không nên nhìn thấy mà nàng buộc phải tự nguyện xin xuất gia. Nhưng trong thâm tâm, nàng biết sẽ có ngày nàng quay trở lại “chiến trường” của mình. Ba năm sau, Đồng Hề cuối cùng cũng có cơ hội trở lại hậu cung. Nàng hân hoan bước vào cuộc chiến mới. Đối thủ của nàng rất đáng gờm. Nàng ngày ngày diễn vở kịch “cuộc chiến chốn thâm cung”, nhưng lại không hề biết rằng, chính Hoàng đế mới là đối thủ mạnh nhất mà mình nên dè chừng. Đồng Hề luôn tự cho là mình tường tận mọi chuyện nhưng nàng chưa bao giờ hiểu được vị Thiên Chính Đế Hoàng Phủ Diễn quá đỗi lạnh lùng này. Lệnh Hồ Đồng Hề xuất thân từ con nhà gia giáo có địa vị cao, từ nhỏ thấm nhuần tư tưởng vào cung để trở thành mẫu nghi thiên hạ, nàng học theo lời của mẫu thân mình – mẫu người lý tưởng điển hình của nàng. Với mục tiêu ấy, nàng chưa bao giờ có ý nghĩ độc sủng mà trái lại còn phân sủng, vì bởi lẽ phần nào nàng rất sợ hoàng đế. Chỉ cần người chạm vào nàng là nàng lại không ngăn được cơn run rẩy, lạnh sống lưng. Có lẽ vì vậy, hoàng đế cũng chẳng quan tâm nàng nhiều. Nàng từng bước tìm đủ cách để khai chi tán điệp cho hoàng thất, song sẽ chẳng hề mong người đó là minh. Nàng chính là kiểu hiền phi tài đức vẹn toàn, một lòng chuyên tâm điều hành hậu cung, còn hoàng đế, có ra sao nàng cũng chẳng màng. Cho đến cái ngày nàng được hoàng đế xuất cung vi hành. Thời gian đó, người là gia của nàng, là phu quân của nàng, không còn là cửu ngũ chí tôn cao vời vợi nữa. Nàng từng bước thay đổi, thấy hạnh phúc vì mọi quan tâm lo lắng của người, thấy ghen tuông khi người sủng hạnh kẻ khác. Dần dà, vị Quý phi hiền hậu đến mức hoàng đế chỉ muốn bóp cổ cuối cùng cũng đã đặt người vào trong tim. Cảm nhận của mình: thực ra lúc đầu đọc, mình nghĩ sẽ viết cho nó một cái review thật hay ho. Trước nay luôn ngần ngừ vì cái tên Minh Nguyệt Đang – không phải chê dở mà chỉ là có nhiều cẩu huyết quá. Đến khi đọc bộ này, không ngờ thức tới 4h sáng để đọc, rồi lại thấy điên vì đọc mà không ngủ. Nữ chính đúng kiểu tiểu thư được cưng như trứng hứng như hoa, nàng ban đầu vốn không yêu hoàng đế nên việc phân sủng với nàng cũng chẳng có gì lạ. Mình tưởng chị sẽ giống nữ chính trong Nghề Làm Phi – ngoài mặt yêu nhưng tim thực chất chẳng chút rung động. Song, nó lại không như vậy. Truyện kể theo thị giác của nữ chính, nên nữ chính thật sự rất “hồn nhiên” đẩy hoàng đế ra xa mình chứ không hề chiêu trò lươn lẹo, nửa đầu đọc mà cố lòi mắt tìm cho được tí hint chứng minh anh hoàng yêu chị thì mới được an ủi tâm hồn nhỏ bé này. Thật sự phân khúc 2 người đi vi hành là phân khúc mình thích nhất truyện, vì đây là giai đoạn nữ chính thay đổi, nam chính cũng thể hiện yêu thương bảo vệ cho nàng thấy rõ. Nhưng từ sau khi quay về cung thì cảm giác mọi thứ cứ chưng hửng đến lạ. Không phải vì Đồng Hề yêu hoàng đế mà mình có cảm giác này, thậm chí mình còn thấy vui nữa. Nhưng rồi vui sao nổi khi ngó xuống thấy đã 80% truyện mà đâu vẫn chưa vào đâu. :) Thầm nhủ có khi nào kết vội không, y như rằng mỏ quạ. Kết thật sự rất khiến mình thất vọng, mọi thứ giải quyết quá chóng vánh, đầu mối để đó mà không cho mình lời giải đáp, nó là HE đấy, nhưng khi đến quá nhanh lại đỡ không nổi. Ví dụ như lí do vì sao Đồng Hề lại sợ hoàng thượng đến thế, tưởng sẽ có màn thâm cung bí sử gì, hóa ra chỉ đơn giản sợ là do sợ thật. :) Trong lúc đọc mình đã cap lại nhiều đoạn hint tình cảm của hoàng đế, định bụng viết review sẽ đưa vào. Nhưng giờ lại thấy không muốn đưa nữa. Con người hoàng đế cũng rất bất nhất, người chọn cách bảo vệ người mình yêu thương là đẩy người đó ra xa, hờ hững tỏ vẻ không quan tâm. Có lẽ vậy nên đoạn đầu Đồng Hề mới không thấy hoàng đế yêu mình cho nên mình cũng không cần yêu lại. Có điều cái kiểu thiết đặt nhân vật của tác giả làm mình thấy khó hiểu. Không hiểu sao tác giả cứ phải để hoàng đế thờ ơ với người mình yêu, trong khi lại cứ sủng người mình không yêu. Ừ thì có thể lý giải là vì muốn tốt cho nàng, rồi hậu cung tiền triều nó vậy. Nhưng đâu nhất thiết cứ phải người cũ người mới lần nào cũng đối xử vậy. Chỉ khi vi hành hoàng đế mới thể hiện tình cảm thấy rõ, khó hiểu. Người thích Đồng Hề nhưng chỉ âm thầm củng cố nàng chứ chưa từng thể hiện ra khi còn đang ở hậu cung, mình cảm thấy thật sự không cần thiết. Người là hoàng đế, sao có thể không bảo vệ nổi người con gái mình yêu? Ở đây lại còn là hoàng đế có thực quyền, biết điều hành triều chính, càng không có chuyện không bảo vệ được. Cho nên trong số rất nhiều nam chính là hoàng đế, mình vẫn rất thích Hạ Hầu Tử Khâm của Mệnh Phượng Hoàng nhất. Ngoài ra truyện hậu cung nhưng nếu gắn cho cái mác cung đấu thì khá gượng ép, vì thực ra cũng không đấu nhiều, còn không bằng một góc của Nghề Làm Phi. Mình cảm thấy ban đầu tác giả viết rất ổn, còn bụng bảo dạ sao lại có người hay chê Minh Nguyệt Đang viết cẩu huyết chứ. Hic nào ngờ 30 chưa phải là Tết, đọc xong mới cảm thấy nó không trọn vẹn tới mức để mình thức đến gần sáng để đọc. Mời các bạn đón đọc Phượng Hoàng Trở Về của tác giả Minh Nguyệt Đang.
Ngàn Dặm Tương Tư - Thanh An
Nếu bạn không tin vào câu chuyện nhất kiến chung tình, không tin vào việc yêu một người là yêu tâm hồn người đó thì cuốn tiểu thuyết này sẽ thay đổi suy nghĩ đó. Xuyên không – Huyền huyễn là thể loại truyện quen thuộc trong tiểu thuyết ngôn tình Trung Quốc nhưng thể loại này còn khá mới lạ, ít được sử dụng trong tiểu thuyết Việt Nam. Tác giả Huyền Giới đã sử dụng thể loại này để viết lên cuốn tiểu thuyết “Ngàn dặm tương tư” của mình. Dù mới khai thác nhưng tác giả cũng đã tạo được nét riêng và văn phong cổ trang khá mềm mại, phù hợp. “Ngàn dặm tương tư” kể về chuyện tình của Thiên Anh và Hoài Vũ vương Mạc Quân. Thiên Anh vì yêu thích văn hóa, lịch sử của thời cổ đại nên đã nhờ bạn thân của mình - một đạo sĩ giúp có xuyên không về thời cổ đại. Linh hồn của cô đã mượn thể xác của Dao Thiển - một đại mỹ nhân ở thời đó để có thể tồn tại. Rồi cô gặp Mạc Quân. Cô bị cuốn hút bởi sự tài hoa, uy phong và khả năng đàn cổ cầm của chàng còn Mạc Quân thì bị ấn tương bởi sự thông minh, phóng khoáng, khát khao được là chính mình của cô. Nhưng Thiên Anh lại cho rằng sở dĩ Mạc Quân yêu mình là do thân xác mỹ miều của Dao Thiển, người thực sự được chàng yêu không phải là cô mà là đại mỹ nhân họ Dao. Vì muốn thành toàn cho người mình yêu, cô đã quay trở về thời đại của mình. Sau khi cô rời đi, Mạc Quân nhận ra mình chỉ tính cách phóng khoáng và sự thông minh Thiên Anh chứ không phải Dao Thiển có tính cách xa lạ hiện tại. Chàng đã bỏ lại tất cả và đi khắp nơi tìm Thiên Anh. Khi đang ở bờ vực của tuyệt vọng thì Mạc Quân gặp được Kim Khánh – vương tử của xà tộc. Ở tiền kiếp, nguyên thân của Mạc Quân cứu Kim Khánh nên mới bị phạt đầu thai làm người, vương tử xà tộc liên tục tìm đến các kiếp người của Mạc Quân để báo ơn. Vì muốn thành toàn cho mối tình của Mạc Quân, Kim Khánh cứu Thiên Anh khỏi vụ tai nạn sẽ cướp đi mạng sống của cô và đưa cô về bắt đầu một cuộc sống mới ở thời đại của Mạc Quân. Tuy nhiên, Thiên Anh đã quên hết tất cả chuyện tình cảm với Mạc Quân khi cô mượn thân xác của Dao Thiển. Hoài Vũ vương là tình lang trong mộng của nhiều cô gái nhưng lại phải dùng rất nhiều thủ đoạn để có thể theo đuổi lại trái tim của Thiên Anh. Chàng đã lừa cô kết hôn giả để giúp cô không phải nhập cung nhưng thực tế là muốn có cơ hội vun đắp tình cảm, biến giả thành thật. Nhưng vì những hiểu lầm, khúc mắc, hai người cứ dần dần xa nhau. Ai cũng cho mình là đúng, là muốn tốt cho người mình yêu nên tự cho mình quyền quyết định. Họ không biết rằng không ai biết điều gì là tốt nhất cho bản thân người đó nếu không phải là do người đó tự lựa chọn. Đối với nhiều người được chịu khổ cùng người mình yêu mới là hạnh phúc chứ không phải là được đưa đến một nơi khác sống một cuộc đời mới bình yên hơn. Sự cố chấp của Mạc Quân đối với việc tìm kiếm ký ức cho Thiên Anh cũng là một dạng của tình yêu. Dù những ký ức đó có đau buồn nhưng đã yêu và được yêu thì đều là ký ức đáng ghi nhớ. Chàng nghĩ rằng mình ích kỷ không muốn một mình mình dằn vặt trong ký ức ngày xưa cũ nên mới cố tìm cách khôi phục trí nhớ cho Thiên Anh. Thực ra đó không phải là ích kỷ mà là vì chàng không muốn Thiên Anh bỏ lỡ khoảnh khắc nào trong tình yêu của hai người. “Ngàn dặm tương tư” đã thành công trong việc xây dựng hình ảnh của từng nhân vật. Mỗi nhân vật đều để lại một dấu ấn riêng biệt. Dù là nhân vật trung tâm hay là nhân vật phụ đều có nét tính cách và suy nghĩ riêng của mình, độc giả có thể yêu có thể ghét nhưng khó có thể quên được nhân vật nào. Một điều đáng tiếc là “Ngàn dặm tương tư” chưa tạo “thắt nút” đắt giá hay lột tả được hết chiều sâu nội tâm của nhân vật. Độc giả cũng sẽ không có những cảm giác hồi hộp, lo lắng, uất ức, nghẹn đắng hay tim đập loạn nhịp khi đọc cuốn sách này. Nhưng tình yêu kiên định của Mạc Quân sẽ gợi được cảm giác yêu thích và an tâm cho bạn đọc. Vĩ thanh của “Ngàn dặm tương tư” là điểm cộng của cuốn tiểu thuyết này. Một chương sách nhỏ nhưng lại lột tả được toàn bộ hình ảnh thông minh, bá đạo, nhiều thủ đoạn nhưng chân thành của nam chính. Dù cả cuốn sách chưa thực sự đặc sắc nhưng Vĩ thanh lại làm bạn đọc muốn đọc lại cuốn sách lần nữa. Mời các bạn đón đọc Ngàn Dặm Tương Tư của tác giả Thanh An.
Nữ Thần Diễn Xuất - Minh Nguyệt Đang
Cà chớn, cà chua, dễ thương hay đùa dai đây? Bạn sẽ làm gì nếu một ngày bạn được một cô gái xinh đẹp bắt chuyện, sau đó đột nhiên cô ấy nhập vai bi tình, tố cáo bạn là kẻ phụ bạc? Sẽ giận dữ rồi mắng cô ấy? Hay cười trừ bỏ qua, biết làm sao được, em đẹp em có quyền mà? Vụ Mang Mang là một cô gái như thế, cô luôn sống trong những vở kịch do mình tự biên tự diễn, cũng vì lẽ đó mà bị N anh bạn trai đá. Ai biết được rằng lần này trò đùa của cô đã đụng phải họng súng. Cái cô nhận được không phải sự tức giận hay nụ cười trừ mà là giấy mời của luật sư. Và cô nàng đã bắt đầu kiếp sống bị cấm vận kinh tế do cha mẹ trừng phạt can tội phát bệnh không đúng lúc như thế đấy. *** Review bởi: Tâm Bùi Ánh CẢNH BÁO: THÍCH MAIN TRONG TRẮNG NHƯ NGỌC TRINH MỜI QUA BÀI KHÁC ĐỌC. Đã báo trước nên mong team sạch bơi qua bài khác comment ????????‍♀️ ????????‍♀️ ????????‍♀️ “Mọi thiện cảm ban đầu lúc nào cũng bắt nguồn từ “hứng thú”, sau khi có hứng thú với một người thì sẽ không kìm được muốn đôi bên có sự liên hệ với nhau”. Truyện diễn ra giữa Vụ Mang Mang (25 tuổi - thuộc tầng lớp trung lưu) và Lộ Tùy (34 tuổi - thuộc tầng lớp thượng lưu). Nếu như nam nữ chính là người bình thường thì chắc chắn không phải style của má Đang. Mang Mang có bệnh, bệnh nghiện diễn xuất. Đây là bệnh thật trăm phần trăm. Mang Mang có thể diễn bất cứ lúc nào và bất kỳ nơi nào. Nhưng những vai mà cô chọn diễn thường là những vai phản diện, lâm li bi đát, đau khổ cùng cực luôn khiến cô mất mặt, như góa phụ, như bị bồ đá, bị ép phá thai, là vợ bé…. Cô mắc bệnh này từ khi 18 tuổi, đã từng vào bệnh viện tâm thần hai tháng, sau đó, bằng cách nào đó, cô đã được ra nhưng vẫn luôn phải điều trị với bác sĩ tâm lý. Mang Mang là một cô gái thuộc dạng: em đẹp em có quyền (Mình rất thích những cô gái kiểu này giống Ninh Nhiễm Thanh trong Tình Sinh Ý Động). Mọi người đều nhận xét rằng, chỉ cần trang điểm nhẹ nhàng thì Vụ Mang Mang có thể lên bìa tạp chí được rồi. Mặc dù Mang Mang bị bệnh, nhưng không nhiều người biết. Hơn nữa, cô đẹp như thế, muốn mặt có mặt, muốn ngực có ngực, muốn mông có mông (điện nước đầy đủ) nên xung quanh cô luôn luôn có vô vàn ‘cành hồng hạnh’. Và những cành hồng hạnh này sẽ tự héo khi cô lên ‘cơn diễn’. Lần đầu tiên Vụ Mang Mang gặp Lộ Tùy - “Bản Giới Hạn tiên sinh” khi cô đi xem mắt, còn anh thì hẹn bạn gái cũ. Khi cô gái đi cùng Bản Giới Hạn tiên sinh đi toilet, cô vội sang bàn bên đó. Sau khi liếc mắt đưa tình với người ta, câu đầu tiên Mang Mang nói với Lộ Tùy là: “Tiên sinh, nghe nói 6S ra rồi, tôi rất muốn mua một chiếc, anh có hứng thú không?” Rất tiếc, “Bản Giới Hạn tiên sinh” không có hứng thú. Vừa lúc cô gái kia quay về, thế là Mang Mang lên cơn diễn. Cô diễn vai bị ruồng bỏ, phải phá thai, nhờ “Bản Giới Hạn tiên sinh” ký tên làm phẫu thuật rồi định chuồn êm. Nhưng Lộ Tùy đâu phải là người bình thường. Mang Mang đã nhận được giấy của luật sư, nói cô làm tổn hại danh dự của anh ta ở nơi công cộng. Vì sự dây dưa này, và mối quan hệ với người bạn thân Lộ Thanh Thanh – cháu của Lộ Tùy, mà Vụ Mang Mang bị kéo vào giới thượng lưu. Đọc tập 1 của truyện luôn luôn phải phá ra cười với cô nàng Mang Mang nghiện diễn. Một cô gái xinh đẹp nhưng lại vô tâm vô tư vùng vẫy trong giới phức tạp, chẳng những nam thích mà nữ cũng chẳng tha. Mang Mang cũng không khác những cô gái bình thường ngoài việc có bệnh, cô ham thích hư vinh, thích chụp ảnh up weibo để khoe sự sang chảnh. Một cô gái luôn mong muốn sống trong sự yêu thương, một lúc thả thính bao nhiêu anh (cũng do mẹ cô bắt xem mắt quá nhiều), anh nào cũng chẳng tha. Thế nhưng, một cô gái xinh đẹp như Mang Mang, dù đời tư có bê bối đến đâu thì cũng chẳng thể nào có ác cảm. Lộ Tùy cũng có hứng thú với Mang Mang. Dùng mánh khóe để Mang Mang ở bên mình. Nhưng ‘chú Lộ’ là một ông già chính hiệu. Có bạn nhận xét về nam chính thế này: “Nam 9 này nhìn rất tốt, kim cương vương lão ngũ, nhưng mà kết hôn và sống chung cả đời sẽ cảm thấy rất áp lực, đọc từ đầu tới giờ mình không hiểu nổi tính tình anh ta là sao, suy nghĩ gì, điểm mấu chốt ở đâu. Có điểm phúc hắc, bá đạo, cường thế, lý trí, độc miệng nữa, cãi nhau anh ta sẽ không xuống nước làm hòa mà chờ bạn xin lỗi, không theo ý anh ta thì anh ta không giận không nói nhưng có cách làm cho bạn phải thỏa hiệp..., cùng loại người này nói yêu thương mệt chết luôn.” Đúng, chú Lộ là người như thế. Thậm chí, chú Lộ còn quản giờ giấc, quản việc nghịch điện thoại, chơi game, đồ ăn, mọi thứ của Mang Mang, chú chính là gà mái mẹ. Nhưng, chú rất quan tâm Mang Mang, luôn chiều chuộng Mang Mang ở trong khả năng cho phép, và chia sẻ với Mang Mang những điều không ai biết. Thế nhưng, đỉnh điểm khi Mang Mang thức cả đêm chơi game, chú Lộ đã xóa toàn bộ trang bị của cô trong ba năm gom góp thì Mang Mang không chịu nổi, cô đá chú Lộ. Cô đá thật, không phải giận dỗi chơi bời. Cô đá chú cũng một phần vì cảm thấy, mình không xứng. Nhưng cô chỉ nói lý do chia tay là: Do chú quá già. Cô vốn bệnh mà, người ta mà biết vợ Lộ Tùy là đứa mắc bệnh thần kinh thì sao? Thế nhưng, sau nửa năm, có lẽ chú Lộ đã xác định được tình cảm của mình và suy nghĩ cẩn thận hơn, nên chú quay lại theo đuổi Vụ Mang Mang. Nếu như trước kia chú Lộ quả là hơi ‘kinh’ thì giờ chú đã thay đổi. Tất nhiên, không phải Vụ Mang Mang hoàn toàn không có lỗi gì. Cô luôn có lý do lý trấu, và không chịu hiểu chuyện, luôn đòi hỏi tình yêu, hạnh phúc và hy vọng vào người khác. Mang Mang có tận 13 weibo bí mật để đếm số cành hồng hạnh của mình. Mỗi cành hồng hạnh là một anh chàng, và ghi lại những điều họ làm cô thấy rung động, ấm áp. Lộ Tùy đều học theo để làm. Chú hoàn toàn thay đổi và theo đuổi lại Mang Mang. Mình đánh giá rất cao điều này. Và thực tế, ngay cả lúc trước, mình cũng cảm thấy chú không hề tệ như bạn kia nhận xét. Chú luôn nghĩ cho Mang Mang, khiến cô thấy thoải mái, không cảm thấy áp lực, tôn trọng điều cô muốn làm, muốn học. Thậm chí có bạn còn nhận xét rằng: “Nam chính không sạch tâm không sạch thân, phá trinh với hoa khôi năm 16 tuổi, có nhiều bạn giường, tỏ ra mình thanh cao trầm ổn phong độ mình là chúa trời nhưng thực chất đéo khác gì thằng ngựa đực bình thường, chả qua hắn biết che dấu và biết tỏ ra lãnh đạm thần tiên thôi………” Khi đọc nhận xét này, mình đúng là khá shock. Phải cân nhắc lại xem có đúng là chú Lộ không? ???? Trước khi yêu đương với nữ chính, nam chính có hai người tạm gọi là bạn giường lâu nhất. Và không hề quan hệ lung tung. Khi người này không còn hợp nữa thì dứt và tìm người khác. Đều là những cô gái độc thân xinh đẹp, có nghề nghiệp, có danh tiếng. Không thể nói là nam chính sạch sẽ nhưng không thể nói là tra nam – ngựa đực được. Sau khi chia tay Mang Mang, chú cũng có một cô gái ở bên – khoảng hai tháng. Có phát sinh quan hệ giường chiếu hay không tác giả không nói rõ. Nhưng lúc này, hai người chia tay thật. Mang Mang cũng chơi trò mập mờ với bao anh chàng. Vậy nên, không thể nói không sạch tâm. Nhất là sau khi hai người quay lại, những gì Lộ Tùy làm đã thể hiện rõ tình cảm và quan điểm của chú. Thậm chí khi cô theo đoàn về vùng núi hoang vắng để khai quật đồ cổ, ngày hôm sau không liên lạc được với cô, chú đã đến tìm cô, chăm sóc cô mấy ngày, thậm chí giặt quần áo, cả đồ lót cho cô. Một người như Lộ Tùy – được người ta nâng như nâng trứng giờ lại đi hầu hạ Mang Mang thì phải nói quả là chú chiều Mang Mang hết nấc, là bảo bối quý giá nhất của lòng chú. Đến mức Lộ Tùy còn phải bất lực thở dài: “Kén chọn cả nửa đời cuối cùng lại chọn một cô nàng như thế đó?!” hay “bị một người con gái đá hai lần liên tiếp, lại phải mặt dày quay lại tìm cô ấy, Lộ Tùy nghĩ lại mà cũng muốn quỳ lạy mình.” Bệnh của Mang Mang cuối cùng cũng khỏi. Là do chú Lộ không quản thủ đoạn để chữa. Nhưng dù thế nào cũng xuất phát từ sự yêu thương và quan tâm của chú. Truyện diễn biến hợp lý. Sang tập hai, nhiều chỗ hơi dài dòng, đọc không còn cười phớ lớ không suy nghĩ như tập một nữa. Nhưng tóm lại, đây là một truyện hay, đáng đọc. Cốt truyện mới lạ, không nhàm chán. Có hài có bi. Nếu như bạn quan tâm rằng phải sạch sẽ mới xứng đáng được yêu, thì hãy thử nghe chú Lộ phát biểu nhé. “Vụ Mang Mang, đừng sống như một vở kịch, nếu em nghiêm túc làm một người thực tế thì phải biết con người không phải đồ sứ, không phải cứ từng yêu một người rồi không còn tư cách yêu người khác.” Lộ Tùy nói, “Theo lý luận logic của em thì anh từng lên giường với người phụ nữ khác, có phải nên vung kiếm tự cung, vì anh không hoàn hảo nữa, không lành lặn nữa không?” Nếu như kết thúc trên mạng hơi cụt vì không có ngoại truyện thì yes, má Đang dành ngoại truyện cho Sách xuất bản đó. Ngoại truyện sẽ nói chú gặp Mang Mang lần đầu là khi nào, và vì sao có hứng thú với cô. Nói chung, sau ‘Cây lớn ở phương Nam - Tiểu Hồ Nhu Vĩ’ thì mình cực đề cử quyển này. Mọi bài review được đăng lên page Hội Nhiều Chữ là do các cá nhân thuộc group HNC viết. Admin không chịu trách nhiệm về nội dung bài viết. #HoangVanNguyen Mời các bạn đón đọc Nữ Thần Diễn Xuất của tác giả Minh Nguyệt Đang.
Mr.Bu Không Phải Idol Của Tôi - Meng Qi Qi
Nội dung cơ bản của truyện cũng có phần nào tương tự như "All In Love" hay "Anh Không Thích Thế Giới Này, Anh Chỉ Thích Em". Cả cuốn sách kể về quá trình quen biết, yêu đương, những khó khăn, ngọt ngào mà nữ chính cũng chính là tác giả đã trải qua với chồng cô ấy. Một trong những lý do tôi quyết định mua sách là vì nó được NPH Nanu cũng như nhiều nơi khác quảng cáo là cùng motif với "All In Love" hay "Anh Không Thích Thế Giới Này Anh Chỉ Thích Em" nhưng nam chính còn tuyệt vời hơn, vì anh ta có thật, có cả ảnh chứ không mập mờ như nam chính hai truyện kia. Một lý do khác nữa là vì tác giả là thế hệ 9x. Điều đó thật sự làm tôi tò mò: "Trong mắt một 9x tình yêu sẽ như thế nào?" Và từ những gì tôi đọc được thì đây là một tình yêu sặc mùi so sánh và khoe khoang. Vì sao tôi nói như vậy? Vì nữ chính không thể nhớ ngày sinh của ba mẹ cũng như chồng mình nhưng lại có thể thuộc vanh vách ngày sinh tất cả các thần tượng, và dựa vào đó để nhớ sinh nhật cũng như các ngày quan trọng của mình và người thân. Bất cứ chuyện gì nữ chính cũng đem chồng ra so sánh với các nam thần tượng… dù là vô tình hay cố ý. Đó là chưa kể tính cách nữ chính, ôi trời ơi mọi người ạ, cứ gọi là nhão nhẹt luôn, mà theo ngôn ngữ dân gian người Việt Nam mình gọi là “dẹo chảy nước”. Nữ chính là thế, còn nam chính Mr.Bu thì sao? Nếu Từ Vi Vũ ghi dấu ấn cho tôi với sự vô sỉ, hài hước và câu nói kinh điển “Thanh Khê, em có muốn đến chà đạp anh không?” hay như F-Kun làm tôi nhớ đến tình yêu đầy hi sinh và thầm lặng thâm tình, cũng đóng đinh vào lòng tôi với câu nói làm nên thương hiệu “Anh không thích thế giới này, anh chỉ thích em.” thì Mr Bu hoàn toàn không có một dấu ấn nào cả. Tất cả những gì tôi nhớ về chàng trai này đại ý là: Một người đẹp trai, chiều vợ và chạy theo sở thích “yêu thần tượng” của vợ… Mà những điều đó đều thể hiện qua lời kể của vợ anh ta - Hết! Có thể bức tường thành mà Cố Tây Tước và Kiều Nhất xây dựng cho Từ Vi Vũ và F-Kun quá lớn, mà tuổi đời cũng như tuổi nghề của Meng Qi Qi còn non nên chưa đủ trải nghiệm cũng như bút lực để viết nên một câu chuyện hay. Thật sự đọc bộ này tôi có cảm giác như đọc truyện teen và hình như tác giả uống hơi nhiều sữa fristi, giúp trí tưởng tượng bay cao và xa… :v Điển hình có một đoạn tác giả so sánh chiều cao của chồng mình với Ngô Diệc Phàm. Mr.Bu cao 1m83, Ngô Diệc Phàm cao 1m87. Và cô hùng hồn khẳng định Ngô Diệc Phàm cao hơn Mr.Bu “CẢ MỘT CÁI ĐẦU”. Ai có thể cho tôi biết cái đầu của một người đàn ông trưởng thành nào chỉ dài 4cm? Đọc xong cuốn sách này tôi chỉ có thể đúc kết ra một bài học: “Quảng cáo đúng là lừa tình mà.”  Rồi, nội dung là vậy, còn về sách. Đầu tiên là phần bìa. Nói thật nhiều bạn khen bìa đẹp, nhưng tôi chỉ thấy nó dễ nhìn, không ấn tượng, typo cũng không hợp. Băng giấy màu xanh đi kèm càng làm bìa trở nên quê hơn. Sách được in trên nền giấy trắng thông thường, dàn trang thì super thưa thớt, một trang được vài dòng, thêm nhiều trang bỏ trống, chèn hình, nên nhờ vậy sách mới có độ dày hơn 300 trang. :v Chứ dàn đàng hoàng thì mình nghĩ số trang sẽ thấp hơn con số thật rất nhiều, và tất nhiên điều đó cũng đồng nghĩa với giá bìa cũng sẽ hạ xuống. Ngoài ra không biết các bạn có gặp tình trạng xô lệch dòng ở những trang đầu của sách cũng như rất nhiều trang còn dính với nhau. (Cụ thể mình bị dính 6 trang, 4 người bạn mà mình hỏi cũng bị dính ít nhất 2 trang.). Bookmark mỏng lét :v. Bù lại gáy sách được đóng chắc, mình và bạn mình đều không bị tình trạng lỏng keo. Nếu được hỏi có giới thiệu quyển sách này cho bạn bè hay không, thì mình xin nói thẳng là KHÔNG. Nhưng nếu bạn thích thể loại truyện teen, yêu thế giới hường phấn, mơ mộng soái ca thì có thể bạn sẽ thích cuốn truyện này đấy. P/S: Không biết có ai giống mình không chứ cá nhân mình thấy Mr.Bu nhìn cũng bình thường mà TT_TT đâu có đẹp trai lồng lộn như mấy page kia đưa tin đâu mà gọi soái ca nhỉ? Soái ca là gì các bạn biết không? LÀ ĐẸP TRAI – LÀ ĐẸP TRAI ĐẤY! ------- Review by #Lạc_Thiên Dung Hoa Mời các bạn đón đọc Mr.Bu Không Phải Idol Của Tôi của tác giả Meng Qi Qi.