Liên hệ: 0912 699 269  Đăng nhập  Đăng ký

Tuyết Rơi Đầy Núi (Tuyết Rơi Đầy Nam Sơn)

Thể loại: hiện đại, sủng, ấm áp, 10 năm tuổi tác khác biệt, sư đồ luyến, HE Số chương: 64 Editor: y3llowcurry, tuncoi Dưới ánh đèn dầu, màu rượu thật nhạt, tuyết phủ kín núi. Hắn đã đem sự từng trải và thời gian khoan dung cho sự liều lĩnh và ngây thơ của cô. Một tình yêu hơn kém 10 tuổi, câu chuyện tình yêu ấm áp chẳng chút ngược.. *** #REVIEW: TUYẾT RƠI ĐẦY NAM SƠN Tác giả: Minh Khai Dạ Hợp Thể loại:Hiện đại, ngược, thanh xuân Tình trạng: Hoàn Review bởi: Tit Mit - fb/hoinhieuchu Lâu lâu đổi gió với cuốn truyện nhẹ nhàng mà ấm áp như hôm trời lạnh mà hạnh phúc lắng nghe những âm thanh quen thuộc thân thương, ngọt ngào bên bữa ăn gia đình yên bình. Truyện kể về Tô Nam và Trần Tri Ngộ. Thầy Trần hơn Tô Nam 10 tuổi. Họ gặp nhau và từng bước thân quen khi thầy Trần dạy cô học trò Tô những môn học khi cô học nghiên cứu sinh. Mỗi khi trò truyện thầy Trần thường nói thẳng làm cô học trò Tô không ít lần thấy ngượng ngùng và không biết trả lời ra sao như lời thầy Trần tự nhận đối xử với cô chứa đủ các loại ‘Ức hiếp, bắt nạt’, tạo khẩu nghiệp. Mối quan hệ của cả hai từ từ bình lặng tưởng rằng sẽ chẳng thể nào vượt qua 2 từ thầy trò nếu không xảy ra sự kiện anh chứng kiến cảnh chị gái cô níu kéo người chồng ngoại tình mà tát cô 1 cái. Từ đó cô mang mối tình câm lặng không dám nói chỉ cần được gần anh thêm 1 chút. Anh lại đắm chìm vào khói thuốc cùng suy nghĩ không cách nào khống chế những cũng không biết bước tiếp ra sao. Tình cảm của 2 người cứ hạnh phúc trong đau khổ như vậy đến khi cô học trò nhỏ nhìn thấy ảnh của anh và người vợ trên danh nghĩa của anh. Cô sau khi khóc một trận đã quyết tránh anh cùng chấm dứt mối tình đơn phương của mình. Còn “anh quá mức nôn nóng sốt ruột, đằng sau còn cả một cục diện rối rắm, đề cập đến người đã mất, đề cập đến Trình Uyển, liên quan đến tiền đồ của Trình Uyển, còn liên quan đến cha mẹ hai nhà.” Anh chỉ mong cô ‘em có thể tạm thời không ở bên anh, nhưng cũng đừng đi xa quá, đợi anh, đến tìm em.’ . Anh có người yêu khắc cốt ghi tâm nhưng cô lại mất đi khi còn quá trẻ, anh người ở lại như người trông coi di tích, vô dục vô cầu. Anh lấy vợ để giúp Trình Uyển gỡ rối tình huống khó khăn. Trình Uyển là người đồng tính luyến ái. Người cô yêu đã bỏ cô đi lấy chồng và giờ đã có 1 cô con gái đáng yêu những cô vẫn không thể thôi chờ đợi. 2 còn người đau khổ nương tựa vào nhau sống nốt những ngày còn lại trên cõi đời. Những tưởng mọi chuyện sẽ như vậy cho đến khi anh gặp Tô Nam. Vì cô anh đã “ly hôn với Trình Uyển, đưa em đi gặp người nhà bạn bè, ầm ĩ trở mặt với ba mình, đắc tội với cả nhà họ Trình” Tô Nam 9 tuổi ba mẹ ly hôn, 10 tuổi ba mất, mẹ làm việc ở siêu thị nuôi 2 chị em Tô Tĩnh và Tô Nam lớn lên. Chị gái Tô Tĩnh không việc làm, không thông minh sắc sảo chỉ có chút nhan sắc nhưng bị có chồng ngoại tình khi con gái chưa đầy tuổi. Cô đau đớn và tuyệt vọng cố gắng giữ gìn hạnh phúc không còn là của mình mãi đến khi con gái biết nói mới chia tay. Tô Nam lớn lên trong nỗi sợ sau này mẹ không cần mình nữa nên rất hiểu chuyện. Cô “ hình thành tích cách việc gì cũng cố không dựa vào người khác, bước vào bóng tối rồi thì cái bóng còn rời bỏ chính mình, biết tựa nhờ ai đây. Rồi cũng trở nên giấu kín trong lòng những tâm sự muộn phiền chỉ cơn gió khẽ thổi nhẹ qua cũng lay lắt cả trái tim.” Cô yêu thầy Trần nhưng lại thấy không an toàn và không dám dựa vào anh . Cô tự tìm việc làm, tự lo toan cuộc sống.Cô luôn nghĩ mình giấu rất tốt những đắn đo suy nghĩ của mình, anh sẽ không thể biết. Nhưng cô quên khoảng cách 10 tuổi làm anh hiểu cô hơn cô tưởng. Ở Tô Nam sự không an toàn đã ăn sâu bám rễ đến mức chính cô vì nhìn thấy những kỷ niệm của thầy Trần với người phụ nữ chiếm giữ linh hồn thầy Trần thời trẻ nên đau khổ đến mức sảy thai. Đọc đến đoạn Tô Nam không thấy an toàn trong tình yêu của thầy Tô mình cũng tức nhưng nghĩ lại có lẽ diễn biến này hoàn toàn hợp lý. Thầy Tô có quá đủ điều kiện để mọi người ngưỡng vọng và mong muốn có được còn cô học trò ngố thì chẳng có gì trong tay, cô quá tự ti, gia đình lại không hạnh phúc, cô nào dám tin có điều may mắn như vậy đến với mình. Và hơn thế cô đã nghĩ “Cả đời sống dưới bóng râm có anh chắn đỡ, làm đóa hoa xinh đẹp rạng ngời chẳng biết gió mưa, tốt biết bao. Nhưng cô cũng muốn được cùng anh sóng vai, qua muôn ngàn thử thách; thu tàn xuân đến, mưa hạ tuyết đông; cùng nhìn ngắm mây sinh mây tan nơi vùng trời cao vợi trong mắt anh.” Chính vì vậy cô đã đi làm việc ở nước ngoài mấy năm. Cô ra đi nhưng cô biết anh sẽ luôn chờ cô trở về. Điểm cộng rất lớn cho cuốn truyện này chính là việc bạn edit đã bỏ công sức ra tìm từng từ, tìm từng điển cố, tìm từng câu trích dẫn trong truyện. Thực sự khâm phục bạn ấy. Đọc mà thấy rưng rưng với những đoạn chú thích đó. Mình viết review này chủ yếu vì muốn tri ân bạn ấy. Đánh giá điểm 4.5/5. *** #Review TUYẾT RƠI ĐẦY NAM SƠN Tác giả: Minh Khai Dạ Hợp Thể loại: Hiện đại, sư đồ luyến, nam chính thâm tình, sắc, sủng ngọt, ấm áp, HE Độ dài: 59 chương + 6 phiên ngoại Tình trạng: Hoàn - đã có ebook ___________ Trên thế gian này, có những tình yêu như ngọn gió thoảng mùa xuân, dịu dàng mà ấm áp. Có những tình yêu như ánh mặt trời ngày hạ, mãnh liệt và cháy bỏng. Lại có những tình yêu như chiếc lá mùa thu, đượm màu buồn của bi thương. Còn nếu nói về tình yêu của Trần Tri Ngộ và Tô Nam, có lẽ tôi sẽ ví nó như một vò rượu giữa mùa đông, nồng nàn mà đậm sâu, vừa khéo sưởi ấm cho nhau giữa ngày tuyết rơi lạnh lẽo. “Duyên phận là ba ngàn hạt tuyết vụt lướt qua mặt, đúng một mảnh, tan trong lòng tay bạn.” Cũng như bao mối tình lãng mạn khác, câu chuyện của Trần Tri Ngộ và Tô Nam khởi đầu bằng một cuộc gặp gỡ bình thường như bao cuộc gặp gỡ khác. Vào một ngày tháng tư, Tô Nam theo lời giáo sư hướng dẫn của mình đến gặp Trần Tri Ngộ.  Trần Tri Ngộ, phó giáo sư ngành truyền thông, năm nay ba mươi bốn tuổi. Ở anh có sự nghiêm túc của một người thầy tận tâm, lại phảng phất sự trầm tĩnh muộn phiền của một người từng trải.  Tô Nam, nghiên cứu sinh ngành truyền thông, một cô gái đang đứng ở ngưỡng hai mươi bốn rực rỡ của đời người, nhưng ánh mắt cô lại ngập tràn u sầu và nỗi chênh vênh, trên đôi vai gầy của cô phải gồng gánh quá nhiều lo âu bộn bề của cuộc sống.  Hai con người, hai câu chuyện, một lần gặp gỡ. Cứ tưởng chừng như họ cũng chỉ là những con người vô tình đi lướt qua đời nhau, nhưng duyên phận đã dẫn dắt cho hai tâm hồn đồng điệu ấy đến bên nhau. Nhờ mối quan hệ với giáo sư hướng dẫn của Tô Nam, Trần Tri Ngộ và Tô Nam một lần nữa gặp lại. Và lần này, giáo viên yêu cầu cô làm trợ giảng cho Trần Tri Ngộ, Tô Nam không còn lựa chọn nào khác nên phải đồng ý.  Đối với Trần Tri Ngộ, Tô Nam có chút e dè sợ sệt, nhưng cô vẫn cố gắng hết sức hoàn thành những công việc anh giao, cô gái nhỏ ấy chăm chỉ mà lại ngốc nghếch đến mức đôi lúc khiến anh phải bật cười. Trần Tri Ngộ âm thầm khen ngợi một Tô Nam luôn cần mẫn tỉ mỉ, cũng thích thú khi thấy bộ dạng lúng túng mỗi khi anh trêu chọc bắt nạt cô. Chẳng biết từ khi nào, trong trái tim của anh đã có một góc dịu dàng nho nhỏ dành cho cô học trò ngốc Tô Nam. Những cuộc trò chuyện vụn vặt, những lời quan tâm giúp đỡ, những phút giây vô tình đụng chạm. Tất cả như từng đợt sóng rung động nhẹ nhàng vỗ vào hai trái tim đang bồi hồi thổn thức. Một Trần Tri Ngộ nghiêm nghị trên bục giảng, một "thầy Trần" thường xuyên buông lời trêu chọc bắt nạt cô và cả một Trần Tri Ngộ với những khoảng lặng đầy tâm sự mà cô vô tình bắt gặp, tất cả đều khiến trái tim thiếu nữ của Tô Nam không thể kìm được mà đập liên hồi.  Trần Tri Ngộ cuối cùng cũng đã xác định được rõ tình cảm của mình. Ngày ấy anh vô tình bắt gặp được cảnh Tô Nam vì mâu thuẫn với chị mình mà phải hứng trọn một bạt tay. Nhìn thấy bóng dáng nhỏ bé yếu đuối của cô vụt chạy đi giữa màn tuyết trắng lạnh giá, trong lòng anh bỗng nhiên dâng trào ý niệm muốn ôm lấy cô, xoa dịu nỗi đau của cô.  "... Năm phút. Năm phút, anh không còn là giáo viên của cô, cô cũng không phải học trò anh." Năm phút, để cô có thể trút hết những giọt nước mắt tủi hờn trong vòng tay ấm áp của anh. Năm phút, để trái tim anh bước qua tất cả những hoài nghi rồi trở nên sáng tỏ.  Năm phút, để họ nhận ra được những tâm tư từ tận đáy lòng mình.  Ở Tô Nam, Trần Tri Ngộ cảm nhận được trái tim mình đang rung động, cái cảm giác mà anh tưởng chừng như mình sẽ không bao giờ cảm nhận được lần nữa. Không phải là anh chưa từng yêu ai, chỉ là người con gái mà anh từng yêu thương đã mất cách đây mười năm mấy trước. Năm hai mươi tuổi, anh gục ngã vì tình yêu, bao nhiêu năm đã trôi qua, không phải anh vẫn còn vương vấn mối tình đầu, chỉ là không còn ai có thể khiến anh động lòng thêm lần nữa.  Nhưng cô học trò ngốc Tô Nam lại làm được điều đó, cô như ngọn nến lặng lẽ thắp sáng căn phòng tối mịt trống rỗng trong trái tim anh, cho anh lý do để ngóng trông vào tương lai, một tương lai của anh và cô. Nhưng làm thế nào đây khi giữa hai người còn một khoảng cách giữa thân phận thầy và trò. Và quan trọng hơn hết chính là anh phải làm sao để giải thích với cô về cuộc hôn nhân giữa mình và người bạn thanh mai trúc mã, một cuộc hôn nhân chỉ đơn thuần để giúp cô bạn anh che giấu việc mình là người đồng tính, cũng đồng thời chỉ để làm yên lòng cha mẹ hai bên. Trần Tri Ngộ yêu Tô Nam, vì thế anh muốn tự mình giải quyết hết tất cả những khúc mắc ấy, để khi Tô Nam chấp nhận bước đến bên anh, cô sẽ chẳng cần phải bận tâm đến những chuyện của quá khứ nữa. Tô Nam yêu Trần Tri Ngộ, vì thế cô quyết định tin tưởng anh, nguyện ý sóng vai bên anh. “Sau này không còn chuyện cũ quá khứ, hiện tại tương lai đều là em.” Nắm tay bước cùng nhau trên một con đường, dẫu rằng tương lai rồi sẽ còn những khó khăn trắc trở, nhưng từ nay họ đã chẳng còn cô độc, tình yêu và lòng tin tưởng rồi sẽ dẫn dắt họ đến bến bờ hạnh phúc.  ____________________ Đã rất lâu rồi mình mới tìm được một bộ truyện ngọt ngào và ấm áp như “Tuyết Rơi Đầy Nam Sơn”. Bộ truyện gây ấn tượng với mình từ những câu chữ của tác giả, cho đến những chi tiết tình cảm, tất cả đều vô cùng nên thơ, vô cùng lãng mạn, vô cùng ‘tình’. Mình yêu thích tất cả những nhân vật trong câu chuyện này. Nữ chính Tô Nam mặc dù lúc đầu cảm thấy tự ti vì sợ mình không xứng với nam chính Trần Tri Ngộ, nhưng sau đó cô ấy đã cố gắng hoàn thiện bản thân mình để có thể sóng vai cùng anh. Tình cảm của Trần Tri Ngộ dành cho Tô Nam là sự yêu thương và bao dung vô bờ bến, anh vừa là người thầy dẫn dắt cô đi đúng đường, vừa là người nguyện ý trở thành bến cảng bình yên để cô quay trở về sau mỗi lần phiêu bạt. Mình tin chắc rằng bộ “Tuyết Rơi Đầy Nam Sơn” sẽ là một bộ truyện có thể sưởi ấm trái tim bạn và nhấn chìm bạn trong câu chuyện tình quá đỗi ngọt ngào của Trần Tri Ngộ và Tô Nam. Cuối cùng, xin dành các bạn một đoạn trích dẫn từ truyện mà mình vô cùng yêu thích: “Yêu một người, chỉ muốn cho người đó mưa phùn mùa xuân, không nhọc lòng cát bụi trần thế; ngắt xanh mùa hạ cùng lát dưa đỏ đầu mùa, không phải dầm mình oi ả nóng bức; chỉ cần ánh mặt trời rực rỡ ấm áp; còn minh đao ám tiễn, gió thảm mưa sầu chắn đỡ hết cho người.” Yêu một người, cầu mong xuân hạ thu đông, bốn mùa đều được ở bên nhau. Yêu một người, cầu mong nắng gió bão giông, người mãi sẽ bên cạnh sẻ chia. Yêu một người, cầu mong năm dài tháng rộng, tình ta sẽ chẳng hề phôi phai. ____________________ “ ”: trích dẫn từ truyện Review by Niệm Dung Hoa - lustaveland.com Bìa: #Họa Gian Phi Mời các bạn đón đọc Tuyết Rơi Đầy Núi (Tuyết Rơi Đầy Nam Sơn) của tác giả Minh Khai Dạ Hợp.

Nguồn: dtv-ebook.com

Xem

Hôm Qua Vui Vẻ
Trước khi đến với câu chuyện này, chúng ta cần tìm hiểu một khái niệm khá mới lạ trong hôn nhân là DINK. Đây là một từ được viết tắt từ cụm từ Double Incomes No Kids, có nghĩa là “gấp đôi thu nhập, không con cái”, ý muốn chỉ những cặp vợ chồng kết hôn nhưng không có con hoặc không muốn có con. Khái niệm này khá phổ biến ở phương Tây, nhưng đối với văn hóa châu Á vẫn còn mới lạ.   Tại sao chúng ta cần biết khái niệm này trước khii tìm hiểu nội dung câu chuyện? Bởi vì mọi vấn đề phát sinh trong cuộc hôn nhân của Đới Hiến và Đinh Tam Tam đều xoay quanh vấn đề này.   Đới Hiến là sĩ quan quân đội, là con nhà tông chính hiệu, ngoại hình vô cùng anh tuấn, mạnh mẽ rắn rỏi và cực kỳ nam tính. Đinh Tam Tam là bác sĩ chuyên khoa ngoại thần kinh, dáng vẻ xinh đẹp quyến rũ, năng lực chuyên môn xuất sắc, khí chất hơn người.   Cuộc hôn nhân của họ là mơ ước của biết bao người. Thế nhưng, chỉ sau 2 năm gắn bó, họ lại ly hôn.   Người bên ngoài không hiểu nguyên do, ngay cả Đới Hiến cũng không biết, bởi vì lý do Đinh Tam Tam đưa ra chính là, cô không chịu được áp lực phải sinh con từ gia đình hai bên.   Ban đầu, Đới Hiến cho rằng, chỉ là cô bướng bỉnh ngang ngược mà thôi, chiều cô một chút, sau này thông suốt rồi thì ráp lại là xong, anh tự tin cho rằng, sẽ không có một ai yêu cô hơn anh, cũng sẽ chẳng có ai phù hợp với cô hơn anh.   Nhưng dường như Đới Hiến đã lầm. Sau khi ly hôn, Đinh Tam Tam vô cùng dứt khoát chặt đứt tơ tình, không cho hai người bất cứ cơ hội nào. Cho nên Đới Hiến cũng không có cách nào khác, đành phải rời đi. Cho cô thời gian, cũng là cho bản thân anh một cơ hội.   Một lần rời đi này, mất hai năm. Không biết Đinh Tam Tam thế nào, nhưng Đới Hiến thì vẫn vậy. Ngoài mặt anh xem như không có gì, nhưng trong lòng vẫn dậy sóng. Cuối cùng, trong lúc bị thương khi làm nhiệm vụ, anh kiên quyết phải chữa trị tại bệnh viện mà cô đang công tác. Mọi chuyện lại lần nữa bắt đầu, hay nói đúng hơn là bây giờ mới chính thức bắt đầu.   Đới Hiến hiểu rõ bản thân, cũng hiểu rõ cô. Hai năm sống cùng nhau, anh đã dành hết yêu thương trong cuộc đời mình cho cô gái lạnh lùng này. Anh cam chịu làm một anh chồng “thê nô”, ban ngày anh dũng chiến đấu, tối về lăn lộn giặt giũ nấu cơm.   Quan điểm của anh chính là đôi tay của cô là vàng là ngọc, chỉ dùng để cầm dao mổ cứu sống bệnh nhân, còn bản thân anh thô lỗ cục súc, cầm dao làm bếp cũng như cầm súng, đều là chém giết thì có gì khác nhau.   Chính vì sự “phục vụ" vô cùng tận tâm đó, Đinh Tam Tam dù cho trong lòng có tiếc nuối, cũng không thể nhẫn tâm níu kéo anh. Anh tốt như vậy, anh xứng đáng có một cuộc hôn nhân trọn vẹn.   Ai cũng cho rằng, Đinh Tam Tam quá lạnh lùng, gen của cô và Đới Hiến tốt như vậy, cớ gì lại cứ không muốn sinh con? Không ai hay biết, để làm ra được quyết định như vậy, cô đã dằn vặt đến thế nào. Bản thân cô có tư tưởng tiến bộ, cô muốn DINK là chuyện dễ hiểu, Đới Hiên cũng rất thông hiểu cho cô.   Nhưng hoàn cảnh gia đình anh truyền thống như vậy, rất khó thuyết phục người lớn. Nếu chỉ là vấn đề về tâm lý, ai cũng hy vọng đến một lúc nào đó Đinh Tam Tam sẽ thay đổi. Nhưng bản thân cô biết là không thể, bởi vì cô không muốn có con, vừa là tâm lý, vừa là sinh lý. Cơ thể cô và Đới Hiến, không phù hợp để có con.   Đinh Tam Tam muốn giải thoát cho anh, bằng lòng thử một mối quan hệ mới. Nhưng rất tiếc, cho dù lý trí tỉnh táo đến mức nào thì trái tim vẫn luôn thành thật. Khi Đới Hiến bắt được một khoảnh khắc cô lén lút đau lòng cho anh, anh đã không thể buông tay được nữa.   Giống như thời điểm bắt đầu, Đới Hiến lại lần nữa theo đuổi cô, mặt dày vô sỉ còn hơn ngày xưa. Tất nhiên, Đinh Tam Tam vốn không có năng lực cự tuyệt anh, lại lần nữa rung động vì người đàn ông này.   Tình huống bây giờ đã khác xưa, họ có 2 năm sống cùng nhau, 2 năm chia xa để hiểu sự quan trọng của đối phương trong lòng mình và thêm một bí mật được hé lộ. Cuối cùng, Đới Hiến cũng đã hiểu tại sao ngày đó bóng lưng của cô lại có thể lạnh lùng như vậy. Là bởi vì anh không nhìn thấy phía trước, chính là khuôn mặt đầm đìa nước mắt của cô.   Những khúc mắc được giải toả, Đới Hiến bằng sự kiên trì và quyết tâm của mình, một lần nữa mang Đinh Tam Tam về bên cạnh mình. Tuy rằng quãng đường vô cùng gian nan trắc trở, nhưng anh chính là một quân nhân quả cảm, thấy chết không sờn, thấy Đinh Tam Tam không sợ.   Vì anh biết rõ, sự lạnh nhạt của cô chỉ là vỏ bọc, cô gái này có một trái tim vô cùng nóng bỏng, sẽ vì anh mà đau đớn một mình, sẽ vì anh mà chấp nhận nhìn anh hạnh phúc bên người mới.   Nhưng cuối cùng, Đinh Tam Tam lại nhận ra, cô không có cách nào rời bỏ người đàn ông này. Cho dù tỷ lệ chỉ là 25%, cô cũng muốn cho bản thân một hy vọng.   Chồng à, nếu như trên đời này còn có người nào tốt hơn anh, vậy thì đó chỉ có thể là giấc mơ mà thôi.   “Vợ ơi, sau này em phải đối xử tốt với con giống như với anh nhé.”   “Em không làm được.”   “Sau này bé con sẽ tìm được người yêu nó giống như em yêu anh, tình yêu độc nhất vô nhị này sẽ do người đó trao cho nó.”   “Tình yêu em trao cho anh không giống với bất kỳ ai, bao gồm cả bé con này.”   Đây chính là tình yêu của Đinh Tam Tam dành cho Đới Hiến, không nồng nhiệt, không thể hiện, nhưng có thể len lỏi vào từng tế bào. Yêu một người không khó, nhưng từ bỏ quan điểm sống của bản thân, chấp nhận bào mòn bản thân để trở thành là một phần trong cuộc đời của ai đó, cần có một trái tim dũng cảm như Đinh Tam Tam và Đới Hiến. ____   " ": Trích từ truyện   Review by #Lâm Thái Y - fb/ReviewNgonTinh0105 *** Thành phố B, Bệnh viện Nhân Dân số 1, trong phòng phẫu thuật số 3 của khoa ngoại [1] đẩy vào một bệnh nhân đặc biệt. [1] Khoa ngoại: là phân ngành trong y khoa liên quan đến điều trị bệnh hoặc tổn thương bằng phẫu thuật. Phẫu thuật là các thủ thuật dùng trong ngoại khoa để chữa bệnh hoặc chẩn đoán bệnh. Người bị thương là một bé trai ba tuổi tên là Đậu Đậu, bởi vì lúc chơi đùa không cẩn thận cầm một chiếc đũa dài 11 cm xuyên qua lỗ mũi bên phải cắm vào xương sọ, ban đầu phụ huynh không chú ý, chỉ cho rằng đứa bé bị chảy máu mũi, mãi đến đêm hôm đó nảy sinh chuyện đi tiểu không thể khống chế và hôn mê nông [2], mới đưa vào bệnh viện. Chụp CT [3], phát hiện trong đầu đứa bé có vật lạ, vật lạ từ lỗ mũi bên phải tiến vào trong đầu, mãi cho đến đỉnh hộp sọ. [2] Hôn mê nông: không phản ứng trên hành vi, chỉ khi bị kích thích mạnh mới tỉnh lại, ngừng kích thích thì bệnh nhân trở về trạng thái không phản ứng nhưng đồng tử không biến đổi, các phản xạ đều tồn tại, sinh mệnh ổn định. [3] Chụp CT (CT - Scanner): là kỹ thuật dùng nhiều tia X-quang quét lên một khu vực của cơ thể theo lát cắt ngang phối hợp với xử lý bằng máy vi tính để có được hình ảnh 2 chiều hoặc 3 chiều của bộ phận cần chụp. Bác sĩ phẫu thuật chính là một người phụ nữ cao gầy, cô mặc trang phục phẫu thuật, đi xong găng tay, nhìn kỹ phim chụp CT treo trên tường, hỏi, "Thợ cắt tóc đến chưa?" "Anh ta vẫn chưa đến." Phụ tá nói. "Không đợi được nữa, tự chúng ta ra tay đi." Bác sĩ nữ đi tới nói. Bác sĩ nữ này tên là Đinh Tam Tam, năm nay 28 tuổi, là Phó giáo sư trẻ nhất trong bệnh viện, trình độ nghiệp vụ hạng nhất, luận văn nhiều lần được đánh giá xuất sắc, đề tài y học nghiên cứu trước đó cũng thu được không ít sự quan tâm ở trong và ngoài nước, là một ngôi sao mới đang lên của giới y học. "Cô giáo Đinh." Cửa phòng phẫu thuật bị đẩy ra, một cô gái tươi sáng có mái tóc ngắn đứng ở cửa, cô ấy mặc trang phục phẫu thuật, sắc mặt hơi hoảng hốt. (T không thích để Đinh lão sư nên chuyển thành cô giáo Đinh) Mời các bạn đón đọc Hôm Qua Vui Vẻ của tác giả Hà Cam Lam.
Nhật Ký Mối Tình Đầu Ở Italy
Nếu là fan của những tác phẩm cùng thể loại như “All in love” hay “Anh không thích thế giới này, anh chỉ thích em”, thì bạn không nên bỏ qua bộ truyện này.   “Nhật kí mối tình đầu ở Italy” là những mẩu truyện ngắn xoay quanh cuộc sống thường ngày của cô nàng Thảo Đăng và người đàn ông của đời mình - Linh kun.   Khi còn học cấp hai, cô gái nhỏ Thảo Đăng theo gia đình sang Ý sinh sống và tại đất nước hình chiếc ủng lãng mạn bình yên ấy, Thảo Đăng gặp được chàng trai coi cô là người con gái xinh đẹp nhất thế gian này.   “Tôi nói với Linh kun: "Em rất hâm mộ những cô gái xinh đẹp!"   "Xinh giống em sao?" Linh kun hỏi.   "Xinh hơn em."   "Không thể nào." Linh kun nói chắc như đinh đóng cột.   "Cái gì cơ?" Tôi ngẩng phắt đầu lên nhìn anh ấy.   "Anh nói, trong thế giới này vốn không tồn tại người xinh đẹp hơn em."   Ngày đầu tiên nhập học ở Ý, Thảo Đăng vô cùng ngượng ngùng và bối rối. Trong lúc cô đang mải mê suy nghĩ xem làm thế nào để hiểu được những từ ngữ nước ngoài kia, thì Linh kun cứ thế xuất hiện trước tầm mắt cô.   Anh mặc chiếc quần jeans và áo dài tay màu trắng, tay chống lên khung cửa, thở dốc nói rằng: “Xin lỗi, tôi đến trễ.”   Bởi vì ngược sáng, nên Thảo Đăng không thấy rõ được khuôn mặt anh, nhưng giọng nói dễ nghe ấy đã khiến cô ấn tượng cho đến đến mãi sau này.   Khi còn học cấp ba, Linh kun vốn là một học sinh xuất sắc. Nhưng khi kì thi đại học đang đến gần, thì gia đình anh lại ép anh thôi học để sang nước ngoài giúp đỡ họ làm ăn.   Linh kun nhất quyết muốn theo đuổi ước mơ nên quyết định học lại cấp ba ở Ý. Khi đó cha mẹ anh nổi giận, cắt hết chi phí sinh hoạt của anh, thế nên anh phải vừa học vừa làm kiếm tiền trang trải cuộc sống.   Đó là khoảng thời gian khó khăn nhất với anh.   Không có phương hướng, không có mục tiêu, cũng không có người thân ở cạnh. Anh giống như người bị trượt chân vào vũng bùn lầy nhưng không được ai giơ tay cứu giúp, càng cố gắng lại càng tuyệt vọng, càng vùng vẫy lại càng lún sâu.   Điều tốt đẹp nhất trên cuộc đời này, là gặp được đúng người và yêu người đúng lúc.   Vào đúng khoảng thời gian u ám nhất cuộc đời đó, Linh kun đã gặp được Thảo Đăng.   Ban đầu, Linh kun chỉ coi Thảo Đăng như em gái mà thôi. Cô là một con mèo nhỏ ngốc nghếch ngây thơ, dễ dàng bị người ta lừa gạt. Thế nên, anh giống như một người anh trai, quản lí và bảo vệ cô rất kĩ càng.   Cứ tưởng rằng giữa hai người chỉ là tình cảm anh em đơn thuần trong sáng, nhưng bỗng có một khoảng thời gian trước khi đi ngủ anh luôn nhớ tới Thảo Đăng, không được ở cạnh cô liền cảm thấy trong lòng trống vắng.   Có lần Linh kun đã tự hỏi bản thân rằng: “Có phải mày thích cô ấy rồi không.” Sau đó anh thực sự phát hiện ra, đúng là anh đã động lòng rồi.   Cô không chê anh kém cỏi, không trách anh cứng đầu. Cô luôn coi anh là người giỏi nhất, luôn dành cho anh ánh mắt khích lệ, động viên. Cô luôn lười biếng dựa dẫm vào anh, trao cho anh tình yêu đơn thuần và trong trẻo. Khi đó, chỉ có mỗi cô tin tưởng anh, vậy thì từ nay về sau, với anh, cô là duy nhất.   "Nếu em không từ bỏ anh trong khoảng thời gian anh đang đau khổ nhất, thì sau này, dù là chân trời góc biển, dù gian nan hiểm trở đến mấy anh vẫn sẽ mãi ở cạnh em."   Thảo Đăng đã phải chịu nhiều thiệt thòi từ bé, gặp được Linh kun là sự bù đắp tốt đẹp nhất của ông trời. (Bài viết được post full và sớm nhất tại Lust Aveland)   Có nhiều khi, Thảo Đăng không ngừng tự hỏi rằng bản thân mình có gì tốt, mà lại gặp được một người đàn ông lại yêu cô sâu đậm như thế, sâu đậm đến đau lòng.   Sâu đậm đến mức, Linh kun vốn lạnh lùng lại có thể chỉ vì một câu chia tay của Thảo Đăng mà rơi nước mắt.   Sâu đậm đến mức, Linh kun sẵn sàng từ bỏ ước mơ từ bé của bản thân chỉ vì không muốn Thảo Đăng phải đợi chờ.   Trước khi gặp Linh kun, Thảo Đăng là một cô gái sống rất khép kín, nhút nhát, rụt rè, luôn tự nhốt mình trong thế giới u buồn của chính bản thân.   Cô sợ phải nghe thấy âm thanh, điện thoại luôn ở chế độ im lặng, nghe nhạc hay xem phim cũng không dám bật âm lượng lớn, sự trầm lặng đó trái ngược hoàn toàn với sự năng động hoạt bát của Linh kun.   Anh là vầng dương, chiếu vào tâm hồn cằn cỗi của cô những tia nắng chan hòa rực rỡ, bảo vệ cô thật kĩ, giấu kín cô cho riêng mình. Anh gánh thay cô mặt trái của xã hội, chọn lọc tin tức để kể cho cô nghe, ngày lo cho cô ba bữa ăn bổ dưỡng, theo dõi sức khỏe và cả chu kì sinh lí của cô.   Anh vừa là một người chồng, cũng vừa giống một người cha. Ở trong vòng tay ấm áp của anh, Thảo Đăng sẽ chẳng cần phải lo sợ bất cứ điều gì cả. Bởi vì người đàn ông ấy, nhất định sẽ đem đến cho cô những điều tốt đẹp nhất, nhất định sẽ không để cô chịu ấm ức thiệt thòi.   Linh kun từng oán trách ba mẹ vì năm đó đã ép anh xuất ngoại, nhưng bây giờ anh lại thấy đó là một điều may mắn. Bởi nếu năm đó anh ở lại Trung Quốc học đại học, thì có lẽ sẽ không thể gặp được cô.   Quãng thời gian sau này dù có gian nan đến mấy, chỉ cần được ở cạnh cô, thì tất cả vất vả khó khăn đều sẽ hóa hạnh phúc đong đầy.   "Độc giả của em vừa mới khoe cô ấy được hẹn hò với nam thần của mình, ai da, hâm mộ quá đi!"   "Vậy thì chắc cô ấy hâm mộ anh lắm."   "Tại sao?"   "Bởi vì...anh cũng được hẹn hò với nữ thần của mình." ______   Review by #Thiên Dung Hoa - fb/ReviewNgonTinh0105 *** 6.1.2017 Mối tình đầu của tôi tên là Linh kun (1), yêu đương thắm thiết đến nay cũng đã được sáu năm. Từ thuở thiếu thời đến khi tôi thành niên, từ cái tuổi ngây ngô không biết yêu là gì đến khi đủ lông đủ cánh, biết thế nào là cái nóng lạnh của đạo lý đối nhân xử thế. (1) Kun: Cách gọi thân mật trong tiếng Nhật, kun là hậu tố sau tên con trai. Giống F kun trong truyện Anh không thích thế giới này anh chỉ thích em của tác giả Kiều Nhất. Sở dĩ gọi là Linh kun vì trong tên anh có mẫu tự L, con người lại đơn thuần như một tờ giấy trắng, biệt danh là Zero. Tôi còn nhớ lần đầu gặp Linh kun là tại lớp tiếng Ý. Khi ấy còn chưa quen với cuộc sống ở nước ngoài, cũng chưa thạo tiếng nên mới đặc biệt tham gia lớp học bổ túc ngôn ngữ. Lớp học bổ túc do các nữ tu và cha xứ yêu văn hóa Trung Hoa mở, các thầy cô là người Ý, cho nên sẽ mời thêm những người Trung Quốc am hiểu tiếng Ý làm trợ giảng phiên dịch, Linh kun là một trong số những người đó. Ngày đầu tiên đi học gặp một giáo viên người Ý, tôi lập tức cảm thấy bối rối. Trong lúc đang suy nghĩ nên làm thế nào để hiểu mấy từ ngữ nước ngoài kia, Linh kun cứ thế xuất hiện trong tầm mắt tôi... Tôi nhớ láng máng anh mặc áo tay dài màu trắng, quần jeans, một tay chống lên khung cửa thở dốc: "Xin lỗi, tôi đến trễ." Vì ngược sáng nên tôi không thể nhìn rõ khuôn mặt của Linh kun, chỉ là giọng nói của anh rất dễ nghe, ấn tượng cho đến tận bây giờ. 1, Sức khỏe tôi không được tốt, nhẹ thì đau đầu ho khan, nặng thì sốt cao liệt giường. Vì thế Linh kun vô cùng khắt khe về phương diện ăn uống của tôi... Ví dụ như tuyệt đối không được ăn nhiều đường, bây giờ cũng có rất nhiều người trẻ tuổi bị bệnh tiểu đường, nhất định phải uốn nắn ngay từ nhỏ, hoặc ví dụ như không được ăn quá nhiều snack và uống nước có ga, dạ dày tôi không được tốt, rất dễ bị viêm dạ dày, nếu tiếp tục thì sẽ biến thành ung thư cũng không chừng, còn thực phẩm ướp muối thì cấm tiệt, những loại đồ ăn như mì xào tương đậu bỏ vỏ dứt khoát không được ăn. Cho nên tuổi già của tôi... À không, là tuổi trẻ của tôi khá thảm thương, mỗi giây mỗi phút đều phải ăn kiêng. Có lần, tôi ăn cơm ở nhà Linh kun, vì tôi thích ăn chua cay nên dè dặt kéo áo Linh kun, thỏ thẻ: "Em muốn thêm một ít giấm." "Em cảm thấy mình có thể ăn không?" Hôm qua tôi vừa đến gặp bác sĩ gia đình mua thuốc đau dạ dày, chắc hẳn Linh kun cho rằng vì sao tôi còn có mặt mũi để lên tiếng nên giận dữ cười khẩy. "Thì chút xíu, một xíu xiu thôi." Tôi lại cúi gằm mặt lên tiếng. Mời các bạn đón đọc Nhật Ký Mối Tình Đầu Ở Italy của tác giả Thảo Đăng Đại Nhân.