Liên hệ: 0912 699 269  Đăng nhập  Đăng ký

Nếp Cũ, Hội Hè Đình Đám (Toan Ánh)

Muốn tìm về quá khứ, đã có Nếp cũ. Còn bạn muốn Toan Ánh có chút "phù phiếm" và rộn ràng, hãy đến với Hội hè đình đám.

Tiếp tục hành trình khai quật "lối cũ lề xưa" trong đời sống của người Việt Nam, trong Hội hè đình đám, Toan Ánh sẽ nói về những niềm vui của một thời đơn sơ, những ý niệm tôn giáo lẫn những nỗi niềm khao khát gửi gắm, những nỗi sợ hãi và cả những sự ghi ơn,...

Người nông dân cày cấy ròng rã một năm trời để mong đến mùa xuân, để hội làng lại "về" cho gái trai gặp gỡ, cho những cụ già xúng xính áo hoa... Dù là một tác phẩm mang nhiều tính nghiên cứu và thu nhập, tập sách vẫn rộn rã không khí hân hoan của buổi "hội hè".

Vừa mang tính tâm linh trang nghiêm vừa là chốn vui chơi trần tục, hội hè là sự phản chiếu thú vị và đa chiều nhất về văn hóa người Việt Nam xưa. Xin giới thiệu cùng bạn đọc một cách tiếp cận thi vị với Hội hè đình đám.***

Chúng ta phải trở lại thời tiền-đệ-nhị thế-chiến, hay gần nhất cũng phải từ đầu năm Ất-Dậu (1945) trở về trước, cái thời mà phong tục tập quán của dân ta chưa chịu nhiều sự biến-đổi trước áp-lực của thời cuộc, với những sinh hoạt cổ truyền theo tổ-chức xã-hội trong một nếp sống nông nghiệp của tiền-nhân. Những phong-tục tập-quán này biểu-lộ dân-tộc tính Việt Nam với nhiều cái hay cái đẹp, nhiều điều cao-khiết lành-mạnh ngày nay đã dần phai mờ trước cuộc hưng-vong của đất nước. Muốn tìm lại tất cả những cái hay đẹp cao-khiết lành-mạnh ấy, tuy chỉ mới trải qua mấy chục năm, mà sao coi như xa-xôi lắm, và do đó cũng không phải là dễ dàng. Tìm mua: Nếp Cũ, Hội Hè Đình Đám TiKi Lazada Shopee

Trong tập sách này, chúng tôi muốn nói tới những Hội-hè Đình-đám của dân ta, những hội-hè đã từng mua vui cho người dân, đã từng chứng tỏ ý niệm thiêng-liêng tôn-giáo của người dân qua lễ-nghi, đã từng nêu cao lòng biết ơn của người dân đối với các bực anh-hùng đất nước cũng như đối với các vị thần-linh, nhất là các vị Thành Hoàng đã che chở phù-hộ cho dân mỗi xã, và nhất là đã từng là những dịp để người dân ôn lại lễ-nghi, nhớ lại phong-tục.

Những Hội-hè đình-đám lại là những dịp để thắt chặt thêm tình thân giữa dân làng, và có khi giữa dân các làng lân-cận bởi những tục giao-hảo hoặc bởi hội-hè đình-đám làng này đã kéo dân làng khác tới chung vui.

Ngày nay ở miền Trung và miền Nam, một đôi nơi, nhân những ngày thần kỵ vẫn còn tổ-chức những cuộc tế-lễ, những trò vui, tuy về mọi phương-diện lễ-nghi, du-hí cũng đã tỉnh-giảm nhiều.

Được hân hạnh sống những năm đầu hiểu biết ở một vùng quê, thời đó, mặc dầu là dưới thời Pháp-thuộc, người dân Việt-Nam còn căm-hờn người Pháp đang thống-trị đất nước, người ta vẫn không bỏ qua hội hè, chúng tôi đã được dịp đi dự nhiều hội quê, nhất là những hội ở các tỉnh Bắc-Ninh, Bắc-Giang, Vĩnh-Yên, Phúc-Yên, Hà-Đông, Nam-Định và Thái-Bình, thời đó cách đây tuy xa, nhưng ngày nay hồi tưởng lại có lúc chúng tôi tưởng như mình đang đứng trước một cây đu, đang nghe kể hạnh trong chùa, đang xem một đám vật, đang dự một đám hát quan-họ…

Nhớ lại các hội quê, tất cả cái phong-vị hội-hè đình-đám như trở lại trong đầu óc chúng tôi. Và giờ đây, viết những dòng chữ này, chúng tôi muốn bạn đọc cùng thấy với chúng tôi cái không khí của làng xóm quê-hương thuở xưa với bóng cờ ngũ sắc, với những tiếng trống thờ, với đám trai gái vùng quê, quần áo mới màu Tết lũ-lượt dắt-dìu tới những hội làng, vẻ mặt hớn hở, vừa đi vừa nói cười hân-hoan.

Hội quê có hội Xuân và hội Thu, hai thời gian mà người dân quê được nghỉ-ngơi rảnh-rỗi, Xuân sau khi đã cấy chiêm và Thu sau khi đã thoát vụ lụt con nước mã và công việc cày cấy vụ lúa tháng Mười cũng đã xong.

Trong bộ TÍN NGƯỠNG VIỆT NAM, chúng tôi đã trình bầy về đạo thờ Thần, chúng tôi coi như một tôn-giáo hoàn-toàn Việt Nam, và chính do ở sự thờ-phụng thần-linh mà có HỘI HÈ ĐÌNH ĐÁM. Nếu các bạn không lấy làm trở ngại, chúng tôi xin phép coi tập sách này như tập Phụ lục của Bộ TÍN NGƯỠNG VIỆT NAM.

Về Hội-hè đình-đám mùa Xuân, ca-dao ta có câu:

Tháng Giêng ăn Tết ở nhà,

Tháng Hai cờ bạc, Tháng Ba hội hè.

Câu ca-dao này đã nói lên đủ sự nhàn-rỗi của người dân quê, nhất là người dân quê miền Bác trong ba tháng Xuân. Lúc ấy là lúc cấy chiêm đã xong, mùa gặt tháng Năm lại chưa tới, người dân quê có thì giờ giải-lao, ăn Tết và hội hè.

Sống ở một nơi đất hẹp dân đông, riêng ở miền Bắc và miền Trung lại thêm lắm đồi nhiều núi, kỹ-nghệ không có gì, suốt năm người dân quê vất-vả với nông-nghiệp, đầu tắt mặt tối, làm buổi hôm lo buổi mai, hết công việc đồng áng đến công việc vườn tược, rất ít dịp nghỉ ngơi để cùng nhau vui chơi ca hát, ăn uống. Hàng năm chỉ có dịp Xuân là công việc đồng-áng nhàn-rỗi, công việc vườn-tược thưa-thớt, người dân quê có thể cùng nhau chia vui để hưởng thú thanh-bình.

Hơn nữa, Xuân tới nghĩa là Đông đã qua, cái mùa rét mướt đã hết, tiết Xuân ấm-áp đã khiến con người hết phải lo vì mưa phùn gió bấc, hết phải lo vì trời lạnh đêm dài, và với mưa Xuân, người ta cũng hết lo đất nẻ ruộng khô, hết lo gió lạnh làm cho cây mạ héo vàng. Người ta có thể nghỉ-ngơi để hưởng thụ mừng xuân, mừng năm mới.

Hơn nữa từ ngàn xưa, người Việt-Nam lấy gia-đình làm trọng, lấy quây-quần đoàn-tụ làm hơn, nên trong những dịp giải-lao hưởng thụ, người ta không nghỉ-ngơi riêng-rẽ, và trong lúc vui, người ta muốn được vui chung cùng bạn hữu, cùng họ hàng thân thuộc, cùng mọi kẻ quen người biết ở làng trên xã dưới. Bởi vậy nhân dịp Tết với mùa Xuân, nơi nơi, người ta đều kéo hội để cho dân chúng trong thôn ngoài xã hàng tổng và có khi hàng huyện được cùng nhau chung vui gặp-gỡ.

Trong các hội Xuân có hai loại: hội đình và hội chùa. Xin kể gộp cả vào hội đình các hội ở đền, miếu, là những hội tổ chức ở ngay những nơi thờ tự này hoặc ở những khoảng đất chung quanh, nhân dịp khánh-tiết tân-xuân hoặc nhân dịp kỵ-nhật các vị Thành-hoàng, có thể có những trò vui được tổ-chức vào dịp hội, không ở gần các nơi thờ-tự trên, ở một chỗ khác trong làng. Hội chùa tổ-chức tại Chùa làng nhân dịp tân xuân hoặc vào ngày giỗ các vị sư tổ.

Ngày hội tuỳ theo mỗi làng thay đổi, có làng mở hội sớm, có làng mở hội muộn, có làng bắt đầu mở hội từ trong năm cho đến ngoài giêng mới hết, có làng sang tháng ba mới mở hội, nhưng thường tháng giêng là nhiều hội-hè hơn cả.

Dù trong hội Đình hay hội Chùa, dù hội kéo trong năm hay ngoài Xuân, bao giờ ở hội cũng có rất nhiều trò vui để dân làng và khách trẩy hội giải-trí. Có những trò vui chung thông thường cho mọi hội như: rún đu, cờ bỏi, đốt pháo… lại có những trò vui riêng của từng địa phương: đánh phết, hát quan-họ, kéo co, bơi chải… Trong các thú vui chung có những thú dành riêng cho người già như tổ-tôm điếm, cờ bỏi, thi thơ,… và cũng có những trò vui riêng cho bạn trẻ nam nữ thanh niên, những trò vui này rất nhiều và rất thú vị: đánh phết, đánh trung-bình-tiên, hát quan-họ, hát đúm, thổi cơm thi, nấu cô thi, bơi thuyền, đánh vật… Các cụ bà trong ngày hội, dù là hội đình, có thú đi chùa, nghe kể hạnh…

Đấy là chúng tôi không nhắc tới những cuộc tế lễ rước xách chúng tôi đã trình bày trong bộ TÍN NGƯỠNG VIỆT-NAM, trong chương ĐẠO THỜ THẦN.

Về hội hè đình đám mùa thu, thì đây là thời gian dân quê vừa thắng trận phòng đê tháng bảy với con nước Mã nguy-hiểm hàng năm. Vả lại tiết thu mát-mẻ, trời thu trong sáng, tháng tám lại nhằm vào thu-tế, các làng xã mở hội, vào đám dường như muốn ăn mừng đã tránh được nạn lụt, và để tạ ơn thần-linh đã bảo hộ dân làng, mùa tháng mười sẽ được bội thu. Đã vất-vả suốt từ tháng năm, sau vụ gặt chiêm, nay được dịp cấy mùa đã xong, công việc đồng áng đã vơi, người dân quê cũng như dịp xuân tới, phải nghỉ-ngơi và phải hưởng những ngày nghỉ-ngơi. Trời thu đẹp báo hiệu một vụ lúa mùa tốt đẹp, gió thu mát, trăng thu trong như tăng sự hân-hoan của con người trước viễn-ảnh thóc lúa đầy bồ, người người no ấm.

Mùa Xuân người ta đã hội-hè, mùa thu người lại hội-hè. Hoặc giả có làng nào, mùa Xuân chưa đình đám ăn chơi, thì mùa thu nhất là tháng tám, là dịp để làng vào đám, dân làng nghỉ ngơi hội-hè. Cũng những cuộc tế lễ rước xách như mùa Xuân, với những trò vui thay đổi tuỳ theo mỗi địa-phương.

Trình bày về hội-hè đình-đám của mùa Xuân cũng như mùa Thu, chúng tôi chỉ nói tới những hội-hè chúng tôi biết, lẽ tất nhiên không là bao nhiêu so với số hội hè hằng có xưa ở vùng quê suốt từ Nam tới Bắc. Biết tới đâu chúng tôi nói tới đó, còn những điều không biết, chúng tôi xin nhường lại cho những bậc biết hơn.

Ngoài những hội hè đình đám mùa Xuân và Thu, rải rác quanh năm cũng vẫn có những hội làng ở một số các xã thôn, như hội đền Phù-Đổng Thiên vương ở làng Phù-Đổng, huyện Tiên Du, Tỉnh Bắc-Ninh vào ngày mồng 9 tháng 4; Hội bơi thuyền trên sông Tiểu Đáy của làng Yên-Hạ, tục gọi là làng Me tỉnh Vĩnh Yên vào thượng tuần tháng 5, hội đền Tả quận Lê-văn-Duyệt xã Bình-Hoà, Tỉnh Gia-Định vào ngày 30 tháng 7 v.v… Những ngày tháng của hội này theo kỵ-nhật của vị thần linh được dân làng thờ-phụng.

Trong các hội quê, chúng ta có thể phân biệt:

- Các hội về lịch-sử liên-quan tới các nhân-vật lịch-sử được dân làng thờ-phụng làm thần-linh, hoặc liên-quan tới một sự-kiện lịch-sử được dân chúng kỷ-niệm. Hội đền Hai Bà, Hội đền Đức Hưng-Đạo-Vương là những hội liên-quan tới các nhân-vật lịch-sử, giỗ Trận Đống-Đa là hội liên-quan tới sự kiện lịch sử, vua Quang Trung đại thắng quân Thanh của Tôn-Sĩ-Nghị.

- Các hội về Tôn-giáo. Trong các hội này thường là hội Chùa như hội Chùa Thầy, tỉnh Sơn-Tây, hội Chùa Hương, tỉnh Hà-Đông. Lễ vía bà núi Sam, tỉnh Châu-Đốc, lễ kỷ niệm đức Huỳnh Giáo-Chủ ở Thánh-Địa Hòa-hảo cũng là những hội-hè về tôn giáo.

- Các hội hè về phong-tục. Đây có thể là một hội tại một làng thờ một nhân vật lịch-sử không mấy quan trọng, hoặc ở một ngôi chùa làng có những tục lạ của dân chúng từng địa phương. Tất cả những hội nào, không xếp vào hai loại hội trên chúng tôi đều xếp vào loại thứ ba này.

Viết về mỗi hội, chúng tôi sẽ cố gắng lần-lượt trình bày:

- Nơi và ngày có hội

- Thân-tích

- Các trò vui trong ngày hội, ngoại trừ những cuộc tế lễ và rước xách thông thường đã có nói trong bộ TÍN NGƯỠNG VIỆT-NAM.

Chúng tôi cũng hiểu, với sự hiểu-biết nông cạn của chúng tôi, tất-nhiên có những điều thiếu sót và có cả những sự sai lầm, nhưng dù sao chúng tôi cũng cố gắng đem hết thiện-chí để mong đạt được tối đa những điều đáng viết về mỗi hội. Để bớt những sự thiếu sót chúng tôi đã tham khảo xem tài liệu ghi trong các sách báo chúng tôi đã được dịp đọc qua, ngoài những điều tai nghe mắt thấy xưa kia ở các hội quê.

Saigon, ngày 17 tháng 5 năm 1969

TOAN ÁNHDưới đây là những tác phẩm đã xuất bản của tác giả "Toan Ánh":Nếp Cũ - Tín Ngưỡng Việt Nam Quyển HạNếp Cũ - Tín Ngưỡng Việt Nam Quyển ThượngNếp Cũ - Lễ Tết, Hội, HèMúa Thiết Lĩnh... Ném Bút Chì...Nếp Cũ, Hội Hè Đình ĐámNếp XưaPhong Tục Việt NamNếp Cũ - Làng Xóm Việt NamNếp Cũ - Tiết Tháo Một ThờiNho Sĩ Đô VậtNếp Cũ - Bó Hoa Bắc Việt

Độc giả có thể tìm mua ấn phẩm tại các nhà sách hoặc tham khảo bản ebook Nếp Cũ, Hội Hè Đình Đám PDF của tác giả Toan Ánh nếu chưa có điều kiện.

Tất cả sách điện tử, ebook trên website đều có bản quyền thuộc về tác giả. Chúng tôi khuyến khích các bạn nếu có điều kiện, khả năng xin hãy mua sách giấy.

Nguồn: thuviensach.vn

Đọc Sách

Một Nét Son Tình (Twentine)
Một cô gái trông có vẻ như thông minh nhưng thật ra rất đỗi tầm thường Một chàng trai trông có vẻ như tầm thường, nhưng thật ra chứa biết bao nhiêu câu chuyện. Chưa gặp nhau, họ chỉ thương một người —- gặp nhau rồi, họ chỉ thương có một. “Trên đời này những ai có tâm chí kiên cường nhất, sẽ không sợ nguy hiểm tính mạng, mà sợ lúc động tình. Hễ động tình rồi, cả đời sẽ như đi trên băng mỏng, không cẩn thận sẽ thành vạn kiếp bất phục.” Một nét son tình là tác phẩm đầu tay của Twentine. Một người phụ nữ thấu hiểu sâu sắc, cảm thông sâu sắc và dùng cách của riêng mình để bước vào một thế giới vốn đã u tối và kín như bưng bằng những tình cảm ấm áp nồng nàn như lửa. Nữ chính nào của Twentine cũng đều như vậy, ai ở ngoài nhìn họ cũng như thấy những con đom đóm đi sâu vào màn đêm tăm tối, chỉ có họ mới biết rằng, họ đang đi tìm ánh sáng cho riêng mình. Chẳng có nam nào, nữ nào của Twentine rực rỡ như ánh mặt trời cả, họ đầy những góc tối, những ham muốn nổi loạn lãng tử luôn muốn vượt qua khuôn khổ của thế giới họ đang sống. Twentine cho mình cảm giác như nặn một cái tượng, thổi cho nó sức sống rồi để nó tự bùng nổ với năng lượng của mình khi tiếp xúc với mỗi nhân vật. Các nhân vật của Twentine có thể yêu, có thể ghét rất cực đoan, có thể sai lầm, có thể không toàn vẹn... họ là những con người dù là chính hay là phụ đều mang những tình cảm cố chấp, sâu nặng, yêu không kể đúng sai. Tìm mua: Một Nét Son Tình TiKi Lazada Shopee Bạn sẽ gặp câu chuyện về một cô gái cô độc và một chàng trai tật nguyền bị xua đuổi. Họ tưởng như bị cả thế giới này bỏ rơi, sống im lặng, chịu đựng... Họ lưu luyến nhau, che chở nhau, khâm phục nhau, yêu thương nhau và bao dung cho nhau. Đông Cô yêu người ấy ngay từ cái nhìn đầu tiên bởi ánh mắt tịch lặng của chàng. Đôi tình nhân đó, một người đồng cảm, bao dung và muốn chở che, người kia lại muốn gánh vác để không mang lại gánh nặng cho nửa kia của mình. Đặt cái rung động của La Hầu bên cạnh cái rung động của Đông Cô có vẻ như thiếu một chút gì đó, bởi cả hai đều không giống lẽ thường, đều quái lạ. Với Đông Cô là bởi nàng làm người hai kiếp, đủ để hiếu thấu cõi đời. Với La Hầu lại như một màn sương trắng, Đông Cô giống như đi trên lớp băng mỏng, luôn nâng niu, luôn gìn giữ và luôn dự cảm những điều bất an. Twentine viết chạm trái tim người đọc ở những cung bậc này, và dịch giả mang lại cảm giác "thấm thía" khi đọc từng trang viết. "La Hầu chống gậy, vào lại trong nhà với bộ dạng gần như thảm hại. Nhìn thấy người con gái đang ngủ say trên giường, La Hầu đến quỳ bên, rón rén nắm lấy tay Đông Cô. Nàng đang ngủ yên nhưng thần thái không thoải mái, đầu mày luôn hơi nhíu lại. La Hầu cứ quỳ mãi ở tư thế đó, chàng chỉ có một chân để chống, đầu gối đã nhức nhối từ lâu, nhưng chàng không đứng lên. Đông Cô xuất hiện trong đời chàng, giống như nắng ấm giữa trời đông. Nàng là người đầu tiên trong đời La Hầu đã dốc lòng đối xử tốt với chàng. Nàng khiến cho chàng, lần đầu tiên trong cuộc đời hoang phế của mình, bắt đầu biết chờ mong, nhìn về tương lai với khát vọng..." Bạn đọc sẽ gặp một "cục đá nhồi" La Hầu dịu dàng, ẩn nhẫn mà vô cùng ít nói. Chàng kiên cường nhưng thâm tình với trái tim mềm như đậu phụ. Chàng động lòng, rồi chàng lại tự ti, đau xót chống chịu cảm giác mất mát, kém cỏi trước một người thứ 3. "...La Hầu hơi cúi xuống, nhìn vạt áo trống hoác của mình, và bàn chân gỗ phía sau lưng, do đang quỳ nên đã bị lệch, nghiêng với một góc độ kỳ lạ trên sàn nhà. Chàng lại nghĩ đến An Kình, dung mạo như tiên sa, khi chất như lan huệ. Bàn tay của La Hầu xoè ra, trong lòng đau xót khôn nguôi. Chàng nhắm chặt mắt, đau khổ rên một tiếng rên trầm thấp, như một con thú bị thương đang trốn trong hang sâu, cô độc và thê lương. Ta biết phải lấy gì để so với hắn, lấy gì để giành với hắn……" Bạn cũng sẽ gặp Đông Cô dịu dàng bao dung ẩn nhẫn, tưởng thông minh hóa ra lại rất tầm thường. Nàng sa vào lưới tình, cũng như đi một cõi không về. Như nàng tự nhủ, chân đã đặt trên đường, bước đã đi về phía trước nên chẳng thể quay đầu. Cứ đi mãi trên thế gian này, sớm muộn gì cũng gặp một người. Khi gặp họ, chúng ta vừa trở nên nặng tình hơn bao giờ hết, lại vừa trở nên vô tình hơn bao giờ hết. "Phải chăng nơi quê nhà không ai trông ngóng chàng, cho nên chàng không có gì níu kéo; phải chăng bị người nhà chối bỏ, cho nên chàng mới không màng chết chóc. Văn Giới nói chàng là một kỳ tài trong thiên hạ, nhưng làm sao cô ta biết được nỗi xót xa trong cái danh xưng đó. Có người bên chàng chia sẻ ngọt bùi, hoặc mình chàng trong hoạ tìm được phúc, rốt cuộc chàng thích con đường nào..." Bạn cũng sẽ gặp một An Kình - Yến Quân dịu dàng nho nhã như cành lan mà lại sắc nhọn như cây cỏ xước. Yến Quân này làm người ta thương không nổi, ghét cũng chẳng xong. "Một chữ đợi, đã làm chậm trễ bao nhiêu chàng trai si tình trên thế gian này, và khiến bao nhiêu người con gái bạc tình hối hận. Nhưng sao ta có thể nói "không" với con. Cũng như năm đó, lúc người ấy nói sẽ đợi ta, trái tim quả cảm, tấm tình nồng cháy, sao ta có thể nói "đừng"..." Chỉ là câu chuyện về một cô nàng nấm Đông Cô ngốc nghếch dưới cái lốt khôn ngoan và một chàng trai tật nguyền với nhiều chuyện cũ, chỉ thế thôi nhưng đâu đó phảng phất bóng dáng của những nam chính, của những nữ chính mang đầy đặc trưng của Twentine sau này, và có những câu thoại đọc lên lại thấy thương đến nhói lòng. Tình, là một nét son không dễ gì mờ phai. Bên là một cô gái thông minh, nghĩ quá nhiều càng lúc càng mệt mỏi kiệt sức. Bên là một chàng trai cô độc, xưa nay vốn ít lời, chỉ dùng hành động để chứng minh hết thảy. Họ đến với nhau, thấu hiểu nhau, ngoại trừ định mệnh thì chẳng còn tìm ra được lý do nào khác. Truyện có đôi chỗ dài dòng, rườm rà và cũng u buồn, nhưng là một tác phẩm đầu tay đáng đọc của Twentine, bởi có những viên gạch đầu tiên mới có một Twentine với nhiều góc cạnh, với nhiều bản sắc và nhân vật được độc giả yêu mến sau này.Dưới đây là những tác phẩm đã xuất bản của tác giả "Twentine":Chiếc Bật Lửa Và Váy Công ChúaNăm Tháng Bên NhauNam, ANgười Ở Nơi Tịch LặngNhẫn Đông (Hoa Kim Ngân)Nhị Gia Nhà TaSinh ThờiMột Nét Son TìnhĐộc giả có thể tìm mua ấn phẩm tại các nhà sách hoặc tham khảo bản ebook Một Nét Son Tình PDF của tác giả Twentine nếu chưa có điều kiện.Tất cả sách điện tử, ebook trên website đều có bản quyền thuộc về tác giả. Chúng tôi khuyến khích các bạn nếu có điều kiện, khả năng xin hãy mua sách giấy.
Em Chờ Anh Giữa Mùa Xuân (Lâm Địch Nhi)
Sau khi đọc phần giới thiệu thể loại, hẳn ai cũng sẽ nghĩ đây là một câu chuyện tình yêu tay ba rối rắm. Chính bản thân tôi cũng có suy nghĩ tương tự, ban đầu quyết định đọc bộ truyện này chỉ bởi vì thể loại tâm lý học khá thú vị và thu hút, lại thêm cái kết SE nên thử “dấn thân” xem sao. Rốt cuộc tôi đã nhầm, “Em chờ anh giữa mùa xuân” vượt ngoài kỳ vọng của tôi là một câu chuyện thực sự ý nghĩa, có bất hạnh có tuyệt vọng nhưng cũng không thiếu tình yêu thương ấm áp. Xinh đẹp, dịu dàng và tri thức là những từ dùng để hình dung về nữ chính Chung Tẫn. Tính cách của cô không được thể hiện rõ ràng ngay từ đầu, mà phải trải qua rất nhiều sự việc mới dần dần bộc lộ. Điểm đặc biệt nhất ở Chung Tẫn, có lẽ nằm ở tình yêu kiên định của cô. Chung Tẫn từng thành kính yêu một người, đem cả sinh mệnh mà trao cho người ấy. Tình yêu trong quá khứ của họ ngọt ngào như mật, bình dị nhưng khắc cốt ghi tâm. Nhưng cũng chính người ấy đã tàn nhẫn đẩy cô vào hố sâu tuyệt vọng, giết chết tình yêu của hai người. Cô mất đi đứa con còn chưa thành hình của mình, đau đớn hơn gấp bội khi người lấy đi sinh mệnh bé bỏng ấy lại chính là người cô yêu nhất, là cha của đứa bé! Nhưng có phải mọi việc đều như những gì mắt thấy, tai nghe? Sự thật dường như rõ ràng đến thế, tại sao luôn có những biến số bất thường? Nói đến đây, phải nhắc đến Lăng Hãn, “người kia” trong lòng Chung Tẫn. Sự xuất hiện của anh rất mờ nhạt, thậm chí chẳng nhiều bằng một nhân vật phụ, ấn tượng ban đầu về anh là một kẻ phụ bạc nhẫn tâm. Nhưng mỗi lần anh xuất hiện luôn để lại những dư âm sâu đậm. Lăng Hãn thực sự chỉ sống trong hồi ức của Chung Tẫn, còn anh của hiện tại là một cái bóng, giấu mình bảo vệ “tín ngưỡng” của anh. “Tín ngưỡng” mang tên Chung Tẫn! Có một loại tình yêu bi thương, bởi vì trời nổi giông gió mà xa lìa cách trở. Chung Tẫn và Lăng Hãn vào thời khắc hạnh phúc nhất, ấm áp nhất mà bị vận mệnh trêu đùa. Chuyện cũ như màn sương mờ đục, càng bóc tách càng lật mở nhiều bí mật giấu kín bên trong. Hiểu lầm chồng chất, tựa một sợi dây bị buộc nút mãi không thể tháo ra, khi tháo được rồi, sợi dây kia cũng không còn cách nào trở về hình dạng cũ. Có người nói, khi chúng ta mơ về một ai đó nghĩa là chúng ta đang dần quên đi họ. Suốt ba năm chia cắt, Chung Tẫn thường xuyên mơ thấy Lăng Hãn, mơ đến đứa trẻ của hai người, mơ về những tháng năm ấm áp trong hồi ức. Có lẽ nếu từng thực lòng yêu một người, sẽ không cách nào để hận. Chung Tẫn và Lăng Hãn, tình yêu của họ chưa từng cách xa, chưa từng rời bỏ. Họ quay lại bên nhau giống như giữa hai người chưa từng có tổn thương sâu đậm đôi bên. Yêu như thế, đến tột cùng là tình thâm hay là cố chấp? Vòng quay số mệnh an bài, kéo theo thêm một biến số vào chuỗi bi thương của câu chuyện cũ. Biến số ấy là Thường Hạo, chàng luật sư có trái tim tinh tế và ấm áp ẩn dưới vẻ ngoài kiêu ngạo. Sự xuất hiện của Thường Hạo đối với Chung Tẫn, ban đầu là đồng nghiệp cũng là đối thủ, sau là một người bạn, là chỗ dựa tinh thần của cô. Phải nói thêm rằng, tình cảm của Chung Tẫn rất rõ ràng, một khi đã xác định tình yêu thì trong mắt, trong tim chỉ tồn tại người đó, tuyệt đối không dây dưa cùng người khác. Thường Hạo hiểu rất rõ, thế nên anh chưa bao giờ gây sức ép cho Chung Tẫn, chuyên tâm bầu bạn bên cô, đưa bờ vai cho cô dựa vào. “Em chờ anh giữa mùa xuân” chỉ xoay quanh một vụ án mạng kỳ lạ duy nhất, là khởi nguồn của mọi khổ đau. Hoặc có thể nói, bi kịch vẫn luôn luôn tồn tại, vụ án chỉ là ngòi nổ cho tất cả. Lâm Địch Nhi không chỉ viết về tình yêu, mà còn viết về những lát cắt tình cảm gia đình, mối quan hệ xã hội phức tạp, đan xen. Mà trong đó, yêu, hy sinh, từ biệt không còn là những mệnh đề trái ngược. Vì yêu mà hy sinh, bởi yêu nên từ biệt. “Có ai đó đang hát: Nếu có một ngày anh lặng lẽ rời đi, Hãy chôn anh trong mùa xuân này Dừng lại trong mùa xuân rực rỡ này. Vẫn là dáng vẻ rực rỡ như cũ. Cảm giác với em cũng bi thương như vậy. Trong nắng xuân tươi sáng, Nước mắt anh vẫn chảy xuôi, Trong nắng sớm, trong đêm tối, trong gió thổi... “ (*) Tôi từng vô tình đọc được vài dòng thế này, rằng đời người chỉ có ba lần yêu, một lần non nớt dại khờ, một lần khắc cốt ghi tâm và một lần bên nhau trọn đời. Hai lần đầu, Chung Tẫn dành cả cho Lăng Hãn. Nhưng cuối cùng, cô vẫn chẳng thể cùng người mình yêu bầu bạn một đời một kiếp. Anh ra đi. Bảo vệ người anh yêu thương nhất, để vĩnh viễn lưu lại trong sinh mệnh cô gái ấy cái tên Lăng Hãn. Đổi một phương thức khác kề cạnh bên cô, hoá thành một dải sinh hồn ôm lấy trái tim cô. “... “Lăng Hãn, anh có phải… sẽ rời xa em không?” Cách chiếc bàn, Chung Tẫn muốn đứng dậy ôm lấy Lăng Hãn, đồng chí cảnh sát đứng phía sau ho một tiếng, nghiêm khắc nhìn sang đây. Lăng Hãn dùng ánh mắt ra hiệu cho cô bình tĩnh: “Sẽ không, vĩnh viễn sẽ không.” “Anh thề đi.” Chung Tẫn không tin. “Anh thề!” Đột nhiên, Lăng Hãn vươn người tới, nâng mặt cô lên, dùng sức cắn vào môi cô, để cô cảm nhận được cơn đau anh gây ra. Chung Tẫn cười, mặc kệ mái tóc đầy máu dính hai bên trán, mặc kệ dáng vẻ kinh khủng này, cười đến ngọt ngào. Trông anh rất bình tĩnh, đôi mắt đen láy và an nhiên nhìn chằm chằm cô, không nỡ chớp dù chỉ một chút, nhưng cô lại không hiểu ánh sáng tản ra ở trong đó. “Em rất muốn tắm.” Chung Tẫn ngửi được mùi hôi trên người mình. Tiếng ho của cảnh sát lớn hơn, giờ thăm hỏi của Lăng Hãn đã hết. Lăng Hãn nhắm mắt rồi đứng dậy: “Chung Tẫn, anh sẽ chờ em, chờ cùng em chuyển nhà, cùng nhau về An Trấn, cùng nhau… ngắm hoa cải vàng.” Chung Tẫn ra sức gật đầu. Lăng Hãn xoay người, đi được hai bước, anh vừa cười vừa nói xin lỗi với đồng chí cảnh sát: “Xin hãy cho tôi một phút nữa.” Không đợi người cảnh sát nói gì, anh bỗng dưng quay lại, vòng qua chiếc bàn, kéo Chung Tẫn vào lòng, ôm chặt như muốn khảm cô vào trong xương cốt. Đôi môi Chung Tẫn không ngừng run rẩy, cô chợt nhớ đến buổi hoàng hôn mùa thu lúc mới quen Lăng Hãn, ánh chiều tà đầy trời, gió thu xào xạc. “Anh yêu em!” Lăng Hãn khẽ thì thầm.” (*) Đọc đến những dòng cuối của “Em chờ anh giữa mùa xuân”, tôi chợt nhận ra, dù tốt hay xấu, tình yêu thực sự có thể thay đổi mọi thứ. Đày ải hoặc cứu vớt trái tim một người, chỉ nằm trong ý niệm chốc lát. Nếu muốn tìm đọc một bộ truyện SE đúng nghĩa thì bạn nên dừng lại tại chương cuối, giữ cái kết buồn trọn vẹn, đau đáu khôn nguôi. Nhưng nếu là một người có trái tim tràn đầy hy vọng, tôi khuyên bạn nhất định phải đọc hết cả ngoại truyện. Con người ai cũng cần phải sống vì mình, thế nên Chung Tẫn xứng đáng có được hạnh phúc, mà tình cảm của Thường Hạo cũng xứng đáng được đáp lại. Đây là lần đầu tiên tôi đọc tác phẩm của Lâm Địch Nhi, cũng là lần đầu đọc một câu chuyện đặc biệt đến thế này. Rõ ràng là tổng hợp những tình tiết “kỵ” nhất của bản thân, nhưng lại cầm lòng không được mà miệt mài theo dõi, rồi bị thu hút lúc nào chẳng hay. Tôi nghĩ, chắc chắn các bạn cũng sẽ có trải nghiệm tương tự với “Em chờ anh giữa mùa xuân”. Vậy tại sao không “lọt hố” ngay để thử sức với bộ truyện đặc biệt này?Dưới đây là những tác phẩm đã xuất bản của tác giả "Lâm Địch Nhi":Gió Thổi Mùa HèHoa Hồng GiấyHoa Hồng Ký ỨcNơi Nào Phong Cảnh Như TranhXuân Sắc Như ThếHoa Hồng Sớm MaiChiến Tranh Hoa HồngEm Chờ Anh Giữa Mùa XuânĐộc giả có thể tìm mua ấn phẩm tại các nhà sách hoặc tham khảo bản ebook Em Chờ Anh Giữa Mùa Xuân PDF của tác giả Lâm Địch Nhi nếu chưa có điều kiện.Tất cả sách điện tử, ebook trên website đều có bản quyền thuộc về tác giả. Chúng tôi khuyến khích các bạn nếu có điều kiện, khả năng xin hãy mua sách giấy.
Em Chờ Anh Giữa Mùa Xuân (Lâm Địch Nhi)
Sau khi đọc phần giới thiệu thể loại, hẳn ai cũng sẽ nghĩ đây là một câu chuyện tình yêu tay ba rối rắm. Chính bản thân tôi cũng có suy nghĩ tương tự, ban đầu quyết định đọc bộ truyện này chỉ bởi vì thể loại tâm lý học khá thú vị và thu hút, lại thêm cái kết SE nên thử “dấn thân” xem sao. Rốt cuộc tôi đã nhầm, “Em chờ anh giữa mùa xuân” vượt ngoài kỳ vọng của tôi là một câu chuyện thực sự ý nghĩa, có bất hạnh có tuyệt vọng nhưng cũng không thiếu tình yêu thương ấm áp. Xinh đẹp, dịu dàng và tri thức là những từ dùng để hình dung về nữ chính Chung Tẫn. Tính cách của cô không được thể hiện rõ ràng ngay từ đầu, mà phải trải qua rất nhiều sự việc mới dần dần bộc lộ. Điểm đặc biệt nhất ở Chung Tẫn, có lẽ nằm ở tình yêu kiên định của cô. Chung Tẫn từng thành kính yêu một người, đem cả sinh mệnh mà trao cho người ấy. Tình yêu trong quá khứ của họ ngọt ngào như mật, bình dị nhưng khắc cốt ghi tâm. Nhưng cũng chính người ấy đã tàn nhẫn đẩy cô vào hố sâu tuyệt vọng, giết chết tình yêu của hai người. Cô mất đi đứa con còn chưa thành hình của mình, đau đớn hơn gấp bội khi người lấy đi sinh mệnh bé bỏng ấy lại chính là người cô yêu nhất, là cha của đứa bé! Nhưng có phải mọi việc đều như những gì mắt thấy, tai nghe? Sự thật dường như rõ ràng đến thế, tại sao luôn có những biến số bất thường? Nói đến đây, phải nhắc đến Lăng Hãn, “người kia” trong lòng Chung Tẫn. Sự xuất hiện của anh rất mờ nhạt, thậm chí chẳng nhiều bằng một nhân vật phụ, ấn tượng ban đầu về anh là một kẻ phụ bạc nhẫn tâm. Nhưng mỗi lần anh xuất hiện luôn để lại những dư âm sâu đậm. Lăng Hãn thực sự chỉ sống trong hồi ức của Chung Tẫn, còn anh của hiện tại là một cái bóng, giấu mình bảo vệ “tín ngưỡng” của anh. “Tín ngưỡng” mang tên Chung Tẫn! Có một loại tình yêu bi thương, bởi vì trời nổi giông gió mà xa lìa cách trở. Chung Tẫn và Lăng Hãn vào thời khắc hạnh phúc nhất, ấm áp nhất mà bị vận mệnh trêu đùa. Chuyện cũ như màn sương mờ đục, càng bóc tách càng lật mở nhiều bí mật giấu kín bên trong. Hiểu lầm chồng chất, tựa một sợi dây bị buộc nút mãi không thể tháo ra, khi tháo được rồi, sợi dây kia cũng không còn cách nào trở về hình dạng cũ. Có người nói, khi chúng ta mơ về một ai đó nghĩa là chúng ta đang dần quên đi họ. Suốt ba năm chia cắt, Chung Tẫn thường xuyên mơ thấy Lăng Hãn, mơ đến đứa trẻ của hai người, mơ về những tháng năm ấm áp trong hồi ức. Có lẽ nếu từng thực lòng yêu một người, sẽ không cách nào để hận. Chung Tẫn và Lăng Hãn, tình yêu của họ chưa từng cách xa, chưa từng rời bỏ. Họ quay lại bên nhau giống như giữa hai người chưa từng có tổn thương sâu đậm đôi bên. Yêu như thế, đến tột cùng là tình thâm hay là cố chấp? Vòng quay số mệnh an bài, kéo theo thêm một biến số vào chuỗi bi thương của câu chuyện cũ. Biến số ấy là Thường Hạo, chàng luật sư có trái tim tinh tế và ấm áp ẩn dưới vẻ ngoài kiêu ngạo. Sự xuất hiện của Thường Hạo đối với Chung Tẫn, ban đầu là đồng nghiệp cũng là đối thủ, sau là một người bạn, là chỗ dựa tinh thần của cô. Phải nói thêm rằng, tình cảm của Chung Tẫn rất rõ ràng, một khi đã xác định tình yêu thì trong mắt, trong tim chỉ tồn tại người đó, tuyệt đối không dây dưa cùng người khác. Thường Hạo hiểu rất rõ, thế nên anh chưa bao giờ gây sức ép cho Chung Tẫn, chuyên tâm bầu bạn bên cô, đưa bờ vai cho cô dựa vào. “Em chờ anh giữa mùa xuân” chỉ xoay quanh một vụ án mạng kỳ lạ duy nhất, là khởi nguồn của mọi khổ đau. Hoặc có thể nói, bi kịch vẫn luôn luôn tồn tại, vụ án chỉ là ngòi nổ cho tất cả. Lâm Địch Nhi không chỉ viết về tình yêu, mà còn viết về những lát cắt tình cảm gia đình, mối quan hệ xã hội phức tạp, đan xen. Mà trong đó, yêu, hy sinh, từ biệt không còn là những mệnh đề trái ngược. Vì yêu mà hy sinh, bởi yêu nên từ biệt. “Có ai đó đang hát: Nếu có một ngày anh lặng lẽ rời đi, Hãy chôn anh trong mùa xuân này Dừng lại trong mùa xuân rực rỡ này. Vẫn là dáng vẻ rực rỡ như cũ. Cảm giác với em cũng bi thương như vậy. Trong nắng xuân tươi sáng, Nước mắt anh vẫn chảy xuôi, Trong nắng sớm, trong đêm tối, trong gió thổi... “ (*) Tôi từng vô tình đọc được vài dòng thế này, rằng đời người chỉ có ba lần yêu, một lần non nớt dại khờ, một lần khắc cốt ghi tâm và một lần bên nhau trọn đời. Hai lần đầu, Chung Tẫn dành cả cho Lăng Hãn. Nhưng cuối cùng, cô vẫn chẳng thể cùng người mình yêu bầu bạn một đời một kiếp. Anh ra đi. Bảo vệ người anh yêu thương nhất, để vĩnh viễn lưu lại trong sinh mệnh cô gái ấy cái tên Lăng Hãn. Đổi một phương thức khác kề cạnh bên cô, hoá thành một dải sinh hồn ôm lấy trái tim cô. “... “Lăng Hãn, anh có phải… sẽ rời xa em không?” Cách chiếc bàn, Chung Tẫn muốn đứng dậy ôm lấy Lăng Hãn, đồng chí cảnh sát đứng phía sau ho một tiếng, nghiêm khắc nhìn sang đây. Lăng Hãn dùng ánh mắt ra hiệu cho cô bình tĩnh: “Sẽ không, vĩnh viễn sẽ không.” “Anh thề đi.” Chung Tẫn không tin. “Anh thề!” Đột nhiên, Lăng Hãn vươn người tới, nâng mặt cô lên, dùng sức cắn vào môi cô, để cô cảm nhận được cơn đau anh gây ra. Chung Tẫn cười, mặc kệ mái tóc đầy máu dính hai bên trán, mặc kệ dáng vẻ kinh khủng này, cười đến ngọt ngào. Trông anh rất bình tĩnh, đôi mắt đen láy và an nhiên nhìn chằm chằm cô, không nỡ chớp dù chỉ một chút, nhưng cô lại không hiểu ánh sáng tản ra ở trong đó. “Em rất muốn tắm.” Chung Tẫn ngửi được mùi hôi trên người mình. Tiếng ho của cảnh sát lớn hơn, giờ thăm hỏi của Lăng Hãn đã hết. Lăng Hãn nhắm mắt rồi đứng dậy: “Chung Tẫn, anh sẽ chờ em, chờ cùng em chuyển nhà, cùng nhau về An Trấn, cùng nhau… ngắm hoa cải vàng.” Chung Tẫn ra sức gật đầu. Lăng Hãn xoay người, đi được hai bước, anh vừa cười vừa nói xin lỗi với đồng chí cảnh sát: “Xin hãy cho tôi một phút nữa.” Không đợi người cảnh sát nói gì, anh bỗng dưng quay lại, vòng qua chiếc bàn, kéo Chung Tẫn vào lòng, ôm chặt như muốn khảm cô vào trong xương cốt. Đôi môi Chung Tẫn không ngừng run rẩy, cô chợt nhớ đến buổi hoàng hôn mùa thu lúc mới quen Lăng Hãn, ánh chiều tà đầy trời, gió thu xào xạc. “Anh yêu em!” Lăng Hãn khẽ thì thầm.” (*) Đọc đến những dòng cuối của “Em chờ anh giữa mùa xuân”, tôi chợt nhận ra, dù tốt hay xấu, tình yêu thực sự có thể thay đổi mọi thứ. Đày ải hoặc cứu vớt trái tim một người, chỉ nằm trong ý niệm chốc lát. Nếu muốn tìm đọc một bộ truyện SE đúng nghĩa thì bạn nên dừng lại tại chương cuối, giữ cái kết buồn trọn vẹn, đau đáu khôn nguôi. Nhưng nếu là một người có trái tim tràn đầy hy vọng, tôi khuyên bạn nhất định phải đọc hết cả ngoại truyện. Con người ai cũng cần phải sống vì mình, thế nên Chung Tẫn xứng đáng có được hạnh phúc, mà tình cảm của Thường Hạo cũng xứng đáng được đáp lại. Đây là lần đầu tiên tôi đọc tác phẩm của Lâm Địch Nhi, cũng là lần đầu đọc một câu chuyện đặc biệt đến thế này. Rõ ràng là tổng hợp những tình tiết “kỵ” nhất của bản thân, nhưng lại cầm lòng không được mà miệt mài theo dõi, rồi bị thu hút lúc nào chẳng hay. Tôi nghĩ, chắc chắn các bạn cũng sẽ có trải nghiệm tương tự với “Em chờ anh giữa mùa xuân”. Vậy tại sao không “lọt hố” ngay để thử sức với bộ truyện đặc biệt này?Dưới đây là những tác phẩm đã xuất bản của tác giả "Lâm Địch Nhi":Gió Thổi Mùa HèHoa Hồng GiấyHoa Hồng Ký ỨcNơi Nào Phong Cảnh Như TranhXuân Sắc Như ThếHoa Hồng Sớm MaiChiến Tranh Hoa HồngEm Chờ Anh Giữa Mùa XuânĐộc giả có thể tìm mua ấn phẩm tại các nhà sách hoặc tham khảo bản ebook Em Chờ Anh Giữa Mùa Xuân PDF của tác giả Lâm Địch Nhi nếu chưa có điều kiện.Tất cả sách điện tử, ebook trên website đều có bản quyền thuộc về tác giả. Chúng tôi khuyến khích các bạn nếu có điều kiện, khả năng xin hãy mua sách giấy.
Người Láng Giềng Của Ánh Trăng (Đinh Mặc)
Truyện Người Láng Giềng Của Ánh Trăng với sự ngọt ngào của tình yêu dưới ngòi bút của Đinh Mặc làm cho câu chuyện càng trở nên hấp dẫn ấm lòng hơn bao giờ hết! Tuy anh không thích ăn đồ ngọt nhưng mỗi lần được cô mời ăn, anh đều ăn hết và rất vui vẻ đón nhận. Lần thứ hai, bởi vì sợ hãi nên cô ôm chặt lấy anh, anh ngỡ ngàng và ngại nên đã từ chối không ôm lấy cô. Và rồi rất nhiều lần gặp nhau với các tính huống khác nhau, mỗi lần anh đều cảm thấy khác và dần anh thích cô! Nhớ cô! Dưới ánh trăng đẹp đẽ kia liệu tình yêu có đến chăng? Cùng theo dõi tựa truyện ngôn tình hay để khám phá xem liệu rằng tình yêu ấy có được gắn kết với nhau.Dưới đây là những tác phẩm đã xuất bản của tác giả "Đinh Mặc":Ám LânAnh Là Định Mệnh Của Đời EmHãy Nhắm Mắt Khi Anh Đến Tập 2: Bóng TốiChí DãChiến ThầnEm Là Ngoại LệKhách Đến Từ Nơi NàoMặc Phụ Hàn HạMây Đen Gặp Trăng SángMinh Nguyệt Từng Chiếu Giang Đông HànNếu Ốc Sên Có Tình Yêu - Đinh MặcNếu Ốc Sên Có Tình Yêu TbSăn Lung TruyềnThời Gian Tươi Đẹp - Tập 1Thời Gian Tươi Đẹp - Tập 2Vì Em Tiêu Diệt Tất CảTừ Bi ThànhNgười Láng Giềng Của Ánh TrăngHãy Nhắm Mắt Khi Anh Đến Tập 1 - Đinh MặcĐộc giả có thể tìm mua ấn phẩm tại các nhà sách hoặc tham khảo bản ebook Người Láng Giềng Của Ánh Trăng PDF của tác giả Đinh Mặc nếu chưa có điều kiện.Tất cả sách điện tử, ebook trên website đều có bản quyền thuộc về tác giả. Chúng tôi khuyến khích các bạn nếu có điều kiện, khả năng xin hãy mua sách giấy.