Liên hệ: 0912 699 269  Đăng nhập  Đăng ký

Tôi Ăn Cẩu Lương Mà Lớn Lên

Giáo sư trẻ tuổi nhất Lan Công, Ninh Khang tuyển trợ lý cho đề tài mới của mình. Dịch Huyên đã tốt nghiệp xung phong đi đầu. Cô ỷ vào tình cảm lớn lên từ của cả hai mà thuận lợi lấy được vị trí này. Ngày đầu tiến vào nhóm Dịch Huyên cẩn thận, nghiêm túc hỏi "Học bá Ninh, anh hiện tại muốn em làm gì?" Ninh Khang duỗi tay đem cô ấn vào trong lồng ngực, cúi đầu liền hôn lên đôi môi đỏ mọng. Một phút đồng hồ sau, Ninh Khang bố trí nhiệm vụ: "Em hãy căn cứ vào thời gian, lực độ, xúc cảm lúc hôn môi, viết báo cáo giao cho anh" *** Đi theo hướng ngược kim đồng hồ, Dịch Huyên cuối cùng cũng vào được khách sạn lớn, điều hòa ập vào mặt mát lạnh, làm ác cảm trên người cũng dần biến mất. Tháng tám ở thành phố Ngọc Lan, vẫn là kiểu "Ra cửa hai phút, đổ mồ hôi hai giờ". Nghe đâu đây là khách sạn 6 sao lớn nhất thành phố Ngọc Lan, khai trương còn chưa đến một tháng, Dịch Huyên lần đầu tới. Ngẩng đầu lên là đèn treo thủy tinh lộng lẫy, cúi đầu xuống là sàn nhà cẩm thạch bóng loáng, ánh vàng rực rỡ ở sảnh đường tràn ngập mùi thổ hào. Dịch Huyên đi mau hai bước, tiến đến bên cạnh Diệp Tiểu Hà, hỏi: "Mẹ, không phải mẹ nói nhà dì cùng với nhà chúng ta gia cảnh giống nhau hay sao? Người bình thường có thể làm tiệc cưới ở khách sạn lộng lẫy xa hoa hả?"  Nhớ tới lúc Hứa Yến Phi tới nhà đưa thiệp hồng, "Một người đắc đạo, gà chó lên trời". Diệp Tiểu Hà tức sôi máu, "Còn không phải là cưới được đại gia hay sao? Có gì đặc biệt hơn người chứ!"  Nói xong, Diệp Tiểu Hà lại trừng Dịch Huyên một cái, "Con cũng phải nhanh nhanh để mẹ được tham gia vào đường đua, 24 tuổi rồi, còn đang đi học". "Mẹ, sao lại đụng tới con rồi?" Dịch Huyên vẻ mặt bất đắc dĩ. Từ lúc cô lên năm tư Đại học, Diệp Tiểu Hà đã bắt đầu thúc giục cô kiếm người yêu, sợ tới mức cô chuyển ra ở ngoài. Người Trung Quốc giục kết hôn có bao nhiêu kh ủng bố cơ chứ, Dịch Huyên học cấp ba đã thấy quần chúng anh chị em họ bị một đám dì bảy dì tám bức cho chạy trối chết. Nhưng Dịch Huyên nghĩ quá đơn giản, tuy rằng Diệp Tiểu Hà không phản đối cô học nghiên cứu sinh nhưng cũng không có dừng việc giục kết hôn. Dùng một câu nói chuẩn Diệp nữ sĩ là: "Sinh viên tới tuổi thích hợp còn phải kết hôn, huống gì là nghiên cứu sinh". Cho nên, cô vừa lên nghiên cứu sinh, Diệp Tiểu Hà đã bắt cô dọn về nhà, nói mua xe mới để cô bớt đi bộ, giá cả trong vòng 100 vạn, tùy cô lựa chọn, nhưng cô khăng khăng không chịu. Mỗi ngày mở cửa siêu xe đi tung tăng trên đường, chi bằng cưỡi ngựa cho phiêu. Diệp Tiểu Hà ngừng lại, đôi tay chống nạnh, một bộ hận sắt không thành thép nhìn chằm chằm Dịch Huyên, "Con đọc sách thông minh như thế, tại sao đến thời điểm mấu chết thì lại ngốc thế hả? Em họ con bây được như thế này, còn không phải nhờ tuổi thanh xuân ngời sáng hay sao? Nếu con nhỏ không phải 20 mà là 30, còn có thể tổ chức đám cưới ở khách sạn 6 sao ư?"  "Tới lúc Huyên Huyên gả chồng, đừng nói làm lễ cưới ở đây, lái phi cơ đi quốc đảo cử hành hôn lễ còn được nữa là, nhà chúng ta cũng không thiếu chút tiền này". Khách sạn người đến người đi, Diệp Tiểu Hà nói chuyện thanh âm cũng không nhỏ, đã có người liếc sang, Dịch Hải Lập ra tiếng ngăn cản. Diệp Tiểu Hà liền quay đầu, lạnh lùng liếc Dịch Hải Lập một cái, ông liền sợ hãi, phải chạy nhanh sang ôm lấy eo bà, cười nịnh, "Bà xã, anh hiểu ý của em. Em không phải là so đo tiền của, chỉ là lo lắng Huyên Huyên không chọn được người thích hợp, đến lúc đó lại bị người chọn mà thôi". Cọng rơm có sức sống siêu cường Dịch Hải Lập rốt cuộc cũng làm Diệp Tiểu Hà đẹp mặt hơn chút. Bà chỉnh sắc mặt mình, vỗ bụng (?), quay sang nói với Dịch Huyên: "Huyên Huyên, nghe mẹ nói một câu, thanh xuân của người con gái, dù có bao nhiêu tiền đều mua không được, nếu mua được thì mẹ mày cũng không như thế này. Mẹ năm đó chính là chảnh chọe đến năm 25 tuổi mới cưới ba con, lại lăn lộn với nhau thêm hai năm nữa mới đẻ ra con, từ đó thịt mỡ bắt đầu kí sinh trên eo mẹ. Nhưng lúc đó có một người bạn chưa tốt nghiệp đại học đã kết hôn sinh con, thân hình đến bây giờ là như rắn nước, thon thả ôi dồi". Diệp Tiểu Hà tử nhỏ đã yêu thích làm đẹp, lúc còn ngồi trên ghế nhà trường đã là hoa hậu giảng đường. Sinh con xong, những chỗ khác trên người đều không tồi, chỉ riêng mỡ bụng là không bớt, làm bà hận thấu xương. Bà có chút thẹn quá hóa giận mà vỗ bụng thêm vài cái, Dịch Lập Hải luyến tiếc, duỗi tay liền chặn tay bà, "Bà xã, em đừng vỗ nữa, anh đau lòng". Ông một bên vuốt bụng bà, một bên trấn an nói: "Đây là bụng mỡ hai ta hơn 20 năm tích tụ, nhéo lên còn siêu thoải mái". Dịch Huyên có chút không nỡ nhìn thẳng vào bộ dạng ch ân chó của ba mình, đành phải đứng sau lưng hai người. Nhìn đôi phu thê trung niên phía trước, dáng người đã không còn đẹp nữa, nhưng lại chung thủy ân ân ái ái đường mật ngọt ngào, Dịch Huyên có chút lên men. "Ba, mẹ, hai người có thể suy xét đến cảm nhận của con không?" Dịch Huyên tức giận nói. Hai người xoay lại, Diệp Tiểu Hà liếc mắt nhìn cô, "Chê mẹ với ba con chướng mắt, có giỏi thì tìm người khác phân phát cẩu lương đi". Vừa dứt lời, Diệp Tiểu Hà nhón mũi chân, ở trên gương mặt có thịt của Dịch Hải Lập hôn một cái, làm ông sướng run cả người, ôm bà hôn thêm mấy phát nữa. Dịch Huyên chỉ có thể đau lòng gục ngã......! Cô chính là siêu cấp bị "ngược" cẩu lương, nếu tương lai có con, cô thề nhất định phải cho bé trưởng thành trong hoàn cảnh yêu thương ấm áp, không thể đáng thương giống mình như thế được. Ở nhà bị cha mẹ nốc cho mấy ngụm cẩu lương, Dịch Huyên 31/8 lại ngồi xe Dịch Hải Lập quay về trường, dù làm nghiên cứu sinh mệt xỉu nhưng đỡ hơn ngồi nhà ăn thức ăn cho chó. Trở lại KTX, phòng ốc đã được bạn cùng phòng Lâm Nhược Vân quét tước sạch sẽ. Dịch Huyên nghe trong không khí có mùi nước sát trùng, lập tức liền chân chó ôm lấy Lâm Nhược Vân trước cửa phòng vệ sinh, "Tiểu Vân Vân, cậu thiệt tốt, tui nguyện lấy thân báo đáp cho cậu"  Lâm Nhược Vân da gà dựng ngược cả lên, đem cô đẩy ra, "Tui không thích con gái, lấy thân báo đáp thôi bỏ đi. Hôm nay sầu riêng Walmart giảm giá 9 tệ 9 một cân, cậu đi mua cho tui là được". ".....Tui không đi......Được không?...." Dịch Huyên nghe tới phải ra ngoài là đau đầu. "Đương nhiên là được". Lâm Nhược Vân cười như không cười, đem cây cọ rửa bồn cầu giao cho Dịch Huyên, "Còn mỗi thông cầu, cậu làm đi"  Dịch Huyên nhìn cây cọ rửa bồn cầu đã trắng thành màu cháo lòng, trên còn có vết bẩn, trời nắng chang mà còn rùng mình một cái, dùng "Vô Ảnh Cước" chạy nhanh ra cửa, cầm túi đi chợ, đầu không ngoành lại, "Tui lập tức đi mua sầu riêng cho cậu!"  "Nhớ chọn cho tui quả to to vào!" Lâm Nhược Vân hô to. Dịch Huyên kêu taxi đi Walmart, trực tiếp chọn quả nhỏ nhất. Quả này vừa xấu lại vừa nhẹ, cô ngẩn người một lúc lâu mới có thể chọn một quả to. Tính là sẽ đi thanh toán, nhưng vừa ra ngoài lại thấy nhãn hiệu nội y mình thích đẩy mạnh tiêu thụ, liền chạy sang xem. Dù không phải là cái nhãn hiệu cao cấp gì, nhưng chuyên môn làm nội y dây mềm, siêu cấp thoải mái. Tuy thường bị Lâm Nhược Vân khinh bỉ mặc đồ của HS trung học, nhưng cô vẫn thích mặc. Cô chọn một bộ hoa văn sóng, một bộ hoa văn trái tim, nhân tiện có thêm bộ khăn tay cùng kiểu cùng dạng, liền mua thêm hai cái nữa. Dịch Huyên một bên đi ra ngoài dùng điện thoại gọi xe, không ngờ lại gặp phải tài xế lái xe chết bằm, rating 1 sao. Cô ngồi ở cửa hưởng ké điều hòa mát lạnh, cách 20 mét có trạm xe buýt. Cô chờ rồi lại chờ, chờ hoài không thấy, đành phải căng da đầu khiêng sầu lên xe. Chờ xe ngừng ở đại học Công Nghệ Ngọc Lan, cô mới phát hiện mình bắt sai xe, phải đáp chuyến tới KTX chứ không phải cổng trường. Từ trường tới KTX, ít nhất phải 2km a. Dịch Huyên sống không còn gì luyến tiếc, chỉ có thể đem hy vọng phó thác lên đôi chân này. Nhà trường có xe đạp miễn phí dành cho sinh viên, chỉ cần quét mã là được. Nhưng học sinh quá tải, xe đạp công cũng bị thiếu, cô xuống xe lết bộ được 500 mét, mới tìm thấy được một chiếc xe đạp đôi. Dù yên sau phù hợp với chiều cao của cô hơn, nhưng chân ngắn không thể với tới bàn đạp nên Dịch Huyên đành ngồi yên trước. Miễn cưỡng chạm đất. Cô mang hai túi hai bên, sau đó đạp xe, tiến lên phía trước. Mặt trời trên đầu vẫn như cũ chói chang, Dịch Huyên nóng muốn bốc hơi, cô liều mạng đạp phía trước, lơ đãng cách đó không xa có chiếc SUV màu đen, anh trai điều khiển vừa đi xuống. Anh trai đưa lưng về phía cô, nhìn không rõ mặt, nhưng anh dáng người cao dài, mặc áo sơ mi trắng đơn giản cùng quần tây, phác họa ra vai rộng eo thon đùi căng, làm người nhìn không rời mắt. Chỉ là trai đẹp thôi, nhưng lại làm cho Dịch Huyên nửa sống nửa chết tinh thần tỉnh táo, tốc độ đạp xe cũng nhanh hơn. Tuy rằng đã bị các thím liệt vào hàng ngũ "Gái già", nhưng cô vẫn có tâm hồn thiếu nữ, gặp trai đẹp vẫn phải thưởng thức. Anh trai sải bước chân dài đi lên phía trước, không biết thế nào lại trùng với hướng cô đi, Dịch Huyên trừng mắt, cố hết sức cản đà xe đang xuống dốc. Nhưng càng xuống, xe lại càng nhanh, mắt thấy dễ cán luôn anh trai, Dịch Huyên chuẩn bị hãm tốc độ, đôi tay nắm chặt lấy phanh xe, nhưng xe đạp quá kiên cường, không chịu khuất phục. Tức khắc, cô cả người đều ngốc, tỉnh lại được mới biết chiếc xe này phanh trước phanh sau đều hư!!!  Xe đạp trượt dốc ngày càng nhanh, cô giờ phút này đã không còn rảnh nhìn ngắm anh trai, nếu như cô không hãm tốc được, thì rất có thể sẽ bị văng ra khỏi xe. Cô thử dùng chân hãm, trước giờ vẫn luôn lấy tự hào đôi chân này, mà cmn bây giờ còn không thể chạm đất. Mắt thấy vạch giảm tốc độ, cô run rẩy, theo bản năng nhắm mắt la to  "A....."  Ninh Khang nghe tiếng xoay người sang chỗ khác, chỉ thấy một chiếc xe đạp xiêu xiêu vẹo vẹo đang chạy nhanh đến hướng mình. Anh không kịp phản ứng, "Phập", một tiếng vang lớn. Không khí đột nhiên an tĩnh, chỉ còn tiếng bánh xe quay trong không trung. Vốn dĩ nghĩ mình vỡ đầu chảy máu thiệt rồi, nhưng cảm giác đau đứt tay đứt chân lại không có, Dịch Huyên hoàn hồn lại mới thấy đằng sau có mùi đàn ông. Cô hoang mang rối loạn ngồi dậy, nhưng càng sốt ruột là càng hoảng, cô đành phải xoay người xem anh trai. Cô quay người lại, hai người chỉ còn cách nhau một khoảng bằng nắm tay. Mắt to trừng mắt nhỏ, chờ đến khi thấy rõ mặt đối phương, sửng sốt không thôi. Anh nhân trung phảng phất mười phần gian ác, Dịch Huyên liền lập tức đứng dậy, xem thử tình huống của anh. "Anh....Anh không sao chứ?" Dịch Huyên rụt cổ, hỏi. "Em nói xem?" Ninh Khang liếc cô một cái, ngữ khí nghiến răng nghiến lợi nha. "Anh bị thương chỗ nào?" Dịch Huyên một bên cẩn thận hỏi, một bên nhìn anh từ trên xuống dưới, sau đó phát hiện từ sườn, tới đùi, đầu gối của anh đều bị sầu riêng đè. Quỳ sầu riêng trong truyền thuyết đây sao???  Dịch Huyên chột dạ, trộm ngước mắt xem mặt anh, thấy con ngươi phẫn nộ đó, cô sợ tới mức duỗi tay mang sầu riêng quẳng sang chỗ khác. Tự nhiên bị sầu riêng đè, Ninh Khang ê ẩm mình, thở ra khí lạnh. Dịch Huyên quay lại, vừa lúc thấy gương mặt đen xịt của anh, không khỏi rét run. "Thực xin lỗi". Cô một bên xin lỗi, một bên vô cùng lo lắng kéo ống quần của anh lên, lướt qua đầu gối, thấy có bảy tám vết đỏ. "Thực xin lỗi, thực xin lỗi,..." Tuy rằng lời nói có vẻ không thật tâm lắm, nhưng giờ này não không nghĩ được câu nào khác. Nhìn miệng vết thương đang chảy máu, cô luống cuống lục khăn giấy cho anh, tìm nửa ngày không thấy, mới nhớ ra mình vừa mới mua khăn. Túi đã bay xa tít mù khơi, mấy mét có hơn, cô mở ra, lấy khăn tay hình vân sóng và hình trái tim, sau đó chạy về phía Ninh Khang, ngồi xổm xuống dưới, cúi đầu không dám liếc mắt nhìn anh, đôi ray run rẩy giúp anh cầm máu. May mắn chỗ sầu riêng đâm vào không có sâu, hiện tại mấy lỗ nhỏ đó đã không còn chảy máu nữa. Đang trong lúc vừa thở phào nhẹ nhõm, liền nghe thấy âm thanh lạnh muốn rớt hàm, "Dịch Huyên, cởi qu@n lót của em ra". Dịch Huyên giờ mới thấy đũng qu@n có vết máu, nháy mắt hóa đá. Tác giả có lời muốn nói: Tiểu kịch trường  Sau khi hai người kết hôn, Dịch Huyên lần đầu tiên nghỉ chơi Ninh Khang. Ninh học bá nào đó nửa ngày làm gì cũng không được, nháy mắt thấy buổi tối phải ngủ thư phòng, liền vô lại cầu xin cô tha thứ. Ninh học bá: Bà xã, chỉ cần em bớt giận, anh làm gì cũng được. Dịch Huyên: Vậy thì diễn lại lúc chúng ta vừa mới gặp nhau đi. Ninh học bá vẻ mặt vui mừng: Không thành vấn đề. Mười lăm phút sau, Ninh học bá tắm rửa xong xuôi, liền nhìn thấy bà xã đại nhân xách trên tay một quả sầu riêng đại bự. Ninh học bá:.....Bà xã, em không phải bắt anh quỳ sầu riêng chứ?  Dịch Huyên: Còn có chuyện khác à?  Ninh học bá:.....Không phải lúc đó em đem qu@n lót của mình ra hay sao?  Tiểu Mật tới rồi đây, Ninh học bá cùng với bà xã của mình rải đường khắp nơi. Trước khi kết hôn là tình yêu bùm cháy, sau khi kết hôn là tiểu kịch trường cười đau bụng, còn có thêm Nhất Nhất diễn cùng, các tiểu tiên nữ nhớ nhảy hố nha!!.   Mời các bạn mượn đọc sách Tôi Ăn Cẩu Lương Mà Lớn Lên của tác giả Mật Vũ Điềm Ngôn.

Nguồn: dtv-ebook.com

Xem

Mệnh Phượng Hoàng Tập 1 - Hoại Phi Vãn Vãn
Sách Nói Mệnh Phượng Hoàng   Tên ebook: Mệnh Phượng Hoàng Tập 1 Tên gốc: Từ thứ nữ đến hoàng hậu Bộ sách: Mệnh Phượng Hoàng Tác giả: Hoại Phi Vãn Vãn Thể loại: Lãng mạn, Ngôn tình, Tình cảm, Văn học phương Đông Dịch giả: Cẩm Ninh Kích thước:16 x 23 cm Số trang: 448 Ngày xuất bản: 01/10/2013 Giá bìa: 108.000 ₫ Công ty phát hành: Đinh Tị Nhà xuất bản: NXB Công An Nhân Dân Chụp pic: Mac Senh Type: Jaejoong, xiao_long, steelrose92, Minhttthsg, nibom18 Beta: Tiểu Phương Phương Làm ebook: Dâu Lê Nguồn: luv-ebook.com Ebook: www.dtv-ebook.com Ebook Mệnh Phượng Hoàng tập 1 Giới thiệu: Tỷ muội chung chồng, thử hỏi hận sâu hay tình đậm? Ta luôn cho rằng một khi nữ nhân khát vọng quyền lực sẽ càng tàn nhẫn và tuyệt tình hơn nam nhân. Ta là tam tiểu thư không được coi trọng nhất trong Tang gia, chỉ bởi ta là con của tiểu thiếp, mà tiểu thiếp này lại xuất thân từ chốn thanh lâu. Các tỷ tỷ của ta có thể có mệnh phượng hoàng, còn thân phận hèn mọn này của ta chỉ xứng làm thiếp. Ta không làm thiếp, họ muốn ta hèn mọn, ta lại muốn sống một cuộc sống được vạn dân kính nể. Tỷ muội cùng hầu hạ một vị vua, rốt cuộc là hận sâu hay là tình đậm? Tác giả: Hoại Phi Vãn Vãn Giới tính: Nữ Sinh nhật: 20 - 2 Chòm sao: Song Ngư Nhóm máu: O Nghề nghiệp: Nhà văn viết tiểu thuyết ngôn tình Sở thích: Ngủ, xem phim, viết tiểu thuyết… Các tác phẩm đã xuất bản của Tủ sách Văn học Amun: - Mệnh Phượng Hoàng - Đế Hoàng Phi - Yêu không lối thoát - Gặp anh giữa hàng vạn người - Ai là định mệnh của ai - Trọng tử - Âm mưu nơi công sở …    Mời các bạn đón đọc Mệnh Phượng Hoàng tập 1 của tác giả Hoại Phi Vãn Vãn
Thiên Tài Nhi Tử và Mẫu thân phúc hắc - Bắc Đằng
Tên eBook: Thiên Tài Nhi Tử và Mẫu thân phúc hắc (full prc, pdf, epub) Tác giả: Bắc Đằng Thể loại: Xuyên không, Huyễn huyễn, Sủng, Hài hước, Ngôn tình, Văn học phương Đông Dịch: QT và Google ca ca Editor Quyển 01: Hân Nghiên, Dung Nhi, Ngân Châu, Thanh Vân, Huyen Nghien Quyển 02: Huyền Nga, Ngân Châu, Tiểu Chi, Mjn Mjn, Nhozbo Kute, LVV, Sailormoon, Thu Hồng, Madoilinh Quyển 03: Ngân Châu, Tiểu Nguyệt Dương, LVV, Violetin_08, Thu Hồng, Phương Thúy, Tiểu Ngọc Nhi, Ngọc Nhi, Acmacanhtrang, Ngọc Nhân Quyển 04: Aquarius8713; Lisar1314, Ngân Châu, Phương Thúy, Socola_Nguyen, Tiểu Mộng, Anh Tú, Xuân Như, Tiểu Ngọc Nhi, Vân Anh, Tiểu Nguyệt Dương, Ngọc Nhi. Quyển 05: thuydung.saphia, Tiểu ngọc nhi, anh tu, ngân châu, Thu chang, Osicase, Vân anh, huong do, giọt sương đêm, tiểu nguyệt dương, minh thu, xuân như, phương thanh, phong anh, thùy dương, thu hương, tiểu miêu nữ, Pthu, trang phạm Quyển 06: thu huyền, bongtuyetlonelylovely, Osicase, Thùy Dương, Pthu, giọt sương đêm, tiểu nguyệt dương, xuân như Quyển 07: Osicase, giọt sương đêm, xuân như Beta: Tiểu Tuyền, Tiểu Chi, Serenite, Tiểu Mộng Nguồn: tamvunguyetlau.info Ebook: Đào Tiểu Vũ eBook - www.dtv-ebook.com  VĂN ÁN: Sau khi xuyên qua phát hiện chính mình có con trai, mà bên người đứa con còn có một con thú sủng thần bí vô địch. Không sao, trong cuộc đời trực tiếp nhảy vọt qua sinh con đẻ cái, vậy thì bớt việc . Về phần ba đứa nhỏ là ai, có quan hệ gì đến nàng đâu? Mang theo đứa con bước chân vào giang hồ, dù ngươi là yêu ma quỷ quái, hay gian nhân tiện nhân, mẫu tử đồng lòng, gặp thần giết thần, gặp phật giết phật! Đoạn ngắn. Tiểu Mặc: mẫu thân, có thúc thúc hư chặn đường cướp bóc, làm sao bây giờ? Vân Khê: chính mình đi thu phục! Điểm việc nhỏ ấy đừng có tới làm phiền mẫu thân! Tiểu Mặc: mẫu thân, vị thúc thúc này rất tuấn tú nhìn tốt lắm còn rất có tiền, ta có thể nhận hắn làm phụ thân của ta không? Vân Khê: tuy nói là quỷ đoản mệnh, bất quá chờ ngày nào đó hắn hai chân nằm thẳng về  phía tây, vậy tất cả tài sản của hắn toàn bộ sẽ về tay mẫu tử chúng ta! Tiểu Mặc: mẫu thân, nam nhânnày  bộ dạng giống như ta, chẳng lẽ hắn là cha của ta? Vân Khê: không cần nhận cha bậy! Vạn nhất hắn là cái kẻ nghèo hèn, ngươi phải nuôi hắn cả đời a? Thần bí nam chủ: mở to hai mắt nhìn cho rõ ràng , bản tôn toàn thân cao thấp đều là hàng hiệu, còn có bảo kiếm trong tay ta là vật báu vô giá! Một cuộc tân tú tranh giành thi đấu, vị nữ tử Vân Khê bị người phỉ nhổ đến chết đi sống lại bỗng phát ra hào quang kỳ dị, quần tinh ủng nguyệt, thành bánh trái thơm ngon, người tới cửa cầu hôn cơ hồ là muốn đạp phá cánh cửa mà vào. Tiểu Mặc tay trái phe phẩy thẻ bài “Thông qua”, tay phải giơ lên thẻ bài “Đào thải”, vội đến không biết trời đất luôn. “Không đứng ở trong bảng thiên hạ thập đại mĩ nam chi liệt, đào thải!” “Đánh không lại ta cùng ta mẫu thân, đào thải!” “Giá trị con người không có được trăm vạn hai hoàng kim, đào thải!” “. . . . . .” Hừng hực khí thế khi cuộc tuyển chọn sắp tiếp cận kết thúc, một bang người thần bí đột nhiên xâm nhập. “Các ngươi đang làm gì?” “Hắc hắc, cho tôn chủ nhà ta đến báo danh nhé.” “Bản nhân không tự mình ra mặt, trực tiếp đào thải bị nốc-ao!” “Tôn chủ rất nhanh sẽ tới đây , sợ ngươi không tin hắn có tiền, cho nên cố ý trở về bàn Kim Sơn.” Đây là một câu chuyện kiếm khách thời đại, Toàn bộ Ngạo Thiên đại lục có tất cả năm quốc gia, dựa theo thực lực các quốc gia trước sau mà gọi tên, phân biệt có Nam Hi quốc, Đông Lăng quốc, Bắc Tương quốc, Tây Mộ quốc cùng một quốc gia ở giữa bốn quốc là Ngạo Thiên quốc. Mỗi quốc gia đều sùng bái võ lực, huyền khí tung hoành Ngạo Thiên đại lục. Vân Khê, kiếp trước là gia chủ của một võ đường thế gia, mang trong người tuyệt thế võ học, trong lúc vô tình xuyên qua tới trên người của Đại tiểu thư Vân gia chưa kết hôn đã mang bầu. Mơ hồ, của nặng hơn người, nhàn sự mạc không để ý chính là một cách tự vệ của Vân Khê, một khi có người chạm đến điểm mấu chốt của nàng, thương tổn người nàng để ý, nàng sẽ không từ thủ đoạn, âm ngoan thủ lạc, không chết thì không ngừng! Lời nói ác độc, vô tâm không phế, thầm nghĩ mang theo đứa con ăn uống miễn phí, tiêu dao khoái hoạt cả đời. Vân Tiểu Mặc, con của nữ chủ, năm tuổi, thiên tài cục cưng. Hồn nhiên đáng yêu bề ngoài là cách để tự vệ của hắn, người  đối tốt với hắn, hắn vô cùng thân cận, người đối với hắn không tốt, sẽ bị hắn chỉnh e thê thảm. Tất cả lời nói của Mẫu thân, hắn đều tôn sùng như thánh chỉ, quán triệt chấp hành, cho đến khi người cha phúc hắc của hắn xuất hiện. . . . Mời các bạn đón đọc.
Tam Sinh Tam Thế: Chẩm Thượng Thư
AudioBook Tam Sinh Tam Thế  Tam Sinh Tam Thế - Chẩm Thượng Thư nằm trong hệ liệt “ Tamsinh tam thế”, viết về Phượng Cửu (cháu gái Bạch Thiển) và Đông Hoa Đế Quân (hai nhân vật đã xuất hiện trong “ Tam sinh tam thế - Thập lý đào hoa”).  Tam Sinh Tam Thế - Chẩm Thượng Thư là một câu chuyện vô cùng hấp dẫn, độc đáo và đặc sắc. Với văn phong dí dỏm, hài hước mà không kém phần sâu lắng, Đường Thất Công Tử đã khắc họa nên cực kỳ rõ nét hình ảnh một Phượng Cửu nghịch ngợm, một Đông Hoa quái tính cùng những màn “oan gia” gặp gỡ đầy bất ngờ thú vị và những tình tiết rất lãng mạn. Tam Sinh Tam Thế - Chẩm Thượng Thư hứa hẹn sẽ mang đến cho độc giả nhiều trải nghiệm khó quên. Duyên phận rốt cuộc là thế nào?   Đông Hoa Đế Quân năm ấy chỉ là tiện tay cứu nàng.   Nhưng từ đó, trong tim nàng, trong mắt nàng chỉ có bóng hình Đế Quân tài hoa anh tuấn.   Nàng thân là nữ vươngThanh Khâu, lại hạ mình vào làm nữ tỳ trong phủ của Đông Hoa. Mấy trăm năm cực khổ, khoảng cách gần nhất chỉ là nàng quét dọn bên này ao, chàng câu cá bên kia ao.   Cơ hội trời cho, nàng cứuchàng một mạng, được chàng cưng sủng nhưng mất tiên thuật khiến nàng chỉ còn là con vật không thể biến hình, không thể nói, chỉ biết lặng lẽ bỏ đi trước ngày thành hôn của chàng với người con gái khác.   Hai nghìn năm sau, chàngvẫn độc thân, đặc biệt thích xuất hiện trước mặt nàng làm nàng phải khổ công chạy trốn.   Nhưng Phượng Cửu càng chạycàng gần, càng tránh càng gặp…   Duyên phận chỉ có thể nói là rất khó đoán.   *** Bộ sách Tam Sinh Tam Thế  gồm có: Tam Sinh Tam Thế Thập Lý Đào Hoa Tam Sinh Tam Thế: Chẩm Thượng Thư Tam Sinh Tam Thế Bộ Sinh Liên Tam Sinh Tam Thế Bồ Đề Kiếp *** Đường Thất công tử thực ra là một nữ tác gia thế hệ 8X. Cô là một người may mắn trong hàng nghìn hàng vạn người viết truyện trên mạng vì bộ tác phẩm "Tam sinh tam thế" có một lượng lớn fan hâm mộ, tác phẩm được truyền đọc với tần suất rất cao, số lượng sách mới xuất bản bán ra cũng khả quan. Mặc dù là một tên tuổi rất hot trên mạng nhưng hình ảnh và thông tin về tác giả vẫn đang là một ẩn số, cô không công khai bất kỳ tấm ảnh nào, độc giả chỉ biết tên cô là Đường Thất, một người làm công ăn lương bình thường như bao người khác.   Độc giả Việt Nam biết đến Đường Thất công tử qua tác phẩm "Tam sinh tam thế - Chẩm thượng thư" và bộ sách "Hoa tư dẫn". Hiện nay Đường Thất công tử là một cái tên khá quen thuộc với độc giả trẻ.  Tác phẩm: Tam Sinh Tam Thế Thập Lý Đào Hoa Tam Sinh Tam Thế: Chẩm Thượng Thư Hoa Tư Dẫn Năm Tháng Là Đóa Hoa Lưỡng Sinh Hoa Tam Sinh Tam Thế Bộ Sinh Liên Tứ Mạc Hí Mộc Lan Rạng Khắp Núi Đồi Tặng Người Một Bó Hoa Diên Vĩ Tên cô ấy là Lăng Tiểu Lộ Vị Lai Còn Có Thể Bên Người Bao Lâu Nữa ... Tam sinh tam thế Chẩm Thượng Thư là phần tiếp theo trong hệ liệt Tam sinh tam thế của tác giả Đường Thất Công Tử. Truyện kể về mối tình đầy trắc trở giữa tiểu điện hạ Phượng Cửu của Thanh Khâu và Đông Hoa Đế Quân. Các bạn có thể tìm đọc truyện trên nhiều trang web đọc sách ngôn tình.  Phượng Cửu – tiểu điện hạ của Thanh Khâu là hồ ly lông đỏ chín đuôi duy nhất tại tứ hải bát hoang. Hồi còn nhỏ, trong một lần bị yêu tinh đuổi giết, nàng may mắn được Đông Hoa Đế Quân – vị thần tôn kính nhất trong tứ hải bát hoang cứu giúp. Chỉ một lần đấy, Đông Hoa đã trở thành cái tên khắc cốt ghi tâm trong cuộc đời của nàng. Nàng mượn cớ trả ơn tìm gặp Đông Hoa để mong có lần được bộc lộ tấm lòng ái mộ.  Là tiểu đế cơ một nước, Phượng Cửu lại vì Đông Hoa mà chịu biết bao tủi nhục. Nàng nhờ Ti Mệnh Thần Quân đưa lên trời làm tì nữ tại nơi ở của Đông Hoa. Chẳng những không được gặp mặt Đông Hoa cao cao tại thượng mà còn bị Tri Hạc công chúa sinh lòng ghen ghét mà đọa đày. Nghe tin Đông Hoa gặp nạn, nàng liền lập tức chạy đến cứu. Đánh đổi cả bộ lông rực đỏ độc nhất vô nhị để được làm một sủng vật bên cạnh Đông Hoa. Những ngày tháng yên bình làm thú nuôi tan vỡ khi Cơ Hoành xuất hiện. Nàng và Cơ Hoành bất hòa, thậm chí còn bị con thú nuôi của Cơ Hoành đả thương nghiêm trọng. Quá đau lòng, Phượng Cửu rời bỏ Thiên Cung, quyết tâm chấm dứt tình cảm đơn phương với Đông Hoa Đế Quân. Rốt cuộc nàng theo đuổi Đông Hoa Đế Quân đã mấy ngàn năm nhưng không thể đổi lấy một lần quay đầu nhìn lại của chàng.  Thời gian đằng đẵng trôi qua. Hai người tình cờ gặp lại trong đám cưới của cô cô nàng – Bạch Thiển và thái tử Dạ Hoa. Đối với Đế Quân, đây là lần đầu tiên chàng gặp Phượng Cửu. Còn trong lòng Phượng Cửu, Đế Quân lại là một chấp niệm. Thế nhưng, số mệnh trêu đùa. Khi xưa, nàng tìm mọi cách để gặp được Đế Quân mà bất thành, nay lại muốn tránh cũng không được. Khi nàng đã không muốn dây dưa, Đế Quân lại chú ý đến nàng.  Mối tình của Phượng Cửu và Đông Hoa chỉ có thể diễn đạt bằng bốn từ “duyên mỏng phúc mỏng”.  “Có một câu nói là: hữu tình duyên mỏng, hữu tình là nàng, duyên mỏng là nàng và Đông Hoa. Có một từ là phúc mỏng, nàng phúc mỏng nên mới gặp chàng, chàng phúc mỏng nên mới bỏ qua nàng”.  Câu chuyện của hai người ngỡ như một giấc mộng. Tỉnh lại, mọi thứ liền tan biến như sương khói. Thế nhưng, tình cảm dần chớm nở, chấp niệm mấy nghìn năm làm sao có thể buông bỏ.  Đông Hoa Đế Quân – con người lạnh lùng, lãnh đạm, trong mắt chỉ có đất trời sao có thể giữ chút tư tình cỏn con? Người ngoài cũng chỉ dám nhìn chứ không dám vọng tưởng. Ấy thế mà, bản chất Đông Hoa lại là một con người rất thú vị. Chàng là một người mặt dày biến thái. Có ở gần mới biết, chàng luôn tìm cách trêu chọc nàng. Một vị Đế Quân thì đã sao? Chàng vốn không quan trọng vấn đề thể diện. Một con người kì lạ như thế, đến tình yêu cũng khác thường. Chàng yêu nàng nhưng không thể hiện nồng ấm như cách của Phượng Cửu. Chàng ở bên cạnh, bảo vệ nàng, giúp đỡ nàng, khiến cho nàng trưởng thành hơn. Khi nàng bị vây hãm trong thế trận của Xà Tinh, chàng không quản trút bỏ mọi tiên khí, đơn độc dấn thân vào cứu nàng. Thứ tình cảm ôn nhu, bình lặng đấy há chẳng phải tình yêu?  Còn Phượng Cửu lại là một con người hoạt bát, hiếu động và vô cùng cố chấp. Nàng luôn yêu hết lòng, dốc cả ruột gan. Tình yêu của nàng bền bỉ, kiên cường và nồng nhiệt, nhưng nàng cũng rất tự ti. Bao lần thất bại trong kế hoạch tán đổ Đông Hoa khiến nàng luôn mơ hồ trước đoạn tình cảm của chàng. Nàng hạnh phúc vì yêu và được Đông Hoa yêu, nhưng nàng cũng lo sợ, lo sợ rằng thứ tình cảm ấy chỉ với chàng chỉ là thoáng qua.  Hai con người, hai tính cách trái ngược nhau, hai cách yêu cũng khác biệt. Yêu nhau nhưng ngây ngốc không nhận ra tấm chân tình của đối phương. Yêu nhau nhưng bị Thiên mệnh phán cả đời vô duyên. Vậy thì đã sao? Chỉ có họ mới sinh ra để dành cho nhau, để bù đắp những thiếu sót của đối phương. Và chỉ có sự khảng khái của Đông Hoa, sự cố chấp của Phượng Cửu mới dám chống lại Thiên mệnh, bảo vệ tình yêu của hai người.  Đọc qua nội dung, nhiều người sẽ nghĩ đây chắc là một cuốn sách ngược tâm đau lòng. Nhưng thực chất, Chẩm Thượng Thư là câu chuyện có chút bi nhưng vô cùng hài hước. Độ lầy lội của Đông Hoa đi kèm với sự ngây thơ, ngờ nghệch của Phượng Cửu tạo nên những tình huống dở khóc dở cười.  Tình yêu của Phượng Cửu làm cảm động trái tim sắt đá của Đông Hoa. Nhu tình của Đông Hoa cũng bình yên vỗ về những xúc cảm mãnh liệt của Phượng Cửu. Hai người cứ thế trêu đùa, cứ thế cố gắng, từng chút, từng chút một đổi lại kết cục không thể viên mãn hơn. Tình yêu chẳng phải là cố chấp yêu một người không kể đúng sai hay sao? Đã chọn được đúng người thì sao có thể dễ dàng buông tay vì sóng gió. Phượng Cửu và Đông Hoa đã làm nên một mối tình thần tiên đầy xúc cảm trong thế giới truyện ngôn tình. Nhân lúc mới đọc xong cảm xúc còn dào dạt, tự thấy bản thân nên viết đôi dòng review kỉ niệm kẻo để lâu lại thành bỏ xó như cái review Hoa tư dẫn :)) Chẩm thượng thư trông thế mà dài kinh khủng, chắc đây là bộ dài nhất của Đường Thất tính đến bây giờ. Nguyên việc xuất bản cũng phải chia làm 3 quyển đã đủ nói lên sự thật này rồi. Đọc toét cả mắt gần nửa ngày mới xong. So với phần một Thập lý đào hoa thì phải nói là vượt trội hơn hẳn ( thực ra thì mình cũng chưa đọc hết Thập lý đào hoa do truyện quá buồn ngủ, mới đọc đầu cuối thôi, chẳng được khoảng 40% nội dung cơ mà cũng đủ đánh giá), ít nhất không buồn ngủ ở đoạn đầu, ko có nhiều tên nhân vật khó nhỡ,tình tiết ko rối rắm liên tuc,.. Chắc tại thập lý đào hoa là tác phẩm đầu tay nên ko tốt lắm. Xây dựng nhân vật rất được, thích nữ chính hơn nam chính dù chị ấy tên Tiểu Bạch nên đầu óc cũng bị vậy hay sao ấy. Dù vậy mình vẫn đánh giá đây là nữ cường nam cường. Nguyên màn theo đuổi 2000 năm cũng quá đủ ấn tượng rồi :3. Nam chính siêu cấp mắt dày, chắc tại sống lâu quá nó vậy, tính tình hâm hấp, bị nữ chính bơ cho mấy lần là phải rồi. Mặc dù là rất khâm phục mấy anh tự nhận thiệt về mình nhưng mình vẫn thích những chi tiết đồng cam cộng khổ hơn nên có chút phản cảm với những cách giải quyết của Đông Hoa trong truyện. Bên cạnh đó, phải cảnh báo trước những bạn chưa đọc là đừng để việc ăn chay trong suốt quyển thượng lừa phỉnh, quyển hạ.. đặc biệt là nếu down bản ebook trên mạng như mình... bạn sẽ phải hứng chịu hàng loạt cảnh kiss, 1 cái bìa chương siêu gợi, và màn H đầu tiên trong truyện của Đường Thất dù viết cũng qua loa giống như trong Bên nhau trọn đời thôi =)). Tuy nhiên nói đi cũng phải nói lại, so với chuẩn mực là Hoa tư dẫn thì thực ra Chẩm thượng thư vẫn yếu thế hơn nhiều, có thể là do không khí huyền huyễn, tiên ma thì có thời gian dài nên không cần quá gấp gáp nên mạch truyện-giống Thập lý hoa đào, tương đối chậm, vài chi tiết vẫn gây buồn ngủ. Đọc quyển hạ rất là nản cái chỗ giải thích lòng vòng các kiểu lúc Phượng Cửu với Đông Hoa bị kẹt trong cái chi mộng gì đấy, mình bỏ phải đến nửa. Với lại việc bảo 2 cái ảnh không có duyên với nhau cũng là dẫn chứng cho việc 2 nhân vật chính không có duyên có phần hơi gượng ép, cái đấy như kiểu trùng hợp xong cứ bấu vào thôi. Ngoài ra không thích kết truyện :v , đáng lẽ phải làm thêm mấy cái ngoại truyện nữa mới đúng chứ, thế này đọc giả biết là HE mà vẫn thấy hẫng quá à.Viết ra mới thấy truyện này chỉ để nói chơi chứ bảo phân tích chi tiết thì chả có chi tiết nào mình tâm đắc như trong Hoa tư dẫn cả. Dù sao truyện của Đường Thất vẫn nên dùng 2 từ để tóm gọn: dễ đọc. Chỉ thế thôi
Cuộc gặp gỡ chí mạng tập 2 - Lưu Tiểu Mị
Tên ebook: Cuộc gặp gỡ chí mạng tập 2 (full prc, pdf, epub) Bộ sách: Cuộc gặp gỡ chí mạng Tác giả: Lưu Tiểu Mị Thể loại: Ngôn tình, Tiểu thuyết, Tình cảm, Văn học phương Đông Dịch giả: Phiêu Dương Số trang: 504 Kích thước: 14.5 x 20.5 cm Ngày xuất bản: 08-04-2013 Giá bìa: 109.000 ₫ Công ty phát hành: Camphongbooks Nhà xuất bản: NXB Văn Học Chụp pic: kararoxbee Type: Thảo Đào, akita.bone, Hien Pham (ken1106), vicky_250286, hanh25 ,Phương Trang Beta: Lizzy Tạo prc: Dâu Lê Nguồn: luv-ebook.com Ebook: Đào Tiểu Vũ eBook - http://www.dtv-ebook.com Giới thiệu: Sau một tai nạn giao thông thảm khốc, số phận đã gắn kết hai người vốn xa lạ lại với nhau. Lâm Uyển chứng kiến cái chết của vị hôn phu ngay trong phòng cấp cứu. Còn Trần Kình tìm mọi thủ đoạn để xóa dấu vết phạm tội của em trai mình trong lần đụng xe thảm khốc kia. Anh nói: “Theo tôi, cho dù là thủ đoạn gì cũng đều là để có thể đạt được mục đích, không có gì là tốt hay không tốt cả, chỉ có thích hợp hay không mà thôi. Cô có thể nói tôi máu lạnh không có nhân tính, bởi vì tôi có người tôi phải bảo vệ, chính vì vậy, tôi buộc phải tàn nhẫn với người khác.” Cô nói: “Thiện có thiện báo, ác có ác báo, không phải không báo mà là chưa đến lúc.” Về lý, cô hoàn toàn đúng, về tình, anh cũng không hề sai. Cô chiến đấu trong cuộc chiến bảo vệ lẽ phải, anh chiến đấu trong cuộc chiến bảo vệ người thân. Và rồi như một sức hút mạnh liệt trái chiều, anh cưỡng bức cô về cạnh mình. Day dứt, thù hận, yêu thương… họ cứ thế làm tổn thương nhau, rồi lại xóa lành những vết thương đó. Đến cuối cùng, lẽ phải liệu có trở về đúng chỗ? Và yêu thương có viên mãn tròn đầy? Chúng ta thường tự nhủ với mình rằng, những gì quá ngọt ngào sẽ khiến bản thân hài lòng nhanh chóng và cũng lãng quên nhanh chóng. Những câu chuyện có kết thúc quá đẹp sẽ khiến người đọc dễ rơi vào ảo tưởng, để rồi mơ mộng và lại thất vọng, cảm thấy hụt hẫng. Thế nhưng, chẳng ai muốn chối bỏ niềm vui, hạnh phúc và những gì mình xứng đáng được nhận. Có thể thấy, Cuộc gặp gỡ chí mạng tập 1 là một trong số hiếm hoi những tác phẩm có một cái kết đủ làm hài lòng mọi độc giả. Cả câu chuyện, mặc dù có những đoạn tranh đấu gay gắt, mãnh liệt, nhưng bao trùm lên đó là không khí ấm áp, hơi men của tình bạn, tình thân, tình yêu... Tất cả đều được đan lồng khéo léo, có chút cảm động, có chút hóm hỉnh, đáng yêu, như một món súp dễ ăn trong những ngày đông ấm áp. Một câu chuyện bình thường, rất bình thường nhưng chỉ cần để ý một chút thôi, chắc chắn chúng ta sẽ tìm được ý nghĩa riêng cho mình trong đó. Mời các bạn đón đọc Cuộc gặp gỡ chí mạng  của tác giả Lưu Tiểu Mị.