Liên hệ: 0912 699 269  Đăng nhập  Đăng ký

Huyền Thoại Porasitus (Thảo Dương)

Cuốn sách là câu chuyện về nàng công chúa chiến thần Anastasia - một trong những tác phẩm Việt Nam thu hút được nhiều sự quan tâm của cộng đồng mạng.

Huyền thoại Porasitus hay còn có tên gọi quen thuộc là Legend of Porasitus là tác phẩm thuộc thể loại giả tưởng, dã sử của tác giả Thảo Dương. Tác phẩm đã được đăng tải trên mạng từ năm 2003 từ khi Thảo Dương mới chỉ 15 tuổi, và sau 11 năm Huyền thoại Porasitus đã trình làng bạn đọc dưới dạng sách giấy.

Câu chuyện về nàng công chúa chiến thần Anastasia này đã trở thành một trong những truyện mạng Việt Nam thu hút được nhiều sự quan tâm nhất của cộng đồng mạng với hơn 100 website đăng tải, nhiều kết quả tìm kiếm trên Google và đạt hơn 2 triệu lượt xem.

Huyền thoại Porasitus là truyện dài giả tưởng về một lịch sử không có thật, nơi tồn tại những quốc gia hùng mạnh mang hơi hướm của thời kỳ Trung Cổ. Câu chuyện bắt nguồn từ sự diệt vong của vương quốc Porasitus xinh đẹp trước vó ngựa xâm lăng của đế quốc Henki tàn bạo, đẩy số phận của nàng công chúa cuối cùng của hoàng triều Porasitus vào một cuộc trả thù thấm đẫm máu và nước mắt.

Những tham vọng quyền lực, những âm mưu xâm chiếm, những trận đánh nảy lửa, những trò đùa số mệnh, những tình cảm nội tâm dằn xé được cất giấu trong những trang sách sẽ làm người đọc phải choáng ngợp. Tìm mua: Huyền Thoại Porasitus TiKi Lazada Shopee

Nét đặc sắc của Huyền thoại Porasitus trước hết nằm ở tài phác họa của tác giả khi xây dựng lên một xã hội với những quốc gia khác biệt rõ ràng về dân tộc, địa lý, phong tục, đặc trưng. Cách xây dựng nhân vật cũng là điểm mạnh của Thảo Dương khi đem vào Huyền thoại Porasitus hệ thống nhân vật đồ sộ với những phe phái, gia tộc, dòng dõi và đặc điểm khác nhau.

Trải dài trong Huyền thoại Porasitus là những cuộc viễn chinh xâm lược của quân đội Henki và sau đó là những xung đột quân sự để bảo vệ lãnh thổ giữa Henki và Serazan. Xen lẫn vào đó là những cuộc minh tranh ám đấu trong triều đình đế quốc, không hoàng gia nào là không tồn tại tranh chấp chính trị và không quốc gia nào là tránh được xung đột lãnh thổ, chỉ là cái giá phải trả là to lớn bao nhiêu thôi.

Huyền thoại Porasitus không chỉ là khúc bi ca về tình yêu mà còn ca ngợi những tình yêu sâu sắc mãnh liệt. Biết bao nhân vật trong truyện đã phải dằn vặt, đớn đau, thậm chí là hy sinh cả tính mạng vì tình cảm của mình. Thế nhưng tuyệt nhiên lại không có tình cảm nào nhuốm màu bi lụy.

Bằng trí tưởng tượng không có giới hạn, Thảo Dương đã viết nên một tác phẩm đậm tính anh hùng ca, có chút hơi hướm của những sử thi như Iliad và Odyssey với những trận chiến hào hùng, những con người mạnh mẽ và quả cảm, những âm mưu tranh đấu chính trị khôn lường và những tình cảm chân thành sâu sắc.***

Câu chuyện bi hùng này bắt đầu từ cái thuở xa xưa lắm rồi, khi mà cả tôi và bạn mới chỉ là những hạt bụi lơ

lửng trong vũ trụ của sự sống, khi mà ma thuật vẫn bùng lên dưới tay những bậc thầy pháp sư tài ba và những chàng hiệp sĩ vẫn mải mê lao vào trận chiến với các loài quái vật để tìm kiếm vinh quang.

Cái thuở ấy, ở một vương quốc giàu đẹp mang cái tên định mệnh Porasitus, vào một đêm trăng sáng cuối mùa thu năm trị vì thứ tám của vua Devis, trong hoàng cung lộng lẫy vang lên tiếng khóc chào đời của một đứa trẻ

-Thưa bệ hạ, hoàng hậu đã hạ sinh một tiểu công chúa. - Cô tì nữ hấp tấp chạy ra ngoài hành lang, nơi vua Devis đang bước vòng quanh cả trăm lần, tưởng chừng sắp nổ tung vì lo lắng. Mặt ngài sáng lên trong niềm vui rạng rỡ khi vội chạy vào phòng, theo sau là hai vị tiểu hoàng tử: Leon, tám tuổi và Gan, sáu tuổi.

Nhân đây cũng xin nói về hai vị hoàng tử này. Cả hai đều không phải là con của vị hoàng hậu hiện nay mà là của một hoàng hậu đã qua đời sáu năm trước sau khi sinh hoàng tử Gan. Leon có đôi mắt màu nâu nhạt, ấm áp, kiên định và mái tóc vàng kem hệt mẫu hậu. Thế nhưng cậu em Gan lại có mái tóc vàng sậm cùng đôi mắt sáng thông minh của phụ hoàng.

Trong căn phòng hoàng gia, hoàng hậu trẻ với khuôn mặt ửng hồng ôm trong tay một cuộn chăn bao gọn thân hình bé nhỏ đáng yêu. Một bé gái. Đôi mắt xanh của tiểu công chúa mở to, đẹp như hai viên ngọc quý. Một khuôn mặt ửng hồng đã sớm có những đường nét của nhan sắc tuyệt mỹ trong tương lai.

-Con ta sẽ là công chúa Anastasia. - Nhà vua tuyên bố.

Trông ông vô cùng hạnh phúc. Vâng, hạnh phúc như bất kì người cha nào trên thế gian này.

Hoàng hậu mỉm cười âu yếm:

-Và con gái yêu của chúng ta nhất định sẽ trở thành một đại mỹ nhân…

Lời của hoàng hậu chợt bị cắt ngang bởi hàng loạt tiếng la hét náo loạn bên ngoài vườn hoa. Một nữ tì hớt hải chạy vào báo, giọng đứt quãng:

-Thưa bệ hạ, xin…xin người mau ra ngoài…

Đức vua Devis nheo mày ngạc nhiên nhưng vốn đang vui vẻ, ông đứng dậy đi ra.

Bên ngoài là một khung cảnh vô cùng ấn tượng.

Vô số cánh hoa hồng màu đen thẫm đang từ trên trời tung xuống, cuộn lên trong những cơn gió mỏng. Một khung cảnh lạ lùng. Trăng sáng vằng vặc, làm nền cho một bóng người mặc áo choàng đen huyền bí đứng chót vót trên đỉnh tháp Bắc, ngọn tháp cao nhất trong cung điện. Người ấy không ngừng rải hoa xuống. Trên đỉnh tháp Nam ngay đối diện lại có thêm một người nữa mặc áo choàng đỏ sậm như máu, tay cầm đàn gảy nhịp

nhàng. Điệu nhạc du dương nhưng buồn thảm não lòng với những nốt ngân dài như hơi thở của gió miết trên nền trời đêm.

-Các người là ai?!? - Nhà vua Devis quát hỏi - Sao lại đến đây?

Thay cho câu trả lời, người mặc áo choàng đỏ cất giọng hát tuyệt hay mà đem đến cảm giác rợn người:

-Chúng ta đến để chúc mừng vì hoàng hậu đã hạ sinh tiểu công chúa xinh đẹp tuyệt trần. Chúng ta cũng đến để

chia buồn cho vương quốc Porasitus đáng thương. Ngày tàn của các người sắp đến. Lời nguyền từ hàng trăm năm trước rằng, vương quốc của nhà vua bị giẫm tan dưới vó ngựa tộc người tàn ác phương Bắc xa xôi. Hãy khóc, hãy cầu nguyện… trước khi máu chảy, thấm ướt những cánh đồng, làm những chùm nho có mùi tanh và mặn chát…

-Bệ hạ. - Hoàng hậu bế công chúa bước ra, yếu ớt phải nhờ tì nữ đỡ hai bên, mặt mày bà nhợt nhạt pha nỗi lo lắng kinh hoàng - Có chuyện gì thế ạ? Đó là những ai vậy? Họ hát cái gì thế?

-Ồ, chào công chúa đáng yêu nhất trên đời. - Người ban nãy hát tiếp, giọng vui hơn một chút, có điều đó lại là một niềm vui xa vắng - Nàng sinh ra khiến thế gian như vào mùa xuân rực rỡ tuyệt vời. Nhưng sắc đẹp là thuốc độc, nhuốm đầy máu tươi dưới vó ngựa của những chiến binh tóc đen tuyền...

-Im ngay! - Nhà vua giận dữ - Mi là ai mà dám vô lễ đến nhường ấy! Mi dám nguyền rủa con gái ta sao?!?

-Ôi, bệ hạ, hắn ta hát giống như một lời tiên tri vậy. - Hoàng hậu thoáng rùng mình, lo sợ ôm con gái bé nhỏ vào lòng như sắp có ai đến cướp mất của bà món quà tuyệt diệu này. Linh cảm của một người mẹ về tương lai đen tối đang chờ đứa con thơ ngây khiến bà tưởng chừng nghẹt thở vì kinh hãi.

Trước khi có bất cứ sự phản ứng phòng vệ nào của mọi người đang có mặt, người mặc áo choàng đen đã nhảy khỏi đỉnh tháp cao chót vót, đáp xuống ngay trước mặt gia đình hoàng tộc. Một chàng trai còn rất trẻ. Sở dĩ

chúng ta có thể khẳng định điều đó cho dù chàng che kín nửa mặt bằng thứ khăn voan đen ấy là vì sắc trong veo như thủy tinh của đôi mắt xám ánh bạc để lộ ra.

Trong và sáng. Chắc hẳn là một người con trai tuấn tú. Chàng chăm chú nhìn công chúa bé nhỏ và công chúa cũng mở to mắt nhìn lại.

-Chào người yêu dấu của ta. - Chàng trai dịu dàng nói.

Hoàng hậu vừa định thần được đã thét lên thất thanh và lùi lại sau lưng chồng trong khi hàng trăm cận vệ hoàng gia ào đến chĩa thẳng mũi thương vào người vị khách lạ lùng vừa xuất hiện.

-Mi là ai?!? - Nhà vua gầm vang như sư tử đang bảo vệ con thơ.

-Ta là kẻ lãng du mà ông không bao giờ muốn biết... - Giọng người đó bỗng chuyển thành một thứ âm thanh buốt giá sâu thẳm.

-Cái gì? Ai?

Nhưng người tự xưng là kẻ lãng du không quan tâm đến đức vua nữa, chàng mỉm cười trìu mến nhìn cô bé

trong cuộn chăn nhỏ:

-Ta đến đây vì em, người yêu dấu ạ. Định mệnh của chúng ta là ở đây. Nhưng chưa đến lúc, mười sáu năm nữa ta sẽ quay lại và mang em đi...

-Hỗn xược! Bắt lấy hắn! - Nhà vua quát. Ngài nghĩ bấy nhiêu chuyện lạ lùng thế là quá đủ!

Còn nhanh hơn cơn gió vùng thảo nguyên, chàng trai kì lạ biến mất trong một làn khói mỏng màu trắng bạc.

Công chúa Anastasia bất chợt nhoẻn cười ngây thơ. Và đôi mắt màu ngọc lam bừng sáng hơn bao giờ hết.

Đôi mắt trẻ thơ … Đôi mắt định mệnh … đã bắt đầu dõi nhìn cuộc đời đầy biến động, đau thương.

Bấy giờ đến lượt người mặc áo choàng đỏ chậm rãi bước đến, mái tóc dài màu nâu hạt dẻ tung bay phía sau lưng, huyền hoặc, phong thái ung dung, tao nhã. Mọi người cảnh giác lùi lại, không hẳn vì sợ hãi mà là bởi thứ

khí thanh khiết toả ra từ con người này thật quá sức tưởng tượng của người bình thường.

Chàng trai tóc nâu mỉm cười thật dịu dàng, khuôn mặt được che kín bởi một chiếc mặt nạ bạc:

-Tôi đến vì lời tiên tri. Mười sáu năm nữa, vương quốc này sẽ trở thành nấm mồ lớn nhất chưa từng có, bị san bằng dưới vó ngựa của tộc người phương Bắc. Hãy nhớ điều đó. Kẻ lãng du chỉ mang lại buồn thương cho công chúa mà thôi.

Cả gia đình hoàng tộc mở to mắt hãi hùng nhìn người vừa thốt ra những lời độc địa ấy. Đó không chỉ là những lời tiên tri mà đúng như lời hoàng hậu nói, nó cứ như là sự nguyền rủa. Nhưng chàng trai thì dường như chẳng quan tâm đến nỗi sợ hãi mà mình vừa gieo rắc, đôi mắt màu xanh đẹp như màu ngọc lục bảo tinh khiết nhất đang ấm áp nhìn sinh linh bé bỏng vừa chào đời, nói trìu mến:

-Tạm biệt công chúa xinh đẹp nhất trên đời, cầu cho trái tim nàng không được làm từ băng tuyết.

Người mặc áo choàng đỏ thoáng mỉm cười và rồi cũng biến mất nhẹ như làn gió ôn hoà.

Vua Devis ôm hoàng hậu vào lòng, vỗ về trấn an. Mắt ông dấy lên nỗi phiền muộn lo lắng. Niềm vui ban nãy dường như đã bị chôn vùi ở sâu, sâu lắm trong nỗi lòng sóng gió của ông lúc này. Cho dù hai người đó là ai thì công chúa Anastasia cũng đang bị đe doạ bởi những lời tiên tri mơ hồ. Là một người cha, đức vua không thể

cho phép ai hại đến con gái mình. Và với tư cách một vị vua, ông sẽ làm hết khả năng để bảo vệ con.

Công chúa Anastasia cười khúc khích thật lạ lùng trước nỗi lo lắng của những người xung quanh. Cô bé không ngủ li bì giống phần lớn những em bé sơ sinh khác. Điều đó khiến cho chúng ta cảm giác mơ hồ là dường như

bé hiểu được câu chuyện từ nãy đến giờ …

Điềm báo hay sao?

Chương 2

Thời gian trôi khe khẽ, nhẹ nhàng như những cơn gió ngày ngày vẫn ve vuốt cỏ xanh trên các thảo nguyên bao la của vương quốc Porasitus hiền hoà. Vậy mà đã mười lăm năm trôi qua, lời tiên tri mà hai con người năm xưa từng nói đang đến gần. Đức vua Devis và hoàng hậu ngày đêm lo lắng. Đức vua cảm thấy mình bất lực quá, ngài không biết phải làm gì để ngăn số mệnh đến gần và chạm bàn tay độc ác vào đứa con gái bé bỏng của mình. Nỗi u phiền đã nhuộm bạc mái tóc của ngài. Và trong khi các bậc tiền bối đang lo lắng như vậy thì những con người trẻ tuổi vẫn không hề hay biết…

-Anastasia! - Một chàng trai chừng hai mươi tuổi chạy vào cung điện Lency vừa mới xây dựng dành cho nàng công chúa yêu quý của đức vua Devis. Tóc vàng mềm như tơ, đôi mắt nâu ấm, không ai xa lạ, đó chính là nhị

hoàng tử Gan, một trong hai niềm hi vọng của thế hệ tiếp theo thuộc hoàng tộc vương quốc Porasitus.

Gan đang cố tìm cô em Ana xinh đẹp nhưng nghịch ngợm của mình trốn trong những dãy phòng trang nhã.

Cung điện này được xây bằng đá cẩm thạch trắng, có những hàng cột cao hình múi khế, thoáng đãng, khắp nơi là phù điêu chạm khắc chân dung một thiếu nữ trẻ vô cùng xinh đẹp. Mái tóc nàng mềm mại, ôm lấy khuôn mặt thanh tú, đôi mắt đầy thần khí … công chúa Anastasia.

Gan dừng bước trước bức tượng bằng người thật của em gái mình, chàng chạm tay lên đôi môi của bức tượng, mắt sáng long lanh một thứ tình cảm lạ lùng. Không ai có thể khẳng định cụ thể nó là gì, nhưng, có thể cam đoan rằng một người anh trai không bao giờ nhìn em gái mình như thế.

-Anh! - Một tiếng gọi trong veo vang lên chẳng khác nào tiếng chuông bạc.

Gan giật mình rụt tay lại, vừa kịp lúc cô gái, người được tả trong tất cả các bức tượng và tranh ở cung điện này, xuất hiện ở cuối căn phòng rộng lớn. Gan lập tức nở một nụ cười trìu mến, chứa chan yêu thương:

-Ana, anh tìm em mãi.

-Có chuyện gì vậy, anh? - Ana tung tăng chạy quanh anh trai, rực rỡ và rạng ngời như một tia nắng hiếu động của mùa xuân.

Những lọn tóc màu nâu hạt dẻ gợn sóng mềm mại rủ xuống vai, nàng nở nụ cười xinh đẹp và hướng đôi mắt sáng ngời về phía người đối diện. Ở cạnh nàng những bức tượng và phù điêu trở nên thô cứng và dường như hơi ghen tức.

Làm sao chúng có được đôi mắt long lanh nhường ấy?

Làm sao chúng có được nụ cười e ấp như đoá hoa hồng vừa hé nở buổi ban mai kia?

Nàng công chúa mới mười lăm tuổi tràn đầy sức sống hạnh phúc. Khi nhìn nàng, ai cũng bất giác thấy ấm áp và vui sướng lạ lùng.

-Phụ vương muốn em về chính cung ngay, khách từ vương quốc Henki đã đến rồi.

-Việc đó đâu liên quan đến em. - Công chúa bướng bỉnh nói, ngón tay thon của nàng quấn quấn một sợi tóc nâu mềm mại - Họ đến hay ở là chuyện của phụ vương và hai anh mà.

Gan cố tỏ ra cương quyết một chút, chỉ một chút thôi:

-Nào, mọi người đang đợi. Phụ vương muốn em có mặt thì em nên làm điều đó, Ana à.

Nhìn thấy vẻ van nài của anh trai, Ana đành tiếc nuối ngắm nhìn vườn hoa rộng lớn đầy thú vị xung quanh một lần nữa rồi nàng nhún vai:

-Được rồi, em sẽ đi với anh, không phải vì khách khứa gì đâu. Mà vì anh đấy, em sợ anh gặp rắc rối với phụ vương thôi.

Độc giả có thể tìm mua ấn phẩm tại các nhà sách hoặc tham khảo bản ebook Huyền Thoại Porasitus PDF của tác giả Thảo Dương nếu chưa có điều kiện.

Tất cả sách điện tử, ebook trên website đều có bản quyền thuộc về tác giả. Chúng tôi khuyến khích các bạn nếu có điều kiện, khả năng xin hãy mua sách giấy.

Nguồn: thuviensach.vn

Đọc Sách

Lời Nguyền U Ẩn (Tĩnh Thủy)
Trời đang vào hè, tối đến không khí nóng bức ngột ngạt đến tức thở, người lớn trẻ nhỏ ở vùng quê thường thì cứ vào buổi tối là đều kéo nhau ra sân trải chiếu ngồi nghe đài hóng mát, phe phẩy chiếc quạt nan... Gia đình ông Thái cũng vậy, ăn cơm tối xong, ông Thái mang ấm trà với cái ghế tựa ra giữa sân ngồi hóng gió cho mát. Ông Thái châm điếu thuốc lá, rít một hơi dài, uống ngụm nước chè rồi nằm ngửa trên chiếc ghế tựa ngắm nhìn bầu trời đêm, qua làn khói thuốc mờ mờ, ông lim dim chìm vào kí ức, hồi tưởng về những ngày tươi đẹp tuổi trẻ... Con Sóc dọn dẹp rửa bát xong, liền mang cái chiếu ra trải giữa sân, bật cái đài lên nghe cùng bố, tay thì gọt hoa quả. Ông Thái nằm trên ghế tựa, ngoái xuống nhìn đứa con gái yêu... Trong đêm tối chỉ sáng nhập nhòe cái bóng đèn vàng mắc trong nhà hắt ra, ông thấy sao con Sóc đẹp quá, đẹp giống y như mẹ nó ngày xưa...Dưới đây là những tác phẩm đã xuất bản của tác giả "Tĩnh Thủy":Độc Giang Cửu HuyềnLời Nguyền U ẨnMột Thời Vang BóngNghi Lễ Tế ThầnNgười Thầy Núi CốcThánh Địa TaraThiên Gia Môn - Kỳ Nữ Xứ Thanh HoaThiên Linh Cổ ThuậtĐộc giả có thể tìm mua ấn phẩm tại các nhà sách hoặc tham khảo bản ebook Lời Nguyền U Ẩn PDF của tác giả Tĩnh Thủy nếu chưa có điều kiện.Tất cả sách điện tử, ebook trên website đều có bản quyền thuộc về tác giả. Chúng tôi khuyến khích các bạn nếu có điều kiện, khả năng xin hãy mua sách giấy.
Lỗ Ban Sát Thước (Lâm Gia Thái Bảo)
Mời quý thính giả cùng đón nghe truyện ma tâm linh dài kỳ Lỗ Ban Sát Thước của tác giả Lâm Gia Thái Bảo. Qua phần kể chuyện MC Nguyễn Huy mời quý vị chúng ta cùng đón ngheĐộc giả có thể tìm mua ấn phẩm tại các nhà sách hoặc tham khảo bản ebook Lỗ Ban Sát Thước PDF của tác giả Lâm Gia Thái Bảo nếu chưa có điều kiện.Tất cả sách điện tử, ebook trên website đều có bản quyền thuộc về tác giả. Chúng tôi khuyến khích các bạn nếu có điều kiện, khả năng xin hãy mua sách giấy.
Huyết Ngải Rắn Báo Thù (Trần Đan Linh)
Huyết Ngải Rắn Báo Thù là một câu chuyện ma kinh dị của tác giả Trần Linh, được người đọc Nguyễn Huy truyền đạt qua đoạn audio Mp3. Câu chuyện xoay quanh một con rắn độc có tên là Huyết Ngải, từng bị giết bởi một nhóm người vì lý do bất chính. Sau khi chết, linh hồn của Huyết Ngải không thể siêu thoát mà vẫn còn đọng lại trên thế giới này với mục đích báo thù cho chính mình. Những người đã giết chết Huyết Ngải bị truy đuổi và ám ảnh bởi linh hồn của con rắn. Họ phải đối mặt với những hiện tượng kì lạ, những ám ảnh đáng sợ để trả giá cho tội ác mình đã phạm. Truyện ma Huyết Ngải Rắn Báo Thù sẽ khiến cho người nghe cảm thấy sợ hãi với những tình tiết kinh dị và huyền bí. Hãy cùng nghe và cảm nhận câu chuyện này để hiểu rõ hơn về sức mạnh của linh hồn và sự trả thù không thể tránh khỏi.Dưới đây là những tác phẩm đã xuất bản của tác giả "Trần Đan Linh":Đạo Sĩ Nhân GianHình Hài Lang SóiHuyết Ngải Rắn Báo ThùGiao Thương Cõi ÂmĐộc giả có thể tìm mua ấn phẩm tại các nhà sách hoặc tham khảo bản ebook Huyết Ngải Rắn Báo Thù PDF của tác giả Trần Đan Linh nếu chưa có điều kiện.Tất cả sách điện tử, ebook trên website đều có bản quyền thuộc về tác giả. Chúng tôi khuyến khích các bạn nếu có điều kiện, khả năng xin hãy mua sách giấy.
Hình Hài Lang Sói (Trần Đan Linh)
Tháng 8 mùa Thu tiết trời thật lạ, những cơn mưa ngâu lất phất bay, những cơn gió se lạnh thổi qua nhẹ nhàng làm cho những cánh hoa nhỏ xinh trong vườn khẽ rung rinh lay động. Mùi hương hoa phảng phất quanh đây đưa lại thật dễ chịu. Bà Ngọc từ trong nhà bước ra, thấy trong chậu có mấy cành hoa bị gãy bà nâng niu trên tay chẹp lưỡi tỏ vẻ luyến tiếc, quay qua nói với người làm: “ Các cậu khiêng bàn ghế cẩn thận. Đây là vườn hoa do chính tay con gái tôi chăm sóc, chỉ cần gãy vài nhánh như vậy thôi cũng làm con bé xót.” Mấy người đang sắp bàn ghế nhìn bà Ngọc gật đầu, họ lại lom khom làm tiếp công việc của mình. Thi thoảng, giọng của người quản lý vang lên nhắc nhở: “ Các anh cẩn thận một chút, đừng làm hư hỏng vườn hoa của gia chủ..” Bà Ngọc ngắm nhìn quang cảnh lễ cưới của con gái mình một vòng, gật gù hài lòng. Hôm nay là đám cưới của Xuân An, cô con gái út của bà Ngọc, người mà bà xem trọng và yêu thương hơn cả chính bản thân mình. Tìm mua: Hình Hài Lang Sói TiKi Lazada Shopee Nhà bà thiếu gì tiền, một đại gia buôn bán bất động sản có tiếng ở mảnh đất sài thành như bà thì việc tổ chức một đám cưới trong mơ, đẹp như trong truyện cổ tích cho cô con gái rượu của mình thì cũng chẳng có gì làm lạ. Chợt bên kia có tiếng ly chén bể choang choảng khiến bà Ngọc chú ý. Bà nheo mắt liếc qua bên đó,thấy một con mèo đen nhà ai chạy nhảy bị vướng vào một chiếc khăn trải bàn làm cho ly chén rơi xuống đất vỡ toang. Bình nước ép trái cây cũng vì thế mà đổ lên chiếc khăn trải bàn, loang nổ một màu đỏ như máu. Bà cau mày, không hài lòng. Chỉ tay định nói điều gì đó nhưng lại thôi. Tiếng ông Sơn chồng bà từ phía sau lưng gọi, bà quay lại, nhìn chồng mỉm cười. - Vô nhà đi em, chuẩn bị đón khách tới. Bà bước đi mà đầu vẫn ngoảnh lại nhìn tấm khăn trải bản nhuộm đỏ bởi bình nước trái cây, tự dưng thấy lòng rối bời, ông Sơn thấy vợ mải nhìn sau lưng tặc lưỡi trấn an: “ Thôi, không sao, buổi lễ chưa diễn ra cứ để cho mấy đứa nó dọn. Đừng rầy la tụi nó trong ngày vu quy của con gái, mất vui.” Bà Ngọc nở cười gượng gạo gật đầu lẽo đẽo đi theo chồng, chỉ là bà muốn đám cưới diễn ra thật long trọng, thật hoàn hảo, mà không được xảy ra bất cứ sai sót gì. Đó là điều hiển nhiên và cũng là tâm lý chung của các bà mẹ trong ngày vu quy của con gái. —- Xuân An ngồi trước gương, trông cô thật lộng lẫy trong chiếc váy cô dâu màu trắng thật đẹp. Người thợ trang điểm cài bông hoa cuối cùng lên mái tóc cho cô, mỉm cười hỏi. - Cô chủ thấy thế nào? Có cần tôi chỉnh sửa lại gì không? Xuân An tuy là một tiểu thư con nhà giàu nhưng cô sống rất giản dị và hoà đồng cùng mọi người, thấy ai cũng thấm mệt khi mà phải dậy sớm đến đây trang điểm cho cô từ hơn 3h sáng đến giờ nên cô không làm khó họ. Xuân An nghiêng bên nọ, quay bên kia, nở một nụ cười thật tươi nói: “ Chị Phương, như vậy là đẹp lắm rồi ạ. Em rất ưng tay nghề Makeup của chị. Nó nhẹ nhàng không quá đậm nhưng không làm cho người ta quê mùa. Rất hợp gu của em, em cám ơn chị.” “ Chỉ cần cô chủ thấy ưng mắt thì tôi cũng vui. Làm nghề như chúng tôi hạnh phúc nhất vẫn là nhìn thấy khách của mình rạng rỡ trong ngày cưới.” Cô Xuân An đẹp lắm, đẹp nhất trong những cô dâu tôi trang điểm. Thu dọn đồ nghề xong Phương xin phép xuống dưới nhà kiếm cái gì ăn lót dạ. Cô vẫn phải ở lại cho đến khi hôn lễ kết thúc. Bà Ngọc bỏ tiền thuê trọn gói mời tiệm cô đến đây trang điểm cho con gái mình và mọi người, số tiền bà ấy bỏ ra thuê cũng không phải là ít. Nhưng tiền bạc không là mối bận tâm với bà, miễn sao con gái bà thật xinh đẹp trong ngày trọng đại của đời mình,thì bà mới mãn nguyện.Dưới đây là những tác phẩm đã xuất bản của tác giả "Trần Đan Linh":Đạo Sĩ Nhân GianHình Hài Lang SóiHuyết Ngải Rắn Báo ThùGiao Thương Cõi ÂmĐộc giả có thể tìm mua ấn phẩm tại các nhà sách hoặc tham khảo bản ebook Hình Hài Lang Sói PDF của tác giả Trần Đan Linh nếu chưa có điều kiện.Tất cả sách điện tử, ebook trên website đều có bản quyền thuộc về tác giả. Chúng tôi khuyến khích các bạn nếu có điều kiện, khả năng xin hãy mua sách giấy.