Liên hệ: 0912 699 269  Đăng nhập  Đăng ký

Chờ Tôi Có Tội

Văn án: Anh nói: “Mọi người đều phán định anh có tội, em thì sao?” Cô nói: “Có lẽ vậy.” Anh mỉm cười: “Vậy em định làm thế nào?” Cô nói: “Tìm kiếm chứng cứ, rửa sạch nỗi oan cho anh. Hoặc là bắt anh, rồi đợi anh.” Anh nói: “Được, nói phải giữ lời.” "Đợi khi tôi có tội" là cuốn truyện thứ 5 mang đề tài trinh thám của Đinh Mặc, đối với mình nó là sự kết hợp của Ốc sên, Nhắm mắt và cả Ký ức. Nó thừa kế nhiều ưu điểm từ các tác phẩm đó, tuy nhiên tác phẩm cũng có kha khá điểm trừ.   Trước hết là những điểm cộng, như bao tác phẩm trước Đinh Mặc luôn xây dựng thành công tính nhất quán của nhân vật, các nhân vật chính luôn là những người có tam quan đúng đắn, hi sinh mạng sống vì người dân, không ngừng truy đuổi tội phạm. Các vụ án kế lồng trong kế khó đoán, hint cài cắm từ đầu nên phải đọc kĩ từng chi tiết. Tuy nhiên trong tác phẩm này điểm sáng nhất lại không thuộc về nam nữ chính mà là nam phụ La Vũ. Có thể nói La Vũ là nhân vật mình thích nhất tác phẩm, con người ấy nửa chính nửa tà, xuất hiện ban đầu ai cũng đinh ninh là phản diện, nhưng hóa ra chàng trai ấy lại là cảnh sát ngầm. La Vũ mới ngoài hai mươi đã được tổ chức giao cho nhiệm vụ lớn phải cung cấp, phá hủy đường dây buôn ma túy. Anh ở trong tổ chức lâu đến nỗi mà chính anh còn tưởng rằng mình đã trở thành một kẻ xấu, chứng kiến bao đồng đội hi sinh anh chỉ đành cắn răng tiếp tục hoàn thành nhiệm vụ. Cấp trên thay đổi bao lượt, bạn bè từng học chung cho rằng anh là kẻ xấu, anh cũng mặc kệ để hoàn thành nhiệm vụ. Đến khi gặp được Vu Minh Hứa, anh đã từng có một ước mơ sẽ được có một gia đình bên cô. Tiếc thay ước mơ ấy không bao giờ thành hiện thực, lời bông đùa cô nhặt xác cho anh như một điềm báo trước. Người chiến sĩ ấy hi sinh thầm lặng đến một đám tang đúng nghĩa cũng không có, thậm chí gia đình anh cũng không được biết rõ về sự hi sinh của anh để tránh bị trả thù. Thân phận nằm vùng đã xác định cho La Vũ không có đường lui, anh ghen tị thật nhiều với Ân Phùng khi anh ta là màu trắng có thể đường hoàng bên cô gái anh yêu, còn anh chỉ có thể yêu cô gái ấy trong âm thầm. Nhân vật nam phụ thứ hai cũng ấn tượng hơn Ân Phùng đó là Cảnh Bình. Với anh này mình chỉ biết tặng cho chữ đúng người sai thời điểm. Mọi mặt anh đều xứng với Vu Minh Hứa nhưng tiếc thay anh đã đến sau Ân Phùng. Anh là đội trưởng cảnh sát phòng chống ma túy ở khu vực Vân Nam phức tạp. Mình đã từng đi du lịch Vâm Nam và xin xác nhận điều này vì cứ cách một khoảng lại có bốt cảnh sát. Cuộc sống của Cảnh Bình luôn trong trạng thái ngàn cân treo sợi tóc, anh trở thành đích ngắm cho bao tên tội phạm. Đến thành phố Tương hòng tìm đồng đội ai ngờ lại là nhặt xác cho người ấy. Cuộc đời cảnh sát bạc bẽo lắm chả biết sẽ hi sinh lúc nào. Biết rằng cuộc chiến ma túy sẽ không có hồi kết nhưng anh vẫn không ngại giữ vững niềm tin của mình. Nếu không phải Ân Phùng, mình tin Cảnh Bình là người xứng với Vưu Minh Hứa Nhất. Cố Thiên Thành - tên tội phạm đầu tiên của tổ chức Kẻ trừng phạt xuất hiện trong truyện khiến cho mình và kha khá người đứng sai đội hình. Gã là một người thành công đến muộn, bị bạn gái bỏ rơi, ung thư giai đoạn cuối nên trả thù xã hội. Gã có một sự ám ảnh không hề nhẹ với Vưu Minh Hứa khi trong phòng gã có hàng loạt tranh ảnh về cô. Nếu như bạn gái gã không bỏ đi, biết đâu gã đã không sa ngã vào vực sâu vạn trượng. Tiếc thay cuộc đời này không có nếu như, kẻ ác sẽ phải chịu sự trừng phạt. Dù nhân vật phụ có ấn tượng ra sao thì tất cả họ chỉ là những nét chấm phá trong cuộc đời nam nữ chính. Lần đầu tiên trong lịch sử Đinh Mặc cho người thân của nam nữ chính là tội phạm, để rồi từ đó triển khai câu chuyện và mở ra những bí mật về họ. Nữ chính Vu Minh Hứa sống với ông bà, mẹ là cảnh sát hi sinh từ khi cô còn nhỏ, bố cô là trùm trong tập đoàn tội phạm ma túy. Mọi thông tin về bố cô được bảo mật cho đến khi Vưu Minh Hứa bị La Vũ phát hiện ra bí mật ấy. Từ đó khám phá thêm cả cái chết của mẹ cô cũng như những mối quan hệ khác. Với mình Vu Minh Hứa là cảnh sát tốt khi cô ấy hoàn thành nhiệm vụ của mình, đặt bản thân mình vào nguy hiểm để giải cứu người dân, không bao giờ muốn mình trở thành gánh nặng cho người khác. Là "chị Vưu" đầu tàu trong đồn cảnh sát, đánh nhau bách chiến bách thắng. Cô mạnh mẽ nên khá nhiều người khó tưởng tượng được ai sẽ lọt vào mắt xanh của cô. Ân Phùng chính là người tập hợp những điều cô không ưa nhất. Khi mất trí nhớ đáng yêu bao nhiêu thì khi tỉnh lại đáng ghét bấy nhiêu. Tuy nhiên trái dấu thì hút nhau. Một Ân Phùng - Vưu Anh Tuấn mất trí luôn mè nheo quan tâm cô hết lòng, thậm chí sẵn sàng hi sinh cả tính mạng vì cô. Một Ân Phùng tỉnh táo lại gạt bỏ hết mọi cảm xúc về cô vì người đàn ông ấy cho rằng tình cảm là thứ không đáng tin cậy nhất trên đời này. Nếu nhìn từ bên ngoài thì Ân Phùng là dạng playboy khiến độc giả vốn quen nam chính sạch hơn ô mô nhà Mặc ghét bỏ, nhưng hóa ra tất cả chỉ để giải khuây cho một tâm hồn đầy cô đơn. Ân Phùng là một trong những nam chính trượng nghĩa, hi sình vì người khác nhất mà mình từng biết. Nếu S trong Ký ức nuôi một đám biến thái đi hại người thì Ân Phùng sống chung với một đám biến thái và hướng họ đến cái thiện. Trần Phong đã từng bên bờ sụp đổ tự sát được Ân Phùng thu làm trợ lý. Mỗi người bên Ân Phùng có thể đã từng là tội phạm, nhưng nhờ anh cảm hóa họ đã quay lại con đường lương thiện và không ngần ngại sống chết vì anh. Ân Phùng lương thiện đến thế nên khi bị tra tấn cho đến mất trí anh vẫn không đánh mất bản ngã của mình. Anh làm bất cứ điều gì cũng không ngại đặt mình vào nguy hiểm bởi lẽ với anh lan tỏa điều thiện là quan trọng nhất. Truyện có độ dài 348 chương với nhiều vụ án nhưng hai vụ án thực sự gây ấn tượng khiến mình và nhiều người nổi da gà là đường dây cho vay nặng lãi và vụ phá hủy tập đoàn ma túy của La Vũ. Cả hai vụ đều đầy twist, âm mưu lồng trong âm mưu, án lồng trong án, hai vụ án đánh dấu sự ra đi của hai người lấy bao nước mắt của độc giả. Đôi lúc mình đã mong Mặc kết thúc ở vụ án đường dây ma túy thì thực sự Đợi khi tôi có tội đã trở thành tác phẩm trinh thám xuất sắc nhất của Mặc. Ngoài những điểm cộng đã kể trên thì điểm trừ to lớn là viết dai viết dài viết dại, và phần Mặc sửa từ chương 317 khiến mình thực sự thất vọng không hề nhỏ. Sau vụ án đường dây ma túy là vụ án mô phỏng giết người. Mình đoán có lẽ hồi tổ chức sát thủ bảy người trong Ky ức thì Mặc vẫn chưa viết được hết tội ác nên chưa thỏa mãn, do đó kéo thêm tình tiết, nhưng với minh Mặc cứ viết dài là bị hụt hơi và bôi ra khiến người đọc siêu nản. Sau đó Mặc đã lấy lại niềm tin cho mình bằng vụ ở đài truyền hình, tuy nhiên không biết vì thế lực nào đó mà lại sửa và cắt đi biến thành đó chỉ còn là âm mưu trên trang giấy. Ai đã đọc lại sửa bảo đảm hụt hẫng ghê gớm như mình. Biết rằng Mặc muốn có một cái kết thúc hoàn chỉnh cho tội phạm và nhân vật nam nữ chính, nhưng việc đập toàn bộ khiến người theo Mặc lâu năm như mình thất vọng. Có thể đối với những người dễ tính thì cuốn này sẽ là một cuốn đọc được của Đinh Mặc, song với mình nó là một sự thất vọng lớn. Có lẽ sau Nhắm mắt 2 quá chỉn chu mình đã mong đợi tác phẩm này sẽ là một sự bùng nổ, vậy nên khi tất cả không đi theo chiều hướng mong đợi mình đã cực kì thất vọng. Nếu đọc online cuốn này thì được, còn nếu bảo mình mua sách thì câu trả lời là không. Rate: 2,5/5 *** Tầng mây u ám che phủ bầu trời xanh thẳm, dãy núi sẫm màu trùng trùng điệp điệp, rừng cây xanh bạt ngàn trải dài chân núi. Xa hơn nữa là những màu vàng đậm, vàng nhạt, muôn vàn màu sắc của cây cỏ hoa lá đan xen lẫn nhau trên thảo nguyên mênh mông. Trước mắt là con đường quốc lộ xám trắng. Trời đổ mưa nhỏ, gió dần nổi lên. Những chú cừu non vẫn ăn cỏ bất chấp gió mưa, chúng ngẩng đầu nhìn Vưu Minh Hứa. Cô không ngờ đất Tây Tạng tháng Sáu còn lạnh như vậy nên chỉ mặc chiếc quần chống thấm cùng áo phông, bên ngoài khoác chiếc áo khoác mỏng. Mái tóc buộc đuôi ngựa được cuộn gọn dưới lớp mũ bảo hiểm. Dù lạnh nhưng chiếc xe đạp địa hình của cô vẫn duy trì tốc độ ổn định. Xung quanh vắng vẻ không một bóng người. Cô ngẩng đầu nhìn sắc trời rồi cúi đầu xem đồng hồ, hành trình hôm nay cứ vậy thôi, hiện tại cần tìm một chốn nghỉ chân đã. Song vùng đất này hẻo lánh, dân cư thưa thớt, chỉ có một vài dân phượt mới thường đặt chân tới đây. Cô đi thêm một quãng, chẳng mấy đã đến bốn giờ chiều, bầu trời càng xám xịt, vẻ âm u bao trùm chân núi. Mưa cũng ngày một thêm nặng hạt. Vưu Minh Hứa vừa mệt vừa đói, cô dựng xe bên vệ đường, lấy chút socola và lạp xưởng từ trong túi xách ra, chậm rãi thưởng thức. Mười mấy phút sau, chỉ có duy nhất một ông chú trung niên lái chiếc xe máy cũ kĩ mang biển số địa phương đi qua chỗ cô. Vưu Minh Hứa vẫy tay xin đi nhờ nhưng người đó phóng vụt qua như không nhìn thấy. Vưu Minh Hứa tiếp tục bình thản dựa cây, gặm nhấm cây lạp xưởng lạnh ngắt. Không bao lâu sau, một thanh niên trẻ tuổi với mái tóc dài lái mô tô về phía cô. Vưu Minh Hứa yên tĩnh quan sát người đó. Gã có nước da ngăm đen, mặc chiếc áo khoác denim, tướng mạo đểu cáng, đôi mắt không ngừng nhìn ngó Vưu Minh Hứa. Gã dừng xe cạnh cô hỏi: “Đi đâu thế?” Đúng lúc này, cô lại nhìn thấy một chiếc ô tô tiến đến từ phía sau. Đèn xe sáng chói dưới mưa nên cô nhất thời không nhìn rõ khuôn mặt người lái. Cô hất cằm ra hiệu cho gã thanh niên lái mô tô biết về hướng đi của bản thân. Gã hỏi: “Một mình à?” Vưu Minh Hứa cười đáp: “Không, còn mấy người bạn nữa, bọn họ đang ở phía sau, tôi đi nhanh nên đến trước.” Gã im lặng, ánh mắt sâu xa, bàn tay đặt trên tay lái cũng bất động. Chiếc xe phía sau đi qua người họ với tốc độ chậm rãi. Tầm nhìn Vưu Minh Hứa vượt qua gã thanh niên, cách lớp cửa kính xe đọng nước, cô thấy một người đàn ông da trắng bóc, gương mặt không có nét của người bản địa, đầu đinh cùng ngũ quan sắc nét. Người đó mặc chiếc áo khoác màu đen, cổ áo được kéo dựng lên để lộ một phần cổ và yết hầu. Rất đẹp trai, hơn nữa còn là nét đẹp của một người đàn ông cứng rắn.   Mời các bạn đón đọc Chờ Tôi Có Tội của tác giả Đinh Mặc.

Nguồn: dtv-ebook.com

Xem

Trời Sinh Một Đôi - Đông Thanh Liễu Diệp
Tứ cô nương Chân gia tranh cường háo thắng, ích kỷ ham hư vinh… Hao tổn tâm cơ sắp đặt, thiết kế cùng thế tử Trấn Quốc công rơi xuống nước… Sau đó... Một kẻ tham ăn ngay khi Chân tứ cô nương rơi xuống nước đã xuyên vào... *** Trời Sinh Một Đôi là bộ truyện xuyên không, trọng sinh gia đấu vô cùng hài hước, nam nữ chính trong truyện cứ như bị định mệnh trêu đùa. Nhất là nam chính, những gì hắn làm đều gây ra hậu quả hối hận sau này. Hiện tại truyện đã cập nhật hơn 470 chương và đang được bạn trẻ Việt ủng hộ đón đọc. Đông Thanh Liễu Diệp cây bút online đa tài có thể biến tấu một cốt truyện không mấy mới mẻ trở nên hấp dẫn người đọc. Lời văn phong phú, tự do, nội dung vừa hài hước vừa ngược tâm, tại sao trời cho hắn trọng sinh được rồi, cớ sao còn để nữ tử như nàng xuyên không? Ngày hôm đó sao lại muốn bóp cổ nàng chết quách đi? Cũng vì hắn sợ cái tương lai mà bản thân mình trải qua, sợ bị nàng hãm hại đến mất mạng? Chi tiết đó khá hài hước, dù rằng nó đang ngược đấy. Bạn có thể tìm thêm nhiều truyện cùng thể loại tại truyện xuyên không hài. Chuyện kể về hai nhân vật chính là Thế tử La Thiên Trình và Chân Diệu, với tên gọi thân mật một chút thì La Thiên Trình là Cẩn Minh, còn Chân Diệu là Kiểu Kiểu. Phải nói xuyên suốt bộ truyện trời sinh một đôi là hành trình đau khổ vì cười quá nhiều của độc giả, và nam chính. Nào là Thế tử lạnh lùng, lãnh đạm với mọi người, tạo nên một bức tường vững chắc, từ khi có sự xuất hiện của Chân Diệu hiện đại thì tôn nghiêm của hắn như bị vức hết tất thảy. Nói về Thế tử La Thiên Trình trước tiên, hắn có một quá khứ không tốt đẹp, thật ra là tương lai mới đúng. Vì bị những người xung quanh hãm hại, người thân và ngay cả người vợ Chân Diệu của mình, khiến hắn “dứt áo ra đi” khi còn rất trẻ. Sau đó trời thương cho hắn trọng sinh trở về lúc mười mấy tuổi. Với trí nhớ về kiếp trước hắn bắt đầu lên kế hoạch trả thù, và Chân Diệu cũng không thoát khỏi danh sách của hắn. Nhưng Thế tử La Thiên Trình thông minh, mưu mô nào ngờ một Chân Diệu mới hoàn toàn đã xuất hiện vào thời điểm hắn trọng sinh chứ? Đây được xem là điểm dở khóc dở cười với nam chính mà tác giả tạo ra, Chân Diệu ban đầu vẫn còn là Chân Diệu, nhưng mà lúc hai người họ giao tranh lần đầu tiên rớt xuống nước. Chân Diệu hiện đại đã xuyên không, tá thi hoàn hồn vào thân xác Chân Diệu hiện tại, mặt đối mặt cùng hắn dưới nước. Đời nàng lần đầu được nhìn thấy mỹ nam như thế, lại chẳng ngờ tên mỹ nam mặt đen nàng cư nhiên muốn bóp chết nàng? Ấn tượng đầu tiên của Chân Diệu đối với Thế tử La Thiên Trình chẳng khác nào một tên biến thái, cuồng giết người, nam nhân đẹp như họa có khối trí óc không được bình thường. Nói chung là định mệnh mà, tác giả sắp đặt số phận trớ trêu như vậy cũng vì có ý riêng, sau này vì việc của hôm nay hắn muốn ẵm vợ Chân Diệu về nhà là quá trình đi trên con đường gian nan, khổ tận tâm can. Nữ chính Chân Diệu hiện đại là một con người thông minh, khôn khéo, nàng rất biết cách làm vừa lòng người khác. Cho nên rất nhanh lấy được sủng ái từ mọi người trong nhà, chỉ riêng với La Thiên Trình nàng tránh như tránh tà, thấy hắn từ xa đã muốn chạy mất dép. Ấn tượng ban đầu quá xấu dẫn theo một dàn hệ lụy dở khóc dở cười về sau. Còn La Thiên Trình ấy, rõ ràng là chán ghét nàng đến tận xương tủy chỉ muốn giết chết nàng tránh hậu họa sau này. Vậy mà trái tim từ bao giờ không để ý, không nghe lời đã yêu nàng mất rồi. Bất quá mỗi lần định bắt chuyện thì nàng đã cao bay xa chạy, La Thiên Trình ngày đêm đau khổ, nay phải thêm một dạng kế hoạch bắt người vợ về nhà, dù rằng hai người có hôn ước sẵn rồi. Chân Diệu có trốn cỡ nào cũng không thoát khỏi, nhưng hắn lại muốn mang nàng, mang luôn cả tình yêu của nàng trở về bên cạnh cơ. La Thiên Trình rất khó khăn để học cách lãng mạn, vào một ngày trăng thanh gió mát, hay khung cảnh tựa thiên tiên. Nhủ trong lòng sẽ nói và hành động lãng mạn khiến trái tim thiếu nữ của Chân Diệu ngã gục, nhưng lần nào cũng bị Chân Diệu phá nát toàn diện. Không ưa chính là không thích, mà không thích thì sự xuất hiện ấy rất chướng mắt. Ôi, nhiều lần La Thiên Trình bị nàng chọc đến xanh mặt nhưng vẫn mỉm cười nén xuống. Truyện thiên về sủng và hài, thật ra cũng không ngược nhiều đâu. Nói chung là sau này La Thiên Trình cũng hoàn hảo ẵm được Chân Diệu về nhà, nhưng hành trình trở thành thê nô sẽ cho bạn những phút giây không biết sặc. Vì bộ truyện khá dài, vẫn chưa hoàn thành nên có vẻ hơi thách thức khả năng kiên nhẫn của độc giả. Liệu kết cục của họ có viên mãn hay không? *** “Trời sinh một đôi” là một câu chuyện nữ chính xuyên không, nam chính trọng sinh đầy rắc rối, mà nói một cách khác đây chính là quá trình từ rèn giũa biến một “mặt lạnh nam nhân” thành một “thê nô chính hiệu”. Truyện rất hài, bảo đảm mọi người sẽ cười đến bể bụng vì mấy tình huống dở hơi của cặp nam nữ chính nhí nhố ấy. Chẳng là kiếp trước nam chính – Thế tử La Thiên Trình bị hại cho thê thảm nên khi được trọng sinh lại năm mười mấy tuổi đã chuẩn bị tốt kể hoạch trả thù, kể cả người vợ kiếp trước là nữ chính – Chân Diệu. Chàng dụng tâm sắp đặt âm mưu để trả lại cho tất cả những người kiếp trước hại chàng, chàng cũng không tính tha cho Chân Diệu, con người đã kéo chàng vào đường chết. Nhưng nào ngờ, Chân Diệu đã không còn là Chân Diệu của kiếp trước nữa rồi. Nàng vốn là cô gái hiện đại, lại xuyên không đến đây. Trận giao đấu đầu tiên của hai người là khi họ cùng nhau rơi xuống hồ nước. Chính lúc đó La Thiên Trình đã trọng sinh và Chân Diệu cũng xuyên không tới đúng lúc đó. Khi La Thiên Trình nhìn thấy Chân Diệu chỉ muốn bóp chết nàng cho rồi. Chính vì vậy nên ấn tượng của Chân Diệu với thế tử La chính là tên biến thái, cuồng sát. Đây chính là cục đá cản đường trong con đường theo đuổi vợ gian nan của La Thiên Trình. Về sau không biết bao lần La Thiên Trình phải hối hận xanh ruột vì hành động hôm nay nữa… Nữ chính bằng sự thông minh, khéo léo mà lấy được sủng ái của những người trong nhà, nhưng đối với La Thiên Trình thì nàng né từ xa rồi, nàng tránh như tránh tà vậy. Khổ là hôn ước giữa hai người đã định rồi nên dù có né như thế nào hai người vẫn bị kéo về với nhau. Nói đến La Thiên Trình là cả một câu chuyện dài. Rõ ràng là chán ghét Chân Diệu vậy mà không biết tự bao giờ chàng lại bắt đầu để ý, quan tâm nàng chứ. Mà ấn tượng của Châu Diệu về thế tử La đâu phải tốt đẹp gì, bởi vậy quá trình ôm được mỹ nhân về nhà cũng không phải ngày một ngày hai. Quá trình thay đổi ấn tượng của La Thiên Trình phải gọi là khổ tận cam lai. Bị Chân Diệu làm tức điên cũng chỉ có thể nghẹn xuống mà thôi. Buồn cười nhất là mấy cảnh anh nam chính mãi mới xây dựng được một khung cảnh lãng mạn thì suốt ngày bị nữ chính phá game. Lúc chàng bị thương nặng không đi được nên nàng phải cõng. Chàng vừa đau lòng vừa xúc động đến không nói nên lời. Ai ngờ … “Kiểu Kiểu” (nhũ danh của Chân Diệu) “Ừ” “Sau này chúng ta sẽ sống thật tốt” “Ta vẫn luôn sống tốt mà Cẩn Minh, sau này chàng nên ăn ít một chút đi” (nhũ danh của La thế tử) La thế tử: … Đúng là “Trời sinh một đôi” mà, chả ai hợp với đối phương hơn nữa. Truyện rất hài, sủng nữa chỉ là chưa hoàn nên ai muốn nhảy hố thì cứ nhảy, ai chưa dám thì cứ lưu truyện vào mai mốt chờ hoàn rồi đọc.   Mời các bạn đón đọc Trời Sinh Một Đôi của tác giả Đông Thanh Liễu Diệp.
Thịnh Thế Phong Hoa - Vô Ý Bảo Bảo
Bạch gia Thừa tướng phủ tam tiểu thư Bạch Phong Hoa, nói chuyện lắp bắp, làn da ngăm đen, trời sinh tính tình yếu đuối, tư chất thấp kém, khắp nơi bị người ta cười nhạo khi dễ. Nàng yêu phải đệ nhất mỹ nam thiên tài Nam Hoa Vương phong lưu phóng khoáng, thậm chí yêu đến quên mình. Tại một đêm yến hội, nàng vì Nam Hoa Vương đỡ một kiếm của thích khách, suýt chút nữa mất mạng. Khi Bạch Phong Hoa tỉnh lại, đối mặt với hết thảy trò vui này, trong ánh mắt lại tràn ngập giọng mỉa mai cùng cười nhạo. Đáy mắt ở chỗ sâu nhất lóe ra sự cuồng vọng không kiềm chế được. Nam Hoa Vương “Hảo tâm bố thí” cưới Bạch Phong Hoa về làm sườn phi để báo đáp. Phái người đi đưa tín vật đính ước lại bị Bạch Phong Hoa gọi người đánh thành đầu heo ném ra khỏi Thừa tướng phủ! Kế tiếp, Bạch Phong Hoa làm cho người ta nhận thức được cái gì mới là “Ăn chơi trác táng” đích thực. Những kẻ trước kia cười nhạo nàng, khi dễ nàng, đánh, toàn bộ đánh. Nhìn thấy không vừa mắt, cũng đánh! “Ngang ngược, ỷ thế hiếp người”, được nàng phát huy vô cùng nhuần nhuyễn. Mấy kẻ đó bị đánh đến không biết trời đất, gào khóc thảm thiết, lại quên mất rằng một kẻ tư chất thấp kém như nàng làm sao có thể đánh bọn họ thành đầu heo! Thiên tài Nam Hoa Vương rốt cục đấu không lại nàng, lúc này mọi người mới thấy kinh hãi. Thì ra, Bạch Phong Hoa mới là thiên tài chân chính! Trước kia Bạch Phong Hoa vì không muốn nổi bật hơn người trong lòng – Nam Hoa Vương, nàng liền giấu đi ánh hào quanh của chính mình. Mà ngày nay, nàng đem hào quang vạn trượng, tạo ra một hồi thịnh thế Phong Hoa! Đây không phải là một thế giới ma pháp cùng đấu khí, chỉ có chiến khí. Dựa vào ý chí chiến đấu của chính mình để kích thích sức chiến đấu. Tại đây, một thế giới thần kì, Bạch Phong Hoa làm thế nào để lật sông núi? Mời các bạn đón đọc Thịnh Thế Phong Hoa của tác giả Vô Ý Bảo Bảo.
Hoàng Phi Sở Đặc Công Số 11 - Tiêu Tương Đông Nhi
Sách Nói Hoàng Phi Sở Đặc Công Số 11   Cô là con bài chủ chốt, quân sư kinh tài tuyệt diễm nhất của sở quân tình số 11 cục bảo an, chuyên thu thập tình báo, sắp đặt kế hoạch, bố trí người ám sát chủ lực các quốc gia đối địch, trong bày mưu nghĩ kế, ngoài quyết chiến quyết thắng, có thể nói là ‘Định Hải Thần Châm’* của cục.   *Định Hải Thần Châm = nhân vật quan trọng không thể thiếu. Bắt nguồn từ việc Định Hải Thần Châm chính là bảo vật trấn biển của Đông Hải Long Vương trong ‘Tây Du Ký’   Hắn là phiên vương lãnh đạm nhất hoàng triều Đại Hạ, tài hoa hơn người nhưng luôn ẩn nhẫn che giấu. Hắn âm thầm sắp xếp, nhiều năm trù tính bố trí nhân mã ẩn núp ở khắp mọi nơi, một khi động thủ sẽ khiến trăm ngàn kẻ phơi thây, có thể nói là mầm mống đại họa cho người ngồi trên thượng vị của đế quốc.   Lính đặc công ở hiện đại xuyên qua đến chế độ áp bách nô lệ cực kỳ hà khắc.   Yến thế tử kinh tài tuyệt diễm gặp tai họa cửa nát nhà tan. Bọn họ có nên sóng vai vung đao mở đường máu? Đồng hoạn nạn, chung đau khổ, nhẫn nhục cầu sinh, họa phúc cùng hưởng, ai bảo thời loạn thế không thể có được hạnh phúc cả đời*?   *Nguyên văn là ‘Tương nhu dĩ mạt’ = điển tích trích trong “Trang Tử. Đại tông sĩ”. Hai con cá sa vào vùng nước cạn, để sinh tồn mà đã dùng miệng hà hơi ấm cho nhau, tình cảm ấy làm cho người ta cảm động, nhưng sinh tồn như thế thật tội nghiệp. Đối với hai con cá, hạnh phúc là có thể tự do bơi lội tung tăng, mỗi con có một thiên địa thuộc về mình, mỗi con ở một phương, quên đi lẫn nhau, quên đi những ngày dựa dẫm nhau mà vui vẻ tiến về trước.   “Chỉ cần còn sống là đủ. Sao phải sợ sống không bằng chết, nhất định phải sống sót, đừng quên bản thân còn rất nhiều tâm nguyện phải thực hiện.” Bộ sách đã được chuyển thể thành bộ phim Hoàng Phi Đặc Công Sở Kiều Truyện.   Mời các bạn đón đọc Hoàng Phi Sở Đặc Công Số 11 của tác giả Tiêu Tương Đông Nhi.
Thất Thân Làm Thiếp - Nguyệt Sinh
Trước khi xuất giá 3 ngày, nàng bị người ta cưỡng gian, hôn ước bị hủy bỏ. Nàng vốn là tài nữ Vân Quốc, hắn là Thiếu trang chủ của Phượng Vũ Cửu Thiên, tài nữ với giai nam, là vi giai đàm, nhưng hôm nay biến đổi, nói đến chuyện đó, người nhà của nàng cũng đều lắc đầu. Nàng, không biết tại sao vận mệnh lại trêu nghẹo nàng như thế. Cảm giác lên voi rồi xuống chó, chỉ có người trong cuộc mới hiểu được. Vốn dĩ phải cảm tạ Lão thái thái của Phượng gia, vì quá yêu thích nàng, không thể cưới nàng làm chính thất, bèn để nàng làm tiểu thiếp của Phượng Cô, không cần ở trong nhà, làm phiền lòng mẫu thân. Chính vào lúc thấy cái liếc mắt của Phượng Cô, nàng mới biết được, nàng đã sai lầm thế nào. Ánh mắt kia, nàng làm sao quên được, đó là ánh mắt đã hủy hoại cả đời nàng. Ai có thể nghĩ đến, kẻ cưỡng gian nàng lại là Phượng Cô – Thiếu trang chủ của Phượng Vũ Cửu Thiên, nói nàng không hận hắn là nói dối. Nhưng nàng làm sao đối đầu với hắn được, hơn nữa nàng còn có mẫu thân, người thân duy nhất của nàng, nàng không thể không cố gắng nhẫn nhục! Vì vậy chỉ có thể thuyết phục bản thân, cho bản thân cuộc sống thong dong, cố gắng quên đi những điều không thể chịu đựng. Chỉ có điều, thật sự có thể quên sao? Mời các bạn đón đọc Thất Thân Làm Thiếp của tác giả Nguyệt Sinh.