Liên hệ: 0912 699 269  Đăng nhập  Đăng ký

Thời Hoang Dã

Một kị sĩ dưới cái lạnh âm hai mươi lăm độ giữa thảo nguyên mênh mông. Một cô gái điếm giữa căn phòng khách sạn vắng. Sáu đứa trẻ trong một container tại kho hàng bỏ hoang. Một phụ nữ dưới đáy hố khai thác sỏi. Một giáo sư điểu học bên ngoài căn lều giữa mùa dzüüd khủng khiếp. Họ đều không còn sống khi được tìm ra. Họ được phát hiện gần như cùng thời điểm. Các cuộc điều tra đưa Yeruldelgger cùng cộng sự đến với lãnh thổ nhiều quốc gia, khiến câu chuyện mở ra một hướng hoàn toàn khác Sau Công lý thảo nguyên, Ian Manook lại gói gọn những phong cảnh, tập tục, ẩm thực và cả những bí mật của một vùng đất xưa nay vẫn luôn bí ẩn với thế giới vào trong một cuốn “đại” trinh thám, nơi ông một lần nữa tái khẳng định tài năng trong việc xây dựng các tình tiết và soi chiếu sâu sắc vào nhiều vấn đề của xã hội hiện đại. Giải thưởng Saint-Pacôme cho thể loại trinh thám năm 2015. *** Bộ sách Yeruldelgger gồm có: Công Lý Thảo Nguyên Thời Hoang Dã ... *** Ian Manook (tên thật là Patrick Manoukian) sinh ngày 13/8/1949 tại Meudon, Pháp. Sau khi tốt nghiệp Luật châu Âu và Khoa học chính trị thuộc Đại học Sorbonne và Học viện Báo chí Pháp, ông làm phóng viên độc lập, biên tập viên và nhà văn.Ông là người ưa thích du lịch, và đã đi rất nhiều nơi: Mỹ, Canada, Ấn Độ, Kathmandu, Iceland, Belize, Braxin,…Trong sự nghiệp viết văn, ông đã được nhận giải Gulli 2012 cho tiểu thuyết Anh em Bertignac. Công lý thảo nguyên là tiểu thuyết trinh thám đầu tiên của Patrick Manoukian, được viết dưới bút danh Ian Manook, đã đạt nhiều giải thưởng danh giá: SNCF, Elle Polar, Quais du polar (năm 2014) và Audiolib 2015,… và đã được dịch ra nhiều thứ tiếng trên thế giới.   ***   …và đặt tay lên cò súng. Rụt cổ trong chiếc áo choàng lót lông có mũ, thanh tra Oyun cố gắng tìm hiểu tổng thể mọi việc. Cô ngồi xổm trên lớp tuyết lạo xạo và cúi xuống để nhìn cho rõ hơn. Cái lạnh rạch đứt hai bên đồng tử của cô, còn không khí giá buốt như cào xoang mũi mỗi lần hít vào. Cảm giác chẳng khác gì đang hít phải những mảnh thủy tinh vỡ. Xung quanh cô, thêm một dzüüd[^b1] khủng khiếp nữa bao trùm lên thảo nguyên trắng xóa. Đây là năm thứ ba liên tiếp nỗi bất hạnh trắng giáng xuống đất nước này. Những mùa đông lạnh giá vùng cực dài dằng dặc nối tiếp bằng những mùa hè nóng hừng hực quá ngắn ngủi. Những cơn bão tuyết kéo dài nhiều ngày khiến người ta không thể nhìn thấy cả căn lều, lạc lối để rồi đứng chết cóng khi chỉ cách lều có một mét. Rồi đến những ngày bầu trời xanh như sơn mài bị xuyên thủng bởi vầng dương nhỏ xíu trắng bệch chiếu lên một vùng đất đông cứng trong băng. Oyun không có chút ký ức nào về những dzüüd như thế trong tuổi thơ của mình. Lần đầu tiên cô còn nhớ là mùa đông năm 2001. Một mùa đông khắc nghiệt và kéo dài tới mức bảy triệu gia súc đã chết trên toàn quốc. Cô nhớ như in trong ký ức hình ảnh hàng nghìn người du mục, mới vài tháng trước còn đầy kiêu hãnh và cứng cỏi, bị đẩy dạt về thành phố để ăn xin và chết trong im lặng, rét cóng dưới cống ngầm ở Oulan-Bator. Đàn ông mất hết ngựa, phụ nữ mất hết bò và dê, trẻ con thì mất hết cừu non, thậm chí cả lũ cún con. Mùa đông năm đó đã cướp đi nhiều sinh mạng ở Mông Cổ hơn cả mấy chiếc máy bay đâm vào tòa tháp đôi ở Manhattan. Và trong hai năm tiếp theo, những dzüüd khác đã tàn sát nốt những gì còn lại của đàn gia súc yếu ớt. Đã từng có những nỗi bất hạnh đen, những mùa hè nóng như thiêu làm mặt đất nứt nẻ bị nung cháy đến tận tầng sâu, lẫn những nỗi bất hạnh trắng khi mà tuyết trùm kín thảo nguyên dưới một lớp vỏ băng giá. Hai nỗi bất hạnh khiến lũ gia súc bị bỏ mặc suốt mùa đông. Những con vật tản mát đi tìm thức ăn, lạc đàn, rồi chết vì đói và lạnh. Chỉ tới mùa xuân người ta mới tìm thấy hàng nghìn cái xác gầy trơ xương, bị tuyết làm chín cả da lẫn thịt. Thậm chí là hàng triệu, khi một dzüüd hội tụ trong nó nỗi bất hạnh còn lớn hơn cả hai nỗi bất hạnh đen và trắng. Đống xác nhỏ là chỗ nhô lên duy nhất trong bán kính nhiều kilômét thảo nguyên xung quanh. Oyun tự hỏi điều gì có thể lý giải sự hiện diện của nó, nhưng tránh tìm câu trả lời ở phía chân trời. Không khí lạnh căm khiến đường viền của những chỏm núi trở nên rõ nét tới mức mắt cô nhức như bị xé. Cô tập trung vào đám xác chất đống. Người lính lái chiếc xe bọc thép cổ lỗ từ thời Liên Xô xuống khỏi buồng lái chiếc AT-L cũ kỹ rồi đi tới bên cô. Cô nghe thấy tiếng cửa đóng sập lại, đanh gọn như tiếng một thân cây rỗng bị gãy, rồi tiếng lạo xạo đều đều của tuyết bị ép lún xuống dưới đôi bốt anh ta đi. Không nói một lời, anh ta ngồi xổm cạnh cô, đưa cho cô một cái ca sắt tây rồi lấy bình giữ nhiệt từ trong cái áo vạt dài truyền thống chần bông. “Ở trên cùng là một con bò Tây Tạng thuần hóa, cái này thì chắc rồi!” người lái xe xác nhận. “Một con bò Tây Tạng thuần hóa hoặc một con bò lai,” Oyun chỉnh lại. “Người du mục ở đây chỉ có bò lai. Hiếm khi có bò Tây Tạng hoang dã.” “Hoặc một con bò lai,” người lái xe nhượng bộ trong lúc xoay nắp chiếc bình giữ nhiệt giữa hai bàn tay đeo găng lót lông cừu to tướng. Anh ta tự rót cho mình một ca trà bơ nóng bỏng trước khi mời Oyun một ca. Là bò thuần hay bò lai, điều đó cũng chẳng làm thay đổi gì nhiều. Cái xác bị phanh bụng của con vật phủ lên những cái xác khác. Băng bện thành những lọn lấp lánh các đốm sương giá trên bộ lông và trong bụng con vật. Con vật phủ phục, bốn chân xoạc ra, nom thật ghê tởm, phủ phần ruột gan đóng băng lên những thứ nằm dưới bụng nó. Ít nhất cũng không có mùi gì. Vào mùa hè, khi nhiệt độ ở cùng địa điểm lên tới hơn bốn mươi độ, đống xác chết này hẳn đã phả ra mùi xú uế không thể nào chịu nổi. Không khí lạnh giá khử trùng cho mọi thứ, kể cả nỗi kinh hoàng. Người lái xe cúi xuống để nhìn qua những rẻ sườn bị gãy của con vật, rồi lách một bàn tay vào giữa khối phủ tạng cứng đơ, rắn chắc… “Bò cái!” anh ta nói. “Đây là con cái.” “Cũng chả quan trọng!” Oyun vừa thở dài vừa bấu chặt ngón tay vào ca trà. “Thế còn bên dưới?” “Bên dưới là một con ngựa,” người lái xe nói không chút do dự. Có thể nhận ra điều đó nhờ những chiếc móng đóng vào bốn cái chân bị bẻ trật khớp nằm lẫn lộn với chân của con bò Tây Tạng. Phần thân con vật mà Oyun nhìn thấy có vẻ đã bị gãy ở lưng. Xác một con bò cái Tây Tạng bị phanh bụng phủ lên xác bị đánh gãy của một con ngựa, trong điều kiện âm hai mươi lăm độ và ở cách Oulan-Bator năm trăm kilômét, đây không hẳn là cuộc điều tra thuộc đội cảnh sát hình sự. Có lẽ cô sẵn sàng để lại vụ này cho cảnh sát địa phương. Thế nhưng lại còn cái chân đó. Một cái chân đi ủng, bàn chân vẫn còn mắc vào bàn đạp thúc ngựa, trồi ra giữa phần lưng đóng băng của con ngựa chết và cái bụng mở phanh của con bò Tây Tạng. “Đó là người kỵ sĩ,” anh lính giải thích. “Tôi hơi nghi ngờ chuyện đó,” Oyun đáp, hai bên hông đột nhiên đau buốt vì giá lạnh và mệt mỏi. “Vấn đề là tìm xem anh ta làm gì ở đó!” “Anh ta đã ở trên lưng ngựa,” người lính nhận xét. “Phải, và bây giờ anh ta ở dưới con bò!” nữ thanh tra bực bội. “Ta đã có manh mối gì về việc đây có thể là ai chưa?” “Chưa,” người lính trả lời. “Ta mới chỉ có mỗi cái chân.” “Và anh đã không tìm cách kéo anh ta ra để tìm kiếm manh mối sao?” “Tôi là quân nhân,” người lính bật ra cụt lủn. Oyun quay đầu nhìn anh ta chằm chằm không chút e dè. Yeruldelgger đã kể với cô về những người du mục trở thành viên chức nhà nước. Mọi điều tạo nên phẩm chất của người du mục cũng chính là hạn chế của người viên chức. Nhất là nếu anh ta lại là quân nhân. “Dẫu sao cũng có thể thử tìm hiểu xem người này là ai, phải không?” Oyun quỳ gối xuống tuyết mà không chờ câu trả lời, rồi nắm lấy chiếc ủng mà băng giá đã gắn chặt phần da vào bàn đạp. Cô cố kéo cái chân của xác chết ra nhưng không ăn thua. Cẳng chân, cứng đơ như một thân cây hóa thạch, không nhúc nhích lấy một li. Cô liền chống người tạo thành đồn bẩy, tì vai vào xác con bò, và trong lúc thực hiện hành động của mình, cô bắt gặp ánh mắt người lính. Anh ta không có vẻ tán thành việc cô làm. “Sao hả?” cô bực bội, thở hổn hển vì gắng sức. Cô vã mồ hôi dưới lớp áo khoác, trong khi hai lá phổi của cô như bị băng giá phủ kín từ bên trong. Cô không trong tâm trạng có thể chịu đựng vẻ uể oải cam chịu của người lính. “Không nên làm thế,” anh ta lẩm bẩm chê trách. “À vậy hả? Thế sao lại không?” nữ thanh tra vừa đáp lại vừa kéo cái chân như một tên tù khổ sai đẩy mái chèo. “Vì băng giá.” “Bởi vì anh tin là nó…” Có thứ gì đó gãy rắc và Oyun ngã bật ra sau trong tiếng lạo xạo của tuyết bị đè bẹp. Khi cô nhổm dậy, khuôn mặt bị giá lạnh cứa vào, Oyun giật mình kinh hãi vội ném ngay cái cẳng chân ra xa. “Tôi từng thấy những mùa dzüüd làm thân bạch dương bị đóng băng tới tận lõi khiến chúng trở nên giòn như thủy tinh,” người lính giải thích. “Thế nên một cái chân…” “Tôi không tin chuyện đó!” Oyun vừa lẩm bẩm vừa nhặt cái chân đóng băng cứng giơ lên. Cả xương lẫn da thịt bị bẻ gãy ngang đùi, cũng như phần vải của ống quần. Nó không còn chút đặc tính nào của một cái chân người. “Ít nhất tôi cũng có thứ để yêu cầu xét nghiệm ADN…” Cô nhìn lần cuối đống xác chết nhỏ, ngẫm nghĩ một lát, rồi ra hiệu bảo anh lính lại gần. “Theo anh, chúng ta có thể chằng một sợi xích vòng quanh rồi dùng xe của anh kéo bật cả đống này lên được không?” “Cô sẽ làm gãy con ngựa và có thể là cả người kỵ sĩ nữa…” “Chúng ta không thể để anh ta lại đó suốt mùa đông được! Sớm muộn gì lũ thú ăn xác chết cũng tìm tới.” “Cô có thể nán lại hai ngày không?” “Ở đây á?” Oyun thốt lên. “Ở chỗ tôi, tại đồn.” “Làm thế sẽ giúp công việc của tôi tiến triển như thế nào?” “Nếu cô muốn mang ba cái xác của cô về, cần rã đông chúng, và tôi biết phải làm thế nào.” “Phải, tôi cũng đã nghĩ tới chuyện đó,” Oyun đáp. “Chúng ta có thể đốt lửa xung quanh…” “Chúng sẽ không trụ được qua đêm đâu. Ở đồn có một chiếc lều cũ do những người du mục bỏ lại sau một mùa dzüüd. Chúng ta sẽ quây lều xung quanh đống xác. Rồi đốt hai hay ba lò than bên trong, và tôi có hai chiếc máy sưởi điện nhỏ. Tất cả sẽ tan chảy trong hai mươi bốn giờ. Cô có thể ra về với trọn vẹn anh chàng gãy chân của cô.” “Này, nói năng tôn trọng một chút!” Oyun cắt ngang. “Đó là một nạn nhân.” “Tôi đâu phải người đã bẻ giò anh ta!” người lính nói đùa. “Đồng ý. Nhưng dù sao cũng tôn trọng anh ta. Tôi đủ hối tiếc về những gì mình đã gây ra cho anh ta rồi.” “Cô không phải hối tiếc đâu, cô em. Cô giúp anh ta chán vạn ra rồi!” “À thế sao?” “Phải. Tổ tiên chúng tôi nghĩ rằng phải bẻ xương người chết để linh hồn họ có thể thoát ra. Họ để người chết ngoài thảo nguyên mà không chôn cất để cho thú hoang tới gặm xương và giải phóng linh hồn những người này.” Oyun chợt nhớ Yeruldelgger từng kể cho cô nghe điều tương tự. Cô cũng nhớ lại tất cả những gì ông đã dạy cô về việc tôn trọng lều du mục. “Nhất trí về chiếc lều, nhưng đừng xúc phạm các linh hồn từng sống trong đó.” “Cô đừng có lo. Các linh hồn đã rời khỏi căn lều này từ lâu rồi. Hơn nữa chúng ta sẽ không bít kín các khe. Chúng ta chỉ phủ kín nó bằng mái lều lớn thôi. Linh hồn người xưa trú ẩn trong lớp dạ. Chúng ta sẽ không quấy quả họ.” “Được,” Oyun đáp, cô bắt đầu thấy có cảm tình với anh chàng quân nhân ngày càng ít chất quân nhân và nhiều chất du mục này. “Tôi sẽ quay lại cùng anh. Tôi nợ nạn nhân cụt chân khốn khố này điều đó.” Trước khi quay trở lại chiếc xe bọc thép, cô đưa mắt nhìn đống xác lần cuối, và người lính đoán ra điều cô đang nghĩ. “Tôi từng thấy lũ bò Tây Tạng nhảy chồm lên như dê bất chấp trọng lượng của chúng. Người ta nghĩ chúng lờ đờ và điềm đạm, nhưng nếu bị săn đuổi, chúng có thể trở nên nhanh nhẹn và hung hãn. Người kỵ sĩ có thể đã đuổi theo con bò cái để bắt nó về chuồng. Có thể con ngựa của anh ta đã trượt chân, và thế là trong cơn hốt hoảng, con bò cái đã nhảy chồm tới đè lên anh ta trước khi anh ta kịp nhảy khỏi ngựa.” “Và làm gãy lưng con ngựa sao?” “Một con bò cái to có thể nặng tới ba trăm kí lô.” “Nhưng nếu vậy thì vì sao con bò cái lại bị phanh bụng ra?” “Chúng ta không biết người kỵ sĩ ở bên dưới là người như thế nào. Có khi anh ta có một cây urga. Có thể là cây sào buộc thòng lọng đã gãy trong cú ngã và con bò cái bị xuyên thủng bụng chăng?”   Mời các bạn đón đọc Thời Hoang Dã của tác giả Ian Manook & Lê Đình Chi (dịch).

Nguồn: dtv-ebook.com

Xem

Cấp Độ 3
Tên eBook: Cấp Độ 3 (full prc, pdf, epub) Tác giả: James Patterson  Thể loại: Best seller, Tiểu thuyết, Trinh thám, Văn học phương Tây Người dịch:  Mai Quỳnh Nga  Nhà xuất bản:  Nxb Văn hóa Thông tin Nhà phát hành:  Nxb VHTT Khối lượng:  340.00 gam Định dạng:  Bìa mềm  Kích thước:  14,5x20,5 cm Ngày phát hành:  09/2007 Số trang:  344 Tạo prc: Hoa Quân Tử - fb.com/nhut.huynhminh.129 Ebook: Đào Tiểu Vũ eBook - www.dtv-ebook.com Giới thiệu: Sercies truyện đầy bí ẩn bán chạy số 1 thế giới trở lại với "Cấp độ 3", một câu chuyện ly kỳ, hồi hộp với những nhân vật của Câu lạc bộ nữ điều tra các tội ác giết người.  Thanh tra Lindsay Boxer đang chạy bộ dọc một con phố tuyệt đẹp ở San Francisco khi vụ nổ khủng khiếp xảy ra. Ngôi biệt thự của nhà triệu phú internet nổ tung, rực lửa, ba người chết và một mảnh giấy ký tên "August Spies" bỏ lại hiện trường. Liền sau đó một làn sóng bạo động dấy lên - và dường như kẻ mưu sát có ý định cứ ba ngày lại gây ra một án mạng. Đáng sợ hơn, bốn người bạn tự xưng là câu lạc bộ nữ điều tra các tội ác giết người phát hiện ra đích nhắm tiếp theo của tên sát nhân là một người trong số họ. Và một thành viên của câu lạc bộ đang che giấu một bí mật nguy hiểm và khó lường mà Lindsay biết có thể đưa họ đến sự diệt vong. Những tình huống giật gân và diễn biến bất ngờ mà James Patterson cùng Andrew Gross mang đến cho độc giả đã làm ông chủ trở thành nhà văn viết truyện trinh thám được ưa thích nhất đương thời. Cấp độ 3 nối tiếp chuỗi dài những cuốn truyện trinh thám tuyệt vời và khó quên của nhà văn nổi tiếng thế giới này. "Từng lọn tóc dày, vàng óng rơi xuống sàn nhà tắm. Cô lại cầm lấy cái kéo và tiếp tục cắt... Từ bây giờ, tất cả phải bắt đầu lại từ đầu. Wendy không còn nữa. Một khuôn mặt mới bắt đầu hiện lên trong gương khi cô nói lời vĩnh biệt với vai trò người giữ trẻ mà cô đã từng làm trong năm tháng vừa qua. Cắt bỏ quá khứ.Wendy là cái tên dành cho Peter Pan chứ không phải là cho thế giới thực. Đứa bé đang khóc trong buồng ngủ - Khẽ chứ, Caitlin. Cô xin cưng. Cô phải tìm cho mình một lối thoát. Cô chỉ biết là cô không thể để đứa bé chết. Cô đã nghe tin tức cả chiều nay. Cả thế giới đang tìm cô. Họ gọi cô là kẻ giết người không ghê tay. Một quái vật. Nhưng có phải vậy không? Không, vì cô đã cứu đứa bé. - Cháu không nghĩ cô là một quái vật chứ hả Caitlin? - cô nói với đứa trẻ đang khóc lặng. Michelle cúi đầu xuống bồn nước và đổ lọ thuốc nhuộm tóc L'oréal màu đỏ khắp đầu, xoa lên mái tóc ngắn. Wendy, cô giữ trẻ đã biến mất. Malcolm có thể tới đây bất cứ lúc nào. Họ đã nhất trí sẽ không gặp nhau cho tới khi chắc chắn là Wendy không bị truy đuổi. Nhưng cô cần anh ta. Nhất là lúc này, khi cô đã chứng minh mình là ai. Tim cô thót lại khi nghe thấy tiếng lạch cạch ở cửa trước...". Mời bạn đón đọc Cấp độ 3 của tác giả James Patterson.
Cơ Hội Thứ 2
AudioBook Cơ Hội Thứ 2   Cơ hội thứ 2 là cuốn tiểu thuyết thứ 2 trong bộ 5 cuốn của cây bút trinh thám lừng danh người Mỹ James Patterson. Cơ hội thứ 2 khởi đầu bằng vụ xả súng của một sát thủ giấu mặt từ sau lùm cây vào tốp trẻ em trong dàn đồng ca nhà thờ ở Thành phố San Francisco (Mỹ). Gần 100 phát đạn nã vào đám đông nhưng nạn nhân duy nhất bị dính đạn là Tasha Catching - một bé gái da đen. Một xác suất ngẫu nhiên hay có chủ đích của kẻ nã đạn? Và vì sao lại là Tasha Catching? Nhóm cộng sự nữ gồm Thanh tra Lindsay Boxer (thuộc đội Homicide - Cảnh sát San Francisco) cùng Jill (văn phòng ủy viên công tố), Cindy (nhà báo) và Claire (bác sĩ pháp y) - từng thành công trong việc phá án vụ giết người hàng loạt các cô dâu chú rể ở cuốn 1  Kẻ đầu tiên phải chết - tải eBook lại vào cuộc. Manh mối mong manh về thủ phạm chỉ là một biểu tượng về Chimera (một quái thú 2 đầu dê và sư tử, đuôi rắn trong thần thoại Hy Lạp) được vẽ ở đuôi chiếc ôtô mà kẻ sát nhân bỏ lại. Quá trình điều tra vụ án còn chưa tiến triển thì lại xảy ra vụ Estelle Chipman - một phụ nữ da đen - bị bức tử bằng thòng lọng ở thành phố Oakland. Gạch nối giữa 2 vụ giết người theo những cách khác nhau, ở 2 thành phố khác nhau này lại là biểu tượng Chimera mà kẻ sát nhân thêm lần nữa, cố tình lưu lại. Tên sát nhân hàng loạt vẫn không chịu dừng lại. Nạn nhân tiếp theo của hắn là viên cảnh sát Davidson, bị sát hại bằng một cú bắn tỉa thiện nghệ; sau đó đến cảnh sát trưởng thành phố Mercer, rồi chính Claire - thành viên của nhóm điều tra cũng suýt bị giết hụt... Trong mớ bòng bong của những suy đoán còn thiếu bằng chứng, những manh mối ít ỏi thì cuối cùng, mẫu số chung của những vụ giết người được nữ thanh tra Lindsay xác định: Các nạn nhân đều là người da đen và đều có liên quan đến cảnh sát (chú của Tasha Cashing, chồng của bà Chipman đều đã hoặc đang là cảnh sát...). Và Chimera chính là biểu tượng của một nhóm phân biệt chủng tộc. Thanh tra Lindsay quyết định lần theo dấu biểu tượng bí ẩn Chimera. Lindsay đã tìm đến nhà tù ở Vịnh Bồ Nông, nơi có những kẻ trong nhóm Chimera bị cầm tù và tìm được tung tích một thành viên trong nhóm Chimera vốn là cựu cảnh sát San Francisco (Frank Coombs), từng ngồi tù vì sát hại một bé trai cách đó 20 năm... Manh mối có vẻ đã được hé lộ khi đội điều tra truy ra được Frank Coombs luôn nuôi trong mình sự thù hận những cảnh sát đã khiến hắn phải ngồi tù. Thêm nữa, Frank Coombs còn là một thiện xạ nổi tiếng trong giới cảnh sát. Mọi chứng cớ đều chống lại Frank Coombs, khiến hắn trở thành nghi can số 1. Điều trớ trêu là chính cha của Lindsay cũng từng là cảnh sát và trong quá trình điều tra, Lindsay đã khám phá ra sự thật rằng chính ông đã từng chứng kiến Frank Coombs giết người cách đó 20 năm, nhưng luật im lặng trong ngành cảnh sát đã buộc ông phải ngậm miệng... Frank Coombs đã phải trả giá bằng mạng sống khi tìm cách tiếp cận để sát hại thanh tra Lindsay. Khi mà mọi người đinh ninh rằng câu chuyện đã có thể khép lại với những bằng chứng không thể phủ nhận thì hóa ra, đó lại chỉ là khởi đầu của một cái kết khác - kịch tính và khó lường theo đúng cách mà James Patterson đã kết thúc cuốn 1  Kẻ đầu tiên phải chết. Khi mà kẻ được coi là thủ phạm đã đền tội sau khi xuất đầu lộ diện, thì một cách đầy kịch tính, thủ phạm lại là một kẻ không phải xa lạ nhưng chẳng ai ngờ tới được... Đó mới chính là Chimera - kẻ sát nhân hàng loạt với nỗi ám ảnh của sự thù hận.  James Patterson quả là bậc cao thủ trong thể loại trinh thám, đúng như tờ USA Today đã thán phục với “chiến thuật” bắt độc giả phải luôn cùng động não, suy đoán. Và rồi như thường lệ, cứ mỗi lần người đọc nghĩ mình đã túm được chút đầu mối nào đó thì ngay lập tức, họ lại ngớ ra rằng kẻ sát nhân hóa ra vẫn còn chập chờn ẩn hiện đâu đó ở phía trước... Xứng đáng với thương hiệu James Patterson,  Cơ hội thứ 2 là sự nối tiếp hoàn hảo cho cuốn 1  Kẻ đầu tiên phải chết cả về sự chặt chẽ, logic cùng kết cục bất ngờ, làm đảo lộn mọi suy đoán. Cơ hội thứ 2 là sự nối tiếp hoàn hảo cho cuốn 1  Kẻ đầu tiên phải chết cả về sự chặt chẽ, logic cùng kết cục bất ngờ, làm đảo lộn mọi suy đoán. Bộ sách được xếp vào hàng bán chạy nhất, đã tạo ra “cơn địa chấn” tại Mỹ cũng như nhiều nước khác - theo ghi nhận của một loạt thời báo có uy tín tại Mỹ như New York Times, Los Angeles Times, USA Today, Entertaiment Weekly, San Francisco... Trong đó,  Cơ hội thứ 2 đã nhanh chóng hút được về mình một “cơn mưa vàng” gồm những lời khen tặng phấn chấn cùng những ví von đáng giá: “ Tôi không thể tin nổi Patterson lại cừ đến thế.  Ông ấy luôn là người cực kỳ gây ấn tượng”. - Larry King, USD Today. Đánh giá: “ Một cốt truyện hết sức thông minh chỉ tiết lộ bí mật vào phút cuối cùng khiến trí óc của bạn phải luôn bận rộn với những lời phỏng đoán”.  - Entertaiment Weekly “ Như thể James Patterson đang làm một chiếc xe trượt dốc bằng con lăn vậy”.  - Associated Press “ Thật khó có thể buông cuốn sách... Nó kêu tích tắc như một quả bom hẹn giờ”.  - Los Angeles Times “ Patterson biết rõ nơi nỗi sợ hãi của con người ẩn náu... Chẳng gì có thể ngăn cản nổi trí tưỏng tượng của ông”.  - New York Times “ Cuốn sách của Patterson đã vẽ nên một bức tranh sống động đến mức người đọc gần như có thể ngửi thấy mùi thuốc súng và cảm nhận được nỗi khiếp sợ của điều tra viên Boxer..." " Một cuốn tiểu thuyết đặc biệt ly kỳ và hấp dẫn”.  - Florida Times-Union “ Xuyên suốt toàn bộ cuốn sách là những tình huống éo le và những bối cảnh cực kỳ ấn tượng... Nhưng điều làm cho câu chuyện của Patterson nổi bật hơn hẳn so với những cuốn tiểu thuyết cùng loại khác chính là lối kể chuyện gãy gọn dưới góc nhìn của nhân vật chính - nữ điều tra viên Boxer”.  - Publisher Weekly (starred review) “ Sự xuất hiện trở lại của Patterson với tư cách là một trong những nhà văn viết tiểu thuyết trinh thám đương đại xuất sắc nhất thế giới, Cơ hội thứ hai quả đúng là một cuốn sách đặc biệt hồi hộp và ly kỳ”.  - Grand Rapids Press “ Patterson ở thời kỳ viết văn sung sức nhất”.  - Fort Worth Star-Telegram Mời các bạn đón đọc.
Bạch Dạ Hành - Higashino Keigo
Tên Ebook: Bạch Dạ Hành   Tác Giả: Higashino Keigo    Thể Loại: Tiểu thuyết, Trinh thám, Văn học Nhật bản   Giá bìa: 138.000 ₫   Công ty phát hành: Nhã Nam   Nhà xuất bản: NXB Thời Đại   Trọng lượng vận chuyển (gram): 750   Kích thước: 15 x 24 cm   Số trang: 628   Ngày xuất bản: 09-2014   Hình thức: Bìa mềm   Sửa chính tả: superlazy, Tornad   Nguồn: tve-4u.org   Ebook: Đào Tiểu Vũ eBook - http://www.dtv-ebook.com  Giới thiệu: Kosuke, chủ một tiệm cầm đồ bị sát hại tại một ngôi nhà chưa hoàn công, một triệu yên mang theo người cũng bị cướp mất. Sau đó một tháng, nghi can Fumiyo được cho rằng có quan hệ tình ái với nạn nhân và đã sát hại ông để cướp một triệu yên, cũng chết tại nhà riêng vì ngộ độc khí ga. Vụ án mạng ông chủ tiệm cầm đồ rơi vào bế tắc và bị bỏ xó. Nhưng với hai đứa trẻ mười một tuổi, con trai nạn nhân và con gái nghi can, vụ án mạng năm ấy chưa bao giờ kết thúc. Sinh tồn và trưởng thành dưới bóng đen cái chết của bố mẹ, cho đến cuối đời, Ryoji vẫn luôn khao khát được một lần đi dưới ánh mặt trời, còn Yukiho cứ ra sức vẫy vùng rồi mãi mãi chìm vào đêm trắng. *** Ra khỏi ga Kintetsu Fuse, Sasagaki Junzo men theo đường sắt đi thẳng về phía Tây. Đã sang tháng Mười mà trời vẫn oi bức khó chịu, mặt đất cũng khô khốc. Mỗi khi có xe tải chạy vụt qua, bụi đất cuốn lên táp cả vào mặt. Ông nhíu mày, đưa tay dụi mắt, thả những bước không thể nói là nhẹ nhàng. Lẽ ra hôm nay ông không phải đi làm. Ông định sẽ thong thả đọc sách vì đã lâu lắm rồi không được động đến sách vở gì cả. Ông còn đặc biệt để dành cuốn sách mới của Matsumoto Seicho[1] cho ngày hôm nay. Công viên xuất hiện ở phía bên phải đường, rộng đủ để cùng một lúc tổ chức được hai trận bóng chày kiểu ba chốt. Mấy trò chơi thường thấy như cầu chui, đu quay, cầu trượt... đều có cả. Đây là công viên lớn nhất trong khu vực, tên chính thức là Masumi. Đằng sau công viên có một tòa nhà bảy tầng, thoạt nhìn hết sức bình thường, nhưng Sasagaki biết, bên trong hầu như trống không. Trước khi được điều đến Sở Cảnh sát Osaka, ông đã công tác ở Phòng Cảnh sát Tây Fuse quản hạt chính khu vực này. Những kẻ hóng chuyện, rất nhanh, đã tụ tập thành một đám đông trước tòa nhà, mấy chiếc xe cảnh sát đậu ở đó hầu như bị đám người ấy vây kín. Sasagaki không đi thẳng về phía tòa nhà, mà rẽ sang con đường phía trước công viên. Từ chỗ rẽ, đi đến cửa hàng thứ năm thì gặp tấm biển “Bánh mực nướng”. Mặt tiền cửa hàng rộng hơn mét tám. Quầy nướng bánh hướng ra đường, phía sau có một người đàn bà to béo ngoài năm mươi tuổi đang đọc báo. Bên trong hình như bán cả đồ ăn vặt, nhưng không thấy bóng dáng đứa trẻ nào. “Bà chủ, nướng cho tôi một cái.” Sasagaki cất tiếng gọi. Người đàn bà vội gấp tờ báo lại. “Vâng, xong ngay, xong ngay đây.” Bà ta đứng lên, đặt tờ báo xuống ghế. Sasagaki ngậm một điếu Peace, bật diêm châm thuốc, đưa mắt nhìn tờ báo, bắt gặp cái tít “Bộ Y tế, Lao động và Phúc lợi công bố kết quả kiểm nghiệm hàm lượng thủy ngân trong sản phẩm thủy hải sản trên thị trường[2]”, bên cạnh có một hàng chữ nhỏ hơn, “Dù ăn một lượng cá lớn vẫn dưới mức cho phép”. Hồi tháng Ba, tòa án đã đưa ra phán quyết cuối cùng cho bệnh Minamata ở tỉnh Kumamoto - cùng với bệnh Minamata ở tỉnh Niigata, bệnh suyễn ở thành phố Yokkaichi, bệnh Itai-itai ở tỉnh Toyama, được gọi chung là “Bốn chứng bệnh lớn do ô nhiễm môi trường”. Kết quả, bên thắng kiện đều là nguyên đơn. Điều này khiến dân chúng trở nên quan tâm hơn đến các vấn đề ô nhiễm môi trường. Đặc biệt, ngày càng nhiều người nghi ngại rằng các loại cá họ thường ăn đã bị nhiễm độc thủy ngân hoặc PCB[3]. Mực chắc không có vấn đề gì đâu nhỉ? Sasagaki nhìn tờ báo, thầm nhủ. Hai miếng sắt dùng để nướng bánh mực gắn với nhau bằng bản lề, ở giữa kẹp con mực đã tẩm bột và trứng, được đặt lên bếp làm nóng. Mùi mực nướng tỏa ra kích thích cảm giác thèm ăn của Sasagaki. Sau khi làm nóng đủ độ, bà chủ mở kẹp sắt, cái bánh giòn xốp, tròn tròn dẹt dẹt dính trên một miếng sắt. Bà phết lên đó một lớp xốt mỏng, gập lại, sau đó bọc bằng tờ giấy màu nâu, buông một tiếng “Xong rồi” và đưa cho khách. Sasagaki liếc mắt nhìn tấm biển đề “Bánh mực nướng bốn mươi yên” rồi trả tiền. Bà chủ niềm nở nói, “Cảm ơn.” Sau đó cầm tờ báo lên, lại ngồi xuống ghế. Sasagaki đang định đi thì một người đàn bà đứng tuổi dừng lại trước cửa hàng, cất tiếng chào bà chủ. Trên tay bà ta xách cái làn, có vẻ là một bà nội trợ ở gần đây. “Đằng kia đang ồn ào lắm, có phải xảy ra chuyện gì không nhỉ?” Bà ta chỉ tay về phía tòa nhà hỏi. “Hình như có chuyện đấy, vừa nãy có nhiều xe cảnh sát đến lắm, chắc là có đứa trẻ nào bị thương.” Bà chủ nói. “Trẻ con à?” Sasagaki quay đầu lại hỏi, “Trong ấy sao lại có trẻ con?” “Nó đã thành sân chơi của bọn trẻ lâu rồi. Tôi đã lo sớm muộn gì cũng có đứa bị thương mà, quả nhiên xảy ra chuyện, không phải sao?” “Ừm, trong tòa nhà ấy thì chơi được gì chứ?” “Ai mà biết chúng nó chơi gì! Tôi thấy cần phải sửa sang lại từ lâu rồi, nguy hiểm quá.” Ăn xong cái bánh mực nướng, Sasagaki đi về phía tòa nhà. Bà chủ cửa hàng phía sau lưng ông, chắc hẳn sẽ cho rằng ông là một tay trung niên nhàn rỗi, thích hóng chuyện. ... Mời các bạn đón đọc Bạch Dạ Hành của tác giả Higashino Keigo.
Cạm Bẫy Mong Manh
Tên eBook: Cạm bẫy mong manh Tác giả: James Patterson, Michael Ledwidge Thể loại: Best seller, Tiểu thuyết, Trinh thám, Văn học phương Tây Nguyên tác: Step on a Crack Bộ sách: Michael Bennet ( Tập 1) Công ty phát hành: Phương Đông Nhà xuất bản: NXB Phụ Nữ Trọng lượng vận chuyển: 450g Kích thước: 13 x 20.5cm Số trang: 410 Ngày xuất bản: 19-03-2013 Giá bìa: 98.000₫ Type+Tạo prc: thanhbt Nguồn: tve-4u.org Ebook: Đào Tiểu Vũ eBook - www.dtv-ebook.com Giới thiệu:  Cạm Bẫy Mong Manh là một trong những truyện trinh thám hay nhất của nhà văn James Patterson.  Thám tử lừng danh Michael Bennet phải đảm nhận một nhiệm vụ gay cấn nhất trong sự nghiệp của anh. Cả đất nuớc chìm trong đau thương khi cựu Đệ Nhất Phu Nhân rất được dân chúng ngưỡng mộ và yêu quý đột ngột qua đời; các nhân vật quyền lực, nổi tiếng nhất đều có mặt tại tang lễ của bà. Rồi xảy ra một sự kiện không thể tưởng tượng nổi: Các chính khách, tỷ phú, siêu sao thuộc nhiều lĩnh vực bị kẹt vào một vụ bắt cóc tập thể vô cùng thông minh và tàn bạo.  Thám tử lừng danh Michael Bennet - có vợ hấp hối vì bệnh ung thư, phải một mình trông mười đứa con nhỏ - nay lại phải chịu trách nhịêm giải cứu 34 con tin; Ngày tiếp ngày, Bennet phải đối mặt với một kẻ hung ác nhất, giết người không cần do dự, và tính toán mọi sự kín kẽ đến mức né tránh mọi trừng phạt. Khi toàn thế giới hồi hộp theo dõi, và sự căng thằng lên đến đỉnh điểm Benet phải tìm ra một lối thoát hoặc đối mặt với trách nhệm một vụ sụp đổ lớn nhất trong lịch sử.  Theo tờ Publishers Weekly nhận xét thì trong “Cạm bẫy mong manh”, hai tác giả James Patterson và Ledwidge đã tạo nên câu chuyện khác thường về một vụ bắt cóc tập thể táo bạo. Thám tử lão luyện Michael Bennet đã thể hiện bản lĩnh trong vai trò một người thương lượng bình tĩnh, khôn ngoan, sáng suốt và can đảm tuyệt vời.  Còn nhà báo Kristine Huntley của Booklist cho rằng: “James Patterson và Ledwidge đã viết nên cuốn tiểu thuyết đầy chất anh hùng và ly kỳ về một vụ bắt cóc xảy ra ở Manhattan, làm chấn động toàn nước Mỹ. Thám tử lừng danh Michael Bennett phải đối chọi với một kẻ thù vô cùng hiểm ác và khôn ngoan cùng cực. Patterson có biệt tài tạo nên những nhân vật thực sự dễ thương, và Michael là người như thế. Khi bạn lật nhanh các trang để biết diễn biến vụ bắt giữ con tin căng thẳng biết chừng nào, bạn sẽ thông cảm với Michael khi phải đối mặt với nỗi đau mất vợ. Câu chuyện ly kỳ và hấp dẫn từ đầu đến cuối, bạn sẽ khó lòng đặt sách xuống lúc chưa đọc đến dòng cuối”. Mời các bạn đón đọc tập đầu tiên trong series về thám tử Michael Bennet, Cạm bẫy mong manh.