Liên hệ: 0912 699 269  Đăng nhập  Đăng ký

Cô Dâu Áo Đen

Rùng mình, li kì, hồi hộp. Cô Dâu Đen là một cuốn tiểu thuyết trinh thám hình sự với những bí ẩn kinh dị theo kiểu cổ điển. Tin chắc rằng, sau khi đọc cuốn sách này, nó sẽ ám ảnh bạn trong một thời gian dài. Cách tác giả xây dựng câu chuyện, người đọc như được bao quanh bởi sự mờ hồ. Càng đọc bạn sẽ càng bị lôi cuốn nhiều hơn. Đằng sau tấm khăn choàng cô dâu, hung thủ thật sự là ai? Từng người một, những người đàn ông đang hấp hối, những cái chết có vẻ như vô tình và chẳng hề liên quan đến nhau. Mối liên kết duy nhất là trước khi chết, người mà các nạn nhân nhìn thấy cuối cùng là một người phụ nữ mặc áo cưới màu đen và những lời nói ngắn ngủi, khó hiểu của cô. Họ không biết cô là ai, cô đến từ đâu hay tại sao cô bước vào cuộc đời họ. Trước mắt họ, cô hóa thân thành nàng thơ kiều diễm, người tình trong mộng, nữ thần săn bắn Diana lùa con mồi vào chỗ chết. Mỗi lần cô xuất hiện, một người đàn ông sẽ bị bỏ bùa. Mỗi khi cô biến mất, một kẻ xấu số sẽ phải bỏ mạng. *** CÔ DÂU ĐEN – Cornell Woolrich Cấu trúc của truyện theo mình tương đối độc đáo. Tác giả giới thiệu luôn nhân vật chính là cô gái tên Judith đồng thời cũng là thủ phạm ngay từ đầu, sau đó trong các sự kiện diễn tiến tiếp theo, nhân vật cô gái chỉ xuất hiện trong vai trò thứ hai. Mạch truyện đặc biệt ở đây là do tác giả đi theo các nạn nhân vốn là nhân vật phụ thì đóng vai trò then chốt để đẩy mạnh cốt truyện, thay vì đi theo nhân vật trọng tâm, nhân vật chính là cô gái. Nhưng ta vẫn luôn biết Judith là nhân vật chính, vì được giới thiệu ngay từ đầu và xuất hiện xuyên suốt trong toàn bộ câu chuyện, ngoài nhân vật thanh tra Wanger. Câu chuyện được chia theo các chương tương ứng với mỗi nạn nhân, mà sau đó cái chết của họ đều bị gây ra bởi một người phụ nữ bí hiểm mà người đọc đều biết nhân dạng là Judith được giới thiệu từ đầu truyện. Trong từng mẩu truyện nhỏ này tác giả lại lần lượt giới thiệu nhân vật chính – nạn nhân – với đầy đủ tính cách, gia cảnh thế nào, rồi gặp gỡ thủ phạm – Judith – tiếp xúc với cô, và cuối cùng chết, rồi cảnh sát tham gia điều tra, và kết thúc câu chuyện. Cái hay là tác giả thay đổi các phương thức giới thiệu nhân vật, diễn tiến từng vụ án diễn ra khá đa dạng từ góc độ của người quan sát. Người đọc được tham gia trực tiếp vào quá trình gây án, và đôi khi cảm thấy rất bức bối, khó chịu khi biết thủ phạm ở ngay đó, ngang nhiên phạm tội trong khi nạn nhân vẫn ngây ngô không biết gì. Nhưng xen kẽ với sự bức bối đó lại là sự tò mò, hồi hộp dần dần tăng lên khi người đọc muốn biết lần này thủ phạm sẽ gây án kiểu gì, khác với các lần trước thế nào, sẽ gặp những khó khăn gì. Qua đó mình lại thấy tính cách của Judith – hung thủ – dần dần được bộc lộ qua mỗi lần giết người: một con người tính toán, mưu mô, rất thông minh, nhưng đồng thời có những giá trị đạo đức rất rõ ràng. Tuy vậy, người đọc vẫn sẽ chưa đồng cảm đủ với Judith, cớ nào mà cô phải ra tay giết những người đó? Các nạn nhân trong truyện được mô tả không hề xấu xa, mà ngược lại, họ cũng có ước mơ, có gia đình, có người yêu thương. Kết thúc mỗi vụ án là sự bất lực, bó tay của thanh tra Wanger trong việc điều tra. Bình thường đọc ở nhiều cuốn crime thriller thì việc này sẽ khiến mình ức chế. Nhưng với cách xây dựng cốt truyện đặc biệt ở đây thì vai trò của cảnh sát không được tô vẽ quá nhiều, khiến mình cũng thấy việc Wanger phải đóng lại vụ án mà không truy ra được nghi phạm rất bình thường, vì mạch hấp dẫn chủ yếu nằm ở chính đường dây của nhân vật Judith. Vì vậy, tác giả gói gọn lại toàn bộ quá trình điều tra ở mẩu truyện cuối cùng rất gọn ghẽ. Vì cuốn này không phải là trinh thám suy luận nên những gì mà Wanger tiết lộ và giải thích động cơ hành động của hung thủ được trình bày thành một bài dài dòng, đủ hợp lý, chứ không có những chứng cứ cụ thể rải rác trong suốt cuốn sách. Theo mình thì truyện khá dễ đọc, dễ hiểu, không cần phải động não trong quá trình phá án. Cốt lõi của truyện là người đọc tham gia vào hành động của Judith, nhưng bị giấu đi nguyên nhân tại sao cô ấy lại làm thế, cho đến cuối cùng, thanh tra trực tiếp vào cuộc và giải mã những chuỗi án mạng này. Nhưng trong lời giải thích đó người đọc, và chính hung thủ lại được tiết lộ một bí mật mới, khốc liệt hơn nhiều và khiến tất cả chúng ta, người đọc lẫn nhân vật chính, bàng hoàng và cảm thấy mọi thứ xảy ra từ đầu đến giờ thật vô nghĩa. *** Hương Spy Những người đàn ông không biết cô là ai, cô đến từ đâu hay tại sao cô bước vào cuộc đời họ. Trước mắt họ, cô luôn hoá thân thành nàng thơ kiều diễm, người tình trong mộng, nữ thần săn bắn Diana lùa con mồi vào chỗ chết. Mỗi lần cô xuất hiện, một người đàn ông sẽ bị bỏ bùa. Mỗi khi cô biến mất, một kẻ xấu số sẽ phải bỏ mạng. Những vụ án mạng rời rạc tưởng chừng không liên quan gì đến nhau. Dường như thanh tra Lew Wanger là người duy nhất nhận ra điểm chung giữa chúng: sự hiện diện của một nữ nghi phạm xinh đẹp, người luôn biến mất một cách bí ẩn ngay sau khi gây án. Liệu ông có kịp thời tìm ra CÔ DÂU ĐEN trước khi người phụ nữ nguy hiểm ấy hoàn tất hành trình trả thù đẫm máu của mình? Vẫn kết cấu như Điểm hẹn đen, 5 vụ án, nhưng ở quyển này chỉ có 4 nạn nhân. Cô gái trong Cô dâu đen mang một cá tính rất khác biệt. Nàng ta khéo léo đi giữa thành phố, lần lượt lần lượt giết những người đàn ông khác nhau, mỗi lần xuất hiện là một ngoại hình khác. Điều mình thích ở cô nàng sát thủ này chính là cô nàng tuy giết người nhưng rất tốt, cô không làm liên lụy đến bất cứ ai. Khi có thể ngụy tạo bằng chứng vu oan cho người khác, cô nàng không làm. Khi người khác trở thành kẻ tình nghi, cô nàng gọi điện luôn đến sở cảnh sát để chứng minh. Điểm hấp dẫn nhất của Woolrich làm mình chưa bao giờ thất vọng đó chính là giọng văn rất mượt mà, khắc hoạ rất rõ tâm lí của từng nhân vật trong truyện, từ thủ phạm – đa phần là những cô gái hay chàng trai bị mất người yêu hoặc vợ, chồng ngay trước ngày kết hôn đến những nạn nhân của từng vụ án – không hề biết là mình sắp bị giết. Mặc dù thiên về tâm lí nhưng truyện của ông thường khá mỏng với khổ bé. Thích hợp cho những người thích đọc liền mạch. Đặc biệt đến cuối truyện, 1 cú plot twist to đùng làm mình khá bất ngờ. Dường như những thứ tận mắt mình nhìn thấy cũng chưa chắc đã là sự thật. Chốt lại, nếu có điều kiện, chắc chắn mình sẽ sưu tầm đủ bộ sách của Cornell Woolrich để đọc. Điểm: 7,5/10 *** Minh Sơn Cô dâu đenCÔ DÂU ĐEN 1. Về tựa đề sách: Cô dâu đen. Một cái tên đơn giản, dễ hiểu tóm gọn trong 3 từ, thâu tóm và làm nổi bật được chủ đề của câu chuyện. Một cô dâu “đen” đúng nghĩa. 2. Hình thức Bìa theo mình chưa ấn tượng lắm. Sách cầm vừa tay và số lượng trang cũng vừa phải. Dịch thuật khá ổn. Tuy nhiên một số lỗi cơ bản vẫn xuất hiện trong cuốn này: lỗi chính tả, dính chữ… Về cơ bản vẫn chấp nhận được. 3. Về cốt truyện Cái cách mà Woolrich xây dựng cốt truyện trong Cô dâu đen: không màu mè, đơn giản mà hiệu quả, lôi cuốn. Nếu bạn đọc đang tìm một cuốn trinh thám nhập môn, bắt đầu tìm hiểu về trinh thám với cốt truyện không rườm rà, không lan man thì Điểm hẹn đen là một trong những lựa chọn tuyệt vời. Nhịp điệu vừa phải, không quá nhanh cũng không quá chậm đủ để người đọc vừa theo dõi vừa kịp suy ngẫm. 4. Tuyến nhân vật Nhân vật được xây dựng ở mức tròn vai. Ngoại trừ “cô dâu đen” nhỉnh hơn một chút. “Cô dâu đen” xinh đẹp, đa tài, suy luận sắc bén, quyết đoán,… chỉ tiếc là đã nhúng chàm và mãi không thể có hạnh phúc trọn vẹn. Chấm điểm: 8.0/10 (phê) *** Phan Thế Sơn Cornell Woolrich (1903-1968) được coi là một trong những nhà văn lớn trong thể loại truyện noir fiction (tiểu thuyết đen). Ông cũng là tác giả trinh thám có số lượng lớn truyện chuyển thể thành phim. Những bộ phim chuyển thể từ tiểu thuyết của Woolrich thường trở thành những phim ăn khách. Cô dâu đenCÔ DÂU ĐEN 4 vụ án 4 người đàn ông bị giết bởi một phụ nữ trẻ trung xinh đẹp đầy bí ẩn. Không ai biết về người phụ nữ trẻ đó. Nàng xuất hiện không ai hay, ra đi bỏ lại đằng sau xác 1 nam nhân to cao cường tráng… Nàng thực hiện 4 vụ án theo 4 cách khác nhau, khi thì xuất hiện như 1 nàng thơ xinh đẹp, lúc thì giống nữ thần săn bắn, hay người trong mộng của các nạn nhân. Họ không hay biết về sự nguy hiểm đang rình rập mình… khi phát hiện ra đã quá muộn màng… Nàng vẫn tiếp tục dấn bước để trả thù. Danh sách những cái tên cần phải xóa bỏ vẫn còn.. Toàn cuốn sách được bao phủ bởi một bầu không khí bất an, làm người đọc hồi hộp … với bóng tối và những cái chết bất ngờ… Những vụ án trên xảy ra ở địa bàn thanh tra Lew Wanger phụ trách. Không ai ngoài ông đã phát hiện ra sự liên quan giữa các vụ án. Ông có tìm ra nàng và lý do tại sao 1 người đẹp mỏng manh như nàng lại quyết tâm theo đuổi 1 quá trình trả thù đẫm máu như vậy… Sau rốt, đến những trang cuối cùng bạn vẫn còn bị 1 cú lừa ngoạn mục của tác giả… Huỳnh Thu Giang   *** Cô dâu đen - Cornell Woolrich Tác giả: Cornell Woolrich Phát hành: Sách Phúc Minh Reviewer: Điền Yên  —– Đây là cuốn thứ hai của Cornell Woolrich mà tôi đọc, sau Ám ảnh đen. Mặc dù nhan đề cũng có chữ “đen” nhưng không u ám, huyền bí như cuốn kia. Nhân vật trung tâm là một cô gái xinh đẹp, thông minh, nhưng hơn tất cả, nàng giết người bằng lòng thù hận, quyết tâm và bình thản như thiên thần giáng thế. Nàng biết rõ việc mình làm, tính toán cẩn thận, điềm tĩnh và khoáng đạt hơn vô số thủ phạm tôi từng xem qua. Nàng thay hình đổi dạng để tiếp cận nạn nhân, không ai có thể nghi ngờ câu chuyện nàng bịa ra nên tất cả các nạn nhân đều như chết vì tai nạn bất ngờ. Rồi nàng biến mất không vết tích, cho đến vụ án sau. Điều tuyệt vời nhất là nàng không lạm sát. Tôi đã đọc rất nhiều truyện, thủ phạm vì nhằm mục đích che giấu bản thân mà giết người vô tội. Truyện này thì không. Nữ chính chỉ giết người nàng muốn giết. Thậm chí, khi biết có người vô tình bị liên lụy, nàng lập tức gọi đến đồn cảnh sát yêu cầu thả người bằng vẻ lãnh đạm, bình thản, và thấu suốt đến mức tôi muốn yêu nàng. Công bằng mà nói, tính trinh thám của Cô dâu đen không nhiều. Các vụ án rơi vào bế tắc vì cảnh sát không tìm ra động cơ và mối liên quan giữa thủ phạm và nạn nhân chứ dấu vết hình sự để lại có mà hàng đống. Nếu không vì sự nhầm lẫn của anh chàng nhân viên mới thì nàng vẫn ung dung ngoài vòng pháp luật. Thế nhưng cuốn sách này, bạn nhất định nên xem vì nữ chính hấp dẫn vô cùng, quyến rũ trên từng hành động, đến giây phút cuối cùng. Tôi thật muốn nói với nàng: “Chị đại, chị là nữ, em vẫn yêu.” Nếu xuyên thư, tôi sẽ xuyên vào thời điểm đầu truyện, cứu vớt đời nàng và we live happily ever after. *** Dang Thi Quynh Anh Thật ra ban đầu không định mua Cô Dâu Đen của Cornell Woolrich về đọc. Lý do không mua thì rất đơn giản, thấy chữ cô dâu thì nghĩ ngay đến mấy chụy nữ bị phụ tình gì đó rồi hận nọ kia, sau đó thì cả cuộc đời chìm trong oán thán, tâm lý nặng nề, xin lỗi styles đó không hợp với mình. Mình chỉ thích giết tì tì chết tè tè, càng giết nhiều chết nhiều càng khoái. Hehe. Nhưng anh Nam Đỗ nói cuốn này thuộc gu của cô đó, đọc cũng nhanh, ok mua luôn, và rồi mới biết được nếu không có Nam Đỗ mình đã bỏ lỡ 1 tác phẩm hay ơi là hay. Ngay từ đầu vô tác giả khiến tôi đồng cảm sâu sắc với nữ chính, dù rằng chưa rõ lắm lý do bả giết người nhưng chắc cú bả giết là có cái lý của bả. Mấy thằng bị giết dù không rõ ràng lắm hồi trước bọn nó làm gì nhưng chắc là chúng đáng chết. Nhưng bên cạnh đó thì có cái gì đó là lạ, kiểu như sao tôi lại thấy thương cho nạn nhân, tôi không ác cảm gì với bọn họ. Một anh chàng rất galang, lịch sự với phụ nữ. Một anh chàng với trái tim lãng mạn. Một anh họa sỹ hiền lành, nhiệt huyết với công việc. Và đặc biệt, nạn nhân mà tôi thích nhất, một ông chồng có chức cao nhưng sẵn sàng để vợ sai khiến mua nước tương mắm muối khi bả cần, luôn luôn lắng nghe mặc dù nhiều khi không hiểu mấy lời dặn dò lê thê không đâu vào đâu của bả mà không cáu kỉnh, vẫn đầy yêu thương bao dung. Một người cha rất khoa học với con cái, không la rầy, thậm trí là không thể hiện chữ stop với hàng loạt hành động chơi tới không có điểm dừng của con trẻ. Hazzz, nhưng nạn nhân với phẩm hạnh tuyệt vời như thế đã phạm phải tội ác gì mà khiến nữ chính điên cuồng trả thù??? Một câu hỏi lớn, mở ra quá khứ đầy đau thương, có bức xúc, phần nộ, tuyệt vọng hối hận tè le hột me luôn. Mỏng mỏng ít trang, truyện nhỏ mà có võ, hồi hộp và bất ngờ tới phút cuối cùng. Truyện hay nhưng ấn tượng sâu sắc với tôi là thoại, công nhận thoại cực hay, hài hước dí dỏm thông minh. Thoại chất, chỉ vài chữ mà chứa quá trời thứ, từ hé lộ dấu vết để suy luận, làm dịu không khí, chọc cười nhẹ nhàng….vv.vvv Túm lại, nôm na rằng, tác phẩm cô dâu đen như 1 cô gái đẹp nếu thêm nữa thì thừa mà bớt đi thì lại thiếu. Nó vừa khít rồi. Điểm: 8.75 *** Tà Ngô Đọc tiểu thuyết trinh thám mà tôi cứ ngỡ mình đang đọc một cuốn tản văn nào đó. Một lối hành văn hết sức bình thản, nhẹ nhàng, thậm chí còn có cảm giác như cuộc sống trong cuốn sách này chậm đi một nhịp so với đời thực. Một người phụ nữ với 4 nạn nhân, những người đàn ông bị giết với những phương thức gây án gần như là một, chỉ khác ở cách thức thực hiện. Nhưng vẫn là nó, vẫn là cái thái độ thân tình đó. Cô ta luôn xuất hiện hết sức nhẹ nhàng, dễ dàng lấy được cảm tình của tất thảy nạn nhân mặc dù như không quen biết và tự thấy 4 anh chàng này quá ư là dễ tin người. Quá tài tình trong việc chuẩn bị tươm tất cho “trò chơi giết người” của mình và lại biến mất một cách không có chút dấu vết. Đọc lần lượt các vụ án mạng tôi phải liên tục thốt lên rằng “ôi, một người phụ nữ biến thái”. Bạn dễ dàng nhận ra cô ta là kẻ gây án nhưng không tài nào lí giải được động cơ. Tất cả những gì Woolrich cho chúng ta biết về cô dâu đen chỉ là vẻ đẹp đầy thu hút rồi biến mất và để lại đằng sau là những cái chết bất ngờ. Nhưng, cô ta là 1 “quân tử” đúng nghĩa, dám làm dám nhận. Thực sự thì may mắn là cuốn sách không quá dày và trí tò mò của tôi khá lớn nên đã không bỏ lỡ cái hay ẩn giấu ở đằng sau. Vừa đọc vừa hi vọng vừa chờ đợi một cái gì đó thật khác nhất sẽ có. Khi người ta thông báo đến vụ án thứ 5 mà tôi cứ sợ, sợ rằng cái kết quá đơn giản làm tôi thất vọng về cuốn sách này. Nhưng, ôi may quá, chương cuối này ẩn chứa một sự thật đáng kinh ngạc, điều tôi hi vọng đến 1 cách tuyệt diệu đến ngỡ ngàng, 1 cú lừa ngoạn mục của Woolrich. Đảo ngược vị trí của con mồi và kẻ đi săn. Một thứ hận thù mù quáng đã nhuốm đen trái tim thuần khiết đó. Ôi thôi, tôi nói nhiều quá rồi, các bạn đọc đi nhé. ~ 8/10 *** Thương Nguyễn Cô dâu đen  là cuốn truyện trinh thám khá lạ. Bốn vụ án mạng đã xảy ra. Bốn người đàn ông bị chết bởi bốn cách khác nhau. Trước khi họ bị chết không biết tình cờ hay cố ý mà họ đều gặp một người phụ nữ bí ẩn. Cô ta vô cùng xinh đẹp, thông minh, sắc sảo nhưng vô cùng bí ẩn. Họ bị thu hút bởi cô. Họ không hề quen biết cô. Vậy tại sao họ đều bị chết sau khi gặp cô. Người phụ nữ bí ẩn này là ai? Cô có liên quan gì tới những người đàn ông bị giết? Động cơ gây án là gì? Là tác phẩm mở màn cho thời kỳ huy hoàng của Woolrich, Cô dâu đen không hoàn toàn là cuốn tiểu thuyết trinh thám đen thông thường mà còn mang giá trị nghệ thuật. Cuốn tiểu thuyết không tập trung khai thác những yếu tố giật gân, gây sốc mà khai thác vào cốt truyện, lời thoại và việc “đặc tả” nhân vật – cô gái xinh đẹp tựa nữ thần nhưng lại luôn mặc áo cưới và khăn mạng che mặt màu đen. Cô Dâu Đen – đúng như cái tên của nó là một câu chuyện nhuốm màu đen tối. Tội ác, chết chóc, báo thù và công lý. Tất cả cuốn sách có thể gói gọn trong từng ấy câu. Thế nhưng trên nền một câu chuyện đơn giản tác giả lại có thể viết lên cả một tác phẩm ghi dấu ấn sâu đậm trong dòng văn chương ông theo đuổi. Quả thực điều này không dễ dàng. Truyện mở đầu rất lặng lẽ, cảm khái, như một khúc nhạc du dương: “… Đôi bờ vai trắng ngần nhô cao trên bộ váy đen nhiều lớp đã làm tan biến bầu không khí lãng mạn trong ngày cưới…”, cùng vẻ đẹp thanh nhã đó là ánh mắt lạnh lùng hình viên đạn với khuôn mặt kiều diễm sẽ làm tim bạn đóng băng khi chiêm ngưỡng nó. Cô len lỏi, lảng tránh, giễu cợt làm nản lòng các quý ông trong bữa tiệc cưới. Để rồi cái chết đến thật bất ngờ chớp nhoáng nhanh điện xoẹt. Cô đến và đi trong gió, rất điềm tĩnh, tự tin để lại bao nhiêu nỗi hoài nhớ. Cô đẹp mơ màng, quyến rũ chết người, một cái chết ngọt lịm tỏa ra từ vẻ đẹp mê hồn của nữ thần băng giá. Cô tôn trong trực giác, vì vậy mà may mắn luôn mỉm cười với cô; ra tay rất chậm dãi, ung dung, thư thái, mạnh mẽ một cách lặng lẽ. Cô luôn tìm kiếm săn đuổi một cách kiên định bằng đôi mắt xanh biếc, sâu thẳm và sắc bén liếc nhìn như tia X làm tan biến tất cả. Với cô có những thứ chỉ được đổi bằng tính mạng. Vẫn là những vụ giết người quỷ khóc thần sầu làm cho thanh tra Wanger lực bất tòng tâm, ảo não suy tư ròng rã mấy năm trời theo đuổi. Mỗi lần cô xuất hiện thì cái chết đến mà không báo trước, tuy tàn nhẫn nhưng cô xuống tay rất đẳng cấp rất đẹp. Lối viết cũng rất lạ khi bạn biết hung thủ là người phụ nữ bí ẩn nhưng lại không tìm ra đâu là động cơ gây án, tại sao cô ta lại hành động như vậy? Cô ta thoáng xuất hiện trước khi các nạn nhân bị chết nhưng cũng lại biến mất một cách đầy bí ẩn như chưa hề có bóng dáng mình ở đó. Mời các bạn đón đọc Cô Dâu Áo Đen của tác giả Cornell Woolrich & Trang An (dịch).

Nguồn: dtv-ebook.com

Xem

Hãng Thám Tử Tư (Những Kẻ Đồng Phạm)
Hãng thám tử tư/ Những kẻ đồng phạm Nguyên tác: Partners in Crime Năm phát hành: 1929 Thám tử: Tommy và Tuppence Giới thiệu: Sáu năm đã qua từ sau khi nhà Beresfords cộng tác phá án trong The Secret Adversary (Kẻ thù bí mật). Hiện nay Tommy làm công việc bàn giấy ở Sở Mật vụ Anh, còn Tuppence, mặc dù cực kì không hài lòng, vẫn phải ở nhà. Vì vậy, khi Giám đốc Cục tình báo Anh đề nghị họ điều hành hãng thám tử quốc tế, cả hai đều hào hứng nắm lấy những cơ hội phiêu lưu mới. 15 câu chuyện nhại lại các thám tử trong tiểu thuyết nổi tiếng với độc giả những năm 1920. Trong mỗi câu chuyện, Tommy và Tuppence bắt chước một phong thái và phương pháp của một thám tử hoặc đội thám tử, bao gồm cả Sherlock Holmes. (Nguồn bài giới thiệu: Fanpage Hội những người thích truyện trinh thám của Agatha Christie) *** Agatha Christie sinh năm 1890 tại Torquay, Anh. Cha bà tên là Frederick Miller, nên tên khai sinh của bà là Agatha Miller. Hồi còn nhỏ, Agatha không được tới trường mà chỉ được gia đình thuê gia sư về dạy dỗ tại nhà.    Là một đứa trẻ nhút nhát, khó có thể diễn tả chính xác ý kiến của mình, ban đầu bà tìm đến âm nhạc như một cách giải tỏa tâm sự và sau này là viết sách. Năm 1914, bà kết hôn với Archie Christie, một phi công chiến đấu. Trong khi đức lang quân bận rộn chiến đấu ngoài chiến trường thì bà làm y tá trong bệnh viện. Chính trong thời kỳ này, ý tưởng viết tiểu thuyết trinh thám đã nảy sinh trong tâm trí bà. Chỉ một năm sau bà đã hoàn thành cuốn tiểu thuyết đầu tay mang tên Những bí ẩn vùng Styles, nhưng phải tới 5 năm sau nó mới được xuất bản (1920). Agatha Christie được mọi người tôn vinh là Nữ hoàng truyện trinh thám. Trong suốt cuộc đời mình, bà đã sáng tác 66 tiểu thuyết, rất nhiều truyện ngắn, kịch và hàng loạt tiểu thuyết tình cảm lãng mạn với bút danh là Mary Westmacott. Vở kịch Chiếc bẫy chuột của bà có lẽ là vở kịch trinh thám hay nhất thế giới. Một số tác phẩm của bà đã được chuyển thể thành phim, nổi bật là bộ phim Murder on the Orient Express (Án mạng trên chuyến tàu tốc hành phương Đông) đã đoạt giải thưởng Hàn lâm năm 1974. Tác phẩm của bà được dịch ra hơn 100 thứ tiếng.    Trong suốt cuộc đời mình, nữ nhà văn Agatha Christie luôn căm ghét bạo lực và máu. Bà thường thú nhận rằng không biết gì về những công cụ giết người thông thường. Thậm chí bà cũng chưa từng một lần tiếp xúc với một kẻ giết người. Mời các bạn đón đọc Hãng Thám Tử Tư (Những Kẻ Đồng Phạm) của tác giả Agatha Christie.
Trổ Tài Thám Tử
T ruyện hình sự - tên gọi chung cho những tác phẩm văn xuôi có chủ đề là việc khám phá ra sự thật trong một vụ tội phạm (thường là sát nhân hoặc trộm cắp) - ban đầu chỉ phục vụ nhu cầu giải trí của người đọc nhưng đã có những bước tiến rất dài trong thế kỷ 20 và đã trở thành dòng sản phẩm chủ yếu của ngành xuất bản tại nhiều nước Tây phương, đặc biệt là ở Mỹ. Nhiều nhà văn tên tuổi lẫy lừng chỉ nhờ viết truyện hình sự, như Arthur Conan Doyle, George Simenon hay Agatha Christie, và cả một bậc thầy văn học như Jorge Luis Borges cũng từng viết thể loại này (cùng viết với Adolfo Bioy Casares dưới bút hiệu chung Honorio Bustos Domecq). Tại Mỹ, nơi có nền báo chí thuận tiện cho loại truyện giải trí, truyện hình sự đã phát triển mạnh mẽ. Chính sự cạnh tranh quyết liệt giữa các tác giả và các nhà xuất bản, cộng thêm phần thưởng tài chánh hậu hĩ (nhuận bút cao, tác phẩm sau khi ra đời dưới dạng sách có thể được chuyển thể cho kịch nghệ hoặc điện ảnh) đã khiến các tác giả không ngừng tìm tòi và làm mới cho truyện hình sự. Kiến thức của đủ mọi ngành (y học, sinh hóa, luật pháp, tội phạm học, tâm lý học, lịch sử, xã hội học và thậm chí cả khảo cổ học) đã được các tác giả khai thác để việc khám phá tội phạm trở nên ly kỳ hơn, và do đó hấp dẫn hơn. Truyện hình sự ngày nay thực sự đã trở thành một dòng văn học, đòi hỏi ở người đọc một trình độ kiến thức nhất định. Văn hình sự phản ảnh rất rõ lối sống, suy nghĩ và ngôn ngữ thường ngày của những tầng lớp bình dân và thế giới ngầm. Nó tràn ngập tiếng lóng và đủ kiểu nói ngọng hoặc nói sai văn phạm của dân nhập cư hoặc ít học trong xã hội và do đó góp phần tồn lưu và phổ biến thứ văn nói thường nhật của các tầng lớp thấp, khẳng định sự tồn tại và giá trị của nó bên cạnh dòng văn nói và văn viết bác học hoặc văn chính quy. Không dừng lại ở đó, nghệ thuật hình sự đã lan vào tới giáo dục. Tại nhiều trường tiểu học tại Mỹ, các thầy giáo đã trình bày kiến thức bài học dưới dạng truyện hình sự (một vụ trộm cắp, cháy nổ, mất tích, hay một biến cố kỳ quái) và học sinh chỉ có thể tìm được câu hỏi nhờ vào kiến thức đã hoặc đang học. Kiến thức đó có thể là khoa học tự nhiên và cả khoa học xã hội. Nhiều cuộc thi viết loại truyện kỳ án dựa vào kiến thức học đường như thế đã được tổ chức hàng năm ở rất nhiều trường học. Cách làm này khiến việc dạy học trở nên hứng thú hơn cho cả thầy lẫn trò, và cũng khẳng định sức hấp dẫn không thể cưỡng được của văn học hình sự. Tập truyện các bạn đang cầm trên tay gồm những truyện hình sự đã được dịch và cắt tỉa ở phần đoạn kết với mục đích là khuyến khích các bạn suy luận dựa trên sự kiện trong truyện và vận dụng kiến thức phổ thông để tìm ra sự thật đằng sau vụ án. Tập truyện có ba phần: Phần I gồm những truyện tương đối ngắn và đơn giản, coi như phần tập dợt suy luận theo nhiều hướng khác nhau. Phần II gồm những truyện dài và phức tạp hơn, thường là của các tác giả thành danh với truyện hình sự, rất giỏi trong việc tung hỏa mù (làm rối trí người đọc) và tạo kết thúc bất ngờ dựa trên kiến thức ở nhiều lãnh vực chuyên môn. Sau cùng, bạn sẽ tìm thấy câu trả lời cho các vụ án ở phần III (Kết quả phá án) ở cuối sách. Hy vọng đây sẽ là một cuộc chơi thể thao trí tuệ, vừa giải trí vừa giúp bạn rèn luyện óc quan sát và suy luận trong những giờ rảnh rỗi. Phạm Viêm Phương *** Khoản lương cuối cùng Jay Matthews V ăn phòng Công ty Carson nằm phía trên một ngân hàng trong một tòa nhà nhỏ ở đường Hawthorne. Một phụ nữ béo lùn đón tôi ở hành lang. “Tôi là thư ký của ông Carson”, bà ta nói, chìa ra bàn tay múp míp. “Tôi là thanh tra Nancy Marshall”, tôi nói, bắt lấy bàn tay đó. Bà ta dẫn tôi đến phòng họp và giới thiệu tôi với Brad Carson. “Chào thanh tra”, Carson nói, “Hy vọng cô sẽ tìm ra kẻ giết bà vợ tội nghiệp của tôi”. “Đó là việc của tôi mà”, tôi nói và bắt đầu đọc bản báo cáo. “Sáng thứ bảy, bà Carson, giám đốc công ty, ở trong văn phòng một mình. Vào lúc 10 giờ 30, ông Carson đến và thấy một nhân viên cũ rời khỏi tòa nhà”. “Eddie Morton”, Bà béo nói. “Eddie Morton”, Carson lặp lại. “Tôi sa thải Morton tuần trước”. Tôi tiếp tục. “Ông Carson tới văn phòng và thấy bà Carson đã chết. Cửa văn phòng đã bị tông vào”. Tôi nghĩ rằng không cần phải đọc tiếp rằng bà Carson tội nghiệp cũng đã bị đập vỡ đầu. Tôi tiếp tục. “Phòng điện thoại ở tầng hầm đã bị phá hỏng. Mọi điện thoại trong tòa nhà đều bị ngắt liên lạc”. “Tôi biết tại sao rồi”, Carson hớn hở. “Hắn làm vậy để ngắt hệ thống báo động. Nếu có cánh cửa bị phá là hệ thống báo động sẽ kích hoạt và gọi cho cảnh sát”. Ông ta nhìn tôi tự mãn. “Mà Morton đã từng làm bảo trì cho công ty điện thoại mà”. “Ông Carson, ông đến văn phòng vào thứ bảy để làm gì?” Tôi hỏi tiếp. “À, tôi biết vợ tôi sẽ ở đây xem xét các báo cáo...” “Báo cáo gì vậy?” “Báo cáo kiểm kê hàng. Có thất thoát trong kho hàng vừa bị phát hiện. Tôi nghĩ Morton giết vợ tôi vì sợ bị vạch mặt”. Ông ta nhìn bà béo lùn, và bà ta gật đầu. “Tôi đã gọi điện cho bà ấy, nhưng điện thoại bị treo. Tôi biết là có chuyện không ổn”. “Vậy là ông vào văn phòng, thấy xác vợ mình và gọi 911”. “Đúng vậy, nhưng tôi qua cây xăng bên kia đường. Điện thoại bị treo mà, nhớ không?” Tôi nhớ. Tôi muốn chắc rằng ông ta cũng nhớ. “Tôi là người cuối cùng thấy bà ta còn sống”, bà béo lùn lên tiếng. Tôi nhướng mày chờ đợi. “Tôi đang soạn mấy hồ sơ thì bà giám đốc đến. Chúng tôi nói chuyện vài phút rồi tôi đi. Trên đường đi ra tôi thấy Eddie Morton lái xe vô. Lúc đó khoảng 10:20, hay 10:25 gì đó”. Không tìm biết được gì thêm, nên tôi quay trở lại Sở Cảnh sát. “Vụ Carson ra sao rồi?” Phụ tá Emerson hỏi. “Carson cho rằng một nhân viên cũ, Eddie Morton, đã làm vụ này, để tránh không bị vạch mặt ăn cắp. Carson thấy Morton rời tòa nhà ngay trước khi phát hiện xác chết”. Emerson thấy ngay là tôi chưa tin chắc. “Nhưng...” “Bà thư ký cũng ở hiện trường trong khoảng thời gian xảy ra vụ án”. “Bà ta có đủ mạnh để phá cửa không?” “Cánh cửa đó là đồ dỏm. Một thằng nhóc cũng đạp tung ra được”. Mời các bạn đón đọc Trổ Tài Thám Tử của tác giả Nhiều Tác Giả.
Tội Ác
"Mùa đông lạnh cóng, thời tiết đặc biệt của New York rất ăn khớp với hiện trường rùng rợn đến thấu xương của vụ giết người được phát hiện tại Nhà thờ Đức mẹ đồng trinh. Trong tu viện biệt lập có hai bà sơ nằm đó - một người đã chết, một người bị thương nặng - đó là nạn nhân của một kẻ tấn công giấu mặt. Tội ác dã man đó có vẻ như không có động cơ nhưng việc mổ tử thi của bác sĩ khám nghiệm Maura Isles đã cho thấy một điều đáng kinh ngạc: Sơ Camille hai mươi tuổi đã sinh con trước khi cô bị giết. Sau đó, lại có thêm một xác chết nữa được tìm thấy ở nơi không ai để ý đến. Bác sĩ Maura Isles và thám tử Jane Rizzoli đã cùng khám phá ra một sự cố đã xảy ra từ lâu và nó kết nối các vụ giết người với nhau. Khi bí mật từng bị chôn vùi được đưa ra ánh sáng, Maura Isles thấy mình bị cuốn đi một cách cưỡng lại được vào cuộc điều tra xảy ra ngay tại nhà cô... và nhận dạng kẻ giết người một cách quá bất ngờ mà cô không thể ngờ tới." "Các trạng thái tình cảm tăm tối, những bí mật nguy hiểm xuyên suốt cuốn tiểu thuyết trinh thám ly kỳ và bất thường này... Đây là một câu chuyện nữa khiến người ta thắt ruột, thót tim của một cây bút thực sự tài hoa." - Thời báo Romatics (Top Pick) *** Tess Gerritsen là một bác sĩ điều trị và một tác giả nổi tiếng thế giới. Tác phẩm tiểu thuyết đầu tay của bà về sự trì hoãn trong y học đã dành được rất nhiều lời khen ngợi. Harvest là cuốn sách bán chạy nhất theo tờ Thời báo New York. Bà cũng là tác giả của nhiều cuốn sách bán chạy khác như The Mephisto Club, Vanish, Body Double, The Sinner, The Apprentice, The Surgeon, Life Support, Bloodstream và Gravity. Tess Gerritsen sống tại Maine. Có thể ghé thăm website của bà tại địa chỉ www.tessgerrritsen. Là nhà tâm lý giải nghệ nên khi chuyển sang viết lách, nữ nhà văn người Mỹ Tess Gerritsen tỏ ra rất thấu hiểu nội tâm của các nhân vật của mình. Văn phong của bà bị ảnh hưởng bởi xu hướng diễm tình trong những tiểu thuyết mà bà đọc khi còn trẻ, nhưng sau đó đã được chuyển hóa một cách vô cùng mượt mà, hiệu quả sang thể loại trinh thám đen tối hơn. Dù vậy, Tess Gerritsen vẫn giữ được nhiều tình tiết rất ngọt ngào đậm chất phái nữ, giúp cho các tác phẩm như Call After Midnight (1987), Peggy Sue Got Murdered (1994), The Bone Garden (2007)... tạo được ấn tượng lâu dài trong lòng người đọc. Đặc biệt, những kiến thức về hình sự, tội phạm cũng được nữ nhà văn nghiên cứu rất kỹ và chuyển tải đầy đủ, trọn vẹn, hợp lý trong những cuốn sách của mình. Tác phẩm: Nạn Nhân Thứ Tư (Rizzoli & Isles #1) Quái Vật (Rizzoli & Isles #2) Tội Ác (Rizzoli & Isles #3) Chôn Sống (Rizzoli & Isles #4) Biến Mất (Rizzoli & Isles #5) Dấu Của Quỷ (Rizzoli & Isles #6) Mùa Gặt Mạng Sống Mong Manh Khu Vườn Xương Titanic Trong Vũ Trụ ,,, *** Thành phố Andhra Pradesh Ấn Độ Người lái xe không chịu đưa ông đi xa hơn. Cách đó một dặm, ngay sau khi họ vượt qua nhà máy hóa chất Bát Giác, vỉa hè đã nhường chỗ cho con đường bụi bặm. Lúc này, người lái xe càu nhàu là xe của anh ta đã bị cây bụi cào xước hết cả. Dạo này có mưa nên các vũng bùn khiến bánh xe bị sa lầy. Điều đó đã đưa họ đến nơi nào ? Phố Stranded, cách thành phố Hyderabad 150 cây số. Howard Redfield nghe những lời phàn nàn và biết rằng đó chỉ là sự dạo đầu cho lý do thật sự mà người lái xe không muốn đi tiếp. Chẳng ai dễ dàng thú nhận là mình nhát gan. Không còn cách nào khác, Redfield phải đi bộ từ đoạn đó. Ông trườn lên phía trước để nói vào tai người lái xe và liền ngửi thấy mùi mồ hôi của anh ta. Qua gương chiếu hậu, chỗ có những chuỗi vòng lạo xạo đang đung đưa, ông thấy đôi mắt đen sẫm của anh ta đang nhìn mình chằm chằm. - Anh sẽ chờ tôi chứ ? Ở ngay chỗ này, trên đường - Redfield hỏi. - Bao lâu ? - Có lẽ một tiếng. Lâu đấy. - Có cóc gì mà xem xét. Chẳng ai sống ở đây nữa đâu. - Cứ chờ ở đây. Chờ đi rồi tôi sẽ trả anh gấp đôi khi về thành phố. Redfield lấy ba lô, ra khỏi chiếc xe điều hòa và nhanh chóng lội xuống chỗ lầy lội. Ông đã không đeo ba lô từ hồi còn là một cậu sinh viên đại học, đi khắp châu Âu trên đôi giày vải. Giờ, ông cảm thấy lạ là ở tuổi năm mươi mốt, lại tung tẩy ba lô trên đôi vai đã mềm nhão của mình. Nhưng ông sẽ rất khó chịu nếu đến bất cứ nơi ẩm thấp nào trên đất nước này mà không mang theo chai nước uống tinh khiết, thuốc chống côn trùng, kem chống nắng và thuốc tiêu chảy. Cả chiếc máy ảnh nữa, ông không thể bỏ quên. Ông vã hết mồ hôi trong cái nóng của buổi chiều tối. Ông nhìn lên trời và nghĩ: Tuyệt ! Mặt trời đang lặn và tất cả bọn muỗi sẽ bay ra lúc chập tối. Bữa tối của chúng mày đây, lũ đáng nguyền rủa ! Ông đi xuống đường, cỏ cao che mất lối đi và ông giẫm vào một vũng nước khiến đôi ủng ngập trong bùn tới mắt cá chân. Rõ ràng là mấy tháng trời không có phương tiện nào đi lối này và thiên nhiên đã nhanh chóng chiếm lại địa hạt của mình. Ông dừng lại, thở dốc và đập lũ côn trùng. Ông quay lại và không thấy chiếc xe nữa. Điều này khiến ông khó chịu. Có tin được là người lái xe sẽ chờ ông không ? Phải khó khăn lắm anh ta mới đưa ông xa mức này và càng lo lắng hơn khi họ bị xóc nẩy lên như phi ngựa trên con đường ngày càng xóc. Ở đây toàn bọn người xấu, anh ta nói vậy, rồi những chuyện khủng khiếp đã xảy ra ở chốn này. Họ có thể biến mất và ai thèm quan tâm đi tìm họ ? Redfield bấm chân đi tiếp. ... Mời các bạn đón đọc Tội Ác của tác giả Tess Gerritsen.
Nạn Nhân Thứ Tư
Hắn lẻn vào những ngôi nhà khi đêm đến. Hắn tiến lại gần mép giường, nơi các cô gái đang ngủ say. Họ sẽ thức dậy và gặp cơn ác mộng kinh khủng nhất trong đời. Tính chính xác trong cách thức hoạt động của hắn cho thấy hắn là một bác sỹ bệnh hoạn, điều đó khiến báo chí gọi hắn bằng cái tên “Bác sỹ phẫu thuật”. Dẫn đầu là thám tử Moore và Rizzoli, các cảnh sát tìm ra nạn nhân của một loại tội phạm tương tự. Hai năm trước, bác sỹ Catherine Cordell đã chống cự và giết chết kẻ tấn công mình trước khi hắn có thể hoàn thành việc tra tấn cô.   Giờ tên sát nhân mới tái tạo lại một cách chính xác đến rợn người cung cách giết người mà Andrew đã làm với bác sỹ Cordell. Sau mỗi vụ giết người, hắn muốn làm cô hoang mang. Hắn tiếp cận cô ngày càng gần hơn ở cả bệnh viện nơi cô làm việc và căn hộ của cô. Cả Moore và Rizzoli đều không thể bảo vệ Cordell khỏi tên sát nhân máu lạnh. Bằng cách thức nào đó, hắn hiểu hết và cảm nhận được nỗi sợ hãi của tất cả những cô gái bị hắn giết. Một câu truyện tiết tấu nhanh với những tình tiết ly kỳ. Tất cả những yếu tố đó đã dẫn đến đỉnh điểm căng thẳng và rùng mình Đây là một trong những cuốn truyện trinh thám hay nhất... những nhân vật sắc sảo. Nó khiến bạn dán mắt vào từng trang giấy. *** Tess Gerritsen là một bác sĩ điều trị và một tác giả nổi tiếng thế giới. Tác phẩm tiểu thuyết đầu tay của bà về sự trì hoãn trong y học đã dành được rất nhiều lời khen ngợi. Harvest là cuốn sách bán chạy nhất theo tờ Thời báo New York. Bà cũng là tác giả của nhiều cuốn sách bán chạy khác như The Mephisto Club, Vanish, Body Double, The Sinner, The Apprentice, The Surgeon, Life Support, Bloodstream và Gravity. Tess Gerritsen sống tại Maine. Có thể ghé thăm website của bà tại địa chỉ www.tessgerrritsen. Là nhà tâm lý giải nghệ nên khi chuyển sang viết lách, nữ nhà văn người Mỹ Tess Gerritsen tỏ ra rất thấu hiểu nội tâm của các nhân vật của mình. Văn phong của bà bị ảnh hưởng bởi xu hướng diễm tình trong những tiểu thuyết mà bà đọc khi còn trẻ, nhưng sau đó đã được chuyển hóa một cách vô cùng mượt mà, hiệu quả sang thể loại trinh thám đen tối hơn. Dù vậy, Tess Gerritsen vẫn giữ được nhiều tình tiết rất ngọt ngào đậm chất phái nữ, giúp cho các tác phẩm như Call After Midnight (1987), Peggy Sue Got Murdered (1994), The Bone Garden (2007)... tạo được ấn tượng lâu dài trong lòng người đọc. Đặc biệt, những kiến thức về hình sự, tội phạm cũng được nữ nhà văn nghiên cứu rất kỹ và chuyển tải đầy đủ, trọn vẹn, hợp lý trong những cuốn sách của mình. Tác phẩm: Biến Mất Tội Ác Mùa Gặt Mạng Sống Mong Manh Quái Vật Khu Vườn Xương Nạn Nhân Thứ Tư Titanic Trong Vũ Trụ Chôn Sống ,,, *** Hôm nay họ sẽ tìm thấy cô ta.   Ta biết việc này sẽ xảy ra. Ta có thể tưởng tượng khá sống động các chuỗi sự kiện dẫn đến phát hiện đó. Vào 9 giờ, mấy bà cô ở Hãng lữ hành Kendall và Lord đó sẽ ngồi ở bàn làm việc, những móng tay được cắt tỉa đẹp đẽ của họ đang gõ trên bàn phím máy tính. Họ đang đăng ký chuyến viễn du đến biển Địa Trung Hải cho bà Smith, một kỳ nghỉ ở khu trượt tuyết tại Kloters cho ông Jones. Còn ông bà Brown thì có chút thay đổi trong năm nay. Họ sẽ đến nơi nào đó tuyệt đẹp như Chiang Mai hay bán đảo Madagascar nhưng họ sẽ chẳng gặp chút mạo hiểm nào. Ồ không, một chuyến đi trên hết phải thật thoải mái và dễ chịu. Đó là khẩu hiệu của Hãng lữ hành Kendall và Lord: “Những chuyến đi thoải mái”. Đây là một hãng lữ hành đông khách và điện thoại reo liên tục.   Rồi chẳng bao lâu sau, các bà chị mới nhận thấy Diana không có ở bàn làm việc.   Một trong số họ sẽ gọi đến khu dân cư Back Bay của Diana, điện thoại reo nhưng không ai nhấc máy. Có lẽ Diana đang ở trong buồng tắm nên không nhận điện. Hay cô ta đã đi làm nhưng chạy cuống cuồng vì đã muộn giờ làm. Người gọi điện sẽ nghĩ rằng hàng chục khả năng tốt lành đến mức hoàn hảo. Nhưng cả ngày trôi qua, và những cuộc gọi liên tục không có ai nhận máy thì người đó sẽ nghĩ đến những khả năng khác đáng lo hơn.   Ta nghĩ người quản lý tòa nhà sẽ cho phép đồng nghiệp của Diana vào căn hộ của cô ta. Ta thấy ông ta lo lắng xục xạo chùm chìa khóa và nói.   Cô là bạn của cô ấy à? Cô chắc là cô ấy sẽ không phiền chứ? Vì tôi phải nói với cô ấy là tôi đã cho phép cô vào.   Họ bước vào căn hộ, cô bạn đồng nghiệp gọi to.   Diana, cô có nhà không? Họ bắt đầu đi dọc hành lang, qua những tấm áp phích quảng cáo du lịch được đóng khung cẩn thận. Người quản lý đứng ngay sau cô ta để canh chừng xem cô ta có cuỗm vật gì không.   Rồi ông nhìn lối vào và nhìn giường ngủ. Ông ta thấy Diana Sterling và không còn lo ngại về những việc vụn vặt như việc ăn cắp nữa. Ông ta chỉ muốn ra khỏi căn hộ trước khi bị đuổi.   Ta muốn có mặt ở đó khi cảnh sát đến nhưng mình đâu có ngu. Ta biết họ sẽ để ý từng ô tô đi qua, từng khuôn mặt trong đám người đứng xem túm tụm bên đường. Họ biết ta rất muốn trở lại đó. Ngay cả bây giờ, khi đang ngồi ở Starbucks, ngắm nhìn một ngày sáng sủa qua cửa sổ, ta vẫn cảm thấy căn phòng đó đang gọi ta quay lại. Nhưng ta rất giống anh chàng Ulysses, an toàn buộc mình vào cột buồm, khao khát điệu hát của nàng tiên cá. Ta sẽ không tự đập đầu vào đá. Ta sẽ không phạm sai lầm. ...  Mời các bạn đón đọc Nạn Nhân Thứ Tư của tác giả Tess Gerritsen.